Phân tích hình ảnh phố huyện lúc đêm khuya trong Hai đứa trẻ

Phân tích hình ảnh phố huyện lúc đêm khuya trong Hai đứa trẻ

Bức tranh phố huyện lúc đêm khuya

Phân tích cảnh đêm phố thị về hai đứa trẻ của Thạch Lam, phần nào thấy được khung cảnh phố thị, cuộc sống của người dân nghèo khổ, cuộc sống lang thang, bế tắc. Một khung cảnh ảm đạm, bao phủ trong bóng tối dày đặc.

Bạn Đang Xem: Phân tích hình ảnh phố huyện lúc đêm khuya trong Hai đứa trẻ

Đề bài: Viết bài văn phân tích cảnh đêm phố thị trong truyện ngắn của hai đứa trẻ

Ba bài viết hàng đầu về phân tích hình ảnh đêm của các huyện thị

Ví dụ 1

Cảnh đồng áng đìu hiu, xác người chìm trong bóng tối thăm thẳm

Đã bao giờ bạn thả hồn mình vào bóng lan và thưởng thức tiếng hót trong trẻo ngọt ngào “ngon như cánh bướm” của Jelly Blue chưa? Với giọng văn duyên dáng, anh đã để lại nhiều ấn tượng tốt đẹp trong lòng độc giả khi kể những hình ảnh sinh hoạt cộng đoàn vào buổi tối. Hai đứa trẻ trong tập “Nắng trong vườn” xuất bản năm 1938.

Có câu, khu vườn tràn ngập ánh nắng nên không có cảnh ồn ào, phồn hoa nơi đô thị. Chiều ở phố vắng lặng hiu quạnh. Đâu đó trong không gian yên tĩnh, có tiếng bọ trên bãi cỏ. “Chiều ơi là chiều, chiều êm như ru, gió hiu hiu tiếng ếch nhái ngoài đồng”. Nhịp điệu của các câu văn có vẻ chùng xuống, kéo dài gợi một nỗi buồn khó tả. Không phải tác giả ngạc nhiên khi thấy chiều sắp đến mà hình ảnh chiều đã in sâu vào tâm hồn con người nên câu “chiều ơi chiều đã về” tuy chỉ đọc ba tiếng nhưng nhịp điệu của nó xuyên suốt. toàn bộ cộng hưởng công việc. Âm thanh của thiên nhiên được thể hiện qua tiếng muỗi vo ve, tiếng ếch nhái bên bờ ruộng xa…thạch lam lấy màu ngày tàn làm nền màu chủ đạo, bóng tối quê hương như bao trùm khắp phố phường. Trong cộng đồng, cuộc sống của một số người cô đơn và bi thảm, trong mắt cặp vợ chồng này, đường phố của cộng đồng tối tăm và sâu thẳm, quán phở của chú Shaw, chiếc chiếu cho người mù hay cửa hàng của cô ấy đều tối tăm. Ánh đèn leo lét của những ngôi nhà phố trong khu phố càng làm tăng thêm bóng đêm.

Tuy nhiên, dưới nét cọ tinh tế và cảm xúc địa phương mạnh mẽ lại ẩn chứa một cảm giác thơ bình dị, dân dã. Cuộc sống nơi vùng bần cùng được miêu tả chân thực, giàu cảm xúc trữ tình khiến ta xót xa cho số phận con người.

Hình ảnh những đứa trẻ nghèo nhặt nhạnh những gì còn lại và những gì người ta vứt ngoài chợ khiến tôi cảm động và rất muốn giúp đỡ các em nhưng bản thân lại không có tiền! Nghèo đói đã cướp đi ba ý tốt của truyền thống đạo đức Việt Nam. Còn biết bao hình ảnh buồn khác đang âm thầm diễn ra ở đâu đó… đó là cảnh hai mẹ con xếp hàng xếp hàng vì không ai buồn dừng lại lấy cho mẹ vài cốc nước. Cô vẫn ngồi đó, ngồi làm bạn với lũ ruồi, ngồi hi vọng vào một điều gì đó. Siêu phở cũng vậy, ở một đất nước chỉ dám mua nửa bánh xà phòng, sản phẩm của bạn là một thứ xa xỉ không ai dám đụng tới. . . Khi nhắc đến người ta có hối hận không? về những kỉ niệm xa xăm. . .. Qua giọng điệu miêu tả, ta thấy rõ nỗi buồn chán, mệt mỏi trong một đêm của Khúc Trấn. Có lẽ hình ảnh đau lòng nhất là gia đình người mù bên cạnh chiếc chiếu rách. Làm sao bạn có thể khơi dậy lòng trắc ẩn ở người khác khi mọi người không có lòng trắc ẩn để chăm sóc bản thân họ? Bạn có đang phủ đen cuộc đời mình trong bóng tối? Có thể tất cả những khó khăn trong cuộc sống đều tập trung vào bạn, bạn không thể nhìn thấy ánh sáng bình thường của cuộc sống và bạn càng bất hạnh hơn khi nhìn thấy tương lai phía trước. Chợt có tiếng cười trong câu chuyện kiểu chít thứ hai, một bà lão thị điên khùng, sống vô nghĩa và có tiếng cười man rợ.

Xem Thêm: Từ Điển Tiếng Việt ” Mài Giũa Hay Mài Dũa,Mài Giũa Nghĩa Là Gì?

Đó là một cuộc sống bế tắc, hoàn toàn không vui, buồn, giận. Cả thị trấn dường như bị tê liệt hoặc tự kỷ. Các chị của Lian cũng dọn dẹp, kiểm tra hàng hóa nhưng xung quanh chỉ có vài cục xà phòng và đồ ăn vặt, cũng chiếm luôn “gian hàng” của cô. Chính sự lặp đi lặp lại nhàm chán khiến họ không thể suy nghĩ và nói năng. Các quận kỳ thật, họ cứ hỏi nhau, và vì không có gì để ghép lại nên họ trả lời tùy thích. Loanh quanh vẫn thế:

– Sao hôm nay dọn đồ trễ thế?

– Bạn đã thu dọn hành lý chưa?

Xem Thêm : Phân biệt 3 dạng đề Phân tích, Suy nghĩ, Cảm nhận trong chương trình Văn 9

Rồi câu trả lời coi như đã an bài, có khi hỏi thì nó cười mà đáp: “Chà, sớm muộn cũng chẳng sao”. Cuộc sống của họ thật mệt mỏi. Các mẫu đối thoại rời rạc, câu trả lời thường giật mình, ta nhận ra người ta đã nói gì, chứng tỏ mọi người đã hiểu nhau, không còn gì để nói. Cuộc sống cô đọng, khép kín, và bằng phẳng đến lạ lùng. Nếu họ không có một thứ là niềm tin và hy vọng, tham nhũng dường như đang ăn thịt họ. Vâng, ngay cả trong đêm tối hay lòng thấp thỏm, họ vẫn tin vào một điều gì đó, dù nó mơ hồ. Con người khi gặp nhiều đau khổ thì phải có niềm tin để sống, trong thất vọng thì phải có hy vọng.

Phân tích cảnh đêm khuya với 2 đứa trẻ

Có thể bạn quan tâm: Phân tích truyện ngắn Hai đứa trẻ của Thạch Lam

Ví dụ 2

Bài văn phân tích về cảnh đêm hay nhất của 2 đứa trẻ

Nhà văn Nguyễn Tuấn viết: “Thạch Lam là một nhà văn yêu cuộc sống và tôn trọng cuộc sống của những người xung quanh. Đến nay, đọc lại Thạch Lam, tôi vẫn thấy dư vị và niềm vui của thể loại văn chương đó. ” Nguyễn Tuân là nhà văn cùng thế hệ với Thạch Lam, cả hai đều chết trong Văn hiến cứu nước, Nguyễn Tuân khẳng định gu thẩm mỹ độc đáo và tình yêu nhân loại trong văn Thạch Lam.

Truyện của thạch lam không có cốt truyện, mỗi tác phẩm như một bài văn xuôi, thấm đượm chất trữ tình, bi tráng. Đây là một câu chuyện tình yêu say đắm. “Dưới bóng hoa lan”, “Mẹ lê”, “Người bán tạp hóa”, “Hai đứa trẻ”… đều là những truyện ngắn rất hay của Thạch Lam.

Xem Thêm: Tìm hiểu khối lượng riêng của Sắt & Công thức tính toán trọng lượng Thép

Truyện “Hai đứa trẻ” in trong tập “Nắng trong vườn”, nxb Đời Đôi Tay, Hà Nội, 1938. Truyện ngắn này tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật khai thác măng đá và khai quật những quy luật của cuộc sống. Thông thường, phần sâu thẳm nhất của mỗi linh hồn sống đều chứa đầy nỗi buồn và lòng trắc ẩn.

Bối cảnh của câu chuyện là một cộng đồng nghèo và đổ nát, một chuyến tàu chạy qua, một nhà ga và một khu chợ nhỏ giữa làng và cánh đồng. Thời gian là buổi tối, khung cảnh là buổi sớm cho đến khi đoàn tàu chạy qua. Hai đứa ngồi trong chòi ngắm cảnh, cố thức để chờ chuyến tàu đêm đi qua.

Câu chuyện bắt đầu vào lúc hoàng hôn trong thị trấn. Tuy mang tiếng là thị trấn, nhưng đó chỉ là một thị trấn nhỏ nghèo khó ở nước tôi đầu thế kỷ 20. Du Pont có nhắc đến: “phố bên bờ sông”… cảnh Tiancun vào một buổi chiều cuối hè. “Phía tây đỏ như trời…”, “Buổi chiều như ru em” hòa cùng tiếng trống, tiếng ục ục trên đồng. Khi màn đêm buông xuống, tiếng muỗi vo ve phát ra từ cửa hàng mờ tối. Cảm xúc của nhà văn dường như không thể nói nên lời, thể hiện nỗi nhớ quê sâu nặng da diết. Những bức tranh đồng quê trở nên gần gũi, thân thiện và đồng liêu dưới nét bút tinh tế của Thạch Lam.

Nhưng “Hai đứa trẻ” không chỉ là sự miêu tả thiên nhiên mà trước hết nó là sự miêu tả cuộc sống. Đây là bức tranh về cuộc sống lúc chiều tối trong thành phố cổ nghèo khó, được quan sát và cảm nhận qua tâm hồn ngây thơ và nhạy cảm của hai đứa trẻ, chị em Lian và An.

Ngồi lặng lẽ bên quán thuốc tối một tiếng trước khi ngày tàn, chị thấy “buồn tủi”, mắt “xì” lại, thìa thấm đẫm nỗi buồn của buổi chiều quê. Tâm hồn trong sáng của cô. Trời tối dần, trong nhà sáng trưng: “Chiếc đèn chùm nhà bác Phó Mỹ, đèn kiểu Mỹ nhà bác Cửu, dãy đèn xanh quán trọ…”. Cát trên đường “lấp lánh khắp mọi nơi” và những con đường “gập ghềnh hơn” trong ánh hoàng hôn. Chợ “Long Gone” là một khung cảnh ảm đạm và đổ nát của cuộc sống đường phố nghèo vào buổi tối. Không một tiếng động, vỏ bưởi, vỏ bưởi, lá nhãn, bã mía, rác thải đều vương vãi dưới đất. Một số người bán hàng rong đêm khuya đang đóng gói hàng hóa của họ. Một số trẻ em nghèo ở rìa chợ lom khom “nhặt que tre, que củi, hoặc bất cứ thứ gì người bán rong còn dùng được”. Họ di chuyển xung quanh như những linh hồn bất lực. Tôi đã cảm động khi nhìn thấy chúng, nhưng tôi không có tiền cho chúng.

Nghèo đói là cảnh thường thấy trong cuộc sống của mọi người, từ nhà này sang nhà khác, mùi ẩm thấp bốc lên, mùi khói bụi, nắng nóng kèm theo “mùi đất, mùi nhà”. Đó là mùi vị của “bể đời,” của khốn khổ và nghèo đói. Trong cảnh hoang tàn, tiêu điều, tăm tối hiện ra một cuộc sống nghèo khổ, khốn khó. Cuộc sống của hai mẹ con dường như gắn liền với màn đêm. “Cậu bé bước ra khỏi con hẻm với một ngọn lửa và một chiếc ghế trên lưng.” Mẹ và em gái của nó theo sau với “chiếc giường nhỏ trên đầu và rất nhiều đồ đạc trên tay…”. Ngày qua ngày, chị mò cua bắt tôm, chiều nào cũng “dọn” hàng “từ chập choạng tối” nhưng “chẳng được bao nhiêu! Hình ảnh hai mẹ con gợi cho ta nhớ đến cuộc sống của hai mẹ con trong truyện Gió lạnh đầu thu: mẹ mò cua bắt ốc, áo con rách tả tơi. của gió lạnh…thạch Lam đầy ngậm ngùi thương cho người mẹ nghèo và những đứa con tội nghiệp Cảnh gia đình chú Xẩm mới tang thương Ngồi trên chiếc chiếu, trước mắt là chiếc chậu sắt trắng , còn một người ngồi bệt xuống đất “nhặt cát ven đường đem chôn Thằng con chơi nghịch đất, bà bán phở đêm gánh hàng rong, mua quà xa xỉ mà chị em thường không có được, gánh nặng của bạn là “kiêu ngạo”, cái bóng của bạn là “có thể mang xuống…”.

Xem Thêm : Ảnh Anime Nữ Ngầu Lòi ❤️1001 Hình Nền Anime Girl Siêu Ngầu

Tất cả những điều này góp phần tạo nên một bức tranh đen tối về cuộc sống ở những vùng nghèo khó, khốn khổ, suy tàn và khó khăn. Mỗi đêm, An Hách Liên đều cảm thấy buồn ngủ, nhưng vẫn cố gắng thức để chờ chuyến tàu đêm đi qua. Không ngừng nhìn đoàn tàu từ xa “lửa xanh, nát đất như bóng ma”, tiếng còi tàu lại vang lên, kéo dài trong gió xa, đoàn tàu đến gần, vượt qua “toa sáng”, rồi “Tiến vào bóng tối. Rời xa màu đỏ than hồng bay trên đường ray Tàu đã đi xa, hai chị em vẫn nhìn “chấm đèn xanh toa cuối…” Chờ tàu đến tiếc nuối chuyến tàu đã qua Rầm rầm một lúc . Thắp sáng được một lúc, rồi “từ ngoài ga, bóng tối mịt mù trở về” Những chuyến tàu đêm đã trở thành một sự kiện lớn ở thị trấn nghèo này: “Nhiều người trong bóng tối mong ánh sáng cho cuộc sống nghèo khó thường ngày của họ. “

Cảnh phố nghèo sau chuyến tàu đi qua, đêm dần vắng lặng, mênh mông. Chỉ có đêm khuya, “trống ấm chó cắn”. Chị tôi đang chuẩn bị một cái gì đó trong khi chú tôi đã ngủ trên chiếu. Dần dần chìm vào giấc ngủ “yên tĩnh, đầy bóng tối”, giống như một đêm yên tĩnh trong một thị trấn ghetto. Nó gợi cảm giác thuộc về quá khứ đồng thời cũng xây dựng một cái gì đó cho tương lai… Thế giới quan của đôi vợ chồng trẻ ở một phố quê, hình ảnh đoàn tàu và tiếng còi tàu đã quen thành tâm trạng. và một mong muốn. Đọc “Đứa con thứ hai” ta cảm nhận được tình quê hương nhẹ nhàng sâu lắng.

Mô hình 3

Phân tích cảm nhận của hai học sinh lớp 11 về phố huyện về đêm

Xem Thêm: Thăm nhà Jack tại Bến Tre, hàng xóm tiết lộ nhiều bí mật

Trong văn, thơ, mỗi nhà văn đều có một phong cách riêng, nhà thơ chính là điểm thu hút người đọc và tạo nên thành công của chính mình, nhà văn thạch lâm là một ví dụ như vậy. Tác phẩm tiêu biểu cho phong cách văn học của thạch lam, tác phẩm có đóng góp không nhỏ vào thành công của nhà văn là “hai đứa trẻ”, trong đó ngoài hai nhân vật chính, người đọc còn ấn tượng về hai nhân vật chính. Tác giả đã tốn rất nhiều công sức vào một đêm ở thị trấn nhỏ.

Nằm trong tập “Nắng trong vườn” xuất bản năm 1938, có thể nói “Hai đứa trẻ” là một trong những tác phẩm thành công nhất của nhà văn Thạch Lam. Không giống như nhiều nhà văn khác luôn xoay quanh một hoặc nhiều nhân vật chính trong tác phẩm của mình, trong “Hai đứa trẻ”, Lâm Trạch Lâm không tập trung xây dựng cốt truyện cho nhân vật chính mà tập trung vào việc tạo hình cho nhân vật chính. Cảnh là chính nên xuyên suốt tác phẩm, ta có thể thấy rõ cảnh thị trấn nơi hai chị em sống ở những thời điểm khác nhau. Và khi tia nắng cuối cùng trong ngày chợt tắt, cuộc sống của người dân trong cộng đồng vẫn chưa dừng lại. Nhưng cuộc sống về đêm không náo nhiệt, sôi động như chúng tôi tưởng tượng mà phảng phất chút u uất, nổi bật hơn cả là cuộc sống bình dị, tấp nập của người dân phố huyện.

Ngay từ những dòng đầu tiên của truyện, Thạch Lam đã mang đến cho người đọc óc quan sát khéo léo và nét bút tài tình để vẽ nên một bức tranh giản dị mà đẹp đến ngỡ ngàng. , Họ bỗng như trở thành khung cảnh của một câu chuyện xưa “tiếng trống canh đình trong xóm, tiếng điện thoại chiều nối nhau reo, Tây đỏ như lửa đốt, mây như hồng như hòn than sắp tắt; làng trước mặt Hàng tre trong vườn đều đen sì, chọc trời rõ mồn một.” Tác giả rất tinh tế khi sử dụng từ “chiều”, tạo cảm giác rằng bóng tối lan nhanh hơn nhưng thấm đẫm tâm hồn bé, âm thanh “êm ái như lời ru, vang vọng tiếng ếch nhái ngoài đồng” và “nỗi buồn trước ngày tàn” dậy lên trong lòng bé.

Trời đã khuya, chợ huyện, chợ phố đã “đi từ lâu”, “người về, hối hả đã đi”, và “rác, vỏ bưởi, vỏ chợ, lá nhãn lá dứa” lại bắt đầu. “Mùi Ẩm Tăng”. Rõ ràng là một khu chợ cộng đồng, nhưng khung cảnh hoang vắng và quá đơn sơ càng làm nổi bật sự nghèo khó của người dân nơi đây và cảnh nước triều dâng. Đặc biệt, hình ảnh những đứa trẻ nghèo cúi mình nhìn quanh mong nhặt được những thứ quý giá còn sót lại sau buổi chợ càng khiến người đọc chú ý và xúc động hơn.

Sau đó, khi tác giả lần lượt miêu tả hình ảnh những con người nơi đây, sự nghèo khó, giản dị của vùng đất này được hiện lên một cách sinh động. Đó là hình ảnh hai mẹ con địu những điếu thuốc nhỏ, đeo thúng tre, gánh nước trong veo dù thu nhập chẳng là bao. Chắc hẳn sẽ có độc giả nghĩ rằng, không kiếm được tiền sao không nghỉ việc đi kiếm việc khác, bán nước tuy không kiếm được nhiều nhưng ít ra đó cũng là một công việc. Nhưng hai mẹ con làm sao kiếm được cơm manh áo, bỏ đi thì biết làm gì giữa lòng một vùng nghèo khó như vậy. Tiếp đó, chúng ta có thể bắt gặp bức ảnh chụp gia đình chú Xẩm ngồi trên chiếc chiếu, trước mặt là chiếc bát trắng, hay miếng phở của chú Siêu, thứ xa xỉ đối với chị Liên. Biến một bát phở mà chúng ta coi là tầm thường thành một thứ gì đó xa xỉ có khó không?

Hơn thế, ta còn bắt gặp hình ảnh một bà lão hơi điên vẫn đang mua rượu trong quán, bà lão mỉm cười bước đi vào màn đêm bao la. Một đất nước nhỏ đung đưa như ngọn đèn trước gió. Có lẽ cũng vì cuộc sống mưu sinh vất vả mà một bà lão đáng được hưởng hạnh phúc của con cháu lại rơi vào hoàn cảnh éo le như vậy. Những con số này là những phần nhỏ bé, đại diện cho cuộc sống bất hạnh của thị trấn, sự tồn tại đen tối của họ, giống như màn đêm bên ngoài.

thạch lam bằng tài năng và tình yêu thương con người của mình đã vẽ nên bức tranh phố thị miền quê về đêm yên bình thơ mộng nhưng lại là phông nền khắc họa những mảnh đời bất hạnh của người dân. Những con người nơi đây, qua đó để lại bao trăn trở, xúc động trong lòng người đọc.

Trên đây là Top 3 Bài Văn Mẫu Phân Tích Hình Ảnh Hai Đứa Trẻ Trong Thành Phố Về Đêm từ tài liệu tổng hợp. Tôi hy vọng đây sẽ là một nguồn tài liệu hữu ích để giúp bạn trong suốt quá trình viết. Chúc các em học tốt Văn mẫu 11

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục