Văn mẫu lớp 9: Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương theo cách của em Dàn ý & 4 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Kể lại chuyện người con gái nam xương

Kể lại chuyện người con gái nam xương

Video Kể lại chuyện người con gái nam xương

Kể chuyện nam nữ theo cách riêng, gồm 4 bài văn mẫu có dàn ý chi tiết. qua đó giúp các em bao quát được hết những điểm chính của tác phẩm và kể lại được câu chuyện một cách nhanh chóng, ngắn gọn.

Bạn Đang Xem: Văn mẫu lớp 9: Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương theo cách của em Dàn ý & 4 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Thông qua 4 hình thức kể lại câu chuyện nam thanh nữ tú, các bé sẽ tích lũy được lượng vốn từ lớn và kể nhanh cuộc đời đầy bi kịch, đau thương của nhân vật vũ công. Vậy mời các bạn cùng chú ý đón xem các bài viết sau trên download.vn để học tốt Ngữ văn 9 hơn:

Dàn ý kể câu chuyện về một người đàn ông và một người phụ nữ theo cách của riêng bạn

1. Lễ khai trương

Giới thiệu truyện.

2. Nội dung bài đăng

Một. Tổng quan về bối cảnh

  • trương sinh là con một trong một gia đình khá giả, được cha mẹ cưng chiều, chiều chuộng.
  • Trường sinh đem lòng yêu một cô gái tên là vu thị thiết (vũ nương) xinh đẹp, đoan trang, trí tuệ.
  • Cuộc sống hạnh phúc sau hôn nhân: có một cậu con trai mới kháu khỉnh.
  • → Một cuộc sống viên mãn là niềm ghen tị và mơ ước của nhiều người.

    b. Bối cảnh câu chuyện

  • Ngày chia tay buồn lắm không muốn ra về.
  • Nghe những lời yêu thương của vợ, tôi cảm động lắm, yên tâm ra trận.
  • Trên chiến trường, Trương tiên sinh luôn tin tưởng vào tình yêu và gia đình, một lòng chung thủy với vợ con.
  • c. Khi thực hiện nghĩa vụ quân sự trở về

    • Khi về đến nhà và nghe tin mẹ mất, anh vô cùng đau buồn. Ôm con ra thăm mộ mẹ, đứng nghĩ đến mẹ, con khóc, dỗ con cũng không nhận mình là cha, nói rằng cha thường đến thăm vào buổi tối → trong lòng rất tức giận , anh cho rằng vợ lừa dối mình và có người đàn ông khác nên rất tức giận. tức giận.
    • Về đến nhà, cô ấy nói rõ mọi chuyện, người vợ cố giải thích nhưng đó chỉ là những lời bào chữa vô nghĩa. Không thể chịu đựng được người phụ nữ này và rất khó chịu, anh ta đuổi cô ta đi.
    • Khi biết tin vợ anh mất tích, chị vẫn chưa mảy may suy nghĩ, cho rằng mình phải sống chung với nó.
    • d. Xưng tội

      • Một đêm thắp ngọn đèn dầu thấy bóng bố, con tôi la lên, chỉ có bố nó làm theo lời bố hằng đêm. → Khi sự thật lộ ra, tôi tự trách mình, hối hận vì đã không nghe vợ giải thích mà ngược lại còn muốn mắng mỏ, đuổi vợ đi.
      • trương sinh đi tìm vợ không thấy → ngày ngày buồn bã, nặng trĩu trong lòng.
      • Sau một thời gian, một người dân làng tên là Pan Lang đến kể cho tôi nghe câu chuyện của cô ấy về cuộc sống hiện tại của cô ấy trong thủy cung, cô ấy đã tự tử nhưng được cứu ở đó và sống bình yên. Trưởng sinh không tin, nhưng khi Phan Lang đưa quà cho tôi, anh ta sửng sốt và tin lời anh ta.
      • trương sinh theo lời phan lang dựng đàn, vợ về. Cô ấy xuất hiện ở giữa sông trên một chiếc ghế sedan tuyệt đẹp. Trương Sinh mừng lắm, năn nỉ nàng về dân ở với mình, nhưng nàng không về được.
      • Khi cô ấy trở lại thủy cung ở Riverbed, anh ấy đã bị tàn phá, đau khổ và bất lực.
      • 3. Kết thúc

        • Tóm tắt giá trị của tác phẩm và bài học của nhân vật.
        • Kể chuyện người đàn ông bằng xương và người đàn bà – Văn mẫu 1

          Xem Thêm: Yếu tố nghị luận trong văn bản tự sự

          quê hương của vu thị thiết ở phương nam, xương cốt đẹp đẽ tao nhã. Cùng quê, yêu nhau là phúc, xin đem trăm lạng vàng làm của hồi môn. Biết chồng đa nghi, hãy nghiêm khắc kỷ luật kẻo bất hòa.

          Sau cuộc hội ngộ không lâu, Zhang Sheng phải tòng quân chống giặc. Trong lễ chia tay, vũ công rót một ly rượu đầy trao cho chồng và nói rằng cô chỉ mong ngày chồng trở về sẽ mang theo hai chữ bình yên.

          Người chồng nhập ngũ được một tuần, Phù Nương sinh được một cậu con trai tên là Đan. Nửa năm trôi qua, mẹ chồng già yếu, buồn rầu sinh bệnh. Bà tận tình lo cơm cháo, thuốc thang, lời khuyên ngọt ngào, khôn ngoan. Bệnh tình ngày một nặng, mẹ chồng mất, bà thương xót, hy sinh tất cả, chăm sóc bà như cha mẹ ruột.

          Sau chiến tranh, trưởng sinh về nước, tôi mới tập nói. Anh bế đứa trẻ ra thăm mộ mẹ nhưng đứa trẻ không chịu và khóc. Nghe đấng sinh thành dỗ dành, đứa bé hồn nhiên nói: “Vậy ông cũng là cha cháu à? Ông ấy lại nói được rồi, khác hẳn cha cháu trước nay vẫn im lặng”. ngày nào cũng nói chuyện. Đêm đến, mẹ Đan đi, mẹ Đan ngồi, nhưng chẳng bao giờ ôm nó.” Tự nhiên ghen tuông, nghe con nói, trưởng sinh cho rằng mình là người vợ tồi. Anh khịt mũi để trút giận. Vợ vừa khóc vừa giải thích, anh càng mắng nhiếc, đá xéo nhiều hơn. Trước cảnh trâm cài đứt lìa, vũ nữ tắm rửa sạch sẽ, đi đến bến tàu Hoàng Giang, ngửa mặt lên trời gào thét, mong thánh sông thần thánh chứng giám. Bà nguyền rủa: “Nếu đàng hoàng, trong trắng thì xin làm hạt ngọc trai mà nhổ vô minh; nếu nhu nhược mà lừa dối chồng con thì xin làm mồi cho tôm cá, làm mồi cho diều. và quạ…

          Xem Thêm : Luyện từ và câu: Từ đồng âm trang 51 SGK Tiếng Việt 5 tập 1

          Võ Nương nhảy sông tự tử. Không lâu sau, vào một đêm thanh vắng, đang ngồi dưới ngọn đèn khuya, bỗng người con trai chỉ vào cái bóng in trên tường và nói: “Papa của papa lại ở đằng kia”. Khi đó, Xinsheng hiểu nỗi bất bình của vợ.

          Trò chuyện lại với một người dân làng là lãnh đạo ở bến Hoàng Giang. Trong giấc mộng ngày đêm, một thiếu nữ áo lam đến xin tha mạng. Buổi sáng, một ngư dân mang rùa xanh về làm quà, Phan chợt nhớ đến một giấc mơ và thả rùa ra. Chẳng bao lâu, khi Vương triều Hồ được thành lập, giặc Minh đến cướp nước ta. Nhiều người bỏ chạy trong kinh hoàng, thuyền bị đắm và chết đuối trên sông, kể cả phan lang, xác dạt vào hang rùa trên đảo. Linh phi, vợ của vua Nam Hải, đột nhiên nhìn thấy nó và nói: “Đây là ân nhân đã cứu mạng tôi trong quá khứ.” Linh phi lấy khăn lau, đổ nước thuốc vào, một lúc sau Phàn lang tỉnh lại.

          linh phi đưa phạn lang về thủy phủ, mở tiệc linh đình trên lầu Triệu Dương để chiêu đãi ân nhân. Trong bữa tiệc có rất nhiều mỹ nhân, quần áo chỉn chu, đầu tóc bù xù, trong đó có một người chỉ trang điểm nhẹ, giống như một vũ công. Sau bữa tiệc, người phụ nữ đến thăm Fan Lang. Phù Nương kể lại việc nàng được một vị tiên trong cung cứu sống. Nghe phan nhắc đến quê hương, mồ mả,…công chúa đã khóc…

          Ngày hôm sau, Linh phi lấy một túi lụa màu tím có 10 viên ngọc trai bên trong, sai sứ giả mang xích ra khỏi nước. Wu Niang cũng gửi một bông hoa màu vàng cho Zhang Sheng, yêu cầu anh ta thành lập một ban nhạc để thứ lỗi cho mình, thắp một ngọn đèn thần ở bến tàu Hoàng Giang, rồi cô sẽ quay lại.

          Bà cầm bông hoa vàng và thốt lên: “Đây đúng là của vợ tôi khi ra đi…”. Sinh làm tế đàn, đèn thần được thắp ba ngày ba đêm ở bến Hoàng Giang. Phù Nương xuất hiện, ngồi trên chiếc kiệu, theo sau là năm mươi xe ô cờ, chất đầy những chiếc ô lộng lẫy trên sông. “Đa tạ lòng tốt của ngươi, ta không cách nào trở lại nhân gian…” Tiếng múa may dựa vào nàng, bóng lưng lung linh của nàng dần dần mờ đi rồi biến mất.

          Kể chuyện nam nữ-người mẫu 2

          Ngày xửa ngày xưa, ở Nam Xương có một vũ nữ tài sắc vẹn toàn. Cô kết hôn và có một đứa con, con của một gia đình khá giả.

          Khi chiến tranh nổ ra, những người lính phải được bổ sung sinh lực. Anh phải chia tay mẹ già và vợ trẻ để ra trận. Lúc từ biệt, người mẹ già lau nước mắt dặn dò con trai cẩn thận kẻo trúng tên.

          Hơn một tuần sau khi Trượng sinh nở, vu nương hạ sinh một đứa trẻ bụ bẫm xinh xắn. Có con, gia đình không còn lẻ loi. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều một tay bà gánh vác. Cô cần mẫn làm việc, tận tụy chăm sóc mẹ già, dạy dỗ đàn con nhỏ, giữ gìn lòng mình một cách trang nghiêm, không để xảy ra chuyện gì. Người dân địa phương ca ngợi cô là một cô con dâu hiền lành.

          Xem Thêm: Văn mẫu lớp 6: Viết bài văn tả cảnh sinh hoạt Dàn ý & 8 bài văn mẫu lớp 6

          Không lâu sau, mẹ chồng của Phù Nương qua đời vì bệnh nặng vì thương nhớ con trai. Phù Nương chăm sóc ngôi mộ đẹp đẽ và cất giữ chu đáo. Căn nhà vốn đã rộng lại càng rộng thêm vì chỉ có hai mẹ con ra vào.

          Đêm xuống, chị thắp đèn, rồi ôm con, chỉ vào cái bóng của mình in trên vách, hất hàm: – Bố Đản về rồi! Đứa trẻ tin đó là sự thật. Năm sau, chiến tranh lắng xuống, những người sống sót lần lượt trở về quê hương. Khi nghe tin mẹ mất, anh đưa con trai lên thắp hương trên mộ mẹ. Đứa bé khóc, anh dỗ dành: – Ôm con, đừng khóc. Khi cha tôi trở về, bà tôi đã qua đời, và cha tôi rất buồn. Người con trai nhìn ông và hỏi: – Vậy ông cũng là cha tôi à? Anh có thể nói trở lại, nhưng không im lặng như cha anh trước đây.

          Nghi ngờ và muốn sống sót, anh ta nghĩ rằng vợ mình ngoại tình với người đàn ông khác trong khi anh ta không ở nhà, vì vậy anh ta vô cùng tức giận và triệu công chúa đến để tra hỏi. Cô ấy thanh minh, giải thích cách sống, không tin thì mắng mỏ. Hoàng hậu thật đáng thương và khốn khổ. Nàng thề với trời đất, mong trời đất chứng giám cho tấm lòng trong sạch của mình, rồi nhảy xuống sông tự tử. Các nàng tiên thương hại cô và đưa cô trở lại thủy cung để sống với người vợ lẽ Ling. Cuộc sống sung sướng, nhàn nhã nơi đây không thể làm công chúa bớt nhớ thương chồng con.

          Kể từ ngày vợ qua đời, Zhang Sheng rơi vào tình cảnh tuyệt vọng. Một đêm nọ, anh đang ngồi trước ngọn đèn mờ với đứa con trai trong tay. Bóng chàng in trên tường phút chốc lay động. Đứa trẻ vỗ tay sung sướng reo lên: – Bố Đan ở đằng kia kìa! Chợt hiểu ra mọi chuyện. Anh vò đầu khóc, tự trách mình quá nhẫn tâm khiến người vợ hiền lành đảm đang của mình chết thảm. Đêm đó, hồn hoàng hậu hiện về trong giấc mơ, biểu thị nếu sinh vào buổi tối, hãy ẵm hài nhi sang sông, để vợ chồng, mẹ con được gặp nhau.

          trương sinh làm theo lời công chúa. Nhìn ra xa, anh thấy một chiếc kiệu sặc sỡ có một cô gái đang nhảy múa ngồi trên đó, và nhiều tiên nữ thấp thoáng trong dòng suối xung quanh. Giọng nói tha thiết quen thuộc của cô vũ công vang lên trong gió: Xin mẹ hãy cố gắng nuôi dạy con chúng con khôn lớn. Thương nhớ cha con hoài mà không về được trần gian! Hết rồi, đừng lo, phí sức mà! Này anh bạn, đi ngủ đi!

          Những cơn đau đẻ dữ dội như đứt ruột. Anh lấy tay áo lau nước mắt nhưng ngỡ ngàng khi thấy mọi thứ đã biến mất, chỉ còn dòng sông nhỏ lặng lẽ chảy ra biển sau khi màn đêm buông xuống.

          Người dân địa phương đã lập một ngôi đền Wushiqie bên sông để mọi người mãi mãi tưởng nhớ đến cô, lấy cái chết bi thảm của cô làm bài học thiết thực và nhắc nhở các cặp vợ chồng phải yêu cô, tin tưởng cô và tôn trọng cô. Bên nhau sẽ mang lại một cuộc sống hạnh phúc dài lâu.

          Kể chuyện nam nữ – mẫu 3

          Ngày xửa ngày xưa, trong dân gian có một câu chuyện rất cảm động, kể về một người phụ nữ hiền lành, nhân hậu nhưng lại phải gánh chịu những nỗi oan ức không phải do mình gây ra bởi người chồng bạc bẽo, hẹp hòi. Đây là một câu chuyện dân gian “Vợ của Zhang”, nhưng trong câu chuyện dân gian này, kết cục của Wu Shiqie, vợ của Zhang vô cùng bi thảm, vì bất bình với chồng, Wu Shiqie đã tự tử bằng cách gieo mình xuống sông. Thương tiếc phụ nữ, nhà văn Nguyễn Quỳ thế kỷ 14 đã mượn tình tiết của truyện cổ “Vợ người Long”, các tình tiết trong truyện về cơ bản được nhà văn Nguyễn Quý giữ nguyên. Nhưng nhà văn đã thể hiện tính nhân văn của mình bằng cách tiếp tục viết về cái kết bi thảm của buổi khiêu vũ.

          Xem Thêm : Tên Trang có ý nghĩa gì? Giải mã bí mật cho những bé gái tên Trang

          Truyện Chàng Đàn Bà Xương Khúc của nhà văn Nguyễn Ngữ kể về câu chuyện của một cô gái đức hạnh nhưng cuộc đời đầy bi kịch và số phận của cô. Wu Shiqie sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, mẹ mất sớm, chỉ có hai cha con nương tựa vào nhau. Dù còn những khó khăn về vật chất trong cuộc sống nhưng hai cha con luôn sống hạnh phúc vì đã dành cho nhau tình yêu thương chân thành. Wu Shiqie là một người con hiếu thảo, luôn có ý thức chăm sóc cha mình. Cuộc đời sẽ êm đềm biết bao nếu múa chưa đến tuổi lấy chồng.

          Một ngày nọ, một chàng trai trẻ họ Zhang sinh ra ở làng bên đã cầu hôn Wu Shiqie. Dù không muốn kết hôn vì người cha già yếu cảm thấy bất an khi sống một mình nhưng Wu Qie đã đồng ý lấy chồng dưới sự thuyết phục của cha mình, nếu không sẽ bị xã hội lên án nặng nề. Hơn nữa, cha cô có thể tự lo cho mình, cô lấy chồng thì cha sẽ vui, nếu cô vẫn cắn răng không chịu lấy chồng, cô sẽ là đứa con bất hiếu khiến cha buồn lòng, hàng xóm đàm tiếu.

          Một tuần sau, Wu Shiqie trở thành vợ của Zhang Sheng thông qua một lễ cưới nhỏ. Vì nhà nàng và Trường Sinh đều rất nghèo nên chỉ làm một mâm bạc mời hàng xóm chung vui. Ngày cô trở về nhà, chồng cô là Wu Shiche đã khóc rất nhiều vì phải rời xa người cha thân yêu của cô, nhưng cô cũng là một người có đạo đức và biết ơn, vì đã chấp nhận lời cầu hôn của người sống nên cô tin rằng anh sinh ra là để yêu thương. và ở bên cô ấy, người chồng sẽ cùng cô ấy đi suốt cuộc đời. Mẹ của anh cũng đã chính thức trở thành mẹ của Wu Shiche, bà sẽ chăm sóc và nuôi dạy mẹ chồng giống như mẹ đẻ của mình.

          Xem Thêm: Phân tích khổ 6 bài bếp lửa chuẩn theo bài giảng

          Cuộc sống của vợ chồng Wuqie rất hạnh phúc nhưng vẫn có những khó khăn trong cuộc sống nhưng hai vợ chồng cùng nhau cố gắng nên khó khăn không đáng kể, đặc biệt là sự ra đời của bé Đan, con của cả hai. Mọi người, cả nhảy và sống, vô cùng hài lòng với cuộc sống của họ. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ và êm đềm như vậy, một biến cố bất ngờ xảy ra khiến gia đình nhỏ này lâm vào cảnh ly tán, đây cũng chính là căn nguyên khiến Wulin mang trong mình mối hận sâu sắc. Năm đó, đất nước trải qua nhiều cuộc chiến tranh phi nghĩa để giết chóc, tranh giành đất đai, quyền lợi và sinh tồn, và được lệnh ra ngoài để bổ sung cho quân đội triều đình.

          Là công dân của đất nước mình đang sinh sống, không thể không làm tròn trách nhiệm của mình. Nhưng anh không đành lòng để vợ và mẹ già ở lại. Cuộc chia ly giữa Wu Shiqie và Zhang Sheng bị phá vỡ, nỗi nhớ nhung, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, Zhang Sheng khuyên Wu Shiqie nên ở nhà chăm sóc mẹ già, chăm sóc gia đình và chờ ngày khải hoàn trở về. Rồi hai người sẽ cùng nhau xây dựng tổ ấm hạnh phúc của riêng mình. Ngô Thích rất đau buồn vì phải xa người chồng yêu quý của mình. Cô biết chuyến đi này sẽ vô cùng nguy hiểm, bởi sự tàn khốc của chiến tranh sẽ không ai được tha.

          Cô ấy không mong chồng mình, Jin Yi, trở về, cô ấy chỉ hy vọng rằng chồng mình sẽ trở về bình an và khỏe mạnh. Trước khi đi, Wu Shiqie nói với Zhang Sheng: “Chuyến đi của bạn, tôi không dám mong được đeo ấn Hầu tước và trở về quê hương trong bộ áo gấm. Tôi chỉ hy vọng rằng ngày trở về. Mang theo hai chữ bình yên .đủ rồi…”trượng Sinh ra trận, múa hát ở nhà phụng dưỡng mẹ già nuôi con. Cô ấy phải một mình chăm sóc nhà cửa, ruộng vườn, lại còn phải chăm sóc hai người thân một già một trẻ, nhưng cô ấy nhảy múa kỹ lưỡng, không phàn nàn một tiếng nào.

          Cô ấy chăm sóc mẹ chồng rất tận tình, lúc mẹ ốm đau cũng không bao giờ rời xa mẹ, nhà không có tiền, cô ấy tìm mọi cách vay mượn hàng xóm để chữa bệnh. Mẹ chồng biết bệnh của bà khó khỏi nên gọi điện cho Ngô Triệt nói không cần lãng phí tiền nữa, Ngô Qie cố gắng hết sức an ủi bà, tức là chính mẹ chồng. Chồng cô cũng khen ngợi Vu Thích, nói rằng cô là một người tốt và sẽ hạnh phúc trong tương lai vì những phẩm chất tốt đẹp của cô.

          Không lâu sau, mẹ chồng qua đời, bà phải gánh vác hậu sự và làm tròn trách nhiệm của người con. Giờ đây trong căn nhà nhỏ chỉ còn lại hai mẹ con chị và đứa con trai tên Đản. Là người nuôi nấng và đồng cảm, cô cảm nhận sâu sắc nỗi bất hạnh của những đứa trẻ lớn lên mà không có sự che chở đầy đủ của cha mẹ. Cô luôn muốn con trai mình hạnh phúc và không muốn cậu ghen tị với bạn bè vì họ có cha mẹ, vì vậy Wu Qie đã nghĩ ra cách chỉ vào bóng của cô trên tường và nói rằng đó là bố của Dan. cô ấy nói. Không chỉ để các con vơi đi nỗi nhớ cha mà còn để bản thân không còn nhớ chồng da diết. Tuy nhiên, cô không biết rằng lời nói dối tưởng chừng vô thưởng vô phạt ấy lại mang đến cho cô nỗi đau và sự bất công lớn nhất trong cuộc đời.

          Khi Trương Sinh về dẫn con ra thăm mộ mẹ, Bé Dần ngây thơ hỏi Trương Sinh “Ông là ai?” Trương Sinh vô cùng ngạc nhiên nhưng đáp ngay “Ta là cha của con”, nhưng Bé Dần đã phủ nhận ngay. Nó nói: “Ta không phải cha của ngươi, cha ngươi buổi tối luôn đến cùng mẹ con Đan nói chuyện.” Nghe con cái nói, bản tính liền sinh ra nghi hoặc, Trương Thắng nghi ngờ vợ mình hư hỏng, phóng túng. tức giận đến mức về nhà lớn tiếng chửi bới, đánh đập, buộc tội cô đi nhảy mà không thèm giới thiệu hay giải thích gì.

          Vì quá đau khổ và cho rằng mình vô tội, Wu Shiqie đã gieo mình xuống sông Hoàng Hà nhưng lại lấy được vợ của De Longquan là Linh quý phi. Cứu giúp. Tại đây cô gặp lại một người họ hàng của mình, và cô đã nhờ anh ta truyền đạt những lời nói về cuộc sống và có một cuộc gặp gỡ cuối cùng với cuộc đời. Về phần trường thọ, sau khi biết mình hiểu lầm và trách móc vợ thì đã quá muộn, nghe vợ thả đàn cừu xuống sông Hoàng Hà, Wu Shiqie xuất hiện, nỗi oan được giải tỏa, và nàng không oán hận chồng, nhưng nàng không thể quay về kiếp trước, nàng từ biệt cõi đời và biến mất vào lòng sông.

          Kết thúc của câu chuyện này chưa hẳn là có hậu, nhưng đó là cái kết hợp lý duy nhất, bởi nó không chỉ giúp công chúa được trắng án mà còn mang tính nhân văn sâu sắc, tố cáo xã hội phong kiến ​​quá bất công với phụ nữ và giống nhảy.

          Kể chuyện nam nữ-người mẫu 4

          Wu Shiqie, một cô gái đến từ phía nam sông Dương Tử, tính tình dịu dàng và tấm lòng nhân hậu nên khi cô lớn lên, người cùng làng đã xin mẹ cô một trăm lạng bạc. Kim muốn cưới cô ấy. Cuộc hôn nhân không bình đẳng của cả hai ít nhiều hé lộ cuộc sống sau này của cô đào.

          Làm vợ đã lâu, biết chồng đa nghi, ghen tuông, Phù Nương luôn nghiêm khắc giữ gìn khuôn phép, tuân theo đạo làm vợ, vợ chồng chưa từng xảy ra bất hòa. Hai vợ chồng mới đoàn tụ chưa được bao lâu thì chiến tranh nổ ra, triều đình bắt trai tráng trong làng đi đánh giặc. Học sinh phải tham gia quân đội để chống lại kẻ thù. Ngày tiễn chồng đi viễn chinh, dù buồn đau nhưng bà không ngăn cản, bởi bà còn phải làm tròn trách nhiệm với đất nước và hiểu được nam nhi mà mình theo đuổi. Phù Nương không mong vinh hoa phú quý trở về, chỉ mong khi trở về có thể mang theo hai chữ “an toàn”. Những người tiễn đưa cuộc đời, nghe nữ hoàng khiêu vũ, không ai cầm được nước mắt. Nàng vẫn đứng đó nhìn theo bóng chồng, cho đến khi bóng đời khuất bóng nàng vẫn chưa về.

          Lúc đó nàng đang mang thai, không lâu sau, Phù Nương hạ sinh một cậu con trai kháu khỉnh tên là Đan. Đã nửa năm kể từ ngày bỏ chồng, nhưng cô luôn nhớ anh và chờ đợi tin tức từ anh. Người mẹ già cũng đổ bệnh vì nhớ con. Phù Nương không chỉ phải chăm sóc con cái mà còn phải chăm sóc mẹ già. Cô đi chữa bệnh và lễ Phật để được cho lời khuyên giác ngộ. Nhưng tình trạng của cô ấy ngày càng trở nên tồi tệ và cô ấy đã không thể qua khỏi. Nhắm mắt lại, cô ấy nói với cô ấy rằng có vô số chiều dài, và chúng sống động trên bầu trời. Không phải cô không muốn đợi chồng con về, mà là cô không muốn ăn bát cháo, vui vẻ đoàn tụ. Nhưng lòng tham quá lớn nên khó thoát khỏi số phận. Nước cạn, số cùng cạn. Một thi thể, đối mặt nguy hiểm không hỗn loạn, sống chết không thể tách rời. Chồng đi xa xứ lạ không biết sống chết, không thể về báo đáp ân tình. Sau đó, ông trời sẽ thử lòng thành của bạn, phù hộ cho bạn gieo mầm tốt, con cháu đông đàn, mẹ xanh không phản bội con, cũng như con không phản mẹ. Giống như cha mẹ ruột của mình, Fu Niang tổ chức tang lễ và tế lễ cho cô.

          Bà cụ mất, trong nhà chỉ còn hai mẹ con. Fu Nương ôm đứa trẻ mỗi đêm và thường đùa giỡn chỉ bóng của cô vào tường, nói với Danwa rằng đây là cha của nó. Sở dĩ chị nói ra điều này một mặt là để vơi đi nỗi nhớ chồng, mặt khác là vì trong nhà không có bố nên các con sẽ không tủi thân. Tuy nhiên, cái bóng cũng là nguyên nhân khiến cô bị oan. Một năm sau cái chết của mẹ vợ, kẻ thù đã sống lại với một khẩu súng và nghe tin mẹ anh đã qua đời. Buồn, chàng buồn. Ôm con ra thăm mộ mẹ, con khóc cũng không nghe. Trương Sinh đang dỗ con, nghe bé Đản nói mà nghi ngờ lòng chung thủy của vợ: “Ôi chao! Vậy ông cũng là cha tôi à?… Trước đây thường là đàn ông, đêm nào mẹ Đản cũng đến, mẹ Đản đi, mẹ Đan ngồi xuống, nhưng cô ấy chưa bao giờ cầm viên thuốc.” Nghi ngờ trong lòng cô ngày càng lớn, không cách nào hóa giải. Anh về nhà mắng mỏ, mắng mỏ vợ thậm tệ. Mặc cho người vợ hết lời giải thích, cải tạo, họ hàng, làng xóm bênh vực, bênh vực nhưng đâu vào đấy. Cuối cùng, chàng vũ công phải tìm đến cái chết để chứng minh mình vô tội. Cô về nhà tắm rửa, rửa bát đĩa chay, đi bộ đến bến tàu Hoàng Giang, ngước nhìn bầu trời than thở: “Người đáng thương này đã có kết cục tồi tệ, chồng con bỏ rơi cô, cô sẽ đi đâu? danh tiếng là ô nhục, xin em.” Thần sông có linh, có Chúa chứng giám, nếu đàng hoàng, trong trắng, trinh khiết, có tấm lòng thì về quê xin ngọc, xuống ruộng làm cỏ cho tiên cá. tôm, hãy cho diều và quạ ăn, và chấp nhận sự nhổ nước bọt của mọi người.” Sau đó, cô ném mình xuống sông và tự tử. . Thấy nàng tự vẫn, Trương Sinh rất tức giận nhưng lại động lòng trắc ẩn, thuê người đi tìm xác nàng nhưng không thấy gì. Vào một đêm thanh vắng, ông ôm con dưới ánh đèn khuya, chợt đứa con chỉ vào bóng mình trên tường và nói đó là cha. Lúc này cô mới hiểu ra nỗi oan của công chúa nhưng đã quá muộn.

          Nói về Phù Nương, từ khi gieo mình xuống sông, nàng được thủy tiên sủng ái vì trong trắng. Vợ của Aquaman. đại dương. Trong thủy cung, Wu Niang gặp Pan Lang, một người cùng làng, cũng là ân nhân cả đời của Phi tần Ling. Hai người trò chuyện rất vui vẻ, Linh Phi sai người vượt biên đưa Phan Lang về, Vũ Nương gửi chiếc hoa vàng, nhờ Phan Lang nhắn tin cho Trương Sinh lập đội đạo văn, rồi nàng về. về nói với Trương Sinh rằng chàng không tin, nhưng khi nhìn thấy cây gậy vàng của vợ chàng mới tin là thật. Anh thành lập một ban nhạc để trả thù cho bến sông Dương Tử. Tất nhiên, công chúa đã trở lại. Cô ngồi trong chiếc kiệu cô dâu đứng giữa dòng nước, theo sau là năm mươi chiếc ô cờ, tất cả đều là những chiếc ô rực rỡ trên sông, thỉnh thoảng xuất hiện và biến mất. Trương tiên sinh gọi điện, nàng chỉ nói giữa dòng sông “Nhờ ân đức của linh phi, ta thề sống chết cũng không bỏ cuộc. Cảm ơn tình yêu của ngươi, ta không thể quay lại thế giới này được không.” hơn”. Rồi trong chốc lát bóng nàng sáng rực, tối sầm lại rồi biến mất.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *