Cảm nghĩ về con vật nuôi (4 mẫu) | Ngữ văn lớp 7

Cảm nghĩ về con vật nuôi (4 mẫu) | Ngữ văn lớp 7

Cảm xúc về con vật nuôi

Tình cảm với con vật nuôi – Ngữ văn 7

Bạn Đang Xem: Cảm nghĩ về con vật nuôi (4 mẫu) | Ngữ văn lớp 7

Bố cục:

Tôi/Giới thiệu

– Hướng dẫn giới thiệu các con vật nuôi.

Mùa hè năm ngoái, khi tôi về quê, bà tôi đã tặng cho tôi một chú mèo con rất đẹp. Tôi đặt tên nó là bún vì bộ lông của nó trắng tinh như sợi bún. Kể từ đó, người hâm mộ đã trở thành những người bạn thân thiết của tôi.

ii/nội dung

A. Biểu hiện một số đặc điểm nổi bật của động vật

– Đã một năm không về nhà, mọi người trong gia đình đều quen hâm mộ.

– Cách đây gần 1 năm nó là con mèo đỏ au to bằng hai bàn tay của tôi, bây giờ nó sexy hơn nhiều.

– Ôi nhìn bộ lông của búi tóc này mới đẹp làm sao. Bộ lông trắng muốt mềm mại như lụa, như tấm áo choàng che chở cho những chiếc quạt khỏi thời tiết giá lạnh.

Xem Thêm: Dịu dàng hương hoa sấu | Báo Dân tộc và Phát triển

– Có đệm dưới chân ngắn nên mèo di chuyển rất nhẹ nhàng. Nhờ tính năng này, nhiều con chuột đáng ghét đã bị quét sạch dưới bàn tay của người hâm mộ.

– Đôi tai của các fan luôn dỏng cao để lắng nghe những âm thanh xung quanh.

– Đôi mắt tròn xoe như hai hòn bi ve, dễ thương quá. Nhưng đừng xem thường nó, đôi mắt đó có thể nhìn rõ trong bóng tối.

– Miệng rộng, đôi khi để lộ hàm răng sắc nhọn.

Xem Thêm : Giáo án bài Ai đã đặt tên cho dòng sông? (Hoàng Phủ Ngọc Tường)

– Tôi thích nhìn những người hâm mộ tung hứng cái đuôi dài của tôi. Vui thì đuôi dựng lên, buồn thì cụp xuống.

– Người hâm mộ là một con mèo hài hước. Sáng sớm, nó nằm trên bể nước và phơi nắng. Đôi mắt híp lại và đôi ria mép thỉnh thoảng nhô lên thật dễ thương.

Về việc thể hiện kỷ niệm với động vật

<3

– Người hâm mộ rất gắn bó với tôi. Anh ấy dụi đầu vào chân khi tôi đang học bài, và nhảy lên giường khi tôi đang ngủ.

– Tôi cảm thấy rất thoải mái khi ở cùng với người hâm mộ. Một người hâm mộ giống như một người bạn thực sự, một người biết lắng nghe thầm lặng. Mỗi khi có tâm sự, tôi lại ôm fan vào lòng, muốn nói gì thì nói. Chắc fan không hiểu, nó cứ ngồi đó, thi thoảng gật gù, giả vờ như mình hiểu hết. Với người hâm mộ, tôi dường như vui vẻ và hạnh phúc hơn.

-Có lần một bạn fan làm mất tôi một món quà kỉ niệm rất ý nghĩa. Kiểu như nó biết mình làm sai nên trợn tròn mắt, miệng meo meo để tôi không nổi giận. Nhìn điệu bộ buồn cười của Bảo Tử, tôi chỉ biết ôm nó vào lòng, vỗ nhẹ vào bộ lông mềm mại của nó để nhắc nhở lần sau không được nghịch như vậy nữa. Khi đó, fan há miệng nhắm mắt biểu thị đồng ý, ngoan ngoãn nghe lời.

iii/Kết thúc

Xem Thêm: Tập làm văn lớp 4: Tả cây vú sữa Dàn ý & 11 bài văn tả cây vú sữa lớp 4

– Nói cảm nhận của bạn về động vật

Tôi rất thích người hâm mộ. Chú mèo đáng yêu này sẽ luôn là người bạn tốt nhất của gia đình tôi, bây giờ và trong tương lai.

Cảm nghĩ về Con vật nuôi (Dạng 1)

Con người và động vật thuộc hai thế giới khác nhau, nhưng tôi tin giữa hai thế giới luôn có một mối liên hệ đặc biệt. Thế nên mới có chuyện những chú chó trung thành tuyệt đối với chủ, thậm chí hi sinh tính mạng vì chủ, những chú mèo biết dỗ người thì luôn muốn lại gần con người. Tôi cũng rất yêu động vật, tôi đã từng dành rất nhiều tình cảm cho một chú chó. Cho đến bây giờ, khi anh không còn ở bên tôi nữa thì tình yêu tôi dành cho anh vẫn nguyên vẹn.

Con chó của tôi tên là Xuka, cái tên giống nhân vật hoạt hình mà tôi thích từ nhỏ. Thẻ Xu là món quà sinh nhật đặc biệt của ông tôi. Khoảnh khắc anh ấy đưa tay cho tôi, chú chó đã rất hạnh phúc. Tôi cảm thấy mình như được một vật quý nên rất nâng niu. Shaka là một chú chó con với bộ lông đen mượt. Đôi tai to như hai chiếc cốc nước lúc nào cũng vểnh lên để lắng nghe mọi thứ xung quanh. Đôi mắt nó tròn xoe, đen như hai hạt nhãn, nhìn rất sáng. Kể từ khi có Suka, tôi đã có thêm một người bạn mới, và tôi sẽ để lại một phần cho anh ấy mỗi bữa ăn. Những ngày đầu ở với nhau, Xuka lạ lùng, nhút nhát, nằm gầm giường không chịu ra. Tôi thấy mỗi lần tôi dọn cơm, nó phải đợi tôi đi khuất mới dám ra ăn. Mỗi khi rảnh rỗi, tôi lại đến bên Xuka, vuốt mái tóc mượt mà của cô ấy, thì thầm với cô ấy như một người chị vuốt ve một người anh. Ngày tháng trôi qua như vậy, tôi và Xuka ngày càng trở nên thân thiết hơn. Nghe thấy tiếng bước chân của tôi, Soka vui mừng chạy ra cửa, nhảy cao bằng hai chân trước và vẫy đuôi vui vẻ. Tôi thường xuyên tắm cho Xuka, tôi là một chú chó sạch sẽ nên mỗi lần được tôi tắm rửa là nó rất hào hứng. Nhìn chú chó con của tôi cuộn tròn trong xô nước xà phòng trắng thật vui nhộn và đáng yêu.

xuka của tôi là một chú chó rất thông minh và hiểu chuyện. Tôi nhớ có một lần, soka cuối cùng đã ăn một bát thịt mà tôi đã bất cẩn trở về. Tôi tức giận mắng anh ta, mặt anh ta tái nhợt và đôi mắt anh ta nhìn xuống, thể hiện sự sợ hãi và hối hận. Kể từ đó, ngay cả khi thức ăn ở ngay trước mặt tôi, tôi sẽ không bao giờ gọi, cho hay chạm vào nó. Shuka vẫn nhanh nhẹn, anh không ngại thức đêm trông nhà mệt mỏi, có người lạ đến là anh la hét, cho đến khi chủ nhà lên tiếng mới dừng lại. Dù ở đâu, chỉ cần nghe tôi gọi, Shuka sẽ quay lại ngay, vểnh tai lên, như thể anh ấy luôn trực điện thoại. Suka của tôi rất hiền lành, tôi chưa bao giờ thấy cháu đánh nhau với các bạn xung quanh. Tuy thân hình nhỏ bé nhưng cháu rất hay vui đùa với các bạn trong xóm. Đôi khi tôi thấy cô ấy đưa một nhóm bạn về nhà chơi, và tôi thấy họ bày ra những trò đùa quái gở mà có lẽ chỉ có thế giới của họ mới hiểu được. Tôi tự nghĩ rằng những con vật như sukka có thể có bạn bè và những trò đùa vui nhộn, trẻ con giống như con người. Như một thói quen, Suka đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời tôi, đến nỗi nếu một ngày không gặp Suka, tôi sẽ cảm thấy nhớ nhung và trống trải vô cùng.

Nhưng một điều gì đó đã xảy ra mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới và chưa bao giờ nghĩ tới—tôi bị mất lượt quẹt thẻ vào ngày hôm đó. Tôi nhớ có một lần, khi Suka bị ốm nặng, tôi rất buồn và lo lắng. Nhìn con chó cưng ủ rũ trốn trong góc, nhìn con muốn đứng dậy vẫy đuôi khi về đến nhà mà không còn sức chạy đến bên chủ, tôi thấy thương nó quá. Tôi mang cho cô ấy những món ăn hàng ngày mà Xuka thích ăn, nhưng cô ấy chỉ ngửi và không chịu ăn. Mẹ tôi đã mời bác sĩ đến khám cho Xu Ka, và tôi cảm thấy rất tiếc khi nhìn từng mũi tiêm tiêm vào cơ thể gầy guộc của cô ấy. Xuka ngày càng yếu đi và anh không biết làm thế nào để trở nên mạnh mẽ hơn. Một cảm giác bất lực dày vò suy nghĩ của tôi. Tôi chỉ mong sẽ có một phép màu để đưa cô ấy trở về với con người vốn có của mình. Tuy nhiên, bà tiên đã không đến, và phép màu đã không đến với chú chó con. Sáng hôm đó, đầy sương mù và những hạt mưa, tôi thức dậy đã thấy Xuka nằm bất động ngoài sân. Tôi bật khóc, khóc thương bạn bè, thương em, người thân. Sự ra đi của Xuka khiến tôi đau khổ rất lâu, không thể tin được thời gian chúng tôi bên nhau lại ngắn ngủi như vậy. Tôi sẽ trân trọng và luôn ghi nhớ khoảng thời gian và những kỷ niệm với Xuka.

Xem Thêm : Lời dẫn chương trình Tết Trung thu 2022

Từ ngày Xuka ra đi, tôi không nuôi thêm con chó nào nữa. Tôi muốn dành tất cả tình yêu của mình cho người bạn tâm giao đó. Bây giờ, bất cứ khi nào tôi nghĩ về nó, hình ảnh của một con chó đen nhỏ rất khôn ngoan và tình cảm lại xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên Xuka, tình yêu của tôi dành cho cậu ấy sẽ mãi đong đầy theo năm tháng.

Cảm nghĩ về con vật nuôi (5 mẫu) (ảnh 1)

Cảm xúc về thú cưng (Bảng 2)

Ai cũng có đời sống tinh thần và tình cảm của riêng mình. Ngay cả tình cảm tầm thường nhất, mọi thứ trong đó đều đẹp đẽ và đáng trân trọng. Đối với tôi, tình yêu dành cho con vật nuôi trong gia đình đã đóng một vai trò lớn mà không hề hay biết.

Xem Thêm: Công thức tính lực căng dây đầy đủ, chi tiết nhất – Vật lí lớp 10

Khi tôi lên năm tuổi, gia đình tôi phải chuyển đến một ngôi nhà mới. Tôi được phép mang theo “Blue” – người bạn mèo đáng yêu của tôi – với tôi. Chơi với Lu cả ngày không biết chán, ngồi trước cửa nhìn xe cộ qua lại tấp nập, nghĩ lung tung và bịa ra vô số chuyện cũng là một điều thú vị. Tôi chỉ nói với bản thân mình. Bà ngoại biết tôi thích yên tĩnh nên thấy tôi ngồi một mình ngoài cửa với bạn nhỏ, bà cũng không hỏi han gì. Màu xanh của em trông thật buồn cười, đặc biệt chú em không có màu xanh nào cả, ngay cả mắt cũng có màu nâu, giống như bộ lông nhung dày, đuôi của mối chúa chỉ hơi ngắn và thân hình tròn trịa. Đó là bởi vì tôi đã làm việc rất chăm chỉ để nuôi dạy bạn bè của mình trong nhiều năm. Thú vị nhất là con mèo xanh lớn hơn tôi năm tuổi. Có thể do chú càng lớn càng ít chơi nên chú cuộn tròn trong ổ ngủ quên, tôi có gọi cũng không dậy.

Tôi có phải chơi một mình không? Thật ngạc nhiên! Vào một buổi bình minh đẹp trời, tôi bị đánh thức bởi một tiếng “meo meo” kỳ lạ. Trước mặt tôi là một con mèo có bộ lông trắng muốt, đuôi dài gấp bốn lần con màu xanh lam và một đôi mắt xanh thẳm như biển, rất đẹp. “New Adult Cat” – Tôi gọi cô ấy là Cat, đó là một món quà từ bà tôi cho sinh nhật lần thứ sáu của tôi. Cô ấy gọi con mèo của mình là va, giống như khi cô ấy đặt tên là Green, trong nỗi nhớ về Petrus xanh và Moscow, nước Nga cổ kính, nổi loạn. Tôi đã không nhận ra điều này cho đến sau này. Hàng ngày, em cùng tôi chơi ném bóng, trốn tìm. rất lạ. Đôi khi, nó rất nghịch ngợm, nhưng những lúc khác, nó từ chối tất cả các trò chơi. Đi quanh nhà với cái đuôi lên trời, trông thật buồn cười. Điều kỳ lạ nhất là con mèo yêu màu xanh và ghét màu xanh lá cây, và cư xử như một bà già khó tính. Lục không cho nó lại gần, thấy nó đến gần thì rống lên, rồi ăn luôn một phần va, đội một đĩa cơm to, còn phần xanh vẫn còn nguyên. Nhẹ nhàng tao nhã, hắn định lùi lại đút cho Thanh Thanh ăn, chỉ dám ăn xong còn thừa lại trên đĩa, nhiều bữa ăn không hết nên nhịn ăn. Chắc chắn là có, và không ở đâu bằng cơm đầy rau. Ngay cả khi Blue đang ngủ, con mèo vẫn va vào anh, dựa vào anh và nhắm mắt lại. Yueqing càng lúc càng gầm gừ, đuổi theo càng xa càng gần. Sau đó, một lần, anh ấy đã gãi má vì tức giận. Anh ta bỏ đi và không quay lại trong hai ngày. Màu xanh lá cây đã trở lại. Tiếc rằng ông trời chỉ cho một ngày…

Vào dịp Giáng sinh năm đó, tôi nhận được một quả bóng có tám chiếc đinh vàng rất đẹp gắn vào quả bóng bằng dây rút. Mỗi khi chạm đất, trên mặt boong vang lên những tiếng chuông rất vui tai. Tôi đang chơi bóng một lần nữa. Và chơi thỏa thích, vì anh vẫn vui như ngày trước. Meowing làm cho tôi cười. Nhưng rồi, thời gian ngừng trôi và quả bóng bay đi, kéo theo nó. Đây là con đường. Lanlan đột nhiên lao ra khỏi tổ. k…ke…t…loạn…giọng…đám…xanh, va..! Muộn rồi, muộn thật rồi! Trước mặt hắn là một vũng máu, rất nhiều máu đỏ tươi. Tôi lạc lõng nơi chân trời, bơ vơ giữa hư không, vô biên. Tôi chạy không ngừng, mồ hôi đầm đìa, toàn thân nóng như lửa đỏ. Tôi như lạc vào sa mạc hoang vu, môi rớm máu và cổ họng khô khốc. Tôi đã bị ốm trong một tháng. Mở mắt ra, nó bước đến cạnh giường vuốt má tôi, hai chân sau đau quá đứng không vững. Và va, bay lên trời, cho tôi lạc vào chân trời vô tận. Là những thiên thần hay những thứ đến rồi đi. nhanh lên!

Cảm nghĩ về con vật nuôi (Mẫu 3)

Những người bạn thời thơ ấu của tôi không chỉ là những người bạn cùng trang lứa, những người cùng chơi, cùng học với tôi, tôi còn có một người bạn vô cùng đặc biệt, đó là chú cún mà bố tôi đã tặng tôi vào ngày sinh nhật. Đối với nhiều người, cún chỉ là thú cưng trong gia đình, nhưng với tôi, cún là người bạn thân thiết, là những chú cún đã cùng tôi lớn lên, cùng tôi tạo nên bao kỷ niệm đẹp đẽ một thời. thơ.

Con chó con của tôi tên là Micky. Lần đầu tiên tôi gặp Micky là vào sinh nhật lần thứ tám của tôi. Mitch là người bạn trung thành của tôi kể từ đó, sống chung dưới một mái nhà với tôi. Tình yêu của tôi dành cho micky không còn chỉ là tình yêu của người chủ dành cho thú cưng của mình mà nó đã trở thành một tình bạn thân thiết, không có micky cuộc sống của tôi sẽ không như trước. trở nên nhàm chán hơn rất nhiều.

Tôi vẫn nhớ rõ, đó là sinh nhật đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi. Bố tôi đã tặng tôi Mickey vào ngày sinh nhật thứ tám của tôi, và đó là món quà yêu thích của tôi khi tôi còn là một chú cún con lông trắng, và tôi luôn cảm ơn ông vì Mickey. Năm nào cũng vậy, cứ đến ngày sinh nhật của tôi, gia đình tôi lại tổ chức đón năm mới bằng những bữa cơm gia đình ấm cúng và những bữa tiệc nhỏ vào buổi tối để tôi cùng bạn bè thổi nến và cầu chúc một kỷ nguyên mới.

Như thường lệ, sinh nhật lần thứ tám của tôi được tổ chức rất vui vẻ và nhiệt tình. Sau khi ăn tối cùng gia đình, giây phút hạnh phúc nhất của tôi cũng đến, đó là được thổi nến mừng sinh nhật tôi, nhưng điều buồn nhất trong ngày sinh nhật này là bố tôi đi công tác xa, tôi không về được. đó là thời gian để tổ chức sinh nhật của tôi với bạn. Bố là người mà tôi rất yêu quý và tôi rất buồn khi bố ra đi. Bữa tiệc sinh nhật diễn ra rất vui vẻ, tôi và các bạn cùng nhau hát bài chúc mừng sinh nhật, thổi nến, cắt bánh kem, mở túi quà và mọi người cùng nhau reo hò.

<3 Vì đó không chỉ là những món quà bình thường, mà là tình cảm anh dành cho em. Vào cuối buổi tiệc sinh nhật, một người xuất hiện và tôi rất bất ngờ, nhưng hơn hết là rất phấn khích và hạnh phúc. Đó là bố tôi, tôi đã nghĩ rằng mình sẽ không thể đón sinh nhật này cùng ông ấy, nhưng ông ấy đã có một bất ngờ lớn dành cho tôi. Đặc biệt, bố tôi đã tặng tôi một món quà vô cùng ý nghĩa và đẹp mắt, đó là một chú cún con.

Nhỏ bằng cùi chỏ, đầu to hơn bàn tay mình một chút, bộ lông trắng muốt dễ thương, không hiểu sao mình thấy em cún này giống chuột Mickey. Thường xuyên xem TV. Đó là lý do tại sao tôi đặt tên cho chú cún này là Mickey. Micky là một chú chó thông minh và rất lanh lợi, chỉ trong một thời gian ngắn, tôi và Micky đã trở nên thân thiết và chúng tôi chơi đùa, chạy nhảy như những người bạn thực sự.

Micky có bộ lông trắng muốt mềm mại, sờ vào rất dễ chịu, đôi mắt tròn đen láy như hai viên ngọc trai đen, lúc nào cũng long lanh ánh nước khiến anh cảm thấy Micky trở nên rất đáng yêu. Hai cái tai nhỏ trên đầu bé xinh lúc nào cũng lắc lư, những chiếc lông vũ bay qua bay lại, rất xinh xắn. Đôi chân của Mickey cũng ngắn và gầy, được bao phủ bởi lớp lông nhung dày khiến chúng trông càng nhỏ bé hơn. Sự dễ thương của chú cún khiến em và mọi người trong nhà rất yêu quý và cưng nựng nó thường xuyên.

Mickey V

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục