Bé Thu, Ông Sáu Và Truyện Ngắn Chiếc Lược Ngà

Bé Thu, Ông Sáu Và Truyện Ngắn Chiếc Lược Ngà

ông sáu bé thu

Năm 1966 là thời điểm cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước diễn ra gay gắt. Trước đó, câu tiễn vợ – chồng không về, con khóc – cha không về đã thành quy luật hiển nhiên, ai nỡ lòng nào chịu nổi. Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sinh ra đời đúng thời điểm, trước mối tình cha con éo le nhưng đầy tình cảm của ông Nguyễn Quang Sinh đã vô tình lấy đi không ít nước mắt của người đọc. Trích sách Ngữ văn 9.

Bạn Đang Xem: Bé Thu, Ông Sáu Và Truyện Ngắn Chiếc Lược Ngà

Trong tuyển chọn, Thu hiện lên như một cô gái ngây thơ, bướng bỉnh, yêu ghét rõ ràng. Câu chuyện cũng là một thử thách mà cuộc đời trao cho cô. Từ khi sinh ra cho đến khi 8 tuổi, cô chỉ nhìn thấy cha mình qua “hình ảnh của cha mẹ”. Cô ấy còn quá nhỏ để cho phép cô ấy hiểu quá nhiều. Lần đầu tiên nhìn thấy cha mình, cô đã hoảng sợ, và khi nhìn thấy người đàn ông có vết sẹo dài trên mặt, cô hoảng sợ vừa chạy vừa la hét. Nó cứ lảng tránh, nghi ngờ và không nói cho anh biết tại sao.

Xem Thêm : Chữ Kí Tên Anh, Ánh Đẹp Nhất ❤️1001 Mẫu Chữ Ký Tên Anh

Ba ngày thì được nghỉ sáu ngày, dù có dỗ dành thế nào Thu vẫn giữ khoảng cách tuyệt đối. Mẹ mời bố vào ăn tối, nhưng mẹ đi vắng. Cái nồi không vừa nên cô không nhờ giúp đỡ. “Người lạ” đưa cho cô một miếng cá và ném nó ra ngoài. Dù bị đánh nhưng anh ta không phản ứng gì mà bỏ đi “, không hài lòng lắc mạnh dây cáp của thuyền. Cô ấy dường như muốn nói với đối phương rằng dù anh ta có làm gì thì anh ta cũng không thể thay thế được cha tôi. đó là sự thật, nó đã bị hiểu lầm. Sự thật, gây ra tác hại không thể khắc phục được.

Giận mất ngủ, “là nói dối mà còn vùng vẫy”. Nhưng khi biết bố mình bị thương do bị tấn công và để lại vết sẹo đó, Atu mới hiểu ra và “nằm dài thở dài”. Khi trở về, “mặt buồn rười rượi”, anh nhìn người cha mới của mình mà đăm chiêu suy nghĩ. Có thể là do nàng gây ra quá nhiều hiểu lầm, còn không biết đối đãi với phụ thân sao? Nhưng tất cả những suy nghĩ đó không còn quan trọng nữa. Vào thời điểm chia tay, mối quan hệ giữa cha và con trai nóng lên mãnh liệt. Thu gọi tiếng cha, đau đớn và mạnh mẽ. Cô bé chạy “nhanh như sóc”, quàng tay ôm cổ bố, hôn khắp người, hôn cả những nơi trước đây bị sẹo. Không ai mong đợi nó. Đến giây phút cuối cùng này, cô đã cố gắng hết sức, cố gắng hết sức để giữ lấy người mình yêu, với tính cách ngây thơ “đá bố anh”, hét lên: “Đừng để anh ấy đi!” Giọt nước mắt muộn màng, Chỉ sưởi ấm lòng anh. trái tim đã mất từ ​​​​lâu của người cha, nhưng ông phải ra đi vì độc lập dân tộc. Sau này lớn lên thành một cô gái bản lĩnh, Tú vẫn thiếu thốn tình thương. Đoạn này chỉ được nối lại khi người chú kể chuyện đưa cho anh ta chiếc lược ngà.

Cậu ấy sáu tuổi. Nếu cô ấy đang ở trong dòng cảm xúc hay thay đổi, thì anh ấy yêu con cô ấy từ đầu đến cuối. Thật tiếc cho hình ảnh người cha yêu thương con nhưng luôn bị bỏ rơi, được yêu thương rồi cũng đến lúc phải chia xa. Bao nhiêu năm ở chiến khu, ông chỉ được nhìn thấy các con qua những tấm ảnh nhỏ. Khi đến nơi, trước khi thuyền cập bến, chú chồm lên làm chú chú giật mình. Anh bước nhanh, gọi tên con thật to, dang rộng vòng tay, anh nghĩ mình cũng như mình, rất vui và xúc động khi gặp lại người thân. Một xô nước lạnh dội lên người, mặt mày tối sầm, hai cánh tay rũ xuống như đứt lìa, đứa trẻ ngơ ngác bỏ chạy. Trong suốt ba ngày nghỉ hè, anh luôn cố gắng đến gần an ủi, chỉ muốn nghe giọng nói của ba nhưng đều bị từ chối. Lòng cha tôi lúc đó đau đớn biết bao! Vừa cầm miếng cá vừa gắp lên đập vào người, cơn đau dường như không thể chịu nổi.

Nhưng lúc chia tay, cô lại dành cho anh một tình yêu mãnh liệt. Dù rất lưu luyến nhưng anh vẫn phải cố gắng mạnh mẽ lau nước mắt cho em. Anh ấy đã hứa một lời hứa có thể không bao giờ được thực hiện: quay lại và mua một chiếc lược. Cuộc chia tay cuối cùng biến thành sự lưu luyến, ngày đêm nuốt chửng anh, hành hạ anh. Trái tim anh đập rộn ràng như một đứa trẻ khi anh bắt lấy chiếc ngà, rồi nghiến từng chiếc răng với sự thận trọng và mong đợi. Trên đó có khắc dòng chữ: “Thương, nhớ, hiến, nhận cha của con”, gửi gắm tình cảm của một người cha đang ở chiến trường. Nhưng điều đó không công bằng! Thượng đế đã khiến anh rất vui khi nhặt được chiếc ngà voi, cho anh ước mơ đoàn tụ, tặng quà cho lũ trẻ, nhưng anh chưa kịp thực hiện ước nguyện thì đã bắt anh đi. Đến giờ phút cuối cùng, mạng sống hấp hối, không còn nói được lời trăn trối, chỉ để lại một ánh mắt, xoa dịu nỗi lòng cha con, gửi lại cho chú. Rất nhiều tình cảm gia đình, sự kiên trì và bền bỉ, sau khi con trai của Nantu rời đi, chỉ còn lại Feng Heyun.

Xem Thêm : Truyện ngắn Làng Tác giả: Kim Lân – Đăng trên Tạp chí Văn nghệ năm 1948

Chiếc lược ngà còn lại là chứng tích muôn thuở của tình cha con, thay lời lên án tội ác chiến tranh. Trong thời đại đầy biến động, không chỉ có những chiếc lược ngà ông tặng con mà còn có hàng nghìn chiếc “lược” như thế. Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” có tác phẩm kì diệu với cốt truyện thống nhất chặt chẽ, nhiều tình tiết bất ngờ, mạch cảm xúc tuôn trào. Bên cạnh đó, nội tâm của các nhân vật được thể hiện chân thực, đa cảm và sâu sắc. Lời kể ngôi thứ nhất từ ​​điểm nhìn của chú Baker – nhân vật nửa trong, nửa ngoài – ở khắp mọi nơi, mang đến cho người đọc một góc nhìn khách quan nhưng tràn đầy cảm xúc. Chính ngòi bút nghệ thuật của Nguyễn Quang Sinh đã đẩy hàm ý văn chương lên cao trào: văn chương sinh ra vì bản chất con người.

Đánh trực tiếp vào trái tim người đọc và bám sát bối cảnh lịch sử, đoạn trích truyện “Chiếc lược ngà” đã ghi lại tình cha con sâu nặng trong chúng ta. Câu chuyện này cho chúng ta hiểu thêm về những mất mát to lớn trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, đồng thời gieo mầm tình yêu quê hương, đất nước, đất nước trong lòng mỗi người. Chúng tôi ý thức được trách nhiệm của mình: gìn giữ hòa bình để lịch sử đau thương không lặp lại.

Trần Hồng Đan

*Tác phẩm “Chiếc lược ngà” trong SGK ngữ văn 9 là một ý tưởng phổ biến, mình lười đọc các bài văn mẫu và các bài văn dễ viết, nếu có điểm nào giống với văn học vùng sâu vùng xa, Dan sẽ không chịu trách nhiệm .

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục