Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ thơ đầu bài Nói với con của Y Phương 2 Dàn ý & 10 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ thơ đầu bài Nói với con của Y Phương 2 Dàn ý & 10 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Phân tích khổ thơ đầu bài nói với con

Khổ thơ thứ nhất nói với các em thể hiện sâu sắc tình cảm gia đình ấm áp, tình yêu quê hương, đất nước. Qua 10 bài học về cảm nhận, buổi đầu tiên kể cho con nghe sẽ giúp các em học sinh lớp 9 cảm nhận sâu sắc hơn.

Bạn Đang Xem: Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận khổ thơ đầu bài Nói với con của Y Phương 2 Dàn ý & 10 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Kết thúc khổ thơ đầu, người đọc vẫn không khỏi xúc động trước tình cảm sâu nặng của người cha dành cho con. Loại tình yêu đó không thể so sánh được, nó có thể đo lường được. Ngoài ra, bạn có thể tham khảo thêm bài phân tích và cảm nhận về mối quan hệ cha mẹ – con cái. Chi tiết mời các bạn tải về tham khảo miễn phí để học tốt ngữ văn 9 hơn.

Nêu cảm nhận nỗi đau khi nói với con của y phương

Đề cương 1

1. Lễ khai trương

Giới thiệu và giới thiệu cho bé bài thơ và câu thơ đầu tiên

Lưu ý: Học viên chọn hướng dẫn trực tiếp hoặc gián tiếp tùy theo khả năng của mình.

2. Nội dung bài đăng

Đồng minh là gì?

Đồng minh: người vùng này, người vùng này, người cùng quê, cùng nhà, cùng dân tộc.

Các đồng minh đều là những người da đỏ (da thô), nhưng mỗi người đều sở hữu một tinh thần dồi dào và niềm tin (nhiều người trong số họ là những người nhỏ bé) để xây dựng quê hương của họ. Sự lao động cần cù của họ đã làm thấm nhuần truyền thống, phong tục, tập quán tốt đẹp của quê hương. Điều mà người cha muốn truyền lại nhất cho con trai mình là niềm tin và lòng tự hào về sức sống bền bỉ, bền bỉ và tươi đẹp của quê hương.

Bốn câu đầu: Người cha nhớ lại tiếng reo vui của tuổi thơ khi đứa con trai chập chững biết đi. Phương pháp gợi cho trẻ nhớ về quá khứ và tạo cho trẻ nền tảng đầu tiên là tình cảm gia đình ấm áp, là quá trình sinh thành và lớn lên của một con người.

7 câu cuối: Sử dụng những câu thơ giàu tình cảm để gợi lên vẻ đẹp của con người miền sơn cước: Những con người lao động chân chất phác nhưng khéo léo, dù bươn chải trong cuộc sống vất vả nhưng tâm hồn của “người ngoài hành tinh” vẫn rất đẹp, rất đẹp Tình đời, từng lời ca, từng câu văn đều trên đường sinh hoạt văn nghệ. “Tôi vẫn nhớ ngày cưới/ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời” là lời khẳng định về hạnh phúc gia đình và khẳng định thêm rằng tình cảm gia đình bền chặt là nền tảng cho cuộc sống ổn định của con cái và là nền tảng để xây dựng một gia đình hạnh phúc. Nơi định cư của các dân tộc với những nét văn hóa và phong tục truyền thống đẹp đẽ.

3. Kết thúc

Khái quát nội dung, ý nghĩa của bài thơ này, nhất là đối với thiếu nhi, đồng thời rút ra bài học và liên hệ với bản thân.

Đề cương 2

1. Lễ khai mạc

  • Giới thiệu những nét tiêu biểu của nhà thơ y học (nét chung về nhân vật, cuộc đời, phong cách nghệ thuật, sáng tác tiêu biểu…)
  • Giới thiệu những nét tiêu biểu của bài thơ “Nói với em” (bối cảnh sáng tác, cảm hứng chủ đạo, khái quát nội dung và giá trị nghệ thuật…)
  • Giới thiệu sơ bộ khổ thơ đầu của bài thơ “Nói với em”.
  • 2. Nội dung bài đăng

    * Nguồn gốc của sự sinh sản là gia đình.

    • Hình ảnh thơ “chân phải”, “chân trái”, “một bước”, “hai bước” gợi lên hình ảnh ai cũng đi bước đầu tiên.
    • Hình ảnh “âm thanh”, “tiếng cười” gợi nhớ tiếng trẻ thơ bi bô.
    • Hình ảnh “công cha”, “mẹ” Sự cưu mang của cha mẹ Cha mẹ là vòng tay ấm áp và là điểm tựa vững chắc cho mọi người
    • → Gia đình, cha mẹ là cội nguồn đầu tiên để mỗi đứa trẻ lớn lên thành người.

      * Nguồn này vẫn ở nhà:

      – Quê hương được giới thiệu qua cách nói sinh động của người dân vùng cao – “Đồng minh”.

      – Phát âm “Con” làm cho lời cha thêm trìu mến, trìu mến.

      – Hình ảnh gợi cảm:

      • Tác phẩm “Dệt nan hoa” không chỉ khắc họa cảnh người dân nơi đây tô điểm cho những công cụ lao động thô sơ thêm đẹp mắt mà còn khơi dậy những bàn tay khéo léo, cần cù, tài hoa và giàu có. “nan hoa”.
      • “Bức tường người hát” vừa tả thực sinh hoạt văn hóa cộng đồng, gia đình của “Đồng minh” vừa làm cho những bức tường ấy dày thêm trong câu thơ, gợi một tâm hồn Tây Nguyên tinh tế, lạc quan.
      • Động từ “cài” và “ken” vừa diễn tả sự chuyển động khéo léo, vừa gợi sự gắn kết của “đồng minh”
      • – Những hình ảnh nhân hóa “rừng hoa”, “đường đi tấm lòng” với khẩu hiệu “cho đi” thể hiện tấm lòng rộng mở, phóng khoáng, sẵn sàng trao đi những gì tốt đẹp nhất, những gì đẹp nhất của thiên nhiên Tổ quốc.

        -Cội nguồn sinh thành, dưỡng dục mỗi người trưởng thành chính là kỉ niệm đẹp nhất, hạnh phúc nhất, tốt đẹp nhất của cha mẹ.

        • “Nhớ ngày cưới” là bắt đầu nhớ về một gia đình, một mái ấm.
        • “Ngày đầu tiên đẹp nhất” có thể là ngày cưới của cha mẹ hoặc ngày của em bé khi cha mẹ vui mừng chào đón con mình.
        • 3. Kết thúc

          Tóm tắt những nét đặc sắc nhất về giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của phần đầu bài “Nói với bạn”.

          Đoạn văn này cho trẻ cảm nhận về khổ thơ đầu của bài thơ

          Trẻ em được sinh ra trong thời thơ ấu. Những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ mới biết đi là hùng vĩ và di chuyển. Vì trong vòng tay của cha mẹ, anh ấy có thể yên tâm và tin tưởng vào anh ấy. Con lớn lên từng ngày trong tình yêu thương của cha mẹ. Bằng những hình ảnh rất cụ thể, y phương đã tạo ra một không khí gia đình đầm ấm, yêu thương. Đứa trẻ sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và lớn lên dưới sự chăm sóc, dạy dỗ:

          “Chân phải thuộc cha, chân trái thuộc mẹ”

          Tấm lòng của cha mẹ là mục tiêu tôi phấn đấu. Sự phát triển của trẻ em là tự nhiên. Hình ảnh thơ cụ thể:

          Xem Thêm: Giải Bài đọc 2: Con chó nhà hàng xóm trang 7, 8, 9 VBT Tiếng Việt

          “Một bước nghe, hai bước cười”

          Hai thao tác tư duy không cùng hệ thống vừa buồn cười vừa sáng tạo! Không biết đó là sự sáng tạo của nhà thơ hay của người Thái ở cao nguyên, cách nói giản dị mà có hồn thơ. Những câu thơ có một cảm giác ấm áp, rối rắm và ngọt ngào, và có một loại âm vang và xao xuyến khiến cha mẹ không thể quay đầu nhìn lại. Tuy nhiên, dù tấm lòng bao dung của cha mẹ rất lớn. Con cái dù ở đâu cũng cần nhưng chưa đủ. Vì vậy, khổ thơ đầu của bài thơ miêu tả một gia đình đầm ấm, hạnh phúc dưới sự chăm sóc của đứa con, đồng thời, lời cha dặn đứa con đầu tiên cũng nhắc nhở đứa con rằng tình yêu thương gia đình đến tận cùng. nguồn cho mọi người.

          Cảm nhận câu thơ đầu tiên nói với con – Ví dụ 1

          Tôi kể cho các em nghe bài thơ cảm động của y phương về tình gia đình, dòng họ, đất nước. Bác mượn lời của người con và dùng lời thơ mộc mạc, chân thành, giản dị để gợi lại nguồn dinh dưỡng cho mọi người và bày tỏ niềm tự hào về sức sống bất diệt của đất mẹ.

          Bài thơ bắt đầu từ tình thân tộc, mở rộng ra tình yêu quê hương đất nước, từ nỗi nhớ da diết, chân thành thành lẽ sống. Cảm xúc và chủ đề trong bài thơ được bộc lộ, dẫn dắt tự nhiên, khái quát và thấm thía. Khi nhắc đến việc nuôi dạy con cái, điều đầu tiên mà các ông bố muốn nói đến chính là tình cảm gia đình. Cái nôi ươm mầm những đứa trẻ trưởng thành:

          “Chân phải theo cha, chân trái theo mẹ, một bước có tiếng, hai bước có tiếng cười”

          Tôi lớn lên từng ngày trong sự chăm sóc, đùm bọc và kỳ vọng của cha mẹ. Đây là hình ảnh một gia đình rất hạnh phúc. Trẻ em được nuôi dưỡng và bảo vệ trong vòng tay ấm áp của cha mẹ. Bài thơ này rất đặc biệt. Việc dùng hình ảnh để diễn tả cụ thể những suy nghĩ trừu tượng của người dân miền núi làm cho đoạn thơ này giản dị mà gợi cảm: bước chân chạm tiếng cười, tiếng người.

          Lời đầu tiên tôi nói với bạn là để nhắc nhở gia đình bạn về cảm giác của bạn đối với cội nguồn của mọi người. Nhịp thơ 2/3, kết cấu đối xứng, điệp từ nhiều lần tạo nên âm điệu da cam tươi vui: chân phải, chân trái; một bước, hai bước, âm thanh, tiếng cười… Bài thuốc tạo không khí gia đình đầm ấm, yêu thương, hạnh phúc. Mỗi bước đi của con, mỗi giọng nói mạnh mẽ của con đều được cha mẹ chăm sóc cẩn thận và đón nhận. Đó là tình ruột thịt, là công lao trời biển, phải khắc cốt ghi tâm.

          Bố tôi còn nói với tôi: Tôi vẫn lớn lên trong cuộc đời lao động, trong tình “đồng chí chung cánh”, trong tình yêu quê hương đất nước. Tôi lớn lên trong cuộc đời lao động của những người đồng đội trong vòng tay của tôi. Nhà thơ gợi lên cuộc sống gian lao, hạnh phúc của đồng đội bằng những hình ảnh đẹp:

          “Bạn ơi, tôi yêu bạn nhiều lắm. Bỏ qua căm nhà, hát cho rừng hoa, hát cho con tim”

          Đan móc: Dụng cụ bắt cá của người miền núi. Nói: “Dệt hoa” là trân trọng công lao tạo nên cái đẹp của người lao động. Những bức tường của ngôi nhà hát về một cuộc sống yên bình, tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Tác động của điệp từ “ca, ken” được sử dụng nhuần nhuyễn không chỉ diễn tả những động tác điêu luyện cụ thể trong lao động mà còn nói lên một sự gắn bó, cuộc sống lao động xen lẫn niềm vui.

          Điều quan trọng nhất là tôi lớn lên dưới sự đùm bọc của người dân và núi rừng quê hương. Rừng cho bạn sự sống, nguồn sống. Những bông hoa của rừng hay vẻ đẹp tự nhiên mà rừng ban tặng. Núi rừng mang lại vẻ đẹp, niềm vui và hạnh phúc cho mọi người, những con đường làng, núi rừng nối liền yêu thương, nâng đỡ đôi chân trẻ thơ chập chững bước vào đời.

          Khi đọc đến đây, tôi hiểu rằng người cha muốn nói với con trai rằng quê hương là một làng quê giàu truyền thống văn hiến nhưng chan chứa tình cảm.

          Quê hương là những gì gần gũi, mộc mạc nhất và cũng là cội nguồn của lòng yêu nước sâu sắc. Bố cũng nhắc đến kỷ niệm ngày cưới của ông và con trai, mong con trai luôn nhớ rằng mình đã lớn lên trong tình yêu thương trong sáng và hạnh phúc của bố mẹ. Con cái là kết quả của tình yêu và hạnh phúc gia đình. Đó là nơi tất cả tình yêu của tôi bắt đầu:

          Xem Thêm: Soạn bài Khan hiếm nước ngọt | Ngắn nhất Soạn văn 6 Cánh diều

          “Cha mẹ sẽ mãi nhớ về ngày đầu tiên đẹp nhất trong ngày cưới”.

          Nói với con điều này, người cha muốn giáo dục những cảm xúc ban đầu của con trẻ về tình yêu và lòng tự hào đối với quê hương, gia đình. Tôi tự hào nói với các bạn về sức sống trường tồn và mạnh mẽ của quê hương, về truyền thống cao quý và tôi mong các bạn sẽ tiếp tục gắn bó với truyền thống này. Nói về sức sống trường tồn và mãnh liệt của quê hương, sức sống của toàn thể liên minh xã hội. Trong số đó có cha mẹ, đồng hương, đồng hương.

          Nhắc lại nhiều lần câu này để khẳng định chất lượng của một đồng minh là chất lượng của ngôi nhà do sức sống của ngôi nhà do đồng minh tạo ra mang lại. Lời thơ mộc mạc, giản dị gợi bao niềm thân thương, gần gũi.

          Đoạn đầu bài thơ “Nói với em” thể hiện sâu sắc tình cảm gia đình đầm ấm, ca ngợi truyền thống lao động cần cù, ca ngợi sức sống mãnh liệt của quê hương, con người. Đoạn thơ này cho ta hiểu thêm về sức sống và vẻ đẹp của lòng người núi rừng, gợi cho ta nỗi nhớ về truyền thống, nỗi nhớ quê hương và ý chí phấn đấu vươn lên trong cuộc sống. Lời nói của cha với con, của đời trước với đời sau đều là tình cảm và chân thành.

          Cảm nhận câu thơ đầu tiên nói với con – Ví dụ 2

          Trong sự nghiệp sáng tạo y học, bài thơ “Nói với em” là một tác phẩm được hình thành bằng ngôn ngữ giản dị của người miền sơn cước nhưng hàm chứa biết bao ý nghĩa sâu sắc. Về chủ nghĩa yêu nước và tinh thần dân tộc. Đoạn đầu bài thơ cho em biết đã thể hiện sâu sắc tấm lòng nồng nàn ấy:

          Chân phải là cha, chân trái là mẹ, một bước là tiếng, hai bước là cười, bạn ơi, tiếng nói của nhà dệt, rừng hát như hoa, con đường mà cha mẹ cô. Ngày đầu tiên đẹp đẽ của đám cưới. Tốt nhất trên thế giới.

          Bài “Nói với em” là một tác phẩm văn học do bác sáng tác sau khi bác được điều động về Ban Tuyên giáo Văn hóa tỉnh. Với giọng căn dặn của cha trước khi con rời quê lập nghiệp, những câu thơ khái quát, đặc biệt là những câu thơ trên đã thôi thúc người con khắc cốt ghi tâm. , một giọng nói chân thành, yêu thương.

          Câu thơ bắt đầu bằng bốn dòng ngũ ngôn rất ngắn:

          “Chân phải của cha… hai bước một nụ cười”.

          Qua ngôn ngữ mộc mạc, bình dị, ngôn ngữ tự nhiên của người miền sơn cước, bốn câu thơ gợi lên khung cảnh trong túp lều tranh đơn sơ và ấm áp, đứa trẻ chập chững biết đi, bi bô tập nói, trong vòng tay yêu thương, đùm bọc của cha mẹ. .

          Tương tự, khi con chẳng may bị trật chân phải, ngã nghiêng xuống đất, người cha sẵn sàng đỡ con, khi con loạng choạng đi về bên trái, người mẹ dang rộng vòng tay yêu thương ôm con vào lòng. mơn trớn. Mỗi bước đi vững chắc của con, mỗi âm thanh con tạo ra đều rõ ràng là tiếng cười hạnh phúc của bố mẹ. Với từng câu đơn giản, câu ca dao này như muốn khẳng định đứa trẻ lớn lên trong không khí mái ấm hạnh phúc, trong vòng tay yêu thương của cha mẹ.

          Không chỉ cảm ơn tình cảm gia đình hạnh phúc, cảm ơn tấm lòng người cha, nhân vật trữ tình trong bài thơ, những người con còn cảm ơn cuộc sống lao động, cảnh vật thiên nhiên thơ mộng, tình yêu mới chớm nở:

          p>

          “Bạn thân mến của tôi…đây là ngày đầu tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi”.

          Trong những câu thơ trên, từ “Đồng minh” cũng là cách nói dân dã, giản dị của người dân miền núi. Tuy giản dị, mộc mạc nhưng hàm chứa những lời trìu mến, người sơn cước cùng chung một mảnh đất, cùng một cội nguồn. Nhà thơ gợi lên cuộc sống lao động ấy qua những hình ảnh đẹp, chân thực và giàu ý nghĩa:

          “Đeo căm nhà mà hát”.

          “Mei” là một dụng cụ câu cá được đan bằng mây tre, có hình tròn. Công cụ đơn giản này vừa là cách tiếp cận công việc vì cuộc sống vừa là một buổi sáng đầy văn hóa. Bởi từng nan hoa đã được mài dũa và đánh bóng cẩn thận bởi bàn tay cần cù và khéo léo của những người thợ.

          Chiếc vòng nan đó sẽ được đan đủ chặt để bắt được cá, và được đan một cách đẹp mắt và chuyên nghiệp để tạo thành những nan cuộn lại. Hình ảnh đó cho thấy cuộc sống lao động, nhất là ở miền núi không hề dễ dàng, người ta đổ bao mồ hôi nước mắt.

          Xem Thêm : Thông tư 77/2017/TT-BTC hướng dẫn Chế độ kế toán Ngân sách nghiệp vụ Kho bạc Nhà nước

          Tuy nhiên, qua những vần thơ ngọt ngào của tình yêu quê hương, dường như cuộc sống mặn mà, đẫm mồ hôi cũng có chất thơ, chất thơ, tình yêu sẻ chia. Đó là điều tự nhiên qua nhiều thế hệ, hỗ trợ sự phát triển của trẻ em trong lao động.

          Nếu nói “dốt nát” và những ngư cụ mộc mạc, đơn sơ đã tạo nên tuổi trưởng thành của một đứa trẻ, thì “bức tường” và “câu hò” cũng chính là chủ âm của hình ảnh, tình yêu và nỗi nhớ.

          Như chúng ta đã biết, “tường bao” của đồng bào miền núi cao thường được làm bằng ván gỗ hoặc phên tre đan. Họ là Ken, đang cầm ly với nhau. Đây là những vật dụng đơn giản, mộc mạc và rất gần gũi với thiên nhiên. Tuy nhiên, khi nó được đưa vào bài thơ, nó trở nên rất nên thơ và đẹp như tranh vẽ, đặc biệt, những cung đàn, câu hát đan xen nhau trên bức tường nhà đầy tính nghệ thuật:

          “Những bức tường trong nhà đang hát”

          Dòng chữ giản dị này khiến người ta liên tưởng đến không khí hiện thực tươi vui và sống động mà người dân miền núi thường có. Đó là hình ảnh của những người dân phố núi sau những giờ lao động mệt nhọc, họ thường tụ tập cùng nhau ca hát, ngừng thổi khèn, khèn, khèn. Tiếng hát, tiếng khèn của họ chân chất, quyện vào nhau như bám vào tường nhà, đi vào lòng người, làm say đắm bao tâm hồn. Biết bao yêu thương và hạnh phúc mà Tổ quốc ban tặng cho họ. Hơn nữa, trẻ em cũng lớn lên trong tình yêu thương này.

          Đồng thời, cảnh rừng núi quê hương nên thơ, đẹp như tranh vẽ cũng giúp rèn giũa tâm hồn trẻ thơ và lớn lên trong tình yêu thương:

          “Rừng hoa, con đường của trái tim”.

          Nếu hình dung về một vùng núi nào đó, chắc hẳn ai cũng sẽ liên tưởng đến những hình ảnh khác xa với những gì mà ngành y vẫn nói: thác nước, ngàn cây, hay tiếng chim muông, thậm chí cả tiếng động vật. Âm thanh của “tiếng gió hú, tiếng nguồn hú núi”, cõi huyền bí của khu rừng thần…

          Nhưng y phương chỉ chọn một hình ảnh duy nhất là hình ảnh “hoa” để nói về cảnh rừng núi. Nhưng hình ảnh ấy lại có sức gợi rất mạnh, gợi lên những gì đẹp đẽ nhất, tiêu biểu nhất. Những bông hoa trong “Hãy nói với em” có thể là những bông hoa có thật – như một nét đặc trưng của rừng cây – và khi đặt vào dòng chảy của bài thơ, hình ảnh này là một tín hiệu thẩm mỹ giúp thể hiện điều mà tác giả muốn khái quát: đó là cái đẹp. của quê hương đã tạo nên tâm hồn đẹp đẽ của những con người nơi ấy.

          Quê hương vẫn hiện hữu gần gũi. Đó cũng chính là mạch nguồn yêu thương vẫn chảy nồng nàn trong tim mỗi người, bởi “con đường của con tim”. Từ “cho” có ý nghĩa. Thiên nhiên ban tặng cho con người những gì họ cần để phát triển và những điều tốt đẹp nhất. Thiên nhiên bảo vệ và nuôi dưỡng tâm trí và cách sống của con người.

          Thông qua truyện ngụ ngôn “Ngụy”, “rừng” và “đường” được nhân cách hóa, cho người đọc trải nghiệm lối sống có ý nghĩa của “đồng minh”. Quê hương ấy là chiếc nôi cho con cuộc sống bình yên. Người cha hạnh phúc ôm con, kể cho con trai nghe kỷ niệm thuở ban đầu của hạnh phúc gia đình:

          “Ngày đầu tiên của đám cưới sẽ luôn được cha mẹ nhớ đến như ngày đẹp nhất”.

          Các vòng thơ đan xen và mở rộng: từ thân tộc đến quê quán. Bài thơ là một tình cảm ấm áp như một lời khuyên sâu sắc của một người cha đối với con trai mình.

          Người cha dùng những đường nét đẹp và giản dị để miêu tả con người Đại Sơn cụ thể, độc đáo và gần gũi, đồng thời muốn nói với các con: cái ôm của tình cảm gia đình, cái ôm của tình cảm gia đình, và tình cảm của đất nước – đó là cái nôi cho con khôn lớn, là con Nguồn nuôi dưỡng. Hãy viết nó ra.

          Chi tiết “Gaogu tạc đá” quả thực là một hình ảnh ấn tượng, chứa đựng niềm tự hào cao cả của nhà thơ về dân tộc mà ông yêu quý. Bằng cách này, nhà thơ, với tư cách là một người cha, mong rằng con trai mình sẽ tự hào về truyền thống của quê hương, và luôn vững tin, hiên ngang trên đường đời. Nỗi nhớ mong ấy còn được thể hiện qua giọng điệu cảm thán với giọng thơ chân thành, trìu mến: “Thương em lắm”; “Con ơi em ở đâu”, ngôn ngữ trái tim: “Nghe em nói” nhưng lại vững tin vào lời nói dối của con người miền sơn cước giàu hình ảnh, thật tự nhiên và cảm động.

          Từ đó, tôi cảm nhận được điều mà người cha muốn truyền lại nhất cho con trai mình là niềm tự hào về một sức sống mãnh liệt, sự cống hiến cho truyền thống quê hương giàu đẹp, và niềm tin vững bước ra thế giới.

          p>

          Với ngôn từ và hình ảnh giàu sức gợi cảm, ngôn từ giản dị vui tươi, lối so sánh sinh động, giọng điệu thiết tha, trìu mến, nhanh và đôi khi đầy tình người, bài thơ “Nói với con” của y phương, đặc biệt là bài thơ trên, chúng ta hãy hiểu sâu sắc phẩm chất, cốt cách cao đẹp của con người miền núi và của dân tộc.

          Để từ đó, bài thơ và những dòng thơ như nhắc nhở mỗi chúng ta phải luôn có một tình cảm gắn bó với quê hương, với truyền thống của mình, bởi đó là cội nguồn của dân tộc. Cũng như muốn sống tốt đẹp trên quê hương, chúng ta phải có ý chí vươn lên, cho dù quê hương còn muôn vàn khó khăn, gian khổ.

          Thật ra, núi rừng vẫn có thể có ngày hoang vu, bởi đường đi gai góc, rừng nghiến, cọp dữ… Tuy nhiên, thiên nhiên quê tôi vẫn tươi đẹp, phóng khoáng với hoa đầy màu sắc khoe sắc. Rèn cho rừng, cho trẻ vẻ đẹp tinh thần trong sáng, giản dị, mộc mạc, hạnh phúc và những con đường rừng dài vô tận hình thành lối sống yêu thương của trẻ, bởi trẻ sẽ dành cả cuộc đời còn lại trên con đường này. Trong quá khứ, tôi đã gặp và sẽ gặp biết bao tấm lòng nhân hậu, trung nghĩa của các “đồng minh” và đồng bào của tôi.

          Vì vậy, qua ngôn từ tự nhiên, cụ thể của bài thơ nhưng cũng mang ý nghĩa tượng trưng, ​​phổ quát sâu sắc, toàn bài thơ, đặc biệt là đoạn thơ trên đã thể hiện sâu sắc tình yêu thương vô bờ bến của người cha dành cho con cái. không phải thể hiện bằng những lời âu yếm, khen ngợi mà là những lời dặn dò, âu yếm, ấm áp, niềm tin dành cho đứa trẻ trong giờ phút tiễn đưa đứa trẻ đi xây dựng cuộc sống mới.

          Gợi nhớ cội nguồn nuôi con khôn lớn, những người cha mong con sẽ luôn ghi nhớ giữ gìn và nối tiếp truyền thống cao quý của dân tộc. Lâu dài, lâu dài. Với ý nghĩa cao cả đó, những lời dạy bảo mà cha ông truyền lại cho chúng ta tự nhiên vẫn có giá trị đối với tất cả những người dân đang sống trên đất nước Việt Nam thân yêu này. Vì vậy, chúng ta hãy ghi nhớ và tôn vinh nó, và sống một cuộc đời biết ơn và thành kính, xứng đáng với tổ tiên và dân tộc.

          Cảm nhận câu thơ đầu nói cùng con – ví dụ 3

          Trong những thành tựu của nền văn học hiện đại Việt Nam từ sau Cách mạng Tháng Tám, thơ ca các dân tộc thiểu số có những đóng góp quan trọng, trong đó phải kể đến nhà thơ Thái y phương. Thơ ca phương Đông có một đặc điểm rất dễ nhận biết. Đó là cách thể hiện và suy nghĩ về gia đình, quê hương một cách dung dị, khái quát và giàu chất thơ.

          Tác giả y phương bắt đầu từ đề tài quen thuộc về tình cha và cho ra đời tập thơ “Trò chuyện với con”. Xuyên suốt bài thơ, tác giả nhắn nhủ người con trai phải yêu đất nước, gắn bó với những truyền thống quý báu của dân tộc.

          Cả bài thơ bắt đầu bằng mười một dòng, chan chứa tình cảm gia đình đầm ấm.

          “Chân phải là cha, chân trái là mẹ, một bước chạm tiếng, hai bước cười, bạn ơi, đan nan nhà, rừng hát cho hoa, lòng người cha mẹ. Hãy nhớ đến buổi đầu đẹp nhất trên đời Ngày cưới.”

          Một đứa trẻ được sinh ra và sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ thuở ấu thơ. Bước đi đầu tiên của trẻ rất trang trọng, bởi trẻ lần đầu tiên tự đi trên đôi chân của mình nên cũng rất xúc động, trẻ có thể yên tâm tin tưởng trong vòng tay của cha mẹ. Đứa trẻ ấy được sinh ra trong hạnh phúc và lớn lên dưới sự chăm sóc, dìu dắt.

          “Chân phải của bố, chân trái của mẹ”

          Câu thơ tưởng như vừa kể vừa tả sao mà trìu mến, nhân hậu biết bao. Tấm lòng của bố mẹ là điều con trông đợi. Sự phát triển của trẻ em là tự nhiên. Tiếng cười là phương Đông huy hoàng. Hình tượng thơ cụ thể nằm ở phép đo độ dài

          Xem Thêm: Giải Bài đọc 2: Con chó nhà hàng xóm trang 7, 8, 9 VBT Tiếng Việt

          “Một bước nghe, hai bước cười”

          Hai thao tác trí óc không cùng hệ thống thật dễ thương. Những lời thoại có âm thanh ríu rít ngọt ngào, âm vang khiến bố mẹ lo lắng. Tuy nhiên, dù cha mẹ có tha thứ đến đâu thì nhu cầu của con cái vẫn chưa đủ. Mỗi ngày phải có quê hương nuôi con

          “Em ơi, anh yêu em, đan nan trên vách nhà, hát bài rừng với hoa, để lòng cha mẹ luôn nhớ ngày cưới, ngày đẹp nhất trên đời “

          Những sinh hoạt giản dị hàng ngày của người Thái “dan dan, ken” sao mà thiêng liêng đến thế. “Bạn của tôi, tôi yêu bạn rất nhiều”. Từ “đồng chí” nghe thật tử tế, thật tử tế. Dân làng tôi rất yêu quý tôi. Ngay cả khi chúng ta nghèo, chúng ta vẫn có thể gắn kết tình yêu với tình yêu. Tuy nhiên, dân bản vẫn sống chan hòa với thiên nhiên, hòa quyện với núi rừng Tây Bắc bạt ngàn. Bởi vậy, “rừng là hoa, đường là tim”. Rừng nuôi sống con người, con đường nào cũng cho ta tấm lòng bao dung, rộng mở.

          Cảm nhận câu thơ đầu nói cùng con – Ví dụ 4

          Bài thơ “Trò chuyện với con” của Yy Phương sử dụng những câu nói, suy nghĩ và hình ảnh giản dị, cụ thể của người Thái để người đọc hiểu được công ơn nuôi dưỡng, đùm bọc của cha, mong con sống xứng đáng với quê hương.

          Khi một đứa trẻ được sinh ra trong thời thơ ấu, bước đầu tiên của một người là trang trọng và cảm động. Vì trong vòng tay của cha mẹ, anh ấy có thể yên tâm và tin tưởng vào anh ấy.

          Tôi lớn lên từng ngày trong tình yêu thương của cha mẹ. Bằng những hình ảnh rất cụ thể, y phương đã tạo ra một không khí gia đình đầm ấm, yêu thương. Đứa trẻ sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và lớn lên dưới sự chăm sóc, dạy dỗ:

          “Chân trái thuộc cha, chân phải thuộc mẹ”.

          Tấm lòng của cha mẹ là mục tiêu tôi phấn đấu. Sự phát triển của trẻ em là tự nhiên. Hình ảnh thơ cụ thể:

          “Một bước nói, hai bước cười”.

          Thật là sáng tạo và sáng tạo biết bao khi hai hoạt động trí óc này không nằm trong cùng một hệ thống! Không biết là sáng tạo của nhà thơ hay của người Thái cao nguyên, đơn giản là nó đã có hồn thơ rồi.

          <3

          Tuy nhiên, tấm lòng của cha mẹ dù có sâu nặng đến đâu, con cái cần nhưng như thế vẫn chưa đủ. Tử cung thuộc linh thứ hai—quê hương—đã đến. Vì vậy, khổ thơ đầu của bài thơ miêu tả một gia đình đầm ấm, hạnh phúc dưới sự chăm sóc của đứa con, đồng thời, lời cha dặn đứa con đầu tiên cũng nhắc nhở đứa con rằng tình yêu thương gia đình đến tận cùng. nguồn cho mọi người.

          Cảm nhận câu thơ đầu tiên nói với con – Ví dụ 5

          Thơ của Yi Phương rất dễ nhận thấy, anh thường viết về tình cảm gia đình, quê hương, đất nước. Thơ ông thể hiện tình cảm chân thành, mạnh mẽ, trong sáng và lối suy nghĩ đầy hình ảnh của người sơn cước. Từ những chủ đề quen thuộc đó, bác sĩ đã cho ra đời bài thơ về người cha “Nói với con”. Sự giản dị thể hiện tình cảm tha thiết của người sơn cước, lời dặn dò ân cần chia sẻ niềm tự hào của người cha đối với người con vì dân tộc, vì đất nước thân yêu.

          Mở đầu bài thơ là lời nhắn nhủ của người cha với các con: gia đình, quê hương, đất nước, tình yêu:

          Chân phải là cha, chân trái là mẹ, một bước là tiếng, hai bước là cười, bạn ơi, tiếng nói của nhà dệt, rừng hát như hoa, con đường mà cha mẹ cô. Ngày đầu tiên đẹp đẽ của đám cưới. Tốt nhất trên thế giới.

          Tôi sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ, trong lao nhọc và trong sự lãng mạn, trìu mến của quê hương. Quê hương và gia đình là cái nôi của cuộc đời tôi.

          Câu thơ mở ra hình ảnh gia đình đầm ấm, hạnh phúc

          Chân phải cha, chân trái mẹ, một bước chạm tiếng, hai bước cười bạn ơi

          Bác sử dụng những hình ảnh giản dị, cụ thể gợi lên hình ảnh gia đình đầm ấm, hạnh phúc. Đây là hình ảnh em bé đang tập đi. Tiếng hát và tiếng cười của trẻ em được cha mẹ trao tặng. Con cái lớn lên từng ngày trong sự bao bọc yêu thương của gia đình và trong sự chăm sóc, kỳ vọng của cha mẹ. Hoạt động mục vụ của người Thái “Đanlư” và “Ken”.

          Ba nhân vật “đồng chí” y phương gọi dân làng bằng tên thật thân thương, giản dị, thể hiện nỗi nhớ quê hương da diết. “Đồng minh” tuy có cuộc sống vất vả nhưng họ có ý chí kiên cường, một tâm hồn rộng mở và tình yêu quê hương bất chấp khó khăn. “Đồng minh” là những người cùng quê hương và là biểu tượng cho vẻ đẹp của quê hương.

          Bài thơ thể hiện tình yêu thương tha thiết của cha mẹ dành cho con cái, tình yêu và niềm tự hào về quê hương đất nước. Bài thơ cũng thể hiện tình yêu thương con, mong thế hệ mai sau kế thừa truyền thống của tổ tiên, dân tộc và quê hương.

          Bài thơ “Trò chuyện với con” của Ý Phương sử dụng lối suy nghĩ giản dị, cụ thể và hình ảnh người dân tộc Thái để người đọc cảm nhận được công ơn nuôi dưỡng, đùm bọc của cha mẹ, mong con sống xứng đáng với quê hương.

          p>

          Cảm nhận câu thơ đầu tiên nói với con – Ví dụ 6

          Là một nhà thơ người Thái, các tác phẩm của y phương luôn thu hút và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc bởi ngôn ngữ, hình ảnh thơ đậm nét và lối suy nghĩ của người dân địa phương. cao… Nói đến các nhà thơ ngành y không thể không nhắc đến bài thơ “Nói với em” – một trong những sáng tác tiêu biểu miêu tả tình cảm gia đình. Đặc biệt, khổ thơ đầu của bài thơ đã nói rõ và chân thực về nguồn gốc của những đứa trẻ.

          Trong lời tâm tình của người cha dành cho con ở câu thơ thứ nhất, cội nguồn sinh thành và nuôi dưỡng đầu tiên chính là gia đình.

          Chân phải theo cha, chân trái theo mẹ, một bước nghe tiếng, hai bước nghe tiếng cười.

          Mọi đứa trẻ đều được sinh ra, lớn lên và trưởng thành trong vòng tay yêu thương của cha mẹ trong sự chờ đợi và mong đợi. Như vậy, hình ảnh thơ “chân phải”, “chân trái”, “một bước”, “hai bước” gợi lên hình ảnh bước chân chập chững đầu tiên của mỗi người trong đời, đó là bước đầu tiên vào đời. Mọi người, luôn có sự ủng hộ và động viên của cha mẹ. Không chỉ bước đầu mà hình ảnh “âm thanh”, “tiếng cười” gợi nhớ đến đứa trẻ đang tập nói bi bô. Đặc biệt khi trẻ lần đầu tập nói luôn nhận được sự ủng hộ của cha mẹ, cha mẹ là vòng tay ấm áp và là điểm tựa vững chắc cho mọi người Hình ảnh “cha”, “mẹ” cho ta thấy rõ . Vì vậy, gia đình, cha mẹ là cội nguồn đầu tiên để mỗi đứa trẻ lớn lên thành người. Nhưng với tác giả, cội nguồn ấy không chỉ là gia đình, mà còn là quê hương.

          Bạn thân mến, tôi yêu bạn rất nhiều, tôi yêu bạn.

          Hình ảnh quê hương được giới thiệu qua ngôn ngữ giàu hình ảnh của người Tây Nguyên – “đồng minh”. Cách diễn đạt ấy cộng với khẩu hiệu “Con ơi” càng làm cho lời nói của người cha thêm ân cần, trìu mến. Ngoài ra, tác giả còn sử dụng hàng loạt hình ảnh giàu sức gợi để làm nổi bật vai trò của quê hương. “Dệt nan hoa” không chỉ khắc họa những công cụ lao động đơn sơ nơi đây được người dân nơi đây trang trí đẹp hơn mà còn gợi lên bàn tay khéo léo, cần cù, tài hoa và sáng tạo của họ đã biến những nan tre mộc mạc, giản dị thành “nan hoa”. Hình ảnh “Bức tường gia đình sẵn sàng ca hát” không chỉ miêu tả chân thực sinh hoạt văn hóa cộng đồng, gia đình của “Đồng minh” mà còn khiến những bức tường gia đình như hòa vào tiếng hát, gợi ra một thế giới từ đó. Tâm hồn tinh tế, lạc quan của người Tây Nguyên. Đồng thời, các động từ “cài”, “ken” vừa diễn tả hành động điêu luyện vừa gợi sự gắn bó “đồng minh” trong cuộc sống lao động. Ngoài ra, với những hình ảnh nhân hóa “rừng hoa”, “đường lòng” và điệp khúc “cho” thể hiện một tấm lòng rộng mở, bao dung, sẵn sàng cho đi mọi điều tốt đẹp bất cứ lúc nào. Những gì tốt đẹp nhất, ngọt ngào nhất của quê hương, thiên nhiên đã dành cho những đứa con trên mảnh đất thân yêu ấy.

          Suy cho cùng, cội nguồn sinh thành và nuôi lớn mỗi người chính là những kỉ niệm đẹp nhất, hạnh phúc nhất và tốt đẹp nhất về cha mẹ.

          Xem Thêm : Thì tương lai đơn – Lý thuyết, dấu hiệu và bài tập

          Cha mẹ sẽ luôn nhớ ngày đầu tiên đẹp nhất trong đám cưới của họ.

          “Nhớ ngày cưới” là nhớ lại buổi ban đầu của một gia đình, một mái ấm. Có thể thấy, ngày cưới chính là minh chứng đẹp nhất cho tình yêu thương của cha mẹ và con cái, đồng thời cũng là kết tinh của tình yêu ngọt ngào ấy. “Ngày đầu tiên đẹp nhất” đó có thể là ngày cưới của cha mẹ, cũng có thể là ngày em bé chào đời, ngày cha mẹ đón con trong niềm hân hoan.

          Tóm lại, bài thơ là lời nhắn nhủ đầy yêu thương, trìu mến của người cha gửi con về cội nguồn sinh thành, dưỡng dục. Tình cảm gia đình, quê hương và những kỷ niệm vui vẻ, êm đềm của cha mẹ là nền tảng nuôi lớn và trưởng thành của con cái.

          Phân tích khổ thơ đầu của bài thơ cho con

          Ai sinh ra cũng có gia đình, mái ấm, sinh thành. Nơi ấy đã nuôi lớn tôi, dạy tôi những bài học đầu đời, cho tôi biết bao thời gian để yêu thương và sẻ chia. Hai tiếng mẹ đẻ luôn là đề tài khơi nguồn cảm hứng cho các thi nhân. y phương – nhà thơ của núi rừng Tây Bắc, nhà thơ của hoa ban, của lúa gạo, của tiếng nước róc rách – gửi gắm tình yêu gia đình, tình yêu quê hương, lòng tự hào dân tộc cho con cháu qua ngôn từ của mình. Nhắc nhở con trai của bạn trước khi bạn rời đi. Cả bài thơ chân chất, giản dị, khổ thơ đầu đẹp, y phương gửi gắm nỗi nhớ quê hương, gia đình của con người, một tình cảm thiêng liêng đáng trân trọng:

          Chân phải là cha, chân trái là mẹ, một bước là tiếng, hai bước là cười, bạn ơi, tiếng nói của nhà dệt, rừng hát như hoa, con đường mà cha mẹ cô. Ngày đầu tiên đẹp đẽ của đám cưới. Tốt nhất trên thế giới.

          Gia đình! Tiếng gọi thân thương bắt đầu mọi tình cảm tốt đẹp của con người. Gia đình là chiếc nôi ấm áp và là điểm tựa vững chắc để mỗi người có thể cập bến an toàn sau khi trải qua những khó khăn vất vả của cuộc đời. Nơi ấy là nơi mẹ đi chợ trưa về với nón lá “quê hương là chiếc cầu tre nhỏ/ Mẹ về với nón lá nghiêng nghiêng” (quê hương – Đỗ Trung Quân). Người cha cặm cụi bóc từng thanh tre và đưa cho đứa con một con diều nhỏ. Nhà là nơi con chập chững những bước đi đầu tiên, là nơi cất giữ tiếng hát, tiếng cười của con trẻ. Vòng quay cảm xúc xuyên suốt cả lễ hội chan chứa tình cảm gia đình và sự đầm ấm, vui tươi của quê hương.

          Bốn dòng đầu của bài thơ là hình ảnh đứa trẻ lớn lên trong tình yêu thương của gia đình. Còn có cả tình yêu thương sâu nặng, tình yêu của người cha dành cho đứa con thân yêu của mình:

          Chân phải theo cha, chân trái theo mẹ, một bước nghe tiếng, hai bước nghe tiếng cười.

          Vần đồng dao cho thấy một mái ấm gia đình êm ấm. Ở đó, cha mẹ dìu dắt và nâng đỡ từng bước đi của con trẻ, tiếng nói và nụ cười đầu tiên của cuộc đời. y phương dùng ngôn từ sinh động và hàng loạt “chân phải, chân trái, âm thanh, tiếng cười” để miêu tả bầu không khí ấm áp hạnh phúc của một gia đình trước mắt độc giả. Ở đó, một đứa trẻ mới biết đi một tuổi đi về phía cha mẹ mình. Còn gì dễ thương hơn những bàn chân hồng hào bước đi trên sàn và những bàn tay bé xíu vẫy gọi bố mẹ. Trong sự dễ thương đó là sự háo hức, vui mừng của cha mẹ khi lần đầu tiên nghe thấy tiếng gọi “ba, mẹ” của con, lần đầu tiên nhìn thấy con bước đi vững vàng trên đôi chân của mình. Câu thơ giản dị như một câu chuyện nhưng bên trong đó là tình cảm yêu thương của cha mẹ dành cho con cái. Nụ cười của bạn, giọng nói của bạn, gợi lại những ký ức bạn đã đánh mất khi còn nhỏ:

          Chân đã từng đá sắt, lần đầu về làng huyên thuyên.

          (Tên làng – y phương).

          Bước chân của anh là bước chân của thời gian, là bước chân của bao thế hệ. Ngày xưa, ông bà nắm tay cha mẹ dìu dắt, thì nay bàn tay cha mẹ đã đủ trưởng thành để dìu dắt con cái, trở thành chỗ dựa cho con an tâm lớn lên. Điểm tựa vững chắc chính là gia đình, nơi nuôi dưỡng tâm hồn con lớn khôn từng ngày.

          Trẻ em chỉ có thể lớn lên trong vòng tay của cha mẹ trong tình yêu thương của gia đình, và trong vòng tay của Tổ quốc trong vẻ đẹp của tình đồng chí trong vòng tay:

          Xem Thêm: Văn 12: Hướng dẫn cách phân tích tác phẩm văn học

          Bạn thân mến, tôi yêu bạn rất nhiều, tôi yêu bạn.

          Từ tình cảm sâu nặng, người cha đã hướng dẫn con trai mình yêu đất nước, yêu đồng bào. Tác giả khéo léo sử dụng từ “Đồng minh” để chỉ những con người chất phác, chất phác nơi núi rừng. Đồng bào ta cũng sinh ra, lớn lên, nhưng ở “đồng chí” ta thấy sự thống nhất, gắn bó: một nhà – đồng bào, một lòng: đoàn kết, một mục đích – đồng chí, đồng bào!

          Tôi đang nói về những người đồng đội của tôi trong cuộc sống hàng ngày. Sự trưởng thành của một đứa trẻ không chỉ nhờ vào tình yêu thương của cha mẹ, của những người thân trong gia đình mà còn có sự chăm chỉ của đồng đội. Họ là một cặp người khéo léo:

          <3

          Hai động từ “ca” và “ken” thể hiện đầy đủ tài năng của nhà thơ y học về mặt từ điển. Tác giả đang hướng dẫn người đọc hiểu mối liên hệ giữa giá trị lao động và giá trị nghệ thuật. Có thể thấy, bức tường ở đây không còn chỉ là bức tường bê tông bằng đất và đá, mà đã trở thành một chủ thể văn hóa. Việc bác sĩ khắc họa đôi bàn tay với những chi tiết nhỏ vô lý nhưng tái hiện được nét Thái, là một món quà tâm hồn lãng mạn. Cụm từ “nhà vách nhà sàng hát” đã đánh thức một không gian văn hóa của người Thái ở tỉnh Cao Bình. Vách nhà được làm bằng nhiều tấm gỗ hoặc tre, nứa xếp sát nhau tạo thành bức tường vững chắc, nói lên phần nào cuộc sống vất vả, nghèo khó của người dân nơi đây. Tuy nhiên, chúng ta không thấy than thở cho sự vất vả đó mà ngược lại, y học thể hiện tinh thần lạc quan, nhiệt tình. Trong khó khăn, họ vẫn ca hát bên bếp lửa, tiếng kèn, tiếng sáo và điệu múa uyển chuyển của những cô thôn nữ đã làm cho cuộc sống của người dân thêm phong phú, một đời sống tinh thần phong phú. Các động từ “đan, cài, ken” đều có cùng một nghĩa là buộc các vật lại với nhau một cách bền chặt nhất có thể. Phải chăng tác giả đã sử dụng một cách tinh tế những từ ngữ để thể hiện tinh thần đoàn kết, gắn bó và sẻ chia giữa những người đồng hương trong bất kỳ hoàn cảnh nào, đó cũng là một đức tính tốt và một bản sắc văn hóa của vùng miền.

          Ngoài ra, sự hùng vĩ của núi rừng và vẻ đẹp thơ mộng của thiên nhiên hoang dã cũng có lợi cho sự phát triển đời sống tình cảm của trẻ:

          Rừng cung cấp hoa và lối đi cho tâm hồn.

          Nhắc đến rừng núi, chúng ta sẽ nghĩ ngay đến những dòng suối hung dữ, những cơn mưa xối xả với “suối chảy, mây mưa”, hay những ngọn cây cao vút thẳng trời. Đối với đồng bào ta, núi rừng là nguồn sống, là sự che chở của mẹ, núi rừng cho đồng bào mọi thứ cần thiết trong cuộc sống hàng ngày. Khi nói đến vẻ đẹp do núi rừng mang lại, y học chỉ dùng từ “hoa”. Những loài hoa ở đây không chỉ là nét đặc trưng của Daqianhua Dacao mà còn hàm ý sự hài hòa của cái đẹp, cái tinh túy, cái đẹp hoang sơ và tình yêu của con người với thiên nhiên. Hình ảnh bông hoa như một tín hiệu thẩm mỹ giúp thể hiện ý nghĩa mà tác giả muốn khái quát: chính vẻ đẹp của quê hương đã hun đúc nên tâm hồn cao đẹp của những con người nơi đó. Cả “rừng” và “đường” đều được nhân hóa, biến nó không chỉ là nơi cho những đứa trẻ lớn lên mà còn là chỗ dựa tinh thần để chúng bước tiếp trong cuộc đời. Mọi con đường dẫn ra suối, lên núi, vào rừng hay về nhà đều có “trái tim”. Từ “cho” có ý nghĩa. Thiên nhiên che chở, nuôi dưỡng và bồi đắp tâm hồn, lối sống của con người. Đó là tấm lòng Tổ quốc trong mỗi người, và cũng là tấm lòng giữa đồng bào: thủy chung, hiền hòa, cởi mở. Mái ấm ấy chính là chiếc nôi cho con cuộc sống bình yên.

          Vì tình yêu quê hương đất nước, người cha không khỏi vui mừng và tự hào khi nhắc con luôn nhớ về ngày đầu tiên:

          Xem Thêm : Thì tương lai đơn – Lý thuyết, dấu hiệu và bài tập

          Cha mẹ sẽ luôn nhớ ngày đầu tiên đẹp nhất trong đám cưới của họ.

          Kết quả của “ngày cưới” mà tác giả sẽ mãi nhớ là đứa con, sinh mệnh bé nhỏ mà cha mẹ luôn che chở, nâng niu. Qua đây, tôi muốn nhắn nhủ đến mọi người rằng tình yêu thương là cội nguồn của mọi thứ, vì ai cũng đang sống và tồn tại ngay bây giờ. Bây giờ bạn đã đủ trưởng thành để bắt đầu cuộc hành trình của riêng mình, nhưng tôi vẫn không quên nhắc bạn rằng sự thiêng liêng của hôn nhân bắt đầu từ ngày cưới. Mọi niềm vui, mọi trách nhiệm của con người cũng được thai nghén từ đây.

          Ba hình ảnh: con người – quê hương – ngày cưới của cha mẹ đánh thức nguồn nuôi dưỡng tình yêu thương, gắn bó của con trẻ. Rằng, bạn được sinh ra trong một thế giới đầy những câu chuyện cổ tích. Đó là thế giới của những tâm hồn tài hoa, lãng mạn, những con đường xuyên qua những khu rừng đầy hoa và những thế giới gần gũi hơn, nơi tôi được sinh ra từ tình yêu nồng nàn giữa cha và mẹ. Như ký ức về “ngày đầu tiên đẹp nhất trong đời tôi” chứng thực”). Một thế giới như vậy sẽ có thể bao bọc bạn trong hòa bình và yêu thương; đủ nuôi dưỡng tâm hồn tôi, và không đáng để tôi thất vọng.

          Hình ảnh thơ cụ thể, giản dị, ngắn gọn mà cũng phong phú, sinh động, giàu chất thơ, đẹp biết bao. Với thể thơ tự do, giọng điệu tha thiết, nhiều hình ảnh giản dị mà gợi cảm, kết hợp với nghệ thuật nhân hóa, ẩn dụ, gieo vần và các biện pháp nghệ thuật khác, bài thơ đã làm nổi bật nỗi nhớ da diết của nhân dân đối với gia đình, quê hương, đồng bào. Đây là tình cảm đáng trân trọng và gìn giữ, đã trở thành nét đẹp văn hóa của người Việt Nam. Những nét nghệ thuật kết hợp hài hòa với những cung bậc tình cảm khác nhau của người cha đã làm cho bài thơ có âm hưởng sâu sắc.

          Mọi tình cảm tốt đẹp của con người đều được vun đắp từ những điều giản dị nhất. Bao gồm tình yêu gia đình, tình yêu quê hương, đất nước. Trước khi bác ra đi, bác dùng lời dặn của cha, nhắc nhở chúng ta phải sống ân nghĩa, thủy chung, hướng về cội nguồn. Bài thơ này vun đắp thêm tình cảm yêu gia đình, đất nước. Từ đó tự nhắc nhở bản thân mỗi người phải rèn luyện, học tập hơn nữa để xây dựng đất nước giàu đẹp và phát triển.

          Phân tích cho bạn biết khổ thơ đầu của bài thơ

          Ngoài trời, trong cơn mưa phùn, chợt văng vẳng giai điệu bài thơ của một nhà thơ ngành y kể cho các em nghe. Những vần thơ giản dị nhưng có sức ám ảnh kỳ lạ trong tâm trí người đọc. Điều người cha nói với con bằng thơ có âu yếm như nhiều người cha muốn con mình hiểu không? Mỗi khi đọc một bài thơ, chúng ta đều cúi đầu kính cẩn trở về cội nguồn, những gì thân thương nhất đối với chúng ta. Mượn lời tâm sự của người cha với con, nhà thơ nhắc nhở ai cũng nhớ về cội nguồn, qua đó bày tỏ niềm tự hào về sức sống bền bỉ, mạnh mẽ và những phẩm chất tốt đẹp của dân tộc, của quê hương.

          Chân phải là cha, chân trái là mẹ, một bước là tiếng, hai bước là cười, bạn ơi, tiếng nói của nhà dệt, rừng hát như hoa, con đường mà cha mẹ cô. Ngày đầu tiên đẹp đẽ của đám cưới. Tốt nhất trên thế giới.

          Tình yêu thương của cha mẹ và sự chăm sóc của Tổ quốc dành cho con người là vô hạn. Các em lớn lên từng ngày trong tình yêu thương thiêng liêng đó. Bốn câu đầu, y phương phản ánh sinh động không khí gia đình đầm ấm bằng những hình ảnh giản dị:

          “Chân phải là cha, chân trái là mẹ, một bước là tiếng, hai bước là tiếng cười.”

          Tôi có cảm giác như đang nhìn vào bức tranh một em bé đang tập đi và tập nói. Điệp ngữ “tiến tới” và động từ “chạm” được sử dụng rất nhuần nhuyễn, làm nổi bật cái hồn của bức tranh. Cách nhà thơ bày tỏ suy nghĩ của mình thật độc đáo. Khi con chập chững bước đi, mọi âm thanh, tiếng cười của con đều được cha mẹ nâng niu, chăm sóc và đón nhận. Đây là một gia đình hạnh phúc: một cặp vợ chồng trẻ có đứa con đầu lòng, và ngôi nhà luôn tràn ngập tiếng cười. Tuy nhiên, đằng sau con chữ cụ thể ấy, tác giả muốn khái quát một điều lớn lao hơn: con cái được sinh ra trong hạnh phúc, lớn lên trong tình yêu thương, lớn lên trong sự chào đón, chăm sóc và kỳ vọng của cha mẹ. Những hình ảnh ấm áp của cha mẹ cùng tiếng cười nói vui vẻ thể hiện một không khí gia đình đầm ấm, sum họp và hạnh phúc. Hình ảnh ấm lòng này sẽ mãi là niềm khao khát hạnh phúc của con người. Đây sẽ là hành trang quý giá của cuộc đời và tâm hồn tôi.

          Những đứa trẻ lớn lên trong khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp và thơ mộng của quê hương trong khi cha mẹ chúng làm việc chăm chỉ. Nhìn con khôn lớn từng ngày, cha mẹ càng thêm yêu mảnh đất cha ông để lại này. Với bao cảm xúc, câu thơ như bật ra từ đáy lòng:

          “Bạn tôi yêu bạn rất nhiều!”

          Nhà thơ tự hào vì những người cùng quê hương đã nuôi dạy nên người con nên người. Cuộc sống cần cù, hạnh phúc của đồng bào các dân tộc được nhà thơ khắc họa bằng hình ảnh thần thoại:

          <3

          Động từ “ca”, “ken” không chỉ diễn tả hành động lao động cụ thể mà còn thể hiện sự hài hòa, gắn bó giữa hiện thực và lãng mạn trong đời sống vật chất và đời sống tinh thần của đồng bào vùng cao. Để bắt được cá, dưới bàn tay của người Thái, tre, nứa, nan tre đều đã trở thành “căm xe”. Những bức tường trong nhà không chỉ bằng gỗ, mà còn “hót”. Các động từ “dệt, sàng, vờ” rất gợi cảm, ngoài việc giúp người đọc hình dung được công việc cụ thể của người dân nơi quê hương, còn gợi tả bản chất gắn bó, hòa thuận, tình cảm gia đình của con người với quê hương, đất nước. Cuộc sống công việc đó, cuộc sống gia đình hạnh phúc đó, tất cả đều ở quê hương giàu đẹp. Núi rừng của Tổ quốc đã che chở, nuôi dưỡng biết bao thế hệ trẻ về tâm hồn và lối sống:

          “Rừng nhường chỗ cho hoa”.

          Rừng không chỉ cho chúng ta nhiều gỗ, lâm sản quý mà còn cả “hoa”. Con đường không chỉ có ngược xuôi, lên núi xuống núi mà còn có lòng nhân ái, bao dung “vì lòng”, đó là con đường tri ân. Đối với y phương, con đường ấy là hình bóng quen thuộc của quê hương: đường vào bản, đường xuống thung lũng, đường vào rừng, đường ra sông, đường vào khe suối, đường đến trường, đường đến trường. con đường kinh doanh, hoặc những đứa trẻ. Những con đường dẫn đến mọi miền đất nước. Từ “cho” có ý nghĩa. Thiên nhiên che chở, nuôi dưỡng và bồi đắp tâm hồn, lối sống của con người. Hạnh phúc ôm con vào lòng, nhìn con khôn lớn, nhớ quê hương, nhà thơ suy nghĩ về cội nguồn của hạnh phúc.

          “Bố mẹ tôi sẽ luôn nhớ ngày đầu tiên trong đám cưới của họ là ngày đẹp nhất”

          Người cha cũng nhắc đến kỷ niệm ngày cưới với con trai, mong con luôn nhớ rằng mình đã lớn lên trong tình yêu thương trong sáng và hạnh phúc của cha mẹ. Ngày cưới của cha mẹ – “ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời” – ngày mà cha và mẹ được “duyên phận” gắn kết với nhau – ngày mà cuộc đời của đứa con bắt đầu hoài thai. Những người cha muốn con cái của họ biết ý nghĩa của ngày hôm đó—đối với cha mẹ, một ký ức thiêng liêng không bao giờ phai mờ, và giờ đây đã khắc sâu trong trái tim của những đứa con. Đó là nơi tất cả tình yêu của bạn bắt đầu. Nói với con điều này, người cha muốn dùng tình yêu và niềm tự hào về quê hương, gia đình để dạy dỗ con cái những cảm xúc ban đầu… Chính quê hương đã cho cha mẹ một cuộc sống hạnh phúc, bền chặt và trường tồn.

          Từ sự thấu hiểu cội nguồn quê hương, tôi muốn nhắn nhủ mọi người hãy sống xứng đáng với tiền nhân, sống có nơi chôn rau cắt rốn. Tạo hóa đã tạo ra và ban cho chúng ta một thể xác và một linh hồn. Đừng bao giờ đánh mất bản thân một cách hèn nhát. Một người cha muốn con trai mình sống một cuộc sống cao quý vì đó là nguồn sức mạnh cho sự trưởng thành của nó. Tổ quốc là tấm gương sáng cho tôi khi lạc lối. Bạn sẽ thấy mình đẹp hơn trong tấm gương nguồn gốc thiêng liêng của bạn.

          Đọc thơ y như gặp lại quê hương, tâm hồn bừng sáng. Tôi được cha mẹ sinh ra, tôi lớn lên trong tình yêu thương, tôi sẽ lớn lên trong ý thức về cội nguồn, trong nghị lực mãnh liệt của làng quê tôi. Mỗi làng là một phần của đất nước, và mỗi làng cũng là một phần của trái tim – trái tim của cha và con.

          Phân tích đoạn 1 và nói cho con nghe hay nhất

          y phương là một nhà thơ tiêu biểu của dân tộc. Thơ ông là tiếng nói, chia sẻ, cảm nhận giản dị, chân thành của người dân cả nước từ đáy lòng. Đọc thơ y, người đọc sẽ cảm nhận được tình yêu thôn dã nơi núi rừng nhưng cũng rất hoang dã, với những hoài bão mạnh mẽ, vĩ đại như núi rừng. Trong số những bài thơ nổi tiếng của tác giả phải kể đến tác phẩm kể cho con nghe. Đặc biệt, khổ thơ đầu của bài thơ nói về người cha chia sẻ nguồn cội sinh thành dưỡng dục với con cái, đây là điều vô cùng thiêng liêng cần được chia sẻ với con cái để con cái thêm hiểu về tình yêu thương, nỗi nhớ cha mẹ, quê hương. . Hương, một con người bằng xương bằng thịt.

          “Chân phải theo cha, chân trái theo mẹ, một bước có tiếng, hai bước có tiếng cười”

          Mở đầu bài thơ là lời tâm sự đầy tình cảm của người cha với con. Nếu ở bên mẹ, lời tâm sự thường nhẹ nhàng, dịu dàng và nghiêm túc hơn, nếu ở bên cha, sự chia sẻ thường thân mật, tuy nhẹ nhàng nhưng dứt khoát rất tự do thoải mái và đầy tình nghĩa.

          Chỉ bốn câu thơ đã vẽ nên một bức tranh hoàn hảo về bạn. Một đứa trẻ có thể cảm nhận được tình yêu thương của cha mẹ từ trong bụng mẹ, những lời yêu thương của cha mẹ. Đứa trẻ vừa chào đời, hình hài đứa trẻ ngày một lớn lên khiến cha mẹ rất vui mừng. Mỗi bước đi nhỏ bé chập chững vào đời cũng có thể khiến cha mẹ xúc động. Chỉ một bước, hai bước thôi mà em đã biết đi, biết nói, biết cười… Bài thơ thật giản dị mà dạt dào cảm xúc. Đọc xong 4 câu, ta cảm nhận được tình cha dành cho con vô cùng nặng nề, chân thành và cảm động.

          Bốn câu ca từ làm ta liên tưởng đến bài hát “Nhật ký của mẹ” do nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung sáng tác: “Bao ngày mẹ chờ, bao ngày mẹ trông, bao ngày mẹ mong con ra đời. …” – đó là lời của bố mẹ Bằng cả trái tim mong ngóng hình bóng bé nhỏ từng ngày, hạnh phúc nhìn con khôn lớn từng ngày. Câu nói chân tình “Cha mẹ yêu con vô điều kiện/ Xã hội chỉ yêu con có điều kiện” đã khiến các em vô cùng xúc động, điều này chúng ta càng thấm thía khi lớn lên.

          Quay trở lại với 4 quý đầu năm, hình ảnh em bé chập chững biết đi vô cùng dễ thương cũng khiến các bậc phụ huynh thích thú. Những bước đi đầu đời của trẻ luôn được hỗ trợ bởi những người yêu thương chúng, đó là cha mẹ của chúng. Những câu thơ thể hiện hình ảnh gia đình hạnh phúc, đầm ấm, bình yên.

          Nếu như 4 câu thơ trên nói về sự sẻ chia hạnh phúc của cha mẹ và con cái, thì những câu thơ dưới đây là “đồng minh” để con cái hiểu và yêu thương mình hơn.

          “Bạn ơi, tôi yêu bạn vô cùng. Bỏ qua căm nhà, cất tiếng hát của rừng cho hoa nghe, để lòng cha mẹ luôn nhớ ngày cưới, ngày đẹp nhất trên đời.”

          “Đồng chí” là người trong vùng. Tác giả sử dụng ngôn ngữ địa phương để khẳng định tình cảm yêu quê hương mà người cha giao phó cho những người con của mình. Tôi muốn bạn trở thành một phần máu thịt của những người đồng đội của tôi. Tôi cần hiểu rõ bản sắc quê hương mình. Bạn cũng cần hiểu rằng nơi bạn sống là những người lao động với những phẩm chất cao đẹp nhất.

          Đó là những kỉ niệm “đan bằng nan, hát bằng vách nhà”. Đây là lời chia sẻ của cha tôi về những kỷ niệm của ông, về khu rừng đầy hoa, về con đường quen thuộc, giản dị nhưng chan chứa yêu thương. Người dân trong khu vực của mình vẫn vui vẻ, hạnh phúc và nấn ná ở nơi làm việc. Còn gì tuyệt vời hơn khi vừa say sưa ca hát vừa làm việc.

          Thứ hai là hình ảnh đẹp về quê hương: “Rừng thay hoa, đường thay lòng”. Nơi hai cha con ở là núi rừng bao la, không chỉ có vách núi dựng đứng, mây mù giăng khắp trời, mà còn có những cánh rừng hoa bất tận. Đây là một hình ảnh rất đẹp về hy vọng và hạnh phúc. Người dân khu vực chúng tôi sống yêu thương, gắn bó với nhau.

          Cha mẹ sẽ luôn nhớ ngày cưới, ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời

          Đặc biệt là cha tôi, khi ông kể về ngày cưới của cha mẹ mình, ông rất chân thành và hạnh phúc từ tận đáy lòng. Đó là ngày đẹp nhất trên đời, là hạnh phúc, là kết tinh của tình yêu. Tôi cũng muốn bạn biết rằng bạn là kết tinh của một tình yêu đẹp. và cha mẹ hạnh phúc với con cái. Qua đây, tôi muốn bạn thấy rằng cuộc sống gia đình của bạn hạnh phúc, bạn hạnh phúc trong lòng và bạn hạnh phúc khi có “bạn đồng hành”. Khổ thơ là lời tâm sự, sẻ chia của một người cha đối với đứa con phải biết yêu làng, thương người. Dù không cùng huyết thống nhưng họ là những đứa con thân thiết hơn cả ruột thịt.

          Đoạn đầu cho em biết sự chia sẻ chân thành của người cha với con chính là tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ dành cho con cái. Đó là sự khẳng định về sự trưởng thành của con trong niềm tự hào và tình yêu thương của cha mẹ dành cho con. Và lời nhắn nhủ các bạn là một phần của Tổ quốc, là máu thịt của đồng bào mình, vì vậy hãy luôn yêu quê hương, yêu đồng bào nơi mình sinh sống.

          Tác giả đã vẽ nên một bức tranh đẹp bằng nghệ thuật giàu hình ảnh và giàu cảm xúc, đặc biệt phù hợp với lối nói của người miền núi, phóng khoáng, dung dị mà nên thơ. Những gia đình, cuộc sống của những người dân trong vùng mà Người yêu thương gắn bó với nhau, những mầm non của đất nước được nuôi dưỡng bằng tình yêu thương vô bờ bến của Người. Cha mẹ tuy không có quan hệ huyết thống nhưng cũng không chỉ có quan hệ huyết thống.

          Kết thúc khổ thơ đầu, trái tim người đọc vẫn không khỏi xúc động trước tình yêu thương giản dị của người cha dành cho đứa con trai của mình. Ca dao có câu tục ngữ: “Công cha như nghĩa núi Thái Sơn/ Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” cho thấy tình cha bao giờ cũng bền chặt và oai hùng. Những gì một người cha nói với con trai mình không phải là khéo léo, nhưng nó là chân thành từ trái tim. Bài thơ tuy ngắn nhưng chứa đựng tấm lòng và tình yêu thương con vô bờ bến. Câu này cũng là một lời khẳng định rằng bạn là một phần máu thịt của người dân nơi bạn sinh sống, vì vậy bạn phải yêu đất nước, con người và những người làm việc ở nơi bạn sống, họ là những người tốt nhất. , không chỉ là máu.

          Lời văn giản dị mà chân thành, chạm đến trái tim người đọc. Y đã thực sự thành công trong việc ca ngợi tình cha con, tình yêu quê hương, đất nước.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *