Có thể bạn quan tâm
- Lực lượng sản xuất là gì? Có vai trò thế nào?
- Soạn bài Cái gì quí nhất? trang 85 Tiếng Việt Lớp 5 tập 1 – Tuần 9
- Tuần 10 VBT tiếng việt 4 tập 1: Ôn tập giữa học kì I tiết 1, 2 – Tech12h
- Tranh tô màu cho bé 5 tuổi
- Bộ đề thi học kì 2 môn GDCD lớp 7 năm 2021 – 2022 6 Đề thi Giáo dục công dân lớp 7 học kì 2 (Ma trận, đáp án)
Vẻ đẹp của Cuiqiao đương nhiên là ghen tị. Chị em Thúy Kiều chọn ra 6 bài cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều kèm theo 2 dàn ý chi tiết để các em cảm nhận sâu sắc hơn.
Bạn Đang Xem: Cảm nhận về vẻ đẹp của Thúy Kiều (6 mẫu) – Văn 9
Qua chân dung Thúy Kiều, người đọc không khỏi linh cảm về số phận éo le của cô, một cô gái đỏm dáng và kém may mắn. Vậy hãy cùng tham khảo 6 bài văn cảm nhận vẻ đẹp của biển và tích lũy thật nhiều vốn từ cho mình nhé.
Dàn ý để cảm nhận vẻ đẹp của Thôi Kiều
Đề cương 1
1. Giới thiệu:
- Nguyễn Du là một nhà thơ tài hoa, bậc thầy về ngôn từ.
- Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là Truyện Kiều.
- Tác phẩm kể về cuộc đời của một cô gái xa xứ vừa tài giỏi vừa xinh đẹp. Cụm từ “chị em thướt tha” chỉ vẻ đẹp và tài năng của nàng.
- Bố cục: Đoạn đầu “Gặp gỡ” giới thiệu về gia cảnh của Kiều.
- Nội dung: Tả vẻ đẹp của thuý kiều, thuý văn.
- Tác giả sử dụng các thủ pháp nghệ thuật ước lệ và tượng trưng để miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên với “ngõ thu”, “bức tranh xuân”, “hoa”, “liễu”.
- Nguyễn Du tập trung miêu tả đôi mắt của Kiều như “thu thủy kéo xuân” để gợi lên vẻ đẹp của nàng: đôi mắt đẹp trong veo như làn nước mùa thu, đôi lông mày như núi cảnh vào mùa. Mùa xuân (bút đánh dấu).
- Nhà thơ sử dụng nhân hoá “hoa ghen”, “liễu hả” và thành ngữ “tựa nước thành” để nói lên vẻ đẹp của Hoa kiều – vẻ đẹp của thiên nhiên cũng rất ghen.
- Miêu tả cái đẹp vượt lên trên quy luật tự nhiên: gợi số phận thê thảm.
- Nàng trời sinh đã “thông minh”, thạo cầm sách, làm bài, làm thi, họa.
- kieu cũng “ruu ngũ âm” và “ăn hồ cầm”: cô ấy biết tất cả các thang âm của cổ nhạc và thông thạo piba cổ.
- Không chỉ vậy, Kiều còn có biệt tài sáng tác bài “bạc phận” khiến người nghe mỗi lần cất lên đều thấy bùi ngùi.
- Tài năng của cô ấy, đặc biệt là bài hát “Silver Fate”: Báo trước số phận nghiệt ngã của Jo, “Red Face” đầy khó khăn.
- Nghệ thuật ước lệ tượng trưng gợi tả vẻ đẹp của Phố Hoa kiều rất đặc sắc.
- Ngôn ngữ và hình ảnh so sánh giàu sức gợi.
- Nghệ thuật đòn bẩy, ký hiệu, nhân hóa… đều được sử dụng rất tài tình.
- Sắc đẹp và tài năng của Kiều thật tuyệt vời, nhưng nó cũng báo trước số phận éo le của cô.
- Thể hiện tư tưởng nhân đạo của Nguyền Dực: trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp, phẩm chất của người phụ nữ thời xưa.
- Nguyễn Du là một đại thi hào, một nhà thơ tài hoa của dân tộc, có nhiều đóng góp vào kho tàng văn học dân tộc.
- Truyện Kiều là một kiệt tác hoành tráng kể về cuộc đời của Thúy Kiều – một người con gái tài hoa nhưng bất hạnh.
- Vị trí: Đoạn trích nằm ở phần đầu tác phẩm, giới thiệu về gia cảnh của Thôi Kiều.
- Giá trị nội dung: Đoạn trích trong “Chị em Thúy Kiều” ca ngợi vẻ đẹp của hai chị em Thúy Vân và Thúy Kiều, mỗi người có một vẻ đẹp riêng và dự báo những số phận tương lai khác nhau.
- “kiều càng sắc, càng mặn” -> hồn thuý kiều mặn mà, tâm lí sắc bén
- “Ngõ Thu”: vẻ đẹp của đôi mắt trong veo, buồn như mặt hồ thu
- “Nét xuân”: Vẻ đẹp của lông mày và đôi mắt giống như nét Xuân Sơn trong bức tranh màu nước.
- Tài năng của Thôi Kiều đã đạt đến trạng thái lý tưởng của quan niệm thẩm mỹ phong kiến: cầm, cố, thử, vẽ
- Joe cái gì cũng hiểu, nhưng nổi bật nhất là thơ, giữ một chương: “Chương lương thực cơ bản”
- Đặc biệt là tiếng đàn bạc của nàng, giọng trầm buồn, đa cảm: “sống dở càng thêm não tàn”.
- Nghệ thuật biểu đạt tượng trưng
- Sử dụng mô tả chung một cách đa dạng và linh hoạt để tạo sự hứng thú cho ảnh chân dung
- Nghệ thuật dùng từ độc đáo, đặc biệt là những từ có giá trị gợi tả cao.
- Nghệ thuật ghi điểm, đòn bẩy
- So sánh, ẩn dụ, nhân hóa, đối xứng, liệt kê…
- Tóm tắt vẻ đẹp và tài năng của thuý kiều trong đoạn trích.
- Hãy nói những gì bạn cảm thấy.
2. Văn bản:
A. Tổng quan về đoạn trích:
Vẻ đẹp của thuý kiều:
* Người đẹp và Người đẹp:
– Nguyễn Du tập trung miêu tả vẻ đẹp của dòng sông trước mắt như một đòn bẩy, nhấn mạnh vẻ đẹp của kiều “kiều như sắc, kiều”.
– Vẻ đẹp của cô ấy vượt xa người thường:
*Người phụ nữ tài năng:
Đặc điểm nghệ thuật:
3. Kết luận:
Đề cương 2
a) Mở
– Giới thiệu tác giả, tác phẩm:
– Đoạn trích giới thiệu về chị em Thúy Kiều: Đoạn trích miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Thúy Vân và Thúy Kiều, đặc biệt là vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều.
b) Văn bản
* Tổng quan về đoạn trích:
*Bài 1: Vẻ đẹp của xứ sở ngọc lục bảo
->Tác giả sử dụng phép ước lệ để miêu tả cụ thể đôi mắt sáng long lanh của nàng Kiều.
=> Thuý kiều gợi vẻ đẹp kì thú với vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành” khiến thiên nhiên cũng phải ganh tị, ghen tuông: hoa ghen với liễu, ghen với liễu.
=>Điềm báo về số phận, cuộc sống tương lai.
* Bài 2: Tài sắc của Thúy Kiều
<3
->Dự báo cuộc đời, số phận bi đát của nàng như khúc nhạc “Bạc mệnh”.
=>Bức chân dung Thôi Kiều khiến người sáng tạo ghen tị, tài hoa thông minh, tâm hồn đa cảm báo trước một số phận trắc trở, nghiệt ngã, sóng gió, bởi “có tài mà ghét nhau”.
=>Số phận chung của người phụ nữ thời xưa là chịu đựng những vất vả, khó khăn, bất công của xã hội. Cuộc đời họ như hoa đào trôi giữa chợ, như thân bèo trôi bồng bềnh không mục đích, chẳng biết đi về đâu.
* Nét nghệ thuật
c) Kết luận
Cảm nhận vẻ đẹp của thuý kiều – Người mẫu 1
Nguyễn Du là một nhà thơ tài hoa, bậc thầy về nghệ thuật ngôn từ. Tác phẩm nổi tiếng nhất mà ông để lại cho hậu thế là kiệt tác “Hải ngoại ký sự”. Tác phẩm kể về câu chuyện của một cô gái xa xứ vừa tài năng vừa xinh đẹp gặp phải số phận lang thang 15 năm giữa dòng đời. Vẻ đẹp và tài năng của Nguyễn Du được thể hiện đầy đủ qua câu thơ “ Kiều chị em”.
Xem Thêm: Cây tre trăm đốt – Kho Tàng Truyện Cổ Tích Chọn Lọc
“Chị Thúy Kiều” được trích từ “Gặp gỡ và đính hôn” ở phần đầu tác phẩm “Chuyện chị Thúy Kiều”. Đây là phần tác giả Nguyễn Du tập trung giới thiệu về gia đình Việt Nam. Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” miêu tả chi tiết vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều và Thúy Vân, đặc biệt là vẻ đẹp của Thúy Kiều.
Nếu trong đoạn trích có 24 câu thì Nguyễn Du đã dùng hết 12 câu để miêu tả vẻ đẹp của Kiều Kiều, qua đó thể hiện tình cảm của mình dành cho nàng. Không chỉ vậy, mặc dù Qiao là chị gái của Cuiyun nhưng anh ấy đã hết lòng miêu tả vẻ đẹp của Cuiyun trước khi miêu tả vẻ đẹp của Cuiyun. Sau đó, khi chuyển sang miêu tả vẻ đẹp của Kiều, Nguyễn Du nhấn mạnh:
“Kiều sắc hơn tài”
Đây là nghệ thuật đòn bẩy, khơi dậy lòng ngưỡng mộ vẻ đẹp của kiều nữ trong lòng người đọc. nguyễn du đã vẽ một bức chân dung nàng kiều đẹp dưới đây:
Ngõ Thu, Xuân tranh ghen hoa, liễu xanh. Một hoặc hai cái được đổ vào nước, và màu sắc phải được tìm kiếm cho một, để có thể vẽ hai cái. “
Nguyễn Du sử dụng nghệ thuật ước lệ, lấy vẻ đẹp của thiên nhiên làm chuẩn mực cho vẻ đẹp của con người. Những hình ảnh như thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu được ông dùng để diễn tả vẻ đẹp của mỹ nhân. Nếu như ở Thôi Vân, Nguyễn Du tập trung miêu tả từng chi tiết trên khuôn mặt, lông mày, màu da, màu tóc… thì ở Thôi Kiều, anh chỉ tập trung khắc họa đôi mắt của nàng. Bởi đối với một người, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, chứa đựng mọi tâm tư, tình cảm của người đó. Với kiều, đôi mắt như “thu thủy” và đôi lông mày như “xuân sơn”. Một đôi mắt trong veo như nước mùa thu, lông mày đẹp như núi mùa xuân, không thể tả! Đây là bút pháp được Nguyễn Du sử dụng, chỉ là những nét vẽ gợi lên vẻ đẹp của con người. Nguyễn Du chỉ miêu tả Kiều qua đôi mắt mà ta cũng cảm nhận được vẻ đẹp thanh tú tuyệt vời của nàng. Thế mới biết, ngòi bút của Nguyễn Du hay thật đấy! Không chỉ vậy, Ruan Du còn so sánh vẻ đẹp của Hoa kiều với “hoa” và “liễu”, và vẻ đẹp mềm mại của tự nhiên đã được công nhận. Người xưa thường so sánh sắc đẹp với hoa và ngọc. Tuy nhiên, vẻ đẹp của kiều nữ vượt lên trên vẻ đẹp của tạo hóa và mọi khuôn khổ của vẻ đẹp tự nhiên, khiến họ phải “hoa ghen, liễu hờn”, thậm chí “lấn át nước”. Nguyễn Du sử dụng phép nhân hóa “hoa ghen”, “liễu hả” và thành ngữ “tựa nước thành” để miêu tả vẻ đẹp của Kiều. Vẻ đẹp của cô ấy đẹp đến nỗi Tạo hóa phải ghen tị. Tuy nhiên, khi miêu tả vẻ đẹp của cô, Ruan Du dường như có linh cảm về số phận của Joe và cuộc sống trôi nổi sau này của cô. Vì sắc đẹp của nàng vượt qua mọi giới hạn, gây mâu thuẫn, bất hòa với thiên nhiên, nên cuộc đời nàng hẳn lắm gian nan, vất vả!
Người đẹp Cuijiao không chỉ là “chim sa lông” xinh đẹp mà còn là cô gái có tài ôm đồm, thi cử, thi họa: “Tham sắc thì phải đẹp nên phải vẽ” 2″. Về Thôi Vân, Nguyễn Du chỉ tập trung miêu tả vẻ đẹp của nàng, còn với Thôi Kiều, ông chỉ dùng một phần để miêu tả vẻ đẹp của nàng, còn lại, ông dành hết tâm sức để miêu tả tài năng của nàng, đó là:
“Tính tình thông minh, nghề thơ hỗn tạp, khí ca tràn đầy. Cung thương ngang ngũ cung, nghề riêng ăn nhạc. Ca gia tùy tay chọn, một đời bạc, càng thêm lõi não .”
Cuiqiao, cô ấy không chỉ là hiện thân của sắc đẹp mà còn là hiện thân của tài năng. Đã ban cho cô ấy “trí tuệ” bẩm sinh, đồng thời cũng ban cho cô ấy “làm thơ” và “ca hát”. Tất cả tài năng của cô đều đạt đến cảnh giới tinh thông và duy tâm, đặc biệt là tài năng đàn hạc. Vào thời cổ đại, chỉ cần một người phụ nữ có thể ôm, kiểm tra và vẽ, cô ấy đã là một người phụ nữ tài năng trên thế giới, nhưng Cuijiao có thể chơi “ngũ âm thô lỗ” và chơi đàn tỳ bà. Đàn hạc của Lakers cực kỳ khó học. Cô ấy không chỉ chơi đàn tỳ bà giỏi mà còn có thể sáng tác những bài hát hay của “Yin Yuan”. Ca khúc “Bạc mệnh” của cô vang lên để lại trong lòng người nghe sự xúc động, bùi ngùi, man mác. Đó là minh chứng cho tài năng thơ ca tuyệt vời của cô, đồng thời là màn trình diễn, sự báo trước của số phận. Vì bài hát này mang tâm tư của người nhạc sĩ, bài hát buồn da diết như vậy chứng tỏ một trái tim đa cảm, đa cảm, đồng thời cũng là điềm báo trước về cuộc đời của “hồng nhan bạc mệnh”. Khổ sở và đầy bất hạnh.
Có thể nói Nguyễn Du đã miêu tả thành công vẻ đẹp của Thúy Kiều. Một nghệ thuật ước lệ tượng hình, sử dụng đòn bẩy rất tài tình để làm nổi bật vẻ đẹp của thuý kiều so với người em thuy văn. Tiếp theo đó là nghệ thuật chấm phá, nghệ thuật nhân hóa… được Nguyễn Du vận dụng rất nhuần nhuyễn để miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Kiều. Không chỉ vậy, ngôn từ miêu tả rất độc đáo, hình ảnh thiên nhiên tương phản rất dễ lan truyền, gợi nhớ đến vẻ đẹp và tài năng của Vương Thúy Kiều.
Nguyễn Du đã vẽ nên một bức chân dung Thúy Kiều vô cùng đẹp đẽ chỉ bằng những đường nét của nàng, không chỉ ở sắc đẹp mà còn ở tài năng của nàng. Nhưng qua những miêu tả đầy ngưỡng mộ đó, ông cũng bộc lộ một dự cảm về cuộc sống cơ cực của những người khách trọ. Từ đó, ta thấy được một trong những giá trị nhân đạo mà Nguyễn Du gửi gắm là trân trọng vẻ đẹp và tài năng của con người trong xã hội xưa, đặc biệt là người phụ nữ.
Cảm nhận vẻ đẹp của thuý kiều-mẫu 2
Từ lâu, “Truyện kiều kiều” của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du đã được đánh giá là một tác phẩm có giá trị đặc sắc, đánh dấu bước phát triển vượt bậc của thơ ca thế kỷ XVIII cả về nội dung và nghệ thuật. . Mặc dù “Hoa kiều tiểu sử” của Ruan Du được chuyển thể từ tiểu thuyết “Kim Văn Kiều truyện” của học giả tài năng Trung Quốc Qingxin, nhưng ý đồ sáng tạo, quan niệm nghệ thuật và sự sáng tạo trong “Hoa kiều” của Ruan Du đều mang tính cách tân. Đột phá, thấm nhuần tính nhân văn sâu sắc, chủ nghĩa nhân văn, tính nhân bản và giá trị nhân văn. Một trong những sáng tạo nghệ thuật độc đáo và điêu luyện của Nguyễn Du đã làm nên thành công cho tác phẩm của ông đó là nghệ thuật miêu tả nhân vật. Điều đó được thể hiện rất rõ nét, rất cụ thể trong đoạn trích “Chị em em kiều”, qua vẻ đẹp của chân dung và tài năng của nhân vật kiều.
Đoạn trích nằm ở phần đầu tác phẩm giới thiệu về gia cảnh của Kiều. Khi giới thiệu các thành viên gia đình ở nước ngoài, tác giả tập trung vào tài năng của Cuiwen và Cuiqiao. Sau khi xây dựng vẻ đẹp của chân dung và nhân vật Thôi Vân, nhà thơ tập trung miêu tả sự tương phản giữa vẻ đẹp của Kiều và vẻ đẹp của Vân:
Kiều càng ngày càng sắc hơn bề ngoài sắc
Người đẹp hải ngoại khác biệt và vượt trội về tài năng và nhan sắc. Đó là sự “sắc sảo” của trí tuệ, là “độ mặn” của tâm hồn.
Đầu tiên phải kể đến vẻ đẹp—ngoại hình của Kiều. Thủ pháp ước lệ vẫn dùng để biểu đạt vẻ đẹp của thiên nhiên như thước đo vẻ đẹp của con người qua hàng loạt hình ảnh: nước thu, núi xuân, hoa, liễu, Nguyễn Du đều thể hiện vẻ đẹp của người phụ nữ đẹp. Nhưng khi tả kiều, tác giả không tả chi tiết như văn mà ngược lại, tác giả tập trung vào một điểm nhìn, đó là đôi mắt của “quanshuiquanshan”: đôi mắt sáng và sâu, như nước mùa thu; lông mày như núi mùa xuân. Đây là cách vẽ “điểm thẻ” cho nhân vật của bạn. Vì đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Và qua đôi mắt của Joe, chúng ta có thể thấy được tâm hồn trong sáng, sâu sắc đến kỳ lạ của nhân vật. Vẻ đẹp của người phụ nữ đẹp là vẻ đẹp vượt lên trên những chuẩn mực tự nhiên và khuôn phép của người phụ nữ phong kiến, cho nên: “Hoa ghen – Liễu hận” và cả nghiêng thành:
<3
Nghệ thuật nhân hóa (hoa ghen – liễu ha ha) kết hợp với nghệ thuật phóng đại (thành ngữ: nghiêng nước nghiêng thành) vừa có tác dụng khơi gợi cảm xúc cho Kiều Mị, vừa có tác dụng dự đoán số phận, cuộc đời nàng. Vì vẻ đẹp ấy gây ra xung đột, bất hòa (khác với phù hoa: thất phục-phục: hòa thuận, hòa thuận) nên cuộc đời nàng phải đầy gian nan, khó khăn:
“thanh dài hai lần, thanh y hai lần”.
Tiếp theo là tài nữ kiều. Nếu như khi miêu tả Phạm thiên, nhà thơ chỉ chú ý đến việc miêu tả cái đẹp, cái đẹp mà không chú ý đến việc miêu tả tài năng và tâm hồn, thì khi miêu tả Kiều, nhà thơ chỉ miêu tả một phần của cái đẹp, còn lại là dành cho tài năng. Khả năng:
sac phải nhờ một người rút hai
Chỉ có một bài thơ mà nhà thơ nhắc đến cả sắc đẹp và tài năng. Xét về nhan sắc thì Joe là số một nhưng xét về trí thông minh thì không ai dám đứng thứ hai trước cô. Tài sắc của Kiều có thể nói là độc nhất vô nhị trong thiên hạ, không hai. Vì họ có tài nên ở lĩnh vực nghệ thuật nào họ cũng có tài: cầm-thi-thi-họa. Theo quan niệm thẩm mỹ của tục thờ phong kiến, họ đã đạt đến mức lý tưởng hóa: “Họa họa hòa hương”. Bạn đặc biệt nhấn mạnh tài năng của Qiao về tài năng: “Cung điện Ngũ giác / Tư nhân đàn hạc”: Cô ấy thuộc lòng động tác chân và chơi thành thạo qin (đàn hạc cổ). Không chỉ vậy, cô còn sáng tác nhạc rất giỏi: “Những bài hát do chính tay bạn chọn còn căng thẳng hơn nữa”. Mỗi lần cô đánh đàn, hát bài Bạc mệnh khiến người nghe đau đớn, xót xa. Bài hát là linh hồn, là tiếng đàn đi theo cuộc đời của kẻ lữ thứ, nói lên tâm trạng buồn bã và cuộc sống bộn bề.
Tóm lại, chân dung Kiều là chân dung tính cách và số phận. Vẻ đẹp của kiều, là vẻ đẹp khác người, khiến thiên nhiên phải ghen tị. Kiều tài hoa hơn người, nên chắc chắn theo lý số “Cái thái chữ song hành” hay “Cái chữ cái tao nhã ghét nhau” thì cuộc đời của Kiều sẽ như vậy. Cuộc sống của một thiếu niên. Cuộc đời của Red Face không may mắn, thất thường và tàn nhẫn.
Ở đây, chúng ta thấy tài năng đặc biệt của Nguyễn Du trong việc miêu tả nhân vật. Từ vẻ đẹp của những bức chân dung, nhà thơ bộc lộ dự cảm về tính cách, cuộc đời và số phận của nhân vật. Mặc dù ở đầu đoạn trích, tác giả giới thiệu Thôi Kiều là chị, Thôi Vân là chị, nhưng về sau, nhà thơ đã miêu tả chân dung của các nhân vật trước là Mây, sau là Thôi. Tạo thủ pháp “đòn bẩy” là dụng ý nghệ thuật của nhà thơ. Điều này có tác dụng nhấn mạnh và làm nổi bật vẻ đẹp độc đáo của nhân vật Thôi Kiều nổi trội về sắc đẹp, tài năng và tình yêu. Vì vậy, trong khi chúng tôi sử dụng cùng một quy ước ký hiệu khi mô tả hai ký tự này, chúng tôi thấy các mức cường độ khác nhau ở mỗi ký tự. Nhà thơ chỉ dùng bốn câu để tả hoa văn, còn lại dùng mười hai câu để tả hoa văn. Khi tả Phạn, tác giả chỉ tập trung miêu tả cái đẹp, nhưng khi tả Kiều thì “cái đẹp phải tìm một, lại phải tìm hai”. Tuy nhiên, mỗi nhân vật hiện lên rất sinh động, cụ thể, chân thực với một thẩm mỹ, tính cách, số phận khác nhau.
Theo cách này, Ruan Du đã khắc họa thành công chân dung của hai chị em Cuiqiao, đặc biệt là vẻ đẹp và tài năng của Cuiqiao, sử dụng thủ pháp thông thường là miêu tả vẻ đẹp của con người với vẻ đẹp của thiên nhiên. Qua đó ta thấy được cảm hứng về vẻ đẹp, tài năng con người và dự cảm về cuộc đời đầy tài hoa, bạc mệnh của Nguyễn Du.
Cảm nhận vẻ đẹp của thuý kiều-mẫu 3
Nguyễn Du là một nhà thơ dân tộc Việt Nam. Ông đã để lại cho đời một kiệt tác Truyện Kiều, một tác phẩm chứa đựng tinh thần nhân văn cao cả và tinh thần hiện thực. Tiểu sử Hoa kiều là một bài ca lớn về giá trị nhân đạo, là bản cáo trạng nghiêm khắc về cái ác, phản ánh sâu sắc về quyền con người. Câu chuyện tập trung vào Cuiqiao, một nhân vật kết hợp giữa sắc đẹp, tài năng và đức hạnh.
Bài thơ trích ở đầu truyện Thôi Kiều có thể nói là đoạn miêu tả đúng nhất vẻ đẹp của Thôi Kiều. Bốn câu đầu giới thiệu khái quát về hai nhân vật đẹp và cảm động, họ là hai người con gái đầu lòng của vua ông. Sự kết hợp giữa hình tượng tượng trưng và ẩn dụ là một thủ pháp tu từ trong thơ văn cổ, cho ta thấy vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều, họ thật thanh tao, trong sáng như hoa mai, như bông tuyết giữa thiên nhiên
<3
Đẹp từ ngoài vào trong. Khi nhà thơ mô tả Cuiyun, anh ta cho rằng vẻ đẹp của Cuiqiao chẳng qua là thế này, nhưng khi Cuiqiao xuất hiện, Cuiyun chỉ là một lá chắn cho vẻ đẹp của Cuiqiao. Chỉ hai câu thôi:
“Hoa kiều sắc sảo mặn mà hơn hóm hỉnh”
Đôi mắt của người phụ nữ đẹp được miêu tả bằng hai ẩn dụ:
Xem Thêm: Top 10 Bài văn thuyết minh về đồ dùng học tập hay nhất
“Ngõ thu, tranh xuân”
Mắt nàng trong như nước mùa thu, mày thanh như núi mùa xuân. Đây cũng là một nét đẹp tượng trưng ước lệ thường gặp trong thơ văn cổ. Nhân cách hóa, cảm thán, ẩn dụ, hoán dụ, ẩn dụ, ngụ ngôn, liệt kê, so sánh, đối ứng và các kỹ thuật khác đều có, đẩy vẻ đẹp của Cuiqiao lên đỉnh cao và vẻ đẹp của đất nước lên đến đỉnh cao. Chúa ơi, không có từ nào để diễn tả nó.
“Ghen thì rụng, liễu thì tàn, hoa thì sáng”
“Hoa” và “liễu” là loài vô hồn, ngu dốt nhưng phải “ghen tị”, “oán hận”, “cay đắng” trước sắc đẹp, “tuyệt sắc” của gái kiều. Vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến vạn vật trên đời phải ghen tị.
Tuy nhiên, việc khắc họa vẻ đẹp lộng lẫy, uy nghiêm, xinh đẹp và quyến rũ của Cuijiao qua nghệ thuật có thực sự đáng ghen tị? ? Nguyễn Du cho ta thấy biển đời sóng dữ, chôn vùi thân phận như chờ đợi nhiệm vụ.
Nếu như trong Cuiwen, Ruan Du chỉ miêu tả nhan sắc thì trong Cuiqiao, nàng là Ruan Du không chỉ miêu tả nhan sắc mà còn ca ngợi tài năng của nàng:
“Cần một kỹ năng để vẽ hai”
Giải thích bài thơ, ta có thể thấy điều mà Nguyễn Du miêu tả là Thúy Kiều đứng đầu thiên hạ về nhan sắc, nhưng về tài năng, Thúy Kiều cũng là hạng người không biết bằng ai. số một. Đầu tiên là thông tin có sẵn do Người tạo cung cấp:
“Trí tuệ bẩm sinh”
Thứ hai, thi tài-thi-họa:
<3
Cung điện đi lên lầu,
Sự nghiệp của tôi đã nuốt chửng một con thiên nga
Được biên đạo cẩn thận”
Ý của Nguyễn Du muốn đề cao tài năng của Thôi Kiều rất rõ ràng, nhà thơ rời khỏi Thôi Vân, cho rằng vẻ đẹp của Thôi Vân đã là tuyệt tác không ai sánh kịp, nhưng bên ngoài Thượng Hải có một người có nhân cách không ai sánh kịp. Vẻ đẹp và tài năng của Joe là sự sắp đặt của Chúa.
Có thể nói, trong lịch sử văn học Trung Quốc, hình tượng người phụ nữ hoàn mỹ cả hình thức lẫn tâm hồn đã được thể hiện một cách trân trọng nhất trong các tác phẩm của thiên tài Nguyễn Du.
Nguyễn Du đã kết hợp tình yêu con người, đặc biệt là người phụ nữ, với nét bút tài tình để vẽ nên một bức chân dung vừa thanh tao vừa gợi cảm, như thuý vân, thuý kiều. Đoạn trích em gái thuý kiều, đặc biệt là đoạn thơ miêu tả tài sắc của nàng.
Cảm nhận vẻ đẹp của thuý kiều-mẫu 4
Cẩm tú kim, tác phẩm tiêu biểu trong hơn 200 năm của đại thi hào Nguyễn Du, không chỉ chiếm được cảm tình của người đời bởi giá trị xã hội sâu sắc và những tư tưởng tiến bộ, mà còn chiếm được cảm tình của tầng lớp tri thức. Một trong số đó là đoạn trích “Chị em nàng kiều” khắc họa chân dung nàng kiều rất đẹp.
Trong bài Chân dung Thúy Vân, Nguyễn Du đã miêu tả chi tiết chân dung nàng với một cảm xúc thẩm mỹ cao đẹp, cao sang và quý phái. Vẻ đẹp của Cuiyun phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của chế độ phong kiến. Cô em đã xinh rồi, cô chị còn đẹp hơn nữa. Vẻ đẹp của Thúy Kiều vượt lên trên những hình mẫu và khuôn phép trước đây. Vẻ đẹp đó là vẻ đẹp của sự “sắc sảo” và “mặn mà” :
“Kiều càng sắc càng tài”
Nhà thơ cố ý nhấn mạnh các từ “càng”, “càng”. Em gái tôi không chỉ xinh đẹp hơn tôi mà còn tài năng hơn tôi. Khi nhắc đến vẻ đẹp của các mỹ nhân cổ trang, người ta thường nghĩ đến những mỹ nhân liễu yếu đào tơ. Do đó, độ cay và mặn của kiều phải đặc biệt.
Xem Thêm : Soạn bài Nhàn (Nguyễn Bỉnh Khiêm) | Soạn văn 10 hay nhất
Trong khi Nguyễn Du thể hiện sự miêu tả toàn diện trong việc tạo ra những bức chân dung thuý văn, thuý kiều thì Nguyễn Du lại thiên về miêu tả khái quát với những nét bút mềm mại, thanh thoát. Nguyễn du làm người đọc đắm chìm trong vẻ đẹp của đôi mắt kiều bằng nét bút cổ điển, đều đặn:
“Xuân thu ngõ”
Các nét vẽ của hội họa cổ điển phương Đông khá độc đáo: các chấm được sử dụng để vạch ra bề mặt và các đường được vẽ để thể hiện mặt trăng. Nguyễn Du cũng tiếp tục dùng bài này, chỉ tả “nông” và “bút” để dựng nên chân dung người đẹp. Đôi mắt ấy trong veo, trong vắt, sâu thẳm, trìu mến và đầy đặn, như mặt nước hồ thu mùa thu, ẩn hiện dưới đôi lông mày đẹp như núi mùa xuân. Vẻ đẹp của đôi mắt đẹp cô đọng tinh hoa của đất trời, tinh túy của nước sâu núi thẳm, sự dịu dàng của mùa thu và sự thanh khiết của mùa xuân. Việc chọn miêu tả đôi mắt của Joe là dụng ý của Nguyễn Du, bởi vì đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Đôi mắt biết nói ấy phản ánh một tâm hồn đa cảm, một đầu óc nhạy bén. Nguyễn Gia Thiều lấy cảm hứng từ đôi mắt đẹp của phụ nữ:
“Ba đợt kinh đô”
<3
Vẻ đẹp của Hoa kiều nằm ở mối quan hệ với thiên nhiên:
“Ta ghen tị với hoa và liễu, càng xanh càng kém”
Những từ như “ghét”, “ghen” được kết hợp với nghệ thuật nhân hóa để thể hiện sự ghen tị và ngưỡng mộ của thiên nhiên đối với vẻ đẹp khác người của Joe. Vẻ đẹp đó còn hiện hữu trong mối quan hệ với mọi người. Đại thi hào khẳng định vẻ đẹp hương sắc nước trời với điển tích “đổ nước đổ thành”, có thể phản ánh vẻ đẹp của những mỹ nhân được lịch sử ca ngợi.
Nàng xinh đẹp nhưng bẩm sinh đã thông minh và có nhiều tài lẻ: đánh đàn, hát, vẽ, làm thơ, sáng tác nhạc. Trong đó, nhân tài Việt Nam đã trở thành tài năng và thế mạnh. Kiều chơi đàn rất hay, nàng đã tự sáng tác một cây đàn tỳ bà bằng bạc, đó là tiếng hát của Kiều, là tấm lòng đa cảm của Kiều. Tuy nhiên, người xưa đã từng nói:
<3
Dự báo một số phận cay đắng, éo le, bất hạnh, ám chỉ một kiều nữ đa sầu, đa cảm, đa đoan.
Thông qua những bức chân dung mỹ nhân đẹp, Nguyễn Du sử dụng bút pháp tuồng điển tích để tả chi tiết, gợi tả, so sánh, nhân hóa và các thủ pháp nghệ thuật cổ điển giàu tính thẩm mĩ để miêu tả người tài và xây dựng vẻ đẹp của các kiều dân.
Xem Thêm: Lý tưởng là gì? Bàn về lý tưởng thanh niên Việt ngày nay
Dựng lại bức chân dung số phận của nàng Kiều, Nguyễn Du bày tỏ lòng kính trọng, ngưỡng mộ đối với người con gái bất hạnh này.
Cảm nhận vẻ đẹp của thuý kiều-mẫu 5
Truyện kiều Trung Quốc là kiệt tác bất hủ của nền văn học dân tộc qua các thời đại. Truyện Hoa kiều không chỉ đạt được thành công về nội dung mà còn đạt được giá trị nghệ thuật chưa từng có, góp phần nâng cao sức biểu đạt của ngôn ngữ dân tộc và đẩy thể thơ lục bát đến đỉnh vinh quang.
Nguyễn Du đã hết sức miêu tả vẻ đẹp của thuý văn. Nhưng nhà thơ còn khiến người đọc ngạc nhiên hơn khi viết bức chân dung người phụ nữ quyến rũ này. Nguyễn Du thêm mấy chữ: “kiều càng sắc sảo mặn mà” càng khiến người đọc bồi hồi, háo hức đi tìm vẻ đẹp ấy. Nghệ thuật khắc họa hình ảnh người dẫn chương trình một cách tinh tế gợi lên chân dung người chị xinh đẹp gấp nhiều lần người em:
“Diêu Nguyệt sắc càng sắc, tài mặn hơn nước thu, xuân sắc ghen, liễu kém xanh.”
Sử dụng thông minh các quy ước. Nguyễn Du không miêu tả mà chỉ gợi ra trước mắt người đọc một hình ảnh phượng hoàng lạ lùng. Dường như mọi tinh hoa của thế giới đều dồn về hình ảnh ấy. Nhân vật không chỉ đẹp về ngoại hình mà còn có phẩm chất, tài năng. Vẻ đẹp đó rất thu hút ánh nhìn của mọi người, càng nhìn càng mê mẩn.
Tính từ “càng” càng nhấn mạnh và nâng cao mức độ xinh đẹp và tài năng. Tài năng của Nguyễn Du thể hiện ở sự linh hoạt của ngôn ngữ khi miêu tả nhân vật. Anh ấy không lặp lại mô tả chi tiết được mô tả trong thuy van. trong kiều có tất cả những vẻ đẹp mà thuý văn có. Nhưng cô ấy sắc sảo và mặn mà hơn. Thúy Kiều không chỉ xinh đẹp mà còn đa tài.
Thiên tài Ruan tập trung miêu tả lông mày của mình: “Thu thủy xuân họa”. Đôi mắt cô trong veo như mặt hồ thu phẳng lặng. Đôi mắt ấy điểm xuyết hàng lông mày thanh tú, đầy đặn như núi mùa xuân. Đôi mắt bộc lộ vẻ đẹp nội tâm và trí tuệ của một cô gái trẻ.
Người đọc lại ghi nhận sự sáng tạo của nhà thơ. Nếu như trong thuy văn nhà thơ sử dụng những hình ảnh dịu dàng, đằm thắm (mây, hoa, trăng, tuyết…) thì trong thuy kiều, nguyễn du lại chọn những hình ảnh cao, rộng, dài, sâu (thu thủy, thu thủy…) xuân sơn, hoa, liễu,..). Thủ pháp thêm lớp càng làm cho vẻ đẹp của thuý kiều thêm sinh động. Qua đây, tác giả muốn khẳng định đó là một vẻ đẹp hoàn mỹ, vô song. Hơn thế nữa, Nguyễn Du một lần nữa nâng vẻ đẹp của Thúy Kiều lên một tầm cao mà thế giới chưa từng thấy:
“Một hai đổ nước, đổ sắc, gọi một thì mới rút hai.”
Thành ngữ “đổ nước vào thành” chứng tỏ vẻ đẹp của Thôi Kiều có thể lay động mọi tâm hồn. Nếu tài năng của nàng có thể cùng lúc đoạt mạng hai người, thì sắc đẹp của nàng là độc nhất vô nhị, thiên hạ vô song. Có lẽ Nguyễn Du đã nhiều lần phóng đại vẻ đẹp đó. Nhưng nó giúp ta hiểu được tình cảm của tác giả dành cho các nhân vật của mình.
thuý kiều sinh ra đã là một con người tài sắc vẹn toàn. Tuy nhiên, tiếc rằng vẻ đẹp đó không thể hài hòa với vẻ đẹp của thiên nhiên, vẻ đẹp của đất trời. Kết quả là thiên nhiên “đố kỵ”, còn con người thì đầy đố kị: “Hoa rụng hờn hờn, liễu hờn kém xanh”.
Qua chân dung Thúy Kiều, người đọc không khỏi dự đoán về số phận đầy mâu thuẫn và khó khăn của cô trong tương lai. Một cuộc sống tàn khốc đang chờ đợi cô. Trái tim của thiên tài Nguyễn Du là đây.
Cảm nhận vẻ đẹp và tài năng của thuý kiều
Nguyễn Du là một trong những cây đại thụ của nền văn học nước nhà, có nhiều tác phẩm bất hủ, trong đó nổi tiếng nhất là tác phẩm tiêu biểu “Hải ngoại kí”. Được chuyển thể từ tiểu thuyết Tấn Văn Kiều truyện của nhà văn thanh tâm, tuy nhiên, nguyễn du đã thổi một làn gió mới, khiến câu chuyện nhàm chán trở nên hấp dẫn, sinh động và tràn đầy ý nghĩa. Trong số các nhân vật trong tác phẩm của mình, Thôi Kiều do Nguyễn Du khắc họa, dù là nhan sắc hay tài năng, anh đều là nhân vật sống động và chân thực nhất. Qua đoạn “Chị em nhà Thôi Kiều”, chúng ta có thể thấy rõ.
Trích đoạn đầu tác phẩm: “Gặp gỡ và Quen nhau”. Thúy Kiều và Thúy Vân là hai cô gái được miêu tả là “tố nga” – vừa thông minh lại xinh đẹp hiếm có trên đời. Hai chị em “mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”. Một cách tượng trưng, nguyễn du ám chỉ rằng vẻ đẹp của chị Thúy Kiều nên được miêu tả trước để làm đòn bẩy làm nổi bật vẻ đẹp “hơn” của chị Thúy Kiều:
“Kiều ngày càng sắc sảo mặn mà hơn là sự hóm hỉnh hời hợt
Nếu Cuiyun được miêu tả là một cô gái “khác thường” với khuôn trăng đầy đặn và “nhan sắc xinh đẹp” thì Cuiqiao lại càng “mặn mà mặn mà” hơn. Cuiqiao có vẻ đẹp vô song, đổ nước vào thành phố. Không chỉ vậy, cô ấy còn giỏi giao phó, kiểm tra, thử nghiệm và vẽ tranh. Do đó, so với “thành công” hay “tài năng”, một số phần của Qiaoyou tốt hơn thế này. Đoạn thơ giàu ý nghĩa, cho người đọc thấy được vẻ đẹp và tài năng của kiều nữ.
Nhằm làm nổi bật hình ảnh kiều nữ, trước hết Nguyễn Du tập trung miêu tả vẻ đẹp của nàng:
“Mùa thu nước biếc, sơn nhan xuân ghen, liễu kém xanh”
Cách tiếp cận mang tính tượng trưng đã khắc họa hiệu quả vẻ đẹp của Thúy Kiều. Khuôn mặt của cô ấy là một khuôn mặt cực kỳ thanh tú, so với hình dáng của Qiushuichunshan. Nếu như khi miêu tả nàng, Nguyễn Du chú trọng đến từng chi tiết, thì khi miêu tả nàng, anh chỉ tập trung vào đôi mắt đẹp biết nói của nàng. Đó là một đôi mắt trong xanh như nước trong vắt mùa thu, đôi lông mày như núi mùa xuân. Đôi mắt ấy thật đẹp, và bên trong là một tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống. Nghệ thuật lấy điểm miêu tả, tác giả chỉ cần đặc tả đôi mắt để làm nổi bật vẻ đẹp yêu kiều, thướt tha, trong sáng của nàng đài các.
Đó là vẻ đẹp của người phụ nữ trong xã hội phong kiến của Hoa kiều Việt Nam vượt qua những tiêu chuẩn thẩm mỹ thông thường và đạt được “hoa ghen”, “liễu oán”. Bài thơ này giống như lời tiên tri của Nguyễn Du đối với nàng. Phải chăng cuộc sống hải ngoại của chị sẽ lận đận vì những kẻ hẹp hòi, mưu mô sẽ đố kỵ với tài năng “chín trên mười” của chị? Nếu cuộc sống của Cuiyun là “mất” và “từ bỏ” mọi thứ, thì Cuiqiao hoàn toàn ngược lại. Nó chỉ ra rằng cuộc sống của cô ấy sẽ đầy gió mưa và rắc rối.
Nguyễn Du đã định hình vẻ đẹp ngoại hình của nàng Kiều bằng vài từ ngắn gọn. Với nét vẽ của một nghệ sĩ, anh ấy đã vẽ nên một bức chân dung về một vẻ đẹp vô song. Vẻ đẹp ấy hoàn mỹ như một bức tranh thủy mặc: có núi, có trời, có nước thu.
Người đọc không chỉ đánh giá cao vẻ đẹp mà còn cả tài năng của cô ấy:
“Sắc bén tìm tài vẽ tranh, hai loại trí tuệ trời sinh thơ phú, nghe hát cúi đầu hưởng thụ, nghề nghiệp tương ứng chiếm đoạt một chương, cho nên chương một càng thêm não tàn -chết”
Ruan Du yêu Qiao và miêu tả cô ấy bằng những lời tốt đẹp. Xét về ngoại hình, cô ấy là số một, nhưng về tài năng, không ai dám đứng thứ hai trước cô ấy. Nguyễn Du hết lời khen ngợi Thúy Kiều, nàng là một mỹ nhân hiếm có trên đời, vừa có tài lại vừa có dung mạo. Cuiqiao trời sinh đã thông minh, vừa rồi đã “pha trộn nghệ thuật hội họa” và “có đủ sở thích ngâm nhạc”. Vì vậy, cô đã tinh thông tứ kỹ đàn-thi-thi-họa. Tuy nhiên, điều nổi bật nhất là kỹ thuật chơi của cô ấy. Tiếng ù ù của đàn hạc đi kèm với “âm tiết ngũ cung lớn” cực kỳ trưởng thành và dễ chịu, thậm chí còn cao hơn cả các tài nữ khác trong “One Chapter Eats the Lake”. Thử hỏi, trên đời có bao nhiêu người chơi đàn tỳ bà điêu luyện và uyển chuyển như bà?
Tuy tài giỏi nhưng Nguyễn Du cũng mơ hồ đoán trước được số phận thất thường của Joe, bởi những ca khúc cô thường chơi đều là những ca khúc vô cùng “dại não”. Cô ấy là một cô gái dịu dàng và đáng yêu, nhưng cô ấy thường thích những bài hát buồn và u sầu. Như thể đó là định mệnh của chính cô. Vì ai mà cô đánh bại số phận? Hay tự dằn vặt mình? Như mọi người đã biết, sắp tới đây, cô sẽ bước sang một trang mới trong cuộc đời đầy đau khổ và tủi nhục.
Vì vậy, Ruan Du đã phác họa thành công hình ảnh về vẻ đẹp và tài năng của Cuiqiao. Nàng là mỹ nhân tuyệt thế khiến trời ghen tị, là tài hoa xuất chúng khiến ai nấy đều ngưỡng mộ ngưỡng mộ. Tuy nhiên, số phận của kiều nữ sẽ không tránh khỏi bi kịch mà Nguyễn Du đã từng than thở:
Xui xẻo cũng là từ phổ biến khiến chị em chạnh lòng.
Với ước lệ hình tượng, nghệ thuật lấy điểm nhìn, lấy thiên nhiên làm thước đo vẻ đẹp con người, Nguyễn Du đã thành công trong việc khắc họa vẻ đẹp và tài năng của nàng Kiều. Đặc biệt, tác giả sử dụng thành công đòn bẩy: miêu tả thuý vân trước để làm nổi bật vẻ đẹp của thuý kiều. Anh phải yêu nhân vật của mình để tạo ra một hình ảnh kiều nữ đẹp khiến người đọc phải thán phục.
Câu thơ kết thúc gây ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Đây là dư âm của tài năng Nguyễn Du, là ý nghĩa nhân văn sâu sắc mà những vần thơ gửi gắm. Ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ là nguồn cảm hứng bất diệt, mang ý nghĩa sâu sắc từ ngàn xưa đến nay. Khi người ta gọi Nguyễn Du là “đại tài, đại nhân” quả không sai.
Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục