Tôi thấy mình đã khôn lớn năm 2021 (dàn ý – 5 mẫu)

Tôi thấy mình đã khôn lớn năm 2021 (dàn ý – 5 mẫu)

Tôi đã khôn lớn

Xem toàn bộ tài liệu Mức 8: tại đây

Chủ đề: Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

Bạn Đang Xem: Tôi thấy mình đã khôn lớn năm 2021 (dàn ý – 5 mẫu)

Tôi thấy mình đã khôn lớn năm 2021 Toi Thay Minh Da Khon Lon Nam 2021

a/dàn ý chi tiết

I. Lễ khai trương

– Lãnh đạo, xin giới thiệu những thay đổi của tôi: Tôi đã trưởng thành.

Hai. Nội dung bài đăng

* Mô tả cách bạn lớn lên

– Hình thể, giọng nói, ngoại hình: Tôi thấy mình trưởng thành rất nhanh, năm lớp bảy tôi đứng đầu lớp, nhưng đến cuối học kỳ một năm lớp tám, tôi đứng giữa danh sách của giáo viên lớp. . Cũng được hưởng lợi từ việc tăng chiều cao. Tôi có thể giúp mẹ nhiều hơn, chẳng hạn như phơi quần áo, nhặt quần áo từ trên cao, tôi phải dùng ghế để đứng lên suốt.

– Trí tuệ: Không chỉ thay đổi về ngoại hình mà tôi cảm thấy mình hiểu vấn đề nhanh hơn, hiểu sự việc hơn và giải quyết vấn đề tốt hơn. Đặc biệt là về mặt tiếp thu những kiến ​​thức được học trên lớp.

+) Đàn ông:

+Giọng khàn, trầm

<3 Tôi đã vạm vỡ và săn chắc rồi.

+) nữ

+ Âm thanh tinh khiết hơn, rõ ràng hơn và hay hơn

+ Cơ thể phát triển tốt, trông mềm mại, dẻo dai và nữ tính hơn.

* Tính cách sau khi trưởng thành

– Trưởng thành và cẩn thận hơn, bớt luộm thuộm, cẩu thả hơn trước, làm gì cũng đắn đo, suy nghĩ nhiều hơn, biết đặt mình vào vị trí của người khác.

Xem Thêm: Kiến thức và lời giải bài c5 trang 16 vật lý 9 – Đầy đủ và Dễ hiểu

– Mình chơi với các bạn trước rồi nam nữ đều thoải mái, hòa đồng. Nhưng hiện tại tôi rất nhút nhát, ngại ngùng trước người khác giới, đặc biệt là người mới

– Biết quan tâm hơn đến những người xung quanh, biết nhường nhịn em, biết giúp đỡ bố mẹ việc nhà, chăm chỉ học tập để bố mẹ vui lòng.

– Đối với nam giới: Hãy chăm sóc bản thân.

– Đối với nữ giới: Chải chuốt, quan tâm đến ngoại hình của mình nhiều hơn trước khi đứng trước người khác.

* Ký ức tuổi thơ khó quên

Xem Thêm : Chữ Ký Tên Cúc Phong Thủy ❤️️ Mẫu Chữ Kí Tên Cúc Đẹp

– Tranh giành đồ chơi với chị, mẹ mắng em không nhường. Nhưng bây giờ, tôi muốn chia sẻ đồ chơi và đồ ăn của mình với các bạn một cách vui vẻ và thoải mái

– Tôi giúp mẹ lấy một vật gì đó không với tới, bèn độn ghế đặt lên, không ngờ phòng trơn, ghế nghiêng ngã. xuống và có vài mũi khâu

– Trong những ngày đi học, hãy ôm mẹ trước khi mẹ đi mua đồ ăn và đồ chơi. Nhiều hôm không đi học, mẹ đánh nhẹ vào mông một cái rồi về mách bố.

* cảm nhận bản thân

– Trưởng thành là một quá trình dài mà ai cũng phải trải qua. Quá trình này sẽ quyết định chúng ta trở thành người như thế nào để có ích cho xã hội, vì vậy em sẽ nỗ lực rèn luyện, hoàn thiện bản thân để trở thành người có ích cho xã hội, để bố mẹ luôn tự hào về em.

Ba. Kết thúc

– Thể hiện cảm nhận của bạn về sự phát triển của bản thân và những nỗ lực cải thiện bản thân trong tương lai.

b/Sơ đồ tư duy

Tôi thấy mình đã khôn lớn năm 2021 Toi Thay Minh Da Khon Lon 2021 17789.webp

c/bài văn mẫu

Tôi thấy mình đã lớn – Ví dụ 1

Thời gian trôi như cỗ xe vô hình. Một sáng thức dậy, tôi ngỡ ngàng thấy hai chữ “lớn lên” sao mà gần gũi với tôi đến thế. Mọi sự thay đổi như quay chậm, hiện ra từ từ, ghi lại sự trưởng thành của tôi. Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

Tôi nhìn chằm chằm vào người trong gương. Khuôn mặt ngây thơ giờ đây trở nên thanh tú và rõ nét hơn. Cô bé nhút nhát ngày nào giờ đã cao ngang vai bố và cao hơn cả mẹ. Giọng nói của tôi đã trở nên rõ ràng và nữ tính hơn. Tôi có thể hát những bài hát yêu thích của mình mà không hề ngại ngùng như khi còn bé.

Đặc biệt, suy nghĩ và hành vi của tôi trưởng thành hơn. Tính trẻ con bốc đồng dần thay đổi theo thời gian. Trước khi làm việc gì cũng biết suy nghĩ, đắn đo, nên làm gì và không nên làm gì. Tôi cảm thấy có trách nhiệm và kỷ luật tự giác hơn trong cuộc sống hàng ngày. Khi tôi còn là một đứa trẻ, mẹ tôi phải luôn thúc giục tôi dậy cầm chổi để lau nhà, hoặc giúp mẹ việc này việc kia. Bây giờ khác rồi, chỉ cần thấy nhà bẩn bụi là tôi chủ động lấy chổi quét sạch, rác đầy thì đổ đi. Tôi học cách nấu những món ăn đơn giản từ mẹ, học cách tự giặt, giặt và ủi quần áo. Mỗi buổi sáng, khi gà gáy, mặt trời đã vén rèm đằng đông, mẹ không mất thời gian kéo tôi. Tôi sẽ tự thức dậy và chạy vài vòng quanh sân để tập thể dục.

Xem Thêm: Tự động cập nhật dữ liệu từ Sheet này sang Sheet khác (Google Sheet)

Không chỉ là một việc nhỏ như vậy mà tôi đã thay đổi rất nhiều trong học tập. Trước đây, mỗi khi đi học về mệt, tôi thường bỏ bài tập và đi ngủ. Nhưng không phải bây giờ, khi tôi về nhà tôi dành thời gian làm việc và chuẩn bị bài học. Tôi cẩn thận và có trách nhiệm hơn với việc học của mình. Không cần thầy cô, bố mẹ nhắc nhở, em vẫn chuyên tâm học hành chăm chỉ.

Có lẽ cột mốc quan trọng nhất trong quá trình trưởng thành của tôi là khi tôi học được cách quan tâm và yêu thương mọi người nhiều hơn. Tôi bắt đầu theo dõi và theo dõi mọi người và tìm thấy rất nhiều điều ý nghĩa. Tôi không còn ôm khư khư món đồ chơi hay bộ quần áo mới như ngày nào nữa bởi tôi hiểu được sự vất vả và hy sinh thầm lặng của cha mẹ. Thường vì một chuyện nhỏ mà tôi và chị hay cãi nhau, bố mẹ tôi rất phiền lòng. Nhưng rồi tôi hiểu ra và tôi đã nghĩ khác. Nếu em gái tôi thích một cái gì đó, tôi sẽ không tranh luận với nó. Lần đầu tiên mẹ mua hai đôi tất mới mà tôi còn chẳng thèm đi, thật tuyệt vời. cho đến khi tôi nói:

– Tôi là người lớn và tôi sẽ cúi đầu trước bạn. Chỉ cần chọn màu sắc yêu thích của bạn.

Cô ấy với lấy chiếc tất màu hồng của mình và thì thầm:

– Xin cảm ơn!

Lúc đó tôi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Cảm giác được làm chị em thật tuyệt vời. Bố mẹ nhìn hai chị em yêu thương nhau hòa thuận, ánh mắt bất giác ánh lên niềm vui và hạnh phúc. Sau sự cố đó, tôi càng yêu thương những người xung quanh mình hơn. Cha mẹ yên tâm khi có việc gì, để hai chị em ở nhà.

Trưởng thành và trưởng thành có nghĩa là biết được những sai lầm mình đã mắc phải. Hồi tưởng về quá khứ và hối tiếc về những gì bạn đã làm sai. Từ những điều đó, tôi rút ra được nhiều bài học quý báu, biết tự kiểm điểm và quyết tâm rèn luyện tốt hơn nữa. Điều tuyệt vời nhất là khi tôi bắt đầu có tham vọng và ước mơ về tương lai của mình. Tôi mơ ước trở thành một phóng viên, đi khắp nơi với chiếc máy ảnh trên tay và ghi lại câu chuyện của nhiều mảnh đời khác. Tôi đặt mục tiêu, lập kế hoạch và xây dựng niềm tin mãnh liệt vào những ước mơ, hoài bão đó. Tôi luôn tin rằng chỉ cần mình cố gắng hết sức thì sẽ nỗ lực không ngừng. Một ngày nào đó, thành công sẽ mỉm cười với tôi.

Tôi nhìn mình trong gương và mỉm cười mãn nguyện với chính mình lúc này. Dù nhiều thứ đã thay đổi nhưng tôi vẫn là tôi. Tôi thấy mình đang phát triển và tôi hạnh phúc vì sự phát triển đầy ý nghĩa này.

Tôi thấy mình đã khôn lớn năm 2021 Toi Thay Minh Da Khon Lon Nam 2021 1

Tôi thấy mình đã lớn – Ví dụ 2

Dòng thời gian nuôi dưỡng tâm hồn con người, giúp chúng ta trưởng thành về thể chất và tinh thần, chắp cánh cho những ước mơ và hy vọng về tương lai. Cũng như bao người khác, dòng xoáy thời gian đã khiến tôi trưởng thành đến mức một ngày tôi chợt nhận ra: “Mình đã lớn rồi”.

Con người tôi lớn dần theo năm tháng. Tôi nhớ ngày còn nhỏ, tôi là một cô bé nhút nhát, chỉ tò mò theo chân mẹ, và bây giờ, cô đã trở thành một cô học sinh cấp 2 cao hơn cả mẹ. Tôi không chỉ lớn hơn mà tầm với của tôi còn xa hơn trước. Tôi có thể dễ dàng lấy cuốn từ điển ra khỏi kệ trên cùng, tôi có thể giúp mẹ treo quần áo lên móc mà không cần ghế, tôi có thể giúp bố khiêng thang lên gác xép để sửa ăng-ten và tôi có thể dẫn đường hoặc mang vác suốt thời gian dài mà không cần người đi kèm. đường núi… …những điều mà khi còn trẻ tôi không đủ mạnh mẽ, giờ trở nên đơn giản và dễ dàng. Tôi cũng không còn thấy tự hào khi giúp bố mẹ việc nhà nữa, nó đã trở thành thói quen hàng ngày của tôi mà không gặp nhiều khó khăn hay áp lực. Cảm giác lớn lên lúc đầu còn mơ hồ, sau đó càng lúc càng cảm thấy rõ ràng.

Xem Thêm : Văn mẫu lớp 12: Cảm nhận về nhân vật Phùng trong Chiếc thuyền ngoài xa Dàn ý & 4 bài văn mẫu lớp 12 hay nhất

Tôi trưởng thành không chỉ ở con người, mà còn ở suy nghĩ. Trước đây, tôi chỉ biết đến trường, theo bạn bè, không ngại đường xa. Ngay cả khi học cấp hai, tôi đã để bố mẹ quyết định. Lúc đó, tôi gần như phụ thuộc hoàn toàn vào bố mẹ, nhưng dần dần, tôi cũng học được cách tự chăm sóc bản thân. Sau mỗi học kỳ, tôi biết tự kiểm điểm kết quả học tập của mình, so sánh với các bạn khác và kết quả của năm học trước, rút ​​kinh nghiệm, tự hoàn thiện mình. Tôi cũng đã học được rất nhiều từ bạn bè của mình trong một tập phim mà ý thức cạnh tranh ngày càng tăng. Tôi biết rằng không ai biết mình cần gì hơn chính bản thân mình. Tôi có suy nghĩ và quan điểm của riêng mình và tôi có thể tự lo cho mình. Khác với hồi còn bé (luôn hành động theo bản năng và ham muốn), tôi hiểu rằng không thể không quan tâm đến những người xung quanh. Tôi đang học cách sống không tranh đấu, học cách nhượng bộ và chấp nhận những gì người khác nghĩ. Mỗi người có một suy nghĩ khác nhau về những gì mình nghĩ, quan trọng là mình biết khi nào nên hiểu và khi nào nên thuyết phục người khác hiểu mình.

Từ sự trưởng thành đó, tôi cũng đặt ra ước mơ cho riêng mình. So với tuổi thơ, những ước muốn đó không còn chỉ là những ước muốn tự phát, mơ mộng, hão huyền. Thời gian đã chín muồi cho những quyết định của tôi về tương lai. Trước đây, tôi có rất, rất nhiều điều ước, nhưng bây giờ tôi thậm chí không nhớ nổi một điều ước nào. Lúc đó tôi chỉ nhìn sự việc bằng con mắt đơn giản, thấy người ta làm việc thiện tôi ước mình cũng được như vậy. Nhưng bây giờ tôi hiểu rằng nếu không có nỗ lực của bản thân thì không thể đạt được mục tiêu. Tôi ít khi nghĩ về mọi thứ một cách trẻ con như hồi còn nhỏ, mà suy nghĩ rất cẩn thận, đánh giá khả năng của mình và đặt mục tiêu rõ ràng. Dù có già đi cũng không muốn thay đổi ước mơ. Hiện tại, tôi chưa biết ước mơ lớn nhất cho tương lai của mình là gì, nhưng khi đã có thể quyết định, tôi sẽ luôn hy vọng và nỗ lực hết mình để biến nó thành hiện thực.

Nhưng ước mơ càng lớn, tôi càng nhận ra trách nhiệm của mình. Thứ nhất, tôi cần có nghĩa vụ với những người xung quanh. Thuở nhỏ, tôi phải cố gắng làm người lớn để không phải sinh ra và lớn lên trong sự phụ thuộc của ông bà, cha mẹ. Là học sinh, em phải chăm chỉ học tập, tu dưỡng nhân cách xứng đáng với công ơn dạy dỗ của thầy cô. Là bạn bè, tôi cần cùng nhau học hỏi và giúp đỡ bạn bè cùng nhau tiến bộ… Tôi hiểu rằng ai cũng có trách nhiệm của mình. Khi còn là học sinh, tôi mặc đồng phục học sinh và đại diện cho trường của mình đi bất cứ đâu. Tôi hiểu rằng mọi người có thể nhìn vào và đánh giá ngôi trường thân yêu của tôi dựa trên hành động của tôi. Khi tôi là người Hà Nội, tôi đại diện cho người dân thủ đô, và khi tôi là người Việt Nam, tôi đại diện cho cả dân tộc. Càng nghĩ về những trách nhiệm này, tôi càng cảm thấy gánh nặng trên vai mình.

Sự trưởng thành của tôi không chỉ tôi biết mà còn được mọi người xung quanh công nhận. Mùa hè năm ngoái, gia đình ông ngoại tôi có một sự kiện vui: chú tôi, người đã sống ở Mỹ gần 20 năm, cùng hai cô con gái trở về nước để thăm người thân. Trong thời gian đó, chú và dì tôi sống ở nhà tôi, và bà tôi cũng từ quê lên. Những ngôi nhà bận rộn hơn, đông đúc hơn và có nhiều công việc hơn trước. Bố mẹ còn phải đi làm, thứ 5 em còn phải thi cuối kỳ, chỉ có bác và em ở nhà tiếp khách và dọn dẹp nhà cửa. Tôi cố gắng làm nhiều việc nhà để chú và bà tôi được nghỉ ngơi. Một hôm, trong bữa tối, anh khen tôi làm bố vui và hài lòng. Đêm đó, trước khi đi ngủ, mẹ tôi nói với tôi:

– Con gái mẹ đã lớn nhiều rồi!

Tôi chìm vào giấc ngủ hạnh phúc, không phải chỉ vì những lời khen của mẹ hay cô chú, mà còn vì niềm vui khi thấy bố mẹ tự hào về mình – nghĩa là tôi đã lớn. Dù trách nhiệm có lớn đến đâu, dù ước mơ còn xa vời và khó khăn, tôi sẽ không ngừng nỗ lực, vì tôi biết rằng luôn có những người thân ở bên, sẵn sàng giúp đỡ tôi bất cứ lúc nào. Giúp tôi bất cứ lúc nào.

Cảm giác người lớn – mẫu 3

Xem Thêm: Thuyết Minh Về Món Trứng Rán, Trứng Chiên ❤️️ Cách Làm

Chúng ta đều biết rằng quá trình lớn lên và phát triển của con người là vô cùng kỳ diệu và thú vị. Bản thân chúng tôi thấy mình trưởng thành ở một khía cạnh nào đó, không chỉ về thể chất mà còn cả về trí óc. Bản thân tôi đã trưởng thành.

Tên tôi là Ayan, và tôi mười bốn tuổi. Sang năm em sẽ cởi bỏ khăn quàng đỏ và gia nhập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh. Chỉ cần nghĩ về nó làm cho tôi phấn khích. Cảm giác lớn lên từng ngày thật kỳ lạ. Khi tôi học lớp một, tôi là một đứa trẻ và thấp nhất trong lớp. Bố mẹ tôi mua cho tôi sữa và phô mai, chứa đủ canxi để tăng chiều cao khiêm tốn của tôi, nhưng không nhiều. Suy nghĩ của tôi lúc đó rất ngây thơ, nói gì cũng không cân nhắc quá nhiều về tình cảm. Lúc đó tôi ngây ngô lắm, suốt ngày nói cười. Tôi còn nhớ lời bố mẹ nói, ở tuổi đó não bộ phát triển, chạm tay vào là nghĩ ngay, nhưng sau này mới thấy mình hỏi nhiều, hơi khờ. Thêm vào đó là sự nhút nhát, rụt rè của một đứa trẻ tinh nghịch như tôi. Rồi dần dần tôi bước vào lớp hai. Sau đó là lớp 3, nhưng chiều cao chỉ cải thiện đôi chút, còn tư duy và câu hỏi cùng cấp khó hiểu hơn. Sau đó là lớp bốn và lớp năm. Tôi biết học những điều mới là như thế nào. Tôi bắt đầu biết quan tâm đến người thân và bạn bè, cùng họ chia sẻ niềm vui nỗi buồn và tôi hiểu được quy luật tự nhiên. Sau khi học hết tiểu học được năm năm, tôi phải học một trường cao cấp hơn, đó là trường trung học cơ sở. Đối với tôi, đây là một bước ngoặt lớn đối với tôi. Chiều cao và thể lực của tôi bắt đầu phát triển. Cha mẹ vui mừng nói: “Hóa ra con gái tôi không phải là vật cản đường.” Giờ đây tôi không phải nhờ người bế trên cao, uống nhiều sữa hay phải nhón chân khi cần viết lên bảng. Ngoài ra, tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Tôi đã tự mở được cái chai và mang theo một chồng sách địa lý yêu thích của mình. Từ bước ngoặt này, tôi đã học được rất nhiều điều. Tôi biết cách trở thành người học tích cực hơn, mạnh dạn hơn và cách sử dụng từ ngữ để truyền đạt quan điểm của mình. Tôi biết và hiểu những lời an ủi cha mẹ tôi trong lúc đau đớn. Rồi hai năm sau, bây giờ tôi đã học lớp 8, tôi hiểu khái niệm học chữ rõ ràng hơn và chú trọng hơn vào sách vở. Vì tôi thích đọc sách, nhưng tôi chỉ muốn ngồi một mình lặng lẽ bật chiếc đèn bàn chỉ chiếu vào sách, kết quả là đôi mắt tôi phải tự chịu đựng. Tôi không còn sợ chủ đề giới tính, điều mà ngày nhỏ tôi cho là không phù hợp với tâm lý. Tôi hiểu quy luật của con người, mạnh được yếu thua, tôi biết cách suy luận, tiêu tiền hợp lý, suy nghĩ chín chắn hơn rất nhiều. Tôi đã biết tiết kiệm tiền mua tài liệu học tập và tài liệu tham khảo. Tìm hiểu về giá trị của đồng tiền trong xã hội ngày nay. Tôi cảm thấy như một người lớn thực sự.

Tôi cảm thấy như mình đã trưởng thành. Không chỉ về thể chất, mà còn về tinh thần. Đồng thời, em sẽ chăm chỉ học tập, xứng đáng là cháu ngoan của Bác.

Tôi thấy mình đã khôn lớn năm 2021 Toi Thay Minh Da Khon Lon Nam 2021 2

Tôi thấy mình đã lớn – Ví dụ 4

Ngày qua ngày, tôi lớn thêm một chút. Năm nay tôi mười ba tuổi. Ngày còn bé, tôi hay nghĩ cho bản thân mình, nhưng năm nay tôi đã biết suy nghĩ chín chắn hơn, vì mọi người, vì tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

Vài năm trước, suy nghĩ của tôi rất bốc đồng và không suy nghĩ thấu đáo nên thường làm tổn thương người khác. Khi ở nhà, tôi chỉ trốn trong phòng và gọi điện thoại thay vì giúp gia đình làm việc nhà. Nhiều lúc tôi còn giận và làm trái phép với gia đình. Khi ra đường, tôi chỉ muốn thể hiện mình một cách nổi bật nhất nên quên đi những người xung quanh. Có thể nói là tôi rất “bá đạo” (giới trẻ bây giờ hay nói thế).

Và bây giờ, khi về đến nhà, tôi luôn ở dưới phòng khách xem TV, đợi mẹ tìm việc hoặc trông trẻ giúp mẹ. Tôi suy nghĩ chín chắn hơn và nghĩ đến hậu quả, để không làm những điều sai trái và khiến người khác đau lòng vì mình. Khi ra đường, tôi biết cách kiềm chế cảm xúc muốn bùng nổ để thể hiện mình với người khác. Tôi lịch sự và cư xử lịch sự hơn. Và bây giờ, tôi không cảm thấy mình “hung dữ” nữa.

Có lẽ tôi trở nên như vậy vì tôi đã nhìn thấy và cảm thấy ghen tị, buồn bã và đau đớn sau những gì tôi đã làm. Dù quá khứ và hiện tại chỉ cách nhau một hai năm nhưng trong tôi đã có những thay đổi lớn, người thân luôn tự hào về tôi, còn người ngoài có cái nhìn khác và thiện cảm hơn với tôi.

Tôi sẽ cố gắng sửa đổi bản thân nhiều hơn bây giờ và trong tương lai. Tôi không còn muốn mọi người nhìn mình như một đứa trẻ khờ khạo, bướng bỉnh mà nhìn tôi là một người trưởng thành hơn trong mọi việc. Vì tôi cảm thấy mình đã thực sự trưởng thành.

Tôi thấy mình đã lớn – Ví dụ 5

Trong gia đình, tôi là út nên luôn được ngoại yêu chiều. Hầu như lần nào về nhà chơi, tôi cũng chẳng phải làm gì, chỉ ngồi chơi. Bổ sung cho tình yêu của gia đình bà tôi, dường như không ai thích tôi cả. Tôi không biết tại sao, nhưng chắc là vì tình cảm với em họ.

Lần nào có gì hay em lại đi chơi nhưng con gái không cho chơi. Họ nói tôi vụng về và không thể chơi được nữa. Họ luôn nói rằng tôi thụ động, vụng về và học không giỏi bằng anh họ của tôi. Mặc dù tôi thường bị la mắng và chỉ trích vì điều này nhưng tôi không nghĩ điều đó làm tôi buồn vì bố mẹ tôi đã luôn ủng hộ và yêu thương tôi. Tôi lấy điều này làm động lực để cho mọi người thấy rằng tôi không vụng về, thụ động hay thất học.

Thời gian trôi qua, cái tên “Cô gái ngốc nghếch” không còn nữa. Thay vào đó, hãy khen ngợi. Tôi không còn là cô bé vụng về hay hay trêu chọc đó nữa, giờ tôi đã là học sinh lớp 8 rồi!

Bố tôi từng nói với tôi: “Người thành công là người có ước mơ và kiên trì biến chúng thành hiện thực”. Sau khi nghe những lời này, tôi đặt ra cho mình những mục tiêu cần đạt được trong tương lai. Tôi đưa nó cho bố tôi xem, ông cười và nói với tôi: “Tốt lắm con yêu. Mục tiêu đã đến rồi, hãy cố gắng và kiên định với nó! Những lời này cũng thôi thúc tôi tiếp tục làm việc chăm chỉ. Tôi vẫn nhớ tám năm Trước đây tôi chỉ là một cô bé Nhút Nhát, thụ động, vụng về, học dở, vậy mà 8 năm sau, tôi trưởng thành hơn, tự tin hơn, mạnh mẽ hơn, quyết đoán hơn, tôi đã hoàn toàn thay đổi, bỏ lại sau lưng lớp vỏ cô gái khờ khạo ngày xưa. Cha mẹ tôi luôn hỏi tôi câu hỏi này: “Con muốn trở thành gì khi lớn lên? “. Câu trả lời của tôi mỗi năm một khác. Năm lớp 1, tôi mơ làm bà tiên trong truyện cổ tích. Đến lớp 3 và lớp 5, tôi mơ làm nhà khoa học. Nhưng đến lớp 8, tôi đã chắc chắn rằng mình ước mơ trở thành nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, lúc đó tôi cảm thấy ước mơ, dự định tương lai của mình rất cần một câu trả lời chính xác, tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

Tôi không chỉ trưởng thành về thể chất mà còn phát triển cả về tinh thần. Không thích những nơi ồn ào nữa, không thích chơi game nữa: trước đây suốt ngày chơi điện tử, không còn thích xem hoạt hình, xem những câu chuyện vô bổ, giờ thích những nơi yên tĩnh, tĩnh lặng hơn. Tôi bắt đầu thích viết nhật ký, đọc tiểu thuyết và vẽ, bất kể khi vui hay khi buồn. Tôi có thể dành hàng giờ chỉ để nhìn vào một vật thể hoặc một cơn mưa. Tôi đã từng làm nhiều việc mà không nghĩ đến hậu quả, nhưng bây giờ tôi nghĩ hai lần trước khi làm bất cứ điều gì.

Con đã làm cha mẹ buồn, lo lắng và thất vọng. Vào thời điểm đó, tôi không biết hành động của mình sẽ ảnh hưởng hay làm tổn thương cha mẹ như thế nào. bất cứ điều gì bạn muốn. Bây giờ, nếu tôi có thể có một điều ước, tôi sẽ ước: quay ngược thời gian để tôi có thể sửa chữa tất cả những sai lầm mà tôi đã gây ra. Tôi thực sự nhận ra hành động của mình đã làm tổn thương những người yêu thương tôi đến nhường nào. Tôi đã lớn chưa?

Tôi thấy mình trưởng thành về mọi mặt: thể chất và tinh thần. Trưởng thành không chỉ trong suy nghĩ, mà trong từng lời nói, từng cử chỉ và cả suy nghĩ về tương lai và cuộc sống của mình. Tôi đã học được nhiều điều, suy nghĩ chín chắn hơn và có ý chí cho tương lai. Có lẽ tôi đã lớn.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục