Hoa Khế

Hoa khế màu gì

Hoa khế màu gì

Video Hoa khế màu gì

Hồi nhỏ, chúng tôi được nghe bà kể chuyện cây khế, chúng tôi còn ngây thơ chưa bao giờ nghĩ đến điều mà các cụ gửi gắm trong câu chuyện này. Tôi chỉ biết khi tôi lớn lên, cây khế đầu ngõ đã có rồi. Bà nội nói rằng bà có cây khế này khi bà còn nhỏ. Thân nó to hai người ôm không xuể, bộ rễ um tùm, tán rộng cả một vùng rộng lớn. Chúng tôi ngây thơ tưởng đó là cây khế trong một câu chuyện cổ tích nào khác, hàng ngày nô đùa dưới bóng cây khế, mong chờ chú chim nhỏ bay đến ăn khế và nhả ra những cục khế vàng.

Bạn Đang Xem: Hoa Khế

Không ngày nào chúng tôi không lang thang dưới gốc khế đầu ngõ. Có lúc chúng tôi chơi chuyền, có lúc nhảy dây, có lúc chúng tôi chơi rất ngoan, những hàng khế thoáng đãng, rợp bóng lá xanh mướt, để lũ trẻ vui đùa mà không sợ nắng. Nhiều khi chơi chán, chúng tôi trèo lên thân cây đu đưa, luồn lách qua cành cây, thậm chí mắc võng từ cành cây cao xuống đất cũng vui vui không kém. Mẹ luôn nhắc chúng tôi chơi nhưng không được bẻ cành khế, vì khế cũng biết đau như người. Bạn biết không, dù có tinh nghịch đến đâu thì cũng không ai dám để lá khế rụng, gãy cả cành nhỏ nhất. Khi bị mẹ mắng, chúng ta lấy khế làm bạn an ủi, lặng lẽ đến ngồi dưới gốc khế, ôm xác nó chờ mẹ an ủi. Khế trên cao bị gió thổi bạt ngàn, như đánh lũ trẻ thơ ngây chúng tôi.

Xem Thêm : Viết bài văn tâm trạng chí phèo sau khi tỉnh rượu( KHÔNG PHẢI cp

Vào tháng 3, tháng 4, khế bắt đầu nở hoa. Từ những cành khẳng khiu, những chùm khế lâu ngày không thấy bắt đầu nhú lên lúc nào không hay. Và rồi từng chùm, từng chùm khế ra hoa. Ở giữa nhị, những chùm màu tím xen lẫn với những chùm khế trắng hồng, sắc đỏ của chiếc cuống còn óng ánh, ẩn hiện trong những chiếc lá khế xanh mướt. Nắng chiếu xuyên qua kẽ lá tô điểm thêm sắc màu tươi sáng, ấm áp cho những bông khế. Khi hoa khế bắt đầu khoe sắc thì không biết từ đâu, đàn ong bay về hút mật của hoa. Niềm vui của những chú ong kết hợp với sự hào phóng của khế tạo nên một bản hòa tấu du dương. Lũ trẻ chúng tôi hồi đó không nỡ phá đám ong vò vẽ, bởi chúng tôi biết ong không chỉ chích hút mà còn có nhiệm vụ quan trọng là thụ phấn, đậu quả.

Chỉ sau vài tuần, những cánh hoa màu tím, hồng và trắng của khế rụng xuống, biến mặt đất quanh gốc cây thành một thảm hoa tím. Chúng tôi rất vui khi được nằm trên tấm thảm mát lạnh và gần như lau sạch nó. Đó cũng là lúc những chùm quả non nhú ra khỏi cuống của chùm hoa. Ồ! Đó là một kiệt tác của thiên nhiên đã nở hoa ngày trước và đơm hoa kết trái ngày nay. Chúng tôi cổ vũ cho phần giới thiệu khế non vui nhộn. Khế ban đầu nhỏ hơn ngón tay út của chúng tôi nhưng năm cạnh đều đặn, màu xanh non mơn mởn của khế như đang chờ nắng. Cứ thế, chùm khế lớn lên từng ngày.

Sau vài tuần đơm hoa kết trái, mùa khế đã đến. Từng chùm khế trĩu quả bám chặt vào cành khế. Cành cây bị chùm quả kéo xuống nhưng vẫn không gãy được. Khế “đủ da đủ thịt” trông thật ngon mắt. Mượt, xanh, và vừa đủ để trông hấp dẫn với năm cạnh. Những chùm quả lấp lánh giữa những tán lá xanh, và những chùm quả mọc lên ngay cả ở những thân cây xù xì trụi lá. Chúng tôi đã tự hỏi trái khế đến từ đâu, vì thân cây già cỗi của khế dường như đã ngủ yên. Vào mùa khế, khi quả chuyển sang màu vàng cũng là lúc hái khế. Mẹ bảo chúng tôi hái những trái khế to, vàng ươm nấu canh chua. Mẹ dặn các con khi hái khế phải cẩn thận, kẻo khế nhỏ bị rụng hoặc gãy cành, làm tổn thương khế, đến mùa khế sẽ không lớn được. Những trưa hè nóng nực, mẹ làm món canh chua với khế xắt mỏng, cá vược giã nhỏ, ghẹ sữa và một ít rau thơm từ vườn nhà. Bát canh nóng ngọt thơm ngon làm sao. Chúng tôi nghĩ, nếu không sinh ra ở nông thôn, có lẽ những đứa trẻ khác sẽ không bao giờ được ăn những món ăn làng quê ngon như vậy. Bát canh này có vị chua của khế, ngọt của cá vược, thơm của ghẹ sữa và rau mùi. Có lẽ khế là hương vị chủ đạo trong món canh ngon này. Không những thế, khi khế chín, mẹ còn sai chúng tôi đi hái khế, thái thành từng lát mỏng, đem phơi nắng để miếng cá có vị ngon và thơm.

Xem Thêm : Bóng tối và ánh sáng – Đức Giám mục Bùi Tuần

Vào mùa khế, mẹ tôi hái những quả khế to, cho vào sọt, gánh ra chợ bán. Mẹ nói khế bán không nhiều, nhưng là thứ bình dị ở quê nên mẹ sẽ bán cho người bình dân, để người bình dân biết trân trọng và yêu cây ăn trái quê mình. Vào mùa mưa, khi dân làng đi làm đồng về, họ không quên nghỉ ngơi dưới gốc cây khế, ăn quà vặt và uống canh chua. Dường như biết rằng khế mỗi ngày một xấu đi, để rồi ai cũng nếm được vị chua chua ngọt ngọt của khế.

Chúng tôi không thể ngủ trên mái nhà bằng cây thốt nốt vào những đêm hè mưa tầm tã thỉnh thoảng có tiếng gió hú. Nằm bên cha, chúng tôi vẫn nghe rõ tiếng khế chín vàng rơi. Chúng tôi nằm xuống, đếm từng quả một mà thấy lòng bồi hồi.

Bây giờ, chúng ta đã lớn, đi làm xa nhưng những cây khế quê hương vẫn xanh mướt đầu ngõ, vẫn trĩu những chùm quả mà mỗi lần nhớ đến chúng ta vẫn reo vui trong ký ức. Có lẽ là nhớ về tuổi thơ, nhớ về làng quê thân yêu, hay có lẽ trong ký ức ồn ào, hình ảnh cây khế như một miền cổ tích xa xưa, thân thiết và yên bình.

Nguyễn Thịnh Lương

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *