Phân tích vẻ đẹp sông Hương trong bài Ai đã đặt tên cho dòng sông

Phân tích vẻ đẹp sông Hương trong bài Ai đã đặt tên cho dòng sông

Vẻ đẹp của sông hương

Video Vẻ đẹp của sông hương
<3 Sơ đồ tư duy với một số bài văn tham khảo phân tích vẻ đẹp sông Hương qua tác phẩm Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông (Hoàng Phủ Ngọc Tường).

Đề bài: Phân tích vẻ đẹp của sông Hương trong “Dòng sông nổi tiếng (Ngọc bích cố cung)”.

Bạn Đang Xem: Phân tích vẻ đẹp sông Hương trong bài Ai đã đặt tên cho dòng sông

Ai đã đặt tên cho dòng sông và thuyết minh vẻ đẹp của sông Hương

» Đọc thêm:Nhạc sĩ đã đặt tên cho dòng sông

1. Phân tích chủ đề

– Yêu cầu đề bài: Phân tích vẻ đẹp của sông Hương.

– Phạm vi tư liệu, dẫn chứng: Từ ngữ, chi tiết, hình ảnh tiêu biểu trong bài Hoàng Phủ Ngọc Tường Ai đã đặt tên cho dòng sông này.

– Phương pháp lập luận chủ yếu: phân tích.

2. Hệ thống luận đề

Bài 1: Vẻ đẹp thiên nhiên của sông Hương

Luận án 2: Sông Hương dưới con mắt lịch sử

Bài 3: Sông Hương từ góc nhìn văn hóa

3. Phân tích Sơ đồ tư duy về Vẻ đẹp sông Hương

Chi tiết khác: Sơ đồ tư duy về người đã đặt tên cho dòng sông này

4. Lập dàn ý

a) Mở

– Giới thiệu tác giả, tác phẩm:

+ “Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông” là áng văn xuôi tiêu biểu cho phong cách văn chương của tác giả: kết hợp nhuần nhuyễn giữa chính luận và trữ tình, lập luận sắc bén và tư duy đa chiều.

– Khái quát về cảnh đẹp sông Hương – biểu tượng của mảnh đất cố đô thơ mộng.

b) Văn bản

Bài 1: Vẻ đẹp thiên nhiên của sông Hương

– Khi ngược dòng:

+ là “bản hùng ca rừng xưa”, “chạy dưới bóng cây đại thụ”, “tiến lên ghập ghềnh”; có lúc nhẹ nhàng mê hoặc dưới tán đỗ quyên rực rỡ cả dặm…”

+”Gái đất”: Tự do, Hoang dã, Tự do, Thuần khiết, Bản chất dũng cảm, Sức mạnh bản năng

+ Vẻ đẹp dịu dàng và trí tuệ của “bà mẹ văn hiến nước nhà”.

– Khi ở ngoại ô thành phố:

+ Sông Hương “Như người con gái đẹp trong mơ…” Đánh thức bởi tiếng gọi tình yêu, bắt đầu hành trình gian nan “đi tìm” Huế, lần đầu biết yêu một bên e thẹn, táo bạo Một mặt tích cực “vẫn bước đi trong tiếng vọng Trường Sơn”.

Xem Thêm: Văn mẫu lớp 9: Đóng vai Lục Vân Tiên kể lại Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga Dàn ý & 8 bài văn mẫu hay lớp 9

+ Dòng sông cứ đổi dòng – Trăn trở: “Sông Hương cứ đổi dòng, ngoằn ngoèo giữa khúc quanh đột ngột, uốn mình thành khúc cong thoai thoải…”, “Sông Hương biến mất.” Trong tiếng vọng trường sơn, trong ngọc Quanh vực thẳm dưới chân núi tran…”

+ Màu nước biến ảo: sớm xanh, chiều vàng, tím tím

+ Chảy chậm, “mềm như lụa”

+ Từ ngã ba Châu đến chân núi Thiên Mục: mang dáng vẻ trầm tư khi chảy qua lăng, đổi hướng không ngừng.

+ Từ chân núi Tiên Mụ đến Huế: “Mừng”, “vẽ đường thẳng” để tìm đúng đường về

– Khi chảy vào trung tâm thành phố

+Tác giả so sánh sông Hương với những dòng sông nổi tiếng trên thế giới, sông Hương chỉ thuộc về một thành phố, giống như một người con gái thủy chung.

<3

+ Một cô gái đắm say trong tình yêu khi ở bên người mình yêu, một cô gái tài hoa “đánh đàn trong đêm khuya”.

Xem Thêm : TẢI Bản đồ miền Trung Việt Nam khổ lớn Mới Nhất 2022

+ Tương Giang trong ảnh:

  • “Sông Hương vui hơn…Đông Bắc” -> Là một cơ thể sống, sông Hương có niềm tin và tâm trạng khi tìm lại chính mình.
  • “Cầu Trắng…Chuyện tình”->Vẻ đẹp tĩnh lặng của sông Hương và Tiền Kiều
  • “Không bằng dòng sông…xen yêu dấu của tôi” -> Tác giả tự hào so sánh sông Hương với những dòng sông nổi tiếng trên thế giới.
  • + Sông Hương trong âm nhạc:

    • Sông Hương – “bản tình ca chậm dành riêng cho Huế”, sông Hương chảy chầm chậm, nhịp chậm bởi nó quá yêu thành phố này. -> Chất nhạc thể hiện ở nhịp điệu uyển chuyển, các câu văn dài nối tiếp nhau xuất hiện.
    • – Khi ra khỏi thành phố:

      +”Rời kinh đô… trấn Bảo Dung cổ kính…”

      ->Tạm biệt biển sắc, Tương Giang đa tình, vĩnh biệt bạn cũ hoài niệm.

      =>Tác giả chủ yếu cảm nhận vẻ đẹp của sông Hương từ góc nhìn của tình yêu, khiến sông Hương hiện lên là một người phụ nữ thủy chung, hết mình vì tình yêu.

      => Hoàng Phủ Ngọc Tường miêu tả dòng sông từ nhiều không gian và thời gian khác nhau. Góc độ nào cũng thể hiện cảm nhận mới mẻ, sâu sắc của tác giả về dòng sông. Từ đó ta thấy được tình cảm, niềm tự hào, trân trọng của nhà văn đối với dòng sông quê hương.

      Chủ đề 2: Sông Hương trong con mắt lịch sử

      – Dòng sông Hương là minh chứng cho lịch sử của Huế và đất nước: “Phú Xuân rực sáng, kinh đô của anh hùng Nguyễn Huệ”, chứng kiến ​​những mất mát đau thương của cuộc khởi nghĩa thế kỷ XX,…

      <3

      – Người Con Gái Anh Hùng: Cùng Huế trải qua bao trận thư hùng thời Trung Cổ, đến Cách mạng Tháng Tám,…

      =>Sông Hương đã trở thành dòng sông thiêng liêng của đất nước, chứng nhân lịch sử thăng trầm của dân tộc, dòng sông thời gian vang vọng bản hùng ca viết giữa lá xanh.

      Luận án 3: Sông Hương từ góc nhìn văn hóa

      – Sông Hương là “người mẹ phù sa của nền văn hóa dân tộc”: tất cả cổ nhạc Huế, những bài ca đi theo suốt đời, tứ cảnh đều sinh ra trên mặt nước sông Hương.

      – Người tài nữ đánh đàn trong đêm thanh vắng: không bao giờ lặp lại trong cảm hứng của nhà thơ.

      – Đó là dòng sông thơ mộng và là nguồn cảm hứng bất tận cho những người làm văn học nghệ thuật:

      Xem Thêm: Tính chất và ứng dụng của Clo

      + “Sông trắng-Lá xanh” trong mắt Tản Đà

      <3

      * Nét nghệ thuật

      – liên kết duy nhất

      – ngôn từ độc đáo, văn phong tao nhã

      -Nghệ thuật tạo hình sông Hương

      c) Kết luận

      – Toàn cảnh sông Hương

      – Nêu cảm nhận của mình: Qua bài viết, ta cảm nhận được niềm tự hào chân thành của tác giả về Huế và cảnh đẹp thiên nhiên của đất nước.

      • Dàn bài so sánh sông lớn trong “Người lái đò” và sông Hương trong “Ai đã đặt tên cho dòng sông”
      • Bên cạnh việc phân tích dàn ý bố cục Vẻ đẹp sông Hương trong bài kể tên dòng sông, các em cũng nên tham khảo thêm một số bài văn mẫu hay để củng cố kiến ​​thức, mở rộng vốn từ và trau dồi kỹ năng diễn đạt. đọc tài liệu Có một số bài phân tích hay mà mình muốn giới thiệu đến các bạn, các bạn tham khảo nhé!

        Một số bài tham khảo hoặc phân tích về cảnh đẹp sông Hương

        Bài 1 phân tích cảnh đẹp sông Hương:

        Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trí thức uyên bác và yêu nước. Ông chuyên về thể loại bút máy. Nét độc đáo trong sáng tác của Hoàng Phủ Ngọc Tường nằm ở sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất trí tuệ và chất trữ tình, kết hợp lập luận sắc bén với tư duy đa chiều, tổng hòa vốn kiến ​​thức sâu rộng về triết học, văn hóa, lịch sử, địa lý, nội tâm súc tích, tâm huyết và tài hoa. Ai đã đặt tên cho dòng sông này? là một tự truyện đặc sắc, viết tại Huế năm 1981, in trong sách cùng tên của ông.

        Tác phẩm miêu tả cảnh sắc thiên nhiên của sông Hương, sự gắn bó của dòng sông với Huế và lịch sử, văn hóa của đất nước. Nó thể hiện niềm tự hào chân thành và sâu sắc của tác giả về dòng sông Hương, về xứ Huế yêu dấu, về quê hương.

        Sông Hương nhìn từ đầu nguồn là dòng sông có mối liên hệ sâu xa với dãy Trường Sơn. Trong mối quan hệ đặc biệt này, sông Hương như một bài ca rừng cổ, với nhiều giai điệu hùng tráng, dữ dội: khi thì gầm rú dưới bóng cây đại thụ, khi thì ào ạt tuôn trào, khi thì quay cuồng như một cơn lốc. Giữa rừng hoa đỗ quyên đỏ rực trải dài hàng dặm, dịu dàng và say đắm lúc nào không hay.

        Qua hình tượng nhân hóa, sông hương như một cô gái giang hồ tự do, phóng khoáng, dũng mãnh không sợ hãi, với tâm hồn tự do, trong sáng. Tác giả cho rằng nếu chỉ chú ý đến vẻ bề ngoài của thành phố mà không chú ý tìm hiểu sông Hương từ trong nguồn thì khó có thể cảm nhận hết vẻ đẹp trong sâu thẳm của sông Hương, bởi nó có không ham muốn. tiết lộ.

        Vì vậy, ở thượng nguồn, sông Hương có vóc dáng khỏe khoắn, toát lên vẻ đẹp mạnh mẽ, hoang dã và cá tính. Khi dòng sông Hương chảy vào thành phố Huế mang đến nhiều cảnh đẹp khác nhau, gắn liền với đặc trưng văn hóa, không gian của thành phố Huế. Trước khi trở thành người tình dịu dàng và thủy chung của cố đô, sông Hương đã trải qua một hành trình đầy gian nan và thử thách. Trong nhãn quan tinh tế và lãng mạn của tác giả, dòng chảy của cả dòng sông giống như một cô gái tỉnh táo đi tìm tình yêu đích thực trong một câu chuyện tình cổ tích.

        Việc miêu tả dòng sông Hương chảy xuôi về đồng bằng và ngoại ô thể hiện phong thái và tài năng của tác giả. Người đọc sẽ khó cưỡng lại sức hút toát ra từ hàng loạt động từ miêu tả dòng chảy sinh động của các địa danh khác nhau ở Huế. Giữa cánh đồng hoa dã quỳ đầy ắp, sông Hương là “người con gái đẹp trong giấc ngủ”; nhưng vừa ra khỏi núi, như một nàng tiên thức dậy, sông Hương bỗng bừng lên sức trẻ và khát khao tuổi trẻ trong “nối tiếp chảy” và “thoáng qua”. , vẽ một vòng cung thật tròn, ôm lấy chân núi Thiên Mục, rồi “vượt qua”, “đi trong dư âm”, “lơ lửng giữa hai ngọn đồi sừng sững như lâu đài”…

        Xem Thêm : Cách chơi Rồng Rắn Lên Mây | Hướng dẫn cách chơi mới nhất

        Mạnh mẽ và mềm mại cùng tồn tại, đôi khi “mềm mại như lụa” khi dòng sông Hương đi ngang qua. tam thai, nói lựu; có lúc đi qua những đồi núi phía Tây Nam thành phố, có lúc sáng lên “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím”, có lúc đi qua những lăng tẩm, đền đài mang vẻ kiêu hãnh. âm thanh, đôi khi mang một vẻ đẹp Tĩnh Lặng. Ẩn mình trong rừng thông, nó rực rỡ, tươi tắn và trẻ trung cho đến khi bắt gặp “tiếng chuông tháp Thiên Mục bên kia, tiếng gà gáy làng quê miền Trung”…

        Hai bút pháp kể và tả trong bài được kết hợp nhuần nhuyễn với nhau, với góc nhìn thú vị và sự trù phú, hài hòa của xứ Huế, đã làm nổi bật một cách tự nhiên một dòng sông nước hoa kiều diễm.

        Như gặp lại thành phố thân yêu, dòng sông Hương chảy ở Huế “vui giữa bãi xanh ngoại ô Kim Long”, dòng sông “thẳng tắp, yên bình xuôi theo hướng Tây Nam – Đông Bắc’’, rồi “ Bow Softly to Mussel Dunes” làm mềm dòng sông, như một tiếng “vâng” thay cho lời yêu thương. Sông Hương nằm trong lòng thành phố thân yêu của ông, cũng giống như sông Xen ở Pa-ri, sông Đa-nuýp ở Bu-đa-pét v.v… nhưng trong cách thể hiện tài tình của tác giả, người ta có thể cảm nhận được sông Hương. Đa góc độ: Dưới con mắt hội họa nhìn bằng, sông Hương và các nhánh của nó phác những đường nét tinh tế, tạo thành vẻ đẹp cổ kính của cố đô; qua cách cảm nhận âm nhạc, sông Hương “đẹp như một dòng chảy chậm”. điệu”, chậm rãi, sâu lắng, trữ tình và đầy tình yêu Nhìn dòng máu nóng sông Hương là người tình dịu dàng chung thủy. Điều này được thể hiện qua một khám phá thú vị của tác giả: “Rời kinh thành, sông Tương Giang quay về hướng Bắc, quanh năm ôm lấy Bằng Đảo, mộng trong sương, trôi xa phố hoài cổ. Về đồng xanh”. vi da Rừng trầu cau ngoại ô . Sau đó, giống như nhớ tới điều mình chưa nói trước đó, nó đột nhiên đổi hướng, rẽ hướng đông tây, gặp thành phố lần cuối ở góc phố cổ Bao Dung. Và như tác giả đã nói, bước ngoặt bất ngờ giống như một sự “vướng mắc kéo dài”, và dường như có một “sự tán tỉnh mơ hồ” của tình yêu…

        Sông Hương gắn liền với lịch sử dân tộc mang vẻ đẹp sử thi và ghi dấu bao thế kỷ vinh quang bởi nó là dòng sông biên cương xa xôi của đất nước vua chúa hùng mạnh. Được đặt tên là Linh Giang (sông thần thánh) trong sách Địa chí chí của Nguyễn Trãi, “sông Vĩnh Châu đã chiến đấu bảo vệ biên cương phía Nam của nước Đại Việt thời Trung đại”, “Nó phản ánh rực rỡ Phú Xuân, kinh đô của thế kỷ XVIII anh hùng Nguyễn Huệ”; “Nơi đây đã đi qua lịch sử bi tráng của thế kỷ 19 với máu đào khởi nghĩa”, đã chứng kiến ​​thời kỳ mới với nhiều kỳ tích chấn động của Cách mạng Tháng Tám năm 1945 và hai cuộc Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại sau đó. Cái này…

        Dòng sông thơm ngát đời thơ này là chứng nhân kiên nhẫn của những thăng trầm của cuộc đời. Nhưng cái hay làm cho dòng sông trở nên bình dị và hiếm có là thế này: khi nó nghe tiếng gọi, nó biết hiến thân lập công, rồi lại trở về cuộc sống đời thường như một người con gái dịu dàng của đất nước. Có lẽ chính vì vậy mà Tương Hà không bao giờ lặp lại trong cảm hứng sáng tạo của các nghệ sĩ.

        Có thể nói, điều làm nên nét đặc sắc của đoạn văn này chính là tình yêu non sông được thể hiện qua sự sáng suốt của một nhà văn trí thức tổng hòa vốn hiểu biết sâu rộng về văn hóa, lịch sử, địa lý, văn chương một cách tao nhã, hàm súc, tinh tế và tinh tế.

        Trích trong bài “Ai đã đặt tên cho sông Hương”, qua sự quan sát tinh tường bức tường ngọc cung đình bên sông Hương đã khơi dậy tâm hồn người Huế – vẻ đẹp xứ Huế. Ông xứng đáng là nhà thơ của thiên nhiên, nhà từ điển sống động, nhà văn đầy lòng yêu nước và tinh thần dân tộc. Chữ ký giúp bồi dưỡng tình yêu và lòng tự hào về non sông, đất nước.

        Phân tích Vẻ đẹp sông Hương, bài 2:

        Tác phẩm “Tên Dòng Sông” có chữ ký của các họa sĩ nổi tiếng của tác giả Huang Fuyutang. Ông là nhà văn có tình cảm sâu sắc với Huế. Các tác phẩm của ông lột tả trọn vẹn vẻ đẹp và tâm hồn của sông Hương, dòng sông mang đậm nét và dấu ấn của xứ Huế mộng mơ.

        “Ai đã đặt tên cho dòng sông” được tác giả thể hiện dưới thể kí, là thể loại ghi lại những cảm xúc, tình cảm của con người một cách sâu sắc và cô đọng nhất. Thể loại này đưa ký vào lòng người đọc một cách nhẹ nhàng nhưng rất đỗi chân tình. Qua tiếng đàn của Hoàng Phủ Ngọc Tường, dòng sông Hương hiện ra thơ mộng đến ngỡ ngàng. Con sông này là con sông duy nhất chảy qua thành phố Huế nên mang một nét đặc trưng riêng của Huế mà không nơi nào có được. Có lẽ không chỉ tác giả mà người dân xứ Huế cũng tự hào về điều đó.

        Xem Thêm: Top 10 Bài văn phân tích tác phẩm “Chiều tối” của Hồ Chí Minh hay

        Dưới nét bút tinh tế và sâu sắc, trong tình yêu của bức tường ngọc cung điện, Jiang He trở nên lộng lẫy và đầy màu sắc, khiến người đọc mê mẩn. Sự xuất hiện của các dòng sông có nhiều góc độ và khía cạnh, độ dài của thời gian và độ sâu của không gian. Dù nhìn từ góc độ nào, sông Hương vẫn đẹp và thơ mộng biết bao.

        Trước hết, tác giả xin nói về sông Hương ở thượng nguồn. Đó là một vẻ đẹp hoàn hảo. Hình ảnh “cô gái giang hồ tự do, phóng khoáng; tự do, trong sáng” được tác giả ưu ái đưa hình ảnh ấy đi vào lòng người đọc một cách chân thực nhất. Như một bản hùng ca của rừng già, lúc ồn ào, dữ dội, nhưng cũng có lúc “nhẹ nhàng say sưa trong dặm chói chang rừng đỗ quyên đỏ”. Vẻ đẹp của vùng thượng nguồn sông nước chắc chắn là một phong cảnh hữu tình và tinh tế.Đây cũng là nét đặc trưng của vùng đất Huế nên thơ và trữ tình này.

        Hơn nữa, sông Hương là con sông duy nhất của thành phố Huế. Bởi vậy, vẻ đẹp của sông Hương là nét đẹp văn hóa trải qua bao thăng trầm, đồng thời cũng là nét đẹp văn hóa có sức quyến rũ rất bí ẩn ở cố đô Huế. Trong mắt hoàng đế, sông Hương như “người con gái dịu dàng, đằm thắm và yếu đuối giữa lòng xứ Huế”. Dòng sông đẹp và thơ mộng biết bao.

        Rồi khi sông Hương về với Thành phố mộng mơ, cách xa thượng nguồn, dòng sông trở nên đắm say hơn bao giờ hết. Cô gái giang hồ hoang dã “dưới chân núi Yushan băng qua vực thẳm, để mặt nước chuyển sang màu xanh sẫm, và sự im lặng như triết học…” cho đến khi cô gặp chiếc chuông trên bầu trời và nghe thấy tiếng gà gáy, cô Cúi xuống một cánh cung dịu dàng cho đến khi cô đối mặt với thành phố, đường cong khiến cô trở nên mềm mại, như tiếng vang của tình yêu thầm lặng. ” Lời nói rất nhẹ nhàng, nhưng rất tình cảm và lãng mạn. Vẻ đẹp của sông Hương phía sau thành phố Huế. những dòng say sưa của sông Hương làm say lòng người đọc, và sông Hương lẻn vào lòng người đọc một cách chân thực nhất.

        Hơn thế, đối với cố đô Huế, sông Hương còn chứng kiến ​​biết bao đổi thay, thăng trầm của thành phố Huế. Dòng sông Hương vẫn luôn tồn tại như vậy và trải qua biết bao biến cố, nhất là những năm tháng không thể nào quên của cố đô Huế, đặc biệt là thành phố Huế.

        Chỉ bằng những câu văn giản dị, tinh tế, cùng với sự chân thành, tình yêu dành cho đất và người xứ Huế, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã mang đến cho người đọc một hình ảnh sông Hương nên thơ, lãng mạn hơn bao giờ hết. Dòng sông Hương trong văn của Hoàng Phủ Ngọc Tường, ai đọc rồi cũng muốn một lần đặt chân đến đây và đắm mình trong những gì thơ mộng nhất của xứ Huế.

        >>>Đọc thêm: Mở bài Ai đã đặt tên cho dòng sông là bài văn hay nhất

        Phân tích Vẻ đẹp sông Hương, bài 3:

        “Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông” là tự truyện đặc sắc của Hoàng Phủ ngọc Tường viết về dòng sông Hương êm đềm thơ mộng của xứ Huế. Vòng cảm xúc của bài viết là vẻ đẹp độc đáo, khác biệt của con sông duy nhất chảy qua thành phố Huế. Hoàng Phủ Ngọc Tường là bậc thầy trong việc miêu tả vẻ đẹp và tâm hồn của dòng sông xứ Huế này.

        Có lẽ vì đặc điểm của phong cách ký bút nên cách viết của Huang Fuyutang rất tự do và dễ dàng, điêu luyện và mềm mại. Bằng trái tim yêu Huế, yêu cảnh sắc thiên nhiên, yêu sông Hương, Huang Fuyutang đã đăng lên bài những sắc màu, âm thanh rất riêng của Huế.

        Sông Hương được tác giả ca ngợi là “con sông duy nhất chảy qua thành phố Huế”, con sông vắt ngang thành phố Huế này đã chứng kiến ​​biết bao đổi thay của mảnh đất này.

        Khi tác giả viết Sông Hương, điều đầu tiên tôi nhìn thấy là khung cảnh của vùng thượng nguồn. Vẻ đẹp của dòng sông lúc này khiến tác giả liên tưởng đến một cô gái giang hồ tự do, ngông cuồng và quyến rũ. Trong ngòi bút của tác giả, dòng sông Hương hiện lên thật tuyệt vời “Sông Hương như khúc ca của rừng già, khi thì ầm ầm dưới bóng cây to, khi thì qua bao ghềnh thác, khi thì xoay vần như cuồng phong, vực thẳm trong thăm thẳm, có lúc nhẹ nhàng say đắm, có lúc trải dài hàng dặm, rực rỡ sắc hoa đỗ quyên, chỉ với một vài chi tiết nhỏ, bức tường ngọc của cung điện đã thu trọn vẻ đẹp có lúc mạnh mẽ, có lúc dịu dàng của sông Hương. Có lẽ đây chính là vẻ đẹp của sông Hương khi nó đi ngược dòng Đặc điểm là thời tiết hay thay đổi.

        Đặc biệt, trong con mắt của tác giả, sông Hương như “một tâm hồn tự tại, phóng khoáng, dũng mãnh, tự do và trong sáng”. Có lẽ đó là biện pháp nhân hóa ẩn dụ để gợi lên vẻ đẹp hoang sơ, quyến rũ của dòng sông. Có thể thấy, trong ngòi bút tự do, phóng khoáng của tác giả, vùng thượng du toát lên một vẻ huyền bí, hùng vĩ và rất riêng.

        Tuy nhiên, chỉ cần ngược dòng với Hoàng Cung, bạn mới có thể khám phá hết vẻ đẹp của dòng sông khi nó chảy về phía kinh thành Huế. Có lẽ bạn đọc sẽ phải ngẩn ngơ trước vẻ đẹp dịu dàng, mềm mại và nhanh nhẹn của nó. Tác giả so sánh Tương Giang là “người tình dịu dàng thủy chung nơi cố đô”. Không phải vô cớ mà tác giả lại so sánh nghệ thuật như vậy.

        Dòng sông Hương chảy về thành phố có sức hấp dẫn lớn đối với người đọc. Tại đây, ta được trải nghiệm lối viết nhẹ nhàng, tinh tế và vô cùng tài hoa của tác giả. Ông đã miêu tả vẻ đẹp của sông Hương không chỉ bằng lời nói mà còn bằng cả trái tim chan chứa tình yêu. Giữa cánh đồng hoa dã quỳ, sông Hương như một “nàng công chúa ngủ trong rừng” – một vẻ đẹp muôn màu trong một câu chuyện cổ tích tuyệt đẹp. Dòng sông Hương bỗng “đổi hướng” “ôm lấy chân núi Thiên Mục” và “lơ lửng giữa hai ngọn đồi cao như lâu đài”. Cách miêu tả này thật trữ tình, thật độc đáo khiến người đọc khó có thể cưỡng lại vẻ đẹp tuyệt vời.

        Dòng sông Hương vừa mềm mại vừa dịu dàng “mềm như lụa”, đôi khi phản chiếu những ánh phản chiếu đầy màu sắc dưới sự phản chiếu của sớm xanh, chiều vàng, chiều tím. Sự thay đổi màu sắc theo mùa, theo thời gian trong ngày này tạo nên một nét độc đáo cho những ai muốn ngắm nhìn sông Hương trong một thời gian dài.

        Ngọc Hoàng đã miêu tả sông Hương như một bức tranh vẽ nên bức tranh hoàn hảo và tuyệt vời nhất về dòng sông huyền thoại này. Dòng sông Hương đã tạo nên vẻ đẹp của cố đô Huế ẩn sâu trong hàng nghìn năm lịch sử.

        Điều thú vị nhất là sông Hương chảy một đoạn ở trung tâm Huế, tác giả tưởng như sông Hương tìm thấy mình khi gặp thành phố thân yêu nên càng vui hơn.

        Vẻ đẹp của dòng sông này có thể được đánh giá từ nhiều góc độ khác nhau. Nhìn sông Hương và các nhánh của nó bằng con mắt hội họa, phác ra những đường nét tinh tế của cố đô; qua con đường cảm thụ âm nhạc, sông Hương như một bản nhạc chậm rãi, sâu lắng, trữ tình… đam mê Vẻ đẹp của sự dừng lại.

        Sông Hương còn là chứng nhân của lịch sử, là “người” chứng kiến ​​sự đổi thay của cố đô Huế từng ngày. Theo sử sách, “Trong nhiều thế kỷ thời Trung Cổ, dòng sông Vị Châu đã chiến đấu bảo vệ biên cương phía Nam của nước Đại Việt, là hình ảnh huy hoàng của kinh đô Phú Xuân của anh hùng Nguyễn Huệ…”

        Có thể nói, Hoàng Phúc Đường muốn cảm nhận sông Hương từ nhiều góc độ, cảm nhận được nhiều vẻ đẹp khác nhau thì phải có một trái tim nhạy cảm, yêu và trân trọng dòng sông thơ mộng này. Lối hành văn giản dị, nhẹ nhàng nhưng đầy lôi cuốn khiến người đọc không thể dứt ra được. Tác giả đã khai thác đặc điểm của bút pháp sắc sảo, gợi cảm này.

        “Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông” thực sự là một lối viết độc đáo. Sông Hương hiện ra với tất cả vẻ đẹp của nó.

        » Để biết thêm thông tin:

        • Vẻ đẹp của sông Hương được thể hiện qua việc ai đã đặt tên cho sông
        • Phân tích ai đã đặt tên cho dòng sông
        • Trên đây là những gợi ý cơ bản về Cách viết một bài văn phân tích vẻ đẹp của sông Hương trong bài Đặt tên cho dòng sông do đọc tài liệu tổng hợp. Hi vọng đây sẽ là nguồn tài liệu hữu ích trong quá trình ôn thi của các bạn, chúc các bạn học tốt môn Văn khi tham khảo Văn mẫu 12 trên doctailieu.com!

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục