Cảm nhận về cái chết của cô bé bán diêm trong truyện ngắn cùng

Cảm nhận về cái chết của cô bé bán diêm trong truyện ngắn cùng

Cảm nhận về cái chết của cô bé bán diêm

Dự cảm về cái chết của cô bé bán diêm trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Hans Christian Andersen

Trang tính

Bạn Đang Xem: Cảm nhận về cái chết của cô bé bán diêm trong truyện ngắn cùng

Tác phẩm “Cô bé bán diêm” của Andersen gợi cho chúng ta hình ảnh cô bé bán diêm với ánh đèn mờ ảo. Đó là một đêm giao thừa se lạnh với những ước mơ ngọt ngào, hạnh phúc nhất của cô bé đáng thương, kém may mắn này. Truyện đã kết thúc, nhưng nỗi ám ảnh về những ước mơ, ước mơ của cô vẫn còn mạnh mẽ, đặc biệt là cái chết của cô vẫn còn là kỉ niệm trong lòng người đọc.

Xem Thêm : Lời chúc Tết của Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc Xuân Nhâm Dần 2022

Kết thúc câu chuyện, cuộc sống hạnh phúc nhưng cô bé bán diêm lại chết thảm. Đêm giao thừa năm ấy, tôi đói rét cả ngày, đói rét không dám về nhà sợ bố đánh. Anh ta chết vì đói và lạnh, với đôi môi đỏ mọng và nụ cười. Vào buổi sáng năm mới, mặt đất phủ đầy tuyết, khi mặt trời mọc và bầu trời trong xanh, mọi người vui vẻ bước ra khỏi nhà.

Trong niềm hân hoan phấn khởi của mọi người, cô bé đã chết ở góc vỉa hè, nằm giữa bao diêm và những que diêm đang cháy, cái kết này rất khác với cái kết của truyện cổ tích. Cô bé bán diêm không có một cái kết viên mãn, cũng không tìm được hạnh phúc ngoài đời thực, thay vào đó, cô đã chết một cách bi thảm, đầy tiếc thương.

Tuy nhiên, thiên tài của nhà văn nằm ở chỗ viết bi kịch mà không gợi lên bi kịch, nỗi buồn của cuộc đời nhân vật. Bởi khi cô bé bán diêm được ở bên cô, được cô yêu thương, được cô che chở thì cô đã ra đi trong niềm hạnh phúc và mãn nguyện vô hạn. Bạn đã chết, nhưng đôi má vẫn hồng hào và đôi môi tươi cười chứng tỏ rằng bạn chưa chết, bạn chỉ đang chuyển từ một thế giới đen tối đau khổ sang một thế giới tươi đẹp hơn.

Xem Thêm : Diễn biến cuộc khởi nghĩa Mai Thúc Loan – Luật Hoàng Phi

Chỉ có cái chết mới giải thoát đời con khỏi đau thương, khi bên Mẹ con mới được vui mừng hạnh phúc, mới được bay về bên Chúa nhân từ. Sở dĩ nhà văn Andersen có tầm hiểu biết rộng và sâu rộng, bởi ông có tấm lòng đồng cảm với những con người khốn khổ, bất hạnh trong xã hội. Tuy cái kết của câu chuyện là bi kịch nhưng lại sáng ngời giá trị nhân văn.

Đối lập với nỗi bất hạnh trước cái chết của cô bé bán diêm là sự thờ ơ của người dân. Khi mọi người nhìn vào những que diêm cháy dở đó, họ trở nên lạnh lùng, vô cảm và vô tình, và lạnh lùng nói: “Chắc nó đang nóng lên.” Tội nghiệp cô bé bán diêm, chính trong xã hội không tình cảm và thiếu tình thương giữa con người với nhau mà nhà văn Andersen đã viết nên câu chuyện này. Một phần thể hiện niềm tiếc thương vô hạn cho số phận của cô bé bán diêm và những con người khốn khổ trong xã hội, đồng thời an ủi, xoa dịu nỗi đau của họ. Một phần cũng để lên án và lên án sự vô cảm của những con người sống tình cảm trong xã hội.

Hình ảnh cô gái chết bao giờ cũng là hình ảnh xúc động nhất, mặc dù các nhà văn đã miêu tả đôi má ửng hồng và đôi môi cười. Ngay cả khi đã đóng trang sách lại, hình ảnh cô bé bán diêm vẫn còn mãi trong lòng mỗi người đọc truyện.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục