30+ mẫu Kể về ngày đầu tiên đi học | Tập làm văn lớp 3

30+ mẫu Kể về ngày đầu tiên đi học | Tập làm văn lớp 3

Kể về ngày đầu tiên em đi học

Tuyển chọn 30+ bài văn mẫu khai giảng hay được tuyển chọn từ những bài văn mẫu hay của các em học sinh lớp 3 trên cả nước, giúp các em học sinh lớp 3 luyện tập thư pháp dễ dàng hơn.

Bạn Đang Xem: 30+ mẫu Kể về ngày đầu tiên đi học | Tập làm văn lớp 3

30+ bài văn mẫu kể về buổi đầu tiên đi học | bài tập làm văn lớp 3

Đề: Viết một đoạn văn ngắn (5 đến 7 câu) kể về ngày đầu tiên đi học của em.

Dàn cảnh cho ngày đầu tiên đi học

-Giới thiệu chủ đề: Ngày đầu tiên đi học.

– Tâm trạng chuẩn bị đi học

Chuẩn bị sách vở và quần áo để đến trường.

Hồi hộp, háo hức khi gặp lại bạn bè, thầy cô.

Suy nghĩ, băn khoăn không biết mấy tháng qua các bạn đã làm gì và thay đổi những gì.

– Nói về ngày đi học

Sáng hôm đó tôi dậy sớm để ăn uống và chuẩn bị quần áo đi học.

Bỡ ngỡ trước sự thay đổi của con người và cảnh vật: Sau một mùa hè, bạn nào cũng hớn hở và trông già đi rất nhiều. Đầu hè cây sung rụng hết hoa đỏ…

Lớp học có mùi đồ đạc mới, sách mới và quần áo mới.

Thầy luôn cười và làm việc chăm chỉ.

→ Ngày đầu tiên đến trường thật vui và thú vị.

– Hãy cho chúng tôi biết cảm nhận của bạn về ngày đầu tiên đi học.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 1)

Trong cuộc đời mỗi người không ai quên được ngày đầu tiên đi học. Tôi còn nhớ như in đó là một ngày mùa thu tháng 9, tôi xấu hổ ngồi xổm sau lưng mẹ mà lòng rạo rực. Bước chân vào cổng trường, cánh cổng rộng mở chào đón các em học sinh. Giữa sân trường, các anh chị trong bộ đồng phục áo trắng tinh khôi, khăn quàng đỏ tươi luôn tươi cười rất vui vẻ. Mẹ dắt tay con đi học lớp một. Cô bước ra đón tôi vào lớp với nụ cười hiền hậu. Trong lớp, em nào cũng hồi hộp, lo lắng. Cả khuôn viên bỗng im phăng phắc, như đang nghe thầy giảng bài và chúng tôi đang đọc to bài văn. Cho đến tận bây giờ, những âm thanh trong trẻo êm đềm đó vẫn còn vang vọng trong lòng tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 2)

Đó là một buổi sáng mùa thu và tôi dậy sớm để chuẩn bị đi học. Tiếng chim ríu rít trên cành cây giữa bầu trời trong xanh của mùa thu. Em đi cùng mẹ, nhưng vì là ngày đầu tiên đến lớp nên lòng em vừa hồi hộp vừa háo hức. Bước vào lớp, em rất ngạc nhiên vì mọi thứ đều mới lạ, cô giáo cũng làm quen với những người bạn mới, lúc đầu em còn bỡ ngỡ nhưng dần dần em đã quen với bạn bè, thầy cô và lớp học. Tiết học đầu tiên kết thúc thật vui. Cảm nhận của tôi về lớp học đó là tôi đã lắng nghe lớp học của cô, có rất nhiều câu và bài toán hữu ích.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 3)

Buổi sáng mùa thu ấy là ngày đầu tiên tôi đi học. Bố đưa tôi đến trường, đến lớp. Tôi đã rất sợ hãi, vì vậy tôi yêu cầu cha tôi đưa tôi về nhà. Cha tôi động viên tôi đi học. Tôi vẫn còn sợ hãi khi bước vào, nhưng một lúc sau tôi thấy một người bạn ngồi cạnh tôi. Tôi thấy nhiều cây ở trường. Sân trường đông vui và có nhiều trò chơi mới lạ. Lớp học đó vẫn còn nguyên trong ký ức của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Khối 4)

Đã hơn hai năm trôi qua nhưng khung cảnh ngày đầu tiên đi học vẫn chưa phai mờ trong kí ức của em. Tôi dậy rất sớm vào buổi sáng hôm đó. Ngay sau khi tập thể dục và vệ sinh cá nhân, tôi ngồi vào bàn ăn sáng. Bố mẹ khen tôi nhanh nhẹn hơn mọi khi. Lần đầu tiên mặc đồng phục, tôi cảm thấy mình đã trưởng thành. Bố cho con đi học. cat linh Những cánh cửa mở rộng chào đón em và các bạn và em thấy ngày đầu tiên đến trường thật vui.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 5)

Tôi sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên đi học. Sáng hôm ấy, trời trong xanh. Mặt trời rải những tia nắng ấm áp xuống trái đất. Tôi ngồi sau xe máy mẹ chở đi học, lòng vừa mừng vừa lo. Trường tiểu học thật to và đẹp. Khuôn viên chật cứng như một lễ hội hóa trang. Tất cả học sinh đều mặc đồng phục học sinh và trông rất đẹp. Anh chị em tán gẫu. Và những sinh viên năm nhất như tôi, rụt rè đứng bên bố mẹ. Khi tiếng trống khai trường đầu tiên vang lên, lòng em rạo rực một niềm vui khôn tả. Cho đến bây giờ, tiếng trống trường vẫn còn vang vọng trong lòng em.

Kể về ngày đầu tiên đi học của (Sáu)

Đầu thu có gió mát. Lá vàng trải thảm trên đường đến trường. Không biết vì lạnh hay vì hồi hộp, tay tôi nắm chặt lấy tay mẹ như không muốn buông ra, mặc dù tôi đang đi học. Trường sao thật kỳ lạ: rất lớn và rộng. Các bạn học cũ đùa giỡn với các bạn cùng lớp, cười nói rôm rả. Bàn ghế trong lớp lớn hơn nhiều so với bàn ghế ở trường mẫu giáo. Cô giáo rất dễ thương và nhẹ nhàng. Cô dạy hay, giọng rõ ràng. Các sinh viên học tập hăng say, ai cũng giơ tay phát biểu. Nỗi sợ hãi trong lòng tôi biến mất. Tôi thực sự thích trường học của tôi. Em thầm nhủ hàng ngày phải đến lớp nghe cô giảng bài, chăm chỉ học tập, vui chơi cùng các bạn.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 7)

Khi chúng tôi trở lại, tiếng trống khai giảng đã vang lên, cũng là lúc chúng tôi phải quay lại trường. Tôi vẫn còn nhớ những kỷ niệm đẹp về ngày đầu tiên đi học. Hôm đó, bố tôi đưa tôi đến trường. Trong bộ đồng phục mới, tôi cảm thấy mình như một học sinh năm nhất. Sau khi tham dự lễ khai giảng tại trường, tôi và các bạn theo đội vào lớp học. Lớp học của chúng tôi ở tầng hai, và phòng học cạnh cầu thang. Lớp đầu tiên chúng tôi có là lớp đọc. Giáo viên đọc mẫu, cả lớp đọc đồng thanh. Những âm thanh đó vẫn còn vang vọng trong ký ức của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 8)

Ngày đầu tiên đi học của tôi là một buổi sáng đẹp trời. Lúc đó đang là mùa thu, bầu trời cao, mây bồng bềnh trông rất đẹp. Xa xa, tiếng chim hót líu lo giữa kẽ lá. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi đi xuống phố. Tôi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ngôi trường mà tôi sẽ theo học. Bài học sau đó bắt đầu bằng tiếng trống giả và kết thúc cũng bằng tiếng trống đó. Bây giờ tôi đã là học sinh lớp ba, nhưng tôi vẫn nhớ như in buổi học đầu tiên của mình ngày ấy.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 9)

Đó là một buổi sáng mùa thu và tôi dậy sớm để chuẩn bị đi học. Tiếng chim ríu rít trên cành cây giữa bầu trời trong xanh của mùa thu. Em đi cùng mẹ, nhưng vì là ngày đầu tiên đến lớp nên lòng em vừa hồi hộp vừa háo hức. Bước vào lớp, em bỡ ngỡ vì mọi thứ đều mới lạ, thầy cũng làm quen với những bạn mới, tuy lúc đầu bỡ ngỡ nhưng dần dần em cũng quen với bạn bè, thầy cô và lớp học. Lớp học đọc diễn ra. Năng động và vui vẻ. Lớp toán hơi khó đối với tôi. Lớp học nghệ thuật làm tôi phấn khích nhất. Vì dưới sự hướng dẫn của cô giáo, chúng em có thể vẽ, tô màu theo ý thích. Buổi học đầu tiên trôi qua thật nhanh nhưng luôn rộn rã tiếng cười.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 10)

Còn nhớ đó là một buổi sáng mùa thu đẹp trời. Mẹ tôi đưa tôi đến trường ngày hôm đó. Bầu trời trong xanh, nắng vàng rải khắp khuôn viên trường như rót mật. Ngôi trường lớn và có rất nhiều người. Tôi rụt rè rúc vào lòng mẹ không dám buông ra. Nhưng cô giáo bước đến bên tôi và vỗ nhẹ vào tôi. Cô đón tôi vào lớp và giới thiệu tôi với bạn bè. Nỗi sợ hãi và lo lắng trong lòng tôi tự nhiên biến mất. Lúc đó, tôi bắt đầu yêu thích lớp học của mình.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 11)

Ai cũng có những kỷ niệm của riêng mình về ngày đầu tiên đi học. Câu chuyện của chính tôi cũng hồn nhiên và đáng yêu. Bầu trời hôm đó thật đẹp, với những đám mây trắng lững lờ trôi. Mặt trời trải một lớp vàng mượt trên mặt đất. Dưới sự chào đón nồng nhiệt của các thầy cô và các anh chị, ông nội chầm chậm dắt tôi qua cổng trường. Bên em cờ đỏ hoa. Dễ dàng nhận ra những cậu bé, cô bé cùng trang lứa với ánh mắt ngây thơ, e lệ ẩn sau bóng hình của mẹ, của bà. Anh ấy nói với tôi đủ thứ và liên tục chỉnh trang phục cho tôi. Tiếng trống khai trường đầu tiên của thầy hiệu trưởng vang lên, tất cả chúng tôi đều òa khóc. Cuối cùng, chúng tôi theo cô vào lớp và lắng nghe bài học đầu tiên thú vị của cô. Buổi học hôm ấy là một kỉ niệm đẹp mà tôi không bao giờ quên.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 12)

Thời gian trôi nhanh như thế nào. Mới mấy ngày trước con còn rụt rè bước vào lớp một mà bây giờ con đã lên lớp ba. Dù đã nhiều năm trôi qua nhưng tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên đáng yêu ấy. Ngày đầu tiên đi học của tôi thật là vui. Mẹ đã chuẩn bị quần áo mới và túi xách cho tôi, thật đẹp. Mẹ đưa con đến trường. Ồ! Ngôi trường thật đẹp và khung cảnh thật trang nghiêm. Cô giáo dẫn tôi và các bạn xếp hàng chuẩn bị cho lễ khai giảng năm học mới. Cô giáo rất nhẹ nhàng, cô động viên em và các bạn tự tin, mạnh dạn, đoàn kết, thân thiện, noi gương học tập. Em yêu trường, lớp, bạn bè và người thầy đầu tiên của em.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 13)

Mới 6 giờ sáng và tôi đã sẵn sàng cho ngày đầu tiên đến trường. Tôi là đứa trẻ tự lập từ lớp “chồi” và lớp “lá”. Không có gì để che giấu, cha tôi mất khi tôi mới một tuổi. Ba năm sau, ông bà “ép” mẹ tôi đi lại. Kể từ đó, tôi sống với ông bà ngoại và dì nhỏ của tôi. Lúc đó dì đang học lớp 12, được ông bà nội và dì cưng chiều lắm, nhưng vì hoàn cảnh, ông bà cũng đã lớn, dì lại đi học sáng chiều nên mọi thứ trong tôi đều bị ảnh hưởng. các hoạt động, tôi thường tự làm, dần dần trở thành thói quen.

Khi tôi học lớp một, đứa thứ ba cũng muốn được nhận vào lớp hai của trường đại học. Chỉ có tôi và ông bà ở nhà. Sáng hôm đó, ông bà định đưa tôi đến lớp. Nhưng tôi đã nói với ông bà tôi. “Bạn có thể đến trường một mình, và bà có thể ở nhà.” Từ nhà đến trường chỉ khoảng một cây số. Sau khi chào ông bà, tôi xách chiếc túi mới mà dì mua cho tôi vào mùa hè năm ngoái. Vừa ra khỏi ngõ, một chiếc Honda chạy tới. Tôi không biết đó là cha dượng của tôi. Bố dừng xe, đón tôi và nói: “5h bố đi rồi, đợi phà lâu lắm rồi, giờ mới đến.”

Ba mẹ đừng buồn nhé! Bố tiễn tôi đến trường rồi đến lớp. Bố nói chuyện với thầy rất lâu rồi quay lại nói với tôi: “Con ở lại chơi với thầy và các bạn, bố phải về cơ quan, trưa bố về một mình nhé! Thứ bảy tuần này bố sẽ về”. đưa mẹ con đi gặp ông bà nội Và các em đi!” Nói xong, bố chào tạm biệt cô giáo rồi lên xe đi về. Tôi nhìn theo dượng cho đến khi chiếc xe khuất sau hàng xà cừ bên đường, trước khi quay trở lại chỗ ngồi của mình ở cuối lớp. Các bạn, đây là ngày đầu tiên của năm thứ nhất của tôi!

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 14)

Trong cuộc đời mỗi người, kỉ niệm tuổi học trò trong sáng nhất chính là ngày đầu tiên đến trường. Ngày hôm đó vẫn còn khắc sâu trong tâm trí tôi như ngày hôm qua. Hôm trước khai giảng, tôi vẫn vui vẻ, đi chơi với đám bạn trong xóm. Mẹ mua cho em cặp sách, quần áo, bút mực và còn mua cho em những bộ quần áo trắng mới để đến trường. Tại sao tôi không thể ngủ vào ban đêm, tôi cứ nhìn vào chiếc cặp sách mới của mình và tưởng tượng ngày mai sẽ đến trường. Sáng hôm sau, mẹ bảo tôi dậy sớm chuẩn bị đi học, tôi háo hức lắm. Đó là một buổi sáng mùa thu đẹp trời. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Đàn chim bay ngang qua cành ríu rít như khúc nhạc không lời đón lũ học trò như tôi đến trường.

Trước mặt em là ngôi trường thật đẹp và uy nghiêm. Sân của nó rộng, láng bê tông. Các phòng học khang trang, sơn màu vàng rất đẹp. Bây giờ tôi cảm thấy mình nhỏ bé hơn rất nhiều. Trái tim tôi đầy sợ hãi. Bùm…bùm…bùm, ba hồi trống báo hiệu giờ vào học, tim tôi đập loạn nhịp theo tiếng trống. Mẹ dắt tay tôi vào lớp trao cho cô chủ nhiệm. Lúc đó tôi chợt òa khóc, sự chu đáo của cô ấy khiến tôi bớt sợ. Khi tôi bước vào lớp, xung quanh tôi là những người bạn lạ mà tôi chưa bao giờ chơi cùng. Bây giờ em đã là học sinh lớp 3, và em vẫn không thể quên được những kỉ niệm của ngày đầu tiên đi học.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 15)

Ngày đầu tiên đi học mẹ nắm tay tôi vừa đi vừa khóc Ngày đầu tiên đến trường mẹ dỗ dành Mắt tôi ươn ướt mẹ vỗ về an ủi! Tại sao bạn lại nghiêm túc như vậy…

Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn còn nhớ như in giai điệu của bài hát “Ngày đầu tiên đi học”. Kỉ niệm ngày đầu tiên đi học thật đáng quý biết bao. Sáng hôm ấy, tôi dậy rất sớm. Sau khi chuẩn bị cặp sách và quần áo, mẹ tôi đưa tôi đến trường. Trên đường đến trường, mặc dù tôi và các bạn đã nhiều lần đi ngang qua trong buổi đi chơi. Nhưng hôm nay tôi thấy lạ. Có lẽ bởi vì tôi cảm thấy mình đã thay đổi—trở thành học sinh năm nhất. Dù đã đến trường, đến lớp, gặp thầy cô, gặp bạn bè nhưng khi đến trường em vẫn rất hồi hộp. Bước vào lớp, tôi nhìn mẹ ngập ngừng không muốn nói lời tạm biệt. Nhưng cô giáo đã đến và vỗ về cô ấy. Ngày đầu tiên đến lớp, cả lớp quen nhau. Giáo viên sẽ bắt đầu lớp học ngay lập tức. Giọng nói của cô ấy mềm mại và ngọt ngào đến nỗi tất cả chúng tôi đều bị cuốn hút bởi nó. Ngày trôi qua trong một phiên vui vẻ. Buổi chiều tan học, mẹ lại đến đón. Trên đường về, trong niềm vui khôn tả, tôi kể cho mẹ nghe về buổi học đầu tiên.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 16)

Khi đọc lại câu: “Mỗi năm cuối thu lá rơi ngoài đường, trời đầy mây bạc, lòng đầy kỷ niệm đẹp ngày tựu trường” của em. Vừa cắp sách đến trường, tôi không sao kể hết nỗi lo lắng trong lòng.

Quả thực, những dòng chữ ấy làm tôi nhớ lại một buổi sáng được mẹ bồng đi trên con đường hai hàng cây xanh dẫn đến ngôi trường mái ngói đỏ.

<3

Cùng bước vào sân, có những bạn cũng được bố, mẹ, chị đưa đến trường như em, vì hôm đó cũng là ngày khai giảng như em.

Có một điều rất kỳ lạ, bạn nổi tiếng là nghịch ngợm và thích bày trò chọc phá bạn bè, hôm nay bạn đến đây với tâm trạng sợ hãi… có lẽ vì mọi thứ trông kỳ lạ, và bạn có thể nhìn thấy nó. Một cái gì đó trở nên bình thường.

Ở đó, các bạn nhỏ khác cũng nhìn cây bàng ba tầng xoè rộng cả một góc sân như muốn trèo lên để tìm trái chín nhưng các em chưa quen với thân cây như các bạn nhỏ. lúa đầu làng Cái cây…

Qua khung cửa sổ, tôi nhìn vào lớp học, những dãy bàn ghế mới tinh được xếp ngay ngắn, như thì thầm với tôi: “Vào học phải tươm tất, sạch sẽ, không được quậy phá. !”

Mãi đến khi cô hiệu trưởng yêu cầu phụ huynh và học sinh năm nhất ngồi xuống hai hàng ghế trước cột cờ, tôi mới sực tỉnh khỏi cơn mơ: “Ôi, con đi học rồi”. Tân sinh viên và các em xếp hàng vào giờ học, ngồi cạnh bố mẹ và lắng nghe lời nhắc nhở, hướng dẫn của cô hiệu trưởng.

Nghe thầy hiệu trưởng nói, ai cũng ngạc nhiên, bởi đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy những từ như dạy, học, đọc, giải tích, v.v.

Từ đó, hiệu trưởng giới thiệu giáo viên mới của lớp 1. Cô ấy tên là Lian, cô ấy mặc một chiếc áo choàng màu tím, và cô ấy trẻ như mẹ tôi. Cô có khuôn mặt tròn xinh xắn với nụ cười luôn nở trên môi… Cô giơ tay chào phụ huynh và học sinh rồi vẫy họ rời khỏi ghế và theo cô vào lớp.

Chà, tôi nhìn theo bàn tay vẫy của mẹ, nhưng tay tôi không thể tách khỏi tay mẹ, nên mẹ tôi phải gỡ tay tôi ra và đẩy nhẹ tôi về phía mẹ… Có một bạn đang khóc bên cạnh tôi, Tôi chỉ muốn khóc.

Sau khi vào lớp, tôi ngồi ở chiếc bàn thứ hai cạnh cửa sổ, nhìn ra sân, mẹ và bố mẹ tôi đang chào nhau rồi vui vẻ bước ra về…

Tôi cúi xuống tìm một cuốn sách tiếng Việt trong cặp…

Giọng cô ấy lúc đầu trong trẻo, nhẹ nhàng, sau đó to dần… Nghe vừa lạ vừa quen. Thế là tôi đi học

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 17)

Vài năm trôi qua, tôi đã trưởng thành. Giống như tôi đã nghe thấy tiếng trống vào ngày đầu tiên đến trường và nghĩ rằng nó vừa mới xảy ra.

Buổi tối trước ngày khai trường, bố chuẩn bị cặp sách cho tôi, mẹ ủi quần áo cho tôi chuẩn bị đi học ngày mai. Mọi thứ đã sẵn sàng. Tôi háo hức chờ đợi ngày mai, bởi đó cũng là niềm tự hào của bố mẹ tôi. Mong muốn của họ là nhìn thấy con em cắp sách đến trường. Sáng hôm đó, tôi dậy sớm, vệ sinh cá nhân xong, thay quần áo và chuẩn bị cặp sách. Cảnh vật trên đường rất lạ, khác hẳn lúc trước, mọi thứ xung quanh đều thay đổi. Từ những bãi đất trống đến những ngôi nhà to, từ những con đường chật hẹp đến những con đường rộng rãi và thoáng mát. Đến trường nhìn thấy ngôi trường “Ôi sao to thế nhỉ? Trên mặt Tỏi lộ rõ ​​vẻ ngạc nhiên. Mình choáng ngợp không dám vào, nhưng thấy mọi người vào vui vẻ, mình nghĩ lại, bước vào. cánh cửa ấy Cánh cửa là một thế giới diệu kì sắp mở ra Thế giới diệu kì ấy sẽ giúp ta lớn lên, biết thêm những kiến ​​thức cần thiết, gặp gỡ nhiều bạn mới, thầy cô mới, mang đến cho ta bao điều thú vị Khi xếp hàng, mọi người đứng nghiêm chỉnh trong lớp Khi bước vào lớp tôi thấy rất tuyệt vì bàn ghế được sắp xếp ngay ngắn, các lớp khác cũng vậy, tôi nghe nói ở Nhật vào ngày đưa con đến trường mọi người đều tạm gác lại công việc dự lễ khai giảng năm học mới, đối với người Nhật, đây là ngày quan trọng nhất, cho đến khi gặp cô giáo chủ nhiệm, tôi sợ rằng cô sẽ rất nghiêm khắc và dữ dội, mãi đến buổi học đầu tiên tôi mới được biết cô là một cô giáo nhiệt tình, nhẹ nhàng và quan tâm, một cô giáo hết lòng giúp đỡ chúng em học tập. Sau ngày học đầu tiên kết thúc, em mong rằng ngày thứ hai sẽ đến thật sớm để em được đến trường và khám phá nhiều điều thú vị hơn.

Xem Thêm: Dân dã bánh dày Quán Gánh

Kỷ niệm ấy mãi khắc ghi trong tim tôi bao năm qua. Tôi nhớ những ngày học của tôi rất nhiều!

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 18)

Năm nay em học lớp 8, em được gặp nhiều bạn mới, thầy cô mới, biết thêm nhiều điều thú vị, em cảm thấy rất háo hức. Khi tìm hiểu văn bản “Tôi Đi Học” (SGK chữ Hán lớp 8) và tìm hiểu cảm nghĩ về từ “tôi” trong ngày tựu trường, tôi chợt nhớ đến lễ khai giảng. Tôi vừa bước vào lớp một trong năm học mới.

Nhiều năm sau, cảm giác đó vẫn không thể xóa nhòa trong tâm trí tôi. Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, mẹ tôi đã thu dọn tất cả sách của tôi vào ba lô. Làm xong “thủ tục” buổi sáng, tôi bắt đầu theo mẹ đến trường. Khi đó mẹ tôi ở phía trước và tôi ở phía sau, nhìn mọi thứ xung quanh với đôi mắt mở to kỳ lạ. Lúc đó tôi không nghĩ được gì cả, chỉ muốn được nắm tay mẹ đi học.

Chẳng mấy chốc, ngôi trường tiểu học đã hiện ra trước mắt tôi. Nó trông rộng và đẹp. Các bức tường bên ngoài đều được sơn màu vàng, sáng lấp lánh. Mẹ con tôi đi loanh quanh trong bồn hoa của trường. Ồ! Đó là rất nhiều hoa! Hoa cúc vàng nở rộ, giữa sân là một khóm hoa đồng tiền đỏ tươi. Tôi thay phiên nhau nhìn mọi thứ xung quanh mình. Các anh chị trong bộ đồng phục áo trắng khăn quàng đỏ trông thật trang nghiêm. Tôi (và những người bạn của tôi) mặc những bộ quần áo mà chúng tôi cho là đẹp nhất và lịch sự nhất. Tôi nhanh chóng nhìn quanh và thấy Jade – cô gái duy nhất tôi học cùng từ hồi Mẫu giáo – đang đi bộ gần cổng trường với mẹ. Tôi buông tay cô ấy và chạy về phía cô ấy. Ngọc cũng nhìn thấy tôi và vẫy tay với tôi. Rồi tôi bắt đầu hành trình “campus tour” với Ngọc.

Tiếng trống đầu tiên vang lên, mẹ tôi vội đưa cho tôi chiếc mũ hoa trắng và chỉ cho tôi hàng chữ của lớp mẹ. Bạn bè, ai cũng chết lặng. Một số em đã khóc vì hơi nhút nhát. Kết bạn với rất nhiều người bạn mới và tôi thực sự thích nó. Giọng thầy hiệu trưởng vang lên trên bục giảng. Trong khuôn viên trường, chúng tôi ngồi yên lặng và lắng nghe. Cuối cùng, sau tiết mục văn nghệ, cô giáo cho chúng tôi vào lớp.

Lớp học của chúng tôi là lớp đầu tiên ở dãy nhà phía sau văn phòng. Lớp học treo đầy đủ các loại tranh ảnh, chỉ kém lớp mẫu giáo của tôi vài bức. Nhưng với tôi, lớp học vẫn thân thuộc như ngày còn học mẫu giáo. Vậy đó, tôi không bỡ ngỡ cũng như bỡ ngỡ khi bước vào lớp học mới. Ghế của bạn là thẳng. Bàn của chúng tôi cũng có chỗ cho túi xách và giá sách. Bắt đầu lớp học đầu tiên của tôi là bao nhiêu.

Bài học của chúng tôi bắt đầu bằng việc đọc. Đó là chủ đề tương tự như văn bản đọc ở trường trung học. Lớp mình đọc chữ cái đầu bài: a;ô;a;b;c;…. Giọng ngây thơ nói, ta như chim hót lần đầu. Những chú chim nhỏ mơ ước chinh phục bầu trời. Giống như chúng ta ước mơ chinh phục đại dương tri thức bao la với những cơn sóng dữ. Tôi mới nhận ra rằng mình đã thực sự trở thành một cô bé “lớp một”. Biết được điều này, em tự nhủ: phải học thật giỏi để xứng đáng với mái trường mà cha mẹ đã dày công vun đắp để em có được ngày hôm nay.

Về nhà với nhiều cảm xúc mới. Tôi thích kể câu chuyện của gia đình tôi ở trường và trong lớp học. Bây giờ, khi trưởng thành, tôi không nhớ mình đã nói gì với gia đình. Còn nhớ, cả nhà tôi ai cũng tươi cười, ngập tràn hạnh phúc. Tôi tự nhủ: Khi lớn lên, tôi muốn biết bản thân mình và học tập chăm chỉ để đạt được tương lai của mình.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 19)

Tôi có rất nhiều kỉ niệm thời thơ ấu, cả vui lẫn buồn. Đôi khi những kỷ niệm đó là những khoảnh khắc tôi không thể quên. Điều luôn còn mới mẻ trong ký ức của tôi là ký ức về ngày đầu tiên tôi bước vào lớp 6. Khi tôi bước vào trường cấp hai, nhiều điều thú vị đã xảy ra.

Hôm đó, trước ngày khai giảng, tôi trằn trọc không ngủ được. Vì rất hồi hộp nên tôi băn khoăn không biết ngày khai trường của trường dược có giống ngày tôi học tiểu học không? Tâm trạng của tôi ngày hôm đó thật khó tả. Rồi cũng đến ngày tôi tò mò.

Buổi sáng, lần đầu tiên tôi dậy sớm. Xong việc riêng, tôi hớn hở chạy vào phòng. Tôi nhanh chóng lấy bộ đồng phục ra và nó trông mới và sạch sẽ. Tôi nhẹ nhàng thay bộ đồng phục học sinh, quàng chiếc khăn quàng đỏ tươi, soi gương và nghĩ, giờ mình đã là học sinh cấp 2, mình muốn trưởng thành hơn và ra dáng một cô gái. Thay quần áo xong chạy xuống nhà ăn sáng cùng cả nhà. Mọi người đều nói tôi đã lớn. Tôi nghĩ vậy.

Buổi sáng ăn no nê, vội vàng từ biệt gia đình, dắt xe đạp ra về. Tôi chạy chầm chậm đến trường, lúc đó cảm thấy rất vui. Khi em đến trường, cả trường náo nhiệt như ngày hội.

Ngoài cổng trường, cổng chính mở toang, đội trống xếp thành hai hàng, khi có khách, thầy cô bước vào, chiêng, trống, còi như chào đón. Sân trường rợp bóng cờ bay phấp phới. Mọi thứ trông thật mới lạ. Các giáo viên cũng vậy, và các giáo viên đều mặc áo choàng mới. Giáo viên mặc áo sơ mi trang trọng và cà vạt màu. Có một sân khấu lớn trong trường, và có những bó hoa trên sân khấu. Cửa cầu thang đóng lại. Năm lớp sáu, chúng tôi được cô chủ nhiệm và cô chủ nhiệm phân công về từng lớp. Ba tệ, bảy tệ, tám tệ, chín tệ, sắp xếp theo mệnh lệnh của giám thị. Bầu không khí rất sôi nổi. Mỗi lớp sáu, giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi sẽ mua mười quả bóng bay cho mỗi lớp của chúng tôi. Lễ khai giảng bắt đầu, dưới sự giới thiệu của cô chủ nhiệm, từng lớp chúng tôi được bước trên thảm đỏ. Sau phần giới thiệu, đã đến lúc chúng ta buông bóng ra, và đã đến lúc mọi người hài lòng. Sau phần giới thiệu, thầy hiệu trưởng đọc diễn văn kết thúc buổi lễ khai giảng, toàn thể học sinh toàn trường bước ra khỏi cổng trường sau buổi lễ khai giảng. Tôi nghĩ rằng tôi chính thức là một học sinh cấp hai kể từ bây giờ.

Bây giờ em đang học lớp 8, nhưng ngày đầu tiên đến trường thực sự không thể nào quên. Tôi kết bạn, học các môn học mới và các quy tắc mới. Một kỉ niệm đầy ắp niềm vui, ngập tràn bao điều mới lạ. Thật là một sự thật hạnh phúc! Đây thực sự là một kỉ niệm khó quên trong kí ức tuổi thơ của em.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 20)

Đã nhiều năm trôi qua, vạn vật đổi thay nhưng trong tôi kí ức về ngày đầu tiên đi học vẫn chưa bao giờ phai nhạt.

Sáng hôm đó, tôi dậy sớm để chuẩn bị. Vệ sinh cá nhân xong, tôi vội vàng ngồi vào bàn ăn sáng. Cả bố mẹ và chị gái đều khen tôi nhanh nhẹn hoạt bát hơn thường ngày và dường như tôi cũng cảm nhận được điều đó.

Trong lòng tôi bồn chồn, vui mừng xen lẫn lo lắng, sợ hãi. Lần đầu tiên mặc đồng phục tiểu học, tôi thấy mình như lớn hẳn lên. Sáu giờ ba mươi, cha tôi đưa tôi đến trường. Cổng trường Ruan Daqing rộng mở, những chiếc lá đỏ xếp thành hàng rung rinh trong gió, như đang vẫy gọi chúng tôi trong ngày đầu tiên đến trường. Bố dẫn tôi lên cầu thang tầng 1, dừng lại trước chiếc bàn cách cửa lớp khoảng 1a. Cô giáo bước ra khỏi lớp, tươi cười chào hai cha con. Sau khi hàn huyên vui vẻ, bố tạm biệt cô giáo rồi cúi xuống xoa đầu cô, vỗ về bảo cô ngoan ngoãn, đừng lo lắng.

Tôi níu lấy tay áo bố như không muốn rời, nhưng rồi cô giáo nhẹ nhàng bước đến bên tôi để an ủi và làm tôi bớt sợ hãi. Tôi theo cô giáo vào lớp gặp các bạn, cô xếp tôi đầu tiên ở dãy ngoài cùng.

Buổi học đầu tiên sẽ mãi là kỉ niệm đẹp và là hành trang của tôi trong những năm sau này.

Xem Thêm : 10 tác hại không ngờ của mạng xã hội

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 21)

Ai đã từng trải qua quãng đời học sinh chắc chắn sẽ có nhiều kỷ niệm vui buồn thời cắp sách đến trường. Đối với em, kỉ niệm ngày đầu tiên bước vào lớp 1 là sâu sắc nhất.

Vài ngày trước lễ khai giảng, mẹ tôi đã chuẩn bị mọi thứ cho tôi. Em rất háo hức và mong chờ ngày đầu tiên đến trường được đeo cặp sách và bộ quần áo trắng mới, vì ngày đó chúng em học mẫu giáo, không có cặp sách như trẻ em ngày nay, không mặc quần áo. đồng phục đi học.

Đêm trước ngày khai giảng, tôi trằn trọc không ngủ được. Tưởng tượng nhiều điều vào ngày mai. Thấy vậy, mẹ ôm tôi và nói: “Con ngủ sớm đi, mai còn dậy sớm. Ở trường có nhiều bí mật và điều siêu thú vị đang chờ con đấy!”. Tôi ngoan ngoãn nghe lời mẹ, nhắm mắt hồi hộp chờ đợi ngày mai.

Sáng hôm sau, việc đầu tiên tôi làm khi thức dậy là mặc bộ quần áo mới. Cả nhà phá lên cười. Bố kêu em đi đánh răng, rửa mặt rồi ăn sáng rồi mẹ chở em đến trường.

7 giờ 15 phút, mẹ tôi lái xe đến cổng trường nơi tôi đi học. Tôi đã đi trên con đường này nhiều lần, nhưng hôm nay tôi cảm thấy nó thật mới mẻ. Bầu trời trông xanh hơn. Mặt trời chiếu sáng vạn vật, để sương sớm còn lấp lánh. Mỗi cơn gió nhẹ làm hai hàng cây bên đường như đang vẫy chào. Trên đường đi, các cô chú cũng rất vui vẻ, coi nhau như hai mẹ con.

Từ xa, cổng trường dần hiện ra trước mắt. Trước cổng trường treo một tấm băng rôn màu đỏ nổi bật, trên đó có ghi dòng chữ “chào mừng năm học mới”. Trên đó là một tấm bảng lớn màu xanh có tên trường học trên đó. Cũng như tôi, có rất nhiều học sinh được bố mẹ cho đi học. Mẹ nắm tay tôi dắt vào trường. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi hồi hộp và lo lắng.

Trường tiểu học của em có ba dãy nhà hai tầng rất khang trang xếp thành hình chữ u. Khuôn viên trường rất rộng, có nhiều cây sồi già. Từng tốp, từng nhóm học sinh ngày một đông hơn khiến tôi cảm thấy mình thật nhỏ bé. Tôi nắm tay mẹ, hơi lo lắng.

Mẹ đưa tôi đến cổng lớp 1a, chào cô giáo rồi quay người bước vào cổng trường. Mẹ vừa đi được một lúc, tôi chợt òa khóc. Cho đến bây giờ, tôi vẫn không biết tại sao mình lại khóc. Vì sợ hãi hay lo lắng, vui mừng và xúc động.

Thầy thấy vậy nhẹ nhàng hỏi em:

– Bạn tên gì?

Tôi đã khóc và nói:

– Cô ơi! Tôi tên là An He.

– Sao em lại khóc?

Tôi không biết câu trả lời. Cô lại dỗ dành:

– Đi thôi. Hoa, đừng khóc. Bây giờ chúng ta phải xếp hàng vào lớp. Chẳng mấy chốc, lễ khai giảng đã kết thúc, phụ huynh đã đợi chúng tôi ở ngoài cổng trường.

Cả lớp đồng thanh đáp: “Dạ”.

Thầy đọc lần lượt cho mười học sinh, giới thiệu tên là Hồng Ân xong, thầy cho chúng tôi vào lớp và tự tìm chỗ ngồi.

Tôi nhìn kỹ chỗ ngồi của mình và dùng thước vẽ một “ranh giới”. Tôi nhìn người bạn ngồi bên cạnh, một người hoàn toàn xa lạ mà tôi thậm chí còn không biết. Nhưng cô ấy mỉm cười với tôi và nói: “Xin chào! Tôi khẳng định”. Tôi và Tiến Dương khoanh tay trên bàn và bắt đầu tiết học đầu tiên.

Trường mới thành lập, tính đến nay đã hơn 8 năm. 8 năm quay lại trường 8 lần, nhưng có lẽ buổi tựu trường đầu tiên là ngày em nhớ nhất.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 22)

Có những thứ vô tình lướt qua, nhưng có những thứ sẽ còn mãi trong ký ức, đến mai sau. Với một đứa học sinh lớp 8 như em thì không có nhiều điều để nhớ, nhưng cái ngày tựu trường cách đây 8 năm luôn là một kỉ niệm, và nó sẽ còn vẹn nguyên khi nghĩ lại. Đó là ngày tôi học lớp 1, suốt một mùa thu tôi cắp sách đến trường…

Năm nào trang sách cũng có dòng thơ lãng mạn: “Mỗi năm cuối thu, phố đầy lá rụng, trời đầy mây bạc. Bầu trời…” của tôi. trái tim lại run lên. Sáng lạ thường và đăm chiêu. Đã 8 mùa tựu trường, 8 năm cắp sách đến trường và lớn lên từng ngày, nhưng có lẽ kí ức đầu tiên, mùa tựu trường đầu tiên luôn theo tôi mãi.

Năm ấy, đứa bé 6 tuổi chuẩn bị vào lớp 1. Mẹ tôi nói rằng điều này rất quan trọng, bởi nó là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời sau này của nó, là điểm khởi đầu của một chặng đường dài, ngày ấy tôi ở bên mẹ, lời nói còn rất ngây thơ, cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa hiểu ý nghĩa lời nói của mẹ.

Cũng như bao đứa trẻ cùng trang lứa, trước giờ khai trường, tôi cầm chiếc cặp sách mới tinh và thích thú ngắm nhìn những bộ quần áo mới mà mẹ tôi đã mua từ rất lâu. Buổi sáng hôm ấy, một buổi sáng mùa thu, nắng dịu dàng chiếu vào lòng tôi, gió lồng lộng thổi qua khu vườn. Con đường đến trường ngày ấy vừa lạ vừa quen, vừa hào hứng vừa hồi hộp. Mẹ nói hôm nay là ngày rất quan trọng nên con phải ăn mặc chỉnh tề.

Mẹ chở tôi đi học trên chiếc xe đạp xanh đen của ông nội để lại, mỗi lần ngồi sau tôi thấy rất đau nhưng không hiểu sao hôm đó lại đi êm như vậy. Ngồi sau lưng mẹ, tôi như chú chim nhút nhát muốn tập bay nhưng lại sợ độ cao.

Khi tôi đến ngôi trường đó, đó không phải là lần đầu tiên tôi đến ngôi trường đó, nhưng đó là lần đầu tiên tôi bước vào trường với tư cách là một học sinh. Mẹ nắm tay dắt tôi vào trường, tôi lặng lẽ ngắm nhìn mọi thứ trong khuôn viên trường.

Ngày khai trường, ai cũng ăn mặc tươm tất, sơ mi trắng quần xanh, khăn quàng đỏ mới tinh, tiếng cười nói rất giòn giã. Lâu lâu nhìn các bạn mình thấy nhiều bạn cũng ôm mẹ như mình, chắc các bạn mới vào lớp 1 thôi.

Mẹ dẫn em vào lớp 1a xếp hàng và bảo em đợi ngoài cổng trường. Lúc đó, tôi không muốn rời tay mẹ, vì sợ lạc giữa khuôn viên này, xung quanh sẽ không ai biết. Vai mẹ: “Cố lên con”. Thấy bóng mẹ khuất dần sau cánh cổng, mắt nó rưng rưng.

Bỗng tiếng trống trường vang lên, cả khuôn viên trường im phăng phắc, chỉ có tiếng chim hót và tiếng gió trên cao. Nhìn lên bầu trời xanh, tôi thấy những lá cờ đỏ sao vàng phấp phới bay phấp phới trong một ngày thu trong veo. Thầy hiệu trưởng phát biểu, tất cả học sinh trong trường chăm chú lắng nghe.

Có lẽ kỷ niệm khó quên nhất đối với em trong ngày đầu tiên đến trường là cô giáo chủ nhiệm. Khi nhìn thấy tôi ở cuối hàng, cô ấy nhẹ nhàng tiến lại gần và hỏi tên tôi. Cô ấy thật tốt bụng, thật dịu dàng, thật ấm áp. Nụ cười của cô ở Trung Khâu năm ấy nghiễm nhiên trở thành một kỉ niệm khó quên trong quãng đời sinh viên sau này của tôi.

Tôi vào lớp một vào mùa thu năm đó. Cảm giác này thật khó diễn tả, và thật khó để diễn tả bằng ngôn ngữ của một sinh viên năm thứ nhất. Mỗi khi nghĩ lại khoảnh khắc ấy, lòng tôi lại trào dâng nỗi nhớ, muốn tìm lại. Đây sẽ là một ngày đáng nhớ và trân trọng mãi mãi trong suốt quãng đời còn lại của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học của em – Mẫu 36

Vậy là năm nay em đã là học sinh lớp 8 rồi chứ không như hôm nay tám năm về trước. Tôi đã tham dự tám buổi Khai giảng, nhưng Lễ Khai giảng đầu tiên của lớp Một bao giờ cũng để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất, và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được kỷ niệm ngày hôm đó.

Đêm trước ngày khai trường, tôi đã sống trong tâm trạng vừa lo lắng vừa háo hức, đó có lẽ là tâm trạng chung của một đứa mới nhập học như tôi. Một điều rất kỳ lạ và rất quan trọng đã xảy ra trong ngôi nhà nhỏ của gia đình tôi. Như thường lệ, mẹ tôi luôn chuẩn bị mọi thứ tôi cần. Sách giáo khoa, vở các loại có hình con chuột, hình chiếc chìa khóa micro, hình công chúa váy hồng… Tập vở, phấn, giẻ lau, bút mực, bút chì… tùy bạn đặt tên cho nó. Để thuận tiện, tôi sắp xếp mọi thứ ngăn nắp trong một chiếc cặp xinh xắn có hai dây đeo để có thể đeo qua vai. Mọi thứ đã sẵn sàng cho một ngày khai trương ấn tượng.

Hôm đó, mọi người thức trắng đêm để thảo luận, và tất nhiên nhân vật chính là tôi. Mẹ mặc thử cho tôi bộ đồng phục tiểu học: áo sơ mi trắng ngắn tay và quần tím. Đứng trước gương, tôi thấy lạ và ngượng nghịu cười. Bà nội xoa đầu cháu khen: “Cháu ngoại lớn rồi, ra dáng người lớn lắm! Mai cháu vào lớp một rồi! Cố gắng học nhé cháu!”

Mặc dù là một cô gái dễ ngủ nhưng đêm đó cô phải nằm rất lâu mới có thể ngủ được. Bao nhiêu mộng tưởng về ngày mai cứ hiện lên trong đầu tôi. Rất nhiều niềm vui, nhưng cũng dữ dội.

Sáng hôm sau, mẹ chở tôi đến trường. Ngồi sau xe nhìn cảnh vật hai bên đường cái gì cũng mới lạ. Trường tiểu học Đàm Duy Thanh chỉ cách nhà chừng một cây số mà sao tôi thấy xa quá! Trước cổng trường là tấm băng rôn màu đỏ ghi: Chào mừng năm học mới 2010-2011. Hai hàng cờ phướn nhiều màu tung bay trong gió sớm, như những bàn tay xinh xắn vẫy chào. Niềm vui ở khắp mọi nơi, từ bầu trời trong xanh, từ ánh nắng tinh khôi, từ tiếng chim hót líu lo trong lá thu, từ niềm hạnh phúc và tin tưởng trên khuôn mặt của những đứa trẻ.

Sân trường đông nghịt người. Các chàng trai tỏ ra dũng cảm hơn. Các cô gái bẽn lẽn ôm chân mẹ không chịu rời. tôi cũng vậy. Nhìn ngôi trường ba tầng đồ sộ mà thấy mình thật nhỏ bé! Mẹ tôi khuyên tôi nên bình tĩnh, vui vẻ và làm quen với chỗ đông người. Dù đã cố gắng hết sức nhưng trái tim tôi vẫn đập rộn ràng với những cảm xúc khó tả.

Một hồi trống giòn giã vang lên. Lễ khai giảng sắp bắt đầu. Những học sinh cuối cấp với khăn quàng đỏ thắm trên vai xếp hàng ngay ngắn. Phụ huynh giao con cho cô chủ nhiệm lớp 1. Thỉnh thoảng có tiếng nức nở, tiếng gọi mẹ thì thầm. Tôi không khóc, nhưng nước mắt cứ trào ra. Một cảm xúc khó tả trào dâng trong lòng. Nóng lòng rời tay mẹ, các bạn nhỏ xếp hàng vào lớp.

Ngày đầu tiên đến trường của học sinh năm nhất mới hoành tráng và long trọng làm sao! Tiếng trống trường thôi thúc. Lá cờ Tổ quốc tung bay phấp phới trên đỉnh cột cờ. Thầy và trò đứng nghiêm, nhìn chằm chằm vào lá cờ Tổ quốc. Quốc ca vang lên trong khuôn viên đầy nắng.

Thầy hiệu trưởng đọc lời khai giảng năm học. Rồi cô gợi ý, khuyên nhủ chúng tôi nhiều điều. Chúc may mắn với các nghiên cứu của bạn.

Buổi lễ kết thúc, chúng em theo thầy Hồng vào lớp, lớp 1a có 40 học sinh. Thật vui khi gặp lại con trai và hải, hai bạn cùng lớp từ trường mẫu giáo sơn ca. Một lúc sau, tôi biết tên các bạn ngồi cùng bàn là Hoa, Tâm và Ngọc. Cái chào bẽn lẽn và ánh mắt ngạc nhiên dễ thương quá!

Sau giờ học, mẹ tôi đã đợi sẵn ở cổng trường. Tôi ríu rít như chim kể cho mẹ nghe chuyện khai giảng, đến bây giờ những hình ảnh đó vẫn nguyên vẹn hiện ra trước mắt tôi. Trở thành một kỉ niệm đẹp và khó quên của tuổi thơ.

“Ngày đầu tiên mẹ tiễn con đến trường, con vừa đi vừa khóc. Mẹ ơi,…” Đây là cảm giác đầu tiên của tôi khi tôi chuẩn bị bước vào lớp một. Khi ngâm nga bài hát này, tâm trí tôi lại ùa về những kỷ niệm thân thương của ngày đầu tiên đi học.

Xem Thêm: Diễn biến và kết quả Quang Trung đại phá quân Thanh như thế nào

Nhớ lại ngày còn bé, tôi và mẹ bước vào ngôi trường tiểu học khang trang. Ngày đầu tiên đi học, tôi nắm tay mẹ thật chặt, không giống như ở nhà, đi đâu cũng được, đừng sợ. Có lẽ vì tôi đã quá quen với từng con nhuyễn thể nhỏ trong nhà nên tôi không sợ hãi gì cả, nên tôi trốn mẹ. Nhưng lúc đó tôi không dám rời mẹ một bước. Tan học, cổng trường đã đóng, chỉ còn một mình tôi trong lớp nhìn ra cổng trường xem mẹ còn ở đó không. Khi tôi lần đầu tiên chia tay với mẹ, tôi có cảm giác như mình đang ở một thế giới hoàn toàn khác. Lúc đó tôi không biết làm gì, chỉ biết đứng đó và khóc. Rồi cô đến bên tôi, nắm lấy tay tôi và nói rành rọt: “Đừng sợ, có anh đây.” Tôi nghe cô nói, những lời ấy mới ngọt ngào và dịu dàng làm sao. Tôi cứ nghĩ bà là người mẹ thứ hai của tôi, che chở cho tôi, lo lắng cho tôi, lo lắng cho tôi, dạy dỗ tôi nên người. Thay vì đi chơi như trước đây, tôi đến trường.

Ngày đầu tiên đi học thật khó khăn và tôi không biết gì cả. Anh không cầm được bút, không biết sách vở là gì, nhưng có em bên anh chẳng khó khăn gì. Cô dạy tôi cầm bút, dạy tôi viết. Rồi ba hồi trống trường vang lên báo hiệu giờ vào học đã đến. Những người khác đã được cha mẹ của họ đón về. Cô ấy cũng về nhà, bỏ lại tôi một mình – cô sinh viên năm nhất cô đơn trong căn phòng lạnh lẽo. Tôi khóc, khóc rất to, bỗng có người khẽ đặt tay lên vai tôi và nói: “Mình về đi”, lúc đó tôi mới biết là mẹ đang ở bên tôi.

Ồ! Tại sao tôi yêu em nhiều như vậy, tại sao tôi nhớ em nhiều như vậy. Ngày đầu tiên tôi đi học. Ngày đáng nhớ nhất trong tuổi thơ của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 23)

Còn nhớ đó là một buổi sáng mùa thu đẹp trời. Mẹ tôi đưa tôi đến trường ngày hôm đó. Bầu trời trong xanh, nắng vàng rải khắp khuôn viên trường như rót mật. Ngôi trường lớn và có rất nhiều người. Tôi rụt rè rúc vào lòng mẹ không dám buông ra. Nhưng cô giáo bước đến bên tôi và vỗ nhẹ vào tôi. Cô đón tôi vào lớp và giới thiệu tôi với bạn bè. Nỗi sợ hãi và lo lắng trong lòng tôi tự nhiên biến mất. Lúc đó, tôi bắt đầu yêu thích lớp học của mình.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 24)

Đó là một buổi sáng mùa thu và tôi dậy sớm để chuẩn bị đi học. Tiếng chim ríu rít trên cành cây giữa bầu trời trong xanh của mùa thu. Em đi cùng mẹ, nhưng vì là ngày đầu tiên đến lớp nên lòng em vừa hồi hộp vừa háo hức. Bước vào lớp, em bỡ ngỡ vì mọi thứ đều mới lạ, thầy cũng làm quen với những bạn mới, tuy lúc đầu bỡ ngỡ nhưng dần dần em cũng quen với bạn bè, thầy cô và lớp học. Lớp học đọc diễn ra. Năng động và vui vẻ. Lớp toán hơi khó đối với tôi. Lớp học nghệ thuật làm tôi phấn khích nhất. Vì dưới sự hướng dẫn của cô giáo, chúng em có thể vẽ, tô màu theo ý thích. Buổi học đầu tiên trôi qua thật nhanh nhưng luôn rộn rã tiếng cười.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 25)

Ngày đầu tiên đi học của tôi là một buổi sáng đẹp trời. Lúc đó đang là mùa thu, bầu trời cao, mây bồng bềnh trông rất đẹp. Xa xa, tiếng chim hót líu lo giữa kẽ lá. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi đi xuống phố. Tôi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ngôi trường mà tôi sẽ theo học. Bài học sau đó bắt đầu bằng tiếng trống giả và kết thúc cũng bằng tiếng trống đó. Bây giờ tôi đã là học sinh lớp ba, nhưng tôi vẫn nhớ như in buổi học đầu tiên của mình ngày ấy.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 26)

Khi chúng tôi trở lại, tiếng trống khai giảng đã vang lên, cũng là lúc chúng tôi phải quay lại trường. Tôi vẫn còn nhớ những kỷ niệm đẹp về ngày đầu tiên đi học. Hôm đó, bố tôi đưa tôi đến trường. Trong bộ đồng phục mới, tôi cảm thấy mình như một học sinh năm nhất. Sau khi tham dự lễ khai giảng tại trường, tôi và các bạn theo đội vào lớp học. Lớp học của chúng tôi ở tầng hai, và phòng học cạnh cầu thang. Lớp đầu tiên chúng tôi có là lớp đọc. Giáo viên đọc mẫu, cả lớp đọc đồng thanh. Những âm thanh đó vẫn còn vang vọng trong ký ức của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 27)

Đầu thu có gió mát. Lá vàng trải thảm trên đường đến trường. Không biết vì lạnh hay vì hồi hộp, tay tôi nắm chặt lấy tay mẹ như không muốn buông ra, mặc dù tôi đang đi học. Trường sao thật kỳ lạ: rất lớn và rộng. Các bạn học cũ đùa giỡn với các bạn cùng lớp, cười nói rôm rả. Bàn ghế trong lớp lớn hơn nhiều so với bàn ghế ở trường mẫu giáo. Cô giáo rất dễ thương và nhẹ nhàng. Cô dạy hay, giọng rõ ràng. Các sinh viên học tập hăng say, ai cũng giơ tay phát biểu. Nỗi sợ hãi trong lòng tôi biến mất. Tôi thực sự thích trường học của tôi. Em thầm nhủ hàng ngày phải đến lớp nghe cô giảng bài, chăm chỉ học tập, vui chơi cùng các bạn.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 28)

Tôi sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên đi học. Sáng hôm ấy, trời trong xanh. Mặt trời rải những tia nắng ấm áp xuống trái đất. Tôi ngồi sau xe máy mẹ chở đi học, lòng vừa mừng vừa lo. Trường tiểu học thật to và đẹp. Khuôn viên chật cứng như một lễ hội hóa trang. Tất cả học sinh đều mặc đồng phục học sinh và trông rất đẹp. Anh chị em tán gẫu. Và những sinh viên năm nhất như tôi, rụt rè đứng bên bố mẹ. Khi tiếng trống khai trường đầu tiên vang lên, lòng em rạo rực một niềm vui khôn tả. Cho đến bây giờ, tiếng trống trường vẫn còn vang vọng trong lòng em.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 29)

Đã hơn hai năm trôi qua nhưng khung cảnh ngày đầu tiên đi học vẫn chưa phai mờ trong kí ức của em. Tôi dậy rất sớm vào buổi sáng hôm đó. Ngay sau khi tập thể dục và vệ sinh cá nhân, tôi ngồi vào bàn ăn sáng. Bố mẹ khen tôi nhanh nhẹn hơn mọi khi. Lần đầu tiên mặc đồng phục, tôi cảm thấy mình đã trưởng thành. Bố cho con đi học. cat linh Những cánh cửa mở rộng chào đón em và các bạn và em thấy ngày đầu tiên đến trường thật vui.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 30)

Buổi sáng mùa thu ấy là ngày đầu tiên tôi đi học. Bố đưa tôi đến trường, đến lớp. Tôi đã rất sợ hãi, vì vậy tôi yêu cầu cha tôi đưa tôi về nhà. Cha tôi động viên tôi đi học. Tôi vẫn còn sợ hãi khi bước vào, nhưng một lúc sau tôi thấy một người bạn ngồi cạnh tôi. Tôi thấy nhiều cây ở trường. Sân trường đông vui và có nhiều trò chơi mới lạ. Lớp học đó vẫn còn nguyên trong ký ức của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 31)

Còn nhớ đó là một buổi sáng mùa thu đẹp trời. Mẹ tôi đưa tôi đến trường ngày hôm đó. Bầu trời trong xanh, nắng vàng rải khắp khuôn viên trường như rót mật. Ngôi trường lớn và có rất nhiều người. Tôi rụt rè rúc vào lòng mẹ không dám buông ra. Nhưng cô giáo bước đến bên tôi và vỗ nhẹ vào tôi. Cô đón tôi vào lớp và giới thiệu tôi với bạn bè. Nỗi sợ hãi và lo lắng trong lòng tôi tự nhiên biến mất. Lúc đó, tôi bắt đầu yêu thích lớp học của mình.

Đó là một buổi sáng mùa thu và tôi dậy sớm để chuẩn bị đi học. Tiếng chim ríu rít trên cành cây giữa bầu trời trong xanh của mùa thu. Em đi cùng mẹ, nhưng vì là ngày đầu tiên đến lớp nên lòng em vừa hồi hộp vừa háo hức. Bước vào lớp, em rất ngạc nhiên vì mọi thứ đều mới lạ, cô giáo cũng làm quen với những người bạn mới, lúc đầu em còn bỡ ngỡ nhưng dần dần em đã quen với bạn bè, thầy cô và lớp học. Tiết học đầu tiên kết thúc thật vui. Cảm nhận của tôi về lớp học đó là tôi đã lắng nghe lớp học của cô, có rất nhiều câu và bài toán hữu ích.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 32)

Đó là một buổi sáng mùa thu và tôi dậy sớm để chuẩn bị đi học. Tiếng chim ríu rít trên cành cây giữa bầu trời trong xanh của mùa thu. Em đi cùng mẹ, nhưng vì là ngày đầu tiên đến lớp nên lòng em vừa hồi hộp vừa háo hức. Bước vào lớp, em bỡ ngỡ vì mọi thứ đều mới lạ, thầy cũng làm quen với những bạn mới, tuy lúc đầu bỡ ngỡ nhưng dần dần em cũng quen với bạn bè, thầy cô và lớp học. Lớp học đọc diễn ra. Năng động và vui vẻ. Lớp toán hơi khó đối với tôi. Lớp học nghệ thuật làm tôi phấn khích nhất. Vì dưới sự hướng dẫn của cô giáo, chúng em có thể vẽ, tô màu theo ý thích. Buổi học đầu tiên trôi qua thật nhanh nhưng luôn rộn rã tiếng cười.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 33)

Ngày đầu tiên đi học của tôi là một buổi sáng đẹp trời. Lúc đó đang là mùa thu, bầu trời cao, mây bồng bềnh trông rất đẹp. Xa xa, tiếng chim hót líu lo giữa kẽ lá. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi đi xuống phố. Tôi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ngôi trường mà tôi sẽ theo học. Bài học sau đó bắt đầu bằng tiếng trống giả và kết thúc cũng bằng tiếng trống đó. Bây giờ tôi đã là học sinh lớp ba, nhưng tôi vẫn nhớ như in buổi học đầu tiên của mình ngày ấy.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 34)

Khi chúng tôi trở lại, tiếng trống khai giảng đã vang lên, cũng là lúc chúng tôi phải quay lại trường. Tôi vẫn còn nhớ những kỷ niệm đẹp về ngày đầu tiên đi học. Hôm đó, bố tôi đưa tôi đến trường. Trong bộ đồng phục mới, tôi cảm thấy mình như một học sinh năm nhất. Sau khi tham dự lễ khai giảng tại trường, tôi và các bạn theo đội vào lớp học. Lớp học của chúng tôi ở tầng hai, và phòng học cạnh cầu thang. Lớp đầu tiên chúng tôi có là lớp đọc. Giáo viên đọc mẫu, cả lớp đọc đồng thanh. Những âm thanh đó vẫn còn vang vọng trong ký ức của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 35)

Đầu thu có gió mát. Lá vàng trải thảm trên đường đến trường. Không biết vì lạnh hay vì hồi hộp, tay tôi nắm chặt lấy tay mẹ như không muốn buông ra, mặc dù tôi đang đi học. Trường sao thật kỳ lạ: rất lớn và rộng. Các bạn học cũ đùa giỡn với các bạn cùng lớp, cười nói rôm rả. Bàn ghế trong lớp lớn hơn nhiều so với bàn ghế ở trường mẫu giáo. Cô giáo rất dễ thương và nhẹ nhàng. Cô dạy hay, giọng rõ ràng. Các sinh viên học tập hăng say, ai cũng giơ tay phát biểu. Nỗi sợ hãi trong lòng tôi biến mất. Tôi thực sự thích trường học của tôi. Em thầm nhủ hàng ngày phải đến lớp nghe cô giảng bài, chăm chỉ học tập, vui chơi cùng các bạn.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 36)

Tôi sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên đi học. Sáng hôm ấy, trời trong xanh. Mặt trời rải những tia nắng ấm áp xuống trái đất. Tôi ngồi sau xe máy mẹ chở đi học, lòng vừa mừng vừa lo. Trường tiểu học thật to và đẹp. Khuôn viên chật cứng như một lễ hội hóa trang. Tất cả học sinh đều mặc đồng phục học sinh và trông rất đẹp. Anh chị em tán gẫu. Và những sinh viên năm nhất như tôi, rụt rè đứng bên bố mẹ. Khi tiếng trống khai trường đầu tiên vang lên, lòng em rạo rực một niềm vui khôn tả. Cho đến bây giờ, tiếng trống trường vẫn còn vang vọng trong lòng em.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 37)

Đã hơn hai năm trôi qua nhưng khung cảnh ngày đầu tiên đi học vẫn chưa phai mờ trong kí ức của em. Tôi dậy rất sớm vào buổi sáng hôm đó. Ngay sau khi tập thể dục và vệ sinh cá nhân, tôi ngồi vào bàn ăn sáng. Bố mẹ khen tôi nhanh nhẹn hơn mọi khi. Lần đầu tiên mặc đồng phục, tôi cảm thấy mình đã trưởng thành. Bố cho con đi học. cat linh Những cánh cửa mở rộng chào đón em và các bạn và em thấy ngày đầu tiên đến trường thật vui.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 38)

Buổi sáng mùa thu ấy là ngày đầu tiên tôi đi học. Bố đưa tôi đến trường, đến lớp. Tôi đã rất sợ hãi, vì vậy tôi yêu cầu cha tôi đưa tôi về nhà. Cha tôi động viên tôi đi học. Tôi vẫn còn sợ hãi khi bước vào, nhưng một lúc sau tôi thấy một người bạn ngồi cạnh tôi. Tôi thấy nhiều cây ở trường. Sân trường đông vui và có nhiều trò chơi mới lạ. Lớp học đó vẫn còn nguyên trong ký ức của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 39)

Đó là một buổi sáng mùa thu và tôi dậy sớm để chuẩn bị đi học. Tiếng chim ríu rít trên cành cây giữa bầu trời trong xanh của mùa thu. Em đi cùng mẹ, nhưng vì là ngày đầu tiên đến lớp nên lòng em vừa hồi hộp vừa háo hức. Bước vào lớp, em rất ngạc nhiên vì mọi thứ đều mới lạ, cô giáo cũng làm quen với những người bạn mới, lúc đầu em còn bỡ ngỡ nhưng dần dần em đã quen với bạn bè, thầy cô và lớp học. Tiết học đầu tiên kết thúc thật vui. Cảm nhận của tôi về lớp học đó là tôi đã lắng nghe lớp học của cô, có rất nhiều câu và bài toán hữu ích.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 40)

Trong cuộc đời mỗi người không ai quên được ngày đầu tiên đi học. Tôi còn nhớ như in đó là một ngày mùa thu tháng 9, tôi xấu hổ ngồi xổm sau lưng mẹ mà lòng rạo rực. Bước chân vào cổng trường, cánh cổng rộng mở chào đón các em học sinh. Giữa sân trường, các anh chị trong bộ đồng phục áo trắng tinh khôi, khăn quàng đỏ tươi luôn tươi cười rất vui vẻ. Mẹ dắt tay con đi học lớp một. Cô bước ra đón tôi vào lớp với nụ cười hiền hậu. Trong lớp, em nào cũng hồi hộp, lo lắng. Cả khuôn viên bỗng im phăng phắc, như đang nghe thầy giảng bài và chúng tôi đang đọc to bài văn. Cho đến tận bây giờ, những âm thanh trong trẻo êm đềm đó vẫn còn vang vọng trong lòng tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 41)

Trong cuộc đời mỗi người không ai quên được ngày đầu tiên đi học. Tôi còn nhớ như in đó là một ngày mùa thu tháng 9, tôi xấu hổ ngồi xổm sau lưng mẹ mà lòng rạo rực. Bước chân vào cổng trường, cánh cổng rộng mở chào đón các em học sinh. Giữa sân trường, các anh chị trong bộ đồng phục áo trắng tinh khôi, khăn quàng đỏ tươi luôn tươi cười rất vui vẻ. Mẹ dắt tay con đi học lớp một. Cô bước ra đón tôi vào lớp với nụ cười hiền hậu. Trong lớp, em nào cũng hồi hộp, lo lắng. Cả khuôn viên bỗng im phăng phắc, như đang nghe thầy giảng bài và chúng tôi đang đọc to bài văn. Cho đến tận bây giờ, những âm thanh trong trẻo êm đềm đó vẫn còn vang vọng trong lòng tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 42)

Cho đến hôm nay, khi đã quá quen thuộc với mái trường cấp 2 thân yêu này, ký ức về ngày đầu tiên đi học vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi.

Đó là một ngày mùa thu đầy nắng của tháng Chín. Khi tiếng ve ngừng vo ve trên cây cũng là lúc học sinh chúng em tựu trường. Trường cấp hai của tôi là (tên trường) năm mươi. Lần đầu tiên bước chân vào ngôi trường này, những dãy nhà, hàng cây, khuôn viên… khiến em vô cùng thích thú.

Ngày đầu tiên đến trường là buổi nhận lớp, gặp cô chủ nhiệm và gặp gỡ bạn bè của các em học sinh lớp sáu. Sau khi tập trung tại khuôn viên, lắng nghe cô hiệu trưởng giải thích nội quy của trường. Rồi theo sự sắp xếp và hướng dẫn của thầy, tôi đến lớp. Phòng học của em ở dãy bên trái cổng trường, đối diện với tầng 1, phòng học số 1. Bước vào lớp, tôi thấy những chiếc bảng đen, những hộp phấn trắng, bàn học sinh được xếp ngay ngắn. Trong lòng tôi chợt có một cảm giác lạ lùng, năm học tới, lớp học này sẽ là ngôi nhà thứ hai của tôi.

Xem Thêm : Bản chất hóa học của gen là?

Một lúc sau, nhiều học sinh lần lượt vào lớp. Rồi khi tiếng trống trường vang lên, cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi cũng bước vào. Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô ấy là nụ cười tươi và giọng nói luôn dễ chịu. Cô ấy tự giới thiệu với chúng tôi. Mọi người trong lớp có vẻ rất thích cô ấy. Một trong những điều tôi thực sự thích là cô ấy là một giáo viên dạy toán – đó là môn học của tôi.

Sau khi trò chuyện một lúc, cô yêu cầu các học sinh giới thiệu ngắn gọn về bản thân, sau đó bầu ra ban chỉ huy lớp. Thật ngạc nhiên, sau khi nghe tôi giới thiệu, cô ấy đề cử tôi làm lớp phó học tập. Tuy nhiên, tôi tự hào về nó. Tôi cũng đã có một người bạn mới vào ngày hôm đó – bạn và bạn của tôi. Cô ấy tên là Hạnh, và hai chúng tôi có rất nhiều điểm chung. Các bạn trong lớp tuy khác trường nhưng rất cởi mở và dễ gần.

Khi trở lại, trong lòng tôi luôn nghĩ rằng những ngày cấp 2 của mình sẽ có những khoảng thời gian thật ý nghĩa bên bạn bè, thầy cô. Ngày hôm đó đối với tôi như một kỉ niệm rất đẹp không thể xóa nhòa.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 43)

Ngày đầu tiên đi học chắc chắn là ngày mà không ai trong chúng ta quên được. Ngày hôm đó đánh dấu sự khởi đầu của một hành trình học tập cho mỗi chúng ta. Năm nay em học lớp 8, đã quen với không khí trường lớp, chợt thấy các em học sinh lớp 1 được bố mẹ nắm tay dắt đi học. Bài thơ viết về một cậu bé, cậu bé chập chững bước vào cổng trường dưới bàn tay yêu thương của mẹ.

Đó là một ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Đó là một buổi sáng cuối thu êm đềm, bầu trời cao trong xanh và mặt trời chiếu sáng rực rỡ. Mùa thu quê tôi rất đặc biệt – mùa thu miền Trung – không lạnh như miền Bắc, cũng không nóng như miền Nam. Nó ngọt ngào và dịu dàng. Đó thực sự là một khoảnh khắc đáng nhớ. Đây có phải là lý do tại sao mùa thu là mùa tựu trường? Với tâm trạng của đứa trẻ sắp phải đối mặt với một biến cố lớn, tôi đã rơi vào một sự tưởng tượng ngây ngô.

Thật ra khi còn nhỏ, tôi không có nhiều cảm xúc về ngày đầu tiên đi học, cũng không biết hôm nay là ngày gì, nhưng nhìn sự quan tâm và tất bật của người lớn, tôi phần nào nhận ra một điều rất thứ quan trọng. Hôm nay mẹ sẽ đưa con đến trường. Làng tôi không ở phố thị cũng chẳng giàu sang nhưng là một làng quê đậm đà hương vị thôn quê.

Trên đường đến trường, tôi thấy nhiều học sinh và phụ huynh của họ. Tôi nhận thấy từng ánh nhìn lo lắng trên khuôn mặt họ, từ những đứa trẻ mà tôi từng chơi cùng cho đến sự quan tâm của những người lớn như mẹ tôi. Điều này khiến tôi càng hiểu ra tầm quan trọng của ngày này, và vì điều này, nó càng khiến tôi nhớ nó hơn. Tâm trạng tôi lúc đó nặng trĩu, rồi lại nhẹ nhàng, hệt như cánh hoa tươi trong nắng mai, làn gió thoảng qua làm dịu đi những dao động cảm xúc.

Ồ, đó là trường học, nơi tôi sẽ đến. Tôi lờ mờ nhận ra nó, vì nó khang trang và rộng lớn hơn bất kỳ ngôi nhà nào tôi từng thấy. Mẹ xoa đầu tôi nhẹ nhàng nói: “Con ơi, trường của con ở đây, đây sẽ là nơi để con tu đức và học tập”. Bây giờ tôi không còn cảm thấy sợ hãi nữa, nhưng không hiểu sao chân tôi cứ bủn rủn. Mặc dù vậy, tôi đã cố gắng nhảy theo bước chân của mẹ tôi. Đi được một đoạn, ngôi trường hiện rõ trước mắt.

Trước mặt tôi là cổng trường to lớn được viết bằng chữ thảo. Xung quanh còn có hàng trăm học sinh khác với quá nhiều tâm trạng và suy nghĩ. Bạn ôm chân mẹ bạn trong khi những người khác khóc. Chợt có tiếng khóc từ phía sau, tôi chạy ngay đến bên mẹ, nghẹn ngào không thể tả. Nước mắt trào ra cổ họng tôi.

Mẹ an ủi tôi bằng những lời ngọt ngào, để tôi lấy lại can đảm lau nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng dậy. Cùng lúc đó, một giáo viên đến với tôi. Tôi nghi hoặc nhìn cô, cô nhẹ nhàng nói: “Cho em vào lớp đi. Lớp em đó” Giọng nói ấm áp, trong trẻo, ngọt ngào của cô khiến tôi không còn sợ nữa. Cô nhẹ nhàng cầm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo cô và ngửi thấy mùi áo dài thơm của cô.

Cô nói: “Lớp em đây, lát nữa tập trung khai giảng rồi về đây học.” Bỗng tiếng trống vang lên, tôi chồm dậy ôm chầm lấy cô giáo. Cô giáo cười, xoa đầu tôi và nói: “Trống trường đấy. Đến giờ tập kết rồi” À, trống trường đấy. Trước giờ, tôi vẫn chỉ nghe tiếng trống nhỏ vào đêm Trung thu, chưa bao giờ nghe thấy tiếng trống khai trường.

Buổi sáng hôm ấy, tiếng trống trường lần đầu tiên vang lên trong lòng tôi – tiếng trống rộn ràng, hối thúc, rạo rực làm tim tôi muốn nhảy lên, tim muốn khóc. Tiếng trống đầu tiên của đời học sinh – ai ngờ nó lại trở thành mạch nguồn cảm xúc trong suốt sự nghiệp học hành của tôi. Rồi chúng tôi xếp hàng trước lá cờ đỏ sao vàng. Giáo viên chào cờ tổ quốc thật to.

Chúng tôi đứng không hát vì lúc đó đa số chúng tôi chưa biết quốc ca. Sau khi vào lớp, cô giáo dạy hát quốc ca trong tiết học đầu tiên. Chúng tôi hát rất say sưa, hát rất hào hùng, đọc thuộc lòng rất nhanh, vì cô giáo dặn mỗi khi chào cờ chúng tôi phải hát dưới cờ tổ quốc, không được đứng yên như hôm nay.

Không biết bắt đầu từ bao giờ, tôi ngồi trong lớp nhìn ra cửa sổ, trong lớp học đông đúc, bóng dáng thân thương của mẹ đang cẩn thận dạy dỗ lũ trẻ trước khi tôi bước ra khỏi cổng trường. Mẹ cũng nhẹ nhàng nói với tôi: “Con cố gắng ở cho khỏe, trưa mẹ qua đón con”. Câu nói của mẹ khiến tôi không còn sợ hãi nữa. Chợt nghe thấy giọng nói ngọt ngào ban nãy. Vì vậy, giáo viên đang giới thiệu bản thân mình.

Thực ra bây giờ trong lòng tôi không còn lo lắng gì nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang làm quen với thầy. Bạn ngừng ngạc nhiên và bắt đầu chơi xung quanh và làm quen với nhau. Những bộ bàn ghế gỗ hương còn mới, những chiếc bảng đen, bục giảng, những bức ảnh của các cô, các chú… tất cả khiến tôi tò mò và thích thú. Người bạn ngồi cạnh tôi béo và tóc vàng, tươi cười chào tôi. Bạn khoe rằng bạn đã đọc những gì giáo viên viết trên bảng đen.

Sau khi trò chuyện một lúc, lớp học bắt đầu. Cô hướng dẫn rất nhiều, kiểm tra sách và dạy cả lớp cách cầm bút. Giọng nói của cô ấy rất ấm áp và mạnh mẽ đã thuyết phục tôi. Tự nhiên tôi nảy sinh tình cảm với lớp mới. Với tình yêu thương của gia đình, bố mẹ, thầy cô, em đã đọc hết lòng các chữ cái a, b, c. Nắng dừng lại ở cửa lớp nhìn chúng em học bài. Tia nắng ấm áp như câu chuyện cổ tích mẹ kể hàng đêm.

Với tôi, nếu ngày đầu tiên tôi không đến trường- phút đầu tiên được gọi “cô giáo”, lần đầu tiên tôi nghe thấy tiếng trống trường đứng dưới cờ và hát quốc ca … tôi sẽ có trường học sâu sắc nào và tuổi thơ? Tâm hồn tôi sẽ tội nghiệp biết bao. Những kỷ niệm thân thương của ngày đầu tiên đến trường đã góp phần tạo nên tâm hồn tuổi thơ của tôi!

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 44)

Vào năm lớp 8, đang dọn tủ sách cũ chuẩn bị góc học tập cho năm học mới thì hôm tổng kết cuối năm em đánh rơi tấm ảnh kỷ niệm lớp 1 cùng các bạn. Nhìn những khuôn mặt thơ ngây của tôi và các bạn ngày ấy… Ký ức về ngày đầu tiên đi học tiểu học lại hiện về trong tâm trí tôi, rõ ràng như một thước phim.

Đó là một buổi sáng tháng 9, sau một đêm mưa, Sài Gòn nắng ấm. Mẹ đánh thức tôi dậy sớm và mặc cho tôi chiếc áo sơ mi trắng có cổ xếp nếp và chiếc váy màu xanh nước biển mà tôi đã ủi từ đêm hôm trước. Mẹ bắt tôi quay đi quay lại vài lần, tôi nghe mẹ nói một cách lo lắng và vụng về. Rồi mẹ ôm tôi và nói: – Con gái mẹ lớn rồi, năm nay con không mặc váy bông đi mẫu giáo nữa, con vào trường này học lớp một. Cô giáo sẽ dạy cho con những điều mới, những điều hay, con phải ngoan ngoãn nghe lời!

Xem Thêm: Kim Vân Kiều truyện: Cái chết của Từ Hải?

Trên đường đi, tôi lo lắng tự hỏi: Thầy có khó không? Tại sao mẹ tôi mua cuốn sách “Tiếng Việt” với rất nhiều từ? Tôi đã học mọi thứ và nhớ mọi thứ? Sách toán và nhiều thứ khác, dày làm sao, không bằng sách tô màu mẫu giáo! …

Hai bên đường người xe tấp nập, ngồi ở ghế sau xe mẹ, tôi mơ hồ nghe mẹ dặn: – Vào trường con phải chào. cô giáo lễ phép, các em tìm đi, nhìn đầu tiên Lớp C đâu rồi đứng thành một hàng Nếu chen chúc nhau, thầy tạm cho các em vào; …

Vừa đến cổng trường, nghe mẹ nói mà tôi không dám bước vào sân… Mặt tôi thẫn thờ… Thấy mẹ lo lắng, tôi chực khóc! Mẹ tôi mỉm cười, ôm lấy tôi và nói: ——Mẹ chỉ muốn trấn an con, nhưng trong trường này, bạn bè của con cũng có cha mẹ, họ đã dạy con như cha mẹ đã dạy con vậy. nhưng! Hehe: Mấy hôm trước khi xem danh sách lớp, em thấy tên bạn Liming và bạn anh hùng, bạn học cũ cùng trường mẫu giáo, em nhớ không? Tôi lắng nghe, nín khóc, gật đầu mỉm cười chào tạm biệt mẹ.

Cõng chiếc cặp vừa nặng vừa cồng kềnh, tôi lúng túng bước vào trường, cổng trường chật kín học sinh, tôi nhìn quanh xem lớp 1c của mình ở đâu chỉ thấy các chị lớp 4, lớp 5 xúm quanh Tôi chạy, vui vẻ đuổi theo. Các anh chị này làm tôi lạc cả đường vào lớp, nhưng rồi trấn an tôi: trường này vui lắm, chắc vài ngày nữa, tôi sẽ cùng các anh, chị, em hùng hục cùng các bạn vui chơi ở đây! Nghĩ đến đây, tôi mỉm cười và kiên nhẫn hơn.Tìm lớp mình chưa?

Vừa dạo chơi tìm lớp học, tôi nhớ lại giọng mẹ đọc một bài văn rất hay đêm qua: “Con ơi! Bây giờ không có đứa trẻ nào là không đi học. Con hãy nghĩ về công nhân vất vả cả ngày vẫn phải đi học, mấy em nhỏ bị nhốt trong xưởng cả tuần, chủ nhật rủ nhau đi học, bộ đội về hết, giờ tập còn mang sách ra học viết. trẻ em mù lòa, trẻ em bơ vơ, tất cả đều được đến trường.”

Không lâu sau, khi tôi đang xếp hàng vào lớp 1c, giáo viên mới của chúng tôi xuất hiện. Đó là cô N, một giáo viên tận tâm và mỏng manh. Cô dẫn chúng tôi vào hàng rồi dẫn chúng tôi vào lớp. Trong lớp học đó, giáo viên sắp xếp chỗ ngồi cho chúng tôi và chia chúng tôi thành các nhóm. Điều buồn cười nhất là Liming và tôi có cùng một cái tổ. Cô ấy cũng cho chúng tôi biết cần mua bao nhiêu cuốn sách và cách dán nhãn lên bìa. Về kỷ luật, giơ tay như thế nào và cô ấy sẽ được khen thưởng như thế nào.

<3 Tôi bị trượt chân ngã, máu chảy ra từ đầu gối. Các chị dẫn chúng tôi đi thăm “phòng y tế”. Cả hai người bạn của tôi đã đưa tôi đến bệnh xá. Nhìn vẻ mặt lo lắng của những người bạn cũ và mới, tôi rất cảm động, tôi thấy họ cười và nói: “Không sao đâu, không còn đau nữa, chúng ta chơi tiếp nhé?”. Nhưng bạn tôi bảo: "Mày vào kêu y tá băng bó cho, chơi tiếp đi!"

Vụ Didi “lừa đảo” khiến tôi đau đớn, xây xẩm mặt mày. Nhưng sau khi y tá rửa và băng lại, cơn đau biến mất. Chúng tôi tiếp tục chơi ở hành lang của lớp một. Thế mà học thêm hai tiết nữa, tôi thấy đói và nhớ mẹ lạ lùng, tôi cố quên hình ảnh của mẹ và lắng nghe bài giảng của mẹ cho đến khi tiếng trống tan học vang lên. Đột nhiên có một giọng nói vang lên: “Cậu chủ, cậu ở đó làm gì? Dọn dẹp đã dọn dẹp chưa? Đi ăn cơm đi!” Khi tôi quay đầu lại, mẹ tôi đã đưa tôi trở lại hiện thực: năm lớp tám đang chờ tôi. . Tạm biệt mùa hè!

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 45)

Năm nay em học lớp 7 nhưng ngày đầu tiên đến trường không bao giờ phai mờ trong tâm trí em. Những ấn tượng đó sẽ mãi là hành trang quý giá theo tôi trên chặng đường học vấn dài phía trước.

Tôi vẫn nhớ rất rõ tâm trạng trước khi vào lớp một. Trường tiểu học tuy không còn xa lạ với em, vì em đã quen trường, lớp, thầy cô bạn bè từ sau kỳ nghỉ hè nhưng buổi lễ khai giảng đầu tiên vẫn cho em một cảm xúc khó tả. Đêm trước ngày đầu tiên đi học, tôi khó ngủ hơn bình thường. Một cái gì đó bên trong tôi đang giữ cho tôi tỉnh táo. Tôi không nhìn vào chiếc cặp mẹ mới mua cho tôi nữa mà lôi từng cuốn vở ra xem xét, dù biết trong đó chỉ toàn là giấy trắng.

Sáng hôm sau, tôi nóng lòng đến trường, thay vì đợi mẹ gọi như thường lệ, tôi lại dậy sớm nhất ở nhà. Tôi vội vàng ăn sáng xong, mặc bộ đồng phục mới và đôi giày bố mua cho, đeo cặp sách, đứng trước gương ngắm mình thật lâu, tự hào mình đã trưởng thành. Sắp đến giờ bố chở tôi đến trường, khi tôi ngồi ở ghế sau ô tô, bố cảm thấy bình thường tôi phải đi bộ rất xa, tôi rất mong được đến trường để gặp thầy cô, bạn bè.

Sau đó tôi đến trường, nhưng khi đến cổng trường, tôi chần chừ chưa bước vào. Và ôi sao hôm nay trường đẹp quá Bóng bay và băng rôn sáng rực cả trường Học sinh lớp 1 đứa nào cũng có bong bóng hay cờ nhỏ Bố em cũng mua cho một lá cờ nhỏ màu đỏ.

Mặt ai cũng hớn hở, bạn bè nói cười rôm rả, đúng như lời mẹ nói, ngày tựu trường là ngày hội lớn của mỗi người. Cũng như các bạn khác, em được bố dẫn vào lớp, em mới biết ngôi trường được một tháng nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên em cảm nhận sâu sắc rằng đây chính là ngôi trường mà em muốn gắn bó. năm năm tới.

Cô chủ nhiệm hôm đó nở nụ cười rạng rỡ đón chúng tôi, cô mặc bộ váy màu xanh da trời, thật đẹp. Mới biết trường được 1 tháng nhưng em đã cảm mến cô một cách khó hiểu, cô nhẹ nhàng nhưng nghiêm khắc, ân cần và chu đáo. Khai giảng xong, chúng tôi vào lớp, cô bắt đầu xếp chỗ ngồi.

Khi mới bắt đầu nghỉ hè, cô bảo chúng tôi tự chọn chỗ ngồi vì còn bỡ ngỡ, tôi và các bạn chọn ngồi cùng nhau, bây giờ trường đã chính thức khai giảng, cô nói muốn chúng tôi ngồi cùng nhau. Tôi biết được bao nhiêu Vì vậy cô ấy sắp xếp lại chỗ ngồi. Lúc đầu, tôi không muốn rời xa người bạn thời thơ ấu của mình và ngồi cạnh một người bạn mà tôi không hề quen biết, nhưng tất cả nỗi buồn của tôi tan biến khi tôi nhận ra rằng cô gái ngồi cùng bàn là một người bạn cùng sở thích. của bản vẽ. Giống như tôi, chúng tôi đã thân thiết từ ngày đầu tiên.

Hết tiết học, cô dạy chúng em hát bài “Chúng em học lớp 1”, cả lớp đồng thanh reo hò. Ra khỏi lớp là hết nhưng em vẫn chưa muốn về nhà, em chỉ muốn tiếp tục niềm vui đến trường. Khi bố đến đón tôi, trên đường đi học về tôi không thể ngừng kể câu chuyện này, cảm thấy vui lạ thường.

Buổi học đầu tiên đó đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi, chỉ cần chạm vào nó là tôi lại nhớ đến nó và mang lại niềm vui. Có lẽ, đó là kí ức tuổi thơ đẹp nhất, khó quên nhất trong thời học sinh của tôi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 46)

Hôm nay là một ngày mùa thu trong xanh không có mây bạc trên bầu trời. Nó không còn nóng như mùa hè nữa. Những điều này làm tôi nhớ lại ngày đầu tiên đi học.

Đó cũng là một ngày mùa thu rất đẹp, mẹ cho em đến trường. Dọc đường đi, những cánh đồng lúa xanh mướt đung đưa theo gió, như đang vẫy chào bạn trong ngày đầu tiên đến trường. Dọc đường, tôi miên man nghĩ về trường lớp, thầy cô, bạn học. Đang mải suy nghĩ linh tinh thì mẹ cho tôi đi học, mẹ tôi nhẹ nhàng nói: “Con ơi khai giảng rồi, đây này, trường tiểu học năng lượng mặt trời ở khắp mọi nơi.” Tôi giật mình quay lại.

Tôi đã nghe bài Trường tiểu học Mặt trời do chị Hồng giảng không biết bao nhiêu lần nhưng vẫn thấy lạ. Trước mặt tôi là ngôi trường khang trang, màu vàng úa vì lâu ngày đã ngả sang màu vàng. Ngôi trường rất cao ráo, rất sạch sẽ và có nhiều cây xanh. Mải nhìn lên mái trường, tôi biết mẹ đang nói chuyện với cô giáo chủ nhiệm.

Mẹ nhẹ nhàng đẩy tôi đến trước mặt, giới thiệu tôi rồi nói thêm: “Cháu nó rất thích khóc.” Rồi mẹ tôi đẩy tôi vào lòng. Lập tức tôi chạy vào chùm lên đặt vào lòng mẹ. Mẹ nức nở an ủi tôi, nói hay để tôi vào lớp cùng mẹ. Cô nhẹ nhàng bước đến và dỗ dành: “Con lớn rồi, phải can đảm chứ?” Tôi miễn cưỡng đi theo. Trước mặt cô, cô dừng lại nói “Em chào cô… Này” Cô ngọt ngào nói với tôi “Dạ chào em, chúng ta vào lớp cùng nhau nhé” Tôi cùng cô bước vào lớp.

Bước chân vào lớp, tôi thấy lạ lẫm kinh khủng. Yên tâm đi, tất cả các bạn đều ăn mặc đẹp, bạn đang mặc váy, bạn đang mặc những chiếc váy trắng tuyệt đẹp. Cô để tôi ngồi trước vì tôi rất nhỏ. Cô không dạy chúng em tập vẽ tập đọc mà cô tự nói chỗ ngồi phải tôn trọng bạn bè, giúp đỡ nhau, kính trọng thầy cô, rồi cô nói “các em phải biết nội quy của trường, phải biết làm 5 điều thầy dạy đặc biệt con hiểu tầm quan trọng của việc học, việc học có ích lợi gì?”

<3 và sau đó là 3 tiếng rảnh…rảnh…dư để chúng ta cùng nhau luyện tập và quẩy hết mình. Cô nói: “Mấy đứa ra ngoài chơi đi, rồi vào lớp sau.” Mấy đứa tranh nhau đi chơi, tôi sợ không dám ra. Cô nhẹ nhàng bảo tôi đi đi, tôi chạy ra chơi với các bạn.

Tham dự… tiết học, các bạn tôi chạy vào lớp, và tôi chạy theo họ. Sau đó, tôi vô tình vấp ngã và chảy máu chân, và tôi đã khóc trong đau đớn. Cô giáo chạy ra đỡ tôi dậy, nhẹ nhàng hỏi thăm hang động, tôi cảm thấy nơi cô nằm thật bình yên và ấm áp. Tôi cảm thấy rằng bạn là người mẹ tốt của tôi.

Đó là ngày đầu tiên đến trường của tôi, nhưng bây giờ tôi là một học sinh lớp 8b trong phòng tắm nắng của trường thcs. Tôi đã có rất nhiều kỷ niệm về trường mà tôi sẽ không bao giờ quên.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 47)

Kể về ngày đầu tiên đến trường, không ai trong chúng ta quên được. Em năm nay đã học lớp 8 rồi, chẳng trách ngày đầu tiên đến trường nhưng em sẽ không bao giờ quên buổi lễ khai giảng khi em còn học lớp 1. Cảm giác bỡ ngỡ, sợ hãi khi bước ra khỏi vòng tay mẹ, bước qua cổng trường thật lạ.

Đêm trước ngày khai trường, cảm xúc của tôi lẫn lộn: hồi hộp, vui mừng, căng thẳng và lo lắng. Tôi không hiểu tại sao tôi cứ nghĩ về buổi khai mạc trong khi đang ăn trưa, rồi tôi quay đi quay lại, nghĩ rằng mình sẽ tham dự một sự kiện quan trọng vào ngày mai, điều đó thật tuyệt. Mẹ tôi đã chuẩn bị mọi thứ cho tôi, cái gì cũng lỉnh kỉnh: bút chì, thước kẻ… Tôi không nhớ nữa, nhưng cái gì cũng đủ cả.

<3 Rồi mẹ bắt tôi mặc bộ đồng phục tiểu học áo sơ mi trắng váy đỏ mà tôi vừa mới mặc. Tôi nhớ đêm đó, chạy quanh nhà với chiếc cặp trên lưng, khoe với mọi người rằng tôi đã bắt đầu trưởng thành. Ngôi nhà hôm đó dường như rất sôi nổi, mọi người đang nói về tôi và tương lai của tôi.

Gia đình tôi đã nói với tôi rất nhiều về trường, điều đó khiến tôi quan tâm hơn. Bà khen: “Con lớn nhanh quá, chăm học và làm mọi người vui lòng.” Tôi ngượng nghịu cười. Khi tôi thức dậy, tôi phải thức cả đêm để đi vào giấc ngủ, nhưng tại sao rất khó đi vào giấc ngủ? Tôi thức dậy và cứ nghĩ “Không biết ai sẽ dạy? Bạn có nhiều bạn không?… Tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Sáng hôm sau, tôi dậy sớm, đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng, lòng háo hức lắm, sau khi khoác lên mình bộ đồng phục học sinh, mẹ chở tôi trên chiếc xe máy đến trường, lòng tôi đập thình thịch. , Hồi hộp và khao khát.

Trên trời mây muốn bồng bềnh, bầu trời trong xanh. Cũng con đường đó, cũng cảnh vật ấy mà sao hôm nay sao lạ quá… Cây cối xanh tươi cao vút hơn, nhà cửa khang trang hơn ngày thường. Con đường quen thuộc hôm nay trông thật sạch sẽ và ngăn nắp. Mặt trời đã từ từ nhô lên, chiếu tia nắng đầu tiên của bình minh, ánh hồng rực rỡ thay màn đêm đen kịt, tràn ngập cả không gian. Cây xanh cũng tỉnh giấc, khẽ rung rinh.

Còn vài giọt sương mai còn đọng trên kẽ lá xanh, bầy chim đã thức giấc cất tiếng hót chào ngày mới. Cùng với tiếng chim ríu rít, nắng vàng rực rỡ bắt đầu nhảy múa trên con đường. Giờ đây, không gian không còn yên tĩnh, thay vào đó là tiếng cười đùa của học sinh cắp sách đến trường, tiếng xe máy của phụ huynh chở con đến trường. Tất cả các bạn đều rất chỉnh tề và hạnh phúc, nhưng cũng lo lắng.

Chẳng mấy chốc đã đứng trước cổng Kinh mạch, bọn họ đều nghi hoặc nhìn lên nhìn xuống, trên mặt có chút sợ hãi. Thông thường khi tôi bắt gặp một cái gì đó có vẻ kỳ lạ, tôi muốn khám phá và tìm hiểu về nó. Có lẽ vì thế mà mùa tựu trường đối với tôi thật đặc biệt, như một cuộc phiêu lưu kỳ lạ.

Tôi không thể tự hào hơn khi mọi ánh mắt đều đổ dồn về các em học sinh lớp 1 trong ngày Khai giảng. Mà đâu chỉ riêng tôi, rất nhiều bạn đang đứng phía trước, ưỡn ngực, nét mặt nghiêm trang và nụ cười luôn nở trên môi. Sau đó, các em học sinh lớp 5 là đồng đội trưởng của toàn trường hát quốc ca.

Tất cả chúng tôi đã hát rất to. Tôi chợt hình dung mình là một chiến binh bé nhỏ đứng giữa những kỵ binh dũng mãnh đuổi theo những tên khổng lồ, hệt như những câu chuyện cổ tích mẹ kể hàng đêm. Sau tiết mục chào cờ, chúng tôi được đọc thư chúc mừng của Chủ tịch nước nhân ngày nhậm chức. Điều này khiến tôi dần nhận ra tầm quan trọng của việc học, hơn trước rất nhiều. Tiếp đến là màn đánh trống của thầy hiệu trưởng. Anh ấy có vẻ rất tốt bụng và dịu dàng. Thầy như người cha lớn của hàng trăm học sinh đang ngồi đây.

Tiếng trống khai trường “Ầm! Ầm! Ầm!” vang xa, báo hiệu năm học mới đã đến. Những quả bóng bay đầy màu sắc cũng đang bay trên bầu trời. Lúc đó tôi có cảm giác mình cũng đang bay, bay trong đại dương tri thức mới và vai trò sinh viên đến với tôi khiến tôi vô cùng tự hào. Nó khiến tôi cảm thấy mình đã trưởng thành, không phải vì tôi mới cao thêm vài centimet vài ngày trước, mà là trong tiềm thức, mặc dù tôi chỉ mới sáu tuổi.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 48)

Mỗi khi nhìn thấy ngọn gió thu mát rượi luồn qua kẽ lá xào xạc, ánh nắng vàng xuyên qua kẽ lá như dải lụa, chiếu xuống khoảng sân trước nhà – tôi lại tự nhủ: “Trường học đã về rồi!”. Năm nay tôi học lớp tám. Tôi đã tham gia tám buổi lễ khai giảng, nhưng ấn tượng nhất với tôi là ngày khai giảng của lớp một.

Cũng như bao người khác, tôi có ngày đầu tiên đi học. Và ký ức về ngày hôm đó theo tôi đến tận bây giờ. Bạn có biết? Những hình ảnh ân cần, trìu mến đó, sự yêu thương, chăm sóc của mẹ dành cho con trong ngày đầu tiên đến trường là điều thiêng liêng và đẹp đẽ nhất đối với tôi.

Tôi còn nhớ mấy ngày nay tôi sống trong tâm trạng vừa lo lắng, vừa háo hức. Bài hát quen thuộc mà em hát khiến hôm nay tôi có nhiều cảm xúc: “Tạm biệt búp bê thân yêu, tạm biệt gấu Misa, tạm biệt thỏ trắng nhỏ xinh, ngày mai chúng mình vào lớp 1. Nhớ cô, yêu cô nhiều lắm, trường mầm non thân yêu!”.

Dường như có điều gì đó kỳ lạ đang xảy ra trong ngôi nhà nhỏ của tôi. Ông bà và bố mẹ đã chuẩn bị cho tôi đầy đủ những thứ cần thiết như chiếc cặp xinh xắn có hình chiếc micro; Sau đó là hộp đựng bút chì, hộp màu, bảng nhỏ, phấn, bút chì, bút máy,.. và thế là xong. Tôi thích chơi với mọi thứ và không bao giờ chán khi xem nó.

Buổi tối trước ngày khai giảng, cả nhà trò chuyện đến khuya. Tôi là nhân vật chính trong câu chuyện. Mẹ tôi mặc thử đồng phục học sinh cho tôi. Cổ áo xếp nếp màu trắng, tay áo bồng bềnh, kết hợp với váy màu xanh da trời và dép xăng đan màu trắng. Nhìn thấy mình trong gương, tôi mỉm cười hạnh phúc. Bà ngoại khen: “Cháu gái của bà trông chững chạc quá! Ngày mai cháu vào lớp một rồi! Cố gắng học hành chăm chỉ nhé!”.

Tôi chỉ biết gật đầu và nói: “Dạ, dạ!”. Sau đó, mọi người cùng nhau ôn lại những kỉ niệm khó quên của thời đi học. Có lẽ đêm đó thực sự là một đêm khó khăn đối với tôi. Tôi trằn trọc không ngủ được. Tôi đã suy nghĩ không biết lễ khai giảng ngày mai sẽ như thế nào, vừa lo lắng vừa hồi hộp, trong lòng tràn ngập những cảm xúc khó tả. Nhưng khi mẹ bước vào phòng, nghe mẹ kể chuyện về tình thầy trò và tình bạn học trò, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Sáng hôm sau, tôi dậy rất sớm! Mặc dù buổi học của tôi bắt đầu vào buổi chiều, nhưng dường như có điều gì đó thôi thúc tôi phải dậy sớm và chuẩn bị cho ngày đầu tiên bước vào cổng tri thức. Chiều trên con phố quen, mẹ tiễn em đến trường. Tôi vẫn đi con đường này hàng ngày, sao hôm nay lạ quá! Mọi thứ đột nhiên trở nên vô cùng đẹp đẽ, và nó rực rỡ đến lạ thường. Trời cao mây nhẹ, cây cối rợp bóng mát, chim hót véo von, hoa thơm cỏ lạ.

Đây là trường tiểu học nguyễn du của tôi. Cổng trường mở toang như đón chúng em vào trường. Tôi cảm thấy thật ấm áp! Tôi có cảm giác đây là một gia đình, một đại gia đình, có nhiều anh em bạn bè, cha mẹ đã nuôi nấng chúng ta lớn khôn trong cuộc đời. Trước cổng trường treo băng rôn đỏ vàng rực rỡ: “Chúc mừng năm học mới”. Niềm vui ở khắp mọi nơi, từ bầu trời trong xanh, từ ánh nắng trong lành, từ tiếng chim hót líu lo trên kẽ lá, từ những gương mặt tràn đầy hạnh phúc và tin tưởng.

Ngày càng có nhiều người trong khuôn viên trường. Các bạn đều rụt rè đứng bên người thân, và tôi cũng vậy. Tôi đứng dựa lưng vào cây si trong khuôn viên, ngước mắt nhìn những chú chim hót ríu rít bên những chùm hoa đỏ rực. Tôi thấy những đám mây nhỏ trôi chầm chậm trên bầu trời xanh bao la, rồi biến mất. Tôi chợt nghĩ: “Không biết mình có giống những đám mây kia không nhỉ?”. Một suy nghĩ lang thang vô nghĩa không có câu trả lời. Nhìn lại, tôi mỉm cười. Nhìn ngôi trường rộng lớn mà em thấy mình thật bé nhỏ!

Bỗng một hồi trống thúc giục. Giờ làm việc sẽ bắt đầu sớm. Bố mẹ chuẩn bị lên đường. Khắp nơi vang lên tiếng khóc nức nở “Mẹ ơi!”. Tôi cũng đã khóc. Nhưng có lẽ tôi phải cứng rắn hơn vì tôi là lớp trưởng! Nghĩ vậy, tôi thôi theo mẹ, nói nhỏ với mẹ, mẹ cứ yên tâm về nhà đi, con có sợ gì đâu! Sau đó, giáo viên yêu cầu chúng tôi diễu hành ra khỏi trường. Cầm tấm thẻ lớp trên tay, em vui và tự hào lắm! Lần đầu tiên trong đời tôi có một nhiệm vụ cao cả như vậy!

Lễ khai trương mới hoành tráng làm sao! Tiếng trống khai trường giòn giã, truyền cảm, hứng khởi. Lá cờ tung bay trong gió. Đoàn hành quân bước đi đều đặn, ngay ngắn. Học sinh các lớp đứng ngay ngắn, trang nghiêm hướng về phía lá cờ Tổ quốc. Tiếng trống quốc ca hùng tráng vang lên khắp khuôn viên đầy nắng.

Mở đầu buổi lễ, cô hiệu trưởng đọc diễn văn khai mạc và dặn dò chúng tôi nhiều điều. Cô chúc chúng em học giỏi, ngoan và đạt điểm cao. Có tiếng vỗ tay không ngớt. Lễ xong, chúng tôi theo cô vào lớp. Cô rất tận tình, chúc chúng em học giỏi và tổ chức liên hoan cho cả lớp. Tôi biết bạn. Mỗi bạn một tính cách, một sở thích. Phần tốt nhất là chúng tôi đã đến với nhau vào ngày đầu tiên.

Sau giờ học, mẹ tôi đợi ở cổng trường. Tôi chạy ra kể cho mẹ nghe chuyện trường, chuyện lớp. Tôi thích! Kể từ đó, tôi ngày càng muốn đến lớp hơn! Cũng như bao bà mẹ khác, chị chia sẻ: “Tôi cũng yêu trường lớp. Vì đó là cái nôi của tri thức, vì đằng sau cánh cổng là vẻ đẹp, là niềm vui, là thử thách, là kinh nghiệm sống mà các con trải qua!”. Con sẽ luôn ghi nhớ lời mẹ. Ngày đầu tiên đi học đã để lại trong em bao kỉ niệm khó quên.

Ai mà không có tuổi thơ? Những ngày tháng ấy dẫu vui, có khổ, có đắng cay nhưng cũng là những kỉ niệm không bao giờ quên. Sau này nhìn lại, bạn sẽ nghĩ “sao ngày ấy mình ngây thơ thế”, ngây thơ ở cái tuổi chưa hiểu sự đời. Và đây là những niềm vui nho nhỏ an ủi bạn trong cuộc sống lúc này.

Kể về ngày đầu tiên đi học (Mẫu 49)

Ngày đầu tiên đi học mẹ nắm tay tôi vừa đi vừa khóc. nghiêm trọng như thế nào

Khi đọc lại câu nói trên, chúng ta đều nhớ rằng cứ mỗi mùa thu đến đầu tháng chín, lá bên đường rụng nhiều, mây bạc giăng đầy trời, vườn đầy hương thơm, ong bướm dập dìu. đang bay. Nhộn nhịp và rộn ràng, lòng tôi đầy ắp những kỷ niệm đẹp của ngày đầu tiên đi học, cũng như rạo rực khó tả. Nhưng có lẽ ngày đáng nhớ nhất trong năm học đó là ngày tôi bước vào lớp một. Chia tay những ngày thơ ấu, chúng tôi bắt đầu một hành trình cuộc sống mới. Đi học và học chữ viết tay đầu tiên của bạn và các hoạt động toán học.

Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm ấy – một buổi sáng, một tia nắng lọt qua khung cửa sổ. Em phải cùng mẹ đến trường dự lễ khai giảng năm học mới. Hôm đó tôi dậy rất sớm. Có thể là do tôi cảm thấy mình đã lớn, nhưng còn một lý do quan trọng hơn, đó là ngày đầu tiên đi học trong đời tôi.

Tôi đang mặc bộ đồng phục mới mà mẹ mua cho, và tôi đã chuẩn bị sẵn cặp đi học. Mẹ cất chiếc cặp của tôi đi, và một buổi sáng mùa thu mát mẻ, hai mẹ con tôi cùng nhau đi dạo trên phố. Đi trên con đường quen thuộc hàng ngày, lòng không khỏi xao xuyến, bồi hồi, khắc khoải chờ đợi. Mong chờ những gì bạn sắp trải qua: ngày đầu tiên của năm học mới.

Khi đặt chân đến cổng trường, tôi vô cùng bất ngờ, vì cách trường mầm non khá xa, nhiều cháu tiểu học cũng được bố mẹ đưa đón. Những cô bé lớp 4, lớp 5 duyên dáng trong bộ váy đồng phục, khăn quàng đỏ thắm trên vai, tôi đặc biệt chú ý đến những em trạc tuổi tôi, ăn mặc sạch sẽ, rụt rè nắm tay mẹ đến trường. Mẹ khẽ lay tay con và nói: “Đi học con nhé!”. Trường học lớn hơn nhiều so với trường mẫu giáo. Trước cổng trường có một tấm biển lớn màu xanh: “Trường tiểu học Quảng Trung”.

Sau khi bước vào cổng trường, trước cửa lớp có một khoảng sân rộng. Tôi còn nhớ rất rõ tôi học lớp 1 do thầy Phương làm chủ nhiệm. Cô dẫn tôi vào lớp và sắp xếp chỗ ngồi. Tôi chần chừ chưa buông tay mẹ ra, bỗng một cảm giác hụt ​​hẫng ập đến. Nhìn quanh, ai cũng thấy lạ. Cô giáo bảo phụ huynh nghỉ học. Tôi chào mẹ qua khung cửa sổ. Có bạn thấy bố mẹ ra về khóc lớn gọi bố mẹ khiến tôi rơm rớm nước mắt. Nắng ấm chiếu qua kẽ lá. Lễ khai mạc đã bắt đầu.

Cô giáo dẫn chúng tôi xếp thành từng nhóm. Lễ khai mạc bắt đầu trong không khí trang nghiêm của lễ chào cờ. Cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới, cất cao trong tiếng hát Quốc ca. Cô hiệu trưởng trịnh trọng đọc báo cáo và mục tiêu năm học mới. Toàn trường vỗ tay như sấm dậy. Các sinh viên năm thứ nhất cũng bắt chước vỗ tay. Sự nhút nhát dần biến mất. Giờ thánh đã đến. Thầy hiệu trưởng đánh ba hồi trống khai giảng năm học. Chính tiếng trống ấy đã mở ra tương lai của chúng em thông qua con đường học vấn và đánh dấu một bước ngoặt lớn trong cuộc đời chúng em.

Bây giờ, dù đã qua tám mùa nhưng những kỉ niệm ấy vẫn sống mãi trong ký ức tuổi thơ tôi về ngày đầu tiên đi học. Những kỉ niệm đẹp về trường lớp, về thầy cô, về những người bạn đầu tiên trong đời học sinh đã cho tôi thêm động lực để cố gắng học tập nhiều hơn, tốt hơn.

Xem thêm các bài văn mẫu lớp 3 hay chọn lọc:

  • Kể về người hàng xóm mà em yêu quý (9 mẫu)

  • Nói về cảm nhận của cha mẹ hoặc người thân về bạn (7 mẫu)

  • Đoạn văn về Tết Trung thu (7 mẫu)

  • Viết một đoạn văn về một lễ hội ở quê em (13 mẫu)

  • Đoạn văn về lễ hội vui nhộn (7 mẫu)

    Bài tập lớp 3 trong sách mới có lời giải:

    • (mới) Đáp án kiến ​​thức về kết nối bài tập về nhà lớp ba
    • (Mới) Đáp án bài tập về nhà lớp ba của Creative Vision
    • (Mới)Giải bài tập diều lớp 3

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục