Phân tích vẻ đẹp của con sông Hương trong bài kí Ai đã đặt tên cho

Phân tích vẻ đẹp của con sông Hương trong bài kí Ai đã đặt tên cho

Phân tích sông hương

Bố cục

Bạn Đang Xem: Phân tích vẻ đẹp của con sông Hương trong bài kí Ai đã đặt tên cho

– Rời TP Huế: Dòng sông Hương đi qua những nương dâu, lũy tre và những hàng cau làng trầu, mơ màng trong sương khói, trôi xa phố thị, bỏ lại rừng trúc, vườn trầu ngoại ô Đà Lạc lõng với nỗi nhớ. Nỗi nhớ vương vấn trước khi chia tay, chợt nhớ đến một điều chưa từng nói, chợt thay đổi lộ trình, rẽ đông rẽ tây, gặp lại nhau. Thành phố cuối cùng trong góc phố cổ Bảo Dung.” điểm sông Hương một cách rất riêng “Tôi gọi đó là tình lưu luyến Và những cô kiều nữ đêm tự tình, ở ngã ba này Miệng sông Hương tìm về tìm kim cửa ngọc, thề non hẹn biển để trở về với biển.” Cách cảm nhận của nhà văn làm cho “Sông Hương” không chỉ đẹp mà còn trữ tình hơn.

Xem Thêm : Bài 17, 18, 19, 20, 21 trang 14, 15 SGK Toán 9 tập 1

b) Vẻ đẹp sông Hương từ góc nhìn văn hóa:

– Sông Hương không chỉ có vẻ đẹp của cảnh sắc thiên nhiên mà còn mang vẻ đẹp của nhân văn. Tác giả liên hệ sông Hương với âm nhạc cổ điển ở Huế: Sông Hương là “cư sĩ đánh đàn đêm”, một dòng sông thơ mộng mà thi nhân nào cũng cảm nhận được. Để làm rõ luận điểm này, tác giả liên hệ và đưa ra những cảm nhận riêng của một số nhà thơ về sông Hương, chẳng hạn tác giả liên hệ với truyện Nguyễn Du và Kiều Bá Bá, Tào Bá Bá lại có những cảm nhận khác. Nét đẹp riêng của nàng là vẻ đẹp hùng vĩ của sông Hương “như gươm đúc trời xanh”; người phụ nữ Thanh Tuyền cảm nhận sông Hương, bóng chiều, dòng suối với tâm trạng “cửu nhân hoài cổ”. nó”. Sông Hương lại bất ngờ lên đường trong bài thơ hữu tình với sức mạnh hồi sinh tâm hồn, đến đây sông Hương lại thực sự rung động.

c) Vẻ đẹp sông Hương nhìn từ góc độ lịch sử:

– Nhìn từ góc độ lịch sử, Tương Hà không còn là cô gái “chạy sô”, không còn là “Người đẹp ngủ trong rừng châu Á” mà là chứng nhân của những biến thiên lịch sử. Tác giả so sánh Tương Hà với “bản hùng ca viết trên cỏ xanh” -> kết hợp giữa sử thi và trữ tình. Sông Hương là bản trường ca, còn trong đời thường, sông Hương là bản tình ca “Còn non, còn nước, còn dài – còn đến, còn nhớ…”.

Xem Thêm : Những ngôi sao xa xôi (trích)

– Hoàng Phủ Ngọc Tường đã nhìn ra lịch sử của dòng sông, mỗi nhánh sông, cả “cây đa cổ thụ” đều có lịch sử:

+ Tác giả ngược dòng thời gian để khẳng định vai trò của sông Hương đối với lịch sử dân tộc. Từ thời vua chúa hùng mạnh, sông Hương là “dòng sông biên viễn”. Vào thời Trung cổ, nó được đặt theo tên của Linh Giang, người đã “kinh sợ bảo vệ biên giới phía nam của đất nước Đại Việt”. Sông Hương gắn liền với chiến công của Nguyễn Huệ. Sông Hương đẫm máu bởi các cuộc nổi dậy của thế kỷ 19. Sông Hương gắn liền với cuộc Cách mạng Tháng Tám với chiến công chấn động. Và di sản văn hóa sông Hương, Huế oằn mình dưới sức tàn phá của bom Mỹ… -> Chất trữ tình của bài viết giảm bớt và thay vào đó là chất phóng sự với những sự kiện lịch sử cụ thể.

3. Kết thúc

– Tóm tắt giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục