Cảm nghĩ về bài Tiếng gà trưa – Văn 7 (10 mẫu)

Cảm nghĩ về bài Tiếng gà trưa – Văn 7 (10 mẫu)

Cảm nghĩ tiếng gà trưa

Xuân Quỳnh là nữ thi sĩ nổi tiếng với nhiều tác phẩm. Trong đó, tiết học văn lớp 7 sẽ học bài thơ “Tiếng gà trưa”. Tác phẩm thể hiện tình cảm sâu nặng của người lính đối với gia đình, quê hương.

Bạn Đang Xem: Cảm nghĩ về bài Tiếng gà trưa – Văn 7 (10 mẫu)

Hôm nay, download.vn cung cấp tài liệuBài văn mẫu 7: Cảm thụ thơ Xuân Quỳnh Vô Kỵ bao gồmdàn bài và 10 bài văn mẫu dưới đây.

Tóm tắt cảm nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa

I. Lễ khai trương

Giới thiệu nhà thơ Xuân Quỳnh, bài thơ Tiếng gà trưa và cảm nhận chung của tác giả.

Hai. Nội dung bài đăng

1.Tiếng gà trưa trong nỗi nhớ người lính nhỏ

  • Tình huống: Trong cuộc Trường chinh, những người lính dừng chân nghỉ ngơi tại một ngôi làng nhỏ.
  • Tiếng gà gáy trưa làm tôi nhớ lại thời thơ ấu sống với ngoại.
  • 2. Ký ức tuổi thơ trong tiếng trưa

    • Ký ức đặc biệt của tuổi thơ: hình ảnh quen thuộc của chú gà con, nhìn trộm gà bị bà mắng…
    • Bà nội tỏ ra chăm chỉ, nhân hậu và yêu thương: tiết kiệm từng quả trứng…
    • 3. Nghe tiếng gà gáy trưa nghĩ đến cháu

      • Ý nghĩa tiếng gà gáy trưa: Mang đến cho bà bao niềm vui và kỷ niệm
      • Mục đích cao cả của đấu tranh: vì Tổ quốc, vì làng quê thân yêu cô ạ
      • Ba. Kết thúc

        Nhận xét, hiểu biết về bài thơ “Tiếng gà trưa”.

        Cảm nghĩ về bài thơ Tiếng gà trống trưa – Văn mẫu 1

        Xuân Quỳnh (1942-1988) là nữ thi sĩ được người yêu thơ hết sức yêu mến. Thơ cô trẻ trung, năng động và trữ tình. Xuân Quỳnh sinh ra ở nông thôn, thường viết về những đề tài giản dị, gần gũi trong cuộc sống hàng ngày như mẹ con, cháu cháu, tình yêu, quê hương, đất mẹ. Ngay từ tập thơ đầu tay “Tơ – Nụ xanh” (Tổng hợp – 1963), Xuân Quỳnh đã gây được sự chú ý của độc giả với phong cách thơ mới. Trong hơn 20 năm, bà đã cho ra đời nhiều tập thơ quý, để lại ấn tượng khó phai trong lòng độc giả. Bài thơ “Tiếng gà trưa” thể hiện tình cảm gia đình, đất nước.

        Tác phẩm này ra đời trong những ngày đầu của cuộc kháng chiến chống Nhật chống đế quốc Mỹ trên cả nước. Sau thất bại thảm hại trên chiến trường miền Nam, giặc Mỹ điên cuồng mở cuộc chiến tranh phá hoại ra miền Bắc bằng máy bay, bom đạn… hòng đánh phá hậu phương của tiền tuyến. Khi nước sôi lửa bỏng, hàng nghìn bạn trẻ lên đường với tinh thần này:

        “Xẻ núi cứu nước, phơi bày tương lai bằng tấm lòng”

        Nhân vật trữ tình trong bài thơ là người lính trẻ cùng đồng đội vào nam chiến đấu.

        “Chicken Lunch” gợi lại những kỷ niệm đẹp về thời thơ ấu của tôi và tình yêu thương của ông bà tôi. Tình yêu gia đình, đất nước làm sâu sắc thêm tình yêu đất nước. Nỗi nhớ cồn cào, da diết. Nhớ nhà là tâm trạng tất yếu của những người lính trẻ vừa bước qua năm học hoặc chưa hết năm học đã phải gác bút, cầm súng lên đường giết giặc, cứu nước. Nỗi nhớ ở đây giản dị và cụ thể. Đi qua một ngôi làng nhỏ vào buổi trưa, tôi chợt nghe tiếng gà gáy gợi lên cả một thiên đường tình yêu. Tiếng gà gáy nhảy làm xao động nắng trưa và cũng làm xao xuyến lòng người. Nghe tiếng gà trống gáy như nghe tiếng vỗ về, an ủi, tiếp thêm sức mạnh của quê hương. Điệp từ “đã nghe” được lặp lại ba lần, mở đầu ba câu thơ liên tiếp thể hiện sự cao độ trong tâm hồn người lính:

        “Trên đường hành quân xa, tôi dừng chân bên một xóm nhỏ, tiếng gà nhảy…tiếng gà nhảy…nắng trưa cất tiếng hạc Đường, tôi nghe tiếng gọi của tuổi thơ mỏi chân”

        Quê hương hiện rõ trong tâm trí tôi, kí ức tuổi thơ sống dậy trong những hình ảnh thân thương. Tiếng gà trống gáy buổi trưa gợi cho em nhớ đến những “ổ trứng cỏ bột” của cô gà mái vàng xinh đẹp và phì nhiêu. Tiếng gà gáy trưa nhắc nhở đứa cháu xa quê nhớ đến người bà kính yêu đã vất vả làm ăn. Đứa cháu tò mò về con gà đẻ, bị bà nội mắng: “Nhìn con gà đẻ/ Rồi bỏ chạy”, cảnh tượng thật xót xa. Chẳng hiểu thực hư ra sao nhưng tôi tin rằng: “Ta đi soi gương lại/ Lo lắng cho lòng mình”. Giờ đây, đứa cháu đã lớn muốn trở về tuổi thơ, để được nghe bà mắng yêu thương, được nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của bà tay trong tay kiểm tra trứng, và được cứu vớt từng đứa trẻ mới chớm nở đang khao khát một đàn gà con.

        Giữa công việc và cuộc sống bộn bề, bà không bao giờ nghĩ đến bản thân mà chỉ lo lắng cho đứa cháu trai, người là tất cả đối với bà. Mỗi khi mùa đông đến, bà lại thầm mong đàn gà thoát dịch: “Cứ thế này cuối năm bán được gà/cháu được mặc quần áo mới”.

        Ước nguyện của đứa cháu trai về chiếc quần bò, áo cộc tay bằng vải mới còn kêu sột soạt, thơm phức được nhân đôi trong lòng người bà yêu cháu. Hạnh phúc gia đình giản dị, đầm ấm mà thiêng liêng cùng bao ước mong tuổi thơ dường như được cô đọng trong tiếng gà gáy trưa:

        “Gà gáy buổi trưa có bao nhiêu hạnh phúc?” Đêm trở về, tôi mơ giấc ngủ màu trứng gà

        Nhà thơ Xuân Quỳnh đã miêu tả tấm lòng trong sáng, hồn nhiên và tình cảm yêu mến, ngưỡng mộ của những đứa con thôn quê đối với bà của mình qua nỗi nhớ da diết qua tiếng gà gáy trưa. Mối quan hệ thân thiết giữa ông và cháu đã trở thành một phần quan trọng trong đời sống tinh thần của những người lính chiến đấu bảo vệ quê hương, đất nước hôm nay:

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu tổ quốc, vì làng xóm thân yêu, vì bạn, vì tiếng gà va trứng hồng của tuổi thơ tôi”

        Đoạn cuối là lời tâm sự chân thật của người cháu lính với người bà kính yêu ở hậu phương trên đường ra tiền tuyến. Từ những tình cảm cụ thể của ông bà đến những tình cảm lớn lao như tình yêu quê hương, miền quê thân thuộc, tất cả đều được thể hiện bằng hình thức nghệ thuật diễn ngôn đời thường giản dị, không màu mè nhưng lại lay động lòng ta sâu sắc, bởi nhà thơ đã nói hộ tâm hồn mình. điều thiêng liêng nhất.

        Qua bài thơ của Chunqiongwuji, một lần nữa chúng ta nhận thấy nhà văn Nga Iliad Ellenbua đã rất minh triết khi đúc kết chân lý này: “Suối chảy vào sông, sông chảy vào sông Volga, sông chảy vào vực ..Yêu quê hương, yêu quê hương, yêu quê hương trở thành yêu nước”.

        Suy nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa – Ví dụ 2

        “Bà” – tiếng gọi bình dị đầy yêu thương. Hình ảnh người bà quen thuộc trong cuộc sống, dịu dàng và trang nhã, dạy cho con cái nhân nghĩa và chân lý. Một người bà luôn yêu thương, quan tâm, lo lắng cho đứa cháu nghịch ngợm… Chúng ta có thể tìm thấy một người bà như vậy trong bài thơ “Tiếng gà trưa” của Chunqiong. Bài thơ này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi. Đặc biệt là cảnh bình dị tình bà cháu.

        Thể thơ ngũ ngôn tự do cho ta thấy những kỉ niệm tuổi thơ êm đềm, tình mẫu tử ấm áp và lòng yêu nước sâu sắc của người chiến sĩ. Trong cuộc hành quân dài, những người lính dừng lại ở một ngôi làng nhỏ. Anh vô cùng xúc động khi nghe tiếng gà “cạch cạch… cạch cạch”. Những cảm xúc của hiện tại ùa về quá khứ, bao kỉ niệm xúc động ùa về.

        Xem Thêm: Cây bút thần

        “Nghe nắng trưa hối hả, nghe bàn chân mỏi gọi về tuổi thơ”

        Tác giả dùng từ “nghe” để nhấn mạnh cảm xúc của người lính khi nghe tiếng gà gáy trưa. Lời nghe ở đây không chỉ qua thính giác, mà còn qua cảm giác, suy nghĩ, hồi tưởng. Tiếng gà gáy trưa gợi cho anh bao kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ được sống trong tình yêu thương của bà ngoại, làm anh vơi đi sự mệt nhọc trong cuộc hành quân. Chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu của những người lính trẻ đối với đất nước.

        Tết trung thu, tiếng gà gáy trưa đã gợi lại bao kỷ niệm thân thương của tuổi thơ. Làm sao tôi quên được lời mắng yêu chân thành và giản dị của cô :

        “Con gà mái nhìn rồi bỏ đi”

        Sợ mất mặt, “Đi lấy gương đi lo”. Những kỉ niệm đời thường, giản dị mà sâu sắc, chân thực.

        Mẹ luôn chịu khổ, chăm sóc đàn con:

        “Bà ấp trứng trên tay, trao từng quả trứng cho gà mái ấp”

        Mỗi mùa đông, mẹ lại “chăm sóc đàn gà của tôi, mong tôi không bị cảm lạnh để cuối năm bán đàn gà” và mua cho tôi những bộ quần áo mới.

        “Ôi quần ống rộng quét sàn, trên dưới kêu sột soạt”

        Đứa cháu trai rất vui khi nhận được bộ quần áo mới. Đứa cháu không chê quần ống rộng, áo măng-tô, bởi nó hiểu được sự vất vả và tình thương của bà nội dành cho nó.

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu tổ quốc, vì láng giềng thân yêu, vì bạn, vì tiếng gà cục tác trứng hồng tuổi thơ tôi”

        Tác giả dùng từ “vì” để nhấn mạnh lí do người lính ra trận. Không phải vì đại nghĩa nào, mà vì cô, ở quê hương quen thuộc, có tiếng gà gáy, có ổ trứng hồng khi cô còn bé.

        Tiếng gà trưa gáy bình dị mà thiêng liêng được lặp lại bốn lần trong suốt bài thơ như một lời nhắc nhở, gợi lên bao tình cảm tốt đẹp. Có thể thấy, tình cảm gia đình đã làm sâu sắc thêm tình yêu nước lớn của người quân nhân. Tình mẫu tử đẹp đẽ, nồng nàn, ấm áp biết bao!

        “Tiếng gà gáy trưa” không chỉ là âm thanh quen thuộc trong đời sống của mỗi làng quê, mà còn là dư âm của ký ức, của một kỷ niệm đẹp. Hình ảnh người bà trong bài thơ khiến em xúc động và nhớ đến người bà quá cố của mình. “Tiếng gà gáy trưa là một bài thơ hay!”.

        Suy nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa – Ví dụ 3

        Xuân Quỳnh là một nữ thi sĩ kiệt xuất của nền văn học hiện đại. Cô thường viết về những điều bình dị, gần gũi của cuộc sống hàng ngày. Thơ Xuân Quỳnh thường có giọng điệu sôi nổi, trẻ trung, đậm chất trữ tình. “Trưa gà gáy” được viết vào thời kỳ đầu của cuộc kháng chiến chống Nhật, thể hiện tình yêu quê hương đất nước, trong đó sâu nặng và nhân hậu là tình cảm ông bà.

        Được sáng tạo theo thể thơ năm chữ với những biến thể linh hoạt. Cách gieo vần ở câu thứ 2 cô xen kẽ khoảng cách gieo vần. Thể thơ này thích hợp để kể những hồi ức, kỉ niệm:

        “Trên đường hành quân xa, tôi ghé qua một xóm nhỏ, tiếng gà nhảy ổ: “cục…cục”

        Tiếng gà gáy trưa để lại trong lòng người lính ấn tượng sâu sắc, nó gắn liền với một kỉ niệm tuổi thơ sâu sắc. Do đó, nó liên quan đến ký ức sâu sắc của tuổi thơ. Vì vậy, trong vô số âm thanh trong làng, người lính nghe rõ nhất tiếng gà trống gáy. Một buổi trưa hè, tại một ngôi làng vắng vẻ, trong lúc hành quân, bộ đội được cảm hứng bởi tiếng gà gáy trưa:

        Xem Thêm: Cây bút thần

        “Nghe nắng trưa hối hả, nghe bàn chân mỏi gọi về tuổi thơ”

        Từ “nghe” được đặt ở ba câu đầu liền nhau nhấn mạnh cảm xúc dạt dào do tiếng gà trống trưa mang lại. Để sử dụng phép loại suy của sự biến đổi giác quan, thính giác thay thế thị giác. Tiếng gà gáy trưa làm náo động cả không gian, làm lòng người trào dâng. Tiếng gà gáy trưa đánh thức cả kí ức tuổi thơ. Ý nghĩa của hai câu “nghe nắng chiều” và “nghe tiếng gọi tuổi thơ” rõ ràng hơn, còn câu “nghe tiếng bước chân cho đỡ mỏi” thẳng thắn hơn. Việc đảo trật tự trong câu làm thay đổi giọng điệu của bài thơ, tránh buồn tẻ và thể hiện sự xao xuyến của tâm hồn. Tiếng gà gáy trưa được cảm nhận từ nhiều phương diện bằng cả tâm hồn.

        <3

        Từng câu “tiếng gà trưa” gợi cho lũ trẻ bao kỉ niệm:

        “Gà trưa, rơm hồng, này trứng, gà mái tơ này, hoa đốm trắng này, gà vàng này lông óng ánh như mặt trời”

        Câu trần thuật có câu miêu tả, kết cấu sóng đôi, lặp lại từ “này” để chỉ và thu hút sự chú ý của đối tượng tưởng tượng. Các tính từ “hồng”, “trắng”, “nhẹ” đều chỉ màu sắc tươi sáng, gợi liên tưởng đến hình ảnh lộng lẫy của đàn gà, tác giả còn sử dụng hình ảnh ẩn dụ “lông vũ tựa màu nắng”. Gợi lên vẻ đẹp rạng ngời. Tác giả tạo bất ngờ trong bài thơ, không phải tả tiếng gà gáy trưa mà nói đến sự xuất hiện bất ngờ của những “trứng cỏ bột”, là điều kì diệu do tiếng gà gáy trưa mang lại.

        Bức tranh con gà mà Xuân Quỳnh miêu tả rất cụ thể, những quả trứng màu hồng được lăn trên lớp rơm vàng, và bộ lông của gà mái tưởng tượng có màu trắng, đen, hồng xen kẽ… những quả trứng giống như trong hình. mô hình được tạo ra bởi các nghệ sĩ. Cô gà mái vàng óng ánh vàng, bộ lông óng ánh như màu nắng, cô và cháu vừa ném thóc, thóc cho đàn gà con, vừa ngắm nhìn đàn gà con xinh đẹp nhặt lúa ngoài sân. Cháu trai tôi và tôi đếm từng con gà trong vườn của chúng tôi.

        Tiếng “gà gáy trưa” vang lên trong xóm nhỏ, người lính lại nhớ đến người bà kính yêu của mình. Tuổi thơ của tôi có rất nhiều kỉ niệm khó quên khi được sống với bà, sự tò mò, ham hiểu biết của lũ trẻ khi nhìn đàn gà đẻ trứng. Rồi bị bà mắng, sợ ốm, tôi áy náy:

        “Tiếng gà gáy trưa bà nội mắng gà đẻ mà mày nhìn bà soi lại gương lo tuổi thơ”

        Làm sao mà quên được cảnh “Bà ôm trứng trên tay”——Bà “Xinzao” và “Chặt Tiêu” ấp những quả trứng màu hồng cho đàn gà mái. Mỗi khi mùa đông đến, tôi lại nghĩ về bà nhiều điều lắm :

        “Mùa đông trở gió, mẹ chăm sóc đàn gà con cho khỏi sương giá để cuối năm bán đàn cho đàn con”

        Bài thơ này nghe rất giản dị nhưng lại rất gần gũi, các chi tiết được tác giả miêu tả đều gắn bó mật thiết với quê hương, làng xóm, là kỉ niệm không thể phai mờ trong lòng người con. Trời rét, gà chết, cháu nội không may được quần áo mới, sự lo lắng của bà thật cảm động:

        “Ôi quần jean, chân dài quét sàn, sơ mi, bước qua nghe sột soạt”

        Tôi sẽ luôn nhớ rằng mỗi khi bán hết gà, bà tôi lại đi chợ rau để chọn cho con tôi một bộ quần áo thật đẹp. Tình yêu thương ấm áp của bà luôn dồn hết cho các cháu. Tuổi thơ trải qua với cô là cả một quãng đời đầy kỉ niệm khó quên.

        Tiếng “gà trưa gáy” lần thứ tư lại vang lên. Tiếng gà trống gáy nói lên ước mơ của người chiến sĩ trẻ:

        “Gà gáy buổi trưa có bao nhiêu hạnh phúc?” Đêm trở về, tôi mơ giấc ngủ màu trứng gà

        Xem Thêm : Soạn bài Thuyết trình về một vấn đề xã hội trang 38 (Cánh diều)

        Tiếng gà gáy bình dị, thiêng liêng gợi lên những tình cảm đẹp đẽ trong lòng người lính lên đường. Tiếng đó như tiếng của Tổ quốc, Tổ quốc thân yêu:

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu tổ quốc, vì láng giềng thân yêu, vì bạn, vì tiếng gà cục tác trứng hồng tuổi thơ tôi”

        Trong bài thơ có ba câu rất hay: “Tổ hồng trứng hồng/ Trứng hồng nằm ngủ/ Hồng trứng hồng khi tôi còn bé”. Ba bài thơ này đều nói về niềm hạnh phúc của tuổi thơ, niềm hạnh phúc của một gia đình miền quê. Hình ảnh người bà luôn in đậm trong tâm trí những người lính đặt chân ra chiến trường. Nghe “Tiếng gà gáy trưa” tôi nghĩ đến khuôn mặt cười đen đúa áo đỏ của người mẹ hiền đi xa còn lưu lại chút quà vặt. Người Việt Nam khi xa quê hương nhớ về quê hương qua hình ảnh người bà thân thương. Tiếng đất hú gọi hè về, làm bà nhớ đến bếp lửa sáng sớm. Bài thơ “Tiếng gà trưa” của Chunqiong khiến tôi nhớ đến cô ấy trong tiếng gà gáy trưa.

        Bài thơ “Tiếng gà trưa” là một bài thơ hay và ngọt ngào. Tiếng gáy của gà trống cũng là tiếng gọi ân cần gọi bà, gọi mẹ, gọi quê hương. Tiếng gọi ân cần ấy như niềm tin chiến đấu bảo vệ Tổ quốc thân yêu của người lính.

        Thơ Tiếng gà gáy – Ví dụ 4

        Bài “Tiếng gà trưa” của nhà thơ Xuân Quỳnh là một trong những bài thơ viết về ông bà. Đoạn thơ này thể hiện tình yêu quê hương chân thành, sâu nặng của nhà thơ.

        Tiếng gà trưa xuất hiện trong tác phẩm từ đầu đến cuối. Mở đầu bài thơ là tiếng gà gáy inh ỏi gợi lại kí ức tuổi thơ của người lính. Trong cuộc hành quân xa xôi, những người lính dừng chân nghỉ ngơi tại một ngôi làng nhỏ. Rồi bỗng chú gà kêu lên một tiếng: “cục tác cục cục” – một âm thanh quá đỗi quen thuộc ở bất cứ làng quê Việt Nam nào. Tiếng gà gáy gợi lên trong lòng em bao cảm xúc. Từ “nghe” được lặp lại ba lần cùng với các hình ảnh “nắng rung rinh”, “mùi chân” và “nhớ lại tuổi thơ”. Tiếng đàn đánh thức không gian tĩnh mịch buổi trưa, làm người lính bớt mệt mỏi, gợi nhớ những kỉ niệm tuổi thơ được sống bên bà.

        Người cháu cùng bà nhớ lại những năm tháng gian khó ấm áp:

        “Đàn gà trưa ổ rơm hồng Trứng gà nằm mơ khắp bông hoa lốm đốm trắng Này gà mái vàng lông óng ánh như mặt trời”

        Nhắc đến mẹ, tôi lại nghĩ đến chú gà con mà mẹ vẫn ngày đêm chăm sóc. Hình ảnh con gà rất quen thuộc trong đời sống nông thôn. Nhưng khi đến với thơ của Xuân Quỳnh, nó trở nên rất nên thơ. Một con gà mái toàn thân lông trắng, hay một con gà mái vàng có bộ lông óng ánh như màu mặt trời. Thật tràn đầy năng lượng!

        Không chỉ vậy, đây còn là kỷ niệm bị bà mắng khó quên:

        “Tiếng gà gáy trưa bà vẫn mắng: gà mái đẻ trứng, nhìn rồi đi! Tôi về lấy cái gương, lo cho tuổi thơ”

        Khi đó cháu còn nhỏ nên ngây thơ tin lời bà mắng, cầm gương soi mà lòng đầy lo lắng. Rồi “tiếng gà” cũng gợi cho tôi hình ảnh một người cần mẫn sớm hôm nâng niu từng quả trứng, mong đàn gà sẽ khỏe mạnh nếu không có sương giá. Cuối năm bán lấy tiền thì có quần áo mới mặc :

        “Khi gà gáy trưa, mẹ cầm trứng trên tay, dành hết trứng cho gà mái

        Mỗi khi gió heo may đông về, mẹ lại chăm sóc đàn gà con cho khỏi sương giá, để cuối năm bán đàn cho đàn con mặc áo mới”

        Cả đời bà lo lắng cho con cháu. Sau đó quên đi công việc khó khăn của bạn. Bà chăm sóc đàn gà, nâng niu chúng để cuối năm bán lấy tiền mua quần áo mới cho các cháu.

        Khổ thơ cuối bộc lộ tình cảm của người lính đối với bà:

        “Buổi trưa gà gáy bao nhiêu niềm vui, những đêm về nằm mơ, giấc ngủ hồng, trứng đỏ, hôm nay chiến đấu vì Tổ quốc, vì Tổ quốc, vì làng xóm thân yêu, vì bà tôi và tiếng gáy của những quả trứng hồng trong tuổi thơ tôi”

        <3 Hôm nay, khi các em đã trưởng thành và tham gia cuộc kháng chiến của dân tộc. Người cháu không ngại khổ mà chỉ vì “ái quốc” – tình yêu đất nước, “yêu quê hương” – yêu quê hương, và quan trọng nhất là “yêu bà” – yêu gia đình. Mục đích chiến đấu thật cao cả.

        Chính vì vậy khi đọc bài thơ “Tiếng gà trưa” người đọc cảm nhận được tình cảm sâu nặng của ông bà. Tiếng gà gáy trưa gợi lại những kỉ niệm tuổi thơ và tình cảm ông bà. Tình cảm gia đình khắc sâu lòng yêu nước.

        Suy nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa – Ví dụ 5

        Xuân Quỳnh là gương mặt tiêu biểu của thế hệ nhà thơ trẻ trưởng thành trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước. Bài thơ “Tiếng gà trưa” được Xuân Quỳnh viết trong những ngày đầu của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Tiếng gà gáy trưa là tiếng kêu của Tổ quốc, của gia đình, của xóm làng, nó vẫn in đậm trong tâm hồn những người lính tham chiến và đã trở thành hành trang của những người lính trẻ:

        “Trên đường đi xa, ngang qua một làng nhỏ, tiếng gà gáy trong ổ: “cạch…cạch” nghe xôn xao giữa trưa nắng, nghe bàn chân mỏi gọi tuổi thơ “

        Những người lính đang hành quân. Cuộc hành trình thật gian khổ và khó khăn. Nhìn thấy ngôi làng từ xa, anh dừng lại nghỉ ngơi. Bỗng tiếng gà trống gáy “Gu…ôm ta” đánh thức người lính nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ – những năm tháng được sống bên bà. Nhà thơ khéo léo sử dụng hình ảnh ẩn dụ của từ “nghe” để nhấn mạnh cảm xúc của nhà thơ bằng những hình ảnh ẩn dụ như “buồn lòng giữa trưa nắng cháy”, “bàn chân mỏi”, “nhớ lại tuổi thơ”. Buổi trưa, tôi nghe thấy tiếng gà trống gáy.

        Ký ức tuổi thơ và bà nội lần lượt hiện về qua dòng hồi tưởng của người cháu:

        “Đàn gà trưa ổ rơm hồng Trứng gà nằm mơ khắp bông hoa lốm đốm trắng Này gà mái vàng lông óng ánh như mặt trời”

        Đây là hình ảnh “con gà mái mơ” – thân hoa đốm trắng, và “con gà mái vàng” – bộ lông óng ánh như mặt trời, gần gũi với đời sống đồng áng ở làng quê Việt Nam.

        Đặc biệt nhất là kỉ niệm chú gà con tò mò đẻ trứng bị bà mắng:

        “Con gà mái nhìn rồi bỏ đi”

        Những lời trách mắng của bà khiến cháu trai bà lo lắng. Đó là những lo lắng rất trẻ con và ngây thơ.

        Còn có hình ảnh bà nội bận rộn buổi sáng:

        “Gà gáy trưa, mẹ ôm trứng trên tay, dành từng trứng cho gà mái”

        Xem Thêm: Cách tính phần trăm độ dốc chuẩn

        Những bàn tay “cuộn trứng” – nâng niu từng quả trứng cho đàn gà con ấp nở. Cuộc đời vất vả của bà cũng vì con cháu. Cô không nghĩ đến mình. Rồi mùa đông đến, trời lạnh, bà lo gà chết, không có tiền bán cho cháu ngoại mua quần áo mới:

        “Mỗi khi gió đông về, mẹ lại chăm sóc đàn gà con cho khỏi sương giá, để cuối năm bán đàn cho đàn con mặc áo mới”

        Khổ thơ cuối là tình cảm của em dành cho cô. Tiếng gà gáy trưa là nơi hạnh phúc và ước mơ mà tôi hằng mong ước từ thuở thơ ấu. Để rồi hôm nay, tôi lớn lên và trở thành một người lính:

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu tổ quốc, vì láng giềng thân yêu, vì bạn, vì tiếng gà cục tác trứng hồng tuổi thơ tôi”

        Điệp từ “vì” nhằm khẳng định mục đích tôi tham chiến. Trước hết là vì lòng yêu nước – “vì yêu nước”, vì quê hương – “vì làng xóm thân quen”. Suy cho cùng, đó là vì bạn——Tôi hy vọng bạn có thể sống trong hòa bình và ổn định. Đây là những mục đích chiến đấu hết sức cao cả và thiêng liêng.

        Tiếng “gà gáy trưa” xuyên suốt cả bài thơ không chỉ gợi lại những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ mà còn chứa đựng tình cảm sâu nặng của đứa cháu đối với bà.

        Suy nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa – Ví dụ 6

        Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ nổi tiếng của nền văn học Việt Nam hiện đại. “Tiếng gà trưa” được viết trong những ngày đầu chống Mĩ, cứu nước. Thơ là tiếng nói, là tiếng gọi của quê hương, gia đình, xóm làng, nó vẫn in đậm trong tâm hồn những người lính ra trận và đã trở thành gánh nặng cho những người lính trẻ.

        Tiếng gà trống gáy là âm thanh quen thuộc ở vùng nông thôn Việt Nam. Nó gợi lên cuộc sống yên bình quanh năm của người nông dân sau lũy tre làng. Nhưng Huyền Quỳnh đã kể lại câu chuyện thời thơ ấu của mình bằng giọng hát dựa trên cảm xúc của chính mình. Tiếng gà gáy trưa làm xao động nắng trưa trên đường hành quân. Người lính như được tiếp thêm sức mạnh, đôi chân bớt mỏi, lòng bồi hồi xúc động. Tiếng gà, nghe như tiếng gọi của quê hương:

        “Công việc của…

        Tiếp theo, điệp ngữ “tiếng gà trưa” được lặp lại ba lần gợi cho người cháu hình ảnh người bà thân thương chắt chiu từng quả trứng hồng:

        “Đàn gà trưa ổ rơm hồng Trứng gà nằm mơ khắp bông hoa lốm đốm trắng Này gà mái vàng lông óng ánh như mặt trời”

        Tuổi thơ của tôi với bà có biết bao kỉ niệm khó quên. Tôi nhớ rõ nhất cảnh nó đẻ trứng vì tò mò, rồi mẹ mắng nó. Lòng tôi ngây thơ tin lời chị, sợ mất mặt, tôi quay lại lấy gương soi:

        “Tiếng gà gáy trưa bà mắng gà đẻ mà mày nhìn bà đi, rồi về lấy gương soi cho con cháu lo cho… Gió đông về bà lấy chăm sóc gà cho tốt để thời tiết tốt Không có sương giá để cuối năm bán gà cho gà mặc quần áo mới”

        Nhưng nổi bật hơn cả là hình ảnh người bà. Luôn chu đáo, hy sinh và vắt kiệt sức, bà chỉ mong cuối năm có đàn gà để bán lấy quần áo cho các cháu. Bà đã dành cả cuộc đời để chăm sóc con cháu:

        “Ôi quần jean, chân dài quét sàn, áo măng tô, đi ngang qua nghe sột soạt”

        Tuổi thơ của tôi với bà là một tuổi thơ tôi không bao giờ quên. Tiếng gà gáy trưa cũng là tiếng gọi giấc mơ của người lính:

        “Gà gáy buổi trưa có bao nhiêu hạnh phúc?” Đêm trở về, tôi mơ giấc ngủ màu trứng gà

        Một giọng nói quen thuộc vang lên, gợi lại những kí ức tuổi thơ. Nhưng còn hơn thế nữa, giọng nói ấy như một tiếng gọi quen thuộc từ quê nhà. Tiếng gà không chỉ là những âm thanh thông thường mà con người nghe được. Nhưng nó vẫn luôn đọng lại trong lòng những đứa cháu. Cuối cùng, bài thơ cho người đọc thấy mục đích ra trận của người lính:

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu tổ quốc, vì láng giềng thân yêu, vì bạn, vì tiếng gà cục tác trứng hồng tuổi thơ tôi”

        Từ “vì” được lặp lại bốn lần – một lời khẳng định mục đích chiến đấu của người lính. Tôn Tử chiến đấu vì tổ quốc thân yêu, vì ngôi làng thân thuộc, nhưng trên hết là vì người bà của mình, khao khát một cuộc sống yên bình. Giọng “Bà” hai lần vang lên rất tình cảm. Tiếng gọi ân cần ấy như niềm tin chiến đấu bảo vệ Tổ quốc thân yêu của người lính.

        Bài thơ “Tiếng gà trưa” của Chunqiong miêu tả nổi bật tình yêu giữa cháu gái và cháu gái. Đồng thời người đọc cũng cảm nhận được tình cảm gia đình, đất nước.

        Ví dụ 7 về cảm nhận bài thơ tiếng gà chiều

        Xuân Quỳnh là nhà thơ của cảm xúc đời thường. Bài thơ “Tiếng gà trưa” của Chunqiong khiến người đọc cảm nhận được tình cảm sâu nặng của bà cháu.

        Mở đầu bài thơ, nhà thơ đã khắc họa hình ảnh người cháu hành quân đường xa vất vả. Chợt thấy làng và nghe giọng quen quen:

        “Trên đường đi xa, ngang qua một làng nhỏ, tiếng gà gáy trong ổ: “cạch…cạch” nghe xôn xao giữa trưa nắng, nghe bàn chân mỏi gọi tuổi thơ “

        Đó là tiếng gà gáy: “Cục cục… cục cục” gợi bao kỉ niệm tuổi thơ. Đó là những tháng ngày sống bên bà, khó khăn nhưng ấm áp. Phép tu từ ẩn dụ của từ “nghe” và các hình ảnh ẩn dụ “nhức đầu giữa trưa nắng”, “bước chân bớt mỏi”, “thu về tuổi thơ” càng nhấn mạnh cảm xúc của người lính khi lắng nghe. .Chính âm thanh ấy đã làm náo động cả một làng quê yên tĩnh. Nó gợi lại những kỉ niệm tuổi thơ của người lính.

        Tiếp theo, hãy thể hiện những ký ức tuổi thơ qua những cảnh hồi tưởng:

        “Đàn gà trưa ổ rơm hồng Trứng gà nằm mơ khắp bông hoa lốm đốm trắng Này gà mái vàng lông óng ánh như mặt trời”

        Hình ảnh trong trí nhớ của em là “cô gà mái mơ” hoa đốm trắng và “cô gà mái vàng” lông óng ánh như mặt trời. Đặc biệt nhất là kỉ niệm chú gà con tò mò đẻ trứng bị bà mắng:

        “Con gà mái nhìn rồi bỏ đi”

        Những lời trách mắng của bà nội khiến cháu tin, quay lại lấy gương vì sợ mất mặt. Những kỉ niệm tuổi thơ thật khó quên. Nhưng không dừng lại ở đó, tiếng gà gáy còn nhắc nhở chúng ta về những vất vả của bà:

        “Gà gáy trưa, mẹ ôm trứng trên tay, dành từng trứng cho gà mái”

        Xem Thêm : Cách lập ý của bài văn biểu cảm – Ngữ văn 7

        Bà ngoại đã vất vả nuôi cháu bao nhiêu năm. Với đôi bàn tay lao động cần cù cả đời mẹ nâng niu từng quả trứng và cho gà mái nở ra. Bởi đó là nơi bà đã bán cuộc đời mình, để cuối năm có tiền mua quần áo mới cho các cháu. Bà hiện lên với phẩm chất tiêu biểu của người phụ nữ Việt Nam – đức hi sinh. Lúc nào bà cũng nghĩ đến con cháu, chưa một phút nghĩ đến mình. Rồi mùa đông đến, trời trở lạnh, bà lo gà chết :

        “Mỗi khi gió đông về, mẹ lại chăm sóc đàn gà con cho khỏi sương giá, để cuối năm bán đàn cho đàn con mặc áo mới”

        Tiếng gà gáy trưa là nơi hạnh phúc và ước mơ mà tôi hằng mơ ước từ thuở bé thơ:

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu tổ quốc, vì láng giềng thân yêu, vì bạn, vì tiếng gà cục tác trứng hồng tuổi thơ tôi”

        Nhà thơ đã khéo léo sử dụng hình ảnh ẩn dụ từ “vì” để nhấn mạnh mục đích chiến đấu của người cháu. Lớn lên tham gia chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Trước hết là vì lòng yêu nước – “yêu quê hương”, sau là yêu quê hương – “yêu miền quê thân quen”. Điều đặc biệt nhất cũng là do bà ngoại “Bà nội, cũng là do bà”. Tiếng gọi “Bà” vang lên, ân cần, thân thương. Tôi mong mình có thể góp phần mang lại bình yên cho bà – cho những người thân yêu của tôi. Có thể thấy, đọc xong bài thơ này, người đọc cảm nhận được những tình cảm thiêng liêng. Gà gáy buổi trưa là một bài thơ hay của Chunqiong.

        Ví dụ 8 về cảm nhận bài thơ tiếng gà chiều

        Tiếng gà trưa là một trong những bài thơ hay của nhà thơ Huyền Quỳnh. Bài thơ gợi lại những kỉ niệm tuổi thơ và tình yêu thương của ông bà. Tình cảm gia đình khắc sâu lòng yêu nước.

        Tiếng gà trống gáy là âm thanh quen thuộc ở vùng nông thôn Việt Nam. Như vậy, trong bài thơ “Tiếng gà gáy trưa”, âm thanh ấy đã gợi cho nhân vật trong thơ những kí ức tuổi thơ. Người cháu đang hành quân, vừa thấy làng là dừng lại nghỉ ngay. Nghe tiếng gà gáy, người cháu lại nhớ đến những ngày còn sống bên ngoại:

        “Trên đường Trường Chinh đi ngang qua một làng nhỏ, nghe tiếng gà con nhảy ổ: gù… gù” Nghe nắng trưa xôn xao, nghe mỏi chân , nghe tiếng gọi tuổi thơ”

        Những kỉ niệm đẹp đẽ, ấm áp lần lượt hiện về trong tâm trí người cháu:

        “Tiếng gà trưa trưa Rơm hồng ấp trứng Và con gà mái mơ khắp, Này bông hoa lốm đốm trắng, Này gà mái vàng bộ lông óng ánh như mặt trời”

        Điều khiến tôi ấn tượng nhất là khi tôi tò mò về việc nó đẻ trứng, rồi nó mắng tôi. Lòng tôi ngây thơ tin lời chị, sợ mất mặt, tôi quay lại lấy gương soi:

        “Tiếng gà gáy trưa, tiếng bà nội mắng con gà đẻ mà anh nhìn, rồi lại soi gương mà chạnh lòng…

        Mùa đông trở gió, cô ấy chăm sóc đàn gà của tôi. Mong trời không có sương giá để cuối năm bán gà mua quần áo mới. “

        Xem Thêm: Lời dẫn khai giảng trường mầm non 2022-2023

        Đặc biệt là hình ảnh người bà – một người hiền lành, chăm chỉ. Luôn chu đáo, hy sinh và vắt kiệt sức, bà chỉ mong cuối năm có đàn gà để bán lấy quần áo cho các cháu. Bà đã dành cả cuộc đời để chăm sóc con cháu:

        “Ôi quần jean, ống rộng chân dài lấp ló áo măng tô. Đi qua nghe xào xạc”

        Tuổi thơ của tôi với bà thật khó khăn nhưng hạnh phúc. Điều này khiến tôi không thể nào quên :

        “Tiếng gà gáy trưa vui biết bao nhiêu?” Đêm về nằm mơ giấc ngủ màu trứng gà”

        Tiếng gà gáy trưa như tiếng gọi quê hương quen thuộc. Tiếng gà không chỉ là những âm thanh thông thường mà con người nghe được. Nhưng nó vẫn luôn đọng lại trong lòng những đứa cháu. Cuối cùng, bài thơ cho người đọc thấy mục đích ra trận của người lính:

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì lòng yêu nước, vì làng xóm thân yêu, vì các bạn, vì tiếng gà cục tác trong ổ bột thuở nhỏ”

        Ở khổ thơ cuối, từ “vì” được lặp lại bốn lần càng khẳng định mục đích chiến đấu cao cả của người lính. Yêu cô ấy và tôn trọng cháu trai của cô ấy. Hãy nhớ đến cô với lòng biết ơn chân thành. Bà là một trong những lý do tôi chiến đấu vì hòa bình của đất nước tôi và cho bạn nữa.

        Dòng cảm xúc của bài thơ diễn ra tự nhiên. Nhớ về người bà chăm chỉ từ hình ảnh chú gà con, rồi thể hiện tình cảm với bà, khẳng định mục đích chiến đấu cao cả.

        Tình cảm của ông bà trong bài thơ thật chân thành và cảm động. Bài thơ mang lại nhiều cảm xúc và suy nghĩ cho người đọc.

        Suy nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa – Ví dụ 9

        Thơ của Xuân Quỳnh hầu hết viết về tình cảm, về cuộc sống gia đình, đời thường giản dị, trong sáng. “Tiếng gà trưa” là một bài thơ như vậy.

        Ở làng quê nào Việt Nam cũng nghe thấy tiếng gà trưa. Một giọng nói rất quen làm tôi nhớ quê hương. Người cháu trong bài thơ trên đường hành quân dừng lại ở một ngôi làng nhỏ, nghe tiếng gà gáy nhớ lại kỉ niệm tuổi thơ:

        “Trên Trường Chinh, chúng tôi dừng lại ở một xóm nhỏ và nghe thấy tiếng gà gáy trong ổ: cục cục… cục cục

        Nhà thơ sử dụng biện pháp ám chỉ “nghe” kết hợp với ẩn dụ để chuyển hóa cảm xúc về “nắng trưa” và “mỏi chân”, qua đó cho thấy tiếng gà gáy trưa đã trở thành tiếng gọi đầu năm. .Rồi ký ức tuổi thơ lần lượt hiện về qua dòng hồi tưởng của đứa cháu:

        “Tiếng gà trưa trưa Rơm hồng ấp trứng Và con gà mái mơ khắp, Này bông hoa lốm đốm trắng, Này gà mái vàng bộ lông óng ánh như mặt trời”

        Những hình ảnh “Gà mái mơ——Princelotus” và “Gà mái vàng——Golden Retriever Like the Sun” không thể thân thuộc và gần gũi hơn với những vùng quê. Rồi khi tôi tò mò ăn trộm gà đẻ, bà mắng:

        “Trưa có tiếng gà gáy, mẹ mắng gà mái đẻ trứng, nhưng hãy nhìn đi rồi về soi gương để soi lòng mà lo”

        Tình yêu thương của bà dành cho đứa cháu trai nhỏ là tình yêu thương tràn đầy. Chẳng phải mẹ phải dành dụm chăm sóc đàn gà để cuối năm bán đi mua quần áo mới cho cháu sao :

        “Mùa đông trời trở gió, cô ấy chăm sóc đàn gà của tôi, mong trời đừng băng giá để cuối năm tôi bán gà mua quần áo mới”

        Bà cho trứng vào cốc, để dành từng quả đem bán lấy tiền mua quần áo mới cho cháu ngoại. Mùa đông đang đến, thời tiết ngày càng lạnh, bà lo đàn gà sẽ chết.

        Bà ngoại xuất hiện với một nét gì đó quen thuộc khiến cô nhớ đến hình ảnh quê mùa trần thế của mình:

        “Ôi quần jean, ống rộng chân dài lấp ló áo măng tô. Đi qua nghe xào xạc”

        Tuổi thơ của tôi với bà thật khó khăn nhưng hạnh phúc. Điều này khiến tôi không thể nào quên :

        “Tiếng gà gáy trưa vui biết bao nhiêu?” Đêm về nằm mơ giấc ngủ màu trứng gà”

        <3

        Phần cuối giải thích mục đích của người cháu khi ra trận:

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì lòng yêu nước, vì làng xóm thân yêu, vì các bạn, vì tiếng gà cục tác trong ổ bột thuở nhỏ”

        Từ “vì” được lặp lại 4 lần nhấn mạnh mục đích của cuộc chiến cho thấy đây là những mục đích cao cả. Từ tình yêu đất nước, yêu làng hay yêu bà. Vì vậy, bạn là một trong những lý do tôi chiến đấu vì hòa bình của đất nước tôi và cho bạn.

        Đọc “Tiếng gà trưa”, ta thấy hình ảnh của chính mình trong đó. Từ đó, ai cũng yêu quý và biết ơn bà của mình nhiều hơn.

        Suy nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa – Ví dụ 10

        <3

        Đọc bài thơ này, ai cũng có cảm giác được trở về tuổi thơ. Tiếng gà gáy trưa rất quen thuộc ở làng quê Việt Nam xưa. Ở khổ thơ đầu, Huyền Quỳnh đã miêu tả rõ ràng, chân thực và sâu sắc tiếng gà gáy buổi trưa trong cuộc hành quân:

        “Vạn lý trường chinh, tôi đi qua một ngôi làng nhỏ”

        Có thể thấy, nhân vật trữ tình trong bài là một người lính xa quê đã nhiều năm, trong cuộc Trường chinh, anh được dừng chân nghỉ chân tại một ngôi làng nhỏ. Chợt tiếng gà ăn cơm vang lên: “cạch… cạch… cạch” khiến ông nhớ lại quá khứ.

        <3

        Tác giả sử dụng thủ pháp tu từ gieo vần, điệp từ “ôn” được lặp lại ba lần như muốn nhấn mạnh tâm trạng cảm xúc của nhân vật trữ tình khi nghe tiếng gà gáy. không bật.

        Trong những câu thơ sau, Xuân Quỳnh đưa chúng ta trở lại thế giới tuổi thơ quân ngũ tươi đẹp mà cô đã sống cùng:

        “con gà trưa rơm hồng trứng này, con gà mái mơ màng này, bông hoa đốm trắng này, con gà mái vàng lông óng ánh như mặt trời này

        <3 Quay về soi gương soi lại tuổi thơ khốn khó. "

        Người lính gợi lên hình ảnh chiếc rơm hồng chứa đầy trứng, hình ảnh con gà mái mơ, con gà mái vàng óng ấy với một màu sắc rất riêng. Buồn cười nhất có lẽ là chuyện cô bé nhớ lại lần xem gà đẻ trứng bị bà mắng. Lời khiển trách của bà khiến tôi cảm nhận rõ hơn sự quan tâm, lo lắng của bà dành cho cháu nội. Tiếng gà gáy trưa không chỉ gợi lại những kỉ niệm tuổi thơ của người lính mà còn gợi lại hình ảnh người bà cần cù, hi sinh:

        “Gà gáy trưa, chị ấp trứng trên tay, dành từng quả trứng cho gà mái ấp”

        Cô ấy đẹp đậm chất Việt Nam. Hình ảnh đôi bàn tay chai sạn của cô rất đẹp.

        “Mỗi khi gió đông về, mẹ lại chăm sóc đàn gà của tôi, mong sao không có sương giá. Cuối năm bán đàn mua quần áo mới cho tôi”

        Bà luôn lo lắng thời tiết sẽ khiến đàn gà bị bệnh. Vì vậy, bà mong mưa thuận gió hòa để đàn gà lớn lên khỏe mạnh, cuối năm có thể bán và mua cho cháu ngoại bộ quần áo mới để đón Tết. .

        Tiếng gà gáy trưa cũng gợi cho tôi một giấc mơ hạnh phúc:

        “Tiếng gà gáy trưa vui biết bao nhiêu?” Đêm về nằm mơ giấc ngủ màu trứng gà”

        Có lẽ, với tôi, hạnh phúc thậm chí không tồn tại ở những điều bình dị và đơn giản nhất trong cuộc sống hàng ngày.

        Đoạn cuối là lời khẳng định chắc nịch của người lính:

        “Hôm nay tôi chiến đấu vì lòng yêu nước, vì làng xóm thân yêu, vì các bạn, vì tiếng gà cục tác trong ổ bột thuở nhỏ”

        Truyện ngụ ngôn – Lặp lại từ “vì” để nhấn mạnh mục đích của trận chiến. Lớn lên tham gia chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Trước hết là vì lòng yêu nước – “yêu quê hương”, sau là yêu quê hương – “yêu miền quê thân quen”. Quan trọng nhất, nó dành cho bà – “Bà ơi, cái này cũng dành cho bà”. Tiếng gọi “Bà” vang lên, ân cần, thân thương. Tôi cũng chiến đấu vì tôi muốn có thể mang lại cho bạn sự bình yên trong cuộc sống. Điều này tạo cho chúng ta ấn tượng rất tốt về hình ảnh người lính.

        Vì vậy, “Tiếng gà trưa” sử dụng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh gần gũi khiến người đọc cảm nhận được tình yêu thương của cô cháu gái xinh đẹp. Qua đây chúng ta cũng hiểu hơn về vẻ đẹp của người lính trong chiến tranh.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục