Tập làm văn lớp 5: Đoạn văn miêu tả cảnh sông nước (Dàn ý 16 mẫu) Luyện tập tả cảnh tuần 7 – Tiếng Việt 5 tập một trang 74

Viết đoạn văn miêu tả cảnh sông nước lớp 5

Viết đoạn văn miêu tả cảnh sông nước lớp 5

Video Viết đoạn văn miêu tả cảnh sông nước lớp 5

16 đoạn văn trên cùng miêu tả cảnh sông đẹp, được xác định rõ ràng. Giúp các em học sinh lớp 5 rèn luyện kỹ năng viết bài tả cảnh sông đẹp, trả lời nhanh các câu hỏi Luyện tập tả cảnh tuần 7 – SGK Tiếng Việt Tập 5 Trang 74.

Bạn Đang Xem: Tập làm văn lớp 5: Đoạn văn miêu tả cảnh sông nước (Dàn ý 16 mẫu) Luyện tập tả cảnh tuần 7 – Tiếng Việt 5 tập một trang 74

Khi các em viết một đoạn văn tả cảnh sông nước một cách khéo léo, các em có thể dễ dàng phát triển thành một bài văn tả cảnh sông, tả biển, tả dòng suối… thật tuyệt. Nhờ đó, bạn sẽ có vốn từ vựng phong phú hơn và trang bị tốt hơn cho bài viết lớp 5.

Lập dàn ý một đoạn văn tả cảnh sông nước

Đoạn mở đầu: Giới thiệu Miêu tả cảnh: Cảnh sông

Thân bài: Tả chi tiết cảnh vật

  • Tả cảnh dòng sông: hình dáng, màu sắc, dòng chảy…
  • Tả hoạt động của con người trên sông: thuyền cát, người lái đò đánh cá…
  • Tả cảnh vật hai bên bờ: cây cối, bãi bồi,…
  • kết thúc: Nói cảm nghĩ của bạn về cảnh đó.

    Đoạn văn tả dòng sông

    Xem Thêm: Lắt léo chữ nghĩa: Họ Hoàng hay Huỳnh?

    Dòng sông quê tôi từ bao đời nay gắn bó mật thiết với đời sống của mỗi người dân. Ngày qua ngày, tiếng sóng vỗ hai bên bờ sông như nói về tình yêu. Nước sông hiền hòa uốn lượn như tấm lụa hoa đào. Dòng sông miên man hồng và dường như luôn chở nặng phù sa bồi đắp những nương ngô quanh năm xanh tốt. Dòng sông chảy qua. Chiều xuống, mặt sông vàng óng ánh bạc. Đứng bên này có thể nhìn thấy khói bốc lên sau rừng trúc ở làng bên. Dòng sông dài uốn lượn như mái tóc dài mượt mà của người con gái. Đâu đó vang vọng tiếng ghe đánh cá lanh canh. Ai cũng đã từng tắm mát trên dòng sông quê mình khi còn nhỏ. Dòng sông quê hương là kí ức êm đềm của tôi.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – bài mẫu 1

    Xem Thêm : Các pha của quá trình quang hợp | SGK Sinh lớp 10

    Quê tôi nổi tiếng với chợ nổi trên sông. Thủ đô vì có nhiều kênh rạch. Người dân di chuyển chủ yếu bằng ghe, thuyền. Vì thế, chợ mới xuống nước. Ban đầu phục vụ cho người dân, nó đã trở thành một nét văn hóa độc đáo thu hút mọi người từ khắp nơi trên thế giới đến thăm. Trên vùng nước đục ngầu, những chiếc thuyền lớn chở trẻ sơ sinh và trẻ mới biết đi tè dầm đủ loại món ngon và hấp dẫn. Có những con thuyền đơn sơ, mộc mạc như chính con người nơi đây. Ngoài ra còn có những chiếc thuyền được trang trí đẹp mắt và đầy màu sắc để thu hút khách du lịch. Nhưng điểm chung của những quầy hàng lưu động này là sự tốt bụng và tấm lòng chân thật của những người bán hàng. Toàn bộ khu chợ ở đây lúc nào cũng nhộn nhịp, vui vẻ với tiếng người mua kẻ bán ra vào. Mọi thứ đều trôi nổi và nhấp nhô lên xuống, điều đó thật thú vị.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 2

    Ở quê tôi, cảnh tượng tôi thích nhất là dòng sông chảy qua làng. Không ai biết tên con sông, nhưng dân làng quen gọi là “sông”. Hai bên bờ sông được xây đá, kè thành bậc, thuận tiện cho việc đi lại và sinh hoạt. Dòng sông lúc nào cũng đông vui nhộn nhịp. Bởi vì, ngay bên bờ sông, là Chợ Các Bà Mẹ. Một dòng sông quê nhỏ, nhộn nhịp tiếng người mua kẻ bán. Buổi chiều tan chợ là thiên đường của lũ trẻ con. Chúng bơi lội tự do trong làn nước mát lạnh. Khi mặt trời sắp lặn, những người phụ nữ lại tất bật mang quần áo ra sông giặt. Cứ thế, dòng sông hiền hòa làm bạn và gắn bó mật thiết với cuộc sống làng quê tôi.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – văn mẫu 3

    Từ nóc nhà em có thể nhìn thẳng ra con sông lớn chảy qua làng. Gọi là sông nhưng to và rộng lắm. Buổi sáng mờ sương, bờ bên kia mơ màng như chốn bồng lai tiên cảnh. Nước sông lúc nào cũng đầy và luôn chảy. Mặt sông gợn sóng trong gió. Hai bên bờ sông, khung cảnh khá hoang vắng. Được bao quanh bởi những cánh đồng lúa và cánh đồng hoa trang trại. Cả bầu trời xanh ít khi đông đúc trừ vào mùa thu hoạch. Thời gian nhộn nhịp nhất trên sông là vào buổi tối khi xe tải đi qua. Tiếng còi tàu xé mặt nước gầm vang, náo động cả một vùng trời. Ngay cả những con chim trên ngọn cây cũng phải chạy trốn. Mỗi ngày, tôi sẽ lên sân thượng, mong được nhìn thấy khoảnh khắc tuyệt vời đó. Tuy nhiên, tất cả những điều này chỉ là chớp nhoáng. Con tàu lướt qua thật nhanh, chỉ để lại chút dư âm âm vang trong không trung, vệt khói trắng trong sương chiều.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – văn mẫu 4

    Hai bên bờ sông, hai hàng cây xanh tươi rì rào trong gió. Dòng sông trôi và tiếp dòng chảy ra biển. Đôi khi những chiếc lá trôi theo dòng nước, như con thuyền nhấp nhô trên sóng dữ. Xa xa, sau khúc sông uốn lượn, những con thuyền đang kéo lưới, tiếng ghe nổ lách tách, tiếng cá nô đùa, tiếng cười nói… tất cả làm cho dòng sông quê em rộn ràng hẳn lên. đến trái tim của nhiều người ở đây. Những dòng sông gắn liền với tuổi thơ tôi. Tôi rất thích dòng sông này.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – bài văn mẫu 5

    Xem Thêm: Hướng dẫn, thủ thuật về Thủ thuật văn phòng

    Quê tôi có dòng sông La êm đềm thơ mộng. Dòng sông ôm lấy đất mẹ với vòng tay rộng mở, như người mẹ ôm đứa con thơ. Nhìn từ xa, dòng sông như một sợi chỉ hoa đào uốn lượn. Những ngôi nhà ven biển mọc san sát, cảnh làng quê ấm áp, yên bình. Xa xa, phía bên kia, những rặng cây xanh mướt ngả lưng soi bóng xuống mặt nước trong vắt. Vào mùa hè, nước sông trong vắt. Dưới ánh nắng, những dát bạc lấp lánh làm dịu đi cái nắng như thiêu đốt. Lũ trẻ chúng tôi thường nằm dưới sông hóng mát, người lớn thường lấy nước sông rửa mặt, tưới hoa… còn các cụ già ngồi dưới bóng cây bên sông hóng mát. Vào mùa mưa, dòng sông như sâu và rộng hơn, mang nước đổ ra biển. Dòng nước đục ngầu, giận dữ trôi xuống, giúp ngôi làng yên bình trong cơn bão. Con sông này đã gắn bó mật thiết với người dân quê tôi từ bao đời nay và nó đã để lại biết bao kỉ niệm thời thơ ấu của tôi. Tôi sẽ mãi nhớ về dòng sông quê tôi với bao kỉ niệm đẹp.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 6

    Quê hương tôi nằm bên dòng sông Đuống hiền hòa. Mỗi buổi sáng, mặt sông phẳng lặng như gương. Dòng sông như dải lụa mềm mại, trải dài đến tận đỉnh núi. Thấp thoáng trong sương, con tàu từ từ rời bến. Tiến lại gần, bờ sông, bãi ngô và rừng trúc xanh thẫm. Từ trên bờ kè nhìn xuống, hàng đoàn thuyền đánh cá neo đậu nối đuôi nhau, rực lửa trong ánh ban mai. Trên bến rộn rã tiếng cười nói, tiếng mái chèo khua nước mặt sông, người lên xuống thuyền tấp nập như khung cửi. Mặt trời đã mọc. Ánh nắng chói chang chiếu rọi khiến dòng sông lấp lánh như một thiếu nữ căng tràn sức sống. Quê hương tôi, Yanghe, đẹp như tranh vẽ. Dòng sông là người bạn thân thiết nhất trong tuổi thơ êm đềm của tôi.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu số 7

    Vào một buổi sáng đẹp trời, nhất là vào những ngày họp chợ, dòng sông mới nhộn nhịp làm sao! Ở quê tôi, chợ huyện họp mỗi tháng một lần, tuần bốn phiên. Những ngày ấy, non sông là ngày hội. Sáng sớm, khi mặt trời vừa ló dạng sau rặng tre phía xa, những chiếc thuyền của từng đội đã đưa các bà, các chị ra chợ huyện, cách làng chừng nửa giờ đi đò. Trong những ngày nghỉ học, tôi đi với em gái của tôi. Các bà các cô trò chuyện không ngớt khi con thuyền ra khơi trong sương sớm. Tiếng cười vang cả non sông. Từng đoàn thuyền đánh cá ra khơi, thả những mẻ lưới trắng xóa để đánh bắt mọi thứ. Những câu hò, tiếng hát như gọi mặt trời thức dậy. Những ngày không đi chợ với chị, em cùng các bạn ra sông bắt hến. Ăn được nhiều, tôi mang sang cho con hàng xóm không may bị sốt rét ác tính liệt cả hai chân. Khi mặt trời mọc, con lạch trở lại vẻ yên bình bình dị của nó. Mặt nước lững lờ những đám lục bình. Yên tĩnh và thanh thản, giống như một cuộc sống yên tĩnh bình dị.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 8

    Nhà bà nhìn ra bến phà. Sáng sớm nhìn ra bờ sông thấy nước đục ngầu phù sa, chầm chậm chảy. Trên mặt nước, những dây lục bình lững lờ trôi, những cánh hoa tím biếc, phấp phới theo gió. Thỉnh thoảng, vài chiếc tàu chở đầy hàng xuôi dòng, vài chiếc sà lan chở đầy cát nặng trĩu tưởng như bị dòng sông nuốt chửng. Hai bên bờ sông, những hàng dừa nước thấp thoáng, ẩn hiện sau vài mái nhà. Thịnh vượng nhất có lẽ là bến phà. Mỗi chuyến đò lớn chở đầy người, xe cộ, hàng hóa nối đuôi nhau qua hai bên sông không biết mệt mỏi. Hai bên bờ, tiếng khách chờ đò, lẫn với tiếng xe cộ, đan xen thành một dòng âm thanh ồn ào, náo nhiệt… Nắng ban mai như dát vàng trên mặt nước. Dòng sông vẫn chảy với những lớp phù sa đỏ sẫm, mang theo ân tình của dòng sông với con người và mảnh đất miền Tây.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 9

    Xem Thêm : Cách kiểm tra tốc độ đánh máy chuẩn xác nhất

    Dưới chân núi Pona Garta, dòng sông hiền hòa chảy ra biển. Hai bên bờ sông là những ngôi nhà cao chót vót. Đây đó, những khóm dừa mọc trên sông, lá đung đưa trong gió. Cù lao nhỏ nằm giữa sông, rợp bóng dừa, như một ốc đảo giữa làn nước trong vắt. Cầu bóng bắc qua dòng sông tấp nập. Dưới chân cầu, nơi dòng sông đổ ra biển, là cầu cá. Những chiếc thuyền hàng hải sơn màu xanh đỏ đậu gần mỏm đá gần hòn non bộ. Một số thuyền máy chạy trên sông. Tiếng còi xe inh ỏi, tiếng xuồng máy ầm ĩ khiến cả khúc sông trở nên ồn ào. Ánh nắng giữa trưa chiếu xuống mặt sông, mặt sông như dát một lớp ánh kim loại màu lam. Những dòng sông, cửa biển, bến tàu gắn bó bao đời nay là một trong những nét đẹp của Nha Trang mà nhiều người biết đến.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 10

    <3

    Xem Thêm: Soạn bài Thánh Gióng – tượng đài vĩnh cửu của lòng yêu nước

    Những con đò chở đàn bà con nít từ chợ tỉnh cập bến. Những người phụ nữ này được chào đón bởi con cái của họ. Những đứa trẻ lớn hơn giúp mẹ nhặt đồ. Cô bé đòi mẹ chia quà. Tiếng cười rộn vang cả khúc sông. Vậy ai sẽ về nhà? Con thuyền đang neo đậu ở bến tàu. Đây cũng là lúc những người chăn trâu dắt trâu xuống tắm. Lũ trẻ tắm cho trâu, rồi lũ trẻ nghịch nước. Họ té nước vào nhau. Họ chơi trò chơi chiến đấu. Một đứa trẻ không thể tìm thấy quả bóng. Vì vậy, họ ném bóng cho nhau. Một ý tưởng được tất cả mọi người ủng hộ: bóng nước. Họ chia thành hai phe và chuyền bóng cho nhau. Bên nào thực hiện được 6 đường chuyền sẽ thắng. Người thua phải cõng người thắng chạy suốt từ bến tắm đến cây đa ven sông. Bờ sông quê tôi lúc nào cũng sôi động như vậy, đến khi mặt trời lặn cũng không hề yên ả.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 11

    Quê cha đẹp vì có dòng sông nhỏ chảy qua làng. Quanh năm, những dòng sông chở phù sa dày đặc bồi đắp cho những cánh đồng lúa. Buổi sáng, mặt nước trong veo, phẳng lặng. Buổi trưa, mặt sông đục ngầu, trong xanh ánh bạc. Buổi tối nước chuyển sang màu khói trong vắt, hơi tối và u ám. Hai bên bờ sông, lũy tre của các làng nối sát nhau, rợp bóng mát hai bên bờ sông. Nước sông vào đêm trăng đẹp nhất. Bóng trăng in bóng nước, lũy tre làng in bóng trên sông, vài chiếc thuyền nhỏ neo đậu trên bờ cát. đẹp như tranh vẽ.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 12

    Quê hương tôi cũng có dòng sông “Gương nước soi bóng bè tre” như bài Nhớ dòng sông quê hương của đạo sĩ. Nhìn từ xa, dòng sông như một dải hoa đào xinh đẹp, duyên dáng và thướt tha, chảy qua làng. Hai bên bờ sông trúc liễu soi bóng, nước sông trở thành tấm gương phản chiếu trúc liễu. Trên ngọn tre, những chú cò đang rỉa lông tung cánh, mấy chú bói cá vừa đạp nước bay lên đã vớ ngay được một con cá mập béo. Dòng sông như người mẹ hiền đã ban cho làng tôi biết bao món quà vô giá. Dòng sông nhỏ trên đất nước như hình bóng của quê hương thân yêu sẽ luôn sống mãi trong tâm trí tôi. Dòng sông đã ôm ấp tuổi thơ tôi và cho ra đời những giấc mơ bé bỏng ngọt ngào.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 13

    Nơi tôi sống có một con sông tên là sông Hồng. Dòng sông uốn khúc chảy qua các tỉnh phía Bắc. Một phần cuộc sống của tôi cũng bị ảnh hưởng bởi dòng sông đó. Nước sông Hồng rất trong và mát. Có hàng rào tre dọc bờ sông. Hai bên bờ sông, những bãi cát trắng trải dài men theo bờ kè. Mỗi buổi chiều, khi mặt trời khuất sau lũy tre, những chiếc thuyền đánh cá lênh đênh trên sông. Bờ sông cũng là nơi chúng em chạy thả diều vào những buổi chiều hè lộng gió. Con sông này cũng là nơi lấy nước cho những cánh đồng của tôi. Khung cảnh bên sông thật yên bình. Tôi thích phong cảnh ở đây, thích sông Hồng và Việt Nam hơn.

    Đoạn văn tả cảnh sông nước – Văn mẫu 14

    Trên vùng đất phía Bắc đồng bằng có dòng sông Hồng, nơi dày đặc phù sa bồi đắp từ hàng ngàn năm trước. Những dòng sông gắn liền với cảm hứng nghệ thuật một cách tự nhiên, nhưng cũng gắn liền với lam lũ và cuộc sống vất vả của người nông dân. Dòng sông cũng như con người. Đôi khi là sự im lặng lặng lẽ phản ánh sự yên bình của làng quê với nhịp điệu của nước. Đôi khi vào mùa lũ, dòng sông cuồn cuộn cuộn sóng. Dòng nước đục ngầu như khuôn mặt của một người khi anh ta tức giận, bẩn thỉu. Những con đê lúc này còn phải gồng mình chống chọi với những đợt sóng ngắn dữ dội. Hồng Hà đã thay đổi, người ở quê hương vẫn nhớ quê hương cùng gió. Dòng sông mang vẻ đẹp thôn quê bình dị cũng giống như con người Việt Nam. Dù có đi về đâu, dòng sông vẫn hiền hòa trôi theo màu muôn thuở của năm tháng, nuôi dưỡng dòng nước ngọt ngào trong ký ức của tôi.

    Đoạn văn miêu tả dòng chảy

    Làng tôi nằm bên bờ một con suối. Nước suối này bốn mùa trong vắt. Mẹ tôi kể, đây là con suối lớn nhất vùng và là nơi duy nhất có nhiều cá. Con lạch chảy qua làng tôi có hai thác nước. Nước chảy xiết, lộ ra những viên sỏi trắng. Dòng nước tràn qua bãi đá ngầm tạo nên những con sóng bạc nhấp nhô. Ra khỏi làng, dòng suối bị vực thẳm lớn chặn lại. Cái vực sâu, nước chảy đến đó, nước tạo thành xoáy nước, hút mọi thứ vào bụng. Dòng nước chảy trong vực thẳm đó, lững lờ trôi và bình lặng, như không có chuyện gì xảy ra. Ngay bên cạnh nhà bà tôi, một cây cầu lớn đã được xây dựng. Chúng tôi thường đứng trên cầu và bỏ tàu. Con lạch ấy thực sự là nỗi nhớ của người dân làng tôi.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *