Kể một câu chuyện về lòng hiếu thảo (12 mẫu) – Tập làm văn lớp 4

Kể một câu chuyện về lòng hiếu thảo (12 mẫu) – Tập làm văn lớp 4

Câu chuyện về lòng hiếu thảo lớp 4

Video Câu chuyện về lòng hiếu thảo lớp 4

Bài tập làm văn lớp 4: Kể một câu chuyện về lòng hiếu thảo mà em biết bao gồm dàn bài và 12 bài văn mẫu. Giúp học sinh lớp 4 xây dựng vốn từ vựng và có thêm ý tưởng cho các bài tập làm văn.

Bạn Đang Xem: Kể một câu chuyện về lòng hiếu thảo (12 mẫu) – Tập làm văn lớp 4

Đạo hiếu là một đức tính vô cùng quý báu, là tấm lòng yêu thương ông bà, luôn đối xử chân thành, kính trọng. Vậy mời các bạn tham khảo bài viết kể một câu chuyện hay về lòng hiếu thảo sau đây nhé:

Dàn bài kể một câu chuyện về lòng hiếu thảo

1. Lễ khai trương

  • Hãy giới thiệu câu chuyện về lòng hiếu thảo mà em biết.
  • Đây có phải là câu chuyện của chính bạn hay điều gì đó mà bạn đã nghe hoặc đã thấy.
  • 2. Nội dung bài đăng

    -Thế nào là hiếu, và những biểu hiện của hiếu là gì?

    – Tôi biết hoàn cảnh của câu chuyện chữ hiếu.

    • Đây là câu chuyện của một người bạn hoặc người quen mà tôi biết.
    • Ví dụ: Một lần em đến nhà một bạn chơi, thấy bạn đang đọc báo cho bà nghe.
    • – Kể chuyện báo hiếu

      – Miêu tả chi tiết người, vật, sự việc.

      3. Kết thúc

      • Nhận thức của em về câu chuyện chữ hiếu.
      • Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Văn mẫu 1

        Một người là giám đốc của một công ty lớn. Vào ngày sinh nhật của mẹ, anh đến một cửa hàng hoa lớn. Vừa bước xuống xe, tôi thấy một đứa bé đang khóc đứng ở góc đường. Anh đến gần đứa bé và nói:

        – Bạn khỏe không? Xin vui lòng cho tôi biết, có lẽ tôi có thể giúp đỡ.

        Cô gái nói:

        – Hôm nay là sinh nhật của mẹ tôi. Em chỉ có 5.000 đồng, không đủ tiền mua hoa cho mẹ.

        Anh ấy nói:

        – Để anh mua cho. Tôi đã chọn bông hoa đẹp nhất tặng mẹ.

        Cô bé chọn bông hoa đẹp nhất và cảm ơn ông. Cậu bé nói với người bán hoa:

        – Hãy gói cho tôi một bó hoa hồng trăm bông và gửi đến địa chỉ này.

        Anh quay sang cô gái và nói:

        Tôi chở bạn về được không?

        Vừa mua hoa đi nhờ, cô vui vẻ lên xe cảm ơn. Cô chỉ đường đến nghĩa trang. Cô bé nói:

        – Sắp đến nhà tôi rồi.

        Cô gái đến nơi, bước xuống xe, đi đến một ngôi mộ không có cỏ, đặt một bông hồng và nói:

        -Chúc mừng sinh nhật bạn.

        Anh hốt hoảng hỏi:

        -Sao anh lại ở đây? Nhà bạn ở đâu?

        Cô gái bình tĩnh nói:

        – Mẹ tôi đã mất nên ngôi mộ này cũng là nhà của tôi.

        Nghe chị nói, anh nghĩ ngay đến mẹ, lên xe chạy ra tiệm hoa hỏi:

        – Một bó hoa khác được giao?

        Xem Thêm: Những hình ảnh tuyệt vọng đẹp nhất

        Cô gái nói rằng cô ấy chưa gửi nó. Anh quay lại với bó hoa và lái xe vài trăm mét về nhà mẹ đẻ của mình. Về đến nhà, anh gõ cửa nói nhỏ:

        -Chúc mừng sinh nhật mẹ! Tôi yêu bạn nhiều!

        Cửa vừa mở ra, nó hớn hở chạy vào nhà. Nhưng tìm mãi không thấy mẹ đâu, nó tiếc hùi hụi quỳ trước giường mẹ nó đang ngồi đợi đứa bé về. Anh vội vã đến thăm những người gần gũi nhất với mẹ mình, chỉ để biết rằng mẹ cô đã qua đời. Người hàng xóm đưa cho anh bức thư mà cô ấy đã viết khi còn sống:

        – Chàng trai thân yêu của em!

        Từ khi công ty của bạn được thành lập, tôi cảm thấy bạn dành nhiều thời gian hơn cho công việc và ít thời gian cho gia đình hơn, vì vậy tôi không biết bạn bị bệnh tim. Tôi hy vọng bạn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình của bạn. Khi mẹ qua đời, con nhớ giữ gìn sức khỏe, quan tâm giúp đỡ người khác. Trong trường hợp đó, người mẹ dưới suối vàng sẽ yên tâm hơn.

        Khi chúng ta lớn lên, chúng ta phải chăm sóc cha mẹ khi họ về nhà. Bằng cách này, chúng ta có thể làm cho cha mẹ chúng ta hạnh phúc và họ sẽ không buồn khi về già.

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Văn mẫu 2

        Đạo hiếu là truyền thống đạo lý tốt đẹp của dân tộc ta từ ngàn xưa, con cháu phải kính ông bà, kính cha mẹ, không thể sống thiếu cha mẹ được. Tôi đã nghe nhiều câu chuyện về lòng hiếu thảo, và tôi đã chứng kiến ​​lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ.

        Chị Ya là con gái của hai người chú và dì, năm nay chị vừa tròn 18 tuổi và đã tốt nghiệp cấp 3 nhưng do gia đình khó khăn nên chị không thể vào đại học. Mẹ em bị bệnh tim và rất yếu, bố em làm công nhân xây dựng, không may bị ngã giàn giáo và bị tai nạn, mất một cánh tay, giờ ở nhà chỉ làm được những công việc nhẹ nhàng, chỉ có chị gái là khỏe nhất trong gia đình. Em gái của Ya làm việc bán thời gian sau giờ học, vào ngày cô ấy đi làm về, cô ấy làm tất cả việc nhà, bao gồm ăn uống, giặt giũ và dọn dẹp, để bố mẹ cô ấy được nghỉ ngơi. Khi đi làm kiếm được ít tiền, cô chỉ lo mua thuốc cho mẹ, mua thức ăn bổ dưỡng cho cha mẹ chứ chưa bao giờ nghĩ đến việc mua gì cho bản thân. Một cô bạn được đi học, ăn diện, ăn chơi bời bời chẳng thiết tha nữa chỉ muốn kiếm tiền lo cho gia đình, giúp đỡ bố mẹ.

        <3

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Văn mẫu 3

        Ở chợ rau gần nhà tôi, có một gia đình chỉ có hai cháu trai và cháu gái, cháu trai rất hiếu thảo với bà nội, tiếng đồn về lòng hiếu thảo của cháu trai khiến mọi người xung quanh đều biết, cảm động và ngưỡng mộ.

        Đây là nhà của một bà lão và chị gái của bà, bà lão thích con một, bà lấy chồng và sinh được một cô con gái là chị Lý. Ở nhà cả hai nương tựa nhau cả đời, lúc hoạn nạn chỉ biết nhờ hàng xóm, may mà mẹ Lê rất hiếu thảo, thương bà nội lắm, luôn ngoan ngoãn và chăm chỉ. Khuyên cô ấy đi 1 câu. Khi đến nhà người khác ăn đồ ngon, cô luôn ăn trước ăn sau, người trong nhà đều bận nấu nướng, chăm sóc cô. Có một lần em gái tôi bị ốm nặng phải nhập viện, ban ngày em ở viện chăm sóc, tối đi làm kiếm tiền, em vất vả mưu sinh nhưng em chưa bao giờ than phiền về em mà luôn động viên. cô ấy để vui chơi và giữ sức khỏe.

        Chị Lê là cái tên thường được nhắc đến và so sánh khi người ta nói về chữ hiếu, tôi tự nhủ lòng phải học hành chăm chỉ để hiếu thảo với ông bà.

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Văn mẫu 4

        Xem Thêm : 50 Hình Ảnh Mẹ Hiền Đẹp, Ý Nghĩa Nhất Trong Cuộc Sống

        Hôm đó, chiều thứ bảy, tôi đến nhà bà ngoại chơi. Khi đến gần đồn cảnh sát, một điều gì đó đã xảy ra khiến tôi chú ý.

        Ngay cổng đồn, một người phụ nữ vừa khóc vừa nói gì đó với chú công an. Một người phụ nữ trạc bốn mươi tuổi, ăn mặc giản dị, xách một chiếc túi. Viên cảnh sát khoảng hai mươi lăm tuổi. Người phụ nữ vẫn khóc lóc cầu xin cảnh sát giúp đỡ:

        – Bác ơi! Bác cứu cháu cháu biết làm sao bây giờ!

        Viên cảnh sát bình tĩnh nói với người phụ nữ:

        ——Cô bình tĩnh kể lại toàn bộ câu chuyện. Chúng tôi sẽ giúp bạn.

        Một người phụ nữ khóc nức nở:

        – Tôi đưa em đi chợ mua quần áo, sách vở chuẩn bị vào năm học mới. Thanh toán tiền xong quay về thì không thấy anh đâu. Mình tìm mấy chỗ mua bán mà không thấy. Tôi lo lắng và tôi không biết phải làm gì. Vì vậy, tôi ở đây. Chú! làm ơn giúp tôi!

        Cảnh sát hỏi:

        – Đứa bé là trai hay gái? Bạn bao nhiêu tuổi? bạn ăn mặc như thế nào

        Người phụ nữ báo cảnh sát. Ghi chép, ghi chép… Đúng lúc này, tôi thấy Linh ở gần nhà dẫn một bé trai chừng 5 tuổi ra cổng trụ sở công an. Bé vừa đi vừa khóc, mồ hôi đầm đìa. linh lau cho tôi bằng khăn giấy và nói với tôi điều gì đó.

        Vừa nhìn thấy con trai, người phụ nữ vui mừng khôn xiết:

        – Ôi! con của tôi! Bác cảnh sát! Tôi đang đến!

        Người phụ nữ bế con. Chắc mừng vì mất đồ sau đó, người phụ nữ quay lại cảm ơn linh :

        -Cảm ơn nhiều! Tôi không biết tôi sẽ làm gì bây giờ nếu không có bạn?

        Chị Linh nhẹ nhàng trả lời:

        – Dạ, không có gì chị ạ! bạn đi đến nhà của bạn. Trên đường đi, tôi thấy cô ấy ngồi bên gốc cây và khóc. Tôi có hỏi nhưng không nhớ số nhà nên không thể gửi em về nhà được. Tôi quyết định đưa cô ấy đến đây và nhờ cảnh sát giúp đỡ.

        Người phụ nữ nói tiếp:

        -Bạn thật tốt bụng! Tớ biết tên cậu được không? bạn học lơp mây? linh chỉ cười và xin phép về nhà.

        Mọi người nhìn cô với ánh mắt trìu mến. Riêng tôi, tôi rất yêu chị tôi. Không chỉ giúp đỡ bà con, làng xóm mà bà luôn sẵn sàng giúp đỡ tất cả mọi người.

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Văn mẫu số 5

        Xem Thêm: Kế hoạch giáo dục môn Giáo dục địa phương lớp 6 KHGD Giáo dục địa phương (Phụ lục I, II, III Công văn 5512)

        Cuối khu tập thể là nhà của bà Sáu, ngày nào cũng thấy bà ra vào. Nhà Lan cách nhà tôi hai dãy nhà. Hôm nay là chủ nhật, Xiaolan rủ tôi đến nhà bà ngoại chơi, nhìn những gì Xiaolan đã làm cho cô ấy, tôi càng thích và cảm kích cô ấy hơn.

        Bà ấy sáu tuổi, ngoài bảy mươi, và ốm yếu hơn nhiều. Bà Lan kể: Bà Sáu sinh được ba người con thì đều hy sinh trong Kháng chiến chống Mỹ cứu nước và viện trợ cho Triều Tiên. Mới đây, bà được chính phủ truy tặng danh hiệu “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”. Sống một mình sớm tối, không con cháu dìu dắt mỗi khi trái gió trở trời, Lan rất thương bà ngoại. Ngày thường, cô trông chừng và giúp bà dọn dẹp, nấu nướng, giặt quần áo… Cô không có quan hệ huyết thống, không họ hàng thân thích nhưng lại thương bà ngoại sáu tuổi như thương chính bà ngoại của mình.

        Hôm hai chị em đến thấy phòng vắng lặng tưởng chị đi đâu đó. Đứng ngoài sân nghe điện thoại, cô không bắt máy. Cô đi vào và đẩy cửa ra. Thấy bà Sáu ngã xuống, anh vội chạy đến bên bà và lay bà. Cô chỉ quay lại và thủ thỉ: “Em mệt quá, chân tê cứng không dậy được.”

        Bạn quay sang tôi và để tôi xoa bóp chân cho cô ấy bằng dầu để tôi đi kiếm gì cho cô ấy ăn và tôi sẽ vào ngay.

        Tôi rất xúc động khi thấy rằng trong trái tim tôi, tôi dành cho bạn tình yêu và sự ngưỡng mộ rất lớn. Cô mồ côi mẹ từ nhỏ, thiếu thốn tình mẫu tử vô bờ bến, cô sống với cha. Cha cô ở vậy nuôi cô cho đến bây giờ. Phải chăng trong hoàn cảnh ấy, cô mới biết thế nào là cô đơn, nên mới đem tình yêu ấy ra sưởi ấm cho mình? Chị ơi, hàng xóm ai cũng khen chị.

        Một lúc sau cô bưng bát cháo về, bước đến bên giường đỡ Sáu dậy, đút cho cô từng thìa.

        p>

        Thật mừng vì Lan là một tấm gương về lòng tốt và đức hạnh mà tôi và các bạn có thể noi theo.

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Văn mẫu số 6

        <3

        Hai cha con sống với nhau bằng trợ cấp quân nhân hạng hai. Bảo rằng tuy cuộc sống vật chất khó khăn nhưng hai ba đứa vẫn rất hạnh phúc.

        Nhưng điều khiến tôi chạnh lòng thương bố là mỗi khi trở trời, những vết thương hành hạ ấy, nhất là những mảnh đạn vẫn hằn in trong đầu tôi. đi trại, nhưng bác sĩ sợ ảnh hưởng đến não, không dám mổ!

        Vì vậy, tôi đã phải sống chung với nó. Nhưng nó là kẻ thù của cha bạn. Một tuần vài lần, bố tôi lại lùi lại để không rên rỉ…

        Mấy ngày qua, tôi chợt nhớ khi còn làm mẹ, mỗi khi vết thương hành hạ, má lại nhiều lần xoa nhẹ lên đầu ba tôi để ba tôi bớt áp lực và để ba chìm vào giấc ngủ bình yên.

        Tôi đã nói với bố tôi:

        -Bố ơi, con xoa đầu bố nhé!

        – Thôi, tôi bận học và làm việc nhà.

        – Không, bạn có thể làm được!

        Thế là từ đó, mỗi khi trở trời, tôi lại nhè nhẹ xoa đầu bố.

        Nhưng có lần em đi lấy tiền, bố nói bớt tiền uống trà, mua cây lăn mát xa đầu, không bao giờ phiền em xoa đầu nữa.

        Nghe bố nói mà nước mắt tôi trào ra.

        Để bố có thể tự mình gánh chịu nỗi đau, để con gái không phải lo lắng cho bố. Ồ! Tôi sẽ không bao giờ quên những gì người lớn đã làm.

        Có hôm thấy bố nằm xoa bóp bằng cây lăn thép gai, thấy bố không ngủ được, nên tôi chạy lại cầm cây lăn thép gai mà xoa nhẹ hai tay như cũ. Vài phút sau, cha tôi ngủ thiếp đi. Kể từ đó, tôi không bao giờ yêu cầu cha tôi xoa bóp cho tôi nữa.

        Kể chuyện về tấm gương hiếu thảo số 7

        Mỗi chúng ta, mỗi chúng ta đều có thể nhận được tình yêu thương mà mẹ dành cho mình phải không nào? Mẹ là người đã nuôi nấng và chăm sóc tôi từ khi tôi còn nhỏ. Khi ta gặp chuyện vui hay buồn, mẹ luôn chia sẻ, động viên ta. Sau đây, tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện về tình yêu mà tôi ấn tượng nhất, câu chuyện như sau:

        Xem Thêm : Bảo vệ rừng là gì? hãy chứng minh rằng bảo vệ rừng là bảo vệ cuộc sống của chúng ta

        Ngày xửa ngày xưa, có một gia đình chỉ có hai người con. Người mẹ đã ngoài sáu mươi và đứa con trai mới chín, mười tuổi. Tôi không thể làm đủ nhiều để bù vào ngày hôm đó. Tuy nhà nghèo nhưng hai mẹ con sống hiền lành hạnh phúc nên được hàng xóm hết sức quý mến. Một hôm, mẹ tôi đi làm về và đột nhiên đổ bệnh. Làn da của cô nhợt nhạt và đôi môi nứt nẻ. Hàng xóm đến giúp gửi tiền, thuốc men nhưng tình trạng vẫn không thuyên giảm. Hàng ngày, cậu bé phải túc trực bên giường bệnh, không thể rời dù chỉ nửa bước. Nhiều lần, anh phải nhịn ăn vì mẹ. Dù rất vất vả nhưng cậu bé vẫn không kêu ca. Một hôm, mẹ tôi nói:

        -Em ơi! Miệng mẹ thật khốn nạn, nếu bây giờ con được ăn một quả táo thì sẽ đỡ hơn nhiều. Nhưng bạn có thể tìm thấy những quả táo non trong mùa này ở đâu!

        Cậu bé nghĩ thầm: Ôi chao! Mẹ yêu con! Mùa này đất khô, biết tìm táo ở đâu? Con vào rừng hái táo cho mẹ! Nói xong, anh đợi mẹ ngủ say rồi chạy sang nhà hàng xóm chăm sóc mẹ rồi mới đi. Cậu bé đi mãi cho đến khi đến một khu rừng. Cậu bé không sợ nguy hiểm và tiếp tục tiến về phía trước. Chợt thấy trước mặt hiện ra một con sông lớn, sóng dữ, không có thuyền. Anh lo lắng nhìn quanh và thấy một con cá vàng bị mắc kẹt giữa hai viên sỏi trắng. “Ôi, thật đáng thương!” Anh kêu lên, bước tới và nhẹ nhàng nhặt con cá trong tay. “Gửi ngươi về với cha mẹ ngươi!” Đột nhiên, Yu biến thành một chàng trai trẻ đẹp trai. Cậu cười nói: “Thật vinh hạnh được gặp cậu, cảm ơn cậu rất nhiều. Tôi là con trai của Vua Thủy Tề, vì đi bơi mà gặp tai nạn. Vậy cậu là ai và tại sao lại ở đây?” Cậu bé kể hết mọi chuyện. Hoàng tử âu yếm bế cậu bé qua sông. Sau khi qua sông, chàng trai tạm biệt hoàng tử và tiếp tục lên đường. Càng vào sâu trong rừng, cây cối càng rậm rạp. Những chiếc gai cứ đâm cậu bé, nhưng cậu nghiến răng chịu đau và bước tiếp. Khi đến cuối rừng, anh ngất đi vì kiệt sức và hai chân tê cóng. Đột nhiên, trước mắt anh xuất hiện một ánh sáng vàng rực rỡ, tỏa ra từ quả táo. Anh dụi mắt, ngây ngất. Đôi chân như khỏe hơn, nó chạy một mạch đến chỗ cây táo và đưa tay hái. Đột nhiên, có một tiếng động lớn bên tai anh. Anh quay lại, không thể tin được. Một con sư tử há to miệng, lộ cặp ngà dài đang lao về phía anh. Cậu bé lùi lại một bước van xin: “Xin thứ lỗi cho con, con chỉ muốn lấy một quả táo cho mẹ. Mẹ con ốm nặng chỉ muốn một quả táo mà thôi!” À, nhưng đổi lại ngươi phải cho ta một miếng thịt của ngươi.” Cậu bé sợ hãi, nhưng nghĩ rằng mình thương mẹ, và cậu lấy dao tự cắt thịt mình, thì đột nhiên sư tử nói: “Chà, bạn thật hiếu thảo, bạn dám hy sinh cuộc sống của mình để tạo ra cho mẹ của bạn. cho mẹ. Điều kỳ lạ là sau khi ăn hết. Sau khi ăn hết một quả táo, tôi cảm thấy rất khỏe mạnh, như chưa từng bị ốm. Hai mẹ con ôm nhau hạnh phúc.

        Bạn có thấy nó không? Nhờ lòng hiếu thảo, cậu bé đã vượt qua bao nguy hiểm, thử thách. Một ví dụ tuyệt vời để mọi người noi theo và thi đua, phải không?

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Mẫu 8

        Trong lớp ta, tri kỉ là người luôn được các bạn trong lớp yêu mến, đùm bọc, không chỉ vì bạn học giỏi mà còn vì bạn là người con hiếu thảo với mẹ.

        p>

        Hoàn cảnh của tấm lòng thuộc về một học sinh có hoàn cảnh khó khăn nhất lớp, mồ côi cha từ năm 4 tuổi, em nghe bạn kể rằng bố bạn bị tai nạn xe chết còn mẹ bạn thì sống sót. chết rồi mà bây giờ vẫn để lại di chứng, mỗi khi trái gió trở trời là nó lại đổ bệnh.

        Tôi từ nhỏ, gia đình không có trụ cột, trong lòng không có tình thương của cha, một mình mẹ làm lụng vất vả nuôi em, khi mẹ đi làm lại càng khó khăn hơn. ngôi trường. Sao mẹ thương mẹ thế Tân luôn chăm chỉ học hành và đạt nhiều điểm cao để mẹ vui, năm học vừa rồi bạn đạt giải nhất huyện, giải nhì tỉnh học kỳ. Tuyển chọn học sinh giỏi.

        Mẹ Tâm bán rau ở chợ rau gần nhà để kiếm tiền phụ giúp gia đình và nuôi em ăn học, bạn luôn ra chợ rau giúp mẹ dọn dẹp sau giờ học, khi tan học, bạn nhờ mẹ dọn cùng nhau bán rau, để mẹ không vất vả. Có những hôm mẹ ốm, em phải dậy thật sớm nấu cháo cho mẹ đi học, tan học lại vội vàng chạy về chăm mẹ. Có lần, để đỡ phiền mẹ, bạn đã định nghỉ học, vì mỗi lần bạn đóng học phí, mẹ bạn lại phải chạy vạy khắp nơi để kiếm tiền cho mẹ đóng.

        Nhưng được sự động viên của mẹ, thầy cô và các bạn trong lớp, em quyết định tiếp tục học để thực hiện ước mơ vào đại học và tìm một công việc ổn định để báo đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của mẹ. Trong buổi sinh hoạt lớp, hôm đó vì mẹ ốm nên em nghỉ học, cô giáo và các bạn trong lớp đã bí mật lập một quỹ riêng của lớp để giúp đỡ em.

        Xem Thêm: Giải bài C8 trang 20 SGK Vật Lý 8 – Quán tính

        Mỗi tháng em được một số tiền nhỏ để nuôi mẹ ăn học, đó là lần đầu tiên cô giáo và giám sát viên đến trung tâm chu cấp hàng tháng cho em. Con đường bạn và mẹ đến thăm mẹ nhưng mẹ và các bạn của cô ấy kiên quyết từ chối vì bạn không muốn trở thành gánh nặng cho cả lớp nhưng cuối cùng cô giáo thuyết phục Tâm nhận tiền vì cô ấy đã cố gắng nói đó là một ý tưởng tốt. Tinh thần tình nguyện của cả lớp, mong các bạn chăm chỉ học tập và không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình.

        Con cháu thảo kính ông bà, cha mẹ là đạo lý muôn đời của dân tộc ta. Chúng ta cần học hiếu thảo trong lòng và làm con ngoan với cha mẹ.

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Mẫu 9

        Một câu chuyện cảm động về lòng hiếu thảo mà em được biết là câu chuyện của bạn cùng lớp. Bạn không chỉ là một học sinh xuất sắc trong lớp mà còn là một người con rất hiếu thảo.

        thanh là một thành viên xuất sắc của lớp, dù đã học cùng nhau ba năm và cùng nhau trải qua biết bao kỷ niệm nhưng chúng tôi không thể biết hết hoàn cảnh gia đình của từng bạn.

        p>

        Gia đình ở thành phố rất khó khăn, bố bạn mất sớm, nhà chỉ có hai mẹ con, nhà ở thành phố cũng là nhà tình thương do người dân địa phương xây dựng. Ban đầu chúng tôi không biết chuyện của gia đình Thanh, cứ nghĩ Thanh như chúng tôi được sống dưới sự bao bọc, chăm sóc của bố mẹ.

        Cho đến những ngày cuối cùng của học kỳ 1 năm lớp 4, cô thường tự ý cúp học. Thành tích học tập kém khiến nhiều giáo viên rất thất vọng. Để tìm ra lý do cho sự suy tàn của thành phố, giáo viên hiệu trưởng đã đến pháo đài để gặp mẹ của thành phố.

        Nghe cô kể chuyện, chúng em mới biết thành phố còn nhiều khó khăn, mẹ em bệnh tật, không có tiền nên hàng ngày phải đi tìm giấy tờ, chai lọ mẹ bỏ đi. Người ta vứt đi bán cho mẹ lấy thuốc.

        Khi biết được nguyên nhân thất bại trong học tập của các em, chúng tôi rất xúc động, cùng với các thầy cô giáo chung tay góp sức để các em đạt được thành tích học tập và tạo điều kiện cho các em được quay lại trường. Hãy là một tấm gương vượt khó, một người con hiếu thảo mà em vô cùng ngưỡng mộ, các bạn cùng lớp sẽ noi gương mà hoàn thiện bản thân.

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Văn mẫu số 10

        Kang Shuyuan đang ở trong quân đội. Tôi đã không về nhà gần hai năm rồi. Tuy nhiên, mọi người vẫn có thể nghe được tin tức từ anh ấy vì anh ấy gửi thư hàng tháng. Bất cứ khi nào cô ấy nói chuyện với một người mà cô ấy biết, như thể cô ấy lại nhắc đến chú Kang. Bà nội nói anh là một người con rất hiếu thảo.

        Có lần, bác Khang nhờ một người bạn mang cho bác một gói nhỏ có phong bì bên trong. Viết trong ghi chú:

        “Con gửi mẹ miếng trầu cau nhỏ và mảnh vỡ máy bay Mỹ. Con gửi kèm gói kẹo bột bọc lá chuối khô. Mẹ nói con thích loại kẹo đó. Về Hà Nội. Cặp đó hiếm lắm. cho con thấy có người bán đường bột Hôm qua con đi công tác vào quán uống nước chợt nhìn thấy lon đường bột con nghĩ ngay đến mẹ Mẹ ơi con đóng gói cẩn thận lắm mà Đường xa em vẫn lo, không biết khi nào bên anh, có còn ngon không”.

        Tôi vừa đọc cho cô ấy nghe và cô ấy đã cười:

        – Nhớ thật lâu chàng ơi! Nhưng cô ấy không thể nhai nó và được gửi cho cô ấy đường bột?

        Tấm trầu xinh xắn, mẹ dùng để đựng trầu cay, khi gói đường mẹ bảo đem cho mẹ để chia cho các chị em. Vừa nhai kẹo cao su, ai cũng nghĩ đến người chú ở xa và rất thương cô. Chợt nói với mẹ:

        – Mẹ ơi, mẹ có thích kẹo cứng này không?

        – Ừ, sao em hỏi vậy?

        – Mẹ thích kẹo mềm không?

        – Ừ. Tôi cũng thích kẹo mềm.

        – Nhưng con thích kẹo mềm hơn mẹ ạ!

        – Tại sao bạn muốn tôi thích kẹo mềm?

        – Vì…vì…khi tôi lớn lên như bạn, tôi sẽ mua kẹo mềm cho mẹ bạn. Cho con kẹo cứng, mẹ không ăn được, giống như bà!

        Rồi cô quay sang cô:

        -Bà cũng vậy bà ơi! Thưa quý vị, quý vị cũng thích kẹo mềm. Tôi sẽ gửi cho bạn một số kẹo rất mềm.

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Mẫu 11

        Những câu chuyện về lòng hiếu thảo thường đọc trên báo, truyện, sách tưởng chừng như khó tìm thấy ngoài đời, nhưng những câu chuyện đó lại xảy ra ở ngôi nhà sát vách nhà tôi.

        p>

        Nhà tôi ở cạnh nhà bà Tư, bà Tư là công nhân đi làm thuê ở đây, chồng bà đã mất, bà chỉ ở với anh trai và con trai. Anh năm nay ngoài hai mươi, là một thanh niên khỏe mạnh, ngoan ngoãn và hiếu thảo với mẹ, hiếm có người con trai nào hiếu thảo với mẹ như anh. Ngày nào cũng dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng cho mẹ rồi ra chợ mua rau rồi đi làm. Chân bà nội đau, đi lại trong nhà không tiện nên anh thường nhắc mẹ không được đi đâu xa. Thường không có anh ở nhà. Mỗi khi đi làm về, anh ấy sẽ gọi điện cho mẹ và hỏi mẹ “hôm nay mẹ thế nào” rồi anh ấy đưa mẹ đi tắm và tắm rửa cho mẹ, sau đó anh ấy sẽ nấu ăn, giặt giũ và làm tất cả. việc nhà . Bên ngoài, sạch sẽ và gọn gàng. Bà rất tự hào và hãnh diện, lúc nào cũng nói về con trai mình, bà chỉ mong anh trai sớm lấy vợ và có người giúp đỡ, chỉ sợ vợ xấu nên ở với mẹ.

        Tôi khâm phục anh trai mình, một đứa con ngỗ ngược chỉ biết quậy phá bố mẹ, phải gặp anh trai để học hỏi và học lại đức tin mà anh đã có khi còn nhỏ.

        Kể chuyện về lòng hiếu thảo – Văn mẫu 12

        Nghĩa cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Hiếu thảo với mẹ cha là đạo làm con. Mỗi chúng ta sinh ra trên cõi đời này đều đã nhận được tình yêu thương của cha mẹ. Cha mẹ luôn là người nuôi nấng ta, dìu dắt ta, động viên ta khi ta gặp niềm vui, nỗi buồn, nỗi buồn.

        Vì vậy, là người con, chúng ta cần phải có lòng hiếu thảo để đền đáp công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Ở đây, tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện về lòng hiếu thảo và tình yêu của tôi đối với cha mẹ.

        Chuyện xảy ra ở nhà tôi cách đây một năm. Mẹ đi làm, chỉ có bố và mẹ ở nhà. Tuy nhiên, tôi đột nhiên cảm thấy đau đầu và cảm thấy khó chịu, và mọi chuyện đã suôn sẻ. Lúc đó tôi hoang mang lắm, sợ lắm, chân tay tê dại. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho mẹ nhưng không nói ra thành tiếng. Có lẽ lúc đó tôi quá sợ hãi, dường như tôi không thể nói hay nghe thấy xung quanh. Đầu óc tôi rối bời, tôi không biết phải làm gì, làm sao để giúp bố. Điều duy nhất tôi có thể làm lúc đó là gọi cho mẹ. Tôi càng lo lắng hơn khi ở nhà một mình và thiếu kinh nghiệm. Bố cũng chẳng khá hơn là bao. Cuối cùng, với sự động viên của mẹ, tôi đã ổn định và làm theo lời mẹ. Tôi dìu anh vào phòng, đỡ anh nằm xuống rồi chạy đi giặt chiếc khăn trên trán cho anh. Tiếp đó, tôi pha nước và thuốc cho bố uống. Sau một hồi sơ cứu, bố không còn thấy mệt, nhìn tôi âu yếm nói: – Con, cảm ơn con! Nghe bố nói vậy, tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm và hạnh phúc. Tôi nói với bố: – Bố cứ nghỉ ngơi cho khỏe, để con xoa bóp cho bố nữa. Một tiếng sau, mẹ tôi vội vã về nhà, chạy vào hỏi thăm tình hình của bố tôi, mẹ nắm tay bố tôi và lắng nghe ông kể về việc tôi đã chăm sóc ông như thế nào. Mẹ tôi nghe xong câu chuyện của bố tôi thì nở nụ cười rất tươi, ôm tôi vào lòng vỗ đầu tôi khen: – Con à, con rất bình tĩnh và thông minh, con đã giúp mẹ lần này. rất nhiều. Tôi cảm thấy rất vui và phấn khích khi nhận được lời khen. Tôi biết rằng cha mẹ tôi đã chăm sóc tôi trong những năm qua không dễ dàng gì.

        Có lẽ điều ý nghĩa và đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi là lòng hiếu thảo của tôi đối với cha mẹ. Tôi tự hứa với lòng mình sẽ làm nhiều việc hơn nữa để không phụ lòng cha mẹ và đền đáp công ơn nuôi dưỡng cao cả đó.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục