tả người bà kính yêu sưu tầm dàn ý và các bài văn mẫu được vndoc sưu tầm, tuyển chọn những bài văn hay cho các em học sinh tham khảo và hoàn thiện bài văn miêu tả–tả người em yêu . Các bài văn mẫu miêu tả của cô dưới đây sẽ giúp các em học sinh chuẩn bị tốt cho quá trình luyện viết lớp 5 nói chung và môn Tiếng Việt lớp 5 nói chung. Xem chi tiết.
Bạn Đang Xem: 30 bài văn tả bà Hay Tuyển chọn
Tôi. Lập dàn ý về người bà thân yêu của em
Đề cương mô hình 1
I. Giới thiệu:Hãy giới thiệu bà của bạn theo hai cách
Vào thẳng lớp: Trong gia đình em, người em yêu quý nhất là bà ngoại. Cô ấy là người thân thiết nhất của tôi và đã chăm sóc tôi kể từ khi tôi được sinh ra.
Giới thiệu gián tiếp: Dẫn dắt bằng một đoạn thơ về bà:
Những ngày tôi còn thơ ngây, ngoại thường hát ru cho tôi nghe.
(Exotic Love-huong ha)
<3
Hai. Nội dung bài đăng
– Ngoại hình của cô ấy:
- Bà năm nay đã ngoài sáu mươi nhưng vẫn còn sắc sảo
- Khuôn mặt cô ấy tròn và dịu dàng, nhất là khi cô ấy cười
- Cô ấy thường mặc quần áo tối màu và đơn giản
- Tóc bà bạc đi, chỉ còn lại những vệt đen
- Mắt cô vẫn tinh anh, luôn nhìn chúng tôi trìu mến
- Có dấu hiệu lão hóa trên làn da của cô ấy. Khi bà cười, vết chân chim nơi khóe mắt hiện rõ, nhưng bà vẫn giữ được vẻ đẹp của nụ cười sẽ luôn dành cho các cháu của bà.
- Cô ấy lúc nào cũng dịu dàng, hệt như nàng tiên mà tôi vẫn thường nghe bước ra từ những câu chuyện cổ tích mỗi tối
- Có quà ngon, có bánh ngọt, cô ấy luôn giữ trước
- Khi bố mẹ bận rộn, cô ấy thường làm việc chăm chỉ để hỗ trợ gia đình
- Dù con mắc lỗi gì, cô cũng bao dung và nhẹ nhàng khuyên bảo
- Cô ấy cũng rất tốt với hàng xóm nên ai cũng quý cô ấy
- Đôi lời với bà ngoại thân yêu
- Cảm ơn và tôn trọng cô ấy. Tôi hy vọng bạn đang làm tốt
- Đề cương ôn tập học kì I môn Tiếng Việt lớp 5
- Câu hỏi Ôn tập Tiếng Việt Bài 5 Học kỳ 1 – Chủ đề 1
- Câu hỏi ôn tập Tiếng Việt 5 Học kỳ 1 – Chủ đề 2
- Câu hỏi Ôn tập Tiếng Việt Bài 5 Học kỳ 1 – Chủ đề 3
– Tính cách của cô ấy:
– Mối quan hệ của bà với mọi người: với con, cháu, hàng xóm…→Cảm nhận, đánh giá của mọi người về bà
-Kỷ niệm về ông và bà (yếu tố chi tiết, biểu cảm đan xen)
iii. Kết thúc
Mô tả tóm tắt về Mô hình 2
I. Giới thiệu: Giới thiệu người kể chuyện.
Bà là người tôi yêu quý nhất, là người chăm sóc và yêu thương tôi nhất.
Hai. Văn bản:
a) Tả hình dáng:
– Bạn bao nhiêu tuổi, điểm mạnh và điểm yếu của bạn là gì?
(Bà năm nay đã hơn bảy mươi nhưng còn nhanh nhẹn, thường mặc áo sơ mi trắng quần đen giản dị)
– Dấu hiệu lão hóa qua mái tóc, nếp nhăn trên khuôn mặt, mắt, miệng, răng, lưng, da, dáng đi…
– Dáng người nhỏ nhắn.
+ Tóc dài mà trắng như bà tiên trong truyện cổ tích. Trên mặt bà có nhiều nếp nhăn, mỗi khi cười là nếp nhăn hiện rõ.
+ Mắt cô vẫn sáng.
+ Làn da chuyển sang màu nâu với những đốm đồi mồi.
+ Bàn tay nổi rõ gân.
b) Miêu tả tính cách:
– Thói quen, sở thích của bà: Dù đã lớn tuổi nhưng bà vẫn thích làm việc nhà (quét dọn, nấu ăn). Bà rất thích ăn trầu dù chỉ còn vài cái răng. Cô ấy thích trồng và chăm sóc cây trồng trong nhà.
– Mối quan hệ của bà với con, cháu, hàng xóm…
(Cô là người luôn yêu thương, chăm sóc chúng em từng chút một và dạy chúng em những điều hay, lẽ phải. Cô thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện cổ tích. Cô rất tốt với hàng xóm của mình. Ai cũng yêu quý cô).
iii.Kết bài:Tình cảm của em đối với bà.
Tôi yêu bạn thân yêu và chúc bạn một cuộc sống lâu dài và khỏe mạnh. Để làm hài lòng bà, tôi đã học hành chăm chỉ.
>>Dàn ý chi tiết tham khảo: viết dàn ý bài văn tả người bà kính yêu của em lớp 5
Xem Thêm: EYES CONTACT LÀ GÌ MÀ ĐA SỐ CHÚNG TA KHÔNG THỰC HIỆN ĐÚNG KHI GIAO TIẾP?
Hai. Bài văn miêu tả ngắn nhất lớp năm
Tất nhiên các bạn đều có bà và tôi cũng vậy, bà là người lớn tuổi nhất trong gia đình chúng tôi. Bà luôn dạy dỗ con cháu những điều tốt đẹp. Tôi yêu và tôn trọng cô ấy rất nhiều.
Chị tôi năm nay đã gần tám mươi tuổi. Lưng bị cong nên đi đâu cũng phải dùng nạng. Bà tôi có làn da nhăn nheo với nhiều vết đồi mồi. Tóc bà đã bạc nhiều nhưng đôi mắt bà vẫn rất tinh. Buổi chiều ngồi nhổ mái tóc bạc của bà, hai chúng tôi chuyện trò vui vẻ. Dù đã già nhưng bà vẫn thích đọc báo. Mỗi lần phải đeo cặp kính cũ vào, cô ấy đều rửa sạch cẩn thận và cất vào tủ khi đọc xong. Mẹ tôi kể rằng khi tôi và anh trai tôi còn nhỏ, bà ngoại đã chăm sóc chúng tôi rất cẩn thận, đặc biệt là khi bà tôi không có nhà. Vì nhớ mẹ, đêm không ngủ được, mẹ kể chuyện cổ tích, hát ru cho chúng tôi nghe. Bà hát rất hay và kể chuyện rất hay, nhưng tôi đã ngủ thiếp đi lúc nào không biết sau khi nghe bà hát. Giờ bà yếu rồi, chúng tôi cũng không còn trẻ nữa, hễ trái gió trở trời là tôi lại xoa bóp chân tay cho bà. Cô mỉm cười trìu mến. Em rất yêu quý bà không chỉ vì bà là người lớn tuổi nhất trong nhà mà còn vì bà luôn dạy chúng em những điều hay lẽ phải, lễ phép, trung thực, nhận lỗi lầm, biết hối lỗi, trung thực, biết nghe lời cha mẹ. Sau giờ học, tôi mong được về nhà càng sớm càng tốt để kể cho cô nghe chuyện ở trường và ở trường.
<3
>>Chi tiết: Bài văn tả người bà học lớp 5 trường tiểu học
Ba. Bài văn tả bà em
<3 Bà là người mà em vô cùng yêu quý và kính trọng, bà luôn có một tình cảm ấm áp, mỗi khi ở bên bà em đều cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ.
Bà năm nay đã bảy mươi sáu tuổi, tóc đã điểm hoa râm, khóe mắt đã có nếp nhăn, điều đó càng làm cho sự dịu dàng, nhân hậu trong ánh mắt của bà càng ấm áp hơn. Trọn tình, trọn tình. Tôi rất thích đôi mắt của cô ấy, bởi vì cô ấy luôn nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng và yêu thương nhất, cho tôi cảm giác yên tâm và được che chở như khi tôi còn bé. Bà tôi tuy đã già nhưng còn rất năng động, khỏe mạnh, lại còn đảm đang việc nhà, mỗi lần tôi về thăm, bà đều nấu cho tôi những món ăn ngon như: thịt kho, sườn xào chua ngọt.. .Không những thế, cô ấy còn dạy tôi nấu những món ăn đơn giản nên mỗi lần tôi đến thăm cô ấy, tôi cảm thấy rất vui.
Khi tôi còn nhỏ, vì bố mẹ bận công việc nên mẹ gửi tôi về nhà ngoại chăm sóc, bà chăm sóc, yêu thương tôi từ nhỏ, dạy dỗ tôi bao điều hay lẽ phải. và kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện cổ tích thú vị. Bà nội hay kể cho tôi nghe chuyện chàng thanh niên dũng cảm Thạch Sinh giết đại bàng cứu công chúa Quỳnh Nga, hay chuyện cô bé hiền lành bước ra từ trái cây Bạch Tuyết và bảy chú lùn… Ký ức tuổi thơ.
Bà ngoại là một người rất dũng cảm và tháo vát. Khi còn trẻ, bà làm ruộng và chăm sóc 5 đứa con nhỏ, về già bà làm nhiều việc như đan chổi, thúng, quạt… và bà đều giỏi nên việc nào bà cũng làm. làm rất đẹp. đẹp. Còn bây giờ, dù tuổi đã cao nhưng bà vẫn làm vườn, trồng rau, trồng trái cây… Bà luôn nói với chúng tôi rằng nếu không làm gì mà chỉ ngồi một chỗ, bà sẽ buồn lắm, nên bà nhận công việc đồng áng và nuôi gia súc như một sở thích cuộc sống.
Mặc dù không được về thăm bà thường xuyên nhưng tình cảm của tôi dành cho bà không bao giờ vơi bớt, những kỉ niệm về bà luôn sống động trong tâm hồn tôi, nhắc nhở tôi về tấm lòng nhân hậu và tình yêu thương của bà dành cho tôi. Tôi hy vọng cô ấy có thể sống lâu dài với chúng tôi, để chúng tôi yêu cô ấy và báo đáp công ơn sinh thành của cô ấy.
>>Tham khảo: Tả người bà thân yêu của em
Bốn. Tả bà em năm lớp 5
Mô tả Mô hình 1
Xem Thêm : Tranh tô màu phong cảnh cho bé
Trong ngôi nhà thân yêu của em, có thể nói người mà em yêu quý nhất chính là bà ngoại. Bà luôn ở bên cạnh tôi, đồng thời chăm sóc tôi từ khi tôi mới lọt lòng. Bà ru tôi bằng những bài hát ru êm dịu để tôi ngủ ngon hơn.
Tôi không biết cô ấy bao nhiêu tuổi, nhưng có lẽ cô ấy già rồi. Trải qua gian khổ, thử thách của thời gian, tóc ông đã điểm bạc. Khuôn mặt của cô cũng có vẻ bầu bĩnh và xinh đẹp. Qua đó thấy được nhiều nếp nhăn trên vầng trán cao. Tôi nghĩ mỗi nếp nhăn trên khuôn mặt của cô ấy là một kinh nghiệm làm việc chăm chỉ trong việc nuôi dạy con cái. Rồi bạn có thể thấy chính đôi mắt của cô ấy không còn sắc lạnh nữa mà là đôi mắt ấy thật dịu dàng, dịu dàng đến khó tả. Tôi ngưỡng mộ đôi mắt của cô ấy, đôi mắt yêu thương và có hồn.
Lưng bà hơi cong nhưng bà đi rất nhanh. Điều có vẻ ấn tượng nhất là đôi bàn tay khéo léo của cô ấy. Vâng, tôi có thể nhìn thấy những bàn tay chai sạn và những ngón tay xương xẩu, nhưng cô ấy đã làm rất nhiều. Bà tôi thích làm việc, nhưng hiếm khi nghỉ ngơi. Cô ấy có những sở thích đơn giản như nướng bánh, nấu ăn và đôi khi cô ấy dọn dẹp mọi thứ.
Suốt thời thơ ấu, tôi may mắn được sống trong tình yêu thương vô bờ bến của bà. Bà – người luôn yêu thương và chăm sóc tôi. Qua những lời ru êm dịu và cả những câu chuyện cổ tích thót tim, bà nội cũng ru tôi vào giấc ngủ say.
Cô ấy cũng yêu tất cả mọi người. Anh ấy cũng giỏi giúp đỡ người nghèo. Mẹ luôn muốn tôi học hành chăm chỉ và thành đạt. Mẹ cũng là người đã dạy tôi những điều hay lẽ phải. Bà nội thường nhắc nhở tôi phải có đức hạnh, kính trên nhường dưới, khiêm tốn vâng lời thầy, sống chan hòa với bạn bè.
Chính trái tim nhân hậu của bà tôi dường như đã làm tâm hồn tôi thêm phong phú. Cô ấy cũng cho tôi sức mạnh để kiên trì. Mọi người trong gia đình đều thích cô ấy và yêu cô ấy, kể cả tôi. Chúc bà sống lâu, sống lâu.
Mô tả Mô hình 2
<3 Bà không chỉ là bà mà còn là tri kỷ của tôi. Tôi kể hết mọi chuyện, tâm sự với cô ấy và cho tôi những lời khuyên hữu ích. Cô như cơn mưa mùa hạ tưới mát tuổi thơ tôi.
Đời bà đã vất vả, nhưng người phụ nữ sinh ra trong vỏ ốc còn ngoan cường hơn. Bà tôi có cái mà tôi thấy người ta gọi là khuôn mặt nhân từ. Cuộc đời đã trải qua muôn vàn gian khổ, cô phải vùi mình dưới nước, ẩn mình dưới dòng nước, kể cả trong con mương sông bẩn thỉu nhất. Sau đó, tôi về nhà chồng, ông ngoại vẫn bận đi làm ăn ngoài kinh thành, một mình bà ngoại nuôi bố và chú tôi. Một mình chăm sóc bảy người con, tôi thấy bà vẫn khỏe. Thật không may, ở kiếp sau, bà tôi bị tai biến mạch máu não.
Tuy đã tám mươi mốt tuổi nhưng trông bà vẫn trẻ như sáu mươi. Ai vào cũng phải khen làn da của chị khỏe và trắng, gương mặt không còn trẻ đẹp như xưa mà đã đầy nếp nhăn. Tôi nghe cha tôi nói rằng bà tôi đã từng rất đẹp, rất đẹp, cho đến tận bây giờ, rất khuya, tôi vẫn nghĩ rằng bà rất đẹp. Bởi vì bà ngoại sinh ra đã có làn da trắng nõn, mặc dù đã tám mươi mốt tuổi nhưng trên đầu chỉ còn vài sợi tóc bạc. Khi tôi gội đầu, tôi không thấy những sợi trắng đó nữa. Mái tóc dài ngày xưa của bà được cắt ngắn gọn gàng, dễ gội. Khuôn mặt cô ấy vẫn hiền lành như ngày nào, nhưng khuôn mặt cô ấy ngày càng béo hơn, thật sự rất đáng thương, không phải cô ấy mập mà là cô ấy có bệnh. Thay vào đó, khuôn mặt cô sưng húp và những đốm đen có kích thước bằng nốt ruồi xuất hiện trên mặt. Đôi mắt cô híp lại, lông mày rũ xuống, mí mắt cụp xuống chỉ còn lại hàng lông mi ngắn cũn cỡn. Điều đó không làm bà xấu đi mà làm bà đẹp hơn, vì bà vẫn đẹp sau trận ốm đó, vẫn trẻ như sáu mươi.
Ngoại hình bà tôi bây giờ mập mạp vì bệnh tật, nhưng tiếc là bà chỉ mập ở bụng và gầy ở tay chân. Chưa kể cánh tay phải bị liệt, chị không tự xúc cơm được mà phải có người xúc. Còn gì đau đớn hơn khi mất đi một cánh tay, cả đời tôi rất yêu thương bà nhưng đến cuối đời, tôi không thể sống một cuộc đời bình yên. Đôi khi bà tôi khóc như một đứa trẻ, nhăn nheo và nước mắt lăn dài trên má. Miệng mếu máo, bà không cầm được nước mắt nữa, nhưng thấy người thân từ xa trở về, bà càng khóc to hơn. Mỗi đêm cô ấy thức dậy đi vệ sinh, tôi thức giấc khi thấy cô ấy thở dốc và cảm thấy tồi tệ vì mình đã không làm được gì cho cô ấy. Mỗi lần đứng lên ngồi xuống, thậm chí trở mình để ngủ cũng là một cực hình đối với cô.
Bà tôi đã khổ sở, và bây giờ tôi yêu bà hơn bất cứ điều gì, và tôi sẽ dành cả cuộc đời mình để cố gắng làm bà vui mỗi ngày. Mai sau lớn lên, em sẽ trở thành bác sĩ giỏi, chữa khỏi căn bệnh quái ác đó cho bà ngoại.
>>Chi tiết: Tả bà ngoại lớp năm
v. Mô tả bài viết thịnh hành nhất của cô ấy
Mô tả Mô hình 1
Tôi lớn lên không chỉ với sự dạy dỗ nghiêm khắc của cha mẹ, mà còn là những bài học thú vị của thầy cô, của những lời ru ngọt ngào, của những câu chuyện cổ tích giàu trí tưởng tượng, của những cái vuốt ve yêu thương. Từ bút và mực của cô ấy.
Tôi yêu bạn biết bao! Người bà ngoài sáu mươi vẫn ngày đêm chăm sóc con cháu. Ở độ tuổi đôi mươi, cô không còn trẻ trung như trong ảnh, giờ mập mạp như “quý bà”. Làn da trắng mịn giờ trở nên nhăn nheo. Mỗi khi anh cười, những nếp nhăn nhẹ nhàng được đẩy đi. Tôi thầm nghĩ, có lẽ đây là dấu vết của thời gian, dấu vết của bao hy sinh, gian khổ. Tóc bà gần giống như “bạch như mây” trong lời một bài hát nào đó tôi từng hát. Vào mùa đông, cô thường búi tóc cao và quàng khăn để giữ ấm. Cô ấy tràn đầy hạnh phúc. Mỗi khi nhai trầu, miệng tôi lại líu ríu. Vì ăn trầu thường xuyên nên răng bị ố đen. Bà bảo, hồi con gái nhuộm răng đen, bây giờ còn đen hơn. Tôi thích nhất những câu chuyện cổ tích mà cô ấy kể. Mỗi trưa hè oi bức, mẹ quạt cho chúng em ngủ và kể cho chúng em nghe những câu chuyện cổ tích thần kỳ, trên đời có những cô tiên bước ra từ trái cây, những chiến binh thạch sinh dùng cung tên bắn đại bàng, những cây tre dài chẻ thành nút thắt. …
Tôi biết cô ấy yêu chúng tôi rất nhiều. Đến bây giờ, lời ru ngọt ngào, trìu mến ấy vẫn còn vang vọng trong tâm trí tôi. Chúc bà mạnh khỏe, kể thêm nhiều câu chuyện hay, hát những lời ru ngọt ngào hơn.
Mô tả Mô hình 2
Ở nhà, người tôi yêu nhất là bà. Cô ấy là người gần gũi với tôi và đã chăm sóc tôi từ khi tôi được sinh ra. Mẹ dỗ con bằng lời ru êm ái.
Chị tôi năm nay đã già, tóc cũng bạc. Người đàn ông lớn tuổi, khuôn mặt đẹp. Trán cao và nhăn nheo. Tôi nghĩ mỗi nếp nhăn trên khuôn mặt cô ấy là dấu hiệu của một ngày dài vất vả. Đôi mắt em không còn sắc lạnh nữa nhưng đôi mắt ấy dịu dàng đến khó tả. Ánh mắt đầy yêu thương, trìu mến.
Mặc dù lưng hơi cong nhưng cô ấy đi rất nhanh. Điều nổi bật nhất là đôi bàn tay khéo léo của cô. Đôi bàn tay chai sạn và những ngón tay xương xẩu, nhưng cô ấy đã phải làm việc rất chăm chỉ. Cô ấy thích làm việc và hiếm khi nghỉ ngơi. Cô ấy thích làm bánh, nấu ăn và đồ dùng gọn gàng.
Suốt tuổi thơ tôi được sống trong tình yêu thương vô bờ bến của bà. Cô ấy luôn yêu tôi và quan tâm đến tôi. Bà ru tôi ngủ bằng những bài hát ru êm dịu và những câu chuyện cổ tích ly kỳ. Cô ấy yêu tất cả mọi người, hay giúp đỡ người nghèo. Chúc các bạn học hành chăm chỉ và thành công. Cô ấy đã dạy tôi những điều tốt, đúng. Mẹ nhắc nhở tôi phải sống có đạo đức, kính trên nhường dưới, vâng lời thầy cô, sống chan hòa với bạn bè. Bà thường dùng những câu chuyện đời thường để giáo dục tôi.
Trái tim nhân hậu của cô ấy đã làm trái tim tôi thêm phong phú và cho tôi sức mạnh để bước tiếp. Mọi người trong gia đình tôi đều yêu quý cô ấy và làm theo những gì cô ấy muốn. Tôi thường theo mẹ khi quét nhà, nhặt rau, khi giúp mẹ xách nước. Tôi thầm mong bà đừng già.
>>Tham khảo: Cách làm bài văn tả người lớp 5
Mô tả Mô hình 3
Gia đình tôi là một đại gia đình, bao gồm: ông bà, bố mẹ, dì và hai chị gái. Tôi là con út trong gia đình nên mọi người trong nhà đều quan tâm và chăm sóc tôi rất nhiều. Có thể nói, bà ngoại là người “đứng mũi chịu sào” quán xuyến, sắp xếp mọi sinh hoạt trong nhà, đồng thời cũng là người gần gũi, quan tâm đến tôi nhất. Tôi yêu và kính trọng bà tôi rất nhiều.
Xem Thêm: Văn mẫu lớp 11: Phân tích tác phẩm Hai đứa trẻ của Thạch Lam (Dàn ý 22 mẫu) Phân tích 2 đứa trẻ
Năm nay bà năm mươi chín tuổi. Bà đã về hưu được bốn năm. Trước khi nghỉ hưu, bà ngoại tôi là giáo viên cấp 1 gần nhà. Khi chưa về hưu, bà tôi còn trẻ đẹp. Năm đó, cô ấy năm tuổi, và không ai trong nhà nói tuổi của cô ấy. Bà ngoại đứng bên mẹ như hai chị em. Không ai nghĩ đó là mẹ chồng và con dâu. Năm nay, bà tôi 59 tuổi. Mặc dù tôi đã già nhưng trông bà vẫn rất trẻ. Mọi người nói rằng bà tôi chỉ khoảng 50 tuổi. Bà em có khuôn mặt trái xoan, sống mũi dọc dừa, đôi mắt to, đôi lông mày đen nhánh, cong tự nhiên, không tỉa tót nên rất đẹp. Bà tôi ăn mặc giản dị nhưng rất trang nghiêm. Bà tôi luôn chọn những màu tối hơn một chút như tím than, xanh đậm, tím đậm. Chắc bố da trắng nên mặc mấy màu đó, bà càng trẻ càng xinh. Khi tôi còn đi dạy, bà tôi thường đi giày đen hoặc nâu. Ở nhà, bà tôi đi dép đen hoặc trắng.
Kể từ khi về hưu, bà nội suốt ngày không chịu nghỉ ngơi mà luôn túc trực. Có thể nói rằng bà là một người làm việc. Sáng mẹ đi làm, mọi công việc nội trợ như dọn dẹp, nấu nướng, giặt giũ đều do một mình bà làm… Vì vậy, mỗi ngày khi tôi đi học về, cơm nước đã sẵn sàng. Nước lẩu ngon, ngọt. Trong khi làm tất cả công việc nhà, bà đã nghĩ ra rất nhiều món ăn mới. Bà nội ghi chép công thức nấu ăn, để ngày chủ nhật cả nhà được ăn món ngon bà nội sáng chế. Em thương bà vất vả, em luôn tranh thủ thời gian giúp bà làm việc nhà như dọn phòng, đun bát đĩa,…
Bà tôi sống rất tình cảm và nhân hậu. Hàng xóm kính trọng bà và luôn lấy bà làm tấm gương giáo dục con cháu.
Đối với em, bà còn là nơi em gửi gắm bao niềm vui nỗi buồn. Có một số điều tôi không thể nói với mẹ, nhưng tôi có thể nói với mẹ. Lúc đó, bà thực sự là trụ cột tinh thần vững chắc của tôi.
Bà tôi là một vẻ đẹp truyền thống. Đẹp về ngoại hình, đẹp về tâm hồn và đẹp về cách ứng xử. Tôi vô cùng yêu quý, kính trọng và biết ơn bà ngoại. Em sẽ luôn chăm học, chăm làm, hiếu thảo với bà, để bà vui lòng, cùng con cháu sống lâu trăm tuổi.
Mô tả Mô hình 4
Hình ảnh bà luôn in đậm trong tâm trí em. Bà ngoại dịu dàng và tốt bụng.
Chị tôi năm nay đã hơn 60 tuổi. Bà thấp bé, hơi gầy, tóc có nhiều sợi bạc. Lưng cô hơi cong, nhưng cô vẫn bước nhanh.
Đôi mắt bà không còn sắc lạnh mà thay vào đó là ánh mắt hiền từ đầy yêu thương. Có rất nhiều nếp nhăn trên khuôn mặt của cô ấy. Trên vầng trán của bà, dường như từng nếp nhăn đều thể hiện sự vất vả, khó khăn. Mỗi khi cô ấy cười, những nếp nhăn đó đều rõ ràng hơn.
Khi tôi còn nhỏ, tôi sống trong vòng tay yêu thương của bà ngoại. Cô ấy đã luôn trân trọng tôi, làm tôi cảm động và yêu tôi. Lời ru êm dịu của mẹ ru tôi vào giấc ngủ say. Bằng giọng trầm ấm, cô kể một câu chuyện thật cảm động, bao lần cô đưa tôi lạc vào xứ sở thần tiên với những cô tiên và dì hiền.
Tuy đã lớn tuổi nhưng bà vẫn thường phụ giúp việc nhà. Bố mẹ tôi thường cấm cản không được để cô ấy làm những công việc nhỏ nhất.
Tuy nhiên, bà thường dậy sớm quét sân, lau nhà, thỉnh thoảng nhặt rau về nấu ăn. “Nếu bạn có thể làm điều đó, hãy để cô ấy làm điều đó”, cô nói.
Tôi rất vui khi được sống với bà ngoại. Em sẽ khắc cốt ghi tâm lời khuyên của bà, chăm chỉ học hành, ngoan ngoãn, xứng đáng là cháu của bà.
Mô tả Mô hình 5
Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất là bà ngoại. Cô ấy chăm sóc tôi, đã chăm sóc tôi từ khi tôi được sinh ra. Cô ấy luôn dành cho tôi tình yêu thương ấm áp. Tôi luôn biết ơn và biết ơn tình yêu mà cô ấy đã dành cho tôi.
Bà năm nay đã hơn 70 tuổi, tóc bà bạc trắng như một bà tiên trong truyện cổ tích mà bà kể cho tôi nghe. Khuôn mặt của cô ấy tốt bụng và dịu dàng. Trán bà cao và hằn những nếp nhăn dài. Tôi nghĩ mỗi nếp nhăn trên khuôn mặt của cô ấy là những khó khăn và gian khổ mà cô ấy đã trải qua trong những năm này. Dù đã già và mắt kém nhưng mỗi khi nhìn tôi, bà vẫn có một sự ấm áp và nhân hậu khác thường.
Chị tôi lưng gù, tóc bạc nhưng vẫn rất nhanh nhẹn. Với đôi bàn tay khéo léo của mình, mẹ thường chăm chút cho khu vườn trước nhà tôi bằng mọi cách có thể. Cô thường xuyên tưới nước cho bụi hoa hồng, bụi hoa cúc và bụi cây hàng ngày. Đặc biệt, bà tôi rất thích dàn thiên thanh trước nhà. Dưới giàn hoa, mẹ kể cho em nghe nhiều câu chuyện cổ tích, thế giới của các cô, các chú, các bác trong từng lời nói ấm áp của mẹ cứ hiện ra trước mắt em. Trong dịp Tết Nguyên Đán, bà thường cùng mẹ chuẩn bị những món ăn ngon cho cả nhà. Cả nhà tôi mê món chả giò của bà, từng lớp bột mịn trong cùng chiếc bánh dẻo, đậm đà được bà khéo léo, cẩn thận gói trong lá chuối. Nhìn đôi bàn tay gầy guộc của bà cẩn thận gói từng chiếc bánh, tôi như thấy được tình thương của bà dành cho con cháu từ những chiếc bánh đơn sơ, giản dị ấy.
Tôi đã trải qua thời thơ ấu với bà ngoại, cùng ăn cùng ngủ và tôi thấy mình thật may mắn. Không chỉ vậy, mẹ còn dạy tôi biết lễ nghĩa, biết đạo làm người. Mỗi khi kể chuyện, mẹ luôn nhắc tôi nhớ lời tổ tiên dạy bảo, biết yêu thương, giúp đỡ người khác lúc khó khăn hoạn nạn.
Tôi cảm thấy may mắn vì tôi có một người bà tuyệt vời, người đã dành tất cả tình yêu thương cho các con và cháu của mình. Với trái tim nhân hậu của mình, cô ấy đã gieo vào trái tim tôi những hạt giống yêu thương và chăm sóc. Tôi chỉ mong bà luôn vui khỏe, để tôi có thể hàng ngày cùng bà chăm sóc mảnh vườn trước nhà, nghe bà kể chuyện.
Mô tả Mô hình 6
Trong tuổi thơ của mỗi người, trong tâm trí luôn có hình bóng của một người quan trọng, người đã nuôi dưỡng tâm hồn ta bằng những lời ru, những câu chuyện cổ tích. Đó là người bà đáng kính.
Chị tôi năm nay đã ngoài bảy mươi, tuổi không còn trẻ khỏe nữa mà là tuổi trăng khuya. Cô có mái tóc dài bạc trắng và trông dịu dàng như một nàng tiên bước ra từ truyện cổ tích. Trên mắt cô ấy có những nếp nhăn già nua, khiến cho sự dịu dàng và nhân hậu trong đôi mắt cô ấy ấm áp hơn và tràn đầy yêu thương. Đôi mắt ấy luôn cho tôi động lực và khiến tôi vững tin hơn vào cuộc sống. Mỗi khi cười, nếp nhăn trên mặt tôi hiện rõ. Khuôn mặt của cô ấy dịu dàng và nhân hậu, đôi khi được tô điểm bằng những hoa văn đồi mồi. Đôi bàn tay bà đầy những nếp nhăn và vết đồi mồi do sương gió thời gian. Có thể đôi bàn tay ấy là thành quả lao động vất vả của bà cho gia đình, chăm sóc con cháu. Bà ngoại tuy đã già nhưng thân hình vẫn rất nhanh nhẹn, cơ thể vẫn rất khỏe mạnh, làm việc nhà vẫn rất đảm đang, khéo léo.
Giọng bà nhẹ nhàng, dịu dàng. Mỗi khi mẹ hát ru hay kể chuyện cổ tích cho em nghe, em như lạc vào một thế giới thần tiên, cứ thế nghe mẹ kể hoài không chán. Mỗi ngày, cô ấy kể cho tôi nghe rất nhiều câu chuyện. Mẹ nhắc nhở tôi phải sống có đạo đức, kính trên nhường dưới, vâng lời thầy cô, sống chan hòa với bạn bè. Cô thường dùng những câu chuyện trong cuộc sống hàng ngày để thể hiện lòng nhân ái trong việc giáo dục trẻ em. Nhờ những câu chuyện của cô ấy, tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thoải mái hơn. Khi tôi còn nhỏ, bà tôi đã chăm sóc tôi, nuôi nấng tôi và dạy dỗ tôi bằng mọi cách có thể. Khi tôi lớn lên, bố mẹ tôi đi làm ăn xa, bà cùng với hai người chị của tôi phụ giúp mọi công việc trong nhà.
Bà tôi có sở thích trồng rau và cây cảnh trong nhà. Chỉ có một khu vườn nhỏ, và cô ấy đã trồng rất nhiều loại cây trong đó. Có rất nhiều tình yêu trong những cái cây cô ấy trồng vì cô ấy chăm sóc chúng rất tốt. Cô không ngừng chân tay, ngồi đan sọt mỗi khi rảnh rỗi. Nhờ bàn tay của cô ấy mà cửa nhà tôi lúc nào cũng sạch sẽ, ngăn nắp.
Xem Thêm : Mẫu báo cáo tổng kết cuối năm và hướng dẫn cách làm chi tiết
Tôi rất hạnh phúc khi sống với cô ấy. Em xin hứa sẽ chăm ngoan học giỏi để không phụ tâm nguyện cuối cùng của người bà đáng kính.
Mô tả Mô hình 7
Người tôi yêu quý nhất trong gia đình là bà ngoại. Cô ấy là người luôn chăm sóc, chia sẻ và chỉ bảo cho tôi nhiều điều.
Chị tôi năm nay đã ngoài 80, dáng người nhỏ nhắn, lưng hơi cong. Mái tóc của cô ấy được buộc gọn sau gáy, trắng như dây kim tuyến, trông thật xinh đẹp. Mỗi khi ra ngoài, cô mặc áo dài đen truyền thống như người phụ nữ Việt xưa. Cô ấy có một khuôn mặt tốt bụng và dịu dàng. Trải qua một đời thăng trầm, làn da của cô đã nhiều năm nhăn nheo nhưng trông vẫn rất hồng hào. Mắt bà rất nhỏ, sống tám mươi năm rồi cũng không nhìn rõ, mỗi khi có người đến chơi chỉ chào hỏi một tiếng là nhận ra, muốn nhìn rõ mặt thì phải đến thật gần. . Tôi rất thích nụ cười của cô ấy, nụ cười ấm áp và nhân hậu. Mỗi khi cười, cô ấy để lộ hàm răng đen ố thời phản Pháp, vẻ đẹp đặc trưng của cô ấy. Dù tuổi cao nhưng tôi mừng là bà vẫn khỏe mạnh nhờ có lối sống lành mạnh, yêu đời. Cô thích trồng rau, viếng chùa, uống trà tươi và nói chuyện với người già. Bà ngoại cũng thường xuyên nấu nướng, rang mấy củ sắn đào được từ vườn nhà lên chia cho mấy đứa cháu ăn ngay khi thấy ngon. Người nhà bảo bà cụ ngồi nghỉ nhưng bà cụ từ chối, bảo chịu không nổi. Em thích nghe bà kể chuyện cổ tích nhất, chuyện xưa về ông bà cha mẹ, tối nào hai đứa cũng lấy chiếu ra ban công kể chuyện, miệng bà nhai trầu, em nghe mà thích thú cười khúc khích. Khi tôi còn nhỏ, bố mẹ tôi bận rộn với công việc, mẹ đã chăm sóc tôi, chỉ bảo tôi rất nhiều điều, mẹ dạy tôi điều gì đúng và điều gì sai, dạy tôi làm việc nhà, trồng cây và những điều tưởng chừng như đơn giản khác trong cuộc sống. Những lời dạy của cô luôn có ý nghĩa và tôi sẽ không bao giờ quên chúng trong cuộc đời mình.
Tôi yêu bà tôi rất nhiều. Con cầu chúc Mẹ mãi mãi hạnh phúc và sống lâu bên gia đình để con được học hành và yêu thương Mẹ nhiều hơn.
Mô tả Mô hình 8
Tôi sống trong một gia đình yêu thương và hòa thuận. Trong cả gia đình, người yêu thương tôi nhất là vợ tôi. Đối với tôi, cô ấy là cơn mưa mùa hè đã nuôi dưỡng tuổi thơ của tôi.
Bà đã ngoài bảy mươi, người xưa cho rằng đây là tuổi “xưa nay hiếm”. Cô ấy đã già, nhưng vẫn rất nhanh nhẹn và mạnh mẽ. Khuôn mặt thanh tú đã hằn những nếp nhăn của năm tháng, lo âu và vất vả. Cô ấy trông giống như một cây hạnh mỏng manh, mảnh mai nhưng mạnh mẽ và vững vàng. Tóc bà sớm bạc trắng, đôi mắt nheo lại nhưng vẫn sáng ngời nhân từ. Bàn tay bà mảnh khảnh, nổi gân guốc nhưng vẫn nhanh nhẹn, làm được mọi việc nhà. Mẹ tôi thường kể đời mẹ vất vả lắm, ngày xưa con cái gánh vác việc nhà để chồng yên tâm ra trận, bây giờ một mình mẹ gánh vác. gia đình và bắt các con phải làm việc chăm chỉ, rồi bà chăm sóc các cháu cho đến khi chúng trưởng thành. Bao nhiêu gánh nặng gia đình một mình chị gồng gánh. Ở nhà, bà luôn là trung tâm hòa giải, bà thường nói: “Việc trong nhà lớn thì hóa nhỏ, việc nhỏ thì không, rồi mọi việc sẽ ổn thỏa!”. Tôi yêu bạn và yêu bạn cùng một lúc. Nhiều lúc tôi chỉ muốn được nằm vào lòng bà và nói: “Bà ơi, cháu yêu bà lắm!” Bà đã già nhưng sáng đi làm còn vất vả, bà cứ chê bọn em học nhiều mà buồn ngủ. . Công việc bề bộn là thế nhưng bà vẫn tích cực tham gia các hoạt động xã hội, tham gia Hội phụ nữ phường, họp hòa giải, họp mặt từ thiện,… Mọi người rất quý bà, có việc gì thì mọi người hay đến hỏi thăm, lắng nghe. phân tích của cô. Bà tôi không giỏi ăn nói nhưng bà rất có lý nên rất dễ thuyết phục mọi người. Vượt qua khó khăn đi đầu, cháu rất tự hào về bà. Cô sống một cuộc sống đơn giản và khiêm tốn. Bữa ăn ở nhà tôi rất vui vẻ, và cô ấy khéo léo chiều lòng cả nhà bằng những món ăn ngon. Đơn giản mà ngon, sạch sẽ, có máy giặt trong nhà nhưng chị vẫn khuyến khích mọi người giặt tay trước khi cho vào máy giặt, chị bảo như vậy sẽ sạch hơn.
Kỷ niệm sâu sắc nhất là khi tôi bị sốt. Trong tình trạng sốt, tôi phải vào bệnh viện trong một tuần. Bà luôn ở bên cạnh tôi, mỗi khi tôi thức dậy, nhìn thấy ánh mắt lo lắng của bà, những cử chỉ dịu dàng, yêu thương của bà, những lời động viên, an ủi của bà dường như có sức mạnh hơn cả ma túy. Tôi dần khỏe lại, mấy hôm nay thấy má hóp lại, tóc cũng bạc hơn. Vô cùng xúc động, tôi nắm tay cô ấy và nghẹn ngào.
Tôi có rất nhiều “mẹ” luôn ở bên tôi trong ngôi nhà này, ngôi trường này. Em tự nhủ phải cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng các “mẹ”, chăm chỉ học tập, chăm ngoan để các mẹ vui lòng. Tôi yêu cô ấy rất nhiều và rất biết ơn cô ấy. Cô ấy sẽ luôn là người yêu thích của tôi. Kính chúc bà mạnh khỏe, trường thọ cùng con cháu. Bà ơi, bà bình thường mà vĩ đại quá!
Mô tả Mô hình 9
“Tôi đã ở với bà tôi, bà nói với tôi”
Bà nội dạy tôi đọc, bà trông tôi làm việc”
(“Bếp” – Tiếng Việt)
Xem Thêm: Kể chuyện: Những chú bé không chết trang 70 SGK Tiếng Việt 4 tập 2
Không hiểu sao mỗi lần đọc thơ Việt Nam, lòng tôi lại xao xuyến, nghĩ đến người bà thân yêu. Mẹ đã đồng hành và nuôi dạy tôi lớn lên, trưởng thành bằng tình yêu thương, sự che chở và bao dung nhất….
Bà năm nay đã ngoài bảy mươi. Dáng bà hơi phờ phạc vì vất vả lo cho các con và người thân trong gia đình. Khuôn mặt tròn trịa với mái tóc bạch kim luôn được buộc gọn gàng sau chiếc khăn, trông chẳng khác gì một bà tiên bước ra từ truyện cổ tích. Nước da của bà đã xanh xao, những vết đồi mồi trên da dường như phản ánh tất cả những thăng trầm mà bà đã chứng kiến trong cuộc đời này. Đôi mắt của cô không còn tinh anh như trước mà ngày càng mờ đi. Nhưng ánh mắt mẹ vẫn chan chứa tình cảm yêu thương tôi và mọi người như mọi khi. Mỗi khi bà cười, những nếp nhăn trên mặt bà lại dịu đi. Giọng cô ấm áp quá, trong đêm hè oi ả, cho em nằm võng ngủ êm đềm, đưa em vào thế giới cổ tích, thánh thiện và đầy mộng mơ.
Mẹ luôn yêu thương tôi và em gái tôi vô điều kiện. Đi đâu cô ấy cũng mua quà cho em gái tôi, đồ ăn ngon cô ấy đều dành hết. Mẹ còn dạy cho tôi những điều hay lẽ phải trong cuộc sống, dạy tôi biết phân biệt phải trái, phải trái, phải biết sống sao cho trung thực với chính mình, sống sao cho yêu thương mọi người, nhất là sống không chỉ cho riêng mình, mà còn cho chính tôi. Hãy biết sống vì gia đình và những người xung quanh. Cô cũng rất nghiêm khắc với tôi, mỗi khi tôi mắc lỗi, cô đều nhắc nhở nghiêm khắc để tôi không tái phạm. Ở nhà, dù tuổi đã cao, bố mẹ nhắc không để mẹ làm nhiều nhưng mẹ vẫn làm việc nhà, vì mẹ nói ngồi chơi sẽ chán. Đối với những người xung quanh, cô ấy luôn lịch sự và giúp đỡ người khác nhiều nhất có thể. Cô cũng rất nhiệt tình tham gia các hoạt động của làng.
Cô ấy sẽ mãi là nàng tiên trong lòng tôi. Cô ấy ở đó, với vòng tay yêu thương dang rộng, che chở cho tôi, giữ cho tôi bình yên và hạnh phúc. Mặc dù tôi không nói với cô ấy rằng tôi yêu cô ấy, nhưng cô ấy sẽ luôn ở trong trái tim tôi.
Mô tả Mô hình 10
Tôi sinh ra trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, dưới sự chăm sóc yêu thương của ông bà. Tôi rất yêu gia đình mình nhưng có lẽ người tôi yêu nhất chính là bà ngoại.
Chị tôi năm nay đã hơn 60 tuổi. Trời đã gần tối nhưng dáng cô vẫn cao thẳng, bước đi vẫn rất nhanh nhẹn. Mái tóc dài óng mượt của cô hơi bạc được cô búi gọn gàng thành một búi màu nâu nhạt. Một gương mặt nhân hậu với nước da bánh mật hiện ra. Mắt bà không còn trong như trước, mỗi khi đọc sách bà phải đeo kính để nhìn rõ. Nhưng trong đó vẫn chứa đựng tình thương con cháu sâu sắc. Vài vết chân chim dưới mắt. Mỗi lần ngả vào lòng bà ngước nhìn đôi mắt ấy, tôi lại xót xa nhận ra rằng bà đã già đi. Cô là một người dịu dàng, luôn nở nụ cười dịu dàng trên môi. Nhưng bạn luôn làm cô ấy buồn, và nụ cười của cô ấy đôi khi mang lại một chút bất an. Lần nào mẹ cũng không mắng mỏ mà chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ tôi đừng lặp lại sai lầm đó nữa, nhưng tôi vẫn thấy trong đôi mắt đã nhòa đi của mẹ một thoáng buồn và thất vọng. Tôi chỉ có thể tự nhủ rằng mình sẽ không làm cô ấy buồn như vậy nữa.
Bà đã hy sinh cả cuộc đời mình cho đứa con, vất vả bao nhiêu năm để nuôi dạy đứa trẻ khi đứa trẻ chết yểu. Đôi bàn tay xương xẩu cũng có nhiều nếp nhăn. Các đốm đồi mồi cũng xuất hiện trên da. Vậy mà đến cuối đời, cô vẫn không nghĩ cho mình. Tôi cũng sẽ cho bạn một cái gì đó để ăn. Mỗi lần về nhà chơi, ngoại mua đồ ăn ngon, đồ chơi bằng số tiền ít ỏi mà tôi dành dụm được từ việc nuôi gà, trồng rau. Mỗi tối, khi gió mát trăng thanh, tôi thường cùng bà ngồi ngoài sân, nằm trong vòng tay ấm áp của bà, lắng nghe giọng bà dịu dàng ấm áp kể chuyện cổ tích cho tôi nghe. Bà đưa em vào giấc ngủ trong những giấc mơ đẹp, em được bước vào thế giới cổ tích, có chàng thạch sanh dũng cảm xuống hang cứu công chúa, có cô bé chăm chỉ ngoan ngoãn, cái thiện chiến thắng cái ác,… từ câu chuyện đó, cô đã dạy tôi Cách đối nhân xử thế, một bài học ý nghĩa.
Tôi yêu bà tôi rất nhiều. Câu chuyện của bà đã dạy tôi rất nhiều điều và dạy tôi trở nên tốt hơn mỗi ngày.
Mô tả về Mẫu 11
Cuộc sống luôn ẩn chứa những điều mà chúng ta không thể biết trước và không ngờ tới. Cuộc sống là một công việc rất lộn xộn có thể khiến chúng ta cảm thấy mệt mỏi và căng thẳng. Chính trong những lúc này, chúng ta cần một nơi bình yên để trở về. Nơi đó là nhà. Và đối với tôi, đó là người bà kính yêu của tôi…
Cuộc sống của cô ấy có vẻ khó khăn. Hơn bảy mươi mùa xuân đã trôi qua, là ngần ấy năm bà dành trọn tình yêu thương cho con cháu. Mẹ kể, ngày xưa mẹ cũng là một thiếu nữ mười tám, đôi mươi xinh đẹp, thuở ấy như đóa hoa nở rộ. Nhưng thời gian đã lấy đi tất cả những điều đó. Đến đây, lưng cô đã cong rồi. Mưa, nắng, gió, những sóng gió của cuộc đời và những lo toan, hiện rõ trên gương tóc mẹ – trắng như bàn chân. Da cô ấy nhăn nheo và khi cô ấy cười, những nếp nhăn đó dường như hằn sâu hơn…
Mặc dù đã lớn tuổi nhưng cô ấy rất sâu sắc. Cuộc sống tuy vất vả nhưng cũng cho cô trải nghiệm. Cô ấy cũng đọc rất nhiều, vì vậy cô ấy giống như một kho kiến thức không bao giờ cạn. Khi tôi còn nhỏ, mẹ chăm sóc tôi vì bố mẹ tôi không đi làm. Lúc đó tôi thấy có gì đó mới lạ, và tôi hỏi cô ấy: “Tại sao trời mưa”, “Tại sao cá bơi trong nước”… Tôi không nhớ rõ những câu hỏi đó, nhưng tôi nhớ cô ấy đã kiên nhẫn giải thích mọi thứ cho tôi. tôi nói…
Khi còn nhỏ, tôi đã sống trong những câu chuyện cổ tích của bà tôi. Cô kể cho tôi nghe những câu chuyện về những cô gái xinh đẹp, những câu chuyện về những chàng trai dũng cảm… Sau mỗi câu chuyện, tôi dường như hiểu rõ hơn về thế giới, đồng thời qua những câu chuyện, cô cũng dạy tôi cách làm người. một con người Lý trí con người…
Khi tôi lớn hơn một chút, khi tôi có những hoài bão, dự định của riêng mình, mẹ nói với tôi: Điều kiện của ông bà, cha mẹ và con cái thế hệ trước không được như bây giờ, con hãy sống sao cho tử tế. con người, hãy yêu thương nhiều hơn và sống có ích hơn một chút nữa… Lời nói của cô ấy cảm động quá!
<3 Mình nghĩ mình là em út nên ở bên! Bố mẹ làm việc vất vả, thỉnh thoảng cô ấy cũng làm việc nhà, dọn dẹp… Tôi và bố mẹ rất thương cô ấy… Trong cuộc đời này, cô ấy không có lấy một phút để ngồi lại và thảnh thơi…
Bà ơi! Đời người ai cũng có hạn. Nếu tôi có một giấc mơ, tôi mong cô ấy có thể sống mãi bên tôi, để tôi được ở bên xứ sở thần tiên mãi mãi, và những điều bình dị mà ý nghĩa…
Mô tả Mô hình 12
Trên đời này ai chẳng có bà. Tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương của bố mẹ dành cho tôi, tôi còn được sống trong tình yêu thương trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển đi và không thể ở bên cạnh cô ấy, nhưng hình ảnh của cô ấy luôn ở trong trái tim tôi.
Bà năm nay đã ngoài bảy mươi. Mái tóc bà bạc trắng như một bà tiên trong truyện cổ tích. Lưng của cô ấy bị cong rất tệ. Da nhăn nheo nhiều vết đồi mồi. Cô đã hy sinh cả tuổi thanh xuân của mình, làm việc cật lực, chiến đấu, thức khuya, dậy sớm để chăm sóc mẹ và các dì. Đôi mắt của cô không còn tinh anh như xưa nhưng vẫn trìu mến, nhân hậu. Đôi bàn tay chai sạn vì cả đời làm lụng nuôi con ăn học. Thuở nhỏ, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô hạn của bà. Tôi có thể ngủ yên mỗi đêm vì những câu chuyện cổ tích mà cô ấy kể.
Sáng sớm mẹ gọi em đi học. Tiếng điện thoại: “Em ơi, dậy đi học rồi” luôn đánh thức tôi dậy sau một giấc ngủ dài. Cô ấy nắm tay tôi và đưa tôi đến trường. Cô ấy đã không rời đi một cách an toàn cho đến khi cổng trường đóng lại. Buổi chiều, cô ấy đưa tôi về nhà với dáng đi lặng lẽ như cũ. Mỗi khi ở bên cô ấy, tôi cảm thấy rất ấm áp.
Một lần tôi ngã, tôi nằm rất lâu. Lấy chồng vội, bà nói: “Con vội vàng, mỗi lần vấp ngã con luôn biết cách đứng dậy. Cháu trai mẹ cũng vậy phải không? Giá như con được như một đứa trẻ vội vã”. , tôi sẽ hạnh phúc lên”. Sau khi nghe cô ấy nói, tôi ngừng khóc và tự mình đứng dậy. Cô cười nhẹ: “Anh thật tốt bụng, lại đây, chúng ta cùng nhau quét bụi.”
Đi học về muộn buồn ngủ quá, ngủ gục luôn trên bàn. Khi tôi thức dậy vào sáng hôm sau, tôi thấy mình đang nằm trên giường dưới chăn. Trên bàn làm việc không biết lúc nào đã tắt đèn, sách vở được xếp ngay ngắn. Cô bế tôi lên giường và sắp xếp sách của tôi. Cô ấy luôn đảm đang việc nhà. Mẹ không muốn mẹ làm, sợ mẹ mệt, nhưng mẹ không nghe. Tôi ước mình lớn nhanh biết bao để đỡ đần bà nhưng đôi khi, tôi ước thời gian trôi thật chậm để tôi luôn được ở trong vòng tay yêu thương của bà. Cô ấy rất hài hước và thường kể những câu chuyện vui cho gia đình. Cô cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm nên ai cũng quý mến. Cô ấy yêu tôi nhưng không nuông chiều. Một lần, tôi đã không nghe lời cô ấy. Cô ấy đã không nói một lời nào với tôi cả tuần. Tuần sau, cô ấy gọi tôi vào phòng và giải thích cho tôi điều gì là tốt và đúng. Tôi hối hận và xấu hổ vì đã làm cô ấy buồn. Kể từ đó, tôi đã thề với lòng mình sẽ không bao giờ giúp đỡ tình cảm của cô ấy nữa. Cô ấy thích chăm sóc cây cảnh, và vào buổi sáng, cô ấy dậy sớm để tưới cây ngoài hiên. Không chăm chút cho em những nụ, những nụ hoa, luôn hân hoan khoe sắc. Trong thời gian rảnh rỗi, cô ấy sẽ ngồi và xem những cái cây đang phát triển. Khi tôi đi ngủ vào ban đêm, cô ấy thường kể cho tôi nghe những câu chuyện. Nghe chị kể chuyện, tôi như hóa thân vào nhân vật, lúc là cô gái dịu dàng, lúc lại là bà tiên tốt bụng.
Mẹ mua cho tôi rất nhiều sách, giúp tôi mở mang kiến thức. Hà Nội bây giờ lạnh, lại đi xa, tôi luôn lo lắng không biết cô ấy đã mặc đủ ấm và ngủ ngon chưa. Tôi muốn cô ấy ở bên tôi mãi mãi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên đời này. Cô ấy là bà tốt nhất bao giờ hết.
Mô tả về Mẫu 13
Tôi lớn lên trong lời ru ngọt ngào của mẹ, tôi lớn lên trong sự dạy dỗ nghiêm khắc của cha, và tôi cũng lớn lên trong những câu chuyện cổ tích của bà. Trong tất cả các thành viên trong gia đình, mẹ là người mà tôi yêu quý nhất – người đã mở cánh cổng thần tiên và đưa tôi vào thế giới thần tiên xinh đẹp.
Chị tôi năm nay đã ngoài bảy mươi, trời đã xế chiều. Cô ấy có làn da hồng hào và khuôn mặt dịu dàng và nhân hậu. Cô ấy có mái tóc trắng tinh rất ngắn. Ông nội nói khi cô còn nhỏ, tóc cô dày và dài, giống như thác nước. Trông cô dịu dàng như một nàng tiên bước ra từ truyện cổ tích. Khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy có những đốm đồi mồi nhỏ, cô ấy nói rằng mọi người sống lâu hơn.
Đôi mắt của cô nhanh chóng bị che phủ bởi một lớp sương mù thời gian, nhưng chỉ cần cô đeo kính vào là có thể nhìn rõ ràng. Trong đôi mắt ấy chan chứa tình thương yêu con cháu, biết cười biết nói, biết an ủi, sẻ chia khi buồn, cùng cổ vũ khi vui. Giọng bà tôi nhỏ nhẹ, dịu dàng. Mỗi lần mẹ hát ru hay kể chuyện cổ tích cho tôi nghe, tôi như lạc vào một thế giới thần tiên.
Từ nhỏ đến giờ tôi chưa từng thấy bà giận dữ mắng mỏ hay cãi cọ với ai bao giờ. Bà ngoại rất hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc, mỗi khi tôi mắc lỗi bà đều nhẹ nhàng chỉ ra lỗi sai của tôi và yêu cầu tôi sửa sai thay vì trách mắng. Gọn gàng và sạch sẽ là một trong những điểm mạnh của cô ấy, cô ấy luôn nhắc nhở tôi phải giữ phòng ngăn nắp, khi tôi đánh mất thứ gì đó, sẽ không mất nhiều thời gian và công sức để tìm lại.
Sở thích của bà nội là trồng hoa và đi chùa đọc kinh. Chị cho biết, nhà Phật luôn dạy con người phải tích đức, hướng thiện, tránh điều ác nên chiều nào chị cũng cùng các bô lão trong làng đi chùa với tràng hạt, áo dài nâu. Nhờ bàn tay khéo léo của ngoại mà ngôi nhà nhỏ của tôi lúc nào cũng tràn ngập hương thơm và ánh nắng, điểm xuyết những bông hoa đủ sắc màu: hoa nhài trắng muốt như bông tuyết. Khi mùa đông đến, những bông hồng nhung xinh đẹp kiêu hãnh khoe bộ áo rực rỡ dưới nắng.
<3 Cô ấy ôm tôi như thế. Bà tôi là một nhà tư vấn thực sự, và mọi người trong khu phố sẽ đến để chia sẻ với bà, để tìm ra câu trả lời cho những vấn đề của họ. Có lẽ vì là người ngoài cuộc nên cô ấy nhìn rõ những điều mà người trong cuộc không bao giờ thấy. Mỗi khi ai buồn hay ốm đau, bà luôn đến thăm hỏi, động viên, quà không nhiều, một cân cam hay chục quả trứng nhưng ai cũng hiểu đó là tất cả tấm chân tình của bà dành cho họ.
Có một lần, chỉ một lần thôi, tôi đã làm bà buồn, đó là tôi đã làm vỡ chiếc bình mà ông yêu thích, mặc dù tôi đã thành thật nhận lỗi và bà không trách tôi, nhưng tôi có thể cảm nhận được nỗi buồn của bà. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ luôn cố gắng ngoan ngoãn hơn để bù đắp lại lỗi lầm ngày ấy.
Tôi thương bà lắm, chỉ mong bà có sức khỏe dồi dào, sống lâu bên con cháu, để tôi lại được nằm trong lòng nghe bà kể những câu chuyện dân gian từ rất lâu rồi. trước kia. cũ.
Bài văn mẫu lớp 5: Tả người bà yêu quý của em bao gồm dàn ý và các bài văn mẫu chi tiết được vndoc sưu tầm và tổng hợp, giúp các em học sinh biết cách làm bài văn miêu tả lớp 5, rèn luyện kỹ năng viết văn, làm bài soạn văn lớp 5 hiệu quả.
Bài tập giải bài tập SGK Tiếng Việt lớp 5 được vndoc sưu tầm và chọn lọc. Đồng thời, đề kiểm tra học kì 1 lớp 5, đề kiểm tra học kì 2 lớp 5 được cập nhật theo tài liệu số 22 mới nhất. Mời các em học sinh, quý thầy cô và các bậc phụ huynh tham khảo đề thi và bài tập học sinh lớp 5 mới nhất.
Các em tham khảo đề cương và đề ôn tập mới nhất để chuẩn bị cho kì kiểm tra học kì 1 lớp 5 môn Tiếng Việt sắp tới.
Bên cạnh bài văn tả người, vndoc giúp các bạn làm bài văn tả người trong bài tập làm văn lớp 5 với đề bài như sau: Tả một người thân của em. Chi tiết vui lòng tham khảo từng bài viết:
Mô tả ai đó thân thiết với bạn trong một chủ đề khác
Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục