Phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh | Văn mẫu 8

Phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh | Văn mẫu 8

Phân tích bài thơ tức cảnh pác bó lớp 8

Tài liệu Hướng Dẫn Làm Thơ Hay Phân Tích Cảnh bao gồm các gợi ý chi tiết về tiêu đề, dàn ý, lựa chọn hoặc nội dung của bài phân tích. Thành phố Hồ Chí Minh.

Bạn Đang Xem: Phân tích bài thơ Tức cảnh Pác Bó của Hồ Chí Minh | Văn mẫu 8

Hướng dẫn phân tích thơ tức pac boo

Đề: Phân tích thơ và tranh Hồ Chí Minh

1. Phân tích chủ đề

– YÊU CẦU: Phân tích nội dung, nghệ thuật của bài thơ, hoàn cảnh ra đời của bài thơ.

– Phạm vi tư liệu, dẫn chứng: Những câu thơ, từ ngữ, chi tiết tiêu biểu trong các cảnh thơ Hồ Chí Minh.

– Phương pháp lập luận chủ yếu: phân tích.

2. Hệ thống luận đề

Báo 1: Cảnh sống và làm việc của bạn ở rừng núi Bắc Bác

Bài văn 2: Tinh thần lạc quan, phong thái thoải mái và hòa hợp với thiên nhiên của bạn

3. Phân tích dàn ý chi tiết về cảnh thơ đang đi tới

a) Mở

– Giới thiệu về tác giả Hồ Chí Minh

+ Hồ Chí Minh (1890-1969) là lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam, nhà thơ lớn, danh nhân văn hóa thế giới.

– Thơ là pác Bác Kinh giới thiệu:

+ Ra đời vào tháng 2 năm 1941, bài thơ này phản ánh cuộc sống đời thường phong phú, năng động, phong thái đĩnh đạc và tinh thần lạc quan cách mạng của người chiến sĩ vĩ đại trong hoàn cảnh khó khăn, bí mật. cuộc sống khó khăn.

b) Văn bản

* Tổng quan về thơ:

– Thành phần:

+ Năm 1941, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã giữ bí mật về Tiểu Bảo cho đến khi Người ra nước ngoài nhiều năm tìm đường cứu nước.

+ Những người sống và hoạt động bí mật trong hang pac bo, nơi có điều kiện sống hết sức khắc nghiệt.

– Giá trị nội dung: Bài thơ thể hiện tinh thần lạc quan, phong thái điềm đạm của Bác Hồ trong cuộc đời hoạt động cách mạng gian khổ ở Bắc Phố. Được ở bên con người, làm cách mạng và sống hài hòa với thiên nhiên là một niềm vui lớn.

* Chủ đề 1: Cảnh em sống và làm việc ở rừng pac bo (3 buổi đầu)

“Sáng xuống suối, tối vào hang

Cháo măng mùa đông vẫn ổn

Bàn đá lịch sử Đảng”

– Thao tác: ra – vào.

-Thời gian: sáng-tối.

->Số đếm ngược thể hiện nhịp sống luân chuyển đều đặn, nhịp nhàng, không ngừng của chú khi ăn pác pó.

-Không gian: suối-cave-> 2 nơi làm việc và sinh sống

=>Cuộc sống kín tiếng nhưng anh vẫn giữ được nề nếp, quy củ, điềm tĩnh và tác phong xông xáo.

– Ăn uống thanh đạm: “Cháo bẹ măng” (tre măng sào) -> Trên rừng lúc nào cũng có của ăn.

-“Still Available”->Thực phẩm có ở mọi nơi trong tự nhiên.

->Luôn sẵn sàng đương đầu với thử thách, khó khăn của người chiến sĩ cách mạng.

– “Bàn làm việc kỳ dị” -> Điều kiện làm việc tồi tàn, không có bàn làm việc mà phải dùng những tảng đá lớn không bằng phẳng

-“Lịch sử Đảng”->Tôi đã dịch cuốn “Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô” để làm tài liệu học tập cho cán bộ cách mạng

=>Mặc dù cuộc sống hàng ngày nơi núi rừng hoang vu vô cùng khó khăn, thiếu thốn, nguy hiểm nhưng Người luôn yêu thiên nhiên, yêu công tác cách mạng, luôn làm chủ cuộc sống.

* Luận điểm 2: Tinh thần lạc quan, phong thái thoải mái, hòa hợp với thiên nhiên (phần cuối)

“Đời cách mạng thật là sang”

– Dù gặp nhiều khó khăn, thiếu thốn trong cuộc sống nhưng tôi luôn vui vẻ, lạc quan và giữ được một tinh thần “như thép”.

– “sang” : vật chất xa hoa

->Ở đây, sự sang trọng của các anh là sự sang trọng của cuộc đời cách mạng, được sống giữa thiên nhiên, được cống hiến sức mình cho nền độc lập dân tộc dưới bầu trời Tổ quốc, mang lại cuộc sống ấm no cho nhân dân. ..

Xem Thêm: Đặt tên theo ngày tháng năm sinh: bật mí giúp cuộc đời con luôn sướng!

=>Lòng yêu nước sâu sắc, phong thái hiên ngang, lạc quan, yêu đời, chan hòa với thiên nhiên.

Có thể thấy ở hai điểm: bài thơ này thể hiện cuộc sống gian khổ nơi rừng núi và phong thái lạc quan, điềm đạm của Người trong những ngày hoạt động cách mạng.

* Đặc điểm nghệ thuật:

– Một đoạn thơ tứ tuyệt ngắn

– Ngôn ngữ giản dị, trung thực, dễ hiểu

– Thể hiện sự lạc quan của bạn bằng những vần thơ hóm hỉnh, hóm hỉnh

– Chỉnh lưu mang lại hiệu quả nghệ thuật cao.

– Vừa cổ điển, truyền thống nhưng cũng vừa mới mẻ, hiện đại.

– Sáng tạo thơ độc đáo, bất ngờ, thú vị và sâu sắc.

c) Kết luận

– Tóm tắt giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ

– Cảm nhận của em về giá trị tinh thần của bài thơ.

Xem Thêm : Vở bài tập Toán lớp 4 Tập 2 trang 108, 109 Bài 170

Các em có thể tham khảo dàn ý để phân tích bài thơ tức là cảnh ra đời của bài thơ để có thêm hướng phân tích cho mình.

4. Phân tích sơ đồ tư duy cảnh blog bài pac

Một số bài văn mẫu phân tích bài thơ nghĩa sĩ

Phân tích hiện trường gói thầu mẫu số 1:

Vũ lâm tuyền thường thấy trong thơ của các thi nhân xưa như nguyễn trãi, nguyễn biện khiêm, v.v. Và niềm vui được sống với thiên nhiên cũng xuất hiện trong thơ Hồ Chí Minh, tiêu biểu là bài thơ “thế là pác bộ”:

“Sáng xuống suối, tối vào hang

Cháo măng mùa đông vẫn ổn

Bàn Đá Lịch Sử Đảng

Đời cách mạng thật là sang”.

Bài thơ này được Bác Hồ viết vào tháng 2 năm 1941. Sau 30 năm bôn ba nước ngoài và hoạt động cách mạng, Bác đã về nước để trực tiếp lãnh đạo cách mạng Việt Nam, với mục tiêu sớm giành thắng lợi, giải phóng nhân dân khỏi áp bức. Tôi sống và làm việc trong một hang động nhỏ gần biên giới Việt Trung, đó là hang Pác Bó.

Con suối bên hang Pác Bó có tên là suối Lê Nin. Ngày qua ngày, nhịp sống của anh đều đặn, sáng ra suối làm việc, chiều về hang nghỉ ngơi. Và khi nói đến chỗ ở, một cảnh sinh hoạt đời thường của mình, ông sử dụng một giọng thơ rất tươi vui xen lẫn hóm hỉnh:

“Sáng ra suối, tối vào hang”

4/3 khổ thơ và phép đối lập “sáng”-“tối” và “ngoài” cho ta thấy nếp sinh hoạt đều đặn, quy củ của bà. Không gian sống của con người diễn ra ở hai nơi: hang và suối. Song song đó là hai hành động “vào suối” và “vào hang” được lặp đi lặp lại nối tiếp nhau như vòng tuần hoàn của tự nhiên và tạo vật. Bài thơ chỉ dài 7 tiếng nhưng miêu tả chi tiết cuộc đời ông qua thời gian “sáng” – “đen”, hoạt động “la” – “trung”, địa điểm “điểm”. Bờ sông” – “Treo”. Qua giọng thơ hóm hỉnh, ta phần nào hình dung được thái độ sống tích cực, hài hòa của ông với thiên nhiên. Chính tâm hồn khoáng đạt, dễ gần đã giúp ông vượt qua mọi hoàn cảnh khó khăn.

Sống và làm việc trong môi trường khó khăn như vậy nên bữa ăn của tôi cũng rất đạm bạc:

“Cháo chưa chín”

Nhắc đến núi rừng Tây Bắc, không thể không nhắc đến hai sản vật “cháo bẹ” và “măng”. Đây là những món ăn quen thuộc với bữa ăn hàng ngày của bạn. Rau mồng tơi, măng thay cơm. “Cháo sò” và “cháo măng” luôn sẵn sàng phục vụ quý khách món ngon. Ngoài ra, ta cũng có thể thấy Hồ Chí Minh đón nhận những điều đó với tâm thế “sẵn sàng” của một chiến sĩ cách mạng không chịu khuất phục trước bất kỳ hoàn cảnh nào. Anh không những không đòi hỏi được chăm sóc hay phục vụ tốt hơn, cũng không cằn nhằn, phàn nàn về cuộc sống đó mà ngược lại, anh tỏ ra hoàn toàn vui vẻ và thích nghi với hoàn cảnh khó khăn. Khi đất nước bị xâm lăng, đời sống nhân dân cơ cực, Người không thể chỉ nghĩ đến mình mà phải nghĩ đến toàn dân, cho cả nước. Sự hy sinh này quý giá biết bao.

Không chỉ nguy hiểm về nhà ở, những bữa ăn thanh đạm, giản dị mà ngay cả nơi làm việc của nhà lãnh đạo cách mạng Việt Nam cũng “có nguy cơ”:

“Bàn đá với lịch sử đảng khác nhau”

Nếu những viên đá trên bờ Lạch Lê-nin cho thấy sự mất cân bằng, phập phồng và khập khiễng, thì quyết tâm làm việc kiên trì và quyết liệt của bạn cũng vậy. Công việc của bạn đòi hỏi sự tập trung cao độ. Có thể hình dung Bác dịch cuốn “Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô” để trên bàn làm tài liệu học tập cho cán bộ cách mạng lúc bấy giờ, vốn có vẻ mất cân đối do chữ tượng hình “âm mưu”. “Khác” ngụ ý.

Ai thấy bà cả đời hoạt động cách mạng không mệt mỏi:

“Đời cách mạng thật là sang”.

Hạnh phúc của Hồ Chí Minh là được dùng sức lực của mình để phục vụ nhân dân, phục vụ đất nước. Người không quản ngại gian khổ, gian khổ, cống hiến sức mình cho dân tộc, đem lại độc lập, tự do cho dân tộc. Lý tưởng cách mạng soi sáng con đường phía trước cho các chiến sĩ cộng sản. Chữ “Sang” đã bộc lộ phần nào phong thái dạn dĩ, lạc quan, yêu đời của anh. Bạn không cần chỗ ở sang trọng, bữa ăn sang trọng hay bàn làm việc phẳng. Điều bạn cần là đứng trong hàng ngũ của Đảng Cộng sản và phấn đấu mang lại cuộc sống bình yên, ấm no cho nhân dân. Có lẽ trên đời hầu như không có ai “hát” như bạn. Với lòng yêu nước sâu sắc, Bác Hồ luôn khắc phục khó khăn, khắc phục khó khăn, cống hiến hết mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc.

Ba câu đầu của bài thơ thiên về miêu tả cảnh vật, chỉ có câu cuối mới bộc lộ tâm trạng của Bác nhưng dường như sau mỗi câu thơ vẫn phảng phất một nụ cười hớn hở tỏa sáng. Nó đánh bật mọi chông gai và hun đúc thêm trong tôi một tinh thần “thép” giữa cái nghèo và cuộc sống, công việc vất vả.

Bài thơ “Cảnh tĩnh bác” được viết theo thể thất ngôn tứ tuyệt, ngắt nhịp 4/3 tạo nên nhịp thơ nhẹ nhàng, trầm tư. Tiếng hát hài hước, thơ mộng thể hiện tinh thần lạc quan, dũng cảm của các chiến sĩ cộng sản trước hiểm nguy. Đối với tôi, không có niềm vui nào lớn hơn niềm vui được làm cách mạng, giành được độc lập dân tộc, được sống hài hòa với thiên nhiên.

Tham khảo: Phân tích tinh thần lạc quan, yêu thiên nhiên trong thơ ca

Phân tích hiện trường gói thầu mẫu số 2:

Bác Hồ trở về Trung Quốc vào tháng 2 năm 1941 và trải qua 30 năm bôn ba khắp năm châu tìm đường cứu nước. Lúc bấy giờ, tình hình thế giới và trong nước có nhiều biến động to lớn (Chiến tranh thế giới thứ hai, cách mạng khủng bố nữa ở Pháp, Nhật vào Đông Dương; ở châu Âu, Pháp đầu hàng phát xít Đức…), Người triệu tập Hội nghị Thường vụ Bộ Chính trị lần thứ VII. . Xứ ủy họp bàn vạch ra đường lối cách mạng trong tình hình mới, quyết định thành lập Mặt trận Việt Minh (Việt Nam Độc lập) để đoàn kết các tầng lớp nhân dân kháng Pháp, đuổi Nhật, chớp lấy thời cơ đấu tranh. vì độc lập dân tộc.

Ông sống trong hang pắc bo (tên đúng là can bo, có nghĩa là đầu nguồn), điều kiện sống vô cùng khó khăn. Đồng chí Võ Nguyên Giáp nhớ lại: “Nơi đầu tiên của tôi ở Pác Bó là nơi ở tốt nhất, tuy ẩm và lạnh. vào giường, một sáng thức dậy thấy một con rắn rất to nằm bên cạnh (…) và sức khỏe sa sút, tôi sốt liên miên. theo cách đối xử của người dân địa phương, lương thực cũng rất khan hiếm(…).

Có khi chính phủ chuyển đến quận Shishan ở vùng da trắng, không có gạo, chú và các anh em khác phải ăn cháo cả tháng trời. Trong mọi trường hợp, tôi thấy anh ấy thích nghi rất tự nhiên. Tôi không hiểu khi bạn thực hành nó, làm thế nào mọi thứ diễn ra tốt đẹp…”

Mặc dù sống trong hoàn cảnh khó khăn, nguy hiểm như vậy nhưng Bác Hồ vẫn rất vui vẻ. Tôi rất vui vì sau nhiều năm xa xứ, nay được sống và trực tiếp lãnh đạo phong trào trên đất nước này. Ít nhất là vì ngôn ngữ chính trị sắc bén. Biết đâu đã đến lúc giành độc lập hoàn toàn, dù con đường phía trước là tăm tối. “Đối với Nguyễn ái quốc và các đồng chí, những ngày ở pắc bo như những giờ vui bất tận, chờ đợi màu của cảnh vật đổi thay lớn lao (…) Chưa bao giờ nguyễn ái. Đất nước này lao động hăng say, người như hai hoặc trẻ hơn ba mươi tuổi.

Cả bài thơ có bốn câu, giọng điệu hóm hỉnh vui tươi, tràn đầy niềm vui và sự thoải mái. Phân tích bài thơ này là phân tích để hiểu niềm vui thú vị, bởi đằng sau niềm vui ấy là vẻ đẹp tinh thần giản dị mà cao quý, chất phác và dũng cảm của Bác.

Xem Thêm: Tổng hợp 40 hình xăm con heo đẹp nhất, ý nghĩa hình xăm con heo

Giọng thơ mở đầu khoan thai, thoải mái, đọc lên ta có cảm tưởng Bác Hồ sống một cuộc đời nhàn tản, hài hòa với núi rừng:

Sáng ra suối, tối vào hang.

Câu thơ ngắt nhịp ở giữa tạo thành hai cặp sóng toát lên sự nhịp nhàng, trật tự: sáng ra, tối vào… Hang đầy quá, đầy quá:

Còn có cháo măng.

Câu này có thể hiểu là: Dù chỉ có cháo và măng, nhưng tinh thần cách mạng sẵn sàng lên đường. Cách giải thích này không sai về mặt ngữ pháp, nhưng tôi thấy không hợp lắm với giọng điệu vui tươi, nhẹ nhàng của cả bài thơ. Có lẽ nên hiểu thế này: đồ ăn (cháo giò, măng) lúc nào cũng sẵn.

Câu thứ nhất là cuộc sống, câu thứ hai là ăn uống, câu thứ ba là công việc, ba câu đều là tả đời sống vật chất, chỉ có câu kết là bộc lộ cảm xúc và suy nghĩ.

Hiểu như vậy sẽ phù hợp với thể thơ lục bát, kết bài mạch lạc hơn. Ở đây, chú ý đến cách sử dụng vần (âm ang) gợi cảm giác âm vang tươi vui, đồng thời tạo cảm giác thi vị, trống trải trong lời thơ. Vần ở câu thứ ba làm nổi bật hình ảnh trong bài thơ, đậm chất bút pháp mạnh mẽ, sinh động:

Bàn đá chông chênh, lịch sử đảng dịch.

Từ “sóng gió” là từ láy duy nhất trong cả bài thơ, lại rất cách điệu, ba chữ “dịch đảng sử” đầy sức hút và mạnh mẽ, như ba câu đồng thanh vang vọng. Đó là hình tượng trữ tình được đặt ở trung tâm của bài thơ nên con người là chủ thể của thiên nhiên, không bị thiên nhiên lấn át, trộn lẫn. Điều thú vị là “Lin Quanke” sống hài hòa với dòng suối và hang động kia lại là một chiến sĩ cách mạng vĩ đại, người đã thực hiện các hoạt động cải cách xã hội dựa vào thiên nhiên. Đằng sau hình dáng cụ thể của chú ngồi dịch lịch sử đảng này là bóng dáng oai phong của một lãnh tụ dân tộc, một nhà cách mạng vĩ đại – một hình ảnh đẹp. Bác Hồ đang làm nên lịch sử trên “đầu nguồn” – trên nền thiên nhiên có suối, có rừng… Khung cảnh ấy, cuộc sống ấy thật “sang”! Cả bài thơ kết thúc bằng chữ “Sang”, có thể gọi đó là sự kết tinh của chữ nhãn (chữ mắt), thắp lên tinh thần của cả bài.

Thơ Bác giản dị mà súc tích, gợi nhiều suy nghĩ, đậm chất cổ điển và thể hiện đầy đủ tinh thần thời đại. Bài thơ này là một ví dụ điển hình của hồn thơ và phong cách đó.

Kịch bản của mô hình phân tích 3:

Dù trong hoàn cảnh nào, dù trong nhà tù của dân lập trình hay ở Paris; những con người vui tính, lạc quan đã vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống ở TP.HCM. Đó là một tính cách được rèn giũa trên chiến trường cam go. Mọi thứ đi vào thơ ông với tính chất hiện thực nhất của nó. tức cảnh pác bo là một bài thơ như thế!

Sáng xuống suối, tối vào hang

Cháo măng mùa đông vẫn ổn

Bàn Đá Lịch Sử Đảng

Đời cách mạng thật là sang

Tháng 2 năm 1941, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc-Hồ Chí Minh hoạt động cách mạng ở nước ngoài hơn 30 năm tìm đường giải phóng dân tộc, sau khi về nước trực tiếp lãnh đạo phong trào cách mạng trong nước. Pác bo là nơi mọi người sinh sống và làm việc trong những ngày đầu tiên trở về quê hương. Đây là nơi nằm ở vùng núi cao, nơi đời sống vật chất còn rất nhiều khó khăn. Ông đã ngoài năm mươi tuổi nhưng phải ở trong một cái hang rất nhỏ, muốn ra vào phải trèo lên xuống, tối tăm ẩm ướt, gọi là hang cốc bo ở thôn pắc bo, Quảng Châu, sông Cao Bình. tỉnh.. Nhưng sự khan hiếm về vật chất không thể lay chuyển tinh thần của con người. Pac bo của Shijijing ra đời trong hoàn cảnh như vậy.

Câu đầu mở ra một thời gian và không gian: “Ra bờ suối, đêm vào hang”. Không gian ở đây là sự sắp xếp không gian của khu vực cao nguyên: khe suối và hang động. Thời gian có một chu kỳ: sáng đến tối. Không gian và thời gian thay đổi và biến đổi. Nhưng trên thực tế, đây không phải là sự chuyển đổi sang một không gian cập nhật khác, mà là sự lặp lại của các khu vực không gian quen thuộc: suối và hang động. Hành động của con người chỉ gói gọn trong hai động từ: ra và vào. Câu này không thừa. Nó đủ để tuyên bố một ngày rất bình thường, như bao ngày khác. Sáng đi làm bên bờ suối, tối về hang. Thể thơ cân đối, đều đặn: sáng-tối; chảy-lỗ, ra-vào. Sự đều đặn này chỉ ra một cách sống, một thói quen trong một tình huống cụ thể.

Câu thứ hai, ai chỉ hoạt động cụ thể trong pacbô: “Cháo trúc tạm chấp nhận được”. “Cháo Pian” là cháo ngô, còn “măng” là măng rừng ăn được. Đây là những món ăn rất dân dã, giản dị của người dân phố núi. Sống trong hang đá, làm việc bên suối, ăn cháo với măng,… cuộc sống đầy thiếu thốn nhưng ta vẫn bắt gặp một tinh thần lạc quan và nụ cười hóm hỉnh trong câu “chưa sẵn sàng”. “Thật may mắn” có thể hiểu theo hai nghĩa: “cháo măng” – món ăn quen thuộc với người dân miền sơn cước thời nào cũng có. Nghĩa thứ hai bộc lộ rõ ​​bản lĩnh của nhà thơ: Dù cuộc sống nghèo khó nhưng tinh thần cách mạng luôn sẵn sàng. Với ý nghĩa này, câu thơ toát lên một tinh thần lạc quan vượt lên trên hoàn cảnh sống. Những câu thơ gợi nhớ đến những câu thơ bâng quơ của Nguyễn về cuộc sống vật chất bình dị không màu mè:

Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn rau

Mùa xuân tắm hồ sen, mùa hạ tắm hồ sen.

Khi viết về sự khan hiếm chất liệu tồn tại trong thơ ca truyền thống, ở đây chúng ta tìm thấy nghệ thuật châm biếm:

Đã lâu không gặp, bạn đã trở lại

Tuổi trẻ đã qua, thành phố đã xa.

Nước ao sâu, cá linh,

Vườn rộng người thưa, gà khó đuổi.

Xem Thêm : Tổng quan về trùng roi âm đạo (Trichomonas vaginalis)

(nguyen khuyen, em qua nha)

Đó là một nhân cách rất đáng trân trọng của người “an cư lạc nghiệp”. Cái nghèo không làm họ mất đi nụ cười. Họ cười nhạo sự nghèo khó của chính họ. Sống mà không làm cho họ tuân theo. HCM vẫn giữ nếp truyền thống trong đời sống. Tôi cũng sẵn sàng chấp nhận cái nghèo của cuộc đời cách mạng và chấp nhận cuộc sống thiếu thốn vật chất. Trong trường hợp này, cần một người có tinh thần và nghị lực cách mạng phi thường mới có thể gợi lên tinh thần hiệp sĩ. Người đàn ông đó sống và làm việc với đam mê dù sống trong cảnh nghèo khó:

Bàn Đá Lịch Sử Đảng

Đời cách mạng thật là sang.

Đến đây chúng ta mới nhận ra sự khác biệt giữa Bác Hà và Lão Thánh. Nếu bao nhiêu người: Nguyễn Trãi, Nguyễn Sinh Khiêm, Nguyễn Khuyến về nước, vui thú miệt vườn để trốn đời quên thế gian đảo điên, thì Bác Hồ lại về núi “Núi Sam”. cốc” do bí mật của chức năng cách mạng khi cần thiết. Tuy ở trong núi nhưng họ vẫn cống hiến hết mình cho xã hội, cho sự nghiệp hoạt động cách mạng đầy gian khổ. Chú He không phải ẩn sĩ mà là một người lính:

Bàn Đá Lịch Sử Đảng

Câu thơ như vượt qua sự bất ổn để đạt đến thế vững vàng. Một chiếc bàn bằng đá không vững chắc tạo ra một tư thế không ổn định. Đó là nơi bạn ngồi. Bàn đá của thiên nhiên. Nhưng cụm từ “dịch lịch sử đảng” là một lời khẳng định chắc nịch về sự tự tin của ông đối với công việc của mình. Đến câu thơ cuối là một cái kết có hậu, hóm hỉnh:

Đời cách mạng thật là sang

Tôi vẫn tìm thấy một nét đằng sau mọi thiếu thốn vật chất đời thường – đó cũng là một phần của nếp sống cách mạng. Ai tìm thấy sự “sang trọng” trong những gì đơn giản và giản dị nhất. Từ “Sang” không chỉ có nghĩa là sang trọng, giàu có mà còn diễn tả một thứ tầm thường vượt lên trên mọi vật chất, với một tinh thần lạc quan, tự do. Bài thơ như nụ cười ngạo nghễ của một con người vượt qua nghịch cảnh bằng chính tinh thần lạc quan của mình.

Bài thơ này như một cuốn nhật ký bằng thơ, ghi lại cuộc sống của người dân nơi núi rừng. Người đọc nhận ra và trân trọng những nhân cách cao cả trong cuộc sống rất đời thường. Đây là thái độ đặc biệt đáng ghi nhớ của Hồ Chủ tịch.

Ngay cả trong hoàn cảnh cách mạng khó khăn, Hồ Chí Minh vẫn luôn lạc quan, vui vẻ. Sự lạc quan và niềm vui của anh ấy được thể hiện trong tác phẩm thơ ca của anh ấy. Để thấy rõ hơn điều này, các em có thể tham khảo vẻ đẹp tâm hồn bác trong ba bài thơ ngắm trăng, đi đường, cảnh pác bo.

Kịch bản của mô hình phân tích 4:

Một bài thơ hay nhưng có nhiều cách hiểu, từ đó có những phương pháp phân tích khác nhau. Mọi cách cắt nghĩa, phân tích đều không tránh khỏi những mâu thuẫn trong quá trình cảm nhận hình tượng thơ. Phân tích sau đây cũng là một trong những phương pháp, và tôi hy vọng sẽ không lặp lại những sai lầm trên.

Chủ đề và tư tưởng của bài thơ rất dễ nắm bắt. Đó là tinh thần lạc quan và thái độ bình tĩnh của Bác trong cuộc đời cách mạng gian khổ ở Pác-man. Nhưng chủ đề ấy, tư tưởng lớn ấy được thể hiện như thế nào trong bài thơ thì không dễ cắt nghĩa thấu đáo, logic. Anh (chị) hãy phân tích bài thơ này qua hai bước: bước đầu khai thác những gian khổ mà người đã trải qua trong bước đầu “châm lên” ngọn lửa cách mạng nơi hoang vắng tăm tối. Theo sự sưu tầm có hệ thống và chi tiết ở khía cạnh này, có thể thấy: ở suối, ở hang (“sớm ra suối, chiều về”). Không gian và thời gian chật chội, quay cuồng, đơn điệu. Con người sinh ra đã tự do tự tại thì phải chịu cảnh mòn mỏi triền miên nơi hang cùng suối quen, không có gì hạn chế như ngày đêm tháng năm. Sự ràng buộc xảy ra trong thơ, trong vần thơ. Đặc biệt là vần thơ khô cứng, đờ đẫn, như muốn kéo ra mà không thể kéo ra được. Tiếp theo là chế độ ăn uống hàng ngày:

Còn có cháo măng.

Xem Thêm: Công thức tính độ dài cung tròn – Bài tập chi tiết, áp dụng

Có hai cách hiểu khác nhau về câu này. Theo cách hiểu thứ nhất: Dù phải ăn cháo, ăn măng có khổ nhưng vẫn chuẩn bị tinh thần. Cách hiểu thứ hai: Trong hệ thống ba câu đầu, câu thứ hai toát lên vẻ mãn nguyện. Từ hai cách hiểu này, chúng ta phải có cách hiểu thứ ba, bởi với hai cách giải thích trên tuy khác nhau về nội dung nhưng lại giống nhau ở chỗ trong cảm nhận hình tượng thơ, không dựa trên sự thống nhất về phương pháp, dễ dẫn đến hiểu sai, nhất là hiểu chưa đầy đủ. Bởi nếu luôn sẵn sàng, dù khó khăn đến đâu, để vượt lên trên “tận hưởng và thỏa mãn” thì đâu là thử thách mà con người phải vượt qua và trải qua? Vì khi nói đến cái ăn, cái ở, nhà ở thì nó hoàn toàn ngược lại với tiêu chuẩn trên (cũng là ước mơ của nhiều người). Vậy làm thế nào để hiểu phần thứ hai? Trái ngược với cách hiểu thứ ba – khi phân tích câu đầu tiên chúng ta đi vào, câu thứ hai, theo nghĩa bóng, nên được hiểu là một sự thiếu hụt điển hình. Thôi thì có điều kiện, không đủ sang thì cũng phải có cháo và rau, là tinh bột của gạo và rau xanh hái trong vườn, như thơ của nguyễn khuyến:

Chuyển đổi cây, chồi cà chua mới,

Thời kỳ đầu mang thai, rốn rụng, dưa vào hoa.

(Bạn đến thăm)

Nhưng cháo ở đây chỉ là cháo. Cô ấy đang đề cập đến ngô, một loại thực phẩm không quen thuộc lắm với người miền xuôi, và có lẽ nó không ngon khi họ lần đầu tiên trở lại Trung Quốc. Cháo không ngon, không đảm bảo chất lượng, thậm chí không đủ chất. Nếu cháo được trộn với rau, hoặc ăn với rau sống (chính là một loại măng) thì dù đói đến mấy cũng không có gì là thích thú. Cho nên đây là hai chữ chuẩn bị, đừng hiểu là nói quá, ăn ngay kẻo lỡ, mà hãy hiểu: chỉ là nói đùa, vui nhưng không có thật, bao tử nào chịu nổi. .

Nghèo đói như vậy có vẻ điển hình, nhưng thực tế không phải vậy. Không chỉ điều kiện ăn ở, ăn nói mà cách làm việc của mình cũng không ổn :

Bàn Đá Lịch Sử Đảng

Bệ đá, đá ở đây là đá núi, đá tự nhiên không phải đá xẻ, đá được mài nhẵn, nhám, sần sùi, gồ lên. Lấy viên đá đó đi – mặc dù đó là viên đá tốt nhất để làm bàn, nhưng tôi không hiểu bạn viết như thế nào?

Đặt ba điều này trong cùng một hệ thống, và bạn có thể thấy sự nghiệp cách mạng khó khăn như thế nào. Hiểu như vậy mới thấy được những hy sinh lâu dài của Chủ tịch Hồ Chí Minh, bắt đầu từ những việc nhỏ nhất. Bởi ông cũng là con người, cũng ở một khía cạnh nào đó, bình thường như tất cả chúng ta, là ông biết đói, rét, biết thiếu, chưa kể những gian khổ mà ông đã vượt qua trên con đường làm cách mạng. Nhưng lạ thay, đoạn cuối của bài thơ lại không đi theo hướng đó :

Đời cách mạng thật là sang.

Sang ở đây là sang trọng, sang trọng, có nghĩa là trọn vẹn, cao quý. Khi người ta ở trong hoàn cảnh quyền quý, nhất là khi “sang chảnh thật sự” thì hạnh phúc có thể nói là đạt đến tột cùng. Vậy mối quan hệ giữa những câu khó của bài thơ này với chữ “Sang” ở cuối bài là gì? Có lẽ nên hiểu chữ san, và ý của đoạn kết nghiêng về phía trí thức, phía tinh thần được chắt lọc từ hành trình gian khổ ấy. Sở dĩ người ta cho là “thật sang” vì đó là một “cuộc đời cách mạng” cống hiến cho cách mạng. Đối với những người cách mạng, nhất là những người dẫn đường như các chú (“người đi trước ngàn sương gió – dẫn dắt đồng bào, nước Việt Nam ta” – tựu huu, ba mươi năm theo đảng), thật là khó., khó khăn phải trả giá, như Nguyễn Trãi đã nói: “Khó khăn ắt phải mang màng bọc”. Chính vì lý do này mà sự cực khổ và nghèo đói được gọi là “sang” được cho là. Thử so sánh hai hoàn cảnh sống: ở Pác Bó, Việt Nam, và hơn một năm sau, trong gần 30 nhà tù ở Quảng Tây, Trung Quốc dưới ách thống trị của Thế chiến. không tốt hơn nhiều. Nói cách khác, tôi yêu bạn rất nhiều và hiểu bạn rất rõ. Khi gặp khó khăn không nghĩ đến mình. Nghĩ đến sự nghiệp cách mạng, nghĩ đến đất nước đồng bào hạnh phúc và nhất là tin tưởng rằng kỷ nguyên độc lập đang đến.

Vậy nên đặt nhãn cho bài thơ này là chữ “Sang” hay “Đời cách mạng”? Vì “đời cách mạng” là cái nút mở đầu và kết thúc của bài thơ này. Đó là nghiền ngẫm, nghiền ngẫm và thanh lịch. Câu nói này không phải là câu nói đùa theo hệ thống ý nghĩa đã phân tích ở trên mà là cảm xúc thật của một người. Thứ vũ khí này khác với những bài thơ ông viết trong nhật ký trong tù hơn một năm sau đó, như “Ăn cơm nhà nước trong quán rượu” và “Rồng quanh chân và tay”. Vì cảnh tù đày vắng vẻ là một cực hình đối với con người, nhưng trong bài thơ được phân tích lại là niềm vui, là cảm hứng thi ca.

Từ khổ thơ thứ tư nói đến ý nghĩa của bản lề, cần nhìn lại bài thơ này. Đây là bước thứ hai. Ở đây, sự sang trọng chuyển sang một phạm trù khác: anh hùng, và cái đẹp mang hình thức vui tươi, hài hước, một hình thức giúp thư giãn cơ thể và tâm hồn. Một số bài thơ sau này bạn viết với giọng điệu hài hước, như:

Cảnh rừng Việt Nam đẹp quá,

Có khỉ và chim hót suốt ngày.

(Rừng Việt Bắc)

Lối đùa xuất hiện xuyên suốt bài thơ tạo nên nghĩa kép cho mỗi câu thơ, có lẽ vì thế mà nhiều người nhầm lẫn. Thật vậy, chúng ta hãy quay lại từ đầu:

Sáng mở khe, tối vào hang,

Những câu thơ nói về mình thật ung dung: Muốn ở đâu thì ở, muốn đi đâu thì đi, như “đi tùy hứng” (nhật ký trong tù) hay “non nước biếc, hổ rình mồi”. đi bộ” (Cảnh rừng Việt Bắc). Thơ trải dài như thiên nhiên, không khí thay đổi từng ngày không gò bó. Một người đàn ông trong tình huống đó là một người đàn ông tự do. Sẵn sàng đón nhận, sẵn sàng sống, sẵn sàng vui chơi và “cảm giác khoan khoái, mãn nguyện” đều dựa trên ý nghĩa tinh thần của chủ đề trữ tình trong hệ thống thứ hai của cùng một hình tượng. “Cháo măng vẫn nấu” dễ chịu, thậm chí sảng khoái, bởi nó rất tự do, dễ dãi: ăn là phải ăn, chẳng hạn như “Đoán em về rang nếp – Thường chén thịt rừng quay săn” ” (Cảnh rừng Bắc Bộ). Bình thường trở nên bình thường. Bình thường là giọng thơ nói cười quên đi những thiếu thốn, nhọc nhằn hằng ngày. Con người Hồ Chí Minh là thế: trang trọng và vui tươi, tuỳ nơi. là, đôi khi một câu nói của mình cũng có hai mặt, cách hiểu này dễ được người nghe tiếp nhận và công nhận khi nói về chuyện ăn, ở, nhưng trong công việc, nhất là khi làm những việc lớn, như dịch cuốn sử Đảng Cộng sản Liên Xô từ tiếng Nga sang tiếng Việt cho đồng đội ?

Bàn Đá Lịch Sử Đảng

Một công việc có ý nghĩa to lớn, đòi hỏi nhiều ý chí, nghị lực và tài năng, đối lập với thế “bàn đá chông chênh” nhất thời. Không làm được, không ai làm, bạn vẫn làm, có gì sai? Công việc vẫn hoàn thành, và đó cũng là một điều thú vị, vui vẻ, vui vẻ, giống như cuộc sống thường nhật của “đời cách mạng”. Có người cho rằng trong bài thơ này và một số bài khác, Hồ Chí Minh có sở thích “lâm quán” (giống như các ẩn sĩ ngày xưa). Ít nhất trong bài thơ này, cách giải thích ở đây không hoàn toàn đúng, tôi chỉ là một con người, đặc biệt là một nhà cách mạng. Không có nơi nào để nghỉ ngơi, thoát khỏi cuộc sống và tận hưởng. Hài lòng hay hạnh phúc là với người có đủ hai phẩm chất trên, và chính vì hai phẩm chất trên mà hình ảnh thơ mới trở nên lung linh, sinh động, khơi nguồn cảm hứng nghệ thuật dồi dào. Những người nhận được nó là giàu có.

Nếu muốn nói thêm về nghệ thuật thơ Đường, thì pác ó là một thể thơ rất chặt chẽ, có lẽ vì nghĩa thứ hai là đùa, còn nghĩa thứ nhất là nói thật. Tính chất nghiêm túc của bài thơ này có phản ánh yêu cầu thực tế của người cách mạng đối với cuộc sống không? Ai không có quyền phỉ báng những người đã gặp và chống lại, và những người đã chiến thắng nhờ tu luyện bản thân?

Phân tích hiện trường gói thầu mẫu số 5:

Hồ Chủ tịch của chúng ta không chỉ là một chính khách nổi tiếng, anh hùng tiền tuyến, thông minh, tài giỏi mà còn là một nhà thơ. Sự đóng góp của bạn không nhỏ vào kho tàng vĩ đại của văn học Việt Nam, được công nhận là tác phẩm nghệ thuật xuất sắc. tức cảnh pac bộ Đây là bài ca về tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, tràn đầy tinh thần lạc quan trong hoàn cảnh khó khăn, thể hiện phong cách sống của người chiến sĩ, thể hiện vẻ đẹp của anh. Phong cách nghệ thuật đẹp đẽ trong thơ Hồ Chí Minh.

Bác Vũ sáng tác sau những tháng năm bôn ba tìm đường cứu nước, Bác về sống trong một căn cứ mật quan trọng (cao vừa túi tiền) trong nước và trực tiếp lãnh đạo cách mạng.

Bài thơ chỉ dài 4 dòng, thể thơ em chọn để thể hiện cảm xúc của mình quả là một bài thơ hay. Nhan đề bài thơ thể hiện quan niệm nghệ thuật mà tác giả muốn gửi gắm những suy nghĩ nhất thời qua những vần thơ tả cảnh thiên nhiên.

“Sáng xuống suối, tối về hang

Cháo măng mùa đông vẫn ổn

Bàn Đá Lịch Sử Đảng

Đời cách mạng sang lắm! “

Đọc 4 câu thơ ta tái hiện lại một khung cảnh hoàn toàn khác với ở thủ đô, thành phố vắng xe cộ ồn ào. Còn bác ở giữa núi rừng, tĩnh lặng, lòng người thanh thản hòa cùng thiên nhiên, nhưng trong môi trường gian khổ, thiếu thốn, giọng thơ bác vẫn tràn đầy lạc quan yêu đời, dường như chỉ có ở đây mà thôi. chứa đựng cuộc sống thường nhật, những sinh hoạt bình dị, những niềm vui khi sống tại đây. Những câu thơ mở đầu đưa ta đến gần hơn với nơi Bác ở, không gian là “bờ sông”, “vào hang”, thời gian được mở rộng ra là “sáng”, “bóng tối”, chú ta như đã làm. Quen thuộc như “ra” và “vào” trong lịch trình. Tuy quy tắc nhàm chán, nhưng vẫn thể hiện sự chủ động nhất định ở nơi tự nhiên. Đây là phong thái của một chiến sĩ cách mạng. Bạn phải chọn một nơi bí mật để xây dựng phong trào tại thời điểm bắt đầu xây dựng, phải bí mật và đầy thử thách.

Ở những câu tiếp theo, sự thiếu ăn còn được thể hiện qua thức ăn cho bộ đội đang công tác chỉ có “cháo thịt” và “măng”. Cụm từ “không sao đâu” ở đây hơi hóm hỉnh, nhưng cũng có hai ý rõ ràng, ở đây dù có ít đồ ăn nhưng vẫn luôn có đủ những sản vật núi rừng đặc trưng của pắc bo. phục vụ bạn. Điều quan trọng nhất là phải luôn lạc quan, vượt qua mọi khó khăn, hoạn nạn, sống theo nhân nghĩa, giản dị, không cầu kỳ và tràn đầy tình yêu với cuộc sống. Mặc dù vậy, tinh thần cách mạng không vì điều này mà dừng lại, và nhiệt huyết vẫn cao. Với tâm thế “luôn sẵn sàng”, Hồ Chí Minh luôn biết nghĩ cho mình, sống vì mục tiêu của đảng, của đất nước, Người không như những danh nhân trước đây núp sau hậu trường mà quên đi công việc chính trị gian nan. . Vì vậy, câu tiếp theo có ý nghĩa:

“Bàn Đá Lịch Sử Đảng”

Bác vẫn nhiệt tình như vậy, dù có cố gắng, ý chí vẫn quật cường, hy sinh quên mình để nghiên cứu đường lối giúp cách mạng thắng lợi. Câu yêu thích của tôi trong toàn bộ bài viết là:

“Đời cách mạng thật là sang”

Chữ “sang” không có nghĩa là mỉa mai, mỉa mai mà tôi rất vinh dự được giới thiệu với các bạn nét rất đặc trưng của cách mạng Việt Nam, hiện nay tuy còn nhiều khó khăn nhưng chúng tôi vẫn thấy “món ăn” và “phong cảnh” là phù hợp cho bạn. Ở đâu đó, người ta vẫn có sự tự chủ để vượt qua mọi chông gai trước mặt, sống khác người, đời vẫn “xa xỉ”. Ông “hát” trong lòng vì không hiểu sao vẫn có chút vui, vì biết rằng mình đang sống và lãnh đạo cách mạng trên quê hương, và ông vẫn tin rằng thắng lợi đã ở trong tầm tay.

Với tấm lòng yêu thiên nhiên, yêu đời, yêu cuộc sống, sự giản dị được thể hiện trong toàn bài thơ khiến cho những dòng thơ trở nên thân thương và đẹp đẽ. Những vần thơ của Bác cho chúng ta học tập tinh thần lạc quan, yêu đời, hiểu đời, biết theo đuổi lí tưởng cao đẹp. Bài thơ cũng là minh chứng cho những gian khổ của buổi đầu cách mạng. Thêm yêu mến, ngưỡng mộ vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta và “Việt Nam mãi đẹp nhất vì tên Người”!

Trên đây là tài liệu hướng dẫn chi tiết cách đọc tài liệu, giúp em nắm được cách làm bài văn phân tích thơ Hồ Chí Minh. Ngoài ra, chúng tôi đã chọn lọc kĩ lưỡng và cập nhật thường xuyên nhiều tài liệu tham khảo lớp 8 khác để phục vụ cho việc học tập của các em học sinh. Chúc các bạn luôn chăm chỉ học tập và đạt điểm cao!

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục