Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận về hình ảnh đầu súng trăng treo trong bài thơ Đồng chí Dàn ý & 7 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

đầu súng trăng treo

đầu súng trăng treo

Video đầu súng trăng treo

“Đầu súng trăng treo” là câu kết bài thơ đồng chíĐó cũng là biểu tượng cao đẹp của người chiến sĩ cách mạng trong những ngày đầu kháng chiến chống Pháp. 7 cảm nhận của đồng chí về hình ảnh “đầu súng trăng treo” trong bài thơ sẽ giúp các em hiểu sâu sắc hơn.

Bạn Đang Xem: Văn mẫu lớp 9: Cảm nhận về hình ảnh đầu súng trăng treo trong bài thơ Đồng chí Dàn ý & 7 bài văn mẫu lớp 9 hay nhất

Bao trùm lên bài thơ “Đồng chí” là hình ảnh người chiến sĩ cách mạng vì miền Nam ruột thịt kiên trung, dũng cảm, bất khuất, vượt qua mọi khó khăn. Vậy hãy theo dõi các bài viết dưới đây của Download.vn để nâng cao kiến ​​thức Ngữ văn lớp 9 và ôn thi vào lớp 10 hiệu quả.

Dàn ý cảm nhận về hình tượng “Đầu súng trăng treo” trong bài thơ đồng tính

1. Lễ khai trương

Giới thiệu tác giả, bài thơ “Đồng chí” và khổ thơ cuối.

2. Nội dung bài đăng

“Rừng hoang sương mù đêm nay”: bối cảnh, môi trường chiến đấu khó khăn và nguy hiểm. Nửa đêm, trời lạnh cóng, sương mù dày đặc vây quanh, những người lính phải đứng gác giữa đất trời. Khó khăn chồng chất, khó khăn chồng chất. Nơi đất hoang nước độc các anh vẫn kiên cường chiến đấu bảo vệ nền độc lập của Tổ quốc.

“Kề vai sát cánh cùng quân thù” Dù gian khổ, khó khăn nhưng những người lính luôn sát cánh chiến đấu, giúp đỡ nhau cùng hội cùng thuyền, cùng chung lý tưởng, mục tiêu cao cả. Chính tình huống xấu hổ này đã làm cho mối liên kết giữa họ trở nên gần gũi hơn.

“Đầu súng trăng treo”: Đây là một hình ảnh thơ vô cùng lãng mạn. Mũi súng trên vai người lính hướng lên trên, như một giá đỡ có thể đỡ vầng trăng sáng phía xa. Thơ vừa đúng vừa hư, gợi cho ta nhiều cảm xúc mới lạ. Khoảng cách giữa trời và đất, con người và thiên nhiên đã được rút ngắn bằng một chữ treo. Một sự pha trộn giữa chủ nghĩa hiện thực và chủ nghĩa lãng mạn giữa xa và gần.

<3 do tồn tại.

3. Kết thúc

Tóm tắt giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ, đồng thời nêu vai trò của bài thơ trong nền văn học Việt Nam.

Đoạn văn cảm nhận hình ảnh đầu súng trăng treo giữa không trung

Hình ảnh đầu súng trăng treo thể hiện một hình ảnh lãng mạn, hình ảnh người chiến sĩ cách mạng, hình ảnh người chiến sĩ đứng gác nơi hoang lạnh. Vào những đêm sương giá lạnh lẽo, những người lính phải đứng gác giữa đồng vắng. Trong điều kiện thời tiết, môi trường khắc nghiệt đó, những người lính luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, sẵn sàng chờ đợi sự xuất hiện của kẻ thù. Trong cuộc kháng chiến gian khổ ấy, những người lính đã sát cánh bên nhau chiến đấu không quản ngại gian khổ, hiểm nguy. Hình ảnh người lính hiện lên chân thực và đẹp đẽ. Hình ảnh đầu súng trăng treo không chỉ là hình ảnh hiện thực mà còn mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Nửa đêm đứng gác, trăng đã xuống thấp, chiến sĩ vác súng trên vai, tưởng như trăng sáng treo trên đầu súng. Tương tự ta thấy hình ảnh đầu súng trăng treo là hình ảnh người chiến sĩ cách mạng, đồng thời ta cũng dùng hình ảnh đó để nói lên tình đồng đội, tình đồng đội của những người chiến sĩ cách mạng trong những năm Kháng chiến.

Cảm nghĩ về hình ảnh “Khẩu pháo ngắm trăng” –Mẫu 1

Yi là một nhà thơ cách mạng trưởng thành trong cuộc kháng chiến toàn quốc. Tác phẩm của anh để lại sự giản dị mộc mạc mà không mất đi sự lãng mạn, tế nhị.

Bài thơ “Đồng chí” được một nhà văn chính trực viết trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước và giúp đỡ Triều Tiên. Nó cho thấy người lính dũng cảm, ngoan cường trong đấu tranh nhưng cũng không thiếu chất lãng mạn, thi vị bi tráng của người lính trong cuộc sống và trong lý tưởng, khát vọng của họ.

Xem Thêm: Giải mã trùng tang khiến hàng triệu người Việt sợ hãi

Đề tài về người lính không có gì mới nhưng tác giả làm đúng, hình ảnh người lính khá chân thực, sự tàn khốc của chiến tranh, bom đạn được thể hiện ấn tượng. Nhưng hình ảnh “đầu súng trăng treo” là một hình ảnh rất lãng mạn, nó thể hiện tài nghệ sử dụng hình ảnh của tác giả.

Bao trùm cả bài thơ là hình ảnh người chiến sĩ cách mạng kiên trung, bất khuất, vượt qua mọi khó khăn thử thách vẫn hiên ngang, dũng cảm quyết chí tiến về phía Nam sông Dương Tử, thống nhất non sông.

Cuộc đời dẫu có thăng trầm vẫn không khuất phục được ý chí kiên trung, bền bỉ hy sinh vì nước, vì dân của con người.

Người lính khi ra trận phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, nguy hiểm, hình ảnh rừng cây hoang vắng, sương muối cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên. Nêu những gian khổ trên con đường cứu nước.

Xem Thêm : Nước được vận chuyển qua màng tế bào nhờ? – Sinh 10

Đêm nay rừng hoang sương lạnh, kề vai sát cánh quân thù, trăng sáng đầu súng treo

Nếu như khổ thơ đầu thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên và địa hình đồi núi thì hai câu tiếp theo lại mang một ý nghĩa hoàn toàn khác. Hình ảnh người lính đứng gác, không sợ hãi, hồi hộp chờ giặc đến đánh thể hiện sự chủ động của người lính.

Hình ảnh “Đầu súng trăng treo” thể hiện sự đối lập giữa đầu súng và vầng trăng giữa hiện thực và tâm hồn người lính, đối lập hoàn toàn. Hiện thực cuộc sống tuy khó khăn, khắc nghiệt nhưng tâm hồn người chiến sĩ vẫn thơ mộng, lãng mạn.

Người chính trực thể hiện một hương vị thơ vô cùng lãng mạn, là hình ảnh đặc sắc thể hiện dụng ý nghệ thuật tài tình của tác giả. Tạo ra những nét chấm phá độc đáo tạo hình tượng cho sáng tạo thơ.

Nó thể hiện tinh thần lạc quan của những người lính trẻ tràn đầy sức trẻ, yêu đời, đầy ước mơ, hoài bão lớn lao và lí tưởng cao cả.

Hình ảnh “đầu súng trăng treo” được tác giả sáng tạo vô cùng độc đáo, gây nhiều ám ảnh trong lòng người đọc, là hình ảnh thành công nhất và làm nên nét độc đáo cho bài thơ.

Cảm nghĩ về hình ảnh “Đầu súng trăng treo”——Mẫu 2

Những người theo chủ nghĩa cánh hữu là những nhà thơ lớn lên trong Chiến tranh chống Nhật Bản. Chiến tranh là chất liệu tạo nên nét chân thực, dữ dội và không kém phần lãng mạn của thơ ông. “Đồng chí” là bài thơ được sáng tác trong thời kỳ đất nước ta kháng chiến chống đế quốc Mỹ. Những người lính được khắc họa một cách đậm nét và ấn tượng. Sự khốc liệt của chiến tranh vẫn khiến thơ anh mềm mại, trữ tình. Hình ảnh “đầu súng trăng treo” ở cuối bài thơ tiêu biểu cho khuynh hướng này.

Bao trùm lên bài thơ “Đồng chí” là hình ảnh người lính anh hùng, bất khuất, vượt qua giông tố, khó khăn, gian khổ, dũng cảm tiến lên phía trước. Cuộc sống khó khăn, đói nghèo vẫn không khuất phục được một con người vì dân, vì nước như vậy.

Cho khu rừng hoang vắng sương muối, hình ảnh “Ngọn giáo trăng treo” như một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp. Nó ở dạng một bức tranh trên trang của người đàn ông chân chính:

Xem Thêm : Nước được vận chuyển qua màng tế bào nhờ? – Sinh 10

Đêm nay rừng hoang sương lạnh, kề vai sát cánh quân thù, trăng sáng đầu súng treo

Nếu như hai câu trên tái hiện sự hiểm nguy, nguy hiểm của cả gió lẫn mưa, thì câu thứ ba chỉ có trăng và súng, trông rất nên thơ và đẹp như tranh vẽ. Có lẽ đây là dụng ý của tác giả khi viết bài thơ này.

Trong đêm đông lạnh giá, sương giăng phủ lạnh người lính. Dù gió lạnh thổi khắp nơi nhưng hình ảnh những người lính vẫn rất rắn rỏi và đẹp đẽ. Họ luôn “kề vai sát cánh” và “chờ thời cơ”. Tư thế và phong thái lúc nào cũng sẵn sàng khiến ta phải khâm phục và khâm phục.

Xem Thêm: Luyện tập: Giải bài 38 39 40 41 42 43 trang 22 23 sgk Toán 7 tập 1

Không phải ngẫu nhiên mà ba câu này được tách thành một đoạn riêng, có lẽ dụng ý của tác giả nhằm làm nổi bật hình ảnh “đầu súng trăng treo” ở cuối bài thơ. Trong bối cảnh hoang tàn, khắc nghiệt, hiểm trở của thiên nhiên và chiến tranh, những người lính vẫn bất khuất. Họ luôn yêu đời, lạc quan và chiến thắng kẻ thù.

Tuy hình tượng của “Đầu súng trăng treo” bao gồm “trăng” và “súng” nghe có vẻ lãng mạn, trữ tình, đối lập với hiện thực khắc nghiệt nhưng lại được làm dịu đi trong thơ chính thống. Chúng không còn đối lập nhau mà hòa quyện vào nhau tạo nên một cảnh sắc tuyệt đẹp giữa núi rừng hoang vu, sương muối rơi trên vai người chiến sĩ.

Chất liệu lãng mạn nổi bật lên trên hiện thực phũ phàng. Đây thực sự là một hình ảnh đầy dụng ý nghệ thuật của tác giả. Những người lính vẫn sẵn sàng bảo vệ tổ quốc, súng chĩa lên trời nhưng tác giả lại cho rằng súng chĩa vào mặt trăng. Những chấm ảo tạo thành một bức tranh đối lập nhưng vô cùng hài hòa và tinh tế.

Người lính còn rất trẻ, với lý tưởng sinh ra để phụng sự Tổ quốc, nhưng cũng có một ước mơ nhỏ nhoi, một tình yêu nhỏ nhoi hay hình bóng của một cô gái nào đó. Trong tâm hồn họ luôn có sự lạc quan, tin tưởng và sự lãng mạn đáng trân trọng. Đó thực sự là điều đáng quý mà chiến tranh tàn khốc không cho phép nó làm trái tim người lính chai đá.

Chính vì thế có thể thấy “Pháo trăng treo” như rắc ánh trăng dịu xuống núi rừng, gieo vào lòng người chiến sĩ cảm giác mát lành nhất.

Những người phái hữu đã tạo ra hình ảnh “Đầu súng ngắm trăng” theo cách mà nó đọng lại trong tâm trí người đọc. Trang bị sập, nhưng hình ảnh được neo mãi mãi.

Cảm nghĩ về hình ảnh “Khẩu pháo ngắm trăng”-Mẫu 3

Tên thật là Trần Đình Đặc, sinh ngày 15 tháng 12 năm 1926 tại thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An, quê quán huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh. Ông là nhà thơ tiêu biểu của thời kỳ kháng Nhật, ông dùng thơ để miêu tả cuộc sống của người lính và cảm xúc của những người lính tham gia cuộc kháng chiến chống Nhật. Nói đến những kiệt tác của các nhà thơ chính nghĩa, có thể nhắc đến bài thơ “Đồng chí” được các liệt sĩ, đồng đội sáng tác đầu năm 1948 sau khi tham gia chiến dịch Thu Đông 1947 và đánh thắng cách mạng. Chiến Khu Việt Nam. Thấu hiểu bài thơ, ta không khỏi ấn tượng sâu sắc về hình ảnh đầu súng trăng treo.

Xem Thêm : Tiết lộ phương pháp luyện viết chữ đẹp lớp 2 cho bé nhanh và chuẩn nhất

Đêm nay sương trắng rừng vắng sát cánh quân thù, đầu súng trăng treo

Khởi đầu của hình ảnh Ngọn giáo trăng treo là núi rừng cằn cỗi, sương muối lạnh giá. Dù khắc nghiệt nhưng những người lính vẫn rất rắn rỏi và cao đẹp. Họ vẫn “sát cánh” và “chờ thời cơ” khiến chúng ta không khỏi tự hào và khâm phục. Chủ nghĩa hiện thực nghiệt ngã và sự lãng mạn bay bổng kết hợp với nhau. .Các câu tiếp theo là hình ảnh đầu súng trăng treo được tạo nên bởi sự liên tưởng tài tình và độc đáo.

Trong ca canh đêm, bộ đội giương súng ngắm trăng, trăng ngang tầm súng, tạo cảm giác như trăng treo súng. Đó là hai hình ảnh đối lập, cây súng tượng trưng cho tinh thần đấu tranh bảo vệ cuộc sống tươi đẹp, bình yên, vầng trăng tượng trưng cho cuộc sống thanh bình. Chất thơ tạo ý nghĩa tượng trưng nhờ những liên tưởng bất ngờ do thơ lãng mạn tạo nên. Ngoài ra, nó còn thể hiện tinh thần chiến đấu bất khuất, tinh thần lạc quan, niềm tin vào thắng lợi và tương lai tươi sáng của Tổ quốc của những người lính. Phải có một tâm hồn lãng mạn và một phong thái điềm đạm, lạc quan mới thấy được một hình ảnh nên thơ như vậy. Chất lãng mạn được tô đậm trong hiện thực phũ phàng, thể hiện dụng ý nghệ thuật của tác giả.

Như chúng ta đã biết, Moonshine đã trở thành đề tài nổi cộm trong các chiến sĩ cách mạng xa quê. Chính Hữu đã khéo vận dụng trong bài thơ “Đồng chí” để tạo nên một hình ảnh đầu súng trăng treo thật đẹp, giàu sức khái quát.

Cảm nghĩ về hình ảnh “Khẩu pháo ngắm trăng” –Mẫu 4

“Đầu súng trăng treo” là câu cuối bài thơ của đồng chí. Đó cũng là biểu tượng cao đẹp của người lính thời kỳ đầu chống Pháp. Trong đêm Phù Lâm, tiếng súng bên hình ảnh thực, nhiệm vụ chiến đấu tạo nên người lính, còn trăng là ước mơ, trữ tình. Hình ảnh vầng trăng làm nên con người thi nhân.

Xem Thêm: Vật lý 12 Bài 33: Mẫu nguyên tử Bo – HOC247

Hình ảnh về sự chung sống hài hòa của người lính và nhà thơ trong cuộc sống của người chiến sĩ cách mạng. Hai hình ảnh tưởng như đối lập lại được đặt cạnh nhau tạo cảm giác hài hòa độc đáo. Một khẩu súng nói về trận chiến khó khăn, nó là sự hy sinh, nó là thực tế. Trong khi vầng trăng là biểu tượng của hòa bình, gợi vẻ đẹp nên thơ, dịu dàng và lãng mạn.

Người chiến sĩ cầm súng bảo vệ hòa bình, khao khát hòa bình, không quản ngại gian khổ, hy sinh. Súng và trăng: kiên cường và dịu dàng, người lính và nhà thơ, thậm chí có người nói rằng đây là một cặp chiến hữu chân chính. Công Lý thành công với hình ảnh “Đầu súng trăng treo” – một biểu tượng thơ giàu sức khêu gợi. . .

“Đầu súng trăng treo” đã trở thành một biểu tượng đẹp đẽ của chất lãng mạn hiện thực trong các chiến sĩ cách mạng Việt Nam, các chiến sĩ và các nhà thơ. Hình ảnh “Ánh trăng” của Nguyễn Ngụy: Ánh trăng của Nguyễn Ngụy không chỉ là vẻ đẹp thiên nhiên của quê hương mà còn là nỗi nhớ về tuổi thơ và những năm tháng kháng chiến gian khổ. Hình ảnh “ánh trăng” ra đời gắn liền với cuộc sống đời thường của con người trong chiến tranh và với vầng trăng, một biểu tượng đẹp đẽ của tình bạn những năm tháng dường như không bao giờ bị lãng quên. Từ rừng, sau chiến thắng lên thành phố, sống một cuộc sống sung túc: trong mua sắm, quen với ánh đèn, ô cửa gương… và vầng trăng của người tri kỷ, tình yêu đã bị người tri kỷ cũ lãng quên, không còn nữa. không thành vấn đề. . Vầng trăng được nhân hóa, lặng lẽ qua phố như một người xa lạ không ai nhớ, không ai biết. Bất ngờ gặp một tình huống của cuộc sống đô thị: bỗng nhiên đèn vụt tắt. Vầng trăng xưa hiện ra, vần vẫn tròn, vẫn đẹp, vẫn trung thành với người. Một quá khứ đẹp đẽ và lòng biết ơn trào dâng trong lòng người lính, Yue không nói nên lời. Những người lính, những người lính bất ngờ trước sự im lặng của vầng trăng xưa xuất hiện trong thành phố ngày nay, và đó là một biểu tượng nghệ thuật có ý nghĩa độc đáo. Đó là lòng bao dung, độ lượng, nhân hậu, thủy chung, trong sạch của con người mà không mong được đền đáp.

Đây là phẩm chất cao quý của con người mà tác giả tự hào khâm phục. Đó cũng là một thông điệp nhớ về những ngày xưa tốt đẹp, thay vì sống ngoài tầm kiểm soát. Đây chính là ý nghĩa sâu xa mà hình ảnh vầng trăng trong thơ Nguyễn Duy muốn gửi gắm và gửi gắm.

Độ nhạy cảm với hình ảnh “Đầu súng trăng treo” – Mẫu 5

Đầu súng trăng treo là kết thúc bài thơ “Đồng chí”, đồng thời cũng là biểu tượng cao đẹp của người lính trong những ngày đầu kháng chiến chống Pháp. Đêm phục kích trong rừng, bên cạnh hình ảnh thực là tiếng súng, nhiệm vụ chiến đấu của người lính tạo nên cái mộng mơ, trữ tình, đó là vầng trăng.

Hình ảnh vầng trăng làm nên thi nhân. Trong cuộc đời của người chiến sĩ cách mạng, hình ảnh người chiến sĩ và nhà thơ chung sống hòa hợp. Hai hình ảnh đối lập đặt cạnh nhau tạo nên ý nghĩa vô cùng độc đáo. Súng là Chiến tranh Lạnh, nhằm gợi lên cái chết, sự hủy diệt, khủng bố. Vầng trăng là biểu tượng của hòa bình, gợi lên sự thanh cao, hạnh phúc, nên thơ và dịu dàng. Người lính cầm súng bảo vệ hòa bình và khao khát hòa bình. Súng và trăng: kiên cường và dịu dàng, chiến sĩ và thi sĩ, có người còn gọi đây là đôi bạn tri kỷ.

<3 Tác giả đã từng nói: “Trong muôn vàn đêm trăng phục kích quân thù trước mắt tôi chỉ có ba từ: súng, trăng và đồng đội. Ba từ ấy quyện vào nhau tạo nên hình ảnh này. ". Đầu súng trăng treo".

Đầu súng trăng treo đã trở thành một biểu tượng cao đẹp của người chiến sĩ cách mạng Việt Nam: hiện thực và lãng mạn, người lính và nhà thơ.

Suy nghĩ của em về hình ảnh Ngọn giáo trăng

Không biết ánh trăng đi vào văn chương như một huyền thoại đẹp từ bao giờ. Trong những truyền thuyết về “ông trăng” hay thầy cúng lấy trộm thuốc trường sinh, có những bức tranh về đời sống tinh thần mục đồng đầy màu sắc dân tộc của đất nước ta. Hơn nữa, trăng xung trận, trăng bảo vệ xóm làng, trăng được kết tinh thành hình ảnh “đầu súng trăng treo” rất đẹp trong bài thơ “Đồng chí” của Người.

Sau hơn mười năm làm thơ, Chính Hữu xuất bản tập “Đầu súng trăng treo”. Đó là lúc bạn nhận ra rằng tác giả yêu hình ảnh đẹp đẽ, thơ mộng, rất thực nhưng với nét lãng mạn ấy đến nhường nào.

Đầu súng trăng treo giữa không trung – một bức tranh chân thực và sống động. Trong “Rừng hoang Baishuang” vào lúc nửa đêm, trong núi rừng, một tia trăng treo trên bầu trời đột nhiên xuất hiện. Và bức ảnh này thật kỳ lạ làm sao, ngọn súng và mặt trăng rõ ràng là tương phản rõ nét và cách xa nhau, nhưng chúng đột nhiên hòa làm một. Nhà thơ không miêu tả mà chỉ gợi, chỉ đưa ra những hình ảnh nhưng ta liên tưởng đến nhiều điều. Trong màn đêm tĩnh mịch, những người lính cùng nhau chờ đợi quân thù đến, ánh trăng soi sáng cả vùng hoang vu rộng lớn, soi sáng những cảm xúc, soi sáng tâm hồn họ… Giờ đây, những người lính dường như không còn bị ám ảnh bởi cảnh chiến trận sắp tới. , chàng thả hồn theo trăng, chàng say mê ngắm nhìn ánh trăng soi trên đỉnh núi, tâm hồn người nông dân trên “ruộng chua mặn” hay “đất cày lên sỏi đá” cằn cỗi bỗng trở thành một Đàn ông. Nghệ sĩ là vẻ đẹp của ánh trăng, tồn tại qua các thời đại. Một hình ảnh nên thơ như vậy hẳn phải được nhìn thấy bởi một người có tâm hồn lãng mạn và sự lạc quan điềm tĩnh. Trong phút chốc không biết ai sống ai chết, đây có thể là giây phút cuối cùng của chúng ta trên cõi đời này, nhưng chúng ta vẫn “buông tay” và vẫn say sưa với ánh trăng. Ánh trăng như xua tan đi cái lạnh giá của đêm sương, vầng trăng sáng vằng vặc, soi sáng vào lòng người, vầng trăng như hòa vào làm chứng cho tình đồng đội thiêng liêng. Trăng đã tiếp thêm sức mạnh, tắm mát cho tâm hồn họ cao đẹp hơn, trăng còn là người bạn, người đồng chí của những người lính.

Đầu súng trăng treo giữa không trung——Bức tranh đẹp và khái quát. Súng và trăng là một: súng tượng trưng cho chiến đấu, và trăng tượng trưng cho hòa bình và hạnh phúc. Súng là người, trăng là quê bốn ngàn năm văn hiến. Cây súng là hình ảnh của người chiến sĩ dũng cảm và kiên cường – vầng trăng là hình ảnh của nhà thơ. Sự kết hợp hài hoà tạo nên chất lãng mạn bay bổng và nét tả cụ thể nói lên lí tưởng, mục đích dấn thân của người lính khi ra trận. Họ chiến đấu vì hòa bình, vì ánh trăng trên đỉnh núi. Hãy tưởng tượng: Giữa đêm khuya, giữa núi rừng trập trùng, bỗng hiện ra một bóng người chiến sĩ, vai khoác súng, nòng súng hướng lên trời, ánh trăng lơ lửng trên nòng súng. một biểu tượng của khao khát hòa bình, và nó tượng trưng cho quê hương Một cử chỉ điềm tĩnh và lãng mạn của người bảo vệ.

Phong cách thơ của “Yueguntouxuan” là ở chữ “xuân”, chúng tôi đã thử thay bằng chữ “sheng”, thật thà quá, sao có thể lãng mạn được? Đổi thành từ “lên” cũng không phù hợp, bởi đây là hiện tượng tự nhiên: trăng tròn khuyết dần, trăng mọc rồi trăng lặn, sẽ không còn điều bất ngờ kỳ diệu nào nữa. Chỉ có mặt trăng “treo”. Phải, chỉ có “ngắm trăng treo đầu súng” mới lột tả hết được vẻ đẹp ấy, cái thi vị “đợi giặc tới” trong một đêm trăng chẳng thi vị chút nào. Nên hiểu rằng bài thơ này dường như được sáng tác trong thời gian và không gian “đêm nay”, mặt đất là “rừng sương” lạnh giá, lòng đầy linh cảm giặc sắp đến, nghĩa là cái chết có thể đến với mọi người. Thứ hai mỗi phút. Nhưng người lính vẫn sát cánh bên nhau, để tâm hồn họ bay bổng cùng vầng trăng. Nếu được mô tả thực tế, mặt trăng sẽ có hình dạng của không gian ba chiều. Ở đây, nhìn từ xa, trăng và súng nằm trên cùng một mặt phẳng, điều này mang ý nghĩa tượng trưng mạnh mẽ trong bức tranh. Tác giả cũng có những câu thơ như: “Ánh sao đầu súng đội nón”, Fan Xiandu là “vầng trăng mọc trên ngọn lửa” hay chàng hoàng tử “chỉ còn nửa vầng trăng khuyết. Ai quên chân trời…” . Nhưng có lẽ hay hơn cả là “Đầu súng trăng treo”.

Như đã nói ở trên, không phải ngẫu nhiên mà Chính Hữu đặt tựa cho tập thơ của mình là “Đầu súng trăng treo”. Nó là biểu tượng, là lời kêu gọi, là biểu hiện tuyệt vời của chủ nghĩa lãng mạn trong thơ ca cách mạng. Lãng mạn nhưng không trốn tránh, không quên nghĩa vụ và trách nhiệm. Lãng mạn là vì người ta cần có những phút giây sống cho mình. Trước cái đẹp, con người trở nên thờ ơ, và cuộc sống vô cùng tẻ nhạt. Giọng thơ phù hợp với xu thế của lịch sử dân tộc. Hình ảnh vầng trăng và ngọn giáo xuất hiện trong nhiều bài thơ Việt Nam nhưng chưa có sự kết hợp nào kỳ diệu như hình ảnh trăng treo đầu giáo.

Nếu nhà văn, nhà văn Pháp Elsa Triolet nói rằng “nhà văn là những người hiến máu” thì tôi xin tự hào nói với nhà văn rằng: những người chính trực hiến máu và làm nên những vần thơ tuyệt vời dành tặng cho Kháng chiến. cuộc chiến của chúng ta. với bạn! Hãy cùng tôi bay đàn chim trắng và hát khúc ca hòa bình, bởi hình ảnh đầu súng trăng mà nhà thơ mong ước nay đã thành hiện thực.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *