Hình ảnh vầng trăng sáng dịu hiền
Có thể bạn quan tâm
Trong bài thơ viếng mộ, các nhà thơ phương xa đã viết những dòng rất xúc động và xúc động khi vào lăng và trước khi ra về. Thực ra đây là câu thứ 3 và thứ 4 của bài thơ:
Bạn Đang Xem: Hình ảnh “Vầng trăng sáng dịu hiền” và “trời xanh” trong bài viếng lăng Bác gợi lên cho em những cảm xúc và suy nghĩ gì
“Tôi ngủ ngon
Xem Thêm : 100 tính từ chỉ cảm xúc, tình cảm và giọng điệu trong tiếng anh
Giữa vầng trăng dịu
Tôi vẫn biết rằng bầu trời xanh luôn ở đó
Sao lòng tôi đau nhói!
<3
Xem Thêm : Tuổi Kỷ Dậu sinh năm 1969 mệnh gì, hợp màu gì, hướng nào tốt?
Tôi muốn có n con chim hót quanh lăng
Tôi muốn là bông hoa thơm
Tôi muốn làm cây tre hiếu thảo xấu xí này”
Câu thơ “ Người ngủ yên” vẽ nên một bức tranh thanh bình nơi vị lãnh tụ vĩ đại kính yêu của dân tộc đã chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng cùng đất trời. Cách kể của tác giả giúp người đọc cảm nhận được sự bình yên, bất diệt của đất trời chứ không phải cái chết. Bác luôn ngủ yên, đi vào đất trời, tư tưởng của Bác luôn là ngọn đèn sáng soi đường đi nước bước của dân tộc Việt Nam. Hình ảnh “Giữa vầng trăng dịu” có hai cách hiểu. Một là hình ảnh hiện thực của ánh sáng bên trong lăng, hai là tác giả muốn thể hiện sự vĩnh hằng khi cụ ra đi luôn song hành cùng đất trời, một hình tượng thiên nhiên bất tử, ví như “vầng trăng”. Từ “nhẹ nhàng” là tính từ để miêu tả cảnh thanh bình trong lăng, đồng thời cũng là cảm xúc chân thành của nhà thơ khi chứng kiến cảnh trong lăng. Hình ảnh “trời xanh trường tồn” ở khổ thơ thứ ba gợi lên sự bất diệt của Người với thiên nhiên, vũ trụ. Khi miêu tả về chú, nhà thơ đã sử dụng những hình ảnh thiên nhiên bất hủ như “trăng sáng trời xanh” để bày tỏ lòng kính trọng, kính yêu đối với chú. Tiếp theo là câu thơ “Sao nghe nhói tim!” Là lời than thở tiếc nuối, đau xót của nhà thơ trước sự ra đi của Người. Dù nhà thơ tự nhủ mình mãi mãi ở với đất trời, với nhân dân nhưng cái chết của ông vẫn là một mất mát lớn đối với nhân dân, giống như cái chết của một người cha vĩ đại năm xưa. gia đình dân tộc việt nam. Sau đó, đoạn thứ tư diễn tả nỗi nhớ của nhà thơ trước khi rời khỏi lăng. Từ láy “rơi lệ” thể hiện niềm tiếc thương muôn thuở của tác giả trước sự ra đi và sắp phải xa mình của tác giả. Khi sắp trở về phương Nam, nhà thơ cảm thấy như người con lìa cha, lòng vô cùng đau xót. Tiếp đó, tác giả sử dụng cách nói ám chỉ “muốn làm” để thể hiện mong muốn được biến thành một vật nhỏ bé và được ở bên bạn mãi mãi. Những bức tranh đơn giản, như “Tiếng chim hót, hoa thơm” thể hiện ước muốn dâng hiến, dâng hiến cho chú. Wow, đây là một ước mơ rất đơn giản nhưng lớn của tác giả. Nhưng quan trọng hơn, tác giả muốn là “cây tre trung thành”. Cây tre Zhongxiao dường như là hình ảnh của sự giản dị, bền bỉ và trung thành của người Việt Nam. Tác giả dường như khao khát được hóa thân thành một cái gì bình dị, được mãi mãi ở bên Người, được Người soi sáng trên con đường của dân tộc Việt Nam. Cảm xúc của tác giả là những cảm xúc vô cùng chân thành, giản dị và cao đẹp, đó là cảm xúc của người con trước người cha dân tộc đáng kính và kính yêu. Tóm lại, hai câu cuối thể hiện tình cảm và sự nhớ nhung của Nanzi đối với vị nguyên thủ quốc gia kính yêu trong lần đầu tiên viếng nghĩa trang.
Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục