Bạn cảm thấy hay về nhân vật Chí Phèo trong tác phẩm cùng tên của Tào Nan?? Nêu cảm nghĩ của mình, làm sáng tỏ hình ảnh người nông dân hiền lành, chất phác, đầy bất lương nhưng luôn khao khát hạnh phúc, lương thiện. Qua đó phản ánh nỗi đau, nỗi bất hạnh của những người lao động sống trong xã hội phong kiến suy đồi.
Bạn Đang Xem: Cảm nhận về nhân vật Chí Phèo trong tác phẩm Chí Phèo (Nam Cao)
Hướng dẫn viết bài cảm nghĩ về chí phèo
Đề: Viết bài văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật chí phèo trong tiểu thuyết cùng tên của Nam Cao.
1. Phân tích chủ đề
– Yêu cầu: Hãy nêu cảm nhận của em về nhân vật chí phèo trong truyện ngắn cùng tên.
– Phạm vi dẫn chứng tư liệu: những lời nói, chi tiết tiêu biểu trong truyện ngắn Hồng Piao của Nam Cao.
– Phương pháp thuyết minh chủ yếu: phân tích, cảm thụ.
2. Hệ thống luận đề
– Luận cứ 1: chí phèo thực chất là một người nông dân lương thiện
– Văn bản 2: chí phèo là kẻ cô độc
– Luận điểm 3: chí phèo phải chịu nhiều bi kịch
– Luận điểm 4: Bi kịch bị tước đoạt quyền con người.
3. Lập dàn ý chi tiết
a) Giới thiệu:
– Giới thiệu về tác giả, tác phẩm
+Nam Cao là nhà văn hiện thực lớn, phóng sự kháng chiến chống Nhật, là một trong những nhà văn tiêu biểu của thế kỷ 20.
+ chí phèo là tác phẩm xuất sắc thể hiện nghệ thuật viết đặc sắc của nam chính Huấn Cao, viết nên tấn bi kịch của người nông dân nghèo bị xã hội xa lánh.
– Giới thiệu những nhân vật tiêu biểu trong xã hội phong kiến và số phận người nông dân.
Ví dụ: truyện nam cao rất nổi tiếng, các tác phẩm nổi tiếng có “Lão Hạc”, “Chí Phèo”, “Một Bữa Ăn Đầy”, “Nửa Đêm”, “Mua Danh”, “Đám Cưới” …tác phẩm nổi tiếng nhất là lão hạc. Các tác phẩm của Lao He nói về sự xa lánh số phận của một người, thay đổi tính khí và cảm xúc của một người thông qua những thay đổi xã hội. Nhân vật nổi bật nhất trong truyện là hình tượng chí phèo, một hình tượng điển hình của con người và số phận nông dân, chúng ta hãy tìm hiểu nhân vật này.
b) Thân bài: tình cảm với nhân vật chí phèo
* chí phèo là người nông dân lương thiện
– chí phèo xuất thân trong một người nông dân nghèo khổ, không nhà không cửa, có từng tấc đất.
– Dù vậy, chấy vẫn có chất lượng tốt:
+ Đi nương rẫy thuê nhà kiếm sống -> làm ăn chân chính.
+Ta đã từng mơ ước về một cuộc sống gia đình bình dị: có một ngôi nhà nhỏ, chồng cày cuốc, vợ dệt vải… -> chí phèo là người lương thiện.
<3 Có nhân phẩm, có tự trọng.
=>chí phèo cũng đủ sống một cuộc đời bình lặng như bao người khác, cuộc đời lương thiện của hắn kéo dài khoảng 20 năm đầu.
– Sau này gặp chị, tính lương thiện lại hiện về trong đầu chị:
Xem Thêm: BÀI 65 TRANG 137 SGK TOÁN 7 TẬP 1 – TỔNG HỢP KIẾN THỨC
+ Nhận biết các âm thanh của cuộc sống: tiếng chim hót, tiếng cười của người đi chợ
<3 Mong ước giản đơn được quay về quá khứ của chí phèo.
=>Bản chất con người luôn là người lương thiện.
* chí phèo là kẻ cô độc
– Ngay từ khi sinh ra đã phải chịu cảnh mồ côi cha không mẹ
– Mở đầu tác phẩm có một diễn biến khó chịu: “Hắn vừa đi vừa chửi…” -> Nhưng đằng sau tiếng chửi đó, chí phèo có vẻ cô độc.
– Qua lời nguyền ta thấy nhân vật xuất hiện:
+Anh ta là một cậu bé hư hay chửi thề khi uống rượu
Xem Thêm : Soạn Bài Tuyên Ngôn Độc Lập Ngắn Gọn Nhất
+Chính nạn nhân muốn gây rối và muốn được coi như người bình thường
<3 bản thân chí phèo là người cô độc nên rất sợ cô đơn.
* chí phèo phải chịu bi kịch
– Bi kịch của sự tha hóa:
+ Bị kiến đẩy vào tù, sau khi ra tù:
- hình dáng: “đầu trọc, răng cạo trắng, mặt sẹo, hai mắt đờ đẫn” -> chí phèo mất đi hình hài con người.
- Nhân tính: côn đồ, côn đồ, hay say xỉn, đập đầu, chửi bới, phá phách, công cụ của bạo chúa -> chí phèo đã mất nhân tính.
- Ví dụ: chí phèo là hiện thân của một tầng lớp xã hội, đồng thời chí phèo cũng là một trong những hình tượng được tác giả khắc họa tiêu biểu cho tệ nạn xã hội.
– Quá trình tha hóa của Chí phèo: đến nhà kiến trả thù->Dính mưu làm tay sai cho kiến
=>Thậm chí bị tước đoạt nhân tính, tình người, là hình ảnh tiêu biểu của người nông dân bị đàn áp đến cùng cực.
*Bi kịch tước quyền con người
– Lý do: vì không được lấy chí phèo -> định kiến xã hội.
– Diễn biến tình cảm của chí phèo:
+ Mở đầu: Tôi rất bất ngờ trước thái độ của cô ấy
+ Sau khi hiểu ra mọi chuyện: Tuyệt vọng, anh ta uống dao rồi đến nhà con kiến, đâm chết con kiến rồi tự sát.
– Ý nghĩa của việc đâm chấy tự tử:
+ Diệt kiến là hành động trả thù của người nông dân đã thức tỉnh quyền sống.
+ Cái chết của chí phèo là bi kịch đau đớn của một con người trước ngưỡng cửa trở lại làm người.
=> chí phèo tiêu biểu cho số phận của người nông dân trong xã hội cũ bị áp bức và bị dồn đến bước đường cùng.
*Nghệ thuật đặc trưng
– Tạo nhân vật điển hình trong các tình huống điển hình
– Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật
Xem Thêm: Giải Hóa 9 bài 19: Sắt | Hay nhất Giải bài tập Hóa học 9
– Ngôn ngữ đơn giản và giản dị.
c) Kết luận:
– Chân dung chung của chí phèo
– Hãy cho tôi biết bạn nghĩ gì về nhân vật này.
4. Sơ đồ tư duy để cảm nhận nhân vật chí phèo
Bài văn mẫu hay cảm nghĩ về nhân vật Trì Phi của Nam Tào
Ví dụ 1
chí phèo – nhân vật hội tụ đầy đủ các đặc điểm của truyện cổ tích
Trước Cách mạng tháng Tám, số phận người nông dân là mối quan tâm hàng đầu của văn học hiện thực phê phán. ngo tot to tắt đèn với chị gà trống, nguyễn công hoan bước cuối cùng với pharaoh… đặc biệt nam cao cho ra đời hàng loạt tác phẩm đặc sắc về nông dân trước đó cách mạng ở việt nam. Nó thể hiện hình tượng chí phèo trong tác phẩm cùng tên. Hình tượng nhân vật này đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu sắc.
Chí phèo là ai? Mở đầu tác phẩm, Cao Nan đã giới thiệu nhân vật của mình một cách độc đáo. Nhà văn làm cho chi poo xuất hiện như một kẻ nghiện rượu: “Nó vừa đi vừa chửi”. Những lời chửi của ông mới lạ lùng và phạm thượng làm sao: “ông chửi trời, ông chửi đời, ông chửi cả làng Vũ Đại và cả những người không chửi nhau với ông”. Điều này không có gì lạ, vì khi chửi thề thường nhằm vào một đối tượng cụ thể ở đây, và mục tiêu của y là cả sinh mạng, trời đất. Lạ lùng hơn nữa, đây không phải là lần đầu tiên anh ta chửi thề, bởi “đi nhậu bao giờ anh ta cũng chửi thề”. Tại sao anh ấy lại buồn như vậy? Nhân vật nam Tào mới xuất hiện cũng trở thành một ẩn số để độc giả tò mò phỏng đoán: người đàn ông ấy không tạo ra bất cứ cảm xúc nào, nhưng lại chôn sâu trong lòng người ta những tiếc nuối – nhất định phải có vài nỗi khổ mới, bị rượu hủy hoại, những kiếp người bị nguyền rủa. từ đó cũng nói lên một điều, chủ nhân của nó đã mất hết niềm tin vào cuộc sống, vào con người trên đời. Độc giả tò mò tiếp tục đọc câu chuyện, và chắc chắn, cuộc đời giống như một bộ phim bi kịch.
Là một đứa trẻ bị bỏ rơi một cách dã man, sự ra đời của anh không hề bất ngờ. Nói thẳng ra, anh là con ngoài giá thú, cha anh không chịu thừa nhận, còn mẹ anh thì bỏ mặc anh chết trong một cái lò gạch bỏ hoang. Vậy là chỉ còn những lò gạch bỏ hoang chờ đợi anh. Khi chấy chuyển sang màu xám trên áo choàng của anh ta, người nông dân nghèo đã nhặt anh ta lên. Ban đầu, đó là một người đàn ông đi hút tẩu lươn một mình. Sau đó là một góa phụ mù, sau đó là nhà xác. Ông già chết và trở thành một đứa trẻ bơ vơ phải ăn vạ, bị làm nhục từ nhà này sang nhà khác. Đời anh như cỏ dại trôi từ xó xỉnh này sang xó xỉnh khác, lênh đênh, lênh đênh, nghèo nàn. Đây cũng là hoàn cảnh chung của số phận những người nông dân trước cách mạng, cuộc sống của họ cũng phải trải qua những thăng trầm, gia đình ly tán, ly tán. Kẻ ở lại, kẻ bán mẹ khắp nơi, còn xấu hổ hơn đi tha phương cầu thực.
Ở tuổi mười tám, đôi mươi, định mệnh đã đưa ngày hạ chí đến với gia đình Li Jian. Trước cửa nhà phú ông, tưởng kiếm được bát cơm, nào ngờ thấy địa ngục trần gian. Vì vợ thứ 3 của “quỷ vương” mà anh đã phải bóp chân, khiêu khích những trò bẩn thỉu. Anh ấy bướng bỉnh: Tuy còn trẻ nhưng anh ấy có thể phân biệt được đâu là tình yêu đích thực và đâu là ngoại tình. Sự cám dỗ này không giết được bản chất của rận. Anh ấy thực sự là một chàng trai tự trọng, trung thực. Suy cho cùng, đó chính là bản chất nhân hậu của lão nông giản dị, thật thà và đầy lòng tự trọng. Đọc xong, độc giả khó lòng quên được hình ảnh chị gà của Wu Dadao ném tiền giấy vào bọn quan tham khét tiếng đê hèn. Hay nói chính xác hơn, như chính nhân vật Hạc Cao, lòng tự trọng đã khiến anh từ chối sự “hách dịch gần như” nhận sự giúp đỡ của mọi người, để rồi cuối cùng anh dùng cái chết để bảo toàn lòng tự trọng cao quý của mình. Ở chí phèo, bản chất lương thiện ấy bị xã hội đen tối hủy hoại. Nhà tù thực dân đã xúi giục cường giả Li Jian bắt giữ anh ta, biến anh ta từ một người lương thiện thành một con quỷ.
Sau bảy, tám năm trong tù, hắn biến thành một con quỷ đáng sợ với “cái đầu hói”, “răng cạo trắng hơn” và “dáng vẻ đáng sợ”. Anh ấy có những hình xăm kỳ lạ trên khắp cơ thể – con người cũ của anh ấy đã biến mất. Bây giờ anh ta là một nhân vật phản diện chỉ có thể làm điều ác. Nhà văn đã hai lần dùng từ “ghê tởm” để bày tỏ sự sợ hãi, cũng là để phân biệt hắn với những người dân lương thiện ở làng quê này. Kẻ xấu con rận thể hiện trong cách ứng xử hàng ngày. Không mua được rượu ở hàng bỏng, anh cầm chai cắt vào mặt mình và la làng… Nó rơi vào tay lũ kiến và trở thành thứ thuốc chữa bách bệnh, càng trở thành công cụ độc ác và đáng sợ hơn đối với anh. Chỉ với vài xu, anh ta có thể đâm bất cứ ai và làm mọi điều sai trái. Ngày càng có nhiều rận trượt dài trên con đường phạm tội.
Ở đây, với đặc điểm chí phèo này, nam cao có những khám phá mới về đời sống của người nông dân Việt Nam trước cách mạng. Nếu chúng ta chỉ dừng lại ở việc mô tả cuộc sống khốn khổ, khốn khổ, nhục nhã của người nông dân, đèn tắt từ lâu, bước đường cùng, v.v., thì Tall New Thing là con đường để đi. Họ chất phác, giản dị, lương thiện, và đầy phẩm giá. Có người cả đời không xuất gia, hại làng hại nước sao được? Nhưng nhà văn đã chỉ ra thủ phạm đằng sau con quỷ lương tâm của mỗi người nông dân bằng ngòi bút sắc sảo và điềm tĩnh. Đó là những thủ đoạn đê hèn của bọn bạo chúa địa phương, cộng với sự bạo ngược tàn bạo của chính quyền thực dân. Chính họ đã tẩy não, định hình lại và tô vẽ nên một tâm hồn mong manh và lương thiện như vậy.
Tuy nhiên, bản chất tốt đẹp cũ như một tiềm thức sâu xa trong chí phèo, nó giống như mặt trời có thể che nắng nhưng không bao giờ nguội lạnh. Sau khi ngủ một giấc dài, nó cử động và thức dậy. Nó thúc đẩy chi poo trở thành một người lương thiện.
Cuộc gặp gỡ với thị hà mở đầu cho một bước ngoặt lớn trong cuộc đời chí phèo. Thành phố rực rỡ như ánh trăng đêm hôm ấy. Tình yêu của cô nở hoa như một dòng sông lấp lánh dưới ánh trăng, khơi dậy tình yêu của vô số người. Điều này đánh thức bản chất tốt đẹp của ý chí để phục hồi nó và thực sự sống lại nó trong cuộc đời con người. Tình yêu thực sự là một loại thuốc đặc biệt phục hồi và chữa lành ngay cả những vết thương nhiễm trùng nhất. Đoạn văn Triêu bừng tỉnh sau khi gặp thi sĩ đầy chất thơ. Đô thị hóa hồi sinh trong sự tự nhận thức. Chí phèo sống lại với mong ước về một “gia đình nhỏ”, “chồng cày cuốc làm thuê, vợ dệt vải quanh năm, con thứ nuôi lợn có tiền”.
Bấy nhiêu năm rồi, hôm nay tôi chỉ còn nghe tiếng “chim ngoài kia hót vui tai” hay “người đi chợ hỏi nhau: hôm nay bao nhiêu tiền dì?”. Những giọng nói đó đã biến mất ngày hôm nay? Nhưng hôm nay mới nghe được vì hôm nay tôi mới thức dậy và hướng về cuộc sống một cách tha thiết. Bát cháo hành làm cho người ta cảm thấy “ẩm ướt mắt” và “anh cười thật dịu dàng”. Rồi anh muốn hướng đến tương lai, một tương lai bình dị: quê hương. Nước mắt là nước mắt của đàn ông, cao nhân từng gọi chúng là “lăng kính của vạn vật trong vũ trụ”. Tôi có cảm giác những giọt nước mắt, nụ cười hiền lành trên môi anh đã bị cuốn đi, xua đi quá khứ đen tối của anh. Có thể đó là những giọt nước mắt và nụ cười khi chí phèo thị tự nhủ: “Có khi hiền như đất”. Sau đó, anh ấy nói với cô ấy “Tôi thà như thế này mãi mãi … hoặc tốt hơn là đến sống trong nhà với tôi và vui vẻ”. Anh háo hức được trở lại thế giới của những người lương thiện: “Trời đất, anh cần lương thiện, anh muốn làm hòa với mọi người bao nhiêu, cô ấy sẽ mở đường cho anh bấy nhiêu”.
Xem Thêm : Soạn bài Nghị luận về tác phẩm truyện hoặc đoạn trích (trang 61)
Chính những trang viết trên đã làm bừng sáng câu chuyện và cuộc đời chìm nổi tăm tối của Chí Phèo. Chưa bao giờ cử chỉ, động tác và lời nói của anh khiến chúng tôi xúc động như thế này. Họ đã cho thấy một điều: lần đầu tiên trong đời, họ đã đạt được lý tưởng và mục tiêu sống của mình. Nó lấy bối cảnh ở một nơi mà những người đàn ông xấu xí bị cả xã hội khinh bỉ và xa lánh. Ước mơ giản dị, mong manh của anh có thể khiến bất cứ ai nhìn lại cũng phải nâng niu và trân trọng nó hơn.
Có thể bạn quan tâm: bài viết phân tích quá trình tha hóa của chí phèo
Ví dụ 2
Ý kiến của em về nhân vật chí phèo hay nhất
Với truyện ngắn “chí phèo“, Nam Tào xứng đáng là một trong những nhân vật nổi tiếng của phong trào văn học hiện thực trước Cách mạng tháng Tám năm 1945, nổi tiếng không kém gì Vũ Đại và các tác giả khác. Nguyễn Công Hoan, Vũ Trọng Phụng và các tác giả khác có thể nói là viết về đề tài nông dân, nhưng tác phẩm của Tào Nan, nhất là truyện ngắn “chí phèo” đã đạt đến điểm đề tài nông dân. sự thành công. Sáng tạo giá trị nhân đạo sâu sắc thông qua một hình thức mới. Nếu như các nhà văn khác phản ánh sâu sắc những hủ tục hay cuộc sống cơ cực của người nông dân thời phong kiến, thuộc địa thì Nam Cao tập trung thể hiện nỗi đau tột cùng của trái tim và nhân cách bị xúc phạm, bị hủy hoại. Đồng thời, ông cũng bênh vực và khẳng định phẩm giá riêng tư của người nghèo. Có thể nói, Tripiao là nhân vật thể hiện rõ nhất tầm nhìn mới về nông dân trước cuộc cách mạng của Tào Tháo.
Nhân vật chí phèo vốn là một chàng trai hiền lành lương thiện nhưng bị bọn cường tráng của làng Vũ Đại dồn đến đường cùng. Anh ta là một đứa con ngoài giá thú bị bỏ rơi khi mới sinh và được người trợ lý không con của mình nhận nuôi. Ông già chết, nó muốn đánh mất mình, thôi ở nhà này đi ở nhà khác. Không có hoàn cảnh bất thường của cha mẹ, không có một tấc đất cắm dùi, lớn lên như cỏ cây, không được ai yêu thương. Trong khoảng thời gian gia đình Li Jian làm nghề nông, Chi được tiếng là người hiền lành và dịu dàng. Mặc dù nghèo và ít học, anh ấy biết điều gì đúng và điều gì sai, điều gì đúng và điều gì sai, tình yêu và dục vọng thấp hèn là gì. Mỗi lần bị vợ của Sanli Ant bóp chân, cô chỉ cảm thấy nhục nhã chứ không được yêu thương. Cũng như bao người nông dân nghèo khó khác, bà từng mơ ước về một cuộc sống gia đình bình dị, đầm ấm: chồng cuốc đất, vợ dệt vải. Họ giữ một con lợn làm vốn. Làm tốt thì mua được mấy sào ruộng. Một người rất tốt, vi khuẩn tốt trên người cũng nhanh chóng bị đánh gục, không thể đứng dậy được nữa.
Ai có thể ngờ rằng một người canh gác đơn giản và trung thực như vậy lại thực sự bị tha hóa bởi sự ghen tị và bị giam cầm, rồi biến thành yêu quái ở làng Wudai. Vì ghen tuông, lý trí đã nhẫn tâm đẩy anh vào ngục tù, và nhà tù thực dân đã nhào nặn anh thành một con người hoàn toàn khác. Đây là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến khúc quanh đau thương và bi kịch của cuộc đời ông. Nhưng có thể nói nguyên nhân cơ bản là do các thế lực man rợ trong xã hội đương thời luôn nghĩ đến việc chèn ép những người hạ đẳng. Cho dù bị đẩy vào cảnh đói nghèo, xã hội đen hóa là điều không thể tránh khỏi.
Sau khi ra tù, anh ấy như trở thành một con người khác, và cái tên của anh ấy đầy hương vị du mục: trong lớp trông anh ấy khác hẳn, thoạt nhìn không ai biết anh ấy là ai. Trông như một người cứng rắn… đầu anh ta hói. Răng cạo trắng, mặt ngăm đen nhưng khỏe khoắn, nhìn ghê quá! Anh ta mặc quần nái đen và áo sơ mi màu vàng. Ngực có chạm rồng phượng, tướng cầm chùy bằng cả hai tay. Có thể nói, chính nhà tù thực dân đã xúi giục Lý Kiến mạnh mẽ, giam cầm một người hiền lành vô tội, thả một kẻ xấu và một tên côn đồ. Từ một nông dân hiền lành, lương thiện trở thành một con quỷ.
Khi chí phèo trở về làng vũ đại, một làng chài thực sự nơi cá lớn nuốt cá bé, chí phèo không còn dịu dàng, nhẫn nhịn như trước. Anh hiểu quy luật sinh tồn khắc nghiệt: càng hiền lành càng nghèo, càng bị bắt nạt không ngóc đầu lên được. Anh ấy dường như đã hiểu rằng cần có sự hung dữ, bướng bỉnh và tàn nhẫn để tồn tại. Anh mượn men để làm những thứ đó. Anh đắm chìm trong những cơn say triền miên, trong lúc say anh đã làm những việc như rạch mặt, đâm người. chí phèo bị khuất phục – kẻ thù của mình biến thành con dao, trong tay một kẻ cường đại và ác độc.
Nhân vật Chí Piao, nam văn sĩ của Huấn Cao phản ánh chân thực, sinh động bi kịch hủy hoại tâm hồn, nhân phẩm của người nông dân nghèo. Ngay cả phân cũng bị mắc kẹt trong vũng bùn của sự xa lánh, không thể đứng dậy, ngày càng chìm sâu hơn. Cũng có thể hắn không biết mình là một yêu ma bẩn thỉu ở Võ Đại thôn, giết rất nhiều thôn dân. Biết đâu, anh ta đã phá vỡ bao nhiêu số phận của mọi người, anh ta đã phá vỡ bao nhiêu cảnh tượng hạnh phúc, anh ta đã phá hủy bao nhiêu hạnh phúc và bao nhiêu người lương thiện đã rơi nước mắt. Và vô tình, anh cũng làm tan tành tất cả những gì thuộc về nhân cách làm người của mình. Tất cả những người trong làng Wudai đều quay lưng lại với anh ta, chế nhạo anh ta và ghét anh ta vô tận. Mọi người rất sợ khuôn mặt sẹo như một con thú, sợ ma quỷ trong tâm hồn.
Có thể nói, sự tha hóa của Chí Phèo một mặt là sự lên án sự tàn ác của xã hội thực dân phong kiến đã kìm hãm con người, mặt khác nó thể hiện số phận của con người cao đẹp giá trị nhân đạo mới theo cách riêng của mình . Nhận rõ số phận của người nông dân trước cách mạng.
Xem Thêm: Cách tính đường chéo hình vuông, hình chữ nhật
Như thấm thía vào tấn bi kịch tinh thần của người nông dân, anh thanh niên cao lớn nhận ra vẻ đẹp ẩn sâu trong tâm hồn mình. Chí Phèo luôn bị bạo lực đen tối hủy hoại, nhưng trong tâm hồn hắn vẫn còn đâu đó dấu vết của ngọn lửa thiên lương và khát vọng được làm người. Điểm độc đáo của Nam Tào là tác giả làm cho nhân vật Tề Huyết dao động giữa thiện và ác. Có thể nói, đằng sau khuôn mặt xấu xí là nỗi đau, sự vật vã của một con người bị tước đoạt quyền làm người. Chí phèo chửi trời trong cơn say triền miên, chửi đời… tiếng chửi của hắn như nhắn gửi, van xin, nhưng cả làng vũ đại chẳng ai thèm chửi nhau với hắn. Cuối cùng chỉ có ba con chó hung dữ và một gã say rượu. Mọi người coi anh ta như một con chó điên, và mọi người đều xa lánh anh ta.
Khi tỉnh dậy, nỗi sợ hãi về khoảng cách và sự cô đơn tràn ngập trái tim anh. Anh ấy khao khát được hòa giải với mọi người biết bao! Mối tình bất ngờ với Thị Hà có thể nói là món quà ân tình của Nam Cao dành cho Chí Phèo. Tình yêu của thị hà đã làm cho chí phèo sống lại, đánh thức lương tâm và khát vọng làm người của anh. Thằng nhãi này lần đầu tiên trong đời đoạt bát cháo hành từ tay cô, sợ cô đơn, muốn khóc. Lần đầu tiên sau bao năm đằng đẵng, tiếng nói quen thuộc của cuộc đời vọng đến bên tai, vang vọng trong tim, khiến anh khao khát được làm người bình thường như bao người khác, tràn đầy hy vọng rồi thị trường sẽ mở lối cho anh.
Nhưng lúc này, cánh cửa cuộc đời vừa mở ra đã đóng lại trước mặt tôi. Bà thị hà đại diện cho dân làng vũ đại tuyệt đối không chấp nhận chí phèo. Từ niềm hy vọng hạnh phúc, giờ anh đã lao xuống vực thẳm tuyệt vọng. Lần đầu tiên trong đời anh ý thức sâu sắc về số phận bất hạnh của mình. Anh lại bưng rượu lên uống, hy vọng dùng nó để giải sầu, nhưng càng uống, anh càng sa sút, càng tỉnh táo. Anh ấy thực sự muốn trở thành một người đàn ông một lần nữa, một người đàn ông lương thiện, nhưng cả làng Wudai đều chống lại anh ấy, và không ai coi anh ấy là đàn ông. Hắn không thể tiếp tục làm ác ma, bởi vì hắn biết nhân sinh bi kịch.
Có thể nói, để giành lại sự sống cho linh hồn, Chi Po buộc phải từ bỏ thể xác. chí phèo chết trước ngưỡng cửa trở về với cuộc sống lương thiện. Nỗi đau, cái chết đau đớn và một câu hỏi cuối cùng dành cho chi poo: ai sẽ cho tôi sự lương thiện? Nó vẫn còn day dứt lương tâm người đọc cho đến ngày nay. Đây cũng chính là vấn đề lớn của những người cao: Làm sao con người có thể thực sự sống làm người trong cái xã hội tàn ác đó?
Với truyện ngắn đặc sắc “Piao đỏ”, Nam Tào đã thực sự đạt đến đỉnh cao của chủ nghĩa nhân văn trong cách hiểu và đánh giá người nông dân trước cách mạng. Nhà văn không dừng lại ở hiện tượng bên ngoài mà thể hiện sâu sắc bản chất bên trong của con người. Tài năng của Cao Nan Cao trong việc tạo hình các nhân vật điển hình trong các tình huống điển hình cũng thể hiện tài lão luyện của ông. Hình tượng chí phèo có ý nghĩa xã hội to lớn và sức sống lâu dài. Có thể nói tác phẩm và nhân vật đã thành danh trong lịch sử văn học Trung Quốc.
Tham khảo: Giá trị nội dung và nghệ thuật của chí phèo
Mô hình 3
Văn mẫu 11 Cảm nghĩ của em về vai chí phèo trong tác phẩm cùng tên
Nhà văn Nam Cao là nhà văn nổi tiếng có vị trí quan trọng trong nền văn học hiện thực Việt Nam. Chí phèo đã hun đúc nên một nhân vật rất độc đáo, là một điển hình tiêu biểu cho sự thành đạt của nam giới.
Nam nhà văn xứng đáng có tên trong giới văn chương trong nước với tác phẩm “chí phèo”. Vì nói về nỗi khổ của người nông dân, nhiều nhà văn đã viết thành công nhiều tác phẩm nổi tiếng, tiêu biểu như “Ngọn hải đăng tắt ngô”.
Chí Phiêu là một thanh niên hiền lành, chất phác nhưng bị xã hội phong kiến và tầng lớp bóc lột của xã hội cũ chà đạp, đẩy cuộc đời anh đến bước đường cùng.
Nhân vật này ngay từ khi sinh ra đã là một đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi trong một cái lò gạch cũ. May mắn thay, anh được chú trợ lý nhặt về và nuôi nấng như con ruột. Nhưng trong vòng vài năm, người giúp việc trong nhà xác chết, lang thang khắp nơi, chờ thức ăn từ nhà này sang nhà khác.
Năm mười hai tuổi, chí phèo vào ở trong một gia đình giàu có và quyền lực nhất làng vu dai – Nhà Kiến để làm trang trại. Chí phèo được tiếng là hiền lành, chăm chỉ như cục đất suốt ngày chỉ biết làm lụng. Tuy không học nhiều nhưng chí phèo hiểu thế nào là đúng, thế nào là sai, thế nào là đúng, thế nào là sai. Nhà Ba Kiến có bà già hay rận, bóp mu bàn chân, cô còn trẻ, nhiều ham muốn tình cảm mà ông già lại nhiều tuổi nên thường chiều chuộng cô. VÂNG Bố vợ Bá Kiến phải lòng Chí Phèo, Chí Phèo biết điều đó, lão Baant cũng biết điều đó.
Những lúc như vậy, chí phèo cảm thấy tủi nhục, tủi nhục. Lão nhân ghen tuông vô cớ, âm mưu vu khống trộm cắp, giam cầm hắn bảy tám năm, tưởng rằng Chí Phiêu chết trong ngục không ai bỏ hắn. Tôi nhớ bạn một lần nữa.
Chính quãng thời gian chịu oan sai trong tù đã khiến chí phèo từ một người hiền lành lương thiện trở thành một kẻ bội bạc, bội bạc. Từ nhà tù trở về làng Vũ Đại, Chí Phèo biến thành một con người hoàn toàn khác, một gã giang hồ thứ thiệt với hàm răng trắng và cái đầu hói, ai gặp hắn cũng tránh xa. Anh trở thành tay sai cho trùm đòi nợ thuê. Sau khi ra tù, anh ta thường xuyên say xỉn, nóng nảy, uống hết rượu và dùng hết số tiền cướp được mới có thể tiếp tục mua rượu. Anh thực sự trở thành nỗi khiếp sợ của những người dân hiền lành lương thiện.
Trong việc tạo hình nhân vật chí phèo, có lẽ Nam Cao đã phản ánh rất sinh động và chân thực cuộc sống trong xã hội cũ, nơi mà người nông dân lêu lổng vì đói nghèo và áp bức đến tận cùng. Nhân vật chí phèo sa lầy trong sự sa đọa về đạo đức, sự tha hóa lương thiện. Nhưng dư luận và xã hội lúc bấy giờ lại là nguyên nhân châm thêm dầu vào lửa. Sự thối nát của Tripiao đã tố cáo tội ác tàn bạo của xã hội phong kiến chà đạp lên nhân cách và số phận của người nông dân, làm cho người nông dân mất đi nhân cách và lòng nhân ái.
Càng đi sâu vào bi kịch của tầng lớp nông dân trước Cách mạng tháng Tám, ta càng khám phá ra vẻ đẹp tiềm ẩn bên dưới vẻ bề ngoài xù xì gai góc của họ. Mỗi người nông dân đều có một sự giàu có bên trong sâu sắc. Chí phèo là một người lương thiện, hiền lành nhưng xã hội đã tước đi quyền làm người lương thiện của chí phèo.
Cuộc gặp gỡ giữa chí phèo và thị mũ là một cuộc gặp gỡ định mệnh, chính bát cháo hành của thị nở khi chí phèo ốm đã cứu vớt linh hồn con người của anh. chí phèo có một cảm giác khó tả là mơ hồ nhớ lại những mong ước, ước mơ ngày xưa. Muốn lập gia đình thì vợ theo vợ, chồng theo chồng, sớm có nhau.
Sau nhiều năm tỉnh táo, lần đầu tiên anh mơ hồ nhận ra sự cô đơn của cuộc đời mình. chí phèo muốn có một gia đình nhưng cánh cửa làm người bỗng đóng sầm lại trước mắt chí phèo. Khi dì ruột của cô từ chối cho cô kết giao với anh, bà gọi anh là một đứa trẻ mồ côi, một gã chuyên đi rạch mặt…
Xin lỗi, tôi không còn gì để mất, tôi muốn trả thù. Định đến nhà dì để dạy cho dì một bài học nhưng đôi chân của Chí Phèo sẽ đưa cậu đến nhà ông lão vì trong tiềm thức Chí Phèo hiểu rằng mình đã trở nên bất lương, mất nhân tính để đi bước nữa. Con đường này là lỗi của ông già. Câu hỏi của ông lão khiến người đọc cảm thấy “Ai sẽ cho tôi biết sự thật?” Đây là một câu hỏi sâu sắc, thể hiện sự đồng cảm của nam tác giả cao cả đối với đứa con tinh thần của mình. ..
Câu chuyện kết thúc để lại nhiều dư âm về cuộc đời và số phận của nhân vật Chí Phèo, một con người đáng thương nhiều hơn đáng giận, một kẻ bần cùng và lưu manh. Nhưng thực chất trong con người anh luôn có sự lương thiện nhưng lại bị xã hội phong kiến chà đạp.
Truyện ngắn Mi Ji Ji thể hiện tấm lòng nhân đạo, bản chất con người của Cao Nhân khi anh đi sâu vào trái tim người lao động bằng một cốt truyện độc đáo, đồng thời thể hiện một nhà văn hiện thực thiên tài. Chí phèo đúng là một tác phẩm kinh điển của văn học hiện thực nước ta, mang đến cho chúng ta một cái nhìn mới, độc đáo hơn.
Xem thêm: Tâm trạng thay đổi của chấy sau khi gặp phải bệnh tâm thần phân liệt
-/-
Trên đây là bài văn mẫu Cảm nghĩ về nhân vật chí phèo trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao trong bản nháp gửi đến các bạn tham khảo. Còn rất nhiều bài văn mẫu chí phèo nam cao cực hay nữa, các bạn chỉ cần truy cập doctailieu.com là có thể xem ngay. Chúc may mắn với các nghiên cứu của bạn!
Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục
- To Whom It May Concern Là Gì, To Whom It May Concern Gửi Tới Những
- Giỗ Tổ Hùng Vương Tiếng Anh là gì? Bài mẫu Tiếng Anh nói về Giỗ Tổ Hùng Vương
- Cách làm giò thủ truyền thống và giò thủ chay ngon đỉnh của chóp
- Táo đỏ Hàn Quốc là gì? Táo đỏ Hàn Quốc có tác dụng gì? [Giá bán]
- Mở bài hay : Công thức và các mẫu mở bài hay giúp bạn đạt điểm cao