14 mẫu suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng siêu hay

14 mẫu suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng siêu hay

Cảm nhận của em về nhân vật ông hai

Suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Nhà quê – Ông Hai là một nhân vật trong truyện ngắn nhà quê của tác giả Kim Dịch. Qua tác phẩm của ông, người đọc có thể cảm nhận được ông Hai là một người nông dân chất phác, yêu quê, yêu quê. Trong bài viết này, Haotie xin chia sẻ với độc giả những cảm nhận của tôi về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Tiểu Cốt, và suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Tiểu Cốt, nhằm giúp độc giả hiểu rõ hơn về nhân vật này. ông nội thứ hai làm việc trong làng một cách chi tiết.

Bạn Đang Xem: 14 mẫu suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng siêu hay

  • Top 8 mẫu phân tích nhân vật nam hay nhất
  • Đóng vai ông ngoại và kể lại những câu chuyện nhỏ trong làng
  • Kim Lân là nhà văn có cảm tình với đề tài nông thôn và hình ảnh người nông dân Việt Nam. Người đọc có thể cảm nhận rõ điều này qua tác phẩm Nông thôn của nhà văn Kim Lan. Cốt truyện đơn giản và ít nhân vật nhưng tính cách Mr. Tác giả khiến người đọc cảm nhận được tình yêu quê, tình yêu quê hương sâu nặng, niềm tin của nhân dân vào cuộc kháng chiến. Sau đây là một số bài văn mẫu cảm nhận về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng và ý nghĩa, giúp mọi người hiểu rõ hơn về nhân vật ông Hai trong tác phẩm Làng.

    1. Suy ngẫm về ông Hai trong một chuyện nhỏ ở làng

    suy nghĩ về ông Hai trong truyện ngắn Làng

    1) Bài hát mở đầu

    Giới thiệu truyện ngắn đồng quê về nhân vật ông Hai:

    – Truyện ngắn được sáng tác năm 1948. Là một trong những truyện ngắn xuất sắc thời chống Pháp, hai ông là nhân vật chính trong truyện.

    ——Tình yêu quê hương và cách mạng chân thành của Người được thể hiện một cách chân thành, giản dị, không khoa trương mà thiêng liêng lạ thường.

    -Nhân vật ông Hai là hình tượng tiêu biểu của người nông dân yêu nước trong kháng chiến chống Nhật cứu nước.

    2) Văn bản

    Tình cảm, tính cách, phẩm chất của ông Hai đều được tác giả thể hiện chân thực qua từng tình huống.

    a) Trường hợp ở xa thôn:

    – Vì kháng chiến, gia đình anh phải tản cư: anh cùng anh em vất vả giữ làng, không muốn đi theo vợ.

    – Ở nơi trú ẩn:

    + Anh lầm lì, nhớ quê, bản tính ít nói, hay cáu.

    + Ông Hai thường khoe về làng mình: đi đâu ông cũng kể về làng chợ dầu của mình một cách “nhiệt tình và phấn khởi”, khoe rằng trong làng có phòng thông tin, đường nhựa, cây cối rậm rạp. Wafang Anh ấy phô trương nỗi nhớ của miệng và trái tim của mình, và hầu như không quan tâm đến việc khán giả có phản ứng với những câu chuyện của anh ấy hay không.

    ⇒ Khoe làng là cách thể hiện tình cảm, nỗi nhớ và niềm tự hào về quê hương một cách bản năng nhất.

    Yêu tổ quốc, yêu tổ quốc, yêu cách mạng:

    + Trước cách mạng: Ông hào trưởng cả đời khoe làng giàu đẹp.

    + Sau cách mạng: chỉ nói chuyện luyện quân, đào hào…, thường vào phòng tình báo nghe tin tức kháng chiến, vui mừng trước thắng lợi của quân dân ta.

    p>

    b) Nghe tin làng đuổi giặc.

    – Khi biết tin: Sững sờ, anh “câm như không thở” và tránh mặt đám đông.

    – Diễn biến tâm lý của ông Hai:

    <3

    + Anh rất nhút nhát, ngại ra ngoài, chỉ ở nhà và nghe ngóng.

    + Đã có lúc anh muốn về làng vì bị tẩy chay, khinh thường. Nhưng ông nghĩ: “Làng với tây phải kết thù”, ông chỉ biết nói với người con út để khẳng định rằng mình luôn tin tưởng và trung thành với cách mạng, trung thành với lão, kiên quyết không theo giặc. .

    ⇒ Từ diễn biến tâm lý giằng xé của anh, chúng ta có thể thấy được tình yêu sâu sắc của anh đối với quê hương Làng Hữu Thạch, đồng thời cũng là lòng trung thành tuyệt đối với đảng, với cách mạng và với Bác Hồ.

    c) Niềm vui của ông khi hay tin làng theo giặc đã được chấn chỉnh.

    Khi trưởng thôn đến thông báo đính chính:

    + Anh rất vui khi mang quà đến cho các em

    + Bác đi từng nhà báo tin: Tây đốt nhà, làng không theo giặc.

    + Anh ấy tự hào nói với mọi người về chiến dịch chống càn quét ở làng Youshi.

    ⇒ Niềm phấn khởi, hân hoan đó thể hiện tinh thần yêu nước của ông, một tình cảm chân thành của những người nông dân chất phác, đồng hương, yêu nước và cách mạng. Báo tin nhà tôi bị giặc đốt.

    d) nhận xét về nghệ thuật

    – Biên kịch Cẩm Dư xây dựng tình huống truyện rất đặc sắc, mỗi tình huống đều khắc họa chân thực diễn biến tâm lý nhân vật.

    – Ông kể chi tiết diễn biến tâm lí nhân vật qua độc thoại nội tâm và hành động cảm xúc.

    – Ngôn ngữ viết không chỉ mang tính vùng miền mà còn mang đậm chất mộc mạc, giản dị, nhân hậu của người nông dân.

    3.Kết thúc:

    – Tóm tắt nhân vật ông Hai và những mẩu chuyện nhỏ trong làng:

    Nhân vật ông + Hai là một chân dung sinh động về người nông dân Việt Nam những ngày đầu kháng chiến chống Nhật: giản dị mà yêu quê, chân chất và yêu nước, sâu sắc và cao thượng.

    + Truyện ngắn nông thôn của Kim Nghị: nội dung truyện dễ hiểu, ý nghĩa sâu sắc; nghệ thuật xây dựng nhân vật tiêu biểu, sinh động.

    2. Nêu cảm nhận của em về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng quê

    1. Lễ khai trương

    -Giới thiệu sơ lược về tác giả kim uni (đặc điểm nhân vật chính, tiểu sử, đặc điểm sáng tác,…)

    – Giới thiệu Truyện ngắn Đất nước (Xuất xứ, Nội dung, Đặc sắc nghệ thuật,…)

    – Tên đề tài đề xuất: Phân tích nhân vật ông Hai

    2. Nội dung bài đăng

    – Tình huống truyện dẫn đến sự thay đổi, diễn biến tâm lý của nhân vật ông Hai

    + Ông Hai là nông dân yêu làng, ở nơi mới tị nạn làng là niềm tự hào của ông.

    + Một hôm nghe tin dữ – U Thế Tồn theo giặc, làm ngoại nhân.

    Xem Thêm: Mã ZIP Tiền Giang là gì? Danh bạ mã bưu điện Tiền Giang cập nhật mới và đầy đủ nhất

    ->Chính tình huống mang tính thời đại này đã đẩy nhân vật ông Hai vào một tình thế thử thách, đồng thời cũng để cho tính cách, tâm trạng của ông được bộc lộ.

    – Phân tích diễn biến tâm lí nhân vật ông Hai

    + Cảm xúc của tôi khi nghe tin Youshicun đuổi theo kẻ thù:

    + Anh vui mừng phấn khởi khi biết tin trên báo đã tiêu diệt thành công nhiều quân địch, khi nghe tin từ những người dân tản cư rằng làng Youshi đang theo quân địch, niềm vui của anh tan biến.

    + Trên đường về, nỗi tủi hổ, đau đớn của anh được thể hiện qua thành ngữ “vừa đi vừa cúi đầu”

    + Khi bạn về nhà:

    ./ Nhìn lũ trẻ, anh tủi thân, nghĩ đến cảnh mọi người ghẻ lạnh gia đình mình

    ./ Ông hai tỉnh giấc, trằn trọc, lo không ngủ được “Ông nội trằn trọc mãi không ngủ được

    + Những ngày tiếp theo, anh không dám đi đâu chỉ ở nhà.

    + Mâu thuẫn đồng chí nảy sinh trong lòng ông, lòng yêu nước tự trào lên trong lòng ông, cuối cùng ông quyết định “tình làng nghĩa xóm, làng theo Tây phục thù”. “

    -Tâm trạng khi nghe tin cải chính-Làng Youshi sẽ không theo giặc:

    + Người thứ hai “tối mịt mới về. Khuôn mặt thường ngày buồn bã bỗng tươi tắn, rạng rỡ hơn. Anh nhai trầu, mắt đỏ hoe chớp chớp…”

    +Anh ấy cũng vội vã đến nhà chú của mình để cho chú ấy và mọi người xem.

    3. Kết thúc

    Tóm tắt về nhân vật ông Hai, nghệ thuật xây dựng nhân vật trong tác phẩm và nêu suy nghĩ, cảm xúc của em về nhân vật.

    3. Sơ lược về cảm xúc của nhân vật ông Hai trong truyện Nhà quê

    I. Giới thiệu:

    Xem Thêm : Vượt thác – Võ Quảng – Ngữ văn 6

    -Giới thiệu về tác giả Kim Ran và truyện ngắn “Làng”: Truyện ngắn “Làng” của Kim Ran ca ngợi tinh thần cách mạng và lòng yêu nước của nhân dân Việt Nam, đặc biệt là câu chuyện về người nông dân. dân tộc.

    Hai. Văn bản:

    1.Khái quát về tính cách của ông Hai:

    – Chuyện ông Hai yêu nước, gắn bó với đất nước, luôn khoe khoang về đất nước

    – Không biết thính giả có để ý không mà ông nói chuyện làng sôi nổi quá.

    2. Cảm nhận của ông Hải về làng Hữu Thạch:

    – Từ cơ sở vật chất đến cuộc sống của trưởng thôn, ông tự hào về làng mình và vinh danh vì bề dày lịch sử. Sau cách mạng, ông khoe khoang về tinh thần cách mạng của làng mình, ngay cả ông già râu tóc bạc phơ cũng chống gậy tập đi, khoe ổ gà.

    3. Diễn biến tính cách, tâm lí của ông Hai sau khi nghe tin làng theo Tây:

    – Nghe tin làng dời về phía Tây, “nghẹn họng, tê tái mặt mày”, ông lặng người như không thở được

    – Ông hỏi đi hỏi lại, và khi biết trong làng có người theo giặc, ông mới lặng lẽ ra đi trong đau đớn tủi nhục

    – Về đến nhà, anh trằn trọc trên giường không ngủ được.

    – Anh đã khóc khi nhìn những đứa trẻ vô tội được đưa đến Việt Nam.

    – Anh đi kiểm tra mọi người trong làng, nhưng thấy ai cũng hớn hở, anh vẫn không thể tin được lại có người làm chuyện đáng xấu hổ như vậy.

    – Tâm trạng ông bị ám ảnh, day dứt, mặc cảm về thân phận một kẻ bán nước ở làng quê Việt Nam.

    – Tai anh đầy những tiếng chửi Việt gian, anh bất lực, không thể đối diện, chỉ biết cúi đầu bước đi

    -Khi bà chủ muốn đuổi anh đi vì anh là người làng Youshi, anh chỉ nghĩ đến làng nhưng lại gạt đi, anh kiên quyết nói: “Lương là tình, làng theo tây thì phải. .”Kẻ thù”

    4. Niềm vui sướng khi biết làng không có người Việt:

    – Ông chạy từ đầu làng đến cuối làng khoe tin làng mình không theo giặc, tìm ông hai kể rõ làng mình, khoe nhà mình bị cháy rất vui , hả hê, vì làng mình Không phải là bằng chứng rõ ràng nhất của bọn việt gian bán nước.

    Ba. Kết luận:

    – Khẳng định giá trị nghệ thuật và nội dung của truyện ngắn: tác giả đã miêu tả cho người đọc thấy một thời kì kháng chiến chống Pháp đầy gian khổ, trung thành với tinh thần cách mạng và một lòng theo Bác Hồ, kiên cường kháng chiến đến cùng

    p>

    – Từ diễn biến tâm trạng của ông, ta thấy được tình yêu nước sâu nặng, lòng yêu nước thiết tha gắn liền với tinh thần quyết tâm kháng chiến.

    4. Khái quát về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Nông thôn

    1. Giới thiệu:

    – kim uni là nhà văn chuyên viết về đời sống nông thôn.

    – Một trong những tác phẩm của ông là truyện ngắn nông thôn kể về một người ông phải bỏ làng đi lánh nạn.

    2. Văn bản:

    Paper One: Tình yêu nông thôn

    +Luận điểm 1: Niềm kiêu hãnh, tự hào của ông tôi về làng mình

    Dù đã rời làng nhưng anh vẫn:

    + Nghĩ về làng, nghĩ về những buổi làm việc cùng anh em

    + Bâng khuâng, nhớ làng: “Ôi! Lão nhớ làng quá”

    +Luận điểm 2: Tâm trạng của em khi hay tin thôn Hữu Thạch đang đánh giặc:

    – Cổ họng anh nghẹn lại, giọng anh lạc đi.

    Xem Thêm: Mẫu Giấy bán xe viết tay chuẩn 2022 và hướng dẫn cách viết

    – Lúc đầu nó không tin nên hỏi lại.

    – Anh ngượng thật sự nên khua môi đánh trống lảng: “Ha, nóng quá, đi thôi…” rồi bước đi.

    – Về đến nhà, anh nằm vật ra giường. Đêm đó, tôi không ngủ được.

    <3

    – Anh đi kiểm tra mọi người trong làng, nhưng thấy ai cũng hớn hở, anh vẫn không thể tin được lại có người làm chuyện đáng xấu hổ như vậy.

    – Sợ bị bà chủ đuổi ra khỏi nhà, vì biết ở đây người ta khinh và không có thói xa hoa.

    +Luận điểm 3: Tâm trạng của ông nội sau khi nghe tin làng được cải chính

    Khuôn mặt anh vui vẻ, rạng rỡ.

    – Về đến nhà, anh phát quà cho lũ trẻ, rồi chạy khắp xóm loan tin.

    – Anh sang nhà chú kể chuyện làng mình.

    Bài 2: Lòng yêu nước:

    – Hoài cổ là gốc của lòng yêu nước.

    – Từ phòng tình báo nghe tin quân ta tiến về phía Tây, “Ông già nhảy cẫng lên, mừng quá!”- Cả ông và con đều ủng hộ Hồ Chí Minh (đối thoại giữa ông Hồ Chí Minh) Minh và con trai ở gần cuối bài-chữ nhỏ) .

    3. kết thúc

    – Ông là người rất yêu làng, yêu nước.

    -Tác giả làm rõ hai luận điểm trên bằng cách xây dựng nhiều tình huống truyện khác nhau, miêu tả tâm lí nhân vật qua nhiều đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm.

    5. Suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Nhà quê

    Nếu như nói rằng trước Cách mạng tháng Tám, cây ngô mang đến cho người nông dân chú gà trống sức sống mãnh liệt, còn người thanh cao lại mang đến cho lão Hạc lòng tự trọng và tình thương con vô hạn… Sau Cách mạng tháng Tám Cách mạng, Kim Lan, nhà văn nông dân – mang đến cho người đọc những hình ảnh người nông dân trong thời kỳ đổi mới. Đó chính là người ông thứ hai trong truyện ngắn Cái làng, tình yêu làng và lòng yêu nước mãnh liệt.

    Nhà văn Kim Lan sinh ra và lớn lên ở nông thôn Việt Nam, sống giữa những người nông dân chất phác, nên sớm nảy sinh tình cảm và sự hiểu biết sâu sắc về đời sống nông thôn nên đã sáng tác nhiều tác phẩm về đề tài này. Trong những ngày đầu kháng chiến, đồng bào miền Bắc được lệnh tản cư, trong truyện ngắn “Làng”, một lần nữa ông khắc họa hình ảnh người nông dân không phải trong công việc hàng ngày mà để kể về tình yêu thương của mình. cho nông dân. Những làng quê, đất nước của những tay chân lấm lem bùn đất. Được đăng lần đầu trên một tạp chí mỹ thuật vào năm 1948, tác phẩm đã đánh dấu sự thay đổi tích cực trong hình ảnh và nhận thức của người nông dân, đặc biệt là qua nhân vật ông Hay.

    Nét tính cách đầu tiên và đáng chú ý nhất ở ông Hai là tấm lòng tận tụy với làng quê. Đối với nông dân, một ngôi làng không chỉ là một đơn vị hành chính và địa lý. Nó bao trùm cuộc sống của họ, và tất cả những gì gần gũi và thân thương với họ. Ngôi làng là nhà của họ, là cuộc sống của họ. Ông nội cũng có xu hướng khoe làng của mình với tất cả sự tự hào của mình. “Ông nói về làng với một sự say mê và nhiệt tình lạ thường. Mắt ông sáng lên và khuôn mặt ông tươi tỉnh.” Một sinh lực mới lại dồi dào trong anh như lúc đó. Đêm này qua đêm khác, anh ấy nói đi nói lại về ngôi làng của mình. Jinlan thúc đẩy câu chuyện bằng cách khiển trách những người hàng xóm bất cẩn vì không vâng lời, thực ra cô ấy muốn nói với chúng tôi rằng ông thực sự không cần phải lắng nghe. “Nó lại nhớ làng, nhớ những ngày cùng anh em lao động… Nó muốn về làng cùng các anh đào đường, đắp đê, đào mương, xúc đá”. Làng, Làng Cũ Nỗi nhớ về ông trở thành niềm an ủi, động viên mỗi khi ông nản lòng. Chỉ cần có thể ở lại trong thôn, sát cánh cùng anh em chiến đấu, trong người hắn như dâng lên một luồng sinh khí mới, bất luận gian khổ, gian khổ, nguy hiểm lớn như thế nào, hắn đều có thể gánh chịu. Hình ảnh đó hoàn toàn trái ngược với anh, lúc nào cũng buồn chán, thất vọng và choáng ngợp trong căn bếp đã bị thay thế. Nhưng đó chỉ là một kỷ niệm, một kỷ niệm vui và tự hào đến nỗi mỗi khi nghĩ đến, một nỗi nhớ khôn nguôi lại dâng lên trong ông: “Ông tôi nhớ làng, nhớ làng lắm”. và xinh đẹp. Giờ đây trong căn bếp nhỏ sơ tán, ngôi làng ấy càng đẹp hơn, trở thành niềm khát khao, khao khát mãnh liệt. Đây không phải là một cường điệu ở tất cả. Tâm sự của ông Hai là sự gắn bó của một người với quê, tình yêu quê của ông là một thứ tự hào chân thành.

    Sự tận tâm của anh ấy đối với ngôi làng của anh ấy nổi bật và đậm nét nhất khi anh ấy nghe tin rằng nó đang hướng về phía tây. Anh như sét đánh ngang tai, và anh không tin vào điều đó. “Lão già co rụt cổ lại, sắc mặt tê dại, lão phu không nói lời nào, giống như hít thở không thông, một lát sau liền căng thẳng, nuốt vào trong cổ vật gì.” tin xấu là ngôi làng xinh đẹp của anh ấy đã bị đốt cháy, anh ấy nếu nhà cửa và đất đai của anh ấy bị cướp phá, thì có lẽ anh ấy sẽ không đau khổ như tin làng của anh ấy di chuyển về phía tây. Ông già vui vẻ tội nghiệp giờ phải “cúi đầu bước thẳng” và “nước mắt cứ chảy dài”. Nếu anh ấy không quá yêu ngôi làng này, và không quá tự hào về ngôi làng này, anh ấy sẽ không cảm thấy nhục nhã như vậy. Câu nói “Cả làng Việt theo Tây” như khắc sâu trong tim ông, khắc sâu trong lòng ông niềm tự hào về làng quê thân yêu. Mọi thứ anh trân trọng trong lòng dường như đều sụp đổ vào lúc này. Anh không thể chấp nhận sự thật này, và đang đấu tranh dữ dội trong lòng. Lúc đầu còn hoài nghi (“Nhưng sao lại có tin đó?”), nhưng rồi đau xót khi biết bằng chứng rõ ràng (“Dân bản ốm đau là quyền của dân làng”). Phải thừa nhận khi biết tin, không thể nào diễn tả được nỗi đau của anh lúc đó. “Chà! Xấu hổ lắm cả làng Việt Nam ơi!”. Có lẽ trong đời anh chưa bao giờ phải chịu đựng, thậm chí không thể tưởng tượng được nỗi đau đớn, tủi nhục đến thế. Những lời này dường như xuất phát từ trái tim bị tổn thương và lòng tự trọng bị chà đạp của anh, khiến người đọc lúc bấy giờ cảm thấy xót xa, tủi nhục. Nhưng ông không chỉ hại mình, hại làng, mà còn hại cả những người đồng hương, cùng cảnh ngộ. “Còn lại bao nhiêu người làng, ly tán mỗi phương, không biết họ có hiểu chuyện này không?” Có thể trước đây những người đó đều có thù hận với anh, nhưng trước nỗi đau khổ và tủi nhục quá lớn này, tình cảm quê hương trỗi dậy rất mạnh mẽ, đánh thức tình cảm đồng bào trong lòng ông. Kim Lân sử dụng rất tài tình hàng loạt câu kể, câu hỏi nối tiếp nhau bằng nghệ thuật độc thoại nội tâm để diễn tả nỗi đau, nỗi sầu và sự uất ức của ông đồ. Giờ đây, làng xóm không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn mà là một thứ gì đó lớn lao hơn, đó là lòng tự trọng và danh dự.

    Không những thế, tình yêu quê còn trở thành nỗi ám ảnh dày vò anh, buộc anh phải đứng trước sự lựa chọn giữa quê và quê. Nếu trước đây anh tự hào và nói rất nhiều về ngôi làng của mình, thì bây giờ anh xấu hổ và giấu kín. Lời đồn ác độc ấy đã trở thành nỗi ám ảnh, nỗi sợ hãi vô hình, ngày càng đè nặng lên trái tim anh. Đám đông tụ tập, anh để ý, xa xa có vài tiếng cười nói, anh chần chừ, luôn trầm tư, như thể mọi người đang chú ý, người ta đang bàn tán về “chuyện ấy”, mỗi lần anh nghe thấy tiếng Tây Ban Nha , tiếng việt, giọng cam-hồng… anh ấy đều lui vào một góc nhà nín thở. Đừng nói nữa!” Thông thường khi người ta suy nghĩ quá nhiều về một điều gì đó, chúng ta luôn có ấn tượng với những người khác. Phải có bao nhiêu ám ảnh và sợ hãi mới khiến anh đau khổ như thế này! Tình yêu làng của ông sâu đậm biết bao! Kim Uni đã miêu tả cảm giác nặng nề đó rất cụ thể và sâu sắc, bởi chính tác giả cũng đã từng gặp phải tình huống tương tự. Người đàn ông thứ hai trải qua những giây phút đau khổ và xấu hổ hơn khi bị bà chủ nhà bảo đuổi khỏi nhà. Người đọc dường như có thể cảm nhận được từng câu chữ của cô, như ẩn sâu trong anh những tình cảm quê mùa đã bị tổn thương quá sâu sắc. Dù đã hết sức phản kháng nhưng anh vẫn không thể dứt bỏ được tình cảm sâu đậm với làng quê khiến anh càng buồn và xấu hổ hơn.

    Bên cạnh tình yêu quê, nhân vật ông Hai còn để lại dấu ấn trong mắt người đọc bằng tinh thần yêu nước kháng chiến. Ông luôn theo dõi tin tức về Kháng chiến và tự hào về những thành tích của nhân dân ta. “Ruột già cứ nhảy tưng tưng, vui quá!” Nhưng khi phải lựa chọn giữa Tổ quốc và Tổ quốc, tình yêu ấy mới được thể hiện đầy đủ. Bất chấp những tin đồn rằng anh ta bị dồn vào một ngôi làng ở phía tây, anh ta không chịu quay trở lại làng. Tại thời điểm này, chúng ta có thể hiểu rõ ràng về người hoặc sự vật có vẻ đơn giản và dễ hiểu. Tình yêu đất nước giờ đã trở thành tình yêu nước có ý thức, bao dung, thủy chung. “Anh về làng đó làm gì nữa? Về làng nghĩa là bỏ kháng chiến, bỏ ông già” Nhớ lại những ngày đen tối bị đàn áp năm xưa, anh đã có một quyết định sáng suốt và đúng đắn. Tuy là một nông dân chân lấm tay bùn nhưng ông có ý thức cách mạng rất rõ ràng: “Làng yêu, làng theo tây thù nhà”. Nhận thức rất mới này là một nét tính cách của ông Hay đánh dấu sự thay đổi của giai cấp nông dân sau Cách mạng Tháng Tám. Anh ấy luôn muốn bày tỏ tình cảm của mình. Mặc dù anh ấy nói chuyện với đứa trẻ, nhưng thực ra anh ấy đang dùng lời nói của đứa trẻ để bày tỏ cảm xúc của mình. Những gì đứa trẻ nói xuất phát từ trái tim của nó, những gì nó không thể nói ra. “Ừ, ừ, ừ, ủng hộ chú mày, ha ha.” Ông cụ hai nói với con trai như nói với anh chị em mình, để bày tỏ thành ý, xoa dịu nỗi đau trong lòng. Tình cảm yêu nước của ông giản dị chân thành mà sâu sắc, cảm động. Chính điều đó đã giúp ông chịu đựng được những lời đồn đại ác ý về làng mình, bởi ông tin vào cách mạng, vào cuộc kháng chiến. Từ đây, ông Hải nói riêng, hay những người nông dân nói chung có thể nhìn rộng hơn, xa hơn bức lũy tre làng. Ông không chỉ yêu làng quê mà còn có một tình yêu lớn hơn thế đó là lòng yêu nước.

    Mãi cho đến khi tin tức về làng Youshi theo dõi kẻ thù được cải chính, tình yêu của anh đối với ngôi làng và đất nước đã kết thúc thành công. Ông lão như sống lại. “Khuôn mặt buồn bã ngày nào bỗng vui tươi rạng rỡ” Một lần nữa, tình yêu làng, yêu nước của ông được thể hiện một cách chân thực và cảm động. Mỗi ngày, năng lượng trở lại với anh ấy. Người già là người già. Ông lại nói về làng mình, về “Tây nó đốt nhà tôi, thiêu rụi tất cả!” Niềm vui của ông được thể hiện thật hồn nhiên, thật thà, thật mãnh liệt. Chắc chẳng ai trên đời lại đi khoe hay ăn mừng nhà mình cháy như vậy. Nhưng với ông Hải, đây chẳng là gì so với niềm vui được làm mất uy tín của làng. Bởi mất mát ấy cũng là sự hồi sinh của Làng Chợ Dầu mà ông hằng yêu quý và xứng đáng: Làng Chợ Dầu của những người kháng chiến. Nỗi nhớ là cơ sở và là biểu hiện sinh động nhất của tình cảm yêu nước của ông. Kết quả đúng như nhà văn Ilya Ellenbua đã nói: “Yêu nhà, yêu làng, yêu nước, yêu nước.” Nếu so sánh lão hạc Tào Công trước Cách mạng tháng Tám, chú gà trống ngô nghê – một đời ở ruộng đồng, Là người nông dân quần quật bên vườn rau, ông hai hiểu rất rõ về cách mạng và kháng chiến. Ông nhận ra rằng nước còn thì làng còn, nước mất thì làng cũng diệt. Đây không chỉ là sự thay đổi trong tư duy của người nông dân mà còn là sự thay đổi trong tư duy của mỗi người Việt Nam lúc bấy giờ. Họ sẵn sàng hy sinh những điều nhỏ nhặt của cá nhân vì sự nghiệp chung, chiến đấu vì sự nghiệp đấu tranh lâu dài của dân tộc. Họ không quên nguyện vọng thuở ban đầu, giữ nơi ấy trong tim, biến nơi đây thành lực lượng đấu tranh giải phóng Tổ quốc, giải phóng Tổ quốc.

    Truyện ngắn “Làng” đã hun đúc thành công nhân vật ông Hai, đặc biệt qua tin đồn Làng Hữu Thạch đi theo Tây. nguyễn minh châu đã từng nói: “hoàn cảnh là một loại sự kiện đặc biệt của đời sống, được sáng tạo theo một hướng khác lạ. Ở đó, vẻ đẹp của nét chữ được hiện rõ, ý nghĩa tư tưởng được phô bày trọn vẹn”. cốt truyện căng thẳng để thử thách vai diễn này. Nó cho chúng ta thấy chiều sâu của tính cách, tính cách, tư tưởng và cảm xúc luôn thay đổi của anh ấy, và quan trọng nhất là tình yêu đất nước và lòng yêu nước của anh ấy. Nhà văn cũng vô cùng thành công trong nghệ thuật khắc hoạ tâm lí nhân vật, có khi miêu tả hành động, có khi dùng độc thoại nội tâm, độc thoại, đối thoại để miêu tả tính cách nhân vật. Ngôn ngữ kể chuyện rất linh hoạt, tự nhiên, có lúc thoải mái, có lúc đột ngột, tùy theo sự việc. Ngoài ra, tác giả đã quen với cuộc sống nông thôn nên ngôn ngữ dân dã, rất giản dị, thân thiện và có tính cách của một người nông dân. Với tính cách của ông Hai, Kim Lân quả thực xứng danh là “báu hồ chứ không phải hồ ly”.

    Nguyễn Đình Thi từng viết: “Mỗi tác phẩm nghệ thuật đều được xây dựng bằng chất liệu vay mượn từ hiện thực. Nhưng người nghệ sĩ không chỉ ghi lại cái đã có mà còn nói lên cái mới. Anh viết là muốn góp một phần sức mình vào cuộc sống quanh mình.” Truyện ngắn “Làng” được viết dựa trên trải nghiệm cá nhân của tác giả, miêu tả chân thực nhất những ngày tản cư của đồng bào miền Bắc trong những ngày đầu kháng chiến chống Pháp, và những đổi thay trong cuộc sống của họ. nhận thức và nhận thức. Cảm nghĩ.. Thông qua việc xây dựng tình huống truyện, nghệ thuật miêu tả tâm lí, ngôn ngữ nhân vật, Cẩm Dịch cho người đọc thấy được tính cách yêu nước, tình sâu nghĩa nặng như nước của ông Hai.

    6. Em hãy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Làng

    Nhà văn của Kim Lan rất yêu thích hình ảnh người nông dân và làng quê, truyện “Nông thôn” của Kim Lan đã khắc họa chân thực hình ảnh người nông dân trong những ngày đầu của cuộc kháng chiến chống Nhật. Truyện ngắn tập trung vào hai người nông dân yêu nước, yêu tổ quốc và đi theo cách mạng.

    Ông nội của anh ấy từng sống ở làng Youshi, nhưng ông phải xa làng vì hoàn cảnh gia đình, nhưng anh ấy luôn tự hào về làng Youshi và thường khoe làng của mình với mọi người. Ở phương xa, anh vẫn mong ngóng mọi tin tức từ quê nhà.

    Biên kịch đặt nhân vật vào hoàn cảnh khó khăn, chính cái tin “Làng theo giặc” giúp bộc lộ chiều sâu tâm tư nhân vật. Anh ấy mong đợi bất kỳ tin tức nào về Làng Youshi, chẳng hạn như chiến tích của những người lính hay trẻ em, sẽ đủ để khiến anh ấy hạnh phúc.

    Yêu làng cũng như yêu nước, khi nghe tin làng đuổi giặc, ông bàng hoàng, thất vọng. Trong những trường hợp khó khăn nhất nó sẽ được thể hiện rõ ràng hơn. Tin tức làng Youshi đang theo quân địch khiến anh vô cùng kinh ngạc, khiến anh sững sờ, không tin đó là sự thật: “Cổ của ông già như bị mắc kẹt hoàn toàn, mặt mũi tê dại, ông lão im lặng, nghĩ như thế nào. giống như tôi không thể thở được.” Sự phấn khích khi được trở về quê hương dần biến thành sự thất vọng và xấu hổ, khiến anh mê mẩn. Ông suốt ngày ở nhà, sợ không dám gặp ai… Khi chủ nhà từ chối cho ông ở nhờ với lý do trong nhà không có bọn phản cách mạng, tâm trạng ông rơi vào bế tắc.

    Cuối cùng làng cũng được chấn chỉnh, ông vui mừng xúc động khi nghe bác Hồ nói làng đi theo cách mạng. Có thể thấy tình yêu làng quê, đất nước của ông ngày càng sâu đậm. Ông thứ hai không còn phải lựa chọn giữa quê và quê như trước. Niềm vui của anh là tình cảm của một người vô cùng yêu quê hương. Tác giả viết sâu về nhân vật, vui vẻ, cảm thấy mình như một đứa trẻ lầm lì, kể về làng chợ Dầu mà tự hào hơn xưa hay nhà mình bị Tây đốt nhưng vẫn vui làng theo cách mạng.

    Nhà văn Kim Lan đã khắc họa hai hình ảnh người nông dân luôn yêu làng, yêu quê. Anh đi theo cách mạng, trung thành với kháng chiến chống Nhật, anh và bác Hồ cũng là hình ảnh chung của những người nông dân hậu Trung Quốc.

    7.Suy nghĩ của anh (chị) về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn nông thôn

    Kim Uni là một trong những nhà văn viết về nông dân nổi tiếng. Ở ông có sự tìm tòi, khám phá sâu sắc, mạnh mẽ, khai quật mạnh mẽ những khía cạnh mới của đời sống nông dân thời kháng chiến chống Nhật, cũng như tâm lý, tình cảm của người nông dân. Trong số đó, vai ông Hai trong truyện ngắn Cái làng thực sự đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng. Lòng yêu nước của ông cũng đại diện cho tình cảm của người dân trong Chiến tranh chống Nhật Bản.

    Có thể nói, trong tác phẩm Làng văn Kim Lan, ông đã khắc họa thành công nhân vật ông Hai. Diễn biến tâm lí nhân vật hoàn toàn phù hợp với tình huống của truyện. Sử dụng độc thoại, đối thoại nội tâm để khám phá hết tâm hồn nhân vật, làm nổi bật tinh thần yêu nước mãnh liệt của nông dân thời bấy giờ. Nó trở thành một trong những điểm sáng của tác phẩm và mang lại thành công cho nhà văn.

    Xem Thêm : Lý thuyết Hình bình hành hay, chi tiết | Toán lớp 8

    Ông nội thứ hai xuất hiện với tư cách là một nông dân lương thiện, người chỉ biết đến cuộc sống ở làng Youshi. Tuy nhiên, anh ấy rất yêu ngôi làng của mình, bằng chứng là anh ấy rất do dự khi có lệnh sơ tán. Anh muốn ở lại tòng quân cùng anh em, nhưng vì hoàn cảnh, anh phải cùng gia đình rời làng. Ở nơi sơ tán, lòng người con vẫn không phút nào yên, nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn. Anh thường chạy sang làng Youshi cùng nhà hàng xóm, ở đó có một phòng tình báo cao lợp ngói xanh và mái tre, một phòng tình báo rộng lớn… Đối với anh, tình quê đã trở thành mạch máu, trở thành sợi dây của tình yêu quê hương. cơ thể.

    Kim Uni có bản lĩnh phi thường khi xây dựng thành công tình huống truyện đẩy mâu thuẫn của các nhân vật lên cao trào, từ đó làm nổi bật tinh thần yêu nước mạnh mẽ. Câu chuyện được tác giả đưa ra là Youshicun đang theo dõi tin tức của kẻ thù. Phải nói rằng chính động lực ấy đã đẩy nhân vật ông Hai lên đỉnh điểm của sự mâu thuẫn và đau khổ.

    Đối với một người yêu nước như ông, tin này như một nhát dao đâm vào tim. Mặt anh méo xệch, suy sụp đến mức không thể tin đó là sự thật, liên tục hỏi có phải là tin đồn không. Ông gật đầu chắc nịch: “Cả làng đã đi về phía tây rồi ông ạ. Từ chủ tịch trở xuống.” Nói rồi ông lão cúi đầu làm lụng vất vả, nặng nề bước từng bước về nhà.

    Về đến nhà, anh nằm trên giường, toàn thân đau nhức. Hóa ra ngôi làng mà anh từng tự hào giờ đã đi theo. Thậm chí, anh ta còn hay cáu gắt với người vợ tội nghiệp của mình. Thấy bố thế này, lũ trẻ con cũng không dám chơi.

    Nỗi đau càng tăng lên khi bà chủ cố đuổi dân làng ra chợ dầu. Hai người rơi vào tuyệt vọng. Lúc này nó chỉ biết ôm đàn con trốn vào một chỗ. Anh hỏi nó có yêu làng không? Bạn đang theo dõi ai? Mãi cho đến khi nhận được câu trả lời khẳng định từ nó, anh mới thở phào nhẹ nhõm. Vì anh quá đau mà không biết nói cùng ai. Anh phải nói thầm trong đầu để bớt tủi nhục. Liên tục nhiều ngày, hắn không dám bước ra khỏi cửa thành, sợ bị người chung quanh đầy ám chỉ tầm ngắm. Ông chỉ thấy thương cho đứa con tội nghiệp của mình còn nhỏ tuổi mà ông cưu mang một đứa con làng Việt. Anh cười nhạt, có lẽ vì trái tim anh không còn chịu nổi bất cứ âm thanh nào nữa. Tuy nhiên, trong sâu thẳm của nỗi đau ấy, giọng nói hồn nhiên của một đứa trẻ dường như đang dẫn dắt ông đi đến một quyết định trọng đại “làng thì yêu thật, nhưng làng theo giặc thì phải thù”. Để đi đến quyết định này, người đàn ông này đã phải trải qua nhiều giằng xé nội tâm. Vì đâu ai nỡ chôn nhau cắt rốn, quay lưng về đất chôn?

    Nhưng sau những ngày u ám tưởng chừng như đã qua, anh lại tìm thấy một tia sáng le lói trong cuộc đời mình. Thông tin thị trường dầu mỏ theo địch để chấn chỉnh do đích thân tổng thống công bố. Ông lão chạy về nhà, con người u ám ngày hôm qua dường như không còn là người đàn ông với đôi mắt lấp lánh tràn đầy hạnh phúc. Ông mua kẹo cho lũ trẻ, rồi vội vã sang nhà hàng xóm khoe rằng làng mình không theo giặc, làng Youshi bị giặc đốt, chính chủ tịch nói… Niềm vui và khát vọng sống đã trở lại với người đó. Tin tức này đối với anh ta còn quý giá hơn cả sự tái sinh. Vì đó là danh dự, nhân phẩm và niềm tin của mọi người. Điều gì có thể quan trọng hơn một ngôi nhà là tài sản quý giá nhất của mỗi người đàn ông và là thứ mà anh ta không hối tiếc?

    Biên kịch kim uni đã rất thành công trong việc tạo ra những cốt truyện rất độc đáo. Với việc xây dựng thành công những nhân vật khai thác triệt để nội tâm của mình thông qua những đoạn độc thoại nội tâm, hình ảnh người nông dân trở nên rõ nét hơn. Đó là hình ảnh đại diện cho những người dân lương thiện thời đó. Diễn biến tâm lý của ông Hai và cốt truyện từ bình lặng đến cao trào vui mừng là hoàn toàn hợp lý, thể hiện tinh thần yêu nước mãnh liệt của công nhân và nông dân lúc bấy giờ.

    Ông Hai là hình ảnh quen thuộc với người nông dân thời bấy giờ. Một con người chất phác và giản dị, nhưng có niềm tin sắt đá vào đảng của ông già. Nó đã trở thành một tấm gương sáng trong cuộc kháng chiến chống Nhật Bản và được độc giả vô cùng yêu mến, ngưỡng mộ.

    8. Hãy nghĩ đơn giản về nhân vật ông Hai

    Từ lâu, yêu quê gần như đã trở thành một lẽ thường tình trong đời sống tình cảm của người nông dân Việt Nam. Đối với người thứ hai cũng vậy. Tình yêu của anh dành cho ngôi làng Youshi thân yêu không chỉ dành cho cảnh đẹp bên ngoài như con đường Qingshiban và những ngôi nhà gạch đóng cửa, mà còn dành cho mọi thứ trong làng. Sự tận tâm của anh ấy đối với quê hương đã tạo nên một con người rất đặc biệt trong truyện ngắn Làng Jinuni.

    Đoạn trích bắt đầu khi anh và gia đình đi sơ tán. Nhưng anh ấy không vì điều này mà quên làng Youshi, ngược lại, anh ấy thường xuyên đến nơi ở mới của mình để khoe làng với mọi người. kim uni đã khéo léo tạo dựng cho anh ấy hai thói quen rất kỳ lạ nhưng đáng yêu. Khoe làng chắc chắn không phải vì hợm hĩnh mà đơn giản vì anh muốn chia sẻ tình yêu làng với mọi người. Những lúc rảnh rỗi, anh đến tòa soạn để nghe báo. Dù rất đau đớn vì không hiểu nhưng khi nghe tin “nghe lỏm” được những chiến công của quân ta, ông luôn rất phấn khởi. Nỗi nhớ làng Hữu Thạch đã hình thành thói quen khoe làng, nghe tin mừng kháng chiến chống Nhật thắng lợi cho ta thấy một con người có tình yêu làng trong sáng, rất tiêu biểu cho người Việt Nam. nông phu.

    Nhưng như người ta vẫn nói, cái gì cũng cần thời gian thử thách. Lòng yêu làng, yêu nước của ông đang gặp khó khăn: làng ông dầu theo giặc. Cái tin ấy như một đòn giáng mạnh vào niềm tin yêu trong trái tim anh, khiến anh vỡ vụn. Nghệ thuật miêu tả tâm lý tài tình của Jin Qilin đã được thể hiện một cách sinh động ở đây. Người đàn ông thứ hai liên tục hỏi về người phụ nữ vừa sơ tán, cổ họng nghẹn lại, da mặt tê dại, im lặng như tắt thở… Tin này quá bất ngờ và hồi hộp đối với anh. Đột nhiên, anh trở nên lúng túng và cứ “cúi đầu bước đi”, lo lắng. Tác giả khéo léo sử dụng ngôn ngữ độc thoại nội tâm. Người con thứ hai xác nhận tin đồn và tỏ ra nghi ngờ, nghĩ rằng có thể người trong làng sẽ làm như vậy. Như thể anh muốn tự an ủi mình, nhưng rồi bằng chứng choáng ngợp và cái tên không thể công nhận đã dập tắt hy vọng của anh. Ông nắm chặt tay rít lên: “Chúng nó bay vào mồm ăn miếng cơm hay sao mà đi làm giống Việt gian bán nước, nhục quá”. Chỉ trong một câu nói, chúng ta có thể thấy sự chênh lệch và bấp bênh giữa lòng yêu nước và niềm tin trong hai trái tim. Bà chủ nhà tìm đến nói sẽ đuổi cả nhà ra ngoài, sự việc càng được đẩy lên cao trào. Đẩy anh đến bờ vực của sự lựa chọn: về làng nghĩa là từ bỏ kháng chiến và không theo Bác Hồ, nhưng anh vẫn rất yêu làng Youshi của mình, mặc dù anh sợ hãi và xấu hổ… Từ đó, anh biết tin rằng có địch theo trong làng. Trong thâm tâm, ông phải thương cái làng này lắm mới khổ nhiều như vậy.

    Nhưng ngay lập tức, ông đã dũng cảm buông bỏ tình yêu làng: “Làng thì yêu thật, làng theo tây thì thù”. Cuộc đấu tranh tâm lý đã cho anh ta một sự lựa chọn rõ ràng và để lại cho anh ta sự đau buồn lớn. Như để khẳng định lại lòng yêu nước của mình, ông hỏi đứa con trai thứ:

    ” – Nhà bạn ở đâu?

    – Nhà tôi ở xóm Chợ Dầu. […]

    – À, em hỏi anh. Vậy bạn ủng hộ ai?

    Cậu bé giơ tay mạnh dạn và rõ ràng:

    Xem Thêm: Dựa vào sơ đồ hình 5 , hãy trình bày diễn biến chính … – Tailieumoi.vn

    – Bác Hồ Chí Minh muôn năm.

    Không, anh ấy không quên làng Youshi, mà sống vì cách mạng. Câu trả lời hồn nhiên, giản dị và thật thà của người con út như tiếng nói khẳng định tấm lòng của hai cha con. Tác giả đặt anh vào một hoàn cảnh đặc biệt, để nhân vật này bộc lộ phẩm chất đáng quý và bản lĩnh yêu nước.

    Rồi cũng đến lúc ông Hai nghe tin ngôi làng Youshi thân yêu của mình phải sửa sai. Niềm vui của anh thể hiện ở việc mua bánh mì cho lũ trẻ, rồi vội vã đến nhà chú hai, bà chủ nhà và những người khác để báo tin. Hắn không rảnh nói nhiều, chỉ nói nhà mình bị đốt, nhắc tới Hữu Thạch thôn, cũng không có theo địch. Cứ tưởng chuyện nhà bị đốt là một chi tiết vô lý mà ông nội sẽ vui vẻ kể, nhưng thực ra chính chế độ cũ mới đốt hoặc bị nghi là đốt. ?Đây là bằng chứng cho tấm lòng trong sạch của anh ấy. Sau đó, anh ta sẽ “xếp quần lên háng và nói về ngôi làng của mình” như thể anh ta mới ra khỏi ngôi làng đó.

    Để thể hiện thành công vai ông Hai, Kim Lan đã tạo ra một tình huống truyện rất đặc sắc, qua đó bộc lộ những cảm xúc của ông Hai. Nghệ thuật miêu tả tâm lý của làng rất tinh tế, làm cho các nhân vật trở nên sinh động, hấp dẫn qua từng hành động, từng suy nghĩ, từng lời nói. Khả năng sử dụng ngôn ngữ đối thoại và vận dụng linh hoạt độc thoại nội tâm đã tạo nên hình tượng điển hình về người chí sĩ nông dân Việt Nam yêu nước mà không làm mất đi phong cách, thương hiệu riêng.

    Ông Hai——Một nhân vật tiêu biểu của nông dân thời chống Pháp: Tình quê, tình quê hương hòa quyện, gắn bó.

    9. Tình cảm thôn quê trong truyện thôn quê và tư tưởng yêu nước của ông Hai

    Truyện ngắn đồng quê là một trong những tác phẩm hay nhất của nhà văn Kim Liên. Nhà văn Kim Lan lấy bối cảnh những ngày đầu kháng chiến chống Pháp, qua vai ông Hai đã thể hiện chân thực tình cảm yêu nước của người nông dân Việt Nam đối với nông thôn.

    body: Có thể nói yêu Ichimura như yêu chính máu thịt của mình. Anh yêu tất cả những gì thuộc về làng, từ cành cây đến ngọn cỏ, từ những con đường đến nếp sống, từ tinh thần làng quê. Với ông, làng là tất cả, không gì có thể thay đổi được tình yêu làng trong tâm hồn ông.

    <3 Anh luôn gắn bó và thủy chung với xóm chợ dầu bên cạnh. Trước cách mạng, mỗi khi đi xa, Bác đều nhắc về làng. Ông tự hào vì làng này có nhiều tổng đốc nhất huyện, rồi tự hào đường nhựa, nhà ngói, giếng làng, v.v.

    Thừa lệnh của Ủy ban kháng chiến, ông phải đi tản cư, trong đầu ông không muốn rời xa làng quê thân yêu ấy chút nào, bởi theo ông “quê hương, đất tổ một thời để lại thì còn gì bằng”. tôi làm được không?” Không đau à? “Sau khi rời làng, nỗi nhớ làng của ông Hai càng mãnh liệt. Tình quê như ngọn lửa cứ cháy mãi trong lòng ông.

    Đi sâu vào tác phẩm, ta thấy được từ nhân vật ông Hai là tình yêu quê hương thống nhất, xen lẫn tình yêu thủy chung với cách mạng dân tộc, với đất nước. Bản thân ông luôn tự hào rằng làng mình là làng kháng Nhật cứu nước, người dân trong làng từ già đến trẻ đều dũng cảm, kiên cường.

    Chính lòng yêu nước ấy đã làm cho ông sung sướng, tự hào về sự dũng cảm và những trận đánh của đồng bào mình mà ông có thể thấy trên báo chí hàng ngày: “Bản năng của ông cứ nhảy múa khắp nơi…”

    Ông Hai quá tự hào về truyền thống hào hùng và lòng yêu nước sâu nặng bẩm sinh của làng nhưng ông lại quá bàng hoàng, choáng váng, đau đớn trước tin chợ dầu theo giặc. Kết quả là truyền thống đáng tự hào của bao nhiêu người dân làng chợ Dầu vươn lên, bao ước mơ hồi hương bỗng chốc tan thành mây khói. Anh đau khổ như vừa lạc vào bóng tối dày đặc, tủi nhục và đau đớn.

    Trong nỗi tủi hổ, bế tắc và tuyệt vọng tột cùng, niềm tin, lòng kiêu hãnh và tự hào trong anh bỗng chốc sụp đổ, anh chỉ biết cùng đứa con giải quyết nỗi u uất trong lòng, bởi anh biết trẻ con sinh ra là trẻ con, hồn nhiên và lương thiện. Qua lời nói hồn nhiên và tinh thần của cậu bé, ông thứ hai tìm được niềm an ủi, động viên, tìm được điểm tựa tinh thần, để rồi cuối cùng ông khẳng định: “Yêu làng thì theo làng. Tây thì phải thù”. .” Ông đứng về phía cách mạng , ủng hộ các cụ già , ủng hộ cuộc kháng chiến của toàn quốc.

    Mãi đến khi vụ án oan “dân tự chọn con ngoài giá thú” được minh oan, nỗi oan của dân làng chợ Dầu mới được làm sáng tỏ, nỗi day dứt trong lòng anh, cùng bao nỗi đau và đau buồn, là sự xấu hổ được rửa sạch Hai người họ dường như đã sống một cuộc sống mới. cuộc sống. Mặc dù ngôi làng của anh ấy bị cháy và ngôi nhà của anh ấy bị thiêu rụi, anh ấy vẫn hạnh phúc. Vì vậy, đến đây, người đọc chợt nhận ra rằng mình yêu làng, yêu tinh thần kháng chiến của làng, của người dân thành phố Dầu. Ông thương những người buôn dầu anh dũng chiến đấu dũng cảm chống giặc bảo vệ xóm làng, đất nước.

    Chi tiết ông lão liên tục vung tay báo hiệu nhà mình bị cháy… mới nhìn chi tiết này đã thấy nực cười, bởi ngôi nhà là của cải quá lớn đối với người nông dân. Nó cũng gắn liền với bao kỉ niệm buồn vui thiêng liêng của mỗi người. Ai không hối tiếc về sự mất mát? Nhưng nam thứ hai lại có tư thế “múa tay khoe thân”, đó là biểu hiện của sự sung sướng tột độ. Niềm vui nhà ông Hai bị Tây đốt cũng đủ chứng tỏ làng dầu của ông còn kiên cường, theo cách mạng đây là làng anh dũng kiên cường chống thực dân Pháp. Chắc tôi mất nhà, ông nội buồn lắm, buồn lắm. Nhưng dù sao thì nhà còn xây lại được, nhưng danh dự của làng thì khó lấy lại? Anh quên đi mất mát cá nhân và tự hào về vẻ đẹp và sức mạnh của đất nước và đất nước.

    Niềm vui và nỗi buồn của anh ấy đều liên quan đến số phận của Youcun. Thế mới biết ông yêu quê đến nhường nào! Tình quê rộng lớn đã được mở rộng, thống nhất và hòa nhập trong tình quê hương sâu nặng, thiêng liêng. Từ tình yêu quê thiết tha đến tình cảm yêu nước sâu sắc. Lòng yêu nước cao hơn tình yêu đất nước. Đây là nét đẹp truyền thống mang tinh thần thời đại. Ông Hai là hình ảnh tiêu biểu của người nông dân thời Chống Pháp. Những người nông dân yêu nước ấy đã có công lao to lớn làm nên những thắng lợi vẻ vang và vẻ vang cho sự nghiệp vệ quốc vĩ đại lâu dài của dân tộc Việt Nam.

    Tình cảm yêu quê, yêu nước của ông Hai (và những người công nhân Việt Nam trong những ngày đầu chống Pháp) là tự phát (trước cách mạng họ có một tình yêu tự nhiên, yêu làng, yêu nước). kỷ luật tự giác (yêu làng yêu nước, nhận rõ giặc ngoại xâm) Ý thức, hết lòng theo cách mạng, phụng dưỡng già, đùm bọc., chính sách của nhà nước. Phong trào kháng chiến, quyết đứng về phía cách mạng.

    Hết bài viết

    Kim Lan đã xây dựng rất thành công nhân vật ông Hai, một lão nông chất phác, yêu quê. Từ yêu quê đến yêu tổ quốc, phụng dưỡng người già, ủng hộ kháng chiến chống Nhật; từ tình yêu quê tự phát đến lòng yêu nước có ý thức của nhân vật ông Hai, đó cũng là một chuyển biến mới trong tình cảm của người nông dân Việt Nam. trong những ngày đầu kháng chiến chống Pháp.

    10. Vài nét về anh Hải

    Thời chiến là thời kỳ tinh thần yêu nước của nhân dân ta lên đến đỉnh cao. Chính vì điều này mà nhiều tác phẩm ca ngợi sức mạnh của đất nước đã ra đời. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của tình yêu đất nước, yêu Tổ quốc trong lòng yêu nước là truyện ngắn “Cảnh quê” của nhà văn Kim Lân. Qua vai ông Hai, một lão nông yêu quê, truyện đưa người đọc trải qua những cung bậc cảm xúc chân thực, sống động và đa dạng.

    Trong thời gian tản cư, tình yêu làng quê trong ông thể hiện rõ. Khi cuộc kháng chiến chống Nhật nổ ra, ông và gia đình hòa vào dòng người rời làng và di tản đến những vùng quê xa lạ. Từ đó anh phải rời xa ngôi làng thân yêu mà anh đã gắn bó từ thuở ấu thơ. Làng Hữu Thạch là niềm tự hào của ông, ông tự hào vì làng này đã lập biết bao chiến công trong cuộc kháng chiến hào hùng của nhân dân cả nước. Anh yêu ngôi làng này sâu sắc. Ở mái ấm, ngày nào anh cũng bồi hồi nhớ lại những ngày “làm việc cùng anh trai”. Anh nhớ nhà, nhớ nhà và nỗi nhớ ấy đã kết thành một nỗi buồn day dứt trong tâm trí anh.

    Tôi yêu ngôi làng, vì vậy tôi có tính cách của Zhang Yangcun. Trong những ngày khởi nghĩa khẩn trương, người anh hùng Youcun đã tham gia vào cuộc chiến đấu chung của nhân dân cả nước, “ngay cả ông già râu tóc bạc trắng cũng tập một hai gậy”. Nỗi nhớ nhung khiến anh phát điên, anh ít nói hay cười, và anh phải “ra ngoài cho khuây khỏa”. Ông không biết chữ nên để cản trở khả năng nghe của mình, ông đã làm mọi cách để tìm hiểu tin tức về Chiến tranh chống Nhật, “không bỏ sót một chữ nào”. Khi nghe tin chiến thắng của quân và dân ta, bụng Bác cứ rộn ràng và vui mừng khôn xiết, bởi chiến thắng của dân tộc là hiện thân của lòng yêu nước sâu sắc.

    Càng yêu làng quê này, ông càng lo lắng, day dứt khi nghe tin làng mình theo giặc. Tin tức đột ngột như bộc phát cảm xúc sâu xa, ông nội thứ hai sững sờ, vừa xấu hổ vừa phẫn uất: “Cổ của ông cụ bị tắc hoàn toàn, mặt mũi tê dại, ông cụ không nói một lời, giống như ông không thể Không thở được.” Anh cố gắng không tin, càng không muốn tin, bởi vì ký ức về thôn làng trong lòng anh đều là những năm tháng chiến đấu đẹp đẽ và hào hùng của dân làng. Nhưng những nhân chứng sống của những người phải di dời đã nói quá rõ, khẳng định rằng họ “ở ngoài đó”. Nó khiến anh không thể tin được. Niềm kiêu hãnh của làng đã tan tành. Anh ấy không ngờ rằng ngôi làng yêu thích của mình sẽ quay lưng lại với đất nước. Dù không phải là kẻ phản bội nhưng anh cũng cảm thấy xấu hổ trước mặt người thân, dù sao anh cũng là dân làng chợ dầu. Sở dĩ anh đau khổ là vì nơi anh yêu thương và nhớ nhung nhất cũng chính là nơi anh đã đánh mất niềm tin, hạnh phúc và cả sự kiêu hãnh. Kể từ khi biết tin, anh ấy đã không ngừng suy nghĩ về nó. Khi nghe người ta chửi người Việt Nam, ông xấu hổ “cúi đầu bước đi”, và khi trở về nhà “nước mắt ông cụ cứ chảy dài”. Ông tức giận khi phải mang nỗi nhục bán nước. Tuy nhiên, lúc này vẻ đẹp tâm hồn của anh lại bộc lộ rõ ​​nét hơn bao giờ hết. Tình thế đó buộc anh phải chọn tổ quốc hay tổ quốc. Lời đứa con cảnh cáo ông: “Không được! Làng thích lắm, nhưng theo làng về tây thì phải kết thù”. tình yêu quê hương, dân tộc, yêu công việc kháng chiến, yêu người cao tuổi.

    Khi nghe tin làng Youshi bị chỉnh đốn, một anh hùng trong cuộc chiến tranh chống Nhật Bản, tình yêu của anh ấy đối với ngôi làng và đất nước đã thể hiện rõ ràng trong nháy mắt. Dù nhà của ông Hai bị “cháy rụi” nhưng ông vẫn rất vui và “hân hoan”. Với người nông dân, ngôi nhà là cơ nghiệp cả đời, “Bác ơi, nhà cháy rồi”, bác mừng như được tin vui. Việc đốt nhà dường như là bằng chứng rõ ràng hơn về sự kháng cự của làng trước kẻ thù. Niềm vui sướng tự hào của làng trở lại với anh. Có thể nói tình yêu quê hương của ông chính là cội nguồn của lòng yêu nước.

    Đọc truyện, ta như đắm chìm vào từng mạch cảm xúc của nhân vật Mr. Cách miêu tả diễn biến nội tâm nhân vật của biên kịch Jin Youni rất tỉ mỉ và sắc nét. Nhân vật ông Hai để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc Nỗi ám ảnh, đau khổ và niềm vui sướng mãnh liệt đều là những cảm xúc chân thật của người nông dân yêu nước này. Phải thấu hiểu những người nông dân hiền lành ấy bao nhiêu thì nhà văn Kim Lan mới đắm chìm vào từng bước đi của nhân vật bấy nhiêu. Bằng hình thức trần thuật đối thoại và độc thoại, nhân vật ông Hai từng bước đi vào lòng người đọc, đánh thức lòng yêu nước trong lòng mỗi người.

    Thông qua truyện ngắn “Chiều quê” và vai ông Hai, Kim Ngọc đã xây dựng thành công hình ảnh một người nông dân chất phác, luôn yêu quê, yêu Tổ quốc và vững tin vào cuộc kháng chiến. Những tâm tư tình cảm của họ được phản ánh chân thực, có tính giáo dục rất cao đối với người đọc. Đọc xong câu chuyện này, chúng ta càng khâm phục và yêu mến hơn lòng yêu nước, tinh thần hi sinh cao cả của các bậc tiền nhân, đồng thời rút ra được những bài học quý báu.

    11. Suy nghĩ về nhân vật ông Hai trong truyện ngắn Nhà quê

    Kim Ran là nhà văn sống ở nông thôn Việt Nam vô cùng phong phú và sâu sắc, các tác phẩm của ông đều xoay quanh cảnh ngộ và cuộc sống của người nông dân. Văn bản “Làng” được sáng tác trong những ngày đầu của cuộc kháng chiến chống Nhật, nhân vật chính là ông Hai, một lão nông hiền lành, nho nhã, yêu quê, yêu nước và yêu cuộc kháng chiến chống Nhật.

    Giống như nhiều nông dân nông thôn trước đây, ông nội luôn có tình cảm đặc biệt với ngôi làng của mình, ông yêu làng Youshi, tự hào về làng Youshi và thường nhiệt tình khoe khoang về làng Youshi. Ở nơi tản cư, ông nhớ làng suốt, xem tin tức kháng chiến chống Nhật, hỏi thăm thị trường dầu mỏ.

    Tình yêu làng quê của ông càng được thể hiện sâu sắc, cảm động hơn trong hoàn cảnh khó khăn. kim uni đặt nhân vật vào những tình huống khó khăn để bộc lộ chiều sâu cảm xúc của họ. Đó là tin tức do Youshicun và kẻ thù thiết lập. Khi ra khỏi phòng thông tin, gặp bà con tản cư, nghe tin vui về Kháng chiến, anh phấn khởi vui mừng, nghe đến tên làng, anh quay lại ấp úng mong được nghe tin vui. , nhưng không ngờ biết tin dữ: “Cả làng Việt Nam theo tây”. Tin tức đột ngột vừa lọt vào tai, anh ta vừa giật mình vừa đau đớn: “Cổ của ông cụ đã bị chặn hoàn toàn, mặt mũi tê dại, ông cụ không nói một lời, như không thở được, ông ta đã đi qua. một hồi lâu, bị đẩy ra, hắn nuốt xuống thứ mắc trên cổ, hạ thấp giọng hỏi: “Ta hy vọng những gì ta vừa nghe không phải là sự thật. Đối mặt với những khẳng định nhất định của những người di dời, anh ta đã cố gắng chạy trốn.

    Về đến nhà, ông “nằm ườn” chán chường nhìn các con bật khóc “Chúng nó cũng là con nhà quê sao? Ông nắm chặt tay rít lên: “Chúng nó bay vào mồm ăn miếng cơm hay sao mà đi Việt gian để lớn lên và bán nước, thật đáng xấu hổ”. tin tưởng và nghi ngờ vào anh ta. Ông xét trong tâm mọi người, thấy họ đều có tâm “làm việc nhục nhã như vậy, không đời nào cam chịu”. Anh đau đớn nhớ lại cảnh “dân ghét, dân hận bọn Việt gian phản quốc”, mấy ngày liền anh không dám đi đâu, “ở nhà chỉ nghe quân ca”, lúc nào cũng nghĩ người ta đang chú ý, bàn tán về mình. làng bản. Nỗi ám ảnh, dày vò, nặng nề trở thành nỗi sợ hãi thường trực trong lòng anh. Anh đau đớn và xấu hổ, như thể mình là thủ phạm…

    Khi vợ của bà chủ nhà tìm cách đuổi gia đình anh đi với lý do họ sẽ không nhận những người dân làng Việt Nam, tình cảnh của anh ngày càng trở nên bế tắc và tuyệt vọng. Tưởng chừng không sống nổi, ông thoáng nghĩ đến chuyện về làng, nhưng rồi lại thôi, bởi “về làng là bỏ kháng chiến, bỏ già là bỏ” sẵn sàng trở về làm người. làm nô lệ cho người phương Tây.”

    Lúc này, tình yêu làng đã lớn thành lòng yêu nước, bởi dù tình yêu, niềm tin, lòng tự hào về làng có bị lung lay nhưng niềm tin, những người già, cuộc kháng chiến chống Nhật không hề phai nhạt. Ông Hai đã có một sự lựa chọn đau đớn và dứt khoát: “Làng yêu thật, và làng theo Xi để trả thù!”. Dù vậy, ông vẫn không nguôi nỗi nhớ quê hương da diết. Vì thế anh càng buồn và đau đớn hơn…

    Trong tâm trạng chán chường, bế tắc ấy, anh chỉ biết nói với đứa con trai nhỏ để tìm niềm an ủi. Nói với con bạn rằng bạn đang thực sự trút bầu tâm sự. Anh hỏi tôi biết gì trước khi trả lời: “Nhà anh ở đâu?”, “Anh ủng hộ ai?”. Lời con trai ông văng vẳng bên tai, vừa thiêng liêng vừa giản dị: “Nhà cháu ở làng Hữu Thạch”, “Hồ Chí Minh muôn năm!”. Những điều đó ông đã biết, ông cũng muốn ghi nhớ với các con. Ông hy vọng “anh em, đồng chí biết tình cha con, tình cha con là thế, không bao giờ dám phạm sai lầm, chết đi sống lại cũng không bao giờ dám phạm sai lầm”. Suy nghĩ của anh giống như lời thề. Anh xúc động và nước mắt “chảy dài trên má”. Tấm lòng của ông đối với làng, với nước thật sâu nặng và thiêng liêng. Dù cả làng là người Việt nhưng ông vẫn trung thành với Kháng chiến và với Bác Hồ.

    May mắn thay, những tin đồn về làng Youshi đã được đính chính. Anh mừng như sống lại. Anh ăn mặc chỉnh tề sánh bước cùng người cung cấp thông tin, khi quay lại “khuôn mặt thường cau có bỗng tươi tỉnh hẳn lên”. Anh ấy mua bánh rán cho con trai và vội vã đi khoe chúng. Đó là niềm vui lạ lùng, thể hiện một cách đau đớn và cảm động nỗi nhớ quê hương, lòng yêu nước và sự hy sinh vì cách mạng của nhân dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống quân xâm lược.

    Miêu tả chân thực, sinh động, đối thoại, độc thoại, độc thoại nội tâm phong phú, tự nhiên như cuộc sống, kèm theo đó là những xung đột, căng thẳng, xô đẩy, bế tắc góp phần tạo nên thành công lớn cho truyện, đồng thời cũng thể hiện sự am hiểu của tác giả và sự cảm kích sâu sắc đối với câu chuyện Nỗi nhớ của người nông dân và cuộc kháng chiến của quê hương.

    Qua nhân vật của ông, ta hiểu hơn về vẻ đẹp tinh thần của người nông dân Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp: yêu nước, yêu quê hương, kiên trung kháng chiến. Có lẽ vì thế mà tác phẩm “Làng” xứng đáng là một trong những truyện ngắn hay nhất của nền văn học Việt Nam hiện đại.

    12. Vẻ đẹp của nhân vật ông Hai trong truyện ngắn nông thôn

    kim uni là nhà văn chuyên viết truyện ngắn. Anh viết không nhiều nhưng viết về nông dân rất hay, đặc biệt là Số phận bé nhỏ. Một số tác phẩm tiêu biểu của ông là Vợ Nên Chồng, Vợ Nhặt… trong đó có Làng. Điều nổi bật nhất trong truyện ngắn này là vẻ đẹp trai của ông Hai.

    “Làng” ra đời năm 1948, đầu cuộc kháng chiến chống Pháp. Nhân vật chính là ông Hai, người phải rời làng chợ Dầu đi tản cư. Bỗng một hôm nghe tin làng mình theo giặc. Đặt ông Hai vào tình thế khó khăn càng làm nổi bật vẻ đẹp nhân cách của người nông dân.

    Trước hết, ông Hai là một người yêu nước.

    Trong trại tị nạn, anh thường khoe về làng với sự yêu thương và tự hào. Anh tự hào về những điều nhỏ nhặt, làng anh có con đường đá xanh trời mưa bùn đất không dính chân, anh cũng tự hào về dinh thự của quan tổng đốc… giặc, nhất là khi nghe câu khẳng định của “ chúng tôi ở ngay bên dưới…” Cuối cùng, người thứ hai không thể tin vào tai mình. Kim Youni khéo léo lột tả hàng loạt diễn biến tâm lý phức tạp. Anh thanh toán tiền nước, đứng dậy “mỉm cười”, “chậm miệng tự mãn”, “Ha, nóng quá, đi thôi”. Câu nói ấy thật thấm thía và đau đớn, như một sự trốn tránh nhất thời, không muốn ai phát hiện ra mình là dân làng chợ Dầu. Nếu nói trên đường đến phòng thông tin anh hãnh diện bao nhiêu thì bây giờ anh lại “cúi đầu đi”. Về đến nhà, ông thấy các con “rưng rưng nước mắt”. Những giọt nước mắt của nỗi đau. Anh nghĩ về thân phận của mình, anh nghĩ về gia đình anh, anh nghĩ về một người dân làng Việt Nam. Ông từ đau đớn chuyển sang giận dữ, rít lên: “Chúng nó bay vào mồm chúng nó miếng cơm hay miếng gì mà hành xử như bọn Việt gian bán nước”. Nhưng chính anh cũng không chắc chắn về lời nói của mình. Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu. Anh nửa tin, nửa không muốn tin. Anh vừa xác nhận vừa phủ nhận. Anh ấy đang ở trong trạng thái căng thẳng, đầy suy nghĩ. Điều này cũng bắt nguồn từ tình cảm sâu sắc của anh dành cho làng Youshi. Khi sự trong sạch của ngôi làng được trả lại, anh ta cũng vui mừng tuyên bố “đốt nhà đi chú ơi, đốt đi!”. Những chi tiết có vẻ cầu kỳ, nhưng lại là lời khẳng định rằng làng Youshi của anh không phải người Tây, không phải người Việt, nhưng đầy tinh thần chiến đấu. Tình yêu của anh dành cho ngôi làng vẫn còn nguyên vẹn khi nó phục hồi sau trận hỏa hoạn đã thiêu rụi ngôi nhà của anh.

    Ông còn là một nông dân yêu nước. Hàng ngày, ông thường đến phòng tin tức để nghe tin tức về Chiến tranh chống Nhật Bản và tin tức thế giới. Khi nghe tin đứa trẻ “xung phong bơi ra giữa hồ Hoàn Kiếm” làm trung đội trưởng diệt 7 tên địch, nghe bao nhiêu tin tức chiến sự, ruột gan ông cứ nhảy dựng lên. Khi biết làng Youshi đang theo giặc, anh phải lựa chọn giữa yêu làng và yêu nước. Cuối cùng, anh khẳng định chắc nịch rằng “yêu quê thật thì làng Tây Hạ phải hận”. Vì vậy ông đã chọn đi theo kháng chiến và tin vào Bác Hồ. Điều này cũng phản ánh sự tiến bộ trong tư duy của người nông dân, đã đạt được mức độ cao hơn của lòng yêu nước, bao trùm cả tình quê hương. Suy cho cùng, quyết định như vậy cũng là để bảo vệ hai thứ tình cảm thiêng liêng này.

    Vẻ đẹp của ông Hai là vẻ đẹp của một ngôi nhà nông dung dị, nhẹ nhàng, vừa có tình cảm địa phương, vừa có tình cảm yêu nước. Ông Hay đã gây được nhiều tình cảm và sự kính trọng trong lòng người đọc.

    13. Suy ngẫm về nhân vật ông Hai trong việc làng

    kim uni là nhà văn am hiểu sâu sắc đời sống nông thôn. Hầu hết các tác phẩm của ông đều viết về cảnh ngộ của người nông dân và cuộc sống ở nông thôn. Truyện ngắn “Làng” tiêu biểu của ông được viết trong thời kỳ chống thực dân. Thông qua nhân vật ông Cả, truyện phần nào thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của người nông dân một cách chân thực và sâu sắc. Qua câu chuyện này, ta thấy được tình yêu làng, yêu quê hương của người nông dân Việt Nam dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chiến tranh hay hòa bình, họ vẫn yêu quê hương đất nước. Tình yêu cao thượng và đáng quý.

    Thật vậy, anh ta có một điểm yếu cho thị trường dầu mỏ của mình. Ở nơi trú ẩn, ông cứ nghĩ về ngôi làng ấy và những ngày cùng anh em lao động, để rồi “lòng ông già lại rạo rực”, “Ôi! Ông nhớ làng này, nhớ làng này lắm. ” Anh cũng không quên theo dõi Tin tức về phong trào kháng chiến, hỏi thăm tình hình làng Youshi. Tình yêu làng chân thật, sâu nặng ấy càng sâu sắc hơn khi tác giả đặt nhân vật vào những tình huống bất ngờ, độc đáo. Khi bước ra khỏi phòng thông tin, gặp những người tản cư, ông cụ rất phấn khởi vì nghe nhiều tin tốt về phong trào kháng chiến. Nghe tên làng, ông quay lại ấp úng hỏi, mong có được tin vui, nhưng không ngờ lại là tin dữ: “Cả làng bị chúng nó lừa sang tây…”. Lúc này, “cổ ông cụ nghẹn lại, mặt mũi tê dại”, vì quá bất ngờ khiến cụ đau lòng. . Có gì đó nghẹn ở cổ anh ấy, anh ấy hỏi, giọng anh ấy hoàn toàn chết lặng—hy vọng đó không phải là sự thật. Nhưng trước khi anh ấy có thể chờ đợi câu trả lời khẳng định, anh ấy đã lùi lại một bước ngượng ngùng và cúi đầu bỏ đi. Anh ấy xấu hổ , vì trước đây anh hay khoe làng này với mọi người, giờ làng này là thằng việt gian, bị người đời chửi rủa, chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ xấu hổ không dám nhìn mặt ai nữa.

    Về đến nhà, chán nản “nằm dài trên giường”, nhìn các con, ông lão bật khóc: “Mấy đứa nó cũng là con nhà quê sao? *** ***** Bằng tuổi đầu…”. Ông căm ghét những kẻ hùa theo, phản bội làng xóm, ông siết chặt tay rít lên nhục nhã: “Chúng nó bay ăn miếng cơm manh áo gì đó rồi đi Việt gian làm quan bán nước”. Anh ấy vẫn tin tưởng vào dân làng của mình, anh ấy kiểm tra từng người một, họ đều là những người năng nổ, không ai “dám làm chuyện đáng xấu hổ như vậy”. Ý nghĩ “dân ghét, dân hận bọn Việt gian bán nước” khiến lòng anh quặn đau. Vài ngày sau, anh không dám đi đâu, cứ nhìn đám đông tụ tập mà bồn chồn, vì sợ người khác nói xấu làng Youshi. Nỗi ám ảnh đau đớn của anh chuyển sang sợ hãi.

    Hoàn cảnh của anh càng khó khăn hơn khi bà chủ muốn đuổi gia đình anh đi. Ông chợt nghĩ đến làng, nhưng phản đối ngay: “Về làng là bỏ tổ chức kháng chiến, bỏ cố nhân”. quê mùa, tình yêu với cố nhân đã lung lay nhưng tình yêu với chiến tranh và cố nhân thì không hề thay đổi. Anh đã lựa chọn một cách cương quyết và đau đớn: “Làng yêu thật, làng theo Xi để trả thù”. Dù quyết tâm căm ghét ngôi làng nhưng anh vẫn không thể buông bỏ tình cảm của mình với nó. Đây là nguyên nhân của nỗi đau và nỗi buồn của anh ấy. Anh phải tìm niềm an ủi khi nói chuyện với đứa con út của mình. Bác hỏi cháu biết gì rồi mới trả lời: “Nhà cháu ở đâu?”, “Bà ủng hộ ai?”… Câu trả lời của cậu bé thật giản dị và thiêng liêng: “Nhà cháu ở xóm chợ Dầu”, “Bác Hồ muôn năm”. Chí Minh! “…Ông mong rằng con cháu sẽ giữ điều đó trong lòng.” Ông lão xúc động, nước mắt ông lão chảy dài trên má. “, anh ấy hy vọng sẽ được phục hồi. Tôi có thể thấy rằng dù thế nào đi chăng nữa, anh ấy vẫn trung thành với Kháng chiến và người cũ.

    Cốt truyện trớ trêu đến mức nào? ! . May mắn thay, tin tức về làng Youshi đang theo dõi kẻ thù đã được đính chính. Anh sung sướng như người được sống lại. Ông ăn mặc chỉnh tề, vội vàng đuổi kịp thông gia mà quên dặn các con phải lo việc nhà. Khi “khuôn mặt thường cau có bỗng tươi tỉnh hẳn lên”, ông phân phát quà cho từng em rồi vội vã ra khe cùng mọi người báo tin trong làng không còn tin giặc truy kích. Khắp nơi: “Anh ơi, bọn Tây đốt nhà em rồi. Đốt luôn đi! Trưởng thôn em mới lên đính chính…đính chính cái tin chúng em sang Việt Nam lừa đảo. Dối trá! Toàn láo! Mục đích sai hết ‘, “Ông già vừa nhảy vừa cho xem”. Ở đây nhất thiết phải dùng từ “tiêu” (thấy rõ, tận mắt chứng kiến), vì anh Hải cũng học lớp phổ thông khoa học nhưng khi đến nơi vẫn nói lắp, nắm bắt câu. Phòng tình báo còn phải nghe lén, hắn phạm sai lầm cũng là chuyện bình thường. Tác giả thể hiện nhân vật bằng ngôn ngữ tự nhiên hơn, thể hiện rõ hơn những nét tính cách của người nông dân Việt Nam thời chống Pháp. Ông thứ đem nhà mình ra đốt làm bằng chứng làng không theo giặc. Sau khi mất hết tài sản thừa kế, ông lão vẫn hưởng thụ không chút tiếc nuối. Qua đó chúng tôi hiểu hơn rằng vật chất không có giá trị gì đối với anh, danh dự và lòng yêu nước mới là quan trọng nhất. Đây là niềm vui lạ nhưng thể hiện tinh thần yêu nước, yêu nước, hy sinh của người nông dân Việt Nam trong đấu tranh chống ngoại xâm.

    Sử dụng cách chọn tình huống độc đáo, cách miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật tinh tế, ngôn ngữ của nhân vật – đối thoại, độc thoại, độc thoại nội tâm – đa dạng, tác giả đã thể hiện được chiều sâu cảm xúc của nhân vật, qua đó là hữu ích để hiểu Thành công trong công việc là quan trọng.

    Qua vai ông Hai, chúng ta càng hiểu hơn về vẻ đẹp của người nông dân Việt Nam thời kì chống thực dân Pháp. Yêu đất nước, yêu đất nước, yêu cuộc kháng chiến. Tác phẩm “Làng” giúp ta hiểu rõ hơn về những con người ấy, để ta yêu thương, kính trọng và biết ơn họ – hậu phương vững chắc của họ, đồng thời cho ta biết vì sao nhân dân ta đã đấu tranh thành công với pháp luật. công cộng.

    14. Viết đoạn văn về nhân vật ông Hai

    Viết đoạn văn cảm nhận về nhân vật ông Hai

    Vui lòng tham khảo thêm phần tài liệu của hoatieu.vn để biết thêm thông tin hữu ích.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục