Hai đứa trẻ – Thạch Lam – Ngữ văn 11

Hai đứa trẻ – Thạch Lam – Ngữ văn 11

Hai đứa trẻ lớp 11

Video Hai đứa trẻ lớp 11
  • Bluestone (1910-1942)
  • Xuất thân trong một gia đình văn học.
  • Là thành viên của một nhóm tự lực văn đoàn nhưng văn của Thạch Lam lại có một hướng đi riêng: viết về những người lao động tuyệt vọng, chật vật với lòng trắc ẩn sâu sắc.
  • Truyện ngắn thủ đoạn của thạch lam – truyện không có cốt truyện thì giàu cảm xúc và thi vị hơn. Nhân vật của Thạch lam là nhân vật tình cảm, dễ xúc động hơn là biết suy nghĩ.
  • Có quan điểm nghệ thuật lành mạnh, tiến bộ.
  • Ông đã cho ra đời nhiều tác phẩm có giá trị: “Ngọn gió đầu tiên”; “Nắng trong vườn”; “Mái tóc”;… và là nhà phê bình văn học xuất sắc.
    • Nguồn: Từ tập “Nắng trong vườn”
    • Cảm nghĩ chung: Qua bức tranh về một vùng quê nghèo, tác giả bày tỏ niềm cảm thông sâu sắc trước cuộc sống tăm tối, bần cùng của nhân dân ta trước cách mạng. Đồng thời, ông hoan nghênh hy vọng mong manh của họ.
    • Nghệ thuật: truyện không có cốt truyện, kết hợp giữa yếu tố hiện thực và lãng mạn trữ tình
      • Cuối năm, nơi chợ cuối năm:
        • Trống trống: tiếng trống của nỗi niềm con người ->; tiếng trống xa gợi nhớ đêm, gợi cảm giác của sự lo lắng -> điểm nhấn cuộc đời nặng trĩu.
        • Đằng sau tiếng trống là tiếng “dân ca” quen thuộc, buồn bã, rền rĩ của tiếng côn trùng, ếch nhái, muỗi mòng và tiếng đàn tỳ bà ngắt quãng
        • ⇒ Không đủ khuấy động cái không khí tĩnh lặng, tù đọng của phố thị.

          Bạn Đang Xem: Hai đứa trẻ – Thạch Lam – Ngữ văn 11

          • Khi nào: “Chiều ơi là chiều Chiều êm như ru…”, “Bóng tối lùi xa…hết giờ rồi” – “Trời tối dần. Tối “, “Đêm bắt đầu…”, “Đêm tối”.
          • ⇒Tác giả miêu tả các bước đi của thời gian thật cụ thể, chi tiết và cụ thể -> sự vận động của thời gian: chậm rãi, lặng lẽ -> nhịp sống ảm đạm, buồn tẻ của phố thị dần chìm vào màn đêm.

            • Không gian: Thu hẹp dần: quang cảnh một thị trấn nhỏ, cuối chợ, một góc chợ đơn sơ -> vắng lặng, tù túng, chật chội.
            • Bóng tối

              Xem Thêm : Toán lớp 4 trang 98 Luyện tập

              Ánh sáng

              • Trời tối: phố, ngõ…
              • Lính hậu vệ: ngắn và khô khan, chìm ngay vào bóng tối.
              • ⇒ Bóng tối luồn lách, bấu víu vào mọi cảnh vật, vào hoạt động thầm lặng của mọi sinh vật và con người.

                • Khe sáng, vân sáng, quầng sáng, chấm sáng, ánh sáng, đèn Cô Chị (7 lần)
                • ⇒ Một mình, hiếm hoi, yếu ớt, không đủ xé tan màn đêm và làm cho nó lớn hơn.

                  ⇒ Tương phản: động-tĩnh; sáng-tối, nhịp điệu chậm rãi…->Cảnh phố huyện đìu hiu, đổ nát, bao trùm trong bóng tối dày đặc.

                  • Đời của người chết:
                    • Trẻ con đi chợ nhặt rác.
                    • Hai mẹ con: Ban ngày mò cua bắt tép, ban đêm ra nước trong, thắp đèn cho sáng. Chiều nào cô cũng quét dọn từ chập tối đến sáng và “không kiếm được nhiều…”
                    • Bóng của bác phở siêu lung linh trong đêm.
                    • Hai vợ chồng chú đang nói chuyện át tiếng đàn tỳ bà im lặng. Cậu bé trèo lên chiếu và nhặt rác bẩn.
                    • Bà già hơi khùng, nghiện rượu, cười ghê quá
                    • Các chị bán hàng tạp hóa nhỏ
                    • Xem Thêm : Pick up là gì và cấu trúc cụm từ Pick up trong câu Tiếng Anh

                      → Nhịp sống đơn điệu, xoay vòng, nhàm chán, mệt mỏi, tẻ nhạt,… Tuy nhiên, họ vẫn hy vọng – dù hy vọng này rất mong manh: “Có bao nhiêu người mong ánh sáng trong bóng tối và nghèo đói từng ngày.” Chính sự mong chờ mơ hồ ấy đã khoét sâu thêm hoàn cảnh éo le của các nhân vật trong truyện.

                      ⇒ Mọi thứ được thể hiện dưới cái nhìn đượm buồn, cảm thông của Thạch Lâm qua những chi tiết điềm tĩnh, chậm rãi, nên thơ, có vẻ khách quan.

                      b. Hình ảnh đoàn tàu và tâm trạng chờ đợi của hai đứa trẻ

                      ⇒ Gợi lại những kỉ niệm đẹp về Hà Nội xinh đẹp.

                      • Nhìn con tàu là một hành động thỏa mãn thị giác và tư duy->thấy rõ hơn, sâu hơn sự tù túng, bế tắc của cuộc sống.
                      • Với mọi người: luôn quan tâm, ân cần, lịch sự và nhân văn (chú thị, chị, chú xẩm).
                      • là một cô gái chu đáo và có trách nhiệm:
                        • là một cô gái nghèo, thức ăn và quần áo buộc cô vào một quầy hàng.
                        • Đối với tôi: những lời yêu thương, lo lắng, quan tâm, chu đáo của mẹ, “Sarong…cô ấy là một cô con gái lớn và tự tin”.
                        • Là một cô gái có trái tim nhạy cảm → làm thơ cho truyện.
                          • Tôi sẽ buồn vào cuối ngày.
                          • Nhạy cảm với sự đau khổ của con người
                          • Liên cảm nhận được khung cảnh tăm tối mà Liên và những người xung quanh cô, một kẻ mộng mơ, khao khát ánh sáng.
                          • ⇒ Hiện thực thê lương, tù đọng của tác phẩm càng có sức nặng hơn bởi bà nhận thức đầy đủ, sâu sắc về cuộc sống ấy.

                            • Bức tranh quê hương gần gũi mà thơ mộng: “Chiều chiều…gió mát”
                            • Nhân vật luôn gắn bó với quê hương: “ Thiếu là hương đất, hương quê”
                            • Hai đứa trẻ luôn có thể tìm thấy những thay đổi tinh tế của thiên nhiên: “Qua kẽ lá…”
                            • Tóm tắt

                              • Nghệ thuật

                                • Một câu chuyện không có cốt truyện
                                • Ngôn ngữ cô đọng, biểu cảm, giàu chất thơ.
                                • Sự lãng mạn đáp ứng thực tế.
                                • Mô tả một tâm lý cụ thể.
                                • Nội dung

                                  • Thạch Lam thể hiện niềm cảm thương một cách nhẹ nhàng mà sâu sắc đối với những kiếp người sống trong cảnh nghèo khổ, tản cư, lưu lạc ở những vùng bần cùng trước cách mạng. đồng thời bày tỏ sự tôn trọng đối với những mong muốn mơ hồ của họ.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục