Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích “Trong lòng mẹ”

Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích “Trong lòng mẹ”

Cảm nhận về nhân vật bé hồng

Năm 2021, cảm giác chọn vai bé hồng trong lòng mẹ

Em cảm chữ hồng trong lòng mẹ bao gồm dàn ý chi tiết, 5 bài văn mẫu phân tích được chọn lọc từ những bài văn mẫu phân tích học sinh giỏi quốc gia, giúp các bạn đạt điểm cao trong kì thi, bài kiểm tra ngữ văn 8.

Bạn Đang Xem: Cảm nhận về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích “Trong lòng mẹ”

p>

Đề bài: Cảm nghĩ về nhân vật bé hồng trong đoạn trích “Trong Lòng Mẹ”.

a/dàn ý chi tiết

I. Lễ khai trương

– Mở đầu đoạn trích Trong lòng mẹ và trong lòng con: Nguyễn Hồng là một nhà văn giàu cảm xúc với ngòi bút của mình. Ngòi bút của ông được thể hiện rõ nét nhất qua đoạn trích Từ trong lòng mẹ. Cậu Bé Màu Hồng – chính tác giả đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

Hai. Nội dung bài đăng

– Tuổi thơ bi thảm của Pink

+ là một đứa trẻ sinh ra trong một gia đình thiếu vắng tình thương: bố chết trẻ vì nghiện ma túy, mẹ phải bôn ba kiếm ăn, sống với người cô cay nghiệt.

– Cuộc đối thoại giữa Hồng và dì

<3

+ Khi dì tôi đầy rẫy những ý nghĩ xấu xa về việc mẹ tôi bỏ tôi vào Thanh Hóa sinh con: Trong thâm tâm tôi rất ghét những lời đó và luôn tin tưởng vào mẹ..

+ Giận đến tột cùng, tôi căm ghét những hủ tục lạc hậu và miệng đời cay nghiệt đã hành hạ mẹ tôi, tôi muốn nó như hòn đá, mảnh thủy tinh, khúc gỗ mà cắn, nhai, nghiền. đến lúc tan vỡ cũng chẳng sao → Tình mẫu tử là vô bờ bến, mong muốn che chở cho con khỏi mọi điều ác.

– Cuộc gặp gỡ giữa bông hồng và mẹ

+ Tôi luôn mong cô ấy quay lại gặp cô ấy, nhìn thấy người đó ngồi trong xe kéo hét lên như mẹ tôi đi theo sau → cô ấy luôn ở trong trái tim tôi.

<3

+ Khi biết người ngồi trên xe là mẹ: chạy đến, ứa nước mắt, xúc động.

+ Được cuộn tròn trong vòng tay mẹ cảm nhận hơi ấm yêu thương. Tôi thấy mẹ không thanh tú như dì tôi nói, nhưng đẹp như hồi còn giàu có.

+Lời dì nói văng vẳng bên tai, nhưng rất nhanh đã biến mất, chỉ còn lại cảm giác yêu thương và hạnh phúc.

→Tình mẫu tử thiêng liêng chính là động lực giúp cô vượt qua mọi nỗi đau.

Xem Thêm: Đoạn Văn Tiếng Anh Hay Về Cuộc Sống

Ba. Kết thúc

-Tóm tắt nhân vật: Pink Baby không chỉ chiếm được nhiều thiện cảm của mọi người mà còn gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh, nhắc nhở mọi người hãy bảo vệ trẻ em, để trẻ có một môi trường an toàn, được sống đúng với hình ảnh của mình.

b/Sơ đồ tư duy

c/bài văn mẫu

Cảm nghĩ về nhân vật bé hồng trong đoạn trích Lòng mẹ – Văn mẫu 1

Nguyễn Hồng là nhà thơ có nhiều đóng góp lớn cho sự nghiệp văn học, nhiều tác phẩm của ông đã để lại giá trị to lớn cho người đọc, đặc biệt là những tác phẩm trong bụng mẹ. bé màu hồng.

Xem Thêm : Cách tăng tốc độ mạng hiệu quả 100% áp dụng với mọi máy

Trong lòng mẹ của Nguyễn Hồng đã thuật lại những hình ảnh, chi tiết đặc sắc về tình cảm của cậu bé dành cho mẹ, những hình ảnh đan xen trong tác phẩm đã thể hiện rõ nét, chính xác các chi tiết trong tác phẩm của cậu, những hình ảnh đó đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mẹ. độc giả của chúng tôi Suy nghĩ sâu sắc và hiểu biết cực kỳ của các nhân vật màu hồng, các nhân vật màu hồng đã để lại rất nhiều cảm xúc trong lòng mọi người. Đọc từ một cậu bé nghèo cha mất sớm chỉ sống với mẹ nhưng rồi hoàn cảnh bắt ép, mẹ cậu cũng là người chịu nhiều đau khổ, mọi người bỏ rơi cô, sau này cô không chịu được áp lực từ chồng. gia đình nên mẹ em phải bỏ đi bươn chải kiếm sống, bỏ lại Hồng nơi đây.

Hình ảnh đó khiến cô rất đau, nỗi đau khi bỏ cô không còn mẹ bên cạnh, nhưng rồi anh cũng hiểu ra tình yêu của mình dành cho cô. Những hình ảnh đó càng làm cậu bé có thêm động lực để sống qua ngày với người dì độc ác, những lời nói của bà khiến trái tim cậu bé đau đớn, những hình ảnh đó mang đến cho cậu nỗi nhớ da diết, khi cậu cảm nhận được tình thương của mẹ, khi tình yêu thương không thể thay đổi, những nỗi đau đó khiến cậu em càng lúng túng, nhiều chi tiết thể hiện tấm lòng của em đối với mẹ rất lớn nhưng có tác động sâu sắc đến con người em.

Mọi thứ thật cay đắng và tàn nhẫn, để ảnh hưởng đến cậu bé này, mẹ cậu thật tệ, nhưng cậu chỉ cảm thấy đau đớn và thương hại cho hoàn cảnh, tình yêu của cậu dành cho mẹ không chỉ vì những lời cay độc của dì mà có thể thay đổi, The Nỗi đau mà cậu bé phải đối mặt chính là vấn đề của dì: con đừng về Thanh Hóa chơi với mẹ, mẹ con giờ đã giàu và không còn đau khổ như trước, những vấn đề đó càng khiến mẹ đau đớn và đáng thương hơn, những nỗi đau đó là đối với bà Tác động rất sâu sắc, cậu là một cậu bé cứng cỏi nhưng tình cảm đó được khắc họa sâu sắc qua Hồng, những hình ảnh đó đã tác động rất lớn đến tình cảm nhớ thương, đau đáu sâu sắc của cậu bé đối với mẹ, cậu hiểu vì sao. Tại sao mẹ anh ra đi, những nỗi đau xé nát tâm hồn anh.

Cậu bé hiểu những gì mẹ mình đã trải qua, và bây giờ cậu đủ hiểu rằng những lời nói của người dì độc ác đó không ngăn được cậu yêu và nhớ bà. Hãy trân trọng mẹ mình, cách cư xử của dì chỉ cho cậu ấy hiểu rằng mẹ mình đáng thương như thế nào, những hành động đó đều cho thấy cậu ấy là một người con vô cùng hiếu thảo và vô cùng yêu thương mẹ của mình. Nhiều bức tranh khác cũng thể hiện những điều đó rất chi tiết và rõ ràng, tác giả thể hiện khát vọng vị tha, bao dung và thấu hiểu lòng người mẹ.

Đó là sự thật khi hồng luôn nhớ mẹ và tin mẹ sẽ về, khi trái tim người con luôn hướng về mẹ, trái tim của đứa con hiểu mẹ phải làm gì để con có một cuộc sống tốt đẹp hơn trong cuộc sống tấm lòng, những chi tiết tác giả mơ hồ nhìn thấy mẹ từ xa, nhưng linh tính đã nói đúng, thật tuyệt vời biết bao khi nhìn thấy mẹ, những điều đó đã để lại bao nhiêu thiết tha trong lòng người mẹ Sẽ trở lại, khi mẹ nhìn thấy điều đó tình cảm của cô đã thay đổi, cô hiểu được nỗi đau của mẹ đã thầm kín khắc sâu trong lòng người con, chạy ra ôm mẹ mà nghẹn ngào.

Hình ảnh đó đủ cho ta thấy những điều lớn lao trong tâm hồn một con người, những chi tiết cho thấy đó là hành động, nó vang vọng tâm hồn con người này, hành động của con người này. Là người giàu tình cảm, tình cảm của Hồng dành cho mẹ là không có giới hạn. Nó mang hình dáng của một người có trái tim ấm áp và thấu hiểu.

Trong lòng mẹ, nhìn thoáng qua đã thấy rõ tình yêu thương của cậu bé hồng dành cho mẹ, những hình ảnh này cho thấy cậu là một người có tình yêu thương mẹ vô bờ bến, có tấm lòng bao dung với nhân loại. Đối mặt với những hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống.

Cảm nghĩ về nhân vật bé hồng trong đoạn trích Lòng mẹ – Văn mẫu 2

Trong chúng ta, tình mẫu tử luôn thiêng liêng và ấm áp nhất. Những người con dù tốt hay xấu, tốt hay xấu đều có trong tim mình một tình yêu sâu sắc dành cho mẹ – người đã sinh ra ta, nuôi nấng ta nên người và luôn dành cho ta những điều tốt đẹp nhất. Tôi đã đọc rất nhiều truyện kể về tình mẹ con, rất nhiều thơ ca, nhưng tôi thực sự bị ám ảnh bởi Hồi ức tuổi thơ của Nguyên Hồng. Điều làm em ấn tượng nhất là hình ảnh cậu bé hồng hào trong câu “trong vòng tay mẹ”.

Đọc dòng đầu tiên của đoạn trích trong bụng mẹ, tôi thật sự đồng cảm với số phận của Nhóc Hồng và xót xa cho Chú Hồng: Tôi lớn lên trong bầu không khí lạnh lẽo, giả dối của một gia đình bất hạnh. “Ngay trong lúc bắt đầu chấp nhận cuộc sống, cậu bé áo hồng đã gặp bất hạnh.

Khi còn bé, lẽ ra cậu bé hồng hào phải được sống trong sự chăm sóc, yêu thương của cha mẹ, gia đình nhưng lại phải “sống cô độc trong cay đắng của người thân”. Vì bố mất, mẹ bỏ đi “tha phương cầu thực”. Sống giữa gia đình, cậu bé hồng hào như một đứa trẻ mồ côi, phải chịu đựng sự hắt hủi, chê bai của người thân, đặc biệt là người dì.

Trong đoạn trích, nhà văn Ruộng Hồng đã rất tinh tế khi miêu tả tâm trạng của cậu bé hồng: từ sự đau đớn lạnh lùng trước những lời nói nghiêm khắc của bà ngoại, đến sự ngây ngất khi gặp lại mẹ, bao trùm tất cả là tình mẫu tử vô bờ bến của cậu bé. .

Tuy mới chỉ là một cậu bé nhưng cô đã sớm phải chịu đựng sự đối xử khắc nghiệt của những người thân yêu, sự nhẫn tâm của bà ngoại. Dù toàn bộ đoạn trích không đề cập đến việc bị đánh bằng gậy nhưng cách đối xử, mỉa mai của người dì khiến cậu bé đau đớn gấp trăm ngàn lần.

“Pink! Con có muốn về Thanh Hóa chơi với mẹ không?”, những tưởng đó là lời nói quan tâm, cố tình làm bạn mất đi sự gắn bó với mẹ nhưng thực ra những lời này rất độc ác. : “nhận” để buộc một người cô yếm thế Ý nghĩa trong giọng nói và nụ cười cường điệu của cô ấy, tôi cúi đầu không trả lời. Vì tôi biết rất rõ rằng đối với mẹ tôi, dì tôi chỉ cố tình gieo rắc sự nghi ngờ và nghi ngờ, khiến tôi coi thường và bỏ rơi mẹ tôi. “

Trước những lời nói thấu tình đạt lý của người dì, cậu bé hồng hào đã cảm nhận được tình yêu thương sâu sắc dành cho mẹ mình: “Nhưng tình yêu và lòng kính trọng của con dành cho mẹ không thể bị những thứ dơ bẩn làm hoen ố, xâm phạm được”. dù đau đớn tủi hờn nhưng anh vẫn cố mỉm cười: “Cuối năm dì con lại về”. Cậu bé trả lời dì, và có lẽ tự an ủi mình, rằng cậu luôn tin rằng mẹ sẽ trở về và không bao giờ rời xa cậu.

Xem Thêm: Điểm chuẩn thi vào 10 năm 2022 Đồng Tháp – HOCMAI

Tuy nhiên, dì của anh vẫn tiếp tục cằn nhằn “Sao con không vào? Dì tài quá, không như xưa đâu!”. Tâm hồn trẻ trung, ngây ngô dường như không chịu nổi “lòng thắt lại, khóe mắt cay cay”. Tác giả đã kết hợp lời nói của người dì với tâm trạng của cậu bé để miêu tả, mỗi lời người dì nói ra càng khiến cậu bé thêm đau đớn.

Sự tạp âm của mỗi câu nói tăng lên cho đến khi dì nói: “Mày thật ngu ngốc, vào đi, tao sẽ lấy tiền tàu.” Hãy vào và bắt dì của bạn phải may vá, mua sắm và trông trẻ. “Từng lời nói như nhát dao, cứa vào trái tim non nớt, khiến cậu bé phải “khóc thét thảm thiết”.

Hồng khóc không phải vì ghen tị với con mà “vì thương mẹ, mẹ giận sao mẹ lại bỏ mặc anh em tôi đi đẻ thầm lặng vì sợ những định kiến ​​nghiệt ngã”. Người đọc hiểu rằng mặc dù cô ấy chỉ là một cậu bé, nhưng cô ấy có một tâm trí trưởng thành.

Tình mẫu tử của cậu bé màu hồng cũng đi kèm với sự tức giận, và sự thù hận đi kèm với định kiến. Bởi cậu bé hiểu rằng, chính những định kiến ​​nghiệt ngã ấy đã đẩy người mẹ vào hoàn cảnh “kiếm ăn”, hai mẹ con phải chia lìa. Trong cơn đau quặn thắt, cậu bé hồng hào ngạt thở không nói được đã mơ ước: “Nếu truyền thống từng hành hạ mẹ tôi là một hòn đá, một mảnh thủy tinh, một đầu mẩu gỗ, tôi quyết giành lấy nó. ngay lập tức. Nhưng hãy cắn, nhai và nghiền cho đến khi nó bị nghiền nát.”

Nỗi giận và nỗi đau của cậu bé được tác giả hình dung qua những hình ảnh so sánh. Phong tục cổ xưa lạnh lùng và sắc bén như “đá và men màu”. Ngoài ra, thủ pháp “cắn, nhai, nghiền cho đến nát” càng làm cho nét chữ nhanh, mạnh thể hiện được sự tức giận tột độ của cậu bé hồng.

Vì thế, tình yêu thương tha thiết dành cho mẹ được bộc lộ, cậu bé sẵn sàng bảo vệ người mẹ thân yêu của mình bất chấp mọi khó khăn, thậm chí cả đau đớn. Nghĩ đến tâm trạng của Hồng, người ta không khỏi ngậm ngùi, xót xa, cảm thông và khâm phục. Chúng tôi hiểu rằng những thủ đoạn tàn nhẫn, những lời nói nhẫn tâm, tàn nhẫn của người dì không thể thay đổi được niềm mong nhớ mẹ của bé Pink mà ngược lại càng khiến bé yêu mẹ nhiều hơn.

Đọc đoạn trích trong lòng mẹ, người đọc có thể trải qua những trạng thái cảm xúc trái ngược. Đọc đoạn đầu, tôi như lạc vào sa mạc khô cằn của con người, chỉ thấy sự tàn khốc, khắc nghiệt và đau đớn của thiếu niên, nhưng đến đoạn cuối, tôi chìm trong dòng nước mát. Vẻ đẹp của tình mẹ con ấm áp. Dù dì có ý định cắt đứt tình mẹ con nhưng anh và Hồng luôn tin rằng mẹ sẽ quay về, và niềm tin này đã thành sự thật: “Nhưng ngày giỗ đầu của cô giáo, em không viết một lá thư. gọi cho mẹ, mẹ cũng về.”

Để miêu tả niềm vui sướng của bé Hồng khi nhìn thấy mẹ, nhà văn đã miêu tả chi tiết: “Chiều hôm ấy, tan học về, em chợt thoáng thấy chiếc xích lô ngồi trên đó, giống mẹ em, em liền đuổi theo. , thắc mắc kêu lên: “Mẹ ơi! Dì! Cô chú, những cụm từ như “như bạn cũ từ cái nhìn đầu tiên”, “bắt ngay lập tức”, “mê mẩn” thể hiện sự vội vàng, hấp tấp của chàng trai. Chúng tôi biết rằng trái tim của Pink Boy mong mỏi sự trở lại của mẹ mình.

Tuy nhiên, như con chim bị thương sợ cành cong, cậu hồng chưa hết vui mà lại sợ, sợ nếu là người khác sẽ thành “trò cười trong bụng” của lũ bạn. . Hình ảnh so sánh tinh tế thể hiện lỗi đó. Giống như ảo ảnh của dòng nước trong suốt chảy dưới bóng cây trước đôi mắt suýt nứt của người đi đường gục ngã giữa sa mạc”, nó cho người đọc thấy được sự khắc khoải mong chờ của cậu bé áo hồng.

Hình ảnh người đi đường “rơi vào sa mạc” sẽ là hình ảnh một cậu bé hồng trần rơi vào sa mạc của sự ghẻ lạnh và cay đắng khi mẹ không trở về. Câu chuyện được đẩy lên cao trào, đồng thời độc giả cũng hồi hộp chờ đợi: Người đó có phải là mẹ của cậu bé? Thế rồi, mọi thứ như được tháo gỡ “xe chạy chầm chậm, mẹ cầm nón vẫy tôi, mẹ xoa đầu tôi hỏi han, lúc đầu tôi òa khóc, rồi nức nở”.

Xem Thêm : Lặng lẽ Sa Pa – tác giả, nội dung, bố cục, tóm tắt, dàn ý

Đó không còn là giọt nước mắt đau khổ mà là giọt nước mắt của niềm hạnh phúc vô bờ bến. Nhà văn dùng những câu văn nhẹ nhàng để miêu tả tình yêu thương ấm áp giữa mẹ và con. Cậu bé hồng hào lúc này trong lòng chỉ còn niềm vui sướng tột độ, vì thấy mẹ không như lời dì nói, mẹ vẫn rất đẹp, “cảm giác ấm áp lâu ngày không còn chợt chạm vào da… thịt”.

Cậu bé hồng hào thấy mình cần thêm một đứa con “lăn vào lòng mẹ, úp mặt vào bầu sữa nóng của mẹ, để tay mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm, mới thấy mẹ đã là một người tốt rồi. của sự dịu dàng.”. Có mẹ tôi, mẹ không còn đau nữa, và câu nói của dì tôi “câu ấy át đi một hồi, tôi không nghĩ đến” bây giờ đều không thể hiểu nổi. Tình mẫu tử bao la, ấm áp xua tan đi bao lạnh lẽo, đau thương, mang đến niềm hạnh phúc ngập tràn.

Người đọc hình như đã bắt gặp đâu đó nụ cười mãn nguyện của tác giả. Ông thực sự là một nhà văn tâm huyết với sự thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc đối với những người kém may mắn, đặc biệt là trẻ em và phụ nữ. Nhìn chung, những chương viết của Nguyễn Hồng Hồng, đặc biệt là đoạn trích Từ trong lòng mẹ quả thực thấm đượm tấm lòng nhân đạo của một nhà văn chân chính.

Đoạn trích “Lòng mẹ” kết thúc nhưng gợi cho người đọc nhiều suy nghĩ: chúng ta phải làm gì để tâm hồn trẻ trung, trong sáng được mãi mãi sống trong yêu thương, hạnh phúc và đùm bọc? ? Chúng ta có thể làm gì để những giọt nước mắt đau đớn và buồn bã không lăn dài trên khuôn mặt thánh thiện của con cái chúng ta? Đây sẽ luôn là câu hỏi bức xúc mà tác giả đặt ra cho mỗi chúng ta.

Cảm nghĩ về nhân vật bé hồng trong đoạn trích Lòng mẹ – Bài văn mẫu 3

Nếu ai đó hỏi tôi: Tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất là gì? Câu trả lời của tôi là tình mẫu tử! Nếu ai đó hỏi tôi: Nhà văn Việt Nam nào viết về tình mẹ đẹp nhất? Tôi nghĩ rằng câu trả lời là màu hồng ban đầu! Chẳng lẽ Nguyễn Hồng là người con yêu mẹ, viết về mẹ thì nổi tiếng sao? Đúng vậy, chính những tác phẩm tuổi thơ do Nguyễn Hồng viết năm 18 tuổi đã đưa anh bước vào làng văn một cách chín chắn và vững vàng. Tác phẩm là hồi kí về cuộc đời đầy sóng gió của nhà văn.

Qua lối kể tài tình, tác giả đưa ta vào gia đình hồng, một gia đình khá giả nhưng bất hạnh. Bằng chứng là vào ngày cậu bé chào đời, rất nhiều người đã đến chúc mừng. Toàn bộ gia đình được đóng gói với các buổi lễ và lễ kỷ niệm. Cứ tưởng bé hồng sẽ mãi mãi giàu sang sung sướng, không ngờ cuộc đời bé lại toàn bi thương đau khổ. Có lẽ bất hạnh lớn nhất đối với Hồng là bị bố mẹ ép lấy chồng, không có hạnh phúc. “Tôi đã trải nghiệm rõ ràng và sâu sắc sự tương phản cay đắng đó từ khi mới bảy, tám tuổi”. Tôi phải tự mình nói ra! Còn gì cay đắng, đau đớn hơn khi người mẹ đôi khi nở nụ cười ấm áp, nhưng trái tim luôn “lạnh lùng, đau đớn, tủi hờn” chảy trong dòng máu của đứa con? Chẳng có tình yêu nào cả, tất cả chỉ vì đứa trẻ tầm thường đó, Hồng. Những lời đồn thổi không hay về mẹ khiến một thời gian dài Hồng sống trong dằn vặt, hoang mang không biết ai đúng ai sai, rồi khi gia đình xuống dốc vì sự nhẹ dạ cả tin của bố. Hồng, gia đình quyết định bán nhà Dù mất mát rất lớn nhưng Hồng là cậu bé sống rất tình cảm, lời nói hồn nhiên: Cho em đi học, rồi xây nhà cho bà nội đã phần nào xoa dịu nỗi đau bao trùm gia đình màu hồng, không khí buồn tẻ, mẹ làm ăn thua lỗ, thầy giáo nghiện ma túy, hàng ngày sống dựa vào vợ. Hạnh phúc, thảnh thơi hồng trần, nay càng nghèo khó, túng thiếu. Nhưng họ không chỉ thiếu cuộc sống vui chơi mà còn thiếu cả một gia đình êm ấm, nơi thực sự trở thành chỗ dựa vững chắc cho tuổi thơ của họ. Người cha trụ cột của gia đình, giờ đã nghiện ma túy, hút thuốc để đọc sách, và sống cuộc đời ăn bám đến mức phải lấy trộm tiền của Hồng để mua thuốc hút! Cho tôi hỏi, với người chồng, người cha như vậy, ai mà không tủi hổ và đau khổ? Cuối cùng, người cha, người luôn u sầu và u sầu trong suốt cuộc đời, đã chết vì nghèo đói và nghiện ngập.

Mẹ Hồng khao khát tình yêu và phải chôn vùi tuổi thanh xuân trong cuộc hôn nhân không lối thoát, nay đã đứng lên thoát khỏi chế độ phong kiến ​​xưa cũ đè nặng lên đời mình. Cô vào tận Thanh Hóa, bỏ lại cô mồ côi côi cút giữa sự ghẻ lạnh của họ hàng giàu có. Hồng phải chịu đựng những lời cay nghiệt, thậm tệ từ gia đình người cha giàu có. Hoàn cảnh đã biến tôi thành một đứa trẻ lang thang, đói ăn, luôn khao khát cuộc sống, khao khát một tình yêu đích thực. Nhưng mong muốn đơn giản này không bao giờ có thể được thực hiện. Đối với Red, khung cảnh nhà thờ Chúa giáng sinh không có chỗ cho cô, không có con chiên nào tìm kiếm sự che chở và phù hộ của Chúa mà chỉ có đàn ông phương Tây, phu nhân Dum, phiên dịch viên, quý tộc, vênh váo và chủ nghĩa khắc kỷ. Tôi đã rất khó khăn để vào trong để có thể nhìn thấy bàn thờ. Rõ ràng cái xã hội mục nát, bẩn thỉu đó không phải là chỗ của tôi. Nhưng bạn biết làm thế nào! Thượng đế đã cho cuộc đời màu hồng là một vực thẳm tăm tối và không đáy. Vực thẳm sẵn sàng nhấn chìm tôi nếu tôi lỡ một giây, quên đi bản chất trong sáng của mình.

Xem Thêm: Giải bài 1,2,3,4 ,5,6 trang 95 SGK Hóa 11: Công thức phân tử

Tình yêu và hình ảnh của mẹ luôn tỏa sáng trong tâm trí Pink. Dù sống trong hoàn cảnh này nhưng tâm hồn hồng hào của cô vẫn là một vì sao sáng trên bầu trời thăm thẳm. Hình ảnh người cha dịu dàng, ngọt ngào vẫn còn hiện hữu trong tâm trí tôi, những định kiến ​​xưa cũ về một người mẹ chỉ sợ xa con nhưng tình yêu thương và hình ảnh của người luôn sáng ngời trong tâm trí tôi. Ngay trong cuộc đối thoại giữa các bông hồng, ngay cả chúng ta cũng phải công nhận rằng Hồng rất thông minh và tinh ý. Vì có con nên một năm rồi không gặp mẹ, không nhận được một lá thư, những lời thăm hỏi ân cần, không xin mẹ một món quà, tôi đã gặp cô (cô) và hỏi cô có muốn đến không. vào và chơi với anh ấy mẹ hay không? Với một tâm hồn ngây thơ và trong sáng, lẽ ra cậu sẽ trả lời là có ngay, nhưng chợt nhận ra câu nói đó chẳng hay ho gì, bèn bác bỏ nỗi niềm bấy lâu đè nén trong lòng. Có được khoảnh khắc đó thực sự là một quá trình quan sát lâu dài được hình thành bởi tôi quan sát và tiếp thu những gì đang diễn ra trong cuộc sống của mình. Những động cơ xấu, như dì của cô ấy nói, đã cướp đi một phần sự trong trắng của cô ấy, đến nỗi mọi điều cô ấy nói và làm đều có suy nghĩ và cân nhắc kỹ lưỡng. Trong tôi, sự độc ác của dì đã khiến tôi học tính toán của người lớn và biến tôi thành người thông minh, “chống người xấu” trở thành bản năng tự vệ và là vũ khí duy nhất của tôi để bảo vệ thanh danh của người mẹ thân yêu. Bởi vì hầu hết mọi người trong xã hội của tôi đều giả tạo và độc ác. quá nghèo! Và tiếng cười của em khi đáp lại dì: “Con không muốn vào” dường như làm cho người đọc có cảm giác rằng em không để ý và không buồn khi bỏ mẹ. Dù anh trả lời như vậy, nhưng lúc đó trong lòng anh chắc hẳn tràn ngập hình ảnh thương mẹ và những tình cảm ấm áp.

Đoạn trích “Lòng mẹ” kết thúc nhưng gợi cho người đọc nhiều suy nghĩ: chúng ta phải làm gì để tâm hồn trẻ trung, trong sáng được mãi mãi sống trong yêu thương, hạnh phúc và đùm bọc? ? Chúng ta có thể làm gì để những giọt nước mắt đau đớn và buồn bã không lăn dài trên khuôn mặt thánh thiện của con cái chúng ta? Đây sẽ luôn là câu hỏi bức xúc mà tác giả đặt ra cho mỗi chúng ta.

Cảm nghĩ về nhân vật bé hồng trong đoạn trích Lòng mẹ-Ví dụ 4

Cậu bé hồng hào trong bụng mẹ là một nhà văn trẻ chịu nhiều đau khổ trong hoàn cảnh nghèo khó, mồ côi. Hồi ký thời thơ ấu của anh ấy thật tuyệt vời. Đoạn trích trên tuy chỉ là một cảnh nhỏ nhưng cũng cho ta thấy được nỗi đau của bé Pink trong những ngày xa mẹ, và giây phút vui sướng khôn xiết khi gặp lại mẹ-mẹ thân yêu. , em là người đáng thương nhất, nhớ nhung nhất, nhớ nhung nhất.

Bé hồng vô cùng yêu mẹ. Dù gần một năm trời sống cảnh côi cút, đói khổ nơi phương xa, nhất là chịu những lời nói xấu của dì nhưng tình thương của cô dành cho mẹ không hề vơi đi. Thay vào đó, bé thông cảm với mẹ hơn. Hồng nhanh chóng nhận ra sự bất công của hủ tục cổ hủ làm nhục mẹ mình này, cô cảm thấy xót xa cho cảnh “nghẹn cổ họng”, muốn “vồ lấy mẹ mà cắn, nhai, nát” hủ tục này. Tình yêu và sự tôn trọng dành cho mẹ khiến cô hiểu được sự ác ý cay nghiệt của người dì, và cô vẫn tin rằng mẹ mình phải được bảo vệ và sống đàng hoàng giữa cuộc đời. Trong vòng tay con trai, người mẹ vẫn rất dễ thương và xinh đẹp, “đôi mắt rạng rỡ, trong veo, làn da mịn màng xinh đẹp hệt như thuở còn son phấn”. Vẫn còn nguyên cảm giác ấm áp tận sâu trong tim, “sờ da thịt”, “hơi nóng của chiếc áo, hơi thở của cái miệng xinh, mùi trầu nhai” đã lâu rồi, và bây giờ nó là thời gian để ngồi xuống một lần nữa. trong bụng mẹ. Thời gian thú vị!

Chính vì rất yêu mẹ và luôn chỉ coi mẹ là người gần gũi, thương mình nhất nên bé Pink luôn cảm thấy tủi thân khi sống cùng mẹ. Trước thái độ coi thường của dì, Hồng “lặng lẽ cúi đầu xuống đất, lòng thắt lại, cay xè mắt”, có lúc “nước mắt em chảy dài…” khi mẹ em nén nỗi đau mãi. . Ngay cả khi bất ngờ gặp mẹ, niềm vui xen lẫn nỗi buồn khiến anh “khóc nghẹn ngào” trong vòng tay mẹ.

Chuỗi ngày yêu ghét cũng là chuỗi ngày màu hồng con muốn gặp mẹ. Niềm khao khát ấy được thể hiện sinh động qua tiếng chạy “lộp bộp” của cậu bé khiến cậu tưởng tượng ra cảnh một người đang đi giữa sa mạc, nếu bị bắt gặp sẽ gặp phải sự tuyệt vọng khủng khiếp của một ảo ảnh. Cảm giác ấm áp và hạnh phúc tuyệt vời “Lâu lắm rồi con mới chợt chạm vào da thịt” khi nằm trong vòng tay mẹ, hãy cùng xem nỗi nhớ ấy cụ thể và xúc động như thế nào.

Phải giống như một em bé hồng hào, lúc này nằm trong vòng tay mẹ, được “bàn tay mẹ vuốt ve, cào cấu”, cảm nhận được sự “mềm mại tột độ” mà chỉ có mẹ mới có thể mang lại cho chúng ta. . .

Chúng ta, rất ít người trong chúng ta rơi vào hoàn cảnh sống cay đắng đó bởi vì chúng ta có mẹ để chăm sóc và bảo vệ. ôm ấp. Tôi rất may mắn. Chính vì thế tôi xót xa cho nỗi đau của một tuổi thơ trinh nguyên, nỗi đau của một kiếp cô đơn tủi nhục và khát khao yêu thương. Qua tâm trạng của cậu bé áo hồng, tôi hiểu hơn các em rằng các em mất cha mẹ vì chiến tranh hay thiên tai mà các em phải chịu nhiều đau khổ như thế nào. Dù cho xã hội và những người thân yêu có quan tâm, cho ăn học đến nơi đến chốn thì làm sao khỏa lấp được nỗi cô đơn, tủi hờn trong lòng những đứa trẻ xa mẹ, mất mẹ? Nỗi đau đó sẽ theo một người suốt đời. Lại một đời, không quen vuốt ve, nói ngọt, yêu mắng, trên người mẫu thân chỉ có máu. Hình ảnh và ý tưởng về Pink Baby đã chạm đến trái tim tôi và khiến tôi cảm thấy thật quý giá tất cả niềm vui được sống bên mẹ.

Cảm nghĩ về nhân vật bé hồng trong đoạn trích Lòng mẹ——Văn mẫu 5

Vũ trụ muôn hình vạn trạng, nhưng kỳ diệu nhất là tấm lòng người mẹ. “Trên đời này không có tình yêu nào cao quý và thiêng liêng hơn tình mẫu tử. Là một người con có tình mẫu tử sâu nặng, Nguyễn Hồng đã thực sự viết nên một chương văn sâu sắc và cảm động về tình mẫu tử. Qua đoạn văn “Trong Bụng Mẹ”, chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu dịu dàng của em bé màu hồng dành cho mẹ một lần nữa.

Bé hồng vô cùng yêu mẹ. Dù cha chết vì nghiện ma túy, mẹ bôn ba kiếm ăn, sống với người dì khắc nghiệt, anh càng khao khát tình thương của mẹ. Thương bà, thương bà nhiều hơn, đồng cảm với những hủ tục mà người phụ nữ bất hạnh này phải chịu đựng: “Nếu truyền thống hành hạ mẹ tôi như đá hay thủy tinh, tôi sẽ cầm khúc gỗ mà cắn, nhai, mà nghiến cho đến khi nào bị nghiền nát.”

Trong nỗi đau khổ mà Bé Hồng phải gánh chịu không chỉ có nỗi đau, mà còn có sự căm ghét cái ác đang chà đạp lên tình mẫu tử thiêng liêng của con người. tình mẫu tử sâu nặng của Bác. Màu hồng Baby bỗng tràn ngập trong tích tắc khi được gặp lại mẹ.

Hình ảnh mẹ ngày đêm hiện lên trong đôi mắt nhớ nhung của anh vẫn đẹp và nhân hậu lạ lùng: “Khuôn mặt vẫn sáng, đôi mắt trong veo, làn da mịn màng, đôi má ửng hồng tắt. Hơi thở trên áo mẹ, Và hơi thở từ cái miệng xinh xắn nhai trầu của mẹ tỏa ra một mùi thơm lạ.”

Nỗi khao khát được gặp lại mẹ còn thể hiện qua tiếng kêu bối rối: “Cô ơi, cô ơi” và những bước chạy “khép chân lại”. Anh đã rơi nước mắt vì sung sướng và hạnh phúc khi biết đó chính là mẹ ruột của mình. Khoảnh khắc được ôm trong vòng tay mẹ có lẽ khiến fanboy có quá nhiều tiếc nuối và mất mát trong một thời gian dài, cảm thấy “ấm áp và sờ khắp da thịt”, “Tôi không nhớ mẹ đã hỏi anh ấy những gì”. “.

Cảm giác hạnh phúc vô bờ bến chỉ có được trong những tháng ngày không còn mẹ bên cạnh. Nằm trong vòng tay mẹ, được mẹ vuốt từ trán xuống cằm, gãi lưng, Hồng trở lại thành đứa bé ngây thơ, suốt ngày chờ đợi tình thương của mẹ. Giây phút ấy, Hồng quên hết những cay đắng, tủi hờn và cả những lời xúc phạm của bà nội.

baby pink trải qua những khoảnh khắc hiếm hoi và kỳ diệu nhất, đơn giản, mơ mộng nhưng vô cùng đẹp đẽ và thiêng liêng. Chúng ta là những người may mắn được sự che chở của người mẹ yêu thương nên bày tỏ sự cảm thông trước số phận bất hạnh của em bé hồng.

Qua tâm trạng và khát khao yêu thương của Pink Boy, chúng ta phần nào hiểu được những mảnh đời bé nhỏ đang phải gánh chịu nỗi đau mất mẹ, xa mẹ. Dù xã hội và mọi người có quan tâm đến chúng đến đâu, những em bé này cũng không thể lấp đầy nỗi cô đơn và thiếu vắng tình mẫu tử. Nỗi đau nhớ mẹ sẽ trở thành vết sẹo khó lành trong lòng chúng, chúng mong mỏi biết bao một cử chỉ yêu thương, một ánh mắt âu yếm, một lời nói dịu dàng ân cần.

Vì vậy, khi tận hưởng những điều này một cách vô thức, chúng ta hãy trân trọng từng giây phút bên mẹ, yêu thương và kính trọng mẹ nhiều hơn. Màu hồng của bé và tình yêu của mẹ tạo nên một bức tranh đẹp về tình mẫu tử. Ruan Hong đã dùng cuộc sống chân thật, tình yêu thương và lòng trắc ẩn của mình để đánh thức tình mẫu tử sâu nặng vẫn đang trào dâng trong lòng mỗi người.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục