Hình ảnh người lính trong kháng chiến chống pháp
Có thể bạn quan tâm
- Kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện lí thú hay nhất – Văn mẫu lớp 7
- Giá trị C và T trong test Covid-19 là gì? Cách đọc kết quả
- Giá trị nội dung và nghệ thuật của truyện Kiều
- Hướng dẫn cách chèn chữ vào ảnh trong PowerPoint cực đơn giản
- Văn mẫu lớp 7: Giải thích câu nói Sách là ngọn đèn sáng bất diệt của trí tuệ con người Dàn ý & 14 bài văn mẫu lớp 7
Thần tượng người lính
Bạn Đang Xem: HÌNH TƯỢNG NGƯỜI LÍNH TRONG THƠ CA KHÁNG CHIẾN CHỐNG PHÁP
Trong thơ ca chống Pháp
Xem Thêm : Tả Thầy Giáo Hay Nhất❤️️15 Bài Văn Mẫu Tả Thầy Điểm 10
Trong kháng chiến chống Pháp: vẻ đẹp của người lính thường gắn liền với vẻ đẹp của sự giản dị. Họ sớm trở thành linh hồn quật khởi, niềm tin yêu, niềm hy vọng của dân tộc. Giọng nói chân thành của những người bạn Weimin với lính canh: “Một giọt mồ hôi nhỏ trên má anh ấy, tại sao bạn lại yêu anh ấy đến vậy!”, họ chia tay sân chung, ruộng mía, Sangtian ra trận, họ kể lại câu chuyện của quê mình: “Quê anh Mặn, quê tôi nghèo đất cày sỏi đá” (Đồng chí-những người chân chính) Họ ra đi, bỏ lại quê hương những người mẹ già và người vợ già. Một trẻ, một dương, hai người phơi phới cày cuốc. Trần Hữu Thung đã xây dựng thành công hình ảnh người nghĩa sĩ nông dân qua bài Nhớ vợ. Khi tòng quân đánh trống, cờ phấp phới phấp phới, lúc ra về, ông vẫn không quên dặn vợ: “Anh quên cày ruộng, lúa chưa chín, em nhớ nhé! làm việc chăm chỉ.” Tốt mùa tới. “(Tanmi-Chen Youtong) Người nông dân chất phác thật đáng quý biết bao, đó sẽ là sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn và chiến thắng kẻ thù. Quyết tâm cao cả, sẵn sàng hy sinh thân mình vì lý tưởng cao cả là giải phóng Tổ quốc, giải phóng Tổ quốc, và làm cho cuộc đời ông có lý tưởng thoát khỏi cảnh nô lệ khốn cùng: “Tôi tiễn những người bạn thân yêu của tôi ra đồng. Tu nhà đừng để gió cuốn…” (Đồng chí – Chính Hữu) Hình ảnh của các anh rất khác với hình ảnh những người lính thú trong dân gian xưa: trống trận năm hồi đánh vào thuyền, nước mắt rơi như mưa (ca dao ) Ta cảm thấy mình hiện ra như một tên lính thú tội nghiệp và đáng thương Họ bước đi với tiếng trống và nước mắt vì họ hiểu rằng họ phải làm điều họ không muốn Trước mặt họ là cuộc nổi dậy của nông dân, họ là đồng bào của chính họ .Họ cũng hiểu,máu xương họ đổ ra chỉ là để nhấn chìm cuộc đời của bao con người trong đêm tối.Bạn cũng khác rất nhiều so với kẻ chinh phục trong “Kẻ Chinh Phục”, chết trong tiếng thút thít thấu tim của kẻ chinh phục, trong chán , Trong sợ hãi quân lính cũng ra trận , cũng ra trận , nhưng để làm gì ? Lính thú , hay những kẻ chinh phạt xưa , liệu có thể kiêu hãnh , oai phong , và háo thắng như Người lính Việt Nam trong thơ ca cách mạng? Xóm trên xóm dưới, trai gái cùng nhau nắm cơm… (前路-to huu)
Các anh là những người có ý chí phi thường, các anh đã vượt qua mọi khó khăn trở ngại trong chiến đấu: cuộc kháng chiến bắt đầu từ những ngày gian khổ, từ tiếng cuốc phá đường đến tiếng đục phá nhà cửa phá chiến tranh của sức đề kháng. Hình ảnh anh vệ quốc quân đã đi vào thơ ca trong thời gian thử thách ấy. Hầu hết các nhà thơ không làm thơ cho người lính, không đặt anh ta trong chiếc áo của một chiến binh dày dạn kinh nghiệm mà nhìn người lính ở góc độ của một người đồng đội. Họ biết rất rõ về các anh và thấy ở các anh một vẻ đẹp lạ lùng trong những năm đấu tranh của các anh, đó là tinh thần vượt khó, chịu đựng gian khổ. Rồi trong thơ của họ, hình ảnh các anh thật chân thực và cảm động. Các anh là những người trực tiếp chịu nhiều gian khổ hy sinh trong cuộc chiến đấu một chọi một với kẻ thù. Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua, giờ đây khi đọc lại những vần thơ của cụ, ít ai không cầm được nước mắt và không khỏi cảm phục trước sức chịu đựng phi thường của những người nông dân mặc quân phục: “Giông tố nào anh em cũng biết. Ớn, sốt, run, Trán đẫm mồ hôi Áo anh rách vai, quần tôi rách vài mảnh Ngoài rừng: “Trải lá trải chiếu, mưa to…” (Đêm nay anh không ngủ – khôn khéo) hay: “Ngày qua ngày ngô, gạo nếp nhạt, nước trong vắt. Đêm mưa ngóng giặc, ù tai, giao mùa, rét thấu xương” (Giết giặc – Tố Hữu) và: “Năm mươi sáu ngày đêm
Đục núi, ngủ hầm,
Mưa to gió lớn, máu dồn cơm trộn bùn, dũng không dám động…”(Chúc mừng chiến sĩ Điện Biên-Dư Hu) Nên ta không ngoa khi nói chúng tôi đọc thơ. Sự thật là trong trung đoàn này, nhiều chiến sĩ bị sốt rét, nhiều người bị rụng tóc: “Tây quân không mọc tóc quân xanh dữ tợn” (西进-quang dung)
Xem Thêm : Bức tranh của em gái tôi – Tạ Duy Anh – Ngữ văn 6
Anh em có tình đồng chí sâu nặng: Trong những năm kháng chiến chống Pháp gian khổ, anh em đồng chí cùng chia sẻ vui buồn, sống chết có nhau. Đồng chí với một chút keo để giữ nó lại với nhau. Bạn chia sẻ tất cả những suy nghĩ và cảm xúc của bạn với nhau. Bạn hiểu tôi, cũng như tôi hiểu bạn, bạn nhớ gia đình và quê hương của bạn. Họ hiểu rằng ở nơi xa ấy, quê hương cũng ngày đêm nhớ họ: “Ta sai bạn thân cày ruộng, đừng để gió cuốn gốc giếng ta nhớ người lính đó” (đồng chí – công lý) họ Chia sẻ người mẹ nhớ quê, nhớ mẹ, mới hiểu lòng mẹ: “Chiều nay quê mẹ ai về thăm? Con đi xa. Mẹ có lạnh không? Heo, heo, gió núi, ruộng đồng mưa phùn, Người bầm tím, run rẩy vì lạnh, lội bùn, tự tay cấy mạ. Vài vết bầm trên cây mạ, một vết bầm trong ruột, một vết thương cho đứa con…” (bầm-tửu) hay chia sẻ với nhau những điều thầm kín của người trẻ: “Vợ còn ở với anh không? Chờ độc lập! ”(Nhớ – hồng nguyên) Khi hoạn nạn, khi ốm đau, tình đồng đội giúp họ có thêm sức mạnh để “thương nhau nắm tay nhau” (đồng chí – chính nghĩa). Wordless Handshake có vẻ biết nói nhiều. Nắm tay nhau dường như đang truyền sức mạnh, ý chí và niềm tin cho nhau, truyền hơi ấm của tình người, sưởi ấm trái tim nhau, sưởi ấm những bàn chân cởi giày trong giá lạnh. Biết bao người tốt đã cảm động, đã sát cánh chiến đấu vì một lý tưởng cao cả: “Một người một mũi, một bên, cùng ngủ đêm lạnh thành đôi tri kỷ.” (Đồng chí- liệt sĩ)
Bạn là những người lãng mạn và lạc quan yêu đời, đời quân ngũ không khói thuốc súng. Những người lính có tâm hồn rộng mở và trong sáng, cũng như những khoảnh khắc và kỷ niệm đẹp và thơ mộng. Trong khung cảnh núi rừng bao la, tĩnh mịch, trong sương mù dày đặc lạnh lẽo, những người lính sẵn sàng chiến đấu vẫn thả hồn mình đi tìm vẻ đẹp của trăng, vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của trăng. trăng, trăng tựa đầu súng: “Đêm nay rừng sương kề vai chờ giặc tới Đầu súng, trăng treo.” (Đồng chí-Chính Nghĩa) Giây phút nghỉ ngơi giữa hai trận đánh. Chiến đấu, em thật ngây thơ và trẻ trung: “Mọi người nhìn cô thôn nữ cuối cùng bên ruộng ngô mà cười.” (Nhớ – Hồng Ruân) Tóm tắt: Thơ kháng chiến chống Pháp có hình ảnh quân nhân, thời gian trôi đi, nhưng in Những vần thơ về người lính viết trong giai đoạn lịch sử vẻ vang này sẽ mãi còn đọng lại trong nền văn học dân tộc, sẽ mãi đọng lại trong lòng người dân đất Việt, mãi là nguồn tự hào. công dân Việt Nam.
Tháng 12 năm 2020
Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục
- Catalytic converter là gì? Bộ lọc khí thải trên xe hơi hoạt động như nào?
- Nhựa PTFE là gì? thành phần cấu tạo và ứng dụng của tấm PTFE
- Chính sách đối ngoại của Đức Quốc xã trước Thế chiến II (1933-39)
- Công thức tính số nguyên tử (số phân tử) nhanh nhất và bài tập có
- Cách nấu sâm bí đao – 2 công thức chuẩn ngon, giảm cân quá tốt