[Văn lớp 7] Biểu cảm về người thân [người chị] – bài viết số 3

[Văn lớp 7] Biểu cảm về người thân [người chị] – bài viết số 3

Cam nghi ve nguoi chi

[Lớp 7] biểu cảm họ hàng [chị] – bài 3

Công việc:

Trong gia đình nhỏ đầy ắp tiếng cười của tôi, ai cũng là con của tôi, tôi yêu mẹ, yêu bố, yêu anh trai và đặc biệt tôi rất yêu em gái. Cô ấy không chỉ là chị gái của tôi, mà còn là em gái của tôi. Cũng là một người bạn, một giáo viên, và đôi khi là một người mẹ.

Bạn Đang Xem: [Văn lớp 7] Biểu cảm về người thân [người chị] – bài viết số 3

Xem Thêm : Những dấu tích của Người tối cổ và Người tinh khôn được tìm thấy

Chị tôi tên Ngọc, nhưng tôi đặt biệt danh cho chị là “lợn” vì chị tròn, lùn và dễ thương từ nhỏ. Bây giờ tôi cao hơn cô ấy, tôi càng có nhiều lý do để gọi cô ấy là “chị Heo”. Chị tôi có đôi mắt biết nói, đôi mắt nhỏ nhưng rất đẹp. Tôi thường nhìn vào mắt cô ấy và cảm thấy như lạc vào một thế giới tâm linh rất đẹp và lạ. Mặt tròn, cằm chẻ, đáng yêu làm sao! Có rất nhiều biểu cảm hạnh phúc trên khuôn mặt đó. Con không bao giờ quên được đôi bàn tay của Mẹ, có lúc con ngỡ đóa sen trong ao đã hóa thành đôi bàn tay của Mẹ, đôi bàn tay hồng hào, dịu dàng, dẫu trải qua muôn vàn gian khó vẫn luôn sạch sẽ thơm tho.

Chị không chỉ là chị, không ai có thể có nhiều danh hiệu bằng chị. Bà là người mẹ thứ hai của tôi, nhưng không còn là mẹ nữa. Lúc dịu dàng như cô giáo trẻ mặc tạp dề, lúc lại nghiêm nghị như bà mẹ khó tính dạy con. Nếu mẹ vắng nhà, mẹ sẽ lo cho tôi từng miếng ăn, cái mặc, nếu tôi ngủ đá chân, nửa đêm mẹ sẽ dậy đắp chăn cho tôi, luôn nấu những món tôi thích. . Cho dù cô ấy không thích, tôi vẫn thích.

Bạn giống như một người bạn tốt nhất và có thể là nỗi phiền toái lớn nhất trong cuộc đời tôi. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì chị vẫn là người gần gũi với tôi, dễ hiểu và chia sẻ mọi điều với tôi. Chỉ cần hỏi cô ấy “có chuyện gì vậy?” tôi biến cô ấy thành “thùng rác” của mình và trút hết mọi cảm xúc. Đôi khi không cần đợi cô ấy hỏi, về đến nhà là người đầu tiên chạy đến nói với tôi điều tương tự, sau đó tôi lại lo lắng cô ấy sẽ nói với mẹ chuyện tôi muốn giấu nên đã mua quà. để hối lộ, nhưng cô ấy không bao giờ thất hứa. Người bạn tốt nhất tên là “Chị” này, cho dù có chuyện gì xảy ra với tôi, bạn sẽ luôn ở bên cạnh tôi, giống như điểm đến an toàn nhất của tôi trong thế giới rộng lớn này. . .

Xem Thêm : Trong cuốn Thi nhân Việt Nam, Hoài Thanh có nhận xét về Xuân Diệu

Khi tôi còn nhỏ, có lẽ mẹ là người cãi nhau với tôi nhiều nhất. Nhưng khi tôi lớn lên, cô ấy là chỗ dựa rất lớn của tôi. Bạn là một ký ức tuổi thơ mà tôi sẽ không bao giờ mất. Dù bây giờ và sau này, tôi chưa bao giờ đánh mất danh hiệu “chị gái” trong đời. Từ nhỏ tôi đã biết gọi bố là mẹ, tôi cũng biết lấy roi ăn hiếp chị gái mình. Tính em rất hiền nên hầu như không bao giờ đánh lại, cuối cùng nhìn em khóc em luôn cười, đó là kí ức về những ngày em ra đồng chơi vui cùng ngoại.

Chị em như một sợi dây gắn kết, giúp em hiểu rõ hơn những gì bố mẹ dạy, và giúp bố mẹ hiểu em hơn rất nhiều. Nên tôi đã từng rất buồn nếu một ngày cô ấy rời bỏ tôi, đi học xa, sau này lấy chồng xa, rồi tôi sẽ mất đi người mẹ thứ hai, người chị gái và sau đó là người bạn thân nhất của mình. Nhưng, trong sâu thẳm trái tim anh, bất kể em làm gì, làm điều gì tốt nhất cho em, anh sẽ luôn ở bên em, cho dù em ở đâu, anh sẽ luôn ở đó vì em.

Có một gia đình được gọi là “chị” rất thân thương và một cái tên thật độc đáo. Có rất nhiều cái tên và “chị” là món quà của cha mẹ dành cho mỗi chúng ta. Tôi rất tự hào và biết ơn vì cuộc đời đã ban cho tôi như vậy một người chị. . Tình yêu của tôi dành cho em gái và bản thân tôi sẽ mãi là một trong những tình cảm đẹp đẽ và lâu bền nhất trên đời.

Được đăng lần đầu vào 2017-10-19 07:40:20.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục