Tác phẩm: Bến quê | Soạn văn 9 chi tiết

Tác phẩm: Bến quê | Soạn văn 9 chi tiết

Bến quê

2. Dàn ý truyện “Cảnh quê”

Bạn Đang Xem: Tác phẩm: Bến quê | Soạn văn 9 chi tiết

Cả đời tôi đã đi khắp nơi trên trái đất, nhưng tôi chưa bao giờ đến bên kia sông Hồng trước cửa nhà.

Nhưng giờ ốm nằm liệt giường ở nhà. Trên tấm lưng có nhiều mảng thịt cứng và mưng mủ. Vào đầu mùa thu, hoa cỏ trong nghĩa trang thưa thớt và nhợt nhạt, bờ sông hồng trước cửa sổ gác mái hiện ra một màu đồng thau xen lẫn xanh nhạt. Liên nằm trên chiếu, vợ đút cho, Tuấn, cậu con thứ hai lau miệng nhẹ nhàng bằng chiếc khăn bông nhúng nước ấm… Liên mặc chiếc áo vá, anh nhìn và nhẹ nhàng mổ ra. : “Cả đời anh chỉ làm em đau khổ…nhưng em vẫn cố nén”. Kể xong câu chuyện về giấc mơ của mình, cô đổ thuốc vào lọ tình dược, nói với lũ trẻ vài câu rồi rón rén đi xuống cầu thang. Tuấn học ở một thành phố phía Nam được gần một năm, tối qua anh vừa về nhà, đang ngồi nhặt rau đọc sách thì nghe tiếng khóc chạy vội lên. Anh nhìn đứa trẻ, nó ngày càng giống anh khi lớn lên. Người cha đang hấp hối ẩn chứa một bí mật nào đó trong vẻ mặt lúng túng, đột nhiên hỏi con trai: “Con đã từng đến đó chưa?” Trước lời thỉnh cầu khẩn thiết bên tai, cậu bé mặc quần áo, đội một chiếc mũ rộng vành và đội một chiếc mũ rộng vành. vài đồng bạc trên người, anh bước sang bên kia sông.

Ta đã mệt lại còn đau… Hắn yếu ớt kêu lên: “Hừ!” Một cô gái rất xinh đẹp chạy tới, lễ phép hỏi lỗ tai của nàng, sau đó hét lớn. Những đứa trẻ ở tầng dưới lần lượt chạy lên, rúc vào và giúp tai chúng rất nhẹ nhàng từ mép đệm đến mép cái mà anh nghĩ là nửa quả địa cầu trong chiếc gương 50 inch. Anh cũng rất yêu quý những đứa trẻ trong nhà. Ngôi nhà của tôi.

Xem Thêm: Học IELTS mất bao lâu để đạt target hiệu quả nhất?

Ngồi bên ngưỡng cửa, sau đống gối cao, có thể nhìn thấy những cánh buồm, con thuyền và khách du lịch qua lại trên sông. Tôi nhớ vợ tôi, con trai tôi. Trong những ngày ốm đau, anh tìm về nương tựa trong gia đình.

Xem Thêm : Văn mẫu lớp 9: Nghệ thuật miêu tả nhân vật trong Truyện Kiều Dàn ý & 4 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Được thầy giới thiệu, hàng xóm cũ đến thăm. Chợt ông lão giật mình khi thấy mặt mình đỏ bừng khác thường. Đúng lúc đó, con thuyền vừa cập bến.

iii.Trải nghiệm câu chuyện “Chạy về nước” của Nguyễn Minh Châu.

Câu chuyện “Nông thôn” gặp một góc bệnh nằm liệt giường, đầy ắp nỗi buồn và tình thương. Nhĩ là chồng, là cha, là hàng xóm, là bạn, bệnh nặng không đi được, muốn ngồi dậy phải có người đỡ, có khi phải “dùng hết sức lực” mới “lết từ từ” ra khỏi đệm, nhưng anh cảm thấy rằng mình đã “bay nửa vòng trái đất”. Trong nhiều tháng ngày, cơ thể anh bị tổn thương nghiêm trọng “với nhiều da cứng và mưng mủ ở lưng”.

Xem Thêm: Cách phân biệt ánh sáng: Ánh sáng trắng, ánh sáng trung tính, ánh

Truyện “Về quê” ghi lại những điều mắt thấy tai nghe, những điều nghĩ và mối quan hệ giữa Nhĩ đang nằm trên giường bệnh, qua bốn cảnh: Nhĩ được chăm sóc; nhĩ bị lầm. Cả nhóm sang bên kia sông; nghe nói các cháu nhỏ, văn, tam, hùng…) đến nương náu, trải chăn gối cho cụ, thầy đề nghị chống gậy đi nghe cho bùi tai. .

Cốt truyện “Về quê” rất giản dị, nhưng “chất phác” hàm chứa triết lý sâu xa. Thông qua tâm nhĩ của các nhân vật, một bệnh nhân “hấp hối”. nguyễn minh châu nói về những suy tư của ông về con người, cuộc sống và cách sống, thức tỉnh.

<3

Xem Thêm : Bài thuyết minh về cây lúa ngắn gọn

A Nhĩ là người từng trải và có địa vị, từng đi khắp thiên hạ: “Cả đời tôi chưa từng đi đến cùng trời cuối đất bằng đôi tai của mình”; “Anh đã từng bỏ gót tất cả ngoại chân trời…”; Mới hai năm trước, anh đi công tác ở một nước nào đó tại Hoa Kỳ. Có thể nói bạn có thể phóng tầm mắt bao quát cảnh đẹp phồn hoa đô hội gần xa và những món ngon xứ lạ. Nhưng cảnh đẹp cận kề, con người quê hương nhân hậu, thân thiện và những ngày hấp hối trên giường bệnh đều khiến anh vô cùng cảm động và xúc động.

Kết hoa bằng lăng thì có gì hay? “Màu nhạt” lúc mới nở.. những vòm trời và những hõm sông, bờ bến, cầu tàu… không có gì xa lạ với nhiều người trong chúng ta, nhất là khi nhà anh ở ngay gần Courtyard. Sáng nay ngồi cùng vợ bón từng thìa thức ăn, anh nghĩ: Mình thấy hoa loa kèn mùa thu đẹp hơn, “đậm” hơn. Sông Hồng “đỏ nhạt”, lòng sông như rộng ra. Những bãi bồi xưa bên kia sông hồng khoác lên mình “màu vàng thau pha chút xanh non” trong nắng sớm thu, một màu thân quen như da thịt. , hơi thở của đất đai màu mỡ. Và bầu trời, vòm trời quê hương “dường như cao hơn”.

Xem Thêm: Tóm tắt Đánh nhau với cối xay gió ngắn gọn (12 mẫu) – Văn 8

Qua ô cửa sổ nhà, cô rung động trước khung cảnh đồng áng của quê hương. Tại sao anh ấy hiếm khi nhìn thấy hoặc cảm nhận nó trước đây? Phải chăng vì cuộc sống luôn quá bận rộn? Hay tình cờ? Đoạn miêu tả thiên nhiên qua đầu truyện. Nguyễn minh châu muốn nhắn nhủ mọi người đừng cẩu thả mà hãy kiên trì trân trọng cảnh sắc quê hương, bởi nó là máu thịt, là linh hồn của mỗi chúng ta. Vẻ đẹp bình dị, thân quen của quê hương phải được khám phá, được nâng niu, trân trọng.

2.Tôi nằm liệt giường đã lâu, dưới sự chăm sóc của vợ con, trong lòng tôi chất chứa biết bao tình yêu sâu nặng, tha thiết. Nghe Lian Lian nói: “Đừng lo lắng, bất kể tốn kém bao nhiêu, bạn và các con của bạn có thể chăm sóc cho bạn”, và sau đó “Lần đầu tiên tôi nhận thấy Lian Lian mặc một chiếc áo sơ mi vá.” Hình ảnh người vợ cần kiệm, tiết kiệm và đầy tinh thần hy sinh làm lay động, tôi thoáng chút ân hận về sự bất cẩn của mình: “Đời anh chỉ khổ cho em thôi… nhưng em vẫn nhịn”.

Chưa bao giờ tai nghe rõ đến thế, giọng nói giản dị, thân thương: tiếng vợ dọn dẹp, dạy con…, tiếng rót thuốc liên tục, tiếng rót nước và mùi của rất nhiều của thảo mộc bay vào nhà người vợ hiền “Tiếng bước chân cót két quen thuộc” trên “bậc thang gỗ mòn”. Đó là tiếng nói của trái tim, một tiếng nói nhân hậu, không phải lúc nào cũng được nghe bằng tai, mà được cảm nhận bằng tai!

Tuấn là con trai thứ hai của vợ chồng Tâm và Liên. Tuấn xa nhà đã một năm, đi học xa, vào một thành phố phía Nam, tối qua mới về. Bố ốm nặng, có về thăm bố mẹ không? Nằm trên giường bệnh nhìn con, màng nhĩ xúc động “Thấy con trai mẹ càng ngày càng giống con”. Anh bảo em sang bên kia sông “qua đò, bước qua bờ bên kia mà chơi” :., rồi quay lại. Tô Duẩn khi mải mê đọc sách dịch, “có gì lạ” là bố sai làm. Người con không hiểu “ước nguyện cuối cùng” trong đời của cha nhưng muốn nói ra. Mẹ muốn con yêu qua sông cho mẹ, được nhìn thấy khung cảnh đồng nội quen thuộc mà con đã quên gần hết cuộc đời.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục