Kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện lí thú
Có thể bạn quan tâm
- Tiêu chí là gì? Những thông tin hữu ích có liên quan đến tiêu chí
- Top 10 Bài văn thuyết minh về tác hại của thuốc lá hay nhất
- Văn mẫu lớp 7: Giải thích câu nói Sách là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người Dàn ý & 14 bài văn mẫu lớp 7
- Quá bất ngờ, đây là những lợi ích của việc chơi game mà có thể bạn chưa biết đó!
- Đặt tên theo ngày tháng năm sinh: bật mí giúp cuộc đời con luôn sướng!
bài viết số 1 lớp 7 đề 1: kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện hay (hoặc xúc động) mà em gặp ở trường là nguồn tài liệu rất hữu ích. p>
Hy vọng thông qua dàn ý và 12 bài văn mẫu lớp 7, các em học sinh có thể có thêm nhiều ý tưởng để hoàn thiện bài viết của mình.
Lập kế hoạch kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện vui và cảm động
1. Lễ khai trương
- Bối cảnh kể câu chuyện (khi đang ăn, đang xem TV…)
- Giới thiệu câu chuyện được kể (hài hước, cảm động…)
- Chính xác thời gian và địa điểm diễn ra câu chuyện.
- Các nhân vật trong câu chuyện là ai và người kể chuyện đóng vai trò gì trong câu chuyện.
- Diễn biến của câu chuyện.
- Kết thúc câu chuyện, bài học rút ra.
- Lời khuyên từ cha mẹ.
2. Nội dung bài đăng
3. Kết thúc
Cảm xúc và suy nghĩ của em về câu chuyện đó.
Kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện vui và cảm động – Ví dụ 1
Cuộc sống xung quanh chúng ta thật sự có rất nhiều điều kỳ diệu để khám phá và tìm hiểu. Hôm nay, tôi đã chứng kiến một trong những điều tuyệt vời này. Sau giờ học, tôi đạp xe về nhà thật nhanh để kể cho bố mẹ nghe câu chuyện. Tôi thầm nghĩ, có lẽ bố mẹ tôi sẽ thấy buồn cười khi nghe câu chuyện của tôi.
Vừa bước vào cửa, tôi lao ngay vào nhà, thấy bố mẹ đang ngồi ở phòng khách, tôi bắt đầu ngay câu chuyện của mình. Tôi hăng hái nói:
– Hôm nay trường em cả lớp có tiết thể dục ngoài sân trường. Mặt trời đang chiếu sáng rực rỡ, và đột nhiên trời tối như đêm. Những đứa trẻ và bạn cùng lớp của tôi đã rất ngạc nhiên, một số thậm chí còn sợ hãi. Tôi nghĩ chắc trời mưa nên trời tối như vậy. Nhưng tôi phát hiện ra rằng không phải vì trời vẫn còn nóng và tôi không thấy có mây đen hay giông tố nào kéo đến. Tôi chưa bao giờ thấy một hiện tượng kỳ lạ như vậy.
Tôi không nói với bố mẹ, nhưng lúc đó tôi nghĩ đến bộ phim Tây du ký mà tôi đã xem khi còn nhỏ. Bầu trời đang sáng trở nên đen kịt, Mozu xuất hiện và đưa Tang Tang trở lại hang động của mình. Ý nghĩ đó hiện lên trong chốc lát, rồi nhanh chóng biến mất, và tôi tự cười mình vì ý nghĩ nực cười đó. Đây thực sự là một hiện tượng kỳ lạ mà cả bạn và tôi đều không biết. Thấy Bố Mẹ đang lắng nghe rất nghiêm túc, tôi lại càng hào hứng kể tiếp câu chuyện:
– Kỳ lạ thay, chỉ khoảng mười lăm phút sau, mặt trời dần lấy lại ánh sáng, một khối vật chất đen đặc chuyển động chậm chạp, đồng thời mặt trời như tái sinh, dần hiện ra. Tôi và các bạn reo hò khi lại được nhìn thấy mặt trời.
Nghe tôi kể chuyện, bố mẹ bật cười. Tôi thầm nghĩ, có lẽ bố mẹ tôi rất vui khi được nghe những câu chuyện thú vị về thiên nhiên. Mặc dù cha tôi rất tự hào khi chứng kiến hiện tượng kỳ lạ này, ông nói:
– Cậu ơi, câu chuyện cậu vừa kể tên là nhật thực. Nó xảy ra khi Mặt trăng đi qua Trái đất và Mặt trời. Khối đen tròn che mặt trời là mặt trăng.
Nghe bố giải thích, tôi vô cùng ngạc nhiên, hóa ra đây là hiện tượng tự nhiên mà cả bố và mẹ tôi đều biết. Nhưng tôi thực sự tò mò và thích thú với hiện tượng này. Tôi đã hỏi bố tôi rất nhiều về những câu chuyện nhật thực, và ông ấy vui vẻ trả lời cặn kẽ mọi câu hỏi của tôi, tôi nghĩ ông ấy cũng là một người đam mê và yêu thích thiên nhiên. văn chương.
Sau khi nghe bố mẹ nói, tôi bắt đầu nuôi dưỡng trong mình ước mơ được khám phá và tìm hiểu những điều kỳ diệu này. Tôi đã hứa với bố mẹ rằng tôi sẽ trở thành một nhà thiên văn học trong tương lai. Bố mẹ tôi ôm tôi hạnh phúc, họ đều tôn trọng và ủng hộ ước mơ và sở thích của tôi rất nhiều. Lớn lên, cuộc sống bộn bề có thể để lại cho tôi rất nhiều lựa chọn, nhưng tôi tin chắc rằng tình yêu của tôi đối với những hiện tượng kỳ lạ của thế giới tự nhiên sẽ không bao giờ thay đổi. Đặc biệt câu chuyện thú vị về nhật thực mà em được chứng kiến hôm nay sẽ trở thành một kỉ niệm không thể phai mờ vì nó gắn liền với ước mơ lớn đầu tiên trong đời của em.
Tôi và bố mẹ vui vẻ kết thúc câu chuyện này, cả nhà bắt đầu bữa cơm trưa đầm ấm vui vẻ. Vừa ăn, tôi vừa suy nghĩ về hiện tượng tự nhiên mà tôi đã chứng kiến sáng nay. Tôi tự hỏi tại sao bản chất của chúng ta nắm giữ rất nhiều bí ẩn đặc biệt. Bao giờ con người mới khám phá hết những điều kỳ diệu của thiên nhiên.
Kể chuyện vui và cảm động với cha mẹ – Mẫu 2
Vào những buổi tối cuối tuần, sau bữa tối, gia đình tôi thường quây quần bên nhau để chia sẻ những câu chuyện cuộc sống. Hôm nay không phải là cuối tuần mà là ngày 8 tháng 3 nên gia đình tôi tổ chức một bữa tiệc nhỏ cho mẹ tôi. Trong bữa cơm đầm ấm ấy, tôi vui vẻ kể cho bố mẹ nghe câu chuyện xảy ra trong buổi gặp mặt.
Hôm nay là ngày 8 tháng 3, trường mình tổ chức cuộc thi cắm hoa. Mọi người đều rất hào hứng, ai cũng đến trường từ rất sớm để chuẩn bị. Phần thi cắm hoa năm nay được trao cho các bạn nam trong lớp, các bạn ấy tự tin nhận nhiệm vụ và hứa với cô giáo cùng cả lớp sẽ rinh giải nhất về nhà. Mọi người đều hồ hởi. Nhưng cả lớp cũng hơi buồn, vì cô chủ nhiệm bị ốm không về chung vui với chúng em được.
Cuộc thi bắt đầu, ba bạn nam lớp tôi hăng hái ngắt hoa bỏ vào giỏ. Các động tác còn vụng về, ngắt hoa đôi khi còn làm gãy hoa. Nhưng nét mặt ai cũng rất nghiêm túc và hồi hộp. Tôi cũng thấy ánh lên niềm vui và hạnh phúc trong mắt họ. Chẳng bao lâu nữa lẵng hoa của lớp em sẽ sẵn sàng. Lẵng hoa thành phẩm thực sự không quá đẹp nhưng lại chứa đựng được cả tấm lòng của bạn. Sau đó chúng mình dành thời gian đi xem các lớp khác, dưới bàn tay khéo léo của các cô các lẵng hoa của các lớp khác rất đẹp và sáng tạo. Nhưng tôi vẫn tự hào và hạnh phúc với những gì mà các bạn nam lớp tôi đã tạo ra. Trong mắt tôi họ là đẹp nhất và ấm áp nhất.
Khi trao giải, đứa nào cũng hồi hộp, mong chờ giải khuyến khích, giải ba, rồi giải nhì qua đi mà không thấy lớp mình được xướng tên. Tất nhiên, cũng có giải nhất mà chúng tôi có nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. Mọi người đều thất vọng, mặc dù họ hiểu rằng sản phẩm cuối cùng của lớp học không tuyệt vời như vậy. Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra, khi trao giải nhất, cô chủ nhiệm đã dùng bài thuyết trình cảm động nhất để đọc thêm giải đặc biệt cho lớp, và cái tên 7a2 vang lên. Chúng tôi vô cùng bất ngờ, cả lớp nhảy cẫng lên reo hò, các bạn nam hào hứng nhận giải. Bài phát biểu của chúng tôi là lời cảm ơn đến giáo viên vì sự giảng dạy và hỗ trợ của anh ấy. Sử dụng ngôn ngữ cảm xúc có thể gây ấn tượng với ban giám khảo.
Sau khi đạt giải, cả lớp mang lẵng hoa và phần thưởng đến nhà cô giáo để thăm cô và chia vui cùng cô. Cô ấy bị ốm nên mắt trũng sâu và da xanh xao, chúng tôi phải vào thăm cô ấy trên giường. Cô đã rất vui khi thấy chúng tôi đến, nghe về giải thưởng ngày hôm nay, và nghe các bạn đọc lại bài phát biểu, và cô nói lời cảm ơn với những giọt nước mắt. Cô giáo của tôi là một người tốt bụng và dịu dàng, chúng tôi cố gắng hết sức để tặng cô món quà nhỏ này, và cảm ơn cô đã hướng dẫn và quan tâm đến chúng tôi.
Chúng tôi khiến mọi người hài lòng và cảm động. Không những đoạt giải mà còn làm thầy vui lòng. Có lẽ, cô không vui vì nhận được bó hoa hay phần thưởng của lớp mà vì cô thấy được tấm chân tình, sự lớn lên, trưởng thành của chúng em.
Qua cuộc thi này, tôi nhận ra rằng món quà đẹp và ý nghĩa nhất là món quà từ trái tim, món quà của tình cảm chân thật. Chúng em tự hứa sẽ chăm chỉ học tập và mang về một món quà nhỏ để đền đáp công ơn dạy dỗ của cô.
Kể chuyện vui và cảm động với cha mẹ – mẫu 3
Câu chuyện cảm động mà tôi sắp kể cho bố mẹ nghe xảy ra vào ngày đầu tiên của năm lớp bảy.
Vấn đề đầu tiên là văn học. Cả lớp ai cũng ước gì cô vẫn dạy lớp này. Nhưng có lẽ không phải là một giáo viên rất xa lạ vào lớp học. Cả lớp sửng sốt nhìn cô, một bạn cuối lớp hỏi: “Cô ơi! Cô giáo của chúng em đâu?” Cô trả lời: “Dì em chuyển trường rồi, không dạy ở trường này nữa. Bắt đầu từ hôm nay, Tôi là giáo viên văn của bạn.” Cả lớp rất buồn khi nghe điều này.
Hôm ấy đến lớp, tự nhiên tôi thấy buồn, không còn hào hứng như trước. Tan học, cả lớp nhớ đến cô giáo cũ. Tên cô ấy là Thứ Năm, và cô ấy là một giáo viên trẻ. Trong buổi học đầu tiên, cô ấy mặc một chiếc áo dài rất đẹp. Đôi mắt cô dịu dàng như một nàng tiên. Khi ngồi trên chiếc ghế đá, dưới góc “Xuehua”, cô kể cho chúng tôi nghe chuyện học hành, chuyện bạn bè, chuyện gia đình. Lá bàng vàng rơi nhè nhẹ, em cũng dịu dàng hơn.
Tôi còn nhớ khi cô giảng bài, giọng cô thật ấm áp, nhẹ nhàng khiến bài giảng dễ đi vào lòng người. Sau giờ học cô ấy kể những câu chuyện cổ tích, hài kịch hoặc những câu chuyện của chính cô ấy. Nhưng giờ đây tôi không còn nghe thấy giọng nói ấm áp ngày xưa. Cả lớp tiếc hùi hụi vì không được nói lời chia tay với cô.
Nhưng lời khuyên của cô ấy về việc học tập chăm chỉ vẫn còn nguyên giá trị. Điều này khiến chúng em tự nhủ phải học tập chăm chỉ hơn.
Kể chuyện vui và cảm động với cha mẹ – Văn mẫu 4
Chiều qua, tan học, tôi vội chạy thẳng ra nhà xe. Trên con đường quen thuộc, đôi chân tôi lại càng khó nhọc hơn. Tôi lái xe về nhà với sự phấn khích. Tôi vừa hào hứng vừa hạnh phúc. Tôi ước mình có thể sớm kể cho gia đình nghe câu chuyện cảm động mà tôi vừa được chứng kiến ở trường. Tuần tới, trường chúng tôi sẽ mời một đoàn ca nhạc đến biểu diễn tại trường. Đặc biệt, các ca sĩ đều là những người ít nhiều phải chịu di chứng của chất độc màu da cam. Một số bị mất chân, số khác bị mất mắt. Đáng thương hơn, có người dường như chỉ còn lại một vài bộ phận cơ thể. Nhưng tất cả những người này đều được cả trường ngưỡng mộ vì họ là những tấm gương về ý chí và nghị lực.
Lúc đầu, chúng tôi xem với sự háo hức và tò mò. Nhưng khi tấm màn nhung kéo xuống để biểu diễn, tất cả chúng tôi đều vô cùng xúc động. Tiết mục được mở đầu bằng lời giới thiệu chân thành và xúc động của anh trưởng đoàn. Nó có vẻ giống như một bài phát biểu được chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhưng khi nỗi đau lên tiếng, người ta bắt đầu khóc. Tên, địa điểm, cuộc sống và lý do. Mọi thứ, mọi thứ đều bắt đầu từ một ước mơ, một khát vọng về hòa bình và niềm vui. Nhưng chiến tranh lấy đi tất cả. Chiến tranh tàn khốc đến mức những ước mơ dù nhỏ nhất cũng không thể ra đời. Mười ca sĩ là mười hoàn cảnh khuyết tật khác nhau, mười nguyên nhân bất hạnh khác nhau. Tất nhiên, đằng sau mười con người cần được thấu hiểu và sẻ chia này, còn rất nhiều người đang ngày đêm vật lộn với nỗi đau.
Xem Thêm: Giải Sinh 9 Bài 1: Menđen và Di truyền học
Không giống như phần giới thiệu, không có sự đau đớn nào trong buổi biểu diễn. Nhiều bài hát được hát bởi các giọng khác nhau. Nhưng tất cả đều có một điểm chung: tất cả đều tôn vinh ước mơ, từ thiện và công lý; ước mơ và khát vọng thời thơ ấu của người sống và người chết. Buổi biểu diễn đã thu hút tất cả khán giả, thậm chí có nhiều bạn bè trong đó có tôi đã lên sân khấu đặt hoa và cùng nhau hát lời chung. Tất cả khán giả đều rất phấn khích. Chương trình này vượt quá mong đợi của chúng tôi. Sau khi nghe chuyện này, bố tôi cũng khuyên tôi: “Con cái hiểu được điều này là điều đáng quý. Tuy nhiên, việc con đã làm là chưa tốt, con còn phải làm nhiều việc thiện hơn nữa để báo đáp những người đã mang lại hạnh phúc cho đời con .Sự biết ơn của những người đã hy sinh.”
Kể chuyện vui, cảm động với bố mẹ – Ví dụ 5
“Tùng! Miễn phí! Trống vừa đánh, tôi vội vã về nhà với hộp quà. Ôi! Hôm nay đường dài, cuối cùng tôi cũng về đến nhà.
Tôi lặng lẽ bước vào phòng khách, còn mẹ tôi đang mải mê đọc báo. Khi nhìn thấy tôi, cô ấy ngạc nhiên và nói:
– Ơ, sao hôm nay về trễ thế? Có những món quà khác?
– Mẹ ơi, hôm nay trong tiết sinh hoạt lớp hôm nay cô giáo đã cho chúng con một bất ngờ đầy cảm động! nói cho bạn nghe!
– Ừ, nói đi!
– Mẹ vui vẻ đáp.
– Dạ, hôm nay tiết 4 chúng em đang tập vi tính trong phòng thực hành thì bỗng có một số bạn xin thầy cho về lớp trước. Kết thúc hiệp 4, mọi người vẫn còn bất ngờ. Ai cũng hối hả vào lớp. Các lớp học được trang trí rất đẹp: những quả bóng bay nhỏ xinh treo khắp cửa sổ, lấp lánh. “Chúc mừng sinh nhật” được viết bằng phấn màu trên bảng đen rất đẹp. Tôi ngạc nhiên vì tôi không biết tất cả các bạn có cùng ngày sinh nhật với ai, nhưng tháng 10 này là của tôi.
Xem Thêm : Giải bài tập vật lý 9 trang 4, 5
– Chà, điều này thật thú vị, tôi sẽ kể cho bạn nghe nhiều hơn về nó sau! – mẹ háo hức nói.
– Ừ. Sau đó, cô giáo bước vào lớp và bắt đầu hát bài “Chúc mừng sinh nhật”. Cô cùng các bạn hát và vỗ tay nhịp nhàng. Sau đó, cô thay mặt cả lớp nói: “Các em ơi, tháng 10 này lớp mình tổ chức liên hoan chúc mừng bạn thân bảo khánh và trân châu. Cô và cô giáo chủ nhiệm đã bí mật tổ chức tiệc sinh nhật cho bạn. Chúc mọi người và cả lớp tổ chức sinh nhật vui vẻ nhé. Bé rất vui, ngày càng ngoan ngoãn, chăm ngoan học giỏi, không phụ lòng cha mẹ, thầy cô! Cả lớp vỗ tay chúc mừng nhé!” “Cố lên cô giáo! Chúc mừng cô giáo!” Và tiếng vỗ tay của các bạn không ngừng vang lên. Cô đưa chúng tôi lên bảng nhận quà sinh nhật của cả lớp. Sau đó cả lớp cùng ngồi thưởng thức màn biểu diễn văn nghệ tuyệt vời của các bạn. Chúng tôi rất xúc động. Tôi nói cho bạn. Mọi thứ diễn ra ngoài dự kiến, tôi đã rất lúng túng, sau vài phút, tôi nói lời cảm ơn với cô và các bạn: “Chúng em xin cảm ơn các thầy cô và các bạn đã tổ chức sinh nhật cho chúng em. Đây là điều ý nghĩa nhất mà chúng em sẽ không bao giờ quên trong cuộc đời”. cuộc sống của chúng ta.” Chúng em xin hứa sẽ chăm chỉ học tập, không phụ lòng thầy cô, bạn bè.” Cả lớp vỗ tay cổ vũ, em rất vui. Thật buồn cười và cảm động phải không các mẹ?
– Ừ, sau này con phải ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập để xứng đáng với tình cảm yêu thương của cô và các bạn nhé!
– Vâng! Tôi hứa! Sau bữa tiệc sinh nhật đó, chúng tôi thân nhau hơn. Lớp 7/3 của chúng ta sẽ luôn đoàn kết, yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau. Cảm ơn thầy cô, bạn bè đã cho chúng em một ngày sinh nhật thật đẹp và ý nghĩa. //
Kể chuyện hay và cảm động với cha mẹ – Văn mẫu 6
Sau bữa tối, gia đình tôi quây quần trong phòng khách. Tôi chợt nhớ ra chuyện sáng nay và muốn nói ngay với bố mẹ.
Tôi nói ngay đây:
– Thưa các bậc phụ huynh, lớp con rất quan tâm đến việc này. Tôi sẽ nói với bố mẹ tôi.
Bố mẹ mỉm cười gật đầu, con háo hức lắm:
– Hôm nay ở lớp, cô giáo kể cho chúng em nghe một câu chuyện rất hay và cảm động. Chuyện vừa xảy ra vào ngày chủ nhật 20 tháng 11. Ba bạn học của Nga đều là bác sĩ và là hội trưởng hội phụ huynh của lớp. Vào chiều thứ bảy, ngày 19 tháng 11, bố của bạn cô ấy đến thăm và tặng cô ấy một chục quả cam. Thầy tôi cảm ơn thầy hiệu trưởng, nhưng lại tặng một túi cam cho dì tôi, dì là người cô độc sống một mình trong căn nhà nhỏ cuối ngõ. Không ngờ lần này dì Tư thấy chục cam quá to một mình ăn không hết nên phải mang về cho những người họ hàng đông con hơn mình. Cả cô giáo, dì 4, cũng như bà con nghèo của cô không mở túi cam cẩn thận nên không thấy có một chiếc thẻ nhỏ ở giữa quả cam lớn, thẻ được cắt ra từ Nga. , và nó nói lời chúc mừng chân thành của cô ấy . sự yêu mến.
Tôi dừng lại, quay sang nhìn Bố Mẹ rồi cười ranh mãnh:
– Đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?
Không đợi bố mẹ trả lời, tôi nói:
– Bố mẹ chịu được đúng không? để tôi đi tiếp. Gói màu cam không dừng lại ở đó. Một lần nữa, nó “đang trên đường”, nhưng nó đã đi đâu? Hay lắm bố mẹ. Hãy để tôi nói với bạn tất cả mọi thứ! Thật không ngờ, người họ hàng của dì thứ tư lại là bệnh nhân của bác sĩ, tức là bố của Ya. Bà rất biết ơn ông đã chữa khỏi bệnh cho bà nhưng nhà nghèo lại đông con nên không có tiền mua quà để cảm ơn ông. May mắn thay, dì tôi mang đến một chục quả cam rất to. Thế là sáng 20-11 hôm sau, dì 4 xách túi cam đi bác sĩ.
Cả nhà vỗ tay hoan hô. Hành trình của một túi cam thật thú vị trong câu chuyện của tôi. Nhưng điều tuyệt vời nhất về một gói cam đơn giản là chúng chứa đầy tình yêu thương.
Kể chuyện vui và cảm động với cha mẹ – Văn mẫu số 7
Câu chuyện bắt đầu vào buổi trưa hôm ấy. Sau bữa trưa, hiệu trưởng ở lại trường chờ cuộc họp lãnh đạo vào buổi chiều. Chiều hôm ấy, mặt trời đổ xuống trần gian một vầng mặt trời rực lửa. Cái nắng ở trung tâm Sài Gòn dường như thiêu rụi mọi thứ. Từng chiếc lá, từng ngọn cỏ đứng bên đường như chết khát. Bên dưới khuôn viên trường không còn bóng dáng học sinh nào.
Chỉ có mặt trời mới được tự do nhảy múa và vui chơi trong khuôn viên trường. Cái nóng như thiêu đốt của buổi trưa hè khiến cô hiệu trưởng phải mở toang hai ô cửa sổ trên tầng hai mong có chút gió lùa vào. Cô giáo nhìn xuống khuôn viên trường. Đột nhiên, giáo viên nhìn thấy một học sinh thấp bé đi đi lại lại trong khuôn viên trường. Qua cặp kính dày, anh không thể nhìn rõ. Vì vậy, giáo viên đi xuống cầu thang và gọi học sinh vào. Đó là một thanh niên có nước da ngăm đen, nhưng ánh mắt tràn đầy sức sống. Anh ta mặc một chiếc áo sơ mi cũ nhưng sạch sẽ và một chiếc quần màu xanh bạc màu.
Cô giáo hỏi học sinh tiểu học:
-Tại sao bạn không về nhà vào buổi trưa và chỉ phơi nắng bên ngoài? Nhà bạn ở đâu? Bạn tên gì, bạn học lớp mấy?
Chàng trai thì thầm:
– Thưa thầy, nhà cháu ở quận 4, trường xa nhà nên cháu ở lại học đến chiều. Mình tên là trần phú tài học lớp 7a7.
Cô giáo hỏi lại:
Xem Thêm: Tác phẩm Sài Gòn tôi yêu Tác giả Minh Hương
– Để thuận tiện, sao em không đăng ký học bán trú như các bạn khác?
Câu trả lời của học sinh:
– Thưa bác, bố mẹ cháu là công nhân, làm quần quật từ sáng đến tối. Gia đình tôi rất nghèo và không đủ khả năng học nội trú.
– Vậy bạn ăn trưa ở đâu? Bạn có người quen nào không?
– Không, thưa ông. Mỗi sáng, bố mẹ đưa em đi học và cho em 5.000 đồng. Một ngàn con dùng để mua xôi ăn sáng. Bốn nghìn còn lại được dùng để ăn trưa.
Nghe tâm sự của thiên tài ngây thơ, thầy hiệu trưởng chạnh lòng khi nghĩ bữa trưa đạm bạc của cậu học trò nghèo chắc chỉ có rau và cá rán. Thầy xoa đầu nó nói:
– Hoàn cảnh gia đình khó khăn nhưng em vẫn cố gắng đến trường là điều vô giá. Tôi phải là một học sinh giỏi. Tôi rất vui khi có một học sinh như bạn. Chỉ cần tiếp tục phát triển con của bạn. Này, bạn đang làm gì khi đi dạo giữa trưa nắng thế?
Tai cười nói:
– Ăn trưa xong thầy không biết làm gì đành đi nhặt rác giữ trường sạch đẹp.
Nói rồi Artai cúi đầu chào cô giáo rồi chạy ra sân tiếp tục nhặt túi ni lông và lá cây trên sân. Nắng trong khuôn viên trường dường như cũng đã dịu lại. Thầy hiệu trưởng trở lại văn phòng với lòng nặng trĩu, nhưng cả ngày hôm đó trên khuôn mặt thầy vẫn rạng rỡ niềm vui.
Trong buổi sinh hoạt biểu ngữ tuần tới, thầy hiệu trưởng đã biểu dương khen ngợi tấm gương vượt khó của trường, đồng thời trao học bổng của trường. Giáo viên cũng đã cung cấp cho trường nội trú ưu tú miễn phí.
Kể chuyện hay và cảm động với cha mẹ – Văn mẫu 8
Mỗi ngày đến trường là một ngày vui. Bởi tôi không chỉ được gặp lại bạn bè, thầy cô mà còn được chứng kiến thêm nhiều câu chuyện và học được những bài học quý giá từ họ. Vài ngày trước, tôi đã chứng kiến một câu chuyện rất cảm động, và tôi muốn nhanh chóng về nhà để kể cho bố mẹ nghe câu chuyện.
Trong bữa tối hôm đó, tôi kể cho bố mẹ nghe câu chuyện về chiến tranh—bạn cùng lớp của tôi.
– Bố mẹ ơi, Chiến là một cậu bé gầy gò, nhỏ con hơn nhiều so với các bạn nam trong lớp. Chúng tôi đã học cùng nhau hơn hai năm, và cô ấy vẫn là một người rất bí ẩn. Trong lớp chiến tranh, anh không thân với ai, và không ai biết nhà anh ở đâu. Ban đầu chúng tôi không thích cô ấy.
– Tại sao lại thế này? – Hỏi bố
– Vì lớp của cô và bố không hợp nhau- Tôi quay lại chỗ bố và tiếp tục kể chuyện, nhưng trước chiến tranh mấy ngày, trường học đột ngột bị đình chỉ hơn một tuần. Chúng tôi đã không chú ý nhiều đến nó trong vài ngày đầu tiên. Nhưng đã gần một tuần rồi vẫn chưa thấy cô đến trường, bọn trẻ liền hỏi cô giáo xem cô có chuyện gì. Bởi vì cho dù không thích, chúng ta vẫn là bạn cùng lớp.
– Ừ, con làm đúng đấy con gái- Mẹ tôi mỉm cười hài lòng và kiên nhẫn lắng nghe con kể chuyện.
– Cô giáo rất vui khi nghe chúng tôi hỏi về chiến tranh. Cô nói Chiến ốm không đi học được. Vì vậy, chúng tôi hỏi cô ấy địa chỉ nhà của người bạn của cô ấy để chúng tôi có thể đến thăm. Lúc đầu cô ấy do dự, nhưng vì chúng tôi năn nỉ mãi nên cuối cùng cô ấy cũng cho chúng tôi.
Xem Thêm : Soạn bài Viết quảng cáo | Ngắn nhất Soạn văn 10
Tôi hớp một ngụm nước rồi nói tiếp:
-Bạn có biết? Chúng tôi đến nhà cô ấy và tất cả chúng tôi đều sững sờ trước bố mẹ mình. Nhà cô ấy cạnh nhà tôi. Một ngôi nhà tối tăm, dột nát. Mặt ngoài của bức tường gạch đã phủ đầy rêu, chứng tỏ nó đã rất cũ kỹ. Chúng tôi nhìn nhau, tự hỏi liệu mình có đi nhầm nhà không. Nhưng không có bố và mẹ, chúng ta sẽ không đi sai đường. Đó là Nhà Chiến. Chúng tôi vào trong thì thấy anh ấy đang cuộn tròn trên chiếc giường cũ. Chúng tôi nói xin chào và thấy cuộc chiến trở nên sống động. Đôi mắt cô mơ màng và khuôn mặt đỏ bừng vì sốt. Chúng tôi rất ngạc nhiên khi thấy bạn bè của chúng tôi. Chiến muốn ngồi dậy nói chuyện với chúng tôi nhưng cô ấy bị sốt và chóng mặt không ngồi dậy được nên chúng tôi ngồi xuống mép giường nói chuyện với anh ấy. Những điều tồi tệ đang xảy ra trong gia đình cô ấy, bố mẹ ạ.
– Gia đình bạn thế nào? – Bố mẹ tôi hỏi với ánh mắt mong chờ.
– Cô ấy nói cha cô ấy chết trẻ. Gia đình chỉ có hai người con. Còn mẹ nó cũng ốm đau quanh năm không đi làm ăn được à? Trước đây cô ấy là một đứa trẻ sinh non, cơ thể vốn đã rất yếu, nhưng cô ấy không chăm sóc tốt cho cô ấy, cho đến bây giờ cô ấy vẫn chưa hồi phục được bao nhiêu. Cô ấy phải đi học và giúp mẹ cô ấy trong cửa hàng. Tôi về nhà muộn vài ngày trước, bị mắc mưa và bị ốm. không dậy được. Mẹ cô phải đi làm và không thể chăm sóc cô. Chiến tranh cho chúng ta biết rất nhiều, cha mẹ. Cô phải cố gắng hết sức để phụng dưỡng mẹ, chăm sóc bản thân và đảm bảo việc học trên lớp. Nhưng cô ấy vẫn học giỏi.
– Con tội nghiệp quá- Mẹ nói
– Chúng tôi muốn giúp cô ấy – Cô ấy muốn biết và nói với cha mẹ cô ấy những gì cô ấy nghĩ. Như vậy có được không ba mẹ? Tôi cảm thấy cuộc sống của mình tốt hơn cô ấy rất nhiều và tôi muốn chia sẻ một chút với cô ấy.
Bố mẹ cười vỗ đầu tôi khen tôi khôn lớn. Không chỉ biết lắng nghe mà còn biết quan tâm, chia sẻ với người khác. Bố mẹ tôi nói rằng họ sẽ giúp tôi với kế hoạch này. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Có thể tôi đang giúp cô ấy chút ít, nhưng tôi muốn cô ấy có một cuộc sống tốt hơn.
Qua câu chuyện về cuộc chiến, em hiểu rằng không thể chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà đánh giá một con người mà cần phải tìm hiểu thật kỹ mới đánh giá được họ. Tôi cũng hiểu rằng mình thật may mắn khi được sống trong vòng tay yêu thương của bố mẹ chứ không phải tự mình làm mọi việc. Em sẽ chăm chỉ học tập để bố mẹ vui lòng.
Kể chuyện vui và cảm động với cha mẹ – Văn mẫu 9
Có rất nhiều điều xảy ra ở trường học và ngày làm việc của tôi. Chuyện vui, chuyện buồn, chuyện vui hay chuyện thầy trò, chuyện gì cũng có. Nhưng tôi vẫn nhớ như in câu chuyện về buổi liên hoan chia tay với thầy hiệu trưởng trường tôi.
Đó là buổi chia tay đầy cảm động, cả trường và cả thầy cô đều rưng rưng nước mắt. Lúc đó, mỗi người bày tỏ cảm xúc theo những cách khác nhau, nhưng đều có chung một cảm xúc trong lòng, một cảm giác bùi ngùi trước cô hiệu trưởng mẫu mực. Thầy mới về trường được 3 năm, đối với hiệu trưởng các trường khác thì thời gian còn quá ít để làm cho ngôi trường của thầy dần khang trang, hiện đại hơn. Nhưng đối với tôi, khoảng thời gian mà lẽ ra tôi có thể tạo nên sự khác biệt cho trường dài vô cùng. Khi ấy ba năm trước, ngôi trường này còn chưa biết phòng chuyên môn là gì, trong trường lúc nào cũng có những anh chị nhuộm tóc xanh đỏ như người nước ngoài.
Nhưng giờ đây, với thầy cô, phòng chuyên nghiệp không còn xa lạ, cũng không còn bóng dáng người nước ngoài trong trường nữa! Ông Nan thực sự là người cha đã lãnh đạo trường trong ba năm qua. Đây là những lời của giáo viên chủ nhiệm của trường. Lời nói của cô đã thấm sâu vào tâm trí những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường. Khi các anh chị lớp 8a mang quà đến cho thầy, chúng em ai cũng rơm rớm nước mắt. Bài hát chia tay và những câu thơ nhạt nhòa làm chúng tôi bật khóc. Nhưng buồn nhất có lẽ là các em học sinh lớp 9. Các em đều hiểu cảm giác bỡ ngỡ khi thầy lần đầu đến trường, giờ tiễn thầy ra về lại thêm một niềm ấm áp, xúc động. Khoảnh khắc đó chỉ kéo dài bốn mươi lăm phút, nhưng nó cũng cho phép chúng tôi hiểu thêm về con người này, để chúng tôi bày tỏ tình cảm của mình với anh ấy và đặc biệt là cho phép chúng tôi nói lời cảm ơn rất nhiều. Về những người thầy đã dìu dắt chúng em đến nơi đến chốn, trở thành những học sinh ngoan và xây dựng ngôi trường hiện đại.
Xem Thêm: Kết Bài Vội Vàng ❤ 20 Đoạn Văn Mẫu Ngắn Hay Nhất – SCR.VN
Kỷ niệm ấy thật đáng nhớ phải không mẹ? Một kỷ niệm buồn, nhưng tôi sẽ luôn ghi nhớ trong tim, và sẽ không bao giờ quên người cha chính đã đưa chúng tôi đến được ngày hôm nay.
Kể chuyện cha mẹ nghe hay và cảm động – Văn mẫu 10
Trường học là nơi dạy cho ta biết bao điều thú vị. Tôi có thói quen kể cho bố mẹ nghe những chuyện xảy ra ở trường. Dù không được chứng kiến tận mắt nhưng tôi có thể hình dung rằng tôi đã học được rất nhiều điều thú vị ở trường thông qua những điều tôi thường kể cho bố mẹ nghe, những câu chuyện tôi kể cho bố mẹ hôm nay cũng là dành cho bố. Mẹ không khỏi xúc động.
Hôm nay tôi đã kể cho bố mẹ nghe về buổi học toán không thể nào quên của tôi. Hoàng là một học sinh xuất sắc trong lớp học của tôi. Anh ấy rất nghịch ngợm và thích chơi, vì vậy thành tích học tập của anh ấy luôn nằm trong top đầu của lớp. Dù thầy thuyết phục cố vấn thế nào, Huang vẫn không chịu tiến bộ. Nhưng hôm nay trong giờ học toán, khi cậu trả bài đọc cho tên hoàng đế, cậu dừng lại. Anh đạt điểm mười môn toán, một điều không tưởng trong mắt cô giáo và cả lớp. Người giáo viên bước đến gần hoàng đế và hỏi ông một cách nghiêm túc:
– Hoàng! Nói thật cho tôi biết, đây là loại bài kiểm tra gì vậy?
Hoàng nhận bài thi mười chín của mình và lặng lẽ không nói gì. Anh chỉ biết cúi mặt và lặng lẽ cầm tờ giấy kiểm tra trên tay. Cô giáo nhìn hoàng đế và nói tiếp:
– hoang, tôi hy vọng bạn có thể là một học sinh trung thực và cố gắng tiến bộ, không phải là một đứa trẻ dối trá như vậy.
Sau đó, anh ta lắc đầu và nhìn hoàng đế với vẻ thất vọng. Cả lớp cũng im lặng nhìn anh. Thỉnh thoảng thì thầm to nhỏ.
-hoang bận học quá, làm sao mà xong bài thi này được.
-Không thể tin được là anh ấy lại lừa dối như vậy.
Theo cách này, một người ngồi lê đôi mách và người kia thì thầm. Cô giáo bước lên bục mời cậu ngồi xuống và tiếp tục tiết học hôm nay.
Hoàng đế không nói gì với ta, con trai ta—mẹ tôi hỏi.
Không mẹ – Tôi trả lời.
Nhưng bạn có biết rằng khi tôi đến văn phòng để nộp cuốn sách Sao Đỏ trong giờ ra chơi hôm nay, tôi đã tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa hoàng đế và giáo viên. Tôi nhìn thấy hoàng tử lung linh ở cửa, tay cầm chắc một cuốn sách hay thứ gì đó. Huang bước vào văn phòng để nói chuyện với giáo viên. Tôi thấy anh ấy đưa cho bạn cuốn sách và nói:
– Thưa thầy, em không phải học sinh như vậy! Bố mẹ tôi đã ly thân và cả hai đều có cuộc sống riêng. Tôi sống với bà tôi. Bà ngoại bệnh nặng, em thương bà lắm, bà luôn mong em chăm chỉ học hành. Tôi đã làm việc chăm chỉ để mang về mười cái để cho cô ấy thấy tôi đã vất vả như thế nào. Em ở lại lớp làm đầy đủ bài tập và ôn tập nhiều dạng bài tập để nâng cao hiệu quả học tập. Tôi không gian lận.
Mẹ ơi, Hoàng òa khóc. Tôi thấy anh ấy nhìn mình ngạc nhiên trong khi mở cuốn sổ của mình. Cô giáo sờ đầu hoàng đế và cười nói:
– Tôi làm việc rất chăm chỉ. Xin lỗi đã hiểu lầm bạn. Bạn đang làm rất tốt, vì vậy hãy tiếp tục học hỏi. Tôi tin rằng với sự cố gắng của chị gái, chị ấy sẽ sớm bình phục. Ngày mai tôi sẽ phát biểu trước lớp nên bạn đừng hiểu lầm tôi và tôi sẽ đi thăm gia đình cùng bạn bè. Chúa ơi, tôi tự hào về bạn.
Vậy đó mẹ. Em rất khâm phục anh Hoàng, cháu là một người cháu hiếu thảo và chăm chỉ, em muốn học hỏi ở anh nhiều điều.
Kể chuyện vui và cảm động với cha mẹ – Văn mẫu 11
Sáng thứ Sáu vừa qua, một câu chuyện cảm động đã xảy ra tại lớp 7c trường THCS Hoàng Hoa Thân, huyện Tân Bình.
Mới mười phút sau khi chúng tôi vào lớp văn của cô chủ nhiệm, cô giám thị bảo chúng tôi ra cổng trường tìm người gặp. Một lúc sau, mặt Thủy tái nhợt, mắt đỏ hoe. Thanh hỏi, Thủy run rẩy cắn môi để kìm nén tiếng khóc và cho biết cô vừa nhận được tin bố bị tai nạn giao thông.
Cả lớp lặng đi, vì xúc động, vì thương. Bác sĩ thú y rất kém! Bố mẹ tôi rời quê từ Quảng Ngãi vào đây lập nghiệp đã mấy năm. Buổi sáng, mẹ tôi vo gạo nếp rồi ra ngoài dạo chơi. Cha của Thủy đạp xe chở khách thuê để kiếm tiền nuôi con ăn học. Thôi là chị cả trong gia đình, lo cho em ăn học và phụ giúp gia đình. Chúng tôi đạp xe đến trường và thuy đi bộ. Tôi nhận thấy rằng Tsui chỉ có hai bộ quần áo để thay đổi mỗi ngày. Tuy nhiên, tinh thần và thành tích học tập vượt khó của Thủy thật đáng ghi nhận!
Tai nạn đột ngột của cha cô là một thảm họa đối với gia đình cô. Bạn và con bạn có thể dựa vào đâu trong tương lai? !
Trong khi Thủy đang sắp xếp sách vở thì Thanh sớm tổ chức một cuộc họp với ban cán sự lớp. Để yên tâm, cô cử đội trưởng Guo lái xe đưa Cui đến bệnh viện, đồng thời cử thêm một người bạn của đội trưởng thứ hai đi cùng. Sau khi bạn rời đi, cô ấy đề nghị chúng tôi gây quỹ để giúp đỡ gia đình của thuy. Cả lớp đồng thanh lời cô. Càng nhiều góp nhiều, ít góp ít. Nếu chưa, hẹn gặp lại vào ngày mai.
Số tiền không nhiều nhưng là tấm lòng thành của chúng tôi muốn chia sẻ khó khăn với những người bạn kém may mắn. Chúng tôi yêu và chúc cô ấy hơn bao giờ hết để vượt qua thử thách nghiêm trọng này. Tôi thấm thía lời dạy của cha: thương người như thể thương thân, muốn nói với Thôi: “Cố ơi! Cố lên! Đã có chú bên cạnh!”.
Kể chuyện vui và cảm động với cha mẹ – Văn mẫu 12
Cuộc sống luôn cần sự yêu thương và sẻ chia giữa con người với nhau. Hôm qua, tôi đã chứng kiến một câu chuyện cảm động ở trường.
Hôm nay là sinh nhật cô Thu, chủ nhiệm lớp nhi đồng. Ban cán sự lớp lên kế hoạch tổ chức sinh nhật cho cô. Mỗi đội được giao một nhiệm vụ khác nhau. Tổ 1 phụ trách trang trí lớp, tổ 2 phụ trách chuẩn bị bánh kẹo, hoa quả, tổ 3 phụ trách chuẩn bị quà cho cô. Mọi thành viên trong nhóm đều đam mê công việc của họ.
Vào buổi chiều, một bữa tiệc sinh nhật sẽ được tổ chức trong sự kiện này. Toàn bộ lớp học chỉ có bốn mươi lăm phút—thời gian cô dành để chuẩn bị cho cuộc họp. Cả lớp tập trung hoàn thành bài sớm nhất có thể. Đoàn nghệ thuật cũng chuẩn bị trình làng cô một tiết mục văn nghệ đặc sắc. Mọi thứ đều được nghĩ ra.
Tiếng trống vào lớp vang lên, thứ năm cô giáo lên lớp. Lớp trưởng đi họp với cô ấy thông báo với cả lớp rằng cô ấy đã sẵn sàng. Khi cô bước vào lớp, cả lớp đứng dậy. Phương anh – Bí thư lớp đến tặng bánh sinh nhật cho cô. Chiếc bánh cũng có dòng chữ: “Chúc mừng sinh nhật cô Qiu”. Lúc đó thầy xúc động lắm. Cả lớp yêu cầu cô ước và thổi nến. Con biết không, cô muốn các thành viên trong lớp luôn vui vẻ học tập.
Chúng tôi cùng hát bài “Cô giáo như người mẹ hiền”. Có một buổi biểu diễn âm nhạc. Cô giám thị cũng thay mặt cả lớp tặng quà cho cô. Phần cuối cùng là cắt bánh và khai tiệc. Kết thúc bữa tiệc, cô cảm ơn lớp mình vì một điều bất ngờ. Cô ấy nói đó là bữa tiệc sinh nhật tuyệt vời nhất của cô ấy. Cô cảm động trước tình yêu của cô dành cho chúng tôi.
Sinh nhật có thể có ý nghĩa. Nó giúp làm cho mối quan hệ giữa cô gái và chàng trai trở nên gần gũi hơn. Em cũng cảm nhận sâu sắc hơn tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc của thầy cô dành cho học sinh.
Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục
- Code Arsenal 2022 mới nhất, Cách nhập Codes chính xác
- Bài viết số 5 lớp 8 đề 4: Thuyết minh về một loài hoa mà em yêu thích Dàn ý & 42 bài giới thiệu về một loài hoa hoặc loài cây
- Set default
- Tập làm văn lớp 5: Tả ngôi trường (Sơ đồ tư duy) Dàn ý & 26 bài văn tả ngôi trường
- Cách gấp con cá từ đơn giản đến phức tạp chuẩn đẹp cho bé