Suy nghĩ của em về nhân vật Vũ Nương

Suy nghĩ của em về nhân vật Vũ Nương

Suy nghĩ của em về nhân vật vũ nương

Bài văn hay suy nghĩ của em về vai diễn Ngô Nông được tuyển chọn trong đoạn trích Truyện người đàn ông bằng xương và người đàn bà bằng xương của nhà văn Nguyễn Du. Bài văn mẫu tổng hợp những bài văn mẫu hay của các em học sinh trên khắp cả nước. Chúng tôi mời bạn tham gia!

Bạn Đang Xem: Suy nghĩ của em về nhân vật Vũ Nương

Suy nghĩ của em về nhân vật Vũ Nương| 900 bài Văn mẫu 9 hay nhất

Góc nhìn của tôi về nhân vật vũ công – Bài mẫu 1

Từ xa xưa, người phụ nữ Việt Nam luôn tự hào về những nét đẹp truyền thống như đức hy sinh thầm lặng, sự dịu dàng hay sự gan dạ, dũng cảm, kiên trung. Có rất nhiều tác phẩm văn học Việt Nam đề cao những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ. Trong đó có Nguyễn Du, gương mặt tiêu biểu của văn học Việt Nam thế kỷ XVI, qua nhân vật Vũ Nữ trong tác phẩm “Chuyện người kỹ nữ” đã bày tỏ niềm xót xa đặc biệt cho thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ.

Nguyễn Dũng là con trưởng của Tiến sĩ Nguyễn Tường Phiêu, thầy là Nguyễn Khiêm, bạn học là Phùng Khắc Khoan. “Nam Nữ Truyện” là chương thứ 16 trong tổng số 20 chương của “Man Lục Bí Sử”. Câu chuyện được coi là “thiên thư xuyên thời đại” kể về cuộc sống của người phụ nữ trong môi trường khắc nghiệt của xã hội cũ, cũng như lời than thở cho số phận và nỗi đau khôn tả. Vai Phù Nương là linh hồn của cả tác phẩm, cô đọng lại đầy đủ những phẩm chất truyền thống tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam là trung với chồng, hiếu thảo với mẹ chồng, mẫu mực.

Trước hết, Phù Nương là một người phụ nữ thủy chung, một mực chờ chồng khi anh tòng quân giết giặc. Trước khi kết hôn với Trường Sinh, Wu Niang đã là một phụ nữ “dịu dàng và nhân hậu”, được nhiều chàng trai thầm thương trộm nhớ. Mới chín tuổi nàng đã ra đời mang về “một trăm lạng vàng”. Chỉ một chi tiết nhỏ thôi cũng cho thấy sự trói buộc của hủ tục đối với người phụ nữ. Phù Nương hoàn toàn không thể quyết định hạnh phúc trăm năm của mình. Cột mốc quan trọng nhất trong cuộc đời cô được xác định bằng một trăm lạng vàng và sự thỏa thuận giữa hai bên gia đình. Chi tiết này giống như một vũ công được bán với giá hàng trăm lượng. Lấy nhau chưa được bao lâu, biết tính chồng hay ghen nên chị đã “ngăn cấm vợ chồng bất hòa”, luôn là người vợ đảm, người mẹ đảm đang, chu toàn cho gia đình. . Bố mẹ đừng đổ lỗi cho ai nhé.

Từng nghi ngờ về sự trường sinh bất lão, cuộc sống hôn nhân của cô không hề có bất hòa vì được công chúa che chở, cô luôn đặt chồng và mẹ chồng ở vị trí quan trọng, hết lòng yêu thương họ. Điều này được thể hiện rất sinh động trong lời từ biệt chồng khi chồng sắp ra trận, nàng không cầu vinh hoa phú quý: “Ta chỉ muốn về nước đôi lời bình yên, thế là đủ”. Rõ ràng, cô không phải là người phụ nữ tham tiền, không ham danh lợi, tất cả những gì cô muốn cũng giống như bao cuộc chinh phục khác, mong được bình yên bên chồng. Không những thế, bà còn đồng cảm với những khó khăn, gian khổ mà chồng phải chịu đựng nơi chiến trường, bà lo lắng và sẵn sàng sẻ chia. Ngày tiễn chồng, nàng “ngước lên đầy tiếc nuối chia tay”. Trong quá trình đợi chồng, cô luôn “ở lại một đoạn, trang điểm, tĩnh tâm một lúc, Hoa Tường cũng không hề đuổi theo”. Ba năm trôi qua, nàng tràn đầy nhung nhớ chồng bao năm, “góc trời buồn không nguôi”. Trong ngòi bút trân trọng của Nguyễn du, Vũ Nương được miêu tả là một người phụ nữ hiền thục, một lòng yêu thương chờ chồng, đảm đang, thủy chung, luôn gìn giữ, vun vén cho hạnh phúc gia đình. Nguyễn Án vừa thương cảm nỗi nhớ chồng của nàng vừa ca ngợi, trân trọng những phẩm chất đáng quý của nàng.

Thứ hai, Phù Nương là một người phụ nữ hiếu thảo với mẹ chồng. Khi Trương tiên sinh ra chiến trường, nàng thay chồng chăm sóc mẹ, nhưng vì nhớ con nên mẹ lâm bệnh, nàng “uống thuốc, khấn phật, khấn trời, khấn trời, cầu tài. dùng lời ngon ngọt.” Mẹ chồng mất, tang lễ và tế lễ của bà đã được thực hiện. Lời trăn trối của mẹ chồng minh chứng cho sự tận tụy, hiếu thảo của cô: “Ngày mai phù hộ người lành, phù hộ, giống tốt, đông con cháu, mong ông xanh không phụ con cháu”. cháu. Giống như tôi không muốn giúp mẹ tôi vậy. “Những lời khen đẹp đẽ nhất từ ​​​​mẹ chồng càng đáng quý hơn. Nguyên Ngư đã khắc họa sống động vai diễn Võ Nương, hiếu thảo, hiếu thuận với mẹ chồng như đối xử với cha mẹ ruột của mình.

Thứ ba, đối với con gái, công chúa luôn là một người mẹ mẫu mực. Trong lúc chồng đi vắng, cô một mình vượt lục địa để sinh bé Đan. Một mình cô quán xuyến nhà chồng nhưng chưa bao giờ lơ là việc chăm sóc con cái. Hằng đêm, bà chỉ vào bóng con và kể chi tiết bố Đan trở về, điều đó cũng cho thấy bà luôn lo sợ con mình không có tình cha nên luôn cố gắng bù đắp cho con. Mặc dù Fu Niang đau khổ vì nhớ chồng và phải chăm sóc mẹ chồng ốm yếu nhưng tình yêu thương vô bờ bến của mẹ cô đã nuôi dạy Dan trưởng thành.

Người phụ nữ hoàn hảo, hiếu thảo và đức hạnh ấy lẽ ra phải sống nửa sau cuộc đời hạnh phúc, nhưng lại bị chồng nghi ngờ mà dốc lòng dốc sức cho Bến Hoàng Gia. Lời trăn trối trước khi chết của bà là quyết tâm cuối cùng để chứng minh mình vô tội: “Con người bất hạnh này số phận lắm, chồng con bỏ rơi, thanh danh có lỗi gì, thần sông có linh hỏi ông trời. làm chứng. , đàng hoàng thanh khiết, thanh khiết giữ lòng, xuống nước làm công chúa của ta, xuống đất làm cỏ dại xinh đẹp…” “Cái chết của Wu Niang” sử dụng văn xuôi buồn và tiết tấu nhanh, đầu tiên tố cáo tư tưởng nữ quyền của nam chính phong kiến ​​​​cũ, và biến một người chồng như Changsheng thành một người nổi tiếng. Làm vợ lẽ chờ chồng.

Tóm lại, với nghệ thuật tạo hình nhân vật sắc sảo và sử dụng yếu tố kì ảo, Nguyễn Trọng Vinh đã xây dựng thành công vai Vu Nữ hội tụ đầy đủ những phẩm chất đáng quý của người phụ nữ. Sau nhiều năm và nhiều tác phẩm văn học, vai diễn Phù Nương vẫn là tấm gương sáng về đức hy sinh, tận tụy, lòng hiếu thảo và lòng trung thành. Cũng chính qua nhân vật này, tác giả đã gián tiếp phê phán quan niệm nam tính trong xã hội phong kiến, đồng thời phê phán những định kiến ​​cổ hủ đè lên vai người phụ nữ thời bấy giờ.

Trong hành trình dài của văn học Việt Nam, có rất nhiều tác phẩm mang tên gọi dân gian hoặc có yếu tố huyền thoại, nhưng chỉ có “Chuyện nam nữ” mới xứng danh “cổ quốc dưới nét cọ”. “. Vai Ngô Nông trong “Chuyện nam nữ” là biểu tượng cho những phẩm chất tốt đẹp nhất của người phụ nữ Việt Nam được truyền từ đời này sang đời khác.

Góc nhìn của tôi về tính cách vũ công – Bài mẫu 2

“Truyện Người Đàn Ông Có Xương Và Người Đàn Bà” là một truyện ngôn tình hay và hấp dẫn của tác giả Nguyễn Du. Tác giả đã vạch trần bộ mặt xấu xa, bất nhân của xã hội phong kiến ​​đương thời qua cuộc đời đầy bi kịch, đầy đau khổ, tủi nhục của tác giả và sự chà đạp lên số phận của người dân lao động, đặc biệt là người phụ nữ.

Vu thị thiết hay vu nương là người con gái thôn nam xương. Wu Nok xuất thân trong một gia đình rất nghèo khó nhưng nhan sắc và nhan sắc của cô thì không ai trong vùng sánh kịp. Cô ấy lấy chồng vì mưu sinh, gia đình khá giả, cô ấy đa nghi và luôn đề phòng khi chồng đi lính. Sau đó ở nhà, Phù Nương ở nhà thay chồng, hết lòng chăm sóc mẹ già và con nhỏ. Thế giới hòa bình, sinh tử quay trở lại, họ đau buồn vì nghe tin mẹ mất, nhưng lại tin lời nói ngây thơ của con trẻ. Sau đó, nghĩ rằng vợ mình đã mất bình tĩnh, anh ta đã có hành vi lăng mạ, xúc phạm và đánh đập công chúa thậm tệ đến nỗi cô ấy đã tự sát trên bến tàu Hoàng gia. Nhờ có phan lang, trưởng sinh hiểu ra sự việc nhưng đã quá muộn và công chúa sẽ không bao giờ quay lại nữa.

Riêng Đức cũng tỏ ra quan tâm đến những người dân thường rất nhỏ bé trong xã hội phong kiến. Có thể thấy rằng trước và sau anh, không ai có tấm lòng bao dung như vậy. Người đọc cũng dễ dàng nhận thấy nhân vật vũ nữ là tập hợp những vẻ đẹp của một con người lí tưởng. Ở vu nương hội tụ đủ những nét đẹp, sự cao quý của người phụ nữ Việt Nam. Trước hết, vũ công là một cô gái xinh đẹp, cùng với tính cách cao quý. Trên thực tế, Ruan Du đã giới thiệu vẻ đẹp tương tự ngay từ đầu câu chuyện cổ tích, đó là “Wu Shiqie … luôn rất hiền lành và tốt bụng”. Quả thực, chính sự kết hợp hoàn hảo giữa vẻ đẹp hình ảnh và vẻ đẹp tinh thần đã khiến Phù Nương trở thành hình mẫu lý tưởng của xã hội phong kiến ​​đương thời.

Xem Thêm: Top 10 Bài văn nghị luận về trang phục của giới trẻ hiện nay (lớp 12

Chưa hết, khi Gui về làm vợ và chung sống mãi mãi, người đọc như thấy lại ở Phù Nương, chính những phẩm chất cao đẹp đó mới có cơ hội được thể hiện, chứng tỏ nàng rất hiếu thảo với chồng, với mẹ. – Rể thương con, Thương nhau, đối xử chân thành với nhau, xóm giềng thương nhau.

Bấy giờ tôi mới hiểu bi kịch cuộc đời đã ập đến với chị từ lúc chị lùi bước về làm vợ chung thân. Ngay cả khi cô ấy không làm gì sai. Nhưng với vợ, lúc này bản tính sung mãn luôn tỏ ra phòng bị quá mức. Anh ta có thể thấy rằng những biện pháp phòng ngừa để sống còn đã khẳng định rằng anh ta chưa bao giờ tin vào đức hạnh của vợ mình. Đây là sự xúc phạm đầu tiên đến nhân phẩm của vũ công. Nhưng có thể thấy rằng, Phù Nương luôn biết tuân lệnh, làm việc gì cũng có tâm, vợ chồng hòa thuận. Thực ra cuộc sống tưởng chừng rất êm đềm nhưng có lẽ có chút áp lực với chị, còn hạnh phúc thì cố giành lại. Tuy nhiên, phụ nữ khó lắm, dù thế nào đi nữa, xã hội xưa luôn coi thường thân phận người phụ nữ.

Nhận ra rằng hoàn cảnh chiến tranh dẫn đến sự chia cắt. Có thể thấy rằng chiến tranh thấm nhuần khả năng sống sót của nhân vật, và tất cả những điều này dường như cho anh ta cơ hội bùng nổ. Người đọc cũng phần nào hiểu rằng, dù họ không nói một lời nào nhưng có thể Trương Thịnh không tin vợ mình. Vì vậy, ngay cả khi anh ta ra trận, anh ta đã không từ biệt công chúa mà lặng lẽ rời đi. Có lẽ vì thế mà khi trở về, chúng ta chỉ thấy một dấu hiệu nhỏ, và điều đáng nói ở đây, đó là một dấu hiệu mơ hồ và không thể kết luận rằng sự sống cũng đổ lỗi cho vũ trụ. Dựa vào lời giải thích của cô ấy. Cô không thể chịu đựng được nữa và chết trong tuyệt vọng. Quả thực, người đọc sẽ không thể nào quên chi tiết Vũ Nữ gieo mình xuống bến Hoàng Hà. Chi tiết này khiến người ta luôn chạnh lòng, xót xa cho bi kịch của người phụ nữ trong xã hội cũ phải bật khóc, nhân hậu, xinh đẹp nhưng lại phải chịu quá nhiều bất công. Có thể thấy, đây cũng là một bi kịch mà cái đẹp bị chà đạp, lăng nhục, thân phận người lao động, đặc biệt là người phụ nữ bị đánh đập tàn nhẫn. Đồng thời cũng là lời lên án mạnh mẽ sự tàn ác, vô nhân đạo của xã hội phong kiến ​​đương thời.

Chắc chắn, hình ảnh nhân vật của vũ công là một người vị tha. Phù Nương cũng là vẻ đẹp của một người phụ nữ tài năng bị xã hội bất công hạ gục.

Qua nhân vật Võ Nương, ta thấy được sự ngay thẳng của Nguyễn Du là để bày tỏ sự kính trọng nhưng cũng là để ca ngợi vẻ đẹp của người phụ nữ, đoan chính, đoan trang và xinh đẹp. .và rồi cũng bày tỏ niềm cảm thông sâu sắc trước những nỗi khổ đau và ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp với những phẩm chất tốt đẹp ở những con người bình thường nhất. Câu chuyện không dừng lại ở đó, nó còn như muốn lên án mạnh mẽ chế độ phong kiến ​​hà khắc, chính quyền, xã hội phong kiến ​​suy đồi, nhẫn tâm đẩy con người vào ngõ cụt.

Xem thêm: Dàn ý Cảm nghĩ về nhân vật Vũ công

Nhận thức của tôi về tính cách vũ công – Ví dụ về Bài 3

Trong văn học Việt Nam có rất nhiều tác phẩm mang tên truyền thuyết hay điển tích, nhưng được gọi là “thiên cổ kỳ bút”, cho đến nay chỉ có một tác giả là “Truyền kỳ mạn lục”. tuyển tập truyện lạ. Nhân vật chính của tác phẩm là một vũ công đã để lại dư âm sâu sắc trong lòng người đọc.

Xem Thêm : Phân tích tư tưởng nhân nghĩa trong Bình Ngô đại cáo

Tác phẩm là tiếng nói cảm thương, kính trọng và ngưỡng mộ của tác giả đối với con người, đặc biệt là người phụ nữ. Toàn bộ câu chuyện xoay quanh cuộc đời và số phận bi thảm của Dan Sisi, một cô gái xinh đẹp và tinh nghịch đến từ Lampang. Phải nói rằng Ruan Yong không có ý định để công chúa có những đức tính của một phụ nữ yêu nước hay một mỹ nhân trong cung. Fu Niang là một người phụ nữ bình thường đấu tranh với mong muốn cả đời – trò giải trí của gia đình cô. Cô ấy có tất cả những vẻ đẹp của người phụ nữ lý tưởng “tính cách dịu dàng và tấm lòng nhân hậu”. Càng đi sâu vào truyện ta càng thấy tác giả đã phát huy hết vẻ đẹp của nàng. Ở thời đại ít nghiệp đoàn, phú quý sinh ra đa nghi, nhưng phu nhân thường khó đề phòng, nhưng lại ngoan ngoãn nề nếp, trong nhà chưa bao giờ xảy ra bất hòa. Tiễn chồng đi lính, tâm nguyện lớn nhất của chị không phải là danh lợi, mà là ngày chồng trở về “được mang theo hai chữ bình yên” là đủ. Những ngày chồng đi vắng, chị thực sự là một người mẹ hiền, đảm đang, lo thuốc thang khi mẹ chồng ốm, lo ma chay khi mẹ chồng qua đời. Nguyễn Du dành lời khen đẹp đẽ nhất dành cho Vũ Ni vào miệng mẹ vợ, thật ý nghĩa: “Nghĩ phúc đức mai sau Như con nhà lành, Thanh Thiên ấy quyết không phụ”. con, cũng như con không phụ mẹ.” Lòng trung thành, hiếu thảo ấy Người thiếu nữ còn là người vợ thủy chung với chồng. Trong suốt 3 năm chồng nhập ngũ, người đẹp trẻ trung hết lòng chờ đợi chồng, nuôi dạy con cái: “Ba năm xa nhau, trang điểm cô ấy đã bình tâm trở lại, chưa từng bước chân vào cổng”. Bài viết của Du, Fu Niang Tính cách đạo đức của anh ấy được mọi người yêu mến. Trong con mắt kính trọng của anh, Phù Nương là người trong nhà, đức tính của cô là một người vợ ngoan hiền, là người yêu cuộc sống gia đình, nỗ lực hết mình để duy trì cuộc sống gia đình, vun vén hạnh phúc. Người phụ nữ hiền lành, hiếu thảo, thủy chung ấy xứng đáng được bù đắp bằng một gia đình êm ấm, hạnh phúc. Nhưng không may, một hôm chồng chị đi chiến trận về, nghe các con cho là vợ hư nên mắng nhiếc, đánh đập, đuổi chị đi mặc cho hàng xóm can ngăn và tiếng gào khóc đẫm máu của chị. Không có cơ hội thanh minh, đau lòng, tuyệt vọng, bởi vì “bình rơi, trâm gãy, mây tạnh mưa tạnh, sen rụng mặt ao, gió thổi liễu rũ”. Đến bến Hoàng Giang, người phụ nữ khốn khổ nguyền rủa: “Người đàn ông bất hạnh này không có kết cục tốt đẹp. Chồng con cô ta đã bỏ rơi cô ta, nếu cô ta xảy ra chuyện gì và danh tiếng của cô ta bị hủy hoại, thần sông sẽ yêu cầu anh ta làm chứng. Nếu anh ta đàng hoàng. còn trinh nguyên, Xuống nước xin làm công chúa, xuống đất xin làm cỏ dại…” Đối với cô, cái chết là hành động cực đoan cuối cùng cần phải làm để bảo toàn danh dự. Văn xuôi tiết tấu nhanh, lời ca da diết, giống như tác giả đồng cảm cùng thương tiếc người phụ nữ chung tình đã mất! Chàng trai yêu cô ấy đã tạo ra một vùng đất thần tiên yên bình ở làng Yunshui, cho phép công chúa sống một cuộc sống như cổ tích. Chẳng lẽ tác giả chủ ý ban đầu là người tốt được ban thưởng, người tốt được ban thưởng sao?

Điều gì đã gây ra cái chết bi thảm của người phụ nữ xinh đẹp đó? Chính vì sự bất công của chiến tranh phong kiến ​​mà gia đình bị chia cắt. Chính sự sùng bái phong kiến ​​khắc nghiệt và chế độ nam quyền độc đoán đã biến ông thành lãnh chúa của gia tộc… Hoàng đế Qiandai, khao khát tình yêu, bị ám ảnh bởi một thiếu nữ, trẻ đẹp, hiếu thảo, trung thành, nhưng bất hạnh!

Câu chuyện về vũ nữ đã qua nhưng dư âm của sự phẫn uất, căm thù một xã hội phong kiến ​​bất lương, bất nhân sẽ còn sống mãi. Có lẽ đó là lý do tại sao tôi yêu và đánh giá cao xã hội tuyệt vời mà tôi đang sống ngày hôm nay.

Suy nghĩ của em về nhân vật Vũ Nương| 900 bài Văn mẫu 9 hay nhất (ảnh 2)

Nhận thức của tôi về tính cách vũ công – Ví dụ về Bài 4

Từ xa xưa, phụ nữ đã bị coi là phái yếu, yếu đuối, phụ thuộc, bất lực, bị coi thường và khinh bỉ, bị áp bức dưới ách thống trị của đàn ông. Nhưng bản thân chúng luôn là những đề tài nóng hổi, ​​truyền cảm hứng cho các tác giả của nền văn học trung đại Việt Nam. Và Võ Nương – một người phụ nữ điển hình trong xã hội phong kiến, mang nhiều phẩm chất cao đẹp nhưng lại chịu nhiều bất hạnh và sống một cuộc đời bất hạnh – được nhà văn Nguyễn Du khắc họa thành công qua tác phẩm “Chuyện Chàng Vợ Trẻ”. Trai xương gái gú”.

Trước hết, vu nương là người phụ nữ tổng hòa nhiều nét đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam. Vẻ đẹp của cô ấy thể hiện trong nhiều mối quan hệ trong các tình huống khác nhau. Từ nhỏ cô vũ nữ đã có tính tình hiền lành, nết na nên được mọi người yêu mến. Sau khi gả vào nhà chồng, cô là người vợ đảm đang, xinh đẹp, hết lòng chăm lo cho gia đình nhỏ của mình. Biết chồng đa nghi, cô luôn giữ phép xã giao, không để xảy ra bất hòa. Ngày tiễn chồng ra biên ải, Phù Nương như xé nát cõi lòng khuyên nhủ chồng: “Ta không dám mong được đeo ấn tín trong chuyến đi của chàng”. về quê chỉ xin một buổi xem mắt, Trở về mang theo chữ “Bình An”, thế là đủ. Không những thế, chị còn thông cảm cho nỗi khổ tâm bấy lâu nay của chồng.

Trong những năm xa chồng, công chúa không chỉ nhớ nhung bản thân mà còn chung thủy đợi chồng quay về: “Trang điểm đã nguôi, ngõ Liễu Cường chưa từng đặt chân”. Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, năm này qua năm khác, nỗi nhớ chồng vẫn chưa bao giờ nguôi ngoai, theo năm tháng: “Mỗi lần thấy bướm bay khắp vườn, mây giăng kín núi, lòng buồn man mác. . Góc khuất chân trời không thể dừng lại.”

Trước mặt mẹ chồng, Ngô Nông là một cô con dâu rất hiền lành và hiếu thảo. Khi mẹ chồng ốm nặng, cô tận tình chăm sóc, lo thuốc thang, lễ Phật, nhẹ nhàng động viên bà mau qua bệnh bằng những lời ngọt ngào. Mẹ chồng biết mình không thể tiếp tục ở trên đời, trước khi qua đời, bà đã kịp khẳng định công lao của mình: “Hãy cho nó vì nó nghĩ ngày mai tốt lành. Nòi giống tốt, đông con cháu”. , người con gái lầu xanh ấy quyết không giúp con, cũng như con Không giúp mẹ như thế.” Hy sinh như cha mẹ ruột. Tấm gương cần cù, hiếu thảo như vậy thật hiếm có đối với một đứa trẻ mồ côi, cần cù như chị.

<3 thiếu thốn tình cảm. Đêm đến khi đứa bé khóc, cô chỉ vào bóng mình trên tường để an ủi, nói rằng đó là cha của nó.

Xem Thêm: Vua Nào Xuống Chiếu Dời Đô, Về Thăng Long, Vững Cơ Đồ Nước

Hơn thế, vũ công là người biết tôn trọng danh dự và nhân phẩm. Điều này thể hiện ở tình huống bị oan sai, công chúa cố gắng hàn gắn hạnh phúc gia đình đang bên bờ vực rạn nứt bằng cách thanh minh, giải thích. Hình ảnh nàng đi dọc sông minh chứng cho tấm lòng thủy chung, trong sáng của nàng. Khi trở về cõi thần tiên và sống yên bình ở một thế giới khác, vũ nữ không khỏi nghĩ đến sự bất công của thế giới, chồng con, quê hương và hy vọng.

Vì vậy, Phù Nương quả thực là một mỹ nhân, tháo vát, dũng cảm và hiểu biết, hiếu thảo và trung thành, hết lòng vì hạnh phúc gia đình. Vẻ đẹp của cô ấy giống như một vầng hào quang, ngay cả khi cô ấy trở lại Jiuquan, cô ấy vẫn tỏa sáng. Biết bao kính trọng và khâm phục!

Một người phụ nữ có nhiều nét đẹp như vũ nữ lẽ ra phải có được hạnh phúc nhưng lại phải chịu nhiều bất công và sống một cuộc đời vô cùng bất hạnh. Trước hết, gái nhảy là nạn nhân của hệ tư tưởng phong kiến, hôn nhân được mua bằng tiền chứ không phải tình yêu. Mặt khác, cuộc sống hôn nhân của cô và Trường Sinh có phần không bình đẳng, bởi Võ Nương là “con nhà giàu, không thể dựa vào nhà giàu”, Trường Sinh đã xin mẹ trăm lượng vàng để cưới cô về. Làm dâu, giàu nghèo tạo thêm một địa vị cho người sống – chế độ gia trưởng gia trưởng của con nhà giàu trong xã hội phong kiến ​​– để anh ta dễ dàng chà đạp lên địa vị gái nhảy.

Thứ hai, Phù Nương là nạn nhân của chiến tranh phong kiến. Gia đình đang yên ấm hạnh phúc nhưng lại phải “biệt ly con vì công binh lửa”. Suốt những ngày ở nhà, công chúa phờ phạc chờ chồng, mong chờ ngày ấy với nỗi nhớ như mong của hoài niệm. “Bình rơi, trâm gãy, sen trong hồ liễu gió thổi”. Vì nghi ngờ và lời con cái nên hàng xóm bênh vực mặc cho vợ anh giải thích. Vì thế Trương Sinh không ngừng mắng nhiếc, đánh đuổi, dồn ép nàng đến cái chết đau đớn. Thật tội nghiệp cho cô ấy! Chỉ vì một lời nói của con với con gái, chỉ vì một người chồng ghen tuông, bóng gió, độc đoán mà tôi đã phải kết liễu đời mình

Nói một cách dễ hiểu, vai Võ Nương trong “Nam Nữ Truyện” của Nguyễn Du là hình ảnh tiêu biểu của người phụ nữ trong xã hội xưa, đồng thời cũng là lời phê phán xã hội phong kiến, bày tỏ sự thương cảm đối với số phận của người phụ nữ. Nhà văn tài hoa nguyễn du vũ.

Góc nhìn của tôi về nhân vật vũ công – Bài mẫu 5

Chân dung công chúa:

<3

– Đời người vũ công ngắn ngủi nhưng làm tròn bổn phận người phụ nữ. Biết giữ nề nếp nên cuộc sống gia đình êm ấm từ trong ra ngoài. Khi sinh ra và phục vụ trong quân đội, khi mẹ già lâm bệnh, người mẹ tảo tần lo lắng như chính mẹ đẻ của mình, một mình bà gồng gánh vất vả nuôi con khôn lớn. Cô đã thực hiện nghĩa vụ của một cô dâu. vợ, mẹ.

– Cũng như bao kẻ chinh phu, Phù Nương luôn mong chồng quay về đoàn tụ. Khát vọng hạnh phúc ấy thật bình thường và giản dị. Các tiểu thư trong công cuộc chinh phạt luôn mong chồng mình tòng quân, được phong làm phi tần, rồi một ngày “võng đi trước, võng về sau”. Và công chúa không muốn nổi tiếng, vì vậy Võng chỉ muốn mang theo từ “Taiping” khi cô ấy trở lại vào ngày hôm đó. Phúc Niệm rất coi trọng hạnh phúc gia đình và coi đó là lẽ sống.

Cái chết của một cô gái nhảy múa:

<3

-trượng sinh bế bé nó không đi theo, anh dỗ bé. Thật bất ngờ, cậu bé hồn nhiên nói: Vậy chú cũng là bố cháu à? Bố tôi chỉ không nói chuyện. . . Trường Sinh muốn hỏi con trai, nhưng Đan nói thẳng: cha đến mỗi ngày, mẹ đi, cha theo sau, trong đó có lòng ghen tị và Trường Sinh nghĩ có kẻ thứ hai sẽ làm gián đoạn gia đình mình.

—Nếu cuộc sống của đứa trẻ cho bạn biết những gì nó đã nói, nghi ngờ này sẽ bị xua tan. Sinh ra không làm điều đó. Lòng ghen tuông thô lỗ đã ăn sâu đến mức anh ta mất trí, mất trí, mắng mỏ Phù Nương và đuổi anh ta đi. Bất chấp lời bào chữa và lời cầu xin tha thứ của vũ công, cô ấy vẫn sống lại, chỉ còn một cách duy nhất là bày tỏ lòng mình qua cái chết.

Xem Thêm : Soạn bài Bốn anh tài trang 4 Tiếng Việt Lớp 4 tập 2 – Tuần 19

– Qua đây ta thấy nguyên nhân cái chết của vũ công vẫn là do: chiến tranh, vợ con ly tán gây mất lòng tin, xã hội phong kiến ​​trọng nam khinh nữ.

-Cái chết của công chúa chứng tỏ hạnh phúc vợ chồng chỉ có thể được xây dựng trên nền tảng của tình yêu chân chính, lòng nhân ái và sự sẻ chia.

Góc nhìn của em về nhân vật Vũ công – Bài mẫu 6

“Truyện về người đàn ông có xương và người phụ nữ” là câu chuyện thứ 16 của Luc, một người đàn ông huyền thoại trong truyện cổ tích của Ruan Du, và đây cũng là câu chuyện tiêu biểu nhất. Ruan Yong đã thể hiện thành công vai Wu Niang. Thông qua số phận đau khổ của Phù Nương, tác giả đã phơi bày số phận bị chà đạp của con người trong xã hội phong kiến ​​đương thời, đặc biệt là mặt xấu xa, phi nhân tính của thân phận người phụ nữ.

“Chuyện Đàn Ông Và Đàn Bà” dựa trên một câu chuyện có thật “Người Vợ Trẻ Của Chồng” được lưu truyền trên thế giới. Trên cơ sở truyện cổ tích, Nguyễn Ngư đã hư cấu, sáng tạo những chi tiết kì ảo, làm cho “Chuyện người đàn ông bằng xương và người đàn bà bằng xương” trở thành một câu chuyện hấp dẫn, độc đáo và giàu tính nhân văn.

Vu thị thiết (tên thường gọi là vu nương) sinh ra ở Nam Xương. Fu Niang là một cô gái xinh đẹp từ một gia đình nghèo. Cô có chồng xuất thân từ gia đình giàu có, bản tính đa nghi, chồng đi lính thì cẩn trọng quá mức, vũ công ở nhà chăm sóc mẹ già và con nhỏ. Sau chiến tranh, cuộc sống và sự ra đời trở lại, và cô rất đau buồn trước cái chết của mẹ mình. Vì tin con vô tội, Zhang Sheng cho rằng vợ mất bình tĩnh nên đã lăng mạ, xúc phạm và đánh đập Wu Nie khiến cô phải tìm đến cái chết ở bến Hoàng Giang. Cảm động trước sự bất bình của Wu Niang, Ling Pi đã cứu cô và để cô sống trong thủy cung. Nhờ có Pan Lang, Changsheng mới hiểu ra mọi chuyện, anh hối hận nhưng đã quá muộn. Anh ta nghe những lời buộc tội sai lầm của vợ mình. Fu Nie dường như nói cảm ơn, nhưng không trả lời.

Xem Thêm: Phương sai (Variance) là gì? Công thức tính phương sai

Kết thúc truyện, người đọc cảm thấy trào dâng cảm xúc và thấy thương nhân vật. Dù được trắng án nhưng niềm hạnh phúc trước đây của cô không còn nữa. Mãi mãi chị phải xa chồng con, sống một mình nơi chân trời góc bể mãi mãi. Đối với một người hiền lành, đức hạnh và xinh đẹp như cô thì thật là bất công.

Phù Nương sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Nhan sắc của cô không nổi bật nhưng tính tình hiền lành, tấm lòng nhân hậu. Đây cũng là quan điểm của Ruan Dujin. Ông tỏ ra quan tâm đến những người dân thường rất nhỏ bé trong xã hội phong kiến. Không ai trước hoặc sau anh ta có một trái tim hào phóng như vậy.

Vai Vũ Nông hội tụ vẻ đẹp của một con người lý tưởng, hội tụ đầy đủ vẻ đẹp cao sang của người phụ nữ Việt Nam.

Trước hết, Phù Nương là một cô gái có dung mạo xinh đẹp, nhân cách cao thượng. Vẻ đẹp ấy đã được Nguyễn Dữ giới thiệu ngay từ đầu truyện cổ tích: “Võ Sĩ Chế… Tính nết đoan trang, lại thêm ý sắc”. Sự kết hợp hoàn hảo giữa vẻ đẹp hình ảnh và vẻ đẹp tinh thần khiến vũ nữ trở thành hình mẫu lý tưởng của xã hội phong kiến ​​đương thời. Đây là lý do tại sao Zhang Sheng yêu cô, và anh ta không ngần ngại xin mẹ cô một trăm lượng vàng để cưới cô.

Khi cô ấy về làm vợ, những phẩm chất tuyệt vời đó sẽ có cơ hội thể hiện. Cô ấy coi trọng tính cách của chồng, hết lòng giữ gìn kỷ cương, chưa bao giờ làm vợ chồng tủi thân. Cô luôn ngoan hiền, dốc sức vun vén cho hạnh phúc gia đình. Tiễn phu quân đi viễn chinh, gửi gắm tấm lòng chỉ mong bình yên, không cầu danh lợi: “Anh không dám mong Bội Tây áo gấm trở về. Về cố hương, cố nhân chỉ mong rằng một ngày nào đó tôi sẽ trở lại và mang lại hòa bình……”. Nói xong, cô bật khóc, cảm thấy rất buồn.

“Chuyện Đàn Ông Và Đàn Bà” dựa trên một câu chuyện có thật “Người Vợ Trẻ Của Chồng” được lưu truyền trên thế giới. Trên cơ sở truyện cổ tích, Nguyễn Ngư đã hư cấu, sáng tạo những chi tiết kì ảo, làm cho “Chuyện người đàn ông bằng xương và người đàn bà bằng xương” trở thành một câu chuyện hấp dẫn, độc đáo và giàu tính nhân văn.

Sinh ra nơi tiền tuyến, thay chồng ở nhà chăm sóc mẹ già, nuôi con khôn lớn, đứng trên nỗi nhớ chồng nơi biên cương mà đêm đêm anh không ngủ được . Người mẹ đã già yếu, không đợi được con trở về, đã sớm từ giã cõi đời. Trước khi mất, ông cảm ơn và chúc phúc cho người con dâu hiếu thảo: “Lục kia quyết không phụ tôi, cũng như tôi không giúp mẹ”.

Có thể nói, cô vũ công sống có đức hạnh với gia đình. Cô ấy không chỉ là một người vợ, người mẹ tốt mà còn là một người con dâu hiếu thảo. Trái tim của cô ấy có thể di chuyển thế giới. Không những thế đối với những người xung quanh cô cũng rất từ ​​tốn, dịu dàng khiến ai cũng yêu mến và ngưỡng mộ. Bà là hình mẫu cho phụ nữ trong xã hội phong kiến. Tuy nhiên, cuộc đời cô lại bị bủa vây bởi nhiều bất hạnh éo le.

Bi kịch cuộc đời ập đến ngay từ khi chị về làm vợ. Dù không làm trái ý mình nhưng Trương Thịnh lại luôn tỏ ra bênh vực vợ quá mức. Khả năng phòng thủ khả thi khẳng định anh chưa bao giờ tin vào đức tính của vợ. Đây là sự xúc phạm đầu tiên đến nhân phẩm của vũ công. Tuy nhiên, chị luôn biết chấp hành bổn phận, làm việc gì cũng phải chu đáo, vợ chồng hòa thuận. Cuộc sống tưởng chừng êm đềm nhưng với cô có lẽ hơi căng thẳng, hạnh phúc gượng gạo. Phụ nữ thời cổ đại luôn bị coi thường. Lâu dần, họ học cách chung sống với nó, chấp nhận hoàn cảnh và không bao giờ tỏ ra lấn lướt hay bình đẳng với chồng. Vì vậy, dù trong cuộc sống có chút bất bình, bất bình nhưng cô ấy cũng rất giỏi hóa giải cơn giận, gia đình chung sống hòa thuận.

Cảnh ly tán vì chiến tranh. Chiến tranh thấm nhuần tính cách của người sống sót, khiến những nghi ngờ của anh ta có cơ hội hoàn hảo để bùng nổ. Dù không nói lời nào nhưng có lẽ Trương Thịnh không tin vợ mình. Khi lên đường, anh không nói lời tạm biệt mà lặng lẽ bước đi. Vì vậy, khi anh ta quay lại, chỉ một dấu hiệu nhỏ, một dấu hiệu mơ hồ của sự do dự – lời nói ngây thơ của một đứa trẻ – đã thuyết phục anh ta, và dùng nó làm bằng chứng để kết tội vợ mình là không đứng đắn. . Hành động sinh tồn đáng ngờ và độc ác đã đẩy công chúa vào tình thế tuyệt vọng, cô muốn chết. Chi tiết nàng công chúa bị ném xuống sông là một hình ảnh rất khó quên, khiến người đời mãi tiếc thương về bi kịch đẫm nước mắt của một người phụ nữ lương thiện phải chịu nhiều bất công, bi kịch của một người đẹp bị chà đạp, lăng nhục, bị đánh đập không thương tiếc, bản án cay nghiệt. Lời lẽ tố cáo sự tàn ác, vô nhân đạo của xã hội phong kiến ​​đương thời.

Theo chủ đề của câu chuyện, có lẽ câu chuyện nên kết thúc tại đây. Tuy nhiên, Nguyễn muốn tìm câu trả lời và biện minh cho tính cách của mình. Anh ta giống như một vị quan tòa bắt đầu luận tội cuộc đời, khôi phục lại sự trong sạch của công chúa, từ đó ca ngợi đức hạnh của cô ấy và khôi phục niềm tin vào cuộc sống bằng cách tiếp tục cuộc sống của cô ấy. Khói dày đặc bốc lên từ bến cảng Hoàng Giang.

Ở trong thủy cung, công chúa vẫn không nguôi nỗi nhớ chồng con và gia đình. Dù thế gian đã tàn, lòng vẫn đau đáu nhớ về chốn cũ. Cô muốn quay lại, nhưng lại ngại vì những nỗi bất bình chưa được giải thích. Cho đến khi chị xóa tội cũng là lúc chị quyết định không quay lại, dù vợ chồng còn gắn bó nhưng tình mẹ con vẫn rất chân thành. Mặc dù Trường Sinh đã hiểu ra sự tình và lập băng đảng để thanh trừng cô, nhưng nghiệp chướng của kinh nghiệm sống trong lòng anh vẫn chưa được tiêu trừ, những nghi ngờ, ghen tuông, độc ác và ích kỷ vẫn chưa được trút bỏ. Không có nơi nào trên thế giới để cô ấy hướng đến. Nếu không phải lúc này hay lúc khác, nếu không phải bi kịch này hay bi kịch khác, chắc chắn số phận của cô đã ập đến với cô.

<3 Nhưng cuộc đời cô đầy đau thương và bất hạnh. Ngòi bút của Nguyễn Dung nhằm thể hiện, trân trọng và ngợi ca vẻ đẹp này, bày tỏ niềm cảm thông sâu sắc trước những đau khổ và ước mơ của con người bình thường về một cuộc sống tốt đẹp hơn, có nhân phẩm và phẩm chất tốt đẹp. Truyện cổ tích còn là sự lên án mạnh mẽ chế độ phong kiến ​​hà khắc và pháp quyền nhẫn tâm đẩy con người vào ngõ cụt.

Trích dẫn:

%3cul%3e+%3cli%3e%c4%90%c3%b3ng+vai+v%c5%a9+n%c6%b0%c6%a1ng+k%e1%bb%83+l%e1%ba%a1i +chuy%e1%bb%87n+ng%c6%b0%e1%bb%9di+con+g%c3%a1i+nam+x%c6%b0%c6%a1ng%3c%2fli%3e

  • Phân tích câu chuyện về một bộ xương người đàn ông
  • -/-

    Vậy lời giải chỉ đưa ra những gợi ý cơ bản và một số bài văn mẫu hay quan điểm của em về tính cách vũ công để các em tham khảo, các em có thể tự viết một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc may mắn với việc học ngôn ngữ của bạn!

    Nguồn: https://anhvufood.vn
    Danh mục: Giáo Dục