Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác (Dàn ý 9 mẫu) Viếng lăng Bác của Viễn Phương

Phân tích khổ 2 viếng lăng bác

Phân tích khổ 2 viếng lăng bác

Video Phân tích khổ 2 viếng lăng bác

Viếng Lăng Bác ở Đoạn 2 và 3 thể hiện tâm trạng của nhà thơ hòa mình vào dòng người đến viếng Lăng Bác. Dùng 9 khổ thơ để cảm nhận câu thơ thứ 2 và thứ 3. Chuyến viếng thăm những bài thơ trong Lăng mộ của Huber sẽ giúp học sinh lớp 9 phát triển sự hiểu biết sâu sắc hơn.

Bạn Đang Xem: Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ 2 và 3 bài thơ Viếng lăng Bác (Dàn ý 9 mẫu) Viếng lăng Bác của Viễn Phương

Qua đó, ta cũng thấy được tình cảm thiết tha, chân thành mà nhà thơ muốn gửi đến Bác Hồ kính yêu. Mời các bạn tải bài về tham khảo miễn phí nhằm nâng cao kiến ​​thức môn Ngữ văn lớp 9 và ôn thi vào lớp 10 hiệu quả.

Đại cương về cảm nghĩ trong phần thứ hai và phần thứ ba của Lăng du hành

I. Giới thiệu:

– Viên Phương là một nhà thơ tiêu biểu của Nam Bộ. Tháng 4 năm 1976, sau một năm đất nước giải phóng. Trong lễ khánh thành Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhà thơ cùng đoàn đại biểu miền nam ra Hà Nội vào viếng lăng.

– Những câu thơ nhìn từ xa vào lăng Bác được viết từ xa, với nỗi buồn xen lẫn niềm tự hào của một người con miền Nam lần đầu được vào viếng Bác.

Hai. Văn bản:

1. Phần 2

– Hai dòng đầu:

Ngày qua ngày, mặt trời đi ngang qua lăng, trong lăng thấy một mặt trời đỏ rực.

+ Hai dòng thơ được tạo nên bằng hình ảnh thực và ẩn dụ sóng đôi. Câu trước là hình ảnh thực, câu sau là hình ảnh ẩn dụ.

+ So sánh bạn với mặt trời là để thể hiện sự vĩnh cửu của bạn, cũng giống như sự tồn tại vĩnh cửu của mặt trời trong tự nhiên.

+ So sánh Bác với mặt trời là thể hiện sự cao cả của Bác, Bác đã đem lại cuộc sống tự do cho dân tộc Việt Nam từ đêm dài nô lệ.

+ Tôi thấy rằng bạn là một mặt trời rất đỏ trong lăng mộ, đây là sáng tạo của Yuan Fang, thể hiện sự tôn trọng của tác giả và mọi người dành cho bạn.

– Trong hai phần tiếp theo:

<3

+ Đó là cảnh người đến lăng hằng ngày như dòng người bất tận, đầy thành kính và tiếc thương, cảnh tượng như một vòng hoa. Hai từ ngày ngày được lặp đi lặp lại trong câu thơ như tạo cảm giác trường tồn bất diệt.

+ Hình ảnh vào lăng Bác được tác giả so sánh với vòng hoa. Hình ảnh ẩn dụ này vừa phù hợp vừa mới lạ, thể hiện sự yêu mến và kính trọng của nhân dân đối với ông.

+ Tràng hoa có nghĩa là con em cả nước về đây thăm cô, giống như những bông hoa trong vườn cô trồng, chăm sóc, đơm hoa kết trái, hương thơm đến viếng cô.

2. Phần 3

– Khung cảnh và không khí tĩnh mịch trong lăng như làm thời gian và không gian đóng băng:

Em ngủ yên trong trăng mềm

+ Khi người miền Nam còn bị quân thù giày xéo, suốt đời tôi ăn không ngon, ngủ không yên. Giờ miền nam đã giải phóng, các anh đã đi xa đất nước thống nhất. Nhà thơ muốn quên đi hiện thực đau thương ấy, mong rằng đây chỉ là một giấc ngủ êm đềm.

+ Từ xúc động đến khâm phục, khổ ba là niềm thương cảm và ước nguyện của nhà thơ. Hình ảnh chú như vầng trăng sáng dịu trong giấc ngủ tượng trưng cho vẻ đẹp trầm lặng, phong thái điềm đạm và cao quý của chú. Họ vẫn sống với người dân Việt Nam, một đất nước thanh bình và tươi đẹp. Dòng cảm xúc của nhà thơ dường như lắng xuống, nhường chỗ cho sự xót xa qua hai dòng: Lòng còn biết.

+ Hình ảnh bầu trời xanh là hình ảnh ẩn dụ cho sự bất tử của bạn. Bầu trời xanh luôn ở trên đầu bạn, cũng như bạn mãi mãi sống với núi rừng và quê hương. Đây là sự thật.

+ Tuy nhiên, nhìn hài cốt của anh trong lăng, em như thấy anh đang trong giấc ngủ bình yên, êm đềm mà lòng vẫn đau đáu, mà sao lòng cứ cồn cào! Dù hóa thân vào thiên nhiên, hóa thân vào đất nước nhưng cái chết của ông vẫn không thể xóa nhòa được niềm tiếc thương vô hạn của cả nước.Đoạn thơ này là một biểu hiện rất tiêu biểu cho trạng thái tâm hồn và cảm xúc của ông. Ai đã từng đến lăng Bác.

Ba. Kết luận:

– Ví dụ về hai khổ thơ giữa cuối bài thơ.

Lời thơ ngắn gọn, trang nghiêm, chân thành và tràn đầy cảm xúc, để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng người đọc. Bởi bài thơ này không chỉ bộc lộ tình cảm sâu nặng của tác giả đối với Bác mà còn thể hiện tình cảm chân thành của hàng trăm triệu người dân Việt Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.

Chuyến thăm ngắn đến Lăng mộ của Huber trong Cảm giác đau khổ 2 và 3

Tháng 4 năm 1976, một nhà thơ miền Nam xa xứ đã đến thăm Lăng Bác với niềm thành kính, sau chuyến đi này, tác phẩm “Viếng lăng Bác” ra đời. Cảm xúc bùi ngùi khi đến thăm Bác. Đoạn 2 và 3 của bài thơ thể hiện cảm xúc chân thành của nhà thơ khi hòa mình vào dòng người vào lăng viếng Bác.

Nếu như đoạn một là cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy lăng từ xa, lần đầu tiên nhìn thấy hàng tre bên lăng, thì đoạn hai lại là mạch cảm xúc của gia đình. Hòa mình vào dòng người đứng trước lăng chuẩn bị vào viếng chú. Đó là một cảm giác tiếc thương, một niềm xúc động vô bờ bến:

“Ngày qua ngày, mặt trời qua lăng, trong lăng thấy một mặt trời đỏ.”

Chủ tịch Hồ Chí Minh đã cống hiến cả cuộc đời mình cho sự nghiệp cứu nước và là ngọn hải đăng của dân tộc Việt Nam. Có lẽ vì thế mà khi nghĩ đến ông, thi sĩ phương xa đã ví ông như một “mặt trời” thứ hai. Nếu như “mặt trời” của tạo hóa “ngày và đêm” xoay theo quy luật vũ trụ tạo ra ngày và đêm, thì “mặt trời” thứ hai trong lăng cũng rất “đỏm dáng” và rực rỡ, tỏa sáng khắp nơi. Việt Nam, và được người Việt Nam tôn sùng là “mặt trời”. Có thể nói, những ẩn dụ và hình ảnh trong xa rất đặc sắc và độc đáo. Phương xa không chỉ ví anh với mặt trời, đầu hu còn làm thơ vào một buổi sáng tháng năm:

“Vĩ nhân là mặt trời cách mạng, đế quốc là con dơi sợ hãi”.

Bác Hồ – Người là “mặt trời” chói lọi đưa đất nước ta thoát khỏi đêm tối nô lệ. Mang lại ánh sáng và sự sống cho người dân Việt Nam.

Giờ đây, mỗi khi nhớ Bác, những người con khắp mọi miền đất nước lại đổ về đây để được gặp người cha đáng kính của mình. Đám đông xếp thành hàng dài lặng lẽ tiến vào lăng với niềm tiếc thương vô hạn. Viễn phương cố tình thêm từ “ngày qua ngày” vào đầu câu thơ để thể hiện sự lặp đi, lặp lại của dòng người đến thăm chú. Người dân Việt Nam sẽ không bao giờ quên bạn. Dòng người bên ngoài lăng như một “tràng hoa” khổng lồ dành cho người về cuối. Đây có thể nói là hình ảnh đẹp nhất trong cả bài thơ, một hình ảnh ẩn dụ rất sáng tạo về một nơi xa xôi:

<3

Người đã hy sinh cả cuộc đời mình cho dân tộc Việt Nam, người đã làm cho cuộc sống của nhân dân ta tốt đẹp hơn. Những người xếp hàng bên ngoài là những người con từ khắp mọi miền đất nước, tụ họp lại với tấm lòng ngoan đạo và tin tưởng, trở thành những “hoa mão” để mọi người chiêm bái. Hình ảnh hoán dụ “Bảy mươi chín mùa xuân” là hình ảnh biểu hiện tuổi tác của một con người. Người đã cống hiến trọn đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc Việt Nam. Qua đó, chúng ta cảm nhận sâu sắc lòng biết ơn, sự kính trọng đối với những nghĩa sĩ đã hy sinh vì nước.

Bác mất năm 1969, nhưng đến năm 1976, nhà thơ xa quê mới có dịp về thăm Bác. Nên khi được vào thăm anh, thấy anh nằm yên trong giấc ngủ, từ xa tôi không khỏi xúc động:

Xem Thêm: 100 Hình xăm bít chân đẹp nhất 2022

“Trăng non em ngủ quên”

Anh đã đi xa, nhưng với nhà thơ, anh vừa “ngủ yên” sau những năm tháng nhọc nhằn, lo lắng cho dân tộc Việt Nam. Không gian và thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc ấy. Đèn tỏa ra ánh sáng ấm áp, giống như “ánh sáng dịu dàng” của mặt trăng bao quanh con người. Viên Phương có một liên tưởng thú vị, bởi vầng trăng là tri kỉ suốt đời của anh từ khi anh bị cầm tù ở Trung Quốc cho đến khi anh trở lại chiến khu ở Việt Nam:

“Người ngắm trăng nhìn qua cửa sổ, trăng sáng nhìn qua cửa sổ, nhìn thi nhân”

(Tháng Hy vọng)

Cỏ khô:

“Tiếng suối trong như trăng xưa hát dưới bóng hoa lồng”

(Chế độ xem ban đêm)

Lặng lẽ nhìn chú say ngủ, trong lòng tôi chợt dâng lên một cảm xúc mãnh liệt:

“Biết rằng trời xanh sẽ trường tồn mà sao lòng tôi nhói đau”

Tác giả sử dụng hình ảnh ẩn dụ “trời xanh” để khẳng định sự cao cả của con người, nhấn mạnh sự trường tồn, vĩnh cửu của con người. Nhưng cấu trúc “vẫn biết… mà sao…” lại thể hiện một nghịch lý, nó hoàn toàn đối lập với tâm trạng của tác giả. Đó là sự xúc động nghẹn ngào, là niềm tiếc thương vô hạn của ông Nan dành cho con. Nhà thơ biết rằng sinh, lão, bệnh, tử là quy luật của tự nhiên, không ai thoát khỏi. Các anh đã hóa thành “bầu trời xanh” trên bầu trời, sẽ sống mãi cùng dân tộc. Dù biết nhưng ông vẫn vô cùng đau buồn trước cái chết của con. Đây là một mất mát to lớn của cả dân tộc Việt Nam.

Đoạn 2 và 3 của “Viếng Bác Hồ” bộc lộ tình cảm chân thành, sâu sắc của một người bằng những câu thơ ngắn gọn, trang nghiêm, chân thành và cảm động. Đây cũng chính là tình cảm chân thành, tha thiết mà tất cả những người con đất Việt dành cho vị cha dân tộc đáng kính, kính yêu của mình.

Trải nghiệm phần thứ hai và thứ ba của Chuyến tham quan lăng mộ của He Bobo – Mẫu 1

Năm 1976, một nhà thơ từ xa viết thư thăm Lăng Hồ Bác, Tổ quốc vừa thống nhất, nhà thơ được vào thăm Lăng Hồ Bác. Bao trùm trong bài thơ là tình cảm thiêng liêng, đạo đức, tự hào và đau xót của nhà thơ đối với ông. Bằng những dòng cảm xúc chân thành, chan chứa niềm vui và tình yêu thiết tha, nhà thơ đã bày tỏ niềm tự hào vô hạn đối với vị lãnh tụ vĩ đại, vị cha già lập quốc. Câu 2 và 3 thể hiện sâu sắc tình cảm này.

“Ngày qua ngày nắng qua lăng, trong lăng thấy một mặt trời đỏ”.

Xem Thêm : Tức cảnh Pác Bó – tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý – Haylamdo

Ở đây, tác giả sử dụng hình ảnh ẩn dụ em là mặt trời, sự vĩ đại của mặt trời trong em, mặt trời chỉ là một, tạo ra ánh sáng cho các hành tinh và trái đất. Đất nước anh cũng vậy, trong lòng dân tộc Việt Nam anh mãi mãi là người vĩ đại nhất.

Hình ảnh “mặt trời xuyên qua lăng” là hình ảnh thực. Đó là mặt trời của tạo hóa, là hành tinh quan trọng nhất trong vũ trụ, nó bao hàm sự tráng lệ, bất tử, vĩnh cửu. Mặt trời là nguồn sống, là ánh sáng. Hình ảnh “mặt trời trong lăng” là một ẩn dụ sáng tạo và độc đáo – đó là hình ảnh Bác Hồ. Giống như “mặt trời”, Bác Hồ cũng là nguồn ánh sáng và sức mạnh. Mặt trời – Bác Hồ soi đường chỉ lối cho sự nghiệp cách mạng giải phóng dân tộc, giành độc lập, tự do, thống nhất Tổ quốc.

“Mỗi ngày người thương tiếc, gửi bảy mươi chín vòng xuân…”

Hay là ẩn dụ mà tác giả đã sử dụng ở câu trước. Qua quan sát thực tế, tác giả đã tạo nên một hình ảnh ẩn dụ đẹp và sáng tạo: “vương miện hoa”. Tràng hoa hình vành khuyên, dài, tượng trưng cho những người đi viếng lăng và tưởng nhớ những người cứu nước. Ý nghĩa thực sự của “tràng hoa” ở đây là kết thành một vòng hoa cho con cháu khắp mọi miền đất nước và cả thế giới đến viếng thăm để thể hiện tình cảm gia đình, tình yêu thương sâu nặng. tự hào của tôi.

Ở đây có một ẩn dụ khác cho “tràng hoa”, chỉ những người xếp hàng đến Hu Boling mỗi ngày mới là hoa thơm. Mỗi ngày, có một dòng người vô tận đến viếng Lăng Hồ Bác, kết thành một vòng hoa. Hoa—những vòng hoa rực rỡ trong nắng của tôi đã biến thành hoa—những vòng hoa đẹp nhất của “Mùa Xuân Bảy Mươi Chín”

Mùa xuân ở đây tượng trưng cho tuổi của tôi Mỗi mùa xuân là một năm mới Dù tôi đã dừng lại ở mùa xuân thứ 79. Khi đó chiến tranh chưa kết thúc, nhưng bây giờ hòa bình, Người đến lăng mộ để tưởng niệm. Mùa xuân thứ 79 cho đất nước.

Vào lăng, khung cảnh và không khí như ngưng đọng lại thời gian và không gian. Hình ảnh thơ miêu tả chính xác và tinh tế cái tĩnh lặng, trang nghiêm và ánh sáng dịu nhẹ của không gian nghĩa trang.

“Em ngủ trong trăng êm”.

Với người dân Việt Nam, các bạn chưa chết, các bạn chỉ đang ngủ, các bạn đã mất đi sự tồn tại, hòa bình ở đây là đất nước đã thôi tiếng bom đạn, bầu trời trong xanh, và các bạn “ngủ” trong yên bình, ngủ trong ham muốn của riêng bạn. Trong những bài thơ của tôi, trăng thường được nhắc đến, khi tôi còn sống, tôi coi trăng như một người bạn tri kỉ, dù tôi có đi nữa thì trăng vẫn luôn ở đó, với tôi, với những người mà cuộc đời cho là bạn, tác giả sử dụng biện pháp nhân hóa đối với hình ảnh vầng trăng.

Có sự mâu thuẫn giữa tình cảm và lý trí. Người ta không thể cưỡng lại những phút yếu lòng. Chính sự đau buồn này đã biến mối quan hệ giữa lãnh đạo và nhân dân thành khúc ruột, thật đáng buồn :

“Vẫn biết trời mãi xanh nhưng lòng vẫn đau”.

Tác giả sử dụng hình ảnh bầu trời xanh như một ẩn dụ cho hòa bình, đất nước hòa bình, chiến tranh đã qua, chim bay trên bầu trời, quá yên bình, năm tháng chỉ là một khoảng thời gian ngắn , Cả đời tôi chỉ sống trong chiến tranh, tôi chưa nhìn thấy hòa bình là như thế nào và tôi đã tạo ra giá trị tinh thần to lớn. Nhưng không biết hậu quả khôn lường, tác giả vô cùng hối hận.

Phần thứ hai và thứ ba của bài thơ “Bạn Shuling” cô đọng tình cảm sâu sắc của nhà thơ đối với người cha của quê hương. Những cảm xúc tự nhiên, chân thành, bộc phát thể hiện tấm lòng của nhà thơ và người dân Nam Bộ ngày đêm bồi đắp. Vị cha già đã vĩnh viễn ra đi, nhưng tình cảm và tinh thần của Người sẽ mãi soi sáng non sông và sưởi ấm lòng dân tộc.

Trải nghiệm đoạn 2 và đoạn 3 Heo Boboling Tour – Mẫu 2

Thăm Hu Shuling Nanzi lần đầu tiên đến thăm bài thơ của Hu Shuling đã để lại một tiếng thở dài xúc động và tự hào. Trong đó, phần hai và phần ba để lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với nhiều độc giả.

Hình ảnh mặt trời rất quen thuộc, đã được nhắc đến trong rất nhiều tác phẩm, như “Từ ấy” với hình ảnh “mặt trời chân lí soi vào tim”, hay lời ru trên lưng mẹ bồng con lớn. ở mặt sau của “khuôn mặt”. bầu trời ngô nằm trên đồi nguyễn khoa điểm. Tác giả từ xa có một cảm nhận rất riêng:

Ngày qua ngày, mặt trời đi ngang qua lăng, trong lăng thấy một mặt trời đỏ rực.

Mặt trời thuộc về thế giới tự nhiên và vận hành theo quy luật vũ trụ, hàng ngày nó đi ngang qua lăng nhưng nhìn thấy trong lăng một mặt trời rất đỏ, giống như một ông chú. Mặt trời soi sáng cho vạn vật sinh sôi, nảy nở, soi đường cho dân tộc Việt Nam đánh thắng kẻ thù và đi đến thắng lợi cuối cùng. Tác giả dùng những hình ảnh rất đẹp để ca ngợi thành tích của ông và bày tỏ lòng kính trọng, biết ơn đối với vị lãnh tụ vĩ đại.

Sự kính trọng, biết ơn của những người con đất nước cũng để lại nhiều xúc động Người nhớ đến các anh trong những dòng “ngày qua ngày” Bảy mươi chín mùa xuân hiến dâng cho Tổ quốc.

Em ngủ yên trong trăng mềm

Đối với tác giả, bạn như đang ngủ, giấc ngủ của bạn là vĩnh cửu, giấc ngủ của bạn được bao quanh bởi ánh sáng của mặt trăng, và ánh sáng đó là người bạn tâm giao, trái tim của bạn, mà bạn nói chuyện mãi mãi. Hình ảnh thơ đẹp mà tác giả nhắc đến chính là tâm hồn thơ mộng lãng mạn của Bác Hồ.

Từ xa nhìn sao trái tim đang say ngủ bỗng tràn đầy, biết rằng con người sinh ra, lớn lên rồi chết đi là quy luật khó cưỡng của tự nhiên, nhưng tác giả vẫn chạnh lòng. Động từ “xào xáo” được dùng để bộc lộ cảm xúc đau xót của chính tác giả. Tác giả sử dụng những từ ngữ biểu cảm, tương phản để diễn tả nỗi xót xa, xót xa trào dâng trong lòng.

Bác – một cuộc đời bảy mươi chín mùa xuân đã cống hiến cho dân, cho nước, đứng trước Bác, tác giả không kìm được xúc động. Các anh mãi mãi là hình ảnh đẹp, xúc động, sống mãi trong lòng người dân Việt Nam.

Trải nghiệm phần thứ hai và thứ ba khi tham quan Lăng mộ của Huber – Mẫu 3

Ngày 2-9-1969, Hồ Chí Minh, vị cha già vĩ đại của dân tộc Việt Nam qua đời, Người đã thay mặt nhân dân cả nước và bạn bè quốc tế viết những vần thơ với các bậc hiền triết, văn nhân thế giới để bày tỏ lòng kính yêu vô hạn và quan tâm. Xin chia buồn với sự kiện lịch sử trọng đại này. Bảy năm sau ngày Bác mất, tình yêu ấy vẫn nguyên vẹn trong lòng người con đất xa – người con phương Nam có dịp ra Bắc viếng lăng Bác. Điều đó được nhà thơ ghi lại trong bài thơ “Viếng lăng Bác” (1976) giàu thi vị, tinh tế về hình ảnh, giàu cảm xúc, thể hiện lòng kính yêu, cảm thông và biết ơn vô hạn đối với Bác.

Thơ là trái tim của Nanzi lần đầu tiên đến thăm chú của mình. Tất cả điều này thể hiện rõ nhất ở câu thơ thứ 2 và thứ 3 của bài thơ.

Nếu như ở khổ thơ đầu nhà thơ gợi cho ta biết bao phẩm chất cao đẹp của dân tộc ta qua hình ảnh “bè tre” thì ở khổ thơ thứ hai nhà thơ tiếp tục bộc lộ tình cảm của mình trước mọi người. Lăng mộ. Ở vế thứ hai, nhà thơ tạo ra hai cặp câu, mỗi cặp câu đều có tính hai mặt là hình ảnh hiện thực và hình ảnh ẩn dụ. Trong hai câu đầu có hai hình ảnh mặt trời: “mặt trời” câu thứ nhất chỉ mặt trời của thiên nhiên, vũ trụ, “mặt trời” câu thứ hai chỉ mặt trời Bác Hồ. Thực ra, so sánh anh với mặt trời không phải là mới, ngày xưa đã có nhiều nhà thơ so sánh anh với mặt trời. Yếu tố có ý thơ:

Xem Thêm: Hướng dẫn lập bảng ma trận đề kiểm tra

“Người anh minh là mặt trời cách mạng, đế quốc là con dơi hoảng sợ, đêm xuống bay dưới chân…”

Nhưng cái mới của phối cảnh nằm ở sự kết hợp giữa nghệ thuật ẩn dụ và nhân hóa. Mặt trời của thiên nhiên vốn đã đẹp đẽ chói lọi, nhưng chúng ta vẫn phải khâm phục vẻ đẹp, tài năng và nhân cách Hồ Chí Minh. Xúc động trước hai câu thơ này, GS Trần Đình Sử đã viết trong bài “Nam Tử về thăm lời cha già”: “Đối với chú, mặt trời là hình ảnh quen thuộc, nhưng mặt trời trên lăng được so sánh với mặt trời. .” Bằng lăng là một sáng tạo mới, xuất thần, thoát ra khỏi tiếng sáo, chưa từng có. Mặt trời đỏ gợi một trái tim rực lửa và chân thành, một trái tim yêu đất nước, yêu nhân dân. “So với mặt trời đằng xa, không chỉ ca ngợi sự vĩ đại của Người mà còn nhấn mạnh sự sáng ngời trong tư tưởng của Người, thể hiện tấm lòng tôn kính của nhân dân, thi sĩ đối với Bác.

Hai câu tiếp theo, nhà thơ miêu tả cảnh dòng người đến lăng tế:

<3

Thuật ngữ “ngày này qua ngày khác” mô tả một vòng lặp thời gian liên tục trong đó những người giống nhau xếp hàng để thăm bạn mỗi ngày. Bài thơ được viết bằng tám chữ nhưng đến hết khổ thơ thứ hai thì thành chín chữ một dòng, dấu chấm lửng cuối câu làm nhịp điệu câu thơ chậm lại, đầy xúc cảm, xúc động. Lễ hội dường như sẽ tiếp tục trong một khoảng thời gian dài hơn. Ở đây, tác giả còn sử dụng nghệ thuật ẩn dụ qua hình ảnh “dòng người” rất đẹp và gợi cảm. Đội vào lăng viếng Bác nhắc tác giả vòng hoa, mỗi người là một bông hoa, kết thành vòng hoa để tỏ lòng kính yêu Bác. Đồng thời, người đọc nhận thấy cách dùng từ từ xa rất độc đáo và đáng hoan nghênh.

Tác giả dùng “dòng người” thay cho “đoàn người” hay “đoàn người” có tác dụng khơi dậy dòng người không ngừng tiến vào lăng. Điệp ngữ “đi trong thương nhớ” gợi lên tình cảm, nỗi nhớ Bác của nhân dân bao trùm cả không gian và thời gian vô tận của “ngày qua ngày”. Đặc biệt, hình ảnh “Bảy mươi chín mùa xuân” là một ẩn dụ rất đẹp, có ý nghĩa tượng trưng: Bác Hồ đã bảy mươi chín tuổi, Bác vẫn sống tươi đẹp như mùa xuân, đem mùa xuân đến cho quê hương, đất nước. Tổng kết lại, tác giả sử dụng hai câu cuối của đoạn hai, câu thơ chậm rãi, hình ảnh ẩn dụ đẹp, sáng tạo, từ ngữ giàu sức biểu cảm để miêu tả dòng người nô nức đến viếng Bác. Thân mến, cảm ơn bạn rất nhiều.

Hòa cùng dòng người vào lăng viếng Bác, nỗi xúc động nghẹn ngào của nhà thơ càng được đẩy lên cao hơn khi đứng trước di hài của Người:

Xem Thêm: 100 Hình xăm bít chân đẹp nhất 2022

“Trăng non em ngủ quên”

Biện pháp giảm từ, tránh “ngủ” có tác dụng làm dịu đi nỗi đau mất mát của cả dân tộc khi người Bác ra đi. Đồng thời thể hiện sự dịu dàng, êm đềm, bình yên của bạn trong giấc ngủ vĩnh hằng. Hình ảnh “trăng sáng hiền từ” là một hình ảnh thơ, rất gợi. Đó là hình ảnh ẩn dụ gợi cho ta một tâm hồn đẹp đẽ, trong sáng và ánh trăng thơ. Qua bài thơ ngắm trăng của Người, ta thấy được tâm hồn của con người Hồ Chí Minh yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, yêu nghệ thuật. Cùng với mặt trời, hình ảnh mặt trăng hoàn thiện hình ảnh Hồ Chí Minh trong tâm trí mọi người: chói lọi, rực rỡ, trong sáng, cao thượng, hiền từ, đằm thắm.

Từ cảm xúc nghẹt thở đến xót xa, đau đớn, tiếc nuối:

<3

Hình ảnh “Bầu trời xanh” là một ẩn dụ: khẳng định Bác mãi sống trong lòng mỗi người Việt Nam, sự nghiệp và tư tưởng của Bác sẽ trường tồn cùng thời gian, năm tháng như bầu trời. Màu xanh của vũ trụ, màu xanh của thiên nhiên. Dẫu biết rằng lý trí không thể điều khiển được tình cảm, và lòng trắc ẩn không chấp nhận sự mất mát, người ra đi mãi mãi. Nhà thơ diễn tả nỗi đau này thật cụ thể, trực tiếp: “Sao nghe lòng đau nhói!”. Cấu trúc tương phản “cũng” kết hợp với dấu chấm than ở cuối khổ thơ diễn tả tình cảm chân thành, đau xót, xót xa vô hạn trong lòng người con xa quê trở về đầy đau khổ. Thương tiếc cha, đứng trước xác chết mà nước mắt lưng tròng. Đây cũng là cảm xúc chung của nhiều người con khi trở về chốn xưa hiền triết: “Đời nước mắt như mưa” (Chú ơi! -Tặng chú).

Cả đời tôi phụng sự đất nước, phục vụ nhân dân, khi người con Giang Nam đứng trước mặt, tôi không kìm được xúc động. Mãi mãi Bác vẫn ở trong lòng người Việt Nam

Cảm nghĩ khi vào thăm lăng Đoạn 2, Đoạn 3-Mẫu 4

Bác Hồ từ lâu đã là nguồn cảm hứng sáng tác của các thi nhân. Sinh thời, tôi luôn nghĩ về phương Nam, ngày đêm nghĩ về phương Nam. Với tôi, miền Nam là niềm vui, hạnh phúc và cả nỗi đau không bao giờ nguôi. “Miền Nam trong trái tim tôi” là sự mong mỏi tha thiết của ông về ngày miền Nam sớm được giải phóng.

Miền Nam ngày đêm nhớ em. Bằng tình cảm chân thành, ngôn ngữ gợi cảm, hình ảnh quen thuộc, hình ảnh đa dạng, các em đã thể hiện khát vọng của mình qua bài thơ “Mộ Bác”.

Bài thơ này ra đời sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng 1976, khi Văn Phương lần đầu tiên đến viếng mộ Bác. Bài thơ rất ngắn gọn, đủ ý nhưng có sức gợi cảm xúc cho người đọc. Ngôn ngữ tuôn trào tình cảm chân chất, chân thành. Mọi cảm xúc của anh Giang Nam vừa đến, đứng trước mặt anh như vỡ òa.

Hòa vào dòng người viếng mộ Huber, nhà thơ tiếp tục dòng suy nghĩ của mình. Lời bài hát bỗng chan chứa niềm tự hào, kính trọng và yêu quý các em.

“Ngày qua ngày, nắng qua lăng…

Ai đã một lần đến lăng mới hiểu hết ý tứ của những vần thơ xa vắng. Ngày qua ngày, mặt trời, bậc thầy của thiên nhiên, chiêm ngưỡng một mặt trời rất đỏ trong lăng. Mặt trời đỏ là hình ảnh tượng trưng của Bác Hồ, và mặt trời cách mạng là ngọn đèn rực rỡ không bao giờ tắt, luôn soi sáng con đường tiến lên của dân tộc Việt Nam.

Nhiều nhà thơ đã dùng hình ảnh mặt trời để làm tiêu biểu cho ánh sáng lý tưởng cách mạng, nhưng so với hai hình ảnh mặt trời xa xăm thì quả thực đây là một hình ảnh vô cùng độc đáo. Đây là một sáng tạo nghệ thuật có tác dụng bộc lộ nội dung, không cần quá nhiều từ ngữ, chỉ là hình ảnh mặt trời đỏ rực, nhà thơ tóm gọn lại hình ảnh Bác Hồ.

Nhà thơ muốn nói với chúng ta rằng: “Bác Hồ là mặt trời cách mạng đẹp nhất, chói lọi nhất, chói lọi nhất, mãi mãi tỏa sáng trong lòng dân tộc Việt Nam. Với hình ảnh mặt trời ngày tháng trôi qua ngày qua ngày Nhịp người bước đi khẽ khàng bao niềm nhớ, bảy mươi chín đóa hoa xuân kính dâng.

Nhà thơ từ xa đã miêu tả rất tinh tế từng đoàn người cầm hoa trên tay làm vòng hoa cho Người. Ngày qua ngày…ngày qua ngày…thời gian trôi đi không ngừng trôi đi vào lòng người Việt Nam như một quy luật tất yếu không thể bỏ qua.

Vào lăng thấy em nằm đó, tôi nghẹn ngào đau xót:

<3

Anh nằm đó, như đang ngủ yên. An toàn của bạn là an toàn của đất nước. Tôi nằm trong đó, như thể tôi đang ở trong bảy mươi chín con suối không bao giờ cạn.

Nhà thơ nghĩ sâu xa về hình ảnh: “Trong trăng sáng”. Hình ảnh này khiến người đọc cảm thấy lâng lâng, huyền ảo, trong sáng và nhắc nhở con người phải yêu thiên nhiên, thư thái và bình yên.

“Tôi cũng biết trời xanh là mãi mãi nhưng lòng tôi nhói đau”, tác giả dẫu biết rằng ông đã ra đi thanh thản và đã yên giấc ngàn thu nhưng ông sẽ luôn sống mãi trong lòng mọi người. Việt Nam.

Xem Thêm : Soạn bài Miêu tả và biểu cảm trong văn bản tự sự ngắn nhất

Tuy nhiên, tác giả không thể phủ nhận rằng ông đã ra đi mãi mãi nên có điều gì đó đang giết chết ông từ tận đáy lòng. Nỗi nhớ nhà thơ về một mai phải xa chú để vào nam.

Trải nghiệm phần thứ hai và thứ ba của Tour tham quan lăng mộ của He Bobo – Mẫu 5

Đối với nhiều người con miền Nam, không được gặp mặt các anh lần cuối trước khi ra đi là điều tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời. Yuanfang là một người con trai như vậy. Năm 1976, cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước kết thúc thắng lợi, đất nước thống nhất, lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh được xây dựng xong, Người ra miền bắc và viếng lăng Bác. Trong giây phút nghẹt thở ấy, ông đã làm thơ và viếng lăng Bác để tưởng nhớ vị cha già của đất nước. Tất nhiên, nỗi đau này cũng được thể hiện trong từng dòng thơ từ xa:

“Người nằm trong lăng, ngủ yên trong trăng mềm, vẫn biết trời luôn còn mà lòng đau!”

Khi từ xa về thăm, chú tôi đã mất 7 năm rồi nhưng nỗi đau mất chú vẫn không thể nguôi ngoai. Tác giả đã từng sử dụng cách nói tránh cái chết và chìm vào “giấc ngủ” trong “Trăng sáng dịu dàng” như một liều thuốc tốt để xoa dịu nỗi đau của tâm hồn. Khát vọng cả đời của tôi là được thấy nhân dân hai nước đoàn tụ trong độc lập và tự do. Bây giờ điều ước của bạn đã được thực hiện, tôi có thể ngủ yên trong giấc ngủ vĩnh hằng. Biện pháp đối lập “vẫn biết” – “chưa” tạo nên nghịch lý giữa tình cảm và lý trí. Lý trí đã nhắc nhở khoảng cách rằng bầu trời xanh sẽ tồn tại mãi mãi. Hình ảnh bầu trời xanh là hình ảnh ẩn dụ cho quy luật bên trong của cuộc sống, con người dù muốn hay không thì nó vẫn luôn tồn tại một cách khách quan, mây vẫn trôi, trời vẫn xanh một màu êm đềm. Ở đây, bờ bên kia biết rằng trong đời người, ai cũng phải trải qua quy luật sinh-lão-bệnh-tử, cái chết là điều khó tránh khỏi, ai rồi cũng sẽ chết. Bạn không thể tạo ra ngoại lệ. Vì vậy, chết là điều bình thường, theo bản chất của cuộc sống. Lý trí đã nhận ra quy luật đó, nhắc nhở mặt khác của nó, nhưng tình cảm của anh ta không thể khuất phục trước sự kiểm soát của lý trí. Vì nghĩ rằng chú đã không còn nữa nên trong lòng anh vẫn có chút “nhức nhối”. Nỗi đau lớn của dân tộc Việt Nam là mất đi một vĩ nhân, một người cha kính yêu như Bác. Tôi vẫn biết cái chết của bạn là không thể tránh khỏi, nhưng trái tim tôi vẫn đau và mắt tôi đỏ hoe khi nhắc đến bạn. Con người là như vậy, cảm xúc bên trong không thể kiểm soát được, và lý trí mạnh mẽ nhất cũng vậy. Làm sao có thể ngăn trái tim mình ngừng yêu một ai đó? Chúng ta không thể ngăn trái tim mình loạn nhịp khi thấy người thân không còn ở bên mình. Nếu lý trí lấn át trái tim thì con người là một cỗ máy vô hồn, được lập trình để hoạt động. Điều gửi gắm trong bài thơ không chỉ là muôn vàn nỗi đau mà còn là sự kính trọng, xúc động sâu sắc đối với Bác Hồ khi nhà thơ cùng mọi người vào lăng viếng Bác.

Cảm nhận ý nghĩa của phần thứ hai và thứ ba của “Lăng”

viễn phương là một nhà thơ tiêu biểu của Nam Bộ. Tháng 4 năm 1976, sau một năm đất nước giải phóng. Khi khánh thành lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhà thơ cùng đoàn đại biểu miền Nam ra Hà Nội viếng lăng. Những bài thơ về Hồ Bác Lăng được viết từ xa, với nỗi buồn và niềm tự hào của người con Nam Quốc lần đầu đến thăm Bác Hồ. Tình cảm ấy được thể hiện chân thành và cảm động qua khổ thơ thứ hai và khổ thơ thứ ba.

Với lòng kính trọng vô hạn đối với bác He, từ lâu tôi đã muốn ra bắc để xem quê bác He. Tuy nhiên, quân Mỹ phản loạn, chiến tranh vẫn tiếp diễn, mãi đến khi cả nước giải phóng, nam bắc thống nhất, Viên Phương mới có dịp cùng phái đoàn miền nam vào thăm lăng. Những câu thơ chân thành, nghẹn ngào xen lẫn niềm hân hoan, vui sướng, ngậm ngùi, xót xa. Đứng trước lăng, nhà thơ nhớ tấm lòng dân tộc và cuộc đời cao cả, gian khổ cống hiến cho dân, cho nước:

“Ngày qua ngày, mặt trời qua lăng, trong lăng thấy mặt trời đỏ”

Hình ảnh “mặt trời” trong câu thơ trên là mặt trời thực, có nghĩa là mặt trời trong tự nhiên, rực rỡ, chói lọi, trường tồn, ngày ngày vẫn lướt qua lăng. Hình ảnh “mặt trời” trong những câu thơ sau là hình ảnh ẩn dụ chỉ người chú, là ánh sáng vĩnh hằng soi đường cho dân tộc ta. Màu “đỏ lắm” làm thơ đẹp, ấn tượng, thể hiện tư tưởng cách mạng và lòng yêu nước nồng nàn của Người.

Đối với tôi, được ví như “mặt trời” là thể hiện sự vĩ đại của Người, Người đã mang lại cuộc sống tự do cho dân tộc Việt Nam từ đêm dài nô lệ. Anh nhận ra mình là “mặt trời đỏ trong lăng” cho thấy sự liên tưởng sâu sắc của nhà thơ. Đây là sáng tạo cá nhân của Yuanfang, thể hiện sự tôn trọng của tác giả và mọi người dành cho ông.

Rồi nhìn hàng dài người vào viếng bác ở Thương Lăng, dòng người trang nghiêm, nhà thơ bùi ngùi, ấm ức:

<3

Hình ảnh “dòng người đưa tiễn” gợi niềm vui, nỗi buồn, niềm thành kính và nỗi nhớ trĩu nặng trong lòng. Đó là để hình dung rằng có một dòng người vô tận đến lăng mộ mỗi ngày, đầy thành kính và thương xót, hình ảnh đó giống như một vòng hoa. Hai từ ngày ngày được lặp đi lặp lại trong câu thơ như tạo cảm giác trường tồn bất diệt.

Hình ảnh vào lăng Bác được tác giả so sánh với “đội hoa”. Hình ảnh ẩn dụ này vừa phù hợp vừa mới lạ, thể hiện sự yêu mến và kính trọng của nhân dân đối với ông. “Corolla” có nghĩa là những đứa con khắp năm châu đến đây thăm cô, giống như những bông hoa trong vườn cô trồng, chăm sóc, nở hoa, thơm ngát về đây để tri ân cô. “Bảy mươi chín mùa xuân” là những suối nước mà những con người đã cống hiến sức mình cho sự nghiệp cách mạng, tạo nên nền tự do, độc lập cho Tổ quốc, cho nhân dân.

Đời anh đã hết, nhưng tình yêu đất nước còn mãi. Tất cả người Việt Nam, già trẻ, lớn bé sẽ mãi ghi nhớ hình ảnh Bác Hồ vĩ đại, hiền từ, hay cười, mắt trong và luôn trìu mến. Tuy nhà thơ không nói ra sự ghét bỏ nhưng qua hình ảnh giản dị, truyền cảm cũng đủ để người đọc mở rộng liên tưởng.

Từ sự ngưỡng mộ ở đoạn 2 đến đoạn 3, đứng trước linh cữu của Người khi vào lăng, ở xa có rất nhiều cảm xúc:

Xem Thêm: Giải bài 1,2,3, 4,5,6 ,7 trang 101 Hóa học 9: Sơ lược về bảng tuần

“Em ngủ yên trong trăng mềm, vẫn biết trời xanh là mãi mà nghe lòng đau”.

Em là hình ảnh “vầng trăng trong sáng” đang ngủ yên, tượng trưng cho vẻ đẹp trầm lặng và phong thái trầm tĩnh, cao quý của em. Họ vẫn sống với người dân Việt Nam, một đất nước thanh bình và tươi đẹp. Dòng cảm xúc của nhà thơ dường như lắng xuống nhường chỗ cho sự đau buồn. Khi tác giả nhìn thấy anh, lòng biết ơn chân thành của anh biến thành tiếng nức nở.

Cảnh sắc và không khí tĩnh mịch như ngưng đọng lại thời gian và không gian trong lăng. Ánh sáng dịu nhẹ trong lăng gợi một liên tưởng thú vị: ánh trăng (hình ảnh tượng trưng). Hình ảnh vầng trăng “hiền lành” gợi tâm hồn thanh cao, nhân cách cao cả của một con người.

Thơ anh đầy ánh trăng. Một đêm thiền định, Yue Yiren:

“Tiếng suối trong như bóng hoa cổ thụ trăng hát. Cảnh đêm đẹp như tranh, lòng người trằn trọc lo âu, đất nước không ngủ”.

(Cảnh đêm – Thành phố Hồ Chí Minh)

Hãy lật trang khi thảo luận về các vấn đề quân sự:

“Trăng tròn mùa xuân, nước suối đưa xuân lên trời, dưới suối tập binh, đêm thuyền đầy trăng”.

(Rằm tháng Giêng – Thành phố Hồ Chí Minh)

Đã lâu trăng gõ cửa chẳng thấy thi nhân, vì mải lo việc nước mà quên trông:

“Trăng vào cửa hỏi thơ, quân bận rộn xin đợi ngày sau, chuông thu chợt thức, báo tin huyện trận thắng lợi.”

(Tin Chiến thắng – Hồ Chí Minh)

Moon vẫn ở tù, hỏi đồng phạm:

“Trong ngục không rượu không hoa Biết làm sao trước cảnh đẹp đêm nay Người ngắm trăng sáng, Trăng sáng ngắm thi nhân qua cửa sổ”.

(Ngắm trăng – Thành phố Hồ Chí Minh)

Có thể nói, trăng và bạn là hai trong một, đồng chí, đồng đội, mọi nhiệm vụ, mọi khoảnh khắc, luôn đồng hành, kề vai sát cánh. Bây giờ lại xuất hiện để thắp sáng giấc ngủ của mọi người. Những liên tưởng ở xa thật tuyệt vời, và tâm trạng của anh ấy có thể nhìn thoáng qua trong một bài thơ. Cả đời ông, khi đồng bào miền Nam còn bị giặc giày xéo, ông ăn không ngon, ngủ không yên. Giờ miền nam đã giải phóng, các anh đã đi xa đất nước thống nhất. Nhà thơ muốn quên đi sự thật đau lòng đó, chỉ mong đó chỉ là một giấc ngủ êm đềm:

“Vẫn biết trời mãi xanh nhưng lòng vẫn đau”.

Hình ảnh “bầu trời xanh” là hình ảnh ẩn dụ cho sự bất tử của bạn. Bầu trời xanh luôn ở trên đầu bạn, cũng như bạn mãi mãi sống với núi rừng và quê hương. Đây là sự thật. Tuy nhiên, nhìn linh cữu của anh trong lăng, tôi cảm thấy anh đang ngủ yên lành bình yên, nhưng trong lòng vẫn đau không chịu nổi, trong lòng vẫn còn nhói đau! Dù đã hóa thiên, hóa quốc nhưng cái chết của ông vẫn không thể xóa nhòa được niềm tiếc thương vô hạn của cả dân tộc.Bài thơ này là một biểu hiện rất tiêu biểu của tình cảm, cảm xúc dân tộc. Ai đã từng đến lăng Bác.

Bác đã ra đi nhưng Bác đã trở thành nguyên khí của dân tộc, mãi mãi ở bên sự nghiệp vĩ đại giải phóng dân tộc. Những suy nghĩ của bạn sẽ luôn là ánh sáng dẫn đường cho đất nước chúng ta trong tương lai. Trái tim Tổ quốc của các bạn sẽ mãi là nguồn yêu thương sưởi ấm tâm hồn dân tộc, là nguồn cảm hứng, là động lực nhắc nhở dân tộc kiên trung, chịu khó, gian khổ.

Bài thơ ngắn gọn, trang nghiêm, chân thành, giọng điệu dạt dào cảm xúc, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Hai câu thơ thứ hai và thứ ba của bài thơ này không chỉ bộc lộ tình cảm sâu nặng của tác giả đối với Bác mà còn thể hiện tình cảm chân thành của hàng trăm triệu người dân Việt Nam đối với vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc.

Phân tích ẩn dụ viếng lăng ở phần 2 và 3

Trong bài thơ du ngoạn mộ của mình, nhà thơ Viễn Tây đã sử dụng những hình ảnh ẩn dụ độc đáo với sức biểu cảm tinh tế, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc:

<3

Em đã ngủ yên bình trong vầng trăng hiền, vẫn biết trời xanh sẽ còn mãi, nhưng nghe tim em nhói đau.

Các hình ảnh ẩn dụ: mặt trời đỏ, trăng sáng, trời xanh, vòng hoa thể hiện lòng tôn kính, tình cảm thiêng liêng đối với Bác.

Mặt trời trong lăng ấy là Bác. Với nhân cách cao cả, trí tuệ phi thường, sự nghiệp cách mạng vĩ đại và lối sống vô cùng giản dị, trong sáng, Bác Hồ là mặt trời chói lọi trong lòng nhân dân Việt Nam và cả nhân dân thế giới.

Hình ảnh “mặt trời trong lăng đỏ lắm”, tác giả sử dụng từ láy “đỏ lắm” gợi lên cả màu sắc quen thuộc của ánh nắng thiên nhiên lúc bình minh và ánh sáng của hòa bình, độc lập. , từ nguyên nhân bạn mang đến cho người dân của chúng tôi. Đó là mặt trời của chân lý – cách mạng.

Hình ảnh mọi người xếp hàng được so sánh với “Lễ hội tràng hoa” thể hiện tình cảm yêu mến, kính trọng, gắn bó của nhân dân với các chú. Mỗi người dân nhìn vào tình yêu của mình và kết nó thành một bông hoa đẹp, và các công dân cùng nhau kết tình yêu đó thành một vòng hoa đẹp để tôn vinh người dân.

Hình ảnh “vầng trăng” và “trời xanh” gợi lên một cái gì cao cả, vượt thời gian mà thân thiết. Đó chính là hóa thân cao đẹp của con người hóa thân vào xứ sở của hòa bình và vũ trụ bao la.

Hai hình tượng Song Ba: “Mặt trời” và “Mặt trăng” được liên kết với hình ảnh Hồ Bác, tưởng như đối lập (ngày và đêm, nóng và lạnh) nhưng lại rất hài hòa. Bởi vì con người không chỉ có nhiệt tình và mãnh liệt trong suy nghĩ, mà còn có sự dịu dàng và mềm mại của tình cảm, cũng như cuộc sống rất đơn giản.

Viễn Phương đã dùng hình ảnh thuần khiết và vĩ đại nhất để nhắc đến Bác Hạ, một con người kiệt xuất. Anh ấy tỏa sáng ở cả sự nghiệp vĩ đại và nhân cách vượt trội. Quyền năng toàn tại của Ngài là vĩnh cửu, trường tồn, trường cửu, giống như mặt trời và mặt trăng của thiên nhiên vũ trụ.

Cảm nhận nỗi đau giữa hai lăng

You Hu Shuling là một bài thơ hay và nổi tiếng của một nhà thơ từ xa viết cho Bác Hồ. Bài thơ này bày tỏ lòng tiếc thương và biết ơn vô hạn đối với bạn. Điểm nhấn của bài thơ là khổ thơ thứ 2 và khổ thơ thứ 3. Khổ thơ thứ 2 thể hiện tâm trạng của tác giả khi nhìn thấy bóng dáng anh:

“Ngày qua ngày nắng qua lăng, trong lăng tôi thấy mặt trời rất đỏ. Khi mặt trời lặn, tôi nhớ bảy mươi chín vòng hoa mùa xuân”

Toàn bộ bài thơ là lời tri ân Bác, đồng thời cũng là lòng biết ơn, sự biết ơn vô hạn của cả dân tộc Việt Nam đối với Bác. Hai câu thơ đầu là hình ảnh ẩn dụ độc đáo. Dương của thiên nhiên ở phần thứ nhất là dương của thiên nhiên, là nguồn sống của vạn vật, ngày ngày thăng trầm, vô tận. Mặt trời đó rất quan trọng, rất quý giá và chỉ có một. Tuy nhiên, mặt trời tự nhiên gặp mặt trời khác đẹp và rực rỡ. Đó là “mặt trời trong lăng”- ẩn dụ cho người chú đã hy sinh vì nước. Thông tin thời gian “từng ngày” được sử dụng lại để xác nhận tính liên tục của nó. Đoàn người vào lăng viếng bác xếp thành “hàng”. Tất cả “người ta” đều có chung một cảm giác, đó là yêu bạn. Qua nghệ thuật ẩn dụ, dòng người tạo thành “đoàn hoa” thật đẹp. Yuanfang mượn “bảy mươi chín mùa xuân” để làm ẩn dụ cho tuổi của mình. Bác mất nhưng bác vẫn sống ở tuổi bảy mươi chín còn tràn đầy sức xuân. Viễn Phương kết tụ, kết tinh lòng tri ân cha ông đã mang mùa xuân đến cho đất nước, con người Việt Nam.

Ở phần ba, tác giả cho người đọc thấy góc nhìn trực quan nhất về giấc ngủ vĩnh hằng của Người:

Em ngủ yên trong trăng non, biết trời mãi xanh nhưng lòng em quặn thắt

Anh nằm đó, nhẹ nhàng và yên bình, như thể anh đã ngủ một giấc ngon lành. Cả đời ông chỉ có một ước nguyện, đó là đất nước bình yên. Vì vậy, khi đất nước hòa bình, người dân độc lập ngủ ngon. Hình ảnh nghỉ ngơi của bạn rất yên bình. Bác luôn toát lên vẻ hiền từ như trăng, thanh bình như một đất nước độc lập. Hình ảnh tương phản rất chính xác, gợi hình và gợi cảm. Bác Hồ như vầng trăng soi sáng đất nước Việt Nam, đem lại bầu trời bình yên cho hàng trăm triệu đồng bào. Bao nhiêu năm trời không thay đổi, mãi mãi, mãi mãi mà người cha của đất nước đã phải ra đi. Vẫn biết luật sinh tử của Tạo Hóa mà lòng vẫn ngậm ngùi, đau xót. Cái chết của bạn không chỉ là niềm tiếc thương cho đất nước, mà còn cho các thế hệ mai sau.

Bài thơ này không chỉ khắc họa hình ảnh Bác Hồ yên nghỉ mà còn thể hiện tình cảm, niềm tiếc thương của tác giả và các thế hệ người dân Việt Nam trước sự ra đi của Bác. Đã nhiều năm trôi qua nhưng hình ảnh và chiến công của ông vẫn sống mãi trong lòng người dân Việt Nam, bài thơ viếng mộ cụ Hồ Bội Bội đã để lại trong lòng người đọc nhiều thế hệ nhiều dư âm đáng suy ngẫm.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *