Nghiên Cứu Lịch Sử

Nghiên Cứu Lịch Sử

lng duyỲ (1766-1793) đáđáng yêuđáng trch? p>

Ruan Weizheng

Bạn Đang Xem: Nghiên Cứu Lịch Sử

Từoi tLựa chọn

Nhắc đến cái tên Yue Chao, có thể nhiều người không biết, nhưng khi nhắc đến vua Zhaotong, hầu hết chúng ta sẽ hình dung ra một vị vua tội lỗi và bị nguyền rủa. Vua chiêu thống [thời Nguyễn có tên là mem de, có nghĩa là vua nghèo] là vị vua cuối cùng của nhà Lê và trị vì trong một thời gian ngắn. Người trị vì cuối cùng của một triều đại thường không được công nhận – kẻ thua cuộc luôn bị chê trách và chê trách nhiều hơn là được khen ngợi – từ bao đại nguyên, phò nghi thành hay triều đại nhà Minh ngoan đạo. Tuy nhiên, lịch sử không lặp lại mãi những quan điểm như vậy, trải qua nhiều thời kỳ, nhiều nhân vật được đánh giá lại cho chính xác.

Cuối thế kỷ XVIII, tình hình nước ta có nhiều chuyển biến. Cuộc khởi nghĩa của anh em Tây Sơn không chỉ chấm dứt ách thống trị của các chúa Nguyễn Nam Hạ mà còn tiêu diệt các vương hầu phương Bắc, dẫn đến sự sụp đổ của triều đại nhà Lê chính thống gần 400 năm ở Việt Nam.

Tuy nhiên, người Tây Sơn không cai trị đất nước lâu, và trong vòng chưa đầy 20 năm, chính họ đã bị xóa sổ. Nhiều thế lực, nhiều vị vua đến rồi đi quá nhanh trong một thời gian ngắn khiến sử sách viết về thời kỳ này bao gồm các xu hướng, nếu chỉ nhìn một phía chắc chắn chúng ta vừa thiếu sót vừa thiên vị. . Sau khi một triều đại qua đi, những người hoài cổ có xu hướng bênh vực người đi trước trong khi đổ lỗi cho những người kém may mắn.

Trong vài thập kỷ qua, nhiều tác phẩm đã khắc họa một thời kỳ cũ qua lăng kính chính trị mới. Nói đến tinh thần chống xâm lược, dù ở phương bắc hay phương tây, người ta đều thích huyền thoại hóa nhân vật Nguyễn Huệ, tất nhiên phải đề cao người bên này, còn người bên kia nên hạ thấp. .Vì vậy, cả nguyễn ảnh và lê duy kỳ đều bị liệt vào hàng “phản quốc“. Những hình phạt nghiêm khắc đó chưa hẳn đã vạch tội của các bên liên quan mà chỉ nhằm làm sáng tỏ cái chính nghĩa trong công tác vận động quần chúng chống ngoại xâm.

Ngoài ra, chúng ta không thể bỏ qua mục đích ban đầu của Ruan Chao và cố ý đưa tin sai về đối thủ. Chữ viết vào cuối triều đại và trong suốt thời Tây Sơn là để lấp đầy những khoảng trống lịch sử, không nhất thiết phải trình bày sự thật khách quan về những gì đã xảy ra ở phía bắc. Để bảo vệ và phát huy vai trò của mình, triều đình nhà Nguyễn không những hạ uy tín của anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ mà còn tìm cách xóa bỏ uy quyền của vua Lê. Với Tây Sơn triều, vua Gia Long truy lùng nhưng thiên hạ cũng không phàn nàn gì nhiều, vì hai anh em Nguyễn Nhã và Nguyễn Huệ lên ngôi chưa lâu, lòng tốt chưa đủ ăn sâu. trong lòng nhân dân. Ngược lại, mấy trăm năm qua, nhà Lê không có thực quyền, ngai vàng chỉ là hư không, nhưng là công lao của mấy đời nên “nội tộc” tình cảm vẫn cháy bỏng. Bị dày vò, một dòng nước ngầm chảy trong máu của người dân Bắc Hà. Cho đến nửa sau của thế kỷ 19, việc khôi phục vương triều vẫn được sử dụng như một vỏ bọc cho cuộc nổi loạn.

Vào những năm cuối triều đại Tây Sơn, việc các cựu thần nhà Lê cho rằng Nguyễn Ánh đang đóng vai trò “dựng nước” là điều không hiếm, và cho rằng sau khi kế vị ngai vàng, ông sẽ được tôn kính như nhiều thế hệ lãnh chúa trước đó. Về lý thuyết, Ruan Ying vẫn sử dụng niên hiệu Jingxing. Chúa Ruan cũng sai người liên lạc với con cháu của ông và các cựu thần của triều đại trước [bao gồm cả việc cử người đến Trung Quốc để tìm Li Chaotong] để hẹn việc dấy binh, một Nho giáo “bịa ra lời của Ruan c”. ong[i.e. Nguyen Shen] làm lớp giả định phía bắc trung tâm thành phốiMột câu nói dõng dạc với người quen khắp nơi, nói đang dddddd i>em quânâng bắc dẹp giặc, báo cho trung thầnia với lê quândLight of War”[1]. không quá hà khắc [trừ những người chống lại triều đại], các học giả Bắc Hà vẫn cho rằng ông là “ongac >”, ngược lại, chúa Nguyễn được mô tả là “người tốt“. >eĐại nhân Nguyễn Du” là một ví dụ điển hình của cuộc sống. Tâm lý chiến cuối thời Tây Sơn.

Khi sắp nối ngôi, Nguyễn Ánh không còn nhu cầu tiếp tục thờ phụng nên quyết định lấy niên hiệu là Gia Long để xưng làm hoàng đế mới. Triều đình chính thức và hợp pháp của An Nam vào thời điểm đó, triều đại Tây Sơn, không còn được sự ủng hộ của Trung Quốc – bởi vì quan điểm của An Nam vương Ren Thong [gia khanh] khác với quan điểm của cha ông là Cao Tông [Càn Long] – do đó, Ruan Lord không phải như Nguyễn Quang Bình [Nguyễn Huệ] sẵn sàng đối đầu với Trung Quốc như vậy mà còn được sự hậu thuẫn của nhà Thanh, đẩy anh trai Nguyễn Quang Toản vào con đường vĩ đại.

Một phát đạn bắn hai chim, nhà Nguyên dùng ngay hào quang chống xâm lược Tây Sơn [nay đã tắt], tước đi vận mệnh kéo dài gần 400 năm của nhà Lê. Lê gia cung điện không thể cắt đứt, tỷ như Lý gia, bên hồ hải đăng viện, tân triều nhấn mạnh phế vương vô dụng [và phản loạn]. Trong khi dẹp bỏ những tàn tích của Tây Sơn, triều Nguyễn cũng tiến hành những cuộc lục soát quy mô lớn theo từng giai đoạn nhằm loại bỏ những văn bản, tài liệu, ấn triện… có liên quan đến triều đại trước.

Cảm nhận được sự thờ ơ của triều đình đối với phương Bắc – nơi mà người nước ngoài cũng công nhận là thuộc địa – lo sợ rằng nhiều sự thật sẽ sớm bị thất lạc và không bao giờ được biết đến. Một số học giả Beihe đang làm công việc thu thập và ghi lại những gì đã xảy ra hàng chục năm trước, bao gồm hai tác phẩm, trong đó có rất nhiều tài liệu quý giá được bảo tồn cho đến ngày nay, tất cả đều là ghi chép lịch sử. Giới thiệuu hoc chi.

Tuy nhiên, những công trình này chỉ được các nhà nghiên cứu coi là tư liệu bổ sung, không thể thay thế sử sách do các sử thần triều đình biên soạn. Để cho công bằng, chúng tôi cũng cần đính chính lại một số chi tiết và đánh giá lại tiểu sử, hành trạng của một số nhân vật, vì họ tuân theo hai lý lịch cơ bản do triều đình đặt ra. [nguyen times] biên dịch thành Đái nam tổng biên truyện hay khâm Định Việt sử thơng gia mường đoạn [Chi tiết của hai bộ sử này ở hồi 12 thế kỷ Nửa lá thảo, chắc chỉ lấy từ hoàng lê nhất thống chí (ngô gia văn phả), lệ lệ sử (nguyen thu), le qu i> i>ydat su(anonymous)…]

Tại sao cầnd đánh giá lại Chiến Vương?

Vào tháng 12 năm 1924, phiên bản tiếng Trung của tạp chí “Nanfeng” số 90 bắt đầu, và một bài phê bình đã được xuất bản, với tổng cộng 5 tập [kết thúc với Nanfeng Số 95 năm 1925], với tựa đề Đường và Thương Lịch sử

i> [Lịch sử nước mắt ở Sang Cang] do Jiang Ding lệnh uy [Xing Jiang Ding Lingwei] biên tập, và tên sách là do vợ ông viết. Đây là tư liệu tương đối đầy đủ về cuộc đời và sự lưu đày của vua Chiêu Thông, tuy vẫn chủ yếu dựa vào sử liệu của nhà Nguyên và Hoàng Lê Thoát Thông Chí.

20 năm sau, một tác phẩm quốc ngữ khác Vòng quay cố hương của Phan Trần được Nhà xuất bản Đời mới Hà Nội ấn hành[4]. Hai tác phẩm này tuy không phải là những văn bản thư tịch tầm cỡ, nhưng cũng phần nào cho thấy tình cảnh bi đát của một vị vua bị khuất phục, và tình thế trớ trêu đã trở thành lời di huấn của người đời sau.

Những quả lê đã được lai tạo trong nhiều năm, với một thanh kiếm treo trên đầu. Anh không phải là một hoàng tử sống xa hoa, mà là một đứa trẻ mồ côi bất hạnh, sống chết dưới tay người đời, có lẽ vì một lý do rất nhỏ nhặt mà chôn vùi. Anh chìm vào quên lãng cho đến khi may mắn được giải cứu khỏi nhà tù khi kẻ thù của gia đình anh tan rã và các phe phái tranh giành phù hiệu hoàng gia. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên nếu ông ấy phấn khởi hơn bình thường một chút khi nắm quyền. Đây chính là nguyên nhân sâu xa khi ông ra lệnh đốt một số cung điện của các lãnh chúa mà người dân vùng đồng bằng cho là “hẹp“[5], hay nỗi uất ức thầm kín khi thấy anh em Tây Sơn cũng vào cung. con đường thống trị của thần mới [6]

Trong suốt hai mươi tám năm cuộc đời của mình, Li Ji hầu như chỉ làm vua trên danh nghĩa, luôn phải chịu sự thương xót của các thế lực khác. Nhưng thời gian được xưng vương cũng rất ngắn, gồm ba giai đoạn:

Giai đoạn 1: (21 năm) Lên ngôi tháng 7 năm Đinh Hợi (1786) Lên ngôi vào tháng 12 năm Nhâm Thìn (1787) Tính khoảng 16 tháng trong một thời kỳ loạn lạc khắp nơi thế giới. Ở đâu.

Giai đoạn thứ hai: (22 tuổi) Từ tháng Chạp năm Đinh Dương (1787) đến tháng giêng năm Nương Nương mất (1788), khoảng một năm, ông phiêu bạt hết nơi này đến nơi khác, hơn mười nơi. Nhiều lần trốn thoát gần ở nhiều nơi khác nhau. Mặc dù trên danh nghĩa ông là vua, nhưng nhiều người coi ông là một món hàng, được sử dụng cũng như mua bán.

Giai đoạn thứ ba: (23 tuổi) từ cuối tháng Giêng âm lịch (1788) đến đầu tháng Giêng năm Kỷ Dậu (1789), làm ngụy quân khoảng một tháng, dưới sự bảo hộ của linh mục.

Thượng thư bại trận, chạy sang Trung Quốc, kết thúc sự nghiệp làm vua, ở nơi đất khách quê người từ tháng giêng năm Kỷ Dậu (1789) đến tháng 10 năm Quý Sửu (1793) thì ông đã qua đời. cuộc đời (từ 23-27 tuổi). Đời vua khốn khó, khi rời bỏ quê hương, bất kể là ở trong nước hay ở nước ngoài, đều đau khổ và đầy nước mắt.

Tất nhiên, chỉ hơn hai năm ngắn ngủi trong cuộc đời của ông được gọi là yên bình – từ tháng giêng năm canh hưng 44 (Quý Mão, 1783) khi ông ra tù và sống bên cạnh ông nội là Viên Tông Thái tử của nhà vua. kế vị người cha bất hạnh của mình, Thái tử Wei Wei, lên ngôi. Tuy ngôi vua của nhà Lê chỉ là phù phiếm và bị chính quyền đe dọa hết lần này đến lần khác, nhưng nó sống tương đối yên bình cho đến năm Bính Ngọ (1786) khi Tây quân bắc phạt, tổng cộng khoảng 2 năm. nửa năm. Có lẽ đây là lần duy nhất ông được giáo dục và đào tạo về nghi thức để chuẩn bị cho cương vị nguyên thủ quốc gia. Vài bài thơ ông để lại và hành động của ông khi làm vua cho thấy tính cách của ông không đến nỗi tầm thường.

Cũng trong thời gian này, ông lấy vợ là Nguyễn Thị Kim[7], người hơn ông một tuổi, hình như là em họ của mẹ ông, tục gọi là thái hậu, rất ác độc. Hai người vừa mới sinh con trai đầu lòng [Minh Lạc Duy Nguyệt], lại bị xâm nhập kinh thành, chồng ở một nơi, vợ ở một nơi.

Khi Le Chao được nhắc đến trong cuốn sách, ông được cho là nhu nhược và bất tài, nghĩ rằng ông có thể hành động theo ý kiến ​​và sở thích của mình sau khi trở thành vua. Thực tế cho thấy, mọi quyết định, mọi thay đổi đều có lý do rất xa và khó nhận thấy. Cuộc đời của vua Chiêu Tông, cũng giống như việc lên ngôi những năm cuối cùng của nhà Lê, chỉ là chiếc lá trong dòng nước, dù nước có chảy đến đâu cũng không thể ngăn được.

Để có sự phán xét công bằng về Triệu Tông Vương, chúng ta cần nhìn lại những con người cùng thời với ông, chứ không chỉ “tinđ” nhiễu i>”. Ông chỉ là một con chim trong lồng, một bóng đen chính trị, một người bị kẹt trong đám đông, và mọi vấn đề đều là sự sắp đặt không thể kiểm soát. Ngay cả những chi tiết được kể lại bởi những người ngưỡng mộ nhà Lê thường chỉ là thời điểm nhà Lê suy vong .”Ảo tưởng chính trị“.

Phần 1

Đm đm scxviii

Bởi vì nước ta bị chia cắt thành ngoại và nội, tuy trên danh nghĩa là thần phục nhà Lý, nhưng phía bắc Trịnh Tuấn nắm quyền, phía nam Nguyễn Tuấn làm chủ. Do vị trí xa xôi và giao thông giữa miền bắc và thế giới bên ngoài không thuận tiện, hầu hết các thương thuyền nước ngoài đều cập cảng Nam Kỳ, nhưng vẫn có những giáo sĩ ra vào Tokyo để thi hành sứ mệnh. Môi trường địa lý có ảnh hưởng rất lớn đến điều kiện quốc gia của nước tôi, và nhiều sự kiện lớn cũng ít nhiều bị ảnh hưởng. [8]

Thiếu thương mại dẫn đến ngày càng ít thông tin về miền Bắc, ít được người nước ngoài nhắc đến hơn so với tài liệu về Nam Kỳ. Từ thế kỷ 16 đến thế kỷ 18, các cuộc nội chiến giữa Lê Trang và Mahe hay Trạng Nguyên vẫn tiếp diễn, và các thương nhân không muốn mạo hiểm buôn bán. Người Anh và người Hà Lan xây dựng nhà máy một thời gian rồi đóng cửa.

Chính sách ngoại thương độc nhất vô nhị của triều đình, việc mua bán sản vật bị quản lý chặt chẽ. Người Hà Lan từ Macao trở lên phía bắc chỉ đặc biệt chú ý đến việc vận chuyển lụa sang Nhật Bản để bán kiếm lời, trong khi ngành kinh doanh chính của người Nhật đến Đông Nam Á là tơ thô. [9]

Mặc dù ít được người nước ngoài biết đến, Thăng Long (thường được gọi là đông kinh hay thương gia) là một thị trấn lớn vào thế kỷ 16 so với các thành phố khác ở châu Á. Nhiều giáo sĩ đến nước ta thời bấy giờ cho biết, kinh đô Thăng Long có hơn 20.000 thợ nóc, dân số khoảng 100.000 người. Con số này có thể đã được thổi phồng lên vì nhu cầu truyền giáo hơn là thực tế. Theo Mô tả về Vương quốc Tonqueen của Nam tước được viết vào cuối thế kỷ XVII, cung điện của Vua Lê được bao quanh bởi những bức tường gạch, và cung điện của nhà vua được xây dựng bằng gỗ. [10]

Sau này, nhà Lê vừa lên ngôi nên cung điện bị hư hỏng nhiều, không có tiền sửa chữa. Sau nhiều năm chiến tranh, đến cuối thế kỷ 18, Thăng Long gần như hoang vắng, mất mùa, đói kém khắp nơi, không còn sầm uất như xưa. Năm Mậu Tý (1778), nhân tình túng quẫn, giá gạo lên cao, khắp nơi người chết đói. [11]

Sangong nổi dậy, nhiều cung điện và đền thờ bị đốt cháy, khiến thành phố càng trở nên hoang tàn. Nguyễn Huệ còn ra lệnh phá nhiều công trình kiến ​​trúc để lấy vật liệu xây dựng kinh đô mới ở Nghệ An. Khi quân Tây Sơn rút khỏi thành, quân hào kiệt từ phía ngược lại vào chiếm Thăng Long và đốt phá thành rồi mới bỏ đi.

1.1. cái chết

1.1.1. sự hoang mang

Năm thứ nhất (1664), vua Tây Vương mời vua Lý Huyền Tông (mới 10 tuổi) tặng một món quà đặc biệt “Shangli vuao /i> ng phải cúi đầu, Zhang Danbuong phải ăn năn, khi lâm trieu ngồi bên trái ghế của vua” Điều này được các sử gia công nhận là ” Đông là một tên lưu manh , Hán Vương lưu manh, Đường triều không làm, hắn dám làm”. [12] Năm ông mất (1668), khắc lại những người cùng đánh với họ, phong họ là Đại nguyên soái Trung học và cha của nước Tây. Vì vậy, dân gian gọi các chúa là chính [ngay cả chúa Nguyễn ở Nam Hà cũng theo], nên người nước ngoài thường gọi là “ong chiang su”.

Lê Vương được hưởng thôn nhỏ nghìn xã, Lê Vương chủ động mọi việc quân sự, kể cả việc phế vua lập vua, dễ sai khiến. Vu khống việc tái bổ nhiệm con trai ông trinh can làm Nguyên soái, công văn của phủ Chúa ban ra tước hiệu “Lệnh“. Trịnh giang (thuận vương) còn cực đoan hơn dưới thời trị vì của chúa trinh cường (nhân vương). trinh giang là một người “hắc, hèn“[13], tự xưng là Nguyên soái, Thống suất quốc gia, và là Vua của các vị vua, bị vu cáo là đã lừa dối vợ của vua Vĩnh Khánh (le duy phuong) và kiên quyết phế bỏ ông Đi, độc chiếm ngai vàng, ngồi trên ngai vàng lâu dài.

Năm thứ nhất (1739), Trịnh Giang giả làm sứ nhà Thanh, được phong làm An Nam Thương vương, có ý cướp lấy Lệ Vũ. Năm sau, trinh doanh (an vương) lên ngôi, tôn trinh giang làm thái thượng vương. Từ đó, vua Lê hầu như không còn quyền lực. Để che giấu cảm xúc của mình, vua Xiantong phải vui chơi và hưởng thụ nhàn hạ, vì vậy ông là một vị vua rất bền bỉ (47 tuổi) qua nhiều đời chúa. Lê Hiển Tông là ông nội của Lê Duy, người sau này lên ngôi vào thời Chiêu Thống.

Fan Dinghu mô tả nó trong vùtrung luận như sau:

bui cong huy bich Pei Huibi đã nói: họ đã đúngđ vềân-vuong (trương zhang) trước khi vềvề nhưng giữ lại i>【Món quà của nhà vua】. Các quan mới của chính phủ vua TrịnhđCó chủ hộ, binh lính, thủy binh và mệnh lệnh. Nhưngơi, trong triếu le luc-bo vua vẫn đang mang thai dđiện tử

trătôi quan tâm đến tâng việc của bạndĐối với chúa trinh tự cho mình là “ngu”. Nếu chúa Trịnh đi phủ-dếu xem phủ thì phủđứcoi mưbình-dnhing, mặc áo cát đi thờd hầu họng. Quan tến quan trong cung vào tham quanết, ngồi, i>e i> e i>dĐó là theo nghi thức nhập tham-yy tại Phủ TểeTrú. Khi nào thì nhà chúa công bố tỉep-kien tâ n khách, rồi quandsửăn lương, kh > ăn yen- vi, dù áo thanh – cát , Đi thờet, sau đó ngồi xuống theo thứ tựep fu-tea[ 14] Chếte, eTheo cách cúng tế, đại phủ là như thế này ,ếp khách.

Thời bấy giờ, theo tục lệ, gia đình nhà chúa có vào yết kiến ​​vua, tuy nhiên được miễn tôn thờ, nhưng chúa có ác cảm . ưphải làân-đi vào triế u-cắn vua lê .d>u-lộdxuất hiện bên phải long-tri, th /i>ân xuất hiện long/i>ăm cúi chào. le sai​ chi vua giảiếu lạc vào nơi thờ chúa trinhdu phá – Biểu hiện cho người khác.

Đến khi trinh thuan-vuong (truong cuong) (sic) [tức trinh giang]nối ngoi,mớidđặt lại, hộ, lễ, binh, hình, c oNhiệm kỳ thứ sáu, cướp chính quyềnenội các của Luke, ngồi lên chức Chưởng như chính sự. -Chính phủđChúa, từ đóeu-đ ddPear King là một điều xấu. Khi các quan vào tâu chúa trinh thìdđổi từ “ngu” thành “thần”. . Vua đang ở triều đìnhâ-trong triều đình-đĐây gọi là “thấy trước”>u Coi chừng “, khi raep, xin goi la ” khach i >meu Khách Chao“. QuandBộ trưởng triều đình phải dChỉ có Vương Phủ cho ngồi mới Nếu dcó ghế thì gọi là “ghế dPhốNhà thờ“. Và lễ giỗ lần thứ ba Phủ ChúaeNội >đư Bách Lý Vương bị bỏ rơitôii khianhng đã hỏieCòn nữa.

Có những dấu vết để theo dõi trong Dinh thự của Chúan đã chỉ ra rằng nó từng được gọi là Zhiling, nhưng sau đó nó được gọi là ên-chính du v House of Lords.i>n công bố ngày đặt hàng hàng tỷ yet – vừa ra khỏi chính phủ –d ngoài đường hay ngoài cửa . Ngạchõc quanân và chức vụâu-kê trong lục đạodeu phải có lệnh chỉ đưa, còn những việc khác do nhà chính i>en, gọi tắt là sắc dụen hay sắc lệnh của triều đình, hoặc tự xưng là thánh còn uung ong và nội-dVua trân châu.[ 15]

1. 1. 2. Nạn nhân

khâmĐLịch sử Việt Nam Bản sao:

Tháng 3 (năkỷ niệm, 1769). sâm (Chúa tinhĐôiVương giả s /b>am) thiếutế bào Ta chỉ làm thái tử virồi vào ngục.

Thái tử còn trẻ, đng thông minh, đọc kinh sách, sửdi rất tôn trọng sichồngd; dng m en爱泰eHài lòng và mãn nguyện. Việc của hoàng tử rất tùy tiện nênđCon gái lớn lấy công chúa[16]. Thái tử vẫn còn tức giận vì mất gia quyềnn binh và rõ ràng có ý muốn nắm quyền. lấy quyme kim cương. sâm khi lớn lên đếc chết,đếch i>đi>i>Đối với hoàng tử, hắn vẫn hận hắn đị, tàiàng. Trong một thời gianom, hoàng tử và sâm ở cùng cungm i>đđườngdChúa choăn thức ăn và bảo ngồi xuống m âm, lúc bấy giờ vợ ông là Nguyễn Thiăndi và nói: “Thìethái tử và thái tử có ngôi i, vângdvà mâm?Vậymột n tách thành hai Chieu”. sâmeSắc mặt, bước ra>và nói với người ngoài: “Tôi và duy vihai người chứ không phải một ngườieđời nênetnoneohng song songđthẳng với nhaudCó.

Thời điểm tích cực sâm quanoi, lúng túng thảo luận với hoàng thái giám ngưsướng tộiđênh edoomed Sự bãi bỏ hoàng tử, nhưng khiocó thể buộc tội ông ta, ông ta đã vu oan cho hoàng tử thovới người đã từ chối kỳ thi eviệc thìxongtôi có tộia i> Bạn nói với nhà vua để đưa hoàng tử vào tù.

trướcnàyy, ở giữaếng tam sơn, sau là dinhd, bỗngecó tiếng sấm, hoàng tử sợ có chuyện nên tâu i>i>eCho vua qua đờie; vua thường cầu nguyện cho hoàng tửd dCó thể cứu được bàn trang điểm. VângeBây giờ, thái tử là tin xấueCó chuyện xảy ra, vào cung điệndHoàng cung. huyđĩnh trước hết khắp nơiđôing, nhưng khiong thấy thì vào thẳngđihiệndTôi đem chuyện ấy kể lại cho hoàng tử nghe, rồi tờitôi nghe biến đHoàng tử đang trốn trong cungdHoàng cung xin hãy để tro > i”. Vuaơm mãi lấy hoàng tử, khi oh chào tạm biệt. đĩđụngồimãi là thấp hơn sân. Hoàng tử tự tin i>Chà, khóc và cúi đầu trước nhà vua, và đi ra ngoài để bị ràng buộc. Khi nào đãlộđtrịnh và phủ chúacông i>nh buộc hoàng tử phải tâm sự với mư dThú tội, hoàng tử sẽ >ồng chấp nhận, ông nói: “Bỏ vua, lập vua khác, phản vua củaế t, đó có phải là công việcTôi biết bạn rất rõ, nhưng chuyện gì đã xảy ra với tôiỞ đâubạn? Điều nàyđãtiền sử đạo văn Ôi! trinh nữâTôi giả lệnh vua, phế bỏ tư cách hoàng tử, bị giam cầm. i> /i>[17]

Hoàng tử Li Weiwei là con trai trưởng của Hoàng đế Xiantong, ông có ba người con trai (theo lời khai của những người hầu của nhà họ Li, khi họ chạy trốn đến Quảng Tây, họ không cùng một mẹ nhưng rất yêu thương nhau [18] ) Con trưởng là Lê Duy (sau lên ngôi Chiêu Thống), kế là Lê Duy Lưu [hoặc Truu] (điền công đường)[19], Lê Duy Chi (Lãn Quận công)[20 ]]

Khi Weiwei bị sai, những đứa trẻ vẫn còn nhỏ. Theo hoàng lê nhất thống chí, thái tử phi là nguyễn thị cùng con bỏ trốn, bị vua bắt giam. Vụ án không dừng lại ở việc Thái tử Lewiwi bị truất ngôi. khâmĐđịnh Việt sử tập xlii, tr. 36- 7 Trang đã sao chép:

Tháng 12 (năm theo niên đại 1770). sâm gi T Hoàng tử cưChỉ có mộti id QuyềnĐại diện choThương hiệu dNguy hiểm.[21]

Thái tửđãbị giam giữ, sâm nghĩ>et di, nhưng không tìmdtìm ra sơ hở cục bộ. eHôm nay, hoàng ngưvui và pham huy đĩnh để người khác vu khống “đồ đê tiện lâm và nguyễn hữu ky Với gia đình Prince và những vị khách là sivưn thống trị nhà máy và kiếm cho mình một sốngekế hoạch nâng cao tiêu chuẩnân,d Cướp hoàng tử ra khỏi ngục”. Rồiđĩnhdnhân xin lỗi et. sâm bị lếm bị trừng phạt. Trốn lương đơn giản. Giám đốc nhà máy bị bắt và tra tấn, lời thú tội của ông liên quan đếnden nguyễn la. Các quy tắc nói: “Hoàng tử là người kế vịoQuốc vương tương lai của một quốc gia, bây giờoNgươi đã phạm tội gì mà bị giam cầm nhục mạãrồidâm mưu cướp ngôi Thái tửd Tôi nghĩ nó tuyệt vờiia, nhưng thực sự to i Khiết đó.Bây giờe Nếu cô ấy thú nhận thìoo i>ng Phải là người cùng dưi>ng, khing nói có , thìng phải là người có chính kiếntôia, ngoài ra quy tắc này là của riêng tôitôiông i>dĐề án, kế hoạchăng cũng lăng i>Vâng, nhưng hoàng tử đang ở trong tù,de vợ và con c u nonecellng dtruy cập, thì quy tắc này xuất hiện từnàyưdet ki eHoàng tử đồng lõadTôi thế nào>?bâ y Bây giờ bạn muốn Tất cả những gì nó làm là chết nhưngoi>i, nhưng quy tắc này không nói gì oi>i i>ekhông nói gì!” nguyễn la nhận thanh trada, vỡ đầueLột da nhưng còn lành lặnđâyng thay i>dthay đổi nhân chứng. huyđnh đã phán quyếtân. Lại là Prince, và lại là Ruan Le và ông chủ nữa. Sau khi được lệnh lấy sắc lệnh của nhà họ Trần, hoàng hậuchếtchết, bà là thái hậu đã chết, các con của hoàng tử đều khiêm nhường, truân chuyên. bị tùđlãnh.[22]

Ba mẹ con bị giam cầm đến năm thứ nhất (1782) thì ba châu đứng lên phế truất vua, đến năm Quý Mão (1783) thì được thả. Xét về tuổi tác, khi vào tù chúng mới năm tuổi, hai anh em chắc ít tuổi hơn. Anh ra tù năm 16 tuổi, hai mẹ con bị giam cầm 11 năm. Tuy nhiên, theo lẽ thường, kể từ khi cha bị bắt, cuộc đời của những người con này đã đi vào ngõ cụt, tất nhiên là họ không có hạnh phúc, tiếng tăm là 11 năm, nhưng kể từ năm kỷ sửu (1769), hạn hán đã đến, Hơn một mảnh áo giáp (1769-1783). Ba anh em tuy là con của thái tử và cháu vua Lê nhưng tuổi thơ của họ không được sung túc như con nhà thường dân. Lịch sử không nói rõ gia đình ông sống chung trong tù hay bị giam riêng, nhưng chắc chắn thời gian đó ông không được học hành gì.

Theo can long trieu thượng kinhdang, sách xvi i > Ngoài hai người em trai, lê duy còn có ba người em gái, nhưng khi bị lạc trên thuyền, anh đã trốn về quê. Theo chỉ thị của Hoàng đế Càn Long, Ruan Guangping đã tìm thấy một trong hai chị em và đưa anh ta đến Bắc Kinh để đoàn tụ với mẹ và anh trai của mình. Việc tìm và đưa các thân nhân của vua Chiêu Thống về Trung Quốc đã được ghi chép rõ trong Dự am văn tập[23] của Phan Huy Ích. [24]

Trong khi anh em nhà Leduy bị giam cầm, nhà vua không những khuất phục được Lê Vương mà còn âm mưu chiếm đoạt ngôi vua. Theo khâmĐđịnh việt sử, sách xlv trang 7, Năm Yuejingxing thứ 38 (1777), tháng 12 năm Đinh Dậu, trùng với lịch Gregorian, Zheng Genshen sai thị lang vũ trần dẫn đầu sứ sang nhà Thanh. Nhân sâm lập một danh sách bí mật và yêu cầu họ nhảy múa cho vua Càn Long rằng: “le khong có con cháu hiề< /i nhân tài“, và mua chuộc để đoạt lấy chức tước. Chen Shao đến hồ Tongting giả bệnh, đốt ga trải giường vào ban đêm rồi uống thuốc độc tự tử. [25]

Chương Trinh cũng âm mưu đánh cắp và cất dấu ấn do An Nam Vương nhà Thanh ban cho, vì vậy Li Weiji phải viết thư cho thống đốc Quảng Đông và Quảng Tây sau khi ông lên ngôi, yêu cầu một ấn khác. [yêu cầu gửi thư] Nhưng công việc không được thực hiện và gia đình hoàng gia phải rời khỏi đất nước. [26] Trong hoàn cảnh mà vua Trịnh chỉ muốn họ Lý mất người này người nọ, chưa nói đến hậu duệ của Hoàng đế Xiantong đang bị giam cầm, ngay cả những thành viên hoàng tộc sống ở kinh đô cũng cảm thấy tính mạng của họ như ngàn cân treo sợi tóc. .

Cuộc sống của ba anh em nhà Lê chỉ tạm yên ổn trong 3 năm (1783-1786), chính thất bận bịu với những tranh chấp quyền lực, xử lý tam viện, họ Lê Vương tạm thời bị lãng quên. Khoảng thời gian từ đầu năm 1783 đến giữa năm 1786 có lẽ là khoảng thời gian thoải mái nhất trong 27 năm trên Trái đất. Tuy nhiên, không phải khi sự sống và cái chết đang bị đe dọa, nguy hiểm không ở đâu xa, nó chỉ quanh quẩn bên cạnh những người trong nhà.

Khi lê hoàng đế ra đời, phương bắc vẫn còn quân vương. Hoàng đế hiện tại Lê Hiển Tông là ông nội của ông và người cai trị lúc bấy giờ là doãn nam vương chính khai. khâm Đđịnh việt sử, bản xlvi trang 1:

…Trướcnàyy, con trai thứ tư của vua đã xuấtong ) d được lập làm hoàng tử, do Zheng Taipi Yuanshi chấp thuận. ten Bây giờ bạn có thể thấy trạng thái của ton (i.e. /i>ý) lại với nàng, Nguyên sợ mất nàngooý i>ooi>ooi>i Hoàng tử, vậy hãy cử hoạn quan thật thàđn đến ép Thái tơn thờdn >thử bí mậtet dtôi. nêu thon khi bị từ chốiông dÀ, tôi đã khóc và khócđi; khixongtôixongxongânTiếp theo là một tuần nữaàn . Vì đâybinhmộtn binh ầmo i>, yêu cầu truy tìm những kẻ âm mưu chống lại Thái Lanon, chúng đang truy tìm thế lựcă khôngong e >À, tôi nghi ngờ kẻ chủ mưu. Khi ấy, duy truyđvương bái kiến ​​trinh thái phi và nghi trượngđở ngoài cửa phủđông i>i>dôi trường, quân sili tôin dtan thành từng mảnh. Tôi sợ, tôi sẽ phải thay dequần áoe cúi chào.

truong khai bieĐây là thứ phi Do Tháiy ra, nhân quyến rũ quân siDon’ tầm lên một tiếng, rồi lập tức hạ lệnh cho đàn vương phong Ngụy Càn (tức le duy ký) làm thái tử t > on. Lúc đó tôi mới 18 tuổi. Một lần nữa, Du Yijin buộc phải hạ lệnh và đầu hàng ngoi Thái tử. cong.[27]

tham gia chỉ phản đối

Nếu Lê Duy Tân thật sự có âm mưu như vậy thì phải nói là vua Chiêu Thống cũng có rất nhiều tình nhân, vì sau này khi Thượng thư xin đưa sang an tháp ở Trung Quốc, chính Lê Duy Kỳ đã yêu cầu Duy Tân đưa ở lại, Để tôi giải quyết việc này vì người “ngu” không lo lắng vì biết rằng một khi bị đày sang Trung Quốc, anh ta sẽ không bao giờ trở về nhà.

1.1.3. lTầm nhìnĐộc đáo ĐBo Xuehao

Lịch sử Lê quy đất [nhiều phần ghi trong lịch triều Bùi] như sau:

Khiđó, quân si tônĐặtô i>Chúa ơi, hãy thả con trai của cố thái tử[le duy vi]Người cầm tù là duy khiêm tốn, chỉ thu thập, chỉ nhậne trongdnay. [Người lính] một lần nữae vui lòng thực hiện ton hoàng gia. Nhà vua ra chiếu ban cho các quan đại thầnihai nghìn lạng bạc, mỗi người được phong tước và cho phép ban cho thân thíchi i>et đđượcđo làm ơn, để tứ hoàng tử trướcnàyydĐược thiếtdVào hàng, chịu thua coLàm lụng[sắc ?]Chỉ phong Ngụy Càn làm hoàng đế on. Các dạng của từ văn:

Xin chàotôi:

hoàngcamn là condtuổi, tuổi Đãtrưởng thành. Chúng tôi muốn vương miện[tức là chúa tể mới] bắt đầuđmột âm mưu vĩ đại nhằm xoay chuyển thế giớicó/ i>Vâng, bạn làdử tn, theodGiữ kỷ niệm xưadthờ. [28]

Do Trịnh Thâm bỏ thủ lĩnh lập em út dẫn đến loạn binh, nay Trịnh Khải đã về nước làm vua, giữa Trịnh Tuấn và binh lính nảy sinh mâu thuẫn. Vua sợ binh sĩ tôn hoàng đế, một ngày Lê Độ lên làm vua, cơ nghiệp nhà Lê sẽ có cơ hội khôi phục, uy quyền trong cung sẽ suy giảm nên muốn dẹp Tăng Công. .Trịnh Khải lại tin tưởng Mai Doãn Khuê, Nguyễn Lễ[29 ] và Nguyễn Triêm…và ra lệnh cho họ phải dẹp lòng kiêu ngạo và đích thân trông coi hoàng đế.

Nguyễn Lễ và quân Nguyễn Triêm diệt được một số quân của ba phủ, nhưng sau đó binh xuất hiện, Nguyễn Triêm bị giết, chúa Trinh phải cách chức Nguyễn Lễ. khâm Đđịnh Việt sử, tập xlvi, tr.7 Bản sao:

Từdấy, quân si Mỗi lần đi chơi, kéo mọi ngườidHàng nghìn ngườiăHàng nghìn người hàng nghìn người. quân sidi i>dĐi một mình, thường dân gần nhưd e t. quân và dân coi nhau là ng giống như một tên cướp thù địch. [30].

<3

…vì vậy mọi người lính lành nghề tùy thuộc vào thị trấn ẩndi, khidTôi đi qua làngng dám chămếng nói ai sai enguuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuueeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeet lin. Họ thường phải giả câm,ăn xin cứ thẳng đĐườngdĐi sâu vào kinhĐôi,d ồndVài ngày nữa sẽ lôi kéo bốn phươngân] den được sưu tầm theo chân hát i>ân thanh ngheđong trong kinhđôithì tụ tập lại với nhau, âm mưu chống phá, chialàmđường kéo ra hai bêndi>ú và về i>i>vều đã bị đánh bạieta phải đánh bạiăng Cởi bỏ áo giápe >. Rung độngRung độngđôiRung động cảm xúcRung động. Dân phố chợdếu dắt nhau ra khỏi thành. Một số nhóm đân vừa sợ vừa giận, gọi tông “thù sư”. [31]

Những xung đột nội bộ ở phương Bắc đã làm suy yếu hệ thống chính trị và quân sự của Tokyo, dẫn đến việc Nguyễn Huệ xuất quân mà không gặp phải sự phản kháng lớn nào. Năm ấy là năm Bính Ngọ (1786), Lý Tế 19 tuổi.

1. 2. Quốc giaChâu Á

1.2.1. ty kéo về phía bắc

1.2.1.1. Chỉnàydiet trinh

Khi Ruan Hui đi về phía bắc, anh ta đã nghe theo lời khuyên của Ruan Youzheng và sử dụng danh nghĩa “Hãy giết Zheng” để thu phục lòng người. Chính chiến thuật này đã khiến nhà vua phải đầu hàng giáo rất nhanh. Thăng Long hỗn loạn:

Những người đang lẩn trốn “kẻ thù” đã chạy ra khỏi thành phố và cướp phá khu vực lân cận. quân sinh nhịp kết Nhóm trăm hàng nghìn tay cầm gươm súng, chỉ một số chăn trăn trăn i>âu dTôi quarấtsợ lắm, cho lên Có, thả tất cả mọi thứ trên người và chạy. Làng xãn sát nhau cướp bóc,đón đđón i>Những bức tường ngăn người đi bộ cởi quần áo nêneĐường phố vắng tanh. [32]

Rinh khai bỏ chạy khi chỉ có một vài người xung quanh nên cô ấy rất hiếm khi “lùi bước“.

dChạy đieen【Làng】下l ôi thuộc văn lăng. Trần quân [lý] đưa học trò về làng vând đón. Tuổi duy trì. dâCó một người tên là Antichrist Zhou, hắn vân Xin lỗi i n bạn có thể làm gì /i>ng cho tây sơn dNhận công.[33]

Xem đoàn nam vương tự tử. Quân đội Tây Sơn xâm chiếm thành phố và sử dụng cung điện của lãnh chúa làm doanh trại, nhưng đốt cháy tất cả các ngôi nhà xung quanh. Cảm ơn nguyễn huệ đã đưa xác để xác nhận điều mặc khải này. Những tên côn đồ và ba [Wen Yanren] đều nghĩ rằng họ là người có công trong việc bắt giữ Zheng Kai, vì vậy họ đã tranh giành phần thưởng.

huệ hỏi cha: “đông làm vua khi nàong?” Ba nói: “dương”. Huệ lại hỏi: “Sao em buồn đết?”. Cha nói: “ ti đãtừng làm đầy tớ[của chúa] .Huệ nói: “Vương có tộiVương có tội” bèn sai cha chém.[34]

Theo những nhân chứng quan trọng ở thủ đô, những người lính Tây Sơn đóng quân ở nhiều quận khác nhau và trang phục của họ không đồng đều. Người miền Bắc coi họ là “man rợ” [những người lính man rợ], nghĩa là họ là những người man rợ đến từ miền nam. Trong văn học, chúng ta thấy Nho giáo gọi Nguyễn Huệ là “thiền điên” [kuangzhan], “hắc tử” [chỗ], với ý khinh thường. Tuy nhiên, vẫn phải thừa nhận rằng “quâtây sơn rất nghiêm ngặt và khi n ai dám lấy dân”. [35 ]

Lúc đầu, Nguyễn Huệ không hài lòng với việc được phong làm quận công:

…ngày mồng tám【Tháng bảy năm Ất Hợi 1786】. Vua lêeĐi nhầm đườngtôiAnh phải trả hóa đơne <màu bên dinh[phủ chúa trinh, nơi nguyễn huệ đóng quân]khai nguyễn văn huệ là pháp Chánh Trương tối caoo. Sau khi xuất gia, sai người cảm ơn, cực kỳ tường tận rồi nói với chủ bút Nguyễn Hữu: “Chúng tđem mấy ngàn quâ n rai> Hôm nayy, Thế chiến thứ nhất Bình Bắc, một tấc>ân, không thuộc về ta. Nếu ta muốn xưngdea vua, không said vâng, bộ phận dinhường, nhưng khionhường thì chỉ sau khiđã đã Tôi đã về nhàe >[36]

Để lấy lòng, Ruan Youzheng không còn cách nào khác ngoài việc giả vờ rằng Vua Li sẽ kết hôn, và trở thành cung nữ cho Vua Xiantong, đồng thời yêu cầu Công chúa Yuhan kết hôn với Ruan Hui. Xem xét nhiều tài liệu, có thể thấy triều đình lúc bấy giờ đã thực sự kiệt quệ. Trong nhiều năm, nhà vua và gia đình chỉ quan tâm đến lễ và thực phẩm, trong khi tài sản và tiền bạc của miền Bắc nằm trong tay các chúa và quý tộc và các quan chức dưới quyền của chúa.

Khi Nguyễn Huệ bắc tiến, chắc chỉ cách đây một bước nên thu vàng bạc châu báu. Đám cưới của công chúa cũng là dịp để triều đình lấy lại thanh thế, vì có phù dâu cho con rể mới:

<3 Nếu bối rối, hãy gửi thầnađơn đăng kýn và lễ vậtden dVĩnh Thọ, Vâng Quân trượng và Cờ bằng dChuỗi hạt hay rước theo sau. vào >en dâng tien. Lê Vương cử một hoàng tử ngoan đạoong lê duy tiến đến tiêp nhận quà i>ong le duy tiến đến tiep nhận quàdi đang cáo buộc Mijia ở Thái Laneu. Sau lễ cưới. Khi cóng công chúa hân vu qui, từ cửad n vuadến cửa vua Trẻ nhỏ,dtôiu e Chúc lành cho màn trình diễn tuyệt vời của vũ khí và nhân viên. Người xemđu nghĩ hiếm là xem trong quá khứ. cũng là Mọi người tỏ ra mỉa maimỉa mai. YuchehândeChe cửa, nằm i>di>Tôi ngồi trên chiếc kiệu rồng vàngdCũng như bao đám cưới khác. Các hoàng tn, phi tần, hoàng hậu văn võ Kiểm tra thể chất sau trăm nămến hoàn thành, lil lin dGửi 200 lạng bạc cho mọi ngườidei dưa dâu. Huệ cũng tiễn nàngđđến gần cổng dinh rồi trởvề. [37]

Trong di chúc của Lê Duy Dân còn có một số chi tiết sau:

năm binh ngo, nguyễn huệ xâm chi Vàothủ đô, vờ như không vừa. vua canh hưng cưới cng trời phù hộ. quốc lão nguyễn viên[38] [黎院] và dự họp trầno > ng xán [Chen Gongcan], Ca ngợi bạnông si lãng [Wang Shilang], nguyen duy hop [Ruan Weize] Với ​​vài ngườidyêuâu. Nguyễn Huệ thưởng trăm lạng bạc. Mọi người chế nhạo điều đó, tuy nhiên cưng tranh cãi xem contôiu là ai càng ítu ai càng ítng i>.[39]

1.2.1.2. Chỉ >tôi

Vài ngày sau khi công chúa kết hôn, nhà vua qua đời ở tuổi 70. Thời đại nhà Lê lên ngôi, thời đại Chiêu Tông. Khi vua Viên Tông mất có dặn:

Sắp tớim chúng ta sẽ được tự dochúng ta sẽ không còn gánh nặng và lo lắng âAnh sẽ đổ cho em. Bạn phải nhớ. Sau khi chúng ta nhắm mắt xuôi tay, việc theo dõin quaneVâng, bạn nên đồng ý. báo cáodđến nguyễn văn huệ bie i>t. cẩn thậndđừng liều lĩnh.[40]

Tuy nhiên, Lydiki cũng muốn dần dần tự lập, thoát khỏi tình trạng có vua có chủ nhưng vua chỉ ngồi làm việc, vì con trai mình cũng giống như ông ngoại đã phải chịu đựng trong hai thập kỷ qua. Giết không dám than thở. Vì vậy, ông đích thân lo việc tang lễ và lên ngôi, không muốn Nguyễn Huệ tham gia quá nhiều vào việc chính sự. Chính sự thờ ơ này đã dẫn đến sự bất mãn và khiến Ruan Hui sau này muốn cướp ngôi nhà Li, trong tuyệt vọng, chỉ có Li Weixin là kẻ đối nghịch với vua Chaotong.

Những người có một chút ảnh hưởng – cho dù đó là tướng lĩnh Tây Sơn, Mạc phủ hay thậm chí là những người giữ tước vị hoàng gia – đều không thực sự là những người hạnh phúc và không thể làm bất cứ điều gì tích cực để ổn định. Bắc Hà. Sự hỗn loạn ở phía bắc đã tạo ra một khoảng trống trong hệ thống quyền lực.

1.2.2. Cơ quan hành chànhnh

Chúng ta hãy thử xem xét ba lĩnh vực chính: quân sự, nhân sự và tài chính, để đánh giá cao di sản mà Pear đã duy trì cũng như những nỗ lực mà bạn và những người hầu của bạn đã thực hiện trong vài tháng trị vì ngắn ngủi của bạn. Gia đình miền Bắc.

1.2.2.1. Quân Đoi

Đến thời Lê, thể chế hành chính và quân sự của Tokyo đã đạt đến mức khá hoàn chỉnh. Năm 1724, Masazuna tổ chức cuộc thi võ thuật đầu tiên, chiêu mộ Boju và các quan văn võ. Trước đó, bắt đầu từ năm 1721, triều đình đã mở trường luyện võ ở kinh đô để tiến hành huấn luyện quân sự cho con cháu các nhà quý tộc. Năm Thìn, năm Tuất, năm Sửu, năm Sửu thì mở khoa thi tiến sĩ, năm Hợi, năm Ngọ, năm Mão, năm Dậu thì mở khoa. tuyển chọn. Cuộc thi được chia thành ba phần. Phần đầu tiên hỏi về nghệ thuật chiến tranh của Mặt trời và phần thứ hai hỏi về kỹ năng cưỡi ngựa, vuốt kiếm và múa kiếm. Những người vượt qua hai học kỳ này được gọi là sinh viên (shengyuan) [41] . Học kỳ thứ ba là kỳ thi chiến lược, nếu đậu thì được gọi là sinh viên (student) hoặc đủ tiêu chuẩn và có thể đi tiếp vào kỳ thi Tiến sĩ. Những người đỗ tiến sĩ được gọi là Daoshi (Zaoshi), có nghĩa là tiến sĩ võ thuật. Năm 1731, Chúa Trịnh Giang cải cách kỳ thi võ thuật Trung Quốc, hai kỳ thi đầu tiên chỉ kiểm tra kỹ thuật và thể chất, và kỳ thi thứ ba chỉ kiểm tra sách binh. Chúa Trịnh Giang còn có một kỳ thi đặc biệt gọi là “Vĩ vi” dành cho những người trong quân ngũ muốn thăng tiến trong binh nghiệp.

Ở miền bắc, quân số hiện có từ 6.000 đến 70.000 người, được chia thành 12 quân đoàn (tiểu đoàn), 58 đồn (tổ), 285 hải đội (đội) và 62 tàu (tàu). 160 đến 800 người mỗi doanh, 200 đến 500 người mỗi đội, 15 đến 275 người mỗi đội, 20 đến 86 người mỗi thuyền. [42] Do đó, quy mô của quân đội là không xác định, tùy thuộc vào từng đơn vị và từng nơi. Khúc, gân, đội thường gắn liền với tả, hữu, tiền, hậu, trung, đây là cơ chế ảnh hưởng của quân đội Trung Quốc.

Tổ chức quân sự ở phía bắc cũng được chia thành 5 khu vực dọc theo các hướng đông, tây, nam và tây bắc, gọi là Wugong (Ngũ viện), bao gồm:

– Trung quân đưa quân từ Thanh Hóa đến, Nghệ An vốn là nơi sinh ra nhà Lý và vua Trịnh, còn gọi là Youbing. [43]

– Đông quân gồm các thủy binh An Quảng

– nam quan phu là binh sơn nam

– Chính quyền quân phiệt phía Tây thuộc về Hồng Anh binh

– Bắc quân là Bắc quân thủ đô

Mỗi chính phủ nằm dưới sự chỉ huy của hai đô đốc (dudu), một bên trái và một bên phải, một đồng nghiệp (tongzhi) và một quan chức (tianshi). Trong thời bình, đội quân dưới trướng Vương phủ là Trung quân, tức là thượng quân của Tăng cung, vì vậy khi đội quân này bị giải tán, hầu như không còn quân dưới trướng của nhà vua.

Sách chép rằng khi Tây Sơn rút lui, triều đình nhìn quanh thấy sĩ phu ít ỏi, hầu như không có ai, nên nhà vua phải sai người có năng lực đến. để bảo vệ hoàng gia. Một số anh hùng xuất thân từ các nơi như lệ quynh [44] , vu trinh hưởng ứng. Hai vị hoàng tử, thái tử cũng nuôi hàng ngàn vệ binh.

1.2.2.2. nhSự thật

Tokyo trên danh nghĩa tuy thuộc về nhà Lê, nhưng thực chất quyền hành hơn hai trăm năm đều nằm trong tay họ. Khi Nguyễn Huệ “trả nước” cho nhà Lê, quyền hành vẫn nằm trong tay các sứ quân, mỗi sứ quân chiếm giữ một mảnh đất. Những lãnh chúa kia mặc dù mang tước hiệu công tước, nhưng đều là thế lực độc lập, không bị bất luận kẻ nào khống chế, bản vương muốn bọn hắn làm cái gì, cũng chỉ là trao đổi, gần như là một loại làm công mà thôi. Tình thế này khiến họ đổi vị trí như cối xay gió, không vùng nào còn trung thành với triều đình có thể làm bàn đạp giúp vua thăng, nếu cần vua thì sẽ không cần việc này. Một thời cao quý đã qua.

Cái chết bi thảm của hoàng tử Weiwei và 11 năm tù giam của ba đứa trẻ đã cho họ một trải nghiệm sâu sắc. Đó là cố gắng giành lại quyền lực một cách độc lập bằng mọi giá, thay vì để một “chúa tể” khác kiểm soát sự sống và cái chết. Vậy ai là người trung thành với gia đình Pear?

Vào thời điểm đó, xung quanh Li Wang chỉ có một số học giả, những người được đào tạo trong một sân lớn và duy trì lòng trung thành theo cách sách giáo khoa. Những nho sĩ đó không có sức mạnh và không có uy tín, vì vậy họ phải tìm một sứ giả để theo dõi họ. Những sứ quân đó nhu nhược, hay thay đổi, thường gây tai họa bất ngờ. Ngay cả chức sắc nhỏ hay quan chức trong làng nếu có dịp cũng mua dâng vua, chúa.

Khi ấy, chính tà không có ranh giới rõ ràng, nhiều người không còn làm quan cho nhà Lê mà làm quan cho Tây Sơn, rồi đến khi Nguyễn Anh thống nhất núi sông thì làm quan cho nhà Nguyên Triều đại… [45] Đây là Vì sao người phương bắc có bài thơ như thế này:

Hai mươi bốn học giả của triều đại Li

Tám đúng, tám sai, tám đúng và sai

Bây giờ hãy cởi khăn xếp ra

Ai là ai trong tương lai

(Le Chao Miracle Doctor 24,

Tám chân, tám chân,

Như kim châm vào đời

Ye Zhan trong sảnh)

Hai mươi bốne BaTôiThật đấy,

Tám đúng, tám sai, tám đúng.

ndcúi đầu xuống,

Không biếtAi saiAi sai [46]

Trong khi vua Lê ra sức củng cố quyền lực thì quan lại vẫn y như cũ, kẻ thì tìm con cháu để phò tá, lấn át triều đình, kẻ thì thấy gió đã đổi chiều mà ngó trước ngó sau. Liên hệ trong việc theo đuổi danh tiếng nghiêng về phía tây. Có người trên danh nghĩa là cận thần của Lệ Hoa triều, nhưng họ âm thầm phản bội, tính kế phế bỏ chúa cũ, tôn chúa mới. Đó là lý do tại sao, mặc dù chúng tôi không ngừng nỗ lực để cải thiện tình hình, nhưng tình hình không mấy sáng sủa do thiếu kinh phí và nhân sự.

1.2.2.3. tài chànhnh

Khi quyền hành còn nằm trong tay chúa Trịnh, tuy xưng là vua nhưng chỉ được hưởng những chức nhỏ trong một ngàn thôn, một loại quan có lương để lo việc lễ nghi. Le Wang không có ngân sách và không có nguồn lực cụ thể để sử dụng khi cần thiết. Khi Ruan Hui đi về phía bắc, ông đã thu thập tất cả các kho báu của vua Zheng và mang về phía nam, để lại một vùng đất trống khiến vua Li phải thừa nhận. Chỉ trong hai năm, từ Tây Sơn đến chiến hào, thành Thăng Long bị cướp phá không biết bao nhiêu lần, về sau trở thành một nơi hoang tàn đổ nát. khâmĐđịnh Việt sử, tập xlvi, tr 29 Sao chép :

Trận chiến hơnmộttrong chiến tranh[tay son] đãrút luidi, nhà vua liền triệu bầy tơi triếBạn trao đổi: “Giặceđể lại cho ta đất nước không người, nến tình thế nguy cấp, Làm thế nào để bạn gọi e uh? “Sau đó vi e Call E tnhữngei>gia đình và gia đìnhn canh giữ kinh thành. Chính vì đếy mà bạn không đủ khế /i>u diện tích, tuyển dụng m ã, deBạn mượn tiêu đềi Một “Bảo vệ”. Loạiolạidánh sánget mỗi Ngoài ra, đất nước đang trong hỗn loạn. [47]

Sau khi Nguyễn Hữu bắc kinh, kho tàng cạn kiệt, mỏ thượng nguồn không khai thác được đồng, phải vào đình chùa khai thác đồng đúc tiền Chiêu thống thống bảo. [48]

1.2.2.4. vănhọc

Lý vương tuy còn trẻ, mới 20 tuổi lên ngôi nhưng rất yêu thích văn chương. Kỳ thi bắt đầu vào tháng 3 năm Zhengnian (Ding Gu, 1787). Kỳ thi này có mười môn học mới, bắt chước phương pháp của Du Maguang, một bậc thầy về lịch sử, để chọn nhân tài dựa trên đức hạnh, tiết kiệm, trí tuệ, sức khỏe, trí tuệ, chính nghĩa, lịch sử chung, sự uyên bác, văn học và kỹ năng. Giỏi phán đoán, thông thạo tài chính thuế, thông thạo pháp luật.

Bộ phát triển bằng Gregorian và tran ba tương đương với bằng tiến sĩ. Ngoài ra, các vũ công như Nguyễn Huệ Đức được phong làm quan, và các vũ công tài năng khác được bổ nhiệm làm ủy viên ủy ban Wai Lang, Sanzhou và Sanqu. Những người có tài năng thực sự và học hỏi đã được thuê. [49]

Tháng 10 cùng năm, khoa thi lại mở khoa cống, tổng cộng 1212 người dự thi, lấy tiến sĩ 14 người, mấy năm qua đều đỗ đầu. Theo nghe an ky thì:

Tháng 3 năm thống nhất lần thứ nhất (1787), Vua Vếu lên ngôi tien đã gửi cho bạn sihin tiền lương quảng trường chính. Nhà vua ban lịch tôi[bui lịch Gregorian]bổ nhiệm các quan đại thần phục vụ trong triều đình. Bệ hạ thích nghiên cứu kinh thư, cứ 6 ngày Bệdếeeeen giảng một lần ở các đại học trong nước. . Lịch ti còndân n Enen vào trực tiếpdđánh giá hiến,d Sẵn sàng khi vua yêu cầu. Mỗi lầnđđược hầu vua, vua thường đăn phục i> êChúng ta hãy ngồi xuống bàn cà phê và nóin chúc mừng [?]. Anh haiChàoen[bổ sung] Quận cơ ng[le duy tru][50] cuEm ơi, mỗi khi tơ tôi vào trong đợi vua về,đivângu mờivào nhà i>Nhà riêngdNóii i>Kinh thánhi>.[51 ]

Nhận xét

[1] Huang Xuan Khan, “Phái chống đảng miền Bắc tập trung bởi khách du lịch”. Saigon: history-gear 21 (01-03-1971), tr. 15

[2] Ngô Cao Lãng [hay Lê Cao Lãng], tự phong chức quan, quân sự trẻ tuổi, quê ở Thanh Hoa, Đinh Mậu Niên (1807) được tôn làm chồng thứ ba. Lịch nhật ký là một bộ gồm 6 tập, chỉ giữ nguyên i, ii, iii, iv, vi [thiếu tập v]. Sách do Hoàng Văn Lậu dịch (Hà Nội: khxh, 1995)

[3] Panny [1808-1852] Huhao, người Ngee Ann, trị vì bảy năm [1847] thi đỗ thám hoa, làm quan nội các, sau gia nhập chùa Tây An đến dạy, Song Jingdian Dwelling Records [ghi lại công việc kinh doanh hàng ngày của nhà vua]. Tiên giới sử gồm ba quyển nhất, trung, nhị, chép ba vua Gia Long, Minh, Mạnh, kèm lời giới thiệu. Hiện có hai bản dịch được xuất bản là Hồng liên lê xuân giao [chỉ có tập một, tập hai chưa xuất bản] (Sài Gòn: Bộ trưởng Bộ Văn hóa, Chính phủ, 1973) và Đồ mộng khuông, Viện Sử học Hà Nội (Hà Nội) : vhtt, 2009).

[4] Bánh xe cố hương (Hà Nội: Đời sống mới, 1945), (Sài Gòn: chính kỷ, 1952) và tái bản với tựa đề “đời trôi nổi”, và nỗi buồn của Lê chiều thống” (Hà Nội: vhtt, 2000)

[5] “Lời Người Dịch” của Cao Lãng Bắp Ngô, Lịch Thường Truyền (1995), tr. 13. Thực ra, việc nhà vua quyết định phá cung của họ hoàn toàn không phải để ban cho ai khác. cơ hội để các vị thần xây dựng lại cung điện của lãnh chúa [mặc dù sau đó anh ta bị một số lãnh chúa mới buộc phải quay lại cung điện để lập gia đình]. Tuy nhiên, vì thói quen hàng trăm năm, những kẻ nắm quyền lớn đều muốn biến mình thành một kiểu quân chủ mới, dù đó là Nguyễn Huệ, Nguyễn Hữu Chính hay Đinh Thì Nhiếp… Đây là một trong những nguyên nhân khiến nhiều người người dân lựa chọn. Mọi người đã sớm đuổi kịp Tây Sơn, không có tội phản bội nhà họ Li.

[6] Khi vua Lê Huyn Tung hấp hối, lời trăn trối của ông là “Khi ta nhắm mắt xuôi tay, dịch chuyển tức thời là một sự kiện trọng đại, ngươi[le duy]Tốt nhất là nên báo cho Nguyễn Văn Huệ biết…” Nhưng khi Hiến Thông Đế băng hà, Lý Vị Ương tự nhiên để tang và thông báo cho Nguyễn Huệ sau khi kế vị. Ông cũng nói: “Khi bạn đến quan tài và lên ngôi, đó là một buổi lễ“. Xem Nhật ký lịch triều, q. iv (1995), tr. 581 và Hồ sơ (1974), tr. 41. Thực ra điều này không có gì sai, vì Nguyễn Huệ là người ngoài, không thể can thiệp vào công việc phương Bắc. triều đại.

[7] Xem thêm “liêu phi nguyễn thị kim, người đàn bà bất hạnh”, ndc ed.

[8] Điều đáng chú ý là trong các bản đồ xưa do người phương Tây vẽ Việt Nam, vịnh Pác Việt thường có hình tam giác kéo dài đến tận Thăng Long. Có vẻ như chỉ vài thế kỷ trước, bờ biển là một vùng biển nội địa.

[9] alastair lamb, Con đường đến với tiếng phổ thông cổ (1970), trang 20

[10] samuel baron, ‘a description of tonqueen’ [bộ sưu tập các chuyến đi và các chuyến đi Tập 6 (6 tập)] Churchill, (London: 1746), trích dẫn từ alastair lamb ( 1970), tr 32. Khi vào kinh thành Thăng Long, ông mô tả cung điện không rộng rãi, chỉ có những ngôi nhà gỗ lợp ngói.

[11] Khâm định việt sử thông giám cương mục quyển xlv, tr. 3, Viện Sử học dịch, tập 2 (1998), tr. 735 ghi niên hiệu quý dậu của nhân sâm (1777) Tháng 4 “…một số năm, để xoa dịu nghệ thuật cằn cỗi và nạn đói.”i>”

[12] Khâm định việt sử, quyển xxxiii, tr 9, Bản dịch của Viện Sử học, tập II (1998), tr 305

[13] Theo tiết lộ bí mật của giáo viên Zheng Jiang, Ruan Gongxiang

[14] Trà trầu

[15] phạm đình hổ, Vũ trung luận, “thần lễ” (đông châu dịch), nam phong tạp chí số 128 tháng 4, 1928, tr 391

[16] tiên dung, trinh thị công chúa mất sớm, con của thái tử vi sau được quy cho phu nhân là nguyễn [ngọc để đời nhà Thanh], khi lê duy lên ngôi, được phong làm Thái hoàng thái hậu. Nếu vậy thì duy wei là anh rể của trinh gin.

[17] Khâm định việt sử, tập xliii, tr. 23.4, Viện Dịch sử, tập II (1998), tr. 686-7

[18] Khâm định an nam chí lược, tập ii, tr 6.

[19]𤤦Gong Li Weiyi Còn có chữ ngọc, chữ ngọc, toàn dừng luu [䄂], dịch là truu. Một bên là Lưu, một bên là Đồ (từ), các sách đời nhà Thanh như thanh vụ ký, thanh đại thông sử, Khánh Định an nam thực lục i> đã bị sao chép sai Tụ tay áo (bộ y có nghĩa là tay áo). Theo GS Hoàng Xuân Hách, phải phát âm chữ lu.

[20] Đào Quận công Lý Vệ Chi.

[21] Người bình yên

[22] Khâm định việt sử, tập xliii, tr. 37, Bản dịch của Viện Sử học, tập II (1998), tr. 699-700

[23] Trường Cao đẳng Hannon Hà Nội số a 604/2 [cuốn iii].

[24] Chi tiết duy nhất về họ hàng của vua Lê ở Trung Quốc dựa trên một bản báo cáo của Lê Quỳnh viết cho Thành Vương sau khi nghe tin Nguyễn Anh thắng Tây Sơn, yêu cầu Trư Bát Giới trở về vào năm (1803). Có câu “Gai Jiong và bốn người khác từ đó phạm tội nên chủ chết, hồ ly coi thường, còn đâu” (tứ tứ là tội lỗi đời xưa, ký cố nhân). chủ, còn hồ là tiếng vang.) Đoạn, Nhất nữ trong Tử bộ, chớ dựa dẫm vào người khác) [Bắc Hán Tống Tổ Tông], Huyền Hán Đế đã dịch là “...Đúng là Bốn người chúng ta đã phạm tội kể từ bây giờ, lãnh chúa cũ[Wei Li Wei] lạc lối, hy vọng trở về gò đã tan tành, nhưng nữ thần (?) đã rời đi mà không giao phó cho bất cứ ai.. .”. Nguyên văn là con gái cả, thường hiểu là con gái của hoàng hậu, nhưng phải hiểu rằng thị tộc không có con [ba anh em của Lạc Kỳ đều đã chết], chỉ có một cô con gái, em gái của Lý Vương, vẫn còn ở Trung Quốc. Trong lúc đưa thi thể vua Lê về nhà, Vương phi Nguyễn Thị Kim cũng gặp lại công chúa.

[25] Khâm định việt sử thông giám cương mục tập xlv, tr. 7, Bản dịch của Viện Sử học, tập II (1998), tr. 739

[26] Khi nhà sư xin ấn mới, hoàng đế trả lời rằng sau khi xin ấn mới phải xin ấn mới, phải đi sứ hai lần nên hai người đã hợp nhất thành một, xin ấn Cầu cho tiện. Tuy nhiên, thư trả lời vẫn chưa đến được nước ta. Triều Càn Long thượng tử đảng [xiv, 10-11] tr 3

[27] Khâm định việt sử, tập xlvi, tr 1-2, Bản dịch của Viện Sử học, tập II (1998), tr 767-8

[28] Trước Lịch sử (1987), trang 51

[29] Con trai nguyễn nghi người Hà Tĩnh

[30] Khâm định việt sử,tập xlvi, tr.7, Bản dịch của Viện Sử học, tập II (1998), tr.773

[31] Lịch triều nhật ký, tập iv (1995), tr. 535

[32] Bùi Dương lịch, nghe an ky (1993), tr 321

[33] Lịch sử bộ tứ (1987), trang 69

[34] Bùi Dương lịch, nghe an ky (1993), tr. 322. Về số phận của tuần báo, theo Nguyễn Thụ, lệ tứ ( 1974) tr 48-9, sau khi Tây Sơn rút lui, hai anh em cũng bị bắt, vua sai xé xác trước mộ vua Đoạn Nam.

[35] Bùi Dương lịch, nghe an ky (1993), tr 323

[36] Lịch thủy triều hỗn hợp, q. iv (1995), trang 576-7

[37] Lịch triều hỗn hợp, q. iv (1995) 578-9

[38] Quốc sử quánKhang Định Việt sử đều chép là nguyễn hoan. Công nông Nguyễn Huân, người làm việc nước, được mời vào hội ý.

[39] le duy dan thia tap [bản viết tay befeo, a.2821], tr 26

[40] Lịch triều hỗn hợp, q. iv (1995), tr 581

[41] Nếu trong tiếng phổ thông, nó được gọi là Sheng (企生)

[42] dang phuong nghi, les devices publiques du viet-nam au xviiie siècle (1969), tr 125

[43] Khi ba châu khởi nghĩa, nhân dân gọi họ là Hoa kiều

[44] Từ xã Đa Mao, huyện Đặc khu, tỉnh Bắc Ninh

[45] Pan Shuzhi đã viết: Trong số các bộ trưởng, nhà Li có cả tài năng và quân sự, và tất cả các vị thần của triều đại Tây Ngụy đều đến thờ phụng (vua Jialong), và bổ nhiệm họ theo tài năng của họ. Trong số đó có TS Bùi Huy Bích, Công Chiến, Phạm Quý Thu, Lê Huy Du, Lê Huy Trâm, Nguyễn Huy Lý, Nguyễn Bá Triển, Nguyễn Cát, Lê Đình Hiền, Nguyễn Tông Tổng, Lê Tông Tổng, Lê Duy Thanh. . , nguyen thoi ban, ngo the lich, nguyen du, nguyen trung can, nguyen dang so, va quan cat dang, than dau, thanh ne, bao tu, nhan tuy, la mo va vua hòa bình đang đợi họ, xa xa Vua đến chúc mừng… Trong số đó, Hoàng Bật và Công Kiến không chịu về quê, thà làm phụ đạo ở Bắc Thành, Trọng Đồng là hiệp trấn kinh bắc, Duy Thanh là hiep lo lang son. quốc sử di biên (国史约结) [bản Hán văn] (hướng cảng: Hán văn khảo tân đại học, 1965), tr. 13 tháng 4 (bản dịch)

[46] Quốc sử quán, (1965), tr. 14 (ndc dịch)

[47] Khâm định việt sử, tập xlvi, tr. 29, Viện Sử học dịch, tập ii (1998), tr.794

[48] Khâm định việt sử, tập xlvii, tr. 4-5, Bản dịch của Viện Sử học, tập 2 (1998), tr. 809

[49] Khâm định việt sử, tập xlvii, tr. 4, Bản dịch của Viện Sử học, tập 2 (1998), tr. 808

[50] nghĩa là tiết kiệm

[51] Bùi Dương lịch, nghe an ky (1993), tr 330

Phần hai

tÂy Tôn Chíem mia n bắc, vua lôngra bôn /p>

2.1. tây Tôn ChíemĐ đánh bại

2.1.1. Trịnh Phong

Tuy tài liệu về thời kỳ Bắc triều Tống còn ít, cộng với diễn biến suy vong nhanh chóng của triều đại, chúng tôi cũng nhận thấy một số điểm đáng chú ý.

Khi vua Zhaotong lên ngôi, mặc dù họ không còn là lãnh chúa, nhưng thực tế vẫn còn rất nhiều tàn dư. Và nguyễn nhạc muốn hoàn toàn không can thiệp vào chuyện Bắc Triều Tiên, chỉ “hứađời đ>hàng xóm của bạn là aiquan hệcủa nhau”[1], nguyễn huệ vẫn phương Bắc có tham vọng quyền lực. Khi Tây Sơn rời đi, các hoàng tử không còn cách nào khác là phải chiêu mộ hàng vạn quân để thủ đô, nhà vua phải viết thư triệu tập các cựu binh của gia đình cũ để bảo vệ thủ đô. . Lợi dụng cơ hội này, mỗi người chiếm một mảnh đất và giết hại lẫn nhau. [2]

Vào thời điểm này, Zhengli của Wenjiang (em trai của Zheng Ren) và hai cựu thần Zhang Xun và Yang Zhongji về nước để lấy lại cung điện và muốn lên ngôi. Một thành viên khác của họ Trịnh là Trịnh Bồng (郑凯) cũng quay lại đánh Chính Lê để tranh giành quyền lực, đến nỗi vua Lê phải do dự khi phong ông làm Thanh tra quân sự, Tham tri quân và Thái tử. . nhà nước. [le quy kỷ niệm (1974) trang 49 viết như một công chức].

Pear King không muốn họ trở về nên đã ban cho 3.000 binh lính, 5.000 mẫu đất và 200 hộ dân trong xã, để họ tiếp tục cúng tế, đồng thời ban chiếu chỉ rằng đây chỉ là một khế ước tập thể. Phần còn lại của đảng cầm quyền là Đinh Tích Nhiều và một số cựu thần thời đó xin vua phong làm vua. Lê Vương đã nói:

Gia đình ta trước đây sa sút là dođbị chúng khống chếng , Sau đó nói bạn không biết te cho [về] ta. VângĐó là một thời đại. Định mệnh hôm nay dổi, cha t Thiên hạ muôn dân, một nước hai vua, nêndó làm phép tắc. Ngoài ra, họ đã đúngđúng dđúng, họ đã tự sửad d i> i>Mấtdi, thêm gì cho họ? [3]

Vài ngày sau, Ding buộc phải dẫn quân về thành rút kiếm. Đức Ngài và các quan lo sống chết, khóc lóc mãi van xin vua đừng cho mình làm vua tổ [tức là về làm vua Lê chua Trinh]. [4] Đơn giản là chúng đoạt lại ngôi báu, tay sai cậy thế cậy công cướp của dân.

2.1.2. Nguyễn Hữu Chính

Thấy ngai vàng có cơ hội trở nên hão huyền như kiếp trước, vua Zhaotong đã bí mật nhờ Ruan You từ Nghệ An đến giúp đỡ. Anh ấy phải rất miễn cưỡng khi hỏi Ruan Youzheng, bởi vì vai trò hiện tại của Tu rất mơ hồ. Tuy ngang hàng với tước, vốn là bề tôi của nhà Lê, theo anh Nguyễn Nhạc, nay trấn thủ vùng nhường cho Tây Sơn [bồi thường cho Nguyễn Huệ], triều đình làm ngược lại, dựa vào Nguyễn Hữu Chỉnh khích Nguyễn Huệ [lúc đó có mối thù với vua Thái Đức Nguyễn Nhạc] sợ ly khai phương Bắc.

Nguyễn Hữu Chỉnh đem quân dẹp yêu quái ở sông Thanh Quy, làm kinh hoàng cả kinh thành. Yên đô vương chạy đến đường xa, rồi chạy đến quế ô [guiwu]. Vua Zhaotong sợ rằng họ sẽ quay lại, vì vậy các cận thần của ông đã đốt cung điện và làm hỏng đường trở về. Nhà vua vâng lời. Khi Ruan Youzheng đang dẫn quân, Vua Li để Bai Quanning tiếp tục vào Cung Xilong, và phong cho anh ta danh hiệu soái ca với tiếng Trung Quốc, và đóng quân ở bờ sông bên ngoài. Thành phố.

Họ lại vì đảng, nguyễn hựu sửa sai nguyễn như thái, hoàng viết chiếu chiêu binh đánh dẹp đường trong sa, đem về kinh xử tử. Huang Fenggu of Shanxi tấn công thủ đô, bị tướng Li Du đánh bại và chết vì uống thuốc độc.

Nguyễn Hữu Chinh còn bí mật liên lạc với Tổng đốc Nghệ An là Nguyễn Văn Đốc, người đã âm mưu chống lại Nguyễn Huệ, biến xứ Thanh thành bù nhìn, chia rẽ quyền lực. Cùng lúc đó, vua Lý cử Trần Công Xán làm chánh sứ đến Phúc Xuân để thương lượng đất Nghệ An, nhưng Nguyễn Huệ ở Bình Dương không bằng lòng nên sai người tìm cách chém thuyền diệt cả. phái đoàn ở cửa don nhai. Thấy rằng Bắc Hà đang gặp nguy hiểm, Ruan Hui đã khẩn trương ra lệnh cho Wu Wen gửi quân để chống lại Ruan Youzheng. Một trong những nguyên nhân không toàn tâm toàn ý làm là vợ con ông ta còn ở Phúc Huyền, không dám đánh phủ đầu.

Khi vu văn rời Bắc Hà, hai tướng của nguyễn hữu chinh là nguyễn như thai, hoàng viết thư chiêu mộ quân Tưởng chống cự, nhưng vì cha của quân bị vu văn bắt, quân tân binh muốn đầu hàng hay sao? đình công?Sẵn sàng tiến về phía trước. Quân đội đã đến, nhưng các tân binh đã quá muộn.

Ngày 25 tháng 1, Nguyễn Hữu Chinh dẫn đại quân chặn giặc ở Sinh Quy[thanh quyet]. Ngày 30, ông được lệnh lẻn xuống sông, buộc dây vào thuyền, kéo sang bờ nam, quân giải tán. Quân Tây Sơn tiến đến kinh thành.

Đêm đó, thất bại. Vua chiêu thông mấy lần, tôi không vào, chỉ cho biết việc chính. nguyễn khê bắt em chạy bắc nương nhờ nguyễn canh thượng. Theo le quy sử thì:

Vua vâng lời,dcho đến sáng, khi vua radđời đời đời , lính canh Dần bỏ chạy, vua triệu các quanddươngdtra hỏi, rồi họ tôi>đãẨndtrước tôi, khing có một người thi hành công vụ. Người nội thành là ai? . Ởđnay chỉ có Nhị hoàngân, Chí Hồ bo n Đtat huyện nhất[le duy dat], ai gần nhấtd di>đã tiến triết u là Nguyễn Khải can quê mẫu, huyện ký hoa, anh em họ là tích xuyên hầu và hoàng giáp bùi dương lịch bung kh i>ăn ăn ýi> đoi.

Ngay saudi, trước mặt vua hết >ee khóc. Lính gác lẻn đidi. vua tơi chỉdnhìn nhau, khich i > i>Xin lỗiĐừng làm thế nàyâm lịchđ đân Vương Tiền tâu nói: “Hôm nay tuy rằng hắn đại bại, rút ​​lui, nhưng thuộc hạ còn rất trẻ, ta không không biết Dám sửa sai, hãy noi gương vuađđi i>đen điều chỉnh vị trí, hiệu chỉnhđi được xác định theo giá hộ đCó, yêu thíche nhất định.” [5]

Vua Zhaotong cưỡi voi đến nhà bàn việc đi về phía bắc. Tuy nhiên, thị vệ Ruan Jingshuo là một kẻ phản bội, ông ta bí mật sai người đầu hàng, Wu Wen chấp nhận và lấy đi tất cả voi, ngựa và hành lý của nhà vua. Mau chỉnh vua đặt vua vào yên, nhờ có hào ở đó, đó là đường [đinh] tuấn.

2.2. nhà lơa Việt Nam

[Tháng 12] Ngày mồng 4, quân Tây Sơn kéo đến, Lệ Vương sai Hoàng thượng đem thái hậu, hoàng thái hậu và nguyên tử đi Lạng Sơn theo đường bắc bộ, vua mặc giáp cưỡi ngựa đi. Mục đích ban đầu là để chiến đấu với kẻ thù cá nhân. . Triều thần, nội thị can gián, vua gọi là kẻ hèn. Pei Yangli giữ dây cương ngựa và nói:

– Chiến tranh khó lường, hãy lấy chính nghĩa làm trọng, chớ coi thường quân thù.

Nhà vua miễn cưỡng nghe theo, bỏ ngựa ra trận khoảng 3 dặm. Quân của Dương Tuấn ở bên phải, Nguyễn Hữu Chỉnh dẫn quân ở bên trái. [6] Quân Tây Sơn tiến đến, Nguyễn Hữu Đô [con đúng, nghe an ky bị giết, hai con trai và cháu của Dương Tuấn cũng bị giết. Nguyễn Hữu Chỉnh bị bắt giải về Thăng Long, nơi ông bị xé xác và thắt cổ ở cổng thành. Vua Lê chạy đến Bảo Lộc, thần dân mỗi người mỗi ngả. Vào đầu năm tới, biển và đất liền chào đón Huangli đến Jiashan.

2.2.1. vua lâychạy

Sau khi Wufan tấn công thành phố, Li Wang đã bỏ trốn và tình hình rất nghiêm trọng. Yêu cầuĐài tưởng niệmLịch sử Bản sao:

mục-thi tự cho mình là đúng sau khi thua, lộndlong e thân, nay đôing bắc mai,dến điều nàyư cchúng tôing engượci Lính ởđtheo vếnh như cái chợ mà quAn línhchưa biết trậne n , gặp phải “địch” liến thua.[7]

Đối với Ngô Ôn, từ khi chiếm được Thăng Long, ông đã làm nhiều việc khiến Nguyễn Huệ nghi ngờ, sai quan của Ngô Ôn lên phía bắc để kiểm soát việc chấp chính của ông. Nhâm cũng không thích công sở nên được gửi đến phú xuyên nhưng buộc phải tự túc tiền ăn. Wu Wenchu ​​rất tức giận và chờ cơ hội trả đũa. Theo le qume sử thì khidi, phủ sáu Ô, khi ngồi dùng ô vàng. Tùy ý lạiđu chương và làm tướng theo quyến dùng tiế eng tâu nói chuyện với tôi nhân dịp giới thiệu cơn ng“. [8] Wu Wensu báo tin cho Ruan Hui và tố cáo tội phản quốc. Ruan Hui lập tức triệu quân tiến thẳng vào Thăng Long để giết ông ta.

Khi Nguyễn Huệ giết Vũ Văn, ông lại tiếp tục “bỏ cuộc” lần nữa, có ý hợp tác với triều đình mới. Khi Lê Vệ Dận đi Quảng Tây, đọc tờ biểu của triều đình yêu cầu nhà Thanh thu Nguyễn Quang Bình [Nguyễn Huệ] làm vua thay Lý Vệ. Dựa trên một bài thơ của Lê Duy Dân, mẫu có 75 chữ ký, trong đó có ba quan. [9]

2.2.2. hà hà

Truyện do Đới Nam Chính biên soạn về nguyên nhân nhà Thanh đưa quân sang nước ta:

Đế taba vĩnh viễn qua đời, vua Chiêu Tông cử bộ tướng là Lý Quần nh và hàng chục Người vàon bảo vệ mẹ của đất nước Gia đình Ruan chạy đến Gaoping (bình đẳng) để nương tựađ i>Snail Town Ruan cÔng tức, gửi thư cho long QiuzongdSnacks t oBing để trợ giúp…[10]

Cũng vậy, Khâm định việt sử thông giám cương mục xlvii, tr. 32 Chép dài hơn:

Trước kia, thái hậuđến cao bằng n, ngồi tù đvềưdem quân i>ni>dei phòng thủ, cảndenh sáng.phiên b đếng nguyễn truân cầm quân thay cúc,dến dọi sáng thị trấn . Chúng conđốcđđồng nguyễn huy thục, ChúaĐ ynh và nguyễn quốcĐống hộ thái hậu và nguyên tử cạnh cửa biển chạy đến long ch MộtNhà Thanh. Anh là một người đàn ông tốt>TôieTổngeỐc và Chu phủ .

Tổng gấp đôidốc ton si Đề xuất, thăng tiếnây ton vinh thanh gặp nhau ở Nam Ninh. Thái hậudThích nguyên tửden y t kiesân, kêu cứu tôi >. Chúng tôiithảo luận với bạn về Hoàng đế của nhà Lie dnghi i>ia, chúng ta nên giúp đỡ. Ngoài ra, an nam là tiếng Hándcu, sau ooooou i>Khôi phục nhà, chúng tôi sẽân dó, e giữ. thechỉ để ngôi nhàdở và giáe i>tNhận được hai lợi ích. [11]

Qua hai tư liệu này, các nhà sử học có thể chắc chắn rằng họ Lê và bầy tôi đã chủ động sang Trung Quốc cầu cứu, và dựa vào đó, thượng thư đã trình Long Vương đem quân sang chinh phạt. vương quốc phía nam.

Cố ý giới thiệu ngắn gọn, chúng tôi tin rằng đây là một phái đoàn chính thức hỗ trợ qua lại, tiến vào dinh thự của thống đốc nhà Thanh qua cổng và yêu cầu tiếp viện. Sai lầm này khiến người đọc sử mang lòng oán hận mẹ con vua và quần thần, cố tình câu kết với người ngoài để tư lợi, bất chấp lợi ích quốc gia. [12]

Tuy nhiên, các văn bản của nhà Thanh không những khác biệt mà còn có nội dung, mục đích rõ ràng, một mặt che giấu sơ suất trong việc phòng thủ biên giới, mặt khác nhấn mạnh các nước lớn có nghĩa vụ hợp pháp hóa công việc của họ. Quân đội đến đất nước của chúng tôi. Ngoài ra, động cơ cơ bản được đề cập là mục tiêu cá nhân của Thượng nghị sĩ, tham vọng của ông ấy rằng nếu ông ấy không đưa đất nước chúng ta vào khu vực bầu cử, thì đó cũng là cơ hội tốt để ông ấy được thăng chức.

Nói chung tất cả sách vở, tài liệu đều dựa trên hai nguồn: 1/ Việt Nam chính sử của Khâm định Việt sử hoặc Liệt truyện 2/ Trung quốc sử của Thanh Thực Lực, Thanh sử cao đều trách giúp. Trung Quốc tiến vào nội địa nhà lê[13]

Nó thực tế đến mức nào? Chúng ta cần hiểu điều này chi tiết hơn.

Năm Càn Long thứ 53 (29/7/1788), ngày 26/6, nhà sư cầu hôn, có lời khai của Nguyễn Huệ Đô [quan trong triều hộ tống thái hậu, công chúa và hoàng tử đến Thanh Quốc] và sau đó:

Ngày 26 tháng 6 năm Càn Long 51 (Pin’e) (tức ngày 21 tháng 7 năm 1786), Nguyễn Huệ là em trai côn đồ nguyễn nhạcđem trai bộ độiong lê thanh (tức là Thăng Long) . Ngày 29 tháng 7(21-9-1786)[14]Rồi Nguyễn Nhạcưđến. thần dn nơi đi nguyễn nhạc Ngày 7 tháng 8 (28-9-1786) ra nước ngoài.

Vua le duyd ép, rồi lại ốmet. Vì con trưởng mất sớm nên cháu trai là con thứylần lượtdđược thừa kế tài sảndế i> i>viết vàn thư yêu cầu đẤn của(Triều đại nhà Thanh). Sau khideđi mìnhbạnndchung dụdốc bi quang nói khiong là tổ hợp của chế , chuẩn bị gửi tin nhắn đâc báo ai đódứng dđược phong làm vua và được trao một con dấu khác.

Nghiđâuu ngày 1 tháng 12 nămđ ó (tức ngày 19 tháng 1 năm 1787), ngụy tướng của Nguyễn Nhạc là Nguyễn Nhậm (tức môn võ)i>d Ta có ngàn đôân cng phá hủy lâu đài, tà i>on[tức là Lê Chiêu Thống đại vương, nhưng ở đây không dám gọi ông là vua, vì ông không được phong là vua nhà Thanh, nên ông chỉ gọi là tự trọng nghĩa là cháu trai được phong lên ngôi]phải bỏ chạy. Chúng tôi là ti (tức nguyễn huy sức) dyêu Wangmo (tức Thái hậu), Thái tử (tức lê duy truyền, con trai lê duy) quy y xã i>Bác, tích võNhai. và tựơn thì ngày 25 tháng Giêng năm nay(mau thân) (tức ngày 2/3/1788)đeở vùng núi phía Namđ>i> đểe ánh sáng của kẻ thù.

Ngày 6/4 (11/5/1788), Nguyễn Huệ về nước Thành (Thăng Long) , sở hữu một mảnh đấti > ân ở Lạng Sơn là sách trâm (kẹp tóc cuộn) và b i>eCao như nguyễn trụ (Quan Ruanchou) lẻn lên Lạng Sơn luyệnd được mấyđôing qumộtkhông đánhđ i>cố chiếm vị tríelàm con tindeđínhă n lạiiMột người lính. chúng tôi làchúng tôi lài chúng tôi là gia đình i>inh đthích ở Trung học phổ thông. Họ đếc tuổi nhau. Chúng ta sẽoTôi chỉ còn một con đường để điPhảiChạy đi

4 ngày cuối cùng của tháng đang đến gần. Ngày 12 tháng 6 năm (15 tháng 6 năm 1788) rồid đã đến bờ bên kiaong. Địch ước chừng ba bốn triệuăm têndến khi >ong dChỉ cần thoát khỏi con đường mớieQua bên kia dYêu cầu Nhà tiên triTôiSự giúp đỡ của bạn. thnhưng bọn cướpđã đến,e

  • an thuộc, vượt sên bờ. ai khôngong qua so u là saicó Thet...[15]

    Đây là lời khai của Li Chaoshen nên thượng nghị sĩ kiếm cớ báo cáo với vua Càn Long, nhấn mạnh rằng quân Thanh đã có mặt khi đoàn người tị nạn vượt biên. Việc này ít nhiều để họ làm chứng theo ý mình, dọn đường cho những tính toán sau này của ông, nhất là để lấy lòng vua Cao Tông. Tuy nhiên, một cái gì đó khác nhau thực sự đã xảy ra. Theo lời kể của chính Li Qiong, sau khi vượt qua con suối, những người trong gia đình họ Li đã đến một đỉnh núi, vì thổ dân đã cho họ một con đường sống tạm thời trong hang động, họ chỉ còn cách hái rễ cây mà ăn. trái cây trong rừng. một vài ngày. Các cận thần đã không đến gặp ông cho đến khi tin tức đến tai bộ trưởng của quân đội nhà Thanh.

    … Lúc đó mẫu hậu và phi tầndeu đang ở Thái Nguyên, vua đang sai.quýnh là bảo vệ. Tháng tư nămdó,e n Thái Nguyên thấy quân ít ỏi, thếng cấp nên bạn nên dthích thái hậu ở lại thịã [Wrangler], Nó thuộc về điểm cao trung bình[高平].

    Đến tháng năm, tây bất ngờ ập i> e dong nguyen huy tuc [阮辉宿] Phiên bản sai của cao binh là hoang Ihiểu[Huang Yixiao] dAnh yêu emvền d Yêu tổ quốc yêu mọi ngi dòngđế n thủy-khẩu[Shuikouguan],tạm thời sống ởokhông thích[Fumi]bên trong i>Cánh cửa bên cạnh [Vermi].

    Mùng 9[Tháng 5], Quân tâ e và hoàngiNhớ ở giữa sng ở Phuket Một gò đất nhỏ. quândvây vào NamâNamHai bênBắcâ< n Để giữ nước ông tôidừ, chỉ có nướcdánhd en chết.

    Bạn không phảiBạn lài>mdÔi mưa, gió, trời tốid Rồi quy y theo tia chớp xuyên qua song, tìmđđược một dđường mònti vào núi sâu i>[ 16] bắcechậmao [chiến đấu] thuộc vnộidđịa phương. Tham giadchỉdbảy người. [17]

    deVào lúc bình minh, tôi tìm thấy mẹ và những người khác trong một hang động. Ăne i>dDậy đi. [18]60 người còn lạiăi>n gốcy lập thành [Bone Drynaria][19]Trái cây dại tươi i>dPhân… [20]

    Về vấn đề này, Huang Chunhan cũng trích dẫn bản dịch bài “Chúc hộ từ giá đến bến-I” của ông như sau:

    Đột nhiên cờ giặcd giăng khắp núi. Khiêng gươm bằng ghế kiệueen song. Một chữ kết bằng năm câ i>y tre bao gom cac quy chuen. a dây giăn bằng sơ giúp cán bộ lội nước… trời mưa tođêm và lạnh thấu xương. Sáng thức dậy thấy nước bay. [21]

    Các chi tiết tương tự đã được lặp lại, và người ta xác nhận rằng đoàn xe tị nạn phải được chia thành hai nhóm, với một nhóm đi trước và bảy người ở phía sau. Sở dĩ chúng không bị quân Tây Sơn tiêu diệt cũng là vì đêm tối, mưa to, gió lớn, nước chảy xiết, chúng lội qua sông trốn sang Trung Quốc. Sau đó, họ tìm thấy nhau trong hang động [không thấy chính thức, chỉ có một số người dân địa phương giúp đỡ]. Trong tiều cung tuấn tùy hành, một bài thơ dài viết về cuộc đời của hoàng phi nguyễn thị kim của nguyễn huy thục cũng miêu tả như sau:

    … nămtếm tâyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy thân thiệnen,

    Cảnh độtdếKhông phải emô đo. p>

    Đi lang thang Xiangche bên ngoài thành phố,

    quân gần như vỡ mộng, sốc trước cao ng. i>

    Mất vành móng ngựa rồi,ăChúc vui khônge /p>

    từ viden võn nhai sơn.

    <3

    Bạn có chịu đựng được không?Bạn không còn lâut ong. i>

    Tránh xa trng dThông báo rồng đã biến mất,

    Nơi thư tháidNơi rơi nước mắt.

    bỗngở đâyu tietrống,

    Tướng cao bằng xe bán tảiduong.

    Đi mãMau nghỉ ngơi đi,

    thuyVua cất tiếng vọng trời.

    ttôi đã nghe tinđãtuổinày ,

    Tên chuyến bayeDistraction/p>

    Đề xuất danh sách trải nghiệm trong quá khứãi,

    Đóng nghèo trước, sau hòa bình,

    Những đám mây xanh lơetrên bầu trời.

    dâcung cấpdhướng dẫn,

    gập ghénh đi đường tắtvượtđường ngang.

    het eĐường lên núi vào hang,</i

    gieng thơm, trong suốt, nướcdà… [22]

    Tất cả những người lưu vong chỉ còn 62 người sống sót, bao gồm lê duy [thái hậu], nguyễn (thị) ngọc tổ (Nguyễn Ngọc Sự) và vợ [vương phi], nguyễn (thị) ngọc duẫn (Nguyễn Ngọc) Duẫn) Mẫu hậu[23], con trai [của thái tử] là Lê Duy Xuyên (李威迪)[24]. Những người tị nạn may mắn kiếm được một ít ngô để phân phát cho hai người phụ nữ và con cái của họ, trong khi những người đàn ông phải đi kiếm củ và quả mọng.

    Nhận xét

    [1] Khâm định việt sử, tập xlvi, tr 29, Bản dịch của Viện Sử học, tập 2 (1998), tr. 793

    [2] Khâm định việt sử, tập xlvi, tr 29, Bản dịch của Viện Sử học, tập 2 (1998), tr. 794

    [3] lịch Bùi Dương, nghe an ky (1993), tr 326

    [4] Kỷ niệm (1974), tr. 49, nghe an ky (1993), tr. 326

    [5] Lịch sử ưu tiên (1987), trang 80-1

    [6] nghe an ky (1993), tr. 336

    [7] Trước Lịch sử (1987), trang 99

    [8] Trước Lịch sử (1987), trang 100

    [9]…Để lại tên tuổi mà không thấy nhơ bẩn trong lịch sử, chịu tủi nhục và tự nguyện đeo khăn quàng đỏ. Bất kể kiến ​​​​thức về chính nghĩa của Wufu Huân, có ba vương miện Nho giáo ba mươi.

    Vô thức nghĩ đến quán bar, người buôn nhẫn tạo thành chuỗi. Bất kể là võ tướng bên phải, Khổng Tước ba người, ba người.

    Hê danh chỉ làm hoen ố lịch sử, quàng khăn đỏ không biết xấu hổ sao? [Khăn quàng đỏ là Tây Sơn quân]. Những chiến binh không hiểu ý họ không nói gì cả. Có ba mươi người trong văn phòng, nhưng cũng có ba chữ ký. (le duy dan thia tap – befeo a.2821)

    [10] Khi Hoàng đế Long bắt đầu nổi lên, ông đã cử các cận thần và mẹ của mình là Ruan và các thành viên gia đình của ông như Gao Ping dựa vào thống đốc Ruan Gongsu Tongshu Tongshu để yêu cầu sự hỗ trợ từ Quảng Đông, Quảng Tây và Quảng Tây… (Thánh Long thất thủ lần thứ hai, hoàng đế Lệnh cho cận thần Lê Quang Dự bảo vệ quốc mẫu họ Nguyễn, triều đình như Cao Bình trấn thủ Nguyễn Công Đức đi qua cầu ống kép. Thái sư tổng cầu hôn phó quan…) Đà Nam biên tập truyện, xxx quyển 29a

    [11] Khâm định việt sử, tập xlvii, tr. 32, Bản dịch của Viện Sử học, tập II (1998), tr. 837

    [12] Căn cứ vào những chi tiết vẫn được coi là “chính sử” nêu trên, các bộ sử do nhiều học giả nổi tiếng nước ngoài biên soạn cũng khẳng định thời kỳ chính trị chạy sang Trung Quốc và chuyển hướng sang Triều đại nhà Thanh. Tôi sẽ giới thiệu sơ qua một số tác phẩm mà nhiều người biết:

    1....Năm 1787, Tây quân tiến ra biển ngoài lần thứ hai, vua rời kinh đô tìm đường sang Trung Quốc, cầu cứu vua Thanh giúp lấy lại ngai vàng. (…chạy trốn khỏi thủ đô của mình trong cuộc xâm lược Tokyo năm 1787 của Xierzi, hoàng đế cuối cùng đã đến Trung Quốc, nơi ông đã yêu cầu hoàng đế nhà Thanh giúp đỡ để giành lại ngai vàng của mình.) George Dutton, Khởi nghĩa Tây Sơn i> (2006), tr 48

    2. Pear King đã chết. Cháu trai và người thừa kế chạy trốn đến Quảng Tây dưới sự hộ tống của một số thành viên đáng kính trong gia đình. Tại đây, ông kêu gọi nhà Thanh can thiệp và đưa ông trở lại ngai vàng. (… Hoàng đế qua đời. Cháu trai và những người kế vị của ông, cùng với các thành viên của hoàng tộc, chạy trốn đến Quảng Tây. Tại đây, ông đã sắp xếp để nhà Thanh can thiệp để khôi phục ông. Alexander Woodside, Chương 5: Triều đại Qian-Lung” , Willard J. Peterson (Ed.) Lịch sử Cambridge của Trung Quốc: Nhà Thanh đến 1800 [Tập 9, Phần 1], trang 13. 277

    3. Năm 1788, vua Việt Nam nhà Lê và gia đình chạy trốn quân Nguyễn trước khi chiếm được thành Hà Nội. Sau khi đào thoát ở Quảng Tây, anh ta [tức là le duy] đã yêu cầu nhà Thanh bảo vệ anh ta. Hoàng đế Càn Long phản ứng nhanh chóng và cử ba đạo quân tấn công Việt Nam, một đạo quân từ Quảng Tây dưới sự chỉ huy của tướng Tôn Ly Nghị, một đạo quân từ Vân Nam ở phía đông nam và đạo quân thứ ba từ phía nam. Để tấn công Việt Nam, một đạo quân dưới quyền tướng Sun Shiyi hành quân về phía nam từ Quảng Tây, đạo quân thứ hai hành quân về phía đông nam từ Vân Nam, và đạo quân thứ ba được chuyển đến từ Quảng Đông…) Jonathan D. Spence, Tìm kiếm Trung Quốc hiện đại(1990), trang 111

    4…Nhưng le duy ky đã vượt biên sang Trung Quốc và cầu xin hoàng đế[Thanh triều] giúp anh lấy lại vương quốc ( … mais le duy- ki avait pu passer la frontière et s’était rendu en chine il implora l’empereur pour qu’il l’aidât à reconquérir son royaume…) charles b. maybon, histoire moderne du Pays d’annam 1592- 1820( 1920), tr 297

    [13] Tệ hơn nữa, nhiều nghiên cứu dựa vào tiểu thuyết hoàng lê nhất thống chí để chứng minh tội ác này.

    [14] Tháng 7 âm lịch năm nay là tháng nhuận nên ngày Nguyễn Nhạc rời Thăng Long phải là ngày 2 tháng 7, vì theo Việt sử, Nguyễn Nhạc chỉ ở lại chừng mười ngày rồi về.

    [15] Khâm định an nam chí lược, Tập i, tr 1. 12-3

    [16] hvtt sơn [Đồ Sơn] [17] Đoạn này được mô tả chi tiết hơn ở nơi khác.

    vhn …quynh và hoàng ích biết chia để phòng thủ, còn cao cao binh nguyễn huy túc, phương thái, nguyễn quốc đông, trường sa, phạm đình quyển dẫn mẹ nước qua sông Hàng ngang. Dou Ao đi bộ vào đất liền.

    hvtt …Quynh và Ích thuộc hạ chia làm hai mũi chống giữ, Tổng đốc Nguyễn huy Túc, phò Thái hầu Nguyễn Quốc Đống, lĩnh nhận lệnh của dinh quyen, đưa thái hậu qua sông, theo dậu ao vào nội địa ..

    Tóm lại, cả hai tài liệu đều ghi rõ gia đình Lê Vương lần đầu được hộ tống theo đường mòn qua Trung Quốc, còn Hoàng Nghị hiểu rằng ở lại đánh giặc, chiều tối qua sông chớp nhoáng. Núi là một khu vực thuộc về nhà Thanh.

    [18] np Tìm nến ngô và đếm thanh để thăng tiến. hvtt vhn

    Theo những gì chúng tôi hiểu, chiếc túi không phải là một chiếc túi mà là một lõi ngô thô, đã bóc vỏ. Sâu trong rừng thưa dân cư, như Huang Xuanhan đã dịch, rất khó kiếm được vài bao ngô.

    [19] Rhizoma drynariae là một loại củ được dân gian sử dụng làm thuốc, có vị đắng tính ôn, có tác dụng chữa loãng xương

    [20] le quynh: bac hanh suoi ky (ndc dich)

    [21] Huang Chunhan, “Tongji of the Northern Han Dynasty”. la sơn yên hộ hoàng xuân hàn, Tập 2, (1998) tr 876-7

    [22] Ngô gia văn phái, Hoàng Lê nhất thống chí, (2002), tr 425-26

    [23] Tên thật là Ruan Shijin, Huang Chunhan tên thật là Ruan Shi Yucui, và theo Ruan Huidu, anh ấy được gọi là Yudun. Hai nhân vật thuy (Rui) và duan (end) rất giống nhau. Nhà Thanh chép theo hình của nhà Lê, chắc không có gì sai sót.

    [24] Hồ sơ Công Trung, Ô số 2727, Bì số 218: Theo tờ trình của Tôn vinh Thanh ngày 1 tháng 6 năm Mậu Thìn (1788), số 54179 và Thượng thư, Càn Long Năm Mươi Ba Năm Sáu Ngày 4 tháng 6, số thứ tự 54199, ngày 13 tháng 6 Tôn Vĩnh Thanh báo cáo, Sha Bai (Zhuang Jifa) số thứ tự 54285 trang. Võ thuật (Nghiên cứu về võ thuật Shiquan của Hoàng đế Gaozong của triều đại nhà Thanh). (1982), trang 359

    Phần ba

    nhÀ thanh lưu

    3.1. Trách nhiu

    3.1.1. nhà lng nhà cung cấp

    Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Những người trốn qua biên giới phải đối mặt với các vấn đề pháp lý rất phức tạp. Đây là cách để có được tư cách “người tị nạn” từ nhà Thanh mà không bị trả lại cho chính phủ Tây Sơn. Biên phòng thời nhà Thanh rất nghiêm ngặt, muốn ra ngoài kinh doanh phải được triều đình cho phép. Những người ra nước ngoài sẽ bị xử lý nghiêm nếu về nước không có lý do chính đáng nên đã ra nước ngoài rồi buộc phải ra nước ngoài lập nghiệp.

    Khi nhà Thanh lần đầu tiên chiếm được trung nguyên, một số lượng lớn người Trung Quốc đã không tuân lệnh thắt bím và trốn sang Đông Nam Á, hình thành một tầng lớp Hoa kiều. Nó được gọi là Mingxiang [người thời nhà Minh]. Họ cũng tập hợp thành các tổ chức, bang hội để chống lại nhà Thanh, vì vậy các giao dịch trong và ngoài nước bị giám sát chặt chẽ hơn để ngăn chặn sự cấu kết và nổi loạn.

    Ở các nước láng giềng, việc tàn sát Hoa kiều không phải là chuyện chính biến, nhưng nhà Thanh không những không can thiệp mà còn coi những kẻ phản bội là đối tượng đáng được tôn trọng. Đặc biệt ở nước ta, vào cuối thời Lê, nhiều người Hoa chạy sang vùng Huyền Quang, Thái Nguyên làm thợ mỏ ở các vùng gần Vân Nam, Quảng Tây. Khi quân Thanh tiến quân, những công nhân này đã tụ tập thành hàng đi theo Thăng Long, gây ra bao cảnh quấy phá. Sau khi bị đánh bại và bị truy lùng, một số người đã liều mạng trốn khỏi cổng thành, dưới sự thuyết phục của các nguyên lão, họ đã được hoàng đế ân xá. [1]

    Người ta cứ ra đi như vậy, người nước ngoài vượt biên sang Trung Quốc lại càng khó khăn, đây là chuyện trọng đại liên quan đến sinh tử của thân nhân, gia đình. Để tránh bị xét xử theo luật nhập cư bất hợp pháp, các quan chức tòa án đã cố gắng chứng minh trường hợp của họ để được giúp đỡ. Sau đây là bản tường trình của Nguyễn Huệ Tư, hiện còn lưu giữ trong văn khố nhà Thanh:

    Bằng miệng

    trong

    Dựa trên ngày thứ hai của tháng 12 năm ngoái, đất nước này phù hợp với Guangnan Xishan Tujiyue, một Wenping, người đã ở Taide được mười năm.

    Tháng 3 năm nay, Nguyễn Huệ quyên tiền của toàn dân, vua lánh nạn ở đường Sơn Nam. Các bậc là thái hậu, hoàng tử và công chúa tránh Gaoping.

    Mùng chín tháng năm âm lịch, bọn mọi rợ bất ngờ kéo đến cướp nhà. Đây là ngày càng nhiều đất trong việc trồng trọt của đất.

    Ngày 12 tháng 5 năm Càn Long thứ 53, nơi đây chỉ sử dụng một tờ giấy trắng, bởi vì ấn triện của trấn phủ bị quân truy phong cướp đi, không ai dám đóng. /p>

    Dịch giọng nói

    An Nanguo, Dong Ruan Huide, Thống đốc Gaoping, Sau này là Trường Li Qiong, Hoàng đế Di Dede, mẹ của Dongfeng Ban Wang Zizhong Ruan Shi Yutaomeng Trong triều đại Quảng Tây, triều đại Long Châu phủ trần

    Từ thập nhất thập, thập nhất thập nhất, tổ mẫu thích hữu quang nam tay sơn thọ tùy nhạc nguyễn nhất nhật văn binh, nguyễn thái đức thập giả, bễ đệ nguyễn huệ giả xưng làm ầm ĩ, vu oan cho Ruan Nan, dẫn hàng vạn quân, trực tiếp tấn công thành, Vương Tử Tôn dẫn quân tiếp ứng, đánh bại quân địch.

    Trong ba tháng, Nguyen Huiyi là phó tổng thống, và nhà vua ở Nam Road. Địa vị của thái hậu, hoàng tử và phi tần của hoàng gia cũng cao như Qinalu.

    Ngày mồng năm mồng chín, man di đột nhiên hồi doanh trại, bị truy sát giết chết, bỏ xứ đi biệt xứ. Vị vua của tất cả các vị thần đã thành lập vương quốc tư bản trên trời và dưới đất ngưỡng mộ cặp mông thánh thiện của con trai, thật mềm mại và đáng yêu. Jin Tao thử biến, cố Việt, tiên niên, cố sinh, cố sinh, cố sinh, cố sinh, cố thay thế hoàng đế. lê duy duy môn là mẹ con quan viên cang đất, thứ ba được đời trăng hoa, đãi vua bằng trượng thiên triều uy đức, hoang sơ xinh đẹp danh thiên đế chi nhan thịnh đức, diệc trên danh sách Houlanxi, Siye, kim tuc đơn giản.

    Ngày 12 tháng 5 năm Càn Long thứ năm.

    Giá chỉ là một tờ giấy trắng, trấn trưởng bị quân truy lùng nên đem ấn tín vào.

    Giám đốc Nguyễn huy Thúc Thưởng

    Võ phái quý tộc võ lâm,

    Danh hiệu chính trực dũng cảm nhất, Công tước, Công tước cái gì cũng biết.

    Dịch

    dỐcđCao nguyên nam thủy phủ nguyễn huy túc, Trường Hầu tước./ i>nh,Đhuyện cơng hoàngich hiểu thứ tự thờâg dụ quốc vương nguyễn thị ngọc kính trình ph ân trần chúngdó lâu châu, làm nối tiếp che phủ chúng đđầu đất, quảng cáo tâ</i y, hãy nghĩ về nó:

    Ngày 2/12, nam nguyễn nhạc làm tiệc ngoài (vốn văn thích vì hooăn i>n nhộtn nhưngkhông máui>t) nước ta tơi hay còn gọi là văn bình (ởt) /i>âyy nhầm nguyễn huệ thành nguyễn nhạc), nă m rối thái Đà số 11, họ khôngơng họ Nguyễn, cư ng khong phải là nguyễn phú chính (nghĩa là nguyễn trong nam), em ruột là nguyễn huệ, khai gian là thương cơng, sai phú tiết chếc e là nguyễn (tức là vư văn nhận)eanh là ngàn đôan vương quốc to i lãlínhecăngdi chiến thắngddbao nhiêu lần.

    Tháng ba năn nay, nguyễn huệdem quâneen eeeeeở ngoài sân , Wang không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ẩn náu trên Nam lộ. chúng tôi ti dyêu mẹ, hoàng tử, công chúae eTrốn ở Naru,Jundi.

    Ngày thứ chín năm, kẻ mọi rợ gặp nhau bất ngờđế ếi>n cướp trại, đuổi theo rất nhanh, khin chỗ trốn thoát, ta mới ôi ôi phục vụ mệnh lệnh của mẹôn (tiết)chạy đi>ehạt quý. CướpiQuân chủo<3dĐược Thiên tử chấp nhận. Giờ gặp phải vấn đề nàye e cảm ơndeai chieemail to topen, tâu làm hết, cư ng cầu trờidZaituohCái gì vậyohng chứa,ekémden những người trong nam là mẹ con vua ta đơi le du ký<i oi le du ký đtôi udân, che chở, suốt đời,dkhi vua hỏi quyền dSức mạnh của lời tiên trie Bạn đã trở lạiTôidHạnh phúcnhân đôi, khie i>nước, Tính tíchân dưỡngdeÝ chí thiên hoànge ethì cưng là quýdxin lỗi bố vì , Gửi ngay bây giờ.

    Có thể dài nă12 tháng 11 năm 53 nàm .

    trongnàychỉet i>deCảm ơn bạnong bấm chươngdeSnail Town Ban đầubị cướp do quân đuổi theo, khikhông thể đ tôi dđồng ý.

    dỐcdđông nguyễn huy túc,

    võCúi chào người bảo vệ nhà nguyệnVângLạy em, i>

    Tên chính thứcĐHuyện cơHoàngiTôi hiểu việc cúi chào.

    Biểu đồ này cho chúng ta biết thêm một số chi tiết: Cả nhóm bị lạc và ở trong hang khoảng 3 ngày (9-12/9) thì gặp quân Thanh. Đây chỉ là một báo cáo cho một quan chức địa phương cấp thấp (chính quyền huyện) với mục đích tạm thời xin tị nạn tạm thời. Đối chiếu với lời khai của các thượng thư trên, rõ ràng họ đã che giấu chuyện nhóm lê đi Trung Quốc từ ngày 9 đến ngày 12 (khi các quan nhà Thanh biết chuyện), và nói rằng họ được cử đến Trung Quốc vào ngày ngày 12. Bên bờ sông có đại quân đến cứu.

    Các quan nhà Lê cũng hiểu, tuy nói vậy nhưng thực tế không đơn giản, muốn về nước cũng không biết nói sao. Tình hình trong hai năm qua cho thấy sau khi bộ lạc Beiha sụp đổ, không ai có thể trở thành đối thủ của Tây Sơn về sức mạnh hay trí tuệ. Các quan chức địa phương trong triều đại nhà Thanh không biết tình hình thực tế, nhưng tạm thời cung cấp nơi trú ẩn cho 62 “Annan tị nạn“, và ngay lập tức báo cáo với Guangfu. Zheng Tong Rongcheng ở lại và báo cáo với Thống đốc và Thượng nghị sĩ Bi Guang.

    Chỉ đến khi chấp thuận và lấy lại nơi tạm trú, một kế sách mới ra đời: nhờ can thiệp, xin một mảnh đất, tương tự như trước khi nhà Minh phá nhà, đất cao bằng như họ. Hoàng Xuân Khản cũng giải thích như sau khi dịch “Bắc Thiền Đông Tế”:

    <3 dNhư Thái hậudNghĩ mấy câu thơ buồne >ei>t thêm vàidibạn . Quê xãnh kim-lu, huyện thanh-tri, huy-tuc là con en sicông tôi >Àn. một bổdốc-dng bằng hố cao. Vài tháng sau, đoc-trấn nguyễn Đ tố qua đời. Kế thừa nhân phẩm. Tháng 12đbiết tin tây sơn chi i>m thăng-long và chiêu-tung chạy về phía bắc. hy-tucdquyếtdecải thiện để duy trì mức că< /i không bao giờe hồi sinh. Tháng giêng năm sau (1788) đem quân > i>n đến Thái Nguyên tìm vươngdực dựa vào hàng rào trấn giữ phương bắc. Tháng 4, tân rõng Ngụy Côngen đến Thái Nguyên, ở v i u-nhai, trong phân-mõ. hy sinh cho đnhân viên eĐừng lên đỉnh. kNghĩaTrong sách có ba bài thơ rõ Nghĩa i>nói: “Trẫm nghe vua bỏ kinh mà sợ, xin theo cổđBắc quốc Bốn chữ>về udnguy hiểm. >Wang indo.Trung Quốcd Nếu bạn đồng ý với tôi, thì tôi đồng ý.d i>Trách nhiệm của tôiTrách nhiệm của tôi i> i dTrả em một chút… ăn cắp tưnghĩvi u– gần khói lửa không bằng thành caođđi>xa địa sâu…[3]

    Bốn châu liền nhau, có lẽ ám chỉ việc năm xưa chiều cao của bốn châu bằng nhau, khi nhà Thanh ép nhà Lý đầu hàng Mặc Cảnh Vũ.

    Nhưng suy nghĩ này rất có thể không phải là nguyên nhân của vấn đề. Như chúng tôi đã nhấn mạnh, ở Trung Quốc, mục tiêu trước mắt duy nhất của nhóm người này là chạy thoát thân. Đêm dài nhiều mộng, thơ xưa thường thơ hóa một số sự kiện, dùng những từ ngữ sáo rỗng như xe loan, xe hương, quốc mau… khiến người đọc khó hình dung ra sự thật. Tuy nhiên, chúng ta có thể đoán rằng ước nguyện “nhất giang sơn” đã trở lại sau khi các quan nhà Thanh đồng ý, nhưng thực chất đó chỉ là một nhóm tâm hồn cẩu thả và bất kính lúc bấy giờ, đói khát và Lạnh lùng, cầu xin sự tha thứ và đặc biệt là không quay trở lại bên kia biên giới.

    3.1.2. Tuyên bố rõ ràngđềuđáp ứng dụng

    Trước sự ngạc nhiên của Li Chaoshen, tình hình ở nước ta đã được chính quyền Quảng Tây, Tôn Vĩnh Thanh và hai tỉnh trưởng điều tra đầy đủ, và họ có kế hoạch hợp pháp hóa sự can thiệp của họ vào nước ta. Vì vậy, khi hay tin một nhóm hoàng tộc nhà Lê trốn sang Long Bang, Thượng thư lập tức theo hướng truy đuổi của mình và báo cáo nhiều chi tiết với Hoàng đế Càn Long:

    Thần điều tra quốc gia lâu vẫn do tộc họ Nguyễn kiểm soát i >n, mấy chục năm nay chả làm gì, chỉ đi theo thầnu. Hai tên họ Trịnh Nguyễn làng dám trộm đồdcủa tôi. Nay nguyễn nhạc chin chúng oán,đgiành nướcđôi, thảm sát quy i>en vốn thuộc bộ lạc Lihua, nhưng họ đã chiêu dụ các vùng lân cận như Cao Bình, Lạng Sơn theo giặc để ngăn chận thầneu Hong Ping hỏi, tình hìnhrrõrõ. Nên nến anh thích emdNơi bên ta chỉ là sự im lặngng ehành độngiDù sao thì họ cũng sẽ muốn tôi >nghĩnhà tiên triuhng l Ý nghĩadechuyện của cụ bà còn lố bịch hơn là tự cắt xéne i >hãy để Đám đông đừngokhiến người dân thị trấn mong đợi một thứ khác mà họ thíchn bị hủy hoại, khi nào ong không còn nơi để vềVề.

    Hơn nữa, con cháu họ chưa làm loạn nênecuAnh là chào mừngHãy tận hưởng nókhôngnghe Bằng cả trái tim âTa theo giặc. Khiđãódghi đượcổn định ,eĐịch cao, bạn có muốn làm không? Cho nên lúc nàyân đang là nước loạn, nộiđất binhã tisuýt nữa nhưng trời hiểu choến >đổ lỗi cho chuyện nàynghĩa làchuyện này.

    Đánh giá của chính quyền tỉnh Taipingây và chính quyền tỉnhâu định lượng> ân nameu tie p Ranh giới làđở an nam nên đi trướcếng làm sau > e i>[tien thanh post-real -先声后䯔],Xin Hoàng thượng hạ lệnh lệnh cho Tả Giang trấn và Cao Liên trấn gia nhập văn minh, lâ Hai trấn để đảm bảo quân đội đã sẵn sàngãthuyChà Liên Dương, các bạn ơii>danh tieng sắp chia i>ee eee i>n de i>anh. Quay trở lại cửa ra vàodđồng ý, hợp lựceđịch, bảo vệ mìnhn đã vềchưa, một lần nữa ra lệnh trói Nguyễn Nhất lại, giao cho nhà tiên triei>u, cũng nhưesự nổi tiếng khiến anh ấye i> kẻ thù yếu.

    neuDùng hết sứcđThật sự an toàn wownguuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuo n d e不随敌者d Hãy quyết định đâm mạnh sẽ cố hết sứcei trước, còn những ngi đã theo địch, rồi nghe địch /i>esốceBạn sẽ là người thầy và đi theo vên.

    nek duy nhấtyyCòn sống đến hôm nay, trời ơiiLời vu khống đó chắcDám đả thươngdLàm phiền nhà tiên tri ếu. tựoi theo, việc phục quốc dễ dàng. Tôi xin nhà vuadđặcdông tướng, thống đốc lã Cán bộ và người hộ tốngeRa khỏi hải quan từ các nước khác và tự ra lệnh cho mìnhon dthíchân dế >n biêndên mẹ v.[4]

    3.1.2.1. chỉ > tuyệt vời, tự hủy

    Lịch sử của đất nước tôi nhấn mạnh sự biện minh cho việc Thượng nghị sĩ yêu cầu gửi quân đến đất nước của chúng tôi khi đề cập đến Trận Qingyue. Đó là mục tiêu “Hong Mie keVĩ đại, tự bảo vệ” của gia tộc Ewha, chính nghĩa của Thiên triều. Buộc phải làm việc cho một quốc gia nhỏ vốn là tài sản của họ.

    Trong bất kỳ sự can thiệp quân sự nào có sự tham gia của người ngoài, đặc biệt là khi tấn công các quốc gia hoặc dân tộc lân cận, lịch sử Trung Quốc đều đưa ra lý do chính đáng, nhưng không bao giờ thừa nhận những âm mưu đen tối của họ. Quy luật tư tưởng con người phân biệt chiến tranh chính nghĩa với chiến tranh phi nghĩa khiến họ đề cao vai trò của “điiế“ế i>eee i>u dân phạt“, tuy thực chất chỉ là xâm lược, dắt dân cướp đất.

    3.1.2.2. Thăm tim vua lế

    Trong nhiều thế kỷ, người dân của chúng ta đã coi xung đột nội bộ, dù là chính trị hay nổi loạn trên diện rộng, kéo dài nhiều năm, là việc của họ. câu hỏi.

    Như đã nói ở trên, dù thân nhân, tín đồ có trốn được vào Thanh Hóa thì họ cũng chỉ xin tị nạn tạm thời, chờ khi lòng tự trọng phục hồi, nhà nước sẽ đến đón. Việc tị nạn như vậy không nhằm mục đích cầu xin sự giúp đỡ, mà vì luật pháp của nhà Thanh rất nghiêm khắc đối với những người vượt biên và ở lại bất hợp pháp. ge” [đất của Trung Quốc]. Quan trọng nhất, tất cả 62 người đã thành công vượt qua vùng đất này đều không có giấy tờ chứng minh danh tính hoặc nguồn gốc của họ, và những người tự xưng là hầu tước và bá tước cũng không có. không có con dấu.Đối với những người này, được tha hay được hồi hương cũng là một đặc ân chứ chưa nói đến việc được cung cấp chỗ ở và giúp lấy lại nước.

    Nhưng có lẽ một số quan lại nhà Thanh cho rằng đây là cơ hội ngàn năm có một để chiến thắng, được thăng quan, rửa hận bại trận trước Miến Điện. Lại lấy chiêu bài “hung diệt keđại, tự trường tồn” ra mặt can thiệp vào các nước nhỏ.

    Để hợp pháp hóa việc gửi quân sang Đại Việt, nguyên lão phải xin được công văn của Lai, một thành viên của gia tộc Lai được coi là người thừa kế thực sự, yêu cầu giúp đỡ. Theo kế sách “đnhổ cỏ tìm rắn”, nhà Thanh lần đầu tiên hạ chiếu với nước ta với danh nghĩa triều đình bảo hộ nước nhỏ, cáo nước ta, uy hiếp nước địch, dụ nước ta, nhưng mục đích chính là để Lê vương tự mình lộ diện.

    Tập sách gồm những nội dung sau:

    Bằng miệng

    Biết nước, Ruan Yue và Ruan Hui rút khỏi Li City. Vẫn quay trở lại Iraq và những quê hương khác. Chính là trong lòng hắn không dám vi phạm thiên triều pháp luật. Vẫn không có gì để yêu cầu.

    Gửi người dân Ermumu, v.v. Đó là hợp lý để chào đón chủ cũ trở lại ngay lập tức. Vẫn là khóa cửa. Hãy cùng nhau chờ xem.

    trong

    Nếu bạn vẫn ngoan cố. Chưa kể tấm lòng vâng lời. Đó là để nói, tôi sẽ chơi và nghe nói về hoàng đế. Một mặt, anh ta chỉ huy binh lính. Kế kỳ thành kiếm. Tha thứ cho Xiner vì khó khăn. [5]

    Dịch giọng nói

    Ví dụ, quốc vương d’nguyen nhac va nguyen hue tru di le thanh. Thay vào đó, trở về vùng đất cổ xưa. Một lòng thờ ơ vi phạm pháp luật. Khả năng đáp ứng nhu cầu cao.

    Murentang, thị trấn Chitai. Phản hồi ngay lập tức cho chủ sở hữu đã chết. Nhưng cuối cùng đã được bổ nhiệm. Hãy thử nghiệm với tầm nhìn tự nhiên. Một điềm báo về tài sản thô. Không bị ảnh hưởng bởi bản thân nhà vua. Đất nước kỷ cương nghiêm minh. Hoàn toàn không biết đại quân. Giải phóng các nam quan của Hệ thống Bình đẳng Tòa án Thiên đàng. Di chuyển chân thực như cõi nhân mã.

    Đam mê về cựu vương nước Đức. Quá trình điều hướng phân đoạn. cờ khu vực. Tâm bằng với tâm. đầu óc trần gian. Hãy thử các phiên sau niêm yết. Đồng thời, cùng lúc đó, màng nhĩ lập tức hỗ trợ Peles. Khiếu nại lên hiệu trưởng. Các quy tắc đồng tiền cố gắng tuân theo chính phủ xấu xa. khái niệm vấn đề.

    Thích, nhưng vướng vào tiềm thức. Cánh không hợp lệ. Đó là, tiết mục văn học hiện đại nhất của hoàng đế. Đoàn kết tượng trưng cho đại quân. Khắc tiến. Âm lượng tắt tiếng tối đa. Có khả năng chống lại Vua sa ngã. Chức năng tương tự là đúng. Các thế hệ quý tộc từ gia đình Wei. Ví dụ về sự hiểu khải thị.

    Dịch

    Ví dụ [người] quốc gia kiaeđược chấp nhậne t:

    Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ bỏ Lịch Thành làm vế dnghỉ /i>utrong bụng chúngvi phạm luật lệ của thầni Vậy em không dám làm phiền anh nữa.

    Tiêu diệt bạndPhải lập tứcdchủ ci>chúng tôivvề dđếnd[6].Vẫn thếNhững người khác đều là sư Bên kia, bí mật bảo vệ cho họddiruan, khChấp nhận tố cáoep tự chủ nên nước bạn chưa đủ kỷ luậtet chỉ làdnhátia quâi>n Chúa. Khiong bằng dân, những tên quan chức như anh lại yếm thế. p>

    thế nến có nhớdến efuPear King, anh phát điên mấtd eChính Tình Nguyệnei diđầu, sáng đêm nghĩ Biết đến nên đân ở đâu?

    Sau khi thông báo này được gửi đi, bạn phải hỗ trợ ngaydvề, điđtrước vềĐại Lục, trướcnayy theo giặc, đã mắc sai lầm c i> Khi ung bị bỏ quaong hỏieeee >n.

    Giống như một cơn ảo tưởng dai dẳngoKhi tỉnh dậyong biết >ết hướng vến chỗ nào phù hợp, chúng tôi sẽ phù hợp với tâ TrêneĐếee, chỉ tôi >e nhdeChiến sĩ,deNgày hy sinhe n yếu đuối và linh hoạtdcon bạn có thể chiến đấu với nhà vua hay nó sẽ bị giết không sạch sẽ?

    Tại sao bạn muốn vương quốc của mìnhdđược tiên trii> i> đư mãi mãi Vậy chúng ta đi thi thôi >eHiểu ví dụ.

    Các truyền đơn được chuyển lậu đến vua Zhaotong đang ẩn náu trên biển, và ông lập tức viết thư cầu cứu. Thư thứ nhất của Lê Duy gửi thượng thư hiện còn lưu giữ trong văn khố Trung Quốc[7], và bản dịch như sau:

    Tự vệoan nam vương là vương phiivà các quan v ii>ăn võTrân trọng i>âThư gửi trời i>làmtổngđốc khuyến mại i>khôngng quảng cáo tâytđịa i>ân trường hợp the>Úy (họ) t i>on, (với ) bộ binh /i>doPhó Tổng thốngdotham dự tuần này ưng tâyt i>có d quốc giamộtn việc quốc gia và tr ongân ton d > nhạiâad i>n:

    kitoChúng tôi gặp nhau ở nhà khi còn nhỏ i>Về tai nạn của bạn. Tháng 6 năm Bình-Nga (1786), giặc Quảng Nam là Quách Trung là Nguyễn Ônăn nhạc dâng ta một têniadanh họ ghê tởm gửi cho tôi nguyễn vă n nhận xétân đã nhập, nhưngân vì i>oChúa ơidAnh ấy ốm nặng và khả năng tự vệ của anh ấy rất yếu, (vì vậy) /i>cell giữ dừ,ôk của k Tiếc là bỏdNày, các bạn là hiep cheƠn nhân dân không quên nổi dậy khắp nơi đng, yến di>Bạn phải thudụng cụ, lu ôi/p>

    người đân dlà kế i> i>itBạnTôi biết luật chơiVâng n chủden tháng 12 năm dZhong Wen (1787), thì Nguyễn văn nhận xét lại ông, chiee i>i>m Chiếm Thành Tiện Nhân rồi quay lại cướp bóc. dQuốc gia mớien Khi tạo, hai tài nguyênđ hang du mệt mỏi, khiốiKhông bảo vệ được lãnh thổ khin y tiến thẳngd deKinh đô, bấy giờ gọi là hoàng đếde, thời Thái d daHọ sợ chính quyền nêndBạn phải ép  /i>n theo, kýtotôi phải chạy ra ngoài với thần dân tưởng chừng đc tỉnh, nhưngd i>chếte /i>chống lại e edùng gấp đôing chạy tây thì cưng phải giải thể.

    ăen tháng tư năn này (1788), ngày > i>ân mẫu kytoi với nhau quyến thuộc vềdem thâ n qua quận, chúcdechúcdtôii> dChấp nhận cảdBắt chướcâNội dung được tải, xem lại r i>õSự thật, yeNhững trường hợp quýe /i>oeooe i>i và văn võc quanđã làm i>read didi didĐọc lại, cảm ơn nhiều ot, thâm kiến hai >i>dGiảâTrên đây xin tỏ tìnhâi> n dTrời cao, đáy thấy gần thươngeThật tiếc ecTấm lòng thành của những người bị cướp mất cơ nghiệp cần được nói ra.</i

    Trung dân nước ngheđcờu tức giậndĐứng lên, mọi người mua áo giáp, cóng phá nhỏ làng, ngày quadi>i>i>i>i>e n, chỉ ký toi giờ tôi chỉ mờ đi một chút, không tôi>ng một mìnhi>ng /i>dỪ, trái tim anh chỉ muốndem thâ i>y được gửi đến các nơi trongđđịa (chỉ Trung Quốc), dựa trên thông báo của nhà tiên tri bệd i>eu đã thấy, quốc ấn bị thu hồiân bị thất lạc, nên khi i>ng dám ló mặt ra kẻo làm phản đám đôi, nghĩ đi tổ chức lại kôngnàyi>,d i>âydiông sống ở cư cống bây hgiữ nướcdnướcdđểd đn lưu manh hèn hạ, hủi lạc chốn trên, dướidvới đột cùng bị kết ánatội phạme n xúc phạm nhân phẩm khien cho vua thua cng kéo xade n, kytết tôi sợ lắme tôi >ngdeđất dedùngân , thánh chỉdđối với phi vương và thần, cúi xin hai vị i>i>tình xưađđ Bỏ Con Trời thương dân nghèoĐất cằn hiểm nguydChà, cứu ngườidCháy, lan rộngdChính n.

    Trộm theo hình gốcieBên quê, bên i>dong, nam là biển, tây làây là bắc đếi>p giáp nội địada nước (Trung Quốc), giặc i>eQuen mùi trở nên kiêu ngạo, phòng thủ cẩu thả, ở các thành phố ngoài cùngdcảieed i>có 60kh, hơn một nửa trong số đó là các nước dân buộc khing không timi>neẩn. Truy cập ngay đn để tôi nghe quân tiên trive vei>i>u rồiđến nơi, nế ư như khing biết ăn năn rồitừng di>ând Chúng tôi là những người línhdu là người trả lăn,ăn,ăn,ăn,ă i>dTôi mất mạngen dác, e xem bạn có thểtôimạnh mẽ, chỉ buổi tối, hai bếc cùng một mặt nướcen, bốn mặt cứ i ôôôen tôi . thBên kia chia tay, sức còn bềnu, khi >o< Tham giadCứu trợ, Chúa dâng nguyện đáp ứng lắng nghe ia nhưng xocướp trướcd ôi khôngng tôicưngô Tân.

    kytota trốn xa x Tốt cho sức khỏe của bạnTừ xa và thiết thựcHeheTôi hy vọng bạnChúng tôi không thể giúp bạn , nhờ sự xuất hiện trở lại của hoàng đếde, và sau đó là hai bạnd bắt chướcân hếgiúptôiư, cươnân đi> Tổ tiên ơi, khiôbất hạnhông b > ytoi và đànoi vooi i> ăn võ, thề giữ trong lòng nên hng i>Tôi xin trân trọng giới thiệuâthư này.

    Ngày 24 tháng 8 năm Càn LongăNăm mươi ba (1788)

    3.2.1. quân gần đáp nguyện

    Trước đó, nguyên lão đã phái thám tử đi điều tra, lập nhiều đài đưa tin nhưng chỉ thu thập được những thông tin không rõ ràng về thời kỳ hoa lê nở rộ. Vì vậy, nhà Thanh phải cử hai “sứ bộđdoan“, một theo đường thủy Quảng Châu [lệ quynh], một theo Vân Nam [nguyen quoc dong, nguyen dinh mai] về hàng với vua Lý, uy hiếp và kêu gọi thổ dân, quan lại vùng biên giới nổi lên đánh Tây Sơn, giúp nhà Lý lấy lại nước.

    Tháng 8 năm Thân mất [1788], khi Li Weidan còn đang ở ẩn, nhận được lệnh của Vua Baba Wuting của Richeliam[9] đến gặp ông, đồng thời ban cho chữ ” người”. Tùy bút “Cứu cánh đáng khen” [10] . Anh đến Lệ Vương, nhưng vì trời mưa to nên đường lầy lội, sau lưng chỉ có một người hầu, đi rất khó khăn. Cùng lúc đó, phái đoàn của Li Qiong khởi hành từ Kangzhou vào ngày 4 tháng 8, đến Duji (Haiyang) bằng đường thủy vào ngày 8 tháng 9 và gặp những người lính đang ẩn náu tại Yulou ở [Yulu] và [Jinjiang]. làng.

    Để xứng đáng với sứ giả hoàng gia, vua Zhaotong đã phong Li Weidan làm bá tước [Xiangpai-Xiangpai Bo]. Phái đoàn gồm hai người, Nghĩa trang cử Bá Duy Dân làm Trưởng đặc phái viên, Đinh Nhạc Bá Trần Nam An[11] làm Phó đặc phái viên. Người thứ ba đi cùng tôi là Lê Quỳnh, đóng vai không phải sứ giả mà là sĩ quan trinh sát và liên lạc.

    Được sắp xếp thời gian, vào khoảng tháng 7, Thanh triều nổ ra, đầu tháng 8, Lê Vương biết tin, một mặt sai người đi tìm Lê Độ Đan, mặt khác viết thư lá thư [ngày 24 tháng 8] cho những người đã mang nó. Người Trung Quốc. Trong khi đó, các Thượng thư Sai Leqiong [Guangdong Hailu] và Ruan Guodong [Yunnan Lu] đã trả lại thanh kiếm của nhà vua. Ngày 8 tháng 9, Lý Quỳnh trở lại yết kiến ​​Lý vương để giải thích mọi việc, nhưng thấy bức thư viết tay gửi thượng thư chưa đủ trang trọng nên phải cử sứ bộ đến xin giúp giấy ủy nhiệm. Quốc ấn [tức là quốc ấn do nhà Thanh ban cho họ đã bị thất lạc], những người có chức vụ quan trọng cần phải lấy đi. Vua Li ngay lập tức bổ nhiệm Chen Nanan, cùng với chú của mình là Li Weidan, họ đều là những bác sĩ có nền tảng y tế. Trần danh an vốn là cận thần sống lâu với vua Lý, còn Lê Duy Dân là đồng hương nên sứ cũng đem tin tức về nhà, vì biết nhà Thanh sẽ cho phép thái hậu và thái hậu xác nhận danh tính của họ để đảm bảo an toàn. Đúng là người của Lý Vương phái tới.

    Vào ngày 15 tháng 9 năm đó, Li Qiong đưa Li Weidan và Chen Danan đến Trung Quốc. Bản kiến ​​​​nghị chính thức do sứ giả mang theo như sau:[12]

    Bằng miệng

    Lý Vĩ, cháu trai của An Nam Vương, cầu cứu Thần

    Hoàng tử của Thiên triều, Bộ trưởng Bộ Quân sự của Taibao và Yushi hạng nhất của Học viện Trinh sát.

    Fushimi Đại đế

    Các kế hoạch chính thức đang lung lay, đội vương miện và nơi ở của hoàng đế.

    Lòng nhân, nghĩa, thân đều do cha mẹ trời đất cân đo đong đếm.

    Vega có giới hạn, nhưng đức hạnh không có giới hạn.

    Tổ tiên họ Tề

    Mao Tujiu chơi bóng bàn là một cách tốt để cầu nguyện và thuần phục.

    Để thảo luận về Hội Li, các dây thần kinh vi mô ẩn trong mái hiên nghèo, và máu thịt được tái sinh ở Jindao trên thiên đàng.

    Hơn sáu mươi người già trẻ đều đắp chiếu ống, hạ thu đông vô cùng hiu quạnh.

    Lười trước khi bù đắp nhưng không Mu Tianyou để quên đi cái chết.

    Mặc dù tang tóc không đến được với Weiyou, nhưng Yun Yan đã cứu Xu Duẩn trước.

    Đã đến lúc chỉ điểm Tề Vương đi du lịch.

    Suy nghĩ hơn, tôi cầu nguyện khi gặp khó khăn, tôi sẽ ngừng khám phá.

    Tể tướng hộ tống Youxi về thăm nhà, bầu trời hoa sen quý giá khó quên, anh trịnh trọng tôn trọng lời hứa về nước của mẹ, nước mắt giàn giụa.

    Fushang Deai dường như chưa được thiết lập, nhưng Zhixiaying sẽ sớm hồi phục.

    Chuer Ruanqu, tôi không biết ăn năn.

    Hai trăm năm tích lũy của Nhật Bản, Zhiji Donghai Fuchun.

    Nếu cầm 50.000 đến 60.000 quân rợ, sợ nước diệt vong.

    Fu Bi ở khắp mọi nơi, xếp hàng bên bờ sông để chống lại Yan Xing.

    Bắt nạt hiệu quả trong sương mù, làm sao một con bọ ngựa có thể làm được như vậy.

    Chim trống thấy bốn bề lưới trời, chó sói không lọt.

    Khi thánh nhân tức giận, ngọc và đá bị đốt cháy.

    Mở rộng chính nghĩa ra toàn thế giới, hỗ trợ [không đổi] cho các nước phụ thuộc.

    May mắn thay, tôi có thể nán lại và nhô ra khỏi Kusama.

    Weihuang Shengde như sau.

    Hãy để tôi sống và chết, nghe Wang Shi nhập cảnh và mang theo nồi cơm.

    Dẫu cầu tan thành mây khói, cũng không đền đáp được ơn trời cao.

    Nhật Âm Diệu Y, không dám lên trời nghe, cung kính cầu tấu lại, cảm tạ Hoàng thượng ân, nguyện nhất tâm nguy nan.

    Cảm ơn Thần.

    Ngày 15 tháng 9 năm Càn Long năm mươi ba.

    Dịch giọng nói

    An Nam Kinh tự trọng và cẩn trọng

    Thiên triều thái tử bảo binh bách thường và đoản làm succubus quyền do quynh tu đệ nhất trọng thất trung tướng quân cục địa phương quân khu Quảng Tây Quảng Đông và Liễu Đường đường đại nhân hàn đại Càn:

    Gặp Hoàng Đế

    Biến mất, cửa hàng thành công của hoàng đế,

    <3

    uuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu, the universal virtues are boundless.

    Quê hương

    Faudi Nine tập hợp để xây dựng một cây cầu

    Xã Tam Luân, vì huyện đố kỵ, sinh ra máu thịt, phỉ báng thiên hạ.

    Sáu mươi tuổi, bị quân đội quản lý, ẩn mình trong mùa đông. địa hình bằng phẳng

    Khai thác tiền là đúng, Mutian độc ác đã chết,

    <3

    Lập ra nước Việt mẫu, năm nghìn châu, vạn bộ sách, một bộ kinh kịch, tiết lộ tài sản bạc triệu.

    Ý nghĩa của việc gặp gỡ Thiên vương sử thần.

    Body Central đang bị đe dọa, đó chỉ là phần mở đầu của quá trình khám phá.

    Có lợi cho việc nuôi thần, đặc biệt là hiếu thảo với con cháu, hiếu thảo với mẹ, phụng sự đất nước, hiền nhân, trác táng.

    Chính phủ đức không sáng suốt, dời lại ba lần.

    Xuân tỷ nguyễn cử, thú tội chút.

    Tóm tắt câu chuyện vương quốc hơn hai trăm năm, động lực thực sự của Donghai Fuxuan.

    Ác ác đã gửi một đội quân 500.000 người để phá hủy thành phố và rút khỏi thành trì.

    Xem Thêm : Chữ Kí Tên Chi, Chí Phong Thuỷ ❤️️Mẫu Chữ Ký Đẹp Tên Chi

    Nơi phục vụ, liệt sĩ trong cuộc đấu tranh kháng chiến của nhân dân.<3

    Nổi giận nhất đoạn ngọc câu.

    đại nghĩa vu phổ, phú gang [thường] vu chúc quốc.

    Hạnh phúc có liên quan đến bệnh hen suyễn và nó vượt qua thời gian.

    Thánh nhân như thánh, làm nên đại nghĩa,

    Nghe Wang Wang nhập cảnh, body của anh ấy rất thật.

    Đáng tiếc hắn mặc dù có thân thể, nhưng là đế vương triều đại cũng không khỏi thở dài.

    Con dấu quốc gia của đất nước không nhạy cảm với các phiên điều trần của Jiantian tối cao và các bộ phim truyền hình lớn.

    Nhờ hoàng đế, bất kỳ chiến thắng là nguy hiểm.

    Hãy cẩn thận.

    Ngày 10 tháng 9 năm Càn Long thứ 5.

    Dịch

    <3 trướcdđộ dài của sê-ridcáchd i>ân tiêneu Thái tử nói với Bộ trưởng Bộ Chiến tranh và Bộ trưởng i>do CloseerdoWith the besteTập hay nhất</i e i>thỏa thuậnngưỡng không uuuuu ye cũng chịu trách nhiệm về tiền lương và dịch vụevuade i> e i>ebay lượn, thành co ngeSức mạnh của thứ hạngdeKing Heartârộng răi, hào hùng như bầu trờiđCha mẹ’ đất , điệnđn thêmdód Đủ rồiđgiậnhớng bếBờ:

    NhàNhàtNhàNhàNhà ng lâudChủd Nước, vỗlộchăkhông saoâ</i n dân, không may bị thất truyền nghiệp chướng nênân phải ẩn cư trong núi và Nước cạn, người khác phải tìmđời nơiemột vùng đất tiên trie u Già trẻ trên 60d Nơi đăn trọi>

    d đen để xi những người không bao giờ khuất phục Con người, giữ Lên tiếng Việt giờdiuetrăm vạn người>ên, vận chuyển hàng tỷ bất tửbằng gạo,đ Aijun, cả Shuntian và lo lắng cho nóoieKhi bạn gặp nguy hiểm , bạn nên gửi lời ủng hộkiêm của mình ở đâu, công ơn to lớn đó phải khắc cốt ghi tâm và mang theo bên mình để làm bằng chứng mẫu mực. ân vNước, nghĩi> d eThánh nhân lo rơi nước mắt, xemGiớiTrên trờii>wow cái gì cũng đượcnghĩ i>nghĩđến, bi e ten.

    Những tên trộm ngu xuẩn đó chưa bao giờ ngheet ăn năn,dem tr ăm năm đất mẹ, chỉ kế thừaĐông Đông, Fuxu i>aman rợ, khoe mấy tòa lâu đài, mỗi bên mai phục vài côn đồãng, dàn trận voi bên bờ Tweetong, ngây ngoHọc eĐội quân chống ChúaVângu.

    theNhưng bọ ngựa không dừng được xe, chim sẻ bị bie i >t Đư lướiđãgiălà bên, cáo khi giận dữn i>eáeeu tan, lanđnghiia khắp thiên hạ, giữ mối quan hệ i>VềĐất nước. kyMay còn chút tàn phai, núp trong lu cỏ, hi vọng i>dBỏ cuộcdHãy để nó ra đi và trở lại,d Sau giờ nghỉ Kết nối lại,eKhi chiến binh thiên thầnevào đất nước, tôi đã thề i>đ i>Hãy tận hưởnganồi nước và thúng gạo này dù cho nó có tan chảy Thịt y xéukhôngongđ i>Báo cáodỨng dụng tái sinhtôiu.

    Bởi vì Hoàng ấnđãmất, khing dám giao cho hoàng đế, kínhdnhạiân thế hệ biểu diễn, tạ ơn hoàng đế ân, khiếnmất liên lạcdDang, run, cung kính trình bày.

    Ngày 15 tháng 9ăNăm mươi ba năm Càn Long

    Mô tả về chuyến đi khác nhau ở mỗi nơi, nhưng việc theo dõi không sát với sự thật. Đối chiếu lời kể của người trong cuộc với lời kể của quan viên triều Thanh, tình tiết rất rõ ràng, khác hẳn với lời kể trong sách cổ.

    Chủ yếu là mô tả ngắn gọn về chuyến đi:

    Tháng Tám, Lyynh và Nguyễn QuáchĐQuan [hoàng em trai phi nguyễn thị kim] đi theo đđường từ quando ng vềnước. Tháng 9 gặp tôný [Tư Kỳ]Xứ Biển. le quýghét với Hàn lâm thiĐ Pearl ZongĐan, Hàn Quốc lân hiệui > y d /i>dTôi theod Theo dõi nội dungd dTin tức và lời cảm ơn. [13]

    Có chi tiết, Lê Duy viết thư cầu cứu sau khi nghe tin quân Thanh chuẩn bị xuất quân chứ không tự mình trù liệu trước như một số tài liệu Việt Nam mô tả.

    Nhưng có một tổng hợp tình yêu cần được đưa ra như một giả thuyết về sự không tương thích của nhà vua và những người hầu của ông. Như đã nói ở trên, họ hàng của Lệ Vương và những người trốn được sang Trung Quốc lúc đầu chỉ xin sang nhà Thanh tạm trú, chờ vua về nước sẽ có người sang đón. Khi nhà Thanh đề xuất ý kiến ​​điều binh sang giúp, các hoàng tử nhà Lê chỉ yêu cầu “trấn Thanh Vệ” [đem lực lượng ra biên giới gây áp lực] để Thái tử sẽ trả đất cho Lê hướng tới. Nếu không phải là cả thế giới, thì gần như là một mảnh đất ở Borderlands, đóng vai trò như một thánh địa, như ngày xưa, để các pháp sư tự cai quản.

    Nói chung, theo ý kiến ​​​​của họ, chính Vua Bắc Ly và các quan đại thần đã đánh đuổi Tây Sơn, mặc dù họ vẫn phải dựa vào hậu phương của nhà Thanh làm căn cứ. .Những tính toán này có vẻ thực tế, bởi vì có nhiều dân tộc thiểu số sống rải rác ở vùng cao nguyên và núi phía bắc và vẫn gắn bó với Liwu. Cho dù là lời khai, lệnh triệu tập hay hồi ký của các bên liên quan, chúng tôi cũng không thấy bằng chứng nào cho thấy Thái hậu hay cựu thần đã thúc đẩy hoặc triệu tập quân đội đến nước ta.

    Thời nhà Thanh, các quan đại thần rất chủ quan, cho rằng Nguyễn Huệ sẽ “trốn > nam” ngay khi nghe tin mối đe dọa Để lại một trung úy để giữ phía bắc. Nếu quân Thanh tiến quân, người trong thành sẽ xuất hiện chinh phạt, rất dễ thành công. Đây là cơ hội rất tốt để họ báo đáp công trạng với vua Càn Long, làm bàn đạp trên con đường làm hoạn quan. Nhà sư biết Hoàng đế Càn Long thích khoe khoang nên đề xuất chiêu binh, định dùng làm quà mừng thọ 80 tuổi, rửa sạch quân Miến thất bại, ghi thêm một chiến công vào kế hoạch 10 các trận chiến quân sự. Mỹ thuật. Để đạt được danh hiệu “Mọi người già”.

    Vua Zhaotong dường như cũng tán thành kế hoạch này, vì vậy ông đều tán thành việc điều động, nghĩ rằng nếu cả hai đều tương thích với cuộc nổi dậy từ bên trong, kẻ thù sẽ không đánh nhau. Như đã nêu trong thư.

    Ngược lại, bọn tay sai chỉ đơn giản xin viện binh để trấn áp cảnh sát – tức là đóng quân gần biên giới hai nước rồi uy hiếp. Nguyễn Huệ Đức đã nêu quan điểm này trong thư gửi các thượng thư, và trong chính thư của nhà Thanh cũng nhắc lại rằng, dân ta không muốn xin quân mà chỉ nói vậy thôi. Xin Nguyễn Huệ nhường cho họ toàn bộ hoặc một phần lãnh thổ của họ để làm nơi tế tự và thờ tự.

    Việc các nhà lập pháp kêu gọi quân đội đến đất nước chúng ta trong hai bức thư nói trên – mặc dù thực tế rằng điều này chỉ nhằm hợp pháp hóa những gì thượng nghị sĩ đã làm và sắp làm [và có lẽ nên Yêu cầu đề nghị của linh mục. Cũng như bao vụ án khác, nhà Thanh muốn nước ta tự nguyện thỉnh nguyện để họ nhân danh chính nghĩa mà đi viễn chinh] – trở thành một bản án khó, và có lẽ cũng là nguồn trăn trở của đất nước. Sau đó, ông nói về việc đặt quá nhiều niềm tin vào quân đội.

    Tuy nhiên, trong số những người ủng hộ nhà Lê, mối đe dọa Bắc phạt không phải là không có cảnh báo. Chúng tôi thấy giọng nói của người đàn ông khá hung hăng, và sau đó anh ta nói “tóc có thể chặt nhưng không Bạn có thể’ nổi tiếng mà lột da đượcÔiKhông đượctguaai “. Đó là trường học của Hầu tước quý tộc.

    Theo tài liệu còn lưu lại trong văn khố nhà Thanh, Lý Quỳnh đã đính kèm một bức thư riêng vào bức thư “Chen Ting” của vua Lý, nội dung như sau:

    Bằng miệng

    Vì Annan có một quốc gia, tôi hy vọng rằng họ Li sẽ chính nghĩa nếu anh ta giành được đất nước. Vì vậy, vị trí của Mo Shikun ở giữa đã tại vị hơn sáu mươi năm, nhưng Ji Xin đã không có hơn hai trăm năm, chính trị, chuyên về hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại , hiện tại hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại, hiện tại như hiện tại, trái tim con người, trái tim con người như Ruan Yue theo đuổi, theo đuổi Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue Ruan Yue, Ruan Yue , Ruan Yue, Ruan Yue, người tự xưng là quốc gia, nói Ruru, từ Xiaorenren, Deyue, Ruan Huizhi Zhizhizhizhizhizhizhizhizhi[14]

    Dịch giọng nói

    an nam huu quoc do lai, duy le thi thắng quốc hội, vi chính, kỳ duyên, kỳ duyên, triệu điều, lý lễ, học kỳ.

    Sự kế vị của người trung gian quá cố, sáu mươi năm, và đứa con cải cách của cựu Chí Tân. Zhongxingyi đã bị áp đảo trong một trăm năm, và chính nghĩa là người vợ chính trị chính, và quyền lực trong thiên hạ. Giám đốc Ngô vương tuy vi hà quốc chi, nhị nam nguy chính, địa lý bắc tắc trình phu chính, triển kỳ binh quyền, ng ư kim.

    Trục nguyễn viên vi nguy nhạc là khi lòng dân còn, nước còn, biết đi đâu. Tự phiêu lưu Thug Thug Những suy nghĩ trong quá khứ, thậm chí là sự điên rồ trong xương của họ. Đối với một bản tóm tắt ngắn gọn về thời kỳ, Nguyễn Thiết tự xưng là Thái Đức. kim phúc kiến ​​tự thiết quốc phạm thượng, ư thị ưu sử cục canh cuộc khởi tu binh, ham tại nhân thừa lê thị an trạch, vô mưu vô mưu, cổ tri nhân thu quy nghia, nguyễn thiết tuy cường, diệc bất phục tùng.

    Giống như xử lý thiên triều thụy tu, thi tú, chi đức, thiên chủ trấn áp cảnh, tức có thể phạm quốc hội, nhi quốc, nhân nhân, năng làm nội. làm việc, dù sao đi nữa. Thiên triệu quân lực chi gia, nhị nguyên nhạc, nguyễn huệ chi trụ can chi chi.

    Dịch

    Từ khi thành lập An Namđen nay chỉ còn họđđ i>nước đúngdáng,âng hướng i>khíchdeđể trái tim dẫn lốichàolễi>i a dnở si dtôi làm theo.

    Tuy có họ ở thời trung đại nhưnge tuổi đã ngoài sáu mươiă m nhưng lòng người Vẫn mế ng dổi. eHơn hai triệu năm sauăm nă i>m trong quá khứ, có một phân họ chính, đó là toi biết luật nến này đếndến khác. Vị vua tơng làm chủ một nước nhưng họ phương nam là nguyễn phú trơng xétoong ddai, còn ở phương bắc làm phụ chính, giữ quân quyedecó mặt.

    họ của trinh và nguyễnđu có nhạc nguyễnd Ánhetuổi, cẩn thậneCẩn thậni Người muốn cứu nước thoát nạn, nên khing thì có kháng chiến. ĐếnKhi tâng vùng địch bị lộ, h ebạo lực bạo lực. tĐầu tiênthế kỷ này, Ruan Zeiđ i>Đặt tên năm là Thái LanĐĐức. bây giờ ydàenếu bang báng thì cày cutrở thành kiếm và giáo khi chúng bị thu nhỏân e /i>n người, Đó là vì i>ân nêndđạoia d ân biến thành vếng, giặc nguyễn tuy không đủ mạnh i i>Không thể bắt mọi người phải tuân theoVì tình thươngTa coi thường trẻ em và giúp đỡ những người khó khăn,d sát biên giớiđến sát biên giới có thể giúp nước tiếp theođ a Ở Trung Quốc, khi biết tin này, họ sẽ nổi dậy chống lại nó, họ sẽtrong quân đội của các vị thầnbạn giúpnhưng ngayđi>nguyễn nhạc phụ trách, nguyễn huệ sẽ</i dến bây giờ.

    Mặc dù không được liệt kê là một nhân vật chính thức trong số các sứ thần của vua Lê, nhưng Li Kun khẳng định rằng ông có quan điểm khác với Lý Duy, và do đó có thể không hài lòng khi thấy chế độ quân chủ chuyên chế, và rằng vua Lê Lê quá lệ thuộc vào quân Thanh, không giao cho ông ta nhiệm vụ tạo dựng một lực lượng tự túc hành động độc lập.

    Có lẽ đây cũng là lý do Lê Quỳnh viết vội đến nỗi nhận sứ sang Trung Quốc cầu cứu lần thứ hai, và chi tiết về Thăng Long cùng quân Thanh là gián tiếp. Người ta xác nhận rằng anh ta chỉ là người ngoài cuộc và không trực tiếp tham gia vào những diễn biến này. Chính sự ngắt quãng lặp đi lặp lại do cố tình lược bỏ này đã khiến giáo sư Hàn Hoàng Hiên đưa ra nhiều phỏng đoán khi dịch Bắc đề.

    3.2.2. Anh aora n mhey

    Thời đại vĩnh cửu nên là một huyền thoại

    Quần áo và gậy của Đại sứ

    Đại bàng vĩnh cửu mạnh mẽ

    Quỷ Sam Dolly Suzhuang

    Bản Án Trần Đan

    Câu chuyện tuyệt vời chưa từng có,

    Một thiên thần với chiếc mũ bị hỏng.

    Trở lại phái đoàn đưa thư của Lý Vương sang Trung Quốc, trong đó có ba người đi theo đường mòn lên cao nguyên rồi sang Trung Quốc. Chiếu theo di chúc, ta được biết vua Chiêu Thông có làm thơ tiễn biệt Trần Nam Nam, bản dịch như sau:[15]

    Chỉ ký

    Bằng miệng

    Đừng nghĩ biển trời, phượng ẩn rồng lặn mỗi ngày một trời.

    Trong xã có oán, sông hồ đầy cay đắng.

    Sixian giống như giọng nói và khuôn mặt của tôi, ai đang ở trong phòng tình yêu?

    Ở đây với Quân phu nhân và Mặc phu nhân, Mạc Phi vừa nhìn thấy đã có quan hệ tốt với bà.

    Dịch giọng nói

    Phải tự nhiên nhất,

    Rồng phượng Tây Tạng tự nhiên nhất.

    quan hệ xã hội của tac huu rất tệ,

    Bão giang hồ lưu lịch.

    Thông minh và tự cho mình là trung tâm,

    Hà nhân tấm khiên phương Tây trung thành.

    Khi chiến tranh kết thúc,

    Đoạn thoại định mệnh đơn phương nhất

    Dịch thơ

    Bầu trời xa buồn

    Rồng phượng ẩn giấuĐãbao nhiêu ngày rồi

    Lòng tôi càng thêm sầu

    mất shưng hộ đãtừng

    Hy vọngNhưng tôi có một người ở bên cạnh mình

    Ngôi nhà hạnh phúcĐâyBạnĐóy

    Bây giờ chúng ta đang ở bên nhaudChúng ta không thể giúp gì cho bạnChúng ta rất thân thiết>

    Không phải may mắn chỉ là định mệnh sao?

    tên tranan (vẽ lại)

    Bằng miệng

    Trang Từ, nước mắt của Hầu Hán gột rửa, tư tưởng của vị tướng cô đơn được trả cho bầu trời.

    Fu Sheng phụ trách Văn tướng, và ông ấy sẽ không bao giờ mệt mỏi với Lu Zhonglian.

    Phụng quốc mà không nung nấu trách nhiệm của một triều thần thì không ai dám dẫn con gái mình đi.

    Bản thân bình thường không liên quan đến Long Ti, để chứng minh nhân duyên gặp gỡ trong kiếp này.

    Dịch giọng nói

    <3

    Cô tâm sự với Phó trưởng Thượng Thiện.

    Canon sinh ra trong một gia đình nghèo,[16]

    Chết dưới mồ. [17]

    Kẻ thù báo quốc,

    Cảm thấy vô gia cư.

    Tầm thường, vị tha và bất cẩn,

    Tóm tắt về sự giải mã định mệnh của Jin Sheng.

    Dịch thơ

    Nhặtmộtng đxé tuMùa thu

    Mặc dù vàn khi Thủ tướngng theo kịp p >

    Xin lỗiXin lỗiTôi

    Làm điTôi chưa làm đâut Nước non

    ĐâyưdHãy nói về ngôi nhà tôi

    Thăng trầm chỉ là may rủie

    Chúng ta đã gặp nhauChúng ta thật may mắnThật may mắn

    Thật không dễ dàng trong suốt chặng đường. Để tránh tai mắt và trạm kiểm soát của Tây Sơn, họ phải ẩn náu trong rừng núi, vượt núi vượt biển, đưa đón giữa các làng dân tộc thiểu số giả làm doanh nhân. Hành trình lịch sử này được ghi lại qua một số lượng lớn các bài thơ và bài thơ của Chen Dan’an và Li Weidan được lưu truyền cho đến ngày nay.

    Bản Án Trần Đan

    Đi qua thành phố Cổ Bào

    Thành phố Gupao và thành phố Mo vắng vẻ, nhưng vi tảo là quê hương của họ.

    Không có phép màu nào trên thế giới, vậy tại sao phải đắn đo suy nghĩ về việc lập kế hoạch cho một gia đình.

    Tuy nhiên, vũ trụ được chia thành của riêng tôi, và nước này không được phép thuộc về nước kia.

    Muôn đời nên truyền thuyết và việc làm, kính phục và người hầu tàn tật làm thần dân.

    Dịch giọng nói

    Quá lỗi thời

    Cổ nổi trở thành đỉnh sa mạc,

    Về nhà đi.

    Khả năng xử lý chuyển động,

    Âm mưu quan tâm đến tiền lương.

    Từ ngữ của vũ trụ,

    Giang sơn không thuộc về Bắc Tông.

    Đại bàng Vangual thật tuyệt,

    Đồ trang sức sành sứ bẩn thỉu.

    Dịch thơ

    Cầu phao cũ người ta dựng phố vắng,

    Trông về quê hương, lòng rạo rực.

    HìnhÁcTư bảnOaMưu đồ,

    Gia đình bận trả lương.

    Số phận

    Dù mạnhđâuưeCướp nước ngang.

    Câu chuyện tuyệt vời chưa từng có,

    Một thiên thần với chiếc mũ bị hỏng.

    Hai bài hát trong Đường núi tạ ơn

    [nhi thu] ở đường Lãng Sơn

    Đường 1

    Tạm biệt Tianyuji, sự tồn vong của đất nước phụ thuộc vào chuyến đi này.

    Hoa cỏ kêu người như lời, núi sông dường như khách không quen biết.

    Ba nghìn chuyến đi, mơ hồ già nua, một mặt trời và mặt trăng cô đơn và trung thành.

    Chạy xéo gian thần, trung hiếu của quốc gia trọng hơn thân.

    Dịch giọng nói

    Đặc san ngôn ngữ ký định ninh,

    Xã hội tồn tại trong hệ điều hành.

    Những bông hoa cũng giống như lời nói căm thù,

    giang sơn xưng là khách khí.

    thien chinh xa lộ lam yên lao,

    Hầu hết thời gian cô ấy là trung tâm của mặt trăng.

    Thẻ chết

    Một quốc gia trọng và khinh.

    Dịch

    Trên đường Lạng Sơn (hai bài)

    Lúc chia tay, vua nói đi nói lại với tôi

    Mất chiến thuật cộng đồng cũng trong chuyến đi này.

    Hoa Nhi dường như cũng muốn người biết oán hận của mình,

    Giang sơn ta tưởng là khách, chẳng biết tên là gì.

    Ba nghìn lối thấy khói xanh cũng xưa

    Một lòng sáng như nhật nguyệt.

    Là đầy tớ, bạn phải đi đường dài,

    May mắn thay, đất nước quan trọng hơn tôi.

    Dịch thơ

    khuyên dTôi nhắc bạn khi chúng ta chia tay,

    xãĐây là ngõ cụtĐây /p>

    Cây cỏ hoa lá vẫn nở rộ

    giang sơn một giải lạ.

    Ba ngàn dặm khói xanh

    trăÁnh sao lập tức soi sáng lòng người.

    <3 làm việc chăm chỉ,

    <3

    Đường 2

    Gió se lạnh cuối thu thổi, đầu suối vừa lướt qua đỉnh núi.

    Lòng người lo sợ, nhưng nên biết trước tuần sau.

    Cỏ nóng chất chứa thăng trầm, suối chảy tựa lời nguyền.

    Trong thư mỹ nhân sông núi không có câu nào hay.

    Dịch giọng nói

    Sắt sắt gió lạnh thổi mùa thu,

    Tài năng hàng đầu quá đắt đỏ.

    Bạn có thể nhìn thấy trái tim của mọi người vì chúng là riêng tư,

    Số phận thật tốt.

    Giới thiệu về sự nuông chiều bản thân,

    Được bán như một tin nhắn chia tay.

    Tôi không đồng ý với Jiang Shantian,

    Hành khách mô tả chiến thắng.

    Dịch

    Gió se se lạnh cuối thu,

    Sau khi vượt qua cửa nước, chúng tôi lên đến đỉnh núi.

    Lòng người còn lưu luyến, vì nhớ Hàn,

    Chúa biết cô ấy chưa thể ra khỏi nhà.

    Darkweed dường như cũng có ác cảm.

    Dòng suối róc rách như than là nỗi sầu chia lìa.

    Không có bài thơ nào hay để nói với giang sơn,

    Làm sao những người qua đường có thể coi chuyến đi này là một chiến thắng.

    Dịch thơ

    Gió Hàn giết chết cuối thu,

    Trèo qua khe núi còn sương mù.

    Lòng dân vẫn gần Hàn,

    Số phận không chuẩn bị sẵn.

    buồnbuồnbuồnchếtngười tốte tôi ,

    Nỗi buồn của người sốngdi.

    Bài thơ hay không bằng tiếngÔNúi ơi

    Liệu động thái nàyLiệu nó có thành công không?

    Nhận xét

    [1] Một số lượng lớn nông dân chạy về nông thôn đã bị giết, thêm vào tổng số thiệt hại được ghi nhận trong lịch sử nước ta nhưng không có trong các báo cáo thương vong chính thức của Trung Quốc.

    [2] quân căn, nguyệt triêu bảo, ô số 2778, túi 163, số 39031, bản An Nam Tổ cáo (cát trang) phát , thanh cao tông thập võ học (1982 ), trang 345-6

    [3] Lê Quỳnh “Bắc hành tung kỷ”, la sơn yên hồ hoàng xuân hàn, tập 2 (1998), tr. 876

    [4] Khâm định an nam chí lược, tập 2, tr 1-4

    [5] Khâm định an nam chí lược, tập 3, tr 9-10

    [6] Đặt làm thành viên

    [7] trung dang cung, ô 2778, túi 163, số 39024, lê duy ký, Giản văn ngày 24 tháng 8 năm Càn Long năm mươi ba. Nghiên cứu
    (1982), trang 356-7.

    [8] Sinh năm 1743, người làng Tương Lạp, huyện An Phong, tỉnh Bắc Ninh, Tiến sĩ Đại học Ái Ái (cảnh hưng 36 năm 1775).

    [9] Tự túc, hiệu lai sơn, biệt hiệu lan tri ngư, lang tài, bắc ninh. Trần Văn Giáp, Khám phá kho sách Hán Nôm (tập ii) (Hà Nội: khxh, 1990) tr. 149

    [10] Khí chất đáng khen

    [11] Sinh ở trấn Bảo Định, huyện Gia Bình, tỉnh Bắc Ninh, đỗ tiến sĩ tỉnh Đình Kho (hạng nhì năm 1787).

    [12] Căn cứ quân sự, Âm lịch, Ô số 2778, Túi số 163, Số 39026. Tờ trình của Lê duy đề ngày 15 tháng 9 năm 53 (1788). trang cát phát, thanh cao tông xuyên toàn võ học (1982), tr. 352.

    [13] nguyên văn: Vụ án nổi tiếng của Yue Bo và Chen. Từ đi vào đất liền để báo cáo và cảm ơn bạn. Nhà Bắc Hán. Tạp chí Nam Phong số 125 [Phần Hán văn] (1928) trang 2. Đoạn này viết sai hoặc thiếu, vì Lý Quỳnh và Nguyễn Quốc Đống đi hai con đường khác nhau, không phải cùng một con đường Quảng Đông. (Ghi chú của tác giả)

    [14] cát phát trang, thanh cao tông xuyên võ nghiên cứu (1982), trang 353

    [15] Tiểu thuyết Hán văn Việt Nam “Tống Thiện”, (1986), Tập VI: nam thien trung nghia thu luc, tr.69

    [16] Wen Tianxiang bị quân Nguyên bắt và hát quốc ca trước khi chết.

    [17] Danh nhân thời Chiến Quốc, thà ở ẩn không làm quan.

    Phần 4

    Trở lại đóĂnng lâu

    4.1. Quay lại Mở

    Quân Thanh tiến vào nước ta một cách bất ngờ nên phần lớn quân đội “Cần Vương” đã không hưởng ứng như Thượng thư mong đợi. Ngay cả Le Wang trong hầm trú ẩn không kích cũng không dám di chuyển, bởi vì anh ta không biết tình hình thực tế — và ở một nơi hẻo lánh, anh ta khó thu thập thông tin, và anh ta sợ thế lực địa phương bức hại anh ta . Gia nhập đội quân Tây Sơn. Trường hợp lãnh chúa trong quá khứ.

    Theo lời kể của sứ thần sang Trung Quốc, thời vua Lê lúc bấy giờ chỉ có vài người, họ lưu lạc hết làng này đến làng khác, mỗi nơi ở vài ngày để tránh bị dòm ngó. Phải mất hàng tuần để móng tay dễ dàng bắt được. Đã như vậy, sau khi An Minh rời đi, bên cạnh Nhạc Vương tựa hồ không có ai, cho nên lúc hắn trả kiếm, chỉ có hai người đi bờ bắc sông gặp thượng thư. Thực tế này cũng phủ nhận sự miêu tả “trieu dlưu vong” đem trâu bò rượu thịt đi chào người ở hoàng lê nhất thống chí hay khâm ĐLịch sử Định Việt.

    Về vấn đề dân biểu chiếm thủ đô, lịch sử nước ta đều nhất trí rằng Dinh thự Wuwen đã rút lui, quân Thanh không gặp bất kỳ sự kháng cự nào, nhưng để tỏ ra quyết liệt, thống đốc Quảng Đông và Quảng Tây tưởng tượng và tường thuật rất hùng hồn như sau:

    Sáng sớm ngày 19 tháng Giêng(11 âl)dến s i>ohBạn có thể thấy phía bên kia sohng quâa Kích thước khác nhau, ở giữa bài hátong hoặc ở rìa bài háto >ng , điều quan trọnge quânh địch trên sobắndTiếng súng không ngừng, qu&nChúng ta bên này sông</i ng en dkịch i>o dkịch tínhohợp lệ.

    <3ng mà thng lộn, xin lỗit i> ÔiTôi chán ănen eKhông ngon. Chúa ơi hãy mau tìm mấy chiăm quân thiện chiến, tiêu diệt giặcân giặc trênân i>o Trước hết.

    quágiặc thấy quân ta đang tập kếtegiơ súng nhỏ reo vang, quân ta chăm chỉ xng để,d Sống sótdeChúng ta sẽ không thắng cuộc chiếne i>e i>en, chọc một phát còn lại liến ngược ve, đếm ngược xi>o lên, hơm dó đnháy song den 5 hoặc 6 lần, hàng chục lầne dThằng khốn, bắt sống mười bảy người và chặt đầu ngay lập tức. Địch mất tinh thần qata vì bạnbạnnh i> Bạn có conBạn không nênBạnTiện lợi dKhi sang đến bờ bên kia, bạn có thể bị lạce.

    Nhìn quân địch mà hoảng hồn, nếu như quân Nếu ta thắng dthuyen, chúng ta có cơ hội để giết nhưngđđ i>Tôi tìm khắpoTôi thấy có tre trên bờ ng rồi bịbị địch cắtet rồio cách i>bạn/p>

    Chúa dũng cảm như lửađốt, nghĩithù i > Đóhỗn loạn, trời sắp tối dhọgấp đôi ng hay ít, dTôi xin lỗie /i>Chỉd ưadhơn hai triệu một chútăm i>ong. eLời hứa của ốc sênee i>eeeee i>anh, phó tướng trưởng tri nhậm chức, tướng dương hưng long dự, du kích trường thuần i>m nhân dân canh năm ngày 20ếeăm i>n đi thẳng sang bờ bên kia

    quân địch ởđđại bác bắn đại bác phản chiến, nhưng khi qui>ân ta đidrồiđấy Tôi tuyệt vọngngi en bỏ chạy, có người bỏ chạy. quân cho ta giếtừ, lấydđược nhiều hơn thuy n nhỏdelưnghiển thị i>đãưađhơn 2000 quân qua sơng.

    Chiều tốiếrạng sáng, chia quân truy kích, diệt địchâi> Khi địch bị thươnge Không nhiều, nhưng bắt sống 187 tên, tìm được hơn chục thueĐịch khiêng về 3400 xuoTôi là dân chạy trốn, du kích quân, tôi n nhỏ, sắpd Dừng súng lên. quân thù tu thuyến đến, vềđ i>Mẹ kiếp, quân ta đánh đại bác mã, rồi ném cầu lửa, vây thueKhông đánh trảdNắng sng.

    Chúa và hứa rằnge hành độngdTôi đã thấy một vài tr ămTên giặcong dAi chạy thoát , trongdnó có hai chiec trước khi chìm, kéo vào bờ và tìm thấy dưới nước an quân thùe i>Bạnđãbị đánhđãchậm chạp Có</i t. Nhận đượcđhộp tem trongdchứa bằng đdCon dấu bằng i>đồng, ngà voi, gỗ các loại. Xem xét kỹ hơn chi văneceeceecee i>c của pharaoh [LP Hou],một chiec của pharaoh chỉ có huy cao thái[Gào Cái] duCód cho địch sử dụng ở lệ thành. Hơn 10 thuộc tính i>gấp đôing.[1]

    4.1.1. vua lâyxuất hiện

    Sử sách nước ta cũng có nhiều ghi chép về việc các vị vua sau khi đến Bắc Đô đã ra nghênh chiến với quân Thanh.

    4.1.1.1. khâmĐ

    khâm Đđịnh việt sự viết:

    …và sau đó là Phượng Hoàngãndi gia l i>ni>âm, quándồnBò rượudLâuThanh. Sau hm, vua vào kinhkép.

    4.1.1.2. Danh sách truyện

    dDiễn Truyện (Ngô Đài) Tập 30 Trang 31b Thì:

    … tốin siđược đề nghị i>i>i> deBắc Kinh. Jing Zhaotong radón tiep quâ n thì cùngeđường khởi hànheeb

    quân ton si Đề xuất, làm một cây cầu nổidlàmOopsDoanh nghiệp đi ngang qua.

    hơm sau tơn siĐề nghị xưng Chiêu Thống là An Nam Vương. Đó là ngày 21 tháng 1 >[2]

    4.1.1.3. Biên niên sử của Huang Liyi

    hoàng lê nhất thống chí Mô tả chi tiết hơn:

    … Thìđó, vua sai lê duyĐan i>dgửi email cho tôi đến cấpdeekho > i>en ton siĐề nghị, nói r õThảo luận về tình hình trong nước và nói:

    Tôimới bị cảm, khikhông được i>i di eXin chờe Thị xã Lạng Sơn.

    deđã nghe tinân tây ra, vua mới vền làdao qu > an cần vuaden ở đâu; i>ở trong doanh trại của vua, còn lại giao cho tướng xây đồndnghĩa u, ngườidMọi người thuộc về bất cứ ai canh giữ thành phố. trần quang châu lithị trấn kinh bắc, ruến Tôi là i ithị trấn sơn nam, hoàng phụng tự lithị trấn sơn nam ay. Mọi ngườideGiới thiệuu vân báodTôi đến trụ sở chính. Chỉ có trần là xa giá.

    châu xin dời xe của vua vế trấn kinh bắc, tu sửa lâu đài lưy, xây xây nhàd Chờathanh. Nhà vua vâng lời.

    drồi vua sai người kể tộid >utrinh tiếtddddddddd i>Tôi đang làm bài kiểm traeMời các bạn lênt rõ:

    hiện đãgửi ân chia đ < Tôi đã chiếm được bốn thị trấn bên ngoài thành phốdo, tìm kiếm những kẻ đột nhập ẩn náu ở khắp mọi nơi. Xin đến một ít đất, mười con đâu, một trrượu dạo, chúc mừngân, ngướcng Chấp nhận .

    Lại làm vuaĐượcKhông phải tranh làm vuaPhải l i>ăo và xădân một số vùng ngoại ô dTrường dự bịdQuy trình rời trườngân Cột.

    Xin lỗiani e tôi hướng về phía nam, dọc theoeĐườngeou Thuận tiện anhnguu xem vưng trinh, y liế i>n đã nói:

    at dQuân qua cổng thành, trước hết i>đãcó n giặc sợ hãi đã i >o mechạy mất. nghĩnghĩThượng đế đó dở đó, còn ai khôngo o? i>Bị kích động và nổi loạn? Bởi sự vĩ đại của thế giớie tại sao họ quá yếudđể họd Có thoát thân được không?

    …khi đến kinh bắc, vua cử các quan đđđđ ơXin chào. Thoải mái:

    Bạn gặp tai họa lớnconbạn không ăm, cảm ơnđĐứcdĐế > deTiếc là nhầm vị trídem qu ân hộ tống mẹ và vợ đi trước. Di chuyểne đếnđâyy, giúp việc kinh doanhtôii , het cần được chụp trước het dgiặc thì sửadchinh phục m, làm kế i>e lâu dài. Bao nhiêu ngườidu mun ngàn lần cũng chỉ có thể câu này xin rútân, thôi lo việc nhà. Tôi>

    Pear King đã nói:

    tCảm ơntHoàng đếeeeeti> d như thiên đường khilàm sao bạn có thể tưởng tượngdĐược ban hế</i t. Hãy nhún nhường trước ông giàđâyy, khiến nướci>o i dHãy nhìn ánh da cừu,dái ngọc,dai,dd i>đ Hàing PolarisĐi>Liều lĩnh, Người rừng. Tình yêu hạnh phúc, thân me >et!

    Sau đó, nhà vua yêu cầu anh ta nghỉ ngơi. Gợi ý nói:

    Nơi nàyy xa thành phng xa, cần goi ngay, khiomgng nên dùng tiết kiệm.

    Hòa giảin sút chín phát, nghiêmđãcãi i>unhưngdi.

    Nửa đêm,đến bờ bắc s ng nhiha, Lí vương bảo đi kinh thành trước, rồi sai giường ởd i>Thiên đường, xin mời vào. Đề xuấtoHãy nói:

    Nơi đó khiong phải là tên của Đ (công ty?) Chung ĐứcVề vấn đề nàyân i>u (imeu?) eie Vì sự bất tiện này.

    ndđãng trong hai bã ãi>i bờ nam và bờ bắc sơng nhiha, phao lại sai shongd đi quay lại. hm là ngày 11 tháng 12 năng thươngân i>n (1788).

    hm, vua thân hành e

    Mạnh thường quân trưng vương trượng trang trọng tạid thánh đường, rồi viếngen Đối tren i>ăm có liên quan đến hầu họng. e an. đề nghị lãnh đạodến quan, rồi công bốdọc tấuđe Đời nhà Thanh, vua Lê được phong là hoàng tử. Trong tập sách chen vua,dchỉ nói:

    <3 Bạnlàm gìdeđất eai ; ba triệu cốngăm năi >m , bạn có nghĩi tn t i>ồđầu? “…

    Sau lễ sắc phong, nhà vua thảo thư cảm tạ theo thông lệ rồi ra trg gõ cửaet mà cám ơn thì yêu cầudnộp đơndi . đề nghị chấp nhận.

    Mặc dù Lê vươngđã dlên ngôi vua, nhưng luận dkhắp nơi ám chỉđếni,di> >u dùng thời Càn Long. Vì có đề xuất ởđâyy nên khiong dám dùng số năm của hệ thống .Bao ngày sau hành hương Hôm nay, vua đến giảng đường chờđnghe chuyệnđền quân, công việc nông thôn. Sau vua Tềi, qun chỉ có hàng chục vệ sĩ. Trong kinh điển, aiong biết là vua, hay người có biết > i> eRồi họ nói với nhau:

    -Từ thuở nước Nam tađe đến nay vẫn có một vị vua chưa từng thấy</i ôiác vươngđác như thế .tieng là vua mà niên hiệu viet là Càn Long, ý nghĩa là gì?eng i>et i>ung do vien chungdốc, cái gì sự khác biệt giữa làm ốc và dựa vào Trung Quốc? [3]

    Căn cứ vào chi tiết so sánh lịch sử giữa nhà Nguyên và Hoàng Liyi Tongzhi, chúng ta có thể thấy rằng nếu không chép lẫn nhau thì đôi bên sẽ có ảnh hưởng lẫn nhau rất lớn. Điều đáng nói là những chi tiết này không chính xác và là manh mối cho thấy thái độ chỉ trích của các nhà sử học đối với tạp chí Pear. Cũng như những đoạn lịch sử kể trên, người ta có cảm tưởng rằng Lê Vương lúc bấy giờ đã triều chính trang bị khang trang, chuẩn bị trâu bò, rượu thịt để nghênh đón đoàn quân viễn chinh, rồi ung dung tiến vào cung. ep thu” vốn. Những gì đã xảy ra không hoàn toàn giống nhau, nếu không muốn nói là hoàn toàn khác.

    4.1.2. thực sự >n lời chứng thực

    Khi quân Thanh tiến vào nước ta, sức kháng cự của các trấn Tây Sơn đóng từ Lạng Sơn đến Thăng Long rất yếu, quân trú phòng ở một số đồn không đông, phần vì ngô nghê, phần vì sợ bị quân ta tấn công phía nam, cắt đứt con đường trở về rất nguy hiểm. Vì vậy, tướng Tây Sơn chủ trương rút lui trước để bảo toàn binh lực, chờ quyết định của Nguyễn Huệ. Như thường lệ, cuộc rút lui diễn ra rất suôn sẻ, bỏ lại Thăng Long, kinh đô đang đổ nát vì “kinh đô“. Trong triều đình này chỉ có một số quan viên cũ và quý tộc, không có quân đội, khi quân Thanh đến và nhìn lại, quân Tây Sơn đã rời đi, vì vậy họ phải mở cổng thành và “đầu hàng”. ” bị xúc phạm và trừng phạt.

    Còn vua Chiêu Thống thì không ai biết ông ở đâu cho đến khi ông chuẩn bị vào Thăng Long. Khi bắt đầu âm mưu can thiệp vào nước ta, Thượng thư đã mơ hồ nói với vua Càn Long rằng nhiệm vụ chính của việc cử binh lần này là đánh đuổi một nhóm quan lại ở Quảng Nam và chiếm An Nam để duy trì quyền thống trị của đế quốc. .Với tình hình khả quan [phần lớn đất đai chưa có giặc, đường Thần Vương khắp nơi, các thủ lĩnh Tây Sơn tranh chấp, phương bắc chỉ còn lại một thế lực nhỏ…] Hoàng đế Cao Tông cũng tin tưởng rằng kế hoạch sẽ dễ thực hiện, khi quân đội rời khỏi chính phủ, vua Li sẽ xuất hiện và trở về Thăng Long.

    Chỉ là hiện thực không tuyệt vời như trong tưởng tượng, Lệ Vương vẫn lưu lạc, lão phu cảm thấy áy náy, sai lão thần đi tìm, để thu hồi vốn liếng chính nghĩa. Vì không có Lê Kim trong quân viễn chinh, nên các nơi đều yên tĩnh, trừ một số làng dân tộc thiểu số dọc đường và các vùng hẻo lánh gần biên giới, không có quân đội Việt Nam nào bày tỏ sự ủng hộ. [4]

    May là quân Tây Sơn không ham đánh nên chỉ phòng ngự vừa phải, đánh xong thì rút lui, để quân Thăng Long có thời gian chuẩn bị. Vì vậy, quân Thanh đi đến đâu cũng thắng, trung bình mỗi ngày đi được hơn 30 dặm, có thể nói không gặp sự kháng cự nào. , phóng đại. Chỉ là sự cạnh tranh trên thị trường rất khốc liệt, nhưng nó không có nhiều ý nghĩa.

    4.1.2.1 tưn sn

    Các chi tiết trong bản báo cáo của triều đình do chính Thống đốc đề nghị phải được coi là chính xác, mặc dù ông ấy có thể đã thay đổi một số chi tiết cho phù hợp với Hoàng đế. Hơn nữa, khi đến Thăng Long, Tôn đã cầm sẵn trong tay quốc sách và ấn tín của nhà vua, nên sốt ruột khi đi tìm vua Lê mà không thấy quay lại.

    Ngày 20 tháng Giêng [17-12-1788], Thượng thư báo cáo với vua Thanh về việc chiếm được Thăng Long và vào thành chiếm dinh thự, đồng thời truyền cho dân chúng những tin sau:[5]

    Bằng miệng

    trong

    Dịch giọng nói

    Ayurveda là một kẻ vi phạm ác ý. kim đại quân tiến lên. Ngoại trừ trận chiến của những vùng đất xa lạ. Đào tất cả chúng. Cán bộ chỉ huy phân phát hương án. Không tránh khỏi việc tự làm hại bản thân. Bất kể những ngôi làng nhỏ tự lái xe, bất cứ ai nhìn thấy tín dụng. Biểu tượng của sự chuyên chế giận dữ. Bao nhiêu tội lỗi được khơi ra.

    Dịch

    Bạn đã bị giết bởi một tên trộm lâu, bây giờ e i>Khi đánh nhau, bỏ chạy có thểgấpng. nếu tôi ra lệnh cho quandeu tìm bắt trong làng, Khiônggchuyệntôi > i>n Tiếng ồn. Trả tiền khi đến thời điểmoopsBuộc vào trại tự kiểm trađTôi chỉ cung cấp nó, chỉ cần dđể trút giận, chỉ cầndtránh bao, giấu gii>ư Tôi.

    Do không nắm rõ tình hình, nếu đóng quân trong thành sợ bị phục kích hoặc bao vây, sau khi do thám, ông ra lệnh cho quân Thanh đóng quân ở bờ sông và các cồn cát bên ngoài. Cho đến canh hai đêm hôm đó, Li Qiong và Li Weiji mới đến doanh trại và gặp các nguyên lão. [6]

    4.1.2.2 lê duy Đbản

    Theo Tử vi là tuyển tập thơ của Li Weidan, ghi lại rằng khi quân Thanh đến bờ bắc sông Phù Lương, ông đã sang Trung Quốc cầu cứu[7] [ 8], quân đội Tây Sơn đã rời đi, vì vậy nguyên lão hứa sẽ chinh phục thủ đô. Tiếp theo, [le duy dan] theo vuaden d i>lễ sách điện tử”.[9] Ông không nói rõ vua Lý đến lúc nào, nhưng chỉ trước đó, khi quân Thanh vượt sông thị cầu, ông không nói đến hoàng đế, vì vậy chúng ta có thể được biết vua Lý đã hội kiến ​​với các bô lão khi quân Thanh vào Thăng Long, do Lê Quýnh thuật lại.

    4.1.2.3. Rượuynh

    Theo bec hanh rut ky là bản sao của Lê Quýnh về một tài liệu viết về cuộc đời lang bạt của ông:

    …Quân đến núi Tantang[Tầng thứ ba], Lê Đan liền tâu lên, Tống Đại Nhân nghe theo, ngày 20 đại quân tiến vào cầu gãy, truy kích đến cùng sông Phù Lương về phía bắc[Phù Lương][10], Quân Tây Sơn bỏ thành chạy trốn.

    Ngày 21, nhà vua đích thân ra đón đại nhân ở bờ bắc sông. Ngày 22, Lệ Thành bình phục. Ôn Khiết Bảo, tháng 12, nhà Thanh phong ấn tự tôn cho nam vương, phong tước, phong tướng. [11]Tháng ấy, vua ra chiếu, sai Lý Quỳnh phụ trách việc quân lệnh, hết kỳ hạn thì đuổi giặc. Nhưng đại nhân[thủ lĩnh]gọi quân thù về bàn[12]buộc nhà vua phải thu hồi ấn kiếm và đổi về vị trí của một quan chức thái bình. chương trình nghị sự.

    Lúc này Lệ Quỳnh lâm bệnh nặng[sốt rét]nên xin nghỉ phép về nhà điều trị….[13]

    Mặc dù có ít chi tiết, nhưng mô tả của Le Qiong phù hợp hơn với báo cáo của thượng nghị sĩ về tiến trình của chiến dịch. Lê Quýnh khẳng định Lê Duy Kỳ chỉ gặp Thượng thư khi quân Thanh tiến đến Thăng Long. Mặc dù có một chút khác biệt về thời gian, nhưng chúng tôi tin chắc rằng ngày tháng trên biểu mẫu của MP phải chính xác, vì chúng được viết khi mặt trước vẫn đang chuyển động và không có lý do gì để điều chỉnh nó. Ông viết về những kỷ niệm về hưu và ẩn dật cuối đời. hoàng lê nhất thống chí so sánh hai loại văn bản mô tả cách thức triều đình tiếp đón, phục vụ và trông cậy vào các nguyên lão khi các phó vương của hai xứ đều là người Kinh Bắc. Thăng Long hoàn toàn là hư cấu. Vì vậy, chúng ta có thể loại trừ tất cả những chi tiết về bố trí lực lượng, bố trí phòng thủ, thưởng quân… như được mô tả trong tiểu thuyết lịch sử này.

    Tóm lại, khi quân Thanh đến bờ bắc sông, quân Tây Sơn rời đi, bỏ lại thành trống và triều đình. Vào sáng ngày 20 tháng 1, các thượng nghị sĩ đã tiếp quản thủ đô và ngay lập tức đóng quân ở cả hai bên eo biển Đài Loan. Vào tối ngày 20 tháng 1, Li Weiji và Li Qiong đến doanh trại quân đội để gặp Thượng nghị sĩ. [14]

    4.2. triếu ếnhà lếtănng lâu

    4.2.1. Vua Gió

    Hôm sau, 21 tháng giêng, vua về nhận thành, cả ngày triều đình tất bật sắp đặt các nghi lễ để chuẩn bị cho ngày hôm sau, ngày 22, vào cung cũ. .Mùng một Tết Mậu Thân (1788), quan đại thần vào làm lễ tấn phong nhà vua và đọc sắc lệnh:

    Bằng miệng

    Hoàng đế Fengtian Chengyun nói:

    Bộ trưởng sẵn sàng kiểm soát Trung Quốc và nước ngoài, và Jingjing sẽ trở lại. Không có gì chính đáng hơn là ra lệnh cho sự hỗn loạn và nguy hiểm. Dao Molong sẽ tiếp tục chết. /p>

    Cháu trai của Er’an Nanguo Li Weiqi, Hua Mu Yanling, và người thừa kế của gia đình, vào ngày Erzu qua đời một cách tình cờ, khi Ruan và Ruan nổi loạn, bức tường xe hoang vắng, bùa hộ mệnh bị mất và con dấu của Tôn Tẫn

    Trăm năm mươi năm cống nạp, không nhớ tổ tông, có thể mặc mười sáu thuyền đồ. p>

    Dám lớn tiếng chinh phục sóng lớn, Đông Vương đại sư nhanh tay lẹ, cất tiếng đầu khinh bỉ, cự nhân tháo chạy, nội khó yên, đoàn thể thêm gắn bó, giải tỏa tắc nghẽn dòng chảy, đuôi và thêm xương sườn của sự sống và cái chết

    Wang Qiqin tu luyện kỷ luật, hy sinh cho Wei Ling, hòa hợp với mọi người, giữ gìn và củng cố đất đai, không lãng phí và lãng phí, và không làm mất danh tiếng của mình bởi Hoài An.

    Lòng nhân từ của Thiên triều Yuhe được tái tạo, và sự phù hộ của tổ tiên Yiyun được mở rộng.

    Tần!

    Cho cuộc sống của tôi. [15]

    Dịch giọng nói

    Tôn thờ các vị thần của đế chế đã viết:

    tru duy phu trị trung đông, tuy tinh hà nhị, nghĩa mỗ đại vu trị loạn, bảo nguy, đạo mo long u hùng phá tử kế, một đoạn thời gian, cộng trị, cửu liệt vị , quốc mưu thống khổ, thuộc về dân nước Dân bất tĩnh, đều cảnh giác xưa nay, lòng kiên định, quyết điên đảo, trăm triệu tướng sĩ là dân, chỉ có mình một.

    hát an nam quốc tự hào là đê điều, thợ mộc, thợ mộc, họ tự truyện, thề tổ, phản chúa thời loạn, triệu tường hận thù, bùa trụ, đê điều. cơ thể bộ việt, hạp mà thiên di, khí phách, y u thương quốc.

    Cống nạp mười năm năm năm, có thể đề cử bất kỳ tổ tông nào, di tích sáu mươi sáu dòng, nguyên bản bất vụ lợi, đất lạ,[16] phóng nhu nguyên, đại náo thiên hạ, hỗn loạn trộm cướp vì ngang ngược Cho nên , lợi dụng hành trình của gia đình hoàng gia, kiềm chế nơi ở của nó và phục vụ kẻ thù của nó.

    Các đặc điểm của một khởi đầu tuyệt vời trở lại, Dongwang, giáo viên, quý ông, cậu bé, ông già, giáo viên, người đàn ông nội tâm, nhóm tình yêu. Hoa đăng đăng chi thời kỳ ái tình, sinh tử xương nhục, tuần áo cũ, tân nguyệt tuôn ra, tu phong tai vi an nam vương, ấn mới tri chi.

    Vương Kỳ tu kỷ cẩn thận, trọng dụng oai nghi, chiêu dân giữ đất, trị hoang phế, thanh danh.

    Thiên hạ nhân dân, lợi nước như phúc lập quốc.

    Xuyên thấu!

    Xin lỗi.

    Dịch

    Xuống chếrằng:

    Tôi chỉ bắn dtừ trong ra ngoài, khi en tượng trưng cho một nơi xa xoi cn cho, dụng ý lớn ilớnecứu người gặp nguydnuôi dưỡngphát triểnphát triểncải thiện và phá hủy ke tuyệt vời . Cố nhândngười thừa kếdNgười được phong hiệp sĩ, một khi quốc gia hoạn nạn, trời phù hội>Không phảiKhông phải bạnỒ, phải làm gì>Cứude CứuĐiao,dTôi về nước, để tỏ lòng lo cho gia đình.

    Bản thânnam lê duy ky, giữa dàn hot boy k e dòng phụ dõi. Khi gặpoông vừa mất, nhâng trong cuộc chiến tranh với Nguyên, ba Giới thiệuBạn gặp sự cố, mất phong ấn, phải bỏ kinhđi>làm Nhưng chạy lung tung, nương nhờ cõi trên.

    Trong vòng một thángNửa thángNhiều thángng quên triếu nên[t]phải nghĩ i den tng, và dcòn lạidồ mười sáud Đó là nó,[tôi]khing de > Tế bào bên ngoài như thế. ngoại trừ cướp dicưng làdđể rănde, đón gia đình về ata cùngoi, cùng trảdđược bất hòa.

    Bây giờ chúng tadđặc biệt là những saidi > Lại sai quân đi chinh phạt,dEm vua đã chinh phạt, anh lên ngôi trướceDọa họ bỏ đi e>Anh chị về rồi còn gìTrở về rồi giờ ly tándThành viên đó là phúci>i>etdi được sống lại, máu thịt nối liền en. Quần áo mới của bạn đã trở lại, và bây giờ quần áo mới của bạn rực rỡ và rực rỡ, và bạn là vua của sự an toàn, được ban cho một con dấu mới.

    hãy phấn đấu nâng cao kỷ luật, vâng tinh thần ngang quyền, lấy và nhân dân cùng nhau giữ đất, không lười bỏ phải /i>làm việc,ekhông cầu bình an Ngô . hãy nhớdếtđ Nỗi đauâNhà tiên tri được tái tạou, h ăy ngi eóvận tải thủy dđược gia hạn lần nữa

    Xin chào!

    Đừng phớt lờ mệnh lệnh của tôi.

    4.2.2. Tổ chức vài lệ

    4.2.2.1. lChàoChỉ k

    Khi đạo quân phương Tây ra đánh chiếm Thăng Long, do chưa đủ điều kiện phế bỏ nhà Lê nên vẫn giữ nguyên tổ chức hành chính theo mô hình cơ cấu phía Bắc. Một số chức đã đầy, có thể chỉ làm công chức [nếu không muốn nói là chạy chọt hơn một chút], thực quyền, tiền bạc, kho tàng… vẫn nằm trong tay các tướng lĩnh. Lãnh thổ – Xishan cũng có một con hào biên giới. Công, tớ, bộ trưởng… Những tước hiệu đẹp đẽ này thực ra chỉ là chức tước, không có thực quyền, có thể không có lương bổng. Ngay khi quân Thanh đến, triều đình nổi tiếng đã run sợ và đầu hàng, tạo cho Thượng viện và quân Thanh ảo tưởng về sức mạnh.

    Sau đó với tội danh “thông đồngdghê tởm“, những người giữ chức vụ trong bộ máy hành chính “ảo i> i>” sẽ bị phạt bằng quả lê thông thường khi trở lại. Chiêu thức hoành tráng chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn, đặc biệt là khi nhiều người lợi dụng gió để bẻ măng và nhân cơ hội trả thù.

    …Vua của tôiVângDangohPhục hồidTôi đã nhận được nước, vì vậy tôi đã ra lệnh choăPriesoi đi Giá:

    o Quạtd

    o le chỉ Đan và vưng tham vấn chính trị.

    o RuanĐGiản đến chỉ huy bộ binh, ba lời hứa về công việc bí mật.

    <3

    o yêu cầunghĩathích trung tâmân gấp đôi dCon ốc, bị tước hạng hầu gái. Ngoài radeưdyêu cầuă Các quan khác nhau về chiều cao.

    lien dNhà vua hạ lệnh trừng phạt giặc:

    o ngo(Rồi) chấp nhận và bày tỏich i>detôixóatôilàm dân.

    o nguyen hoãn cấmãTôi mất quận c Ông.

    o Phiên bị hạ cấpdosinh viêni. .I>

    o Tomorroweuong đã bị giáng cấp xuống dạy kèm. [ 17]

    Xét các hình phạt [ngoài việc bắt và giết những người trực tiếp truy sát hoàng đế và các hoàng tử, truy lùng Lê Vương, nó giống như một kích thước phù hợp với tất cả], nó không có gì tàn nhẫn. .Việc giết ba hoàng tử nhà Lê là một sự kiện xảy ra khi Nguyễn Hữu Chính [trị vì Dinggu năm 1787] đang tranh giành quyền lực, không ai biết làm thế nào.

    Ba triều đại trước đây bị trừng phạt nặng nề nhất là Ngô, sau được công nhận, Phan Huy Ích và Nguyễn Đăng, có lẽ vì họ trùng tên với 72 người khác [trong danh sách 75] ký tên theo Nguyễn Huệ [quang binh ] làm vua, nhưng Lê Duy Dân khi đi sứ đã đọc và chép lại. [18] Ngô được nhận, Phan Huy Ích bị tước quyền công dân, tức là bị tước bằng Tiến sĩ, và Nguyễn Trì hoãn [chắc vì làm quan lâu năm, với danh nghĩa quốc trưởng] là đơn giản là bị cách chức.

    Đặc biệt là Li Weiwei đang bị quản thúc, thượng nghị sĩ định lưu vong ở Trung Quốc, nhưng vua Zhaotong xin ở lại với lý do là một kẻ ngốc, không có gì phải lo lắng.

    4.2.2.2. lÒnh vaiôngsongNghĩanh

    Vai trò của Lê Quỳnh trong lần theo quân Thanh về khiến vua Lê phải chạy tàu lánh nạn chính là chìa khóa hóa giải mọi bất công cho vị vua cuối cùng của triều Lê. Điều đáng nói là lời kể của Li Qiong hoàn toàn khác với miêu tả trong “Huang Liyi Tongzhi”. Vì ông không xuất hiện trong các sự kiện đó, nên những sự kiện về Lệ Quỳnh mà hoàng lê nhất thống chí viết ra chỉ là bịa đặt, có lẽ sau này sẽ thêm vào cho câu chuyện thêm hấp dẫn. .Từ câu chuyện này đến câu chuyện khác, chúng tôi cũng tìm thấy những điều khác không có cơ sở nào cả.

    Khi thấy sức mạnh của Vua Pear là con số không—không phải vì ông ta kém cỏi, mà vì hoàn cảnh—ông thượng nghị sĩ không còn cách nào khác ngoài việc thể hiện một cách mơ hồ và để quân bộ binh ở biên giới độc tài của hoàng đế đi theo quân Thanh. Ông cũng mang một số vũ khí từ Tây Sơn để trang bị cho họ, nhưng đội quân này phải do triều đình nhà Lê lo liệu. Thật khó để nuôi sống hàng ngàn người trong một thành phố bỏ hoang, điều này khiến những người dân thường chúng tôi phàn nàn về việc thu thập lương thực cho kẻ thù, đặc biệt là trong vài năm qua khi có một đợt hạn hán nghiêm trọng ở miền bắc và mùa màng thất bát. ,tệ hơn. [19] Trên thực tế, quân Thanh có hệ thống hậu cần riêng chứ không dựa vào Liting như chúng ta vẫn thường nghĩ, nếu gặp áp lực về cung cấp gạo thì sẽ để Liting tự giải quyết. Ghi chép của một số nhà truyền giáo phương Tây ở Bắc Hà vào thời điểm đó cũng xác nhận điểm này.

    Bên ngoài, quân đội địa phương vẫn hoạt động hoàn toàn độc lập, tôn phong là công tước, hầu tước nhưng cũng chỉ là tước vị, Lệ vương không có thực quyền để điều chuyển, mệnh lệnh cũng không ai nghe. Công việc hiện tại cần một số nhân sự và vật liệu nên vua Chaotong đành phải từ bỏ. Theo yêu cầu của Thượng nghị sĩ, ông không có tàu để đóng, cũng không có tiền để mua vật liệu và thiết bị.

    Một chi tiết đáng chú ý khác là sự bất đồng giữa lực lượng ủng hộ pháp luật và các nhà lập pháp được ghi nhận trong nhiều tài liệu. Các vua muốn kế thừa cơ nghiệp, khôi phục cố thổ nhưng lại thờ ơ [lấy binh yên làm cớ], tạo cơ hội cho Nguyễn Huệ kéo quân đánh ngay. /p>

    Thực ra, vua tôi không nhận thấy một bước ngoặt quan trọng. Sau khi nghe báo cáo về những khó khăn thực tế và tính toán chi phí chuyển quân từ Thăng Long đến Phúc Xuân, Hoàng đế Càn Long nhận thấy kế hoạch tấn công Huế để bắt sống Nguyễn Huệ sẽ tốn kém và dễ dàng bị đánh bại. Trước khi đoàn quân tiến sâu vào Miến Điện. Ông ra lệnh cho các thượng nghị sĩ từ chức với lý do mục tiêu đưa chế độ quân chủ trở lại ngai vàng đã hoàn thành.

    Việc Na Ling rút lui không chỉ vi phạm kỳ vọng của vua Lý mà còn phá hủy mục đích của các nguyên lão muốn lập công lớn và dùng trận Nhạc Thanh làm nấc thang thăng quan hoạn quan, họ cũng biết rằng nhà Lê Triều đình và triều đình nhà Lê không có sức mạnh, nếu rút quân, biên giới phía bắc sẽ trống rỗng, những nỗ lực của ông trong vài tháng qua sẽ vô ích.

    Vì vậy, thượng nghị sĩ muốn tìm một thỏa hiệp giúp ông có lý do để dành thời gian trong quân đội. Binh lính lấy việc mừng Xuân làm cái cớ để cảnh báo quân đội rằng họ sẽ tấn công Thuận Hóa “đTừ Lăng và Bảo Can” [Phá tổ bắt đầu sỏ] Mong đợi Ruan Hue Xiang run sợ và tự nguyện đầu hàng. Trong quá trình chờ đợi kết quả, các thượng thư đã cố gắng hết sức để kiềm chế các thế lực cần đến nhà vua, dẫn đến việc nhà vua yêu cầu thu hồi ấn tín của Li Qiong, không còn lo lắng về quân lương mà bày tỏ ý kiến ​​​​về việc nội chính. bộ binh[20]

    Vì coi thường quân địch nên khi Nguyễn Huệ giả vờ van xin và gửi vài truyền đơn để che đậy sức mạnh của phương bắc, nhà sư cho rằng Nguyễn Huệ thực sự sợ mình nên thô lỗ đáp: “ Phải rút lại ân huệ.” ân veếdd Đang Chờ Phiên Xử , khiong dbị lừa ư lisẵn sàng chịu trách nhiệm”. [21] Việc nhà Thanh thay đổi kế sách khiến Lý Quỳnh cho rằng nhà vua không còn tin tưởng mình, người ngoài cho rằng Lý Du chỉ muốn “de ” , không có gì phải lo lắng.

    Theo lời của nhà sư ngày mồng ba tháng giêng năm Càn Long thứ năm mươi lăm (1790) [lúc này đổi làm Thứ sử Tứ Xuyên]:

    nàm trước, la quónh đYêu mẹ thương vợyy d i>n gõi cửa cầu cứu. Chúa[Thượng nghị sĩ tự bổ nhiệm] den Biên giới Việt Nam t    /i y [tức là biên giới tỉnh Quảng Tây]Nhìn hoa lê hướng về Chúa chỉ thấy hoa lêy nhưng ngLời nói và việc làmđông có vẻ ủ rũ, nhanh nhẹn tháo vát nênĐúngsaietôi làm theo ead khôngng vdung nước để tìm chủ sở hữu.

    thần cưng tuân theo thần n cấp tiềnyêu cầutài chínhyêu cầun khi gặp le duy kýRồi báo lại lien Để anh đi hướngd en i>en i>Chà. vVềSauKhông có gìChúng tôi không hài lòng Đâyông là ông trờilàmsaid tôi tìm, mãiden tìm bên s ong, sửa lê thành[i.e. Thăng Long] Rồi, lê songy i>nh Thuở ấy ta bên nhauy dien qu Doanh nghiệp.

    Lý do là do chúng trinh sát quândi dTuổi thọoTuổi thọ, nhu cầu thị trường, lương tốte Mạnh lên, nghĩnghĩcán bộota không thắng được nên i>Dám ra mặt. Thần thươngy qua cửa, khen nước này, người tụia siTập hợp lại, một khidequân deen sẽ i>dĐứng lênep tayeKẻ thù là > i>deiuhThật đấy.

    thần dbinh trên bờ sng le c , lu qu i > i>gần nhưchỉy e en yet kien nhiều lần, trong đế mất tăm khi Không bao giờ nhìn thấy nó một lần nữa. Tôi chỉ hỏi le duy knghe nói anh ấy bị sốt rét ác tính và giờyanh ấy bị sốt rét ác tính.i đBệnh ngoài da. Tinh thầninay mới khiohồi, đii>Khi kẻ thù chưa được loại bỏ,Đây phải là thời điểm dành cho bạn để chữa bệnh một cách âm thầm, vì vậy chúng ta cần theo dõiei>n là yđeee i>n song, anh mắng em khi em còn ở nhàdaaa i>[ở Trung Quốc] Tôi đã từng nói một lần đBộ đội xuất ngũ, người Trung Quốc sẽ học cách đối phó, đeNhưng tập với đối phương mấy lầni>tôi hỗ trợ âm thanhđâuu?

    den bây giờ báo ốmChà Ra đi,e i>oMột chút trời đấtd i>vua degiúp các bạn vượt quaebạn. Trời nguyền rủa, thở dàiăngăng nói đúng là cô bị bệnh. Vị thần vĩ đại hỏi lại một cách cẩn thậnnh [Bạn]Mặc dù bạn thực sự bị bệnh,[Có phải]Bởi vì khi bạn ở một mìnhihủy quyền?

    Chúa cho rằng tính nong biết dTướng quân vô tâm. Lại ngheyyỞ kinh đô bao nhiêu bạn thần vì mấy thằng ngu Ngoan khen cùi/ i>khilàm nhiều hơn. viết hàng triệu víăm câu, hãy tỏ ra biêt lần nàyeHãy khoan dung, chấp nhận â n tâmdBình yên cho kẻ phản bội, vĩ đạidngănng dKế hoạch trả thù là gì Khi >ến đã phản bội bạnân, thân như bị tách ra.

    le chỉ ky vâng, lấy gương đại thần vi et dei ra.[22]

    Lời nói trên của Thượng nghị sĩ được viết hơn một năm sau, mặc dù nó có thể đúng một phần, khi Thượng nghị sĩ và phúc khang an xúc phạm danh tiếng của Lê Quýnh. Lúc bấy giờ Lý Quỳnh là người kiên quyết không bỏ cuộc, y theo ý muốn của hoàng đế nhà Thanh mà thay đổi y phục, còn Nguyễn Huệ [quang binh] đang trên đường đến kinh đô, nên hai người lập mưu. chống lại hoàng đế, Càn Long ghét ông ta và đưa Li Yuanbao vào. [23]

    Có một điều chắc chắn rằng, khi vua Lý ở Thăng Long, Lý Quỳnh bị sốt rét vô phương cứu chữa, phải về quê dưỡng bệnh. Khi thủ đô thất thủ, các thượng nghị sĩ chạy trở lại tàu, theo sau là nhà vua và một số thuộc hạ của ông, nhưng họ không có ở đó. Về vấn đề này, Giáo sư Huang Xuanhan nhận xét như sau:

    … hoàng lê nhất thống chí viết rằng sau khi sitrị, “Vua chíđ i>trongden, tiep dTôi được biết anh đang ở cùng với phi tần do thái hậu quản lý. i>Núi ba tầng… Vua và Hoàng hậu vàdd i>i, den dthanh bình-yên lặng , vừa gặp một người đam mê…người đóđãi giết th >vângti, vua mời thái hậu và bảo họ cùng tham gia vớiă snnh… lúc nàydến này. s i-khuyến nghịdùngng đã dong quân tạidó .. vua c i>nh ở và bảo họ lẻn khắp đất nước và chiêu mộ những người trung thànhia…” Theo đó, quyệ i>nh bỏ trốn cùng vua và hoàng hậu; thăng-lâu chođế n nam-quan Khi nào bạn đi? Ý >nhớong sử sách, nhất là chuyện vua bắt ông về đảm nhận trọng trách thu phục nhân tài. Ngược lại sau đếy ta sẽ thấy quynh viết là thăng-long mất, quynh bị bệnh ở quê nên khing biến nói mạnhn. Ai đạodý sự thật? Điều này dựa trên lVậy thì nó phải đúng i>nh vìđĐã lâu không gặpEm vẫn có thai e i>nhớnhớ nhầm hoặc cố nhớnhớnhớ nhầm một thứ quan trọng như vậy, đặc biệt là thứ đó i>Danh tiếng của tôi bị mất uy tín.[24]

    4.2.3. Xuất bon sang tiếng Trung

    Mùng một Tết Kỷ Dậu [1789], vua Quảng Trung bắc phạt quân ngoại bang, buộc các thượng thư phải vượt sông sang Quảng Tây. Các tướng từng hứa hẹn với đại Hán, Gao Weisheng, Chang Chaochang… đều tử trận. [Chi tiết xem “Chiến tranh Việt Nam” do ndc biên soạn]

    Theo thư của thượng thư, ngày 9 tháng 1, ông ta có thể chạy vào phủ, nhưng khắp nơi không có lê, chứng tỏ nhà vua thấy thượng thư bỏ chạy nên vội vàng thu xếp chạy theo. Nhưng đừng tôn trọng họ. <3

    …trướcdó, quâni Nên nhanh chóng chạy trốn sau khi đánh bại vuaucưỡi song và chạy về phía bắc với si được khuyến khích. btôitovua duy nhất nguyễn viết triệu[25] đang nắm quyền với bạn. Sau đó đếc như ở ngân hàng hótong. vua chiêu thống ngầm sai btoi tin hoàng đếi tôi hiểu vội quay sang về trong dđiện, với hoang i>đele duy chi[chỉ] dyêu mẹ con thiếp ra sonhi ha nhanh lên song tìmd >đủ tư cáchdđể đuổi kịp nhà vua. Nhưng cái phao trên sơng nhi hađãnđế > i>Nghiêm túc mà nói, khiốiai quang. chi lin trốn em đien tà y.[26]

    Theo báo cáo của chính quyền Quảng Tây Tongrongcheng:

    Ngày mồng 7 tháng Giêng, lúc này An phủ sứ Phan Trung Giang nói: Ngoài cửa phủ có Lý Vị Ươngý gõXindNhậnân được tải. Lý Thầnn ra lệnh mở cửadiếtee > i>p kiến. Như bản dịch của thng, lu duy ký đ i>tận hưởng thiên nhiênân, lấy lại nước,dhưởngi enhậnoi vua và tước vị, nó giống như một bản sao. thếnh nhưng nguyễn huệm rất tiếc sâ Bạn, phảie i>eang heChúng ta không thể tiêu diệt chúng chưa đếi>n vào thủ đôdừ nhưng trong bụng hế erơi nước mắti>ãi nên đãdẫn mẹ , vợ con bỏ nhà đi trước, tạiđi>ông bơkhông con, lại mất con nữa các mẹ ạ và các bà vợ, bây giờ hãythu nhập hải quan tốt. [27]

    Về thời gian, các tài liệu của nhà Thanh không khớp nhau. Sau khi trở về Quảng Tây từ bộ máy hành chính vào ngày 9 tháng 1, thượng nghị sĩ báo cáo rằng người này sẽ thường xuyên tiến hành tìm kiếm lê:

    Dục vọngThậtThậti>àng, mất c ukhôngkhông có gìeChào buổi sángec. CóiBạn là có tôi>dhưởng acủa nhà vua ưu ái, khing nênđể Ruan Hui bắt cô ấy một cách hoàn hảo. Trờilàmnhầm ngườiđeở Lạng Sơn, Nam Tuyền, Kan Xem có không hai mẹ con độc thânyỪ, tạm thờidthích thế i> Giới thiệu s /i>[28]

    Như vậy, ít nhất cho đến ngày 9 tháng 1, các thượng nghị sĩ vẫn không biết yêu tinh có chạy được không?

    Vài ngày sau, “Tuần báo chính phủ Quảng Tây” lại đưa tin rằng Li Weiji đã nhập ngũ vào ngày 7 tháng 1. Anh ta rõ ràng đã nói dối sau khi thảo luận với các thượng nghị sĩ, cố tình bịa đặt các tình tiết để đánh lừa người dân. Vua của các quán bar. Tôn vinh thanh là cấp dưới của thượng nghị sĩ, việc Lê Duy trốn sang Trung Quốc không phải đã bị cấp trên báo cáo sao? Với lại nếu Leduy từ số 7 chạy tới thì bảo vệ biết anh là ai mà cho qua?

    Kể lại, Thượng thư và Tống Vĩnh Thành âm mưu vu cáo, Lại Vệ Kình sợ bị Nguyên Huệ giết nên bỏ chạy làm náo loạn sĩ khí dẫn đến đại bại, mong được giảm nhẹ tội. Những chi tiết này vẫn được lặp đi lặp lại một cách máy móc trong sách vở Trung Quốc cho đến ngày nay, với các quan chức nhà Thanh nói một cách mơ hồ rằng Lệ Vương đã bỏ trốn từ ngày 4 tháng 1 [29] [29] [trước khi quân phương Tây rút lui] để khớp với những chi tiết khác mà họ bịa đặt.

    Lịch sử của chúng ta ghi lại rằng khi Lê Vương gặp Thượng thư, ông nói:

    tôiTa thua xãNhụcãCảm ơnon dBắt chướcâ n để giải cứu; xieấn tượng. Bây giờ nó bỏđi, khing dám van xin. lạy m triuế Chúc bạn may mắndiChúc bạn may mắn. ti muốn vềi, thu dân, lính eLại lo lắng. nếu có thể là cơngeỪ, màđấy là nhờ quan cao đến, n i>eu không thànhong thì theo xe cao cấpe >ndchờ bảo vệ.[30]

    Lê quy đất chép:

    Vua gà đến thị trấn Nam Tuyền, bếtoTôi mới bắt đầu kéo

    to /i>een. Vua siđề nghị: xãthiếu,đ được anh yêu quý, vng lệnhden giúp đỡ, rất Cảm ơn bạn đã giúp đỡ. Giờ anh đi rồidi, tôi không dám nghĩ lạiiKhông dám nữad Gặp nhau. Cúi bàe > Được chữ “Ngàn Phúc”. cng thề vềtnước, nhận dân i>n eLập kế hoạch phục hồio. Hydỷ vào uy tín, nhưng may mắn thay công việc được cưng giao. nu việcNếu thành công sẽ đến lần nữadie</i Nơi anh cầu nguyện.

    Khuyến nghị dùng ngón tayết vào trò chơi và nói: ” khing gi e >ng thôi” (quang binh là bút hiệu con của tây). Còn nói: “dâng nghĩa là tâ ư vHãy thêm quân, khiooân i>ng dCủng cố sau một thángden. Chỗ này gần kếng địch, khing tiện dồng quân, tích thóc nên tạm thời vến i> nam ninh yên anh thôi ba vua rồi tham gia sing luậntôinam ninh. [31 ]

    Những chi tiết trên khó có thể xảy ra, đặc biệt là vị thượng nghị sĩ dùng tay viết lên bảng đen phải tiếp tục đọc, bởi vì hai người không cùng đường, gặp nhau sẽ là mãi mãi. Nó phải ở trong Nam. Theo báo cáo của Thượng nghị sĩ:

    hơm trước thần ở bờ bắc sơng giàu Lương oom i>i>i>[i.e. a river], thấyekẻ thù cũng ở bờ bên kia duuei> i>ng mãnh, nhưng chung quyđa thị trấn, không tìm đến eng, hoặc là đãkhông thành công, nên thoát rai>dCó. VìeChỉ là đồethủ công, một tờ giấy, saii > n [tức là tiếng Việt] dem dee i>n sông eđầu địch như sau: /p>

    Tập nàydĐại giadHoàng đế đi ra, hóa ra chỉ cóydangoi>i>i>i>kinh thư Làm,đlên ngôi hoàng đếi. Bây giờ le duy kếu khing có linh, khio i>không thể giúpetiếp tục giúptôivâng</i ĐãRút rồi trảTrả neDám như Ruan Hui Tặnge lính chưa đi nước ngoài thửiNhà tiên tribạncó phạm tội lần nữa và bỏ qua hay khing? d Bộ tướng, chỉ huy lãnh hàng chục vạn binh, bốnđ đi>xung độte i>ừ thì thì ngi. Giống như bạn Ruan HuidXiao Gand đã quay trở lại, và sau đó ăn năn tội lỗi của kiếp trước. Xin lỗi, nó gấp đôi enổi loạn, chắc dchịu được. Thảm họa hay hạnh phúc là do bạn lựa chọn. degiận trong lúc cấp bách, ta chỉ có vài lờii.[ 32]

    Giống như nội dung của bức thư này [Thượng nghị sĩ không có thời gian viết thư cho Nguyên Huệ vì sợ quân đuổi theo sẽ nhanh chóng bỏ chạy nên có nhiều điều vô lý] Thượng thư đoán rằng vua Càn Long không muốn tái vũ trang quân đội nên ông cũng khéo nhắc rằng ông đã đồng ý giảng hòa với Nguyễn Hy như một đối sách để đề nghị nước đi tiếp theo.

    Xét theo tình hình lúc bấy giờ, lý do cụ thể và gần gũi nhất để Le Wang và nhóm của anh ta đi khắp Trung Quốc là để giành lấy toàn bộ cuộc sống của họ — gặp kẻ thù đang tấn công theo một phản ứng rất bình thường — nhưng khi tôi không biết Liệu điều gì đó sẽ xảy ra trong tương lai? Không phải họ không biết người Trung Quốc có những hủ tục không lành mạnh nên trước đây họ chỉ yêu cầu nhà Thanh “đkhó khăn, cho đến khi tế ng thành viên” nghĩa là điều động quân đội áp sát biên giới, uy hiếp Nguyễn Huệ phải rút lui, trả nước cho vua Lê. Những chi tiết này sau đó đã bị lược bỏ và không được đề cập đến. [33] Trong nhiều trường hợp, nhà Thanh cố xúi giục bên kia đưa ra lời biện hộ theo ý họ muốn, sau đó điều chỉnh bằng văn bản để tên hoặc ngôn ngữ cho phù hợp. Họ cũng đã có những bước đi tương tự trong mối quan hệ với Tây Sơn, và khó có thể biết được sự thật đằng sau nếu không so sánh nhiều tài liệu khác nhau.

    Ngoài ra, theo tài liệu của Việt Nam, Thượng thư liền giữ vua và khẳng định đây là lần đầu hàng quân thứ hai. Nếu đây là sự thật, thì đó chỉ là sự xoa dịu bề ngoài, bởi vì sau khi nguyên lão thất bại trở về, ông ta sẽ đóng vai trò thống đốc của hai tỉnh và kiềm chế quân đội, và ông ta phải đối phó với kẻ thù rất nhiều vấn đề cấp bách, chẳng hạn như số người sống sót cơ động, liệu Thiết bị và vũ khí có được vận chuyển về nước, thiệt hại được đánh giá, hệ thống phòng thủ được bố trí… đặc biệt là lo sợ rằng cơn thịnh nộ của long vương sẽ đổ lên đầu một nguyên soái thất bại. Trong vài tháng, Thượng nghị sĩ Fukang An và tất cả các cấp chính quyền và các bộ phải giải quyết các công việc hậu chiến, nhưng Vua Li Leji là người duy nhất có nơi ở. Chưa từng gặp quan chức nhà Thanh nào.Các báo cáo về sự phát triển của những người dân sống lưu vong trong nước đều dựa trên suy đoán, tin đồn và tưởng tượng.

    Ở triều đại nhà Thanh, những gì người dân địa phương báo cáo với triều đình hoàn toàn là nội bộ, và không ai bên ngoài biết điều đó. Vì vậy, đúng sai chỉ nằm trong phạm vi của một bên. Chỉ khi có bằng chứng vững chắc hơn, chúng ta mới có thể chỉ ra những điểm không chính xác do so sánh, một điều không dễ dàng.

    Nhận xét

    [1] Đọc kinh của nhà sư vào ngày mồng chín tháng giêng của người quá cố. Khâm định an nam chí lược, quyển ix, tr 1-3

    [2] Đại Nam chính biên liệt truyện, quyển xxx (Tạ quang phát dịch) (1970), tr. 129-31

    [3] ngo gia van phai, hoàng lê nhất thống chí (nguyễn đức văn – thu hoạch kiều) (2002), tr 356-60

    [4] Những người này sau đó được giao cho vua Lê và tuân lệnh để thể hiện ưu thế của mình, để không mất đi một vài binh lính bảo vệ.

    [5] Khâm định an nam chí lược, tập ix, tr 5

    [6] Khâm định an nam chí lược, quyển ix, tr 7

    [7] Hai sứ giả An và Li Weidan ăn mặc rách rưới băng rừng vượt núi đến Trung Quốc.

    [8] Trong bản thảo viết nhầm thành phu thần, thần Trần và Tân Lượng hơi giống nhau

    [9] Từng câu từng chữ ( thiên binh xuống trại Phúc Đán Giang Bắc, đạo tặc đều tán, xuống kinh, bái đường bái kiến. Lê Duy Đan: Tử vi.Việt Nam hàn văn yên hành văn hiển hoài thanh,p.vi (2010), tr 180

    [10] là tâm nhĩ

    [11] bắc hanh tung ký trong vhtt vi có thêm một câu “tín lộ công được phong tước, tước tổng đốc”

    [12] Chi tiết này trùng khớp với niềm tin của Lewidin với tư cách là một thượng nghị sĩ, người đã nghe theo lời cảm hứng của quân Đức, đã kêu gọi kẻ thù đầu hàng. Việc các trưởng lão sử dụng quyền lực là do quân Thanh khó về Đài Loan, công binh khó về nên Hoàng đế Càn Long hạ lệnh rút quân.

    [13] lê quynh, báo cáo bác hanh (bản dịch ndc)

    [14] Ngày 20 tháng 1, Thần chỉ huy chiếm được thành. Sau khi xem nó hai đêm vào ngày hôm đó, Li Duyi tự tôn của Annan đã đến doanh trại để gặp các vị thần, nhìn về phía bắc và cúi đầu cảm ơn hoàng đế đã xây dựng lại. Khâm định an nam lược, quyển ix tr. 10 (do Ruan Weizheng dịch)

    [15] thượng tự dang, bản phương, Càn Long 53, đông quy đăng, tr 259. minh thanh sử (Minh Thanh sử sử nguồn) canh biên, 2nd ed., p. 103 là lê kỳ ghi nhầm là sắc phong ngày 20 tháng giêng. Giới luật này cũng được ghi trong Khâm định an nam khóa, tập 6, tr. 2-3

    [16] Khâm định việt sử thông giám cương mục tập xlvii, tr. 36, Bản dịch của Viện Sử học, tập II (1998), tr. 841 có bản:

    Thực tiễn tốt nhất phi tôn giáo, tổ chức phi lợi nhuận ban đầu cho đất

    Trưởng giả lập công năm châu, không phụ lòng tổ tiên

    Nghĩa là “Vì sự mở mang của mười một cõi, không phải vì chúng ta vì quyền lợi mà muốn chiếm giữ vùng đất này; Hãy tôn vinh tổ tiên của chúng ta“. Nhà vua vô cùng xúc động và tin chắc những lời này. Giữa hai câu này và nguyên văn có vài chỗ nhầm lẫn, có lẽ ba sao không hay.

    [17] Khâm định việt sử, tập xlvii tr. 35-36, Bản dịch của Viện Sử học (1998), trang 839-840

    [18] le duy dan thia tap a.2821 (befeo)

    [19]Theo lời kể của thượng thư, Lý Vương vì không có tiền nên phải gửi tiền cho triều đình để mua gạo nuôi quân. Việc sử dụng đồng tiền “qian long thong bao” [với hai chữ annam ở phía bên kia] chắc chắn sẽ đặt ra câu hỏi và nghi ngờ, đặc biệt là từ đội quân do le duy chỉ huy. Họ là lính biên phòng, không phải người Việt Nam.

    [20] le quynh “Tongji Bắc Triều Tiên”. la sơn yên hộ hoàng xuân hàn, tập 2 (1998), tr. 880

    [21] Ngô Cao Lãng. Nhật ký Lịch triều (1995), trang 586

    [22] Khâm định an nam chí lược, tập xxvi, tr 1-3

    [23] Khi đó, Hoàng đế Càn Long ra lệnh cho Fu Kang’an đưa anh ta lên gặp mình, vì vậy Li Qiong từ chối cắt tóc, anh ta khăng khăng muốn trở về Trung Quốc, sợ mọi người nhìn thấy anh ta, và họ chắc chắn sẽ về nhà. Hoàng đế Càn Long sẽ nói những điều mà Phúc Khang muốn che giấu [chẳng hạn như khi sai người triệu đội của Lê Quýnh đến Quảng Tây, Vua Càn Long vẫn nghĩ rằng đó là do Lê Quýnh tự mình điều hành]. phúc khang an đã yêu cầu lưu vong đến tân cương. Đây chắc là sự thông đồng của thượng nghị sĩ nên mới nói ra những lời trên.

    [24] lê quynh “Đông Kị nhà Bắc Hán”. Yên hồ hồ hoàng xuân hàn, tập 2 (1998) tr. 881-2

    [25] xã thanh thủy [trước gọi là thanh tuyền], tỉnh nghệ an nam dương, phi liễu, phó tổng.

    [26] Lịch Triều Châu (1995), trang 588-9

    [27] Khảm định an nam chí lược, tập xiii, tr 9

    [28] Khâm định an nam chí lược, tập xiii, tr 6

    [29] Khâm định an nam chí lược, tập xiii, tr 8

    [30] Nhật ký Lịch thủy triều (1995), trang 589

    [31] Trước Lịch sử (1987), trang 88

    [32] Khâm định an nam chí lược, tập xiii, tr 7

    [33] Nhiều chi tiết ghi chép trong Việt sử lược là đạo từ sử nhà Thanh, có thể là do sử nhà Nguyên có tham khảo một số sách Hán vốn được phê chuẩn theo chủ trương của hoàng đế.

    Phần Năm

    bang giao thanh – Ho Chi Minh City, Vietnamen

    5.1. Trước khi tuyên bốđồng ýư cơng nhận tâcon trai

    Trong khoảng hai tháng sau thất bại ở trận Thăng Long, Thanh triều tập trung giải quyết các vấn đề liên quan đến chiến dịch, đối ngoại mà chủ yếu là bảo vệ biên giới đề phòng quân Tây Sơn tấn công Trung Quốc, chống lại kẻ thù. Nội các tập trung vào việc tổng hợp các thiệt hại được báo cáo cho các tòa án trong chiến dịch và không đưa ra các chính sách cụ thể để đối phó với các tòa án? Lý do có thể hiểu được, bởi vì tin tức từ triều đình phải đến tai vua Càn Long trong tuần đầu tiên của tháng giêng, và phải mất một thời gian để hồi âm đến Quảng Tây. Quyết định đầu tiên của vua Thanh là điều động tổng đốc lúc bấy giờ là man phiet phuc khang an thay thế các thượng thư làm tổng đốc hải quang để khôi phục uy tín quân sự và chủ trì việc giải quyết.

    Phúc khang an rất thông minh, biết Càn Long có ý hòa bình nên đã đưa ra tiêu chuẩn 6 chữ “bài caâ n uy , cả nước” làm chìa khóa cho cuộc đàm phán, giúp vua Cao Tông có thể hủy bỏ những biện pháp triệt để mà ông không quá mặn mà, dù ông vẫn kiên quyết nói “nước i>i>dKhôi phục sự thịnh vượng đầy đủ, trong ngân cóe i>e60 triệu lạng bạc, mặc dù phải mất 30 triệu lạngđi>đểđ anh an nam là cưnghngại”. [1]

    Trong thời đại có nhiều công trình quy mô và trọng đại, nhưng đối với nhà Thanh, Lệ Vương và những người hầu cận chỉ là thứ phụ, không đáng để tâm. Cung cấp chỗ ăn ở cho họ, nhưng không hẳn là vì ưu đãi mà là phù hợp với chính sách chung của nhà Thanh, dùng họ làm con tin để đàm phán với Tây Sơn, chứ không phải nhắm vào quân thứ hai. .Các tài liệu của triều đại nhà Thanh cho thấy Li Wang và những người theo ông đã bị đuổi ra ngoài sau khi chiến tranh kết thúc.

    5.1.2. dvà ty con trai

    5.1.2.1. dam phát

    Về tiến độ giao lưu giữa các quốc gia sau chiến tranh, Nguyen Chao Shi chép lại:

    <3 eBắc, lá thư mang đến bị bỏ ở dương. quang trung nguyễn huệ thuđước, nói với ngng nhận và nói: “Tôi thấy vua của Tân Khánh Chẳng qua là hắn nhìn ngươi khóemày mà binh đao đây đó Bảo bối nhà lêo Chắc do tâm làm, anh ấy đặc biệt mượndể làm nên tên ia Sự thật là bịp bợmeôi vụ lợi thế i>i. Bây giờ, sau trận thua, anh phải nhụcdó i>i nghỉ ngơi. trao đổi Vũ khí đưnong phải là phước lành của chúng taâ > n dân. Giờ đây, chỉ có lời nói căm thù thông minh mới có thể ngăn chặn ngoại giaoepngoại giao deMối quan hệdÀ. Công việc nàydephải i>tNhư bạn ủng hộ.”

    …Lúc này, người cán bộ cánh tả nhận được đBài văn bi hùngđ đi>đdi>en, d Nói ngắn gọn: “le duy kýra nước ngoài trốn đi thiên thần >ồng đTa cũng sẽ ban một nước An Nam cho hắn hãy xưa là thừa, không phải vậy mà ví, khách hàng gõn cửa khõ để đáp ứng ngưỡngân dHiển thị. “

    vua quang trung nguyễn huệdlà một nhà thơ và là một thành viên của nhà ThanheTriều (Tàu) muốn làm lành nhưngbị coi thường nên sai tướng ho i>- hổo– hổi>Thỉnh nguyện làm an-nam-vương . [2]

    Có thể nói rằng Ruan Hui được đặt tên là An Nanjing chẳng qua là một trò đùa. Thực tế trong lịch sử nước ta, việc được triều đình Trung Quốc công nhận thường phải trải qua nhiều thủ tục, xét xử phức tạp nên phải hai ba năm sau mới được đóng ấn, phong tước. . .

    5.1.2.2. Xemmột cột

    Khi phế bỏ nhà Lê để thừa nhận Nguyễn Huệ, chính vua Càn Long cũng biết rằng nếu lập lại triều đại bằng mọi giá thì bước đầu có thể thành công, nhưng duy trì một hoàng tộc ở An Nam lại là chuyện khác. Cho dù hôm nay không có Nguyễn Huệ thì mai sau cũng sẽ có một hoặc nhiều Nguyễn Huệ, họ Lý sớm muộn gì cũng diệt vong. Tuy nhiên, nếu nhân cơ hội đánh chiếm một vùng đất của nước ta, thì việc duy trì quân viễn chinh thường trực và thể chế hành chính cũng phức tạp không kém, lãng phí tiền của, cuối cùng sẽ bị đánh đuổi, tổn thất về tài chính và kinh tế còn lớn hơn. tài nguyên vật chất.

    Ngay từ đầu, nhà Thanh đã biết sớm muộn gì cũng phải thừa nhận một kẻ thống trị phương nam nên đã tính toán sao cho có lợi nhất. Kinh nghiệm của người Miến Điện cho thấy rằng việc chuyển quân chẳng ích lợi gì nếu kẻ thù tỏ ra bất cẩn và ngang ngược. Ở An Nam, nhà Thanh có lợi thế hơn, vì nước ta chịu lệ thuộc nhiều triều đại, nhiều thế kỷ của Trung Quốc, lại chịu ảnh hưởng sâu sắc của văn hóa, học thuật Trung Quốc nên có tập tục gia trưởng cố hữu ở phương Tây. Bắc.

    Rũ bỏ sĩ diện, đứng trước sự lựa chọn của Ruan Hui và Li Wei, có thể thấy việc lựa chọn Ruan Hui của Thanh triều không hề khó. Điều quan trọng là đưa nguyễn huệ đi con đường thanh triều muốn đi.

    Từ cuối tháng Giêng năm Đinh Dậu – Hoàng đế Càn Long ban mật chiếu cho Phúc Khang An [được phong làm Tổng đốc tỉnh Biguang thay Thượng thư, nhưng chưa nhận chức mới], đoạn sau:

    Giờ đây Nguyên đã tự nhận thứceđaude i>n cán bộ làgân nên tội rất lớn,i> [ Có lẽ] Nỗi sợ hãi của nhà tiên triCuộc bầu cửdeQuân đội sẽ giết nhầm người i>deNgười gác cổng phạm tội ăn xin. Hạnh phúc và khỏe mạnh tôi> có nên nghiêm khắc. nếu [nguyen hue]nhiu là người sai rồii > i>den gõGõ cửa cầu nguyện với một thái độ phục tùngdChờ đếndo hãy tâu hãy đứng dậy và tôi sẽ làmVângnhưng hãy hành động.

    Đừng nói đất nước giờdu thịnh, nguyễn huệ chỉ là một nơid i>an nam , neu dcảm giác đoàn tụ,dd i>Bắn đầu vào tổãThật đấyCó gì khó khăn? thếNhưng nước này đã nghèo rồi/i>bản thu nhậpđ [Hòa nhập vào lãnh thổ của họ] Giống nhưđãlàm việc ở biên giớiâ [ tức là để chiếm đất nước của chúng tôi], bạn phải rấtgấp đôiquân phòng thủ, nhưng không quá nThueThudCó ở quốc gia này không vấn đề gì đ i>kinh phí.

    Cái quái gìTình yêu bị phản bội, trước khiđâyy nước giànhdNếu họ[i.e. Han, Ming…] như một huyện, không bao giờâu cura đời trong lịch sửegần như, trong lịch sửrồi i> i>Có gươngdĐã có tài xế[nên đừng đi đường cũ nữa].

    Tôi nghĩdi tính lại khi nàong nên làm việc lớn nhưng nên làm. mở một lối thoáteneBạn thật lòng sợ tộio ng lực lượng cạn kiệt, nhiệm vụ đã hoàn thành, nhưng mọi việcdu đã xong. Hạnh phúc và Sức khỏeo >ttôi dSếp của tôi i>.[3]

    Trong vài tháng qua, chính quyền nhà Thanh đã ban hành hai chính sách, ngoài mặt thì chỉ thị cho các thượng nghị sĩ tiếp tục cứng rắn và xem phản ứng của bên kia, bên trong thì chỉ thị cho Phúc Khang An chuẩn bị biện pháp đối phó. Đột nhiên, Quảng Tây có cả Phúc An và Thượng nghị sĩ, thay nhau giở trò để gây áp lực lên triều đình Quảng Trung. Hoàng đế Càn Long cũng ra lệnh cho các tỉnh phía nam tăng cường cảnh giác, không chỉ để đối phó với các cuộc chiến tranh xuyên biên giới, mà còn để kiểm tra tính xác thực của kế hoạch di dời.

    Trước thái độ của Đại Việt, nhà Thanh giả vờ giận dữ, bác bỏ mọi đề nghị của nước ta với thái độ trịch thượng, trịch thượng. Lần đầu tiên, vào ngày 20 tháng 1, họ bác bỏ một đơn thỉnh cầu ôn hòa. Lần thứ hai là vào ngày 9 tháng 2. Họ thắc mắc tại sao các tù nhân không được trao trả và đe dọa sẽ gửi quân trở lại. Karma Tianti đọc tuyên bố và đưa ra một điều kiện rằng họ sẽ chỉ được giao cho Vua Càn Long sau khi những người bị bắt được trao trả. Lần thứ ba, ngày 21 tháng 2, vua Quảng Trung sai người mang chiếu, ngày 22 tháng 2 sai 500 người về phương nam, trong đó có 300 quân và 200 phiên dịch. [4] Trong buổi đầu đàm phán, hai sứ thần của ta là Nguyễn Hữu Trứ và Vũ huy Hoắc [tấn] phải bảy lượt từ Thăng Long lên Lạng Sơn mới đạt được kết quả.

    Bất chấp vẻ bề ngoài, một trong những điểm của cuộc trao đổi là buộc vua Quảng Trung phải đồng ý tham dự lễ mừng thọ tám tuần của Hoàng đế Càn Long vào năm tới. Hàng năm, nhà Thanh thường tiếp nhận thuộc hạ từ Mông Cổ, Tân Cương, Tây Tạng và các nơi khác, cũng như các sứ mệnh của các hoàng tử và hoàng tử … Nhưng trong lễ kỷ niệm chưa từng có này, vua Thanh rất háo hức cho một cuộc họp ngoại vương. Năm xưa khi Lý Đỗ được lập làm An Nam vương, Lý vương tự nguyện triều thần, nay không phải là nhà Lý, quan lại nhà Thanh phải tìm cách để cho Quảng Trung vương đoạt lấy. vua chiêu thống.

    Xem Thêm : Phân tích bài thơ về tiểu đội xe không kính Báo QĐND

    5.1.2.3. Trả lờiia ĐViệt

    Có thể nói, Quảng Trung Vương chủ trương hòa đàm với Thanh triều sớm hơn tất cả những gì người dân Bắc Hà tưởng tượng. Ngày 20 tháng giêng năm Kỷ Dậu [14-2-1789], Tây Sơn triều đình cử người xuống phía nam quan sát tình hình nhà Thanh tình nguyện triều cống, đồng thời báo cho quân địch biết tình hình. các sĩ quan của nó đang nhập ngũ. Bị giết, bị bắt, đang bị giam ở Thăng Long[5]

    Những lý do vội vàng đơn phương thúc đẩy một giải pháp hòa giải rất phức tạp. Đầu tiên, vua Quảng Trung cần một vị trí trong mô hình chính trị cung đình – một quy tắc mà người Việt đã tuân theo hàng ngàn năm. Vua nào ở nước ta cũng cần được Trung Quốc công nhận thì mới được coi là chính thống. Đối với những vị hoàng đế có sự nghiệp khai quốc thì việc cầu Phong Thủy càng quan trọng hơn, đặc biệt là sau khi nhà Lý và nhà Tây Sơn giành lại đất nước sau các cuộc chiến tranh. Vì vậy, dù là bên bại trận nhưng nhà Thanh vẫn có lợi thế là “nước lớn” trong đàm phán để giành lợi thế. Ngoài ra, vua Quảng Trung cũng có những khó khăn, và tổng kết lại là cách quan trọng nhất để giải quyết những vấn đề mấu chốt cần phải vượt qua.

    Đầu tiên, dù đánh bại quân Thanh trong một trận chiến ngắn, vua Quảng Trung cũng nhận ra rằng ngoài những kẻ thù hiện tại – bao gồm cả em trai mình là Ruan Na – thì giờ đây ông còn phải đối mặt với một thế lực hùng mạnh, một kẻ thù lớn về thể chất và tinh thần. Có thể nói, Ruan Hui đã rơi vào hàng ngũ của kẻ thù và không có đồng minh, ngoại trừ việc Vương quốc Bắc Hà sụp đổ, vẫn còn rất nhiều vấn đề thực tế cần giải quyết.

    Để mưu cầu hòa bình, Ruan Hui đã kịp thời lợi dụng vị thư sinh Bắc Hà tài giỏi này, giờ ông ta đang lẩn trốn, vẫn lạc lối, lạc lối.

    Vào tháng giêng năm Đinh dậu, Nguyễn Huệ đã triệu tập và mời – một cách đãi nhân tài mà ngầm ép buộc – một số danh sĩ. Nếu những nhà Nho này không được Nguyễn Huệ biết đến thì tên tuổi của họ cũng đã mai một như hàng trăm tiến sĩ, cử nhân khác trong lịch sử. Theo chính sửâu tam kỷ, người đầu tiên được gọi là Ngô, sau là Nghĩa, Phan Huy Ích, Nguyễn Thế Lịch, Vũ vũ, huy tôn, đoàn nguyễn tuấn, đào xuân lang…[6]

    Chỉ nửa tháng sau khi kết thúc cuộc giao tranh, phái đoàn hòa giải đã đưa ba sứ quân Nguyễn Hữu Chu, Vũ Huy Bắc [tấn] và Nguyễn Ninh Chữ đến trấn Nam Quan, với thái độ rất mềm dẻo[7]. Chính vì đã quen với phong độ tốt nên danh tướng phương bắc mới có cơ hội thể hiện khả năng “lấy tơ đổi dao” của mình, thể hiện sự kiêu ngạo đã được chứng minh sau này của mình. Khen nước ta là “văn hiến chí bang“. Hiện nay, trong các văn khố và tư liệu lịch sử rải rác của nhà Thanh, chúng ta còn tìm thấy nhiều tài liệu mang đặc điểm của khuôn mẫu ngoại giao thời Tây Sơn.

    Thứ hai, Nguyễn Huệ biết rằng việc đầu tiên để làm nguội một nồi nước trên bếp là nhổ một ít củi. Vì vậy, ông đã đề xuất một chính sách rất nhân đạo đối với việc đối xử với thương binh và tù nhân. Anh ta đã trả lại những người bị bắt mà không được phép trước khi nhà Thanh có chủ quyền, và anh ta trung thành một cách vô hình, trong khi những người bị bắt ca ngợi lòng nhân đạo và sự hào phóng của đất nước phía nam, họ cũng trở thành sứ giả hòa bình, khác với những vụ giết hại vô lý của các bộ trưởng. Mặc dù nhà Thanh luôn nhấn mạnh việc nước ta đầu hàng là tự nguyện, nhưng trong các văn bản bán chính thức, nhiều vấn đề gai góc bên phía Đại Việt không khỏi khiến quan lại nhà Thanh hoang mang.

    Vua Quảng Trung cũng chấp nhận đề nghị “rửa mặt” của nhà Thanh, không chỉ chủ trương hào phóng mà còn nuôi lòng kiêu ngạo để đổi lấy những đặc ân lớn. Hai trong số những nhiệm vụ này là lập bàn thờ để tưởng nhớ các tướng lĩnh và binh lính đã chết để các văn tự (chữ Hán và chữ Nanyu) tồn tại cho đến ngày nay. Ông cũng xây dựng một ngôi đền cho các tướng lĩnh nhà Thanh đã chết trong trận chiến, bao gồm Đô đốc Xu Han, Lục quân Hai tướng và Zhang Chaolong. [8]

    5.1.3. Chuyển thành chữinh sa >u

    Khi phúc khang đảm nhận chức thống đốc Hải Quảng thay cho thượng thư [giữa tháng 3 năm Đinh dậu] một cách an toàn, ông đã nắm chắc chính sách của vua Càn Long nên tiếp tục uy hiếp thượng thư. Ngoài ra, Fukang’an còn hạn chế hơn nữa phe đế quốc và phe đối lập Guangzhong Wang. Tuy bên trong đã yên, nhưng bên ngoài, Phúc Khang An vẫn giả làm bốn đạo quân sang đánh nước ta. Trong công việc của cuộc chiến tâm lý đó, Le Wang và những người theo ông vẫn nghĩ rằng họ có vai trò khi Da Qing thực hiện bước tiếp theo của mình.

    Đọc lại một số bài thơ của những người theo vua dời tàu thời bấy giờ, ta thấy họ vẫn còn lạc quan, cho rằng nếu nhà Thanh không yêu một gia đình phục vụ lâu dài thì cũng gây nghi ngờ và xấu hổ. Trong quân ngũ. Người lính thất bại.

    Tháng 5 năm Đinh dậu, Phúc Khang An sai em họ của Lê Quýnh sang Tàu tìm Lê Quýnh, dụ họ sang Tàu và nói rằng họ rất vui khi thấy “quốc sự“. Trong khi chờ đợi viện trợ thứ hai từ nhà Thanh, Li Qiong cho rằng “quốc sự” đồng nghĩa với mưu lược quân sự nên vui vẻ lên đường cùng 28 đồng chí. Khi nhóm người này vượt biên và đến Qingdi, họ được phép tạm trú và sống biệt lập, nhưng họ không có cơ hội gặp được hạnh phúc và bình yên như mong đợi. Việc băng đảng giam giữ khiến liên quân trong nước nhất thời đứng yên quay đầu lại, đây cũng là mối đe dọa ngầm đối với triều đình Tây Sơn, tức là việc các thế lực lưu vong âm mưu khôi phục quốc gia trong nước là có thật. .

    5.1.3.1. cầu

    Những diễn biến thuận lợi đó không chỉ làm dịu căng thẳng, từng bước loại bỏ nguy cơ chiến tranh mà còn góp phần tích cực vào việc ổn định chính trị của miền Bắc. Nhà Thanh không những công khai từ chối ủng hộ các nghĩa sĩ họ Lê, mà trong một số trường hợp đã giúp Nguyễn Huệ loại bỏ nguy cơ bạo loạn mà không đổ máu. Cách xử sự của triều đình từng bước thay đổi cùng với sự thay đổi của chính sách đối ngoại, nhưng không biết, người ngoài vẫn coi đó là “dchiêu” hay vô tình.

    Đối với thanh triều, vấn đề an nam không chỉ là vấn đề tùy hứng. Trọng yếu là thiết lập mối quan hệ với chính sách triều đình – phong kiến, nên họ Lê hay họ Nguyễn chỉ là bề ngoài. Nhận ra rằng Quảng Trung Vương đã giúp nhà Thanh không phải tái vũ trang trong một cuộc chiến tranh tốn kém mà vẫn có một hàng rào vững chắc.

    Điều quan trọng nhất lúc bấy giờ không phải là những yêu cầu minh oan như trả lại tù binh, lập miếu thờ các liệt tướng nhà Thanh, bái lạy thần linh, mà là làm thế nào để buộc nhà vua phải ra đi. lễ kỷ niệm. Để đạt được mục tiêu này, Hoàng đế Càn Long đã ra lệnh cho Fu Kang’an tuân thủ nghiêm ngặt chính sách “ki mi” trong sáu ký tự “Yangqu“. i>ân uy, cả nước“.

    Thương lượng qua lại rất lâu, tuy có thể không suôn sẻ như nhà Thanh nói nhưng Nguyễn Huệ đã sẵn sàng nhận lời ngay từ đầu[10]. Dưới áp lực ngoại giao, hai bên đã ngầm thông cảm, trước tiên cử sứ đi tìm đường, nên Nguyễn Huệ sai cháu là Nguyễn Quang Hiển làm sứ mang thỉnh kinh về kinh.

    5.1.3.2. độ pHa

    Cử phái bộ sang cầu tiếp Ấn Độ là một trường hợp đặc biệt trong lịch sử quan hệ Việt-Trung. Phái đoàn Nguyễn Quang Hiển được tiếp đón khác thường. Ông không chỉ là một sứ giả, mà còn là đại diện chính thức của Vua Quảng Châu—theo ngôn ngữ ngoại giao của nhà Thanh, “Mặc dùđTôi đãân” [dù đại biểu còn thân] (tuy đại biểu nhưng cũng đại biểu thích chính mình). Theo lời khai, Ruan Guangxian là con trai cả [cháu trai cả], và là con trai của Ruan Guannghe, anh cả của Vua Guangzhong, mất sớm, giống như con trai cả của Ruan Hui.

    Nhà Thanh cũng sắp đặt một buổi lễ, để khi Nguyễn Quang Hiến đến làm quan, “thay mặt vua Quảng Trungđe n dâĐơn đăng ký” theo sau là “deThích n cầuđôi đchứng minh thành công>Tôi đầu hàng“. Điều này cũng khiến hoàng đế nhà Thanh tự hào, cho rằng việc triều đại trước “thích nhà Tấn” là điều đáng khinh bỉ. Vì đó chỉ là một hình thức đạo đức giả] chứ không thực sự đầu hàng như Nguyễn Huệ. Theo khâmĐđịnh chiến lược nam:

    đến giờ ngàym e ó [Ngày 19 tháng 4 năm Đinh Dậu] , ta lệnh tướng si chiếu vào cửa nhưdồnu, cắm cờ, chiếm lạie i>t hương đang diĐếĐai, chuẩn bị hành lễ. Khiđo nguyễn quang hiền lãnh đạo hàng triệu ngăm người i>Chờ ở Bộ Ngoại Giao. Thần phúc khang an lệnh thăng hưng nghiệp đi theo 6 quan, một ngườiomột quan và 60 thuộc hạe n chính thức. Phần còn lạidến bạn phải đợi bên ngoài văn phòng.

    ĐeKhông sao đâu thang nghiệpdeYêu nguyễn quang hiền tii>en để vào, trước tiên hãy đến văn phòng để lấy mẫudi. đếai, Nguyễn Quang Hiển dẫn quân sống sót tiến lên phía bắc. Chư thần làđsau độngdđứcd i >ai tiếp nhận mẫu văn, nguyễn quang hiệndĐi đến mép lối đi…

    Nguyễn quang hiền nghee quỳ xuống nói tt đđêtre [Cháu dòng chính], nguyễn huệ nữoTôi dạy như bạn. Cha tơi là nguyễn lượng hoa[罗光华]mất sớm, chú thứ là lượng ngai[光月], Nay ở Quảng Nam, nốt thứ ba là quang binh[光平] tức là nguyễn huệ, nốt thứ tư là lượng thái[光泰] c i>ung quê ở quảng nam, trên núi tây sơn.

    Chúoi quảng bình có liên quan đến hơn nh i>ân là một thành viên thực sự trong gia đình, nhưngong có địa vị hoàng gia oi I. Chỉ vì >sức khỏee i>những chiến binh trên trời. Lưu ý rằng tTôi đang có một khoảng thời gian tồi tệ và điều này đã xảy rae dBạn muốn chống lại binh lính, và bạn đã làm rất nhiềung mà bạn đã nói, nên bắt đầu từ tháng gim ở Lệ Thành,ăn ngủcứ bình tĩnh và bình tĩnhkhông thể chỉ nói bạnâi>bạn đứng lên bảo vệd OK…

    Khi tôi radi, lưu ý ti nói t > oTôi thay mặt tôi nói, nói vớidTôi nói với to của tôi mà. Những người dân quê nhỏ chúng tôi đưng bit kính Chúa, nhưng dếde nghĩa là trời. nếu Aidế trời, họa ập đếnd > i>en thân, lây den Toàn quốc. Khi gặpđốc chính phủ hãy hỏi ngayđđế đi>i>đãen gần đất trờie Hoàng đế d. Vàng bạc vật liệu/i>ng phải là vật cống nạp nhưng chỉ có thể tượng trưng cho vật đó /i>d oI.

    neAnh có thành tâm sám hối như lần nàydếi eHoàng đếdeđồng ýd i>Đầu hàng, ban ơn không khác gì tái sinh, và kính, cống,đđược liệt kê ở cuối danh sách giới luật. di den Mọi thứ ở Trung Quốc Nếunhanh một phút bình yênet, ảdi> tiên dHoàng thượngdeXin tha tộii> ôi Cùng chúc bạnđếnđời tôicon tôiãmã i dThật vinh dự khi được trở thành thành viên của Hiệp hội Hoàng giaKhông có gì vinh quang hơn i>I>.[11]

    Sau khi Phúc khang an dâng sớ, lập tức sai người vào kinh để Càn Long hoàng đế chính thức nhận lời xin phong chức của Nguyễn Huệ và cho phép Nguyễn Quang Huyễn vào kinh thu sắc phong cho ông. có thể mang nó trở lại..

    5.1.1. dĐưa cho tôiàlơ

    5.1.1.1. Chấp kẻ đi qua

    Sau khi thiết lập quan hệ ngoại giao với nước ta, nhà Thanh mới bắt đầu chiêu dụ những người họ Lê chạy sang Trung Quốc. Trước đó, họ chỉ cung cấp một nơi để ở, nhưng không có chi tiết cụ thể – hay đúng hơn – về chính sách của họ được mở. Nói chung, trong vài tháng đầu, những người trốn sang Trung Quốc được tạm trú, sau đó được sắp xếp theo thành phần, tùy theo tình hình. Tất nhiên, những người vợ quân nhân của nhà Thanh được ưu tiên, nhưng bên cạnh đó còn có người dân, nhà máy của người dân [người nhà Thanh chạy sang nước ta làm thợ mỏ], và một số sa hoàng. Những người đi theo vua Lý hoặc giúp đỡ quân Thanh vì sợ bị trả thù cũng được phép vào để tránh sự truy đuổi của Tây Sơn.

    Nhiều người trong số này sau đó cảm thấy không thoải mái khi sống ở Trung Quốc, đặc biệt là những người được gửi đến những vùng xa xôi lạnh giá và hoang vắng, và khi nhà Thanh thỏa hiệp với nhà vua, họ đã yêu cầu trở về quê hương và Quảng Trung cho phép họ trở về mà không cần Bị bắt. Việc “quá cảnh” sang Trung Quốc vẫn tiếp tục trong suốt các đời vua, tuy về sau ngày càng thưa thớt, mỗi người đều có lý do riêng.

    Theo thống kê sơ bộ, đợt đầu tiên có khoảng 20 người họ Lý trốn sang Trung Quốc thành công[12] [nhưng không có mẹ con Lý Vương].

    Số người đến Quảng Tây vào cuối tháng 1 bao gồm:

    – Hai mẹ con vua Chiêu Tông (Nguyễn Thị Ngọc Tố, Lê Duy Truyền)

    – hoàng ích hiểu, là quan ngoại giao cấp 3 bị tước tước di

    – nguyễn quốc đông, thường trú xã ti ba, huyện lãng tài [em trai vương phi nguyễn thị kim]

    – Những tên tội phạm như Đồng, Bí thư, Đề

    – Lạc Hàn, quê ở xã phi liễu huyện Nam Dương

    – pham dinh thien quê quán xã bắc trạch huyện chân định

    – Lê Văn Trường quê ở xã Nghĩa Đồng, huyện Nam Dương

    – lê quý thích từ xã đồng bằng huyện Anding[13]

    Kể từ tháng 3, các tên sau đã được thêm vào báo cáo kiểm tra:

    – Nguồn cảm hứng từ nước Đức

    – Nguyễn Đình Bài

    -Hoàng Định Kiều

    – Nguyễn Đình Liên

    – Nguyễn Hiền

    Tháng 4, phúc khang an đưa tin như sau:

    – le duy an (con út của vua Xiantong, chú của le duy ky) Trung Quốc công

    – lê duy (họ hàng với lê)

    – lê duy doanh (họ hàng với lê)

    -Chen Depei

    – Nguyễn Đình Hà

    – Đặng Kim Hoan

    – Nguyễn Đình Dũng

    – Ngô Huyền Đường

    – Ngày tận thế

    – Mạnh mẽ và dịu dàng…

    Theo báo cáo của Phúc Khang An và Tôn Vĩnh Thanh, số người tạm trú tại Quế Lâm để tị nạn là 376 người. [14]

    5.1.1.2. Cha tôitôiđã sống cuộc đời này

    Người sang Trung Quốc không được lại gần nhau mà chia ra nhiều nơi, mỗi nơi một ít. Tuy nhiên, người thân được phép ở gần nhau. Có người lúc đầu theo Lệ Vương đến Bắc Kinh, sau âm mưu xin can, Nguyễn Huệ nhường một mảnh đất nơi biên ải làm nơi ẩn náu, bị nhà Thanh thảo phạt, Lệ Vương bị phế hết chức quan. , dịch, lương, và Đế Ích đày xa.

    Đặc biệt, vì nhóm lê không chịu cắt tóc và thay quần áo nên họ đã bị tống giam và không được thả cho đến khi vua Gia Khánh chính thức lên nắm quyền.

    5.1.2. Một

    Đồng thời, nhà Thanh cũng công khai cho Tập đoàn Ewha biết rằng họ vô dụng. Nếu họ sống ở Trung Quốc, quy tắc “làm đân tiêntôiu phải tuân theo luật trờieu”, nghĩa là cắt tóc và thay quần áo như thanh niên. Sự áp đặt hung hăng và vội vàng này khiến vua tôi rất bực bội, nhất là khi phái đoàn Tây Sơn đi qua Quế Lâm, ông được “đại biểu“.

    Trước đây, chi tiết về cuộc gặp gỡ giữa hai bên ít được đề cập, có lẽ các đệ tử của Lê vương sau khi trở về Trung Quốc không muốn nhắc đến nhiều hơn, để khỏi coi thường vị vua đã khuất, nên mới có chuyện của kẻ ngu lây lan. thay thế.

    Theo các tài liệu của triều đại nhà Thanh, việc công nhận Tây Sơn không được giữ bí mật và họ không cần phải che giấu nhóm lê. Tuy nhiên, ban đầu, có lẽ sự cưỡng bức không gay gắt lắm, phải đến khi Hoàng đế Càn Long ra lệnh cho Fu Kang’an đưa sứ mệnh của Ruan Guangxian đến gặp Li Du và xác nhận rằng họ đã trở thành người Thanh thì họ mới có thể chống cự lại. Người Lê chỉ buộc phải thay y phục từ tháng 5 năm dậu, trong 4 tháng đầu, theo thủ tục ngoại giao và Tây Sơn triều được công nhận là hoàng tộc. Trong triều đại Chính thống, tất cả đã kết thúc, không còn nghi ngờ gì nữa.

    Đặc biệt là Lê Quýnh, nhóm người này đến Trung Quốc không phải vì “tị nạn“, mà vì tiếng gọi của phúc khang nên họ không muốn di cư mà xin trở về Trung Quốc . Nếu yêu cầu này được chấp thuận, nó sẽ trở thành một trở ngại cho Thanh giáo-Tây Sơn Châu, và nó sẽ dễ khiến nhà Thanh hiểu lầm để ủng hộ cuộc nổi dậy, và vua Quảng Trung sẽ không tham gia vào lễ kỷ niệm sinh nhật tám tuần. Vì vậy, phúc khang an đã nhiều lần thúc giục nhưng không thành.

    5.1.2.1. Cắt tơcĐoiao l à g?

    Sau khi chiếm được Trung Nguyên, người Mãn Thanh đã thực hiện chính sách triệt để đồng hóa văn hóa, nhằm trấn áp Hán tộc và loại bỏ đối thủ. henry mcaleavy đã viết:

    mãn châViệc đầu tiên bạn làm [trong quá trình đồng hóa ] là trở thànhđểthay đổi bộ mặt đất nước bằng vũ lựcden oPhải cạo hết tóc trước, sau đóet tócduoTôi là Sam. ong Lễ phục cũng kiểu Tàu, rộng thùng thình như kimono của Nhật, vạt trước thắtđ Phong cách Tatar[i.e. Mông Cổ] cổ áo cao, nút bênông và mmũ lưỡi trai [mũ đầu lâu].

    Trong một hoặc hai nămdcái thứ nhất chiếm ưu thế, đặc biệt là trong trungdv điểmăbảo vệ môi trườngvề n Hệ thống Trung Quốc, đầu nguồn sơng Dương Tử, chốngdiện sách này rất m i>ãHàng nghìn người thuộc mọi tầng lớp xã hội thà chết chứ không chấp nhận biểu hiện này. một chàng trai trẻân có thể tránh được bằng cách thêm t cạomồ hôitóc khô hoàn toànoopsng eto to u để trở thành một người tốtđểtạoy, tế i>t búidtop dkiểu đầu thuyền.[ 15]

    Nhưng cũng rất lạ, phải hàng chục năm sau, người ta mới coi bím tóc là biểu tượng của nền văn minh Trung Hoa, cuối thế kỷ 20 lại rộ lên phong trào cắt tóc ngắn, thay vest. Cũng có nhiều người phản đối. Một số bang hội vốn có mục đích phản nghịch sau này theo triều đình tham gia chống Tây.

    Ngày mồng 5 tháng Năm Kỷ Dậu (29-5-1789), Càn Long Đế ban chiếu chỉ cho Phúc Khang như sau:

    độcnghiêm trọngvì khibạnng có thể nă ng Nước mất thì bỏ ấn mà trốn. Nay vì tội thua cuộc phong an tháp tỉnhelâm, cấp i>elâm, cấpel i>m, choel i>dsống như bao người khác i>âbình thường.

    Nghe nói bácu hay để tóc theo phong tục của cư , y phục được sử dụng phù hợp với phong tục chính thức của quốc gia, khác vớiân dân địa phương i>n vịdnội thất, chẳng hạn như thến khi ophù hợp/i>e.

    Thì thămGiới thiệun Ví dụđChính phủ ốc sên lập tức ra lệnh lê chỉ</i và tất cả những người tùy tùngeBạn phải cắt tóc cho cô ấy [Theo phong tục nhà kho], dra đi trong trang phục thiêng liêngeu. Sau này khi Ruan Guangxian/i>m đã tận mắt nhìn thấy họyy, nhìn thấy họ đã i >cạodĐầu tiên,eCách khácă i>n mặc , bạn sẽ thấy rằng họ không thểkhông thể nướci>có một lần nữa.

    cưng lệnh cho nguyễn quang hiền cử người về việt nam báo tin cho nguyễn huệd > Nghi ngờ anheNghi ngờ, sợ hãi.[16]

    Ngày 11 tháng 5 [tháng 6] (3-7-1789), phúc khang an và tôn vinh thanh triệu vua vào cung 54 người, hạ lệnh thay Hán phục.

    Sau đây chúng tôi xin mở ngoặc nhìn lại những cuốn sách viết ở nước ta về đời sống của những lưu dân lê dân chạy sang Trung Quốc, như thể họ luôn sát cánh cùng các vua quan nhà Thanh, sẵn sàng để thảo luận và trao đổi ý kiến, kiến. Xem một đoạn “lịch sử” của Việt Nam:

    quêlâm, bã i hếu ước mãtỉnh, mở yế >enTiệc, nhạc tâm linhdnh. Qiu Tong ngạc nhiên hỏi, Long An nói: Mùa hè nóng,didNanguang. oopsTận hưởng,di> đã làme dQuy ướcân di”. Hãy e lại tiệc rượu say, nhàn nhạt nói: “Khi nàoy<i<i đi quông không nhng còn là vua xa nêndTận hưởngân đề cập đến yếu tốde tôi trước Ngủtrên giường. Nhưng chiếc váy của Annan ban đầu không thích con trai ông. Mấy ngày trướcodốc bị thua trận, hư hỏng chỗ nào. nế tóc, thaydáo như người Trung Quốc, khie >â kẻ thùwowchưa từng thấyhmkhông thể cảm nhận được i> ong để hoàn thành công việc tuyệt vờid nhé. khi nàokhi nàođược phục hồi i>dất nước sẽ theo phong tục của nước mình, quân phải dùng những khi >i>an i>eXảo quyệt, sao không ngời đến. Vua tin là thật,đáp: “ĐNước mất nhà tan, ơn bạndđược cứu bởi một nhà tiên tri ăn mặc theo phong cách bắc đưng tu i>n ngang.làmcáitôi</i làm” . làme >đầuen mặc, hăm mở để về i>Vềđàn ông. Hạnh phúc dài lâu vìeđã quaethônge , biêu cho tiến tiền rất tốt, tiep ddid te và mật khẩuâư với[vua]nói: “Vua bằng lòng ở nhàâm i>dTrung Quốc, khing cónhờ giúp đỡ, nên Đãcạolàmđầue tóc, thay đổi e ]

    Mô tả trên là hoàn toàn sai, nhưng trước đây do thiếu thông tin khác nên thường coi đó là sự thật lịch sử, cho rằng đổi áo là vì dễ bị lừa. . Điều này cũng mâu thuẫn với quyết tâm không bỏ trang phục dân tộc của Tập đoàn Ewha nhưng không ai đặt vấn đề.

    Trên thực tế, họ được thờ ở những nơi tương đối xa và thỉnh thoảng họ có thể gặp nhau, nhưng họ hoàn toàn bị cô lập với thế giới bên ngoài và đời sống chính trị của Trung Quốc. Nội dung trên tác giả đưa ra dựa trên suy đoán, nghe nói và tưởng tượng, không phải sự thật.

    5.1.2.2. nguyễn quang hiền gặp vua chíeu togong

    Ngày 18 tháng chạp [10-7-1789], khi một đoàn quan địa phương cử Nguyễn Quang Hiển vào tỉnh, phúc khang an nói:

    deNgày 18, Tả Giang thịdTà vệ nguyễn lượng hiềnde i>i>đetỉnh. Các vị thần ra lệnh cho họden quándnghỉ ngơi, ngày một tayến gọi ta là duy kýCòn có một vị thần già có tên như hoàng đế Tôichỉ biết vài người,dến c i> oQuán thần phúc khang an đang đợi thìđo đặt mua anh hùng thangđ như nguyễn quang hiền degặp. Họ cầu nguyệnlạetrân trọng Lễ Tạ Ơnâi>i > Sau khi bẻ ba đốt ngón tay xong, họ hướng về Chúa để làm lễ đốt ngón tay đầu tiên.

    Chúa truyền cho họ ngồi sang một bên và nói với họechú của bạn là nguyễn quang binh trước y tiến biểuăn , Tôi hy vọngdxin Chúa ban phước cho bạnxem xét mối quan tâm của bạn. Bạn và họ của bạn không nênngaChúa khid Chiến binheKhông sao đâuDám chống cự

    Nayđã dĐược Hoàng thượng / i>i>n chuẩn làdng thành, yêu mến ban thư, Vòng thưởng trân châu. Ơn giời /i>Dám nghĩi e i>n. hay chỉibây giờrồidđược ghi tại nhàda, dvuada tôi di>i>có đãra lệnh cho họ i>tiến bộ bình thường, xep ở lớp dân bình thường khi o không quay lại đượcvângtêndevâng vậy dĐặc biệt mời bạndgặp mặt.

    Nguyễn quang hiền nghe lời Chúae rồi rời ghế biểu diễnd ừ , chú T nói với vẻ mặt vuioi là Quảng Bình áo vảiđ i >Acon trai chưa bao giờ giao tiếp với Trungonhưng n tôi đã làm việc chăm chỉ vì tranh chấp với họeene Còn lại nỗi đau vẫn v et đã tích lũy sức đề kháng nên mặc cảm, đi đếndmem ​​khi>i im lặng. lưu ý toi đã Người dân Trung Quốc hiểu rằng họ thường gặp những quan chức lạc quan dCon đường phía saudBạn phải cung cấp cho họ quần áo, giày dép và bữa ăn. i>ăn, hộ tống tôien sĩ quan. Tháng giêng năm đây hôm nay sơng em ở đâuđđ i>ghiasuýt chếtđãtạođ Thờe là lời bộc bạch chân thành từ trái tim. [18] Bây giờ. Có /i>Đừngan vượt quá giới hạn, còn hơn trời cho. Lưu ý toi>i>i>i>i>i>TruyềnđNhận và > i>đôi em ơi, chắc sướng lắm. ân Hãy gửi lời cảm ơn của bạn càng sớm càng tốt.

    Thầni Nguyễn Huệ lúc này mới lập quốc, nến khi bạn có thíchong dĐược Nhà tiên trie uVậy thìnguuuuuuuuuu có thể là anh hùng chínheVâng, vì vậy sẽ rất khẩn cấpacần tranhetự quyết

    Chúa ở dướidHãy trở lại với tôiâGọi lại cho tôi i>ân gọi tôi là i>ý, ra lệnh gặp nguyễn lượng hiền. y nói tơi bây giờđãlà dâ i>n tiên triu có, khingdng iVângAnh không có gì để nói với ông ấy, còn cựu hoàng thì saoTôitôi hiểu như căm ghét nhưng vìđôing ngườid Ức chế nên cưng khôngng muốn khoetôi i>dCái gì. nguyễn quang hiền mọi người thấy lê duy ký thì mặt vuiân, vì nếu có nhiều thắc mắc e [19]

    5.1.2.3. tấn

    Nuan Quang Hiền gặp Lê Ái lần này không phải là không thể để phái đoàn báo cáo về tình hình hiện tại của nhà Lý ở Trung Quốc, và để vua Quang Trung xác nhận rằng nhà Thanh đã hoàn toàn ngừng hỗ trợ Hoàng đế nhà Thanh. Ông ủng hộ cựu triều nhưng sẵn sàng đến chúc thọ vua Cao Tông.

    Hơn nữa, Nguyễn Quang Hiền tuy trên danh nghĩa chỉ là một người đưa thư, nhưng nhà Thanh lại phong ông làm “phó vương” và hưởng nhiều đặc ân. [20] Theo khâmĐđịnh lược nam quyển xxiv sau đó:

    … Ruan Guangxiandi thuyune tôi xin lỗivângn truy cậpvângn cho tôi vào, đặt câu hỏiă ăn i>m Lần này, tất cả các bạn đã có khoảng thời gian tuyệt vời i>vều ân deLời của hoàng đếde , Trong bụng vuing ? p>

    Họ nói chúng ta sẽ đến vào tháng 7idie n nhiệt ha lindđược phép quỳ lạy hoàng đế i>đe, trong lònge thật đáng sợ. en khieHoàng đếdeXin mời xuống rất lịch sựen, dần dầnđi OK tâm. Hai tuần bao nhiêu lầnn quang, nhân đôii phen khen thưởng.

    HẹneTháng 8 là mùa của thánh thọdean eHoàng đếeesoe đến hàng vua cuốiong thái cát [tức là một dạng của hàng vua cuối cùng, trong đại quan nhà Thanh] với dta đã chúcen, thưởng cho khán giả, chúng ta hãy xemi>ddTriều đạieeĐoàn cưỡi mãLễ Phật và truyền lệnhdChúa dẫn chúng ta oi dĐiều tôi ngưỡng mộd ne, thật là trang nghiêm, không thể tưởng tượng nổi.

    Chúng ta có thểChúng ta có thểChúng ta có thểChúng ta có thểâ n ban thưởng cho hoàng đế thịt nai tươidevới một khẩu súngđ s e m, tôi chưa xem. mộtdịdó, dvua delên vua lần nữadôi taoopsi cumọi ngườidA Như một phần thưởng, tự hỏi thật là một phước lànhdThật vinh dự.

    HếteChúng ta sẽ trở lạiChúng ta sẽ nói lời tạm biệtChúng ta sẽ nói lời tạm biệt i>i > dHoàng đếdeApocalypse【Huidu】 tiến tiêu[21] din bị vua chặn lại hỏi v.v… vnước cửăM Vương rồi ra lệnh. i>

    Sau khideChúng tôi sẽbạnTôi đóng gói hành lý của bạn dchovềngười ghi chép,echo/i>e t uy nghi, hoàngđôilộng lẫy thì lãsướng trong i>dNay thai hoa, nay la giong, giong, gi>ngh ehn.

    <3 tôindbắt chướcn thưởng cho trẻ i>dốin i>u móne được tham dựtôiu buổi lễ vàdphốdd i>i từ adây den được phiên âm trong cưngi>dó thể tham gia đảng ăn uốngdalễ của các vị thần i>VângBạn thật hài hòa, sâu thẳm trong xương, ong bie tôi>t nói hế t.

    Không từ ngữ nào có thể diễn tả niềm vui của họÔiKhông từ ngữ nào có thể diễn tả được. Ông trời nói con chỉ là cháu trai, lần này con đã lên thiên đường dĐượceHoàng đếeeGia đìnhâi >n như thế. cùng chúădhưởngâi> trong việc kinh doanh, bạnmộtthuận lợi hơn [22]

    5.1.2.4. cư cứu l quýnh

    Không chỉ đối xử tử tế với các sứ thần Tây Sơn, nhà Thanh còn tích cực hỗ trợ triều đình Quảng Trung lập lại trật tự, loại trừ những người chưa đầu hàng. Cùng với việc bao vây, giám sát triều đình bị lưu đày của Hoa Hạ Lê Vương, họ còn muốn vô hiệu hóa những phần tử “Vua cần” còn tồn tại trong nước để dọn đường. “khai báoatạo“. Tháng 5 năm Đinh Dậu, Phúc Khang An sai người mời Lý Quỳnh sang “quốc sự” nhưng Lý Quỳnh lúc đó đang ốm nên không đi. đến Nam Tuyền cho đến tháng Bảy.

    Vào tháng 8 năm Đinh Dậu, Li Qiong, Duan Fa và một nhóm 29 người theo Ai Yan và Zhou Ningming đến đại lục, mặc dù họ không nói gì nhưng họ rất lạc quan. Đi trong đội gần 30 người, có thể thấy Lý Quỳnh định mang theo tất cả các thành viên để thị uy, đồng thời hy vọng thành viên này sẽ đóng vai người mới [khách mời trên bàn giám khảo] trong cuộc họp. Đi Tây Sơn.

    Lúc đầu, tất cả họ đều bị giam giữ ở thành phố Ninh Minh gần biên giới, một nửa là tạm thời và một nửa là quản thúc tại gia. Vào ngày 15 tháng 8, khi nghe tin Le Wang đang ở Quế Lâm, có lẽ tôi đã cảm thấy có điều gì đó không ổn.

    Vào tháng 9 năm đó, những người cánh tả Jiang Dao cử Wanxing đến yêu cầu họ cắt tóc thay quần áo và tạm thời sống ở Trung Quốc. Li Qiong lập luận rằng họ không ở đây để ở lại mà để chờ lệnh của Fukang’an. Khi họ gặp hạnh phúc và hòa bình, họ biết rằng họ không còn hy vọng gì vào nhà Thanh, vì vậy họ đã xin trở về quê hương và không chịu đổi thành Hanfu. Câu nói nổi tiếng của ông là:

    <3 Không cắt được, da tôc lấy nhưng áoôcan i>i>dgua.

    | Tuy nhiên, Hoàng đế Càn Long đã tìm thấy điều gì đó không rõ ràng trong bức thư của Fukang’an, vì vậy ông phải cử một nhóm người đến kinh đô. Vì điều này, Li Qiong và nhóm của anh ta không thể tiến xa, mặc dù họ vẫn đang bị giam giữ nhưng họ vẫn có cơ hội đến gần Li Wang và những người khác.

    Theo Thành Vương, ngày mồng sáu tháng ba năm Canh Tuất [19-4-1790], vua Càn Long sai đại quân đến ngự ở đó, sai quan quân thẩm vấn hai người. sống với gia đình tôi [lúc đó trên đường đến Bắc Kinh], mãn nguyện. Tuy nhiên, những người lính khẳng định rằng họ muốn trở về nước, không phải để sống ở đây, mà là về nhà hoặc chết. [24] Hoàng đế Càn Long thấy lòng trung thành của họ và không thể chịu giao họ cho Ruan Guangping, vì vậy ông đã giam cầm họ trong hơn mười năm và không được thả cho đến khi Trung Quốc và Xinannan thay đổi. Công việc này cũng có các kỹ thuật của Dongji thời Bắc Hán, được ghi lại trong “Kangding Annanlu”[25]

    5.2.1. thứ >m đến phong vương

    Khi phái đoàn của Ruan Guangxian đến Bắc Kinh để xin giới luật và thụ ấn, vua Càn Long đã ra lệnh cho Fukang’an cử quan ngoại ô Lin (Chenglin) đến Shenglongfeng. Nguyễn Quang Bình. Đó là một quá trình nhanh chóng và bất thường, một sự kiện chưa từng có trong lịch sử quan hệ giữa hai nước.

    Ngày 12 tháng 9, Quảng Trung Vương ra lệnh cho Đô đốc Lý Xuân Tài đem 1.000 người hầu, 100 con ngựa và 500 cận vệ đến trấn Nam Tuyền để nhận sắc lệnh và thi hài của Thanh Vương.

    Theo tường thuật của thanh lâm, “dân nướcdxa gầndu den trước cTòa nhàCửa hàngdNhìn lâudTôi là rấtVângMọi người hoan hô và cúi đầu. Còn 2 thành viên nữa tênĐình chúa, tên văn, tuổiđãhơn tám mươi, khi nghe tin định mệnhrơiAnvị trí, cchúng tôiunomgquảnđiĐường bao xa i>ăm dặmde Tôi ổn rồi, thật tuyệte xin chúc mừng. Và thị trấn ng i> ngắn và ngoo i>giờ âm [Nhớ] Đêm khuyađưến thăng m, hếKhó Cần“. [26]

    Tuy ban đầu còn một số trở ngại khiến việc cử hành đại lễ phải hoãn lại, nhưng đến khuya ngày 14 tháng 10, nguyễn lượng binh đã về đến Thăng Long, hôm sau thành Lâm Tuyên đăng quang An Nam Quốc vương[ 27]

    Ruan Guangping đã hứa sẽ đích thân đến cầu hôn Hoàng đế Càn Long, đây cũng là điều kiện cốt lõi để định hình lại lòng hiếu thảo và giúp các cuộc đàm phán thuận lợi hơn trước. Nhân dịp này, vua Quảng Trung gửi thư cho nhà Thanh, yêu cầu dỡ bỏ lệnh cấm, để việc buôn bán giữa hai bên không bị cản trở. Hoàng đế Càn Long ra lệnh cho các quan chức nhà Thanh điều chỉnh mọi hoạt động giữa hai nước.

    5.2.2. độ pHa

    Ngày 29 tháng 3 năm Canh Tuất (1790), Quang Trung Vương dẫn con trai thứ là Nguyễn Quang Chui và các cận thần Ngô Văn Sơ, Đặng Văn Chân. Tổng cộng có 150 người[28] từ Ngee Ann lên đường đến Bắc Kinh, được gọi là Fushi, nhưng thực tế đó là một sứ mệnh quốc gia và được nhà Thanh tiếp đón long trọng nhất.

    Vào ngày 11 tháng 7, vua Quang Trung và đoàn tùy tùng của ông đã gặp gỡ hơn 30 người, tế thần ti mo binh (kim chuan) của Jiale Tan (Jiale Channa), anh trai của hoa zhuo (hang và Zhuo) là Zhuo lac qi (Trác Lệ Kỳ) có một nhóm 5 người, và cả ba trung đoàn vào triều đình (trong triều, người xưa đều khiêm tốn).

    Chỉ có Quảng Trung Vương được Cao Đế ban đại lễ: “bão kien please an” ban đầu là phong tục của người Mông Cổ khi họ chào đón sự trở lại của vị tướng chiến thắng ở Đại Hãn, và nó đã được đổi thành một buổi lễ lớn để chiêu đãi những vị khách quý trong những trường hợp đặc biệt. [29]

    Sau khi vua Cao Tông đến tỉnh Hồ Bắc, trong chiếu chỉ nói với vua Quảng Trung: “dHoàng thượngd đtiết vô cùng ưu đãi, nước ngoài, từ xưa đến đếu en babây giờ, không bao giờdnhư thế này i>i>e“. [30] Chuyến đi lịch sử này cũng tạo tâm lý rất lớn cho Lý Du và những người theo ông ở Bắc Kinh.

    5.3. một thap

    5.3.1. ad tây (dphiếu năm trong con cudmangn dchọn n b>ăm chó ngoan)

    Khi họ dự định sử dụng họ Li làm thẻ tên chính trị của mình, nhà Thanh đã cho phép họ sống ở Quảng Tây vì lý do gần gũi và dễ giao tiếp. Khi không cần thiết, Hoàng đế Caotong ra lệnh cho hàng trăm người trốn sang Trung Quốc, định cư và nhập tịch ở các tỉnh khác xa hơn “do d>ân Tiên tri” êu”, buộc tóc đuôi ngựa và mặc trang phục nhà Thanh.

    Để giúp họ hòa nhập với cuộc sống mới, vua Lê và tôi được cử đi lính địa phương, đây là một loại công việc được trả lương, vì binh lính nhà Thanh không chỉ có nhiệm vụ quân sự. Công chức đây rồi, còn chút đất ruộng. Phân ra mỗi nơi một điểm thuận tiện cho chính quyền địa phương giải quyết, nhưng không tụ lại một chỗ sẽ gây phiền phức cho nhà Thanh. Những người có quan hệ trực tiếp với hoàng tộc nhà Lê sẽ được cử đến kinh đô, đây không chỉ là một đặc quyền mà còn dễ giám sát. Phần còn lại được chia thành ba tỉnh: Giang Nam, Chiết Giang và Tuchuan Anta, ai chống lại sẽ bị chặt đầu. [31]

    Theo tài liệu của nhà Thanh, 165 người được đưa đến kinh đô, trong đó có 61 người nhà và họ hàng của Lệ Vương, 104 người còn lại là tay chân, được chia thành 4 nhóm. Đợt thứ nhất, gồm 61 người trong đó có Lê Vương, khởi hành từ Quế Lâm vào ngày 2 tháng 2 [17 tháng 3 năm 1790]. Nhóm thứ hai, nhà dinh, tra tấn 27 người và lên đường vào ngày 6 tháng 2 [21 tháng 3 năm 1790]. Vào ngày 10 tháng 2 [25 tháng 3 năm 1790], nhóm thứ ba gồm 24 thành viên của gia đình Pan Kaide lên đường. Ngày 15 tháng 2 [30 tháng 3 năm 1790], đợt thứ tư họ Nguyễn Đình Bái chỉ còn lại 56 người.

    Các thành viên khác trong gia đình bao gồm 71 người từ Ruan Zong đến Giang Nam, 68 người từ Huang Dedang đến Chiết Giang, và 63 người từ Ruan Jiuxie và Duan Fang đến Tứ Xuyên[32]. trở thành người Hoa. Ngoài ra, còn có một nhóm khác ngoan cố không chịu cắt tóc, không chịu thay quần áo, đó là sư tử, trinh hiền và lê tri, bốn tù nhân mặt mày tái mét.

    Những người lưu vong hiếm khi được các thế hệ sau đọc một cách xúc động, nhưng không dễ để những người phải đối mặt với quá nhiều lựa chọn vẫn giữ được sự kiên định, đặc biệt là khi đối mặt với tra tấn, đói khát và cái chết.

    5.3.2. Bình an nội tâm

    Giống như hàng vạn người Việt định cư ở Trung Quốc khi nhà Minh diệt nhà Hạ (1400-1406), những người lưu vong cuối thời Lê không được sử sách nhắc đến, ngoại trừ một vài chi tiết liên quan đến Đề cập đến [33] rằng họ đã bị gạt ra ngoài lề trong cuộc hôn nhân của mình, và những gì hậu thế biết chủ yếu là thơ ca và truyện kể sau Homecoming. Những hoạt động này không liên quan gì đến vận may chính trị, nhưng nên được biết đến.

    Theo một số tài liệu, họ Lý đến An Khánh vào ngày mùng 5 tháng 5 năm con chó, chỉ hai tháng trước khi sứ bộ Quảng Trung đến tham dự lễ chúc thọ của vua Gaotong. Chúng nằm ở cổng chính, Yangmen, còn được gọi là Nhà thương mại Annan. Gia đình vua le sống trong một con phố nhỏ [hồ đồng] ở quốc tử giám, tây định môn hay tây an nam doanh. Một năm trước, Lê Ngụy và Nguyễn Quang Bình còn trên cương vị hai vị vua có công làm rạng danh đất nước, nay một người là khách của nhà Thanh, một người chỉ là quan quân cấp thấp, sống ở một ngôi làng nhỏ ở thủ đô nghèo khó..

    Ban đầu, Lý vương và Thần Thuấn chỉ là thường dân – tức là Bạch Định – nhưng về sau, trước khi được Càn Long sủng ái, phong làm thái tử, nên lập ra hơn chục quốc vương, Lý vương là người đứng đầu. cái đầu. , chịu sự giám sát và chỉ đạo trực tiếp của thống lĩnh kim gian.

    Vừa đến kinh đô, Thành Vương thấy ông chỉ sống bằng đồng lương của một viên quan trung úy, lê la không đủ ăn, bèn ban thêm 200 lạng bạc và thăng chức cho ông lên lớp ba cùng một lúc. [34]

    Năm 1924, trên tạp chí Nam phong [từ số 84 trở đi], chu điên [战狂] le du xuất bản cuốn sách [nguyên văn chữ Hán] nghìn lý</i i cuộc thám hiểm ký [Vạn Lý Nguyên Chính Ký] gồm một số đoạn trong đó ông truy tìm di tích của nhóm lưu vong vua Lê trong thành viên:

    …nhan dịpdtôi đã thông qua tư cách thành viên, t i>oi nhớ cư vng người dắt ngựa Ruan văn PHẢIdSau khi xác nhận chuyến tham quan đã hoàn tất, sẽi>d i tìm nơi ở của vua tơcưi xuất > de Các nhà trong và ngoài thành phốd thể hiện lòng nhân ái.

    Vào ngàydi thăng vườn hoàn t oi lien di đã tìm thấy vet hỏi c ông giàeđường i>eTìmeen quoc tu giam hođđen tôi Đông. ngõ ếy Con ngõ này xưa kia vốn là nơi ở của vua và hoàng hậu, họ đThường gọi là tây an nam khớp. đâuđâuy phòngdetôiu ki đVài công trình kiến ​​trúc cổ kính, tường xiêu vẹo, mái xiêu vẹo, hơn nửa là rêu phong, cột mục nát, rèm cửa mục nát. uHãy cẩn thận. quốc tử giám giờ cưng hoange chỉ có mặt trời lặn chiếu i>eeeeeeeee i>Chim thì thầm[Azalea] Tiếng gọi trong đêmVângu, tôi nghĩd</i eGặp Đồng Hươngư tôie bày tỏ sự không hài lòng

    knghĩasai[tức là tác giả điên]Mời ông già đặt câu hỏi ăm vón nền tảng kinh doanh trước đây, nhưng không ai biếtết là ai phụ trách. Người ta chỉ nói rằng Annan Duan là nơi ở của vua Annan trong quá khứ. kng vờ đi về ngõ/i>tuyếnôn dTìmđông an nam doanh là nơi tập trung đôngo Tôi chết trong cưng không thấychỗu. p>

    So sánhtôi! Vậtdđộng sao, phong cảnhở đâuu. Gió, mưa, buồn không nói nên lời. Xin lỗiXin lỗiTôi đang di chuyểnâi> n…[35]

    Thật ra, Lý Vương và những người đồng hành của ông được thờ ở kinh đô chứ không phải ở viên minh viên [ngoại ô phía tây bắc thủ đô], vì vậy không thể tìm thấy người điên. Lỗi này chắc là do tác giả dựa vào chi tiết trong hoàng lê nhất thống chí. Annan Pavilion mà tác giả đã đến có lẽ là nơi chôn cất vua tôi He Guilie bị nhà Minh khi ông bị bắt một cách hòa bình hơn 400 năm trước, chứ không phải là nơi vua Li thân cận nhất vào đầu thế kỷ 20.

    Nói chung, sau khi cắt tóc và thay quần áo, cuộc sống của le duy và những người theo hắn trở thành “thế gianâbên trongđa“, với tất cả các quyền và nghĩa vụ bình thường, ngoại trừ việc họ được giao một số chức vụ – tuy nhỏ – nhưng được trả lương để sinh sống, ngoại trừ việc một nhóm yêu tinh bị giam giữ ở ngục Bắc. Không có hạn chế đối với người ngoài.

    5.4. Tác động sứ mệnhd

    Vua Quảng Trung cử sứ sang thăm Trung Quốc đã làm thay đổi hoàn toàn vai trò và đường lối đối ngoại của nước ta trong quan hệ giữa vương triều và vương triều. Chuyến đi đó, tất nhiên, đã tạo nên sự thấm thía và thấm thía cho cả những người yếu thế. Phản ứng của họ chứa đầy sự bực bội và thất vọng, vì vậy chúng thay đổi theo từng tình huống.

    5.4.1. phản ứng của tôi /p>

    Việc Nguyễn Quang Bình được công nhận có lẽ là cú sốc tinh thần lớn nhất đối với họ, phần vì kỳ vọng được nhà Thanh cử quân sang đánh đã tan tành, cuộc sống tha hương buồn tẻ đã trở thành hiện thực. Nỗi sợ hãi thường trực, không bao giờ có cơ hội trở về nhà. Tin tức vua Quảng Trung đích thân cử sứ giả đến chúc thọ khiến họ càng thêm hoang mang. Chính triều đại nhà Thanh đã tổ chức những buổi lễ lớn không chỉ ở Bắc Kinh sầm uất mà còn ở các tỉnh khác để thể hiện rằng có những vị vua đến tỏ lòng kính trọng.

    Khi họ chắc chắn đó là sự thật, họ sẽ phản ứng trái chiều hơn. Sứ bộ Quảng Trung được đón tiếp rất hoành tráng, khi chúng tôi không thấy gì có thể chứng minh rằng việc nhà Thanh đối xử với Tây Sơn chỉ là bề ngoài, ảo tưởng của tôi với nhà Lý Vương cũng biến mất.

    Tại thủ đô, chính quyền nhà Thanh đã ra lệnh cho Jin Jian [người đứng đầu các vấn đề nội chính của chính phủ] để bảo vệ các phái bộ Quảng Trung phải ở lại Bắc Kinh [do thiếu ăn và ở nên một số lượng lớn Annan phái đoàn không được đi theo Ruan Guangping Reha], không được để Hai bên gặp nhau gây sự. [36] Tuy nhiên, theo ghi chép của Sứ bộ Bắc Triều có mặt vào thời điểm đó, thì nhóm Lê triều cũng đã đi tìm và vu khống người của Sứ bộ Tây Sơn. [37]

    Nghe và thấy phái đoàn lượng trung đến Bắc Kinh gây ra nhiều phản ứng khác nhau:

    – Một số người theo Lê triều phỏng đoán rằng kế hoạch “mời” Vương Quảng Trung sang Trung Quốc của nhà Thanh là để “thiết kế một dấu hiệu cho núi Huli” “” để bắt và trừng phạt anh ta vì dám đánh bại Thượng nghị sĩ. Tin tức về chuyến đi [khá giả thuyết] đã làm dấy lên nhiều hoài nghi vẫn còn cho đến ngày nay.

    – Phản ứng tiêu cực hơn là tranh cãi và tìm cách nói xấu phái đoàn West Hill. Phái đoàn Hàn Quốc lưu ý đến chi tiết này vì nó phù hợp với cảm giác kém cỏi trong buổi lễ trọng đại này.

    – Một số người khác – nhất là những người được gửi đến vùng sâu vùng xa – đã nhân cơ hội này làm đơn xin cho Annan hồi hương sau khi được hỏi ý kiến. Việc nhà Thanh công nhận vị vua mới là bằng chứng về tính hợp pháp của triều đại mới, vì vậy họ yêu cầu được sống và làm việc trong hòa bình và hài lòng ở quê hương của họ mà không bị can thiệp và hãm hại.

    Những phản ứng này hầu như là bình thường trong tất cả các tình huống tương tự, trong quá khứ và hiện tại. Đây là một điểm quan trọng trong chính sách của triều đình quang trung – không chỉ đối với những người bỏ nước ra đi trở về, mà còn đối với những người còn ở trong nước nhưng không hợp tác, hoặc bị động chống đối, bắt bớ. [ 38]

    Điều này cũng cho chúng ta thấy tâm lý tiêu cực của người dân lúc bấy giờ, tuy còn nhớ nhà Lê nhưng một khi triều đại mới được Trung Quốc công nhận, họ cũng cho rằng vận mệnh đã thay đổi và bằng lòng với cái mới. Một số muốn về nước.

    Tháng 9 năm Canh Tuất (1790), Hoàng đế Càn Long yêu Lệ Cơ và sống một mình ở kinh đô (lúc đó ông đã đến Bắc Kinh và được phong làm Thái thú của nhà Thanh) và vợ lẽ còn lưu vong, quê quán nên cho phép. Trong số những người đàn bà đi theo ông, ông tìm được một hai cô vợ kế, nhưng ông nói rằng những người theo ông cũng mất người thân, đau khổ và không thể vui mừng. Cô đơn. [39]

    5.4.2. chinh sa

    Trên đường đi sứ của vua Quảng Trung trở về, các châu có người An Nam An Tháp lần lượt hỏi xem ai muốn về, ai muốn ở lại. Chính sách “Hồi hương” và “đđoàn tụthân” Kế nhân“Những người lưu vong muốn sống ở Trung Quốc khiến người chết càng thêm tuyệt vọng. Theo Tứ Quốc Sử Ký >:

    …Tháng 8, Đại Thanh hoàng đếđến thă m Q [Vua công nghệ].

    Vì niềm tự hào của á thầnĐĐội trưởng,d pham tran thien do l ãnh thi. Ngoài ra, họ còn cấp cho mỗi người ba khẩu phần ăn, ba lạng bạc mỗi tháng. Sau khi khảiĐv, xúc phạm vua, saiĐ > Giới thiệu Niềm tự hào của Trung úyd

    Theo bức thư ngày 19-10-1955, khi vua Càn Long yêu cầu vua Quang Trung tìm người thân của Lê Ngụy để đưa về đoàn tụ với vua Lê, Nguyễn Quang Bình cũng đề nghị tìm người thân của những người theo ông. Ngược lại, nếu bạn đã từng đến Trung Quốc, nếu bạn muốn quay trở lại đất nước của mình, bạn cũng có thể chấp nhận điều đó. Đó là lý do tại sao Jin Jian đến gặp Le Wang và Die, xác định chính sách và thông báo cho họ về kế hoạch quảng bá khắp nơi. Theo Kim Giản liệt kê, những người mà vua Lê sai nhà Tây Sơn đi tìm đem về gồm có:

    quyn thuộc về lê duy ký:

    – Anh: Chỉ lê thôi

    – Chị: 3 người [chỉ nhắc, không biết tên]

    – Vợ: nguyễn thị [kim]

    – Bài: 2 người lê thi và nguyễn thi [untitled]

    – Người giúp việc: 3 người, phan thị, trần thị, trưởng thị [không rõ tên]

    – Gia nhân: 2, nguyễn vũ, nguyễn văn [không rõ tên]

    quyến thuộc về dânđi theo lê vương: /p>

    Lê Hân:

    – Vợ: nguyễn thi [giấu tên]

    – Con trai: 1, không thận

    -Con gái: 2 người, Leshi [giấu tên]

    Phạm Thần Thiên:

    – Mẹ chồng: nguyễn thị [no name]

    – Vợ: trinh thi [untitled]

    – Con: Phạm Đình Tú, Phạm Đình Trí, Phạm Đình Khản

    – Thẻ: dương thị [no name]

    – Những cái chết: 3, pham dinh dinh, pham dinh truyen, pham dinh de

    – Chị: pham thi [no name]

    – Sex Girl: pham thi [untitled]

    – Bảo mẫu: trần thị [no name]

    Ruan viết một triệu:

    – Vợ: nguyễn thi [giấu tên]

    – Con gái: 2, nguyễn thị [no name]

    – Con nuôi: nguyễn hữu thanh

    – Chết: nguyễn thịnh

    – Bảo mẫu: nguyễn thi [giấu tên]

    Lê Phạm Chương:

    – Vợ: nguyễn thi [giấu tên]

    – Con trai: 2, le van thuoc, le van sieu

    – Con gái: lê thị [không tên]

    – Thẻ: nguyễn thi [no name]

    – Chết: 2 người, Lê Văn Đắc, Lê Văn Liên

    – Gái dâm: 2 thằng lê thi [untitled]

    Quả lê yêu thích:

    – Vợ: nguyễn thi [giấu tên]

    – Anh: 2 nguoi, le quy, le quy nghi

    – Chị: lê thị [giấu tên]

    Ran Hope:

    – Vợ: nguyễn thi [giấu tên]

    Dậy đi:

    – Vợ: lê thị, trần thị [giấu tên]

    – Con: lê văn

    TS Lê Quang:

    – Vợ: nguyễn thi [giấu tên]

    – Chị: lê thị [giấu tên]

    Nguyễn Văn Lượng:

    – Vợ: phan thị [no name]

    – Chị: nguyễn thi [no name]

    – Chết: nguyễn kha gia

    Nguyễn Văn Khuê:

    – Vợ: phạm thị [giấu tên]

    – Em trai: 2 người, nguyễn hữu tri, nguyễn hữu tín

    Trần Văn Đào:

    – Vợ: đào thị [no name]

    – Anh: trần văn đức

    Đào ánh sáng quan trọng:

    – Thẻ: nguyễn thi [no name]

    – Cái chết: đào văn toan

    Nguyễn Thế Đang:

    – Vợ: nguyễn thi [giấu tên][40]

    Đối với những người tự nguyện trở về, chúng tôi có thể lưu ý những điều sau:

    – Tại Tứ Xuyên, nhóm Cao Xuân Thịnh đòi trở về, trừ một người con trai của Lê Quýnh là Lê Doãn Toàn, 12 tuổi và 6 gia nhân được đưa sang Bắc Kinh ở với nhà họ Lê. Thường xuyên ở gần cha mình [bị giam giữ].

    – Tại Bắc Kinh, 81 người trong đó có Nguyễn Đình Bái và họ hàng đã nhờ Kim chuyển tin nhắn về nhà.

    – Tại Chiết Giang, nhóm Nguyễn Đình Liên yêu cầu 59 người về nước.

    – Ở Tô Châu, Ding và người của anh ta xin về nhà.

    – Ở an huy, gia đình 4 người nguyễn hiền xin về quê.

    Tin tức này được báo cho Quảng Trung Vương [lúc đó đang trên đường trở về], và Quảng Trung Vương đã viết một bức thư về nhà cho các quan tiến hành tìm kiếm. Trên đường đi, vua Quảng Trung cũng lập tức viết thư về cho Phúc Khang, yêu cầu họ viết hàng trăm bản Tây Tây có đóng ấn của nhà Thanh và phổ biến trong nhân dân để họ tộc và các cựu thần nhà Lê được hưởng. tự tin đầu hàng. Bức thư hiện được lưu trong tệp ví dụ am van[cuốn iii] như sau:

    …… Kể từ khi từ biệt hoàng đế trên đường về nhà, Xiaohui đã luôn đề phòng và gắn bó với anh ấy. Hoàng đế muốn đi xa, theo phiên dịch, trạm bưu điện đã gửi một hộp bánh sữa[thị thiếp], một hộp mứt trái cây sấy khô và một cuộn tranh cổ tích. Mùa của những kẻ hèn nhát[Jin Rong Xiaozhao].

    Nhờ có một người bạn cùng lớp như vậy mà tôi thấy xấu hổ, không biết tu tập như thế nào. được lệnh nhờ anh, chị Lê Duy và họ hàng hộ tống ra tận cổng.

    Ta cảm tạ hoàng thượng coi ta như cha con, bày tỏ thâm ý, trước tiên kết bạn với hoàng thượng, sau mới trừ phiền phức sau này. .Thực sự không có một nơi nhỏ nào mà không tính đến những suy nghĩ chu đáo như vậy.

    Tôi nhặt phiên ngoại lên đọc vài lần, cám ơn nhiều. Vì tôi được lệnh thay tôi điều hành đất nước, nên các công việc của chính phủ, đặc biệt là sự thật, không được kể chi tiết, mà chỉ nói những gì họ nói, từ đầu đến cuối, mọi người đều ngưỡng mộ tôi.

    Xiao Yi có đặc ân cha truyền con nối là trấn giữ vùng đất phía nam, và không nỡ để đền thờ tổ tiên sụp đổ càng sớm càng tốt, vì vậy cô đã chọn Le Weican, con trai của vua Lê cũ, để trao cho nó cho Công tước, mãi mãi. hy sinh. Các bộ lạc còn lại cũng cung cấp thức ăn và cỏ, mọi người đều bình an vô sự.

    Cho dù bạn là Thần của Le Chaoqian, điều đó còn phụ thuộc vào tài năng của họ, nếu họ không phải là quan chức, hãy để họ về quê, để mọi người yên tâm. Chỉ có một người em trai là người duy nhất, từ khi trốn thoát, anh ta vẫn còn nghi ngờ và sợ hãi, vì vậy anh ta trốn ở Baole, thuộc Xuanguang[41], tụ tập những kẻ ngoài vòng pháp luật, và đôi khi lẻn đi. thấy Ngài vẫn chỉ là một đứa trẻ, sống nơi rừng núi, không nỡ dùng binh phá diệt. Còn ba cô em của anh thì lẫn trong đám người không biết ở đâu, tôi cũng không có thì giờ, vâng lệnh đi tìm dẫn ra cửa. Biển trời che chở nhau, con Chúa ra đời, hiển lộ chính nghĩa thuở non sông đất mẹ.

    Nhưng có thể chúng bỏ chạy bỏ lại một số xác chết, nhìn thấy cây cối chúng sợ hãi nên trốn sâu hơn, không chịu ra ngoài. . lý do.

    Tôi nghĩ họ đang trở nên hoài nghi, vì vậy họ cần phải có một cái gì đó để tin tưởng, để thực sự mở ra ví dụ và làm cho nó bớt nghi ngờ hơn. Vậy mong hoàng thượng xem xét yêu cầu của triều đình, nếu muốn đại gia đình đoàn tụ thì hạ lệnh cho trung công[tức là phúc khang an]Khang Cương ban chỉ dụ cho mẫu quốc. Một phần đọc hiểu tuyên bố ở khắp mọi nơi. Nghe nói không hổ là đại đế nhân từ cùng thành ý, nguyên lai Tiểu Huy chỉ nghe lời thánh nhân, không có tâm tư nào khác, mới hy vọng buông tha, đến xin kế vị.

    Sau đó, tôi cung cấp lương thực và quần áo, cử người hộ tống ra khỏi đất nước, giao họ cho chính quyền Quảng Tây và chuyển đến sống ở kinh đô.

    Tôi còn có người thân đang ở trong nước, muốn đi cùng họ, tùy theo tình hình mà báo cáo với họ, tôi sẽ cố gắng hết sức, không dám giấu diếm điều gì. Những điều trình bày trên đều là vì lòng trung thành, mong anh em rút kinh nghiệm lẫn nhau.

    Thành tâm gặp gỡ, được trọng dụng là ước nguyện lớn.

    Sau một thời gian, vua Càn Long thấy việc chưa tường trình liền sai mẫu hỏi cung, lúc này triều đình Tây Sơn trả lời Phúc Khang như sau:

    <3 tơiluôn làsức mạnh của các thành viên trong nướcãng long hãy hiểu ví dụ trướcdicho th Bạn có thể lấyeở đâueet. de e de n dựng nước và dựng nướce >ư bieThiên tử ủng hội>dĐường sinh tử, anh em, vợ con đều có danh sách/i>iTham gia nhómi>en thuộc nhómân lê hân. một trăm tờ rơi trongdả r i> Đthielòng của chúa, vângđ Mô tả cơ quan chính phủ[tức là chính quyền tỉnh Quảng Tây], với danh sách tìm kiếmđBạn đang treo cổ trong rừng xa i>ân khiđâu /i>i>ông den.

    Theo chị hai thì Lê duy kýlà Lê Thị Ngọc Điệp d >ừ i >n Rồi anh và chị haidu đã làmKhi nào anh kết hônÔng muốndcưới bây giờrồiThực sựThích tờ báo nàyNước mắtd Đổi thành kibiet. và thành viên gia đân cuđã đính hônepden đâu, có người bảo là tôidang bệnh tật bây giờ có người bảođãổn rồi, ai loưng vie tMaileGửiei.

    Có vẻ nhưeĐó chỉ là vấn đề thời gianNghiêm túcKhông có nước vào bên trongi>da, auen thuộc về anh và những người khác di theo thứ tựdế[đuôi dương cầm trôi]phien den Chúa sẽ thương xót. thếnh nhưng những người có chútến vă i>n cưchắc lúc đó sẽ nghĩinh > Cho dù đất nước có mất đi một con vượn, cũng phải lẻ loi trong cảnh ly tán[42]tình/i>cuKhôngoĐã đổi thànhi>dThay đổieCó. Trừ những ngóchết thì tìm thấy, người còn sốngtu mừng bi có nhà, tham gia kinh doanh Nông nghiệp.

    Bản quốc theodđauân của hoàng đế > enên bắn echo mọi người Bạn biết vâng vâng, mọi ngườideưkhông sao đâu. Tướng cưng ngếng đường xa dẫu có xatrời i>Cách nhau ngàn dặm mà trời chởdCả thế giới sao khing có nơi, giờ gửi thư tình rơng rõ chúng tôiuni cưng khôngkhing có thể buộc họ thôidi dừ.

    Chúng tôi khôngChúng tôi sợi ãtôio ng biết xử lý trường hợp này /i>esẽ nhậndeedeee tôi ân luân Thánh Giáod i>eNgay cả nhữngđiBạn là một chút trời, thương Tấm gương của hiến nóidlà để xoa dịu bọn lưu vong mà sao</i din chưa gặp aiddễ thương, xấu hổ, sốc, dám nóidOK.

    Bây giờ xin gửi cho tôi một bức thư của Lê Thị Ngọc ĐiệpdĐể làm được điều này, xin hãy chuyển đến Lê Duy Ký tiep Nhận. Ngoài ra, vui lòng xem xét lý do dẫn đến sự nhầm lẫn vì nhiều lý do i>Khiâm tâ n , cân nhắcvượt qua để tránh phải vượt qua gửi chúng qua. [43]

    Nhìn ba chị gái của Liwang, chỉ có một người đến với anh ấy, còn hai người còn lại đã kết hôn và cầu xin ở lại. Như bạn có thể tưởng tượng, tình hình bây giờ tương đối ổn định và không có nhiều người ở miền Bắc đang cố gắng khôi phục nhiều như những kế hoạch hay ước mơ hoài cổ.

    5.4.3. Nỗ lực khôi phục đất nước

    5.4.3.1. dLưu vong

    Khi sứ bộ Quảng Trung từ Bắc Kinh trở về, vua Lý và những người khác biết rằng việc cầu cứu nhà Thanh để khôi phục đất nước là vô vọng nên họ phải nghĩ ra một kế nhỏ. Lịch sử ưu tiên viết:

    Tháng 10[Năm Canh Tuất, 1790], biết khio /i>không thể tinongười nhà Thanh, Hoàng đế Zhao Tong và bông tôi cân nhắcesẽ lên kế hoạch kengười khác, chọn 10 người bvề i>toi: pham like tung, hoangirồi, le hhioi i>ân, nguyễn quốcĐống, nguyễn viế i>t triệu, lê v (dân từ liêm), lê tung (dân tây Đ > am) hóa) uống máu nhauăn thếnh, soạn thảo bản tường trình. ..[44]

    Tuy không rõ nội dung đơn kiện nhưng theo tài liệu của nhà Thanh, họ đã nhờ vua Càn Long can thiệp để Nguyễn Quang Bình trả tự do cho Cao Bình, Lạng Sơn, Xuân Quang và Hồng Hoa. Nhà lê thờ gia tiên.

    mùađôing năn năm ngoái tut 1790] Đột nhiên vớidoTấn Kiến Kiến, quan phủ xin trả lạian nam, lại xin một trong tứ đại bình yên, lạng sơn, xuân quang, hưng hóađở, ngớ hão hyế i>neen e</i. Đi theogấp đôihãy đơn giảnâu đi lên và đi xuốngý</i Tầm thường vnăng, nghe quý ông iHiểu, pham như tung, nguyễn quốcĐống, lê hâ n Gợi hỏi chuyệndó. và một nhóm 20 người, cưngnguuuuuuuuuuã tôi Hãy theo cùng mức lươngtôi tôiBạn là chúng tôiây vậyrồihãy quảng báã bốn tênđó [tức là hoàng ích nhận, phạm như tung, nguyễn quốc đông, lê hàn] mặc đồ bộ độii>ăn lương, còn lính lê dương làdyêuđ Ijiang Security Tower. [45]

    Nói đúng ra, yêu cầu về diện tích ở không phải chưa có tiền lệ trong lịch sử nước ta. Trước đây, khi con cháu nhà Mạc bại trận chạy sang nhà Thanh, vào năm Kỷ Dậu thứ tám (Kỷ Dậu, 1669), vua Khang Hy đã sai sứ sang bắt vua Lê Huyền Tông đem về kinh. lãnh thổ của bốn châu lục. Để Gaoping cho anh ta. mac kinh vu (tức mộc nguyên thanh theo sử nhà Thanh). khâm Đđịnh việt sử, Tập xxxiii, số 25 – 6 trang ghi:

    Tháng giêng năm[tức năm Kỷ Dậu 1669]Sứ Thanhd i>ến thàng lâu, triế đen Khai báo danh tính hơn 10 ngày rồi bàne >m, nhưng l tôiđầu căn cưng cố giữ sự thật khiong nghe nên họ đã vật lộn đếen hơn 40 ngày. Sau khi khắc【Thần biến】Hiểu rằng “kẻ tôn thờ một nước lớn phải tuân lệnh”, rồi tâu phục vua. triếu drớtdết bốn chương

    Bây giờ, chuyện vua xin một mảnh đất để quy cho chúa không còn là chuyện lạ. Nhưng vào thời điểm đó, nhà Thanh có quan hệ tốt với vua Quảng Trung, và họ không muốn làm bất cứ điều gì có hại cho sự ổn định của An Nam, vì vậy họ không chấp nhận yêu cầu này. Không chỉ vậy, những người ủng hộ cũng bị trừng phạt. Hoàng đế cầu phúc, trấn giữ Ruan Palace, bốn mươi chín người đóng đô ở Giang Ninh, cấp đất canh tác, ngày nay, hai mươi người bao gồm cả Li Guangrui đều bị lưu đày. Đến gặp Reha và đưa cho cán bộ địa phương quản thúc để không còn liên lạc được nữa. [48]

    Lấy tháng 4 [20] năm Càn Long thứ 56 [1791] làm ví dụ, Tần Thủy Hoàng hiểu rằng dù có bị đày đi làm thú binh cũng chỉ nhận được một nửa số lương của họ. Bức thư của Jin Jian được gửi cho Ruan Guangping cùng với cà phê của Hoàng đế Càn Long, và Hoàng đế Càn Long đã ra lệnh cho người thân của mình mang chúng đến nếu họ tìm thấy và ngăn chặn chúng nếu họ không tìm thấy.

    Vì vậy, những yêu tinh bị giam cầm trong ngục cũng rơi vào tình trạng bị cô lập và bất lực, không thể liên lạc được với Lê Vương nữa. Hoàng đế Càn Long cũng ra lệnh quản thúc Jin Jian một mình. ] vua Chiêu Thống cũng bị tước hết quyền lợi, cuộc sống càng thêm cơ cực.

    5.4.3.2. Phục vụChâu ÁDịch vụ quốc gia

    Nhân vật quan trọng nhất có thể gây khó khăn cho triều đình Tây Sơn chính là vị hoàng đế duy nhất còn được sự ủng hộ của các dân tộc thiểu số vùng cao nguyên. Cuối năm (1791), Nguyễn Quang Bình đánh hai trận, một mặt đích thân dẫn quân diệt tập đoàn người Lào giáp Nghệ An ở phía Tây Nam, một mặt đưa quân đi đánh. chống Lê Vui.Đồng hoạt động ở vùng Tuyên Quang, Thái Nguyên. [50]

    Mặc dù hai trận chiến cách xa nhau hàng nghìn dặm, triều đình Tây Sơn đã tuyên bố trong một bức thư gửi Vua Càn Long rằng những người trở về đã bí mật liên lạc với Li Weizhi và triệu tập các vị vua dưới danh nghĩa kinh đô của Vua Zhaotong. Có thể nghi ngờ rằng Ruan Guangping đã làm điều này vì anh ta muốn sử dụng bàn tay của nhà Thanh để quét sạch cả những người bên ngoài để chấm dứt thảm họa này.

    Nguyễn quang binh ngoài tâu với Thanh vương là Lê Duy Đạo vừa chiêu binh đón Chiêu Thống về nước, còn cảm ơn Thanh vương đã giúp đỡ đánh đuổi Lê Duy Chí [hoàng tử] Bá], có lẽ ám chỉ đến việc nhà Thanh cho Vân Nam Đường mượn bắt lê chỉ đem về Thăng Long giết đi. [51] Li Chen đã không đề cập đến sắc lệnh giả mạo của vua Cheng trong các thế hệ sau, và người ta nghi ngờ rằng đó là bịa đặt để vu khống vua Cheng.

    Tuy nhiên, vua Càn Long không tin ngay nên nhà Thanh ra lệnh điều tra kỹ lưỡng sự việc.

    Theo lời quan quân điều tra của triều đình Quang Trung rằng Lê Duy Kỳ câu kết với Lê Duy chỉ vì mưu phản:

    Phụ năm năm Càn Long 57 [1792]

    Giống như việc khai báo quyen thuộc về le duy kýlocal </i e > [an nam]an thap gồm hơn 80 ngườiđcấp dưới i> Đả thù, báng bổ tôi dythầm khuyênbạn i>ng chỉ tin rằngđâyy là ở biên giới Bảo Lạc, [52] Dụ dỗ quý tộc đại lục d Lập quân và nhận tước hiệuiad Chỉ yêu kivanước. Hai thủ lĩnh của vương quốc là nước và lửa. Một nhóm >dy xuất hiện tại lễ hội mà họ phụ thuộc vào. e tran ninh, trinh cao, quy nhơn và việt nam đều nổi tiếng cùng một lúc. /i>dăn danh lấy kinhlàm nghe an .Vậy bây giờ xin anh hãy dặn lòng đinrăn dặn dòân minh bạch. tội ác của tội phạm >tốt cho sức khỏenh, tiết lộ

    Chúng tôi sẽ theo đuổi pháp luật ngayi:

    Cách bạn chia sẻ thông tin với mọi ngườidPhê duyệtdGiới thiệu i> Vềmột cái tên? vieChữ gìe? Cho ai? Làm thế nào để bảo tôi chỉ xây dựng ket? lhồi tập trung ởu ở đâu?

    Những thứerất khó thẩm vấn.

    Tuyên bố từ chối trách nhiệm:

    chỉytừden</i Nhân đôi,dChúa phù hộdHoàng đế đế, nhập ngũy thưởng quần áo. Chỉ kiVì nghe nhầm lời của hoàng thượngTaTa hiểu chođ Được thờ ở nơi cao, nhiều nơidó de n được tách ra từ đỉnh đầu, tức là tước hiệu của nhà Thanh, được phân biệt bằng màu sắc của vương miện và thắt lưng]và phụ cấp, khi bị cấmong chodi nàyu, làmgấp đôi hệ thống của ta toi[le duy giao cho quân dưới quyền thống đốc]là kim</i d Bị hạn chếân[kim] Cực kỳ bị hạn chếyy Tuyệt mật.

    AieĐược trả tiềnGiới thiệue i>ư lên đường riêng, chỉichưađchưa gặp họ, c Bạnchưachưathấy đã dạy họdelạirồi phải làm gìe �.

    tến như năm trước chỉ Vângmột thời giandỒ, bạn vẫn nghe lời hoàng đếtôii hiểu tôi dám Bình chọn, tôi hối hận cho đến bây giờo. Giữ thông tin / i>ng thật, chỉ tìm kiếm thông tin chi tiết.

    Gọi họ saue Xích Ngục làd nh, bói toán dChia thành các thẩm vấn viên.

    d

    Những người theo quyquan tâmn các cáo buộc lạm dụngãnh lạm dụng i>du là phụ nữ và trẻ em. Hơn 80 ngườiđTrởTrởan nam khơ eđgặp nhau một lần nên bao giờokhông thể cho điểm. Còn nội quyến thân thuộc về nhạc sĩđđến > i>Giới thiệuBạn ở thủ đô, sợ phạm tội thì liên hệeenhững người khácKhông phải bạnCó thể có vấn đề ng tin, nhưng cưng không tin nữang tin. Chỉ tìm rõ cho trường hợp của bạn.

    Tiết lộSự phụ thuộcTrả đũa Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm:

    Hơn 80 người vế24 người là thuộc hạ của Pan KaiĐỪ, trước đây gặp nhau, nhưng không có thông tin gì về đrằng nó sẽ như vậy. i> i>vềmột cái tên. Sau đó tiết lộTôi xin lỗie họ sẽ quay lạiquay lại deĐề xuất.

    Từ năm ngoáiăm việc bắt và giam giữ i>de >n quản lý rất chặt chẽ, khi oHãy cho họ biết họ đã khuyên họ khi nào và như thế nàoe de de do i>OK. Thậtng không còn gì để nói

    bắt buộcý nghĩanh Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm:

    trướcnayy quành gõCổng thành kêu cứu ngaydPhúcgia thăm. Tình thế cấp bách, khiong có thể cho lời khuyên. vtụngđôi, quýnh Vìong không chịu hớt tóc,thay quần áo nên bị giam ởi> i >dlao động nặng nhọc tập trung. nơiviệc nàyy được giám sát chặt chẽ, dưới những hạn chế nghiêm ngặt,ten Như đó chỉ là tôi> chưa bao giờ nhìn thấy. trưởng an ninh. Họ ở thủ đô hay ở thủ đô hay ở thủ đô hay /i>vều hong h biếg gì hếnh ra là /i>bạn có thể tin aibạntin ai. Đây là sự thật.

    ta lại dta hỏi đi hỏi lại nhưnge u khăng khôngăkhiônhư thế này Chữ i>ng thay cho dguaai. Kiểm tra năn trước mặt Nguyễn QuầnĐNếu trên 80 tín đồ thì > i>đôivừa nhận đượcđyêu cầu gửi ngayđi >ngay lập tức , a Thời điểm lời khai của các nhà lập pháp tin rằng nóđãt tin và khi nàowow ngh i>vâng có thể gặp bạndevậy khicó thể yêu cầu trợ giúp ăBỏ cuộc.

    Nay theo lời tuyên bố của vua Nguyễn Quang Bình văn, có bằng chứng cho thấyđồ đệ của Đ > tiết lộ, báng bổđquanythầm dặno i >Chỉ hưởngđLàm giao ướceHứa đi chiếni> [Cà phê : Người đàn ông này là có thật].Bởi vìedangohkhông thể làm theo lời khai của phía pháp luậthi debỏ quao đếmđến. Vậy xin Bệ hạ cho Nguyễn Quảng Bình xem thử. >Nếu bạn muốn trở vềvềnước, thì lá thư này thuộc nhóm nàod , lá thư đó là bây giờ ở /i>Đâuu, aidTên email cần kiểm tra xác thực là gì

    sau khidó nhà vua sẽ dng thư và người > dethíchdexin lỗideyêu thích đếnh giao cho nhà Chu trấn Nam Tuyền tây tran dùng người vợ bị xiềng xích Có người hộ tống ông đến thánh thư. Khiđồ chúng ta sẽđyêu tội phạmân raeng đối trựcong cũng nói quanh coddong tôi OK.

    nếu dường như đã bí mật cảnh báo mọi ngườith i >ng tin, bằng chứng rõ chúng tôi sẽ yêu cầu ngayđCơ quan lập pháp xem xét lại i>thích hợp /i>dhien dcho Mọi người đã đặt một ví dụ.

    Chúng tôidTôi sẽ thẩm vấn anh một cách trân trọngâAnh sai rồi tôi đãđúnge >Bệ hạ lệnh cho thần theodvà triều đình tây truyền lại cho vuaâm tuâ Yêu cầuy.[53]

    5.4.3.3. vua lng qua Đý

    Kể từ vụ án “Ám sátong News“, sự tuyệt vọng cũng dẫn đến hành động mạo hiểm – chủ yếu là do oán giận hơn là phản kháng. Một ngày nọ, vua Zhaotong đến dinh thự của Jinjian để giải thích rằng ông đã bị người gác cổng kéo đi, Ruan Wenquan, người đang dắt ngựa của mình, lên tiếng, bị người gác cổng tấn công và chết vì bệnh tật. Hai nhân vật “Ma Pu” và hai câu “không khuất phục trước khó khăn, và cô đơn trung thành trước khó khăn” có nghĩa là bạn nên chết. thông tin chi tiết. Sau khi thi thể Nguyễn Văn Quân được chở về nước, Nguyễn Huệ Đức đã sáng tác bài ca ngợi “Mã Đông Hán Quân Lương”, phong Nguyễn Văn Quân là “Trung Trung Công” và làm thơ ca ngợi. [55]

    Đặc biệt, cùng thời gian đó, ngày 20 tháng 5 năm 1792, người con trai [duy nhất] của ông là Lê Duy Đim qua đời khiến Vua Lê càng thêm đau buồn.

    Tháng 9 năm Quý Sửu (1793), Lê Vương lâm trọng bệnh, quan các tỉnh viết thư đến thăm. Vua Lihui của nhà Fan Ridong cung cấp dược liệu và là hàng xóm của nhà vua, nhà vua đổi tên anh ta thành Weikang và nhận anh ta làm con nuôi, sau đó anh ta thờ phụng và hầu hạ hoàng thái hậu.

    Tháng 10 năm ấy, vua Lê ốm nặng, triệu quần thần vào thế tử:

    Thật không may khi wowkhông thể ngăntôiu chi > et eĐể giữ xãdừng, bạn phải chạy đếnã i>i>e i>oh noohTôi đã trở lại. Khing nghi ngờ mình bị lừa đảo,đđđơđđ i > i>VângTôi không cảm thấy như thế nàye làm sao bạn có thểe bạn về nước vào ngày hôm sau e Anh vàtôichNhà ở Đất nướcdThực hiện điều ước cuối cùng của bạnd .[56]

    Vua Zhaotong qua đời vào ngày 16 tháng 10 năm Quý Sửu (1793) ở tuổi 27 (1866-1793), an táng tại Lễ Quận công Đông Môn [Dongzhi], cải tạo ở phía bắc, sinh con trai. Việc trồng lê, duy khang tập.

    Bảy năm sau, [1800],[57] gia tộc thứ năm của triều đại nhà Thanh đã thả những con yêu tinh và để chúng ở Landing workshop bên ngoài Huoying. Thức ăn, tóc tai và quần áo của họ được cung cấp miễn phí [không cần tuân theo phong tục nhà Thanh], và mặc dù bị giám sát, họ vẫn có thể đi lại như những người khác. Theo bài báo. Cảm “lệ quynh”, cứ bốn ngày một lần, ông vào lăng vua Lê quynh, lần nào cũng có lính Hỏa quân tháp tùng.

    5.5. t

    Giữa năm (1792), sau chiến thắng ở Nam Lào, vua Quang Trung rút quân về Nghệ An. Sự rút lui đột ngột của anh ấy khiến chúng tôi liên tưởng đến Quân đội Western Hills với một trận dịch trong cuộc hành quân [như Kennon Breazeale đã chỉ ra]. Bản thân ông cũng bị ốm—có lẽ là một loại thương hàn lây lan qua đường nước, một loại bệnh rất nguy hiểm ở vùng rừng núi phía tây Trường Sơn—dẫn đến cái chết đột ngột vào mùa thu năm đó. [Hít, 1792].

    Vì rút quân đột ngột, nhiều muong pot [tù trưởng thiểu số] tiếp tục cử người đi liên lạc phối hợp hành quân, có lẽ vẫn cho rằng Tây Sơn không động binh là do thời cơ không tốt. . Cuối năm đó, sau khi vua Gwangjung qua đời và vua Gyeongseong lên kế vị, triều đình Tây Sơn tiếp tục cử nhiều sứ thần đi điều tra tình hình, nhưng có lẽ chỉ để đánh lạc hướng do thám của quân địch. Tôi thực sự muốn kết thúc trận chiến này.

    Tình trạng của Nguyễn Quang Bình cũng có thể đã được triều đình Tây Sơn giữ bí mật trong một thời gian, như một số nhà nghiên cứu gần đây đã mặc nhiên công nhận. [58] Sau khi Nguyễn Quang Bình mất, họ Lê nhân cơ hội phục hưng. Lịch sử triều Nguyễn:

    …Tôi đã nghe tin giặc ở Bắc Hà trước khi tây sơn nguyễn vă n ânet, nơitóu nổi loạn, nghĩ i>on le duy van (đứa trẻ thể hiện tong) lên làm chủ. Weiwen đã gửi tổng cộng bảy người dưới quyền chỉ huy của mình để kiểm soát trận động đất, bảo vệ cả bên trong và bên ngoài. Quae tôi sang Xiêm, XiêmdYêu tôi i>đTôi với Bán ở giá thấp hơnâu (Singapore). [59]

    Theo tình hình, những người từ Trung Quốc trở về mang theo tin tức rằng nhà vua và một số người hầu của ông đang ở Bắc Kinh, điều này gây ra một số suy đoán, và khiến nhóm hoài cổ cố gắng hành động ở nhiều nơi, nhưng chỉ mượn danh nghĩa Doanh nghiệp tư nhân, nhưng không nhất thiết phải có mối liên hệ cụ thể giữa hai bên. Nguyễn Huy Túc và Hoàng phi Nguyễn Thị Kim cũng định sang Trung Quốc tìm vua Lê nhưng không thành.

    Tuy nhiên, những ảnh hưởng quan trọng nhất có thể là về tinh thần hơn là về thể chất. Tin tức Le Wang vẫn còn sống đã khơi dậy niềm tin lạc quan của mọi người và đặt hy vọng của họ bên ngoài tòa án. Niềm tin sai lầm cũng có thể dẫn đến những câu chuyện về sự dối trá của Nguyễn Huệ và Nguyễn Quang Quân và cuộc xung đột [tưởng tượng] giữa hai triều đại nhà Thanh. Khi yêu cầu giúp đỡ của nhà Thanh lắng xuống, các học giả Beihe đã mong đợi Lãnh chúa Ruan đến từ phía nam. Không có sức mạnh thì dễ đoán trước chuyện ngoại tình nên nhiều người thời đó đã trốn tránh sự thật bằng cách cầu trời khấn phật hoặc tiếng sét ái tình.

    Khi Nguyễn Ánh và nhà Tây Sơn còn tranh chấp, nhà Lê vẫn tin rằng một khi chúa Nguyễn đánh bại nhà Kinh Thành, miền bắc sẽ về tay con cháu. Cuối năm Tân dậu (1801), Lý Huệ Đạo cũng viết một bài thơ có tựa đề “Như Bắc Thanh Trung Nghĩa”iAnh hùng kiệt “, danh Chúa Nguyễn kêu gọi người vùng phù sa phương Bắc vùng lên chống Tây Sơn. [60] Mãi đến khi vua Gia Long lên ngôi, sai người lên thuyền xin phong thủy thì niềm mong đợi của họ mới nguôi ngoai.

    5.6. Sau khi chết đàty con trai bị tiêu hủy

    1. Chính sách của chúng tôiân triBạn

    Khi chúa Nguyễn Ánh dẫn quân ra bắc, thế lực của nhà Lê cũ khắp nơi lần lượt hưởng ứng. Ngày mồng một tháng hai năm 1802, Nguyễn Quang Quân sai Nguyễn Đăng Sử sang Thanh Gia cầu phúc. Khi Thành Vương nhận được tin của tri phủ thái binh, sứ Tây Sơn đến Thông Nguyên:

    nguyen quang toan namgây chiến dao phàn nàn với nguyên thủ quốc gia nơng thành côngăng bò là sắp rơiđến đâu“.

    Vua Gia Khánh ra lệnh đưa sứ Tây Sơn trở lại Quảng Tây, và gửi về phía nam thay vì đến Bắc Kinh. Ruan Dang đã trở lại với sự hối tiếc như vậy. Trong tình thế nguy cấp đó, anh hùng đã nổi lên. Ngày 25 tháng 2, Trương Chí cùng đồng bọn đốt hơn 1000 nóc nhà, phá hủy cung của Tư Mã Dung. Zhang Zhi bị bắt và bị giết, tài sản bị tịch thu.

    Vào ngày 7 tháng 3, Ruan Zhongdong tấn công ngọn núi và bị đánh bại. Tháng 5 năm Mậu Tuất, Nguyễn công chúa lên ngôi, đổi niên hiệu là Gia Long, sai quân đánh Nghi An, Nguyễn Trung Đông xin triều đình hoãn họp.

    Tháng 6, vua Gia Long tấn công Thanh Hoa, Li Weida, hậu duệ của họ Li, đã chiến đấu và được cử đến để bảo vệ nó. Nguyễn Quang Toản chạy đến Lạng Giang [Bắc Kinh, giáp Lạng Sơn], đến nơi thì cầu đã bị người ta phá, phải cỡi voi qua sông. nguyễn lượng lợi chạy sang bên phải (bảo lộc) tự tử. Người ta bắt được Nguyễn Lượng toan, tức là Nguyễn Lượng, đem về Thăng Long.

    Tháng 9 năm Đinh Hợi (1802), vua Gia Long Nguyễn (Nguyễn Ánh) nhà Nguyễn sai ông đi tìm dòng dõi họ Lê. Trần thái nguyên ma thế cố bảo Lê Duy Hoan [con duy Duy Hoan gọi là thân vương Chiêu Thống] vẫn trốn ở đó. Vua Gia Long bổ nhiệm Li Weishun làm tư công, sau đó lập tước hiệu và sở hữu một vạn mẫu đất để xây dựng lăng mộ. [61]

    2. XindTrả hài cốtQuê hương b>

    Trong đời sống gia đình, nhất là từ khi Cao Tông hoàng đế qua đời, vấn đề quốc gia không được quan tâm nhiều như trước. Ác cảm với Tây Sơn triều dẫn đến thái độ thờ ơ của nhà Thanh, nhiều trường hợp thậm chí còn vu khống triều đình An Nam bằng những lời lẽ dối trá, vu cáo Nguyễn Quang bao che cho giặc nhưng thực chất ông ta là quan còn nhà Thanh thì bất tài. .

    Người theo vua sang Tàu không còn bị quản thúc, thế nước cũng tạm lắng xuống. Theo Quốc sử di biên:

    … trước kia, vua tơi ở bên nhà Thanh [từ năm Kỷ hợi 1791] đi lên diKênh bị mất và chỉ còn vài chục người sống sót. Một số trẻ emetừng phục vụ nhà vuađãkết hôn với một phụ nữ Trung Quốc và có con. ếng làmãn-hữu [i.e. le quynh]được tổ ch ân tại dquá nhiều chuyến tàu để đónâ u ngày, chỉ mộtão rách lưngđãhơn 10 nà >àm.

    năm-thân (1800), Vua Gia Khánh của nhà Thanh> [62] óng làmãCó lẽ i>ddđược vua thanh tại ngoại, nghe nói tang lễ của vua thanh đã xongĐóng góp …[63 ]

    Khi hay tin Tây Sơn triều diệt vong, một nhóm người đã cố gắng yêu cầu đưa hài cốt của vua Zhaotong, Thái hậu và Nguyên tử về nước, nhưng Qing Ding không trả lời vì không có sự thỏa hiệp với đất nước của chúng tôi.

    Các sứ thần nhà Nguyên đến xin ý kiến, trong số các sứ thần có con của Lý Quỳnh là Vân Lai. Theo ghi chép của nhà Thanh, Li Qiong đã đến thăm Lăng vua Li với một cái cớ, trốn đến Raozhou để hỏi về con trai mình và yêu cầu gửi di vật của Vua Li cùng với Vua Jialong. Dành cho chôn cất. Vua Gia Long đồng ý, nên nhà Thanh cũng thả tất cả tù binh của nhà Lê, ai bằng lòng trở về đều được nhận.

    5.6.1. Cố quốc trở về

    Năm Kỷ Hợi (1804), quan tài bằng lê được đưa từ Trung Quốc về. Lưu lạc 15 năm, khi phái đoàn Quảng Trung sang Trung Quốc dự sinh nhật vua Cao Tông, rất đông người xin về nước, còn những người khác đã ổn định, chỉ còn lại vài chục người. sống chung với quan tài vua Lý..

    Vào ngày 24 tháng 3 [Năm Kỷ Hợi], Lê Quỳnh chôn cất hài cốt của vua Lê, mẹ của Thái hậu [Thái hậu], Nguyên tử, và những thuộc hạ đã khuất trong 18 chiếc quan tài. Những người trở về được chia thành ba nhóm và được các quan chức nhà Thanh hộ tống đến chính phủ. [64]

    Tháng 7 năm ấy, Lý Quỳnh cùng mọi người trở về trấn Nam Tuyền, Lạng Sơn. Lê Vương Tường được các vị thần đặt bên ngoài thành phố, thị trấn Lạng Sơn, Ruan Weiqing và các cựu thần đến khóc trước quan tài. Vì không được phép của triều đình, cả 18 chiếc quan tài đành bỏ lại đây, trở về Thăng Long, báo cáo với Tổng đốc Nguyễn Văn Thành, tạ ơn Đặng Trần Thượng.

    Giữa tháng 8, Lê Quang vào kinh đô Huế xin phép chôn xác vua Lê tại làng Ba Vì. Cuối tháng 9, sau khi hoàn thành việc trị sự, Nguyễn Văn Thành sai quân lính và Đinh Phù lên Lạng Sơn, chở linh cữu về Thăng Long, an táng tại tư gia của cư sĩ Lý Vệ Hoan. Vị thần ban đầu của triều đại Li đã đến thăm Li Wang trong bộ đồ tang, và thi thể của người quá cố được người thân chôn cất.

    Có lẽ Quân đoàn cũng tin rằng Gia Long vốn là hậu duệ của Nguyên sư phụ sẽ vẫn trung thành với cựu triều và sẽ được hưởng một số ân huệ, nhưng mọi yêu cầu đều không thành, chỉ có nhượng bộ. Những người có kế hoạch thực hiện hành vi sai trái hoặc tìm kiếm hòa bình trong tương lai cũng sẽ bị trừng phạt. Vì vậy, ngay từ đầu, triều đình Ruan đã quyết định không nhượng bộ. dđại nam thực lục chép lại lời của quần thần bàn việc tang vua Lê:

    Bệ hạ tôn baếu tiên, có tửdêu dCảm ơn nhiềuâVậy là xong. Bây giờ quan tài của nhà vuađã được deđược mở ratrở về , cảm ơn vì quyển thánhdxin lỗi, nhưng bạn nên cho tôitôicơm i>d Cám ơnluôni, sai quanđe >n ving d OK của. ne cóa thì khing nóid i>có, vì vậy khiong nên hoạt động.

    700 quả cam từ nhà vuaen, cùng với binh lính trong 500 men VềChôn ở Thanh Hoa.[65]

    5.6.2. lế ếnhĨa từ ( Sự hy sinh chính đáng ở cuối Li-băng)

    Dưới triều đại của Dezong, theo ghi chép của triều đình, Vua Detong đã ra lệnh thu thập tên tuổi, nghề nghiệp và tính cách của những người có đức hạnh trong những năm cuối cùng của họ Li và xây dựng một ngôi đền tên là “Lema Tiyitu”. tiết nghĩa tử). ) tại Hà Nội.

    Theo Bộ Dân chính và Bộ Lễ, ngôi đền này thờ Lý Quỳnh, thờ Lý Quỳnh ở chính giữa, bên trái có 11 người, bên phải có 11 người, và hai miếu nhỏ hướng đông tây, mỗi bên 5 người, tổng cộng 33 người. Trong số họ, một số trốn sang Trung Quốc cùng với nhà vua, và một số đã chết trong cuộc chiến chống lại triều đại Tây Sơn. Không đề cập đến những người theo Lê Vương nhưng sau đó được yêu cầu trở lại.

    Việc lập chữ này thực ra không phải để tôn trọng triều đình mà là để nêu gương trung thành với triều đình và khuyến khích nhân dân một lòng trung thành với triều Nguyễn.

    Nhận xét

    [1] Khâm định an nam chí lược, tập xv, tr 19

    [2]Danh sách truyện ban đầu của cuốn sách xxx như sau:

    …Ji Yi Lang Hu đi về phía bắc, và bức thư tôn trọng anh ấy mang theo đã bị bỏ rơi trên đường. Ngôn ngữ của Huide Wu Xin said: s

    …Tang Xiongye, một người lính từ bên trái, nói ngắn gọn rằng Li Weiqi đã bỏ trốn, và thiên triều đã ngừng chạy trốn, vì vậy anh ta có thể lợi dụng điều này và chỉ định mọi người gõ cửa và gọi cửa để xin người vợ lẽ.

    (… update lang bai bac tieu, ban đái s t đ s d trên d . .

    Hãy ngả về phía khán giả, tôi tin rằng không phải quá mạnh hay quá yếu mà tai phải thiên lệch. Nay Lê Chi Chi Dân đã có kinh nghiệm xuất bản, các nhà văn đặc biệt cố hết sức khen ngợi thức ăn thực sự của trẻ em vì lợi ích cá nhân. kim nhất chi chi Sau khi bại trận xấu hổ làm phản mà lui binh, hai nước cử binh di Diệc, thiên hạ chi quốc. kim duy hoa giỏi cầm quân. Cố Chí Chủ.

    … thích tả giang binh do dao thang hung kar di thu thuật lại: “lệ độc kỳ quốc nhi đào, thiên triều nóng lòng chứng minh kẻ thờ phụng chỉ tiêu tiền của dân ủy. .” Huệ nhận được thư của Xích Thành, người hòa giải có lòng khác nhau, tướng quân triệu kiến ​​hoàng đế, xin hoàng thượng cầu hòa. ) Tây Sơn Phủ, sd., tr. 145-7

    [3] Khâm định an nam chí lược, tập xiv, tr 1-2, vd: ngày 27 tháng Giêng năm Đinh Dậu

    [4] Khâm định an nam chí lược, tập xvi, tr 13

    [5] Khâm định an nam chí lược, tập xiv, tr 11

    [6] Lịch Triều Triều (1995), trang 591

    [7] Nếu họ xuất hiện ở Nam Man vào tuần cuối cùng của tháng 1, thì việc chuẩn bị ngoại giao phải được thực hiện rất nhanh, trước hoặc ngay sau trận Thăng Long.

    [8] Điều này là đúng bởi vì Qinglin, sứ giả được phong làm vua Quảng Trung, đã đến đây để trị vì đất nước trước khi về nước, và đại quận công Wu Wenwen và một số quan lại cũng có mặt.

    p>

    [9] Khâm định an nam chí lược quyển xxv, tr 8 chép là lê huy gian [李辉瑓] [10] Xem thêm “dai viet quoc thu” do nguyen duy chinh dịch.

    [11] Khâm định an nam chí lược, tập xix, tr. 15 tháng 7

    [12] Khâm định an nam chí lược, tập xiii, tr 9

    [13] Nhật ký Lịch triều (1995), trang 589

    [14] Khâm định an nam chí lược, tập xxv, tr 6

    [15] Lịch sử Trung Quốc hiện đại (New York: frederick a. praeger, inc., 1967), trang 23

    [16] Khâm định an nam chí lược, q.xx, tr.1

    [17] Lịch sử bộ tứ, (1987), trang 91-2

    [18] Hiện nay, trong văn học Việt Nam, chúng ta còn tìm thấy hai bài văn tế các sứ quân, một bài bằng chữ Hán có nhan đề “Tế tướng trận Bắc Lai”. Lễ cúng tướng sĩ phương bắc] Võ Huy sáng tác. Để xem nguyên văn, xem hoa nguyên 伊卷[ 华原非步集], hàn văn yên hạnh văn hiến bộ, tập vi (2010), tr. 337 -9. và một bản chữ Nôm “thiên triều văn” được sưu tầm và dịch từ cuốn Văn học thông tục tạp lục của Nguyễn Thị Lim (Viện Hannon). "Tưởng niệm cái chết của một vị tướng nhà Thanh". Bản tin Hán Nôm học 2005 (Hà Nội: khxh, 2006), tr 373-8

    [19] Kinh lược Khâm định an nam, Tập xxi, tr. 13 tháng 4

    [20] Chiếu theo chiếu chỉ của vua Càn Long, kinh phí cho sứ bộ của Nguyễn Quang Hiển gấp đôi sứ thường. Nguyễn Lượng Hiền được hiểu là người thay mặt Nguyễn Lượng Binh nhận ấn tín của nhà vua. kham dinh an nam project, xxiii, tr. 22 tháng 3

    [21] : “Mới sơ khai, năm qua thu tới, một ngày sau tết trung thu, từ biệt thự trên núi bắt đầu tiến vào gầm.” : “Vào gầm mà đi xung quanh, và người lái xe lớn đích thân điều khiển cung tên, một con thú hung dữ.”

    Vào khu vực săn bắn là thời điểm vua đi săn [ngày sau Tết Trung thu] [22] Chơi chữ phúc khang an và tấn vinh thanh ngày mồng 4 tháng 12 năm Đinh Mão, Đinh Dậu. Khâm định an nam chí lược, tập xxix, trang 9-12 [Nguyễn Duy Chính dịch] [23] Theo luật pháp nhà Thanh, hành vi rời khỏi Tân Cương chỉ đứng sau án tử hình và thường liên quan đến chính trị. Tân Cương nằm ở cực tây của Trung Quốc, cách Bắc Kinh hơn 3.000 dặm, bị ngăn cách bởi sa mạc Gobi và những người lưu vong thường không bao giờ quay trở lại. Xem joanna waley-cohen, Central Qing China in Exile: Xinjiang Exile 1758-1820 (New Haven and London: Yale University Press, 1991)

    [24] Khâm định an nam chí lược, tập xxvii, tr 16

    [25] lê quynh “Đông Cát Bắc Hán”. la sơn yên hộ hoàng xuân hàn, tập 2 (1998), tr. 889

    [26] nguyên văn: Wen Er, một nhánh hơn 80 tuổi, tên Yun Riren, bị kết án 80 tuổi, Han Yunshu ra lệnh cho Lin Jing, hả? Sách nước ngoài tiền vải dầu thẻ, cung nghệ thuật, gia đình Qian Chang, khấu đầu và xưng là khanh. >

    [27] Chi tiết này được ghi trong Tôn vinh thanh bi ký, ngày 24 tháng 10, Càn Long năm thứ 54, hiện còn lưu giữ ở điện Trung Đẳng, Ô số 2727, Quyển 234, Số 58601 (tr. cát phát , sđt, tr 395)

    [28] Theo chính sử của ta thì có Ngô Văn Đồ, Đặng Văn Chấn, Phan Huy Ích, Vũ Huy Tôn, Vũ Danh Tiêu, Nguyễn Tiến Lộc, Đỗ Văn Công… và cả một bầy nhạc sĩ.

    [29] Ngày nay, một số nhà lãnh đạo gặp gỡ và ôm hôn theo cách tương tự, có lẽ cũng đến từ những người du mục bá chủ ở Tây Á.

    [30] Quảng Trung Nguyễn Huệ. Đại Việt quốc thu (Đình thu Hoàng Văn Hòe dịch). (1973), tr 301

    [31] Điển tích ngày mồng chín tháng giêng năm Giáp Tuất của vua Càn Long, Khâm Định an nam mưu lược, q. xxvi​​, tr., ngày 14 tháng 6 .

    [32] Lời cáo của Tôn vinh thanh ngày 15 tháng 2 năm Canh Tuất [1790] xxvii, tr 9-10.

    [33] Vì triều đại Tây Sơn ngắn ngủi, nên sau đó một số người từ Trung Quốc trở về, và nhiều tài liệu cũng đề cập đến vua Zhaotong và những người hầu cận của ông. Thời Nguyên Dục, nhà Nguyễn cho lập chùa Mật Mật Nghĩa Tự ở Hà Nội, nên có sự khảo sát tương đối đầy đủ về hoạt động của chùa ở Bắc Kinh.

    [34] Theo cấp bậc quân hàm, cấp bậc trung úy là cấp bậc thứ tư, nhưng vì Pan Kaide đã được phong cấp bậc thứ tư vào thời điểm đó nên cấp bậc của Đại úy Ledoux đã được nâng lên và hạ xuống.

    [35] Crazy, Vạn Lý Viễn chinh, Tạp chí Nam Phong, 9 năm, số 91 (1925) [Phần Văn học Trung Quốc], trang 13 tháng 4 (Bản dịch)

    [36] Khâm định an nam chí lược, q.xxxx, tr.16

    [37] Xem thêm Năm Mậu Tuất (1790) Đại Việt Triều Tiên và Đại Việt hội nghị, ed.

    [38] Điều này được chứng minh bằng lời khai của Le Chao trong Bian Nian [1794] khi ông di cư sang Trung Quốc. Xem thêm bản dịch của an nam dang (ndc)

    [39] Nguyên văn:

    Trong…

    Một thời gian trước trì nội công, tưởng niệm công vệ tổ, lễ tấn phong. Shishi tuyên bố Jia’an và ra lệnh cho một phần của Jingbian nhập vào nhà Hán. Kim Lạc duy trì địa vị độc nhất trong hoàng cung, nghiêm chỉnh tuân theo Phật pháp, người nghĩ, vị thái sư, thừa tướng Dongtianquan, nữ lệnh, trung học, khiêu khích nhất nhì nhan, vì tội danh phản quốc. nhi le duy ngan là phụ thuộc vào cấp dưới và cấp dưới [noa], anh ấy là người thiếu kiên nhẫn nhất trong gia đình…

    Thuở mất nước vào đất liền, nhớ tổ tiên, làm cống phẩm hơn trăm năm. Bây giờ Li Weiwei đến Bắc Kinh để đảm nhận chức vụ của mình, anh ta tuân thủ luật pháp của đất nước, nhưng cũng cho rằng vợ mình không thể tuân theo quốc sự, vì vậy anh ta đã ra lệnh chọn một hoặc hai phụ nữ trong số họ làm người kế nhiệm. người vợ. .Tuy nhiên, Lê Duy lại báo cáo rằng cấp dưới của mình cũng đã mất vợ con, một mình anh không thể gánh vác nổi

    Một ví dụ thương từ Guiri, tháng 9 năm 55, Càn Long. thanh thú lục, tập 1362, tr 263

    [40] Thương du đăng, tập xv (1991) tr 4-5

    [41] trong nguyên bản viết sai thành Dư [Yu Le] [42] “Thục Văn thời Đông Ngụy” của Du Fu thời Bắc Tề: “Nhưng tôi sợ rằng loài khỉ sẽ diệt vong ở Chu, và cầu cây cối kéo dài; lửa ở cổng thành sẽ mang lại thảm họa cho cá trong ao.”

    Nước mất vượn, tai họa khắp rừng, thành phố bốc cháy, tai họa khiến cá trong ao [bắn nước dập lửa, cá không nước sống].

    [43] Ví dụ về Bộ sưu tập, Tập iv [a.604/2] [44] Trước Lịch sử (1987), trang 99-100

    [45] Cao Tong Zhou Lu, Quyển 1377, Long 56 [1791] Tháng 4 [20], Wang Xianbei, [Thú Triều] dong hoa tuyen luc , quyển 45, thượng du gửi nguyễn quang binh 20 tháng 4, càn long 56, càn long triều thượng du đăng, quyển xvi [1991] tr 248

    [46] Khâm định việt sử, tập 2, Viện Dịch sử (1998), tr. 321

    [47] Theo các tài liệu của nhà Thanh, Huang Yizhi khi đến Tân Cương đã có vợ và một con trai, sau đó có một con gái. Con trai ông sau đó kết hôn và có một cô con gái.

    [48] Theo báo cáo của bộ binh và ghi chép lịch sử.

    [49] Vậy thì nhận việc đi, trang 449

    [50] Trên thực tế, phong trào này còn có những nguyên nhân khác, liên quan đến việc một số nước nhỏ muốn thoát khỏi sự kiểm soát của Xiêm La và quân Tây Sơn muốn mở rộng quyền kiểm soát đối với khu vực trung và nam Lào. Chúa Nguyễn cấu kết với Xiêm La lập thế kiềm chế ở phía Tây Vương quốc An Nam. Cũng cần nói thêm rằng mặc dù vua Quảng Trung đích thân dẫn quân, nhưng như tài liệu bên ngoài đã chỉ ra, một trận dịch đường ruột đã buộc quân Tây Sơn phải rút lui và kế hoạch không đi đến hồi kết. Bản thân Nguyễn Huệ cũng bị nhiễm bệnh, và sự tham gia của chính ông vào phong trào có thể liên quan đến cái chết đột ngột của ông vào mùa thu năm đó. Xem thêm “Trận chiến cuối cùng của vua Quang Trung” [dựa theo tài liệu trong Lao-tayson League, Kennon Breazeale in 1792-1793], (ndc translation)

    [51] Trong tờ chiếu của Nguyễn Huệ gửi vua Càn Long có câu:

    Thừa tướng ngước nhìn Thiên tử thánh tử, thấy xa ngàn dặm, không phải thấy bề ngoài, mà là xem tâm, Thánh chủ là chí tướng.

    Thượng Đế nhìn thấy Thánh Thần của vũ trụ, nhưng không biết hình ảnh của Ngài có gì không ổn. Trời ngước mắt lên đã thấy hoàng thượng ngàn dặm trông thấy, thấy mặt biết lòng, nên trời tính kế cho tôii>Ngô công làm tôi (2001) , trang 826

    [52] Bảo Lắc thời Lê là phủ Xuân Quang, nay thuộc phủ Cao Bình. Xem thêm Đỗ Tuấn, “Kê khai, Địa danh,” Xưa & nay, số 339 (9-2009), tr 30-1

    [53] Văn học “an nam dang” (Đài Bắc: quốc phong, 1964), tr. 412-3 (bản dịch ndc)

    [54] Quê ở làng Ba Vì, tỉnh Thanh Hóa.

    [55] phan nước thanh, quốc sử di biên (Hong Lianle Xuandao dịch) quyển (1973) tr. 162-9

    [56] Trước Lịch sử (1987), trang 110-1

    [57]Sau cái chết của Hoàng đế Càn Long

    [58] Xem Hoàng Xuân Khản, la sơn phu tử (1952) phụ lục “Ngày giờ Quang trung mất”, số 28, trang 5)

    [59] Đại Nam Thực Lực, Tập 1, Tập 6, tr 292

    [60] hoàng xuân khanh “Phái chống đảng miền Bắc tập trung bởi du khách” nhật ký giáo phận sử 21 (saigon, 1-3 1971) tr 15

    [61] Đại nam thực lục, đệ nhất kỷ, tập xviii, tr. 524-5

    [62] Thực ra, vua Gia Khánh lên ngôi vào năm Bính Thân [1796], nhưng vì còn là hoàng đế nên không thể tự mình quyết định nhiều việc, mãi đến năm [1796] 1799 mới thôi. cha của hoàng đế qua đời và ông thực sự nắm quyền.

    [63] Quốc sử quán (1973), tr 138

    [64] Nhóm thứ nhất bao gồm vợ con, gia đình người chết, nhóm thứ hai gồm những người chịu trách nhiệm đưa hài cốt về nhà và nhóm thứ ba gồm những người còn lại. Quốc sử quán (1973), tr. 141

    [65] đại nam thực lục, Đệ nhất kỷ, quyển xxv, Viện sử học dịch, quyển 1 (2002), số 615

    Phần: nhn cach v b>ch vb>àtài nớ b>ănng b>

    Hầu hết mọi người khi nhắc đến Lý Triều Đông thường kèm theo những lời trách móc, ít nhất là gọi ông ta là phường bán nước. Tội danh này tùy mỗi người phán đoán, nhưng phần lớn chỉ là lặp lại những định kiến ​​sẵn có. Cũng cần nói thêm rằng niềm tin này chỉ mới xuất hiện gần đây, và trong văn học đầu thế kỷ 20, các nhà sử học có xu hướng nhắc đến King Pear với sự cảm thông hơn là lên án.

    Trong phần này, chúng tôi cố gắng đánh giá lại anh ấy dựa trên những gì chúng tôi còn có.

    6.1. Tội ác

    6.1.1. thành công a , đcắt

    Trong số những tội danh mà nhà Tây Sơn quy cho anh ta, có bốn chữ “sát nhân, datự mãn“. Những tội ác này đã được đề cập, nhưng không có bằng chứng rõ ràng nào được tìm thấy. Về mại dâm, chúng tôi biết rằng ông ta có một người vợ [họ nguyễn] và hai người vợ lẽ [họ lê, họ nguyễn]. [1] Có thể vợ ông là Nguyễn Thị Kim người làng ti bà, [em gái Nguyễn Quốc Đống] cũng là người cùng địa phương với thái hậu (mẹ ông) nên có thể có họ hàng xa. Hai vợ chồng có một con trai Lê Duy Thủy cũng chết trẻ. Bà nguyễn thị kim thu thiết về quê không vợ và tự tử sau khi đưa xác chồng về. Ngoại trừ việc nguyên phi Nguyễn Quý Phi tự sát khi quan tài của vua về nước, hai vị phi tần họ Nhạc và Nguyễn thị phi đều không biết tương lai sẽ ra sao.

    Chuyện giết chú từng được nhắc lại trong sử sách triều Nguyễn, tương truyền rằng cuộc trả thù này được thực hiện khi ông đang ở Thăng Long dưới sự bảo hộ của quân Thanh. khâm Đđịnh việt sử Copy như sau:

    … nhà vua hẹp hòi, nghiêm khắc. Trong gia đình có người mơn gả cho tướng giặc,diang có chửa>ung được chỉ định sinh mổet. Được lệnh chặt chân Tam Hoàng Thư một lần nữa, quăng đến Cung thị (chợ trong cung ). Khing đồng ý, lòng người dần sinh nghi ngờ. [2]

    Các chi tiết của tội ác cũng được lặp lại trong hoàng le le untung chi:

    ... Ngoài ra, ba người chú của nhà vua đã liên hệ vớicác con trai và gả con gái của họ cho họ,i>d PhảiNgươi bị nhà vua bí mật bắtdTa chặt đầu ân, và vứteđồ trong cung. [3]

    Thực ra, như Le Weiwei đã đề cập trong bức thư gửi Thượng thư trước Quân đội Qingtian, vụ án này xảy ra khi Ruan Youzheng đang nắm quyền, và chúng ta vẫn biết tên của ba người này. Lý Vị Vị, Lý Vị Vị Lan, Lý Vị Hải. Do đó, thời gian chính xác và nguyên nhân của vụ việc vẫn chưa được biết, và có thể đó là một cuộc tranh giành quyền lực, hoặc một âm mưu gia tộc chống lại triều cống. Xizi cũng đề cập đến vấn đề “giết cong thần“, chẳng hạn như Yang Ji [tức là khiêm tốn], nhưng theo cùng thời Có rất nhiều văn học, họ là nam giới, mặc dù họ có học [Ph. Họ được người dân đưa đến thủ đô. .[4]

    Không có bằng chứng nào cho thấy Lý Vương sinh mổ vì mang thai Tây Sơn tướng quân. Đáng chú ý nhất là khi thượng thư muốn đưa ông về Trung Quốc lưu vong, chính Lê Duy đã từ chối và yêu cầu ông ở lại trong nước, điều đó cho thấy ông không phải là người độc ác.

    Tội ác của vua Zhaotong cũng được những kẻ thù ghét dùng để tô điểm và nhấn mạnh:

    …cao ngang Thái hậu[5]ve, vừa tới kinh đã thấy Vương Chí Đạo thích trả thùn là trái với lẽ thường nên anh ta tức giận nói:

  • Nguồn: https://anhvufood.vn
    Danh mục: Giáo Dục

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *