TOP 20 bài Tả thầy giáo lớp 5 hay nhất

TOP 20 bài Tả thầy giáo lớp 5 hay nhất

Tả thầy giáo

Tả cô giáo, tả cô giáo kính yêu gồm 20 bài văn mẫu và 2 dàn ý chi tiết. Qua đó giúp các em tích lũy vốn từ và biết cách phát triển vốn từ đó thành văn tả người chân thực, sinh động.

Bạn Đang Xem: TOP 20 bài Tả thầy giáo lớp 5 hay nhất

Viết bài văn tả cô giáo cũng vậy, cũng cần miêu tả ngoại hình, tính cách của cô giáo, sử dụng thêm biện pháp nghệ thuật nhân hóa để bài văn sinh động hơn. .vì vậy hãy tải xuống miễn phí để có thêm từ vựng:

Đề cương của giáo viên

Đề cương 1

1. Lễ khai trương

<3 Cảm ơn thầy, người thầy kính yêu của em, thầy thanh.

2. Nội dung bài đăng

a) Giới thiệu chung

  • Cô Thanh là giáo viên dạy văn lớp 4 và lớp 5 của tôi.
  • Anh năm nay cũng đã ngoài bốn mươi nhưng vẫn còn trẻ và đam mê với nghề.
  • b) Ngoại hình

    • Thầy cao dong dỏng, dáng đi cũng nhẹ nhàng như chính thầy nên không lẫn với ai được.
    • Khuôn mặt vuông vức nhưng đầy nếp nhăn. Phải chăng vì người ngồi soạn bài, những bộn bề cuộc sống, sự trăn trở dành cho học trò đều in hằn trên khuôn mặt.
    • Em vẫn thích nụ cười của thầy nhất. Một nụ cười luôn rộng mở, ấm áp và dịu dàng, nhân hậu biết bao.
    • Mắt thầy ngày càng yếu, mắt học trò không còn tinh anh nhưng vẫn còn đó một biển tình yêu thương, bao dung, che chở cho những đứa học trò nhỏ dại, ngây thơ.
    • Anh ấy là một người đàn ông rất đơn giản. Hàng ngày, ông đạp chiếc xe đạp cũ kỹ rong ruổi trên những con đường quê quen thuộc, đem kiến ​​thức đến cho các em nhỏ.
    • b) Cách bạn dạy

      • Có lẽ bạn là người truyền cảm hứng cho tôi nhiều nhất từ ​​trước đến nay.
      • Thầy đã dạy cho chúng tôi rất nhiều bài học quý giá khi luôn mang đến cho lớp học những cảm xúc rất riêng thông qua vô số câu chuyện đời thường.
      • Dưới sự dạy dỗ của thầy, môn văn trở nên gần gũi hơn bao giờ hết, lúc trầm, lúc bổng, trang sách sống động, dứt khoát không trắng đen.
      • 3. Kết thúc

        • Hãy nói lên cảm nghĩ của bạn: thanh thầy, một người thầy luôn tận tụy với học trò. cảm ơn vì tất cả những gì bạn đã làm!
        • Đề cương 2

          1. Lễ khai trương

          • Hướng dẫn, giới thiệu giáo viên.
          • Giống như người gieo nắng thầm lặng và bền bỉ, thầy đã mang đến cho chúng em những hạt mầm tri thức rực rỡ và thắp lên ngọn lửa đam mê, khát khao trong trái tim các em. Cảm ơn thầy, người thầy kính yêu của em, thầy thanh.
          • 2. Nội dung bài đăng

            a) Giới thiệu chung

            • Cô Thanh là giáo viên dạy văn lớp 4 và lớp 5 của tôi.
            • Anh năm nay cũng đã ngoài bốn mươi nhưng vẫn còn trẻ và đam mê với nghề.
            • b) Ngoại hình

              • Thầy cao dong dỏng, dáng đi cũng nhẹ nhàng như chính thầy nên không lẫn với ai được.
              • Khuôn mặt vuông vức nhưng đầy nếp nhăn. Chẳng lẽ đêm đó ngồi soạn bài, những bộn bề cuộc sống, sự trăn trở với học trò đều in hằn trên khuôn mặt ấy.
              • Em vẫn thích nụ cười của thầy nhất. Một nụ cười luôn rộng mở, ấm áp và dịu dàng, nhân hậu biết bao.
              • Mắt thầy ngày càng yếu, mắt học trò không còn tinh anh nhưng vẫn còn đó một biển tình yêu thương, bao dung, che chở cho những đứa học trò nhỏ dại, ngây thơ.
              • Anh ấy là một người đàn ông rất đơn giản. Hàng ngày, ông đạp chiếc xe đạp cũ kỹ rong ruổi trên những con đường quê quen thuộc, đem kiến ​​thức đến cho các em nhỏ.
              • c) Cách bạn dạy

                • Có lẽ bạn là người truyền cảm hứng cho tôi nhiều nhất từ ​​trước đến nay.
                • Thầy đã dạy cho chúng tôi rất nhiều bài học quý giá khi luôn mang đến cho lớp học những cảm xúc rất riêng thông qua vô số câu chuyện đời thường.
                • Dưới sự dạy dỗ của thầy, môn văn trở nên gần gũi hơn bao giờ hết, lúc trầm, lúc bổng, trang sách sống động, dứt khoát không trắng đen.
                • 3. Kết thúc

                  • Hãy nói bạn cảm thấy thế nào.
                  • Giới thiệu sơ qua về thầy

                    Cô Hải là người thầy yêu quý của tôi cho đến tận bây giờ.

                    Bạn là giáo viên tiếng Anh trong lớp của tôi. Cô giáo ưa nhìn và dễ gần. Với chiều cao hơn 1,7 mét và dáng người cường tráng thường xuyên tập thể dục, anh có cảm giác không thua gì diễn viên trên TV. Anh Hải thích kiểu tóc đầu đinh, anh nói nó rất mát và thoải mái. Anh ấy rất thích cười. Anh ấy luôn nở nụ cười chào đón các đồng nghiệp và học sinh của mình. Anh Hải cũng là một người rất tốt bụng và ấm áp. Anh luôn sẵn sàng tham gia các hoạt động chung và giúp đỡ người khác. Chính vì vậy, kể cả giáo viên khó tính nhất hay học sinh bướng bỉnh nhất cũng thích anh.

                    Từ khi học với thầy, giờ học tiếng Anh trở nên thú vị đến không ngờ. Ngoài các phương pháp giảng dạy truyền thống, thầy thường sử dụng máy chiếu để cho chúng tôi xem những hình ảnh và video thú vị. Đồng thời, giáo viên cũng tăng thời gian để chúng tôi luyện nói và giao tiếp với nhau. Nhờ đó, chúng ta có thể phát âm và nói tiếng Anh tốt hơn.

                    Tôi yêu bạn rất nhiều. Anh là thần tượng mà em học tập và phấn đấu noi theo.

                    Tả cô giáo lớp 5

                    Mô tả của giáo viên – Ví dụ 1

                    Có hình ảnh nào khiến bạn nhớ mãi không? Đối với tôi, vâng, đây chính là hình ảnh người thầy của tôi đứng trên bục giảng mỗi ngày.

                    Cô giáo dạy toán của tôi năm lớp 4 là một người rất nhẹ nhàng và tận tâm. Thầy cao gầy, mái tóc đen dài để lộ vầng trán cao. Thầy rất giản dị, hàng ngày đến lớp, thường mặc áo sơ mi công sở và quần tây đen, nhìn thầy có nét trí thức và nghiêm túc.

                    Bước vào từng lớp, cô giáo bước vào lớp và chào đón cả lớp bằng nụ cười tươi rói để bắt đầu một tiết học mới. Những dòng tiêu đề của lớp đều được cô giáo viết nét chữ ngoằn ngoèo, in đậm để lại cho chúng em ấn tượng sâu sắc. Mỗi tiêu đề hàng, mỗi lĩnh vực kiến ​​thức, xuất hiện trên bảng. Thầy giảng cặn kẽ cho chúng tôi, đắt từng tấc đất, giọng sang sảng. Anh ấy chỉ cho chúng tôi thấy tại sao nơi này lại như vậy và tại sao nó không ở đó cho đến khi chúng tôi tìm ra nó.

                    Khi chúng em đang tập trung làm bài, thầy nhẹ nhàng đi qua từng dãy bàn nhìn học trò làm bài. Khi ai đó làm sai điều gì, giáo viên sẽ chỉ ra lỗi sai và sửa lỗi cho bạn. Thầy luôn sẵn sàng lắng nghe những câu hỏi, vấn đề của chúng tôi và giải đáp cặn kẽ, dễ hiểu.

                    Mỗi buổi học, ngay cả môn toán tưởng chừng như nhàm chán, cũng trở nên thú vị và tràn đầy niềm vui khi có sự giúp đỡ của giáo viên. Cô giáo thường đưa ra những ví dụ sinh động và hài hước để cả lớp cảm thấy thoải mái khi đến lớp.

                    Cho đến bây giờ, mỗi tiết học của thầy đều để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Dù không còn được học với thầy nhưng hình ảnh thầy trong từng lớp học vẫn hiện hữu trong lòng em.

                    Mô tả của giáo viên – Ví dụ 2

                    Năm lớp 5 là kỷ niệm tác phẩm đầu tay của tôi, lớp trưởng dẫn dắt chúng tôi là một cô giáo còn rất trẻ. Nhưng kỉ niệm về bạn sâu đậm nhất là ở trường tiểu học của tôi.

                    Thầy của chúng ta còn rất trẻ, có lẽ mới ra trường được vài năm. Anh ta trạc ba mươi tuổi, cao và cân đối. Mỗi khi nhìn thấy bạn trong chiếc áo sơ mi và quần tây, tôi luôn hình dung bạn là một diễn viên trên màn ảnh nhỏ. Anh có nước da ngăm đen săn chắc chứ không phải làn da trắng hồng mịn màng như các anh chị của mình. Tóc thầy được cắt ngắn và chải gọn gàng, rất hợp với khuôn mặt của thầy. Thầy có khuôn mặt vuông vức, dáng vẻ nghiêm nghị nhưng khi cười thì rất dễ mến. Đặc biệt là vầng trán cao và chiếc mũi thẳng càng làm cho khuôn mặt thầy thêm trí tuệ và điển trai. Đôi mắt hí phù hợp với người đàn ông trưởng thành, sắc sảo. Hàng mi dày che phủ đôi mắt khiến đôi mắt càng thêm bí ẩn. Lông mày rậm, nhướng sang hai bên rất đàn ông. Chúng tôi chưa bao giờ thấy anh ấy ăn mặc ở nhà, nhưng mỗi khi đến trường anh ấy đều mặc áo sơ mi và quần tây, rất phù hợp.

                    Thầy là một trong số ít giáo viên dạy văn của trường, và là một trong những người giỏi nhất. giáo viên giỏi. Giọng nói ấm áp của thầy đã thấm vào trái tim chúng tôi bao cảm xúc. Nhờ có bạn mà hiệu suất sáng tác của tôi ngày càng tiến bộ, tôi ngày càng yêu văn chương hơn, điều vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức của tôi. Trên lớp, khi quản lý lớp, thầy là người rất nghiêm túc và không bao giờ lơ là. Chính vì vậy mà việc học tập và nề nếp của lớp chúng tôi luôn thuộc hàng xuất sắc nhất. Nhưng sau giờ học, anh ấy rất vui tính và thường cho chúng tôi kẹo hoặc một cuốn sách mới tinh.

                    Xem Thêm: Giải SBT Vật lý 9: Bài 42-43. Thấu kính hội tụ. Ảnh của một vật tạo

                    Em yêu cô giáo chủ nhiệm lớp em. Những ngày học cấp một sắp kết thúc, chúng em phải nói lời chia tay với thầy, nhưng hẹn một ngày không xa, chúng em sẽ lại hẹn về thăm thầy, về mái trường thân yêu này, cùng ôn lại những kỷ niệm ấy.

                    Mô tả giáo viên – Mẫu 3

                    “Em đang viết bảng thì bụi phấn rơi xuống. Có chút bụi nào trên tóc em không”. Mỗi khi cất lên lời bài hát “Bụi đời”, hình ảnh người thầy – cô chủ nhiệm lớp 5 của tôi lại hiện lên trong tâm trí tôi. Anh ấy là người mà tôi vô cùng biết ơn và kính trọng.

                    Thầy năm nay đã ngoài năm mươi. Cô giáo cao và hơi béo. Thầy cô đã điểm bạc trên tóc – điểm bạc vì tuổi ấy tóc ai còn xanh, điểm bạc vì bụi phấn, điểm bạc vì lo toan đời thường, điểm vì lũ học trò tinh nghịch chúng tôi. Thầy có khuôn mặt vuông chữ điền, từng chữ đều như ngọc, toát lên hơi thở rắn rỏi. Trong mắt thầy có sự chính trực, có cái nhìn xa lánh nhưng ánh mắt thầy trao cho lũ học trò chúng tôi thật ấm áp biết bao. Anh ta có một cái mũi rộng và một vầng trán cao. Mỗi khi ông cười, những nếp nhăn nơi khóe mắt và miệng lại hằn sâu như phản ánh những bộn bề, vất vả của cuộc đời. Anh ăn mặc đơn giản nhưng sang trọng.

                    Thầy đối với chúng em rất tử tế, rất tốt. Khi một học sinh bị ốm, cô giáo tận tình hỏi han và cho chúng em ôn bài. Trong lớp, nếu bạn nào học chưa tốt, hoặc hoàn cảnh gia đình đặc biệt, thầy sẽ cố gắng giúp đỡ hết mình, như động viên bạn chăm chỉ học tập, giúp đỡ về vật chất và tinh thần. Tôi còn nhớ, trong lớp tôi có một cây lan, gia đình rất khó khăn, bố mất sớm, gánh nặng gia đình đổ lên vai mẹ nhưng mẹ lại thường xuyên đau ốm, vì không đủ tiền đóng học phí. Một lần. Ban đầu, Lan định cho em nghỉ học nhưng cô giáo thuyết phục mẹ giúp em đóng học phí. Thầy như người cha thứ hai, luôn ân cần che chở, chăm sóc, nhắc nhở mặc ấm mỗi khi trời lạnh, sáng dậy đi học, không bao giờ bỏ bữa. Nhưng có khi thầy nghiêm khắc lắm, tức là chúng em không nghe thầy, có khi không làm bài tập, có khi mắc lỗi thầy nhắc nhở. Vì vậy, thầy không chỉ dạy chúng tôi kiến ​​thức, mà còn dạy chúng tôi cách sống, cách đối nhân xử thế. Anh luôn được phụ huynh, đồng nghiệp và mọi người yêu mến bởi không chỉ hiền lành, nhiệt tình mà còn tích cực tham gia các hoạt động của trường.

                    Cho dù thời gian có trôi, cho dù sau này không gặp lại em, thì hình bóng của em vẫn luôn xuất hiện trong trái tim anh. Làm sao tôi có thể quên được sự ân cần hướng dẫn, những bài học rèn luyện nhân cách cao thượng của thầy?

                    Tả cô giáo – Mẫu 4

                    Đã gần 5 năm trôi qua, tôi vẫn nhớ như in cô giáo lớp 1 mà tôi mới gặp ngày hôm qua.

                    Vầng trán cao và rộng của thầy có những nếp nhăn hằn sâu. Nhìn mái tóc đã bạc trắng theo năm tháng và khuôn mặt gầy gò gầy guộc. Tôi nghĩ rằng bạn đã được giảng dạy trong một thời gian dài. Biết bao thế hệ học trò thầy đã dìu dắt, cầm tay nắn nót từng nét chữ cho các em, không biết có ai còn nhớ thầy không! Mắt thầy chắc chắn kém nên thầy thường đeo kính trắng, nhất là khi đọc bài hoặc chấm điểm cho chúng tôi.

                    Mặc dù đã ngoài năm mươi nhưng ngày nào thầy cũng đến lớp sớm, viết chữ mẫu vào vở cho học sinh, hay bọc lại từng trang sách rách. Ông luôn giữ một lưỡi dao cạo trong chiếc cặp da cũ bạc màu của mình. Mỗi khi chúng tôi viết một cây bút chì, chúng tôi luôn yêu cầu giáo viên gọt nó. Suốt ngày bận rộn chăm sóc lũ học trò tiểu học nhưng anh chưa bao giờ tỏ ra cáu gắt. Một lần, tôi vừa bước vào lớp thì cô giáo gọi lại. Tôi hơi lo lắng, không biết cô giáo sẽ khiển trách điều gì. Không ngờ cô giáo sửa cái khuy áo vội quá, tôi quên bẻ luôn. Tôi không thể nào quên được cử chỉ thân thiện ấy, thầy rất ít mắng chúng tôi. Khi chúng em làm chưa tốt, thầy chỉ cười hiền bao dung và hướng dẫn chi tiết để mọi người hiểu. Cô giáo thường khuyên chúng em phải cố gắng học tập để mai sau có ích cho đất nước.

                    Xem Thêm : Tổng Hợp Lý Thuyết Toán 12 Chương Số Phức Chọn Lọc

                    Hơn 30 học sinh tiểu học trong lớp coi ông như người cha già kính trọng, yêu quý.

                    Tả cô giáo – Mẫu 5

                    Trong cuộc đời học sinh, ai cũng phải có thầy cô như cha mẹ nuôi dưỡng tâm hồn, ươm mầm tư tưởng để có được thành quả như ngày hôm nay. Tôi cũng vậy, tôi cũng có những người thầy như thế này mà suốt đời tôi sẽ không bao giờ quên. Họ đã dạy tôi làm người, là người đã dạy tôi những bài học đầu tiên tôi chập chững bước vào đời. Nhưng có lẽ người làm tôi ấn tượng nhất có lẽ là cô giáo Duẩn, giáo viên chủ nhiệm lớp bốn của tôi.

                    Khi tôi học lớp bảy, tôi nhận được tin cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi phải nghỉ sinh con vào năm ngoái. Chúng em buồn vì cô là cô giáo mà chúng em rất yêu quý. Hôm ấy cũng là lúc chúng tôi đón cô hiệu trưởng mới về dạy văn cho em. Tôi chỉ nghe nói chúng tôi không thích thầy một phần vì chưa học văn bao giờ, phần vì thầy ngày xưa được yêu lốp. Tuy nhiên, khi anh ấy bước vào lớp, tất cả mọi người trong lớp chúng tôi đều rất ngạc nhiên, bởi vì anh ấy rất đẹp ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh ấy có mái tóc đen dày và rất đẹp. Khi anh ấy vui, anh ấy sẽ luồn tay vào tóc để làm cho nó mềm hơn. Đối với một người đàn ông, anh ta có đôi mắt to đen với lông mi dài. Khuôn mặt thầy vuông vức, nước da ngăm hơn màu nâu sẫm, màu bánh mật, một nước da rất đặc trưng của vùng ven biển nước ta. Anh ta không cao, chỉ khoảng 1m65, nhưng dáng người gầy gò khiến anh ta trông cao hơn nhiều.

                    Anh ấy là giáo viên mới của trường, tôi nghe nói anh ấy đã dạy học ở thành phố, nhưng anh ấy quyết định về nông thôn để dạy chúng tôi đọc. Hiểu rồi, chúng tôi yêu bạn nhiều hơn, yêu bạn nhiều hơn. Giáo viên rất tốt và truyền cảm hứng. Người như tôi, vốn ghét môn văn đến tận xương tủy, vẫn có thể nghe thầy giảng từ đầu đến cuối không bỏ sót một chữ nào. Giờ ra chơi vui hơn, chúng em thoải mái phát biểu về những vấn đề mang tính đoàn kết cả trong lớp và trong giờ cô giáo giảng dạy. Buổi chiều, thầy thường đến nhà những học sinh nghỉ học hoặc gia đình khó khăn dạy bù để an ủi những học sinh gặp khó khăn trong việc đến lớp. Vì thế tình hình học tập của lớp tôi rất tốt, chúng tôi đều rất quý thầy, chỉ mong thầy mãi là giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi. Nhưng đối với tôi, nếu không có sự cố đó, anh ấy sẽ không có những kỷ niệm đẹp đẽ như bây giờ. Đó là bài kiểm tra giữa kỳ môn văn của tôi, và chắc các bạn cũng biết, tôi bị điểm kém và tiếc là cô giáo bảo mọi người mang bài về nhà. Phụ huynh ký tên. Em không dám đem về cho bố mẹ, vì em đã hứa với bố lần này nhất định sẽ đạt điểm cao. Tôi nghĩ rằng cách để trốn thoát là nói với bố mẹ tôi rằng họ không có ở nhà, nhưng cuối cùng tôi đã chọn ký một mình. Tôi đã đưa cho giáo viên chữ ký giả của mình.

                    Thầy nhìn cả lớp không nói gì. Tôi nghĩ mình đã thoát tội, nhưng khi tôi rời trường, anh ấy gọi lại cho tôi và nói rằng anh ấy biết đó là chữ ký của tôi. Tôi chỉ biết bật khóc và kể cho anh nghe mọi chuyện. Anh ấy đồng ý với tôi rằng nếu tôi bị điểm thấp trong kỳ thi cuối học kỳ tới, anh ấy sẽ không nói về điều đó. Tôi áy náy không dám hó hé, nhưng nghe đến đây, nghĩ đến cha, tôi sợ tái xanh mặt nên chỉ biết gật đầu đồng ý với thầy. Gần đến kỳ thi cuối kỳ rồi, khi thầy đến nhà nói sẽ dạy kèm cho tôi, tôi loay hoay không biết phải làm sao. Lúc đầu, em cũng thấy hơi ngại nhưng trước sự nhiệt tình của thầy, em càng chăm chỉ học tập hơn. Kỳ thi cuối kỳ đã kết thúc như tôi mong muốn, và được chấm đỏ là thành tích lớn nhất mà tôi đạt được. Tôi thầm cảm ơn anh ấy, nếu không có anh ấy, tất nhiên tôi sẽ không được như ngày hôm nay.

                    Thầy tôi có khi là thầy, là bạn, có khi là cha nâng niu bước tôi. Thầy đã mở một cánh cửa trong tâm hồn tôi, không chỉ về kiến ​​thức mà còn về đạo đức. Ngài không tha thứ lỗi lầm của chúng ta, nhưng Ngài bắt chúng ta chuộc lỗi. Cả cuộc đời này có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên bạn, bạn là người đã dìu dắt tôi trên từng bước đường đời.

                    Mô tả giáo viên – Mẫu 6

                    Cuộc đời mỗi người không thể tách rời hình bóng của người thầy nếu muốn thành công. Người xưa có câu: “Không thầy mà học”. Trong lòng tôi cũng có một người thầy. Đó là thầy dạy toán.

                    Thầy năm nay gần bốn mươi. Ở tuổi trung niên, anh ta vẫn còn trẻ và nhàm chán. Cô giáo dạy tôi những bài toán khó rất nhẹ nhàng. Thầy rất cao, khoảng 1m75. Tôi chỉ đứng trên vai thầy mà thôi. Anh không sở hữu khuôn mặt chữ điền chuẩn mực, cũng không sở hữu làn da nâu khỏe khoắn. Làn da của hắn rất trắng, mặc dù không mềm mại như thiếu nữ, nhưng da rất sáng. Nó làm nổi bật những gì giáo viên mặc. Anh thường mặc áo sơ mi trắng, quần tây và đi dép xăng đan giản dị đến lớp. Vào mùa đông vẫn có thể mặc áo gió khi ra ngoài. Tóc thầy vẫn đen chưa bạc. Anh ấy chỉ để một kiểu tóc trong suốt cả năm mà không thay đổi. Nụ cười của thầy rất tươi. Mỗi lần thầy cười là cả lớp muốn cười theo. Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy cười thành tiếng, chỉ một chút thôi. Mỗi khi anh ấy cười, đôi mắt và khuôn mặt anh ấy sáng lên. Mỗi khi thầy cười, làn da trắng nõn trên khuôn mặt thầy lại ửng đỏ. Thầy rất nhiệt tình với học trò. Anh ấy luôn cố gắng tìm ra những bài toán thú vị và kỳ lạ để thúc đẩy sự phát triển toán học của chúng ta. Tôi đã thực sự yêu thích môn toán kể từ ngày cô đảm nhận việc dạy môn toán cho lớp. Thầy đã truyền nhiệt huyết, tình yêu toán học cho chúng em. Hàng ngày, thầy đến lớp và bước vào với thái độ niềm nở của một người thầy yêu thương học trò. Cây thước dài thầy dùng để vẽ luôn ở đó. Bàn tay cầm phấn của cô giáo rất đẹp. Chẳng mấy chốc, nét chữ mượt mà đã được viết trên bảng đen. Cô giáo rất rõ ràng, vẽ hình và viết số rất tốt.

                    Tôi thích bạn rất nhiều vì thái độ của giáo viên. Sự nhiệt tình của các bạn sẽ luôn là món quà vô giá đối với chúng tôi.

                    Tả cô giáo – Mẫu 7

                    Người thầy mà tôi ấn tượng nhất là tổng phụ trách của trường.

                    Thầy là giáo viên nghiêm khắc nhất trong trường. Nhiệm vụ của giáo viên là kiểm tra kỹ kỷ luật của lũ quỷ chúng ta. Đó là lý do tại sao chúng tôi luôn đặt cho bạn những biệt danh dễ thương như Thần chết. Nhưng thực sự, khi gặp em, anh không còn cảm giác sợ hãi mỗi khi nghe đến tên em nữa. Là bậc thầy trong việc bắt lỗi học sinh nghịch ngợm, tôi đã nghe danh bạn từ lâu và tôi cũng rất sợ bạn. Anh ấy không cao lắm, chỉ là chiều cao trung bình của một người đàn ông. Thầy hơi mập nên trông nặng nề nhưng dễ thương.

                    Giống như những giáo viên khác, anh ấy để kiểu tóc bình thường. Hàng ngày đến trường, anh mặc bộ quần áo rất giản dị, đúng phong cách công sở: sơ mi, quần tây, chân đi giày ngoại. Thầy luôn mang theo cây bút và cuốn sổ nhỏ, hễ thấy ai vi phạm nội quy là hỏi tên cả lớp, vài phút sau sẽ biết hình thức kiểm điểm. Khuôn mặt thầy lúc nào cũng nghiêm nghị, nghiêm nghị và lạnh lùng, chưa bao giờ thấy thầy cười. Bất cứ khi nào anh cau mày, hai lông mày dường như luôn dính vào nhau. Thực ra, trước khi nói chuyện và tiếp xúc với bạn, tôi vẫn gán cho bạn là người quá khắt khe và máy móc. Tuy nhiên, cơ hội tiếp xúc với anh ấy do chuẩn bị cho lễ khai mạc đã thay đổi hoàn toàn quan điểm của tôi về anh ấy. Thầy rất vui tính và nghiêm túc trong công việc. Giáo viên phân biệt rõ ràng khi nào nên làm việc và khi nào không nên làm việc. Đặc biệt anh ấy hát rất hay và có nhiều tài lẻ khác.

                    Quả thật, bạn đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Có lẽ khi ra trường, tôi vẫn sẽ nhớ nụ cười hiếm hoi của thầy.

                    Tả cô giáo – Mẫu 8

                    Lớp em có 32 bạn. Cả bọn cắm cúi làm bài. Tiếng bút viết. Cá nhân tôi cảm thấy khó khăn. Từ mẫu giáo đến giờ, tôi đã theo ba cô giáo và một cô giáo. Mỗi giáo viên tôi ngưỡng mộ và yêu mến. Giáo viên nào bạn có thể mô tả ngay bây giờ? Từ “nhất” trong tiêu đề làm tôi bối rối. Tôi lặng lẽ ngồi cắn bút, ngẫm nghĩ. Đột nhiên, tôi nhìn lên bàn cờ. Cô giáo nhìn chúng tôi âu yếm và khích lệ. Nét mặt thầy rất hiền, nhưng rất tươi, hệt như ông ngoại hôm ấy đến thăm mấy đứa em. Tóc thầy bạc phơ, như lấm tấm bụi phấn. Chợt nhớ ra một chuyện. Hôm đó, tôi đang đuổi theo một người bạn mới ở trường, và vô tình va phải giáo viên và làm anh ta ngã xuống. Tôi run lên vì sợ và quên cả xin lỗi. Đã bao nhiêu lần bạn mắng tôi là nghịch ngợm và bướng bỉnh!

                    Không ngờ em đứng dậy, anh một tay vỗ lưng, một tay đặt lên đầu em hỏi:

                    – Bạn khỏe không?

                    Tôi đã khóc:

                    – Không ạ!

                    – DỪNG LẠI! Làm thế nào bạn có thể khóc rất nhiều? Hãy chú ý đến môi trường xung quanh bạn vào lần tới khi bạn chơi!

                    Anh vỗ nhẹ vào vai tôi rồi khập khiễng bước đi. Bạn phải đau khổ và già đi. rất xin lỗi!

                    Xem Thêm: Sinh học 11 Bài 1: Sự hấp thụ nước và muối khoáng ở rễ

                    Đột nhiên, thầy hắng giọng đánh thức tôi dậy. Nhưng cùng lúc đó, một ý nghĩ lóe lên trong đầu anh. Chà, tại sao tôi không mô tả giáo viên ngay lập tức, nhưng tôi phải tìm ở đâu? Vì vậy, tôi cầm bút và viết một dòng. Khi tôi làm xong, tôi nhìn nó một lần nữa, rồi nhìn lên bảng đen. Thầy tôi vẫn ngồi đó, im lặng, nhẹ nhàng, vui vẻ. Tôi cảm thấy như bạn đã sáng tác ngày hôm nay cho tôi. Tôi hy vọng tôi có thể được như bạn trong tương lai!

                    Mô tả giáo viên – Mẫu 9

                    Trong cuộc sống, đặc biệt là thời thơ ấu, khi chúng ta còn cắp sách đến trường và ngồi trên ghế nhà trường, những người gắn bó và quan tâm đến chúng ta không chỉ là cha mẹ hay những người thân trong gia đình, mà còn là những người thầy, người cô đáng kính. Đặc biệt là người thầy, hẳn không ai trong chúng ta không quên ý định ban đầu và luôn giữ trong tim mình hình ảnh kính trọng thầy cô. Tôi có một người thầy như vậy. Đó là cô giáo chủ nhiệm lớp tôi năm lớp một. Tên của giáo viên là kiên. Thầy là một người thầy tâm huyết với nghề, luôn quan tâm, chăm sóc học trò như con ruột của mình. Tôi yêu bạn rất nhiều và tôn trọng bạn rất nhiều.

                    Ngày trước khi bước vào lớp 1, bước chân đến với ngôi trường mới, không gian học tập mới, tôi có chút bỡ ngỡ, có chút ngại ngùng, có chút rụt rè. Lúc đó tôi may mắn được học trong lớp thầy chủ nhiệm. Khi đó ông Kiên ngoài ba mươi tuổi. Thầy rất cao, nhưng không to, nhìn tổng thể rất cân đối. Nước da của thầy hơi ngăm đen, khỏe mạnh và tràn đầy sức sống.

                    Thầy giáo mặt chữ điền trông nghiêm nghị nhưng thực chất thầy rất tốt bụng và hài hước. Đôi bàn tay to, sần sùi và chai sạn vì cầm nhiều phấn. Tóc ông đã điểm vài sợi bạc, luôn được cắt tỉa và gội sạch. Mắt thầy sáng ngời ánh sáng trí tuệ. Nụ cười của thầy giống như người bước ra từ truyện cổ tích, rất dịu dàng và ấm áp. Anh ấy là một anh chàng đẹp trai và rất dễ gần.

                    Thầy Jian En là một người thầy vô cùng tận tâm với nghề, đặc biệt là tình yêu thương và sự quan tâm đến học sinh, nhưng thầy cũng vô cùng nghiêm khắc trong việc giáo dục học sinh. Thầy là giáo viên chủ nhiệm lớp nên luôn quan tâm đến chúng em từng chút một, từ miếng ăn đến giấc ngủ. Có hôm, một bạn nam lớp mình bị sốt, gia đình bận đón nên thầy phải thức cả buổi chiều để chăm sóc: cho ăn, ngồi trông, quạt cho bé. bạn bè của ông. Nó ngủ đi mua thuốc cho nó uống.

                    Hình ảnh của Master Jian En lúc đó giống như một người cha tốt bụng, chăm sóc con trai mình. Cô giáo cũng rất nghiêm khắc. Với những học sinh ngỗ nghịch, cô giáo luôn kịp thời nhắc nhở uốn nắn, uốn nắn. Thầy đã dạy cho chúng em những bài học về đạo đức làm người, về cách sống đẹp đẽ.

                    Tôi yêu ngài. Sau này dù có đi đâu em cũng không bao giờ quên hình ảnh người thầy kính trọng, yêu quý, coi chúng em như con trong nhà, yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ người khác.

                    Tả cô giáo – Mẫu 10

                    Từ lớp 1 đến lớp 4 em học với cô chủ nhiệm. Năm nay em học lớp năm, lớp em do thầy chủ nhiệm. Điều đó, không chỉ làm tôi ngạc nhiên, mà cả lớp cũng ngạc nhiên. Điều buồn cười nhất là ngày anh ấy tiếp quản, anh ấy giới thiệu tên mình với cả lớp là Ruan Dasheng, và cả lớp nhìn chằm chằm vào anh ấy. Nhưng thời gian trôi qua, tôi rất ấn tượng với sự quan tâm và niềm đam mê giảng dạy của bạn.

                    Thầy năm nay khoảng 30 tuổi. Một giáo viên cao lớn và mạnh mẽ. Đôi mắt to và sẫm màu, sáng và hơi xếch, lông mày rậm. Cô giáo có khuôn mặt xương xẩu, nước da ngăm đen. Trán thầy cao và rộng. Mẹ nói những người có vầng trán cao và trán rộng thường là những người rất thông minh. Tóc của giáo viên là một chút xoăn và đàn hồi. Cô giáo ăn mặc giản dị. Chiếc áo sơ mi trắng được sơ vin gọn gàng trong chiếc quần tây xanh tím than. Một hôm, anh ấy mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc ngắn tay và trông khỏe khoắn hơn.

                    Đặc biệt thầy dạy toán rất giỏi. Khi bạn vẽ, tôi có thể thấy rằng bạn rất khéo léo trong việc vẽ tranh. Chỉ cần một vài nét đứt, vẽ một hình vuông hoặc hình tam giác, và một hình chữ nhật xuất hiện. Nhiều khi nhìn thầy không chán. Thầy cao nhưng bước đi nhẹ nhàng. Mái tóc anh bồng bềnh đẹp đẽ theo mỗi bước anh đi. Thầy luôn dặn chúng tôi phải thật cẩn thận khi làm bài kiểm tra hay kỳ thi học kỳ. Khi học sinh trong lớp gặp khó khăn, giáo viên bàn với cả lớp thăm hỏi, tạo điều kiện giúp đỡ các em.

                    Anh rất nhiệt tình trong cuộc vận động thi đua chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11. Bên cạnh việc giúp chúng tôi vẽ áp phích, anh ấy còn tập cho chúng tôi một tiết mục văn nghệ rất hay. Điều làm tôi ngạc nhiên nhất là cô giáo dạy nhảy rất uyển chuyển. Ai có thể nghĩ rằng anh ấy sẽ cao như vậy và nhảy như một nghệ sĩ. Không ai trong số các cô con gái của chúng tôi có thể nhảy nhanh như bạn. Mới chưa đầy một năm mà cả lớp chúng em coi thầy như người cha đáng kính và yêu quý. Thầy mới đi có mấy ngày, cả lớp nhớ thầy lắm. Cá nhân tôi rất yêu quý và kính trọng cô giáo chủ nhiệm của mình.

                    Để đền đáp công ơn dạy dỗ của thầy, con thầm thề sẽ học hành chăm chỉ. Trong tương lai, em sẽ được học với nhiều thầy, cô hơn nhưng em sẽ không bao giờ quên cô giáo đã thắng cô giáo chủ nhiệm lớp Năm của em.

                    Tả cô giáo – Mẫu 11

                    Hàng ngày đến trường, chúng em được tiếp thu bao nhiêu kiến ​​thức, bao nhiêu tri thức và người cung cấp, dạy dỗ chúng em những điều đó không ai khác chính là các thầy, cô giáo. Trong quá trình học, tôi đã được học và giao tiếp với nhiều người thầy đáng kính. Tuy nhiên, giáo viên khiến tôi ấn tượng nhất có lẽ là giáo viên chủ nhiệm của tôi, cô Lin.

                    Ông Lin năm nay đã ngoài bốn mươi, ông có sự chững chạc và nghiêm túc của một người đàn ông ngoài bốn mươi. Anh ta cao và gầy, với nước da màu mật ong khiến anh ta trông có vẻ khỏe mạnh. Ông có khuôn mặt vuông vức, mái tóc đen được cắt tỉa gọn gàng, điểm vài sợi tóc dài sâu đã lốm đốm dấu vết của thời gian. Trán thầy cao ngang trán bác He, bên dưới là đôi mắt đen láy, sáng ngời luôn nhìn chúng em bằng ánh mắt trìu mến, ấm áp. Đặc biệt, anh có chiếc răng khểnh, mỗi khi cười chiếc răng khểnh lại chìa ra, má lúm đồng tiền lúc nào cũng rạng rỡ trông rất duyên.

                    Trang phục hàng ngày của thầy trang nhã và nghiêm trang. Mỗi sáng đến trường, anh mặc áo sơ mi sáng màu và quần tây đen, những ngày nghỉ học anh mặc vest thắt cà vạt nam tính, lịch lãm. Giọng thầy ấm và rõ. Trong suốt bài giảng, thầy giải thích to và rõ ràng từng điểm kiến ​​thức, giúp chúng em tiếp thu bài nhanh hơn. Thầy là người rất nghiêm túc trong công việc, luôn cố gắng truyền đạt kiến ​​thức cho học viên, sẵn sàng giải thích những điều chúng em chưa hiểu. Niềm vui của một giáo viên dường như là nhìn thấy học sinh của mình đạt được kiến ​​​​thức và hiểu biết. Ngoài công việc, anh ấy giống như người bạn của chúng tôi.

                    Anh ấy rất hay cười, anh ấy luôn yêu thương chúng tôi, trò chuyện với chúng tôi và cho chúng tôi những lời khuyên chân thành khi ai đó gặp khó khăn. Ngoài việc tiếp thu kiến ​​thức, thầy thường xen kẽ kể những câu chuyện thú vị để lớp học bớt căng thẳng, không khí sôi nổi hơn. Cả lớp ai cũng yêu quý thầy, thầy như người cha thứ hai, như người bạn của chúng em. Thầy cô chúng tôi luôn được yêu mến bởi tấm lòng nhân ái, tâm huyết với nghề và tình yêu thương học trò sâu sắc.

                    Chúng ta sẽ gặp rất nhiều người trong đời và mỗi người trong số họ sẽ có một ý nghĩa sâu sắc đối với chúng ta. Đối với tôi, cô Lin là một người thầy mà tôi luôn kính trọng và yêu mến. Con sẽ học tập chăm chỉ, và con sẽ là một học sinh mà cô tự hào trong tương lai.

                    Tả cô giáo – Văn mẫu 12

                    “Cô giáo lặng lẽ về sớm…”. Đây là lời bài hát mình rất thích, nó cũng làm mình nhớ đến thầy huy – cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của mình và cũng là người mà mình vô cùng kính trọng. Dù sau này có đi đâu, em vẫn ghi nhớ lời dạy của thầy.

                    Xem Thêm : 12 Bài Thơ Về Lòng Yêu Nước, Tổ Quốc, Đồng Bào & Dân Tộc

                    Cô giáo của tôi mới chuyển về công tác tại trường được một năm. Vào ngày đầu tiên, giáo viên vào lớp thay cho giáo viên chủ nhiệm mới, và mọi người trong lớp đều hoài nghi về anh ấy. Liệu một giáo viên trẻ, ít kinh nghiệm có thể dẫn dắt những học sinh này? Nhưng ngay từ khi bắt đầu giảng dạy, ông đã làm chúng tôi ngạc nhiên và thích thú. Dáng người cao của thầy trông rất nho nhã. Mái tóc ngắn sát da đầu luôn được chải gọn gàng. Người ta nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, và đôi mắt của cô giáo chính là một cửa sổ như vậy. Đôi mắt anh thông minh, sáng sủa, dịu dàng và nghiêm túc. Anh thường đeo một cặp kính gọng sáng để đôi mắt trông long lanh hơn. Gương mặt anh gầy gò nhưng rất cân đối, khuôn mặt ấy ít khi cười hay biểu lộ cảm xúc nhưng lại vô cùng ấm áp. Đó chỉ là cái nhìn đầy yêu thương mà thầy dành cho chúng tôi, và đó cũng là tình yêu của thầy dành cho những học sinh này.

                    Bài giảng thật hấp dẫn. Lời thầy nhẹ nhàng, truyền cảm đã đưa học trò chúng tôi đến với thế giới tri thức. Hai tay cầm viên phấn trắng, thầy lật giở từng trang sách, giảng bài như một người lái đò cần mẫn, trước khi đưa con thuyền đến bến bờ tri thức bên kia. Lời thầy vẫn in sâu trong tâm trí tôi.

                    Với tư cách là một giáo viên chứ không phải là một giáo viên đứng lớp, anh nhanh chóng chiếm được cảm tình của học sinh. Thầy quan tâm đến từng gia đình khó khăn, thầy ân cần dìu dắt các em học sinh nghèo. Chính thầy đã hun đúc tình yêu văn chương trong lứa tuổi học trò cấp 1. Thầy bảo chỉ cần có đam mê và chăm chỉ thì mọi thứ đều có thể trở thành hiện thực. Thầy sẽ luôn là ngọn hải đăng, soi sáng mỗi bước chúng con đi. Anh dạy tôi những nguyên tắc sống, anh gieo vào tôi ước mơ và sự tự tin. Có lẽ nhờ có anh mà tôi được như ngày hôm nay. Ẩn sau vẻ ngoài lãnh đạm là nụ cười hiếm hoi nhưng lại có một trái tim vô cùng ấm áp. Lớp chúng em rất yêu quý và kính trọng thầy. Cô mãi là cô giáo dễ thương nhất trong đời học sinh của em.

                    Mấy hôm trước, tôi có dịp về thăm thầy. Anh ấy già hơn trước nhưng trông vẫn như xưa, và anh ấy đã dạy tôi những bài học cuộc sống quý giá. Thưa thầy, cho dù sau này có chuyện gì xảy ra, con sẽ coi thầy là người thầy kính trọng nhất của con.

                    Tả cô giáo – Mẫu 13

                    Có người ví thời gian như “chiếc bóng ngoài cửa sổ”, năm tháng trôi qua, tôi quên đi nhiều người đã bước qua cuộc đời mình, nhưng có một người thầy mà tôi luôn ghi nhớ trong tim – thầy Chung.

                    Cô là người đã dạy tôi môn toán năm lớp bốn. Thầy ngoài bốn mươi, có thâm niên hơn 20 năm trong nghề, trải qua biết bao thăng trầm trong cuộc sống. Thầy thấp và hơi gầy, nhưng thầy luôn thích mặc quần lửng và áo sơ mi rộng hơn người vì thầy nói dạy học rất thoải mái. Lúc đó, chúng tôi chỉ cười. Nhìn từ xa, chúng tôi đã nhận ra ông bởi mái tóc bạc trắng mà tôi cứ ngỡ lớp bụi phấn đã phủ trên mái tóc xanh của ông mấy chục năm qua. Khuôn mặt thầy vuông vức, có các góc cạnh sắc nét, hơi trang nghiêm. Da anh ngăm đen, nhưng nó làm nổi bật nụ cười rộng của anh, để lộ hàm răng trắng và đều. Thầy ít khi cười, nhưng luôn cố giữ vẻ mặt nghiêm túc với học trò.

                    Khi anh ấy cười, đó là khoảnh khắc tôi thấy anh ấy trẻ ra vài tuổi, và tất cả sự nghiêm túc mà anh ấy cố gắng thể hiện đột nhiên biến mất. Các giáo viên rất thân thiện, hài hước và vô cùng nhiệt tình. Những năm tháng dạy học và thi cử vất vả của chồng tôi giờ phải đeo kính cận. Nhưng anh ta có đôi mắt tinh tường và trí thông minh tỏa ra. Anh ấy có một cái gì đó rất sâu sắc và bí mật. Chỉ nghĩ đến đó, những nếp nhăn trên trán anh đã xuất hiện, khiến anh trông già hơn hẳn. Giọng thầy to và hùng hồn. Điều này giúp cho các phép tính và công thức dễ dàng in sâu vào tâm trí trẻ thơ của chúng ta. Bàn tay thầy to, những ngón tay khoẻ khoắn vẽ từng nét phấn trên bảng đen. Bàn tay đó đã chỉ ra từng lỗi lầm cho tôi và hướng dẫn những chỗ tôi chưa hiểu. Bàn tay ấy rắn chắc và ấm áp với tôi, làm tôi nhớ đến bàn tay của cha tôi trong gia đình. Tôi khắc ghi hình ảnh đó bởi vì giáo viên của tôi đã kèm cặp và dạy tôi rất nhiều môn toán nên điểm số của tôi đã cải thiện rất nhiều. Từ một cô bé ghét những con số và những bài toán phức tạp, giờ đây tôi đã có niềm yêu thích nhất định với môn học này.

                    Tôi cũng thỉnh thoảng dành cho ông sự kính trọng và lòng biết ơn chân thành nhất, vì tôi coi ông như một người cha…

                    Tả cô giáo – Mẫu 14

                    Nhắc đến thời đi học, chúng ta ai cũng nghĩ đến hình ảnh những đứa bạn thân cùng chơi, cùng học, hay say sưa nghe thầy cô giảng bài, cùng nhau đến lớp, cùng nhau trốn học… hình ảnh nào cũng đáng nhớ và dễ thương, nhưng có lẽ Có một hình ảnh mà dù đã trở thành học sinh nhưng tôi vẫn mãi nhớ, đó là hình ảnh cô giáo dạy toán của tôi.

                    Cô giáo dạy toán của mình tên là than – một cái tên ấn tượng phải không? Em gặp anh khi lớp ta thay giáo viên dạy toán, và em may mắn được anh chủ nhiệm lớp này. Ngay từ khi gặp anh ấy, chúng tôi đã phải lòng anh chàng này. Anh ấy rất cao, chúng tôi chỉ có thể đứng đến thắt lưng của anh ấy. Anh ấy có thân hình to lớn và bờ vai rộng nên trông rất vạm vỡ và nam tính. Khuôn mặt vuông vức của thầy trông rất chững chạc, nhưng thực ra thầy còn rất trẻ, chỉ khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi. Đôi mắt một mí, không to lắm, lông mày rậm, sống mũi cao dọc dừa, khuôn miệng nhỏ nhắn thanh tú. Nhìn chung, anh ấy có một khuôn mặt đẹp trai gây được thiện cảm từ mọi người. Tôi nghe từ các giáo viên khác trong nhóm rằng anh ấy rất nhiệt tình với công việc của mình và luôn giúp đỡ những người xung quanh. Quả thật thầy rất quan tâm và tận tình với chúng tôi. Có bài nào chưa hiểu, thầy cô luôn kiên nhẫn, bền bỉ giảng dạy cho đến khi chúng em hiểu mới thôi. Tôi nhớ có lần tôi bị điểm kém môn toán, thầy không trách mắng mà còn động viên, an ủi, khuyên tôi đừng nản chí mà phải tích cực học tập hơn. Nhờ sự động viên và giúp đỡ nhiệt tình của thầy, tôi đã tiến bộ vượt bậc trong môn toán. Ngoài việc dạy kiến ​​thức trên lớp cho chúng tôi, thầy còn dạy chúng tôi cách ứng xử và khuyến khích chúng tôi giúp đỡ những người xung quanh và các bạn cùng lớp.

                    Xem Thêm: Dạng Bài Tập Về Áp Dụng Công Thức Giải Bất Phương Trình Lớp

                    Tôi thích và ngưỡng mộ bạn rất nhiều. Bạn là người thúc đẩy tôi học tập chăm chỉ và đạt điểm cao hơn. Sau này dù không còn được học cùng cô nữa thì hình bóng của cô vẫn in đậm trong tâm trí em.

                    Tả cô giáo – Mẫu 15

                    Trong suốt nhiều năm học tập, tôi không bao giờ quên cô giáo dạy toán lớp 5. Cô đã truyền cảm hứng cho tôi suốt cuộc đời.

                    Đối với một học sinh không giỏi toán, toán là cơn ác mộng trong đời học sinh. Tôi cũng là một học sinh cá biệt trong môn toán và thường xuyên mang theo một cuốn sổ. Nhưng khi còn là học sinh, tôi may mắn được gặp một người thầy, người thầy mà tôi vô cùng yêu quý.

                    Thầy tôi vốn là một bộ đội, sau ngày miền nam giải phóng, thầy về quê xin vào dạy toán ở một trường vùng nông thôn. Những ngày chống Nhật đã làm cho hình bóng thầy tôi trở nên mờ ảo. Thầy gầy gò, nước da ngăm đen bởi sự khắc nghiệt của chiến trường. Đặc biệt, ngón út bàn tay trái của anh đã bị cụt. Lần đầu tiên nhìn thấy bàn tay dị dạng đó, tôi cảm thấy rất sợ hãi và xấu hổ, nhưng tôi đã nghe anh ấy kể năm đó có bao nhiêu người ngã xuống trên chiến tuyến, và ngón tay bị mất của anh ấy đã cứu sống mọi người. Đồng đội ơi, càng nghĩ càng thấy thích đôi bàn tay ấy. Tôi thích màu xanh lá cây, màu áo quân nhân. Thứ hai hàng tuần, thầy cũng khoác trên mình bộ quân phục cũ bạc màu đứng nghiêm trang dưới lá cờ Tổ quốc.

                    Mọi giáo viên dạy toán lớp dưới của tôi đều bất lực với môn toán của tôi khi tôi không thể khá hơn ở mọi môn. Nhưng anh đã vực tôi dậy giữa lúc bế tắc không lối thoát ấy. Thời gian đầu, thầy luôn quan tâm đặc biệt đến tôi và những học sinh giỏi như tôi. Mỗi buổi học, thầy luôn dành thời gian riêng với chúng tôi. Sau giờ học, anh ấy yêu cầu chúng tôi đến nhà anh ấy để học riêng. Nhiều khi cha mẹ muốn gửi tiền hay quà cáp gì cho anh, anh đều lịch sự từ chối. Anh ấy nói rằng anh ấy dạy học vì anh ấy yêu trẻ con, và anh ấy yêu trẻ con vì những giấc mơ thời thơ ấu của anh ấy đã không được thực hiện. Ngày qua ngày, sự cố gắng của thầy đã được đền đáp. Các bài kiểm tra của tôi tăng từ 3,4 lên 7,8, rồi 9,10. Thậm chí, cuối năm học đó, tôi được cử tham gia cuộc thi học sinh giỏi cấp thành phố.

                    Người thầy giản dị, tóc bạc trắng, áo quân hàm xanh, ngày đêm miệt mài, tận tụy với học trò. Hình bóng thầy trên chiếc xe đạp cũ chầm chậm về nơi bóng đêm sắp tắt như một tượng đài ám ảnh mãi lòng tôi Là điểm tựa cho tôi miệt mài mỗi ngày Vì thầy mà tôi hiểu rằng chẳng có gì là không thể.

                    Tả cô giáo – Mẫu 16

                    Mùa hè lại đến và mùa hè cuối cùng của chúng ta dưới mái trường tiểu học đang đến gần. Những ngày qua, các lớp đều tất bật tập văn nghệ, chuẩn bị cho lễ ra trường. Tiếng hát “Cô giáo” vang vọng khắp không gian, và tôi cảm động khi nghĩ đến cô giáo Yan yêu quý của mình.

                    Thầy Yan là một người thầy vô cùng đặc biệt, thầy là một người khuyết tật, tuy khuyết tật về thể chất nhưng nhân cách, tinh thần và tình yêu nghề dạy học, học trò của thầy vô cùng hoàn hảo. Đôi chân của thầy không được linh hoạt như những người khác, một chân của thầy bị tật, đi lại rất khó khăn. Bước này tưởng chừng dễ nhưng lại rất khó đối với giáo viên. Tuy nhiên, dù mưa hay nắng, anh luôn đến trường sớm và đến lớp đúng giờ.

                    Diêm lão sư cười rất dịu dàng, mái tóc đã điểm vài sợi bạc, đôi mắt có chút u buồn, nhưng khi cười, đôi mắt đó thật đẹp. Thầy là một người vui tính và tràn đầy năng lượng, là người truyền cảm hứng tích cực cho chúng em trong học tập và cuộc sống. Anh ấy ăn mặc giản dị, luôn mặc quần jean với áo sơ mi hoặc áo cộc tay, hiếm khi thấy anh ấy mặc vest sang trọng. Bao năm qua, tất cả những gì thầy có là chiếc cặp da đen sờn rách, bạc màu chứa đựng biết bao kỷ niệm về sự nghiệp dạy học của thầy.

                    Cô Yan là tấm gương sáng cho thế hệ học sinh chúng tôi học tập và rèn luyện. Các bạn chính là động lực giúp tôi vượt qua mọi khó khăn thử thách trong cuộc sống, đặc biệt là thực hiện ước mơ trở thành cô giáo.

                    Tả cô giáo – Mẫu 17

                    Năm nay em học lớp 3, em không còn bỡ ngỡ như ngày đầu tiên đến trường, nhưng em chưa đủ trưởng thành so với các anh chị lớn. Vì vậy, đối với em, thầy Đông, hiệu trưởng hiện nay không chỉ là một người thầy, mà còn là người cha thứ hai của mái trường thân yêu.

                    Cô Đông là giáo viên chủ nhiệm và là giáo viên toán của lớp chúng tôi. Tôi năm nay ngoài ba mươi, nhưng trái tim tôi vẫn còn trẻ. Anh ấy luôn nở nụ cười trên khuôn mặt và làm cho bầu không khí xung quanh anh ấy trở nên dễ chịu hơn. Nhưng khi cần nghiêm túc thì lại rất nghiêm túc. Khi trong lớp có học sinh nào không làm bài hoặc làm sai, giáo viên yêu cầu xử phạt rất công bằng và nghiêm khắc. Đôi lông mày rậm của anh ta nhíu lại, đôi mắt hơi híp lại đầy nguy hiểm khiến cả lớp ai nấy đều sợ hãi ho khan.

                    Nhưng khi bạn cần vui vẻ, bạn hài hước. Giọng thầy hào sảng từ xa vọng lại, kéo mọi người cùng tham gia cuộc vui. Tôi thích nghe bài giảng của giáo viên nhất. Cao ráo, ăn mặc gọn gàng, với áo sơ mi trắng thẳng và quần dài, trông anh cực kỳ đẹp trai. Thầy giảng rất dễ hiểu, thầy viết từng chữ, từng con số lên bảng đen bằng viên phấn trắng trên bàn tay to lớn. Nếu có điều gì không hiểu, giáo viên sẽ kiên nhẫn giải thích cho chúng tôi. Nhờ thầy mà tình hình học tập của lớp tốt hơn hẳn.

                    Em yêu cô giáo chủ nhiệm lớp em lắm. Em sẽ chăm chỉ học tập để không phụ công ơn và làm vui lòng cô.

                    Tả cô giáo – Mẫu 18

                    Thầy đã dạy tôi rất nhiều, nhưng người khiến tôi ấn tượng nhất là thầy Hoàng. Bạn đã dạy tôi năm học trước.

                    Dáng người cao, nước da ngăm đen gợi lên ở ông sự khỏe khoắn, giản dị. Cô giáo tóc bạc phơ. Nhìn khuôn mặt và mái tóc “xám”, ước tính anh ta khoảng ngoài bốn mươi. Anh ấy thường mặc một bộ đồ màu nâu sẫm mỗi khi đến lớp. Nhìn trang phục và dáng đi của thầy, ai cũng biết thầy là người đứng đắn, có tác phong kiểu mẫu.

                    Cô giáo thường đeo kính trắng. Dưới cặp kính trắng ẩn chứa một đôi mắt sâu thẳm dịu dàng. Trong mắt thầy có một trái tim nhân hậu và bao dung. Kèm theo ánh mắt yêu thương của thầy là khuôn miệng luôn tươi cười, nhất là khi cả lớp chúng em chăm chỉ học tập. Mỗi khi anh cười, hàm răng đều trắng và ngay ngắn, ánh mắt lộ rõ ​​niềm vui khó tả. Tuy nhiên, trên gương mặt ông vẫn còn những nếp nhăn. Mỗi nếp nhăn trên khuôn mặt của bác, tôi tưởng tượng, là một chuỗi ngày làm việc vất vả với các con. Thầy luôn vượt qua mọi khó khăn, cầm tay chèo đưa chúng em sang bên kia bờ tri thức. Mỗi lần thầy viết bài trên bảng lớp, những đường gân nổi trên đôi bàn tay gầy guộc của thầy lại nổi lên. Bàn tay ấy đã dìu dắt biết bao thế hệ học trò.

                    Nhìn anh đứng trên bục giảng, tôi hình dung anh là một người lính với trách nhiệm nặng nề. Tôi hình dung bạn là một kiến ​​trúc sư, đang vẽ móng cho một tòa nhà kiên cố. Thầy là người kỹ sư tâm hồn dệt nên những ước mơ cho chúng ta, là người kỹ sư tâm hồn hướng tới tương lai…

                    Anh ấy không chỉ quan tâm đến chúng tôi mà còn quan tâm đến tất cả mọi người và giúp đỡ đồng nghiệp của mình. Anh ấy yêu thích việc giảng dạy và làm hết sức mình cho trẻ em. Tôi hy vọng tất cả chúng ta học tập chăm chỉ và thành công. Tôi muốn mỗi thế hệ học sinh lớn lên thành những người thành công trong tương lai. Nhiều học trò của ông giờ đã là bác sĩ, kỹ sư và doanh nhân. Không biết những người đó có còn nhớ đến mình không? Riêng tôi, tôi yêu em vô cùng. Cá nhân tôi nghiệm ra: “Giác ngộ một mình, nửa mình là Lục Tổ.” Dù thầy không còn dạy tôi nữa nhưng ký ức của tôi chưa bao giờ suy yếu về hình ảnh thầy. Em xem anh như người cha thứ hai hết lòng chăm sóc con cái. Mỗi khi nghĩ đến em, anh thường thầm hát câu hát cuối năm em hát cho anh nghe: “Khi tóc em bạc, khi tóc em bạc, tóc em còn xanh, chúng ta rồi cũng lớn, thời gian trôi nhanh, Cầu mong anh đưa em qua sông như đóa hoa nở dưới mái trường…”

                    Ngày tháng trôi qua, tôi lớn lên từng ngày, học được bao điều hay, điều mới, được gặp những người thầy mới, và hình ảnh người thầy cũ sẽ mãi in đậm trong tâm trí tôi. Con thề sẽ học tập chăm chỉ và không để mẹ phải thất vọng.

                    Tả cô giáo – Mẫu 19

                    Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm khó quên về những người thầy, người cô của mình, những kỉ niệm đẹp xen lẫn buồn vui khắc sâu trong trí nhớ mỗi chúng ta. Riêng tôi có một kỷ niệm không bao giờ quên, một kỷ niệm đậm nét về người thầy mà tôi kính trọng.

                    Năm ấy, khi tôi học lớp 1, tôi có những kỷ niệm đẹp về cô giáo chủ nhiệm của mình. Con đã bước vào lớp 1, ngưỡng cửa của trường tiểu học, con có thêm nhiều bạn mới, thầy cô mới.

                    Ngày quan trọng đó, ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Sau lễ khai giảng, tất cả học sinh bước vào lớp, bắt đầu tiết học đầu tiên và gặp cô giáo chủ nhiệm, người sẽ đồng hành cùng tôi trong suốt quãng đường tiểu học. . .

                    Anh ấy chào chúng tôi một cách lịch sự ngay khi bước vào cửa. Tôi thấy thầy cũng già đi, tóc thầy bạc phơ, gương mặt gầy hơn, đôi bàn tay nhăn nheo chắc cũng vì mấy chục năm “ân oán” với học trò. Thầy giáo lên bục ra hiệu cho chúng tôi im lặng, thầy nói: “Xin chào các em. Tôi tên là Hạ Văn, tôi là hiệu trưởng trường tiểu học của các em.” Giọng thầy ấm áp, nhẹ nhàng, mọi suy nghĩ về cô hiệu trưởng nghiêm khắc, khắt khe đều biến mất khỏi tâm trí tôi.

                    Sau khi ra mắt, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi bài học đầu tiên trong đời, và cũng là bài học đầu tiên trong đời, dạy tôi làm người. Thầy viết lên bảng con chữ đầu tiên, tôi thấy tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết thầy chịu đau đớn khi tham gia kháng chiến chống Mỹ mới viết được những nét chữ đẹp. Viết đề xong, thầy hỏi chúng em có nhìn rõ không, một bạn ngồi bên dưới không nhìn thấy thầy ở chỗ khác phù hợp ngay vì mắt kém. Trong giờ học, giáo viên đến chỗ từng người và chỉ cho chúng tôi những điều chúng tôi không hiểu. ra khỏi lớp đã kết thúc, và giáo viên yêu cầu chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi tới đi lui theo một hàng thẳng tắp, và tiếng cười của một vài bạn đã gây náo động cả khuôn viên. Như vậy là kết thúc buổi học đầu tiên, và anh ấy để lại cho tôi ý tưởng về một giáo viên mẫu mực.

                    Những tiết học sau cô giáo sẽ nghiêm khắc với những bạn lười biếng và khen thưởng những bạn ngoan. Những giờ ra chơi, anh ấy luôn ra ngoài chơi những trò chơi dân gian với chúng tôi, và khuôn mặt của anh ấy lúc đó rất dễ thương, nhìn kỹ, tôi thấy khuôn mặt của anh ấy rất giống với bà của anh ấy. Ông tôi đã qua đời khi tôi còn rất nhỏ, và tôi có những kỷ niệm đẹp về ông và tôi luôn ở trong tim. Nhìn thầy, tôi nghĩ đến cảnh hai cô cháu chơi với thầy, tôi liền chạy vào lớp, ngồi một góc khóc nức nở. Lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi vỗ nhè nhẹ, đang lúc tôi buồn thì hình ảnh ông vỗ về hiện ra, tự nhiên tôi òa khóc không kìm được. Hóa ra là thầy, thầy nhỏ nhẹ nói với tôi: “Ừ, sao con khóc, nói cho thầy biết, thầy chia sẻ với con”. Rồi anh ôm tôi vào lòng, được anh an ủi tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đó, tôi càng cảm nhận được tình yêu của thầy nhiều hơn.

                    Một hôm, thầy mắng tôi vì tôi không học bài, điểm kém, tôi liền chạy về chỗ ngồi và rất giận thầy. Giờ ra chơi, thay vì ra ngoài chơi với bạn bè như thường lệ, anh lại xuống tìm tôi. Cô giáo nói: “Xin lỗi thầy, thầy gắt quá, nhưng thầy là người theo dõi nên thầy phải làm gương cho các em noi theo…”. Giáo viên đã cho tôi một bài học và tôi không thể hiểu nó. Tôi lúc đó nhìn thấy mà trong lòng hối hận vô cùng, hối hận vì đã làm anh buồn. Tôi hứa với bản thân mình rằng tôi sẽ cố gắng để trở nên tốt hơn.

                    Vậy đó, cô đã để lại cho tôi một kỷ niệm không thể phai mờ, một người thầy tốt bụng và khiêm tốn. Em hứa sẽ chăm ngoan học giỏi để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. Shien sẽ luôn nhớ câu nói: “Ngọc không thể mài, không thể mài, và con người không thể học và có kỹ năng.”

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục