CÂU CHUYỆN: BÀN CHÂN KỲ DIỆU –CẬU BÉ NGUYỄN NGỌC KÝ

CÂU CHUYỆN: BÀN CHÂN KỲ DIỆU –CẬU BÉ NGUYỄN NGỌC KÝ

Câu chuyện bàn chân kì diệu

Video Câu chuyện bàn chân kì diệu

Truyện: Đôi bàn chân thần – cậu bé Nguyễn Ngọc Kỳ

Kỳ bị liệt cả hai tay từ nhỏ. Tôi thấy bạn đang đến trường với cuốn sách của bạn, rất đói. Tôi quyết định tham gia lớp học và đăng ký nhập học. Sáng hôm đó, cô giáo Cường đang chuẩn bị viết bài học vần lên bảng thì thấy một cậu bé thò đầu ra khỏi cửa. Cô bước ra và dịu dàng hỏi: – anh có muốn hỏi em điều gì không? Cậu bé nói nhỏ: – Thưa cô, con xin cô cho con vào. bạn có thể Giáo viên ký tay. Hai cánh tay tôi mềm nhũn, lủng lẳng và bất động. Thầy lắc đầu: khó. Chúng tôi về nhà. Chờ cho đến khi bạn lớn hơn một chút. Cô thoáng thấy một đôi mắt ướt. Tôi quay lại và chạy về nhà. Tôi cảm thấy như mình vừa chạy vừa khóc. Cô giáo trở lại lớp học. Hôm đó khi cô đến lớp, hình ảnh một cậu bé với đôi tay buông thõng hiện ra trước mắt cô. Vài ngày sau, thầy đến nhà ký. Bước vào cổng, cô vừa ngạc nhiên vừa xúc động: Ji đang ngồi giữa sân tập viết. Anh ta đặt một viên gạch lên ngón chân và vẽ những đường lượn sóng trên mặt đất. Cô giáo hỏi về tình trạng sức khỏe của cậu ấy và đưa cho cậu ấy một ít phấn. Sau đó, ký trở lại lớp học. Lần này tôi được nhận. Thầy dọn một chỗ trong góc lớp, trải chiếu, cắm tấm biển ngồi luyện thư pháp. Tôi đặt bút lên ngón chân và tập viết trên giấy. Cây bút không ký theo ý muốn. Chân tôi giẫm lên trang giấy, và ngay khi tôi di chuyển, tờ giấy nhàu nát và vết mực loang lổ. Những ngón chân mỏi nhừ. Cô giáo đã đổi bút dạ. Ký lại và kiên nhẫn viết. Viết đã khó kiểm soát bút, kiểm soát bút còn khó hơn nhưng chữ ký vẫn cố gắng để bút di chuyển theo nét chữ. Đột nhiên, anh nằm ngửa trên mặt đất, hai chân co lên, mặt méo xệch, miệng quằn quại vì đau. Thầy cô và bạn bè ùa tới. Hóa ra là bàn chân bị chuột rút, co thắt không duỗi ra được. Phải xoa bóp mãi mới khỏe được. “Chuột rút” giống như rất nhiều trọng lượng. Nó thoát một lần, sau đó nó thoát vĩnh viễn. Có một thời gian, cậu đau đớn đến mức viết bút vào góc lớp và định bỏ học. Nhưng thầy đã an ủi, động viên tôi kiên nhẫn luyện tập từng chút một. Nói điều gì đó với mỗi bạn. làm một việc. Sự động viên nhẹ nhàng của thầy và cử chỉ thân thiện của bạn bè đã dẫn đến việc ký kết hợp đồng. Lại ký tên, đặt bút lên đầu ngón chân, tập viết. Đã ký một cách kiên nhẫn và bền bỉ. Dù nắng hay mưa, người mệt mỏi, ngón chân đau nhức, đôi chân có lúc bị chuột rút… nhưng họ không nản chí. Lớp nào cũng vậy, trong góc lớp, trên chiếc chiếu nhỏ không bao giờ vắng nguyễn ngọc ký

Bạn Đang Xem: CÂU CHUYỆN: BÀN CHÂN KỲ DIỆU –CẬU BÉ NGUYỄN NGỌC KÝ

Xem Thêm : Tả cảnh biển bãi cháy

Do kiên trì luyện tập nên việc ký kết đã thành công. Hết lớp một, nó đuổi kịp bạn. Chữ ký được viết ngày càng đều và đẹp. Một lần anh ấy đạt điểm 8, 9 và 10 trong một bài tập viết. Sau nhiều năm học tập chăm chỉ, tôi đã được nhận vào kỳ thi tuyển sinh đại học và trở thành một sinh viên đại học. Ruan Yuqi là tấm gương sáng về ý chí vượt khó. Khi Bác còn sống, Bác đã hai lần trao huy hiệu cho người học trò dũng cảm và nghị lực này. Thầy Nguyễn Ngọc Kỳ, hình mẫu của đôi bàn chân thần kỳ ngày nay, là một giáo viên dạy văn xuất sắc tại một trường cấp 3 ở TP.HCM. Ông là tác giả của Những Bài Thơ Tôi Yêu Tập 3 Tập 2 Bằng Tiếng Việt. Ý nghĩa: Ca ngợi Ruan Yuqi bị liệt cả hai tay nhưng kiên trì, vượt qua khó khăn, dũng cảm tiến về phía trước và thực hiện được ước nguyện của mình.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục