Gửi các bạn luôn hỏi “Đồng tính có gì tự hào mà phải diễu hành VietPride ồn ào hàng năm?”

Gửi các bạn luôn hỏi “Đồng tính có gì tự hào mà phải diễu hành VietPride ồn ào hàng năm?”

Tự hào là gì

Hàng năm vào khoảng tháng 8-9, lễ hội Tự hào hàng Việt Nam được tổ chức tại nhiều tỉnh thành trên cả nước, đặc biệt là 2 thành phố lớn là TP.HCM và Hà Nội. Tóm lại là sự kiện dành cho cộng đồng lgbt trên cả nước.

“vietpride” – cái tên được lấy cảm hứng từ các chương trình và sự kiện về niềm tự hào của người đồng tính trên khắp thế giới và nguồn gốc của nó là ở Hoa Kỳ. Tháng tự hào, diễu hành tự hào hay Taiwan Pride… đều là những sự kiện bạn tình cờ bắt gặp đâu đó trên báo chí. Không khí lễ hội tưng bừng, văn nghệ chào cờ và nhiều hoạt động ý nghĩa khác.

Bạn Đang Xem: Gửi các bạn luôn hỏi “Đồng tính có gì tự hào mà phải diễu hành VietPride ồn ào hàng năm?”

Nhưng một tỷ lệ lớn người dị tính không thích những hoạt động này. Ban đầu, họ cấm đoán, vu khống, vu khống. Họ còn tổ chức các sự kiện như “Straight Day”, “Straight Pride” (tự hào mình là “trai thẳng”)… nhằm tạo niềm vui cho Tuần lễ Tự hào trong cộng đồng LGBT.

Tuy nhiên, khi các hoạt động cộng đồng dần nhận được nhiều sự ủng hộ của người dân, Bad Wing chuyển hướng tấn công theo hướng khác, xuất phát từ sự cấp tiến và hiểu biết. Những câu chuyện như thế này.

Xem Thêm: Vai trò của gia đình đối với mỗi người?

“Lgbt muốn bình đẳng sao cứ đi quá xa vào những thứ đáng tự hào, chiến dịch này có hiệu quả không?

Xem Thêm : Giải sách tập đọc lớp 3 bài mồ côi xử kiện

Có phải vì giới lgbt luôn tự nhận mình là gay hay bi và có điều gì để tự hào hơn người khác?

Trước hết, người lgbt không “muốn trở thành” – không phải đứa trẻ nhõng nhẽo đòi đồ chơi rồi bắt người khác đưa cho mình. Bình đẳng là quyền của người lgbt cũng như tất cả các nhóm khác trong xã hội. Họ không muốn, họ chỉ muốn lấy lại những gì là của họ, một quyền mà nhiều người lấy đi và giữ lại như một đặc ân cho riêng mình.

Thứ hai, không ai “tự hào” mình là người đồng tính, song tính hay chuyển giới. Giống như khi bạn khen một gay/gái giỏi văn hay một cô gái chuyển giới nấu ăn ngon, thì thầm: “Em giỏi thật đấy, gay/chuyển giới khác thật đấy”; sự hóm hỉnh và vô ơn đôi khi chỉ cách nhau trong gang tấc, trong này trường hợp, nó đi thẳng đến tận cùng của sự khó xử. Đây không gì khác hơn là một hình thức phân biệt giới tính hoặc phủ nhận nỗ lực của con người; họ ổn vì họ có năng lực và chăm chỉ, không phải vì họ là gay/thẳng.

Xem Thêm: Top 10 bài kể về người bạn thân của em hay và ý nghĩa

Vậy chúng ta tự hào về điều gì? Chữ kiêu luôn được viết hoa, chữ to đậm đó chứng tỏ điều gì?

Chúng ta không tự hào mình là lgbt, chúng ta tự hào vì mình đã vượt qua định kiến ​​trong cuộc sống.

Trong một xã hội mà định kiến ​​ăn sâu bám rễ, không chỉ với người lớn tuổi mà cả những người trẻ thuộc Gen Y, Gen Z, được là chính mình không phải là điều dễ dàng. Một xã hội bình đẳng không có nghĩa là tất cả mọi người đều hạnh phúc, huống chi là một xã hội đầy phân biệt đối xử. Bạn không cần đến một giây để thừa nhận “à, con thẳng” với bố mẹ, nhưng bạn biết không, có người đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình để nói rằng: “Bố mẹ ơi, con là gay”. Thậm chí có người ôm nó đến cuối đời.

Xem Thêm : Văn mẫu lớp 12: Phân tích hai khổ thơ đầu bài Sóng của Xuân Quỳnh Dàn ý & 15 bài văn phân tích sóng khổ 1, 2

“Ra đường có một lũ unisex, có vẻ không hợp” là câu mà người ta vẫn ném vào đám đông tự hào Việt Nam. Họ nhìn thấy một nhóm người kỳ lạ trên đường phố, và tôi nhìn thấy một cuộc đời, hay đúng hơn là những trang của một cuốn sách về nhiều cuộc đời, mà nếu bạn cố gắng hiểu, bạn sẽ tìm thấy không dưới nhiều hình mẫu để vượt qua Câu chuyện thật khó. Hãy hỏi bất kỳ 10 người đồng tính nào xem họ đã từng cảm thấy bị tổn thương, chán nản, tự hành hạ bản thân, ngột ngạt hay tiêu cực hơn là muốn tự tử hay không, và tôi có thể đảm bảo rằng không ít hơn 8 người đã từng như vậy.

Xem Thêm: 10 Mở bài hay Đoàn thuyền đánh cá – Huy Cận

Họ không ra đường và nói “này các bạn nhìn tôi đi, tôi là gay và tôi tự hào!”. Trang phục ấy là bản lĩnh, nụ cười ấy là sự cố gắng, niềm vui ấy có thể che lấp đi nỗi đau do tiêm hormone và phẫu thuật.

Trở lại Tuần lễ Tự hào hay vài ngày lịch sử, chắc hẳn không ai quên câu chuyện của nước Mỹ. Tháng 6 được chọn là tháng LGBT Pride đầu tiên tại Mỹ để tưởng nhớ cuộc đấu tranh giữa các thành viên của cộng đồng LGBT và cảnh sát diễn ra tại Stonewall, New York, Mỹ vào năm 1969. Kể từ đó, cuộc đấu tranh đòi quyền lợi của những người lgbt ngày càng lớn mạnh tại đất nước này và sau đó lan ra khắp thế giới. Đó không phải là ký ức trong âm nhạc hay khiêu vũ; mọi người nhìn thấy xung đột và đấu tranh cho quyền lợi của cộng đồng lgbt. Đã qua rồi những câu chuyện bi thảm của năm trước, nhưng cuộc đấu tranh của tâm trí và ý thức vẫn còn cho đến ngày nay. Có thể với tôi, vietpride hay bất kỳ niềm tự hào nào trên thế giới, người ta cũng muốn thay đổi suy nghĩ của cộng đồng.

<3 Trách người ta không hiểu hay trách cộng đồng không để người ta hiểu?

Nghịch lý là chừng nào còn phân biệt đối xử, người ta vẫn hô vang những khẩu hiệu như vậy. Sự kỳ thị vẫn im lìm như một cơn dịch, và ngay cả ở một đất nước đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính như Mỹ, quan niệm “gay là sai, bi là sai, chỉ thẳng là đúng” vẫn tồn tại. , ở một góc độ nào đó.Ở các nước châu Á có tư tưởng khép kín, đây có thể là một bước tiến dài.

Nếu bạn hỏi tôi mục đích của Vietnam Pride hay các tuần lễ tự hào khác là gì, tôi nghĩ đó không chỉ là một sự kiện cộng đồng cố gắng thay đổi suy nghĩ của những người phân biệt chủng tộc. Đối với cá nhân tôi, Vietnam Pride là sự kiện khuyến khích mọi người dám sống một cuộc sống không tầm thường, tự do là chính mình mà không bị kỳ thị, hận thù. Đám đông không sợ hãi sẽ là đám đông thành công. Khi vòng tay đan vào nhau và đoàn kết vì hạnh phúc của chính mình, điều kỳ diệu nhất định sẽ xảy ra.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *