Cảm Nhận Về Mái Trường Cấp 3 ❤️️15 Bài Văn Cảm Nghĩ Hay

Cảm nhận về mái trường cấp 3

Cảm nhận về mái trường cấp 3

Video Cảm nhận về mái trường cấp 3
<3

Cảm nghĩ về mái trường cấp 3

Chia sẻ bài văn mẫu cảm nghĩ về mái trường cấp 3 cho các bạn học sinh tham khảo.

Bạn Đang Xem: Cảm Nhận Về Mái Trường Cấp 3 ❤️️15 Bài Văn Cảm Nghĩ Hay

I. Giới thiệu:

  • Hãy kể về trường lớp, thầy cô, bạn bè…
  • Nói về cảm nhận của em đối với trường lớp, thầy cô, bạn bè… Có thể nói về một tình huống, một tình huống cụ thể để bộc lộ cảm xúc và kích thích sự sáng tạo của học sinh.
  • Hai. Văn bản:

    • Giới thiệu về mái trường thân yêu: Bằng những hình ảnh miêu tả cụ thể, sinh động về mái trường: cổng trường, hàng cây, khuôn viên, lớp học và những dãy bàn ghế quen thuộc gắn bó với em mỗi ngày .
    • Giới thiệu về thầy cô, học trò, bạn bè qua miêu tả, kết hợp kể chuyện, tạo tình huống sinh động, bộc lộ tâm tư, tình cảm với mái trường…
    • Trực tiếp bày tỏ cảm xúc, suy nghĩ của mình về ngôi trường: ngôi trường đã trở nên thân thuộc và gắn bó, em thích ngôi trường, ở đó có biết bao kỉ niệm tuổi thơ, là nơi cho em hòa nhập cuộc sống…
    • Ba. Kết thúc

      • Trao đổi tình cảm, chia sẻ suy nghĩ về mái trường thân yêu…
      • Học sinh có thể liên hệ với nội dung cuộc thi Xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cực đang diễn ra…
      • Viết đoạn văn cảm nghĩ giản dị về mái trường cấp 3 – bài 1

        “Viết một đoạn văn đơn giản trình bày cảm nghĩ của em về trường cấp 3” – đối với đề bài này, các em có thể tham khảo bài viết gợi ý dưới đây.

        Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường tôi thân quen, ngôi trường giản dị mà không khoa trương, tôi luôn dang rộng vòng tay để ôm những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ những cánh cửa luôn rộng mở chào đón các em học sinh, đến những chú bảo vệ, đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn là biết bao kỷ niệm, biết bao kỷ niệm. Trường học là dòng sông tri thức, thầy cô ngày đêm miệt mài chèo lái con thuyền đến đích – nơi thuộc về nó.

        Có lẽ vì thế mà bao thế hệ học trò luôn dành cho mái trường nhiều tình cảm và những cảm xúc khó quên, để rồi bước chân vào cổng trường ai cũng đầy hoài niệm, bâng khuâng không dám quay về.

        Trái tim tôi sẽ luôn in dấu những tháng ngày vui buồn cùng bạn bè, những lúc được lắng nghe những lời dạy sâu sắc của thầy cô, cho đến mùa hoa phượng nở trong sân trường, mỗi bông hoa như một bức tranh. tấm lòng học trò, thật sâu sắc. Dù xa quê hương, đất mẹ nhưng trong tim chúng em luôn có hình bóng ngôi trường thân thuộc, ấm áp như thuở nào.

        Xem thêm 👉Về biểu cảm mái trường ngôi trường tôi theo học ❤️️15 mẫu

        Bài Văn Cảm Nghĩ Về Trường THPT – Bài 2

        scr.vn sau đây chia sẻ đến các em những đoạn văn hay về trường cấp 3 mà các em có thể tham khảo trong bài kiểm tra viết 15 phút.

        Cũng như đời ai, đời học sinh là đẹp nhất, trong sáng nhất, đẹp đẽ nhất nhưng với tôi, tôi yêu mái trường cấp 3 của mình. Trường em là ngôi trường mới khang trang, sạch đẹp với những dãy nhà cao tầng sơn màu vàng. Trong mỗi lớp học luôn rộn rã tiếng giảng bài chăm chú của thầy cô, tiếng nói chuyện rộn rã hay tiếng cười đùa hồn nhiên, vô tư của lũ học trò.

        Khuôn viên rộng rãi, thoáng mát với những hàng cây xanh rì, tiếng lá xào xạc và làn gió nhẹ hiu hiu, là nơi vui chơi lý tưởng cho chúng em. Em yêu ngôi trường này biết bao, từng ô đất, từng ghế đá đều in dấu những kỉ niệm thời cắp sách đến trường, vui chơi cùng bạn bè, hay những lần dọn dẹp vất vả nhưng vui không tả nổi. Mọi thứ vẫn như cũ, chỉ có chúng tôi đang phát triển.

        Đã hơn một năm trôi qua và bây giờ em là học sinh lớp 11, xin thời gian đừng trôi, hãy cho em mãi là học sinh cấp 3 và cho em mãi mãi sống dưới mái trường này. Và nơi đây lưu giữ biết bao kỉ niệm thân thương về thầy cô, bè bạn thân yêu. Ngôi trường cũng để lại trong tôi một dấu ấn không thể phai mờ, khi ngày kỷ niệm diễn ra tưng bừng và những bữa tiệc hoành tráng. Năm tháng trôi qua, tuổi thơ qua đi như những con sóng, nhưng có một lá thư sẽ mãi ở bên tôi, đó là hình bóng của mái trường cấp 3 thân yêu

        Bài văn Cảm nghĩ về trường cấp 3 – Bài 4

        Mình xin giới thiệu với các bạn một đoạn văn viết về cảm xúc của mình về trường cấp 3, các bạn tham khảo nhé!

        Gần hai năm em học ở ngôi trường này——Ngôi trường Quảng Trung thân yêu nhưng đã mang lại cho em rất nhiều cảm xúc và cảm xúc. Ngày đầu tiên đi học, mọi thứ đều mới mẻ với tôi. Bạn mới, thầy cô mới, cả khuôn viên, cả lớp ngơ ngác nhìn tôi.

        Và thời gian trôi qua nhanh chóng. Em cũng được làm quen thêm nhiều bạn mới, học hỏi được nhiều điều thú vị và được tham gia các hoạt động ngoại khóa do trường tổ chức. Thật là một cảm giác tuyệt vời! Có lẽ dù đi đâu tôi cũng sẽ nhớ và yêu bằng cả trái tim mái trường thân yêu này – nơi đã mang đến cho tôi biết bao kỉ niệm đẹp. Nếu ai đó hỏi tôi học trường nào, tôi sẽ tự hào trả lời: Đó là (tên trường) thân yêu.

        Xem thêm️Trải nghiệm mái trường thân yêu❤️️15 bài văn hay nhất

        Cảm Giác Mái Trường Cấp 3 – Bài 5

        Dựa trên yêu cầu viết cảm nhận ngắn về mái trường cấp 3, scr.vn đã chọn lọc những bài văn mẫu sau để gợi ý cho các bạn.

        Trong cuộc đời ai cũng có những lúc gặp gỡ và chia tay. Nhưng cuộc gặp gỡ và chia tay đẹp nhất, trong sáng nhất trên đời chính là lúc đoàn quân áo trắng cắp sách đến trường. Đối với tôi, đó là giây phút gặp gỡ những con người mới, ngôi trường mới và khi phải rời xa ngôi trường ấy, có niềm vui và có cả nỗi buồn. Tôi đã và đang sống với những cảm xúc như vậy.

        Tôi còn nhớ cách đây hơn một năm, khi tôi còn là một nữ sinh lớp 9 sắp rời trường cấp hai. Tôi không tủi thân, không nghĩ ngợi gì, vì trong tiềm thức của tôi, chia tay là một khái niệm kỳ quặc, và tôi hình dung nếu lên cấp 3, tôi sẽ không bao giờ gặp lại lũ bạn cũ! Ba tháng nghỉ hè cứ thế trôi qua trong vô vàn suy nghĩ, tôi chẳng háo hức hay mong chờ ngày tựu trường, bởi đây không phải là lần đầu tiên tôi đến trường!

        Nhưng tôi đã nhầm. Một thoáng ngỡ ngàng và một chút hồi hộp làm ngọn lửa trong lòng tôi bùng cháy. Đây là một không gian mới, không quen thuộc. Vào ngày đầu tiên sau ba năm, tôi đã gặp rất nhiều bạn mới. Họ ở xa tôi. Mỗi người một tính cách khiến tôi cảm thấy cuộc sống không hề đơn điệu như tôi tưởng. Rồi từ lúc đó, tôi trở nên rất yêu trường.

        Tôi quan tâm đến những kiến ​​thức mới mà tôi sẽ tiếp thu, được giao lưu với những người bạn mới và yêu thích việc học tập tại ngôi trường này. Những cảm giác đó quyện vào nhau và tạo ra một cảm giác chóng mặt khó tả! Một cách vô cùng tự nhiên, tôi thấy mình đang làm việc với nó trong thời gian này. Tôi luôn muốn bay thật cao. Tôi luôn muốn cười với bạn bè của tôi. Tôi kính trọng những người thầy đã dìu dắt tôi.

        Trong thâm tâm, tôi chưa bao giờ nghĩ hay tự hỏi “Điều gì sẽ xảy ra khi tôi rời trường trung học?”. Tôi sống trọn vẹn hơn mỗi ngày để sau này không cảm thấy lãng phí, tôi đặt ra cho mình những mục tiêu cần đạt được, tôi sống hài hòa và trọn vẹn với những người xung quanh…. Tôi cố gắng nhớ mọi thứ, mọi khuôn mặt, mọi cái cây và ngọn cỏ. Tôi nhớ tất cả. Vì bây giờ em biết rằng mỗi lần tạm biệt là chúng ta sẽ có ít cơ hội gặp lại nhau hơn!

        Tôi cảm thấy dường như mọi cảm xúc của mình giờ đây đã trưởng thành hơn. Ba năm đã thay đổi một con người, từ một cô gái ngây thơ trở thành một cô gái trưởng thành. Tôi muốn sống nhanh hơn. Em trân trọng từng phút từng giây được học tập dưới mái trường này.

        Cho dù gặp lại vào một ngày không xa, tôi vẫn tin vào ngày mai với hy vọng mãnh liệt: sẽ gặp lại các bạn vào một ngày không xa!

        <3

        Trải nghiệm mái trường cấp 3 đẹp nhất – Bài 6

        Bài văn về ngôi trường cấp 3 hay nhất sẽ giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo hữu ích.

        Cứ như thế, quãng đời học sinh của tôi cứ thế dần trôi đi, tôi đã học dưới mái trường THCS Nguyễn Huệ gần 3 năm, biết bao kỉ niệm, vui buồn nhưng đọng lại trong tim tôi vẫn là cảm xúc . Những năm tháng sống, học tập và những ấm áp của cuộc đời đã cùng nhau trưởng thành dưới mái trường thân yêu này. Quãng thời gian ấy tuy không dài so với đời người nhưng cũng đủ để đọng lại trong tâm trí những bài học cuộc đời thật sâu sắc và quý giá.

        Cổng trường mở ra rồi khép lại, hân hoan chào đón những thế hệ học trò tiếp theo bước vào cổng trường, mang theo thành quả ước mơ mà các em đã ấp ủ nuôi lớn ba năm trước. Trung học phổ thông. Và tôi – học sinh lớp 12a2 cũng không ngoại lệ.

        Sắp phải rời xa mái trường mình từng gắn bó, cùng những con người mới để nhường chỗ cho một thế hệ mới. Trong đầu tôi hiện lên ý niệm của một người trẻ, một sinh viên sắp rời ghế nhà trường để bước vào đại học hay một thử thách mới, một cuộc sống đầy gian nan nhưng không kém phần thú vị. Trong tiết trời se lạnh đầu xuân, ký ức về mái trường cấp 3 dưới mái hiên lại trỗi dậy trong tâm trí tôi như mong ước, gợi nhớ về ngôi trường nhân hậu, gần gũi và ấm áp đã giúp tôi thực hiện ước mơ của mình.

        Ước mơ trở thành học sinh cấp 3 đã đến từ hơn 4 năm trước – từ ngày tôi còn là học sinh cấp 2. Con đường đến với ngôi trường này cũng lắm gian nan nhưng trông cậy vào sự nỗ lực của bản thân. Bằng tất cả sức lực của mình, cánh cửa trường THCS Nguyễn Huệ lần đầu tiên mở rộng chào đón tôi.

        Tôi rất nhớ những buổi gặp gỡ đầu tiên đó. Bước chân vào cổng trường TH, lòng tôi đầy ắp những cảm xúc phức tạp, có cả niềm vui của học sinh cấp 3 trước chân trời tri thức mới, có cả sự lo lắng, sợ hãi không biết học tập ở đây như thế nào. Nhưng rồi khi được trực tiếp gặp gỡ, giao lưu với các em học sinh cùng xã, mọi cảm xúc ấy lại tan biến nhường chỗ cho những tiếng cười sảng khoái.

        Tôi vẫn nhớ như in hình ảnh cô hiệu trưởng giới thiệu về môi trường và chào đón thế hệ đầu tiên. Giáo viên nói về những thách thức ô nhiễm môi trường mà chúng ta phải đối mặt trong quá trình phát triển kinh tế, thực trạng môi trường xung quanh chúng ta và trách nhiệm của một công dân, một học sinh. Ngoài ra, thầy còn giới thiệu về phương pháp học tập và tầm quan trọng của trường cấp 3… Tất cả những điều đó đã cho tôi hiểu một cách khái quát về tầm quan trọng của trường cấp 3.

        Học kỳ đầu tiên đối với tôi rất nặng nề, có thể do chưa thích nghi được với cách dạy mới ở trường phổ thông, hoặc do phải đối mặt với những kiến ​​thức mới trên lớp. Khi tôi chưa sẵn sàng cho những điều cơ bản. Kết quả của giai đoạn đầu tiên không như tôi mong đợi và nó khiến tôi lo lắng. Tôi đổ lỗi cho trường học về chương trình và nội dung không hấp dẫn, nhưng quên rằng tôi đã không thực sự cố gắng và tập trung vào việc học thực sự.

        Rồi khi bạn bè xung quanh chăm chỉ học hành và đạt điểm cao, tôi mới nhận ra điều đó. Đó là lúc tôi tự hứa với bản thân sẽ bỏ qua những cảm xúc cá nhân, không dành quá nhiều thời gian ở nhà cho những người thân yêu mà lấy đó làm động lực để cố gắng. Trong những năm học ở trường cấp 3 Nguyễn Huệ, tôi không chỉ tiếp thu kiến ​​thức tốt mà còn tự lập hơn, quyết tâm hơn.

        Trường THCS Nguyễn Huệ đã trở thành niềm tự hào của tôi và mọi người. Trong một môi trường giáo dục chất lượng cao và hàng đầu, có những người thầy tận tâm, những người bạn chân thành và sự quan tâm ấm áp đầy tính nhân văn. Nhà trường cũng quan tâm sâu sát đến hoàn cảnh của từng học sinh thông qua đoàn trường và hội học sinh, kịp thời động viên, chia sẻ những khó khăn mà học sinh gặp phải trong quá trình học tập tại trường.

        Bây giờ tôi đã là học sinh cuối cấp và đã gắn bó với trường hơn hai năm, tôi tin tưởng và hy vọng nhiều hơn nữa. Niềm tin ấy đã giúp tôi củng cố sự lựa chọn của mình, tràn đầy niềm tin trong học tập, rèn luyện và tự nhủ phải cố gắng hơn nữa để xứng đáng với tất cả những gì mà Trường Nguyễn Huệ đã trao cho. Đến hôm nay tôi có thể tự tin nói rằng gia nhập Nguyễn Huệ là con đường đúng đắn, bởi đó là cánh cửa mở ra cho tôi nhiều cơ hội, là chìa khóa cho những ai muốn thay đổi.

        Cuối cùng, sau nhiều lần được các thầy cô hướng dẫn, truyền đạt kiến ​​thức và sự nỗ lực của bản thân, tôi đã thực sự trưởng thành về kiến ​​thức và kỹ năng của mình. Em muốn hứa với các thầy cô ở ngôi trường thân yêu rằng dù ở đâu, làm gì em cũng sẽ cố gắng xứng đáng với thương hiệu học sinh trường thpt nguyễn huệ.

        Nhân ngày 20/11 xin kính chúc các thầy cô giáo và các em học sinh trong trường dồi dào sức khỏe, công việc thuận lợi, xây dựng trường THCS Nguyễn Huệ không ngừng phát triển.

        Chào mừng bạn đến với Giới thiệu về trường tôi trước giờ học🌜15 bài học hay nhất

        Chi tiết cảm nghĩ về trường cấp 3 – Bài 7

        Xem Thêm: Tuổi Nhâm Thìn sinh năm 2012 mệnh gì, hợp màu gì, hướng nào tốt

        Xem chi tiết bài cảm nhận về mái trường cấp 3 được hình ảnh độc đáo nhất, thể hiện trong từng câu.

        Tất nhiên, ai trong chúng ta cũng sẽ có những khoảnh khắc đáng nhớ của đời học sinh. Đối với tôi, những ngày rời xa mái trường xưa, bước vào một môi trường mới, mở ra một cánh cửa mới trong cuộc đời cũng là những khoảnh khắc thật sự khó quên.

        Tạm biệt cô bé quàng khăn đỏ, cùng với mái trường cấp 2, ngưỡng cửa cấp 3 đang dần đến gần. Một cảm giác lâng lâng, lạ lùng lại ùa về trong lòng. Tôi ngỡ mình quay lại ngày đầu tiên bước vào lớp 1, như ngày đầu tiên chập chững bước chân vào cổng trường. Cảm giác ấy vẫn khó tả như ngày nào. Sau ba mùa hè thiêu đốt, cánh cửa của trường thpt đã mở ra. Nơi này bây giờ hoàn toàn xa lạ với tôi. Trường mới, bạn mới, thầy cô mới, cách học mới và một môi trường hoàn toàn mới.

        Tôi phải từ từ thích nghi với môi trường mới, vì ba năm cuối cùng ở đây sẽ quyết định cả cuộc đời tôi. Tôi chợt nhận ra rằng đây sẽ là một thời gian rất khó khăn và thử thách vì đó là một nơi mà tôi nghĩ là xa lạ. Nhưng không, khi đến trường tiếp quản, gặp thầy cô, gặp bạn bè, gặp lớp mới, ý tưởng ấy đã lụi tàn.

        Tôi biết rằng tất cả họ đều ngọt ngào như khi tôi còn trẻ. Mọi thứ đều thực sự mới mẻ, từ khung cảnh, ngôi trường, thậm chí cả con người. Tuy nhiên, tất cả dường như đều níu giữ lại những ký ức tuổi thơ đối với tôi. Tiết trời chuyển mùa vào tháng tám, từ cuối hè sang trăng thu, nhưng trong chùm đuôi phượng chỉ còn sót lại một vài cành nở muộn. Và tháng của lớp học đầu tiên của chúng tôi ở trường.

        Bây giờ tôi đã là học sinh cấp 3, tôi mặc áo sơ mi trắng viền xanh và chân váy xếp ly màu xanh, trông nữ tính hơn so với quần trắng thời cấp 2. Mặc bộ đồng phục mới tôi chưa từng mặc, ngồi cạnh những người bạn chưa từng gặp, học hỏi từ những giáo viên mà tôi biết bây giờ.

        Cảm xúc dâng trào, khó tả xen lẫn niềm vui xen chút buồn. Con rất vui vì con đã trưởng thành hơn, biết thêm nhiều điều mới từ những bài học, bài học mới. Nhưng tôi buồn vì đâu đó trong ngày tốt nghiệp cấp 2 tôi thoáng thấy thầy cũ, bạn cũ hay cả lời dặn dò của thầy cô. Nhưng thời gian không dừng lại, nó lặng lẽ trôi đi mãi mãi, không bao giờ, không bao giờ. Tôi sẽ phải cố gắng nắm bắt từng giây, từng phút.

        Mái trường thpt là nơi duy nhất tôi “dừng chân” trong suốt ba năm học. Ba năm không phải là một khoảng thời gian dài nhưng tôi nghĩ đó là khoảng thời gian đủ để tạo cho tôi những kỷ niệm đẹp về ngôi trường mới này. Và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên ngày hôm nay – ngày đầu tiên tôi bước chân vào ngưỡng cửa của thpt.

        Giới thiệu với các em🌟 Tả cảnh sân chơi giữa các lớp🌟 15 bài văn tả hay nhất

        Cảm nghĩ về thầy cô và mái trường cấp 3 đầy cảm xúc – Bài 8

        Bài văn cảm nghĩ về thầy cô và cảm xúc mái trường cấp 3 sẽ giúp các bạn học sinh có thêm tư liệu học tập để đạt điểm cao trong kì thi.

        Hãy là thiên thần áo trắng vĩnh cửu

        Giọt mực ngây thơ rơi trên tay

        Hãy lắng nghe tiếng chiền chiện

        Trời nắng đẹp…

        Xem Thêm : Bài Phân tích bài ca dao: Thân em như củ ấu gai… ngọt bùi

        Không phải tự nhiên mà người ta muốn quay lại tuổi học trò, cũng chẳng phải cố ý mà quãng đời học trò cứ thổi vào tâm hồn ta những kỉ niệm đẹp đẽ, không tên, những xúc cảm mạnh mẽ đầy ám ảnh. .Chính vì vậy mà từ lâu, thời học sinh đã trở thành quãng thời gian tươi đẹp nhất trong đời người. Và quãng thời gian học dưới mái hiên cấp 3 đã trở thành quãng thời gian đẹp nhất của thời học sinh, trở thành đề tài cho những bài thơ.

        Giống như nhiều bạn cùng lớp, tôi có những kỷ niệm đẹp về thời cấp ba, những ngày đầy ắp tiếng cười và mùa thi sôi nổi. Dù chỉ mới một năm nhưng trong em tràn đầy tình cảm với mái trường này nên em không khỏi vui mừng và tự hào khi nhắc về ngôi trường thân yêu của mình-THPT Đông Hà.

        Tôi yêu trường tôi, ngôi trường thân quen, ngôi trường luôn rộng mở chào đón học sinh, những người thầy cô tận tụy ngày đêm, miệt mài chèo lái con thuyền tri thức đưa học sinh cập bến tương lai, và bạn bè vui buồn có nhau, thích bác bảo vệ luôn tươi cười, bác giám sát nghiêm khắc nhưng đôi lúc cũng hài hước…

        Có lẽ không chỉ riêng tôi mà bao thế hệ học sinh gắn bó với ngôi trường đã dành cho nơi đây những tình cảm đặc biệt, giàu có và khó phai mờ. Để rồi sau này, bước chân vào cổng trường, nỗi nhớ nhung, xao xuyến sẽ còn dâng trào, đủ lay động lòng người – dù trớ trêu đến đâu.

        Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên đi học đầy bỡ ngỡ. Đó là một ngày cuối hè, chỉ còn vài đốm đỏ trên cây sung, bầu trời cao và trong xanh, một vệt nắng mỏng buông xuống khuôn viên trường. Khi ấy, ngôi trường như bừng sáng, trước mắt tôi là một niềm hy vọng tươi sáng, tương lai tươi sáng và những tháng ngày thử thách đang chờ đón tôi. Những ngày đầu tuy còn gặp một số khó khăn nhưng dần dần tôi đã thích nghi với phương pháp giảng dạy mới, giúp nâng cao khả năng tư duy của học sinh.

        Các giáo viên mới có cá tính riêng, có người hài hước, có người điềm tĩnh, có người nghiêm khắc, và mỗi tiết học đều thú vị và hấp dẫn. Thật buồn cười khi nghĩ về lớp mình, những ngày đầu mọi người đều ngại ngùng và ngại nói chuyện với nhau, nhưng bây giờ, mọi người rất thân thiết và gắn bó với nhau như anh em.

        Mặc dù bạn bè thường đùa giỡn, bày trò chọc phá nhau và cười phá lên khi thấy bạn mình “nổi trận lôi đình”, nhưng khi gặp khó khăn, những “con quỷ” ấy luôn ra tay giúp đỡ mà không cần suy nghĩ, đắn đo.

        Kỷ niệm về tình bạn đẹp đẽ khắc sâu trong tâm trí tôi, khi các cô gái chia nhau bịch món kim chi xoài yêu thích, cười nói vui vẻ khi bị phạt quét cầu thang, khi các chàng trai giả vờ oai vệ, bị trói dựng tóc gáy, soi gương khiến cả lớp cười đau bụng, rồi im thin thít vì giám thị đi ngang qua, không quên “tặng” cả lớp một cái nhìn đầy uy lực. Em cảm thấy mình thật may mắn khi được cắp sách đến trường, được thầy cô yêu thương, được bạn bè chia sẻ, được đoàn kết trong cả niềm vui và nỗi buồn.

        Tuổi học trò vĩnh hằng – ước mơ vĩnh cửu. Nhưng không ai có thể vi phạm quy luật tự nhiên. Ai rồi cũng phải lớn lên, phải bước ra khỏi sự bao bọc, che chở của cha mẹ, bước tiếp trong dòng đời hối hả với bao bộn bề, bộn bề. Chúng ta đã dần trưởng thành, không còn ngây ngô mơ mộng, không còn sống vô lo vô nghĩ như ngày xưa nữa.

        Lịch ngày càng mỏng, sách mới ra đời, kiến ​​thức ngày càng nhiều, kỳ thi quan trọng đang đến gần, những cột mốc trong cuộc đời đang chờ chúng ta chạm tới, và những kế hoạch lớn phải được thực hiện cho chính chúng ta. Tôi sẽ học tập chăm chỉ và đóng góp những gì tôi đã học được cho đất nước, và sau đó tôi sẽ tham gia vào du lịch, du lịch, mở rộng tầm nhìn và tìm hiểu đất nước. tôi đẹp làm sao.

        Không riêng gì tôi, mỗi sinh viên đều có mục tiêu để phấn đấu, cũng có lựa chọn cho tương lai của riêng mình. Nhưng các em đều có một điểm chung đó là yêu trường lớp, thầy cô, bạn bè và đều chăm chỉ học tập vì tương lai của mình.

        Giờ đây, trước thềm năm học mới, bao cảm xúc về giờ khai giảng không cũ, vừa quen vừa mới. Trên con đường đến trường, hàng cây vẫn xòe tán che bóng mát, nắng khẽ luồn qua kẽ lá nhảy nhót tinh nghịch trên tà áo dài trắng, tiếng cười nói không ngớt, tiếng chim hót đâu đó trong lùm cây. .

        Mọi thứ đều thân thuộc khiến lòng ta gợn sóng, bồi hồi nhớ về thời học sinh tươi đẹp, rộn ràng chào đón năm học mới. Trong những ngày sắp tới, tôi sẽ trân trọng, trân trọng và giữ gìn từng khoảnh khắc chúng ta có với nhau. Bởi mọi thứ đến rồi đi chỉ để lại kỉ niệm, để lại dư vị ngọt ngào để rồi đi sâu vào trong sâu thẳm trái tim mỗi học sinh, một quãng đời học sinh tốt đẹp không thể nào quên. , xa lạ.

        <3

        Bài văn sống động về mái trường và thầy cô vùng cao – Bài 9

        Bài soạn văn sinh động của cô giáo cấp 2, cấp 3 sau đây, các em cùng tham khảo và học cách viết ngắn gọn, rõ ràng.

        Ba năm cấp 3 đối với nhiều người không dài nhưng cũng không hề ngắn. Thời đó, nhiều người chỉ biết học, chỉ mong mau chóng học hết phổ thông, vào đại học, tự do. Còn tôi thì không nghĩ như vậy, quãng thời gian đó đối với tôi không phải là quãng thời gian quá quý giá mà là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi, bởi vì tôi đã được học ở đây, trong ngôi trường cấp 3 này.

        Quả thật, thời gian không chờ đợi một ai. Chớp mắt đã ba năm trôi qua, đôi khi tôi không thể tin được mình giờ đã là người lớn tuổi nhất trường. Tôi vẫn nhớ ấn tượng đầu tiên của tôi về trường là khi tôi nhìn thấy các anh chị em của tôi đã vượt qua kỳ thi tuyển sinh và tôi đã rất ấn tượng.

        Ngày ấy, mỗi lần bố mẹ cho em ra chơi, em lại đi một vòng quanh cổng trường, hai bên con dốc thoai thoải của trường có hai hàng cây xanh mướt, nhìn ra xa, phía sau cổng trường là biển xưa màu xanh, với dòng chữ “Trường THCS…” màu trắng nhô ra, như thể có bao điều bí mật thú vị đang chờ tôi khám phá. Đây cũng chính là động lực khiến tôi muốn thi vào ngôi trường này.

        Và rồi dù điểm ở trường không cao bằng những bạn khác nhưng tôi vẫn cùng nhau vượt qua. Ngày biết tỉ số, cảm xúc trong tôi như muốn nổ tung. Một cô bé 15 tuổi đầy kiêu hãnh và háo hức về một tương lai mới, môi trường xung quanh mới, một cuộc sống tự lập xa gia đình. Lúc đó tôi muốn hét lên với cả thế giới rằng “I pass!!!” – ước mơ bấy lâu nay của tôi đã thành hiện thực.

        Tôi đến trường vào ngày khai giảng vào một buổi sáng mùa hè khoảng tháng 7 vì trường khai giảng sớm hơn các trường khác. Dù hôm đó trời không lạnh nhưng chân tay tôi cứ run lên, chắc là do tôi quá hồi hộp. Khi ấy, ánh nắng len lỏi qua những bụi cây như nhuộm màu rực rỡ, chào đón những tân sinh viên bỡ ngỡ bước vào cổng trường. Khoác lên mình màu áo trắng, tôi thấy mình lớn lên, tự hào khi khoác trên mình chiếc huy hiệu của trường, vâng, tôi đã lớn.

        Thật khó quên ngày đầu tiên bước vào một lớp học mới, phải dần dần thích nghi với sự thay đổi thực sự, phải xa cuộc sống quen thuộc như vậy, điều đó lại càng khó khăn hơn vì tôi là người sống khép kín và khép kín. gần như khó giao tiếp với trao đổi Bạn bè mới. Nhưng ai cũng phải thay đổi và thích nghi với cuộc sống này. Dần dần, tôi đã có thể làm quen với hầu hết các bạn cùng lớp.

        Ba mươi sáu người, mỗi người một vẻ, nhưng chúng ta là một tập thể, chúng ta luôn đoàn kết và buông bỏ chính mình. Bạn bè là những người bạn đồng hành tuyệt vời luôn sát cánh cùng tôi trên con đường học tập. Nhưng phải nói rằng hôm nay tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều, thầy cô đều là những người tài đức vẹn toàn, thầy cô như cha mẹ thứ hai dạy dỗ chúng tôi nên người.

        Nếu thầy cô là người lái đò đưa học sinh qua sông thì thầy cô trong trường ta là những người lái đò tận tụy. Ngôi trường của tôi không lớn bằng những ngôi trường trong thành phố nhưng nó lại đặc biệt nhất đối với tôi. Đối với em, nó quý hơn hàng vạn viên kim cương, vì mỗi ngày ở đây em được học thêm, biết thêm nhiều điều mới, và từ những vần thơ cô giảng, em cảm nhận được tinh thần yêu nước cao cả của dân tộc.

        Không chỉ được tìm hiểu về lịch sử hào hùng bảo vệ bờ cõi của tổ tiên, tôi còn được đưa đến những vùng đất mới với nhiều điều thú vị về thiên nhiên, phong tục tập quán. Tìm hiểu cuộc sống của người dân nơi đó qua những bài giảng, những thầy cô thức khuya dậy sớm chuẩn bị cho chúng em. Ngoài ra, chúng ta còn khám phá ra những tính chất kỳ lạ và thú vị của các định lý toán học, vật lý và hóa học. Tất cả những điều này là nhờ công đức mà thầy cô ngày ngày âm thầm truyền lại cho chúng em.

        Thầy cô dạy cho ta những đức tính, đạo lý làm người, luôn quan tâm, lo lắng cho những khuyết điểm của ta. Những năm tháng thầy cô dày công dạy dỗ tôi đã đưa tôi đến bến bờ tri thức.

        <3 Mình thích những giờ ra chơi là lúc mọi người ùa ra sân tập thể dục, ai cũng háo hức tập cười, kể cả những buổi khai mạc lễ hội lớn. Các thiếu nữ xúng xính áo dài đón mùa lễ hội.

        <3 nhớ những kỉ niệm vui buồn cùng nhau, những kỉ niệm vượt khó học hành, những tình yêu “chớm nở”, những rung động đầu đời, những cảm xúc trẻ con, vụng về, mơ mộng, lần đầu “cắp sách”. Rất đẹp!

        Và các bạn của tôi, tôi biết rằng ai trong chúng ta cũng từng có một thời học sinh trong sáng với biết bao kỷ niệm! Tôi cũng vậy, đã có một thời sinh viên thật vui vẻ và bổ ích. Có một thời học sinh không thể quên lần quên làm bài tập và bị cô giáo phạt.

        Thời gian trôi nhanh, cái gì qua đi chẳng đợi chờ ai, ba năm thoáng qua, rồi mỗi chúng ta cũng có lúc phải tạm biệt mái trường nơi đây để sang thế giới bên kia. cuộc sống mới, môi trường học tập mới nhưng chúng em sẽ không bao giờ quên những ngày tháng đầy kỉ niệm đẹp này. Dù đi đâu, ngôi trường này luôn chiếm vị trí cao nhất trong tâm trí tôi – trường trung cấp kỹ thuật… Mật ong!

        Cảm nghĩ về trường THPT – Bài 10

        Xem Thêm: Biển số xe NG được cấp cho xe gì? Xe ngoại giao gây tai nạn giao thông thì sẽ xử lý như thế nào?

        Những hình ảnh về trường thpt ấn tượng được scr.vn chọn lọc và chia sẻ như sau.

        Nếu cuộc đời là một bản nhạc thì tuổi học trò chính là bản nhạc rực rỡ nhất. Tại sao? Vì tuổi học trò lưu giữ những kỉ niệm hồn nhiên và đẹp đẽ nhất. Đó là những kỉ niệm về bạn bè, thầy cô, hay cả ngày đầu tiên đến trường. Cho đến hôm nay, cảm giác lần đầu tiên bước chân vào trường cấp 3 dường như vẫn còn sống động trong tâm trí tôi.

        Tháng tám trời trong xanh, hoa phượng không còn đỏ rực một góc trời, tôi cũng tạm biệt mái trường khăn quàng đỏ thắm và mái trường THCS thân yêu. Vào một ngày nắng đẹp, tôi đến với mái trường cấp ba. Nắng và gió nhảy nhót trên vai em, tim em từng hồi rung rinh chờ mong. Cảm giác như quay lại ngày đầu tiên đi học của mười năm trước. Chỉ khác là không có mẹ nắm tay hay vỗ về, chỉ có tiếng cười nói của lũ bạn thân trên đường đến trường.

        Con đường còn dài, đi rồi sẽ đến. Khi nhìn thấy cánh cổng trường mà tôi đã hằng mong ước suốt bốn năm cấp 2, nhìn lũ học sinh ra vào, nhìn dòng người tấp nập bước vào cánh cổng cao màu vàng, lòng tôi chợt dâng lên một cảm xúc khó tả. Ngôi trường cổ kính màu vàng, những tòa nhà kiểu Châu Âu xinh xắn, những hàng cây xanh mướt, những hàng ghế đá trong khuôn viên trường, tất cả đều xa lạ với tôi. Dòng suy nghĩ nhanh chóng bị gián đoạn bởi thông báo quan trọng.

        Thầy hiệu trưởng uy nghiêm xuất hiện trên sân khấu tráng lệ, nhìn những tân sinh viên ngây thơ, nở nụ cười thân thiện, chúc mừng chúng em bằng giọng nói ấm áp, nhắc nhở và báo tên các em. Sách của lớp sẽ được dán trên bảng thông báo ngay trước mặt bạn. Chúng tôi nhanh chóng xem tên các lớp, có đứa ôm nhau khi học cùng lớp, có đứa ngậm ngùi chia tay hồi cấp hai.

        Tôi cũng hồi hộp lắm, rón rén đi tìm các bạn học quen. Nhưng không, học sinh lớp 2 của tôi đều được xếp một lớp và chúng tôi ôm nhau như báo chí về lớp. Dù không học cùng lớp nhưng chúng tôi vẫn có thể chơi với nhau, nghĩ đến điều đó tôi cũng thấy yên tâm.

        Lớp mình là lớp 10a2, nằm trong góc khu B rợp bóng cây. Hầu hết các sinh viên đã tìm thấy một nơi để ngồi xuống. Nhìn những gương mặt xa lạ, tôi càng lo lắng, vội vã vào lớp tìm một chỗ trống. Mọi người dường như không quen biết nhau, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc. Cô gái xinh đẹp bên cạnh bỗng chạy lại chỗ tôi và cười thật tươi “Xin chào, tôi là phương linh”, tôi chân thành đáp lại, chúng tôi trò chuyện và phương linh trở thành người bạn đầu tiên của tôi. Trong một trường trung học như vậy.

        Thời gian đầu, tôi chỉ gặp cô chủ nhiệm và kết bạn trong lớp. Cô hiệu trưởng trẻ trung, năng động, tận tình hướng dẫn, thuyết phục chúng tôi. Những gương mặt xa lạ dần trở nên ấn tượng. Trong lớp dần dần vang lên tiếng cười, niềm vui lặng lẽ xâm chiếm tâm trạng hồi hộp, bối rối của tôi. Chúng tôi chia tay nhau trong nụ cười, mong rằng cả lớp sẽ cùng nhau vui vẻ và học tập chăm chỉ.

        Rồi một tuần học trôi qua thật nhanh, 40 gương mặt dần thân quen hơn, chúng tôi trao cho nhau những biệt danh ngộ nghĩnh, cùng nhau diện tà áo dài trắng giản dị đến dự lễ khai giảng chính thức. Tôi không nghĩ bắt đầu thích nghi với môi trường mới khó đến thế, chỉ cần bạn mở mang đầu óc thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Ngày đầu tiên đến trường đã cho tôi đầy đủ các cung bậc cảm xúc, không còn ngây ngô như hồi cấp 1, tôi trưởng thành hơn và chủ động thích nghi với nếp sống và cách học tập của trường phổ thông.

        Ngày chính thức khai trương, bầu trời vẫn trong xanh và nắng vàng nhạt, nhìn những người bạn mới lần đầu mặc áo dài như tôi, nhìn những chùm bóng bay đủ màu luôn bay cao trong gió, hạnh phúc không bao giờ lan tỏa trong tôi Mạnh mẽ trong trái tim tôi. Phương Linh quay sang cười với tôi. Nụ cười ấy vẫn còn tươi trong ký ức tôi.

        Mặc dù đã học cấp 3 được một thời gian nhưng những cảm xúc của ngày đầu tiên đặt chân đến nơi này vẫn còn ám ảnh tôi. Nó đã nhẹ nhàng trở thành một phần ký ức tuổi học trò thân thương của tôi.

        Xem thêm chuyện kể về ngôi trường tôi học ❤️️ 15 bài hát hay nhất

        Giới thiệu về trường cấp 3 hiện tại hay của em – Bài 11

        Đối với các chủ đề cần viết về ngôi trường đang theo học hoặc các chủ đề đặc biệt, scr.vn đã soạn sẵn các bài văn mẫu sau để các bạn tham khảo!

        Trường THPT Phương Lý, một ngôi trường còn rất trẻ và giản dị, không nằm ở trung tâm thành phố ồn ào, náo nhiệt nên ngôi trường có một sự yên tĩnh hiếm có: một không gian yên tĩnh và một bầu không khí trong lành. Nơi đây tôi đang gắn bó 3 năm cấp 3.

        Có lẽ ai trong chúng ta cũng có một thời cắp sách đến trường, với tôi những ngày cắp sách đó thật khó quên. Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên bước chân vào ngôi trường cấp 3 này, cảm giác bỡ ngỡ, bỡ ngỡ với ngôi trường mới, thầy cô mới, bạn bè mới khiến tôi luôn rụt rè, sợ hãi nhưng thầy cô nơi đây đều là những “người lái đò tận tụy” nhiệt tình. Những cảm xúc ban đầu đã qua rồi.

        Làm quen với những ngày đến lớp, quen với thầy cô, bạn bè, quen với mái trường rợp bóng cây và con đường buổi tối tất cả đã trở thành những kỷ niệm khó quên. Mái trường là hình ảnh phản chiếu sức sống và sự vươn lên của xã hội. Mọi người dường như được kết nối bằng cách nào đó với một trường học.

        Nhà thơ Chế Lan Văn đã từng viết: “Ta ở chỉ là chỗ ở, khi ta đi đất hồn bỗng đổi…”. Vâng, thời gian là chất keo tuyệt vời nhất, trường lớp, thầy cô, bạn bè giờ đã trở thành ngôi nhà thứ hai của tôi cũng như các bạn học sinh nơi đây. Giờ phải rời xa nơi đây, bất cứ học sinh lớp 12 nào cũng sẽ có đôi chút chạnh lòng…

        Tuy nhiên, dòng nước cuộc đời luôn phải chảy, ai rồi cũng phải lớn lên, kết thúc quãng đời sinh viên mới có thể bước sang một chương mới của cuộc đời, sống một cuộc đời trọn vẹn và có ích. Sau khi tốt nghiệp cấp 3, ai cũng đã chọn cho mình một con đường riêng, nhưng tôi tin rằng không ai có thể quên được những kỷ niệm thời cắp sách đến trường.

        Nếu như năm lớp mười, chúng em có thể rung động trước thầy cô, nhưng đến năm lớp mười hai này, thầy cô vừa là cha mẹ, vừa là người bạn của chúng em, gần gũi, thân thiết và đầy tình cảm. Đứng trước ngã ba đường của cuộc đời, ta mới nhận thấy lời dạy của thầy thật ý nghĩa biết bao.

        Mỗi khi ra khỏi lớp, nhìn những giọt mồ hôi trên trán em lăn dài thấm đẫm áo thầy, lòng tôi chợt bùi ngùi. Nhưng không ai biết, có ai đã từng quan sát người thầy nào kỹ càng, quan sát bằng cả trái tim, sẽ thấy người thầy tươi cười truyền đạt kiến ​​thức sau một buổi học, để học trò hiểu bài, và ngược lại. .

        Có thể chúng ta nghĩ đây là bổn phận và trách nhiệm của người thầy. Đi học thì chúng ta đã trả tiền cho trường rồi, đó là sự trao đổi sòng phẳng, nhưng có thực sự công bằng khi các thầy cô đã bỏ bao công sức, tâm huyết, yêu thương chúng ta, biến nó thành một phần cuộc sống, niềm vui?

        Khi ta rời xa con đường khoa bảng, dấn thân vào con đường xây dựng đất nước, tuổi trẻ đang vẫy gọi, thầy cô đã về trong hoàng hôn. Giáo viên thu được gì từ cả cuộc đời dạy học? vui lòng? Có, nhưng với rất nhiều nỗi buồn. Khi bị giáo viên la mắng hoặc bị điểm kém, sự tức giận sẽ thể hiện qua thái độ và hành vi. Những điều đó rất đơn giản, đến với chúng ta trong tích tắc, nhưng lại là vết thương trong lòng người thầy.

        Mối quan hệ thầy trò rất thiêng liêng và cao quý. Đạo đức nhà giáo như người lái đò thầm lặng đưa học sinh qua sông. Dù trời yên biển lặng hay mưa bão, các thầy cô vẫn nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ. Trên mỗi con tàu có biết bao thế hệ trưởng thành, nhưng khi con tàu ấy trở về tiếp tục sự nghiệp thì chỉ còn lại thầy “cô đơn” và những học trò đã ra đi để xây dựng sự nghiệp, cuộc sống mới, cuộc đời mới. Ai còn nhớ ai đã chở con tàu tri thức và tình yêu của ai?

        Nhưng các thầy cô không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ vì họ biết rằng đó là quy luật của cuộc sống và là lương tâm của một nhà giáo chân chính. Thầy cô không muốn sau này học trò nhớ đến mình, đền đáp công ơn thầy cô, chỉ mong các em thành đạt, làm rạng danh cho quê hương, đất nước, đó là việc làm của mình. Xin quý thầy cô.

        Thật buồn và xót xa, không muốn đứa con thân yêu của mình ở trong đại gia đình mà lạc lõng, cô giáo không thể dạy dỗ mãi bên cạnh. Chúng ta giống như những chú chim non đang tập bay, khi có điều kiện chúng ta sẽ thả con chim đó ra và để nó tự do bay lượn trên bầu trời. Đây là nỗi đau buồn sâu sắc nhất, và là nỗi đau chung của tất cả các giáo viên.

        Thầy cô không chỉ dạy chữ mà quan trọng hơn là dạy chúng em làm người. Uốn nắn, nuôi nấng ta nên người nhân nghĩa, lễ nghĩa… công ơn thầy cô không gì so sánh được. Như vậy là chưa đầy 3 tháng đã trôi qua kể từ khi chúng tôi chuyển sang một hướng khác, thời gian trôi nhanh như con thoi, tôi thực sự hy vọng rằng thời gian có thể quay ngược lại thời gian khi chúng tôi mới nhập học, và mỗi giáo viên đã dạy bằng trái tim. . .

        Xem Thêm : Lợn cưới – áo mới [Truyện cười dân gian Việt Nam]

        Trong xã hội xô bồ, đầy thăng trầm của cuộc sống, ta thấy mệt mỏi và muốn quay về, muốn trở về bến cũ, thầy cô luôn chờ đợi. Hãy dang rộng vòng tay đón những đứa con thân yêu trở về, để ta ghi nhớ từng kỉ niệm bằng trái tim, từng chút một, để không lạc lối giữa dòng đời tất bật, ồn ã. Chúng ta hãy tràn đầy tự tin, đứng vững và tin rằng thầy cô luôn ở bên cạnh chúng ta, sẵn sàng nâng đỡ chúng ta khi chúng ta vấp ngã.

        Những ngày này, học sinh lớp 12 đang tất bật bước vào giai đoạn ôn thi tốt nghiệp, ôn thi đại học, nỗi lo lắng trước kỳ thi sắp tới dường như đeo bám một bộ phận không nhỏ trong chúng em. Hối hận, tiếc nuối quãng đời học sinh, tiếc nuối những ràng buộc đã thành thói quen. Ba năm học tuy dài nhưng cũng thật nhanh đã để lại trong chúng em biết bao kỉ niệm đẹp đẽ, trong sáng mà có lẽ cả cuộc đời này chúng em không bao giờ quên được.

        Trích dẫn 🌺 Cảm nghĩ về thầy hồi lớp 7 em thích ❤️️ 15 mẫu

        Ôn tập trường THPT Tinh hoa – Bài 12

        Sáng tác về việc được chọn vào mái trường cấp 3 sẽ mang đến cho các em nhiều ý tưởng hay và thú vị.

        Đối với mỗi người, thời học sinh luôn là khoảng thời gian vui vẻ và vô tư nhất. Đặc biệt mỗi ngày đến trường các em lại mang đến cho chúng tôi nhiều cảm xúc vui nhộn. Tôi cũng vậy, dù đã trải qua rất nhiều mùa tựu trường nhưng lần nào tôi cũng háo hức và mong chờ đến ngày tựu trường. Đặc biệt là cảm giác lần đầu tiên bước chân vào trường cấp 3 càng khiến tôi ghi nhớ sâu sắc hơn. Đó là THPT Ngô Quyền – Biên Hòa, Đồng Nai.

        Ngôi trường Ngô Quyền là ngôi trường mơ ước của tôi từ thuở nhỏ. Tôi luôn hy vọng rằng mình có thể học tập trong một môi trường như vậy. Bởi đây là ngôi trường nổi tiếng với bề dày thành tích học tập và các hoạt động văn hóa thể thao. Vì vậy, ngôi trường này không chỉ là ước mơ của tôi mà còn là ước mơ của rất nhiều học sinh. Bằng cách này, hãy dùng nỗ lực học tập để vun đắp ước mơ của mình. Tôi đỗ vào ngôi trường trung học mơ ước của mình.

        Khi biết tin mình được phân công vào lớp dự nguồn 10a1, niềm vui của em như được nhân lên gấp bội. Quả thực, tôi vỡ òa trong niềm vui sướng, hạnh phúc xen lẫn chút tự hào. Mọi thứ đều khiến tôi háo hức và mong chờ từng ngày đến trường.

        Trở về trường, tâm trạng tôi bỗng thay đổi. Một chút bối rối, một chút bất ngờ và một chút bất an diễn ra trong lòng tôi. Nói thật, lúc đó tôi rất ước giá như được người thân đưa đến lớp như ngày xưa. Có lẽ, đó là bởi vì mọi thứ xảy ra trước mặt tôi đã hoàn toàn khác với trước đây. Không còn cười, chạy và chơi. Không còn một người thầy quen thuộc. Thay vào đó là một sự rung cảm nghiêm túc hơn, “trưởng thành” hơn. Thầy cô, bạn bè cũng mới toanh.

        Tất cả những cảm giác ấy khiến tôi có chút rụt rè khi bước qua cổng trường. Nhưng, đây là ngôi trường mơ ước của tôi, tại sao tôi lại sợ hãi như vậy? Lại bị sốc, tôi tự tin hơn và bước đến lớp của mình. May mắn thay, tôi phát hiện ra rằng hai người bạn cấp hai của tôi học cùng lớp. Như tôi, gặp nhau là họ mừng rỡ, chạy lại tán chuyện. Mải nói chuyện với nhau, tôi dần quên đi cảm giác sợ hãi, rụt rè.

        Một lúc sau, cô chủ nhiệm bước vào lớp. Một loạt câu hỏi hiện lên trong đầu tôi. Giáo viên của bạn dạy môn gì? Tôi không biết bạn có nghiêm túc không? Hôm nay tôi nên làm gì? …và, cô ấy trả lời tất cả các câu hỏi của tôi ngay lập tức. Cô giáo chủ nhiệm của tôi là cô Hoa – dạy môn ngữ văn. Cô ấy rất tốt bụng và dịu dàng. Buổi đầu gặp mặt, cả lớp đổ ra bàn tán rôm rả. Nhưng với tư cách là một người mẹ, cô đã ân cần nhắn nhủ chúng tôi khi chúng tôi lần đầu tiên bước vào một môi trường học tập mới.

        Sau phần giới thiệu, cô cũng bắt đầu bầu lớp trưởng. Cuộc bỏ phiếu diễn ra vui vẻ và gần gũi. Các sinh viên rất thân thiện và hòa đồng. Cứ thế, tôi chợt thấy rất mong được gặp và học trong lớp 10a1 này. Tôi cũng trở nên quen thuộc hơn với ngôi trường mới.

        Thực sự, Ngày khai mạc thật tuyệt. Khoác lên mình tà áo dài trắng tinh khôi thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều. Bây giờ, tôi đã chính thức là một cô bé cấp 3, đã là một thiếu nữ mới lớn. Ước mơ được học ở ngôi trường này đã thành hiện thực. Mọi cảm xúc từ ngày hôm ấy đều in sâu trong tâm trí tôi, từ lo lắng, bối rối đến tự hào, quen thuộc.

        Sau hai tuần đầu tiên đến lớp, tôi đã quen với lớp học. Kết bạn, ăn vặt, chơi đùa và được thầy cô nhớ mặt suốt ngày. Môi trường thực sự tuyệt vời, ngoài mong đợi của tôi. Các bạn thân thiện vui tính còn cô chủ thì ân cần nhẹ nhàng. Các bài học rất thú vị và hấp dẫn. Đây chính xác là những gì tôi muốn ở trường trung học.

        Để xứng đáng được học tập trong một môi trường học tập tốt, tôi sẽ nỗ lực học tập chăm chỉ và bồi dưỡng những học sinh xứng đáng là học sinh xuất sắc. Và tất cả những cảm xúc của ngày đầu tiên đi học, tôi sẽ không bao giờ quên.

        Xem Thêm: Phân tích nhân vật Trương Sinh

        Tham khảo bài văn mẫu 🌺Tỏ lòng với cô giáo❤️️16 bài văn bày tỏ tình cảm hay

        Cảm nghĩ của em về điểm trường cấp 3 – Bài 13

        Những suy ngẫm của tôi về những ngôi trường điểm cao dưới đây đã để lại nhiều ấn tượng cho bạn đọc, mời các bạn đọc ngay!

        Thời gian lặng lẽ trôi đi để lại bao dư âm cho con người. Kể từ đó, nó đã khắc sâu trong ký ức không thể phai mờ của mỗi cô, cậu học trò. Sau một thời gian học tập chăm chỉ và căng thẳng, hai tháng nghỉ hè đã trôi qua. Giờ đây, ngưỡng thời gian thử thách ở trường cấp 3 đã mở ra với tôi. Cơn mưa đầu thu mát mẻ, tôi bắt đầu tiết học đầu tiên của trường trung học nữ sinh Shuang.

        Thời gian trôi nhanh, nhìn lại đã bốn năm trôi qua kể từ ngày đầu tiên tôi bước vào trường cấp hai. Đến giờ, tôi đã bỏ lại quá nhiều thứ. Nỗi nhớ nhung, tiếc nuối dưới mái hiên trường cấp 2, chia tay thầy cô bạn bè, chia tay nắng hè chói chang, chia tay tiếng ve kêu, chia tay bó hoa phượng và những chiếc khăn quàng đỏ thắm.

        Kể từ giờ phút này, tôi – bạn và tất cả chúng ta sẽ cùng bước trên hành trình chạm đến đỉnh cao tri thức, với những kỷ niệm tươi đẹp và khó quên nhất của thời học sinh, của thời áo trắng thướt tha, mái trường thân yêu. trường, với bạn bè và thầy cô. Khoảnh khắc đó là bước đầu tiên của tôi vào Haiba.

        Ngày đầu tiên đến trường, nắng chói chang, không khí dịu nhẹ. Bước chân vào cổng trường, một thế giới mới như mở ra trước mắt tôi, tim tôi đập thình thịch, một cảm giác thật lạ! Một cảm xúc khó tả, có thể là bất ngờ, lạ mà quen, xen lẫn phấn khởi và mãn nguyện. Không còn là cảm giác sợ hãi, ngại ngùng, khóc òa trong vòng tay mẹ trong ngày đầu tiên bước vào trường THCS, cũng không còn là cảm giác rụt rè với những ước mơ trong sáng của ngày đầu tiên bước chân vào trường THCS. .

        Đã bao lần bạn trải qua cảm giác “ngày đầu tiên đi học”, nhưng lần này thì khác, một cảm giác lạ, một cảm xúc mới. Trí óc tôi đã trưởng thành, và dường như cảm xúc đang nói hộ những suy nghĩ của tôi: “Tôi đã lớn – 15 tuổi. Một bước trưởng thành hơn, bước vào một môi trường học tập mới, là cánh cửa chứa đựng những tri thức quan trọng nhất của đời học sinh .” Một nơi chờ ta chạm tay vào.” Với suy nghĩ ấy, tôi bắt đầu ngày đầu tiên đến trường trên mái trường hồng.

        Trong mắt em ngôi trường thật uy nghiêm nhưng trong lòng em nó hiền hòa như ngôi nhà thứ hai của mình. Tôi dường như vẫn còn đắm chìm trong sự háo hức, hân hoan của ngày đầu tiên đến trường. Ai cũng ăn mặc chỉnh tề và nghiêm túc, các bạn học sinh mặc sơ mi trắng giản dị với chiếc cà vạt đặc trưng của trường, ai cũng vui vẻ và tò mò về lớp mới, bạn mới.

        Thầy cô ân cần, chu đáo, dạy dỗ tân sinh viên tận tâm. Một dòng điện ấm áp tràn vào tim tôi. Mọi thứ đều mới mẻ nhưng thật ngọt ngào. Nhà trường và thầy cô nghĩ hơi khác, hơi ngạc nhiên, lạ lùng. Bạn bè lần đầu gặp nhau ngượng ngùng ngại ngùng, thầy cô lại ân cần ấm áp. Rồi mọi người sẽ thân thiết với nhau và trở thành một gia đình. Tôi cũng tin là vậy.

        Chính từ ngôi nhà này, tôi đã phải vượt qua những khó khăn, thử thách để đạt được thành công mà mình hằng mong muốn. Vâng, em sẽ dũng cảm vượt qua mọi khó khăn, tự tin đương đầu với mọi thử thách, và học tập chăm chỉ.

        Cứ như vậy, tôi đã học cấp 3 được hơn 3 tháng. Ba tháng này thật ấn tượng nhưng cũng đầy bất ngờ. Bởi vì mỗi lần đến lớp, tôi sẽ tìm thấy rất nhiều điều mới mẻ và thú vị từ bạn bè, từ ngôi trường mới và từ cuộc sống cấp ba của tôi với sự giúp đỡ của giáo viên chủ nhiệm.

        Giáo viên lớp tôi là giáo viên dạy võ. Theo tôi, thầy là một người rất vui tính, vui vẻ, yêu học trò nhưng cũng rất nghiêm túc trong công việc. Trong quá trình học, được sự giúp đỡ tận tình của thầy, em dần hòa nhập với mọi người, vui vẻ, hoạt bát hơn và tích lũy được nhiều kinh nghiệm. Ngoài ra, với tư cách là một thành viên của lớp, tôi còn học hỏi được rất nhiều kỹ năng bổ ích qua mỗi hoạt động: cách tổ chức các trò chơi theo nhóm, cách giao bài tập cho các bạn. …

        Trong thời gian qua, kỉ niệm sâu sắc nhất của em có lẽ là ngày đầu tiên đi học. Khoác trên mình tà áo dài trắng truyền thống của nữ sinh Huế, tôi thấy mình có chút e ấp và chững chạc hơn. Chúng tôi cùng các bạn và thầy cô bước qua cổng trường, hai bên cổng rợp bóng cây xanh, các anh chị khối 12 ngả nón chào đón chúng tôi. Lúc đó, tôi thực sự xúc động.

        Sau đó là tiết mục văn nghệ truyền thống về lịch sử của trường. Tiếng trống khai giảng của thầy hiệu trưởng xa xa, âm thanh ấy dường như để lại trong tôi một cảm giác bồng bềnh rất lạ. Kể từ giây phút đó, tôi biết rằng mình đã là một thành viên của ngôi trường này.

        Mười lăm sớm buồn, chóng vui. Tuy mới học chung chưa hiểu hết hoàn cảnh, tính cách của mọi người trong lớp nhưng em tin rằng thời gian trôi qua lớp em sẽ ngày càng thân thiết và việc học tập của em sẽ tiến bộ hơn. Đó là cách tôi trải qua hai ngày đầu tiên với cả hai bà. Đối với tôi, đó sẽ là những tháng ngày khó quên, những kỷ niệm ngọt ngào không bao giờ quên.

        <3

        Cảm nghĩ về ngôi trường cấp 3 xuất sắc – Bài 14

        Bài viết về một ngôi trường cấp 3 tốt dưới đây đã được nhiều bạn đọc yêu thích và được lan truyền rộng rãi trên các diễn đàn văn học nổi tiếng.

        Tuổi học cấp 2 đã vĩnh viễn qua đi, nửa hồn nhiên nửa khờ khạo mặc áo trắng quàng khăn đỏ ngày nào cắp sách đến trường. Lúc đó, chúng tôi nghĩ mình còn là trẻ con, không biết lo lắng điều gì, hầu hết những gì chúng tôi nghĩ đến có lẽ là học và chơi. Nhưng hôm nay, khi mới bước vào cấp ba, tâm hồn tôi đã thay đổi hẳn.

        Trong một lớp học có hơn bốn mươi học sinh, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, có chút kinh ngạc, chỉ muốn lui vào một góc nhỏ, đương nhiên tôi không phải là người có ý nghĩ lại khóc trong lớp 1. Nhưng cảm giác bỡ ngỡ vẫn còn đó Ngập tràn trong đầu. Ngày đầu tiên đến trường cấp ba cũng là ngày đầu tiên tôi đến trường cấp ba. Đối với tôi, khuôn viên nực cười với gần 2.000 học sinh này có cảm giác choáng ngợp so với sân chơi của một trường cấp 2 với hàng trăm học sinh.

        Các bạn nam trong bộ đồng phục áo sơ mi chỉnh tề, ai cũng chỉn chu, còn các bạn nữ chúng mình sẽ thử cảm giác mới với tà áo dài trắng tinh khôi, không khăn quàng đỏ. Đúng là tôi vẫn chưa quen mặc áo dài, nhưng tôi vẫn thấy thật đẹp và tự hào khi được mặc chiếc áo dài xinh xắn mẹ may cho từ tháng trước.

        Ngày đầu tiên đến trường là một ngày nắng đẹp, bầu trời trong xanh, thỉnh thoảng có những đám mây trắng bồng bềnh trôi ngang như những cục bông gòn. Buổi lễ khai giảng diễn ra suôn sẻ, nhìn thấy ngôi trường khang trang, đẹp đẽ, tôi thấy vui và phấn khởi nhưng chỉ biết giữ trong lòng.

        Tôi vô cùng ấn tượng với những hàng phượng cổ thụ trong khuôn viên trường, có khoảng chục cây, cây nào cũng xum xuê, dưới mỗi tán cây đều có một chiếc ghế đá. Tôi nghĩ sẽ rất tuyệt nếu được ngồi đọc sách trong giờ ra chơi, có lẽ tôi thích ngôi trường này hơn.

        Trong buổi họp, em ngồi ngoài trời nắng dịu, nghe cô quản lý và cô chủ nhiệm thay phiên nhau phát biểu, em tò mò khi các bạn mải mê che bóng, hay đùa giỡn với nhau. Hãy nhìn qua những ô cửa sổ màu nâu trong lớp học và đoán xem lớp chúng ta sẽ học ở phòng nào.

        Trường mình nhiều giáo viên lắm, nghe nói có gần trăm cô, hôm nay ai cũng ăn mặc rất lịch sự, nhất là bộ áo dài dễ thương làm mình mê mẩn không rời mắt được. trôi nổi. Sau đó, tôi lại bắt đầu quan sát thầy hiệu trưởng, và ấn tượng đầu tiên của tôi về thầy ấy rất tốt, toàn bộ thầy hiệu trưởng toát ra một tài năng tuyệt vời, và tôi nghĩ rằng thầy ấy có thể sẽ trở thành một giáo viên nổi tiếng. Đây là một nhiệm vụ rất nghiêm túc.

        Sau khi lớp học bắt đầu, thông báo cho chúng tôi để đến lớp và lấy thời khóa biểu. Thu mình vào một góc yên tĩnh thích hợp, tôi bắt đầu nghe thấy những lời thì thầm, tôi thấy mình cô đơn vì chẳng quen ai, ngại bắt chuyện với ai vì vẫn quen để người ta bắt chuyện trước.

        Bây giờ tôi cảm thấy hơi buồn, tôi nghĩ về những người bạn của tôi đã luôn ở bên tôi ở trường cấp hai, cùng học và chơi với nhau. Bạn cùng lớp của tôi dù có giỏi đến đâu cũng chọn cùng một cuộc thi. Một chủ thể, giờ bỏ họ đi tìm tương lai khác. Có lẽ sẽ có ít cơ hội gặp lại nhau trong tương lai.

        Thầy hiệu trưởng trầm giọng bước vào lớp, giảng ngắn gọn nội dung học tập cho năm học tới. Nhìn lịch học mà tôi thấy hơi căng thẳng, vì lớp tôi vốn là một trong hai môn tự chọn nên lịch học hiển nhiên sẽ dày đặc hơn, gần như cả ngày.

        Ôi đã xa rồi những tháng ngày lang thang, ngày mai tôi sẽ bắt đầu học toàn diện, và tôi sẽ bắt đầu nghĩ xem nên ôn điểm nào, thi chuyên ngành gì, học trường nào, và nhiều thứ khác nữa. . Tôi chợt tự hỏi liệu các bạn sinh viên khác có nghĩ như tôi không, trước đây họ như thế nào. Nhưng bên cạnh những lo lắng vặt vãnh, tôi cũng thấy cuộc sống cấp ba của mình đầy thử thách và nhìn thấy một cánh cửa mới đang mở ra với tôi.

        Thật lòng mà nói, với một đứa trẻ 15 tuổi như tôi, ngày đầu tiên đi học không có quá nhiều kỷ niệm đặc biệt, ngoại trừ đôi chút bỡ ngỡ và mất mát. Tôi nghĩ tất cả học sinh đều như vậy, chỉ là ở mức độ nào thôi. Tôi luôn tin rằng đây sẽ là ngôi trường cho tôi học tập và định hướng cho mình một tương lai tốt đẹp hơn, tôi không hiểu tại sao mình lại có một niềm tin kỳ lạ như vậy, nhưng tôi vẫn tin. Bằng cách này, đây cũng là một khởi đầu thuận lợi cho những bước đi trong tương lai của tôi.

        Chia sẻ bài viết 💦Giới thiệu về trường bằng tiếng AnhCó bản dịch ❤️️ 15 bài viết hay

        Bài cảm nghĩ về một ngôi trường cấp 3 tốt đẹp-Bài 15

        Một bài luận tốt ở trường trung học sẽ giúp bạn hình dung được cách trình bày của một bài luận cụ thể.

        Có những khoảnh khắc trong cuộc đời mỗi người thực sự ý nghĩa. Bước lên mái trường cấp 3 và tận hưởng niềm vui của tuổi học trò, thời gian thảnh thơi trong tà áo dài trắng, bay bổng cùng những kỉ niệm đẹp bên bạn bè, thầy cô. Và khoảnh khắc đó, có lẽ là bây giờ, khoảnh khắc bạn bước vào Wu Liu.

        Võ Công Lục——Một nữ anh hùng 16 tuổi đầy mộng mơ, một cô gái ngây thơ với cuộc sống vô cùng lạc quan nhưng có tinh thần dũng cảm, sẵn sàng xả thân vì nước bất cứ lúc nào. Đây là tên ngôi trường thân yêu sẽ cùng em đi hết cấp ba. võ thị sáu là một ngôi trường có lịch sử lâu đời, sân trường rộng rãi, những hàng cây xanh mát, ngôi trường tuy hơi cũ nhưng vẫn tạo cho học sinh chúng em cảm giác thoải mái, thân quen.

        Ở trường này, thầy cô cũng như cha mẹ, quả thật, đôi khi nhờ sự động viên, nhiệt tình của thầy cô mà áp lực, mệt mỏi trong học tập dường như tan biến. Làm quen với ngôi trường từ kỳ nghỉ hè, tôi đã có cơ hội tìm hiểu đôi chút về nơi này. Nhưng sao hôm nay tôi thấy lạ quá! Tôi thấy choáng váng, chắc là lần đầu tiên tôi mặc áo dài trắng, như một cô nữ sinh cấp 3, có rất nhiều kỷ niệm đang chờ đợi tôi ở tương lai gần.

        Đúng vậy, vì hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi học, và hôm nay là ngày đầu tiên trong ba năm cấp ba của tôi. “Ôi! Cảm giác thật quen thuộc, xen lẫn chút hồi hộp, bỡ ngỡ. Thân quen vì được quay lại trang sách và con chữ, và hồi hộp vì từ nay, hành trình học trò của mình sẽ bước qua một ngưỡng cửa mới. “

        Tưởng chừng năm cấp 3, áp lực học hành nặng nề sẽ cuốn đi hết những tiếng cười trong sáng, hồn nhiên, nhưng không, tôi đã lầm. Đến với Võ Lâm Truyền Kỳ sẽ là một trang mới toanh trong ký ức tuổi học trò của tôi. Từ ánh mắt, nụ cười, từng cử chỉ dạy dỗ, hỏi han, quan tâm của các thầy cô nơi đây, tôi thấy ấm áp trong lòng, chợt nhớ đến cách thầy cô cầm tay từng học sinh, từng nét chữ được nắn nót.

        Em may mắn được học ở lớp đặc biệt, cô chủ nhiệm lớp em còn rất trẻ, giọng rất ấm, lời nói rất nhẹ nhàng, đặc biệt: cũng như các cô giáo khác, cô có tâm, có tầm. Tâm huyết với học trò của mình. Những người bạn ở đây, dù chỉ là những người xa lạ, chỉ gặp nhau trong một vài hoạt động, nhưng tôi cảm thấy thân quen như anh em ở nhà.

        Họ——những học sinh đến từ khóa 6 của ngôi trường võ thuật này, đặc biệt là các anh chị lớp 10a8 của tôi, luôn mang lại tiếng cười cho nhau, và họ đến với nhau hết lòng. Thật thà, vị tha, tiểu tư sản và quan trọng nhất: chúng ta sẽ đoàn kết, vượt qua khó khăn, không chỉ trong ba năm tới trường mà còn cả chặng đường phía trước.

        Ngay khi hoạt động bắt đầu, tôi nhận ra ngay đây thực sự là một ngôi nhà bình thường, một tập thể rất đoàn kết, không chỉ trong lớp mà toàn trường. Các bạn giúp nhau cùng tiến bộ, được thầy cô tận tình hướng dẫn từng bước. Trong tương lai không xa, tôi tin chắc rằng trường THCS Wu’s Six sẽ ngày càng phát triển tốt đẹp hơn nữa, phát huy hơn nữa truyền thống “dạy và học” vốn có của nhà trường.

        Và tôi chắc chắn một điều rằng: ngôi trường này sẽ là cái nôi chắp cánh cho tất cả học sinh của chúng ta bay vào tương lai.

        Mai này khi đi xa, liệu có ai còn nhớ về mái trường thân yêu và kỉ niệm lần đầu đặt chân đến nơi đây. Thời gian sẽ không dừng lại, vì vậy chúng ta phải nắm bắt cả hiện tại và tương lai.

        Mô tảNạp thẻ ngay Miễn phí ❤️️ Tặng thẻ nạp mới miễn phí

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *