Cảm nghĩ về tác phẩm Bạn đến chơi nhà

Cảm nghĩ về tác phẩm Bạn đến chơi nhà

Biểu cảm về bài bạn đến chơi nhà

Đề: Hãy kể cảm nghĩ của em khi đến thăm nhà thơ này của Nguyễn.

Bạn Đang Xem: Cảm nghĩ về tác phẩm Bạn đến chơi nhà

***

Bố cục:

Bạn đang xem: Suy nghĩ của bạn về những tác phẩm bạn đã xem

I. Lễ khai trương

– Thơ Nguyễn Khuyến phản ánh nỗi buồn trước cảnh loạn lạc, suy tàn.

– Một số bài ông viết về tình làng nghĩa xóm, tình bạn tri kỷ. Đây là những dòng rất cảm động. Việc bạn tới đây là một ví dụ điển hình.

– Bài thơ này ra đời khi chúa Nguyễn tiến cử một vị quan sống ẩn dật tại gia. Thứ tình cảm chân thành ấy vượt qua mọi lễ nghi tầm thường ở đời.

Hai. Nội dung bài đăng

* bạn cũ, ba giọng nói, tri kỉ

+câu chủ đề (đoạn 1): Lâu rồi em không đến nhà

– Điểm đột phá của tác giả nằm ở chỗ: ở thể thơ Đường luật bát cú thường có 2 câu ở phần tựa (vỡ đề, tựa đề), nhưng bài thơ này chỉ có một câu.

– Câu thơ này như một lời chào ân cần của chủ nhân trước sự viếng thăm của một người bạn cũ đã nhiều năm thất lạc.

-Cách xưng hô bác cháu này vừa mộc mạc vừa kính trọng, thể hiện mối quan hệ thân thiết lâu đời giữa hai người.

+ 3 câu thực (2, 3, 4): Lời giải thích và giải thích của chủ nhà về sự đón tiếp thiếu chu đáo của mình:

-Tác giả dùng nhiều nhất 3 câu nhưng đoạn thơ Đường luật này chỉ có 2 câu.

– Ngôn ngữ thơ như lời tự nhiên, giản dị của một ông già nhà quê: thuở nhỏ vắng nhà, chợ đã xa (lý tiên), ao sâu không câu được cá (cái lý do thứ hai), vườn rộng người thưa, bắt Gà khó (lý do thứ ba.)

+ 2 Tự luận: Tiếp tục giải thích 2 nguyên nhân còn lại: trồng lại cây, cà ra chồi mới, bầu mới rụng rốn, dưa ra hoa. Cái hài hước nằm ở chỗ: nhà có đủ thứ, thiếu thứ gì cũng được (cá, gà, cải, cà, bầu, mướp…), nhưng tiếc thay chúng đều là bán thành phẩm và chưa bao giờ hết. đã qua sử dụng nên xin lỗi khách. Đúng ra là không, bởi cuộc sống của những nhà thơ quê nghèo cơ cực lắm.

+ 2 Câu kết: Nỗi thiếu thốn được đẩy lên đến cực điểm: mới đầu tiếp khách đã không có trầu cau, tiếp khách ban đêm thì ít trầu nước. )

——Tóm lại là không có tư liệu, đi thôi: ngươi tới chơi đi, ta với ta. Câu này là linh hồn của cả bài thơ. Tất cả sự vui vẻ, trân trọng, chân thành đều được gom lại trong ba chữ tôi và tôi. Chủ và khách, chú tôi và tôi đã trở thành một. Một mối quan hệ cũ sâu sắc và cảm động không gì so sánh được.

Ba. Kết thúc

– Bài thơ này là tình cảm chân thành của Nguyễn Khuyến khi đến thăm người bạn cũ đáng kính.

Xem Thêm: Văn mẫu lớp 12: Đoạn văn nghị luận về tình mẫu tử (Dàn ý 25 mẫu) Viết đoạn văn về tình mẫu tử

– Giọng thơ tự nhiên, ngôn ngữ giản dị trong sáng, hình ảnh quen thuộc gợi lên khung cảnh thiên nhiên tươi mát của làng quê đồng bằng Bắc Bộ.

<3

Bài văn biểu cảm kể về chuyến thăm quê em hay nhất

Thơ Nguyễn Khuyến không có nhiều bài tươi vui, bởi tâm trạng ông đầy ắp nỗi buồn trước thói đời thất thường, tàn nhẫn trước cảnh đau thương của đất nước. Nhất là sau khi viên quan về quê, nỗi buồn trong thơ ông càng sâu. Vậy mà tấm thiệp bạn đến chơi nhà lại là một nốt nhạc vui bất ngờ thắp lên sự tài tình bên trong của bộ ba.

Ẩn trong bài thơ là một tình bạn già thân thiết, keo sơn, gông cùm vượt qua mọi lễ nghi vụn vặt. Sự thiếu thốn về vật chất không thể lấn át được tình cảm chân thành ấm áp.

Bài thơ được viết theo thể thất ngôn, song không theo cấu trúc tứ phần (đề, thực, luận, kết) thông thường, mỗi phần hai câu. Trong bài này, Nguyễn Khuyến chỉ dùng một câu làm câu chủ đề, chuyển câu thứ hai thành câu thực. Không có ranh giới rõ ràng giữa phần thực và phần tham số. 2 câu 7 và 8 thì phiên đính câu 7, chỉ câu 8 là kết bài. Sự phá cách này làm nên sự độc đáo trong cấu trúc của bài thơ, đồng thời nó chứng tỏ khả năng sáng tạo của nhà thơ.

Lâu rồi tôi không về nhà

Câu mở đầu giản dị, tự nhiên như lời chào hỏi chân tình của hai người bạn thân lâu ngày không gặp. Tuổi già là tuổi người ta thường cảm thấy cô đơn nên mong có bạn bè để trút bầu tâm sự. Chính vì thế nhà thơ rất vui khi bạn đến thăm. Anh ấy gọi bạn là chú. Cách xưng hô giản dị, thân tình nhưng rất trân trọng, thể hiện sự gắn bó thân thiết giữa chủ và khách. Câu chào hỏi tưởng chừng quen thuộc hàng ngày ấy sẽ trở thành tiền đề cho lời giải thích tiếp theo: Lâu ngày không gặp, nay mới có dịp qua nhà chơi, thật hiếm có! Nhưng… thành thật mà nói, tôi hy vọng bạn có thể hiểu và tha thứ cho tôi!

Sau khi thuyết phục được Ruan cởi bỏ quan phục, anh trở về vùng quê cằn cỗi, mùa màng thất bát, nhưng vẫn có một người bạn cũ muốn đến thăm. Thực sự cảm động, nhà thơ lấp đầy những thiếu thốn vật chất trong cuộc đời bằng những tình bạn giàu sang và quý giá.

Xem Thêm : Giải thích câu ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Theo nghi thức, khi có khách đến chơi, trước hết chủ nhà phải chuẩn bị trầu nước để tiếp khách. Có những người bạn tri kỷ từ xa đến, lâu ngày mới gặp lại, nên thiết đãi họ bữa cơm rượu. Có quán trên phố, nhưng tìm đâu ra ở vùng quê nguyễn khuyến? Cái hay của bài thơ bắt đầu từ ý các em đã về, chợ đã xa.

Nhà thơ giải thích sự hiếu khách thờ ơ của mình đối với khách. Họ chỉ bắt tay nhau, nhưng lại thổ lộ nỗi lòng: “Nhà vắng, chợ đã xa, mình già yếu không đi được”, liệu họ có mất lòng nhau? Nhưng bạn cũ có thể thông cảm, vì lý do chủ nhà đưa ra nghe có vẻ đúng. Ở nhà cái gì cũng có, nhưng khó quá :

Ao quá sâu để câu cá,

Vườn rộng người thưa, gà khó đuổi.

Chuyển đổi cây, chồi cà chua mới,

Rốn mới rụng thì dưa và trái nở.

Nghĩa đen, nhà thơ muốn giải thích với bạn: Cá nhiều mà ao sâu. Gà không thiếu, vườn rộng người thưa. Bắp cải, cà tím, bầu bí, dưa hấu đều đang mang thai, còn đang chớm nụ, vừa mới rụng rốn và đang nở hoa. Đó là, tất cả nổi bật, sắp tới và không sử dụng. Do đó, thịt cá nhiều, rau dưa ít nên không thể dọn cơm cho khách. Rồi nói chuyện với nhau bằng điếu thuốc, ly nước, miếng trầu. Nhưng nói đến trầu thì trầu hết: không có miếng trầu mở đầu cuộc chơi mà ngày xưa miếng trầu là đầu câu chuyện. Người đọc có thể hình dung rõ ràng vị quan già giờ đã là một thằng quê mùa đáng yêu và vụng về như thế nào.

Nhưng xem xét kỹ hơn, người chủ không hề nghèo mà ngược lại, anh ta là một người giàu có. Bài thơ này hoàn toàn nói về hư vô, nhưng nó bao hàm hiện hữu. Nghèo đói vật chất hiện tại được thơ hóa thành sự giàu có trong tương lai. Có lẽ không thiếu cá, thịt gà, bắp cải, cà tím, bầu, bầu Nhà thơ tốt cho bạn!

Nhà thơ nói là giả giàu mà thực ra nghèo, nghèo khó che giấu! Anh biết tôi nghèo, nhưng ở nơi xa mà vẫn đến thăm tôi, đó là điều quý giá lắm! Tuy nhiên, ẩn chứa trong lời nói khiêm tốn của Nguyễn Khuyến là niềm tự hào về sự nghèo khó. Tuy chúng ta nghèo thật, nhưng để làm giàu và thay đổi cái nghèo ấy thật sự không dễ! Trong những câu thơ trên có nụ cười hóm hỉnh mà thâm thúy của bậc đại Nho.

Em đến với anh với anh là một kết thúc có hậu, là hồn thơ. Tôi đối với tôi có nghĩa là từ trái tim đến trái tim; bộ ba đến với những người bạn tâm giao. Sau đó, tất cả những nghi lễ này là tầm thường và vô nghĩa. Tình yêu thương sâu sắc giữa chủ thể và khách thể là điều quý giá mà vật chất không gì có thể so sánh được. Tôi và ba tôi cất tiếng gợi cảm giác vui tươi, thân thiết. Bằng hữu xa cách lâu ngày mới hội ngộ, nay đi xa, vượt qua tuổi già bệnh tật, gặp nhau trong một ngày không gặp, thật là đáng khen! Điều quý giá hơn là tôi và chú tôi đã cùng nhau chơi trò trốn tìm, lui vào hoa viên và chiêm ngưỡng chữ Thiên Long. Sự thân mật, tương thích về tinh thần mang chủ nhà và khách đến với nhau như một. Mọi thứ lịch sự đã bị xóa sạch. Chỉ có niềm vui và sự vênh váo bao trùm lên tất cả. Tình bạn này vượt xa những nghi thức hiếu khách thông thường. Bạn đến nhà không phải vì đĩa của bạn đầy, mà vì ước mơ và khao khát của bạn được thực hiện.

Câu thơ này thể hiện tài nghệ sử dụng từ ngữ của Nguyễn Khuyến. Đáng chú ý nhất là cụm từ tôi và tôi. Đại từ ta có cả dạng số ít và số nhiều trong tiếng Việt. nguyễn khuyến có hai nghĩa: ta tuy là hai mà là một. Các từ có nối hai từ ta. Bạn ngồi bên nhà thơ, thủ thỉ, hai người thành một. Không có gì có thể thay đổi tình bạn trung thành của chúng tôi.

Bài thơ Thăm bạn là tiếng nói của nhà thơ, đồng thời cũng là một khung cảnh đồng áng bình dị đầy sức sống. Một khu vườn với những luống cà, những giàn mướp, mặt hồ lấp lánh, tiếng gà gáy trưa xào xạc… Đó là hiện thân của sự giản dị, mộc mạc và tâm hồn sâu lắng. Màu xanh trong vắt của nước hồ, màu xanh tươi của hoa cải, màu tím của oải hương, màu vàng tươi của xơ mướp… đủ loại tươi mát, vui mắt và ấm lòng. Những điều tưởng như không đáng kể ấy thực ra lại có sức an ủi lớn lao đối với trái tim đầy đau đáu của nhà thơ trong cuộc đời. Đón các cụ trong khung cảnh rộn ràng tràn đầy sức sống, chắc hẳn niềm vui của các cụ cũng sẽ được nhân đôi.

Bài thơ này nói về một tình bạn trong sáng và đẹp đẽ. Giọng thơ và hình ảnh tự nhiên như lời nói hàng ngày của một người nông dân chất phác, nhưng nó không làm mất đi tài năng tả cảnh và cảm xúc của Ruan Kunyan. Cảnh và tình đan xen, hòa quyện và bổ sung cho nhau, tạo nên một bức tranh quê trong lành, tươi mát và ấm áp.

Một số bài thơ mẫu hay và ý nghĩa thể hiện cảm nhận của em về bài thơ Bác đến thăm (Nguyễn Khuyến)

Ví dụ 1:

Đọc bài thơ này, ta không chỉ cảm nhận được tình bạn chân thành, sâu sắc mà còn thấy được một Nguyễn hóm hỉnh, lạc quan.

“Đã lâu không gặp, bạn đã trở lại

Xem Thêm: Soạn bài Lão Hạc Soạn văn 8 tập 1 bài 4 (trang 38)

Tuổi qua, chợ đã xa

Nước ao sâu, cá linh,

Vườn rộng người thưa, gà khó đuổi.

Chuyển đổi cây, chồi cà chua mới,

Khi rốn mới rụng, hoa mướp nở.

Mở đầu cuộc tiếp khách không có cơi trầu

Anh với em qua chơi đi.

Bài thơ có ý nghĩa bằng cách dựng lên một tình huống không gì có thể tiếp bạn mà vẫn thể hiện được tình bạn cao cả.

Khổ thơ đầu gợi ra một tình huống rất vui: Lâu rồi tôi không về nhà. nguyễn khuyến lui về hòa bình, trong thời đại đầy biến động “Còn tiền còn đồ đệ/ cơm hết rượu hết ông nội” Một người bạn “lạc trôi” lâu ngày đến nhà chơi. Nó quý giá biết bao. Trong trường hợp đó, Nguyễn Khuyến nên đối xử với bạn một cách tử tế và rộng lượng.

Nhưng điều trớ trêu là ở sáu câu tiếp theo, nhà thơ lại miêu tả một tình huống rất cụ thể để chọc cười: mọi thứ đã sẵn sàng, nhưng chẳng đạt được gì. Nguồn cung thì nhiều nhưng cứ giảm dần cho đến khi không còn gì: có chợ nhưng không có việc vặt, gà vịt nhiều mà vườn rộng bắt không xuể, rau cũng đủ cả. trái cây. Thật không may, nó chưa vào mùa! …

“Tuổi đi, chợ tan”

Độ sâu của bể, tinh thần câu cá

Vườn rộng nhà thưa, gà khó đuổi

Tái tạo thành cây, mọc chồi mới

Rốn vừa rụng, dưa đã ra hoa”.

Xem Thêm : Giải Hóa 11 Bài 14: Bài thực hành 2: Tính chất của một số hợp chất

Nguyễn Khuyến viết về hoàn cảnh gia đình khó khăn bằng lời thơ hóm hỉnh. Người đọc mỉm cười, kinh ngạc và đồng cảm: Chẳng lẽ tam nguyên yên khi lùi bước lại sống khổ sở như vậy sao? Và “bí quyết” của gia chủ lên đến đỉnh điểm khi “miếng trầu là đầu câu chuyện” khi tiếp khách mà không cần giải thích: “đầu tiếp khách không có”. Không, thì nhà thơ sống trong những năm tháng ẩn dật, không quá khó khăn và khẩn trương.

Có thể đây chỉ là những câu nói đùa, cái cớ để nói điều gì đó bất ngờ. Không có nhiều chất, thậm chí không có chất cơ bản nhất, và sau đó chỉ có tình yêu. Tạo tình huống như vậy, vừa bông đùa, vừa thể hiện mong muốn đối đãi hai mặt vật chất và tinh thần, vừa nhấn mạnh tình thương. Chỉ có tấm chân tình mới bù đắp được những thiếu thốn vật chất:

“Anh với em qua chơi đi!”

Câu cuối và câu kết “ta với ta” nhấn mạnh tình yêu của trái tim không cần hoàn toàn bằng vật chất, chỉ cần có tình yêu chân chính. Người quen đôi khi chỉ cần gặp nhau, ngâm vài bài thơ, đàn vài điệu, cũng đủ hạnh phúc. Tình yêu không nhất thiết phải đầy đủ vật chất mới hạnh phúc được như thế.

Trong bài thơ “Qua đèo”, bà Thanh Tuyền cũng nhắc đến câu “anh với ta”, nhưng “ta với ta” của bà là của một mình tác giả, một chuyện tình cô đơn trống vắng. không có mặt. Thay vào đó, trong bài thơ của Nguyễn Khuyến, nhà thơ sử dụng cụm từ để chỉ chính mình và người bạn thân nhất của mình. “Tôi và Tôi” của Nguyễn Khuyến thật ấm áp và vui tươi.

Từ cung cách của nhà thơ, có thể thấy với bạn, Nguyễn Khuyến rất quan tâm và muốn tiếp bạn rất chu đáo. Đồng thời, chúng ta cũng thấy rằng trong tình bạn, Ruan Kunyan rất coi trọng tình yêu và tôn trọng và tôn trọng trong tình bạn.

Ngôn ngữ thơ thăm bạn mộc mạc, gần như thuần Việt. Cái độc đáo nhất của bài thơ này là tạo ra nghịch cảnh, có nhiều mà không có gì, nhưng thực ra là có tất cả!

Bài thơ “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến, câu đùa hóm hỉnh của nhà thơ đã gieo nụ cười vào lòng người đọc. Nhưng cuối cùng đọng lại là cảm xúc vô bờ về một tình bạn thân thiết và sâu sắc vượt lên trên vật chất và nghi thức thông thường.

Xem Thêm: Bài 20: Tổng kết chương I: Điện học sgk Vật lí 9

Bài học thử 2​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​Nhắc đến nhà thơ Nguyễn Côn, người đọc nghĩ ngay đến những vần thơ giản dị, mộc mạc và đi sâu vào lòng người. Anh còn có những bài thơ hay viết về tình bạn thân thiết, dí dỏm, hài hước. “Bạn đến thăm” là một bài thơ như vậy.

Tác giả đã viết ở đầu bài thơ:

“Lâu rồi tôi không về nhà”

Lời mở đầu thân mật của một người bạn lâu ngày không gặp vừa nghiêm túc vừa vui vẻ, xen lẫn chút trách móc giữa các dòng. Khi gặp lại người bạn thân nhất của tác giả, chúng ta dễ dàng cảm nhận được một cảm giác gần gũi và thoải mái. Tuổi già là tuổi người ta cảm thấy cô đơn nên tôi luôn muốn có một người bạn để tâm sự. Vì thế, khi có bạn đến thăm, nhà thơ vui như trẻ thơ.

Tiếp theo, tác giả Nguyên khuyên bạn nên dùng danh sách để nói về vấn đề không đón tiếp bạn tốt:

“Tuổi trẻ bỏ chợ

Ao sâu, sóng to không bắt được cá

Vườn rộng người thưa, gà khó bắt

Chuyển đổi cây, chồi cà chua mới

Rốn vừa rụng, dưa đã vào hoa

Mở đầu cuộc tiếp khách không có cơi trầu…”

Cách nhà thơ “đối xử” với bạn bè thật không thể chê vào đâu được. Những lý do khiến người đọc bật cười, nhưng cười thành tiếng. Tuy có cường điệu ở đó, nhưng chúng ta không thể phủ nhận rằng gia đình nhà thơ hoàn toàn “không có gì” khi bạn đến thăm.

Nhưng cách nói vòng vo, sự lảng tránh và một chút hài hước xen vào đã khiến cái lý lẽ “có lý”. Bạn đến thăm, nhưng trong nhà chẳng có gì ngoài nhà thơ nghèo. Con cái không có nhà, không được đưa đi chợ mua đồ uống. Hơn nữa, chợ đã xa nhà, nhà thơ không nỡ để bạn ngồi lê đôi mách. Gia chủ nghĩ ngay đến những gì có thể có trong nhà. Tuy nhiên, anh thất vọng khi không sử dụng được gì. Từ những món nổi tiếng như cá, gà cho đến những món bình dân như bắp cải, cà pháo, bầu bí, bầu bí, trầu cau… chiêu đãi bạn hiền thì còn gì bằng. Những dòng chữ như lời than thở của tác giả. Ngay cả “miếng trầu ở đầu câu chuyện” cũng không có.

Câu nói của nhà thơ là anh ta muốn giả vờ rằng anh ta giàu có và giàu có, nhưng thực tế anh ta chẳng có gì. Dẫu biết ta nghèo, bạn ở nơi xa vẫn đến thăm ta, đây là điều mà tác giả quan tâm nhất, muốn bày tỏ nhất. Nguyễn Khuyến tuy sống trong cảnh nghèo khó nhưng rất tự hào về cuộc sống nhàn nhã của mình. Tác giả cũng hài hước viết những bài thơ lấy cảm hứng từ điều này. Dù nghèo nhưng có bao nhiêu người giàu có được cảm hứng như Ruan? Chúng ta có thể thấy rõ cái nghèo của tác giả, nhưng chúng ta vẫn phải mỉm cười khi đọc những bài thơ của ông.

Câu cuối là linh hồn của cả bài thơ:

“Bạn đến chơi với tôi”

Tất cả các chất được liệt kê ở trên hiện nay ít có giá trị. Chỉ cần có trái tim, sự chân thành thực sự là đủ. Không còn hai người bạn, tác giả và tri kỷ trở thành “tôi và tôi”. Đó là điều quý giá nhất trong cuộc đời.

Qua bài thơ này, ta cảm nhận được tình bạn thiêng liêng, cao quý giữa tác giả với người bạn tâm giao. Đó là một tâm trạng làm lu mờ mọi vật chất xung quanh nó và không gì có thể thay đổi được.

Tình bạn trong sáng và đẹp đẽ! Âm hưởng thơ tự nhiên, mộc mạc. Tính cách hóm hỉnh, hài hước. Cả hai đã viết những bài thơ đẹp như vậy!

————————————————————————————-

»Xem thêm:

  • Phân tích tác phẩm bạn đến thăm (Nguyễn Khuyến)
  • Tóm tắt suy nghĩ của bạn về bài thơ bạn đã ghé thăm
  • Đăng bởi: thpt sóc trăng

    Danh mục: Giáo dục

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục