Viết đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu (6 mẫu) – Download.vn

Viết đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu (6 mẫu) – Download.vn

Cảm nhận về bé thu

Viết một đoạn văn ngắn kể về nhân vật em bé gồm 6 đoạn văn mẫu giúp các em cảm nhận sâu sắc hơn về chiếc lược ngà. Như vậy là tích lũy vốn từ vựng. Có thêm ý tưởng mới, viết truyện cười để bé cảm nhận.

Bạn Đang Xem: Viết đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu (6 mẫu) – Download.vn

Truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sinh, ca ngợi tình cha con sâu nặng. Và nhân vật chính Thứ và Thứ đã chạm đến trái tim của vô số độc giả, khiến người ta cảm thấy vô cùng ngột ngạt. Vì vậy, mời các bạn theo dõi các bài viết sau:

Xem Thêm : Tấn công brute-force là gì?

<3

Viết đoạn văn về nhân vật bé Thu – mẫu 1

Hình ảnh trong tranh là nhân vật trung tâm của truyện, được tác giả miêu tả một cách tinh tế và cảm động, đó là một cô gái bướng bỉnh, dũng cảm và giàu cá tính. Thứ Năm tạo cho người đọc ấn tượng rằng cô là một cô gái bướng bỉnh và đáng sợ, dù trong hoàn cảnh nào cô cũng nhất quyết không gọi bố, hay khi cô làm đổ quả trứng mà anh Sáu đưa cho, cuối cùng khi anh Sáu nổi giận và đánh đập. anh ta, và sau đó đi đến nhà bà ngoại của anh ta. Nguyễn Quang Sáng khéo léo tạo ra nhiều tình huống thử thách nhân vật Thu, nhưng điều khiến người đọc bất ngờ chính là sự kiên định trong tính cách của cô, kể cả khi bị mẹ dùng đũa dọa đánh, cả khi cô bị dồn vào đường cùng. Khi bị anh trai đánh, cô luôn tỏ ra cứng rắn và kiên quyết.

Viết đoạn văn về nhân vật bé Thu – văn mẫu 2

Tình cảm gia đình là một đề tài quan trọng của văn học Việt Nam thời kì mĩ học chống Nhật cứu nước. Sử dụng loạt đề tài này, Nguyễn Lượng Sang đã sáng tạo ra một số tác phẩm đặc sắc như “Chiếc lược ngà”, “Bông cẩm thạch”, trong đó “Chiếc lược ngà” có nhiều tác phẩm ấn tượng hơn. Một trong những yếu tố làm nên thành công của tác phẩm là tác giả đã khắc họa thành công nhân vật chính – nhân vật bé – một cô gái cá tính, dễ thương và yêu say đắm. Nhân vật thiếu niên trong tác phẩm “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sinh đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả với tính cách đặc biệt khó hiểu. Vai trò này đã tạo nên giá trị nhân văn sâu sắc cho tác phẩm này. Vì vậy, với tác phẩm này, Bé Thứ Năm đã có được một vị trí đặc biệt trong lòng độc giả yêu truyện ngắn Việt Nam.

Viết đoạn văn về nhân vật bé Thu – mẫu số 3

Xem Thêm : Hướng dẫn Giải bài 54 55 56 57 58 trang 30 sgk Toán 7 tập 1

Khi nhắc đến truyện ngắn Chiếc lược ngà của nhà văn Nguyễn Quang Sênh, nhân vật Bé Thứ đã để lại trong chúng ta nhiều ấn tượng sâu sắc. Thu là một cô bé khoảng 7,8 tuổi, mái tóc cắt rất ngắn, toát lên vẻ lém lỉnh, tinh nghịch, bản lĩnh, thông minh nhưng cũng đầy gợi cảm. Những năm tháng cha tôi chiến đấu trên chiến trường 1963 cũng là những năm tháng không có tình cảm của cha. Nhưng khi anh trở về, cô kiên quyết không nhận cha, từ chối tất cả tình yêu khiến anh đau lòng. Không phải vì cô là một đứa trẻ hư, không phải vì cô hận anh, mà vì cô quá yêu cha mình, và trong trái tim non nớt của một đứa trẻ không hiểu chuyện, cô không hiểu vết sẹo dài khủng khiếp trên mặt cha. 6. Tình yêu 3. Niềm khao khát và ngưỡng vọng đối với người cha, thứ tình yêu ấy được đặt lên mức tôn thờ, không gì có thể lay chuyển được. Đây là lý do tình yêu giữa ba người rất bền chặt khi họ hiểu ra mọi chuyện. Mùa thu không buông tha cha, tiếng thứ nhất và tiếng thứ ba tạo sức mạnh to lớn, ám ảnh trong tâm trí người đọc về một cô bé thương cha.

Viết đoạn văn về nhân vật bé Thu – văn mẫu 4

Nói đến tình phụ tử không thể không nhắc đến tác phẩm “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sinh. Mối quan hệ của tác giả với ông Sáu và ông Thứ được miêu tả rõ nhất. Những nhân vật ít được góp nhặt qua tính cách, hành động, lời nói càng làm cho nội dung tác phẩm thêm đặc sắc. Thu là một cô gái bướng bỉnh, cá tính và có tình yêu sâu nặng với bố. Thu yêu bố vô cùng, trong tiềm thức của cô bé chỉ có một người cha, người có mẹ trong hình. Đối với Thứ, tình cha con thiêng liêng đến mức không dễ gì thay thế được. Vì vậy, khi ông nội Liu San của tôi từ quân đội trở về với một vết sẹo dài trên má, tôi đã kiên quyết từ chối nhận ông ấy. Không phải Tú không thương bố mà vì sự tàn khốc của chiến tranh đã hủy hoại hình ảnh của một con người, để đến ngày thứ 6 trở về, Tú không còn nhận ra bố mình nữa. Anh Sáu khác hoàn toàn với cái ab trong hình mà em thấy. Vết sẹo ấy là vết tích chiến tranh tàn khốc sáu thời để lại trên da thịt. Điều này khiến anh ấy khác biệt và hoàn toàn xa lánh anh ấy với đứa bé. Nghĩ rằng đó không phải là cha mình, Thứ Năm đã từ chối hoàn toàn mọi tình cảm dành cho ông. Rồi bi kịch xảy ra. Người cha vô cùng nhớ con, chỉ có ba ngày nghỉ phép ngắn ngủi để về nhà cùng con nhưng người con lại không biết mặt cha, có thái độ và hành vi đối với cha là không đúng mực. Tất cả những điều này đã làm sâu sắc thêm tình yêu, nỗi nhớ và tình cảm chân thành của cô dành cho cha mình. Tôi không nhận cha, vì trong tim tôi chỉ có một người cha, một người cha mà tôi dành trọn tình yêu thương, và không ai có thể thay thế vị trí của cha trong trái tim tôi. Tôi đã nghĩ rằng một cô gái ngang bướng như vậy sẽ không chấp nhận cha mình. Tuy nhiên, khi biết sự thật, tôi đã không ngần ngại chạy đến ôm lấy chân bố, hôn lên vết sẹo trên mặt bố. Đó chính là minh chứng rõ ràng nhất về tình cha con thiêng liêng không thể bị một thế lực tàn ác nào, kể cả chiến tranh tàn ác, tàn phá hủy diệt được.

Viết đoạn văn về nhân vật bé Thu – văn mẫu 5

Đọc xong tác phẩm “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sinh, ai cũng sẽ thấy hình ảnh đó là một đứa con ương ngạnh, ngỗ ngược nhưng lại có tình cảm sâu nặng với cha. Thu thực sự bướng bỉnh và không chịu nhận ông là cha của mình mặc dù ông đã dành tất cả tình yêu thương cho Thu sau 8 năm xa cách. Chắc cũng phải vì từ khi sinh ra tôi chưa từng biết mặt cha, chưa từng được cha che chở, ôm ấp. Có lẽ vì xa cách cha con trong những tháng ngày bom đạn nên Thu lạnh lùng, dửng dưng trước mọi tình cảm anh dành cho cô. Con có biết rằng những ngày ở chiến khu, cha con nhớ đến con và muốn con gọi con là người thứ 3. Con có biết cảm giác của người cha khi con yêu và được yêu như thế nào không? Chính giọng gọi tôi bằng hai từ “đàn ông”, ôi sao nghe kỳ quá. Không chỉ vậy, Thứ Năm còn phải vứt bỏ quả trứng cá muối lớn bằng vàng mà cha cô đã nhặt cho cô. Dù bị bố đánh nhưng cô bé không khóc mà lặng lẽ nhặt quả sồi bỏ vào bát rồi chạy sang nhà bà ngoại. Ngày hôm sau, khi nghe tin anh đã đi làm trở lại, Thu đã khóc, tôi cũng khóc rất nhiều. Tôi khóc vì tôi biết ông là bố tôi và tôi biết tôi đã bỏ quên tình cảm thiêng liêng giữa tôi và bố mà tôi mong muốn suốt 8 năm trời. Tôi hôn tóc ba, hôn cổ ba, hôn vai ba, thậm chí còn hôn cả vết sẹo dài trên má ba ba, xoạc chân ba ra, ôm ba sao thật chặt, thật là cảm động và thiêng liêng biết bao. Bạn thấy đấy, nhân vật bé nhỏ trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sinh không chỉ là một đứa trẻ bướng bỉnh, ngỗ nghịch mà còn là một cô gái tràn đầy nhiệt huyết với mọi người. Bố của anh ấy.

Viết đoạn văn về nhân vật bé Thu – văn mẫu 6

Dù có trải rộng muôn phương thì tình cha con vẫn luôn thiêng liêng và sâu đậm nhất. Nhân cơ hội này, nhà văn Nguyễn Quang Sinh đã cho ra đời tác phẩm “Chiếc lược ngà” miêu tả tình bạn sâu nặng, thiêng liêng giữa cha và con giữa khói lửa chiến tranh. Mối quan hệ cha con này được thể hiện qua tính cách của người con. Thứ Năm là một bé gái tám tuổi có cha là một người lính dài hạn “trốn kháng chiến”. Tám năm qua, từ nhỏ đến lớn, tôi không được gặp cha. Nhưng trong tim tôi luôn có một tình cha con bền chặt. Nhưng khi bố tôi — ông ấy quay lại, tôi không nhận ông ấy. Vì người bố “có một vết sẹo dài trên má phải” và “không giống ảnh của bố và mẹ”. Những ngày đi học về, dù được “vá áo”, dù được quan tâm nhưng Thu nhất quyết “đẩy ra”. Tôi luôn “nói chuyện” và không bao giờ yêu cầu anh ấy bất cứ điều gì. Tôi còn “bóp nát” cái trứng cá mà ông nội cho, khiến ông tôi tức giận và đánh tôi. Nhưng đứa bé không khóc, chỉ lặng lẽ bơi đến bên bà và khóc ở đó. Sự ương ngạnh, bướng bỉnh của con là do tình yêu cha sâu đậm, tiếng “ba ba” thiêng liêng là điều mà mẹ muốn dành tặng cho những người “cha nào mẹ nấy”. Nhờ ngoại mà tôi hiểu cha, nhưng ngày tôi gặp ông cũng là ngày ông lên đường đến điểm hẹn. Tiếng “thanh” được tôi cất lên trong nỗi nhớ và trong nỗi uất ức mà tôi đã đè nén tám năm trời. Nó “xé sự im lặng, nó xé ruột mọi người”. Tôi thương bố đến mức ôm chầm lấy ông và “hôn khắp người ông”, “tóc ông, cổ ông, đôi vai ông, vết sẹo dài trên má ông”. Thứ năm là một cô gái có tình yêu rất sâu sắc với cha mình. Tôi yêu bố, nên tôi quyết định không gọi một ai xa lạ là bố, tôi quyết tâm giữ chữ “Bố” sâu thẳm trong tim, chờ đợi để được gặp người bố mà tôi ngày đêm mong nhớ. Nguyễn Quang Sinh dùng lối hành văn rất giản dị, ngôn ngữ trong sáng, thân thiện, miêu tả đời sống nội tâm của các nhân vật rất hợp lý và tinh tế, cho ta thấy một cha con cứng rắn, bướng bỉnh nhưng lại có tình cảm mãnh liệt với Thứ Năm, rất tình cảm trong cuộc sống. hoàn cảnh chiến tranh khó khăn.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục