Đó là phần mở đầu của bài văn Tôi được nghỉ học của nhà văn trong sáng thường được nhắc đến nhân dịp một năm học mới bắt đầu. Nếu tính từ ngày đầu tiên đi học của nhà văn (sinh năm 1911) thì “Buổi sáng hôm ấy” đến nay đã hơn trăm năm. Một ngày đầu tháng 9, chúng tôi tìm về ngôi trường làng quê từ 100 năm trước, những cô cậu học trò trong veo, trần trụi bắt đầu bước vào lớp.
Bạn Đang Xem: 100 năm sau vẫn bồi hồi ‘Tôi đi học’
Trường học tưởng tượng
Nhà văn Thuần quê ở làng Gia Lễ, làng Dương Nỗ, ngoại ô phía đông thành phố Huế. Trần Đại Vinh, nhà nghiên cứu làng Đường Cổ, cũng là một trong số ít người biết tuổi thơ của các nhà văn trong sáng.
Ông Rồng cho rằng, trường phái thẩm mỹ trong truyện ngắn tôi theo học là trường phái trong trí tưởng tượng của nhà văn. Và những làng quê đẹp đẽ được ông viết trong nhiều truyện ngắn in trong Tuyển tập quê hương (1941) cũng là những tên làng trong văn học.
Vậy cậu bé ngây thơ (tên lúc nhỏ là Trần Văn Ninh) bắt đầu đi học ở trường tiểu học nào?
Chunjie đã mô tả ngôi trường rất thực tế trong bài thơ Trường học ở làng tôi viết khi anh 19 tuổi: Trường học ở làng tôi nằm trong một ngôi nhà công cộng/bên cạnh trường học với cảnh đẹp trên lầu ba/ Trước trường có mấy cây đào to/ Thường làm tôi ngất ngây/ Trước trường có dòng sông/ Sau trường có cánh đồng…
Xem Thêm: Top 10 Bài văn phân tích bài thơ “Thu điếu” của Nguyễn Khuyến
Nhà nghiên cứu Trần Đại Vinh nhận định trường là trường tiểu học của làng Đường Cổ xưa. Khi đó, người dân coi nhà công vụ như trường làng.
Xem Thêm : Soạn bài Từ ngôn ngữ chung đến lời nói cá nhân
Chúng tôi đến với ngôi nhà công đường to đẹp nổi tiếng ở Huế, được xây dựng từ thời vua Lê Thánh Dũng (1471), nằm bên bờ sông Phổ Lợi, đã được công nhận là di tích văn hóa cấp quốc gia .
Trong làng không ai biết đến ngôi trường này nữa, nhưng khi nhắc đến Em đi học thì ai cũng gật gù “Có biết”.
thuần khiết theo cách học cũ
Từ bài thơ “Trường quê tôi” trong tự truyện của Thanh, kết hợp với những thông tin về cuộc đời ông, chúng ta được biết ông đã học trường này trong ba năm đầu tiểu học. , rồi tiếp tục học tại Trường Tiểu học Đông Ba, rồi lên Trung học tại Trường Pellerin cạnh Ga Huế.
Nhà nghiên cứu Trần Đại Vinh cho biết, ngôi nhà của nhà văn thuần túy ở làng Gia Lạc nằm trên khu đất hiện đã được giải tỏa để xây dựng cầu chợ. Mỗi buổi sáng, những học sinh cởi trần đi bộ từ đó đến trường làng đường cổ dọc theo con đường ven sông nổi tiếng.
Xem Thêm: Sự tích hồ Gươm [Truyện truyền thuyết Việt Nam]
Chúng tôi quay trở lại con đường đó, tưởng tượng về con đường cổ kính thuần khiết. Đoạn đường anh viết:“Sáng hôm ấy, vào một buổi sáng gió se lạnh với sương thu, mẹ âu yếm nắm tay dắt tôi đi trên con đường làng dài và hẹp, qua lại bao lần, nhưng lần này bất chợt. trở nên xa lạ, và cảnh vật xung quanh cũng thay đổi, bởi lòng tôi đã thay đổi nhiều: Hôm nay tôi đến trường.”
Cháu tôi đọc thuộc lòng Tôi đi học
Năm 1946, khi đang là Tổng thư ký Hội Văn hóa Cứu quốc Trung ương, khi ra bắc dự hội nghị, phong trào kháng chiến bùng nổ, ông nhập ngũ, sau giữ chức Chủ tịch Hội. tạp chí Văn học nghệ thuật Quân đội, cho đến khi mất (1988), ông sống độc thân.
Ít ai biết rằng ông từng cưới vợ và hai con trong ngôi nhà bên sông Hương ở làng Jiale. Tên cô gái rất đẹp, đó là tên ngôi làng trong truyện Tôi đi học của anh. Sơn trần thanh thanh người đã chết ở Huế năm ngoái.
Xem Thêm : Chân Thật là gì?
Tôi tìm đến nhà ông Vệ ở sâu trong làng doi lịch sau chùa bảo quốc. Bà Nguyễn Thị Quýt – vợ ông Vệ và cũng là con dâu nhà văn Trấn Thành – cho biết mộ nhà văn cũng đã được đưa về Huế an táng tại nghĩa trang đồi Thiên Thai.
Trên bàn thờ có chân dung một nhà văn trẻ người Huế, sinh ngày 29-10-1912 (20-9), và hiện nay tất cả các sách về trong sạch, kể cả sách giáo khoa, đều ghi là 12-12-1911.
Khi nhắc đến bài hát Em Đi Học, cô gái liền nói: “Bài đó không ai biết cả. Em xem từ hồi bé, không biết tác giả. cho đến khi tôi kết hôn. Hạnh phúc”.
Xem Thêm: Khoảng lặng trong tình yêu bao lâu là đủ để cả 2 hiểu nhau hơn
Các con bà gặp và sống với ông ngoại nhưng các cháu thì mãi đến khi ông cố mất mới ra đời. “Bây giờ con cháu tôi ở Nha Trang, Sài Gòn và nước ngoài. Các cháu cũng thuộc diện Con đi học, tôi hãnh diện về ông nội và ông cố của mình”, bà nói. Quýt.
Ký ức lay động biết bao thế hệ
Nhà thơ Mai Văn Hằng – một giáo viên dạy văn nổi tiếng ở Huế – cho rằng, ngôi trường tuy là hư cấu nhưng Tôi đi học giống một kỷ niệm hơn là một câu chuyện. ngắn ngủi. Vì tác giả đã miêu tả chân thực và chi tiết những gì xảy ra khi cậu bé lần đầu tiên đến trường.
Đó là một buổi sáng “sương thu gió lạnh”. “Chu kỳ và bắt đầu” là một con đường quen thuộc.
Ngay cả khi khoác lên mình chiếc áo “Ô dài đen”, cảm giác bàng hoàng khi nghe cô giáo gọi tên mình, cảm giác lần đầu tiên xa mẹ… tất cả đều được tái hiện một cách chi tiết.
“Chỉ là một kỷ niệm mà đã lay động trái tim bao thế hệ độc giả” – thầy Hà An nói.
Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục