Top 6 mẫu phân tích Thu vịnh chọn lọc hay nhất, đạt điểm cao

Top 6 mẫu phân tích Thu vịnh chọn lọc hay nhất, đạt điểm cao

Thu vịnh nguyễn khuyến

Tuyển chọn những mẫu phân tích hay nhất, độc đáo nhất được bài viết sưu tầm và tổng hợp từ bài viết. Giúp học sinh nâng cao kiến ​​thức về cách viết phép phân tích để ứng dụng vào tập hợp. Xem chi tiết bên dưới.

Bạn Đang Xem: Top 6 mẫu phân tích Thu vịnh chọn lọc hay nhất, đạt điểm cao

Trích dẫn:

  • 10+ mẫu phân tích hàng đầu vào mùa thu tới là tốt nhất và chi tiết nhất
  • Phân tích 6 mẫu mực quan niệm nghệ thuật về Hồ Huyền Hương trong những bài thơ tình hay nhất
  • Top 20 người vợ xuất sắc nhất với số điểm cao nhất
  • Đề cương phân tích và thu thập

    Dưới đây là dàn ý phân tích được chúng tôi chia sẻ chi tiết để bạn tham khảo:

    1. Giới thiệu:

    – Nguyễn Khuyến có nhiều bài thơ về mùa thu. Tập thơ mùa thu nổi tiếng đã đưa tên tuổi tác giả vào top những nhà thơ viết về quê hương miền sơn cước Việt Nam.

    – Trong đống thơ đó, bài thơ này là tiêu biểu nhất, đậm nét nhất về phong cách nghệ thuật của Nguyễn Côn Nham.

    2. Văn bản:

    + Hai chủ đề:

    Trời thu trong xanh quá,

    Chuồng tre đung đưa trước gió.

    – Bắt đầu với bức tranh bầu trời cao trong xanh vào mùa thu. Xanh lam là một màu xanh thẫm, khi đã lên cao, tưởng như bầu trời có nhiều tầng, nhiều tầng.

    – Nguyễn Khuyến vận dụng rất tự nhiên và phù hợp nghệ thuật gợi tả, sử dụng tả động và tĩnh ở câu thứ hai thường xuất hiện trong thơ cổ điển. Những khóm tre mảnh khảnh đung đưa nhẹ nhàng trước làn gió nhẹ càng làm nổi bật cái bao la của trời thu.

    + Hai câu thực:

    Mặt nước trong xanh tựa làn khói lam

    Xin lỗi vì đã mặc bóng trăng.

    – Nước trong xanh là màu đặc trưng của nước mùa thu (trong xanh). Vào buổi sáng và chiều tối, mặt ao, hồ thường có sương mù, trông giống như một lớp khói. Cảnh bình dị quen thuộc trở nên kỳ ảo.

    – Cảnh vật trong bốn câu trên được nhà thơ miêu tả vào những thời điểm khác nhau trong ngày nhưng mối liên hệ giữa chúng là sự mạch lạc trong cảm xúc của tác giả.

    + Hai bài báo:

    Xem Thêm: Bài Hát Về Tình Bạn Bằng Tiếng Anh Cực Hay

    Vài bó đầu tiên của hàng rào năm ngoái,

    Một giờ trên sóng.

    ——Nỗi niềm hoài cổ chi phối cách nhìn, cách nghĩ của nhà thơ. Hoa năm nay mà tưởng là hoa năm ngoái. Mỗi mùa thu, tiếng ngỗng trời quen thuộc lại khiến thi nhân giật mình, tự hỏi không biết đó là loài ngỗng trời nào?

    – Giọng điệu câu thơ 4/1/2 dường như chứa đựng một nỗi buồn, sự suy tư. Nhà thơ quan sát cảnh này với một tâm trạng u sầu.

    + Hai câu kết:

    Tôi chỉ muốn cắt bút,

    Xem Thêm: Hóa 10 Bài 9 Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo, Cánh diều

    Nghĩ đến anh Đào mà tôi thấy xấu hổ

    – Lòng nhiệt thành thôi thúc nhà thơ cầm bút lên, nhưng lý trí thức tỉnh khiến nhà thơ cảm thấy hổ thẹn với ông Đào. (Tức là Đạo Liễn, một nhà thơ nổi tiếng đời Đường của Trung Quốc).

    – Nguyễn Khuyến xấu hổ vì tài thơ kém cỏi hay xấu hổ vì không có chí khí cứng cỏi như cụ Đạo? Nguyễn Khuyến vẫn viết ca khúc để đời.

    – Câu thơ cuối đọng lại chỗ gợi suy nghĩ của người đọc.

    3. Kết luận:

    – thu vịnh là một bài thơ hay khẳng định tình yêu thiên nhiên, yêu đất nước trong thơ nguyễn khuyến

    – Nghệ thuật của bài thơ này đạt đến trình độ điêu luyện không đâu có được.

    Phân tích bài thơ vịnh mùa thu – Văn mẫu số 1

    Thiên nhiên mùa thu trên quê hương làng cảnh Việt Nam dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Khuyến thật đẹp, gợi cảm và giàu tình cảm khiến ta càng yêu mến, trân trọng quê hương hơn. .

    Nguyễn Khuyến nổi tiếng với ba tập thơ “Mùa thu”, “Vịnh mùa thu”, “Điếu thuốc lá” và “Chạy mùa thu”. Có thể Nguyễn Khuyến viết theo lối “ba chùm” của Đỗ Phủ – nhà thơ lớn Trung Quốc nổi tiếng với “ba lần từ biệt”, “ba lưng”…). Theo nhận xét của Xuandie, trong ba bài thơ mùa thu của Ruan Qian, những bài thơ của Qiu Wan có thể thể hiện rõ nhất tâm hồn của Qiu Jing, đó là thanh, trong, nhẹ và cao. Vịnh Châu Châu có quan niệm nghệ thuật về cảnh sắc mùa thu phương Bắc và nỗi sầu của thi nhân:

    Trời thu trong xanh

    Chuồng tre đung đưa trước gió.

    Nước trong xanh tựa mây khói,

    Tiếc thay bóng trăng

    Một vài cụm hàng rào đầu tiên của năm ngoái

    Một giờ phát sóng?

    Tôi chuẩn bị đóng bút,

    Xem Thêm: Hóa 10 Bài 9 Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo, Cánh diều

    Nghĩ đến anh Đào mà tôi thấy xấu hổ

    Bức tranh mùa thu được tác giả phác họa trong một không gian rộng mở. Những chân nến tô điểm thêm sự mềm mại, nhẹ nhàng của cảnh tre:

    Trời thu trong xanh quá,

    Chuồng tre đung đưa trước gió.

    Mùa thu đất Bắc bầu trời trong xanh được gọi là “Trời xanh mùa thu” trong thơ Nguyễn Khuyến. Màu ấy là màu của bầu trời mùa thu, đồng thời cũng là nỗi nhớ da diết của nhà thơ về mùa thu và quê hương. Trong không gian thoáng đãng “cao mấy tầng lầu”, một ngọn mây (tre chứ không phải trúc) vươn lên trên nền trời thu “trong xanh”. Những đường cong mềm mại của “Can tre” vươn lên cao quý từ mặt đất, khác hẳn vẻ liễu rũ sầu muộn trong những bài thơ mùa thu của Xuân Mộng. Từ láy “thong thả” gợi tả sự lưa thưa của những chiếc lá tre bị gió thu thổi qua. Phải chăng từ “tiếng hát bình minh” gợi lên sự rung rinh của cành tre, hay khung trời bàng hoàng trước cảnh thu, và sự rung động của lòng thi nhân?

    Mùa thu bên Vịnh liên tục bổ sung các kiểu lắc, đường nét, hình ảnh mới:

    Mặt nước trong xanh tựa làn khói

    Tiếc thay bóng trăng

    Hình ảnh mùa thu được pha trộn với màu “nước trong” tăng thêm cảm giác xanh đậm, màu áo thu trong xanh phảng phất “khói”. Trên sông trong “Thơ Xấu” khói sóng làm ai cũng xót xa. Cảnh đêm vào mùa thu thực sự kỳ diệu. Nhiều mặt trăng hơn. Nhà thơ dang tay đón trăng “nhưng để trăng sáng soi” Đêm thu hòa cùng ánh trăng thơ mộng.

    Cảnh càng huyền diệu hơn, từ sắc hoa đến tiếng chim hót líu lo:

    Một vài cụm hàng rào đầu tiên của năm ngoái

    Một giờ phát sóng?

    Hoa thu không đổi màu không tàn Khói tàn hay thi nhân đã mất cảm nhận về thời gian? Làm sao biết đó là hoa gì, màu gì, biết là “hoa năm ngoái” tứ thơ của nguyễn khuyến trừu tượng hơn, ở đây không có hoa đào, hoa lá. Hình ảnh “hoa năm ngoái” thể hiện sự ngưng đọng của thời gian, tâm trạng bất biến của nhà thơ, lời thơ thể hiện nỗi buồn sâu lắng, và âm thanh của mùa thu là sự xuất hiện của đàn ngỗng lạ “Đàn nước”.

    Xem Thêm : Cuộc khủng hoảng kinh tế 1929 đến 1933: Đặc điểm, Nguyên nhân

    Những đêm thu huyền diệu đã khơi nguồn cảm hứng cho các thi nhân. Thơ cũng chợt đến trong nỗi sầu của thi nhân:

    Tôi chuẩn bị đóng bút.

    Xem Thêm: Hóa 10 Bài 9 Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo, Cánh diều

    Nghĩ đến anh Đào mà tôi thấy xấu hổ

    Trước khung cảnh mùa thu huyền diệu, nhà thơ bày tỏ nỗi lòng của mình. Theo Nguyễn Khuyến, một nhà thơ thực thụ, thơ là nhân cách, nhân cách lớn thì thơ lớn.

    Qiuqian giật mình viết một bài thơ, Ruan Kunyan “xấu hổ về ông Tao”. Ông Dao ở đây ám chỉ Dao Tong (Dao Yuanming), một nhà thơ nổi tiếng thời Lục Đại ở Trung Quốc. Ông đậu tiến sĩ, làm quan, sau đó chán ghét tinh thần học đường xấu, treo ấn quan, lui về ẩn cư, có địa vị rất nổi tiếng, xuôi ngược năm xưa. Tại sao Ruan lại “ngại” trước anh Đào? Thái độ này chưa từng có đối với các nhà thơ cổ đại. Về mặt học thuật, ông Dao có học vị tiến sĩ, ông Ruan cũng có học vị tiến sĩ, ông Ruan cũng có một Tan Ruan, người được gọi là Tan Ruan Yandu. Thơ Nguyễn Khuyến không bằng Đào Uyên Minh về mặt học thuật? Nguyễn Khuyến là một trong những nhà thơ cổ điển lớn nhất của đất nước, được vua Xuân ca ngợi là “Nhà thơ làng nước sông núi Việt Nam”. Tự xem xét mình một cách dứt khoát và trở thành một nhân vật nổi tiếng trong giới văn học Trung Quốc. Mọi người. Đã nghỉ hưu nhưng Ruan vẫn không hối tiếc về những năm tháng gắn bó với máy chơi game. Những câu thơ chân thành là nỗi niềm của một nhân cách lớn, một nhà thơ lớn.

    thu vịnh là một bài thơ hay về mùa thu của nguyễn khuyến. Bức tranh mùa thu thể hiện tình cảm thiết tha của nhà thơ với quê hương với màu sắc giản dị, đường nét uyển chuyển, không gian cao rộng, cảnh vật dưới ánh mặt trời tuyệt vời. Vẻ đẹp của đêm thu. Nhà thơ cũng bày tỏ tình cảm chân thành sâu sắc, thật cảm động.

    Thiên nhiên mùa thu trên quê hương làng cảnh Việt Nam dưới ngòi bút tài hoa của Nguyễn Khuyến thật đẹp, gợi cảm và giàu tình cảm khiến ta càng yêu mến, trân trọng quê hương hơn. .

    Phân tích tập thơ Nguyễn Khuyến – văn mẫu số 2

    Mùa thu luôn là nguồn cảm hứng dồi dào cho thi ca, nhạc họa, bởi mùa thu mang vẻ đẹp tinh tế, năng động, có lúc mơ màng, có lúc man mác buồn, khơi dậy bao cảm xúc diệu kỳ trong tâm trí con người. Nguyễn Khuyến cũng không ngoại lệ, có một tập thơ mùa thu rất nổi tiếng là “Điếu thu”, “Thu bay”, “Ẩm thu” kể về ba niềm vui của mùa thu tới. Thu vịnh được ví như một bài thơ đặc sắc về cảnh sắc mùa thu thôn quê, đầy dung dị và nhân hậu.

    Thu vịnh có nghĩa là ngợi ca mùa thu, tuy có những câu nên hiểu tác giả đang nghĩ về mùa thu mà làm thơ, nhưng nếu như vậy thì chưa chính xác lắm. Toàn bài nên thơ và đẹp như tranh vẽ, thoạt nghe tưởng chừng chỉ là tả mùa thu, nhưng đọc kỹ mới biết, trong đó còn chứa đựng tình cảm của biết bao người yêu nước. , yêu nhân dân.

    Kai Qiujing là hai câu:

    “Trời xanh cao vào thu, lũy tre đung đưa theo gió.”

    Cảnh mùa thu thật trong trẻo và thanh vắng, hình ảnh bầu trời trong xanh, mây cao, điểm xuyết khung cảnh thanh vắng, nhà thơ đã vẽ lên cây bún “lơ ngơ” trên ngọn tre, mềm mại trong gió lạnh, uyển chuyển ” hắt hơi”. “Trời xanh mùa thu” như tình cảm sâu nặng của nhà thơ đối với mùa thu quê hương, một mùa thu Bắc Bộ độc đáo ở chỗ “Kezhuhun” mềm mại mà không yếu ớt, lả lướt như lá liễu, giọng thơ chậm rãi, nhẹ nhàng, da diết. là một chút buồn trong chữ “hu”, nhà thơ có ưu phiền gì không?

    “Nước trong như mây khói, mà trăng sáng tỏ”

    Trên có “trời xanh”, dưới có “nước trong”, tất cả đều trong xanh dịu êm, còn cảnh đẹp nào đẹp hơn thế này? Đôi khi người đọc thường hiểu sai hoặc không hiểu ý thơ vì chưa nắm được nghệ thuật “lật trang” của thơ (nghệ thuật chuyển giọng để câu thơ có vần điệu). Ở đây, ý thơ là làn sương như khói lượn lờ trên mặt nước trong xanh. Chữ “tan” ở đây không hẳn chỉ màu nước ấy mà đôi khi các nhà thơ tưởng tượng ra rồi viết ra để gieo vần với nhau. Ngoài ra, trong các câu dưới đây, từ “sir” cũng được sử dụng cho mục đích này. Ta chợt nhận ra cảnh thu trong bài đã được tác giả khéo léo lướt thành hai mảng sáng tối với trời xanh nước biếc ban ngày và ánh trăng vàng ban đêm nhẹ nhàng dệt nên từng mảnh thời gian. Vầng trăng và mùa thu là hai thực thể rất ăn ý, bổ sung cho nhau trong bài thơ, khi viết về mùa thu, trăng còn là người bạn tâm tình của nhà thơ, trong đêm thanh vắng, nhà thơ không có ai bên cạnh nên đã được làm bạn với trăng sáng Đó là niềm vui thanh tao. Nhờ ánh trăng này mà mùa thu trong thơ Nguyễn Côn Nhạn thêm mộng mơ, lãng mạn, thanh tao và tao nhã.

    “Trước hàng rào hoa năm ngoái không có ngỗng sao?”

    Cụm từ “hoa năm ngoái” có thể không được hiểu là hoa nở từ năm ngoái, nhưng chắc hẳn đây là sự hoài niệm của tác giả về quá khứ, những sự việc đã qua còn đọng lại sâu trong tâm hồn. Nhà thơ đã mang nỗi buồn và nỗi sầu của tác giả vào những bài thơ của mình cho đến ngày nay. Có lẽ đó là một kỉ niệm ngọt ngào như hoa trước hàng rào khiến tác giả chợt bùi ngùi khi nghĩ lại. Trong không gian tĩnh lặng êm đềm ấy, bỗng tiếng đàn ngỗng xao động, đánh thức tâm hồn thi nhân, đánh thức cả không gian mùa thu thanh bình, tĩnh lặng, mang theo chút giai điệu bàng bạc, hóa giải sự tĩnh lặng, hiu quạnh.

    Hai câu cuối, quan niệm nghệ thuật của nhà thơ được bộc lộ rõ ​​hơn:

    “Nghĩ xong mà lòng rạo rực như ngày nào, mà xấu hổ với anh Đạo”

    Trong khung trời mùa thu đẹp và lãng mạn như vậy, thử hỏi có nhà thơ nào không rung động, vừa nhìn đã muốn viết hàng loạt bài thơ, thánh ca để lấy cảm hứng. Nhưng bỗng nhiên Nguyễn Khuyến nảy ra một ý rất lạ “xấu hổ với ông Đào”, “ông Đào” ở đây là Đào Liêm (tức Đào Uyên Minh), một nhà thơ rất nổi tiếng thời bấy giờ. Đời thứ Sáu (Trung Quốc), ông là người có tài, đỗ tiến sĩ, sau làm quan, nhưng ghét quan liêu bẩn thỉu nên đã về hưu. Vậy tại sao Ruan Kunyan lại “nhút nhát”?Xét cho cùng, anh ta không thua kém về học vấn hay tài năng. Câu trả lời là Ruan Kunyan kém khí chất của một quân nhân và xấu hổ về ngoại hình của mình; Dao Lian ghét điều đó và sẵn sàng từ chức, không hỏi về các vấn đề thế giới, làm thơ nhàn nhã và sống một cuộc sống thanh tao. che giấu mặt. Nguyễn vẫn động viên nhưng vẫn không nỡ bỏ công danh làm quan dưới thời Pháp thuộc, khi về hưu không khỏi ân hận làm quan nhơ nhớp nhục nhã là thế. “Xấu hổ” ở cuối bài viết. Nhưng cũng chính trong những vần thơ ấy, ta thấy được một loại nhân cách cao thượng, một loại tấm lòng chân thành của người quân tử, sẵn sàng thừa nhận mà không tránh né, chấp nhận mà không nghi ngờ. Tha thứ cho những lỗi lầm cũ, một người rất biết ơn.

    Thu vịnh là một bài thơ hay và độc đáo, mang hương vị tươi mát của mùa thu ở nông thôn Việt Nam. Nhịp thơ chậm rãi, hơi suy tư, hơi dị, khó hiểu mang đến cho người đọc một cảm giác mới về mùa thu sâu thẳm trong lòng nhà thơ. Đặc biệt qua những câu thơ bộc bạch này ta càng hiểu rõ hơn nỗi lòng của tác giả.Xấu hổ cũng chính là lòng yêu nước thương dân ẩn sâu trong tâm hồn nhà thơ.

    Phân tích bài thơ Thu vịnh của Nguyễn Khuyến - Mẫu số 2

    Phân tích tổng hợp – Mẫu số 3

    Nguyễn Khuyến——Nhà thơ phong cảnh làng quê Việt Nam, cảnh vật và cuộc sống nơi làng quê được ngòi bút tinh tế của ông miêu tả vừa tình cảm vừa đẹp đẽ nên những bức tranh về làng quê vô cùng nên thơ và lãng mạn. Ngòi bút tả cảnh đậm chất ngụ ngôn đã làm cho nhiều tác phẩm của ông ăn sâu vào lòng người. Đặc biệt “Thu thơ mùa thu” cùng với “Thu thuốc lá”, “Thu vịnh”, “Thu ẩm” đã để lại ấn tượng sâu sắc, đi vào lòng người bằng hình ảnh và nét đặc trưng của mùa thu. Và bài thơ “Thứ năm vịnh” thể hiện trái tim u sầu và bi thảm của Ruan Kun, ngầm thể hiện lòng yêu nước chân thành của mình.

    Trời thu trong xanh quá,

    Chuồng tre đung đưa trước gió.

    Ở đây, khác với trời thu trong “Khói thu”, “Thu ẩm ướt”, trời thu của mùa thu bắt đầu bằng một bầu trời thu cao vút và thăm thẳm, xen lẫn chút se lạnh của mùa thu. Trên nền trời “trong xanh” bao la, những “ngôi nhà cao tầng” phản chiếu hình ảnh mỏng manh của khóm tre khẽ đung đưa trong gió thu. Hình ảnh động của gió thổi giống như một tâm trạng bên trong. Cách mở đầu như vậy khiến người đọc mơ hồ thấy lòng xao xuyến. Sự chuyển động nhẹ của những cọc tre làm tăng thêm sự tĩnh lặng và sâu thẳm của bầu trời. Hai câu kết ngắt hai phong cảnh giản dị, tao nhã nhưng lại hòa nhập với tâm hồn tác giả. Nhà thơ đã vẽ nên một cảnh thu vừa có cảnh thực vừa có hồn mùa thu.

    Mặt nước trong xanh tựa làn khói

    Xin lỗi vì đã mặc bóng trăng.

    Nước trong xanh là màu sắc đặc trưng của mùa thu khi không khí bắt đầu se lạnh. Buổi sáng và chiều tối, ao hồ phủ một lớp sương mỏng như khói, khiến người đọc có cảm giác khung cảnh mùa thu quyện trong khói sương. Và cảnh non nước mờ sương bình thường, trong con mắt và tâm hồn thi nhân, đã trở thành một cử chỉ mùa thu. Lớp khói bao phủ khác với lớp khói phụ vì sương mù đã trở nên dày đặc và nhiều lớp hơn, có độ cao và độ sâu, như thể có một thứ gì đó trong đó. Những điều nho nhỏ của mùa thu đã mang đến cho mùa thu một tâm hồn, sự hài hòa giữa cảnh sắc mùa thu và lòng người đã ăn sâu vào lòng người nhưng lại toát lên một nét thanh tao, khoáng đạt và hài hòa. .Hình ảnh Ánh trăng – Hình ảnh lãng quên hiện lên trong từng làng quê vừa góp phần tạo cảm giác gần gũi vừa cho người đọc cảm giác thiên nhiên luôn hòa hợp, gần gũi với nhau. Nếu ở câu trên đó là trạng thái của chiều cao và chiều sâu thì ở câu này là trạng thái mở ra bề rộng, thấm vào một ô cửa sổ mỏng manh nhưng vẫn rất lớn ở nội hàm, tinh thần và giọng điệu hạn hẹp mà mỗi trạng thái đều tĩnh lặng và đầy đủ của chiêm niệm.

    Xem Thêm: Bài Hát Về Tình Bạn Bằng Tiếng Anh Cực Hay

    Vài bó đầu tiên của hàng rào năm ngoái,

    Một giờ trên không, ngỗng nước?

    Những cảnh vật trong 4 câu thơ trên nếu được miêu tả bằng con mắt thì nhìn khách quan và đầy cảm xúc nội tâm. Nghệ thuật đảo ngữ làm nổi bật hình ảnh “chùm” hoa và “tiếng” đàn ngỗng trời. Hình ảnh “hoa năm ngoái” rất dễ lan truyền, “hoa năm ngoái” có nghĩa là hoa vẫn là hoa năm ngoái, nhưng đất nước hôm nay đã trở thành “nước nào”. Còn đàn ngỗng trời ở đây, trong nghệ thuật, thể hiện tĩnh bằng động. Khi bạn nghe thấy tiếng ngỗng kêu trong không trung, bạn tự hỏi: con ngỗng của nước nào? Dù giọng nói ấy mỗi lúc một quen thuộc. Và nếu bốn câu thơ trên nói về sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên là sự kết hợp hài hòa thì hai câu thơ này là một nỗi niềm, tâm trạng ngậm ngùi, xót xa mà con người cảm nhận trước cảnh sắc thiên nhiên. Trực giác, đau lòng.

    Vậy thì hai dòng cuối bài thơ là sự ngộ và nỗi hổ thẹn của nhà thơ

    Tôi chuẩn bị đóng bút,

    Xem Thêm: Hóa 10 Bài 9 Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo, Cánh diều

    Nghĩ đến anh Đào mà tôi thấy xấu hổ

    “Cảm hứng” ở đây là cảm hứng làm thơ trước Qiu Jingqian. “Tư duy” có nghĩa là ý thức, lý tính, ý thức. nguyễn khuyến say lắm mà tỉnh . Anh say trong vẻ đẹp của mùa thu, nhưng tỉnh táo trước lương tâm của mình. Thế là nó bảo nó nhát. Nhưng bạn ngại ai? Có lẽ là bởi vì ta cảm thấy hổ thẹn vì mình kém cỏi văn thơ, cũng có thể là bởi vì ta không có nhân cách thuần khiết cùng khí chất cứng cỏi như Dao Shi? Lối viết chuyển từ cảnh sang tình, từ tình đến người, cái kết hơi ngông nhưng rất thận trọng và chất chứa suy nghĩ của nhiều độc giả

    Trích dẫn:

    • Phân tích vẻ đẹp của nghệ thuật câu cá mùa thu
    • Phân tích hình ảnh mùa thu qua bài thơ Câu cá mùa thu lớp 11
    • Bài viết phân tích – Mẫu số 4

      Nguyễn Khuyến có nhiều bài thơ về mùa thu bằng chữ Hán và danh từ. thu vịnh là một trong ba bài thơ nôm nổi tiếng: thu điếu, thu mới và thu vịnh. Tập thơ này đưa Nguyễn Khuyến vào vị trí hàng đầu trong số những nhà thơ viết về mùa thu quê hương và phong cảnh Việt Nam.

      Điều đáng chú ý là các chi tiết trong bài thơ này đều dựa vào những cảnh vật quen thuộc ở quê hương của tác giả. Ở vùng thấp, lục bình chỉ trồng được mỗi năm một lần và đều bị ngập úng. Trong làng có vô số ao, được kè tre bao quanh, lợp tranh đơn sơ. Mở đầu bài thơ là hình ảnh bầu trời bao la:

      Mùa thu trong veo, lũy tre đung đưa theo gió.

      Xanh là xanh đậm, hơi cao, như có nhiều tầng, nhiều lớp. Với nền trời bao la, những cây tre mỏng manh (một cây tre nhỏ uốn cong và có hình dạng giống cần câu) nhẹ nhàng đung đưa trong gió thu. Làn gió thoảng là một làn gió rất nhẹ, dường như ẩn chứa một loại chất khái niệm nghệ thuật. Dường như có một lòng trắc ẩn thầm lặng, sâu lắng, tinh tế khó nắm bắt. Sự chuyển động nhẹ của những cọc tre làm tăng thêm sự tĩnh lặng và sâu thẳm của bầu trời. Bầu trời dường như dồn hết chiều sâu vào ngọn tre để nó vừa đung đưa vừa đứng vững. Đó là động và tĩnh của cảnh.

      Hai câu kết ngắt hai phong cảnh giản dị, tao nhã nhưng bổ sung cho tâm hồn tác giả. Trong đó, tất cả các chi tiết, màu sắc, đường nét và chuyển động đều hài hòa tuyệt đối. Nhà thơ chỉ nói đến bầu trời mùa thu, nhưng chúng ta đã nhìn thấy linh hồn của mùa thu trong đó. Hai giấy tờ:

      Nước trong như lớp khói mà mở ra vầng trăng.

      Nước trong xanh là màu sắc đặc trưng của mùa thu khi không khí bắt đầu se lạnh. Buổi sáng và chiều tối, mặt ao, hồ phủ một lớp sương mỏng như khói. Mặt nước mờ sương bình thường đã trở thành một bản trường ca mùa thu trong mắt và hồn thi nhân. Lớp khói bao phủ khác với lớp khói phụ vì sương mù đã trở nên dày đặc và nhiều lớp hơn, có độ cao và độ sâu, như thể có một thứ gì đó trong đó. Khi mặt nước bị khói bao phủ, màu nước không còn trong xanh mà lan tỏa thành làn khói lam mờ ảo, trở nên mờ ảo, thanh tao. Sau mùa thu trên trời, mùa thu trong đất.

      <3 Bóng trăng trở nên rộng hơn và tĩnh lặng hơn khi nó đi vào từ dòng sông rộng mở. Nếu câu trước là trạng thái thâm thúy thì câu này là trạng thái rộng mở, dù bị khung cửa hạn chế mà ý tứ vẫn thưa thớt. . . . nhưng mỗi trạng thái vẫn còn và chiêm nghiệm.

      Cảnh trong bốn phần đầu được miêu tả vào những thời điểm khác nhau. Ngắm trời xanh cần tre giữa trưa. Dưới ánh hoàng hôn và ánh trăng, nước biển trong xanh như một lớp khói nhẹ, mà trời đã về đêm… Mỗi cảnh đều có vẻ đẹp khác nhau, nhưng mối liên hệ giữa chúng đều giống nhau trong tâm tưởng. tác giả.

      Ngòi bút cũng theo sự phát triển của tâm hồn mà chọn lọc vài nét tiêu biểu. Tuy khác nhau nhưng hình ảnh trên như gợi lên một trạng thái tĩnh lặng ẩn chứa một sự giao cảm, đồng điệu giữa tâm hồn tác giả với mùa Thu.

      Cảm xúc chủ đạo chi phối quan điểm và cách nghĩ của Nguyễn Khuyến:

      Mấy khóm trước rào năm ngoái, một tiếng chao ôi chao nước?

      Nhìn mặt nước lấp lánh, nhìn ánh trăng rắc trên mặt sông thoáng đãng, nhà thơ nhìn hàng rào ngoài sân, nơi những khóm hoa đua nở. Lạ thay, bỗng nhà thơ cảm thấy đây là hoa năm ngoái.

      Ở trên là phong cảnh được miêu tả bằng con mắt nhìn khách quan, còn ở đây là cảm xúc bên trong tô thêm màu sắc chủ quan cho cảnh vật. Những bông hoa nở trước mắt tôi, nhưng chúng trông giống như những bông hoa năm ngoái. Điều gì đang xảy ra bên trong con người? Có phải mọi người dường như đã trở về quá khứ trong hiện tại, hay có một bóng dáng của quá khứ trong thực tế?

      Nhịp thơ là nhịp 4/1/2: ​​từ bó hoa trước hàng rào đến bông hoa năm ngoái, có một sự suy tư, rồi chợt thấy lạ, hoa năm ngoái nay không nở. năm. Cảm giác ấy khiến nhà thơ nghe thấy tiếng ngỗng trời bay qua không khỏi ngạc nhiên nghi hoặc: Ngỗng nước nào? Ngay cả khi âm thanh đã quá quen thuộc mỗi khi bạn nghe thấy nó.

      Nếu như bốn câu thơ trên nói cảnh vật hài hòa, tình như anh em một nhà, thì ở đây, người và cảnh như hòa quyện vào nhau. Cảnh vật thể hiện lòng người, tâm tư của con người thể hiện qua cảnh vật. Như vậy, cảnh vật được miêu tả qua con mắt và trái tim rung động của nhà thơ. Mùa thu tới, nhà thơ nhìn hoa cỏ ngoài sân, lắng nghe tiếng chim hót trên trời mà lòng dậy một cảm giác buồn man mác, lặng lẽ nhưng có vẻ khắc khoải, chạnh lòng. Đây chính là tâm hồn của nhà thơ lắng đọng trong những dòng thơ.

      Trước cảnh mùa thu làm cho bài thơ xúc động, nhà thơ muốn gác bút, nhưng nghĩ lại, bỗng thấy hổ thẹn với ông Táo, đành phải bỏ cuộc:

      Đang định đặt bút xuống, tôi lại thấy xấu hổ khi nghĩ đến anh Đào.

      Xem Thêm : Soạn bài Tục ngữ về thiên nhiên, lao động và con người, xã hội

      Nhà thơ xấu hổ vì điều gì? Bạn xấu hổ vì tài thơ kém cỏi của mình, hay xấu hổ vì bạn không có nhân cách thuần khiết và tính khí cứng rắn như Dao Shi? Logic của thơ là từ cảnh vật đến tình cảm, từ tình cảm đến con người. Ca từ câu cuối trang nhã, ẩn ý càng làm tăng vẻ suy tư cho cả bài thơ.

      Nguyễn Khuyến đã miêu tả cảnh sắc mùa thu quê hương, từ bầu trời, búp măng, mặt nước, ánh trăng đến khóm hoa trước hàng rào, tiếng ngỗng trời hót… gợi lên những cảm xúc suy tư ẩn trong hiện trường. Bằng cách này, anh ấy bày tỏ sự đau buồn và tiếc nuối cho sự sụp đổ của quê hương và sự biến mất của những ngày xưa tốt đẹp, nhưng anh ấy bất lực.

      thu vịnh là một bài thơ hay góp phần khẳng định tình yêu quê hương đất nước trong thơ Nguyễn Khuyến thể hiện qua tình yêu thiên nhiên. Trình độ nghệ thuật của bài thơ này đã đạt đến mức tinh xảo, không ai sánh bằng.

      Phân tích bài Thu vịnh - Mẫu số 4

      Phân tích bài thơ Vịnh mùa thu – Ví dụ 5

      Từ mây, trời, ngọn măng, mặt nước, ánh trăng, cũng như tiếng gió, tiếng ngỗng quen thuộc, cảnh làng quê mùa thu được tái hiện một cách gần gũi, gần gũi… và vì bài viết này , lời thơ mang một sức hấp dẫn riêng Cận cảnh, đẹp nhưng ẩn chứa những cảm xúc khó tả. Cũng chính qua bài thơ này đã góp phần khẳng định tình yêu quê hương đất nước, tình yêu thiên nhiên chân thành của nhà thơ, thể hiện tình yêu ấy một cách tinh tế, sâu sắc mà không mấy ai diễn tả được.

      Như đã đề cập trước đó, Nguyễn Khuyến có một tình cảm đặc biệt đối với làng Shanshui Việt Nam ở quê hương ông. Ông có một tập thơ nổi tiếng viết về mùa thu, gồm ba bài thơ: Thu hương, Thu hương, Thu hương, đều tả cảnh làng quê. Nguyễn Khuyến phân tích tập thơ này và tập thơ này được sáng tác theo phong cách “tam hợp” của nhà thơ lớn Trung Quốc Đỗ Phủ.

      Đối với bài “Thu vịnh”, Huyền Điệp từng nhận xét đây là bài đầu tiên trong ba bài thơ Nguyễn Côn Ngôn viết về mùa thu, có thể mang linh hồn và bản chất của mùa thu một cách tốt nhất. Qua “Vịnh thứ năm”, mùa thu đất Bắc hiện lên rõ nét, mơ hồ và cũng ẩn chứa tình cảm của tác giả:

      Trời thu trong xanh

      Chuồng tre đung đưa trước gió.

      Nước trong xanh tựa mây khói,

      Tiếc thay bóng trăng

      Một vài cụm hàng rào đầu tiên của năm ngoái

      Một giờ phát sóng?

      Tôi chuẩn bị đóng bút,

      Xem Thêm: Hóa 10 Bài 9 Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo, Cánh diều

      Nghĩ đến anh Đào mà tôi thấy xấu hổ

      Xem Thêm: Dàn bài ý bài văn nghị luận xã hội chuẩn nhất 2022 – NEU

      Mở đầu bài thơ, tác giả phác ra một không gian rộng mở. Một cành trúc mảnh khảnh điểm xuyết trên nền trời:

      Trời thu trong xanh quá,

      Chuồng tre đung đưa trước gió.

      “Trời thu trong xanh” là nét đặc trưng đầu tiên của mùa thu miền Bắc. Nhưng màu xanh ấy không chỉ là màu của bầu trời mùa thu, mà còn chứa đựng tình yêu tha thiết của tác giả đối với mùa thu và cảnh sắc thôn quê.

      Không gian mùa thu còn “cao mấy tầng”. Giữa trời xanh, một cành trúc vươn cao nhưng không có vẻ cô đơn của “cây liễu đứng đưa tiễn” trong thơ Xuân Diệu. Từ láy “bâng khuâng” tả cành tre cũng thật gợi hình, gợi tả những chiếc lá tre thưa thớt nên cứ rung rinh trước gió thu về. Gió “thở dài” trông như thế nào? Nói đúng hơn, sự “từ chối” ấy là một sự bàng hoàng, một nỗi buồn mơ hồ cảm nhận của tâm hồn nhà thơ khi đứng trước cảnh buồn.

      Nhưng sau này, những bức tranh mùa thu trong “Mùa thu bên vịnh” được thêm màu mới, đường nét mới và hình ảnh với sự khuyến khích của Nguyễn. Vì thế, không khí mùa thu miền Bắc thêm phần rực rỡ:

      Mặt nước trong xanh tựa làn khói

      Tiếc thay bóng trăng

      Và mùa thu hòa với màu “nước trong vắt”, mùa thu khoác lên mình tấm áo mới xanh nồng nàn. Gợi cảm hơn khi chiếc áo xanh mùa thu được pha chút điểm xuyết “khói”. Cũng giống như cảnh đêm mùa thu, càng có nhiều trăng thì càng huyền ảo.

      Nhà thơ mở cửa đón trăng “nhưng để bóng trăng vào”. Cũng như bao nhà thơ khác, trăng là người bạn thân nhất của Nguyễn Khuyến. Có lẽ, không có trăng, bức tranh mùa thu sẽ không còn nhiều chất thơ. Cảnh đêm được bao phủ bởi ánh trăng sẽ càng trở nên mơ màng và thơ mộng hơn.

      Cảnh đêm mùa thu trở nên huyền ảo hơn bởi tiếng chim hót và “hàng rào hoa”;

      Một vài cụm hàng rào đầu tiên của năm ngoái

      Một giờ phát sóng?

      Hoa thu còn màu, khói đã phai, hay tác giả không biết thời gian trôi. Nên tôi chỉ biết hoa của năm ngoái chứ không biết “hoa trước rào” là gì, màu gì. Điều này làm cho tứ thơ của Nguyễn Khuyến trừu tượng hơn, dường như là trạng thái tâm hồn thường trực của tác giả. “Có tiếng nào trong trời?”, lời thơ đầy hoang vắng, khi tiếng thu về là tiếng ngỗng trời, cái lạ làm thi sĩ rưng rưng.

      Nguyễn Khuyến làm thơ trong một đêm thu huyền diệu, nhưng cũng chính đêm thu ấy, bài thơ khơi nguồn cảm hứng sầu.

      Tôi chuẩn bị đóng bút

      Xem Thêm: Hóa 10 Bài 9 Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo, Cánh diều

      Nghĩ đến anh Đào mà tôi thấy xấu hổ

      Trước khung cảnh mùa thu đẹp và hoang vắng, Ruan Kunyan thổ lộ lòng mình. Đối với Nguyễn Khuyến cũng như các nhà thơ chân chính, thơ luôn gắn liền với nhân cách. Nhân cách lớn, thơ hay.

      Khi rung động trước cảnh đêm mùa thu và muốn đặt bút làm thơ, Ruan Kunyan đã “cảm thấy ngại ngùng với Tao”. Ông Đào Nguyên Khuyến nhắc đến Đào Tường – một nhà thơ nổi tiếng thời cổ đại Trung Quốc. So với “Mr. Tao”, anh ấy nhút nhát vì tính khí nóng nảy trong giới học tiếng Trung, và anh ấy chắc chắn sẽ bỏ tiếng phổ thông. Bạn hãy nghĩ xem, Nguyễn Khuyến đã làm quan trong một thời không tránh khỏi làm con tốt thí cho giặc Pháp. Vì vậy, khi trở về quê sống ẩn dật, ông luôn ân hận về những năm tháng làm việc trong cơ quan nhà nước tàn bạo và tham nhũng. Vì vậy, khi chúng ta phân tích mùa thu, những gì chúng ta thấy không chỉ là một cảnh mùa thu đẹp và mộng mơ, mà còn là trái tim chân thực và u sầu của Ruan Kun, một nhà thơ lớn.

      Cần khẳng định lại rằng “Vịnh thứ năm” là một bài thơ tả mùa thu. Qua bài thơ này, bức tranh mùa thu hiện lên thật bình dị, uyển chuyển và kỳ ảo. Ngoài ra, “Vịnh thứ năm” còn là tình cảm thiết tha của nhà thơ đối với quê hương. Vì vậy, trong bài phân tích về mùa thu, như ta thấy, Nguyễn Khuyến cũng thể hiện tình cảm khi miêu tả vẻ đẹp của đêm thu. Qua bài thơ “Vịnh thứ năm” người đọc sẽ cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên của làng quê Việt Nam, từ đó thêm yêu quê hương đất nước mình hơn.

      Phân tích tổng hợp – Mẫu số 6

      Nhắc đến Nguyễn Khuyến người ta sẽ nghĩ ngay đến những tác phẩm tả mùa thu của ông. Có rất nhiều chữ Hán và danh từ để làm thơ mùa thu. Bài thơ “thu vịnh” là một trong ba bài thơ nôm nổi tiếng: thu điếu, thu ẩm và thu vịnh. Chính tập thơ về mùa thu này đã giúp Nguyễn khuyến khích ông chiếm vị trí hàng đầu trong số các nhà thơ viết về mùa thu. Câu thơ nhẹ nhàng dễ đi vào lòng người, không ai quên được.Nói đến thơ mùa thu Việt Nam, vịnh thứ năm là một trong ba đặc điểm lớn của mùa thu.

      Tất cả những khung cảnh quen thuộc đều hiện về, đồng bằng chiêm trũng, ao hồ nước tràn, lũy tre bao quanh – biểu tượng quen thuộc của nông thôn Việt Nam. Mở đầu bài thơ là một hình ảnh quen thuộc thế này:

      Mùa thu trong veo, lũy tre đung đưa theo gió.

      Điều khiến người ta ấn tượng nhất trong mùa thu có lẽ là bầu trời, trong xanh là xanh thẫm, khi lên cao thì rất cao, dường như có nhiều tầng. Phía sau là bầu trời bao la, và những khóm trúc mỏng manh đang đung đưa trong gió thu. Gió không mạnh, không nặng nề, không oi ả như mùa hạ, cũng không như gió đông ảm đạm mà nhẹ nhàng như gió thu, ẩn chứa nhiều cảm xúc. Chuyển động nhẹ của những cọc tre làm tăng thêm sự tĩnh lặng và chiều sâu cho bầu trời. Hình ảnh bầu trời mùa thu có mối quan hệ mật thiết với tòa nhà, động làm nổi bật tĩnh và mọi thứ dường như được tích hợp.

      Hai câu lục bát không ngừng, cảnh sắc hòa quyện, hai câu tả cảnh hư thực như bồng lai, bóng trăng soi nhau:

      Nước biển trong xanh như một lớp khói nhẹ phủ lên làn mây mỏng để trăng lọt vào.

      Nước trong xanh là đặc trưng của mùa thu khi không khí bắt đầu mát mẻ. Mùa thu là thời điểm mùa hè và mùa đông xen kẽ, có cả gió và sương mỏng trên mặt nước. Cảnh non nước trong sương bình dị trở nên mềm mại, trìu mến qua con mắt tinh tế và tâm hồn nhạy cảm của nhà thơ. Lớp sương ấy như một lớp dày, không huyền ảo mà như một lớp khói. Mặt nước trong xanh được bao phủ bởi một lớp khói, màu nước không còn trong xanh mà trở nên mờ ảo, thanh tao. Đó là nét đặc trưng nhất của tiết thu ngầm.

      “Độc Ca” sử dụng hình ảnh xuyên qua bóng trăng, hàm ý sự tĩnh lặng, tâm hồn rộng mở. Bóng trăng từ ngoài sông đi vào nên bóng trăng càng rộng, càng vắng lặng. Không gian không cao rộng thoáng đãng, rộng lớn vô biên nhưng mọi thứ đều tĩnh lặng.

      Vẫn với tấm lòng tĩnh lặng, một chút buồn chi phối góc nhìn và lối suy nghĩ của nguyễn khuyến, nên nếu cảnh kết tiếp tục bứt phá:

      Xem Thêm: Bài Hát Về Tình Bạn Bằng Tiếng Anh Cực Hay

      Vài bó đầu tiên của hàng rào năm ngoái,

      Một giờ trên không, ngỗng nước?

      Vẫn là hình ảnh quen thuộc, sau làn nước lăn tăn, nhìn ánh trăng soi bóng trên sông, nhà thơ nhìn hàng rào ngoài sân, nơi những khóm hoa đua nhau khoe sắc. Điều lạ là nhà thơ cứ ngỡ đây là hoa năm ngoái. Nếu cảnh được miêu tả bằng mắt có vẻ khách quan thì cảm xúc bên trong lại tạo cho cảnh mang màu sắc chủ quan. Tại sao tác giả thấy rằng hàng rào hoa là hoa năm ngoái? Mọi người đang nghĩ gì? Con người đang ở hiện tại, nhưng lòng họ dường như đã trở về quá khứ, hay bóng tối của quá khứ che khuất thực tại. Câu hỏi tu từ vẫn là điều tác giả trăn trở.

      Cảnh sắc thiên hạ vào thu, bầu trời miên man, non xanh nước biếc, sương khói và giọng nói quen thuộc, tất cả những khung cảnh ấy hòa vào nỗi sầu sâu lắng trong lòng tác giả. Trước khung cảnh mùa thu làm lòng thi nhân trào dâng, nhà thơ muốn đặt bút xuống nhưng nghĩ lại chợt thấy hổ thẹn với ông Táo nên đành thôi:

      Tôi chuẩn bị đóng bút,

      Xem Thêm: Hóa 10 Bài 9 Kết nối tri thức, Chân trời sáng tạo, Cánh diều

      Nghĩ đến anh Đào mà tôi thấy xấu hổ

      Nhắc đến ông Đào, nhà thơ có xấu hổ không? Bạn xấu hổ vì tài thơ kém cỏi của mình, hay xấu hổ vì bạn không có nhân cách thuần khiết và tính khí cứng rắn như Dao Shi? Việc sử dụng tự sự lịch sử ở đây tạo nên ý nghĩa sâu sắc của tác phẩm và càng làm tăng thêm tính chất chiêm nghiệm của cả bài thơ. Tất cả cảnh thu, cao thấp, cảnh thu quen thuộc, thậm chí cả những gương mặt mùa thu đều mang một vẻ tiếc thương đất nước rơi vào họa ngoại xâm, ngày xưa tươi đẹp không còn nhưng tôi không thể làm bất cứ điều gì về nó.

      thu vịnh là một bài thơ hay khẳng định tình yêu quê hương đất nước trong thơ Nguyễn Khuyến và thể hiện một tình yêu thiên nhiên chân chính. Thể thơ tự do, chỉ những hình ảnh quen thuộc, vài dòng, một bài thơ vỏn vẹn 8 dòng mà dường như phác ra bao cảnh đẹp. Dùng từ ngữ để miêu tả sự tinh tế của mùa thu cũng đã đạt đến trình độ.

      Phân tích Thu vịnh - Mẫu số 6

      Trích dẫn:

      • Bài Văn Hay: Phân tích bài thơ Câu cá mùa thu lớp 11
      • Bài Văn Câu Cá Mùa Thu Ngữ Văn 11 [chi tiết]
      • ►►Nhấp nút Tải xuống bên dưới để tải xuống Văn mẫu 11: Phân tích thơ Vịnh nguyễn hay nhất (6 bài) hoàn toàn miễn phí!

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục