Bài thơ “Vì sao” Xuân Diệu – Văn Học Trẻ

Bài thơ “Vì sao” Xuân Diệu – Văn Học Trẻ

Vì sao xuân diệu

Video Vì sao xuân diệu

Ngày kia dưới nắng hoa đào, em nhìn anh muốn hỏi “tại sao?” Khi anh đang tìm nụ cười xinh trên môi xinh, nụ cười yêu thương thỏa lòng mong mỏi.

Bạn Đang Xem: Bài thơ “Vì sao” Xuân Diệu – Văn Học Trẻ

– Vì sao mới gặp nhau đã bị lưu đày trong gian nguy? –

Ai mang mùi

Vì sao Xuân Diệu Bài thơ “Vì sao” Xuân Diệu Hay bản cầm ca! Tôi chỉ thương, Chỉ lặng chuồi theo giòng xảm xúc Như thuyền ngư phủ lạc trong sương

Yêu làm sao giải thích được! Chẳng nghĩa lý gì, một buổi chiều chiếm hồn tôi bằng nắng nhẹ, mây nhẹ, gió nhẹ…

Em hãy là nơi rặng dừa ngâm nước đứng say sưa, để anh làm người băng qua sa mạc trốn hè vui ; – không sao cả.

Vì sao, ai nỡ bỏ làm chi! Vì sao Xuân Diệu Bài thơ “Vì sao” Xuân Diệu

Xem Thêm: Nội quy lớp học ở tiểu học được quy định như thế nào?

Tôi sẽ đến đó vào một ngày nào đó. Tại sao, ai sẽ từ bỏ! Em ngốc lắm, ngốc lắm, chỉ biết yêu thôi, có hiểu gì đâu.

Nguồn: “Tại sao”, Xuandi-Fan Duoan Self-help Tuyển tập (Tập 3), Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2004

Nhà thơ Xuân Diệu có một định nghĩa rất hay và độc đáo về thơ và tình: “Tình và thơ là hai phạm trù kết hợp giữa vẻ đẹp tâm hồn và vẻ đẹp trong sáng, là hương thơm đặc biệt của một số hồn thơ và những người yêu thơ. ” ( 1 ). Trong sự nghiệp sáng tác hơn 450 bài thơ tình của mình, Xuân Diệu đã chứng minh một điều rằng: không thể thiếu tình yêu mà không có thơ, và không thể không có tình yêu mà không có thơ. Với sự kỳ diệu của mùa xuân, tình yêu được coi là một giá trị đích thực của cuộc sống, tình yêu đáng được tôn thờ như một “tôn giáo”, nhà thơ tin vào tình yêu bằng niềm tin thiêng liêng nhất… chẳng dám nói lời chiều… ôi, vô tận Nhìn nhau một phút” (đầu xuân). Chính niềm tin vào tất cả tình yêu “bá đạo” cuồng tín và cuồng nhiệt này của “con chiên” đã làm cho thơ tình mùa xuân đậm đà và là cội nguồn của một màu sắc triết lí đặc biệt: triết lí về tình yêu…và triết lý về tình yêu là một trong những giá trị nhân văn đặc sắc và sâu sắc nhất của thơ tình Chunmo.

Xem Thêm : Danh sách các ngành khối D cho nữ giới có tiềm năng phát triển

Xưa nay, tình yêu nam nữ luôn có nhiều cung bậc: lãng mạn, mơ mộng, thiêng liêng, cao thượng, trần tục, xác thịt, bi đát, si mê, si mê, sai lầm… Cũng như những bài thơ về cảm nhận cuộc đời không thể thiếu của Xuân Điệp, họ cũng giải thích tình yêu theo nhiều cách. Thứ nhất, với nhà thơ Tình yêu là nguồn sống: làm sao sống mà không thương/nhớ, không thương ai? (Bài ca tuổi thơ).

Quả thật, cuộc đời đúng như nhà thơ hình dung: “Đời không tình, đời không vị/ Đời không tình là thừa”. Một cuộc sống không có tình yêu không phải là cuộc sống, mà là một sự tồn tại đơn điệu, vô nghĩa và buồn tẻ. Không thể sống thiếu tình yêu, bởi con người sinh ra là để sống và yêu như câu nói “ta sinh ra trong tình yêu, lớn lên trong tình yêu, chết trong tình yêu”. Trải nghiệm những cung bậc cảm xúc con người nhất: buồn, vui, yêu, nhớ, đau và hạnh phúc… Đời không tình yêu như mặt trời không có nắng, tình yêu tiếp thêm nghị lực cho con người, tình yêu vực dậy con người trong hành trình cuộc đời đầy thử thách nơi Chúa. Trong mắt người yêu vạn vật tỏa sáng màu sắc, ánh sáng tràn ngập thế gian… Tình yêu khiến con người trở nên cao thượng, nhân hậu và bao dung hơn. “Để yêu, một cột mốc biết bao! Để yêu, quan trọng hơn! Vì yêu, trái tim trở nên dũng cảm. Nó chứa đầy những gì trong sáng, chỉ dựa trên những gì cao cả và vĩ đại” (Victor Hugo).

Xuân hiểu rõ hơn ai hết tình yêu quan trọng như thế nào đối với đời sống con người, chỉ có dựa vào tình yêu thì con người mới sống có ý nghĩa. Có lẽ vì thế mà trong suốt cuộc đời, nhà thơ luôn trong tâm trạng đi tìm cảm xúc của tình yêu, và thơ là nơi ông gửi gắm bao tầng lớp tâm tư từng yêu đến đê mê, cuồng si, cuồng nhiệt. Người đó đã chấp nhận kiếp trước mình yêu, kiếp này vẫn tiếp tục yêu, và ngọn lửa tình dường như không thể tắt trong người: Tôi đã yêu từ khi còn bé / Lang thang giữa luân hồi trước khi sinh / Tôi sẽ yêu khi nào anh ấy đã đủ già/ Xương xẩu chỉ còn là cái bóng. (tình nghèo)

Những ai đã yêu, đang yêu và sẽ yêu mãi mãi không bao giờ có thể trả lời trọn vẹn câu hỏi: Tình yêu bắt đầu từ đâu? Xuân cũng vậy, háo hức đi tìm câu trả lời cho câu hỏi muôn thuở của nhân loại: Làm sao cắt nghĩa được tình yêu? Nhà thơ đưa ra một lời giải thích tưởng như vu vơ, hồn nhiên, phù hợp với quy luật tâm lý tình cảm của con người: Đâu khó, một buổi chiều/ cho ta một thoáng nắng/ mây hiền gió nhẹ Tâm hồn (vì sao) … Tình yêu là thế, tình yêu như hít thở không khí đang sống, có duyên thì tình yêu sẽ đến, tình yêu không nằm ngoài sự tính toán và sắp đặt… Cùng thanh xuân tươi đẹp, một tình yêu chân thành bắt đầu Tiếng đàn của nhịp tim đánh thức miền yêu thương sâu thẳm nhất trong tâm hồn con người. Trong thơ ông, người đọc có thể thấy rõ sự cảm nhận tinh tế về diễn biến tâm lý của tâm hồn những mối tình đầu, ông cho rằng khi yêu thì tâm hồn trở nên gợi cảm, tinh tế và lãng mạn. Vô cùng:buồn giậm vàng/ Em sợ tiếng trăng/ Em bối rối, hoa còn trốn trong lá/ Em lỡ nhịp trăng. (Trăng) Không khí quanh tôi làm bằng lụa / Không khí quanh tôi làm bằng thơ (Đàn nhị)

Xem Thêm: Thuyết minh về lễ hội đua thuyền | Văn mẫu 9 hay nhất

Nhà thơ nâng niu những tình cảm mới chớm nở, cũng như nâng niu những tình cảm quý giá nhất nhưng mong manh, dễ vỡ, dễ tan. Thái độ tích cực của Tuyên đế cho thấy ông không chỉ duy trì tình yêu một cách rất có ý thức mà còn tôn thờ tình yêu như một loại phẩm giá và khát khao sống. Anh trân trọng tình yêu như nâng niu chính sinh mạng của mình.Tình yêu đẹp luôn là mục đích dâng hiến, hi sinh không tiếc nuối. Vì thế nhà thơ ví tình yêu như một “viên ngọc thiêng”, và ông trân trọng tất cả những gì liên quan đến tình yêu và người mình yêu: bàn tay, ánh mắt, đôi môi hé mở, tình yêu nơi thể xác, cả những “dấu kín”, ánh mắt, giọng nói… … Đọc những vần thơ xuân ta có cảm giác yêu đời như dòng nước bất khuất, đọng lại trong tâm trí nhà thơ. Trong những cách hiểu phong phú và đa dạng về sự kỳ diệu của mùa xuân trong tình yêu, chúng ta có thể hiểu:Tình yêu có một sức mạnh có thể giúp con người vượt qua giới hạn của chính mình, giúp con người dám sống, dám sống. Bản thân tôi…

Chính vì quan niệm lấy tình yêu làm nguồn sống nên hầu hết những bài thơ tình của Chun Mo như ánh mắt hôn, biển, đêm, thơ ấu, những vì sao, tình yêu… đều thể hiện cảm xúc của anh. đẩy đến cùng. Nhà thơ yêu đời đến độ “muốn ôm, muốn ghì chặt, muốn say…” (vội vàng), và vì thế, ông như đắm chìm trong một tình yêu nồng nàn, cháy bỏng. . Chính nhà thơ cũng thừa nhận: Tôi ngu quá, ngu quá/ Chỉ yêu thôi, tôi chẳng hiểu gì (tại sao?). Ở đây, có thể nói sự “không biết” của nhà thơ là một loại giá trị, một loại ứng xử văn hóa của tình yêu. Đó là biểu hiện của tình yêu đích thực trong sáng, chân thành, trong sáng, vô tư, vụ lợi. Việc nhìn nhận “tình yêu duy nhất” cũng cho ta thấy một thứ minh triết tình yêu trong thơ tình mùa xuân:Yêu là biết sống trọn vẹn cho người mình yêu, yêu là cho và cho. cho nhau.

Khái niệm “dâng hiến” trong tình yêu được thể hiện rất rõ nét trong thơ Xuân Điệp, nó không chung chung mà trừu tượng. Đó là sự cống hiến về tinh thần và thể chất. Nhiều bài thơ trong “Đời” của Hoàng đế Xuân thể hiện khát vọng yêu thương, đồng điệu của tâm hồn: khoảng cách, thân em, biển, thơ tuổi thơ, tình cảm, tuổi trẻ, vô cùng. Định mệnh, tận tâm, phải nói…

Trong thơ ca nhân loại không thiếu những nhà thơ đã coi quy luật tình yêu như một chân lý bất di bất dịch: tình yêu là sự khao khát vẻ đẹp trong sáng ẩn sâu trong tâm hồn người đang yêu. Những người đang yêu dường như không bao giờ thỏa mãn được khát khao tìm kiếm “viên ngọc trai” ẩn chứa trong tâm hồn người yêu, và luôn muốn đi đến tận cùng để khám phá, thấu hiểu bí ẩn tâm hồn người yêu. . Mỗi tâm hồn luôn là một thế giới bí ẩn, một niềm đam mê khám phá. Nhà thơ Ấn Độ r.tagor từng viết:

Mắt em buồn mắt em muốn thấy lòng anh như vầng trăng kia muốn xuống biển sâu… (Thơ tình số 28)

kỳ diệu mùa xuân cũng cho ta thấy khát vọng tình yêu như thế:

Tôi có những ham muốn vô hạn và tuyệt đối/Bạn có biết điều đó không? Anh đi tìm em suốt… yêu say đắm chưa đủ/ Phải nói yêu, trăm lần ngàn lần (phải nói);

Em là anh, em vẫn là điều anh yêu/ Ta thấy gì đằng sau những màu sắc (dửng dưng) dễ thương.

Xem Thêm : Nguyên nhân dẫn đến cái chết của Vũ Nương

Thật gần mà thật xa… Nên suốt một đời con tim yêu luôn mang tâm trạng của một hành trình đi tìm chân giá trị của tình yêu Càng tìm càng thấy hư vô. Nó vô cùng phong phú và phức tạp, thực sự “cuộc sống của tôi với bạn như thể nó là của riêng bạn / Nhưng bạn sẽ không bao giờ hiểu được nó” (r. tagor).

Xem Thêm: Xịn sò hay xịn xò mới là từ đúng chính tả tiếng Việt? Giải đáp lỗi chính tả phổ biến

Đọc “Điều kỳ diệu của mùa xuân”, ta thấy nhà thơ đã tinh tế biết bao khi phát hiện ra những quy luật của thế giới tinh thần vô cùng phong phú và phức tạp của con người: Tình yêu là niềm hạnh phúc vô biên, tình yêu cũng là nỗi đau đớn . Theo cách hiểu của nhà thơ, tình yêu là hạnh phúc, bởi tình yêu mang đến cho con người những cung bậc cảm xúc khác nhau, vừa nhẹ nhàng, vừa êm ái như lạc vào cõi thần tiên: Trái tim anh rạo rực vô cớ/ Khi nắng lên. Chơi với cành (có thơ), cứ lặng lẽ theo nhịp tim/ như thuyền câu bị sương giăng (vì sao?), ta lững thững đi trong thơ/ lạc vào cõi tĩnh lặng vô tận (vầng trăng); chiều, trong cành duyên Trên giấc mơ giao hòa cùng thơ… Con đường đung đưa trong gió/ Nắng chiếu trên cành hoang/ Đêm ấy nghe lòng em/ Rung động mối tình đầu (thơ) .. . Vừa mạnh mẽ, vừa rạo rực, quyết liệt: giơ tay ôm lấy cả trái đất / Ôm trước tim, ôm vào ngực… cho đời ta cháy trăm ngọn lửa / Cho mắt sáng như sao (tuổi thơ) bài hát) và hơn hết là hãy vui khi được là chính mình để “tâm hồn lấp đầy không gian” trở nên “ngẩn ngơ”, “khao khát”, “xiêu lòng” (cung cấp), “bối rối”, “chao đảo”, “sợ hãi”, “phấn khởi”.. .(xuân không mùa).

Tình yêu cũng là một lĩnh vực tình cảm, đôi khi có thể vô cùng đau đớn vì không phải lúc nào mọi thứ cũng diễn ra theo ý mình muốn. Khao khát tình yêu là vô bờ bến và là mục đích cuối cùng, nhưng hành trình đến với khát khao ấy luôn gặp nhiều giới hạn và trở ngại. Hoàng đế Xuân hiểu quy luật tự nhiên bất khả kháng “nước lặng/ Đạo trời đất không canh”? Bởi vậy, Xuân Diệu cố cắt nghĩa nguyên nhân của nỗi đau tình yêu một cách rất riêng và sâu sắc trong thơ mình: Yêu là chết đi một chút trong tim/ Vì yêu có mấy khi được yêu? Cho nhiều mà ít người giúp, hoặc thờ ơ không biết (…). Họ lạc lối trong bóng tối và u sầu / lững thững theo dấu chân tình / và đời là sa mạc cằn cỗi / và tình là sợi tơ rối / tình là chút chết trong tim (tình). Người ta khổ vì yêu không đúng cách/ Yêu lầm người, yêu không dành cho người/ Người ta khổ vì ăn mày không đúng chỗ…(ngu ơi) buồn làm sao, ôi buồn làm sao/ Khi yêu yêu, khi theo Yêu mãi yêu (yêu và quý). Tôi là một kẻ điên / Tôi yêu một tình yêu ngu ngốc / Tôi đã để trái tim mình tan vỡ / Đau cũng vô nghĩa, đau cũng vô nghĩa. (thở dài). Nuốt nước mắt suốt đời/ Mang tình yêu đến bên em (muộn màng). Một mình tôi đối mặt với tình yêu/lắng nghe tiếng khóc lạc lối của trái tim mình (nói dối)…và khi giải thích nguyên nhân của nỗi đau trong tình yêu, Hyun-tee cho rằng khoảng cách luôn là lý do thường trực. tốt nhất. Nó khiến lòng người luôn trong trạng thái bất ổn. Khoảng cách tra tấn trái tim người đang yêu và khiến người yêu rơi vào sợ hãi, bởi tình yêu mong manh dễ tan vỡ bất chợt “tình đến, tình đi, biết đâu” (thúc thúc), con cái cũng có lúc rơi vào trạng thái mất kiểm soát và không hiểu nổi mình: “Đời trôi, lòng ta không trường cửu/ ai bảo lòng ta không nổi loạn/ còn lòng anh sao trơ trơ?” (băn khoăn)… tất cả sự “vô thường” xa vời vợi khiến nỗi nhớ thêm đong đầy, đôi khi hoài niệm Khiến trái tim đang yêu co thắt đau đớn: Anh nhớ em người ơi! Tôi nhớ bạn! Còn gì buồn hơn một buổi chiều vắng lặng…không gian xám xịt tưởng chừng sẽ tan thành nước mắt (chiều yêu)…trong tình yêu nỗi đau cũng là một “thú khổ”, nên Montov đã từng nói: “Anh chỉ mang nó thôi” với tôi Nó chứa đầy nỗi đau… Có lẽ vì thế mà tôi yêu em Vì niềm vui thì dễ quên, còn nỗi đau thì không bao giờ.” Victor Hugo đã nói: “Ai đau khổ vì yêu thì phải yêu. Chết vì yêu là sống để yêu.” Còn mùa xuân, biển tình tuy “đắng cay” nhưng con người ta không bao giờ “tắt cơn khát”… thậm chí nỗi khát khao còn mãnh liệt thôi thúc con người ta “yêu chết đi được”, “chết đi” rồi em nhé. phải lòng ma” (đa tình)… Phải chăng điều này muốn gửi gắm đến người đọc trong tương lai: dù vui hay buồn, con người ta vẫn khao khát yêu và được yêu, vẫn mơ về một người hoàn hảo và được yêu. Tình yêu vĩnh cửu, nâng niu hạnh phúc, Chỉ khi biết chấp nhận nỗi đau do tình yêu gây ra, bạn mới thấy được giá trị đích thực của tình yêu đối với cuộc đời mình.

Tình yêu trong “Thơ xuân quỷ” là tình người sống giữa đời thường, chứ không phải tình đạo lý trong sách “vua” nào đó. Đó là thứ tình yêu dám bày tỏ một sự khao khát chân thành và cháy bỏng. Vì vậy, triết lý tình yêu trong thơ tình của Chunmo, bên cạnh việc giải thích vấn đề tình yêu là mục tiêu của sự đồng điệu trong tâm hồn, còn khẳng định giá trị của con người:Tình yêu là mong muốn được sống hài hòa với người khác. Nhiều bài thơ của Xuandie nói lên nỗi lòng của mình một cách thiết tha:

Câm đầu! Im đi bộ ngực của bạn! Hãy kết hợp tóc dài và tóc ngắn! cánh tay! Xoay vai! Cho thấy đôi mắt của tình yêu của bạn! Đóng (đi) môi thật chặt. Chúng tôi bị thương, dừng lại ở đây! Hãy chạm vào, đừng khóc cho chúng tôi Hãy rót những cái vuốt ve, những cái vuốt ve / ánh mắt, lời nói của đôi môi, nhiều – nhiều (vô biên). Bạn phải nói điều đó, phải nói điều đó, phải nói điều đó / bằng lời nói của chính bạn trong đáy mắt, trong đầu bạn / với ánh mắt buồn bã với ánh mắt e thẹn, với cái nhìn say xỉn / với cái nhìn nghiêng đầu, miệng mỉm cười , và nắm chặt tay (phải nói là vậy).

Trước đây, trong suy nghĩ của nhiều người, tình dục đã trở thành vùng cấm mà họ không dám đụng chạm, không dám nói đến hay nghĩ đến. Tình dục trở thành một bí ẩn hoàn toàn. Đôi khi người trong xã hội luôn nói về đạo đức, những giá trị tinh thần được duy trì trên lý thuyết, ở những nơi đó, những giá trị tinh thần luôn được duy trì dưới danh nghĩa của Chúa, tất nhiên người ta cấm đụng chạm đến những thứ vật chất, coi thường xác thịt. hèn mọn, vô đạo đức, tội lỗi của. Trong một số xã hội, “đạo đức không bao giờ nói đến tính dục (…) Theo cách nói hàng ngày, người ta cố tránh nói đến nó, hoặc chỉ nói bóng gió khi cần thiết” (2). Dưới tư duy khoa học tiến bộ và hiện đại, quan điểm một chiều này ngày nay đã được hoàn thiện hơn bởi những cách hiểu mới. Thân thể con người cũng là một giá trị cao quý đáng ca ngợi và tôn kính. Trong tình yêu, ngoài giá trị tinh thần, khát khao hòa hợp về thể xác được coi như một sự hưởng thụ thiêng liêng, là kết tinh cao của văn hóa ứng xử giữa người với người. Những người đang yêu thật lòng bao giờ cũng chiêm ngưỡng vẻ đẹp thân thể người mình yêu và thưởng thức vẻ đẹp ấy với sự say mê cuồng nhiệt của “các giác quan lành mạnh” (f.engels). Với thanh xuân tươi đẹp, khoái cảm của thể xác không thể tách rời với khoái cảm do vẻ đẹp tâm hồn mang lại, chỉ có yêu và được yêu như vậy, con người mới có thể sống viên mãn và hạnh phúc. Làm chủ được trạng thái làm người, được tự do vui, buồn, khổ, được yêu, được sống là chính mình trong từng giây phút tồn tại… Đó mới là giá trị đích thực của mỗi con người như một sinh vật sống. Không an toàn và tàn nhẫn trong này quá.

Vì sự hòa hợp về thể xác với người yêu được coi là một trong những yếu tố quan trọng để duy trì tình yêu và duy trì sức sống nên bạn đọc có thể xem đầy đủ những hình ảnh tôn vinh vẻ đẹp của tình yêu trong mùa xuân. Vẻ đẹp hình thể con người: môi, mắt (quan hệ), tóc liễu xanh (nụ cười xuân), miệng vàng, nhan sắc (mời duyên), bờ vai, nét chữ (ẩn ý)… Vẻ đẹp hình thể của nhà thơ là sự “tinh hoa “Trời đất ban tặng ngọc ngà”. Có lẽ đây là lý do tại sao mong muốn được hòa hợp với cơ thể của một người thân yêu chỉ mạnh dạn thể hiện trong mùa xuân. Nhà thơ đã không ngần ngại miêu tả những trạng thái tình yêu mãnh liệt như muốn “cầm”, “vút”, “say”, “cắn”, “bắt”, “ngậm”. .. Đắm say, nồng nàn, đắm say Cảm giác yêu trần thế, rất con người: nên khi môi em gần môi anh/ Trời ơi anh muốn uống cạn hồn em (Vô biên) o xuân hồng anh muốn cắn em (Khẩn trương) đầy vầng trăng em vui / Em ngậm nhụy từng giờ (khẩn trương) Nghiêng đầu sang trái mà nghe / Ngón tay Chúa sẽ chạm vào / làm lòng em ấm áp Vuốt bầu vú nóng ngất ngây (thơ) …Vượt qua rào cản tuổi thơ và những quan điểm xưa cũ về tình yêu nam nữ, coi sự tiếp xúc thân thể là “điều xấu xa và đáng xấu hổ”, những cảm xúc thể xác trong thơ Xuân Diệu rất chân thực và thực tế, đã khơi dậy ở nhiều người giá trị suy tư về sự tồn tại của con người. Có lẽ đây là một trong những yếu tố quan trọng nhất khiến những bài thơ tình mùa xuân chứa đầy những triết lí nhân sinh sâu sắc và có sức sống lâu bền trong lòng bao thế hệ độc giả.

Viết về tình xuân tương lai: nhà thơ vào mây/ khói/ làng hư không, khắp nơi/ như tiếng vọng trong sương xa/ máu theo lòng nhân gian…Từ khi sinh ra, mùa xuân đã cảm nghiệm sâu sắc những sự tồn tại của các nghệ sĩ Và Ý Nghĩa Bất Hủ: Điều duy nhất có giá trị trong cuộc sống là dấu ấn tình yêu mà chúng ta để lại khi ra đi. Nhà thơ Huyền Di bước vào “Vân Yên thôn” vĩnh hằng với một mối tình say đắm nhất, nóng bỏng nhất, nóng bỏng nhất trong các thi nhân Việt Nam. Nhưng câu thơ mang triết lý tình yêu của ông vẫn mãi là “trung tâm của cuộc sống” bởi: “Nhà thơ dù vĩ đại nhất cũng phải là nhà tư tưởng”(belinxki). Triết lý tình yêu trong thơ tình thể hiện một tư tưởng lớn khác hẳn và vượt lên trên lối suy nghĩ tầm thường “cao đạo” nhưng sai lầm, bất lương mà thiên hạ vẫn “ngưỡng mộ”. ca” như những “giá trị đạo đức”, nhưng đó lại là những thứ đạo đức hoàn toàn không phù hợp với bản chất con người. Vì vậy, triết lý tình yêu trong những bài thơ trên của Hoàng Xuân suy cho cùng là tư tưởng mang tinh thần nhân văn sâu sắc nhất mà nhân loại đã và đang theo đuổi, đó cũng là sự nghiệp thơ ca Một bài thơ triết lý đầy tình người, rất người rất đời (hơn bất kỳ bài thánh ca nào khác), làm nên một bài thơ xuân diệu kỳ cả đời người, không phải bài thơ dễ quên trong chốc lát……Triết lý tình yêu trong thơ tình của Huyền Điệp là một trong những giá trị quan trọng tạo nên sự bất hủ của thơ Huyền Điệp.Người đọc nhớ lại điều kỳ diệu của mùa xuân sau 100 1.000 năm hay hơn nữa, cũng bắt đầu từ những vần thơ tình đầy triết lý tình yêu, cao siêu Vẻ đẹp nhân gian, đầy khao khát thế gian – những vần thơ bay bổng, giàu có, chân chất, êm đềm, sâu lắng, mãi mãi xoa dịu lòng người:

<3 Ngừng chảy…/Có khi ào ạt/Như vỡ bờ/Là triều dâng của tình yêu/Làn sóng ngày đêm…(Biển)

—————————-

<3 Giáo dục, h. 1999, tr 11

(2) Nguyễn Văn Trung, Ca tụng thân thể, Nxb Thủ công mỹ nghệ, TP.HCM, 2006, tr 73,74

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục