Văn mẫu Kể về một lần em giúp đỡ người khác hoặc em được

Văn mẫu Kể về một lần em giúp đỡ người khác hoặc em được

Bài văn giúp đỡ người khác

Giúp đỡ người khác khiến cuộc sống của chúng ta hạnh phúc hơn. Theo dõi ví dụ dưới đây để kể về một lần em đã giúp đỡ ai đó hoặc được giúp đỡ để luyện viết chữ đẹp hơnMột ví dụ điển hình trong việc học tập hoặc giúp đỡ Một người bạn mà tôi biết đã mô tả về một giáo viên mà tôi yêu quý và kể cho tôi nghe một câu chuyện cảm động về Something I đã khiến bố mẹ tôi rất vui khi kể cho tôi nghe một câu chuyện mà tôi đã nghe hoặc đã đọc về một người đàn ông tốt bụng. Lòng tốt

Bạn Đang Xem: Văn mẫu Kể về một lần em giúp đỡ người khác hoặc em được

Chủ đề: Viết một bài luận về khoảng thời gian bạn đã giúp đỡ ai đó hoặc bạn đã được giúp đỡ

van mau ke ve mot lan em giup do nguoi khac hoac em duoc nguoi khac giup do

Viết về khoảng thời gian bạn đã giúp đỡ ai đó hoặc được giúp đỡ

Tôi. Hãy phác thảo một khoảng thời gian khi bạn đã giúp đỡ ai đó hoặc bạn đã được giúp đỡ

1. Giới thiệu:

– Tả một việc tốt em đã làm.

– Kết quả của những gì bạn đã làm là gì?

2. Văn bản:

– Bạn đã làm được điều gì tốt?

– Bạn làm việc khi nào và ở đâu?

Xem Thêm: Soạn bài Câu cá mùa thu (Thu Điếu – Nguyễn Khuyến)

– Bao nhiêu hay chỉ một mình bạn?

– Có ai khác nhìn thấy cái này không?

Xem Thêm : Thanh tịnh và tĩnh tâm với không gian thiết kế theo phong cách Zen

– Người mà bạn đã giúp tôi là người như thế nào?

– Bạn có vui khi làm công việc này không?

– Đăng suy nghĩ của bạn khi hoàn thành công việc.

3. Kết luận:

– Đóng vấn đề và đề xuất công việc trong tương lai của bạn.

Hai. Bài tham khảo diễn tả thời điểm bạn giúp đỡ ai đó hoặc bạn được ai đó giúp đỡ

1. Bài văn kể về những lần em giúp đỡ hoặc được người khác giúp đỡ – Bài mẫu 1

Trường em năm nào cũng phát động phong trào nuôi heo đất với mong muốn cuối năm sẽ quyên góp được một ít tiền để mua đồ dùng học tập và trao tặng cho các nhóm khó khăn ở miền núi, nơi các em còn rất nhiều khó khăn cần được giúp đỡ. từ tất cả.

Để tiết kiệm tiền, mẹ tôi sẽ mua đất cho tôi hàng năm. Qua ti vi, qua sách báo em biết các em học sinh miền núi còn thiếu tập, bút, áo ấm, đôi dép trong mùa đông lạnh giá, em thương các em lắm. Quần áo cũ không dùng nữa, em gấp lại cất vào góc, cẩn thận thu gom sách vở đã học, đồ không dùng nữa đem tặng bạn bè. Hàng ngày em nhổ tóc sâu giúp mẹ việc nhà, nếu được bố mẹ thưởng em sẽ bỏ vào heo đất để dành. Ngày tổng kết cuối năm, con heo đất bị đập vỡ, mẹ con tôi đếm được 500.000 đồng, cộng với tiền thưởng đạt danh hiệu học sinh giỏi, tôi bỏ vào thùng quyên góp của trường và đã gửi nó cho bạn bè của tôi. Dù biết số tiền không lớn nhưng em rất vui vì làm được phần việc của mình để giúp đỡ bạn bè gặp khó khăn.

Bố mẹ cũng rất vui khi tôi có thể chia sẻ với bạn. Mẹ nói “lá lành đùm lá úa” là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, con đã học được cách yêu thương, chia sẻ những đứa trẻ bất hạnh, mẹ rất vui và tự hào. Hy vọng bạn có thể giúp đỡ nhiều người hơn trong tương lai, em yêu. “Những lời nói của mẹ khiến tôi càng hiểu vai trò của tình yêu thương rất quan trọng, và tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ được nhiều người hơn nữa.

Xem Thêm: Soạn bài Hội thoại (tiếp theo) | Soạn văn 8 hay nhất – VietJack.com

van mau ke ve mot lan em giup do nguoi khac hoac em duoc nguoi khac giup do 3

2. Bài văn kể về những lần em giúp đỡ hoặc được người khác giúp đỡ – Bài mẫu 2

Tuần trước trường em đã phát động cuộc vận động học tập và làm theo 5 điều Bác Hồ dạy. Tôi đã làm một điều tốt: Tôi nhặt được những gì đã mất và trả lại những gì đã mất.

Trưa thứ năm, trên đường đi học về, đi qua một đoạn đường vắng, em thấy một chiếc túi nhỏ màu đen nằm giữa đường. Tôi nhặt nó lên và chậm rãi bước đi, để ý xem đó là ai.

Sau một thời gian, vẫn không có người tìm kiếm. Tôi đoán người đánh rơi nó đã đi rồi hoặc không biết mình đánh rơi. Nếu biết thì anh đã đi tìm rồi. ai? Cán bộ hay công nhân, chiến sĩ? có gì trong túi này Hồ sơ, tài liệu hay tiền?

Có rất nhiều câu hỏi trong đầu tôi. Tôi nhìn xung quanh một lần nữa. Không ai chú ý đến tôi. Bạn có nghĩ rằng trả tiền hay không? Nếu tôi không trả thì biết trách ai đây? Nếu tôi có tiền, tôi sẽ mua bộ truyện tranh này, chiếc váy mới này và món đồ chơi mà tôi muốn có từ lâu. Thử tưởng tượng xem, lúc đó tôi đang yêu, bước chân tôi dường như nhanh hơn và nhẹ hơn. Giọng thầy hiệu trưởng trong buổi lễ phát động cuộc thi như vọng lại đây: các con hãy ghi nhớ năm điều Bác Hổ dạy, chăm học, rèn luyện tốt, chăm ngoan, học giỏi… Không! Bạn không nên tham lam cho người khác! Phải trả lại!

Xem Thêm : Công thức tính năng suất lao động doanh nghiệp nên áp dụng

Người chủ sẽ rất vui nếu tìm lại được chiếc túi này. Nhưng biết ai đánh rơi rồi trả lại? Tốt nhất là giao cho cảnh sát.

Buổi trưa, trụ sở công an phường vắng tanh, chỉ có một chú trực. Thấy cô ngập ngừng trước cửa, anh vội hỏi:

– Sao thế?

– Vâng, thưa ngài, tôi đã tìm thấy gói hàng. Tôi đã mang nó trở lại với người chết!

Xem Thêm: Lời dẫn đón học sinh vào lớp 1 hay và ý nghĩa nhất (8 mẫu) Bài phát biểu đón học sinh vào lớp 1 năm 2022 – 2023

Anh cảnh sát lấy chiếc túi từ tay tôi, mỉm cười xoa đầu tôi và nói:

-Tôi là một cậu bé ngoan, đừng tham lam! Tôi sẽ kiểm tra trong biên bản để xem có gì để viết ở đây không.

Sau đó, anh ta lấy ra một chồng tài liệu có nhà, xe hơi và hơn 200.000 tiền mặt. Viết rõ ràng mọi thứ vào biên bản cuộc họp, rồi yêu cầu tôi ghi tên và địa chỉ của tôi ở bên dưới.

Sáng thứ Hai tuần sau, trong tiết chào cờ, tôi được cô hiệu trưởng và cô chủ nhiệm khen. Những tràng vỗ tay nồng nhiệt của toàn trường khiến tôi rất phấn khởi. Buổi tối, nhà tôi tiếp một vị khách lạ. Đó là bậc thầy của gói. Chú tôi rất biết ơn và cho tôi 100.000 nhân dân tệ để mua sách và đồ chơi, nhưng tôi kiên quyết từ chối.

Cha mẹ tôi vui vì tôi biết làm điều tốt. Những lời khen ngợi chân thành của mọi người dành cho tôi là sự đền đáp quý giá nhất đối với tôi. Nghĩ đến sự việc đó, tôi vẫn thấy rất vui.

van mau ke ve mot lan em giup do nguoi khac hoac em duoc nguoi khac giup do 4

3. Bài văn kể về những lần em giúp đỡ hoặc được người khác giúp đỡ – Bài mẫu 3

Tôi chưa bao giờ làm được điều gì vĩ đại, hay ít nhất là khiến người khác vui, ngoại trừ một lần khi tôi học lớp hai. Lần đó tôi nhặt một giọt nước và trả lại cho người chết. . .

Chiều hôm đó tôi trực nên phải ở lại lớp một lát để đổ rác. Tôi đang đi bộ trong khuôn viên trường thì tôi giẫm phải một thứ gì đó cứng. Tôi cúi xuống nhặt lên thì thấy: Ôi! Hóa ra đó là một cuốn tiểu thuyết khổ 18x7cm của Nhà sách Trí thức, cuốn đầu tay của giáo sư Powel của A.R Belger. Cuốn sách được bọc nilong bên trong nên có thể người quá cố mới mua về chưa đọc. Tôi cũng chưa đọc nó, tôi chỉ biết một vài điều từ bố mẹ tôi. Trông giống như một cuốn tiểu thuyết hay. Tôi mở bìa sau của cuốn sách và thấy một đoạn ngắn tóm tắt nội dung của cuốn sách. Nó khiến tôi chắc chắn hơn về suy nghĩ của mình. Ý tưởng về cuốn sách này nảy ra trong đầu tôi. Vì vậy, tôi nhìn xung quanh để xem có ai ở đó không. Trời ơi! và bảo vệ. Tôi đợi bác bảo vệ nhìn đi chỗ khác, vội cất sách vào cặp rồi chạy ra khỏi cổng trường. Trên đường đi, tôi không thể ngừng suy nghĩ về những chi tiết hấp dẫn và thú vị của cuốn sách này. Ồ! Thú vị! Nhưng đầu tôi không chỉ nghĩ một chuyện, nó lại nghĩ sang chuyện khác. Chuyện về những người đã mất. Vì có lòng tò mò, không biết nên phán đoán nên lấy về đọc giữ cho mình hay trả lại cho người đã mất! Hai lựa chọn đã được chiến đấu và tâm trí của tôi là một mớ hỗn độn. Vừa lúc đó, tôi trở về nhà. Tôi chào bố mẹ và nằm xuống giường trong phòng. Tôi không ngừng suy nghĩ. Nhưng có! Mẹ là người có kinh nghiệm sống, lẽ ra con phải hỏi mẹ! Nghĩ xong, tôi chạy lên tầng một, đưa cuốn sách cho mẹ và kể cho mẹ nghe đầu đuôi câu chuyện. Mẹ tôi nghe xong cười nói: ——Bây giờ tự đặt mình vào tình thế như người chết đi. Con chắc chắn rằng con sẽ rất buồn và lo lắng vì bố mẹ sẽ mắng con khi con làm mất một cuốn sách rất đắt: 25.000 đồng! Hãy quan sát, suy nghĩ và quyết định cho chính mình.

– Quả thật, nếu tôi là người chết, tôi cũng sẽ cảm thấy như mẹ tôi nói. Nhưng nếu bạn biết, niềm tin của bạn vào tôi sẽ là vô giá trị! Tôi quyết định trả lại nó. Sáng hôm sau tôi mang sổ đến giám thị. Vừa lúc đó, một cô bé lớp năm hớt hải chạy tới. Khi cô tổng phụ trách đưa cuốn sách và giới thiệu tôi với cô ấy, cô ấy cảm ơn tôi rất nhiều. Khi tôi đến lớp, bạn bè của tôi vây quanh tôi và khen ngợi tôi.

https://9mobi.vn/van-mau-ke-ve-mot-lan-em-giup-do-nguoi-khac-hoac-em-duoc-nguoi-khac-giup-do-30670n.aspx Tôi đã thực sự hạnh phúc sau đó. Bây giờ tôi biết giá trị của những việc làm tốt. Nó vô hình, nhưng nó có thể mang lại niềm vui cho mọi người.

Nguồn: https://anhvufood.vn
Danh mục: Giáo Dục