Dàn ý Người ấy sống mãi trong lòng tôi 2023

Dàn ý Người ấy sống mãi trong lòng tôi 2023

Lập dàn ý người ấy sống mãi trong lòng tôi

Dáng người ấy sẽ luôn ở trong tim tôi

Hướng dẫn

Bạn Đang Xem: Dàn ý Người ấy sống mãi trong lòng tôi 2023

Một số dàn ý chi tiếtĐề bài “Người ấy mãi sống trong tim em” – bài số 1 lớp 8

Tổng quan về mẹ:

I. Lễ khai trương

– Có thể bắt đầu bằng một vài câu thơ, bài hát về mẹ.

– Mẹ là người sinh thành, nuôi nấng, dạy dỗ chúng ta nên người. Tên của mẹ tôi là…?

Hai. Nội dung bài đăng

Một. Tả mẹ

– Kích thước, hình thức:

+ Lão hóa: Tuổi mẹ tăng dần theo thời gian.

<3

+ Mắt: Còn tinh, nhìn rõ.

+Nụ cười: ấm áp và tử tế

+ Đôi bàn tay: Gầy guộc, vì phải gánh hàng bán ngoài trời, gánh mưa gió mà đã khổ nhiều.

+ Dáng người: Tỷ lệ.

+Quần áo: Bình thường mặc quần áo đơn giản, phù hợp với hoàn cảnh.

– Tính cách:

+ Đối với mọi người xung quanh: luôn quan tâm, giúp đỡ.

+ Đối với người thân trong gia đình: Luôn yêu thương, quan tâm, chăm sóc.

+ Với bản thân: Nghiêm túc chịu trách nhiệm về mọi việc.

b. Kể về kỉ niệm sâu sắc giữa em và mẹ

– Mưa to, gió lớn, mẹ nhắc em không được ra ngoài.

– Tôi không nghe lời mẹ, tôi nghe theo lời bạn bè, cùng chúng bạn đá bóng dưới trời mưa to.

– Nhưng, sau trận đấu đó, tôi bị sốt và ốm rất nặng.

-Mẹ âu yếm nhìn con nằm trên giường bệnh.

<3

– Tôi thấy tủi thân và tự trách mình.

– Con hứa sẽ không bao giờ trái lời mẹ như thế nữa.

– Kỉ niệm đó đã theo tôi đến tận bây giờ và đã tạo cho tôi tình cảm sâu sắc đối với mẹ.

c.Tình cảm với mẹ

Xem Thêm: RAM là gì, có ý nghĩa gì trong các thiết bị điện tử, di động?

– Mẹ tôi là người mà tôi luôn kính trọng và ngưỡng mộ.

– Không gì thay thế được mẹ.

Ba. Kết thúc

– Cuộc sống của con sẽ tẻ nhạt và buồn tẻ biết bao nếu không có mẹ.

– Con xin hứa sau này sẽ chăm ngoan học giỏi, ngoan ngoãn, ngoan ngoãn và không bao giờ làm mẹ buồn.

Tổng quan về bố:

I. Lễ khai trương

Xem Thêm : Kể về một kỉ niệm đáng nhớ (25 mẫu) – Văn 6

– Giới thiệu bố: người thân, người ruột thịt, thành viên vô cùng quan trọng trong gia đình.

– Cha kính yêu nuôi nấng, chăm sóc, dạy dỗ chúng con khôn lớn.

Hai. Nội dung bài đăng

a) Vài nét về bố

– Bố tôi 40 tuổi.

– Thân hình to lớn, cân đối.

– Mắt to sáng, nhìn rõ.

-Có vài sợi tóc bạc trên tóc

– Bố tôi là công nhân nhà máy nên công việc rất vất vả và không có nhiều thời gian rảnh rỗi.

b) Tính cách

– Trong gia đình, người cha là người đàn ông có trách nhiệm, quan tâm đến gia đình. Công việc nặng nhọc ở nhà của bố đã xong.

– Về mặt xã hội, bố là người nhiệt tình, xung phong vì công việc chung và không ngại công tác tổ chức, cộng đồng.

– Trong công việc, bố luôn tự giác, nghiêm túc và phấn đấu hết mình.

c) Vai trò

– Bố tôi là “trụ cột” đáng tin cậy của cả gia đình những lúc khó khăn.

– Cha tôi là tấm gương tuyệt vời để tôi học hỏi và trưởng thành.

d) Những kỷ niệm với bố

– Có lần em không vâng lời bố đi đá bóng với bạn dưới trời mưa to.

– Sau trận bóng, em bị sốt cao phải nghỉ học.

– Bố trực hạ sốt, canh thức suốt đêm.

<3

Xem Thêm: Tước danh hiệu công an nhân dân là gì? Các trường hợp tước?

– Sau đêm hôm đó, tôi tự nhủ phải luôn nghe lời bố.

– Những kỉ niệm với cha thật cảm động, tình cha con thật thiêng liêng và đáng quý.

Ba. Kết thúc

– Bố là người rất yêu thương chăm lo cho gia đình và là tấm gương sáng để em học hỏi.

– Là một học sinh còn đang ngồi trên ghế nhà trường, em sẽ cố gắng học tập để đền đáp lại những tình cảm mà cha đã đặt.

Lập dàn ý về một người bạn thân

I. Giới thiệu:

– Ai trong chúng ta cũng có những kỷ niệm không bao giờ quên, và những con người “đặc biệt” ấy – họ sẽ mãi sống trong trái tim mỗi chúng ta.

– Tôi cũng vậy, một trong những người “đặc biệt” với tôi đó là đứa bạn thân từ hồi lớp 4, lớp 5 – bạn tôi

Hai. Văn bản:

* Ngoại hình:

– chi cao, dáng người trung bình, không gầy cũng không béo, da trắng.

– Bạn có đôi mắt to đen láy, đôi môi nhỏ mím lại và bạn rất thích cười. Trên má trái có một lúm đồng tiền nhỏ, nụ cười rất tao nhã.

– Mái tóc đen mượt dài đến eo.

– Tôi đặc biệt thích nhìn bàn tay của chi, bàn tay dài và những ngón như công chúa.

* Tính cách:

Xem Thêm : Phân tích mạch cảm xúc của bài thơ đồng chí đầy đủ và mới nhất

– chi là một người bạn tuyệt vời, hiền lành, hòa đồng và thích giúp đỡ người khác.

– Chi học giỏi, đặc biệt tiếng Anh của cô ấy rất giỏi – đó là môn tôi kém nhất. Vì vậy, chi giúp ích rất nhiều cho việc học tiếng Anh của tôi, tạo cảm hứng và niềm yêu thích với môn ngoại ngữ này.

*Kỷ niệm của tôi với chi:

– Một ngày đầu tiên của năm lớp 4, khi chúng tôi còn đang chơi đùa thì chuông reo, cô giáo chủ nhiệm bước vào và dẫn theo một cô gái khác – đó là Chi. Không biết có phải duyên phận đã cho cô ấy ngồi cạnh tôi hay không. Kể từ đó, tôi trở thành người bạn đầu tiên và tốt nhất của Chi.

– Tôi và Xiaozhi rất hợp nhau, từ cách nói năng đến sở thích đều có điểm chung nên chơi thân với nhau hơn, cùng học, cùng chơi, cùng giúp đỡ nhau.

– Đến cuối năm lớp 4, một chuyện không may xảy đến khi mẹ bạn qua đời vì căn bệnh ung thư. Khi biết tin, tôi rất sốc vì mẹ tôi là người hiền lành và các chú rất thương tôi. Lòng tôi chùng xuống, và hôm đó cha tôi đưa tôi đến thăm ông tại nhà ông. Tôi thực sự xúc động trước một cô bé xinh xắn đang mỉm cười ngồi trong góc, trố mắt nhìn di sản của mẹ.

– Mấy hôm sau em đến lớp, đôi mắt to đen láy của em vẫn còn đó nhưng buồn bã, lúc nào cũng lấp lánh và hay khóc. Dù vậy, cô vẫn không khóc, bạn vẫn tập trung nghe cô giảng bài, làm bài tập và cố gắng nở một nụ cười gượng gạo khi chơi. Tôi thấy rõ đằng sau sự vật lộn của các bạn là một nỗi buồn, một nỗi đau không thể che giấu.

– Tôi thấy rõ nghị lực và sự cố gắng của bạn trước sự mất mát to lớn đó, có lẽ bạn đang cố gắng sống và yên nghỉ mẹ bạn trên thiên đàng. Sự trưởng thành đó khiến tôi càng khâm phục và yêu em nhiều hơn. Từ đó, tôi quan tâm đến bạn nhiều hơn và cố gắng làm cho bạn vui, mẹ tôi cũng vậy, tôi yêu mẹ nhiều hơn và mong có thể giúp bạn vượt qua nỗi đau mất mát.

– Hết lớp 5, chị và bố chuyển lên Hà Nội ở với ông bà ngoại, ngày chị và em chia tay, chị đã khóc rất nhiều lần. Cả hai chúng tôi hứa sẽ là bạn thân mãi mãi và không bao giờ quên nhau.

Ba. Kết luận:

– Kể từ đó, tôi và Chi thường xuyên liên lạc qua điện thoại, nói chuyện và chia sẻ với nhau và hẹn một ngày nào đó sẽ cùng nhau đi chơi công viên ở Hà Nội.

Xem Thêm: Top 10 Bài văn thuyết minh về một con vật nuôi mà em thích hay nhất

– Hình ảnh Chi với đôi mắt u sầu và đôi mắt lấp lánh cứ in sâu trong tâm trí tôi mãi.

***

Bài tham khảoNgười ấy sẽ mãi sống trong trái tim tôi

Bố mẹ tôi có ba người con và tôi là con gái đầu lòng. Tôi không giống bố hay giống mẹ, nhưng tôi thừa hưởng tính bướng bỉnh của bố và tính kiên nhẫn của mẹ.

Tôi sinh ra trong một môi trường khá khó khăn. Nhà mẹ tuy nghèo nhưng lại là gia đình có tiếng môn đăng hộ đối. Người cha tuy khá giàu có nhưng lại có quan niệm phải cho con tự lập từ sớm. Hồi mới lấy nhau, bố mẹ chưa đói như bây giờ. Cuộc sống là khó khăn. Bố đã làm việc cả ngày và đã kiệt sức khi về đến nhà. Mẹ tôi cũng không khá hơn. Dù là đi làm hay làm dâu thì cuộc sống cũng vất vả. Bên nội tôi có gốc hoa nên có những quy định rất khắt khe, ai làm dâu Trung Quốc cũng hiểu. Khi đó, con dâu của một gia đình lớn sống cùng một nhà. Lúc đó tôi còn nhỏ nhưng cũng phần nào hiểu được nỗi vất vả của mẹ.

Mỗi ngày, mẹ tôi đến công ty lúc năm giờ sáng và làm việc cho đến bốn giờ chiều. Về đến nhà, anh lại tiếp tục dằn vặt với công việc nhà. Dù có nhiều ông bà và con dâu, ai cũng thay phiên nhau làm việc nhà nhưng hàng ngày vẫn không tránh khỏi những va chạm. Gia đình tôi có thói quen ăn tối lúc 5 giờ, đó là lúc mọi người vừa đi làm về. Mẹ tôi bị đau dạ dày nên khi còn độc thân, bà ăn tối ở nhà lúc bốn giờ chiều. Nhưng khi về nhà mẹ chồng, theo phong tục Trung Quốc, con dâu không được ăn tối cùng mọi người. Mẹ phải đứng bên ông bà chờ cơm, nước, tăm… Đến khi mẹ bưng bát cơm lên, người mẹ đã rã rời. Nhiều khi mẹ khóc lặng người bên bát cơm. Hơn nữa, cô còn phải chịu những lời cay nghiệt của chị dâu. Nhưng mẹ vẫn không phàn nàn gì với bố. Vì mẹ biết bố cũng rất vất vả.

Khi tôi mang thai, mẹ tôi làm việc vất vả hơn. Dù mang thai nhưng mẹ vẫn phải tuân thủ lịch làm việc và nghỉ ngơi với chồng, vẫn phải làm việc nhà, không được nghỉ ngơi. Vì thế mẹ tôi ngày càng gầy gò, xanh xao. Mấy lần mẹ tôi đau bụng hành hạ đến nỗi phải lẻn sang nhà bà ngoại ăn tối. Nhiều lúc tủi thân mà chẳng biết khóc cùng ai! “Hôn nhân độc quyền,” bạn biết đấy.

Tôi đã khóc với niềm hy vọng của mẹ tôi. Mẹ tôi sẵn sàng bị chồng hành hạ chỉ vì bố con tôi. Mẹ tôi là như vậy. Chỉ một người khiêng, không nói với ai một lời.

Tôi chỉ mới vài tháng tuổi và rất yếu. Năm đó, tôi suýt chết vì bệnh tật. Ông bà nhất quyết không cho tôi nhập viện. Tôi đã được đưa đến một bác sĩ cá nhân và nó vẫn chưa biến mất. Nhìn tôi nằm trên giường, mẹ tôi bật khóc. Cuối cùng vì quá thương con, mẹ đã tuyệt vọng đưa con đến bệnh viện. Năm ngày tôi nằm trong phòng hồi sức, năm ngày mẹ tôi trải qua trong lo lắng và hồi hộp. Sau này tôi khỏi bệnh, mẹ tôi trắng hơn…

Tôi lớn lên trong sự tủi nhục của mẹ và sự nhọc nhằn của cha. Rồi công lao của bố cũng được đền đáp. Cha tôi rất thành công trong lĩnh vực kinh doanh giấy. Anh bắt đầu dọn ra ở riêng. Tôi đã nghĩ mẹ tôi sẽ có một ngày dễ dàng. Tuy nhiên, bố tôi càng thành công bao nhiêu thì mẹ tôi càng vất vả bấy nhiêu. Xong việc nhà, anh chị dọn vào phụ giúp công việc của công ty… Trong khi mẹ làm lụng vất vả, các chú trở nên tàn phế, thích cờ bạc, rượu chè, rồi lâm vào cảnh nợ nần chồng chất phải vay mượn, cầm cố đồ đạc. Cha tôi phải gánh vác và trả giá cho bạn. Thấy vậy, người mẹ nhiều lần lớn tiếng can ngăn, họ không những không nghe mà còn buông lời xúc phạm, thiếu tôn trọng. Tôi đã nhiều lần hỏi mẹ: “Mẹ có ghét bố không?”. Mẹ ân hận: “Con ơi, mẹ xin lỗi. Nhưng không ai hiểu mẹ”…

Năm tôi tám tuổi, anh hai ra đời, sự nghiệp của cha tôi ngày càng phát đạt, mẹ tôi ngày càng nhẹ bẫng. Anh trai tôi được coi là báu vật. Tôi bắt đầu có những suy nghĩ ghen tị với anh trai mình. Tôi trở nên lười học, ham chơi nên đã từ vị trí thứ nhất tụt xuống vị trí thứ tư. Sau đó, lần đầu tiên trong đời tôi dám đánh bạn mình. Tôi nghĩ rằng mẹ tôi sẽ trừng phạt tôi vì những gì tôi đã làm. Nhưng không, mẹ chỉ lặng lẽ nhìn tôi, rồi kể cho tôi nghe về cuộc đời của mẹ: “…mẹ vất vả để con cái được hạnh phúc, mẹ không mong con báo đáp chỉ mong con được hạnh phúc. , em cũng sẽ vui thôi.” Thực sự lúc đó tôi không hiểu hết những gì cô ấy nói, chỉ nhìn những giọt nước mắt của cô ấy, tôi tự nhủ lòng không được để cô ấy phải buồn vì mình. Tôi đã thay đổi rất nhiều kể từ đó.

Trong tiếng cười rộn rã của cả nhà, em trai tôi ra đời, một cậu bé rất mũm mĩm. Là một người chị lớn, tôi phải gánh vác trách nhiệm làm gương. Nhiều lúc tôi chạnh lòng vì bố mẹ dần rời xa tôi để quán xuyến công việc kinh doanh và chăm sóc hai đứa em nhiều hơn. Mâu thuẫn giữa bố và mẹ xảy ra nhiều hơn… Tôi trở nên trầm lặng và xa cách mẹ. Khoảng cách ngày càng lớn. Tôi không muốn tâm sự với mẹ nữa, nên tôi lui vào phòng để nghe nhạc và học khi đi học về. Cho đến một ngày… Một hôm tôi chợt thấy tóc mẹ bạc nhiều quá. Mẹ tôi già rồi! Trời ơi, tôi chợt nhớ mới ba tháng thôi, tôi không còn ở bên mẹ, không còn được mẹ chăm sóc như xưa, không được ăn những món quen thuộc mẹ nấu. Tôi sắp bắt đầu cuộc sống tự lập xa xứ người, một mình không người thân. Đến bây giờ tôi mới hiểu mẹ đã hy sinh cho tôi quá nhiều, tôi thấy thương mẹ vô cùng. Tôi tự trách mình, tại sao không một lần nói lời xin lỗi với mẹ? Mẹ nói: “Con ra đi mẹ sẽ không khóc đâu”, nhưng con biết khi con ra đi nước mắt mẹ sẽ tuôn rơi như ngày về làm dâu nhà ngoại…

Mẹ là thế đấy. Nếu ai đó hỏi về mẹ, tôi sẽ tự hào trả lời: Mẹ…

…là người bạn đầu tiên của tôi

…người đã trao cho tôi tình yêu trong sáng và trọn vẹn mà tôi sẽ không bao giờ có được từ bất kỳ ai khác

…là người thầy đầu tiên của bạn

…Rõ ràng là không bằng người mà ai cũng khen là đẹp

…người đã cho tôi thấy thế giới.

…Người luôn yêu tôi, yêu tôi vô điều kiện

…là người tuyệt vời nhất trong đời tôi

…người hy sinh tất cả và tha thứ tất cả

…người không bao giờ đói khi tôi không no

……Ta lạnh ai chẳng ấm

…Người không thể thay thế

…ai đó…

Giờ con chỉ muốn nói với mẹ rằng:

Hãy nhớ rằng mỗi năm vào ngày 8 tháng 3, anh sẽ tặng em một món quà, nhưng năm nay anh không có gì để tặng em, vì anh biết rằng món quà anh tặng em không phải do anh tạo ra, và anh biết rằng em là điều quan trọng nhất của anh. món quà quý giá.

Theo bailamvan.edu.vn

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục