Top 12 Bài văn tả chiếc xe đạp của em hay nhất

Tả chiếc xe đạp

Tả chiếc xe đạp

Video Tả chiếc xe đạp

Tuần trước là sinh nhật của tôi, và tôi rất vui vì tôi cũng nhận được rất nhiều quà từ bố mẹ và bạn bè. Món quà nào tôi cũng thích, nhưng món quà tôi thích nhất có lẽ là chiếc xe đạp mà bố mua cho tôi.

Bạn Đang Xem: Top 12 Bài văn tả chiếc xe đạp của em hay nhất

Xem Thêm : Bài 56 trang 63 SGK Toán 9 Tập 2

Đây là chiếc ô tô mini màu hồng, ô tô con lai của Nhật. Chiếc xe cao khoảng một mét và có hai bánh lớn. Bố nói rằng hai bánh xe rất lớn nên chúng có thể bước lên một cách nhanh chóng và dễ dàng. Tôi thích đạp xe quanh khu phố. Xe còn mới, màu hồng nhìn rất phong cách nên đi ra ngoài ai cũng nhìn xe, còn nghe mấy em hàng xóm khen đẹp quá.

Xe có một cái giỏ màu trắng rất đẹp, trên đó em để một con gấu bông nhỏ rất dễ thương. Hai má phanh cũng màu trắng và được tôi thắt nơ hồng nhìn sang chảnh không lẫn vào đâu được. Bố tôi đùa rằng có rất nhiều chiếc xe giống nhau, nhưng chiếc xe của con gái ông thì khác vì nó được tôi trang trí bằng nhiều màu sắc khác nhau.

Kế đến là chuông, bộ phận này của xe mình rất thích nên mỗi khi qua đường đông đúc là mình bấm chuông để mọi người biết. Lúc này, tiếng chuông ngân trên mặt kính rất vui tai. Mỗi khi tôi không có nhà, đứa em nghịch ngợm của tôi vừa kéo chuông vừa lắc thật to, vừa cười ha hả. Có lần tôi bắt gặp cháu nghịch xe đạp của tôi, tôi mắng nhưng cháu vẫn không sợ, cháu nói bố mua chiếc xe đạp mà bố thích sao không cho cháu chơi. Tôi thấy vậy nên không mắng nữa.

Xem Thêm : Ảnh màn hình điện thoại đẹp nhất

Tôi ngồi trên chiếc yên màu bạc rất thoải mái, nhưng tôi quá thấp so với chiếc yên đó nên bố tôi phải sửa lại để hạ thấp xuống. Em cứ lo tháo ra nhìn sẽ không đẹp nhưng khi ba em rước về thì rất ưng ý, xe không cân đối, nhìn rất ổn so với vóc dáng hạn chế của em.

Ghế sau được làm bằng inox nhìn rất bắt mắt, gọn gàng và cân đối. Sợi xích không to bằng của mẹ tôi và được bảo vệ bởi một tấm nhựa mỏng nhưng chắc chắn. Mẹ trêu con thế này, con đi xe đạp sẽ không rách quần đâu. Không phải tôi sợ đi xe của mẹ, vì mỗi lần đi là bị mấy cái xích sắt vướng vào quần nên tôi rách luôn cả đũng quần. Những chiếc bàn đạp nhỏ màu đen, bước từng bước em đi trên từng con đường dài, sạch sẽ từng bước một. Tôi mới đi được một tuần, nhưng tôi không thể đi được, nhưng trên xe có một số vết trầy xước lớn nhỏ, tôi xin lỗi, nhưng bố tôi nói không sao, không sao đâu, nhưng tôi phải cố gắng hơn nữa. cẩn thận lần sau.

Chiếc ô tô có thể nói là tài sản lớn nhất của tôi, trên đường đi học, đến lớp hàng ngày tôi coi nó như một người bạn đồng hành. Đó là một món quà vô giá từ cha tôi và tôi rất biết ơn ông vì đã mua cho tôi một chiếc xe đạp đẹp như vậy. Em hứa sẽ chăm chỉ học tập để không phụ lòng cha mẹ.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *