Truyện Mùa lá rụng trong vườn Tác phẩm Mùa là rụng trong vườn của Ma Văn Kháng

Truyện Mùa lá rụng trong vườn Tác phẩm Mùa là rụng trong vườn của Ma Văn Kháng

Mùa lá rụng trong vườn

Mùa lá rụng trong vườnKháng chiến của nhà văn Mã Sở là một tác phẩm dựa trên hình tượng gia đình, tác giả bày tỏ sự trăn trở sâu sắc trước sự thay thế của những giá trị truyền thống và sự thay đổi của xã hội. lần.

Bạn Đang Xem: Truyện Mùa lá rụng trong vườn Tác phẩm Mùa là rụng trong vườn của Ma Văn Kháng

Sau đây mời các bạn cùng tham khảo câu chuyện mùa lá đỏ trong vườn. Tài liệu sẽ bao gồm: vài nét về nhà văn Marfan Resistance, bối cảnh, bố cục và nội dung của truyện ngắn này.

Tôi. Giới thiệu về tác giả của văn học phản ma thuật

Tiểu sử

Mã văn kháng chiến tiền thân là Đinh trong đoàn, sinh năm 1936, quê ở phường Kim Liên, quận Đống Đa, TP Hà Nội.

Mười bốn tuổi, Mã Văn Chi tham gia tổ chức sinh viên và được cử đi học tại phân hiệu Việt Nam ở Trung Quốc. Năm 1960, ông thi vào khoa Ngữ văn trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Sau khi tốt nghiệp đại học, ông đến dạy học ở Laojie và bắt đầu viết văn.

Ma Fan Kháng chiến thuộc thế hệ nhà văn trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Cuộc đời và sự nghiệp sáng tác của ông đã góp phần tạo nên phong trào văn học. Năm 2001, anh đoạt Giải thưởng Văn học nghệ thuật toàn quốc.

Văn học

Ma Fanai là một nhà văn mạnh mẽ. Ông viết nhiều tiểu thuyết và truyện ngắn. Các công trình tiêu biểu như sau:

Tiêu đồng bạc tỷ (tiểu thuyết, 1979), biên cương (tiểu thuyết, 1983), vườn đầy lá (tiểu thuyết 1985), những ngày tươi đẹp (tập truyện ngắn 1986), không cưới (tiểu thuyết 1989), trăng soi ngoài sân (truyện ngắn Tập truyện ngắn, 1994), Chiều lộng gió (tập truyện ngắn, 1998)…

Phong cách

Ma văn kháng chiến là một nhà văn có thể viết nhiều đề tài khác nhau. Lối viết bình yên, tập trung vào cốt truyện và những cảnh gay cấn.

Anh từng nói về phong cách của mình: “Nhiều người cũng nói thế mạnh của tôi là truyện ngắn, về núi rừng, truyện ngắn của tôi có yếu tố lạ. Về cuộc sống thị thành, từ những năm 80, truyện của tôi đầy chất liệu đời thường. Tôi vẽ theo cả hai lĩnh vực. Về mặt nghệ thuật, truyện ngắn của tôi ít nhiều thành công trong việc sử dụng thể loại. Tôi nghĩ mình có năng khiếu viết truyện ngắn. Tôi cũng yêu tiểu thuyết của mình chứ không phải tôi “văn chương”. Nếu viết truyện ngắn giống như đi săn chim ít thì viết tiểu thuyết cũng như hổ săn mồi, đòi hỏi vốn sống toàn diện to lớn, ý tưởng độc đáo, khả năng viết bền bỉ và trữ lượng sáng tác phong phú.

Hai. Tác phẩm lá rụng trong vườn

1. Trạng thái nhà soạn nhạc

– Ngoại truyện của tiểu thuyết thứ hai cùng tên.

– Tác phẩm này ra đời khi phong trào kháng chiến Mã Quạt trở lại Hà Nội, sau chiến tranh đất nước trải qua những đổi thay to lớn. Sự biến đổi này có những hậu quả sâu rộng đối với mọi gia đình—tế bào của xã hội.

2. bố cục

– phần 1 (từ mồng 1 đến khi ốm chị ạ): nỗi nhớ và sự trở về mùng 3 tết

– phần 2 (phần sau phải đi): Gặp vợ là bình đẳng

– phần 3 (còn lại): tiệc cuối năm mà mọi người trong gia đình đều bình đẳng

3. Nội dung công việc

Xem Thêm: TOP các mẫu kết bài hay cho bài thơ Sóng

Nghe chuyện lá rụng trong vườn:

Tôi ước tôi có thể, tôi ước tôi có thể nhìn thấy nó. Người phụ nữ mà cả Li và Feng đều mong xuất hiện giống như cô ấy đã xuất hiện trước cửa nhà họ, trùng với lễ đón giao thừa vào buổi chiều giao thừa, khi cả gia đình đều bận rộn.

Nghe thấy tiếng chuông điện, Fenghuang chạy ra cửa. Đứng trước hai cánh cổng sắt là một người phụ nữ quê mùa trạc năm mươi tuổi, dáng người mảnh khảnh, mặc chiếc áo bông màu hạt lựu. Chiếc khăn len màu nâu thắt trên khuôn mặt rộng, đôi mắt một mí dễ thương và cái miệng rất tươi. Bóng người phụ nữ vừa đi bộ về từ nhà ga với đôi tay nặng trĩu trên lưng không có vẻ bối rối khác thường, nhưng ánh mắt của cô ấy tràn đầy sự phấn khích.

phương kéo cổng sắt cẩn thận:

Xem Thêm : Đặc phái viên là gì? (Cập nhật 2022)

– Bác… bác hỏi ai vậy? a, ngươi… ngươi vĩnh viễn sao?

– Đó có phải là Phượng hoàng không?

phương quay lại hét:

– Mãi mãi là chị! Tôi đã từng ở đó, ông Dong, bà Li, ông Comments!

Nó đến quá đột ngột! Đồng, lý và lý vội vàng lao từ phòng khách ra đường xi măng, bước qua vườn cây ăn trái ra cổng, thấy chị nhớ nhung mà hoang mang, ngờ vực. Em gái tôi luôn luôn lên! Chiều 30 tết! ngoài sức tưởng tượng! Trong tôi vẫn còn hình ảnh những người chị, người em, người vợ, người thiếu nữ bên liệt sĩ. Chị hoài, con rể, na ná, thuỵ me. Có một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần sống trong tiềm thức. Nhưng bây giờ cô ấy luôn có mái ấm của riêng mình, gia đình riêng và những bộn bề nên cô ấy vẫn nhớ, thương, yêu cô ấy nhưng lại không dám, không nỡ kéo cô ấy về bên mình. Mối tình cô đây đẹp nhưng buồn. Bạn có quyền quên rằng không ai có lỗi. Tuy nhiên, đó là bạn ở cửa bây giờ.

Phượng hoàng gợi cảm và ấm áp:

– Chị ơi em sướng quá. Để tôi xách cặp cho bạn.

Ly ôm lấy người phụ nữ từng là cô dâu, khóc không kìm được:

– Anh có linh cảm đấy. Bạn có nghĩ rằng lời nói của tôi là thánh? Tôi chỉ nói: Tôi muốn bạn xuất hiện ngay bây giờ!

– Hơn mười năm rồi tôi chưa ra Hà Nội. – Diễn văn.

Cô ấy lúc nào cũng tươi tắn:

– Làm gì! Chú Feng và dì Feng vẫn tham dự đám cưới. Mới chín năm. quá bận. Nông dân không bao giờ thất nghiệp. Bạn ở đâu?

Xem Thêm: Bài 1,2,3,4 trang 91 SGK Hóa 11: Mở đầu về hoá học hữu cơ

Nói một cách khéo léo:

– Tháng này bạn chuyển đi đâu? Anh ấy ở trên lầu, chắc sắp xuống.

– Khoai tây cũng được dỡ xuống. Cuộc họp họp. Tôi định về sớm nhưng công việc khác cứ chồng chất.

Có lễ vật trong phòng khách. Overwinter nhặt một cái bình để pha trà và bay đến chỗ em gái của mình.

– Không có gì. – Tôi luôn luôn lười biếng. ——Được rồi, cậu bé nhét hết vào, rồi giục: Đi đi, đừng buồn, các cô chú mong! Đây là gạo nếp sung mãn ở nhà. Anh ấy gói giăm bông ở đây. Cô Li, cô thực sự thích thịt ba chỉ. Bìa này là bột sắn. Nó trẻ con và nó được sàng lọc. À, quả dưa vàng này ngon mà quả to lắm. Phượng đem đi trồng. gieo tốt nhất vào tối nay. Gia đình trồng bên ao và có hai cân trái cây. Thôi thì để nó trèo tường vậy. Ồ, bác thợ mộc còn ở đó không? Bao nhiêu đứa trẻ ở đó? Chú Đồng tóc bạc mà vẫn khỏe! Bạn có thường gửi thư về nhà không? Cô ấy trông không thể nhận ra. Mới mười tám tuổi!

Mắt hoa huệ, má hạnh phúc:

– Thầy Đông sắp thành Phật Di Lặc rồi chị ạ. Chị ốm rồi chị…

Cầu thang kêu lạch cạch theo lịch trình. Phượng và Luận chạy đến chân cầu thang.

Bằng cấp là một quá trình từng bước. Đến lúc xuống núi làm lễ, chàng nghe tin nàng đã dậy. Anh ấy cố gắng giữ cho nó thẳng. Anh ta trông cao và gầy hơn thường lệ, nhưng trang trọng hơn và ăn mặc đẹp hơn, mặc dù anh ta vẫn mặc một bộ vest đen với những đường kẻ sọc bạc màu và những chiếc cúc cài chéo. Có lẽ vì khuôn mặt ông phản ánh tâm tình của con người trong những ngày đầu năm mới, vì đôi mắt sớm thức dậy, đã nguôi ngoai nỗi đau đã che đi vẻ già nua, phờ phạc và lo lắng còn đọng lại trên đó. Trên trán, da chùng ở hai bên cằm.

Anh ấy thấy vậy thì sửng sốt, vẻ mặt có chút sững sờ. Sau đó hai mắt chớp nhanh, môi hơi hé mở, cảm giác mình sắp khóc.

Xem Thêm : Cách viết tắt trong word

Hồi khó kiềm chế được, lao về phía ông, quên mất đôi dép, bàn chân to, gót đen và nứt nẻ, giẫm trên nền đá lạnh, cách ông già hai thước thì dừng lại. Hàng gạch.

– Thưa anh!

Người phụ nữ phát ra âm thanh như tiếng nức nở. Và giọng anh bỗng trở nên khản đặc:

– Mãi mãi hả con?

Phương quay mặt đi, nước mắt giàn giụa, không đành lòng nhìn cảnh gặp gỡ, không đành lòng nhìn gót giày nứt nẻ, tiếng sóng ngột ngạt dội vào lồng ngực, cánh mũi đau nhói. . Khung cảnh sum họp vui vẻ nhuốm màu buồn đau, xót xa, đau lòng.

Anh kìm nén cảm xúc, lấy khăn tay ra lau mắt:

Xem Thêm: Văn mẫu lớp 10: Thuyết minh về tác hại của rượu (Dàn ý 7 Mẫu) Những bài văn hay lớp 10

– Anh ấy và bọn trẻ thế nào rồi con trai?

– Thưa ông, tạ ơn trời cả bốn đứa cháu của tôi đều khỏe mạnh. Cháu lớn phục vụ trong Bộ đội Biên phòng tỉnh Hồ Tràm, vừa phục viên thì về xã tham gia lao động sản xuất. Đứa thứ hai đang học lớp mười. Cháu gái thứ ba đang học lớp tám. Cậu út đang học lớp sáu. Gia đình tôi, cảm ơn bạn, mọi thứ đều ổn. Bây giờ anh ấy ở ủy ban xã. Lẽ ra anh nên sắp xếp để đến thăm anh ấy trong công việc. Bọn trẻ cũng vậy, bốn đứa đứa nào đứa nấy cũng đòi đi. Đặc biệt là ông lớn đó, mấy lần ông ấy nói sẽ ra Hà Nội, nhưng không thể về thăm con nên lần này nhất định phải đi…

Câu chuyện về một người phụ nữ nông thôn với tính khí khắc kỷ đã giải phóng cuộc gặp gỡ khỏi những cảm xúc dao động bất thường của nó. Và Ly khiêm tốn đặt đĩa lễ vật, nhảy khỏi ghế đẩu, xoa tay trầm ngâm trước mặt:

– Ông ơi, cháu đề nghị thế này, nói nhiều lắm, ông về nghỉ ngơi đi. Bây giờ, tôi mời anh chị em cầu nguyện một lần nữa để bắt đầu buổi lễ.

Đám đông tản đi, để lại một khoảng trống rộng rãi trước bàn thờ. Anh ta kiểm tra các nút, chỉnh lại cà vạt, ho và di chuyển chân trước bàn thờ.

Hương cháy, cúi đầu, tỏa khói mờ. Hai chiếc bánh chưng gói bằng lá dong tươi xanh, buộc bằng hạt điều, đặt cạnh mâm ngũ quả và ly rượu xinh xắn đặt ngang trước bàn thờ. Một ngọn đèn dầu lờ mờ tạo ra một chấm vàng trong một loạt các bức tranh được đóng khung trên tường. Ảnh cặp đôi ở giữa, bên trái là em mặt hồng, tóc thắt khăn nhung, bên trái là anh trai mặc áo sơ mi, cầm ô, đội mũ calik nghiêng , với những nét vẽ đen trắng đã mờ.

Ngẩng cái đầu trọc lóc lên, mái tóc bù xù bạc trắng, hai tay ôm ngực. Khói hương và khung cảnh yên tĩnh đưa hiện tại vào quá khứ. Trong một khoảnh khắc, anh dường như quên hết mọi thứ xung quanh, kể cả bản thân mình. Một loại tâm linh rất quen thuộc phát sinh, tâm đột nhiên trở nên mơ hồ, gần xa, tầng tầng lớp lớp, hình ảnh khi mờ lúc ảo chập chờn, sáng tối như mộng. Thầy ơi, mẹ đã đi xa ngàn dặm nhưng mẹ vẫn ở bên con cháu. Tôi vẫn nghe lời dạy của ông cha, tổ tiên. Con vẫn tin tưởng ghi nhớ công ơn sinh thành dưỡng dục của Thầy Tổ, người thân trong gia đình, ông bà, cha mẹ, con cảm thấy trong tâm hồn mình dòng máu của con cháu ấm no, thịnh vượng, hạnh phúc và an khang. Cộng đồng trẻ em vĩnh cửu trong Love Clan. Và tôi, và con trai lớn của bố mẹ tôi. Anh và các em đã qua đời và còn sống, luôn vui buồn chia sẻ, nâng đỡ, dìu dắt tôi và các cháu, các cháu, các cháu…

Trong phút chốc, tôi nhập vào dòng cảm xúc tri ân tổ tiên và những người đã khuất, bồng bềnh trong hoài niệm hư ảo, thoát tục. Tuy nhiên, quá khứ và hiện tại không thể tách rời, tổ tiên và con cháu không phân biệt dòng họ đều gắn bó thành một dòng máu bền chặt, chung thủy nên việc trở về với người sống, trở về với hiện tại chỉ là chuyện trong chốc lát. Bây giờ, mắt anh bỗng cay xè. Anh vội cúi xuống, lật giở bài kinh thành kính, giọng run run nói:

– Hôm nay ngày 30 tháng Chạp năm Mậu Tuất, họp mặt cuối năm, quý vị và các con, các cháu…

Nghe lời bố, anh bất ngờ ra tay với Đông. lý thuyết màu sắc. Có thể thấy rằng khi ông già đặt tên cho con trai mình, ông đã bỏ đi tên của một người đàn ông tốt. Li cứ trằn trọc mãi, một lúc sau, anh không ngừng ghé tai nghe cô nói, kích động nói: “Chị, em đọc được thật đấy.”

Mắt cô ấy hướng về bàn thờ. Khi ông cụ vừa buông đôi bàn tay đang nắm chặt, lấy nước thơm lau mắt rồi lùi lại, nàng lập tức thế chỗ ông cụ, hai tay ôm vào ngực ông cụ.

°°°°

Sau hơn 30 năm chiến tranh, khi đất nước còn nhiều khó khăn, so với đồng lương eo hẹp của cán bộ, công nhân viên lúc này, bữa cơm ấy thật là phong phú.

p>

Bàn ăn đầy ắp, đến cả cành quất cũng được cố tình chạm vào để đóng mâm, điều khiến bữa ăn thêm đẹp mắt và sang trọng chính là danh sách đầy đủ các món ăn. Ngoài gà luộc thông thường, giò, chả, măng chân giò, miến lòng gà, súp lơ xào thịt bò… món nào cũng mang đậm dấu ấn tài hoa của người đầu bếp – là món khác lạ, chẳng hạn gà quay tẩm ướp gia vị húng quế, hột vịt, chả giò, vi cá…

Đặc sắc nhất, có lẽ là món tôi muốn thử nhất và bỏ nhiều công sức nhất là món vịt, vây cá mập và giá đỗ, đặc biệt là giá đỗ. Khi làm món này, cô rất công phu và tỉ mỉ. Chọn thịt thăn thay thịt sống, giã thành bột mịn, trộn với mộc nhĩ và nấm hương, vo thành viên tròn. Đảm bảo nước trong nồi phải trong. Cô tự tay nhặt và chia vào những bát nhỏ.

Mọi người bước vào đĩa, rất vui vẻ.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *