Cảm nhận khi đọc bài thơ: Thiên trường vãn vọng của Trần Nhân

Cảm nhận khi đọc bài thơ: Thiên trường vãn vọng của Trần Nhân

Thiên trường vãn vọng

Bài luận mẫu

Bạn Đang Xem: Cảm nhận khi đọc bài thơ: Thiên trường vãn vọng của Trần Nhân

Nhắc đến Trần Nhân Đông, người ta sẽ nghĩ ngay đến một anh hùng cứu nước, một vị vua anh minh, sáng suốt, đã cùng quân dân một mình đánh bại quân xâm lược Nguyên Mông, tạo nên một trang sử của dân tộc trong thời đại anh hùng——Thời đại phương Đông a. Nói đến Trần Nhân Tông, người ta nghĩ ngay đến những bậc hiền triết Phật giáo thuộc dòng thiền sư Lan Yantu. Trần Nhân Tông không chỉ là một con người – anh hùng cứu quốc, vua nhà Minh, nhà hiền triết, nhà thơ, tâm hồn cao thượng, phóng khoáng, dung mạo đẹp đẽ.

Chen Rendong từng nổi tiếng với những câu thoại anh hùng:

Thương hại hai phen con chồn

Dòng sông ngàn năm không thay đổi.

(tức thì)

Xem Thêm: Hình ảnh dòng sông tuyệt đẹp

Nhà vua càng kinh ngạc trước hồn thơ của chàng, mang trong mình tình yêu nước mãnh liệt. Chiều đứng ở Thiên Cung, hồn như tranh.

Từ Thăng Long đến quê hương Thiên Trường (nay là Nam Định), từ điện ở Thiên Cung nhìn ra nhà vua. Cảnh tượng thật trìu mến hiện ra trước mắt:

Xem Thêm : Bài toán ngược xác định RLC

Xóm trước làng sau như khói lồng

Bóng tối trông như thế nào

Người chăn sáo bò đã trở lại

Cò trắng từng đôi tung xuống ruộng.

(bản dịch của bắp ngô)

Xem Thêm: Ví dụ về sinh sản vô tính ở thực vật

Cảnh Thiên Cung buổi chiều là một cảnh mục đồng yên tĩnh và thanh bình (sự yên tĩnh của cuộc sống và làm việc trong hòa bình). Trời đã về chiều, ngôi làng dần chìm trong làn sương mù mờ ảo. Có lẽ, đó là vào mùa thu và mùa đông. Có bóng nhưng màu chiều chỉ mờ ảo, chập chờn, nửa hình như có, nửa hình như vắng.

Khoảnh khắc ngày và đêm luân phiên nhau ở một vùng quê gợi cho lòng người bao cảm xúc. Buồn không nói nên lời:

Xem Thêm : Bài toán ngược xác định RLC

Xóm trước làng sau như khói lồng

Có phải bóng tối rất giống nhau không?

Xem Thêm : Giải bài 23,24,25 ,26,27,28 ,29,30 trang 66,67 SGK Toán 7 tập 2

Vì vậy, cuộc sống trở nên quý giá hơn. Chỉ có một hình ảnh rất đỗi bình thường: lũ trẻ vừa dắt trâu về làng vừa thổi sáo cũng đã thu hút sự chú ý của nhà vua và được viết thành thơ:

Người chăn sáo đã trở lại.

Phải chăng tiếng sáo của lũ trẻ đã đưa nhà vua trở về tuổi thơ hồn nhiên, nô đùa? Hay tiếng sáo trong veo, trong trẻo khiến lòng thanh thản sau bao lo lắng về quan trường? Lòng hoàng đế tràn ngập niềm vui, cuộc sống nơi đây đơn giản và trong trẻo như vậy.

Xem Thêm: Tính cân bằng ẩm của một số địa phương nước ta – iDiaLy.com

Tâm trạng ấy càng làm cho khung cảnh anh nhìn thấy nên thơ hơn:

Cò trắng từng đôi tung xuống ruộng.

Trên nền ruộng xanh mướt, trong làn sương mờ ảo thấp thoáng vài chú cò trắng đang rũ cánh bay lượn. Ôi, quê đẹp quá!

Hai câu cuối của bài thơ phác họa trước mắt người đọc một khung cảnh đồng quê thanh bình, thơ mộng bằng những nét bút gợi tả. Con người và cuộc sống ở đây thật bình dị và tốt bụng! Những bức tranh phong cảnh được nhà thơ viết nên thật tình cảm: giọng điệu ngọt ngào, sâu lắng Tâm hồn của một con người yêu đời.

Ít ai có thể ngờ rằng một vị vua mặc áo gấm tím lại gắn bó với quê hương đất nước đến thế. Vì vậy, càng đọc kỹ bài thơ này, chúng ta càng nhận ra được tình cảm yêu nước, yêu nước trong trái tim của bậc vĩ nhân và càng cảm phục, khâm phục.

Chiều đứng ở Thiên Cung nhìn ra, xứng đáng là một bài thơ hay, tiêu biểu cho bản sắc và tâm hồn Việt Nam.

loigiaihay.com

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục