Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 ❤ 15 Bài Văn Ngắn Hay

Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 ❤ 15 Bài Văn Ngắn Hay

Kể về một lần em mắc lỗi lớp 8

Kể về những lỗi lầm em mắc phải năm lớp 8❤️️ 15 bài văn mẫu ngắn đặc sắc ✅ Những bài văn mẫu đặc sắc giúp các em tham khảo những câu chuyện ý nghĩa.

Bạn Đang Xem: Kể Về Một Lần Em Mắc Lỗi Lớp 8 ❤ 15 Bài Văn Ngắn Hay

Đó là về một sai lầm mà tôi mắc phải vào năm lớp 8

Dàn ý tham khảo về lỗi sai của em lớp 8 được biên soạn cụ thể giúp các em học sinh nắm được bố cục và nội dung cơ bản để triển khai bài viết của mình một cách dễ dàng.

Một. Lễ khai trương

  • Hôm nay trời mưa to, nhìn ngoài trời mưa như trút nước, tôi lại nhớ đến một kỉ niệm thời thơ ấu.
  • Kỷ niệm đó là tôi đã không nghe lời mẹ, để rồi tự mình chuốc lấy hậu quả nên đến tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in.
  • b. Nội dung bài đăng

    Tình huống:

    • Đó là mùa hè và tôi đang đi nghỉ ở nhà
    • Mấy hôm đó trời nóng ẩm, ban đêm thường có mưa nên mát mẻ
    • Mỗi chiều trước khi đi làm, mẹ dặn tôi không được dầm mưa như các bạn khác, vì từ nhỏ tôi yếu ớt, dễ ốm
    • Tuy nhiên, không cưỡng lại được niềm vui được tận hưởng cơn mưa mát lạnh cùng bạn bè, tôi đã thách thức mẹ
    • Sự kiện:

      • Chiều hôm đó khi em đang chơi ngoài sân thì trời đổi gió đột ngột và mưa rất to
      • Những đứa trẻ trông thật hạnh phúc khi chạy ra ngoài chơi dưới mưa
      • Thấy vậy, tôi lấy một chiếc ô nhỏ và chạy ra ngoài chơi với các bạn
      • Chúng tôi nhảy vào vũng nước, rượt đuổi trong mưa, cười đùa vui vẻ trong làn nước mát lạnh
      • Vì vậy, tôi không để ý rằng mình đã ướt sũng
      • Mưa tạnh một lúc, tôi vội về nhà, tắm rửa thay quần áo, kẻo mẹ phát hiện ra tôi đi mưa
      • Tôi đã giấu được mẹ nhưng đêm đó, tôi bị sốt cao
      • Mẹ rất lo lắng và thức trắng đêm để chăm sóc cho con
      • Nhìn mẹ thế này con buồn lắm, tại con không nghe lời mẹ nên mới ra nông nỗi này
      • Vì vậy, tôi quyết định thú nhận mọi chuyện với mẹ
      • Kết quả:

        • Sau khi nghe tôi giới thiệu xong, mẹ không trách mắng mà bình tĩnh chỉ lỗi cho tôi hiểu
        • Thái độ của mẹ khiến tôi rất vui, và càng hối hận về lỗi lầm của mình
        • c.Kết thúc

          • Từ đó bé trở nên ngoan ngoãn, nghe lời bố mẹ. Đừng tham lam mà quên lời mẹ dạy
          • Khoảng thời gian đó đã trở thành một kỉ niệm mà tôi sẽ nhớ mãi, và nó sẽ ùa về mỗi khi trời mưa.
          • Chia sẻ với bạn bè 🌹Hãy kể về một lần bạn mắc lỗi 🌹15 bài văn 10 điểm

            Bài văn kể về một lỗi lầm của em năm lớp 8 – Ví dụ 1

            Bài viết kể về những lỗi lầm của em năm lớp 8, một dòng cảm xúc để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.

            Ai cũng có nhiều kỉ niệm khó quên trong tuổi thơ. Nhờ những ký ức đầy màu sắc đó, một tuổi thơ kỳ diệu đã được tạo ra. Tôi cũng thế. Và trong vô vàn kỉ niệm, kỉ niệm mà tôi nhớ nhất là lần tôi nói dối mẹ.

            Kỷ niệm đó xảy ra khi tôi học lớp năm. Cô được cho là một cô gái thông minh, nhưng lười biếng và thích nói dối. Hôm đó, tôi thức dậy với tâm trạng chán nản và không muốn đi học. Thế là tôi giả vờ đau bụng. Thấy tôi đến muộn không xuống ăn sáng, mẹ chạy ngay vào phòng kiểm tra. Mẹ đã rất lo lắng. Ngay lập tức, mẹ tôi đi tìm dầu nóng để xoa bóp bụng cho tôi. Trong một khoảnh khắc, tôi hối hận vì đã nói dối mẹ mình. Nhưng rồi tôi vẫn im lặng và lắc đầu. Sau một thời gian, tôi không thể chịu được khi nhìn thấy bạn. Mẹ liền bảo tôi nằm xuống, thế là tôi gọi mẹ xin nghỉ tiết học hôm nay.

            Khi mẹ vừa bước ra khỏi cổng, tôi lập tức bật dậy chạy ra phòng khách chơi. Tôi mở tủ lạnh, lấy kẹo ra, xem phim và ăn uống vui vẻ. Lúc này tôi nghe thấy tiếng mở cửa, tôi vội nhìn sang thì thấy mẹ đang đứng đó. Mặt anh đỏ bừng, trên tay cầm một túi thuốc và một lồng cháo còn ấm. Dường như quá bất ngờ, mẹ cô sững người, chỉ kịp kêu lên “Sao con lại…”. Nhưng dường như mẹ đã hiểu ra vấn đề, gương mặt mẹ tôi trở nên buồn bã, bà thất vọng nhìn tôi. Rồi anh lặng lẽ đi vào bếp, đặt cháo và thuốc lên bàn rồi trở về phòng. Tôi cảm thấy rất tiếc. Tôi lập tức quay vào phòng xin lỗi mẹ :

            -Con xin lỗi mẹ, con nói dối mẹ là hôm nay mẹ không đi học. Đó là một sai lầm, nhưng tôi hy vọng bạn có thể tha thứ cho tôi. Em hứa từ nay sẽ không bao giờ nói dối nữa. Nếu bạn làm sai, tôi sẽ đánh bạn rất mạnh.

            Mẹ im lặng. Khiến tôi cảm thấy mình không thể tha thứ được và những giọt nước mắt cứ lăn dài trên má. Lúc này, mẹ tôi mới phản ứng lại. Mẹ đưa tay lên lau nước mắt cho tôi, vuốt trán tôi và nói:

            -Tôi vui vẻ nhận lỗi như thế này. Hãy luôn nhớ lời hứa này của tôi. Tôi sẽ theo dõi bạn chặt chẽ.

            -Vâng- Tôi rất vui được trả lời.

            Từ đó tôi thay đổi hẳn một con người, không còn nói dối, không còn lười biếng. Thay vào đó, hãy trở nên siêng năng và trung thực hơn. Sự thay đổi tích cực này là nhờ hành động giáo dục tình yêu thương của mẹ ngày hôm đó. Tôi sẽ luôn ghi nhớ bài học này.

            Mời các bạn đón đọc 🌜Kể về một kinh nghiệm mắc lỗi năm lớp 6🌜15 bài văn mẫu ngắn hay

            Kể về một lần em mắc lỗi nhỏ năm lớp 8 – văn mẫu 2

            Bài soạn văn nhỏ về những sai lầm của em năm lớp 8, giúp các em rèn luyện cách viết văn ngắn gọn, giàu hình ảnh và giàu ý nghĩa.

            Ở đời ai mà chẳng mắc sai lầm khiến cha mẹ không vui, và tôi cũng vậy. Nhưng qua sai lầm đó, tôi đã học được một bài học quý giá.

            Hồi đó tuy là con gái nhưng tôi rất nghịch ngợm. Năm lớp năm, tôi hay tham gia vào những trò đùa của bọn con trai. Có lần, chúng tôi rủ nhau đến tiết thể dục để ra ngoài mua quà vặt. Nhưng thật không may, một nhóm người đã bị giáo viên bắt gặp. Cô ấy bảo chúng tôi nhanh chóng trở lại lớp học. Sau giờ học ngày hôm đó, có một hoạt động mà giáo viên đã phê bình nghiêm khắc chúng tôi trước mặt cả lớp. Và cô ấy cũng nói rằng sẽ đến nói chuyện với bố mẹ em. Lúc đó vì còn nhỏ nên tôi chỉ cảm thấy sợ hãi. Nhưng tôi không cảm thấy tội lỗi trong lòng.

            Ngày hôm sau, cô giáo về nhà và cô ấy rời đi sau khi nói chuyện với mẹ. Mẹ gọi tôi qua nhắc nhở. Chính lúc đó tôi đã có những thái độ và lời nói vô lễ với mẹ. Cho đến khi tôi nhận được một lá thư từ cha tôi. Cha tôi nghiêm khắc chỉ trích thái độ của tôi. Kể về những kỷ niệm thời thơ ấu, khi tôi bị ốm, mẹ tôi phải thức trắng đêm trong bệnh viện để chăm sóc tôi.

            Bức thư của bố khiến tôi vô cùng xúc động và áy náy. Chiều hôm đó, khi mẹ đi làm về, tôi ngập ngừng chạy đến ôm mẹ và xin lỗi mẹ. Nước mắt tôi rơi từ lúc nào không hay. Mẹ tôi cũng khóc và an ủi tôi. Bố vừa đi làm về, thấy hai mẹ con ôm nhau khóc, bố cũng chạy lại ôm chúng tôi.

            Sau ngày kỷ niệm một năm đó, tôi dường như đã trưởng thành hơn một chút. Em biết giúp bố mẹ việc nhà. Tôi cũng trở nên ngoan ngoãn và học hành chăm chỉ hơn. Dù sao thì tôi cũng hiểu rồi. Bố mẹ tôi luôn bao dung và yêu thương tôi vô điều kiện. Lỗi lầm dù lớn đến đâu, cha mẹ cũng có thể tha thứ.

            Cách nhận thẻ cào miễn phí Nhận thẻ cào miễn phí mới nhất

            Hãy kể về một sai lầm mà bạn mắc phải ở lớp 8 hoặc – Văn mẫu 3

            Để viết được bài văn kể về một lỗi lầm lớp 8 hay, các em học sinh không chỉ cần vận dụng nhiều kỹ năng viết mà còn phải tham khảo những bài văn mẫu hay.

            Trong cuộc đời, mỗi chúng ta đều mắc nhiều sai lầm, nhưng có những sai lầm chúng ta sẽ không bao giờ quên. Giờ đây, mỗi khi nghĩ đến cô giáo dạy văn lớp 7 của mình, lòng tôi lại nhói đau vì đã cư xử thô lỗ với cô.

            Tôi là đứa trẻ kém may mắn nhất thế giới – đó là cách tôi luôn nghĩ về mình. Mẹ tôi sinh ra tôi, nhưng tôi không có cha. Lớn lên, tôi luôn bị những người xung quanh coi thường và chế giễu là “con hoang”. Nhiều bà mẹ không cho con chơi với tôi. Mẹ con tôi sống như vậy trong căn nhà nhỏ dột nát cuối dãy nhà.

            Từ nhỏ đến lớn, trừ mẹ ra, tôi chưa từng thấy ai tốt với mình. Mẹ con tôi sống côi cút, không người thân thích, bị mọi người xung quanh khinh rẻ. Con người thật xấu xa và độc ác trong mắt tôi – ngoại trừ người mẹ dịu dàng mà tôi hết lòng yêu thương và kính trọng. Khi còn đi học, tôi không chơi với các bạn cùng lớp, luôn thờ ơ và thờ ơ với những người xung quanh.

            Năm ấy, tôi học lớp bảy. Tiết học văn, tiết học hôm nay là bài văn nghị luận. Cô giáo giảng bài về chủ đề “lá lành đùm lá úa”. Cô đã dùng nhiều lý lẽ và ví dụ xác đáng, cụ thể và thiết thực để cho chúng ta thấy rằng đây là lòng tốt của người Việt Nam chúng ta. Sau giờ học, cô yêu cầu cả lớp viết bài, tiết sau cô sẽ sửa. Ở tiết học tiếp theo, cô ấy nhờ một số bạn nộp bài cho cô ấy chấm điểm – trong đó có tôi. Cô gọi điện hỏi em: “toàn, sao em không làm bài mà bỏ trống bài? Không hiểu bài à? Em không hiểu chỗ nào anh giải thích lại?”

            Phản ứng của tôi thật bất ngờ, cả lớp nhìn tôi ngạc nhiên. Tôi vặn cổ trả lời cô ấy: “Anh không làm vì anh không muốn làm, không phải vì anh không hiểu. Tất cả đều là dối trá, đều là bịa đặt, trên đời này làm gì có chuyện đó được.” nhân ái, thương người. Tại sao phải chứng minh như vậy Lời nói dối đó có phải là sự thật không?” Tôi không biết mình đang nói về cái gì. Có thể đó là những dồn nén đã bị kìm nén lâu ngày của hôm nay.

            Cả lớp nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên. Mặt cô giáo cũng tái mét, người run lên vì tức giận. Cô không nói mà bước nhanh ra khỏi lớp. Tôi biết bạn đang tức giận. Có phải vì bạn sợ mình sẽ không kiềm chế được cảm xúc trước khi come out? Tôi thoáng hối hận vì đã quá lời với cô ấy, nhưng tôi không nghĩ mình sai. Anh tiểu đội trưởng nhẹ nhàng bước đến bên tôi: “Sao anh vô lễ thế? Anh đi xin lỗi cô ấy đi!” Tôi giận dữ nói: “Tôi không sai. Tôi không sai!”.

            Sau sự việc trên, tôi đã nghĩ mình sẽ bị đuổi học hoặc ít nhất là mời bố mẹ. Tôi chỉ lo mẹ sẽ buồn. Vào cuối giờ, cô ấy yêu cầu tôi gặp riêng cô ấy. Tôi biết mình sẽ bị khiển trách nặng nề. Tôi đi vào phòng giáo viên, và cô ấy đang ngồi đó, trông buồn bã. Nước mắt trào ra trong đôi mắt đen láy của cô. Tôi đoán cô ấy vừa khóc, vừa ngạc nhiên.

            Tôi càng ngạc nhiên hơn khi cô không trách mắng mà nhẹ nhàng phân tích, nói cho tôi biết là tôi đã nghĩ sai. Bạn đã gần gũi và giúp đỡ tôi, cô ấy đã luôn quan tâm và yêu thương tôi … Tôi rất xin lỗi. Tôi khiêm tốn xin lỗi bạn. Cô ấy xoa nhẹ đầu tôi và nói: “Thật tốt khi anh hiểu điều đó, đừng mất lòng tin vào con người như thế! Anh không giận em đâu”. cô ấy tôi cảm thấy tiếc.

            Tôi rất biết ơn vì bạn đã dạy cho tôi bài học về lòng rộng lượng và giúp tôi lấy lại niềm tin vào nhân loại.

            Mời các bạn tham khảo 🌠Tưởng tượng 20 năm nữa em về trường cũ🌠15 bài hát hay

            Bài văn về một lỗi lầm của em năm lớp 8 – Văn mẫu 4

            Tham khảo bài viết về những sai lầm của em lớp 8 sẽ giúp các em học sinh nắm vững và nâng cao khả năng diễn đạt, xây dựng câu trần thuật.

            Sáng thứ sáu, giáo viên dạy hóa khuyên học sinh ôn tập cho bài kiểm tra ngày thứ hai. Chiều thứ bảy, tôi xin bố mẹ cho đi đá bóng với bạn, sáng chủ nhật mệt nên tôi nằm xem phim, nghĩ: tối chủ nhật mình sẽ ôn bài…

            Nhưng tối hôm đó, bạn trai của bạn tôi đến mời tôi uống trà… Tôi cùng anh ấy ra ngoài đi dạo trên ô tô, hơn 8 giờ chúng tôi mới về đến nhà, chỉ ngồi ôn bài…

            Sáng thứ Hai, kỳ thi đến. Trong 3 câu hỏi và 1 câu hỏi về thí nghiệm, tôi chỉ trả lời được 2 câu qua loa. Em xin lỗi, em hỏi Nam, Nam lắc đầu… Cô nhìn vở hóa của mình rồi nháy mắt… ra hiệu Nam đưa cho cô…

            Khi giáo viên kết thúc tiết học, tôi mở vở ra và chép vội. Đột nhiên cô ấy đến và tôi đẩy cuốn sổ về phía nam.

            Cô giáo lại đi ra cuối lớp, cậu hỏi tôi, tôi đọc thầm cho cậu nghe, hai đứa thủ thỉ… đến khi cô nhắc, tôi mới chịu ngồi im.

            Đã đến giờ tan học, cô giáo đọc điểm của cả lớp. Không có tôi và tên nam. Khi người đàn ông đứng dậy và bối rối hỏi, cô nói:

            -Hai cậu lại đây, tớ muốn hỏi cái này!

            Xem Thêm: Data Mining là gì? Các công cụ khai phá dữ liệu phổ biến nhất hiện nay

            Trước mắt chúng tôi, hai bài kiểm tra hiện ra trong ô ghi điểm, với những dấu chấm hỏi màu đỏ tươi của cô ấy thay cho điểm kiểm tra. Cô ấy nhìn chúng tôi và nghiêm khắc nói:

            -Ai đạo văn bài báo này? Tại sao tất cả các bạn đều sai?

            Tôi và anh… đỏ mặt nhìn nhau!

            Cô đợi rất lâu nhưng không ai trả lời. Cô quyết định:

            – Nếu chúng ta làm bài cùng nhau, anh sẽ cho em 4 điểm, hai em, mỗi em 2 điểm, được không? Sự trung thực rất quan trọng đối với chúng tôi để có cơ hội sửa sai. Chúng ta đi học, để hiểu biết, không đến trường, chỉ nói dối!

            reng…reng…chuông reo…giải thoát hai chúng tôi khỏi tầm mắt của bạn bè…. Họ lao ra ngoài, một số để mua kem, một số đuổi theo trong hành lang.

            Tôi lẩm bẩm một mình:

            -Thưa cô, tôi đã đọc cô… câu thơ thứ ba. lấy làm tiếc!

            Người đàn ông lại nói: “Thưa cô, vì hôm qua tôi rủ anh hùng của tôi đi chơi tối nay… nên… chúng tôi không có thời gian học bài.”

            Thầy im lặng một lúc rồi nói:

            – Cả hai bạn đều biết thừa nhận sai lầm là điều tốt, nhưng biết sửa sai cũng rất quan trọng. Hai em về học cho tốt môn hóa đi, có thời gian anh sẽ ôn tập lại!

            – Chúng tôi chỉ muốn vậy thôi. Lẩm bẩm cảm ơn và tắt chúng tôi đi.

            Chia tay cô, chúng tôi ra về, vừa tiếc nuối vừa cảm động trước tấm lòng bao dung của cô. Chúng em rủ nhau chăm chỉ học hành.

            Chúng ta không những phải học thuộc tốt bài hóa học này mà còn phải học thuộc bài các môn học khác thì mới xứng đáng là học sinh ngoan và đền đáp công ơn dạy dỗ của thầy cô.

            Chia sẻ thêm với bạn bè🍀Nói về một việc làm tốt góp phần xây dựng quê hương🍀15 bài viết hay nhất

            Kể về một lần em viết sai ở lớp 8 nhưng viết đẹp – Ví dụ 5

            Xem Thêm : Tác phẩm Lão Hạc Tác giả Nam Cao

            Kể về một lần em viết sai ở lớp 8 nhưng viết đẹp, không chỉ giúp rèn luyện kỹ năng viết mà còn giáo dục ý thức cho mỗi học sinh.

            Bất cứ khi nào ai đó hỏi tôi rằng giáo viên yêu thích của tôi là ai, tôi luôn trả lời không do dự rằng đó là người hùng của tôi. Đã lâu rồi nhưng tôi vẫn nhớ như in những kỉ niệm đó, buổi học với các bạn. Nhưng điều tôi nhớ nhất là khi tôi mắc lỗi với em.

            Chuyện xảy ra khi tôi học lớp 4, khi đó người thầy anh hùng của tôi là giáo viên thể dục của tôi. Trong quá trình chạy thử, tôi không cảm thấy muốn chạy chút nào vì hôm đó trời nóng. Sau khi suy nghĩ về điều đó, tôi nảy ra ý tưởng giả vờ ốm. Khi lớp học sắp bắt đầu, tôi ôm bụng và tỏ ra rất đau. Khi cô giáo đến hỏi, em nói dối là đau bụng vì sáng nay không ăn sáng. Tôi tin ngay. Nhìn vẻ mặt lo lắng của bạn, tôi mừng là kế hoạch đã thành công.

            Vì vậy, trong tiết học thể dục đó, tôi không học mà vào phòng y tế nghỉ ngơi. Anh hùng vừa đi khỏi, tôi lập tức ngồi dậy, lấy điện thoại ra chơi một cách vui vẻ. Toàn bộ phòng y tế trống rỗng vì y tá phải lấy thuốc. Tôi chơi thoải mái hơn. Chợt có tiếng nói từ ngoài cửa làm tôi sững sờ:

            -Tuấn, anh không đau bụng à?

            Quay đầu nhìn lại, thì ra là nam chính, trên tay bưng một hộp cháo nóng hổi. Trên trán thầy lấm tấm những giọt mồ hôi vì vội đi mua cháo cho em. Trước ánh mắt thất vọng của các bạn, em chỉ biết cúi đầu, đứng như trời trồng, miệng không ngừng thì thào: Con xin lỗi thầy. Anh ta tiến lại gần, giơ tay, tôi nhắm mắt lại vì tưởng anh ta định đánh mình. Nhưng không, cô giáo cho em hộp cháo, để em ăn sáng rồi cùng các bạn ra ngoài học bài. Rồi anh quay đi.

            Tôi ngồi trong phòng y tế vừa khóc vừa ăn cháo. Trước đây tôi rất vui, rất hả hê, bây giờ, tôi rất hối hận, rất buồn. Tôi ăn vội, dọn dẹp rồi chạy ra sân xin cô giáo cho vào lớp. Tất cả bạn bè của tôi đều ngạc nhiên và hỏi tôi rằng cơn đau dạ dày của tôi đã thuyên giảm chưa. Lúc đó con mới hiểu là mẹ không hề kể cho các bạn con nghe chuyện con giả ốm trốn học. Nó khiến tôi cảm thấy tội lỗi và hối hận hơn về hành động của mình.

            Khi ra khỏi lớp, tất cả bạn bè của tôi đã vào lớp, và tôi lấy hết can đảm xin được trò chuyện riêng với giáo viên. Lúc đó, tôi đã cúi đầu, nhận lỗi một cách chân thành nhất và hứa với cô giáo lần sau sẽ không tái phạm. Lúc đó thầy khẽ gật đầu và nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng, là ánh mắt thầy tràn đầy niềm vui khi thấy học trò nhận lỗi và sửa sai.

            Từ sau sự việc đó, em chăm chỉ học hành, ngoan ngoãn, không nói dối hay giấu giếm. Tôi có được sự thay đổi như vậy, tất cả là nhờ những hành động nhẹ nhàng của nam chính. Vì vậy, dù bao lâu đi chăng nữa, thầy Hero vẫn luôn là người thầy yêu quý nhất của em.

            Chia Sẻ Cơ Hội Nạp Thẻ Miễn Phí Tặng Ngay Thẻ Nạp Miễn Phí Mới

            Kể về một lần em mắc lỗi năm lớp 8 để được điểm cao – Văn mẫu 6

            Nếu bạn cần thêm ý tưởng hay, hãy xem bài viết này về những sai lầm của bạn ở lớp 8 và đạt điểm cao:

            Mọi người đều là tổng hòa của tốt và xấu, đúng và sai, không ai giống ai. Ngay cả những người giỏi nhất cũng mắc sai lầm trong cuộc sống, và tôi cũng vậy, và tôi đã mắc rất nhiều lỗi với thầy cô trong quãng đời sinh viên của mình. Nhưng một lần tôi có lỗi với cô ấy, tôi sẽ không bao giờ quên được.

            Chuyện xảy ra cách đây không lâu, khi tôi học lớp bảy. Tôi không cần tự hào, nhưng tôi là một cô gái xinh đẹp, học giỏi, đứng đầu lớp 7 và thường xuyên tham gia các hoạt động. Việc chuyển trường nên được thầy cô và bạn bè yêu mến. Tôi không chỉ là niềm tự hào của gia đình, mà còn là niềm tự hào của cô giáo đứng lớp.

            <3 Nửa đầu học kỳ diễn ra rất suôn sẻ, dưới sự dẫn dắt của cô, các em đều tiến bộ rõ rệt, kỷ luật các em cũng được duy trì rất tốt, các em luôn nằm trong top những học sinh giỏi nhất trường. Vì vậy, học sinh rất yêu quý và kính trọng tôi. Nó khiến tôi vô cùng hãnh diện và tự hào. Nếu tôi đã nói điều đó vào thời điểm đó, tôi sẽ là một con người hoàn hảo không có gì sai trái trong cuộc sống. Có, nhưng…

            Tôi còn nhớ hôm đó thầy chủ nhiệm đến lớp có vẻ mệt mỏi. Có lẽ đi dưới nắng khiến cô ấy bị cảm lạnh. Cô ấy nhờ tôi chịu trách nhiệm ra đề cho các bạn, đó là việc tôi thường làm cho cô ấy. Cô giáo ngồi trên bục đọc đề và bảo tôi chép đề lên bảng. Ngay từ khi tôi nhìn thấy tiêu đề, toàn thân tôi đã run rẩy. Trời ạ, hôm qua em chủ quan không học phần này, nhưng đây lại là câu được nhiều điểm nhất. Trong lòng tôi hơi buồn, sau đó tôi định thần lại, làm xong phần trên bảng và bắt đầu công việc của mình.

            Hai tác phẩm đầu tiên chưa đủ làm tôi choáng ngợp, nhưng đến tác phẩm thứ ba, tôi đã bị thổi bay, đây là một dạng cao cấp hơn. Không thể nghĩ ra một cách để làm điều đó. Dù mệt nhưng thầy vẫn quan sát chúng em rất kỹ để tránh gian lận. Tôi càng sốt ruột, quay đi quay lại tìm chiếc phao cứu sinh. Nhưng tôi đã không nhận được bất kỳ sự giúp đỡ từ bất cứ ai. Tôi đã thực sự sợ hãi trong mười lăm phút cuối cùng… Lúc đó, thầy mệt mỏi đến mức gục xuống bàn. Tôi nhanh chóng lật qua cuốn sổ công thức nấu ăn nâng cao mà cô ấy đã dạy tôi trong buổi học trước, và ngập ngừng…

            Nếu tôi mở sách ra và hoàn thành xuất sắc buổi học, sẽ không ai biết rằng tôi vẫn là một cô gái ngoan về mọi mặt, và tôi vẫn là niềm tự hào của gia đình. Nếu không, cô sẽ vấp phải sự phản đối từ bạn bè và thầy cô. Đấu tranh một thời gian dài cuối cùng cũng tan biến

            Không chần chừ gì nữa, anh mở cuốn sổ trong lúc không ai để ý. Chỉ cần nhìn vào nó, tôi biết cách làm bài tập của mình. Khi trống đánh, công việc của tôi đã xong.

            Ngày nhận được kết quả, điểm 10 tròn trĩnh, đỏ rực trên trang giấy làm tôi vui lắm. Cô giáo nở nụ cười rạng rỡ và tràn đầy tự tin. Chính đôi mắt ấy đã làm tôi hối hận. Anh tin tưởng tôi như vậy, sao tôi dám dối anh, dối anh. Nhưng tôi không đủ dũng khí để thừa nhận. Khi tôi đi thi về, lòng tôi như lửa đốt, vừa nhắc đến tên tôi, tôi đã nghĩ họ nói tôi gian lận, chỉ nhìn thôi tôi đã sợ hãi. . . Tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa. Khi tan học, tôi mạnh dạn lên tỏ tình với cô giáo.

            -Thưa cô, em muốn được 0 điểm, bài làm vừa rồi em đã không trung thực

            Cô ấy đặt tay lên vai tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi và nói:

            – Tôi đã biết bạn không trung thực ngay từ khi bạn làm bài kiểm tra. Nhưng bà không trách con trai vì bà muốn con nhận lỗi. Cô ấy đã đợi bạn rất lâu, tưởng rằng mình đã tin nhầm người. Nhưng không, tôi đã không làm bạn thất vọng. Trong cuộc sống này không thể tránh khỏi những sai lầm, nhưng điều đáng quý nhất là biết tự sửa sai…

            Tôi bất ngờ trước những gì cô ấy nói… hóa ra cô ấy đã biết hết mọi chuyện, chỉ đợi tôi nói ra sự thật. Nếu hôm đó bình tĩnh mà được 10 điểm thì không biết sau này sẽ ra sao…

            Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng tôi không trung thực và khiến giáo viên của mình tức giận. Sau lần đó, tôi nguyện ra sức học tập, tu dưỡng đạo đức, không chỉ là người có tài, có tri thức mà còn phải là người biết phân biệt phải trái, phân biệt phải trái, sống ngay thẳng, không đạo đức giả. .

            Dành cho bạn 🍃Hãy tưởng tượng 20 năm nữa tôi sẽ trở lại quê hương 🍃15 bài hát hay

            Bài văn về những lỗi lầm em mắc phải trong tiết học đặc biệt lớp 8 – văn mẫu 7

            Bài văn kể về một lần em mắc lỗi năm lớp 8 có những tình tiết tự sự thú vị sẽ mang đến cho người đọc một câu chuyện thú vị.

            Khi còn nhỏ, tôi đã nói dối người ông kính trọng nhất của mình. Dù câu chuyện đã lùi vào quá khứ nhưng mỗi khi nghĩ lại, tôi vẫn thấy áy náy và thấy thương cho anh.

            Hồi mình học lớp 4, trong lớp mình bạn nào cũng có bộ đồ chơi riêng mang đến lớp khoe với nhau, bạn có xếp hình, bạn có búp bê công chúa và tủ quần áo nhỏ xinh, bạn có gấu bông,… nhưng đồ chơi em thích nhất là hộp slime. Bên trong hộp sẽ có nhiều ngăn nhỏ, mỗi ngăn đựng slime co giãn có màu sắc khác nhau.

            Thỉnh thoảng tôi có thể mượn nó từ bạn bè và tôi có thể chơi cả ngày không chán. Tôi thực sự muốn có một trong những hộp chất nhờn này cho chính mình. Tôi quyết định về nhà xin tiền mẹ để mua thứ mình thích. Tuy nhiên, khi tôi đề nghị mua thì mẹ tôi phản đối ngay:

            – Chơi với slime có hại cho sức khỏe của bạn. Bạn có biết có bao nhiêu chất độc trong đó không? Ngoài ra, nếu bạn có đồ chơi, bạn sẽ mải chơi và không thể tập trung vào việc học!

            Lúc đó tôi buồn và uất ức lắm, nghĩ “Chắc mẹ không muốn mua cho mình nên mới nói vậy, đồ chơi có hại cho sức khỏe cũng đâu có gì sai”. về câu hỏi này kể từ ngày đó. Em không có tiền tiêu vặt như mọi người nên không biết mua đồ chơi cho mình. Tôi chợt nghĩ đến việc xin tiền ông ngoại để mua đồ chơi. Ở nhà, anh sẽ luôn là người yêu thương em nhất. Tuy nhiên, nếu anh ấy nói mua slime, anh ấy chắc chắn sẽ phản đối như mẹ cô ấy. Tôi quyết định lừa anh để xin tiền hỗ trợ học sinh nghèo.

            Xem Thêm: Soạn bài luyện từ và câu Tuần 8: Mở rộng vốn từ Thiên nhiên lớp 5

            Chiều hôm đó, thấy anh trồng chậu cây ngoài ban công, tôi chạy ra trò chuyện với anh như thường lệ. Lúc đó tôi cứ suy nghĩ không biết có thực hiện được ý định ban đầu của mình hay không. Sau khi suy nghĩ về nó, tôi quyết định nói dối anh ấy. Vì nghĩ tôi sẽ dùng số tiền đó để giúp đỡ bạn bè gặp khó khăn nên ông nội cũng không hỏi nhiều mà chỉ ân cần xoa đầu tôi.

            Khi được bố cho tiền, tôi không nghĩ gì nữa, chỉ nghĩ mai này có đồ chơi là vui rồi. Ngày hôm sau, tôi chạy ngay đến cửa hàng tạp hóa trước trường để mua một món đồ chơi mà tôi muốn có từ lâu. Hôm ấy đi học về, tôi thấy nó đang ngồi đánh cờ và tán gẫu với ông già nhà bên. Tôi nghe anh ấy nhắc đến tôi một cách tự hào trong câu chuyện:

            -Ông nội tốt lắm, từ nhỏ đã biết quan tâm giúp đỡ người khác, mấy hôm trước còn xin tiền giúp đỡ bạn bè hoạn nạn.

            Nghe ông khen ngợi xong, tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng, tôi thật không xứng đáng với niềm tin và sự tự hào của ông dành cho tôi. Cầm hộp slime trên tay không còn thú vị như trước. Anh ước gì thời gian có thể quay ngược lại và anh sẽ không lừa dối em như thế nữa. Lúc đó, tôi không đủ can đảm để tỏ tình với anh, vì sợ anh sẽ không vui. Dù chuyện đã qua lâu rồi nhưng tôi vẫn muốn cho ông nội và mẹ biết sự thật. Tôi nghĩ tất cả các bạn sẽ tha thứ cho tôi.

            Kể từ hôm đó, tôi đã giấu hộp đồ chơi trong góc tủ. Đôi khi tôi lấy nó ra, nhưng không phải để chơi mà để tự nhắc mình không bao giờ nói dối hay chơi nữa. Em sẽ luôn ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập và không phụ lòng mong đợi của mọi người.

            Đọc thêm cho bạn ☀️ Kể về một việc tốt em đã làm để bố mẹ vui lòng ☀️ Bài văn mẫu ngắn

            Bài văn kể về một lần em mắc lỗi có chọn lọc ở lớp 8 – Ví dụ 8

            Xem bài đăng này về một sai lầm mà tôi đã mắc phải một cách có chọn lọc ở lớp 8 để gây ấn tượng với người đọc bằng những ý tưởng hay.

            Ai cũng mắc sai lầm, nhưng có những sai lầm không thể nào quên. Tôi đã có những lúc như thế này. Mẹ và con đã phạm lỗi lầm, đã lâu rồi nhưng mẹ vẫn chưa quên.

            Chuyện xảy ra vào một mùa hè cách đây khoảng hai năm. Khi đó, mẹ tôi là một bác sĩ quân y, suốt ngày bận bịu với công việc và gia đình. Hôm đó, thấy mẹ đi làm về, tôi chạy ra chào mẹ rồi lao vào góc phòng đọc nốt cuốn truyện tranh Conan. Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng mẹ tôi hét lên dưới nhà:

            -trang, xuống giúp anh lau nhà. – Con bận mẹ ạ. – Tôi nói mà mắt vẫn chưa rời khỏi cuốn sách.

            Mẹ đột nhiên bước vào phòng tôi với vẻ mặt mệt mỏi:

            -Sao em không giúp anh dọn dẹp nhà cửa mà ngồi đây đọc truyện?

            Tôi miễn cưỡng đặt cuốn sách trở lại ngăn bàn, khó khăn bước xuống nhà, cầm lấy cây chổi và vung vẩy. Tôi thậm chí còn không buồn nhặt những thứ rơi trên sàn nhà. Khuôn mặt tôi u ám, và tôi đang bừng bừng lửa giận. Căn phòng khách gọn gàng đẹp đẽ của mẹ vào tay tôi mà bừa bộn như bãi chiến trường. Mẹ nói nhỏ:

            – Tôi sẽ bình tĩnh để không làm hỏng mọi thứ ngay bây giờ.

            Tôi đột nhiên tức giận. Tôi ném chổi xuống đất và hét lên với mẹ:

            -Rồi tôi phải làm sao đây? Nếu mẹ không thích, mẹ sẽ tự dọn dẹp.

            Mẹ tôi sửng sốt nhìn tôi, vì đây là lần đầu tiên tôi cãi nhau với mẹ, rồi mẹ buồn bã nói:

            -Nếu em không muốn, sau này anh sẽ không hỏi nữa

            Mặc dù biết là lỗi tại mình nhưng tôi vẫn chạy vào phòng, khóa cửa lại và ngồi vào bàn. Tôi lấy sách ra, nhưng tôi không thể tham gia một lớp học. Hình ảnh người mẹ rưng rưng nước mắt thỉnh thoảng lại xuất hiện. Con hỗn láo với mẹ, đang ăn bố hỏi sao con vô lễ với mẹ, con không trả lời được. Xin lỗi đã làm tôi khóc. Con có lỗi với mẹ là không thể chấp nhận được. Tôi muốn xin lỗi mẹ, nhưng tôi không thể.

            Đêm đó, mẹ phải đi cấp cứu. Bác sĩ cho biết cô bị cảm nặng và kiệt sức. Nhìn mẹ xanh xao nằm trên giường bệnh, tôi ân hận vô cùng. Lúc đó con cố gắng giúp mẹ việc nhà chứ mẹ đâu đến nỗi? Tôi nắm lấy bàn tay gầy guộc của mẹ, nghẹn ngào nói: “Mẹ ơi, con có lỗi với mẹ, xin mẹ tha thứ cho con!”.

            Đã hai năm trôi qua nhưng tôi không thể quên ngày hôm đó. Bây giờ cháu đã học lớp 6, cháu đã trưởng thành hơn rất nhiều, biết giúp đỡ mẹ việc nhà. Tôi tự nhủ rằng mình không được phép phạm sai lầm tương tự một lần nữa. Bởi vì, bạn biết đấy, chúng ta cảm thấy có lỗi và tội lỗi nếu lạm dụng người mình yêu.

            Hướng dẫn học🔥Kiếm thẻ cào miễn phí🔥Kiếm tiền trực tuyến Kiếm thẻ cào

            Hãy kể về một học sinh giỏi mắc lỗi trong bài văn mẫu lớp 8 lớp 9

            Bài văn kể về kinh nghiệm mắc lỗi của em khi là học sinh giỏi lớp 8 sẽ mang đến cho bạn đọc những thông tin ý nghĩa trong cuộc sống hàng ngày.

            Điểm kém có thể không phải là điều gì ghê gớm với nhiều người, nhưng với một học sinh đứng đầu lớp thì đó là nỗi xấu hổ vô cùng lớn đối với bạn bè, thầy cô và thậm chí cả cha mẹ. Vì vậy, một đứa trẻ như tôi đã làm một điều thực sự buồn cười và ngớ ngẩn.

            Đó là năm lớp 5, đứa trẻ nào cũng bắt đầu trưởng thành, có chính kiến ​​của mình và nhận ra tầm quan trọng của thể diện, có một khoảng cách lớn giữa kẻ mạnh và đứa giỏi nhất lớp. Và tôi luôn là số một, là người theo dõi nên mẹ rất tự hào về tôi, cô chủ nhiệm lớp cũng thích nói về tôi trong buổi họp phụ huynh. Rồi một hôm đi thi, không hiểu sao đầu óc rối bời, sai hai câu trong ba câu, kết quả được ba điểm, lúc phát bài tôi bàng hoàng.

            Tôi nóng mặt, vội cất bài thi đi, hôm đó cả lớp không vui nổi, tôi nghĩ đến mẹ, muốn giấu bài thi đi vì sợ mẹ sẽ . Thất vọng và buồn vì tôi. bạn có biết tôi trốn ở đâu không Tôi cất nó vào ngăn trong cùng của chiếc cặp và khóa lại vì tôi nghĩ rằng mẹ tôi sẽ không bao giờ lục tung chiếc cặp của tôi.

            Biết đâu tôi sai, mẹ tôi biết chuyện tôi đi thi, nhưng mẹ không mắng tôi, mẹ chỉ lắc đầu cười và nói với tôi: “Mẹ chưa bao giờ thấy đứa nào dốt như con cả, con à. , ai lại giấu chúng?” bài tập về nhà? Tôi tìm trong cặp sách của mình và nghĩ rằng tôi không thể nhìn thấy nó, ít nhất tôi cũng biết cách tiêu diệt nó. Tại sao bạn không thông minh như mẹ bạn khi mẹ bạn sinh ra bạn?” Giật mình trước câu nói khôn ngoan của mẹ Nhảy, tôi chợt thấy mình thật ngu ngốc, con nít đúng là không biết nghĩ xa.

            Rồi mẹ nhẹ nhàng nói với tôi: “Con nói đi, con người ta có lúc mắc sai lầm, có lúc thất bại. Hãy nhìn bố mẹ con trồng cà phê. Không phải không có cây chết mà từ cái cây chết đó. Bố mẹ đã học được như cây cà phê. ” Bây giờ cả vườn cà tím xanh mướt đã được trồng thành công. Việc học hành cũng vậy. Điểm kém các con phải chăm chỉ học hành, không được chểnh mảng học hành. Thành người thành đạt.”

            Tôi còn nhớ những lời mẹ nói đã lâu lắm rồi, không biết mẹ đã dạy bao nhiêu bài học, mẹ không nói nhiều nhưng những gì mẹ dạy rất quý giá. Tôi nghĩ điều đó càng khiến tôi yêu mẹ nhiều hơn. Tôi cũng có một ký ức tuổi thơ về một sai lầm ngớ ngẩn nhưng đắt giá.

            Tham khảo 🌹Tấm gương học tập, giúp đỡ, vượt khó 🌹Sưu tầm hay nhất

            Hãy kể về lần bạn mắc lỗi hay nhất năm lớp 8 – ví dụ 10

            Hãy đọc câu chuyện kể về sai lầm hay nhất của bạn hồi lớp 8 với cốt truyện hấp dẫn và các nhân vật sinh động.

            Xem Thêm : Soạn bài Chuẩn bị hành trang vào thế kỉ mới | Soạn văn 9 hay nhất

            Trong nhịp sống hối hả, mọi thứ sẽ trở thành dĩ vãng theo thời gian, để lại bao tiếc nuối. Tôi tiếc hai chữ “giá mà…” và tôi thật sự tiếc là mình đã không học một bài cũ khiến cô giáo buồn một lần. Là một học sinh giỏi văn, là lớp trưởng, tôi được thầy cô hết sức tin tưởng, quý mến, nhưng…

            Đó là một buổi sáng trong lành, mát mẻ. Ánh nắng tinh nghịch nhảy múa trên con đường xuyên qua những tán lá xanh thẫm. Những chú chim đang ríu rít và vô tư. Hương thơm tự nhiên của chớm thu nhẹ nhàng, quyến rũ. Tuy nhiên, tôi quá lo lắng nên đã vội vã đến trường và tận dụng vài phút đầu tiên trước giờ khai mạc để xem lại tất cả các bài học cũ mà tôi đã chơi hôm qua, quên cả việc học. Tôi lật vội từng cuốn sổ… đọc lướt qua…

            Tiếng trống khai trường vang lên, thời khắc căng thẳng đã đến. Thời khắc lịch sử đầu tiên… thời kỳ thứ hai và thứ ba đã trôi qua. May mà tôi không bị gọi lên hội đồng quản trị. Nhưng tiết thứ tư, tiết văn học… lại đến rồi.

            Cô giáo mặc áo sơ mi trắng giản dị bước vào lớp. Cô vẫn tươi cười như mọi khi, sẵn sàng kiểm tra bài cũ. Do chỉ đọc qua loa vài phút đầu của cuộc họp nên tôi không nhớ gì trong đầu. Chậc chậc chậc chậc, hi vọng có thể tiếp tục thoát ra như bài học trước, đành phó mặc cho số phận. Cảm giác học những môn yêu thích hôm nay như đưa tôi đến những nơi xa xăm thay vì căng thẳng, hồi hộp. Đột nhiên, “Chen Wennan bước đến bảng đen” – giọng của giáo viên phá vỡ sự im lặng của lớp học. Tôi cảm thấy may mắn và nhẹ nhõm.

            Tôi chưa kịp vui thì cô giáo đã buông tay kiểm tra… nhìn vào sổ điểm và kết thúc bằng 3 tiếng ngắn ngủi:

            -nhẹ-lên-bàn! . Tim tôi đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Thật bất ngờ. Tôi cảm thấy nóng bừng cả người và cố tỏ ra tự nhiên, bình thường để che giấu sự lo lắng của mình.

            Sau đó, tôi “diễn xuất” bất cứ điều gì tôi nhớ được. rời rạc. ồn ào. Bối rối trong lời thì thầm của bạn. Tôi cảm thấy rất xấu hổ.

            Giọng cô ấy trùng xuống và buồn bã bảo tôi quay lại chỗ ngồi. Tôi ngồi trên chiếc ghế quen thuộc mà đầu óc rối bời, hệt như khi chưa có phụ nữ trên đời. Khi cô giáo nói tôi học không chăm chỉ – đó là cách nói của cô – khi cô không muốn thú nhận rằng tôi không học, tôi sợ hãi, tự trách mình, ân hận, ân hận và càng xấu hổ hơn. Đôi mắt cô ấy như xuyên sâu vào tâm hồn tôi.

            Tất cả học sinh trong lớp, ánh mắt ấy dường như luôn hướng về tôi với những dấu chấm hỏi khó hiểu… Phải chăng sự lười biếng, chủ quan của tôi đã vô tình chạm đến tình cảm và sự tin tưởng của cô ấy dành cho tôi?

            Ra khỏi lớp, tôi dần lấy lại bình tĩnh và chăm chỉ học tập. Cô ấy dường như biết điều này, cô ấy hỏi và yêu cầu tôi trả lời. Tôi dùng mọi nỗ lực của mình để chuộc lỗi. Khuôn mặt tươi cười của cô ấy khiến tôi nhận ra rằng cô ấy vẫn là một người bao dung và tin tưởng vào học sinh tiểu học. Cô đã tha thứ cho tôi, và cô cũng đã tha thứ cho tôi… Đã lâu rồi nhưng trong lòng tôi vẫn còn những niềm vui và nỗi buồn của lớp học đó. Tôi muốn nói lời cảm ơn và xin lỗi, nhưng tôi không dám.

            Đề nghị bạn kể cho tôi một câu chuyện về người mẫu thể hình 15 ví dụ điển hình nhất

            Kể về một lần em mắc lỗi trong bài tập làm văn lớp 8 – Văn mẫu 11

            Kể về một lỗi lầm của em năm lớp 8, tập làm văn sẽ là một đề bài hay giúp các em học sinh nhớ lại những kỉ niệm đáng nhớ của tuổi thơ.

            Hôm qua, khi tôi và người bạn thân nhất của tôi là linh đang thu dọn đồ đạc để chuẩn bị cho một chuyến du lịch dài ngày, tôi nhìn thấy một con gấu bông với một đường may xấu xí ở chân. Con gấu bông đã cũ nhưng sạch sẽ và được đặt ở vị trí cao đủ để chủ nhân quan tâm đến nó. Nhìn nó, ký ức tuổi thơ lại ùa về.

            Khi đó tôi chỉ là một cô bé học sinh lớp 2, hiếu động và nghịch ngợm. linh là một cô gái dễ thương mới chuyển đến. Hồi đó, Linh rất ít nói và nhút nhát, lúc nào cũng ngồi ngoài hiên ôm con gấu bông rất xinh nhìn nó chơi với các bạn. Lần đầu gặp anh ấy, tôi rất muốn làm bạn. Vì vậy, nhiều lần để mời yêu tinh chơi với nhau.

            Xem Thêm: Top 20 game kinh dị hay nhất mọi thời đại trên máy tính PC, Console

            Tuy nhiên, anh ấy không bao giờ đồng ý. Vì vậy, một ngày nọ, sau khi linh từ chối đi chơi với tôi một lần nữa, tôi đã cố gắng giật lấy con gấu bông từ anh ấy. Hai bên giằng co một cách tuyệt vọng, kết quả là một chân gấu bị trói, toàn bộ bông gòn bên trong lòi ra ngoài. Thấy vậy, Ling vô cùng sợ hãi và bật khóc. Lúc đó chính tôi cũng thấy sợ, thấy Linh khóc như vậy mà tôi không biết phải làm sao. Sau khi suy nghĩ về nó, tôi nói:

            -Đừng khóc, anh sẽ sửa con gấu bông. -bạn có thể? – linh hỏi tôi với cái mặt bẩn như mèo. -chắc chắn. Nhưng bạn phải đồng ý đi chơi với tôi trước khi tôi chữa khỏi bệnh cho con gấu. – Tôi đã lợi dụng tình trạng của Linh.

            Tất nhiên là Linh đồng ý ngay. Đêm đó, lần đầu tiên trong đời, cô chộp lấy cây kim khâu và cố gắng băng vết thương ở chân cho con gấu. Nhiều lần mũi kim đâm vào tay khiến tôi đau, nhưng tôi vẫn tiếp tục. Dù mẹ ngỏ ý muốn giúp nhưng xét lời hứa với Ling, tôi vẫn nghiêm túc từ chối. Vậy là sau một đêm miệt mài, chiếc chân đã được gắn lại vào thân gấu nhưng với những mũi khâu xấu xí.

            Ngày hôm sau, tôi lấy hết can đảm và làm con gấu sống lại. Sau đó, tôi lặng lẽ quan sát anh ta, chờ đợi sự phán xét của anh ta. Nhưng không, Linh sung sướng ôm gấu bông, liên tục cảm ơn rồi nở nụ cười rạng rỡ như hoa hướng dương. Nụ cười đó chứng tỏ thần linh đã tha thứ và nhận lời kết bạn với bạn. Con gấu bông đó cũng đã trở thành vật kỷ niệm tình bạn của chúng tôi. Mặc dù nguyên nhân của việc này là lỗi do hành vi ngu ngốc của tôi, nhưng tình bạn giữa tôi và linh cho đến nay vẫn rất tốt đẹp và hạnh phúc.

            Tôi cũng bớt nghịch ngợm và thô lỗ hơn kể từ sau sai lầm đó. Bài học đó đã giúp tôi trở thành một cô gái chín chắn, điềm đạm như bây giờ. Mỗi khi cố nổi giận hay hành động liều lĩnh, tôi lại nhớ đến hình ảnh bàn chân gấu bông và giọt nước mắt ma quái ngày ấy để kiềm chế bản thân.

            scr.vn tặng bạn thẻ cào 50k miễn phí kiếm thẻ cào miễn phí

            Bài văn mẫu kể về một lần em mắc lỗi năm lớp 8 – đề 12

            Tham khảo bài văn mẫu dưới đây và trình bày ngắn gọn một lần em mắc lỗi ở lớp 8 trong đoạn văn sau:

            Ai cũng vậy, ai cũng sẽ có lúc mắc sai lầm, người tốt đến đâu cũng không thể hoàn hảo. Tôi cũng thế. Tôi đã từng phạm một sai lầm mà tôi sẽ không bao giờ quên. Lúc đó tôi là một học sinh vừa học hết lớp bốn.

            Lúc đó, vì bố mẹ nói với tôi rằng tôi có năng khiếu vẽ nên tôi cũng muốn trở thành một nhà thiết kế thời trang. Cha mẹ tôi đã đăng ký cho tôi học vẽ tại nhà của một giáo viên đã nghỉ hưu. Cô ấy tên là Yang, và mặc dù đã ngoài năm mươi nhưng cô ấy vẫn tràn đầy sức sống. Cô ấy thật tốt! Khuôn mặt điềm tĩnh, dịu dàng của cô ấy luôn khiến tôi cảm thấy như cô ấy là mẹ của tôi. Tóc cô ấy đã chuyển sang màu trắng. Cô ấy luôn luôn giúp đỡ, vì vậy những người hàng xóm xung quanh rất đáng yêu.

            Tôi là phụ nữ. Khi đó, tôi thường kiêu ngạo và tự phụ vì nghĩ rằng mình giỏi hơn mọi người. Ngày đầu tiên đi học, tôi tưởng mình được điểm mười cho bức tranh của mình, nhưng cô chỉ cho tôi sáu điểm. Tôi tức giận, vì vậy tôi ghét cô ấy. Mỗi lần đi dạy kèm, cháu không chịu vẽ và cứ làm phiền người khác.

            Cô ấy bắt tôi ngồi vào bàn vẽ, và tôi vẽ tranh với cô ấy. Thật bất ngờ, một lần cô ấy nói rằng chủ đề là để tặng một bức chân dung của giáo viên yêu thích của cô ấy. Mọi người đều vẽ cô ấy. Tôi chỉ không biết mình sẽ vẽ ai. Vì vậy, đến lúc nộp bài, tôi đã rất sợ hãi. Thật bất ngờ, thay vì la mắng tôi, cô ấy lại nói: “Lần sau hãy cố gắng hơn nhé!”.

            Kể từ đó, tôi thực sự cảm thấy có lỗi với cô ấy. Và tôi cũng rút ra được một bài học: “’Không ai là hoàn hảo, ai cũng có khuyết điểm’.” Kể từ đó, tính kiêu ngạo của tôi biến mất không báo trước. Mọi người khen tôi vẽ tranh nên tôi không kiêu ngạo nữa. Tôi đã rất hạnh phúc sau đó và yêu nó nhiều hơn nữa. Cô ấy cũng dạy tôi cách kiên trì và thành công.

            Mặc dù tôi chỉ học với cô trong kỳ nghỉ hè nhưng cô không chỉ truyền đạt cho tôi những kinh nghiệm quý báu mà còn là những bài học cuộc sống cho tôi sau này. Từ khi học với cô, tôi trở nên biết suy nghĩ, trưởng thành, quyết đoán và kiên trì hơn. Tôi dường như đã trưởng thành và trút bỏ được lớp vỏ kiêu kỳ của mình. Cảm ơn rất nhiều. Giờ đây, dù không còn được học ở cô nhưng tôi sẽ không bao giờ quên những bài học quý giá mà cô đã dạy cho tôi. Tôi sẽ lấy những bài học này, chia sẻ chúng với bạn bè của tôi và sử dụng chúng để thúc đẩy tôi trên con đường khó khăn.

            Xin chân thành cảm ơn. Bây giờ nếu tôi có thể nói chuyện với bạn, tôi sẽ nói điều gì đó mà tôi thực sự muốn nói: “Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã dạy tôi những điều tốt đẹp và giúp tôi đi đúng hướng. Ước mơ của anh ấy.” Tôi yêu bạn rất nhiều, Miss. “

            Chia sẻ 🌼 Hãy kể cho tôi nghe về một thiếu niên dũng cảm mà bạn biết 🌼 Top 15 Người mẫu

            Kể về một lần em mắc lỗi đơn giản lớp 8 – văn mẫu 13

            Bài đăng này nói về một sai lầm đơn giản mà tôi mắc phải ở lớp 8 đã giúp học sinh nhanh chóng phân tích bố cục và tìm ra cách viết một bài báo.

            Hôm nay, vào cuối tuần, tôi và các bạn đến hiệu sách. Khi đi ngang qua quầy lưu niệm, tôi nhìn thấy chiếc ống đựng bút thủy tinh có hình chú gấu nhỏ, nó gợi cho tôi một kỷ niệm khó quên với người thầy mà tôi yêu quý nhất, thầy Minh.

            Lúc đó tôi là một đứa trẻ rất hiếu động và rất khó ngồi yên. Tôi luôn muốn chạy và nhảy xung quanh. Đến giờ ra chơi, em hào hứng chạy quanh lớp. Cho đến một hôm, do bất cẩn, em vấp ngã va vào bục giảng của thầy khiến mọi thứ trên bục rơi ra. Cuốn sách vẫn ổn, nhưng lọ bút của giáo viên của tôi bị sứt một góc.

            Lúc đó tôi rất sợ nên đã thu dọn đồ đạc và trốn trên sân chơi. Đến giờ tan học, sau khi cho chúng tôi ngồi làm bài, cô giáo sắp xếp lại đồ đạc trên bàn và phát hiện trên ống đựng bút có một con chip. Ngay lập tức, giáo viên hỏi cả lớp ai đã làm việc đó. Giọng nói nghiêm nghị và khuôn mặt nghiêm nghị của anh làm tôi khiếp sợ. Bạn nên ngồi im lặng và không dám nói gì thêm. Lúc này thầy nói tiếp:

            – Nếu không ai nhận lỗi, cô giáo sẽ phạt cả lớp.

            Nghe anh ấy nói, một số bạn bắt đầu thì thầm với tôi. Chính họ đã nhìn thấy tôi làm đổ bàn, nhưng vẫn không ai nói với tôi. Nó khiến tôi càng cảm thấy xấu hổ hơn về bản thân mình. Cuối cùng, thu hết can đảm, tôi đứng dậy và cúi đầu xin lỗi:

            -Thưa thầy, em làm hỏng ống cắm bút.

            Nói xong, tôi lặng lẽ đứng chờ sự phán xét của thầy. Tuy nhiên, không có hình phạt. Thầy tôi chỉ nhìn tôi chằm chằm và gật đầu, bảo tôi ngồi xuống. Giáo viên nói rằng điều ông muốn là một học sinh dám thừa nhận sai lầm của mình. Tôi không muốn đổ lỗi cho bất cứ ai. Cho đến bây giờ, tôi vẫn nhớ như in những gì thầy đã nói và làm lúc đó. Nó giống như sự ân xá của thẩm phán mà tôi luôn sợ hãi.

            Kể từ ngày hôm đó, tôi đã thay đổi rất nhiều. Không nghịch ngợm như trước. Nhờ sự giải thích cẩn thận của giáo viên ngày hôm đó.

            gửi bạn kể 15 việc tốt bạn đã làm góp phần bảo vệ môi trường

            Bài văn kể về một lỗi lầm của em ở lớp 8 Ý nghĩa – Dạng 14

            Bài văn kể về một lỗi lầm ý nghĩa của em năm lớp 8 mang thông điệp sâu sắc, có giá trị giáo dục đối với mỗi học sinh.

            Bố mẹ và gia đình là những người mà tôi luôn yêu thương và kính trọng nhất trên đời này. Bởi vì những người đó luôn yêu thương tôi, quan tâm đến tôi và chăm sóc tôi vô điều kiện, cho dù tôi có làm sai điều gì, họ sẽ không bao giờ ghét bỏ tôi hay bỏ rơi tôi. Chính vì vậy mà tôi luôn ân hận khi đã vô tình làm tan nát trái tim cha mẹ mình.

            Khi còn nhỏ, tôi rất bướng bỉnh và chỉ làm những gì mình muốn bất chấp hậu quả. Chính vì sự bướng bỉnh đó mà không ít lần tôi đã gây ra những hậu quả đáng buồn và khiến bố mẹ phải lo lắng rất nhiều cho tôi. Và một trong những hành động mà tôi hối hận nhất hồi lớp 3 là chạy ra ngoài không nghe lời bố mẹ khiến cả nhà lo lắng chạy vạy.

            Mọi đứa trẻ đều ham chơi, phá phách và suy nghĩ đơn thuần mà không lường trước được hậu quả của những hành động ngẫu hứng của mình đối với người lớn. Nhưng có lẽ em đặc biệt hơn các bạn cùng trang lứa bởi em không chỉ tinh nghịch mà còn vô cùng ngỗ ngược.

            Tuy là con gái nhưng tôi nghịch ngợm như một cậu con trai thực thụ, chỉ làm những gì mình thích khiến bố mẹ và người thân vô cùng đau đầu và lo lắng về cách cư xử của tôi. của tôi. Cũng vì bố mẹ rất thương tôi, ít khi mắng mỏ mà chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng nên tôi chẳng có vẻ sợ ai, sợ gì cả.

            Tuy nhiên, có lần hành vi của tôi đã gây náo động cả nhà, khi mẹ tôi tìm thấy tôi, bà đã bật khóc, đây là lần đầu tiên tôi thấy mẹ khóc. Vì thế. Tôi biết hậu quả mà mình đã gây ra cho gia đình, tôi vô cùng ân hận và kiểm điểm bản thân. Vì tôi nhận ra rằng dù tôi có lỗi lầm lớn đến đâu thì bố mẹ cũng không bao giờ bỏ rơi tôi, họ luôn yêu thương và bảo vệ tôi. Khi có thể dùng tình yêu để đánh thức nội tâm nổi dậy, thì ngoài cảm giác tiếc nuối, còn có tình yêu và cảm xúc.

            <3 Bố mẹ giao nhiệm vụ cho em là ở nhà trông lúa, lúa mới gặt mấy hôm trước, giờ phơi khô là có thể đóng bao cất vào kho. Em nói là nhiệm vụ của em nhưng thực ra bố mẹ chỉ bảo em ở nhà trông nhà, khi nào rảnh em sẽ cắp sách đến trường và ngoan ngoãn đợi bố mẹ về. Vì con còn bé lắm, dù trời có mưa con cũng không chạy dưới mưa, cũng không gói cơm. Để làm yên lòng bố mẹ, tôi ngoan ngoãn nghe lời.

            Tôi lấy sách ra đặt lên bàn mà chẳng có tí hứng học nào, lúc đó tôi tự nhủ: “Thường ngày nào mình cũng phải học. kỳ nghỉ hè. Tôi phải học trên lớp. Vừa kịp lúc.” . Thỏa mãn với suy nghĩ của mình, tôi gấp sách lại đặt lên bàn rồi chạy ra phòng khách xem tivi, lúc đầu phim hoạt hình “Thủy thủ mặt trăng” đang chiếu trên tivi nên tôi ngồi xem. say mê.

            Nhưng sau khi phim kết thúc, các chương trình khác thật nhàm chán, tôi chán nản nằm dài trên ghế sofa. Lúc đó, mấy người bạn trong xóm rủ tôi đi chơi. Tôi không chần chừ, đồng ý ngay vì nghĩ nếu về sớm hơn thì bố mẹ sẽ không để ý.

            Chúng tôi chạy ra sông chơi, bắt châu chấu trên bãi cỏ bằng những cây gậy tre buộc vào túi golf. Chúng tôi chơi rất sôi nổi, chúng tôi ném dép ra bờ sông để chạy nhảy, chúng tôi chạy nhảy xung quanh. Nhưng không lâu sau, bỗng có gió to, mây đen vần vũ, mưa lớn, chúng tôi không biết đi đâu, không thể về nhà, phải chạy đến chòi của người chú làm nghề đánh cá. xuống sông trú mưa.

            Lúc đó cả nhà về không thấy em, nháo nhác đi tìm riêng em mà không có chỗ chơi, em chạy ra sông thì thấy dép mất. khi có chuyện không may xảy ra, anh hốt hoảng ngã xuống đất.

            Mọi người gọi tên chúng tôi, định xuống sông tìm thì nghe tiếng người chạy ra, lúc đó mẹ tôi chạy đến ôm lấy tôi rồi ngất đi. Lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy sợ hãi như vậy, tôi sợ mẹ mình có chuyện gì, chỉ vì hành vi ích kỷ của mình đã khiến mọi người lo lắng, hoang mang. Khi tôi tỉnh dậy, mẹ tôi đã đánh tôi hai roi, tôi vừa đánh mẹ vừa khóc, nhưng tôi cũng khóc, không phải vì đau mà vì hối hận vì đã làm mẹ buồn.

            Sau khi đánh tôi, cô ấy đã khóc và cẩn thận bôi thuốc cho tôi, vì tôi mà cô ấy đã khóc rất nhiều. Trong nước mắt, tôi ôm chầm lấy mẹ, xin lỗi mẹ, xin lỗi cả nhà và cam đoan với mọi người rằng tôi sẽ không bao giờ phải lo lắng nữa.

            Đừng bỏ lỡ cơ hội🍀Nhận thẻ cào 100k miễn phí🍀Thẻ viettel mobifone

            Bài văn ngắn kể về một lỗi lầm của em năm lớp 8 – Ví dụ 15

            Bài văn ngắn kể về một lần em mắc lỗi lớp 8 sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích giúp các em chuẩn bị tốt hơn cho bài viết.

            Có ai đã từng tự hỏi: “Mình đang làm thầy vui hay làm thầy thêm mệt?”. Riêng tôi, tôi chỉ là một học sinh bình thường đã nhiều lần làm dì buồn. Dù đã bao nhiêu năm trôi qua nhưng tôi không thể nào quên được lỗi lầm đó, lỗi lầm của tôi đã khiến cô ấy rất buồn…

            Đó là một buổi sáng đẹp trời và tôi đến lớp sớm như thường lệ. Nhưng hôm nay vừa bước vào lớp đã thấy các bạn nam chờ sẵn. Vừa thấy tôi, anh chạy lại vỗ vai tôi và nói: “Em ơi! Hôm nay em về muộn hả?” “Em không về muộn, các anh phải về sớm” – tôi đáp. Thuận thở dài nói tiếp: “Dù sao cũng chẳng sao. Buồn quá! Hay là mình tổ chức cuộc thi vẽ đi. Phần thưởng sẽ là một chuyến thăm phòng thí nghiệm của cô Bích. Em có đồng ý không?” giấy tờ!’ – anh chàng tiếp tục. Tôi nói: “Tường trắng, bàn gỗ mới ‘chữ’ đây, không cần giấy đâu!”.

            Sau đó trò chơi bắt đầu. Sau vài phút hồi hộp, các thương gia đồng loạt ra ngoài để xem kết quả. Ồ! Cái gì thế này – tôi kêu lên. Những hình ảnh bên trong là khủng khiếp. Vì vậy, không ai thắng. Nhưng dù sao chúng tôi cũng quyết định đến thăm phòng thí nghiệm của cô Bích. Mọi người ùa vào phòng. Đi quanh phòng, tôi lấy một chai nước và đổ vào thứ gì đó. Có một vụ nổ bất ngờ, và tất cả họ đều hoảng sợ bỏ chạy. Chạy vòng ra sông rồi mới dám dừng lại.

            Tôi nói: “Được, đi học lại”. Người tốt cắt ngang: “Thôi đi, ra khỏi đây mà không tắm thì phí lắm.” Thế là cả bọn nhảy xuống sông tắm. Ai đó trèo lên cầu, giả vờ bơi và nhảy xuống. Tắm sông xong, chúng tôi ra dã chiến đánh trận giả, rồi đến nhà Lưu Công Tử trốn trong vườn ăn ổi. Ồ! Mùi thơm của ổi chín khiến chúng tôi không thể cưỡng lại được. Trời đã tối, chúng tôi trở lại trường để lấy cặp sách. Vừa đến cổng trường đã thấy cô Thu chủ nhiệm đã đứng đợi sẵn. Với đôi mắt ngấn lệ, cô ấy nhìn thẳng về phía chúng tôi và không nói gì.

            <3 Bạn có biết chai hóa chất bạn làm đổ là của buổi họp hôm nay không? Chỉ vì việc làm của chúng ta mà buổi học hôm nay, cả lớp phải gánh chịu. Nói xong cô ta quay lưng bỏ đi, để lại trong tôi một sự ngột ngạt khó tả, bỗng Tuấn nói: “Không ai được vào đây cả”. Hẳn là người đã nói với cô ấy, và nhìn thấy nó khi cô ấy chạy ra ngoài vào buổi sáng. Hãy để anh ta nhìn thấy bạn và anh ta sẽ đánh bại bạn! ". "Thôi đi, bây giờ lại nói nữa!" “- Tôi hét lên.

            Sáng hôm sau, chúng tôi lại xin lỗi cô ấy. Dì bây giờ không giận lắm đâu. Vì chúng tôi đã biết lỗi của mình nên chúng tôi đến xin lỗi cô Bích và xóa những hình vẽ phản cảm đó. Người cô nói: “Siêu nhân cũng là con người, không ai không mắc sai lầm, cũng không ai hoàn hảo. Quan trọng là mắc sai lầm mà không biết sửa sai!”.

            Tôi khuyên các bạn, đừng làm những điều khiến những người xung quanh buồn, nếu không một ngày nào đó, chúng ta sẽ hối hận!

            <3

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục